• ĐỔI TÊN MIỀN VIETWRITER.PRO SANG vietwriter.co TỪ NGÀY 18/11

New Tướng Công Ta Đây Không Muốn Bị Ép Cưới (3 Viewers)

  • Chương 256-260

Chương 256 Chương 256. Đông Hoàng Tử U tự tin!

Cũng may có Lâm Hiên ở đây, dựa vào y kỹ cấp Tông sư, lập tức chữa khỏi bốn vị quần chúng bị ngộ thương. Vì lấy lòng Lâm Hiên, Mạnh Thường Thịnh còn cho bốn người này một số tài phú lớn.

Mà nhìn thấy Lâm Hiên giúp chúng nữ nhi giải quyết phiền phức, mọi người đang có mặt ở đây đều âm thầm tán thưởng không thôi. Lâm Hiên mạnh mẽ và đa tài đã làm cho tất cả mọi người khuất phục.

Mà càng khiến người ta tán thưởng chính là hắn đối đãi với chúng nữ nhi vô cùng ôn nhu và kiên nhẫn.

Ngay cả bốn tiểu nha đầu Tuyền Châu cũng cảm nhận được sự yêu mến đến từ Lâm Hiên.

"Có cha quá tốt!"

"Đúng đó, đúng, cho dù chọc thủng chời cũng không sợ!"

Các tiểu nha đầu nhao nhao ôm lấy đùi Lâm Hiên, cọ cọ đùi hắn.

Dáng vẻ khả ái manh manh đó khiến cho tất cả mọi người thích thú.

"Cho dù các ngươi chọc thủng trời cha cũng sẽ vá lại cho các ngươi!"

Có được hệ thống bên ngoài, Lâm Hiên nhất thời hào tình vạn trượng.

"Ân ân ân!"

Các tiểu nha đầu đương nhiên là vô cùng tin tưởng cha mình!

Mắt thấy phiền phức đã giải quyết, mà các tiểu nha đầu đều phạm sai lầm, trong lòng vẫn có khúc mắc, Lâm Hiên dẫn các nàng đi chỗ khác chơi.

Ước chừng sau nửa canh giờ.

Bỗng nhiên một tướng lãnh vội vàng đi tới trước mặt Mạnh Thường Thịnh: "Bệ hạ, không xong! Địa Ngục Sư Thứu nhất tộc đang điên cuồng khởi xướng tập kích nước ta!"

Địa Ngục Sư Thứu!

Nghe được cái tên này, Mạnh Thường Thịnh và vương công đại thần bên cạnh hắn đều sắc mặt phát lạnh.

Trong truyền thuyết Vô Lượng Thiên, đây là một Yêu tộc phi thường đáng sợ. Bọn họ chẳng những có bản lĩnh phi hành siêu cường, lại nhục thân vô cùng cứng rắn. Còn có thể chế tạo Địa Ngục Phong Bạo kinh khủng, thu lấy linh hồn của con người.

Sao bọn họ lại đột nhiên khởi xướng tiến công Thương Phong Quốc?

"Thuộc hạ tìm hiểu được Địa Ngục Sư Thứu là bởi vì phát hiện một đồng tộc bị giết ở cảnh nội nước ta cho nên mới tuyệt địa phản kích!" Tên tướng lĩnh đó bổ sung.

Mạnh Thường Thịnh vội hỏi: "Biết Địa Ngục Sư Thứu bị giết đó là cấp nào không?"

"Hẳn là Bát giai Yêu tướng!" Tướng lĩnh nói nói: "Tin tức này là chúng ta vất vả lắm mới lấy được từ trong miệng một Địa Ngục Sư Thứu."

Tê ~

Nghe hắn nói như vậy, bọn người Mạnh Thường Thịnh đều nhịn không được hít vào một hơi khí lạnh.

Bát giai Yêu tướng bị giết trong Thương Phong Quốc, bổn quốc có người mãnh liệt như vậy sao?

"Xem ra là ta giết Địa Ngục Sư Thứu mà khiến cho bọn họ trả thù." Lúc này Lâm Hiên nói.

Lúc ấy hắn một cục đá xuyên thủng thân thể Địa Ngục Sư Thứu. Không ngờ được là khiến cho Địa Ngục Sư Thứu nhất tộc điên cuồng phản công.

"Hóa ra là Đế phu ngài ra tay!"

Bọn người Mạnh Thường Thịnh đều giật mình, đồng thời lộ ra vẻ trấn định. Ngay cả tên tướng lĩnh đó cũng nhanh chóng trấn tĩnh lại.

Có Đế phu ở đây, dù là Địa Ngục Sư Thứu nhất tộc khủng bố đến đâu cũng sẽ bị diệt vong!

"Dẫn ta đi đến chỗ bọn họ tiến công." Lâm Hiên cảm thấy nếu như Địa Ngục Sư Thứu nhất tộc ló đầu, vậy thì triệt để giải quyết bọn họ.

"Rõ!"

...

Bắc Huyền Thiên, Huyền Băng Cung.

Đông Hoàng Tử U ngồi ngay ngắn trên Băng Phượng Thần Tọa, nhìn xuống văn thần võ tướng dưới điện.

Thái phó Dương Văn thừa tiến lên nói ra: "Khởi bẩm bệ hạ, qua một tháng nữa chính là diễn ra vạn quốc đại hội ở Bắc Huyền Thiên chúng ta."

"Đại hội lần trước vẫn là ở ba ngàn năm trước, thần cảm thấy lần này hẳn là khởi động lại thịnh hội này, giương uy danh Bắc Huyền Thiên!"

Một bang đại thần còn lại đều gật đầu: "Thần tán thành!"

Đông Hoàng Tử U suy nghĩ sơ sau đó gật đầu nói: "Chuẩn tấu!"

Trong lòng nàng không khỏi có chút cảm khái. Ba ngàn năm trước, vạn quốc đại hội lần đó là gia gia của nàng tổ chức. Nhưng cũng không được thuận lợi cho lắm. Bởi vì mười vạn năm trước Bắc Huyền Thiên đã bắt đầu suy sụp.

Vạn quốc đại hội vốn nên dùng để hiển lộ thực lực trở nên càng ngày càng bó tay bó chân. Mà trước khi phụ thân nàng chết, tiếc nuối lớn nhất chính là sinh thời không thể giúp Bắc Huyền Thiên tổ chức vạn quốc đại hội một lần.

Nàng cảm thấy bây giờ Bắc Huyền Thiên do mình chấp chưởng, vậy sẽ phải khởi động lại vinh quang của ngày xưa. Để thiên hạ này nhìn thấy Bắc Huyền Thiên cho dù sinh ở cực bắc giá lạnh chi địa cũng là vui vẻ phồn vinh!

"Vạn quốc đại hội ý nghĩa trọng đại mà không trọng xa hoa."

"Bởi vậy trẫm cảm thấy hẳn là miễn tất cả phô trương lãng phí không cần thiết, không cần thiết hao người tốn của!"

"Mặt khác, thịnh hội lần này liên quan đến Bắc Huyền Thiên ta ổn định phồn vinh, các phương diện nhất định phải cẩn thận xử lý!"

Vạn quốc thịnh hội, sẽ có hàng ngàn hàng vạn quốc quân có mặt. Chính trường hợp quan trọng mọi người trao đổi lẫn nhau, xúc tiến Bắc Huyền Thiên phồn vinh ổn định.

Tất cả mọi người an toàn là quan trọng nhất.

"Bệ hạ thánh minh!"

Chúng đại thần đều gật đầu đồng ý.

Lúc này Tứ phương thần Vũ đại tướng quân Đỗ Vân Long đi lên nói ra: "Khởi bẩm bệ hạ, gần đây Bắc Huyền Thiên chúng ta bởi vì bệ hạ uy danh truyền xa mà có rất nhiều nữ tử muốn tòng quân, kiến công lập nghiệp."

"Ồ?" Đông Hoàng Tử U nghiền ngẫm cười một tiếng: "Đây là chuyện tốt."

Đỗ Vân Long nói ra: "Các nữ tử Bắc Huyền Thiên chúng ta muốn tòng quân, đương nhiên là chuyện tốt."

"Chỉ là con đường tòng quân vất vả, thần lo lắng các nàng chỉ là nhất thời nhiệt huyết..."

Hắn lời còn chưa dứt, Đông Hoàng Tử U đưa tay ngắt ngang.

Chỉ thấy Đông Hoàng Tử U khẽ phẩy phượng bào, đứng dậy nhìn xuống mọi người, khóe môi nhếch lên một nụ cười tự tin: "Nhiều khi, nữ nhân chúng ta cũng kém hơn nam nhân!"

...

Thương Phong Quốc, Dương Giác Thành.

Thành này chính là thành biên cảnh Thương Phong Quốc.

Lúc này, trên không toàn bộ thành trì mây đen dày đặc, Hắc Phong che trời. Bốn con Địa Ngục Sư Thứu to lớn như là bốn tòa núi lớn màu đen lơ lửng trên không cao vạn trượng.

Bọn chúng vuốt cánh khổng lồ, che khuất bầu trời, điên cuồng chế tạo Địa Ngục Phong Bạo.
Chương 257 Chương 257. Đông Hoàng Tử U tự tin! (2)

Những nơi phong bạo đi qua, tất cả mọi người như rơi vào Địa Ngục, sâu trong linh hồn đều đang run rẩy.

Mà trong chớp mắt. Có ngàn người bị cưỡng ép nhiếp thủ hồn phách, biến thành cái xác không hồn.

Biên phòng đại nguyên soái Thương Phong Quốc Hứa Vân Long thấy thế, không khỏi oán hận vỗ đùi.

"Súc sinh Địa Ngục Sư Thứu nhất tộc, quá khó đánh!"

Chỉ bốn con Địa Ngục Sư Thứu này đã đánh hai mươi vạn đại quân của hắn lui trăm dặm, thối lui đến bên trong Dương Giác Thành.

Mà trong quá trình này. Không trung kỵ binh trong tay hắn đã gãy kích toàn bộ, tình thế thương vong hết sức nghiêm trọng.

Bên cạnh hắn, mấy tông chủ tông môn phụ trách hỗ trợ đối phó Địa Ngục Sư Thứu cũng vô kế khả thi.

"Tục truyền tám trăm năm trước, Địa Ngục Sư Thứu nhất tộc đã từng khởi xướng tiến công Thương Phong Quốc chúng ta."

"Lúc ấy chúng ta vận động toàn bộ võ đạo chi lực và binh lực toàn quốc mới miễn cưỡng đánh lui bọn họ."

"Nhưng trước mắt, bốn con Địa Ngục Sư Thứu này chẳng những đều là Lục giai Yêu tướng, phía sau bọn họ còn có một nhánh đại quân áp trận, chỉ sợ hôm nay Thương Phong Quốc chúng ta giữ không được!"

Hứa Vân Long sau khi nghe xong khẽ cắn môi: "Không gánh nổi cũng phải bảo đảm! Lão tử chính là người thủ hộ biên quan Thương Phong Quốc, cho dù chết cũng không thể để bọn họ vượt qua Dương Giác Thành!"

Hắn đồng thời nghĩ thầm, tin tức mình truyền lại cũng đã đến chỗ quốc quân Mạnh Thường Thịnh.

Nếu như Mạnh Thường Thịnh có thể kịp thời hồi báo tình huống cho vô lượng Đại Đế thì tốt.

Bành! ! !

Trong lúc Hứa Vân Long âm thầm suy nghĩ, mặt đất rung động kịch liệt. Bị bốn con Địa Ngục Sư Thứu vỗ xuống. Mặt đất phạm vi mười dặm vỡ vụn trong khoảnh khắc, mặt đất to lớn quay cuồng, hung ác ép tới đại quân Hứa Vân Long.

"Rút lui!"

"Đều rút lui cho lão tử!"

Hứa Vân Long kinh hãi, vội vàng hạ lệnh quân đội lui về sau, như vậy mới có thể tránh bị đè chết.

Bên cạnh hắn, võ đạo nhân sĩ cũng vội vàng hoảng hốt chạy bừa.

Trong lúc nhất thời tình thế trong Dương Giác Thành trở nên càng hỗn loạn và nguy cấp.

Hô ~

Đúng lúc này, bốn đạo thanh hoàng sắc quang mang sáng tỏ chiếu sáng không trung Dương Giác Thành.

Bọn người Hứa Vân Long ngẩng đầu nhìn lại, chỉ thấy đó là bốn thanh trường kiếm tạo hình cực đẹp.

Như tiên kiếm lơ lửng, như lưu tinh lấp lóe.

Dẫn theo khí thế không thể địch nổi.

Trong chớp mắt đã vạch phá bầu trời, đâm trúng thân thể bốn con Địa Ngục Sư Thứu.

Bành bành bành bành!

Bốn tiếng nổ tung.

Tiên kiếm còn!

Mà bốn con Địa Ngục Sư Thứu thì tất cả đều hóa thành tro tàn, bị vô tận cương phong giữa thiên địa thổi không còn thấy bóng dáng tăm hơi.

"Được... thật là lợi hại!"

Thấy thế, Hứa Vân Long, chúng tông chủ đều lộ ra ánh mắt kinh sợ.

………………………………………………………………………………...

Trên một đỉnh núi cách Dương Giác Thành năm mươi dặm.

Một nam tử hùng vĩ mặc màu đen áo choàng đang ngồi ở trên tảng đá to lớn uống rượu ngon.

Bên cạnh hắn thì có mấy trăm chiến sĩ cao lớn uy vũ đứng đó. Tất cả bọn họ đều thân mặc vũ giáp màu đen, trong ánh mắt lộ ra hào quang âm tà bức người, khiến cho người ta không dám nhìn thẳng.

Thúc Hàn uống một ngụm rượu.

Ngẩng đầu nhìn bốn con Địa Ngục Sư Thứu to lớn trên bầu trời Dương Giác Thành phía trước, lộ ra vẻ mặt hài lòng.

"Nếu như biết sớm Thương Phong Quốc này binh lực yếu như thế thì ta đã nói thủ lĩnh hạ lệnh san bằng quốc gia này sớm một chút!"

"Đại thống lĩnh nói đúng!" Nam tử đứng bên cạnh Thúc Hàn mặt mũi tràn đầy nịnh nọt.

"Tám trăm năm trước, Địa Ngục Sư Thứu nhất tộc chúng ta có con non mất tích, kết quả phát hiện là bị người của Thương Phong Quốc cướp đi luyện hóa thành đan."

"Năm nay, chúng ta lại có một con non mất tích, không ngờ được là vẫn là bị người của quốc gia này giết chết."

"Thù mới hận cũ, nếu không xóa bỏ quốc gia này, phải nói là thẹn với uy danh của Địa Ngục Sư Thứu nhất tộc chúng ta a!"

Thúc Hàn ừ một tiếng, ánh mắt lộ ra vô hạn sát ý: "Từ xưa đến nay nhân yêu bất lưỡng lập, mọi người nếu nước sông không phạm nước giếng thì còn có thể sống yên ổn mấy năm."

"Bây giờ người của chúng ta vô duyên vô cớ chết bởi Thương Phong Quốc, như vậy chứng tỏ là tộc chúng ta trời sinh có thù hận với Thương Phong Quốc, phải có một kết thúc!"

Nam tử nịnh nọt đó cười nói: "Chúng ta chỉ bốn người thì đánh mấy chục vạn đại quân của đối phương hoa rơi nước chảy, san bằng toàn bộ Thương Phong Quốc cũng chỉ là chuyện một hai ngày!"

Thúc Hàn nở một nụ cười đắc ý: "Chờ bản tọa nâng cốc uống xong, chúng ta buông tay đi giết, phàm là nhân tộc, không cần biết là nam nữ lão ấu, tất cả đều giết sạch!"

"Thiện!"

Không những nam tử nịnh nọt này, mấy trăm tộc nhân đang đứng bên cạnh cũng đều lộ ra nụ cười dữ tợn.

"Ừm? Đó là cái gì?"

Đám người tiếng cười chưa ngừng, Thúc Hàn mãnh kinh.

Bởi vì hắn nhìn thấy bên trong bầu trời xa xăm có bốn đạo kiếm quang đang nhanh chóng phóng tới bốn con Địa Ngục Sư Thứu.

Mà khi tất cả mọi người đưa mắt nhìn về phía trên không Dương Giác Thành.

Bốn đạo kiếm quang đó đã nổ tung, trong nháy mắt thôn phệ bốn con Địa Ngục Sư Thứu.

"Ông trời ơi, đây là đại năng nhân tộc nào xuất thủ?"

"Một kiếm giết một người, không lưu tình một chút nào, đúng là đủ hung ác a!"

"Tại sao Thương Phong Quốc có thể có cao nhân như thế tọa trấn?"

Chúng tộc nhân Địa Ngục Sư Thứu khiếp sợ không thôi. Chỉ bốn đạo kiếm quang này đã khiến cho bọn họ cảm nhận được người xuất thủ cực kỳ cường hãn.

Mà dựa theo đạo lý. Thương Phong Quốc không có người lợi hại như vậy tọa trấn, cũng sẽ không mời được cao thủ như vậy trong thời gian ngắn ngủi.

"Không cần biết là ai xuất thủ, đều phải giết hắn!" Thúc Hàn bỗng nhiên đứng dậy: "Tất cả mọi người nghe lệnh, toàn lực tiến công!"

"Rõ!"

Phái ra bốn con Địa Ngục Sư Thứu tiền trạm, đều là Lục giai Yêu tướng. Mà ngoại trừ Thập giai Yêu Tướng Thúc Hàn ra, những người còn lại cũng đều là Lục giai trở lên.

Nhiều người như vậy xuất động. Vậy thì tương đương với nhân tộc lập tức xuất động một Chuẩn Đế và mấy trăm cường giả cảnh giới Tôn Giả đỉnh phong.
Chương 258 Chương 258. Đây mới là nam nhân thật sự!

Bọn họ tự tin một thế lực khổng lồ như thế tuyệt đối có khả năng đánh một trận!

Thế là nhao nhao hiện ra bản thể, điên cuồng mà phóng tới Dương Giác Thành.

Mà lúc này.

Trên không Dương Giác Thành, bạch quang lóe lên.

Lâm Hiên đã dẫn theo bốn cô con gái xuất hiện ở trên bầu trời.

Vì che chở tâm linh nhỏ yếu của các nữ nhi bảo bối. Lâm Hiên điều khiển bốn thanh chuẩn tiên kiếm đại khai sát giới trước, sau đó dẫn chúng nữ nhi xuất hiện.

Nhìn thấy hắn dẫn theo chúng nữ nhi tới, mọi người phía dưới đều vẻ mặt sùng bái kính sợ.

Có người biết Lâm Hiên người, hết sức kích động nói ra thân phận của hắn: "Là Bắc Huyền Thiên Đế phu! Ta từng bái kiến tôn dung hắn ở văn đàn luận đạo đại hội, có thể nói là cả đời khó quên a!"

Theo hắn nói như vậy, toàn bộ Dương Giác Thành lập tức sôi trào.

"Hóa ra là Bắc Huyền Thiên Đế phu, khó trách sẽ mạnh như vậy!"

"Nãi nãi, vừa rồi bốn con Địa Ngục Sư Thứu đều sắp làm ta sợ muốn chết, bây giờ tốt, Đế phu vừa xuất mã thì quét ngang những yêu ma quỷ quái này!"

"Mạnh! Đế phu thật là mạnh! Đó mới là nam nhân chân chính!"

...

Trong tiếng than thở của tất cả mọi người đang có mặt ở đây.

Bầu trời xa xăm, mây đen cuồn cuộn, đen nghịt một mảnh đánh thẳng tới Dương Giác Thành.

So với động tĩnh bốn con Địa Ngục Sư Thứu gây ra vừa rồi, lần này mây đen càng lớn càng kinh khủng.

Nhưng giờ phút này, mấy triệu người trong Dương Giác Thành không ai cảm thấy khẩn trương và bất an.

Ngược lại thậm chí có người phát ra tiếng cười khinh thường: “Có Bắc Huyền Thiên Đế phu hoành tảo cổ kim ở đây, những Địa Ngục Sư Thứu này còn dám đến đây, đúng là muốn chết!"

Từ lúc chào đời tới nay, tất cả mọi người trong Dương Giác Thành chưa bao giờ tự tin đối diện Yêu tộc như vậy.

Xoát xoát xoát xoát ~

Lúc này Lâm Hiên đã vung tay lên, thao túng bốn thanh chuẩn tiên kiếm bắn về phía đại quân Địa Ngục Sư Thứu xa xa.

Bốn thanh kiếm nhanh như điện chớp, chớp mắt đã đến!

Khí thế vạn quân, không thể địch nổi!

Bành bành bành bành...

Ngoài ba mươi dặm, trên bầu trời.

Chuẩn tiên kiếm được Lâm Hiên điều khiển điên cuồng giết chóc, trong lúc nhất thời kích thích ngàn tầng sóng xung kích. Chẳng những nghiền nát đại quân Địa Ngục Sư Thứu, còn vô tình phá vỡ lòng tin của tất cả bọn họ.

"Ông trời ơi, bốn thanh kiếm này giết điên rồi!"

"Hoàn toàn không thể nào tới gần Dương Giác Thành, lần này chúng ta đúng là gặp được cường giả trước nay chưa từng có!"

"Một kiếm giết mười người, chúng ta tốt xấu gì cũng là Yêu tướng Lục giai trở lên, không kháng đánh như vậy sao?"

Chúng tộc nhân Địa Ngục Sư Thứu nhất thời lâm vào điên cuồng sợ hãi.

Thúc Hàn tràn ngập kính sợ nhìn về phía bộ áo trắng trên bầu trời xa xa, lẩm bẩm nói: "Có thể sử dụng kiếm giết người như thế này, nam tử áo trắng này rất có thể đã vượt ra khỏi Đế Cảnh!"

Không kịp cân nhắc thân phận Lâm Hiên, mắt thấy người sắp bị giết sạch, hắn vội vàng hạ lệnh: "Rút lui!"

Chúng tộc nhân Địa Ngục Sư Thứu nghe vậy âm thầm thở dài một hơi, nếu còn không rút lui thì tất cả sẽ chết ở chỗ này!

Nhưng mà ngay khi bọn họ điên cuồng quay đầu chạy trốn. Một đoàn ngũ thải lôi vân phạm vi trăm dặm bao phủ đỉnh đầu bọn họ.

"Tê ~ lôi thuật!"

Giờ khắc này, mấy người Thúc Hàn đều sợ ngây người.

Địa Ngục Sư Thứu nhất tộc, tất cả đều là thể chất cực âm. Lại trời sinh tự mang nhiếp hồn chi thuật, cũng là cực âm chi thuật. Ngũ Hành Thần Lôi Lôi Hỏa này cũng là đại khắc tinh trời sinh của bọn họ a!

Ầm ầm!

Lôi quang bùng lên, Điện Long che trời.

Khí thế hủy thiên diệt địa, khiến cho bọn người Thúc Hàn nhất thời quên chạy trốn.

Sau đó, vô số Điện Long tựa như như mọc mắt, hóa tất cả Địa Ngục Sư Thứu bên người Thúc Hàn thành bột mịn.

"Trời ạ ~ "

Thúc Hàn cả kinh toàn thân run rẩy.

Hắn đã là cường giả Chuẩn Đế Cảnh. Mà ở phía dưới vô biên lôi vân này, hắn giống như sâu kiến. Chuyện này khiến hắn không khỏi suy đoán, Lâm Hiên đã là đại năng Đại Thánh Cảnh.

Bành!

Bỗng nhiên thân thể của hắn đau đớn một hồi. Khi lấy lại tinh thần, Lâm Hiên đã đứng ở trên lưng của hắn.

Dưới uy áp của Lâm Hiên, Thúc Hàn lông tơ dựng đứng, sợ đến trái tim sắp ngưng đập.

Sau đó nghe Lâm Hiên lạnh nhạt nói: "Dẫn ta đến lãnh địa tộc các ngươi."

Nghe vậy, Thúc Hàn cảm thấy vô cùng tuyệt vọng.

Địa Ngục Sư Thứu nhất tộc, hôm nay đại kiếp sắp tới! !

………………………………………………………………………………...

Hít sâu một hơi, Thúc Hàn không khỏi nghĩ như thế. Nơi trú quân bản tộc cũng không phải là một nơi đơn giản. Cho dù Lâm Hiên là cường giả Đại Thánh Cảnh, nếu cưỡng ép xâm nhập, sợ cũng không thể nào ngăn cản viễn cổ huyền bí chi lực bao phủ ở nơi đó.

Mà cỗ huyền bí chi lực này mới là chỗ dựa cho Địa Ngục Sư Thứu nhất tộc có thể sừng sững mười lăm vạn năm mà không ngã ở Cửu Thiên Tiên Vực!

Nghĩ đến đây, trong lòng Thúc Hàn lại cảm thấy một tia khoái ý. Mặc dù lần này cường công Thương Phong Quốc tổn thất nặng nề. Nhưng nếu có thể xử lý tuyệt thế cường giả như Lâm Hiên. Chắc chắn sẽ khiến cho Địa Ngục Sư Thứu nhất tộc uy danh vang vọng Cửu Thiên Tiên Vực.

"Còn không đi?"

Lòng bàn chân Lâm Hiên sinh ra một cỗ cự lực, suýt chút nữa thì chấn vỡ thân thể Thúc Hàn.

Thúc Hàn không còn dám suy nghĩ nhiều, vội vàng vương cánh khổng lồ, dẫn theo Lâm Hiên và mấy người Tuyền Châu phi tốc trở về.

Mà bên trong Dương Giác Thành, mắt thấy Lâm Hiên giẫm lên Địa Ngục Sư Thứu to lớn cưỡi gió mà đi.

Hứa Vân Long và tất cả mọi người cũng nhịn không được cảm thán một câu.

Đại trượng phu, phải như Bắc Huyền Thiên Đế phu!

...

Một ngàn vạn dặm ngoài biên cảnh Vô Lượng Thiên.

Nơi đây chính là một mảnh hải vực to lớn.

Trong hải vực rất nhiều núi nhỏ, cắt trọn phiến hải vực thành từng dòng hải lưu rộng lớn. Mỗi khi gió nổi lên, sóng cả cuồn cuộn. Giữa những hẻm núi, tiếng sóng kinh thiên. Lại có khí lưu huyền diệu mạnh mẽ không gì sánh nổi xung kích bốn phía, làm cho người ta không dám tới gần.
Chương 259 Chương 259. Có vẻ lai lịch không nhỏ a!

Mà chỗ cách hải vực một trăm dặm, lúc này đang có một đội nhân mã ngừng giữa không trung. Thủ lĩnh chính là một nam tử cao lớn người mặc áo bào xám, ánh mắt như sao, khí vũ bất phàm.

Hắn chính là tông chủ Vô Cực Tông Vô Lượng Thiên Kế Vũ.

Ngẩng đầu nhìn cự đại hải vực xa xa một chút, Kế Vũ lẩm bẩm: "Hải vực này quần sơn đan xen, cao thấp không đều, hoàn cảnh hiểm ác, không giống như là cảnh quan nhân gian mới có a!"

Phía sau hắn, đệ tử đi lên nói ra: "Tông chủ, chúng ta phải đi vào vùng biển này tìm kiếm tộc đàn Địa Ngục Sư Thứu thật sao?"

"Đó là chuyện đương nhiên!" Ánh mắt Kế Vũ trở nên lăng lệ: "Đại thù trước mắt, há có thể không báo!"

Vô Cực Tông từ khi sáng lập đến nay đã hơn ba vạn năm. Căn cứ điển tịch tông môn ghi chép. Hơn ba vạn năm nay đã có gần ngàn tử đệ Vô Cực Tông mệnh tang trong tay Địa Ngục Sư Thứu.

Ở trong đó còn có trên trăm vị trưởng lão tầng lớp cấp cao trở lên.

Mà hai năm gần đây.

Hai vị sư thúc của Kế Vũ, còn có hơn ba mươi tên đệ tử đi ra ngoài lịch luyện cũng đều chết bởi Địa Ngục Sư Thứu. Đối với Vô Cực Tông, thù này rất sâu, nào có đạo lý không báo thù?

Huống chi, hôm nay Kế Vũ ngẫu nhiên phát hiện Địa Ngục Sư Thứu nhất tộc xuất động số lớn cao giai yêu thú tiến về Vô Lượng Thiên. Theo Kế Vũ, đây là thời cơ tốt để phát động tiến công Địa Ngục Sư Thứu nhất tộc.

Đệ tử lại hỏi: "Tông chủ, nếu như chúng ta phát hiện số lớn Địa Ngục Sư Thứu tiến về Vô Lượng Thiên, tại sao không trực tiếp truy giết bọn họ, lại cường công nơi ở của bọn họ làm chi?"

Kế Vũ híp mắt nói ra: "Theo quan sát của ta, lần này Địa Ngục Sư Thứu xuất động đều là Lục giai Yêu tướng trở lên, có thể nói là dốc toàn bộ lực lượng."

"Đã như vậy, vậy chúng ta công lúc bất ngờ, trực tiếp đánh vào hang ổ bọn họ, báo thù cho người đã chết của Vô Cực Tông chúng ta!"

Hắn nói như vậy, mấy ngàn tên đệ tử sau lưng đều yên lặng gật đầu.

Đúng vậy, Địa Ngục Sư Thứu xuất động mấy trăm Lục giai Yêu tướng trở lên, số lượng này đã cực kỳ to lớn. Nói không chừng bây giờ đại bản doanh Địa Ngục Sư Thứu thực lực trống rỗng, chính là cơ hội tốt để khởi xướng tổng tiến công bọn họ.

Sau đó Kế Vũ nở một nụ cười tự tin: "Địa Ngục Sư Thứu nhất tộc nhất định không ngờ được là ta đã âm thầm điều tra chỗ ở của bọn họ, hôm nay khởi xướng tập kích đại bản doanh bọn họ."

"Vì hoàn toàn chắc chắn, lần này ta còn mời cao thủ Thái Huyền Tông và Huyền Long Thánh Địa trợ trận."

"Bọn họ cũng đều có huyết hải thâm cừu với Địa Ngục Sư Thứu nhất tộc, lần này chúng ta là tình thế bắt buộc!"

Chúng đệ tử sau khi nghe xong đều lộ ra vẻ mặt tán đồng.

Thái Huyền Tông, đó là đại tông môn có được năm mươi vạn đệ tử, là cự vô phách xếp hạng top ba mươi Vô Lượng Thiên. Tông chủ của bọn họ, Thái Huyền Chân Nhân là cường giả Chuẩn Đế Cảnh. Một tay "Thái Huyền Diệu Quyết" có thể phá vỡ càn khôn!

Mà Huyền Long Thánh Địa lợi hại hơn! Bọn họ chính là Thánh Địa xếp hạng thứ chín Vô Lượng Thiên. Thánh Địa có được trăm vạn đệ tử, đạo pháp cao thâm, thuật pháp tinh diệu, uy danh lan xa Vô Lượng Thiên.

Có thể được bọn họ trợ trận, vậy đối phó Địa Ngục Sư Thứu nhất tộc đúng là mười phần chắc chín!

Trong lúc mọi người ở đây bàn tán, trong hư không bỗng nhiên xuất hiện một chi đội ngũ ngàn người.

Bọn người Kế Vũ nhìn qua. Phát hiện bọn họ đều không thua kém cảnh giới Tôn Giả sơ kỳ, có thể nói thực lực tương đối kinh khủng.

Sau đó thấy một lão giả đạo bào xanh rơi xuống. Quanh người hắn có đồ án bát quái vân huyền diệu lấp lánh, tự mang một cỗ Tiên Thiên Hỗn Nguyên Cương Khí, khiến cho người ta không khỏi sinh lòng kính sợ.

Kế Vũ bước lên phía trước hành lễ: "Bái kiến Vân Huyền Chân Nhân!"

Vân Huyền Chân Nhân cầm phất trần trong tay, khẽ vuốt cằm đáp lễ: "Kế tông chủ hữu lễ!"

Bọn họ chào nhau, sau đó trong hư không lại có một đội nhân mã khác rơi xuống. Thủ lĩnh là một nam tử trung niên, tóc xanh áo bào màu vàng, ánh mắt như kiếm. Quanh người có chín sợi Huyền Long Chi Khí quanh quẩn, khí thế cực kỳ kinh người.

Nhìn thấy hắn xuất hiện, Kế Vũ và Vân Huyền Chân Nhân đều lộ ra vẻ giật mình: "Huyền Long Thánh Chủ!"

Bọn họ không ngờ được là lần này Huyền Long Thánh Chủ Lê Thiên Luân lại tự thân xuất mã. Đó là một cường giả Đế Cảnh uy tín lâu năm a!

Lê Thiên Luân nhìn nói với Kế Vũ: "Bản tọa nghe nói Kế tông chủ muốn cường công Địa Ngục Sư Thứu nhất tộc, cho nên tự mình đến đây tương trợ."

"Dù sao tổ sư gia Vô Cực Tông các ngươi đã từng là bạn thân của bản tọa!"

Nghe vậy, Kế Vũ không khỏi lộ ra vẻ mặt kích động kính úy.

Đúng vậy, Huyền Long Thánh Chủ là lão quái vật có bốn vạn năm thọ nguyên, hắn còn là bằng hữu của tổ sư gia nhà mình!

Nghĩ như vậy, Kế Vũ cảm thấy trận cường công hôm nay tuyệt đối ổn thỏa!

"Ừm?"

Khi mọi người ở đây chuẩn bị tiến về hải vực, bỗng nhiên một con Địa Ngục Sư Thứu to lớn nơi xa bay tới. Mà nhìn thấy người đứng trên lưng Địa Ngục Sư Thứu, tất cả mọi người đang có mặt ở đây đều kinh hãi.

"Vị công tử áo trắng đó mạo như thiên thần, có vẻ lai lịch không nhỏ a!"

Lê Thiên Luân, Vân Huyền Chân Nhân và Kế Vũ đồng loạt toát ra ý nghĩ này.

Mà chờ Lâm Hiên tới gần, bọn họ càng giật mình không thôi. Bởi vì bọn họ nhìn thấy Địa Ngục Sư Thứu dưới chân Lâm Hiên chính là Thập giai Yêu Tướng. Như vậy thì tương đương với Lâm Hiên giẫm lên một Chuẩn Đế Cảnh nhân tộc, coi hắn làm tọa kỵ a!

"Thực lực cường đại như thế, lại tuấn mỹ như thế, còn có nữ nhi tứ bào thai..."

Mọi người đầu óc phi tốc chuyển động, lập tức nhận ra thân phận của Lâm Hiên.

Sau đó.

Lê Thiên Luân, Vân Huyền Chân Nhân và Kế Vũ đồng thời ánh mắt sáng lên: "Đó chính là Bắc Huyền Thiên Đế phu!"

Huyền Băng Nữ Đế dung nhan Thiên Tiên, có một thai tứ bảo, điều này người trong Bắc Huyền Thiên đều biết.
Chương 260 Chương 260. Cái này mẹ nó, không phù hợp với kịch bản!

Từ một chuyện này, bọn họ cũng rất dễ liên tưởng đến quan hệ giữa Lâm Hiên và Đông Hoàng Tử U.

Cộng thêm Lâm Hiên bề ngoài và thực lực mạnh mẽ, bọn họ càng chắc chắn thân phận của hắn.

Lê Thiên Luân, Vân Huyền Chân Nhân và Kế Vũ lập tức cùng tiến lên trước, khách khí nói: "Hẳn các hạ chính là Bắc Huyền Thiên Đế phu?"

………………………………………………………………………………...

Lâm Hiên lạnh nhạt liếc nhìn đám người: "Là ta."

Kế Vũ vội vàng nói: "Đế phu tại thượng, ta vừa mới nhìn thấy mấy trăm con Địa Ngục Sư Thứu tiến về Vô Lượng Thiên."

"Mà Đế phu đi từ Vô Lượng Thiên đến, hẳn là Đế phu đã gặp bọn họ?"

Lâm Hiên khẽ vuốt cằm: "Ừm."

Một chữ vô cùng đơn giản để Kế Vũ, thậm chí Vân Huyền Chân Nhân và Lê Thiên Luân đều lộ ra vẻ mặt khiếp sợ. Lâm Hiên một người gặp được đại quân Địa Ngục Sư Thứu, bây giờ chân đạp Thập giai Yêu tướng mà đến, như vậy chứng tỏ là Lâm Hiên đã tiêu diệt đại quân Địa Ngục Sư Thứu!

Mà Lâm Hiên lông tóc không thương, dẫn theo chúng nữ nhi đến đây. Chứng tỏ hắn vô tình nghiền ép Địa Ngục Sư Thứu a!

Nghĩ đến đây, Kế Vũ bỗng nhiên nuốt một ngụm nước bọt: "Lúc trước ta quan sát nhóm Địa Ngục Sư Thứu xuất động này đều là Lục giai Yêu tướng trở lên, không ngờ được là lại bị Đế phu một người giải quyết!"

Lê Thiên Luân nhịn không được tán thưởng một câu: "Có thể như thế, tuyệt đối là trên Đế Cảnh!"

Hắn và bọn người Kế Vũ cũng nhịn không được suy đoán, Lâm Hiên đã là đại năng Đại Thánh Cảnh. Bởi vì cho dù là Đế Cảnh cũng không thể đối mặt nhiều Địa Ngục Sư Thứu đẳng cấp cao như vậy mà lông tóc không tổn hao gì. Chớ nói chi là bên người Lâm Hiên còn dẫn theo bốn đứa bé!

Mặt thấy bọn họ kính sợ và tán thưởng, Lâm Hiên thần tình lạnh nhạt, chuẩn bị giẫm lên Thúc Hàn tiếp tục đi tới.

Lê Thiên Luân vội hỏi: "Không phải Đế phu muốn đi Địa Ngục Sư Thứu nhất tộc?"

"Ừm." Lâm Hiên khẽ vuốt cằm, sau đó xông về hải vực.

Lê Thiên Luân và Kế Vũ, Vân Huyền Chân Nhân liếc nhau, trong ánh mắt bọn họ đều lộ ra chấn kinh nồng đậm.

Thái độ Đế phu đã rất rõ ràng, hắn đi diệt tộc!

"Có Đế phu tọa trấn, chỉ sợ không tới phiên chúng ta ra tay!" Vân Huyền Chân Nhân nói.

Lê Thiên Luân nghĩ nghĩ, nói: "Vậy chúng ta cũng mau đến xem, nếu như Đế phu đã là Đại Thánh Cảnh, vậy chúng ta có thể nhìn một lần cho thỏa, chiêm ngưỡng phong thái hắn!"

"Đúng vậy, tranh thủ theo qua xem một chút đi!" Kế Vũ vội vàng gật đầu.

Bọn họ không chút nghi ngờ, Lâm Hiên có đủ thực lực nghiền ép Địa Ngục Sư Thứu nhất tộc. Bây giờ bọn họ muốn nhìn nhất là rốt cuộc Lâm Hiên mạnh cỡ nào!

Một đám người vội vàng đuổi theo, nhanh chóng đi theo Lâm Hiên tiến vào phạm vi Địa Ngục Sư Thứu nhất tộc.

Đưa mắt nhìn lại, bên trong vùng biển này có một tòa Hắc Sơn to lớn phạm vi vạn dặm. Mà khi biết thân phận Lâm Hiên, ngữ khí Thúc Hàn cũng biến thành cung kính: "Đế phu tại thượng, Hắc Sơn phía trước chính là chỗ cư trú tộc ta."

Nhưng mà ngẩng đầu nhìn về phía Hắc Sơn, ánh mắt Thúc Hàn lại nhanh chóng trở nên rét lạnh. Lực lượng huyền bí bảo vệ Địa Ngục Sư Thứu nhất tộc mười lăm vạn năm ở xung quanh Hắc Sơn. Chỉ cần Lâm Hiên đi vào, lực lượng của hắn sẽ bị đạo lực lượng này vô tình áp chế.

Đến lúc đó...

Chẳng những Lâm Hiên, ngay cả tất cả mọi người theo hắn mà đến đều phải chết!

Sau đó, hắn tăng thêm tốc độ, cõng Lâm Hiên tiến vào phạm vi mười dặm xung quanh Hắc Sơn.

Lê Thiên Luân, Vân Huyền Chân Nhân và Kế Vũ với tất cả mọi người cũng theo sát phía sau.

"Ừm? Chuyện gì xảy ra?"

Mới vừa tiến vào phạm vi trong vòng xung quanh Hắc Sơn.

Tất cả mọi người đều cảm nhận được linh khí trong cơ thể bỗng nhiên trống không. Một cỗ lực lượng vô danh bỗng nhiên chế trụ tu vi của bọn họ.

Cho dù là cường giả Đế Cảnh như Lê Thiên Luân đều không thể vận chuyển một tia chân nguyên!

"Tại sao có thể như vậy?"

Bọn người Lê Thiên Luân đều lộ ra vẻ mặt hoảng sợ. Tu vi bị cưỡng ép chế trụ, ở nơi này bọn họ chính là phàm thân nhục thai, chỉ có thể mặc người chém giết a!

"Ha ha ha!"

Lúc này, Thúc Hàn phách lối cười lớn vài tiếng: "Địa Ngục Sư Thứu nhất tộc chúng ta có thể tồn tại mười lăm vạn năm ở Cửu Thiên Tiên Vực, chính là dựa vào cỗ huyền diệu chi lực không thể chống lại này!"

"Bây giờ các ngươi ngộ nhập lãnh địa của chúng ta, đã là cá trong chậu, ngồi chờ chết đi!"

Hắn cười lớn, tiếng cười nhanh chóng hấp dẫn sự chú ý của hơn ngàn con Địa Ngục Sư Thứu quanh mình.

Trong lúc nhất thời, Hắc Phong quét qua.

Những Địa Ngục Sư Thứu này nhanh chóng vây tất cả mọi người vào giữa.

Cảm nhận được khí thế bọn họ hùng hổ doạ người, bọn người Lê Thiên Luân đều nhịn không được sắc mặt phát lạnh. Bây giờ tu vi bọn họ đã hoàn toàn không có, bị đông đảo Địa Ngục Sư Thứu bao quanh như thế, không khác gì thịt cá bày ở trên thớt gỗ a!

Không giống như bọn họ.

Lúc này Lâm Hiên lại cười nhạt một tiếng: "Chẳng qua là một cái 'Âm Dương Huyền Không Trận' cấp thấp mà thôi, không cần kinh hoảng."

Bọn người Lê Thiên Luân nghe vậy, vội vàng quay qua nhìn Lâm Hiên, cũng bình tĩnh trở lại.

Đúng đó, Đế phu vạn dặm xa xôi giết tới đây, chắc chắn hắn rõ Địa Ngục Sư Thứu nhất tộc như lòng bàn tay, tình thế bắt buộc.

Mà nghe được Lâm Hiên nói như vậy, nụ cười trên mặt Thúc Hàn ngưng kết trong nháy mắt.

Hắn cảm thấy chắc chắn Lâm Hiên có biện pháp phá giải "Âm Dương Huyền Không Trận", cho nên mới nói như vậy.

Ba!

Trong lúc mọi người ở đây giật mình, Lâm Hiên búng tay một cái. Hô! Một tiếng, mọi người chỉ cảm thấy thân thể nhẹ bẫng. Huyền lực kinh khủng ngăn chặn tu vi mình bị trừ khử trong nháy mắt.

Cảm nhận được mình khôi phục tu vi, bọn người Lê Thiên Luân đều vui vẻ không thôi, vội vàng hành lễ với Lâm Hiên: "Đế phu đúng là thiên nhân vậy!"

Bành!

Lúc này, Lâm Hiên vận ra một đạo linh khí, dưới chân hơi dùng lực, đá bay Thúc Hàn. Bóng người to lớn của Thúc Hàn dẫn theo linh khí của Lâm Hiên đâm vào Hắc Sơn. Như đạn pháo ầm ầm nổ tung, chấn động Hắc Sơn cao tới trăm vạn trượng run lên bần bật.
 
Advertisement

Bình luận facebook

Users who are viewing this thread

Back
Top Bottom