Viet Writer
Và Mai Có Nắng
-
Chương 385 Đánh xong chưa?
Đám người lao về phía trước.
Bịch bịch bịch!
Một loạt nắm đấm bay ra.
Lý Hổ và đám bảo vệ đều bị đánh bay ra ngoài.
"Đánh xong chưa? Đánh xong rồi thì tôi đi trước đây”.
Lâm Hữu Triết đứng dậy, giọng điệu thản nhiên.
"Tên kia, đừng nghĩ rằng đánh thắng bọn tao thì sẽ an toàn”.
Lý Hổ nôn ra một ngụm máu, ánh mắt hằn học.
"Sếp Kỷ có người trong tập đoàn Diệt Lâm, nếu mày dám làm loạn ở địa bàn của anh ấy thì nhất định sẽ chết không toàn thây!"
"Không sai!"
Một tên bảo vệ nói: "Bây giờ, tập đoàn Diệt Lâm là thế lực lớn nhất ở Giang Thành”.
"Nếu không muốn chết thì ngoan ngoãn cúi đầu nhận lỗi với bọn tao!"
"Sau đó sủa vài tiếng chó cho các ông đây nghe, nếu không thì chuyện này không xong đâu”.
Đám bảo vệ mặc dù đã ngã xuống đất nhưng vẻ mặt vẫn rất kiêu ngạo.
Cứ như thể người bị đánh ngã lúc này là Lâm Hữu Triết chứ không phải bọn chúng.
"Một lũ ngu ngốc, không biết tốt xấu”.
Ánh mắt Lâm Hữu Triết lạnh lùng, xoay người rời đi.
Đồng thời trong lòng vô cùng tức giận.
Anh không ngờ tập đoàn Diệt Lâm dưới trướng của anh lại tồn tại loại sâu bọ như vậy.
Nếu chuyện này được lan truyền, chắc chắn sẽ khiến người ta chê cười.
Đầu anh lóe lên một ý tưởng, đi cứu Tần Mộng Dĩnh, nhân tiện dọn dẹp rác rưởi luôn!
"Tên khốn kia, nếu mày dám bước một bước ra khỏi phòng bảo vệ, đêm nay bọn tao sẽ ném mày xuống sông!"
Lý Hổ rống to.
"Còn người thân, bạn bè của mày nữa, tất cả sẽ bị thắt cổ treo bên ngoài Giang Thành!"
Lâm Hữu Triết dừng bước, chậm rãi quay người lại.
Ngay lúc đó, một bầu không khí nguy hiểm không thể diễn tả thành lời bao trùm lấy toàn bộ phòng bảo vệ.
Lý Hổ vẫn đang kêu gào, nhưng dường như bị một đôi bàn tay vô hình nào đó bóp chặt lấy cổ mình, ngay cả hít thở cũng thấy khó khăn.
Nhưng dù vậy, hắn vẫn nghiến răng nghiến lợi hung hăng nhìn Lâm Hữu Triết.
Đúng lúc này, cửa phòng bảo vệ bị đạp tung.
Long Diệu xuất hiện ở cửa.
Lý Hổ thấy người tới thì sửng sốt: "Chủ tịch Long, sao anh lại tới đây?"
Khi công ty giải trí Hạn Hải sáp nhập vào tập đoàn Diệt Lâm, Long Diệu từng đến để ký thỏa thuận nên Lý Hổ vừa nhìn đã nhận ra ngay.
Bịch bịch bịch!
Một loạt nắm đấm bay ra.
Lý Hổ và đám bảo vệ đều bị đánh bay ra ngoài.
"Đánh xong chưa? Đánh xong rồi thì tôi đi trước đây”.
Lâm Hữu Triết đứng dậy, giọng điệu thản nhiên.
"Tên kia, đừng nghĩ rằng đánh thắng bọn tao thì sẽ an toàn”.
Lý Hổ nôn ra một ngụm máu, ánh mắt hằn học.
"Sếp Kỷ có người trong tập đoàn Diệt Lâm, nếu mày dám làm loạn ở địa bàn của anh ấy thì nhất định sẽ chết không toàn thây!"
"Không sai!"
Một tên bảo vệ nói: "Bây giờ, tập đoàn Diệt Lâm là thế lực lớn nhất ở Giang Thành”.
"Nếu không muốn chết thì ngoan ngoãn cúi đầu nhận lỗi với bọn tao!"
"Sau đó sủa vài tiếng chó cho các ông đây nghe, nếu không thì chuyện này không xong đâu”.
Đám bảo vệ mặc dù đã ngã xuống đất nhưng vẻ mặt vẫn rất kiêu ngạo.
Cứ như thể người bị đánh ngã lúc này là Lâm Hữu Triết chứ không phải bọn chúng.
"Một lũ ngu ngốc, không biết tốt xấu”.
Ánh mắt Lâm Hữu Triết lạnh lùng, xoay người rời đi.
Đồng thời trong lòng vô cùng tức giận.
Anh không ngờ tập đoàn Diệt Lâm dưới trướng của anh lại tồn tại loại sâu bọ như vậy.
Nếu chuyện này được lan truyền, chắc chắn sẽ khiến người ta chê cười.
Đầu anh lóe lên một ý tưởng, đi cứu Tần Mộng Dĩnh, nhân tiện dọn dẹp rác rưởi luôn!
"Tên khốn kia, nếu mày dám bước một bước ra khỏi phòng bảo vệ, đêm nay bọn tao sẽ ném mày xuống sông!"
Lý Hổ rống to.
"Còn người thân, bạn bè của mày nữa, tất cả sẽ bị thắt cổ treo bên ngoài Giang Thành!"
Lâm Hữu Triết dừng bước, chậm rãi quay người lại.
Ngay lúc đó, một bầu không khí nguy hiểm không thể diễn tả thành lời bao trùm lấy toàn bộ phòng bảo vệ.
Lý Hổ vẫn đang kêu gào, nhưng dường như bị một đôi bàn tay vô hình nào đó bóp chặt lấy cổ mình, ngay cả hít thở cũng thấy khó khăn.
Nhưng dù vậy, hắn vẫn nghiến răng nghiến lợi hung hăng nhìn Lâm Hữu Triết.
Đúng lúc này, cửa phòng bảo vệ bị đạp tung.
Long Diệu xuất hiện ở cửa.
Lý Hổ thấy người tới thì sửng sốt: "Chủ tịch Long, sao anh lại tới đây?"
Khi công ty giải trí Hạn Hải sáp nhập vào tập đoàn Diệt Lâm, Long Diệu từng đến để ký thỏa thuận nên Lý Hổ vừa nhìn đã nhận ra ngay.
Bình luận facebook