-
Chương 276-280
Chương 276 Chương 276. Ngươi tự tin quá mức!
Công Dương Đức lạnh lùng nói: "Bên ngoài Đông Hải, Thanh Miêu Tộc!"
Công Dương Kỳ nhìn xuống hai người Ôn Vũ Hồng, trong mắt xanh biếc tràn đầy sát ý: "Các ngươi có biết tội?"
Trong mắt Ôn Vũ Hồng kiếm mang nổ bắn ra, hơi giận nói: "Có tội gì?"
Công Dương Đức nói ra: "Đại trưởng lão chúng ta và mấy trăm người bị Lục Địa Kiếm Tiên nào đó trên biển Đông giết đi."
"Mà theo chúng ta hiểu, trong Đông Hoang đại địa này, kiếm thuật tinh xảo nhất chính là ngươi, Đông Hoang Kiếm Ma Ôn Vũ Hồng!"
"Cho nên, chúng ta rất là hoài nghi, người giết chết mấy người đại trưởng lão chính là ngươi!"
Nghe nói như vậy, Ôn Vũ Hồng và Tiêu Vô Ngân không khỏi liếc nhau.
Suy cho cùng vẫn là di tộc ngoài vòng giáo hoá, loại công phu cưỡng từ đoạt lý này đúng là nhất lưu.
Muốn gán tội cho người khác sao?
"Nếu như các ngươi muốn động thủ với ta, có thể trực tiếp mở miệng, sao phải lấy cớ như vậy!"
Ôn Vũ Hồng cả đời chuyên tu kiếm đạo, như si như ma. Hắn vốn tính cách kiệt ngạo bất tuần, đương nhiên không chịu được giọng điệu cư cao lâm hạ như vậy của Công Dương Kỳ và Công Dương Đức. Chớ nói chi là hắn cả đời gây thù hằn vô số. Cho nên, hắn thấy có lẽ bọn người Công Dương Kỳ là kẻ địch nào đó mời tới đối phó mình.
"Nói như vậy ngươi là thừa nhận?" Công Dương Đức sát ý dạt dào.
Ôn Vũ Hồng đã kêu trực tiếp động thủ, như vậy đã nói rõ người chính là hắn giết a!
"Hừ!" Ôn Vũ Hồng hừ lạnh một tiếng: "Nói nhảm nhiều làm gì, nếu muốn quyết sinh tử, vậy thì động thủ đi!"
Phát hiện sát ý mãnh liệt của bọn người Công Dương Kỳ, Ôn Vũ Hồng cũng lười nói thêm nữa. Quanh người hắn lập tức kiếm khí nhất bạo, Nghịch Thương Kiếm giấu trong cơ thể xuất hiện trong tay.
Thấy cảnh này, bọn người Công Dương Kỳ càng khẳng định, Ôn Vũ Hồng chính là người giết đại trưởng lão Mặc Ngọc Long.
"Chết đi cho ta!"
Quanh thân Công Dương Kỳ tuôn ra một đạo uy áp đáng sợ.
Chợt, một đạo sương mù xanh biếc phóng lên tận trời, hóa thành một con giao long lớn quấn quanh người hắn. Mà trong tay phải của hắn thì cầm Cửu Vĩ Nhãn Kính Xà toàn thân huyền hắc.
Khi hắn vỗ ra một chưởng, một đoàn hắc quang to lớn ầm vang bắn về phía Ôn Vũ Hồng.
"Nghịch Thương Thiên Kiếm Quyết!"
Ôn Vũ Hồng vội vàng lấy kiếm khí hộ thể, lại dùng Nghịch Thương Kiếm đâm về phía đoàn hắc quang kia.
Khi hắc quang nổ tung, Ôn Vũ Hồng chỉ cảm thấy một cỗ mùi hôi thối xông vào mũi.
Mà hộ thể kiếm khí của hắn giảm bớt ít nhất ba thành trong nháy mắt!
"Thanh Miêu nhất tộc am hiểu dùng cổ dùng độc, không ngờ được là bọn họ còn lợi hại hơn tưởng tượng, vậy mà có thể yếu bớt phòng ngự của ta!"
Ôn Vũ Hồng mặt lộ vẻ cảnh giác.
"Ngươi có thể đỡ nổi mấy lần!" Công Dương Kỳ cười lạnh một tiếng, ném Cửu Vĩ Nhãn Kính Xà trong tay ra ngoài.
Hô ~
Trong nháy mắt, thiên địa biến sắc.
Cửu Vĩ Nhãn Kính Xà dẫn theo quả cầu nọc độc lớn, ầm vang đánh tới hướng Ôn Vũ Hồng.
Cũng may Ôn Vũ Hồng chính là nhất đại Kiếm Ma, kiếm đạo tạo nghệ gần như đăng phong tạo cực, dựa vào kiếm khí cường hoành phá giải thế công của Cửu Vĩ Nhãn Kính Xà lần nữa.
"Hừ!" Công Dương Kỳ hừ lạnh một tiếng, phóng thích U Cổ Tử Linh Giao ra ngoài.
Tử Linh Giao và Nhãn Kính Xà to lớn một trái một phải. Lấy khí thế vô cùng đáng sợ, mang theo nọc độc kinh thiên vây công Ôn Vũ Hồng.
Tiêu Vô Ngân đang đứng bên cạnh thấy thế, không khỏi hãi hùng khiếp vía. Hắn dự cảm đến, có lẽ hôm nay sư tôn mình sẽ tao ngộ đại kiếp nạn trước nay chưa từng có. Mà cái kiếp nạn này, đối với Ôn Vũ Hồng có thể là trí mạng!
Bành! !
Ngay khi Ôn Vũ Hồng lấy Nghịch Thiên Kiếm Khí chống lại hai đại thượng cổ đại trùng.
Công Dương Kỳ bỗng nhiên bạo khởi, một quyền nặng nề đánh vào ngực Ôn Vũ Hồng. Ôn Vũ Hồng lập tức kêu thảm một tiếng, lui lại ngàn trượng. Chỉ cảm thấy một cỗ sức mạnh đáng sợ xuyên thấu lồng ngực của mình, suýt nữa chấn vỡ toàn bộ ngũ tạng lục phủ của hắn.
"Người của Thanh Miêu Tộc đáng chết, quá mạnh!"
"Hắn đã có thể điều khiển thượng cổ đại trùng dùng độc áp chế ta, lại có thể lấy tu vi cường hoành công kích ta."
"Chiêu thức hung ác như thế, chỉ sợ ta tối đa chỉ có thể đỡ được ba chiêu!"
Trên mặt Ôn Vũ Hồng hiện lên vẻ kinh hãi nồng đậm.
Hắn cả đời gặp vô số địch, duy chỉ có Công Dương Kỳ là thực lực khiến cho hắn hoảng sợ nhất.
"Lần này ngươi còn có thể bất tử sao?"
Lúc này Công Dương Kỳ khởi xướng tiến công lần nữa, hắn lấy Cổ Vương Chi Lực kích phát hai con thượng cổ đại trùng đến mạnh nhất.
Trong lúc nhất thời.
Tử Linh Giao cùng Nhãn Kính Xà che khuất bầu trời, dẫn theo độc tố như mây đen xông về phía Ôn Vũ Hồng.
Cảm nhận được khí thế đáng sợ của bọn chúng, Ôn Vũ Hồng và Tiêu Vô Ngân đều trái tim co rụt lại: “Không ổn a!”
Xoát ~
Bỗng nhiên một đạo kiếm quang hiện lên, sáng chói sáng tỏ. Nhìn lại thì hai con thượng cổ đại trùng bị cắt thành bốn đoạn trong nháy mắt dưới một kiếm này.
"A cái này? !"
Thấy cảnh này, tất cả mọi người đang có mặt ở đây sợ ngây người. Hai con thượng cổ đại trùng hình thái mạnh nhất lại bị một kiếm chặt đứt.
Rốt cuộc là phương nào đại năng xuất thủ?
Mọi người ngẩng đầu nhìn lại.
Thấy một nam tử áo trắng, tuấn mỹ như thần, lơ lửng ở phía dưới mây trắng, nhìn xuống tất cả mọi người.
Tiêu Vô Ngân không khỏi mặt lộ vẻ vẻ kính sợ: "Bắc Huyền Thiên Đế phu!"
Bắc Huyền Thiên Đế phu!
Hắn khiến cho tất cả mọi người cả kinh ánh mắt run lên. Đại nhân vật như vậy sao lại đột nhiên xuất hiện ở đây, hơn nữa còn nhúng tay vào chuyện giữa Đông Hoang Kiếm Ma và Thanh Miêu Tộc?
Ôn Vũ Hồng bước lên phía trước hành lễ nói: "Đông Hoang Ôn Vũ Hồng, bái kiến Đế phu!"
Lúc trước hắn từng nghe Tiêu Vô Ngân nói, ngày đó cướp đoạt Nguyên Từ Kiếm Thai ở Linh Kiếm Sơn tao ngộ Lâm Hiên. Cho nên, hắn không chút nghi ngờ, nam tử tuấn mỹ áo trắng trước mắt chính là nam nhân của Huyền Băng Nữ Đế vang danh thiên hạ!
Chương 277 Chương 277. Ngươi tự tin quá mức! (2)
(2)
Mà nhìn thấy Ôn Vũ Hồng hành lễ với Lâm Hiên.
Công Dương Kỳ và người của Thanh Miêu Tộc đều sắc mặt đại biến, trong lòng có một cảm giác chẳng lành.
Công Dương Đức lộ ra vẻ khẩn trương.
Bởi vì, hắn dự cảm có lẽ Lục Địa Kiếm Tiên mà bọn họ muốn truy tra cũng không phải là Ôn Vũ Hồng, mà là Lâm Hiên!
Lâm Hiên rơi xuống, lạnh nhạt nhìn Ôn Vũ Hồng một chút: "Người bọn họ muốn tìm là ta, cho nên ngươi lui ra đi."
Ôn Vũ Hồng sau khi nghe xong bừng tỉnh đại ngộ.
"Ta nói đại nhân vật như Bắc Huyền Thiên Đế phu sao sẽ đích thân ra mặt giúp ta, hóa ra hắn mới là người kết thù với Thanh Miêu Tộc!"
Nghĩ đến đây, hắn không khỏi nhìn về phía bọn người Công Dương Kỳ, lộ ra một tia cười trên nỗi đau của người khác. Thanh Miêu Tộc dám trả thù Bắc Huyền Thiên Đế phu, đúng là không biết sống chết a!
Mà nhìn dáng vẻ của bọn họ, hiển nhiên cũng không ngờ được là cừu nhân của mình chính là Đế phu.
Lần này bọn họ xong đời!
"Hóa ra trước đó đều là hiểu lầm, Lục Địa Kiếm Tiên giết đại trưởng lão không phải Ôn Vũ Hồng mà là Bắc Huyền Thiên Đế phu!"
Thủ lĩnh nhóm người Thành Miêu tộc Công Dương Kỳ Công Dương Đức không khỏi không còn gì để nói.
Nghĩ lại, trên mặt mọi người hiện lên vẻ bất đắc dĩ nồng đậm.
Bởi vì Lâm Hiên mạnh hơn Đông Hoang Kiếm Ma Ôn Vũ Hồng nhiều.
Không nói thế lực Bắc Huyền Thiên kinh khủng phía sau Lâm Hiên, chỉ với hắn là nam nhân của Huyền Băng Nữ Đế, tuyệt đối là một cường giả áp đảo Đế Cảnh!
Hít sâu một hơi, thân thể cao lớn của Công Dương Kỳ đứng trước mặt Lâm Hiên: "Bắc Huyền Thiên Đế phu, ngươi giết tộc nhân ta, thù này không thể không báo!"
Đến lúc này, Công Dương Kỳ nhất định phải bày tỏ thái độ mới có thể phục chúng. Hơn nữa hắn cảm thấy mình có lực lượng của Cổ Vương gia thân, cộng thêm một ngàn bí pháp dùng cổ của Thanh Miêu Tộc, chắc chắn có năng lực chiến với Lâm Hiên một trận!
Cùng lắm thì thừa dịp Lâm Hiên không sẵn sàng, dùng cổ thuật công kích chúng nữ nhi của hắn ở trong Ngọc Liễn.
Giết một cái đủ vốn, giết chết sạch thì kiếm lời, kiểu gì cũng sẽ không lỗ!
Dự định như thế. Công Dương Kỳ chợt toàn lực vận chuyển chân nguyên, phóng xuất ra uy áp mạnh mẽ đến từ viễn cổ Cổ Vương.
Lâm Hiên vẻ mặt bình tĩnh: "Cho nên ta ra mặt thành toàn ngươi."
Lời còn chưa dứt, Lâm Hiên lấy ra một thanh chuẩn tiên kiếm, bỗng nhiên giết ra!
Tu vi Đại Thánh Cảnh mạnh mẽ, cộng thêm toàn lực thúc giục Thần Tượng Chi Lực, có Thần Hành Thủ Trạc gia trì, bộc phát ra tốc độ không thể địch nổi.
Tất cả mọi người chỉ thấy một đạo tật quang hiện lên, hoàn toàn không bắt giữ được thân hình Lâm Hiên.
Phốc phốc!
Đợi đến bọn họ lấy lại tinh thần, lại nhìn thấy một vết máu xanh biếc bay ra ngoài.
Lâm Hiên lại một kiếm chém đứt cổ Công Dương Kỳ!
Công Dương Kỳ thân thể cao lớn, tu vi Cổ Vương kinh khủng, ở trước mặt hắn hoàn toàn vô hiệu!
Thoạt nhìn chính là không có một chút phản ứng thì đã bị hắn dùng kiếm đâm xuyên cổ họng!
"Một Cổ Vương đã qua thời cũng dám vượt dương qua biển đến trả thù, ngươi quá tự tin!"
Lâm Hiên rút kiếm, một cước đá bay Công Dương Kỳ.
Thấy cảnh này, chẳng những người của Thanh Miêu Tộc, Ôn Vũ Hồng cũng bỗng nhiên nuốt một ngụm nước bọt.
Bắc Huyền Thiên Đế phu, đúng là đủ mạnh, đủ hung ác, đủ cuồng a!
...
Thiên Toàn Thánh Địa.
Sau khi biết được thân phận của Cố Trường Ca, Thiên Toàn Thánh Chủ và Lục Trường Sinh với tất cả mọi người đang có mặt ở đây đều cảm thấy thúc thủ vô sách.
Đối mặt ẩn thế gia tộc đến từ Thái Cổ Thần Sơn, cho dù nâng toàn bộ Thánh Địa chi lực cũng không thể chống lại. Nhưng nếu cứ để cho Cố Trường Ca đem Trúc Thanh Quân đi như vậy, Thiên Toàn Thánh Chủ sẽ không đồng ý!
Tất cả mọi người trong Thánh Địa cũng sẽ không đồng ý!
"Ta tuyệt đối sẽ không gả cho ngươi!" Trúc Thanh Quân cũng vẻ mặt kiên quyết lên tiếng nói ra.
Cố Trường Ca mỉm cười, chém đinh chặt sắt nói: "Thanh Quân sư tỷ, chuyện này không phải do ngươi, cũng không phải do Thánh Địa!"
"Sự kiên nhẫn của ta có hạn, sẽ không hảo ngôn hảo ngữ nói chuyện với các ngươi như thế này mãi được."
Hắn vừa nói xong, Tề Vũ sau lưng phóng ra một cỗ uy áp siêu cường, khiến toàn trường rung động.
Thiên Toàn Thánh Chủ bi phẫn nắm chặt nắm đấm, muốn muốn phát tác nhưng lại lo lắng mình làm như vậy sẽ đưa tới đại họa cho toàn bộ Thánh Địa.
Dù sao hắn còn yếu hơn Tề Vũ một chút.
Toàn bộ Thánh Địa cũng không có người nào có thể chống lại Tề Vũ. Nếu như nhịn không được làm to chuyện, cuối cùng phe bị thương tổn chắc chắn là hắn và người của Thánh Địa!
Chỉ là khuất phục dưới dâm uy của Cố Trường Ca như vậy thì hắn không cam lòng a!
"Thánh Chủ!"
Đúng lúc này, một đệ tử Thánh Địa vẻ mặt hốt hoảng chạy vào đại điện.
"Chuyện gì?" Thiên Toàn Thánh Chủ quay người hỏi.
Đệ tử đó lên tiếng nói ra: "Biên giới Thánh Địa chúng ta bỗng nhiên có thi thể hai con thượng cổ đại trùng từ trên trời giáng xuống!"
"Hai con thượng cổ đại trùng này hình như là cổ trùng, đều là Cửu giai Đại yêu!"
"Mà thoạt nhìn bọn chúng là bị người ta một kiếm cắt thành hai đoạn, ngoại môn Từ trưởng lão cảm thấy việc này không thể coi thường, cho nên mới lệnh cho đệ tử đến đây báo cáo!"
Nghe hắn nói như vậy, trên mặt Thiên Toàn Thánh Chủ hiện lên vẻ kinh hãi nồng đậm.
Hai con Cửu giai Đại yêu bị một kiếm chặt đứt.
Hẳn là ở gần Thánh Địa có đại khủng bố giáng lâm? !
…………………………….
Nghĩ đến đây, Thiên Toàn Thánh Chủ vội vàng xoay người nhìn về phía Cố Trường Ca.
"Chuyện này rất không tầm thường, ta dự cảm xung quanh Thánh Địa chúng ta có cường giả tuyệt thế giá lâm."
"Cường giả như thế rốt cuộc là địch hay bạn trước mắt còn không biết, cho nên có chuyện liên quan đến Thanh Quân để qua một bên trước."
"Chờ ta biết rõ ràng chuyện này lại nói!"
So với chuyện của Trúc Thanh Quân.
Thi thể thượng cổ đại trùng bỗng nhiên từ trên trời giáng xuống khiến cho Thiên Toàn Thánh Chủ càng bất an hơn. Phải biết, Thiên Toàn Thánh Địa đạo thống mấy chục vạn năm, kẻ địch ngoài sáng trong tối đếm không hết. Cho nên hắn phải làm rõ tình huống đột phát này trước, sau đó lập tức đưa ra cách đối phó mới được.
Chương 278 Chương 278. Cha, đây không phải Tiểu Cửu của ta!
So sánh lại, chuyện của Trúc Thanh Quân cũng không phải quan trọng lắm.
Không đợi Cố Trường Ca trả lời, sau đó Thiên Toàn Thánh Chủ dẫn theo Lục Trường Sinh và Trúc Thanh Quân vội vàng rời đi.
"Tề lão, việc này ngươi thấy thế nào?"
Cố Trường Ca nheo mắt lại hỏi.
Tề Vũ nghĩ nghĩ, nói ra: "Nhìn biểu cảm của Thiên Toàn Thánh Chủ, chuyện này không giống như là làm bộ!"
"Ừm." Cố Trường Ca gật gật đầu.
Hắn cũng sẽ không ngốc đến cho rằng đây là Thiên Toàn Thánh Chủ chơi trò ve sầu thoát xác.
Phải biết nơi này chính là chủ phong đại điện Thiên Toàn Thánh Địa. Cho dù Thiên Toàn Thánh Chủ chơi như thế nào thì cũng sẽ không vì Trúc Thanh Quân mà từ bỏ nơi này đào tẩu.
Như vậy hiện tại chỉ có một khả năng, chính là chuyện này hoàn toàn chính xác, khiến cho Thiên Toàn Thánh Chủ cảm thấy phi thường khó giải quyết và chấn kinh.
"Thi thể Cửu giai Đại yêu từ trên trời giáng xuống..."
Cố Trường Ca lầm bầm đọc lấy câu nói này, đứng dậy nói ra: "Tề lão, không bằng chúng ta cũng theo qua xem một chút đi!"
"Thiện!" Tề Vũ không chần chờ gật đầu.
Đối với cường giả tuyệt thế mà Thiên Toàn Thánh Chủ nói, bọn họ cũng có chút hứng thú. Nếu như đối phương là bằng hữu của Thiên Toàn Thánh Địa, vậy bọn họ phải căn cứ thực lực của đối phương cân nhắc một lần nữa, xem có nên cường thế mang Trúc Thanh Quân đi hay không.
Cẩn thận chặt chẽ, làm việc kín đáo.
Đây là một phẩm chất lớn giúp cho Cố gia sừng sững ở Thái Cổ Thần Sơn trăm vạn năm mà không ngã.
Lúc này.
Mấy người Thiên Toàn Thánh Chủ đã đi tới biên giới Thánh Địa, thấy được thi thể của Cửu Vĩ Nhãn Kính Xà và U Cổ Tử Linh Giao rơi trên mặt đất.
"Quả nhiên là Cửu giai Đại yêu!"
Thiên Toàn Thánh Chủ ánh mắt khẽ run: “Hơn nữa nhìn dáng vẻ của bọn nó, cũng đều là cổ trùng thọ nguyên xa xưa!"
Cổ trùng thọ nguyên xa xưa!
Nghe được câu này, mấy người Lục Trường Sinh, Trúc Thanh Quân đều sắc mặt có chút phát lạnh. Một cỗ áp lực thần bí mà kinh khủng khiến cho trong lòng bọn họ có chút hoảng sợ. Ngay cả loại cổ trùng đáng sợ như thế này cũng có thể miểu sát, người xuất thủ rốt cuộc mạnh cỡ nào?
Cố Trường Ca và Tề Vũ đi theo đến cũng nghĩ đến điểm này, không khỏi mặt lộ vẻ cảnh giác.
"Thánh Chủ ngươi nhìn, lại có cái gì từ trên trời rơi xuống!"
Lúc này, một vị trưởng lão chỉ lên bầu trời hô to.
Thiên Toàn Thánh Chủ vội vàng ngẩng đầu nhìn lại.
Dựa vào thị lực mạnh mẽ, hắn và Tề Vũ liếc mắt thì thấy đó là một nhân thể lục sắc cự đại.
Bành! !
Trong chớp mắt, thi thể Công Dương Kỳ trùng điệp rơi xuống đất, đập vỡ cự thạch cao hơn một trượng dưới người.
"Người lớn như thế, thật đáng sợ a!"
"Toàn thân hắn xanh biếc, quần áo quái dị, tuyệt đối không phải nhân sĩ trong nước chúng ta!"
"Một kiếm đứt cổ! Hắn cũng bị người một kiếm giết!"
...
Sau khi xem xét tỉ mỉ thi thể Công Dương Kỳ, toàn trường kinh hãi.
Mà Thiên Toàn Thánh Chủ đọc thuộc lòng cổ tịch, không khỏi lớn gan suy đoán: "Hẳn là người này chính là Cổ Vương hải ngoại Thanh Miêu Tộc?"
Theo cổ tịch ghi chép, Cổ Vương Thanh Miêu Tộc thân cao hơn trượng, toàn thân xanh biếc, như ngâm dược thủy.
Giống như Công Dương Kỳ trước mắt, không có sai biệt!
Cố Trường Ca vội hỏi: "Tề lão, ngươi thấy thế nào?"
Tề Vũ thọ nguyên hơn ba vạn năm, nơi sinh ra cũng là Thương Long đại lục, có thể nói kiến thức rộng rãi, đối với đại lục và hải ngoại đều có hiểu biết.
Tề Vũ trầm tư chốc lát nói: "Hắn rất có thể chính là Cổ Vương!"
Nói đến đây, trong lòng của hắn có chút chấn kinh.
Cổ Vương Thanh Miêu Tộc đều là cường giả Đế Cảnh vạn năm có một. Ngay cả cường giả như thế này cũng bị một kiếm đứt cổ, như vậy người ra tay giết hắn tuyệt đối là một đại yêu nghiệt a!
Thiên Toàn Thánh Chủ ngẩng đầu ngửa mặt nhìn lên bầu trời, lẩm bẩm nói: "Cổ Vương và thượng cổ đại trùng đều là từ không trung rơi xuống."
"Chỉ cần ta bay lên trên không sơn cốc, chắc chắn có thể biết được rốt cuộc là vị cường giả tuyệt thế nào giết bọn họ!"
Hắn âu sầu trong lòng, cực kỳ sợ hãi.
Nhưng mà dù sao loại chuyện này xảy ra ở biên giới Thánh Địa, hắn không thể nào ngồi yên không lý đến.
Thế là sau khi liên tục cân nhắc.
Hắn quyết định bay lên trên bầu trời, tránh đi sơn cốc che chắn, thấy hình dáng đối phương. Theo một đạo gió lốc thổi lên, hắn lập tức bay về phía giữa không trung.
Mấy người Trúc Thanh Quân và Lục Trường Sinh cũng khẽ cắn môi đi theo sau lưng Thiên Toàn Thánh Chủ. Nếu như Thánh Chủ có bất kỳ sai lầm gì, bọn họ cũng tai kiếp khó thoát, dứt khoát đi theo, có vinh cùng vinh, có nhục cùng nhục.
Mà hai người Cố Trường Ca và Tề Vũ, sau khi trao đổi ngắn ngủi, cũng bay lên trên bầu trời.
Đám người vượt qua đỉnh núi, phá vỡ tầng mây trên đỉnh núi, lập tức nhìn thấy cảnh tượng trên bầu trời cách đó không xa.
Chỉ thấy dưới tầng mây, một cái Thanh Dực Phi Điểu Ngọc Liễn cực kỳ xa hoa lơ lửng.
Mà bên cạnh Ngọc Liễn Xa.
Lâm Hiên một bộ áo trắng, thân ở trong vòng vây của mấy trăm người của Thanh Miêu Tộc. Chỉ trong chớp mắt, những người của Thanh Miêu Tộc này giống như là gặp thiên tai, điên cuồng chạy trốn tứ phía.
Nhưng bọn họ hoàn toàn trốn không thoát lòng bàn tay Lâm Hiên!
Lâm Hiên lấy đại xảo nhược chuyết chi thế, trong nháy mắt bổ ra mấy kiếm, trong nháy mắt chém giết mấy trăm người của Thanh Miêu Tộc này!
Tê ~
Một màn này khiến cho mấy người Thiên Toàn Thánh Chủ nhịn không được hít vào một hơi khí lạnh.
"Hóa ra cường giả tuyệt thế này chính là Đế phu!"
"Đế phu kiếm thuật đúng là cổ phác quy chân, không thể nào ngăn cản, thật là đáng sợ!"
"Thanh Miêu Tộc chỉ sợ đến chết cũng không ngờ được là bọn họ từ cổ trùng đến Cổ Vương, tất cả đều chết bởi một kiếm của Đế phu!"
...
Nghe được tiếng thán phục của mấy người Thiên Toàn Thánh Chủ.
Cố Trường Ca không khỏi cầm thật chặt nắm đấm. Hắn có dự cảm mãnh liệt, Lâm Hiên chính là trở ngại lớn nhất ngăn cản hắn mang đi Trúc Thanh Quân!
Chương 279 Chương 279. Cha, đây không phải Tiểu Cửu của ta! (2)
Tiểu Cửu của ta! (2)
Mà Tề Vũ thì vô cùng cảnh giác nhìn Lâm Hiên, tựa hồ muốn xem thấy nội tình của Lâm Hiên. Đáng tiếc, sau một lát, hắn bỗng nhiên lắc đầu, hoàn toàn nhìn không thấu!
"Hóa ra là Đế phu!" Thiên Toàn Thánh Chủ đổi sợ thành vui, vội vàng tiến lên hành lễ.
Lâm Hiên thu kiếm, lạnh nhạt nhìn hắn một cái, không ngờ được là Thiên Toàn Thánh Chủ cũng ở nơi đây.
Cúi đầu xem xét, hắn lập tức hiểu được, hóa ra dưới chân cách đó không xa chính là Thiên Toàn Thánh Địa.
"Đế phu, phía dưới chính là Thánh Địa chúng ta, nếu như ngài tới đây, không bằng đi xuống ngồi một lát đi!" Thiên Toàn Thánh Chủ nói.
Hắn thấy, Lâm Hiên thân phận vô cùng tôn quý, đã đi ngang qua, vậy mình nhất định phải quỳ lạy đối đãi mới được.
Cố Trường Ca và Tề Vũ nghe vậy đều lộ ra một tia âm độc. Nếu như Lâm Hiên tiến về Thánh Địa, như vậy chắc chắn bọn họ phải nghĩ biện pháp vượt qua ngọn núi lớn Lâm Hiên này mới được!
Lâm Hiên muốn cự tuyệt, bỗng nhiên tâm thần khẽ động, cảm nhận được tâm niệm của Cửu Đầu Thiên Mãng.
Hóa ra sau khi Lâm Hiên giết chết Cửu Vĩ Nhãn Kính Xà và U Cổ Tử Linh Giao, Cửu Đầu Thiên Mãng lập tức táo động. Hai con thượng cổ đại trùng này có huyết mạch có liên hệ vi diệu với Cửu Đầu Thiên Mãng.
Chỉ cần Cửu Đầu Thiên Mãng thôn phệ hết tất cả chúng nó, như vậy thì có thể thu được lực lượng cường đại hơn, lên tới cấp bậc cao hơn.
Suy nghĩ một hồi, Lâm Hiên âm thầm đồng ý với yêu cầu của Cửu Đầu Thiên Mãng.
Với tu vi Đại Thánh Cảnh của hắn bây giờ, dù là Cửu Đầu Thiên Mãng lên tới Yêu Hoàng hắn cũng có thể khống chế lại.
Nếu như vậy, loại kỳ ngộ này không thể tuỳ tiện bỏ qua.
Cân nhắc đến Cửu Đầu Thiên Mãng không thể phi hành, Lâm Hiên nói với Thiên Toàn Thánh Chủ: "Vậy thì đi xuống đi."
"Được! Đế phu mời!" Thiên Toàn Thánh Chủ không kìm được vui mừng.
Trúc Thanh Quân thấy thế trong lòng cũng vui vẻ. Có thể nhìn Lâm Hiên nhiều một chút, đối với nàng chính là ban thưởng lớn lao.
Sau đó Lâm Hiên ôm mấy người Tuyền Châu từ bên trong Ngọc Liễn ra, theo Thiên Toàn Thánh Chủ đi vào Thiên Toàn đại điện.
Sau khi vào cửa, Lâm Hiên nói với Tuyền Ấu: "Bảo bối, Thánh Địa này hoàn cảnh thoải mái, nhiều động thực vật hoang dại, không bằng ngươi cho tiểu Cửu ra ngoài đi dạo một vòng chơi đùa đi."
Bởi vì Tuyền Ấu vẫn luôn giấu Cửu Đầu Thiên Mãng ở trong ngực, Lâm Hiên chỉ có thể viện một cái cớ.
"Như vậy sao, không có vấn đề!" Tuyền Ấu rất hào phóng gật đầu, lấy ra Cửu Đầu Thiên Mãng ném xuống đất.
"Tiểu Cửu, đi ra ngoài chơi nhớ về nha!"
"Hơn nữa trong khu vực dã ngoại hoang vu này, ngươi cũng phải chú ý an toàn, đừng để tỷ tỷ lo lắng nha!"
Cửu Đầu Thiên Mãng có chút hưng phấn khẽ gật đầu, sau đó oạch một tiếng, lập tức vọt vào trong bụi cỏ.
Đám người thấy thế đều dự cảm đến Cửu Đầu Thiên Mãng được thả ra, có thể có liên quan đến hai con thượng cổ đại trùng đó.
Nhưng mà Lâm Hiên ở đây, tất cả mọi người không dám nói thêm cái gì.
Sau đó Thiên Toàn Thánh Chủ mời Lâm Hiên tiến vào đại điện, ngồi trên bảo tọa, sau đó sai người bưng lên linh trà tốt nhất cho Lâm Hiên.
Lâm Hiên uống vài ngụm trà, sau đó cổng xuất hiện một đạo quang ảnh.
Mọi người cúi đầu xem xét, hóa ra là Cửu Đầu Thiên Mãng trở về.
"Tiểu Cửu, sao trở lại nhanh như vậy?"
Tuyền Ấu vội vàng chạy lên trước, cầm Cửu Đầu Thiên Mãng ở trong tay.
Cẩn thận nhìn thoáng qua, sau đó tiểu nha đầu giật nảy cả mình.
"Cha, đây không phải tiểu Cửu của ta!"
………………………………………
Tuyền Ấu nhìn thấy Cửu Đầu Thiên Mãng đã không phải là màu xanh lúc đầu mà là màu vàng kim nhàn nhạt. Càng kinh người hơn chính là trên chín cái đầu của Cửu Đầu Thiên Mãng đều mọc ra một cây Kim Giác nho nhỏ.
Nó bây giờ không giống như tiểu Cửu trong trí nhớ Tuyền Ấu, khác biệt hơi lớn!
"Đây không phải tiểu Cửu sao?"
Tuyền Châu, Tuyền Hi và Tuyền Hàm nghe xong cũng liên tục không ngừng rời khỏi Lâm Hiên, chạy đến bên người Tuyền Ấu.
Tuyền Châu cẩn thận nhìn một hồi: "Nhìn dáng vẻ của nó, có lẽ vẫn là tiểu Cửu!"
Tuyền Hi nghĩ nghĩ, gật đầu nói: "Không sai, ta cảm thấy cũng không khác gì tiểu Cửu lúc đầu."
Tuyền Hàm nói bổ sung: "Chỉ là bề ngoài thay đổi một chút."
"Không không không! Nó cũng không phải là tiểu Cửu!" Tuyền Ấu mãnh lắc đầu: "Tiểu Cửu của ta không phải như vậy!"
Tuyền Châu thấy nàng kiên trì như vậy, đành phải cúi đầu hỏi Cửu Đầu Thiên Mãng: "Ngươi là tiểu Cửu sao?"
Cửu Đầu Thiên Mãng khẽ gật đầu.
Tuyền Châu ngẩng đầu nói ra: "Ngươi xem, chính nó đều thừa nhận!"
Tuyền Hi và Tuyền Hàm gật đầu đồng ý.
"A, xem ra nó đúng là tiểu Cửu." Tuyền Ấu khẽ gật đầu, lại cảm thấy không đúng chỗ nào, thế là nói với Cửu Đầu Thiên Mãng: "Vậy ngươi chứng minh cho ta nhìn!"
Cửu Đầu Thiên Mãng lập tức nâng tất cả đầu lên, gâu gâu gâu ~ kêu vài tiếng.
"Ha ha ha, đây chính là tiểu Cửu của ta!"
Lần này Tuyền Ấu vui vẻ: "Tiểu Cửu của ta biết học cách kêu của Thiên Cẩu Thú!"
Mấy người Tuyền Châu kiên định khẽ gật đầu, học cách kêu của Thiên Cẩu Thú, đây là một chuyện cần kỹ thuật, chỉ có tiểu Cửu mới có thể làm được!
"Thế nhưng tại sao nó lại biến thành dáng vẻ như thế này?"
Sau đó, các tiểu nha đầu đều lộ ra vẻ mặt nghi ngờ.
Lâm Hiên ôn hòa nói ra: "Đó là bởi vì nó trưởng thành."
Cửu Đầu Thiên Mãng sau khi thôn phệ Cửu Vĩ Nhãn Kính Xà và U Cổ Tử Linh Giao, đã nhảy lên tiến hóa thành Yêu tướng. Cho nên, ngoại hình của nó chắc chắn có thay đổi rõ rệt so với trước đó.
"Thì ra là thế."
Các tiểu nha đầu đều gật gật đầu, sau đó hỏi Lâm Hiên: "Vậy chắc chắn cha biết dáng vẻ của nó sau khi trưởng thành?"
Lâm Hiên gật đầu cười nói: "Nó sau khi lớn lên sẽ biến thành một con rông có thể bay, gọi là Cửu Đầu Thiên Long!"
Căn cứ Huyền Tuyệt Thiên Thư ghi chép. Cửu Đầu Thiên Mãng sau khi tiến hóa thành hoàn toàn thể sẽ biến thành Cửu Đầu Thiên Long. Yêu Hoàng đẳng cấp đó còn cường đại hơn Âm Dương Tử gấp trăm lần, sức chiến đấu cực kỳ biến thái!
Chương 280 Chương 280. Chẳng lẽ cũng là bởi vì hắn đẹp trai?
"Oa ~ hóa ra lợi hại như vậy!"
Mấy người Tuyền Châu đều sợ ngây người.
Tuyền Ấu nhịn không được vỗ lồng ngực của mình một cái: "Không hổ là đệ đệ của ta, lợi hại!"
Nhìn thấy các tiểu nha đầu khả ái như thế, tất cả mọi người đang có mặt ở đây bao gồm Thiên Toàn Thánh Chủ đều nhịn cười không được.
Đợi đến khi các tiểu nha đầu trở lại trong ngực Lâm Hiên. Trúc Thanh Quân chủ động tiến lên rót thêm trà vào chén hắn: "Đế phu, mời ngài dùng trà!"
Có thể tiếp xúc gần gũi Lâm Hiên, khiến cho tâm Trúc Thanh Quân như hươu nhảy, hết sức kích động.
Mà tới gần nhìn ngũ quan Lâm Hiên như thế, Trúc Thanh Quân bị triệt để kinh diễm. Nàng cảm thấy Lâm Hiên suất khí từ bên trong ra ngoài, tự nhiên mà thành. Chỉ là một ánh mắt vô cùng đơn giản thì đã khiến cho nàng tâm động khó hiểu, trên mặt có chút phát nhiệt.
Thấy thế, Cố Trường Ca vốn mặt âm trầm âm thầm nghiến răng nghiến lợi.
"Hóa ra những gì mà Lục Trường Sinh nói đều là thật!"
"Đúng là trong lòng Thanh Quân nàng có đối tượng ái mộ ngưỡng mộ, đó chính là Bắc Huyền Thiên Đế phu!"
Nghĩ đến đây, Cố Trường Ca chỉ cảm thấy một cỗ nhiệt huyết xông lên não.
Dựa vào cái gì? !
Dựa vào cái gì tất cả nữ nhân đều phải thích hắn? !
Huyền Băng Nữ Đế cam tâm tình nguyện sinh bốn cô con gái cho hắn, mà bây giờ Thanh Quân lại muốn làm hắn vui lòng. Chẳng lẽ cũng là bởi vì hắn đẹp trai?
Nghĩ đến bình thường Trúc Thanh Quân dáng vẻ tiên tử cao lãnh, lại mềm mại vũ mị trước mặt Lâm Hiên như thế. Cố Trường Ca suýt nữa bởi vì ghen ghét mà nổi điên.
Hít sâu một hơi, hắn nhanh chóng tỉnh táo lại. Quyết định dùng kế đối phó Lâm Hiên, bức Lâm Hiên không nên nhúng tay chuyện mình cường cưới Trúc Thanh Quân.
Thế là tiến lên có chút hành lễ nói: "Đế phu, tại hạ là con trai độc nhất của Thái Cổ Thần Sơn Cố gia, Cố Trường Ca!"
Thái Cổ Thần Sơn Cố gia?
Ánh mắt Lâm Hiên có chút sáng lên.
Lúc đầu, nếu như Cố Trường Ca cứ cẩu ở một bên, Lâm Hiên cũng sẽ không chú ý tới hắn. Bây giờ hắn chủ động ra mặt giới thiệu mình, khiến cho Lâm Hiên hứng thú.
Bởi vì Cố gia trên Thái Cổ Thần Sơn, gia tộc này có nguồn gốc rất sâu với Hoàng tộc Bắc Huyền Thiên.
Căn cứ Huyền Tuyệt Thiên Thư ghi chép.
Hơn mười vạn năm trước, lúc đầu Bắc Huyền Thiên cực kỳ cường đại phồn vinh. Nhưng cây có mọc thành rừng, gió cũng sẽ phá hết. Những kẻ địch mạnh mẽ ngoài sáng trong tối dùng hết các loại phương pháp thủ đoạn chèn ép xa lánh Bắc Huyền Thiên, rốt cục khiến cho nó nhanh chóng suy sụp.
Mà ở trong đó, Thái Cổ Thần Sơn Cố gia mặc dù không có phát huy tác dụng rất lớn. Nhưng bọn họ lại nhân lúc cháy nhà mà đi hôi của, lợi dụng thủ đoạn không thể lộ ra ngoài ánh sáng vớt không ít chỗ tốt từ Hoàng tộc Bắc Huyền Thiên. Có thể nói, Cố gia và Đông Hoàng nhất tộc Bắc Huyền Thiên chính là trời sinh có thù.
Chỉ là thù này cực kỳ xa xưa, nếu không phải hôm nay đụng phải Cố Trường Ca, Lâm Hiên nhất thời cũng sẽ không nhớ tới.
Bây giờ tốt, Cố Trường Ca tự giới thiệu, hơn nữa nghe ngữ khí mơ hồ có ý uy hiếp. Lâm Hiên cảm thấy có thể tính toán nợ cũ với Cố gia.
Thế là hắn lạnh nhạt nhìn Cố Trường Ca: "Ngươi muốn nói cái gì?"
Cố Trường Ca bị ánh mắt Lâm Hiên nhìn mà cảm thấy rất không được tự nhiên, nhíu mày nói ra: "Tại hạ muốn nói, hôm nay tại hạ phải cưới Trúc Thanh Quân, hi vọng Đế phu không nên nhúng tay!"
"Ta sẽ không theo ngươi đi! Ta không có thích ngươi chút nào!"
Trúc Thanh Quân sau khi nghe xong lắc đầu, sau đó quay người quỳ lạy Lâm Hiên: "Mời Đế phu chủ trì công đạo!"
Thiên Toàn Thánh Chủ thấy thế thở dài ra một hơi, rốt cục Thanh Quân cũng cầu cứu Đế phu rồi.
Lâm Hiên thản nhiên nhìn Trúc Thanh Quân một chút, ánh mắt chuyển qua Cố Trường Ca: "Cho nên ngươi nói lời mới rồi chính là đang uy hiếp ta, đừng có trở ngại ngươi cường cưới một người không thích ngươi đúng không?"
Cố Trường Ca cắn răng gật đầu: "Nếu như Đế phu muốn nghĩ như vậy, tại hạ cũng không có cách nào!"
Sau khi hắn nói ra lời nói này, toàn trường trong nháy mắt lâm vào tĩnh mịch.
Uy hiếp!
Câu nói này đã là trần trụi uy hiếp!
Thiên Toàn Thánh Chủ không khỏi nhướng mày, Cố Trường Ca này thật to gan, lại dám ngay mặt uy hiếp Đế phu!
Mà Tề Vũ một mực lão luyện thành thục giờ phút này cũng không nhịn được nhắc nhở: "Công tử, nói cẩn thận!"
Hắn cảm thấy Lâm Hiên cao thâm mạt trắc.
Lúc này Cố Trường Ca bị tình khiến trí não u mê, lại nói chuyện như vậy ngay trước mặt Lâm Hiên, đây là đang tự mình tìm phiền toái a!
Nếu như ngăn cản trễ, sợ là Cố Trường Ca nguy hiểm đến tính mạng!
Bành!
Trong lúc mọi người đang có mặt ở đây thất thần, một đạo Huyền khí từ trong ngón tay Lâm Hiên bắn ra, giống như đạn xuyên thấu phần bụng Cố Trường Ca.
"A ~ "
Cố Trường Ca kêu thảm một tiếng, chỉ cảm thấy một đạo lực lượng kinh khủng không cách nào nói rõ xâm nhập vào thân thể, trong nháy mắt xé nát kỳ kinh bát mạch của hắn.
Theo Cố Trường Ca trùng điệp ngã xuống đất, mí mắt đám người đều đi nhảy một cái.
Quá độc ác!
Một lời không hợp thì phế người ta!
"Bắc Huyền Thiên Đế phu, có phải ngươi quá bá đạo rồi hay không?"
Cảm thấy tu vi mình trong nháy mắt không còn sót lại chút gì. Cố Trường Ca run rẩy ôm bụng, khóe mắt nhìn về phía Lâm Hiên. Hắn cũng không ngờ được là mình nói câu này xong, Lâm Hiên bỗng nhiên xuất thủ, trực tiếp phế toàn bộ tu vi của hắn.
Phải biết vừa rồi hắn còn ỷ vào mình là công tử Cố gia mà cảm thấy chắc chắn Lâm Hiên sẽ sợ ném chuột vỡ bình, không dám quá mức làm càn với mình. Nào ngờ được là Lâm Hiên xuất thủ còn hung tàn ngoan độc hơn hắn tưởng tượng!
"Ta ghét nhất có người uy hiếp ta." Lâm Hiên lạnh lùng nhìn xuống Cố Trường Ca: "Cho dù là có ý uy hiếp cũng không được!"
Hô ~
Trong nháy mắt hắn phóng ra uy áp Đại Thánh Cảnh. Dưới cỗ uy áp kinh khủng này, tất cả mọi người đều run rẩy.
Cố Trường Ca bởi vì không thể nào chống lại mà nằm rạp xuống đất, ngay cả đầu cũng không ngẩng lên được.
Về phần Tề Vũ đứng bên cạnh hắn cũng nhịn không được hai chân đau xót, bị ép tới quỳ xuống đất.
Công Dương Đức lạnh lùng nói: "Bên ngoài Đông Hải, Thanh Miêu Tộc!"
Công Dương Kỳ nhìn xuống hai người Ôn Vũ Hồng, trong mắt xanh biếc tràn đầy sát ý: "Các ngươi có biết tội?"
Trong mắt Ôn Vũ Hồng kiếm mang nổ bắn ra, hơi giận nói: "Có tội gì?"
Công Dương Đức nói ra: "Đại trưởng lão chúng ta và mấy trăm người bị Lục Địa Kiếm Tiên nào đó trên biển Đông giết đi."
"Mà theo chúng ta hiểu, trong Đông Hoang đại địa này, kiếm thuật tinh xảo nhất chính là ngươi, Đông Hoang Kiếm Ma Ôn Vũ Hồng!"
"Cho nên, chúng ta rất là hoài nghi, người giết chết mấy người đại trưởng lão chính là ngươi!"
Nghe nói như vậy, Ôn Vũ Hồng và Tiêu Vô Ngân không khỏi liếc nhau.
Suy cho cùng vẫn là di tộc ngoài vòng giáo hoá, loại công phu cưỡng từ đoạt lý này đúng là nhất lưu.
Muốn gán tội cho người khác sao?
"Nếu như các ngươi muốn động thủ với ta, có thể trực tiếp mở miệng, sao phải lấy cớ như vậy!"
Ôn Vũ Hồng cả đời chuyên tu kiếm đạo, như si như ma. Hắn vốn tính cách kiệt ngạo bất tuần, đương nhiên không chịu được giọng điệu cư cao lâm hạ như vậy của Công Dương Kỳ và Công Dương Đức. Chớ nói chi là hắn cả đời gây thù hằn vô số. Cho nên, hắn thấy có lẽ bọn người Công Dương Kỳ là kẻ địch nào đó mời tới đối phó mình.
"Nói như vậy ngươi là thừa nhận?" Công Dương Đức sát ý dạt dào.
Ôn Vũ Hồng đã kêu trực tiếp động thủ, như vậy đã nói rõ người chính là hắn giết a!
"Hừ!" Ôn Vũ Hồng hừ lạnh một tiếng: "Nói nhảm nhiều làm gì, nếu muốn quyết sinh tử, vậy thì động thủ đi!"
Phát hiện sát ý mãnh liệt của bọn người Công Dương Kỳ, Ôn Vũ Hồng cũng lười nói thêm nữa. Quanh người hắn lập tức kiếm khí nhất bạo, Nghịch Thương Kiếm giấu trong cơ thể xuất hiện trong tay.
Thấy cảnh này, bọn người Công Dương Kỳ càng khẳng định, Ôn Vũ Hồng chính là người giết đại trưởng lão Mặc Ngọc Long.
"Chết đi cho ta!"
Quanh thân Công Dương Kỳ tuôn ra một đạo uy áp đáng sợ.
Chợt, một đạo sương mù xanh biếc phóng lên tận trời, hóa thành một con giao long lớn quấn quanh người hắn. Mà trong tay phải của hắn thì cầm Cửu Vĩ Nhãn Kính Xà toàn thân huyền hắc.
Khi hắn vỗ ra một chưởng, một đoàn hắc quang to lớn ầm vang bắn về phía Ôn Vũ Hồng.
"Nghịch Thương Thiên Kiếm Quyết!"
Ôn Vũ Hồng vội vàng lấy kiếm khí hộ thể, lại dùng Nghịch Thương Kiếm đâm về phía đoàn hắc quang kia.
Khi hắc quang nổ tung, Ôn Vũ Hồng chỉ cảm thấy một cỗ mùi hôi thối xông vào mũi.
Mà hộ thể kiếm khí của hắn giảm bớt ít nhất ba thành trong nháy mắt!
"Thanh Miêu nhất tộc am hiểu dùng cổ dùng độc, không ngờ được là bọn họ còn lợi hại hơn tưởng tượng, vậy mà có thể yếu bớt phòng ngự của ta!"
Ôn Vũ Hồng mặt lộ vẻ cảnh giác.
"Ngươi có thể đỡ nổi mấy lần!" Công Dương Kỳ cười lạnh một tiếng, ném Cửu Vĩ Nhãn Kính Xà trong tay ra ngoài.
Hô ~
Trong nháy mắt, thiên địa biến sắc.
Cửu Vĩ Nhãn Kính Xà dẫn theo quả cầu nọc độc lớn, ầm vang đánh tới hướng Ôn Vũ Hồng.
Cũng may Ôn Vũ Hồng chính là nhất đại Kiếm Ma, kiếm đạo tạo nghệ gần như đăng phong tạo cực, dựa vào kiếm khí cường hoành phá giải thế công của Cửu Vĩ Nhãn Kính Xà lần nữa.
"Hừ!" Công Dương Kỳ hừ lạnh một tiếng, phóng thích U Cổ Tử Linh Giao ra ngoài.
Tử Linh Giao và Nhãn Kính Xà to lớn một trái một phải. Lấy khí thế vô cùng đáng sợ, mang theo nọc độc kinh thiên vây công Ôn Vũ Hồng.
Tiêu Vô Ngân đang đứng bên cạnh thấy thế, không khỏi hãi hùng khiếp vía. Hắn dự cảm đến, có lẽ hôm nay sư tôn mình sẽ tao ngộ đại kiếp nạn trước nay chưa từng có. Mà cái kiếp nạn này, đối với Ôn Vũ Hồng có thể là trí mạng!
Bành! !
Ngay khi Ôn Vũ Hồng lấy Nghịch Thiên Kiếm Khí chống lại hai đại thượng cổ đại trùng.
Công Dương Kỳ bỗng nhiên bạo khởi, một quyền nặng nề đánh vào ngực Ôn Vũ Hồng. Ôn Vũ Hồng lập tức kêu thảm một tiếng, lui lại ngàn trượng. Chỉ cảm thấy một cỗ sức mạnh đáng sợ xuyên thấu lồng ngực của mình, suýt nữa chấn vỡ toàn bộ ngũ tạng lục phủ của hắn.
"Người của Thanh Miêu Tộc đáng chết, quá mạnh!"
"Hắn đã có thể điều khiển thượng cổ đại trùng dùng độc áp chế ta, lại có thể lấy tu vi cường hoành công kích ta."
"Chiêu thức hung ác như thế, chỉ sợ ta tối đa chỉ có thể đỡ được ba chiêu!"
Trên mặt Ôn Vũ Hồng hiện lên vẻ kinh hãi nồng đậm.
Hắn cả đời gặp vô số địch, duy chỉ có Công Dương Kỳ là thực lực khiến cho hắn hoảng sợ nhất.
"Lần này ngươi còn có thể bất tử sao?"
Lúc này Công Dương Kỳ khởi xướng tiến công lần nữa, hắn lấy Cổ Vương Chi Lực kích phát hai con thượng cổ đại trùng đến mạnh nhất.
Trong lúc nhất thời.
Tử Linh Giao cùng Nhãn Kính Xà che khuất bầu trời, dẫn theo độc tố như mây đen xông về phía Ôn Vũ Hồng.
Cảm nhận được khí thế đáng sợ của bọn chúng, Ôn Vũ Hồng và Tiêu Vô Ngân đều trái tim co rụt lại: “Không ổn a!”
Xoát ~
Bỗng nhiên một đạo kiếm quang hiện lên, sáng chói sáng tỏ. Nhìn lại thì hai con thượng cổ đại trùng bị cắt thành bốn đoạn trong nháy mắt dưới một kiếm này.
"A cái này? !"
Thấy cảnh này, tất cả mọi người đang có mặt ở đây sợ ngây người. Hai con thượng cổ đại trùng hình thái mạnh nhất lại bị một kiếm chặt đứt.
Rốt cuộc là phương nào đại năng xuất thủ?
Mọi người ngẩng đầu nhìn lại.
Thấy một nam tử áo trắng, tuấn mỹ như thần, lơ lửng ở phía dưới mây trắng, nhìn xuống tất cả mọi người.
Tiêu Vô Ngân không khỏi mặt lộ vẻ vẻ kính sợ: "Bắc Huyền Thiên Đế phu!"
Bắc Huyền Thiên Đế phu!
Hắn khiến cho tất cả mọi người cả kinh ánh mắt run lên. Đại nhân vật như vậy sao lại đột nhiên xuất hiện ở đây, hơn nữa còn nhúng tay vào chuyện giữa Đông Hoang Kiếm Ma và Thanh Miêu Tộc?
Ôn Vũ Hồng bước lên phía trước hành lễ nói: "Đông Hoang Ôn Vũ Hồng, bái kiến Đế phu!"
Lúc trước hắn từng nghe Tiêu Vô Ngân nói, ngày đó cướp đoạt Nguyên Từ Kiếm Thai ở Linh Kiếm Sơn tao ngộ Lâm Hiên. Cho nên, hắn không chút nghi ngờ, nam tử tuấn mỹ áo trắng trước mắt chính là nam nhân của Huyền Băng Nữ Đế vang danh thiên hạ!
Chương 277 Chương 277. Ngươi tự tin quá mức! (2)
(2)
Mà nhìn thấy Ôn Vũ Hồng hành lễ với Lâm Hiên.
Công Dương Kỳ và người của Thanh Miêu Tộc đều sắc mặt đại biến, trong lòng có một cảm giác chẳng lành.
Công Dương Đức lộ ra vẻ khẩn trương.
Bởi vì, hắn dự cảm có lẽ Lục Địa Kiếm Tiên mà bọn họ muốn truy tra cũng không phải là Ôn Vũ Hồng, mà là Lâm Hiên!
Lâm Hiên rơi xuống, lạnh nhạt nhìn Ôn Vũ Hồng một chút: "Người bọn họ muốn tìm là ta, cho nên ngươi lui ra đi."
Ôn Vũ Hồng sau khi nghe xong bừng tỉnh đại ngộ.
"Ta nói đại nhân vật như Bắc Huyền Thiên Đế phu sao sẽ đích thân ra mặt giúp ta, hóa ra hắn mới là người kết thù với Thanh Miêu Tộc!"
Nghĩ đến đây, hắn không khỏi nhìn về phía bọn người Công Dương Kỳ, lộ ra một tia cười trên nỗi đau của người khác. Thanh Miêu Tộc dám trả thù Bắc Huyền Thiên Đế phu, đúng là không biết sống chết a!
Mà nhìn dáng vẻ của bọn họ, hiển nhiên cũng không ngờ được là cừu nhân của mình chính là Đế phu.
Lần này bọn họ xong đời!
"Hóa ra trước đó đều là hiểu lầm, Lục Địa Kiếm Tiên giết đại trưởng lão không phải Ôn Vũ Hồng mà là Bắc Huyền Thiên Đế phu!"
Thủ lĩnh nhóm người Thành Miêu tộc Công Dương Kỳ Công Dương Đức không khỏi không còn gì để nói.
Nghĩ lại, trên mặt mọi người hiện lên vẻ bất đắc dĩ nồng đậm.
Bởi vì Lâm Hiên mạnh hơn Đông Hoang Kiếm Ma Ôn Vũ Hồng nhiều.
Không nói thế lực Bắc Huyền Thiên kinh khủng phía sau Lâm Hiên, chỉ với hắn là nam nhân của Huyền Băng Nữ Đế, tuyệt đối là một cường giả áp đảo Đế Cảnh!
Hít sâu một hơi, thân thể cao lớn của Công Dương Kỳ đứng trước mặt Lâm Hiên: "Bắc Huyền Thiên Đế phu, ngươi giết tộc nhân ta, thù này không thể không báo!"
Đến lúc này, Công Dương Kỳ nhất định phải bày tỏ thái độ mới có thể phục chúng. Hơn nữa hắn cảm thấy mình có lực lượng của Cổ Vương gia thân, cộng thêm một ngàn bí pháp dùng cổ của Thanh Miêu Tộc, chắc chắn có năng lực chiến với Lâm Hiên một trận!
Cùng lắm thì thừa dịp Lâm Hiên không sẵn sàng, dùng cổ thuật công kích chúng nữ nhi của hắn ở trong Ngọc Liễn.
Giết một cái đủ vốn, giết chết sạch thì kiếm lời, kiểu gì cũng sẽ không lỗ!
Dự định như thế. Công Dương Kỳ chợt toàn lực vận chuyển chân nguyên, phóng xuất ra uy áp mạnh mẽ đến từ viễn cổ Cổ Vương.
Lâm Hiên vẻ mặt bình tĩnh: "Cho nên ta ra mặt thành toàn ngươi."
Lời còn chưa dứt, Lâm Hiên lấy ra một thanh chuẩn tiên kiếm, bỗng nhiên giết ra!
Tu vi Đại Thánh Cảnh mạnh mẽ, cộng thêm toàn lực thúc giục Thần Tượng Chi Lực, có Thần Hành Thủ Trạc gia trì, bộc phát ra tốc độ không thể địch nổi.
Tất cả mọi người chỉ thấy một đạo tật quang hiện lên, hoàn toàn không bắt giữ được thân hình Lâm Hiên.
Phốc phốc!
Đợi đến bọn họ lấy lại tinh thần, lại nhìn thấy một vết máu xanh biếc bay ra ngoài.
Lâm Hiên lại một kiếm chém đứt cổ Công Dương Kỳ!
Công Dương Kỳ thân thể cao lớn, tu vi Cổ Vương kinh khủng, ở trước mặt hắn hoàn toàn vô hiệu!
Thoạt nhìn chính là không có một chút phản ứng thì đã bị hắn dùng kiếm đâm xuyên cổ họng!
"Một Cổ Vương đã qua thời cũng dám vượt dương qua biển đến trả thù, ngươi quá tự tin!"
Lâm Hiên rút kiếm, một cước đá bay Công Dương Kỳ.
Thấy cảnh này, chẳng những người của Thanh Miêu Tộc, Ôn Vũ Hồng cũng bỗng nhiên nuốt một ngụm nước bọt.
Bắc Huyền Thiên Đế phu, đúng là đủ mạnh, đủ hung ác, đủ cuồng a!
...
Thiên Toàn Thánh Địa.
Sau khi biết được thân phận của Cố Trường Ca, Thiên Toàn Thánh Chủ và Lục Trường Sinh với tất cả mọi người đang có mặt ở đây đều cảm thấy thúc thủ vô sách.
Đối mặt ẩn thế gia tộc đến từ Thái Cổ Thần Sơn, cho dù nâng toàn bộ Thánh Địa chi lực cũng không thể chống lại. Nhưng nếu cứ để cho Cố Trường Ca đem Trúc Thanh Quân đi như vậy, Thiên Toàn Thánh Chủ sẽ không đồng ý!
Tất cả mọi người trong Thánh Địa cũng sẽ không đồng ý!
"Ta tuyệt đối sẽ không gả cho ngươi!" Trúc Thanh Quân cũng vẻ mặt kiên quyết lên tiếng nói ra.
Cố Trường Ca mỉm cười, chém đinh chặt sắt nói: "Thanh Quân sư tỷ, chuyện này không phải do ngươi, cũng không phải do Thánh Địa!"
"Sự kiên nhẫn của ta có hạn, sẽ không hảo ngôn hảo ngữ nói chuyện với các ngươi như thế này mãi được."
Hắn vừa nói xong, Tề Vũ sau lưng phóng ra một cỗ uy áp siêu cường, khiến toàn trường rung động.
Thiên Toàn Thánh Chủ bi phẫn nắm chặt nắm đấm, muốn muốn phát tác nhưng lại lo lắng mình làm như vậy sẽ đưa tới đại họa cho toàn bộ Thánh Địa.
Dù sao hắn còn yếu hơn Tề Vũ một chút.
Toàn bộ Thánh Địa cũng không có người nào có thể chống lại Tề Vũ. Nếu như nhịn không được làm to chuyện, cuối cùng phe bị thương tổn chắc chắn là hắn và người của Thánh Địa!
Chỉ là khuất phục dưới dâm uy của Cố Trường Ca như vậy thì hắn không cam lòng a!
"Thánh Chủ!"
Đúng lúc này, một đệ tử Thánh Địa vẻ mặt hốt hoảng chạy vào đại điện.
"Chuyện gì?" Thiên Toàn Thánh Chủ quay người hỏi.
Đệ tử đó lên tiếng nói ra: "Biên giới Thánh Địa chúng ta bỗng nhiên có thi thể hai con thượng cổ đại trùng từ trên trời giáng xuống!"
"Hai con thượng cổ đại trùng này hình như là cổ trùng, đều là Cửu giai Đại yêu!"
"Mà thoạt nhìn bọn chúng là bị người ta một kiếm cắt thành hai đoạn, ngoại môn Từ trưởng lão cảm thấy việc này không thể coi thường, cho nên mới lệnh cho đệ tử đến đây báo cáo!"
Nghe hắn nói như vậy, trên mặt Thiên Toàn Thánh Chủ hiện lên vẻ kinh hãi nồng đậm.
Hai con Cửu giai Đại yêu bị một kiếm chặt đứt.
Hẳn là ở gần Thánh Địa có đại khủng bố giáng lâm? !
…………………………….
Nghĩ đến đây, Thiên Toàn Thánh Chủ vội vàng xoay người nhìn về phía Cố Trường Ca.
"Chuyện này rất không tầm thường, ta dự cảm xung quanh Thánh Địa chúng ta có cường giả tuyệt thế giá lâm."
"Cường giả như thế rốt cuộc là địch hay bạn trước mắt còn không biết, cho nên có chuyện liên quan đến Thanh Quân để qua một bên trước."
"Chờ ta biết rõ ràng chuyện này lại nói!"
So với chuyện của Trúc Thanh Quân.
Thi thể thượng cổ đại trùng bỗng nhiên từ trên trời giáng xuống khiến cho Thiên Toàn Thánh Chủ càng bất an hơn. Phải biết, Thiên Toàn Thánh Địa đạo thống mấy chục vạn năm, kẻ địch ngoài sáng trong tối đếm không hết. Cho nên hắn phải làm rõ tình huống đột phát này trước, sau đó lập tức đưa ra cách đối phó mới được.
Chương 278 Chương 278. Cha, đây không phải Tiểu Cửu của ta!
So sánh lại, chuyện của Trúc Thanh Quân cũng không phải quan trọng lắm.
Không đợi Cố Trường Ca trả lời, sau đó Thiên Toàn Thánh Chủ dẫn theo Lục Trường Sinh và Trúc Thanh Quân vội vàng rời đi.
"Tề lão, việc này ngươi thấy thế nào?"
Cố Trường Ca nheo mắt lại hỏi.
Tề Vũ nghĩ nghĩ, nói ra: "Nhìn biểu cảm của Thiên Toàn Thánh Chủ, chuyện này không giống như là làm bộ!"
"Ừm." Cố Trường Ca gật gật đầu.
Hắn cũng sẽ không ngốc đến cho rằng đây là Thiên Toàn Thánh Chủ chơi trò ve sầu thoát xác.
Phải biết nơi này chính là chủ phong đại điện Thiên Toàn Thánh Địa. Cho dù Thiên Toàn Thánh Chủ chơi như thế nào thì cũng sẽ không vì Trúc Thanh Quân mà từ bỏ nơi này đào tẩu.
Như vậy hiện tại chỉ có một khả năng, chính là chuyện này hoàn toàn chính xác, khiến cho Thiên Toàn Thánh Chủ cảm thấy phi thường khó giải quyết và chấn kinh.
"Thi thể Cửu giai Đại yêu từ trên trời giáng xuống..."
Cố Trường Ca lầm bầm đọc lấy câu nói này, đứng dậy nói ra: "Tề lão, không bằng chúng ta cũng theo qua xem một chút đi!"
"Thiện!" Tề Vũ không chần chờ gật đầu.
Đối với cường giả tuyệt thế mà Thiên Toàn Thánh Chủ nói, bọn họ cũng có chút hứng thú. Nếu như đối phương là bằng hữu của Thiên Toàn Thánh Địa, vậy bọn họ phải căn cứ thực lực của đối phương cân nhắc một lần nữa, xem có nên cường thế mang Trúc Thanh Quân đi hay không.
Cẩn thận chặt chẽ, làm việc kín đáo.
Đây là một phẩm chất lớn giúp cho Cố gia sừng sững ở Thái Cổ Thần Sơn trăm vạn năm mà không ngã.
Lúc này.
Mấy người Thiên Toàn Thánh Chủ đã đi tới biên giới Thánh Địa, thấy được thi thể của Cửu Vĩ Nhãn Kính Xà và U Cổ Tử Linh Giao rơi trên mặt đất.
"Quả nhiên là Cửu giai Đại yêu!"
Thiên Toàn Thánh Chủ ánh mắt khẽ run: “Hơn nữa nhìn dáng vẻ của bọn nó, cũng đều là cổ trùng thọ nguyên xa xưa!"
Cổ trùng thọ nguyên xa xưa!
Nghe được câu này, mấy người Lục Trường Sinh, Trúc Thanh Quân đều sắc mặt có chút phát lạnh. Một cỗ áp lực thần bí mà kinh khủng khiến cho trong lòng bọn họ có chút hoảng sợ. Ngay cả loại cổ trùng đáng sợ như thế này cũng có thể miểu sát, người xuất thủ rốt cuộc mạnh cỡ nào?
Cố Trường Ca và Tề Vũ đi theo đến cũng nghĩ đến điểm này, không khỏi mặt lộ vẻ cảnh giác.
"Thánh Chủ ngươi nhìn, lại có cái gì từ trên trời rơi xuống!"
Lúc này, một vị trưởng lão chỉ lên bầu trời hô to.
Thiên Toàn Thánh Chủ vội vàng ngẩng đầu nhìn lại.
Dựa vào thị lực mạnh mẽ, hắn và Tề Vũ liếc mắt thì thấy đó là một nhân thể lục sắc cự đại.
Bành! !
Trong chớp mắt, thi thể Công Dương Kỳ trùng điệp rơi xuống đất, đập vỡ cự thạch cao hơn một trượng dưới người.
"Người lớn như thế, thật đáng sợ a!"
"Toàn thân hắn xanh biếc, quần áo quái dị, tuyệt đối không phải nhân sĩ trong nước chúng ta!"
"Một kiếm đứt cổ! Hắn cũng bị người một kiếm giết!"
...
Sau khi xem xét tỉ mỉ thi thể Công Dương Kỳ, toàn trường kinh hãi.
Mà Thiên Toàn Thánh Chủ đọc thuộc lòng cổ tịch, không khỏi lớn gan suy đoán: "Hẳn là người này chính là Cổ Vương hải ngoại Thanh Miêu Tộc?"
Theo cổ tịch ghi chép, Cổ Vương Thanh Miêu Tộc thân cao hơn trượng, toàn thân xanh biếc, như ngâm dược thủy.
Giống như Công Dương Kỳ trước mắt, không có sai biệt!
Cố Trường Ca vội hỏi: "Tề lão, ngươi thấy thế nào?"
Tề Vũ thọ nguyên hơn ba vạn năm, nơi sinh ra cũng là Thương Long đại lục, có thể nói kiến thức rộng rãi, đối với đại lục và hải ngoại đều có hiểu biết.
Tề Vũ trầm tư chốc lát nói: "Hắn rất có thể chính là Cổ Vương!"
Nói đến đây, trong lòng của hắn có chút chấn kinh.
Cổ Vương Thanh Miêu Tộc đều là cường giả Đế Cảnh vạn năm có một. Ngay cả cường giả như thế này cũng bị một kiếm đứt cổ, như vậy người ra tay giết hắn tuyệt đối là một đại yêu nghiệt a!
Thiên Toàn Thánh Chủ ngẩng đầu ngửa mặt nhìn lên bầu trời, lẩm bẩm nói: "Cổ Vương và thượng cổ đại trùng đều là từ không trung rơi xuống."
"Chỉ cần ta bay lên trên không sơn cốc, chắc chắn có thể biết được rốt cuộc là vị cường giả tuyệt thế nào giết bọn họ!"
Hắn âu sầu trong lòng, cực kỳ sợ hãi.
Nhưng mà dù sao loại chuyện này xảy ra ở biên giới Thánh Địa, hắn không thể nào ngồi yên không lý đến.
Thế là sau khi liên tục cân nhắc.
Hắn quyết định bay lên trên bầu trời, tránh đi sơn cốc che chắn, thấy hình dáng đối phương. Theo một đạo gió lốc thổi lên, hắn lập tức bay về phía giữa không trung.
Mấy người Trúc Thanh Quân và Lục Trường Sinh cũng khẽ cắn môi đi theo sau lưng Thiên Toàn Thánh Chủ. Nếu như Thánh Chủ có bất kỳ sai lầm gì, bọn họ cũng tai kiếp khó thoát, dứt khoát đi theo, có vinh cùng vinh, có nhục cùng nhục.
Mà hai người Cố Trường Ca và Tề Vũ, sau khi trao đổi ngắn ngủi, cũng bay lên trên bầu trời.
Đám người vượt qua đỉnh núi, phá vỡ tầng mây trên đỉnh núi, lập tức nhìn thấy cảnh tượng trên bầu trời cách đó không xa.
Chỉ thấy dưới tầng mây, một cái Thanh Dực Phi Điểu Ngọc Liễn cực kỳ xa hoa lơ lửng.
Mà bên cạnh Ngọc Liễn Xa.
Lâm Hiên một bộ áo trắng, thân ở trong vòng vây của mấy trăm người của Thanh Miêu Tộc. Chỉ trong chớp mắt, những người của Thanh Miêu Tộc này giống như là gặp thiên tai, điên cuồng chạy trốn tứ phía.
Nhưng bọn họ hoàn toàn trốn không thoát lòng bàn tay Lâm Hiên!
Lâm Hiên lấy đại xảo nhược chuyết chi thế, trong nháy mắt bổ ra mấy kiếm, trong nháy mắt chém giết mấy trăm người của Thanh Miêu Tộc này!
Tê ~
Một màn này khiến cho mấy người Thiên Toàn Thánh Chủ nhịn không được hít vào một hơi khí lạnh.
"Hóa ra cường giả tuyệt thế này chính là Đế phu!"
"Đế phu kiếm thuật đúng là cổ phác quy chân, không thể nào ngăn cản, thật là đáng sợ!"
"Thanh Miêu Tộc chỉ sợ đến chết cũng không ngờ được là bọn họ từ cổ trùng đến Cổ Vương, tất cả đều chết bởi một kiếm của Đế phu!"
...
Nghe được tiếng thán phục của mấy người Thiên Toàn Thánh Chủ.
Cố Trường Ca không khỏi cầm thật chặt nắm đấm. Hắn có dự cảm mãnh liệt, Lâm Hiên chính là trở ngại lớn nhất ngăn cản hắn mang đi Trúc Thanh Quân!
Chương 279 Chương 279. Cha, đây không phải Tiểu Cửu của ta! (2)
Tiểu Cửu của ta! (2)
Mà Tề Vũ thì vô cùng cảnh giác nhìn Lâm Hiên, tựa hồ muốn xem thấy nội tình của Lâm Hiên. Đáng tiếc, sau một lát, hắn bỗng nhiên lắc đầu, hoàn toàn nhìn không thấu!
"Hóa ra là Đế phu!" Thiên Toàn Thánh Chủ đổi sợ thành vui, vội vàng tiến lên hành lễ.
Lâm Hiên thu kiếm, lạnh nhạt nhìn hắn một cái, không ngờ được là Thiên Toàn Thánh Chủ cũng ở nơi đây.
Cúi đầu xem xét, hắn lập tức hiểu được, hóa ra dưới chân cách đó không xa chính là Thiên Toàn Thánh Địa.
"Đế phu, phía dưới chính là Thánh Địa chúng ta, nếu như ngài tới đây, không bằng đi xuống ngồi một lát đi!" Thiên Toàn Thánh Chủ nói.
Hắn thấy, Lâm Hiên thân phận vô cùng tôn quý, đã đi ngang qua, vậy mình nhất định phải quỳ lạy đối đãi mới được.
Cố Trường Ca và Tề Vũ nghe vậy đều lộ ra một tia âm độc. Nếu như Lâm Hiên tiến về Thánh Địa, như vậy chắc chắn bọn họ phải nghĩ biện pháp vượt qua ngọn núi lớn Lâm Hiên này mới được!
Lâm Hiên muốn cự tuyệt, bỗng nhiên tâm thần khẽ động, cảm nhận được tâm niệm của Cửu Đầu Thiên Mãng.
Hóa ra sau khi Lâm Hiên giết chết Cửu Vĩ Nhãn Kính Xà và U Cổ Tử Linh Giao, Cửu Đầu Thiên Mãng lập tức táo động. Hai con thượng cổ đại trùng này có huyết mạch có liên hệ vi diệu với Cửu Đầu Thiên Mãng.
Chỉ cần Cửu Đầu Thiên Mãng thôn phệ hết tất cả chúng nó, như vậy thì có thể thu được lực lượng cường đại hơn, lên tới cấp bậc cao hơn.
Suy nghĩ một hồi, Lâm Hiên âm thầm đồng ý với yêu cầu của Cửu Đầu Thiên Mãng.
Với tu vi Đại Thánh Cảnh của hắn bây giờ, dù là Cửu Đầu Thiên Mãng lên tới Yêu Hoàng hắn cũng có thể khống chế lại.
Nếu như vậy, loại kỳ ngộ này không thể tuỳ tiện bỏ qua.
Cân nhắc đến Cửu Đầu Thiên Mãng không thể phi hành, Lâm Hiên nói với Thiên Toàn Thánh Chủ: "Vậy thì đi xuống đi."
"Được! Đế phu mời!" Thiên Toàn Thánh Chủ không kìm được vui mừng.
Trúc Thanh Quân thấy thế trong lòng cũng vui vẻ. Có thể nhìn Lâm Hiên nhiều một chút, đối với nàng chính là ban thưởng lớn lao.
Sau đó Lâm Hiên ôm mấy người Tuyền Châu từ bên trong Ngọc Liễn ra, theo Thiên Toàn Thánh Chủ đi vào Thiên Toàn đại điện.
Sau khi vào cửa, Lâm Hiên nói với Tuyền Ấu: "Bảo bối, Thánh Địa này hoàn cảnh thoải mái, nhiều động thực vật hoang dại, không bằng ngươi cho tiểu Cửu ra ngoài đi dạo một vòng chơi đùa đi."
Bởi vì Tuyền Ấu vẫn luôn giấu Cửu Đầu Thiên Mãng ở trong ngực, Lâm Hiên chỉ có thể viện một cái cớ.
"Như vậy sao, không có vấn đề!" Tuyền Ấu rất hào phóng gật đầu, lấy ra Cửu Đầu Thiên Mãng ném xuống đất.
"Tiểu Cửu, đi ra ngoài chơi nhớ về nha!"
"Hơn nữa trong khu vực dã ngoại hoang vu này, ngươi cũng phải chú ý an toàn, đừng để tỷ tỷ lo lắng nha!"
Cửu Đầu Thiên Mãng có chút hưng phấn khẽ gật đầu, sau đó oạch một tiếng, lập tức vọt vào trong bụi cỏ.
Đám người thấy thế đều dự cảm đến Cửu Đầu Thiên Mãng được thả ra, có thể có liên quan đến hai con thượng cổ đại trùng đó.
Nhưng mà Lâm Hiên ở đây, tất cả mọi người không dám nói thêm cái gì.
Sau đó Thiên Toàn Thánh Chủ mời Lâm Hiên tiến vào đại điện, ngồi trên bảo tọa, sau đó sai người bưng lên linh trà tốt nhất cho Lâm Hiên.
Lâm Hiên uống vài ngụm trà, sau đó cổng xuất hiện một đạo quang ảnh.
Mọi người cúi đầu xem xét, hóa ra là Cửu Đầu Thiên Mãng trở về.
"Tiểu Cửu, sao trở lại nhanh như vậy?"
Tuyền Ấu vội vàng chạy lên trước, cầm Cửu Đầu Thiên Mãng ở trong tay.
Cẩn thận nhìn thoáng qua, sau đó tiểu nha đầu giật nảy cả mình.
"Cha, đây không phải tiểu Cửu của ta!"
………………………………………
Tuyền Ấu nhìn thấy Cửu Đầu Thiên Mãng đã không phải là màu xanh lúc đầu mà là màu vàng kim nhàn nhạt. Càng kinh người hơn chính là trên chín cái đầu của Cửu Đầu Thiên Mãng đều mọc ra một cây Kim Giác nho nhỏ.
Nó bây giờ không giống như tiểu Cửu trong trí nhớ Tuyền Ấu, khác biệt hơi lớn!
"Đây không phải tiểu Cửu sao?"
Tuyền Châu, Tuyền Hi và Tuyền Hàm nghe xong cũng liên tục không ngừng rời khỏi Lâm Hiên, chạy đến bên người Tuyền Ấu.
Tuyền Châu cẩn thận nhìn một hồi: "Nhìn dáng vẻ của nó, có lẽ vẫn là tiểu Cửu!"
Tuyền Hi nghĩ nghĩ, gật đầu nói: "Không sai, ta cảm thấy cũng không khác gì tiểu Cửu lúc đầu."
Tuyền Hàm nói bổ sung: "Chỉ là bề ngoài thay đổi một chút."
"Không không không! Nó cũng không phải là tiểu Cửu!" Tuyền Ấu mãnh lắc đầu: "Tiểu Cửu của ta không phải như vậy!"
Tuyền Châu thấy nàng kiên trì như vậy, đành phải cúi đầu hỏi Cửu Đầu Thiên Mãng: "Ngươi là tiểu Cửu sao?"
Cửu Đầu Thiên Mãng khẽ gật đầu.
Tuyền Châu ngẩng đầu nói ra: "Ngươi xem, chính nó đều thừa nhận!"
Tuyền Hi và Tuyền Hàm gật đầu đồng ý.
"A, xem ra nó đúng là tiểu Cửu." Tuyền Ấu khẽ gật đầu, lại cảm thấy không đúng chỗ nào, thế là nói với Cửu Đầu Thiên Mãng: "Vậy ngươi chứng minh cho ta nhìn!"
Cửu Đầu Thiên Mãng lập tức nâng tất cả đầu lên, gâu gâu gâu ~ kêu vài tiếng.
"Ha ha ha, đây chính là tiểu Cửu của ta!"
Lần này Tuyền Ấu vui vẻ: "Tiểu Cửu của ta biết học cách kêu của Thiên Cẩu Thú!"
Mấy người Tuyền Châu kiên định khẽ gật đầu, học cách kêu của Thiên Cẩu Thú, đây là một chuyện cần kỹ thuật, chỉ có tiểu Cửu mới có thể làm được!
"Thế nhưng tại sao nó lại biến thành dáng vẻ như thế này?"
Sau đó, các tiểu nha đầu đều lộ ra vẻ mặt nghi ngờ.
Lâm Hiên ôn hòa nói ra: "Đó là bởi vì nó trưởng thành."
Cửu Đầu Thiên Mãng sau khi thôn phệ Cửu Vĩ Nhãn Kính Xà và U Cổ Tử Linh Giao, đã nhảy lên tiến hóa thành Yêu tướng. Cho nên, ngoại hình của nó chắc chắn có thay đổi rõ rệt so với trước đó.
"Thì ra là thế."
Các tiểu nha đầu đều gật gật đầu, sau đó hỏi Lâm Hiên: "Vậy chắc chắn cha biết dáng vẻ của nó sau khi trưởng thành?"
Lâm Hiên gật đầu cười nói: "Nó sau khi lớn lên sẽ biến thành một con rông có thể bay, gọi là Cửu Đầu Thiên Long!"
Căn cứ Huyền Tuyệt Thiên Thư ghi chép. Cửu Đầu Thiên Mãng sau khi tiến hóa thành hoàn toàn thể sẽ biến thành Cửu Đầu Thiên Long. Yêu Hoàng đẳng cấp đó còn cường đại hơn Âm Dương Tử gấp trăm lần, sức chiến đấu cực kỳ biến thái!
Chương 280 Chương 280. Chẳng lẽ cũng là bởi vì hắn đẹp trai?
"Oa ~ hóa ra lợi hại như vậy!"
Mấy người Tuyền Châu đều sợ ngây người.
Tuyền Ấu nhịn không được vỗ lồng ngực của mình một cái: "Không hổ là đệ đệ của ta, lợi hại!"
Nhìn thấy các tiểu nha đầu khả ái như thế, tất cả mọi người đang có mặt ở đây bao gồm Thiên Toàn Thánh Chủ đều nhịn cười không được.
Đợi đến khi các tiểu nha đầu trở lại trong ngực Lâm Hiên. Trúc Thanh Quân chủ động tiến lên rót thêm trà vào chén hắn: "Đế phu, mời ngài dùng trà!"
Có thể tiếp xúc gần gũi Lâm Hiên, khiến cho tâm Trúc Thanh Quân như hươu nhảy, hết sức kích động.
Mà tới gần nhìn ngũ quan Lâm Hiên như thế, Trúc Thanh Quân bị triệt để kinh diễm. Nàng cảm thấy Lâm Hiên suất khí từ bên trong ra ngoài, tự nhiên mà thành. Chỉ là một ánh mắt vô cùng đơn giản thì đã khiến cho nàng tâm động khó hiểu, trên mặt có chút phát nhiệt.
Thấy thế, Cố Trường Ca vốn mặt âm trầm âm thầm nghiến răng nghiến lợi.
"Hóa ra những gì mà Lục Trường Sinh nói đều là thật!"
"Đúng là trong lòng Thanh Quân nàng có đối tượng ái mộ ngưỡng mộ, đó chính là Bắc Huyền Thiên Đế phu!"
Nghĩ đến đây, Cố Trường Ca chỉ cảm thấy một cỗ nhiệt huyết xông lên não.
Dựa vào cái gì? !
Dựa vào cái gì tất cả nữ nhân đều phải thích hắn? !
Huyền Băng Nữ Đế cam tâm tình nguyện sinh bốn cô con gái cho hắn, mà bây giờ Thanh Quân lại muốn làm hắn vui lòng. Chẳng lẽ cũng là bởi vì hắn đẹp trai?
Nghĩ đến bình thường Trúc Thanh Quân dáng vẻ tiên tử cao lãnh, lại mềm mại vũ mị trước mặt Lâm Hiên như thế. Cố Trường Ca suýt nữa bởi vì ghen ghét mà nổi điên.
Hít sâu một hơi, hắn nhanh chóng tỉnh táo lại. Quyết định dùng kế đối phó Lâm Hiên, bức Lâm Hiên không nên nhúng tay chuyện mình cường cưới Trúc Thanh Quân.
Thế là tiến lên có chút hành lễ nói: "Đế phu, tại hạ là con trai độc nhất của Thái Cổ Thần Sơn Cố gia, Cố Trường Ca!"
Thái Cổ Thần Sơn Cố gia?
Ánh mắt Lâm Hiên có chút sáng lên.
Lúc đầu, nếu như Cố Trường Ca cứ cẩu ở một bên, Lâm Hiên cũng sẽ không chú ý tới hắn. Bây giờ hắn chủ động ra mặt giới thiệu mình, khiến cho Lâm Hiên hứng thú.
Bởi vì Cố gia trên Thái Cổ Thần Sơn, gia tộc này có nguồn gốc rất sâu với Hoàng tộc Bắc Huyền Thiên.
Căn cứ Huyền Tuyệt Thiên Thư ghi chép.
Hơn mười vạn năm trước, lúc đầu Bắc Huyền Thiên cực kỳ cường đại phồn vinh. Nhưng cây có mọc thành rừng, gió cũng sẽ phá hết. Những kẻ địch mạnh mẽ ngoài sáng trong tối dùng hết các loại phương pháp thủ đoạn chèn ép xa lánh Bắc Huyền Thiên, rốt cục khiến cho nó nhanh chóng suy sụp.
Mà ở trong đó, Thái Cổ Thần Sơn Cố gia mặc dù không có phát huy tác dụng rất lớn. Nhưng bọn họ lại nhân lúc cháy nhà mà đi hôi của, lợi dụng thủ đoạn không thể lộ ra ngoài ánh sáng vớt không ít chỗ tốt từ Hoàng tộc Bắc Huyền Thiên. Có thể nói, Cố gia và Đông Hoàng nhất tộc Bắc Huyền Thiên chính là trời sinh có thù.
Chỉ là thù này cực kỳ xa xưa, nếu không phải hôm nay đụng phải Cố Trường Ca, Lâm Hiên nhất thời cũng sẽ không nhớ tới.
Bây giờ tốt, Cố Trường Ca tự giới thiệu, hơn nữa nghe ngữ khí mơ hồ có ý uy hiếp. Lâm Hiên cảm thấy có thể tính toán nợ cũ với Cố gia.
Thế là hắn lạnh nhạt nhìn Cố Trường Ca: "Ngươi muốn nói cái gì?"
Cố Trường Ca bị ánh mắt Lâm Hiên nhìn mà cảm thấy rất không được tự nhiên, nhíu mày nói ra: "Tại hạ muốn nói, hôm nay tại hạ phải cưới Trúc Thanh Quân, hi vọng Đế phu không nên nhúng tay!"
"Ta sẽ không theo ngươi đi! Ta không có thích ngươi chút nào!"
Trúc Thanh Quân sau khi nghe xong lắc đầu, sau đó quay người quỳ lạy Lâm Hiên: "Mời Đế phu chủ trì công đạo!"
Thiên Toàn Thánh Chủ thấy thế thở dài ra một hơi, rốt cục Thanh Quân cũng cầu cứu Đế phu rồi.
Lâm Hiên thản nhiên nhìn Trúc Thanh Quân một chút, ánh mắt chuyển qua Cố Trường Ca: "Cho nên ngươi nói lời mới rồi chính là đang uy hiếp ta, đừng có trở ngại ngươi cường cưới một người không thích ngươi đúng không?"
Cố Trường Ca cắn răng gật đầu: "Nếu như Đế phu muốn nghĩ như vậy, tại hạ cũng không có cách nào!"
Sau khi hắn nói ra lời nói này, toàn trường trong nháy mắt lâm vào tĩnh mịch.
Uy hiếp!
Câu nói này đã là trần trụi uy hiếp!
Thiên Toàn Thánh Chủ không khỏi nhướng mày, Cố Trường Ca này thật to gan, lại dám ngay mặt uy hiếp Đế phu!
Mà Tề Vũ một mực lão luyện thành thục giờ phút này cũng không nhịn được nhắc nhở: "Công tử, nói cẩn thận!"
Hắn cảm thấy Lâm Hiên cao thâm mạt trắc.
Lúc này Cố Trường Ca bị tình khiến trí não u mê, lại nói chuyện như vậy ngay trước mặt Lâm Hiên, đây là đang tự mình tìm phiền toái a!
Nếu như ngăn cản trễ, sợ là Cố Trường Ca nguy hiểm đến tính mạng!
Bành!
Trong lúc mọi người đang có mặt ở đây thất thần, một đạo Huyền khí từ trong ngón tay Lâm Hiên bắn ra, giống như đạn xuyên thấu phần bụng Cố Trường Ca.
"A ~ "
Cố Trường Ca kêu thảm một tiếng, chỉ cảm thấy một đạo lực lượng kinh khủng không cách nào nói rõ xâm nhập vào thân thể, trong nháy mắt xé nát kỳ kinh bát mạch của hắn.
Theo Cố Trường Ca trùng điệp ngã xuống đất, mí mắt đám người đều đi nhảy một cái.
Quá độc ác!
Một lời không hợp thì phế người ta!
"Bắc Huyền Thiên Đế phu, có phải ngươi quá bá đạo rồi hay không?"
Cảm thấy tu vi mình trong nháy mắt không còn sót lại chút gì. Cố Trường Ca run rẩy ôm bụng, khóe mắt nhìn về phía Lâm Hiên. Hắn cũng không ngờ được là mình nói câu này xong, Lâm Hiên bỗng nhiên xuất thủ, trực tiếp phế toàn bộ tu vi của hắn.
Phải biết vừa rồi hắn còn ỷ vào mình là công tử Cố gia mà cảm thấy chắc chắn Lâm Hiên sẽ sợ ném chuột vỡ bình, không dám quá mức làm càn với mình. Nào ngờ được là Lâm Hiên xuất thủ còn hung tàn ngoan độc hơn hắn tưởng tượng!
"Ta ghét nhất có người uy hiếp ta." Lâm Hiên lạnh lùng nhìn xuống Cố Trường Ca: "Cho dù là có ý uy hiếp cũng không được!"
Hô ~
Trong nháy mắt hắn phóng ra uy áp Đại Thánh Cảnh. Dưới cỗ uy áp kinh khủng này, tất cả mọi người đều run rẩy.
Cố Trường Ca bởi vì không thể nào chống lại mà nằm rạp xuống đất, ngay cả đầu cũng không ngẩng lên được.
Về phần Tề Vũ đứng bên cạnh hắn cũng nhịn không được hai chân đau xót, bị ép tới quỳ xuống đất.
Bình luận facebook