• ĐỔI TÊN MIỀN VIETWRITER.PRO SANG vietwriter.co TỪ NGÀY 18/11

New Tướng Công Ta Đây Không Muốn Bị Ép Cưới (4 Viewers)

  • Chương 221-225

Chương 221 Chương 221. Nữ Đế bệ hạ, đúng là nữ anh hùng! (2)

"A Di Đà Phật, thiện tai thiện tai!" Tuệ Năng cũng vui sướng trong lòng.

Hôm nay Đế phu chẳng những giải quyết phiền phức của Tiên Tần Quốc, còn dẫn các công chúa đến Thế Tề Quốc.

Kể từ đó, Thế Tề Quốc muốn không dính ánh sáng của Đế phu cũng không được.

Dương Văn Vũ và những người đang có mặt ở đây cũng nghĩ như vậy.

Thậm chí có người ở trong lòng nhịn không được phát ra một câu cảm khái: "Thế Tề Quốc, lần này sẽ bay lên!"

...

Bắc Huyền Thiên, Đại Minh Quốc.

Đông Hoàng Tử U mặc một bộ váy dài màu tím đen, đứng ở trong binh doanh bên ngoài hoàng thành ba mươi dặm.

Xung quanh nàng, hai mươi vạn đại quân, tất cả đều cúi đầu, không dám nhìn thẳng.

"Khởi bẩm bệ hạ, trong ba mươi dặm xung quanh hoàng thành đã thất thủ."

"Mặc dù chúng ta toàn lực chống cự nhưng bất đắc dĩ vì quỷ vật cực kỳ mạnh mẽ, chỉ có thể vừa đánh vừa lui!"

Trấn quốc nguyên soái Đại Minh Quốc Triệu Nhất Long vẻ mặt sợ hãi nói: "Xin bệ hạ trách phạt!"

Đông Hoàng Tử U lạnh nhạt nhìn xuống Triệu Nhất Long một lát, mở miệng nói: "Đứng lên đi."

Lần quỷ vật chi loạn này, ngay cả mấy đai tông môn bắt quỷ ở Bắc Huyền Thiên cũng không thể làm gì, nàng đâu có trách quân đội được?

"Nhược Ảnh, ngươi và bọn họ trấn thủ ở đây, nếu có quỷ vật trốn tới, nhất định phải giết chết bất luận tội!"

Đông Hoàng Tử U sau khi nói xong thì quay người nhìn về phía hoàng thành Đại Minh Quốc.

Xem ra nàng định đến đó một phen.

Nhược Ảnh vội vàng nói: "Bệ hạ, thuộc hạ xin được đi theo!"

Triệu Nhất Long và hai mươi vạn tướng sĩ cũng vội vàng quỳ một chân xuống đất: "Ti chức cũng xin được đi theo bệ hạ tiến cung diệt quỷ!"

Đông Hoàng Tử U chính là Nữ Đế đương thời, còn nghĩa vô phản cố đến đây diệt quỷ. Đám đại lão gia bọn họ sao có thể không biết xấu hổ ở chỗ này chờ.

Giờ phút này, tất cả tướng sĩ chỉ có một ý nghĩ, đó chính là đi theo bệ hạ, đồng sinh cộng tử!

Đông Hoàng Tử U xoay người, liếc nhìn tất cả mọi người một chút, lên tiếng nói ra: "Trẫm cần có tướng sĩ có thể chiến, hữu dũng hữu mưu."

"Các ngươi đã thất bại, chẳng lẽ còn muốn đi vào chịu chết hay sao?"

Bọn người Nhược Ảnh, Triệu Nhất Long nghe vậy đều im lặng.

Đông Hoàng Tử U trực kích trọng điểm, khiến cho bọn họ hoàn toàn không miệng phản bác được.

Lúc ngẩng đầu lên, bọn họ phát hiện Đông Hoàng Tử U đã hóa thành một đạo tử quang yêu diễm nhanh chóng tiến về hoàng cung Đại Minh.

Giờ khắc này, ở trong lòng tất cả mọi người nhịn không được cảm thán.

Nữ Đế bệ hạ, đúng là nữ anh hùng!

………………….

Trong hoàn thành Đại Minh Quốc, gió đêm thổi xao xác, khí tức hoàn toàn tĩnh mịch.

Đông Hoàng Tử U mặc một bộ váy dài màu tím đen. Trong bầu không khí u ám nàng giống như là một đóa hoa hồng tím ung dung tôn quý. Khiến cho hoàng thành túc sát âm trầm có thêm một tia mỹ cảm quỷ dị.

Đông Hoàng Tử U nhẹ nhàng bước, chậm rãi đi đến cửa chính hoàng cung. Sau lưng nàng không xa, có mấy cái giếng cạn xưa cũ. Bỗng nhiên lặng yên không một tiếng động phun ra dịch máu.

Không bao lâu, bảy tám lão giả tóc tai bù xù, mặc quần áo màu đen cũ nát từ bên trong giếng cạn bò ra.

Bọn họ đứng bên cạnh giếng, máu me đầy mặt. Cầm từng trái tim tươi sống còn đập trong tay, nhìn chằm chằm bóng lưng Đông Hoàng Tử U, nhếch môi cười khặc khặc.

Từng đạo sát khí kinh khủng từ trên người của bọn họ cấp tốc lan tràn ra, hóa thành cái bóng màu đen ở dưới mặt đất phóng tới Đông Hoàng Tử U.

"Hừ." Đông Hoàng Tử U đôi mắt đẹp lạnh lẽo.

Nàng vung ngọc thủ lên, chính là một đạo tử quang yêu diễm nổ tung trên không trung, chia làm mấy đạo bắn trúng mấy quỷ vật già nua đó.

Hô hô hô ~

Tử quang hóa thành hỏa diễm bốc cháy trên người quỷ vật, trong lúc nhất thời phạm vi ngàn mét đều là tiếng kêu thảm thiết thê lương.

Đông Hoàng Tử U mặt không đổi sắc, nhàn nhã đi bộ vào đại môn hoàng cung.

Hô!

Một ngọn gió càng tanh hôi hơn từ dưới đất thổi tới. Mấy trăm hộ vệ trong hoàng cung người khoác giáp trụ, giơ vũ khí trong tay lên đánh thẳng tới Đông Hoàng Tử U.

Tất cả bọn họ làn da hư thối, thịt thối và máu ứ hòa lẫn vào nhau từ trên người chảy xuống đất, khiến cho người ta buồn nôn.

"Quỷ vật cấp thấp như thế này cũng có thể đạt tới Linh Luân Cảnh, khó trách có thể bức các tướng sĩ của trẫm đến ngoài ba mươi dặm."

Đông Hoàng Tử U tùy ý liếc nhìn đám quỷ vật xông tới một chút, lông mày hơi nhíu. Nàng tin chắc, lần này tao ngộ Quỷ Vương tuyệt đối không tầm thường. Mà như vậy lại càng khơi dậy sát tâm của nàng.

Ngón tay ngọc bắn ra, lại là một đạo tử quang nổ tung trên không trung, nổ cho tất cả những quỷ vật hộ vệ đó hóa thành khí thể.

Đông Hoàng Tử U đi lên trước hai bước, lạnh lùng nói ra: "Cút ra đây!"

Ở cửa vào hoàng cung đại điện, một nam tử người mặc long bào bỗng nhiên leo ra từ trong đống thi thể. Hắn làn da vô cùng trắng nõn, tư thái thong dong, hoàn toàn không khác gì người bình thường.

Chu Tấn vội vàng cúi đầu sát đất: "Thần Chu Tấn, bái kiến bệ hạ!"

Hắn chính là quốc quân Đại Minh Quốc, trước đó từng bái kiến Đông Hoàng Tử U một lần khi nàng tuần hành. Cho nên nhìn một cái là nhận ra nữ tử tuyệt mỹ áo tím đứng ở trước mặt chính là đương kim Huyền Băng Nữ Đế.

Đông Hoàng Tử U mắt sáng như đuốc, phát hiện Chu Tấn trước mắt chính là huyễn tượng.

Nhưng mà nàng cũng không nóng nảy vạch trần ngụy trang của Chu Tấn, bình tĩnh hỏi: "Quỷ vật chi loạn, tại sao lại xuất hiện?"

Khi Nhược Ảnh phái người điều tra quỷ loạn, hoàng cung Đại Minh Quốc đã đã mất khống chế. Cho nên nguyên nhân Đại Minh Quốc phát sinh quỷ loạn, Đông Hoàng Tử U chỉ có thể chính miệng hỏi thăm Chu Tấn.

Chu Tấn nghĩ nghĩ, nói ra: "Bẩm bệ hạ, hẳn là ba ngày trước thần tế tổ trong Hoàng Lăng, không cẩn thận đã quấy rầy tiên tổ hoàng đế an nghỉ trong Hoàng Lăng, cho nên mới khiến cho quỷ loạn."

Đông Hoàng Tử U sau khi nghe xong âm thầm trầm tư.
Chương 222 Chương 222. Hẳn là bệ hạ đã đột phá Đế Cảnh rồi? !

Trong lịch sử Bắc Huyền Thiên, một lần quỷ loạn lớn nhất cũng là bắt đầu từ Hoàng Lăng các quốc gia.

Những tiên tổ hoàng đế được chôn trong Hoàng Lăng bị một cỗ lực lượng thần bí mạnh mẽ biến thành Quỷ Vương, từ đó họa loạn toàn bộ các quốc gia. Sau đó từ những quốc gia này bắt đầu nhanh chóng lan ra toàn bộ Bắc Huyền Thiên, nguy hại cực lớn!

"Đã xuất thủ, lần này phải bắt được hắc thủ phía sau màn, triệt để diệt trừ bọn họ!"

Đông Hoàng Tử U tin tưởng quỷ loạn tuyệt không phải ngẫu nhiên mà là có người ở phía sau cố ý gây ra. Tiếp theo, chuyện nàng phải làm chính là xác nhận rốt cuộc là ai ở sau lưng gây họa cho Bắc Huyền Thiên.

Sau đó lại nghe Chu Tấn mở miệng lần nữa, giọng nói quỷ dị: "Bệ hạ, trong địa phủ u ám thê lương, nữ quỷ cũng vô cùng thê thảm, không đành lòng nhìn thẳng, chỉ còn thiếu thiên tư quốc sắc giống ngài."

"Không bằng ngài cũng xuống?"

Đông Hoàng Tử U ngẩng đầu.

Sau đó thấy Chu Tấn toàn thân da thịt nhanh chóng hư thối, một cỗ quỷ khí cuồng bạo từ trong cơ thể hắn dâng lên.

Đông Hoàng Tử U cẩn thận cảm nhận một chút, phát hiện Chu Tấn bước vào cg Tôn Giả Cảnh.

Nhưng mà đối với nàng, Tôn Giả Cảnh chỉ là sâu kiến mà thôi.

"Chê Địa Phủ không tốt?"

"Trẫm khiến cho ngươi hồn phi phách tán, ngay cả quỷ cũng không làm được!"

Nhìn thấy Chu Tấn mở ra cái miệng lớn đỏ như máu cắn tới, Đông Hoàng Tử U lấy Huyền Băng Kiếm ra.

Xoát!

Một đạo hào quang trạm lam sắc loé lên, trong nháy mắt đóng băng Chu Tấn. Sau đó bành một tiếng, Chu Tấn triệt để nổ thành bột phấn, rơi xuống đất, tan thành nước.

Một chiêu này chính là Đông Hoàng Tử U kết hợp công pháp Ma tộc tự sáng tạo ra công pháp.

Nhìn như đơn giản nhưng lại có thể nói là khắc tinh của quỷ vật. Bởi vì nó có thể ngưng kết thứ hư vô như hồn phách thành băng, sau đó triệt để tiêu diệt.

Sau đó Đông Hoàng Tử U bước nhanh đi vào bên trong đại điện, nhìn thấy phía trước thi hài thành đống, máu chảy thành sông.

Chỗ cao nhất trong đống xác chết có một bóng người màu đen đang ngồi xếp bằng ở chỗ đó, điên cuồng hấp thu vô tận tử khí từ bốn phương tám hướng.

"Quỷ Vương Chuẩn Đế Cảnh." Đông Hoàng Tử U lộ ra một tia nghiền ngẫm.

Mà Quỷ Vương này chính là khai quốc hoàng đế Đại Minh Quốc Chu Chương.

"Ngươi dám giết tử tôn ta, ta muốn lấy mạng của ngươi!"

Chu Chương bỗng nhiên hội tụ quỷ khí toàn thân, phát ra một tiếng gào thét thảm thiết với Đông Hoàng Tử U.

Rống! ! !

Lúc này, toàn bộ hoàng cung, thi khí trùng thiên, che khuất bầu trời. Mà phạm vi ba mươi dặm xung quanh hoàng thành, vô số quỷ linh từ lòng đất bay ra. Trong nháy mắt hội tụ thành sông, một mảnh đen nghịt bay thẳng đến hoàng cung.

Thấy cảnh này, xa xa, Nhược Ảnh và bọn người Triệu Nhất Long đều quá sợ hãi.

"Quỷ vật điều động toàn bộ!"

"Thanh thế to lớn như thế, chắc chắn bọn họ muốn vây công bệ hạ!"

Đại Minh Quốc chính là quốc gia có được trăm trăm triệu nhân khẩu, chỉ trong hoàng thành thì có ngàn vạn người.

Bây giờ, những người này đều biến thành quỷ vật, vậy thì lực sát thương có thể tưởng tượng sẽ khủng bố như thế nào.

Hô!

Đúng lúc này.

Một đạo tử quang phá vỡ hắc ám, từ chính giữa hoàng cung xông thẳng tới chân trời.

Tất cả mọi người ngẩng đầu nhìn lại. Chỉ thấy một con Huyền Băng Thần Phượng to lớn, toàn thân kim quang và băng khí lượn lờ, che khuất toàn bộ bầu trời hoàng cung.

Dưới thần uy của nó, hết thảy hắc ám và quỷ khí hóa thành hư ảo, trong nháy mắt bị đánh vỡ nát. Mà cảm nhận được đạo thần uy này, bọn người Nhược Ảnh đều rung động không thôi.

"Đây là khí tức của bệ hạ!"

"Thần uy hạo đãng, không ai bì nổi, hẳn là bệ hạ đã đột phá Đế Cảnh rồi? !"

"Rất có thể như thế a!"

Đông Hoàng Tử U dũng mãnh thiện chiến, những năm này suất lĩnh đại quân chinh phạt bốn phía. Tướng lãnh cao cấp giống Triệu Nhất Long có hiểu biết rất sâu về khí tức và uy áp của nàng.

Bây giờ chẳng những Nhược Ảnh, ngay cả Triệu Nhất Long cũng phán đoán thực lực Đông Hoàng Tử U đã vượt qua Đế Cảnh.

Bành! ! !

Mà lúc này, Đông Hoàng Tử U thần uy nghiền nát tất cả quỷ vật trong hoàng thành.

Hàng ngàn vạn quỷ vật, cho dù là cảnh giới gì, dưới uy áp của nàng, tất cả đều hóa thành khí thể.

"A cái này? Không có khả năng!"

Chu Chương cảm nhận được quỷ vật toàn hoàng thành đều biến mất trong khoảnh khắc, lập tức cả kinh toàn thân run lên. Lấy lại tinh thần, hắn hội tụ vô biên quỷ khí, gào thét một tiếng đánh thẳng tới Đông Hoàng Tử U.

"Gà đất chó sành." Đông Hoàng Tử U mặt lộ vẻ khinh thường, Huyền Băng Kiếm vung lên, chém Chu Chương thành hai đoạn.

Sau đó nàng duỗi ngọc thủ ra, bóp ra một đạo tử sắc ấn quyết huyền diệu bao trùm cái trán Chu Chương.

Theo tử sắc ấn quyết không ngừng xoay tròn. Đông Hoàng Tử U nhanh chóng cướp được thần thức của Chu Chương, đồng thời cưỡng chế thu được tất cả ký ức của hắn.

"Huyết Linh Giáo, quả nhiên là các ngươi!"

Ánh mắt Đông Hoàng Tử U lộ ra hàn ý. Chu Chương chính là khai quốc hoàng đế Đại Minh Quốc, chết hơn mấy ngàn năm. Muốn phục sinh hắn thành Quỷ Vương, đồng thời trong bồi dưỡng Quỷ Anh, chế tạo ác quỷ thời gian ngắn như vậy.

Người sau lưng ít nhất cũng là một quỷ tu Đế Cảnh. Hơn nữa quỷ tu này còn phải cắm một phần thần thức của mình vào trong cơ thể Chu Chương mới có thể điều khiển hắn làm ra nhiều chuyện như vậy.

Cho nên, Đông Hoàng Tử U chỉ cần lấy được thần thức của Chu Chương, như vậy thì có thể tìm hiểu nguồn gốc, tìm được hắc thủ phía sau màn.

Huyết Linh Giáo!

Đối với người đọc nhiều sách sử, thông lãm lịch sử Cửu Thiên Tiên Vực như Đông Hoàng Tử U thì cái tên này cũng không quá lạ lẫm.

Trước đó nàng suy đoán lần quỷ loạn này có lẽ có liên quan đến Huyết Linh Giáo. Bây giờ sự thật đã chứng minh suy đoán của nàng. Mà hơn ba vạn năm trước, trận quỷ loạn đó chính là một tay Huyết Linh Giáo chế tạo. Chỉ tiếc cuối cùng bọn họ thua rất thảm.
Chương 223 Chương 223. Hẳn là bệ hạ đã đột phá Đế Cảnh rồi? ! (2)

Hiện tại xem ra tông môn này đúng là tà tâm bất tử, tro tàn lại cháy a!

Đối với Đông Hoàng Tử U, chuyện tiếp theo cần phải làm chỉ có một...

"Dám nhiều lần xâm phạm Bắc Huyền Thiên, Huyết Linh Giáo các ngươi tội nên diệt tông!"

Đông Hoàng Tử U sát ý như hồng, quay đầu nhìn về phía Tây Bắc, hóa thành một đạo yêu diễm tử quang biến mất.

...

Thế Tề Quốc.

Lâm Hiên được mấy người Dương Hinh, Tuệ Năng và Dương Văn Vũ dẫn đường đến đến nơi này một lần nữa.

Vừa đi ra khỏi Ngọc Liễn Xa, các tiểu nha đầu không kịp chờ đợi kéo Lâm Hiên theo sau lưng Dương Hinh, vội vàng chạy tới tẩm cung của nàng.

Đi tới trước tẩm cung của Dương Hinh, Lâm Hiên đứng ở cổng.

Dương Hinh vẻ mặt kinh ngạc lên tiếng hỏi thăm: "Đế phu, ngài không đi vào sao?"

"Không thích hợp." Lâm Hiên thản nhiên nói.

Dương Hinh nghe vậy khuôn mặt đỏ lên, lúc này mới nhớ tới mình vẫn là hoàng hoa khuê nữ.

Nếu để cho nam nhân tùy ý tiến vào, rất không hợp lễ nghĩa.

Nhìn thấy Lâm Hiên nho nhã ôn tồn lễ độ như thế, Dương Hinh càng tâm động không ngừng.

Nam nhân này, cử chỉ nho nhã có lễ phép, nhưng không mất khí chất thượng vị giả, đúng là tràn đầy mị lực!

…………………………

"Vậy Đế phu, ta dẫn các nàng đi vào."

Dương Hinh vô cùng sùng bái nhìn Lâm Hiên một chút, quay người dẫn mấy người Tuyền Châu đi vào tẩm cung.

"Oa ~ a di ngươi thật là lợi hại!"

Nhìn thấy trên giá sách trong tẩm cung của Dương Hinh trưng bày hàng mỹ nghệ đủ loại màu sắc hình. Mấy người Tuyền Châu đều lộ ra vẻ mặt tán thưởng.

Dương Hinh vui vẻ nói ra: "Nếu các ngươi thích thì có thể lấy chúng nó đi."

Bốn tiểu nha đầu đồng thời lắc đầu: "Khó mà làm được, mẫu thân nói làm người không thể tham lam, cho dù có thích cũng không thể lấy đồ của người khác đi!"

Dương Hinh nhìn thấy bốn người các nàng đều hiểu chuyện đáng yêu như thế. Trong lòng không khỏi tán thưởng, Nữ Đế bệ hạ quả nhiên là có tri thức hiểu lễ nghĩa, dạy dỗ hài tử cũng vô cùng cẩn thận.

"Vậy ta tặng mỗi người các ngươi hai món xem như quà đi!" Dương Hinh nói.

"Được, đa tạ a di!"

Các tiểu nha đầu lập tức hưng phấn lên.

"Ta muốn hoa cỏ!"

"Ta cũng vậy!"

"Ta muốn một đóa hoa và một con chim nhỏ!"

"Ta muốn hai con yêu thú... không có yêu thú coi như xong, hai con động vật nhỏ đi!"

Các tiểu nha đầu chia nhau chọn lựa hai món hàng mỹ nghệ mình thích, mặt mũi tràn đầy nụ cười vui vẻ.

"Đúng rồi a di, chúng ta có thể học cách bệnh dây với ngươi không?" Tuyền Châu vẻ mặt mong đợi hỏi.

Nàng có dự tính của riêng mình. Mình lén học chút kỹ thuật từ Dương Hinh, sau đó cho cha và mẫu thân một kinh hỉ.

"Chúng ta cũng muốn học!" Tuyền Hi và Tuyền Hàm trăm miệng một lời.

Tuyền Ấu tò mò hỏi các nàng: "Các tỷ tỷ, tại sao các ngươi lại muốn học như vậy?"

Tuyền Châu nói: "Như vậy thì chúng ta có thể cho cha và mẫu thân một kinh hỉ á!"

"A a, đúng nha!" Tuyền Ấu ánh mắt sáng lên.

Nếu như mình cũng có thể làm tốt như Dương Hinh a di, vậy chắc chắn cha và mẫu thân sẽ vui vẻ không ngậm miệng được.

Nói không chừng bọn họ sẽ còn cùng ngủ với mình một lần nữa!

"Vậy bây giờ chúng ta lập tức học!" Tuyền Ấu đề nghị.

"Ừm ừm! Chúng ta đều phải cố gắng nha!"

Tuyền Châu, Tuyền Hi và Tuyền Hàm đồng thời động viên lẫn nhau. Các nàng quyết định, nhất định phải cho cha và mẫu thân một niềm vui lớn bất ngờ.

Mà đứng ở bên ngoài tẩm cung, Lâm Hiên thông qua thần niệm chú ý chúng nữ nhi, đương nhiên nghe được ước định của các nàng. Thế là Lâm Hiên không khỏi lắc đầu cười cười, đám tiểu nha đầu này đúng là rất có hiếu, lại rất cơ linh.

Nếu các nàng muốn tạo ra kinh hỉ, vậy thì chờ đi.

Lúc này, trong tẩm cung. Dương Hinh nghiêm túc dạy cho mấy người Tuyền Châu kiến thức căn bản: "Đầu tiên, nút buộc chúng ta thường dùng có kiểu cúc áo, kiểu bằng, kiểu hạt bắp, kiểu kim cương..."

"Biết mấy kiểu thắt nút này thì có thể phối hợp các loại vật liệu và hàng mỹ nghệ bện thành đồ các ngươi muốn."

Nàng phát hiện các tiểu nha đầu gần như là nghe xong lập tức hiểu. Thế là lấy ra một sợi dây thừng, tay nắm tay dạy các nàng phương pháp bện. Không đến một nén hương, các tiểu nha đầu đã học xong hai kiểu buộc nút.

Sau đó, được Dương Hinh chỉ đạo, các nàng dựa theo ý nghĩ của mình, bện ra hai món đồ trang sức.

"Các ngươi rất thông minh!"

Nhìn thấy các tiểu nha đầu tiến bộ nhanh như vậy, Dương Hinh từ đáy lòng tán thán.

"Đương nhiên là như vậy rồi!"

Các tiểu nha đầu nhao nhao lộ ra vẻ mặt kiêu ngạo: "Bởi vì cha và mẫu thân chúng ta đều là người lợi hại nhất!"

Nhìn thấy các nàng sùng bái và yêu thích cha mẹ của mình như thế, Dương Hinh không ngừng hâm mộ. Có bốn tiểu bảo bối như thế này, Đế phu và Nữ Đế chắc chắn rất hạnh phúc a?

Sau đó, có Dương Hinh chỉ dẫn, các tiểu nha đầu theo nàng cùng đi ra khỏi tẩm cung.

"Cha, ta có một kinh hỉ muốn cho ngươi xem!"

"Ta cũng vậy!"

Mấy người Tuyền Châu đều lộ ra vẻ mặt thần bí.

"Là kinh hỉ gì?" Lâm Hiên giả vờ không biết, vẻ mặt mong đợi.

Dương Hinh đang đứng bên cạnh che miệng lại khẽ cười một tiếng.

Đế phu năng lực cỡ nào, sao hắn lại không biết bọn nhỏ bện dây trong tẩm cung?

Không ngờ được là Đế phu biết diễn kịch như thế!

"Lạp lạp lạp ~ chính là cái này!"

Các tiểu nha đầu nhao nhao đưa trang sức trong tay lên.

Lâm Hiên nhìn thấy, Tuyền Châu bện bình an kết, Tuyền Hi bện hoa cỏ, Tuyền Hàm bện vòng tay, mà Tuyền Ấu bện yêu thú chín đầu.

"Bình an kết của Tuyền Châu bảo bối nhìn rất là đẹp, hoa cỏ của Tuyền Hi bảo bối cực kỳ sinh động."

"Vòng tay của Tuyền Hàm bảo bối có xỏ hạt châu cực kỳ đại khí, còn có Cửu Đầu Thiên Mãng của Tuyền Ấu bảo bối cực kỳ đáng yêu!"

Lâm Hiên bình phẩm từng món.

"Oa, cha thật là lợi hại!"

"Đúng vậy, cha chỉ nhìn một cái là nhìn ra được chúng ta bện cái gì!"

"Được cha khen thật vui vẻ a!"

"Ừm ừm!"

Các tiểu nha đầu được cha bác học đa thức tán dương như thế, trong lòng lập tức vui vẻ đến nở hoa.
Chương 224 Chương 224. Cho cha và mẫu thân một niềm vui bất ngờ!

Xem ra cha thích kinh hỉ này thật!

Dương Hinh thấy thế, lộ ra vẻ mặt vừa ái mộ vừa cảm động.

Đế phu đối xử với bọn nhỏ cẩn thận kiên nhẫn như thế, lại tràn đầy tán dương và cổ vũ, có thể nói là một phụ thân hoàn mỹ.

Nam nhân hoàn mỹ như vậy, cho dù sinh cho hắn mười Bảo Bảo cũng không đủ.

Rống! ! !

Một tiếng rống cuồng bạo bỗng nhiên từ đằng xa truyền đến, khiến cho bầu không khí sung sướng trong tẩm cung đột nhiên giảm bớt rất nhiều.

Dương Hinh và mấy người Tuyền Châu đều kinh ngạc ngẩng đầu nhìn. Chỉ thấy phía trước, trên không cung điện mơ hồ có một đạo khói đen đang phiêu đãng.

"Không phải là phụ hoàng ta xảy ra chuyện rồi chứ?"

Dương Hinh nhìn một cái là nhận ra nơi đạo khói đen đó xuất hiện chính là tẩm cung của phụ hoàng nàng.

"Vậy chúng ta nhanh đi qua đó xem một chút đi!" Mấy người Tuyền Châu vội vàng kéo Dương Hinh.

Vừa rồi a di dạy các nàng bệnh dây, đương nhiên các nàng cũng phải giúp a di chia sẻ một chút ưu sầu.

Nhìn thấy các nữ nhi bảo bối kéo Dương Hinh vội vàng chạy về phía trước, Lâm Hiên đành phải bước nhanh theo.

Mà lúc này.

Trên quảng trường bên ngoài tẩm cung quốc quân.

Một nam tử toàn thân đỏ như máu, không ngừng bốc khói đen đang bị hai sợi xích sắt thô to khóa lại.

Một đầu khác của hai sợi xích sắt này đều có năm cái sáu thị vệ cường tráng kéo, không cho nam tử tránh thoát. Từ vẻ mặt đỏ bừng của những thị vệ này thì có thể nhìn ra được sức mạnh của nam tử này cực kỳ lớn.

Mà nam tử này chính là Dương Tuần!

"A Di Đà Phật, không ngờ được là hắn lại xảy ra thi biến!"

Tuệ Năng nhìn Dương Tuần, trong ánh mắt không khỏi tràn đầy thương hại và tiếc hận.

Thi biến là chỉ tử thi bị một ít nhân tố thần bí kích thích mà phục sinh. Nhưng sau khi phục sinh, triệt để mất đi nhân tính, biến thành một cái xác không hồn không có ý thức.

"Phụ hoàng, tại sao hắn lại xảy ra thi biến?" Dương Văn Vũ vẻ mặt buồn thiu.

Hắn biết thi biến là chuyện gì xảy ra. Nhưng đang êm đang đẹp tại sao phụ hoàng lại xảy ra chuyện quái dị như thế?

Tỉ mỉ tưởng tượng, hắn đột nhiên bừng tỉnh. Từ khi Dương Tuần nhiễm bệnh đến chết đi, hắn luôn cảm thấy biểu hiện của Dương Tuần rất không bình thường.

Hiện tại xem ra chắc chắn là khi còn sống Dương Tuần tao ngộ một ít chuyện cực kỳ kinh khủng mới đột nhiên thi biến.

"A Di Đà Phật, bây giờ nói những chuyện này cũng không làm nên chuyện gì, quan trọng nhất vẫn xử lý hắn trước đã." Tuệ Năng nói.

Hắn phát hiện, thực lực Dương Tuần đang tăng lên, hơn nữa tăng trưởng hết sức nhanh chóng.

Bây giờ Dương Tuần đã đến Thần Phách Cảnh.

Nếu còn tiếp tục kéo dài, sợ là chẳng mấy chốc sẽ đến Tôn Giả Cảnh.

"Hoàng huynh, ngươi cảm thấy nên xử lý như thế nào?"

Vừa rồi chính là Tuệ Năng xuất thủ mới thành công chế phục Dương Tuần, bởi vậy Dương Văn Vũ rất tin tưởng hắn.

"A Di Đà Phật, chuyện đã đến nước này, ta chỉ có thể dùng Kim Cương Lôi Chú Phù trấn sát hắn!" Tuệ Năng bất đắc dĩ thở dài.

Kim Cương Lôi Chú Phù có thể dẫn Thiên Lôi thuần khiết giáng lâm, lôi lực cực dương chính là pháp bảo tuyệt hảo để khắc chế thi tà quỷ vật.

Dương Văn Vũ nghĩ nghĩ, cảm thấy bây giờ cũng chỉ có thể làm như vậy. Nếu để cho Dương Tuần điên cuồng như vậy nữa, sợ là cả hoàng cung đều sẽ bị hắn huyết tẩy.

Tuệ Năng gật gật đầu, sau đó vung tay lên, lấy ra phù lục kim quang sáng chói.

"Đi!"

Theo Kim Cương Lôi Chú Phù bay về phía Dương Tuần. Một đạo Thiên Lôi thuần chính kim hoàng sắc rơi xuống, quấn quanh phù lục, khí thế phi phàm.

Bành!

Nhưng mà phù lục còn chưa tới gần Dương Tuần thì đã bị một đạo huyết thủy trong miệng hắn phun ra thiêu thành tro tàn.

"Cái này. . ." Tuệ Năng giật nảy cả mình: "Đó chính là phù lục cấp pháp bảo, vậy mà không tới gần người hắn được?"

Dương Văn Vũ và một đám thị vệ cũng nhịn không được hít vào một hơi khí lạnh.

Bởi vì bọn họ chẳng những phát hiện Dương Tuần có thể phá hủy phù lục, hơn nữa lực lượng của hắn cũng tăng cường trong nháy mắt.

"Bây giờ nên làm cái gì?" Mấy người Dương Văn Vũ nhất thời bối rối không thôi.

Lúc này, một giọng nói bình thản từ phía sau bọn họ vọng lại.

"Trước mắt, trong số thi biến đã biết, tổng cộng có mười tám loại, chia làm Cương Thi, Huyết Thi, Ấm Thi, Nhục Thi các loại, trong đó Cương Thi và Huyết Thi là hung lệ nhất."

"Ngươi sử dụng lôi phù cấp pháp bảo, đối phó thi biến còn được."

"Nhưng đối phó với Cương Thi và Huyết Thi hung mãnh nhất thì hoàn toàn vô hiệu."

Tuệ Năng và bọn người Dương Văn Vũ xoay người nhìn lại, thấy Lâm Hiên đã dẫn theo bọn nhỏ đứng trước mặt.

Đám người nhao nhao lộ ra vẻ mặt sợ hãi, tri thức Đế phu nói, trước giờ bọn họ chưa từng nghe nói tới.

Hóa ra thi biến còn chia nhiều chủng loại như vậy.

Nghĩ lại, có Đế phu ra tay, vậy đối phó Dương Tuần cũng không thành vấn đề gì.

Tuệ Năng vẻ mặt ham học hỏi nói: "Dựa theo Đế phu nói, hẳn là quốc quân Thế Tề Quốc biến thành Cương Thi hoặc là Huyết Thi?"

"Ừm." Lâm Hiên khẽ vuốt cằm.

"Nhìn dáng vẻ của hắn, hắn biến thành Huyết Thi, hơn nữa còn là xảy ra thi biến ở bảo địa phong thuỷ cực kì ưu tú."

"Cho nên hội tụ thiên địa âm khí, thực lực tăng trưởng cực kỳ cấp tốc."

Nghe được Lâm Hiên nói như vậy, mọi người đều lộ ra vẻ tán thưởng.

Đế phu đúng là tài học kinh người, ngay cả tri thức như vậy mà cũng biết nhất thanh nhị sở.

Dương Văn Vũ vội vàng hỏi: "Đế phu hiểu rõ thi biến như vậy, vậy chắc chắn có thể xử lý phụ hoàng ta đúng không?"

Lâm Hiên mỉm cười: "Chuyện này đơn giản."

Nói xong, hắn nâng tay phải thon dài lên, nhẹ nhàng bắn ra trên không trung.

Hô ~

Một đạo điện quang hiện lên, Ngũ Hành Lôi Quyết sinh ra lôi điện, diễn hóa thành một cây roi điện dài trăm trượng trong tay hắn.

Sau đó Lâm Hiên cầm roi điện trong tay, nhắm ngay Dương Tuần quất xuống.

Bành!

Theo một tiếng vang thật lớn.

Tất cả mọi người khiếp sợ nhìn thấy điện quang nổ tung trên người Dương Tuần, đánh cho toàn bộ khói đen trên người hắn nổ nát vụn.

Mới vừa rồi Dương Tuần còn điên cuồng hung lệ, bây giờ trở nên yên tĩnh trong nháy mắt.

…………………………………….
Chương 225 Chương 225. Quả nhiên có quỷ vật

"Chấp điện như roi, khắc thi khắc quỷ, Đế phu đúng là Kim Cương Lôi Thần chuyển thế a!"

Trong lòng Tuệ Năng rất là tán thưởng. Bên trong Phật môn, có rất nhiều điển tịch liên quan tới lôi thuật phù lục pháp chú.

Nói chung. Muốn trích dẫn Thiên Lôi, lựa chọn tốt nhất là khắc lục phù lục tăng thêm đọc chú ngữ. Mà chỉ có bậc đại thần thông lôi thuật mới có thể không cần phù lục mà trực tiếp dẫn động Thiên Lôi, biến hoá để cho bản thân sử dụng.

Về phần như Lâm Hiên, chơi Ngũ Hành Thần Lôi ra hoa, Tuệ Năng lật khắp điển tịch Phật Môn cũng chưa từng nhìn thấy.

Cuối cùng. Hắn chỉ có thể ở trong lòng coi Lâm Hiên thành Kim Cương Lôi Thần chuyển thế, dùng nó để diễn tả sự chấn kinh của mình. Về phần Dương Văn Vũ, Dương Hinh, còn có rất nhiều thị vệ hoàng cung Đại Minh thì hoàn toàn choáng váng.

Lâm Hiên chỉ dựa vào một sợi roi điện thì đã tiêu diệt được Huyết Thi hung tàn cường đại. Bên trong sợi roi điện này ẩn chứa Thiên Lôi Chi Lực khủng bố đến mức nào, bọn họ nghĩ cũng không dám nghĩ.

Về phần bản nhân Lâm Hiên, cầm Thiên Lôi trong tay diệt trừ quỷ tà, trong mắt bọn họ thì có thể nói là hùng vĩ cao lớn như Lôi Thần!

"A? Sống!"

Mọi người ở đây cảm khái vạn phần, bỗng nhiên Tuyền Hi kinh ngạc kêu lên một tiếng.

Tất cả mọi người lập tức đưa mắt tập trung nhìn Dương Tuần. Chỉ thấy sau khi khói đen toàn thân hắn tiêu tán, sắc mặt nhanh chóng trở nên hồng nhuận, ngực chập trùng kịch liệt.

Dương Văn Vũ kinh hãi: "Đế phu, phụ hoàng ta thi biến lần nữa hay là đã sống lại?"

Lâm Hiên thản nhiên nói: "Hắn không chết."

"Lại có chuyện lạ như thế này!"

Tuệ Năng vội vàng đi lên hành lễ, vẻ mặt thành kính hỏi: "Đế phu, hắn đã xảy ra thi biến, chứng minh trước lúc này hắn đã chết, tại sao còn có thể sống?"

Hắn cảm thấy với năng lực của Lâm Hiên, đương nhiên sẽ không nói lung tung. Mà sau khi thi biến mà còn có thể phục sinh, chuyện như thế này có thể nói là thiên thư!

Lâm Hiên nói ra: "Hắn thi biến có chút không giống bình thường, nói đơn giản một chút, những người khác thi biến đều là xảy ra sau khi chết, mà hắn thi biến là bắt đầu từ khi còn sống."

"Các ngươi cũng có thể hiểu thành hắn lây nhiễm thi độc mà xảy ra biến dị."

"Vừa rồi ta dùng một đạo lôi lực, thiêu đốt thi độc trong cơ thể hắn sạch sẽ, bởi vậy mới cho hắn cơ hội tiếp tục sống sót."

"Thì ra là thế! Nhờ có có Đế phu ngài ở đây!"

"Không sai, hôm nay nếu không có Đế phu, Thế Tề Quốc sợ là sẽ biến thiên!"

Tuệ Năng và bọn người Dương Văn Vũ đều tán thưởng không thôi, mặt mũi tràn đầy thành kính.

Dương Hinh cũng cung kính hành lễ với Lâm Hiên: "Đại ân của Đế phu, tiểu nữ không biết báo đáp như thế nào!"

Lâm Hiên lạnh nhạt nhìn bọn họ một chút: "Tiện tay mà thôi, không đáng nhắc đến."

Tuệ Năng, Dương Văn Vũ, Dương Hinh đều im lặng gật đầu. Đúng vậy, cứu vớt nhất quốc chi quân, trong mắt bọn họ là chuyện lớn. Nhưng ở trong mắt Đế phu thì chỉ là một chuyện nhỏ.

"Ai ~ "

Lúc này Dương Tuần bỗng nhiên thở dài một tiếng, mở to mắt.

"Phụ hoàng!"

Dương Hinh và Dương Văn Vũ vội vàng xẹt tới.

Dương Tuần mở mắt ra, mặt mũi tràn đầy vẻ kinh ngạc: "Ta còn chưa có chết? Đây là có chuyện gì?"

Hắn còn nhớ, từ bảy ngày trước mình đã sinh cơ suy sụp, thoi thóp.

Mà bây giờ. Hắn chẳng những cảm thấy nhịp tim mạnh mẽ, toàn thân đều nóng hầm hập, có cảnh giới như mình trẻ lại.

Dương Hinh cười nói: "Là Đế phu cứu được ngươi!"

Đế phu?

Dương Tuần vội vàng đứng dậy nhìn lại, chỉ thấy Lâm Hiên mặc một bộ áo trắng đứng cách đó không xa, mạo như thiên thần.

"Đa tạ Đế phu cứu giúp!" Dương Tuần bước nhanh đi đến trước mặt Lâm Hiên quỳ hành lễ.

Lâm Hiên hỏi: "Mấy ngày nay ngươi từng gặp được âm tà chi vật ở phong thuỷ bảo địa nào đó đúng không?"

Phong thuỷ bảo địa, âm tà chi vật?

Dương Tuần tỉ mỉ suy nghĩ lại, sau đó lên tiếng nói ra: "Bẩm Đế phu, bảy ngày trước ta từng cử hành điển lễ tế điện tiên tổ hoàng đế trong Hoàng Lăng."

"Muốn nói phong thuỷ bảo địa, Hoàng Lăng nước ta cách hoàng cung ba trăm dặm, tả hữu có núi vây quanh, nam bắc có nước, lại ở trong một khu rừng rậm viễn cổ. Dựa theo phong thủy đại sư nói, nơi đó chính là một đại bảo địa phúc phận con cháu."

"Về phần âm tà chi vật... không phải là ta đụng phải thứ gì đó trong mộ thất Hoàng Lăng đó chứ?"

Hắn đuổi thị vệ ra ngoài, sau đó kể từ đầu đến cuối cho Lâm Hiên.

Hóa ra.

Trong mộ thất Hoàng Lăng có một mật thất, cất giấu gần một phần ba tài phú Thế Tề Quốc.

Trong quá trình tế tổ, vì xem xét những vàng bạc châu báu này. Hắn từng tiến vào mộ thất Hoàng Lăng, không cẩn thận bị một khối gỗ bên trong mộ thất đâm rách bắp chân.

Lâm Hiên sau khi nghe xong khẽ gật đầu: "Xem ra ngươi trúng thi độc ở nơi đó, sau đó bắt đầu xảy ra thi biến."

Có được Huyền Tuyệt Thiên Thư.

Lâm Hiên không khỏi nghĩ đến, hơn ba vạn năm trước, Bắc Huyền Thiên từng xảy ra một lần quỷ loạn lớn. Lần quỷ loạn đó gần như không khác gì quá trình Dương Tuần thi biến. Bởi vậy hắn suy đoán lần này Dương Tuần thi biến cũng không phải là ngẫu nhiên.

Trong mộ thất Hoàng Lăng Thế Tề Quốc có nguyên nhân khiến cho hắn thi biến.

Dương Tuần nghe xong sắc mặt đại biến, bên trong mộ thất Hoàng Lăng chôn giấu mấy đời tiên tổ hoàng đế Thế Tề Quốc. Ngay cả hắn người sống như hắn cũng xảy ra thi biến từ nơi đó, vậy các tiên tổ hoàng đế an nghỉ ở đó thì...

Ngẫm lại đều không rét mà run.

Dương Tuần vội vàng nói: "Đế phu, chuyện này can hệ trọng đại, xin ngài xuất thủ hóa giải nguy cơ, trả lại thái bình cho Thế Tề Quốc chúng ta!"

Lâm Hiên khẽ vuốt cằm.

Trên thực tế, hắn suy đoán chuyện này có lẽ không chỉ Thế Tề Quốc mới có. Nếu như suy đoán là thật, vậy hắn nhất định phải xuất thủ, giúp Thế Tề Quốc, thậm chí Bắc Huyền Thiên thanh trừ quỷ loạn!

"Dẫn ta đi Hoàng Lăng các ngươi." Lâm Hiên nói ra.

Dương Tuần mừng rỡ trong lòng, vội vàng nói: "Đế phu, xin mời đi theo ta!"
 
Advertisement

Bình luận facebook

Users who are viewing this thread

Back
Top Bottom