• ĐỔI TÊN MIỀN VIETWRITER.PRO SANG vietwriter.co TỪ NGÀY 18/11

New Uy lực chiến thần - Lâm Hữu Triết (3 Viewers)

  • Chương 64 “Anh Lâm không sống ở đây sao?

“Mày câm mồm lại ngay!”





Tên mặt sẹo lao nhanh như bay về phía Trịnh Tử Khải, hung hăng đánh hắn một trận.





Chị gái Trịnh Tử Khải hét lên thất thanh, nhưng tên mặt sẹo không hề để ý đến cô ta, hắn không ngừng đánh vào chỗ hiểm khiến Trịnh Tử Khải hộc máu trong nháy mắt.






“Anh Lâm, chuyện này…”





Đường Uyển nãy giờ vẫn lẳng lặng đi bên cạnh Lâm Hữu Triết, giờ thấy cảnh này cô ấy không nhịn nổi lên tiếng.





“Kệ đi, để bọn họ đánh nhau, chúng ta đi thôi”.





Lâm Hữu Triết nói với giọng phớt lờ.







Sau khi hai người rời đi, tên mặt sẹo mới dừng tay.





Đông Tử lảo đảo lắc lư, ôm bộ mặt khổ sở chạy đến bên cạnh tên mặt sẹo: “Đại ca, sao đại ca lại đánh em thế, không lẽ thằng nhãi kia có lai lịch khủng lắm hay sao?”





“Không phải vấn đề có lai lịch khủng hay không”.





Tên mặt sẹo hít một hơi thật sâu rồi lắc đầu, nói: “Đấy là chuyện chết người đó!”





Nhưng hắn nhanh chóng đổi giọng, lạnh lùng nói: “Nhưng chỉ là chuyện bây giờ thôi, đợi đến khi chúng ta đầu quân cho người kia rồi, thì chẳng cần phải sợ thằng nhãi này nữa”.





“Người đó là ai?”





Đông Tử tò mò hỏi.





“Đương nhiên là một nhân vật có máu mặt rồi”.





Tên mặt sẹo nói với vẻ vô cùng khâm phục.





Lúc này, Trịnh Tử Khải cũng lồm ngồm bò dậy: “Anh mặt sẹo, vậy anh có thể cho em được gặp người đó hay không, em không thể tha cho tên khốn kiếp kia được”.





“Được, chuyện vừa rồi tao đánh mày chẳng qua cũng vì bất đắc dĩ, tao sẽ đưa mày đến gặp người đó coi như đền bù tổn thất!”





“Được, được ạ, cảm ơn anh mặt sẹo!”





Trịnh Tử Khải khom người cảm ơn tên mặt sẹo, có thể nhìn thấu khao khát muốn báo thù của hắn.





Ở một diễn biến khác, sau khi mua sách xong, Lâm Hữu Triết dẫn Đường Uyển đến núi Long Đằng. Nhìn thấy ngôi biệt thự sang trọng trên đỉnh núi, đôi mắt cô ấy lóe sáng.





“Cô giáo Đường, sau này cô ở đây cùng em gái tôi, mong cô để ý đến sinh hoạt thường ngày và ăn uống của nó”.





Lâm Hữu Triết hờ hững nói.





“Anh Lâm không sống ở đây sao?”, Đường Uyển hỏi.





“Thường thì tôi bận việc bên ngoài, nên ở đây không tiện”.





Giờ khách sạn Đông Hoa đã nằm trong tay anh, hơn nữa ở phòng tổng thống thoải mái thoải mái như vậy, không cần thiết phải qua đây.





Đợi sau khi kết hôn với Sở Hạ Vũ, lúc đó anh mua một căn mới hoặc xây mới toàn bộ chỗ này cũng là chuyện vô cùng đơn giản.





Nghe thấy anh nói vậy tim Đường Uyển đập thình thịch.
 
Advertisement

Bình luận facebook

Users who are viewing this thread

Back
Top Bottom