-
Chương 6-10
Chương 6 Chương 6. Rất chờ mong ờ! Vú em hoàn mỹ trù nghệ!
Thừa dịp bọn nhỏ chơi đùa trong phòng của hắn, hắn nhờ người hầu dẫn đi, nhanh chóng xem xong phòng của bọn nhỏ.
Thông qua tìm hiểu, đối với tính cách và sở thích của bốn cô con gái, Lâm Hiên cũng hiểu sâu hơn.
Đến bữa tối.
Lâm Hiên dẫn theo bốn cô con gái đi vào phòng ăn chuyên dụng của Thủy Tinh Cung.
Đầu bếp trong cung điện đã chuẩn bị một bàn bữa tối phong phú.
Nghe người hầu giới thiệu, Lâm Hiên hiểu rõ đây là những mỹ vị cực kỳ trân quý.
Bạo Trấp Tiên Mặc, Hoàng Kim Thiên Tằng Huyền Quy Nhục, Nãi Hương Long Phúc, Mật Trấp Lôi Mãng Đản...
Tất cả nguyên liệu nấu ăn đều chọn từ các loại yêu thú cực kỳ trân quý, thậm chí Thần thú cấp Hồng Hoang.
Nhìn thấy những mỹ thực sắc hương vị đều đủ này, Lâm Hiên cảm thấy bụng đói cồn cào.
Được người hầu hầu hạ, hắn ăn như gió cuốn.
Ăn ăn, hắn phát hiện bầu không khí trên bàn ăn có chút không giống bình thường.
Đại nữ nhi Tuyền Châu đào một thìa Mật Trấp Lôi Mãng Đản, liếm mấy cái nhưng không chịu ăn hết.
Nhị nữ nhi Tuyền Hi trong miệng ngậm một khối Huyền Quy Nhục, giống như nhai mãi không nát.
Tam nữ nhi Tuyền Hàm cầm thìa trong tay, lật con mực trong chén, dáng vẻ như đang suy nghĩ chuyện nhân sinh.
Tứ nữ nhi Tuyền Ấu không biết gọi một con yêu thú giống chó từ nơi nào tới, liều mạng nhét đồ ăn vào bên trong miệng yêu thú.
Rất nhanh, bụng con yêu thú đó trở nên giống khí cầu.
"Sao các ngươi đều không ăn?" Lâm Hiên buông bát đũa xuống hỏi.
Bốn đôi mắt tội nghiệp đồng thời nhìn về phía Lâm Hiên, sau một lúc lâu, bốn cô con gái đồng thời nói ra:
"Chúng ta chán ăn!"
Tuyền Châu nói ra: "Cha, ngươi có mắng chúng ta hay không?"
Tuyền Hi nói ra: "Mỗi lần chúng ta không ăn, mẫu thân biết thì sẽ chửi chúng ta."
Tuyền Ấu có chút tiểu đắc ý bổ sung một câu: "May mắn ta có Thiên Cẩu Thú, có thể giúp ta ăn rất nhiều thứ!"
Lâm Hiên lập tức hiểu.
Hoá ra các con đã chán những món ăn này rồi.
Thông qua giáo trình hệ thống cung cấp, hắn biết bọn nhỏ khi còn bé rất là kén ăn.
Chẳng những phải ngon, có dinh dưỡng mà còn phải không ngừng thay đổi khẩu vị mới được.
Giống với mỹ thực trên bàn này, còn ngon hơn sơn trân hải vị.
Nhưng cũng bởi vì hương vị quá ngon cho nên mới khiến cho bọn nhỏ chán ngấy.
Hiểu rõ vấn đề, Lâm Hiên cưng chiều nhìn bốn cô con gái: "Cha sẽ không chửi mắng các ngươi, không muốn ăn thì bỏ xuống đi."
"Đợi chút nữa cha sẽ làm đồ ăn ngon hơn cho các ngươi."
"Đồ ăn ngon hơn?"
Bốn cô con gái đều ánh mắt sáng rỡ.
"Cha, lẽ nào còn có đồ ăn ngon hơn những món này thật sao?" Tuyền Châu chỉ chỉ thức ăn trên bàn: "Mẫu thân nói đây đã là tốt nhất rồi đó."
Tuyền Hi: "Rất chờ mong!"
Tuyền Hàm: "Cha nói có chính là có!"
Tuyền Ấu: "Cha mau lấy ra đi, ta đói bụng!"
Lâm Hiên đứng dậy, vuốt vuốt cái đầu nhỏ của Tuyền Châu: "Có, các ngươi chờ ở chỗ này, cha sẽ nhanh chóng quay lại."
Sau đó, hắn sai người hầu dẫn mình đến nhà bếp.
Hắn định trao đổi kinh nghiệm với bếp chihs một phen, xem đối phương có thể dựa theo yêu cầu làm ra đồ ăn hợp khẩu vị của bọn nhỏ hay không.
Đi vào bếp.
Người hầu nói: "Bách Lý tiên sinh, đế phu muốn gặp ngươi."
Trên trăm đầu bếp nổi danh nghe vậy đồng thời xoay đầu lại, vẻ mặt kính sợ nhìn về phía Lâm Hiên.
Vẻ ngoài tuấn mỹ của Lâm Hiên, khí chất bất phàm đó khiến cho trong lòng những người này tràn ngập kính sợ.
"Hoá ra đây chính là đế phu, quả nhiên không tầm thường!"
Lúc này một nam tử trung niên người mặc trường bào màu trắng vội vàng đi ra, hành lễ nói: "Thuộc hạ Bách Lý Chu, bái kiến đế phu!"
Người hầu giới thiệu: "Bách Lý tiên sinh chính là đầu bếp tốt nhất Bắc Huyền Thiên chúng ta, hắn lấy trù tu đạo ba ngàn năm, là Trù thần được Bắc Huyền Thiên công nhận."
Bách Lý Chu vội vàng lắc đầu nói: "Hư danh mà thôi."
Trước mặt đế phu, hắn sao dám ngông cuồng?
Lâm Hiên thấy Bách Lý Chu là một người cực kỳ dễ nói chuyện, hỏi: "Không biết Bách Lý tiên sinh tinh thông đồ ăn trẻ con hay không?"
Bách Lý Chu gật gật đầu: "Thuộc hạ nghiên cứu đồ ăn trẻ con trên trăm năm, cũng có chút hiểu biết nhất định."
"Ồ? Vậy thì nói nghe một chút." Lâm Hiên ung dung nói.
Sau đó Bách Lý Chu nói ra cảm ngộ của mình.
Lâm Hiên phát hiện, hắn tốn rất nhiều công phu cho phương diện ẩm thực dinh dưỡng trẻ con.
Một ngày ba bữa chuẩn bị cho Tuyền Châu các nàng, dinh dưỡng đều cực kỳ phong phú, lại sẽ không tạo thành vấn đề dinh dưỡng quá thừa.
Nhưng mà ở cảm giác vả phối hợp món ăn, phương diện này kém quá nhiều.
Chuyện này cũng khó trách, dù sao Bắc Huyền Thiên cũng là thế giới tu tiên.
Người nơi này đến cảnh giới nhất định thì hoàn toàn có thể Tích Cốc.
Người có tạo nghệ phương diện trù nghệ ít càng thêm ít.
Dù là Bách Lý Chu lấy trù tu đạo thì hắn cũng không thể nào làm đến chu đáo, thập toàn thập mỹ.
"Vậy nếu như cho ngươi làm ra các loại thực đơn phối hợp, hơn nữa còn khiến cho bọn nhỏ ăn không ngán thì ngươi có thể làm được hay không?" Lâm Hiên hỏi.
Bách Lý Chu nghĩ nghĩ: "Ta có thể thử nghiên cứu phát minh một chút, nhưng không có tầm năm ba tháng là không được."
"Thời gian quá dài." Lâm Hiên khẽ lắc đầu: "Như vậy đi, ta làm mấy món ăn trước, chờ có rảnh rỗi sẽ dạy ngươi."
Nghĩ đến bốn cô con gái gào khóc đòi ăn, Lâm Hiên quyết định tự mình động thủ trước.
"Vậy làm phiền đế phu!" Bách Lý Chu lập tức gật đầu.
Trong mắt hắn, có thể trở thành nam nhân của Nữ Đế, chắc chắn đế phu có chỗ hơn người.
Đã đế phu muốn đích thân động thủ, vậy không bằng mình ở bên cạnh quan sát.
Nói không chừng có thể có được dẫn dắt rất lớn.
Ôm ý tưởng giống nhau, hơn trăm người trong bếp đều buông công việc trong tay xuống, vây quanh Lâm Hiên.
Tất cả mọi người đều vẻ mặt mong đợi nhìn Lâm Hiên, chờ hắn làm tiếp.
Đối với những người này, Lâm Hiên lạnh nhạt không quan tâm.
Có được giáo trình của hệ thống, đối với phối hợp thức ăn ngon, hắn có thể nói là hạ bút thành văn.
Chương 7 Chương 7. Đế phu mười hai chữ chân ngôn!
Sau khi hỏi thăm các lạoi nguyên liệu nấu ăn trong phòng bếp và công dụng của chúng thì hắn tự mình cầm đao xuống bếp.
Có được trù nghệ cấp tông sư, hắn rất quen thuộc với các loại dụng cụ trong phòng bếp.
Không những dùng đến thuận buồm xuối gió mà tốc độ còn nhanh lạ kì.
Ngắn ngủi chừng nửa nén hương, hắn đã chuẩn bị hơn mười bàn nguyên liệu nấu ăn kiểu mới.
Bách Lý Chu và các đầu bếp vẻ mặt chấn kinh đánh giá nguyên liệu nấu ăn trong mâm.
Phương thức phối hợp những thức ăn này bọn họ hoàn toàn chưa từng nghe nói tới.
Bách Lý Chu vội vàng thỉnh giáo: "Đế phu, có thể nói một chút ngài làm những đồ ăn này có tên gọi là gì hay không?"
Lâm Hiên cười nói: "Mấy thứ này, theo thứ tự là Hồng Đậu Tiên Dụ Chúc, Hàm Lôi Mãng Đản Canh, Thiết Bản Mặc Tu, Hồng Thiêu Băng Hùng Chưởng..."
Hắn vừa nói xong, trong bếp lại vang lên một loạt tiếng hô.
"Quá lợi hại! Hoá ra còn có thể phối hợp như vậy nữa!"
"Đế phu đúng là làm cho người ta mở rộng tầm mắt!"
"Lợi hại! Lợi hại!"
Bách Lý Chu vội vàng vận ra một đạo hỏa diễm trạm lam sắc, nhóm lửa hỏa lô, vẻ mặt ân cần nói ra: "Đế phu, mời ngài!"
Lâm Hiên gật gật đầu, bắt đầu làm món ăn đầu tiên, Hồng Thiêu Băng Hùng Chưởng.
Phốc phốc ~
Đồ ăn vừa vào nồi, mùi thơm nồng nặc lập tức tràn ngập toàn bộ bếp.
Bọn người Bách Lý Chu nhao nhao lộ ra vẻ tán thán, loại vị đạo này nồng mà không ngán, đúng là lần đầu tiên bọn họ ngửi được.
"Đế phu lợi hại như vậy, nói không chừng hôm nay được hắn đề điểm thì tu vi của ta còn có thể tiến thêm một bước!"
Ánh mắt Bách Lý Chu tỏa sáng.
Hắn lấy trù tu đạo ba ngàn năm, nhưng năm trăm năm trước đã đạt tới bình cảnh, chưa từng có đột phá.
Nhưng hôm nay, hắn dự cảm mãnh liệt mình có hi vọng tiến thêm một bước.
...
Huyền Băng Cung, chính điện.
Đông Hoàng Tử U ngồi ngay ngắn ở trên thần tọa Băng Phượng, nhìn xuống một đám đại thần dưới điện.
Những người này đều là quân chủ của mười vạn quốc gia Bắc Huyền Thiên.
Mà ở trước mặt Đông Hoàng Tử U, bọn họ chỉ là thần tử mà thôi.
Quốc quân Mân Quốc, Tống Viêm tiến lên phía trước nói: "Bẩm báo bệ hạ, gần đây Vạn Ma Quốc của Thiên Ma Giới ngo ngoe muốn động, không ngừng hoạ loạn biên cảnh nước ta."
"Mời bệ hạ ban bố ý chỉ, xuất binh tiến đánh Thiên Ma Quốc, nâng uy danh Bắc Huyền Thiên ta!"
Tứ phương Thần Vũ Đại Tướng Quân lệ thuộc vào Huyền Băng Cung, Đỗ Vân Long tiến lên ôm quyền nói: "Bệ hạ, thần nguyện ý mang binh tiến về!"
Đông Hoàng Tử U nói: "Chuyến này trẫm muốn xuất binh thân chinh Vạn Ma Quốc."
Một đám đại thần dưới điện đều giật mình.
Tống Viêm vội vàng nói: "Bệ hạ, Vạn Ma Quốc chỉ là một tiểu quốc trong Thiên Ma Giới, hoàn toàn không có tư cách để ngài tự mình xuất chinh."
Đông Hoàng Tử U khoát tay áo: "Quyết định định như vậy."
Tình báo của nàng trải rộng toàn bộ Bắc Huyền Thiên, thậm chí Thiên Ma Giới cũng có.
Đạt được tin tức đương nhiên chính xác hơn bọn người Tống Viêm.
Theo nàng biết, lần này sở dĩ Vạn Ma Quốc dám xâm phạm Bắc Huyền Thiên là bởi vì bọn họ có được chỗ dựa lớn.
Lão ma đầu Vạn Ma Quốc một vạn năm trước đột nhiên mai danh ẩn tích, Thị Huyết Ma Quân xuất hiện!
Mà thực lực Thị Huyết Ma Quân cũng là Đế Cảnh.
Nếu để cho bọn người Đỗ Vân Long đi, sợ sẽ đưa đến cửa chịu chết.
Chỉ có nàng tự mình xuất chinh mới có thể bảo đảm một trận chiến này nắm chắc thắng lợi trong tay.
Mặt khác, bên ngoài cửu thiên đều thuộc về Thiên Ma Giới.
Đông Hoàng Tử U cảm thấy bên trong Thiên Ma Giới không chỉ một Vạn Ma Quốc động tâm tư với Bắc Huyền Thiên.
Nàng là Bắc Huyền Thiên chi chủ, nếu không cho Thiên Ma Giới một hạ mã uy thì sợ là sẽ càng có nhiều ma quốc đến làm loạn Bắc Huyền Thiên hơn nữa.
Quan trọng nhất chính là nàng vừa mới tiếp nhận đế vị Bắc Huyền Thiên bốn năm.
Một đám đại thần dưới điện còn có không ít người không tin phục nàng.
Nàng muốn nhờ một trận chiến Vạn Ma Quốc này để tất cả người chất vấn nàng im lặng.
Cuối cùng một câu, một trận chiến này, không cho sơ thất!
...
Thủy Tinh Cung, bếp.
"Đế phu quả là thần nhân vậy!"
"Xem đế phu xuống bếp, hơn hẳn đọc sách mười năm!"
"Đế phu đúng là làm cho chúng ta mở rộng tầm mắt a!"
Đám người Bách Lý Chu liên tiếp lên tiếng than thở.
Hôm nay bọn họ xem như kiến thức được cái gì mới gọi là đồ ăn trẻ con chân chính.
Lâm Hiên làm ra thức ăn cao cấp, chẳng những màu sắc mê người, hương thơm mùi thơm ngào ngạt.
Còn phối hợp hợp lý, cảm giác tầng tầng tiến dần lên.
Bách Lý Chu lướt qua mấy ngụm là biết những đồ ăn này tuyệt đối có thể để cho bọn nhỏ ăn hết.
Lâm Hiên nói ra: "Đồ ăn trẻ con không ở ngoài mười hai chữ: Dinh dưỡng hợp lý, mặn ngọt thích hợp, cảm giác hay thay đổi."
Bọn người Bách Lý Chu lập tức ghi nhớ chân ngôn mười hai chữ này vào trong lòng.
Lặp đi lặp lại, càng thấy vận vị vô tận.
"Đế phu, thụ giáo!" Bách Lý Chu cung kính hành lễ một cái.
Vẻn vẹn mười hai chữ để hắn có cảm giác bỗng nhiên thông suốt.
Hắn dám khẳng định, bình cảnh làm bối rối hắn năm trăm năm chẳng mấy chốc sẽ bị xông phá.
Lâm Hiên nói: "Ghi những phương pháp làm thức ăn này lại, có rảnh ta sẽ dạy ngươi càng nhiều phương pháp nấu ăn hơn."
Sau này hắn còn phải chăm bốn đứa bé, không có nhiều thời gian tự mình xuống bếp như vậy.
Để Bách Lý Chu làm học đồ cho mình thì có thể giảm bớt rất nhiều phiền phức.
Với tư chất của Bách Lý Chu, có thể nói là một điểm liền thông, không cần phải lo lắng vấn đề cảm giác.
"Rõ!" Bách Lý Chu kích động không thôi.
Vẻn vẹn quan sát tầm mười món ăn này thì hắn đã được ích lợi vô cùng.
Nếu như có thể học được càng nhiều phương pháp từ đế phu, có thể nói là vận may lớn.
Sau đó Lâm Hiên cũng cho người đem những thức ăn này đến phòng ăn.
Còn chưa đi đến nơi thì mấy tên tham ăn bên trong phòng đã kinh ngạc thốt lên.
"Oa, thơm quá!"
"Rất muốn ăn!"
Chương 8 Chương 8. Đế phu mười hai chữ chân ngôn! (2)
"Cha thật lợi hại!"
"Cái này nhất định là cha làm!"
Bốn tiểu nha đầu nhao nhao nhìn về phía cổng.
Từng đứa con mắt sáng lấp lánh, chiếu lấp lánh.
Khi thấy quả nhiên là Lâm Hiên dẫn người đem thức ăn đi vào thì bốn tiểu nha đầu vô cùng vui vẻ.
Tuyền Ấu từ trên ghế nhảy xuống, đôi tay nhỏ nâng cao lên: "Cha, ta muốn ăn!"
Lâm Hiên ôm nàng, thả lại trên ghế, gấp một viên thịt Tử Ảnh Tuyết Giao để vào trong chén của nàng: "Đừng có gấp, tất cả mọi người có phần."
"Nha!" Tuyền Ấu cúi đầu nhìn viên thịt trong chén, cái mũi nhỏ co lại, thơm quá.
Lúc này Thiên Cẩu Thú đi tới dưới chân Tuyền Ấu, ngẩng đầu lên, ánh mắt mong chờ, nhìn như cũng muốn ăn thịt viên Tử Ảnh Tuyết Giao.
Tuyền Ấu một cước đá nó văng ra: "Đồ ăn cha làm, không thể cho ngươi ăn!"
Nói xong, tiểu nha đầu lập tức nhét thịt viên vào trong mồm.
"Ngô!"
Ánh mắt tiểu nha đầu bỗng nhiên sáng lên, vẻ mặt say mê.
"Nhìn rất ngon!"
Ba người Tuyền Châu nhìn thấy Tuyền Ấu ăn hưởng thụ như vậy, vội vàng kẹp một viên thịt để vào trong miệng.
Lập tức toàn bộ phòng ăn tràn đầy tiếng kinh hô vui sướng của bọn nhỏ.
Mà lúc này.
Giọng nói máy móc của hệ thống đột nhiên vang lên trong đầu Lâm Hiên.
Đinh!
"Tài nấu nướng của ngươi hoàn mỹ chinh phục đại nữ nhi Tuyền Châu, ban thưởng: La Sát Thần Niệm!"
"Tài nấu nướng của ngươi hoàn mỹ chinh phục nhị nữ nhi Tuyền Hi, ban thưởng: Huyền Tuyệt Thiên Thư!"
"Tài nấu nướng của ngươi hoàn mỹ chinh phục tam nữ nhi Tuyền Hàm, ban thưởng: Thần Hành Thủ Trạc!"
"Tài nấu nướng của ngươi hoàn mỹ chinh phục tứ nữ mà Tuyền Ấu, ban thưởng: Thập Phương Trận Đồ!"
Nhìn thấy thông báo của hệ thống, Lâm Hiên suýt chút nữa là cười đến không ngậm miệng được.
Lập tức có được 4 cái, phần thưởng này cũng quá phong phú chứ!
Xem ra có bốn cô con gái cũng là một chuyện không tồi, lợi ích nhận được đều tăng lên gấp đôi.
Quả nhiên sinh nhiều đẻ nhiều là hạnh phúc nhiều.
Bây giờ Lâm Hiên cảm thấy đừng nói bốn cô con gái, cho dù có thêm 10 cô con gái nữa thì hắn cũng có thể nuôi được!
Lấy lại bình tĩnh, Lâm Hiên bắt đầu xem xét phần thưởng của hệ thống.
Đầu tiên là La Sát Thần Niệm.
Cái này là một sợi thần niệm tới từ viễn cổ cự thần La Sát Thần, uy lực của nó cực kỳ mạnh mẽ.
Có thể phá hủy thần thức của bất kỳ một tu sĩ nào ở dưới Đế Cảnh trong phạm vi ngàn dặm trong nháy mắt.
Dù cho cùng là Đế Cảnh, chỉ cần toàn lực thôi động thần niệm thì cũng có thể khiến cho đối phương trọng thương.
Có thể nói sau này cho dù Lâm Hiên bất động thần sắc, chỉ cần phóng thần niệm này ra thì tinh thần uy áp mạnh mẽ của nó cũng có thể khiến cho người xung quanh cảm nhận được uy hiếp lớn lao.
Thứ hai là Huyền Tuyệt Thiên Thư.
Thiên thư này bao gồm tri thức của tất cả vị diện trên lam tinh.
Có được thiên thư này, Lâm Hiên có thể hạ bút thành văn kể rõ lịch sử mấy chục tỷ năm qua trên viên tinh cầu này trong nháy mắt.
Có thể nói bản thiên thư này chính là một cái bảo khố bách khoa siêu cấp.
Có nó, học thức của Lâm Hiên sẽ vượt qua tất cả mọi người.
Cái thứ ba Thần Hành Thủ Trạc.
Cái này chính là thượng phẩm Linh khí.
Một khi đeo vòng tay này lên trên người thì ba trăm sáu mươi khiếu huyệt quanh người sẽ được đả thông trong nháy mắt.
Cũng sẽ không ngừng thu nạp thiên địa linh khí hóa thành động lực liên tục không ngừng có thể giúp cho Lâm Hiên tăng tốc tốc độ.
Hơn nữa thậm chí còn có thể tới lui tự nhiên ở trên không trung giống như thần hành.
Về phần phần thưởng thứ 4, Thập Phương Trận Đồ.
Cái này chính là trận pháp bách khoa toàn thư siêu việt thời đại thượng cổ.
Trận pháp này bao hàm Càn Khôn, bao quát Bát Quái.
Thượng thiên, địa hạ, đông, tây, nam, bắc, sinh môn, tử vị, quá khứ, tương lai, thập phương chi vị đều đủ.
Có thể nói có được thứ này thì tất cả tri thức trận pháp đều nằm ở trong đầu.
Như vậy tất cả trận pháp có liên quan tới thực thể hư vô và thời không trên thế giới này Lâm Hiên đều có thể hiểu rõ trong nháy mắt.
"Một đợt ban thưởng lần này có thể nói là kỹ năng bảo khí và tri thức đều cấp đủ."
"Dù cho sau này không cần làm gì cả chỉ dựa vào những thứ này thì cũng có thể đứng vững bước chân ở Bắc Huyền Thiên!"
Trong lòng Lâm Hiên vẫn cực kỳ hưng phấn.
Đinh!
"Có nhận phần thưởng hay không?"
Lâm Hiên: "Có!"
"Thành công nhận La Sát Thần Niệm!"
"Thành công nhận Huyền Tuyệt Thiên Thư! Tư liệu đang được gia nhập... 20%... 100%, hoàn thành!"
"Thành công nhận Thần Hành Thủ Trạc!"
"Thành công nhận Thập Phương Trận Đồ! Tư liệu đang được gia nhập... 20%... 100%, hoàn thành!"
Đóng giao diện hệ thống, Lâm Hiên nhìn thấy bốn tiểu bảo bối đều đã ăn xong.
Nhưng mà các nàng vẫn không có buông bát đũa xuống.
Tuyền Châu len lén liếm thìa.
Tuyền Hi và Tuyền Hàm đều dùng thìa cạo tới cạo lui trong mâm, hận không thể cào hết nước canh trong mâm không để lại dù chỉ một giọt.
Tuyền Ấu thì cầm chén che mặt, nhìn dáng vẻ chỉ hận không thể ăn luôn cái chén mới được.
Lâm Hiên bị bốn tiểu nha đầu chọc cười: "Các bảo bối, ngày mai cũng có thể ăn được, các ngươi mau để bát và thìa xuống đi."
"Nha!"
"Quá tốt rồi! Ngày mai còn có thể ăn!"
"Nếu như bây giờ là ngày mai thì tốt biết bao nhiêu!”
"Cha, ngày mai làm nhiều thêm một chút, ta muốn ăn mập như một cái bong bóng!"
Bốn tiểu nha đầu lại hưng phấn lên.
Các nàng chỉ hận không thể để cho ngày mai tiến đến trong chớp mắt.
Dáng vẻ vừa khả ái vừa ngây thơ đó khiến cho Lâm Hiên nhìn cười ha ha.
Sau bữa ăn, dẫn theo bọn nhỏ chơi một hồi thì người hầu đi qua nói: "Bốn vị công chúa, đã đến lúc tắm rửa."
"Chúng ta muốn cha tắm cho chúng ta!" Bốn đứa bé đồng thời nói.
Trước đây đều là người hầu tắm rửa cho các nàng nhưng bây giờ có Lâm Hiên, đương nhiên bọn nhỏ sẽ không chịu để cho người khác tắm cho mình.
"Tốt tốt tốt, bây giờ cha lập tức dẫn các ngươi đi!" Lâm Hiên tình thương của cha bạo rạp, dẫn bốn cô con gái đi tắm rửa.
...
Chương 9 Chương 9. Có lực lượng để đặt chân ở Bắc Huyền Thiên!
Thiên Ma Giới, Vạn Ma Quốc.
Một đạo huyết sắc ma quang huyền diệu bao phủ cả quốc gia, ức vạn ma tộc sinh linh không ngừng run rẩy dưới uy áp của nó.
Chợt, huyết sắc ma quang hóa thành một cái đầu lâu màu máu cực lớn, thần thái dữ tợn, nhìn như muốn thôn thiên phệ địa.
Nhìn thấy cái đầu lâu màu máu này, tất cả người trong Vạn Ma Quốc đều cảm nhận được sự kinh khủng của tử vong.
Bởi vì đây là tiêu chí của Thị Huyết Ma Quân!
Là ma đầu kinh khủng nhất trong gần vạn năm qua ở trong Vạn Ma Quốc, uy danh của Thị Huyết Ma Quân khắc sâu trong lòng người của Vạn Ma Quốc.
Chỉ cần hắn xuất hiện, chắc chắn sẽ gây ra một trận gió tanh mưa máu.
Giờ phút này.
Vạn Ma Quốc, trong Ma cung.
Thị Huyết Ma Quân Diệp U đang toàn lực vận chuyển chân nguyên trong cơ thể, quanh người tràn đầy ma lực huyền diệu không thể nào nói rõ được.
"Không hổ là Ma Quân, khí thế cường thịnh như vậy, đúng là may mắn của Vạn Ma Quốc ta!"
Quốc quân Trịnh Tùng đi tới, vẻ mặt kính úy.
Diệp U thu hồi ma công, mở một đôi mắt màu đen ra nói: "Có phải là Bắc Huyền Thiên có động tĩnh?"
Lần này, hắn cường giả trở về, chính là vì trợ giúp Vạn Ma Quốc đối phó Bắc Huyền Thiên.
Làm ma tộc giáp giới Bắc Huyền Thiên, những năm gần đây Vạn Ma Quốc không ít lần bị Bắc Huyền Thiên chèn ép.
Diệp U ẩn núp vạn năm, công lực đại tăng, đương nhiên không thể đứng nhìn quốc gia của mình bị chèn ép như vậy được.
Cho nên khi có hắn làm chỗ dựa, Trịnh Tùng hạ lệnh quân đội tiến đánh quốc gia gần nhất là Mân Quốc.
Diệp U cảm thấy với tính tình của Bắc Huyền Thiên Nữ Đế, chắc chắn sẽ lên tiếng đáp lại.
Trịnh Tùng gật gật đầu: "Ma Quân đoán không sai, đúng là Bắc Huyền Thiên Nữ Đế ngồi không yên, nàng đã buông lời muốn xuất binh thân chinh."
"Ồ?"
Diệp U lộ ra vẻ hưng phấn: "Không ngờ được là Nữ Đế sẽ đích thân ra mặt, xem ra nàng đã tính được mình gặp phiền phức lớn như thế nào rồi."
Trịnh Tùng cười hắc hắc: "Ma Quân tên tuổi quá lớn, Nữ Đế đó so với ngài thì chỉ là một đứa trẻ ba tuổi, nàng có thể bình tĩnh được mới là lạ."
Diệp U đắc ý cười một tiếng, thu hồi tiếu dung:
"Nhưng mà Huyền Băng Nữ Đế đó cũng là cường giả Đế Cảnh, không thể khinh thường."
"Lần này, vì nhất cử cầm xuống Bắc Huyền Thiên, bản Ma Quân quyết định hai bút cùng vẽ."
Trịnh Tùng sắc mặt vui mừng: "Hóa ra Ma Quân còn có dự định càng lớn hơn nữa."
"Đó là đương nhiên!" Diệp U mặt lộ vẻ âm hiểm: "Trước đó vài ngày ngươi nói cho ta Nữ Đế có bốn cô con gái đúng không?"
"Rõ!" Trịnh Tùng gật đầu: "Hẳn là Ma Quân ngài..."
Khóe miệng Diệp U nhếch lên:
"Bản Ma Quân 'Vô Thủy Ma Công' vừa mới đạt đến hóa cảnh, có thể lấy Huyết Sát chi thuật điều khiển thần thức của người khác ở khoảng cách ức vạn dặm."
"Bây giờ ta lập tức khiến cho bốn cô con gái của Nữ Đế biến thành khôi lỗi của ta, chờ đến Nữ Đế xuất chinh, sẽ đưa cho nàng một cái kinh hỉ ngoài ý muốn."
Nói xong.
Hai tay của hắn bóp ra một cái huyết sắc ấn quyết kinh khủng.
Không gian bốn phía, thời khắc này đều như bị huyết sát chi khí lấp đầy.
Dù Trịnh Tùng có tu vi cấp bậc Tôn giả cũng cảm thấy nội tâm sợ hãi một trận.
Giống như thần trí của mình bị người ta ngạnh sinh sinh tách ra.
"Không hổ là Thị Huyết Ma Quân, thực lực kinh khủng, hơn nữa ra tay tàn nhẫn vô tình."
"Bốn cô con gái của Nữ Đế chỉ có hơn ba tuổi, sao có thể chịu được hắn giày vò như thế?"
Trong lòng Trịnh Tùng sợ hãi không thôi.
Hô ~
Thời không bỗng nhiên tối sầm lại.
Vô tận huyết sát chi khí nhanh chóng hội tụ lại một chỗ, lấy tốc độ như tia chớp bắn về phía bầu trời phía bắc.
………………………………………………………………………………...
Lâm Hiên hao tốn trọn vẹn một canh giờ tắm cho bốn cô con gái xong.
Nhìn thấy các tiểu nha đầu từng người thơm ngào ngạt, Lâm Hiên chỉ hận không thể đi lên cắn một cái.
Lúc này người hầu đi tới nói ra: "Bốn vị công chúa, đã đến giờ đi ngủ."
Tuyền Châu vẻ mặt không muốn xa rời nhìn Lâm Hiên: "Cha, ta muốn ngươi ngủ với ta."
"Ta cũng vậy!" Tuyền Hi cũng nhào tới.
"Ta cũng muốn cha ngủ với ta!" Tuyền Hàm cũng tới ôm chân Lâm Hiên.
"Ta cũng muốn! Ta cũng muốn!" Tuyền Ấu nhảy tới nhảy lui, sợ Lâm Hiên không thấy mình.
Lâm Hiên nhìn thấy bốn đứa bé đều cực kỳ nhiệt tình, hế cách, đành phải nói ra:
"Nếu không, các ngươi đều ngủ ở phòng cha?"
Cũng may giường trong phòng của hắn cũng đủ lớn, có thêm bốn tiểu nha đầu cũng hoàn toàn không thành vấn đề.
"Tốt! !"
Bốn tiểu nha đầu vui vẻ khoa tay múa chân.
Người hầu vội vàng nói: "Đế phu, các công chúa còn nhỏ, lúc ngủ chỉ sợ sẽ không chịu nằm im, lỡ như quấy rầy đến ngài..."
Lâm Hiên ngắt lời nàng, nói: "Không sao, ta có biện pháp."
Nếu như ngay cả chuyện ngủ của bọn nhỏ mà cũng không giải quyết được, vậy sao xứng với danh xưng vú em hoàn mỹ?
Người hầu sợ bọn nhỏ quấy rầy Lâm Hiên, nhưng Lâm Hiên không nói thêm gì nữa, nàng cũng không dám nói nhiều.
Sau đó, Lâm Hiên dẫn theo bốn tiểu nha đầu đi đến phòng của mình.
Lần lượt ôm từng người lên trên giường.
Rất nhanh, bốn nha đầu nằm im trên đó, từng người đều mở to mắt to nhìn Lâm Hiên
"Cha kể một câu chuyện cổ tích cho các ngươi nghe, sau đó các ngươi đi ngủ có được hay không?" Lâm Hiên biết bọn nha đầu đang suy nghĩ gì.
Hắn nghe người hầu nói, có đôi khi Đông Hoàng Tử U sẽ kể chuyện cổ tích cho bọn nhỏ nghe trước khi ngủ.
Nhưng tính thời gian, nàng đã ít nhất nửa năm không có làm như vậy.
Thật ra thì bọn nhỏ đều rất chờ mong có thể nghe kể chuyện trước khi ngủ.
May mắn, giáo trình trong cơ thể Lâm Hiên có vô số chuyện kể cho trẻ nhỏ.
Ứng phó bốn cô con gái này quả thực là thành thạo điêu luyện.
"Tốt!" Đám tiểu nha đầu vừa vui vẻ vừa chờ mong.
"Cha muốn kể câu chuyện Công chúa Bạch Tuyết và bảy chú lùn."
Nghe được Lâm Hiên nói như vậy, bốn tiểu nha đầu đều con mắt lập loè tỏa sáng.
Các nàng chưa từng nghe câu chuyện nào mới lạ như vậy.
Chương 10 Chương 10. Đông Hoàng Tử U ghen!
Chỉ một câu nói này thì đã gợi được trí tò mò của bọn nhỏ.
Lâm Hiên thấy thế thì âm thầm cười một tiếng, xem ra câu chuyện này rất có sức hấp dẫn với bọn nhỏ.
"Cực kỳ lâu trước kia, có một tiểu nữ hài mỹ lệ, nàng tên là công chúa Bạch Tuyết."
"Thế nhưng nàng có một mẹ kế rất ác độc..."
Lâm Hiên dùng giọng du dương kể ra.
Có được giáo trình vú em hoàn mỹ, hắn kể chuyện không nhanh không chậm, thời thời khắc khắc bao lấy trái tim bọn nhỏ.
Trong bất tri bất giác, bốn tiểu nha đầu nghe đến vô cùng mê mẩn, thời gian dần qua, đắm chìm trong câu chuyện, sau đó thiếp đi.
Nhìn thấy các nàng ngủ thiếp đi, Lâm Hiên chỉ cảm thấy mình vô cùng hạnh phúc.
Bốn khuôn mặt nhỏ nhắn đáng yêu này ngủ cùng một chỗ với mình, có thể nói là không còn chuyện gì hạnh phúc hơn nữa!
"Ừm?"
Lâm Hiên bỗng nhiên nhướng mày.
Có được La Sát Thần Niệm, để cho hắn có thể tùy thời giám sát tất cả mọi thứ chung quanh.
Hắn cảm giác được một cỗ lực lượng tà ác huyền diệu khó nói lên lời đang lặng lẽ theo dõi Thủy Tinh Cung.
"Không phải là có người muốn ra tay với mấy đứa nhỏ đó chứ?"
Thủy Tinh Cung là nơi ở của bốn đứa bé Tuyền Châu.
Lâm Hiên không thể không hoài nghi đối phương nhắm vào bốn cô con gái của hắn.
"Muốn tổn thương nữ nhi của ta, không có cửa đâu!"
Lâm Hiên tâm thần khẽ động, hoàn toàn buông thần niệm của mình ra.
Ông ~
Một đạo sóng gợn vô hình nổ tung trên không trung.
Thần niệm kinh khủng đến từ viễn cổ cự thần giống như trăm tòa núi lớn, tràn ngập uy áp.
Vừa mới tiếp xúc với Huyết Sát chi lực của Thị Sát Ma Quân thì như là một con Hồng Hoang mãnh thú, chấn Huyết Sát chi lực vỡ nát.
"Tê!"
Ở xa ức vạn dặm, Thị Huyết Ma Quân Diệp U thân thể run lên bần bật, suýt chút ngửa đầu ngã sấp xuống.
"Niệm lực thật mạnh!"
Diệp U tay phải nhịn không được khẽ run lên.
Hắn tu hành vạn năm, chứng Đế Cảnh.
Mà hắn tu luyện "Vô Thủy Ma Công" còn là tuyệt học cấp bậc cấm kỵ.
Đến hóa cảnh, thi triển ra Huyết Sát chi lực, uy lực tương đối kinh khủng.
Tuy nói cách khoảng cách xa như vậy, hắn không thể nào tăng uy lực của đạo Huyết Sát chi lực này lên tới cảnh giới mạnh nhất.
Nhưng đó cũng không phải là có thể tuỳ tiện đánh nát được!
Nhưng hắn không nghĩ tới vừa rồi trong lúc vô tình hắn tiếp xúc đến cỗ thần niệm đó, nó mênh mông to lớn, phảng phất như viễn cổ.
Đây tuyệt đối không phải là Đế Cảnh thần niệm, mà chỉ sợ là của Thánh Cảnh còn cao hơn Đế Cảnh!
"Tại sao Bắc Huyền Thiên lại có Đại Thánh tồn tại?"
Trong ánh mắt Diệp U tràn ngập kiêng kị nồng đậm.
Nếu như hoàng cung Bắc Huyền Thiên có Đại Thánh tồn tại, vậy lần này hắn trở về, kế hoạch này sẽ là công dã tràng.
Một Đại Thánh, sánh được được trăm Đế Cảnh!
Diệp U hắn, nếu như đụng phải Đại Thánh, đó chính là pháo hôi!
"Trịnh Tùng, ngươi nhanh chóng phái nhân viên tình báo tiến vào Bắc Huyền Thiên, nhất định phải tra ra người vừa mới ra tay với ta là ai." Diệp U thần sắc vô cùng nghiêm túc.
Trịnh Tùng biết sự tình lớn rồi, vội vàng nói: "Rõ!"
...
Huyền Băng Cung đại điện, đèn đuốc sáng trưng.
Đông Hoàng Tử U đang làm chuẩn bị cuối cùng cho chuyện tiến đánh Vạn Ma Quốc.
Nhược Ảnh từ trong bóng tối đi ra, nói ra: "Bệ hạ, đêm đã khuya, ngài nghỉ ngơi đi."
Đông Hoàng Tử U lắc đầu: "Đại sự chưa thành, trẫm làm gì có tâm tư ngủ?"
Đến Đế Cảnh, đã siêu thoát thường nhân, cho dù một năm tròn không ngủ được cũng không sao.
Người ở cảnh giới này, nghỉ ngơi hơn phân nửa là điều dưỡng khí tức, dưỡng khí dưỡng tâm làm chủ.
Nhưng nếu lâu dài vất vả mà không nghỉ ngơi cũng sẽ làm bị thương đến tâm thần.
Dù sao, Đế Cảnh còn không phải thần tiên chân chính siêu thoát sinh tử.
Nhưng mà đối với nữ cường nhân Đông Hoàng Tử U, làm đại sự mới là trọng yếu nhất.
Chỉ cần chuyện Vạn Ma Quốc chưa giải quyết, nàng tình nguyện trắng đêm không ngủ.
Nhược Ảnh gật gật đầu, Đông Hoàng Tử U trước giờ nói một không hai, ai cũng không khuyên nổi.
Thả bút lưu ly lông sói trong tay xuống, Đông Hoàng Tử U nói ra:
"Đúng rồi, Lâm Hiên và bọn nhỏ mọi chuyện đều tốt chứ?"
Đông Hoàng Tử U lo lắng mặc dù Lâm Hiên tới nơi này nhưng dù sao hắn cũng là một người mới làm cha lần đầu, cái gì cũng không biết.
Bây giờ phải chăm sóc cho bốn đứa bé, khó tránh khỏi sẽ có nhiều chỗ không thể thích ứng được.
Nhược Ảnh nói ra: "Ta vừa hỏi bọn người hầu trong Thủy Tinh Cung, các nàng nói đế phu sống chung với bọn nhỏ cực kỳ tốt."
"Đế phu làm đồ ăn ngon cho tụi nhỏ, còn tắm rửa cho các nàng, còn ngủ chung với các nàng."
"Thoạt nhìn đế phu là người được sinh ra để chăm trẻ con."
Sau khi Đông Hoàng Tử U nghe xong thì nhíu mày một cái khóe miệng nở một nụ cười trêu chọc: "Hắn còn biết làm cơm? Tắm rửa cho con?"
"Rõ!" Nhược Ảnh cười nói: "Đây là bọn người hầu tận mắt nhìn thấy."
Đông Hoàng Tử U khẽ vuốt cằm.
Xem ra nam nhân bình thường này vẫn có một ít ưu điểm.
Có thể hoà mình với bốn cô con gái trong thời gian ngắn ngủi như thế cũng không phải là một chuyện dễ dàng gì.
"Xem ra chẳng mấy chốc nữa thì người làm mẹ như ta sẽ bị bọn nhỏ quên mất."
Bỗng nhiên trong lòng Đông Hoàng Tử U có chút ghen ghét.
………………………………………………………………………………
Lâm viên khắc hoa.
Nơi du ngoạn chuyên dụng dành cho thành viên hoàng thất của Bắc Huyền Thiên.
Nơi đây có phạm vi mười vạn dặm, từng dãy núi xen vào nhau.
Rừng cây, dòng suối, bãi săn, sân chơi đầy đủ mọi thứ.
Mỗi đầu tháng chính là thời điểm mà thành viên hoàng thất đến đây để du ngoạn.
Bởi vì Lâm Hiên mới tới Bắc Huyền Thiên, hơn nữa còn là đầu tháng.
Mới sáng sớm thì các cô con gái đã kéo hắn tới đây để trải nghiệm.
"Cha, bên trong vùng rừng rậm đó có thật nhiều yêu thú đáng yêu, còn có rất nhiều băng quả ăn rất ngon!"
"Còn có nơi đó, có Bách Linh Huyền Điểu biết ca hát!"
"Cha, mây trên ngọn núi đó chúng ta có thể đứng lên trên đó để bay đi!"
"Vẫn là Cửu Dực Thanh Oa trong sông chơi vui hơn! Cha, chúng ta đi bắt Thanh Oa đi!"
...
Thừa dịp bọn nhỏ chơi đùa trong phòng của hắn, hắn nhờ người hầu dẫn đi, nhanh chóng xem xong phòng của bọn nhỏ.
Thông qua tìm hiểu, đối với tính cách và sở thích của bốn cô con gái, Lâm Hiên cũng hiểu sâu hơn.
Đến bữa tối.
Lâm Hiên dẫn theo bốn cô con gái đi vào phòng ăn chuyên dụng của Thủy Tinh Cung.
Đầu bếp trong cung điện đã chuẩn bị một bàn bữa tối phong phú.
Nghe người hầu giới thiệu, Lâm Hiên hiểu rõ đây là những mỹ vị cực kỳ trân quý.
Bạo Trấp Tiên Mặc, Hoàng Kim Thiên Tằng Huyền Quy Nhục, Nãi Hương Long Phúc, Mật Trấp Lôi Mãng Đản...
Tất cả nguyên liệu nấu ăn đều chọn từ các loại yêu thú cực kỳ trân quý, thậm chí Thần thú cấp Hồng Hoang.
Nhìn thấy những mỹ thực sắc hương vị đều đủ này, Lâm Hiên cảm thấy bụng đói cồn cào.
Được người hầu hầu hạ, hắn ăn như gió cuốn.
Ăn ăn, hắn phát hiện bầu không khí trên bàn ăn có chút không giống bình thường.
Đại nữ nhi Tuyền Châu đào một thìa Mật Trấp Lôi Mãng Đản, liếm mấy cái nhưng không chịu ăn hết.
Nhị nữ nhi Tuyền Hi trong miệng ngậm một khối Huyền Quy Nhục, giống như nhai mãi không nát.
Tam nữ nhi Tuyền Hàm cầm thìa trong tay, lật con mực trong chén, dáng vẻ như đang suy nghĩ chuyện nhân sinh.
Tứ nữ nhi Tuyền Ấu không biết gọi một con yêu thú giống chó từ nơi nào tới, liều mạng nhét đồ ăn vào bên trong miệng yêu thú.
Rất nhanh, bụng con yêu thú đó trở nên giống khí cầu.
"Sao các ngươi đều không ăn?" Lâm Hiên buông bát đũa xuống hỏi.
Bốn đôi mắt tội nghiệp đồng thời nhìn về phía Lâm Hiên, sau một lúc lâu, bốn cô con gái đồng thời nói ra:
"Chúng ta chán ăn!"
Tuyền Châu nói ra: "Cha, ngươi có mắng chúng ta hay không?"
Tuyền Hi nói ra: "Mỗi lần chúng ta không ăn, mẫu thân biết thì sẽ chửi chúng ta."
Tuyền Ấu có chút tiểu đắc ý bổ sung một câu: "May mắn ta có Thiên Cẩu Thú, có thể giúp ta ăn rất nhiều thứ!"
Lâm Hiên lập tức hiểu.
Hoá ra các con đã chán những món ăn này rồi.
Thông qua giáo trình hệ thống cung cấp, hắn biết bọn nhỏ khi còn bé rất là kén ăn.
Chẳng những phải ngon, có dinh dưỡng mà còn phải không ngừng thay đổi khẩu vị mới được.
Giống với mỹ thực trên bàn này, còn ngon hơn sơn trân hải vị.
Nhưng cũng bởi vì hương vị quá ngon cho nên mới khiến cho bọn nhỏ chán ngấy.
Hiểu rõ vấn đề, Lâm Hiên cưng chiều nhìn bốn cô con gái: "Cha sẽ không chửi mắng các ngươi, không muốn ăn thì bỏ xuống đi."
"Đợi chút nữa cha sẽ làm đồ ăn ngon hơn cho các ngươi."
"Đồ ăn ngon hơn?"
Bốn cô con gái đều ánh mắt sáng rỡ.
"Cha, lẽ nào còn có đồ ăn ngon hơn những món này thật sao?" Tuyền Châu chỉ chỉ thức ăn trên bàn: "Mẫu thân nói đây đã là tốt nhất rồi đó."
Tuyền Hi: "Rất chờ mong!"
Tuyền Hàm: "Cha nói có chính là có!"
Tuyền Ấu: "Cha mau lấy ra đi, ta đói bụng!"
Lâm Hiên đứng dậy, vuốt vuốt cái đầu nhỏ của Tuyền Châu: "Có, các ngươi chờ ở chỗ này, cha sẽ nhanh chóng quay lại."
Sau đó, hắn sai người hầu dẫn mình đến nhà bếp.
Hắn định trao đổi kinh nghiệm với bếp chihs một phen, xem đối phương có thể dựa theo yêu cầu làm ra đồ ăn hợp khẩu vị của bọn nhỏ hay không.
Đi vào bếp.
Người hầu nói: "Bách Lý tiên sinh, đế phu muốn gặp ngươi."
Trên trăm đầu bếp nổi danh nghe vậy đồng thời xoay đầu lại, vẻ mặt kính sợ nhìn về phía Lâm Hiên.
Vẻ ngoài tuấn mỹ của Lâm Hiên, khí chất bất phàm đó khiến cho trong lòng những người này tràn ngập kính sợ.
"Hoá ra đây chính là đế phu, quả nhiên không tầm thường!"
Lúc này một nam tử trung niên người mặc trường bào màu trắng vội vàng đi ra, hành lễ nói: "Thuộc hạ Bách Lý Chu, bái kiến đế phu!"
Người hầu giới thiệu: "Bách Lý tiên sinh chính là đầu bếp tốt nhất Bắc Huyền Thiên chúng ta, hắn lấy trù tu đạo ba ngàn năm, là Trù thần được Bắc Huyền Thiên công nhận."
Bách Lý Chu vội vàng lắc đầu nói: "Hư danh mà thôi."
Trước mặt đế phu, hắn sao dám ngông cuồng?
Lâm Hiên thấy Bách Lý Chu là một người cực kỳ dễ nói chuyện, hỏi: "Không biết Bách Lý tiên sinh tinh thông đồ ăn trẻ con hay không?"
Bách Lý Chu gật gật đầu: "Thuộc hạ nghiên cứu đồ ăn trẻ con trên trăm năm, cũng có chút hiểu biết nhất định."
"Ồ? Vậy thì nói nghe một chút." Lâm Hiên ung dung nói.
Sau đó Bách Lý Chu nói ra cảm ngộ của mình.
Lâm Hiên phát hiện, hắn tốn rất nhiều công phu cho phương diện ẩm thực dinh dưỡng trẻ con.
Một ngày ba bữa chuẩn bị cho Tuyền Châu các nàng, dinh dưỡng đều cực kỳ phong phú, lại sẽ không tạo thành vấn đề dinh dưỡng quá thừa.
Nhưng mà ở cảm giác vả phối hợp món ăn, phương diện này kém quá nhiều.
Chuyện này cũng khó trách, dù sao Bắc Huyền Thiên cũng là thế giới tu tiên.
Người nơi này đến cảnh giới nhất định thì hoàn toàn có thể Tích Cốc.
Người có tạo nghệ phương diện trù nghệ ít càng thêm ít.
Dù là Bách Lý Chu lấy trù tu đạo thì hắn cũng không thể nào làm đến chu đáo, thập toàn thập mỹ.
"Vậy nếu như cho ngươi làm ra các loại thực đơn phối hợp, hơn nữa còn khiến cho bọn nhỏ ăn không ngán thì ngươi có thể làm được hay không?" Lâm Hiên hỏi.
Bách Lý Chu nghĩ nghĩ: "Ta có thể thử nghiên cứu phát minh một chút, nhưng không có tầm năm ba tháng là không được."
"Thời gian quá dài." Lâm Hiên khẽ lắc đầu: "Như vậy đi, ta làm mấy món ăn trước, chờ có rảnh rỗi sẽ dạy ngươi."
Nghĩ đến bốn cô con gái gào khóc đòi ăn, Lâm Hiên quyết định tự mình động thủ trước.
"Vậy làm phiền đế phu!" Bách Lý Chu lập tức gật đầu.
Trong mắt hắn, có thể trở thành nam nhân của Nữ Đế, chắc chắn đế phu có chỗ hơn người.
Đã đế phu muốn đích thân động thủ, vậy không bằng mình ở bên cạnh quan sát.
Nói không chừng có thể có được dẫn dắt rất lớn.
Ôm ý tưởng giống nhau, hơn trăm người trong bếp đều buông công việc trong tay xuống, vây quanh Lâm Hiên.
Tất cả mọi người đều vẻ mặt mong đợi nhìn Lâm Hiên, chờ hắn làm tiếp.
Đối với những người này, Lâm Hiên lạnh nhạt không quan tâm.
Có được giáo trình của hệ thống, đối với phối hợp thức ăn ngon, hắn có thể nói là hạ bút thành văn.
Chương 7 Chương 7. Đế phu mười hai chữ chân ngôn!
Sau khi hỏi thăm các lạoi nguyên liệu nấu ăn trong phòng bếp và công dụng của chúng thì hắn tự mình cầm đao xuống bếp.
Có được trù nghệ cấp tông sư, hắn rất quen thuộc với các loại dụng cụ trong phòng bếp.
Không những dùng đến thuận buồm xuối gió mà tốc độ còn nhanh lạ kì.
Ngắn ngủi chừng nửa nén hương, hắn đã chuẩn bị hơn mười bàn nguyên liệu nấu ăn kiểu mới.
Bách Lý Chu và các đầu bếp vẻ mặt chấn kinh đánh giá nguyên liệu nấu ăn trong mâm.
Phương thức phối hợp những thức ăn này bọn họ hoàn toàn chưa từng nghe nói tới.
Bách Lý Chu vội vàng thỉnh giáo: "Đế phu, có thể nói một chút ngài làm những đồ ăn này có tên gọi là gì hay không?"
Lâm Hiên cười nói: "Mấy thứ này, theo thứ tự là Hồng Đậu Tiên Dụ Chúc, Hàm Lôi Mãng Đản Canh, Thiết Bản Mặc Tu, Hồng Thiêu Băng Hùng Chưởng..."
Hắn vừa nói xong, trong bếp lại vang lên một loạt tiếng hô.
"Quá lợi hại! Hoá ra còn có thể phối hợp như vậy nữa!"
"Đế phu đúng là làm cho người ta mở rộng tầm mắt!"
"Lợi hại! Lợi hại!"
Bách Lý Chu vội vàng vận ra một đạo hỏa diễm trạm lam sắc, nhóm lửa hỏa lô, vẻ mặt ân cần nói ra: "Đế phu, mời ngài!"
Lâm Hiên gật gật đầu, bắt đầu làm món ăn đầu tiên, Hồng Thiêu Băng Hùng Chưởng.
Phốc phốc ~
Đồ ăn vừa vào nồi, mùi thơm nồng nặc lập tức tràn ngập toàn bộ bếp.
Bọn người Bách Lý Chu nhao nhao lộ ra vẻ tán thán, loại vị đạo này nồng mà không ngán, đúng là lần đầu tiên bọn họ ngửi được.
"Đế phu lợi hại như vậy, nói không chừng hôm nay được hắn đề điểm thì tu vi của ta còn có thể tiến thêm một bước!"
Ánh mắt Bách Lý Chu tỏa sáng.
Hắn lấy trù tu đạo ba ngàn năm, nhưng năm trăm năm trước đã đạt tới bình cảnh, chưa từng có đột phá.
Nhưng hôm nay, hắn dự cảm mãnh liệt mình có hi vọng tiến thêm một bước.
...
Huyền Băng Cung, chính điện.
Đông Hoàng Tử U ngồi ngay ngắn ở trên thần tọa Băng Phượng, nhìn xuống một đám đại thần dưới điện.
Những người này đều là quân chủ của mười vạn quốc gia Bắc Huyền Thiên.
Mà ở trước mặt Đông Hoàng Tử U, bọn họ chỉ là thần tử mà thôi.
Quốc quân Mân Quốc, Tống Viêm tiến lên phía trước nói: "Bẩm báo bệ hạ, gần đây Vạn Ma Quốc của Thiên Ma Giới ngo ngoe muốn động, không ngừng hoạ loạn biên cảnh nước ta."
"Mời bệ hạ ban bố ý chỉ, xuất binh tiến đánh Thiên Ma Quốc, nâng uy danh Bắc Huyền Thiên ta!"
Tứ phương Thần Vũ Đại Tướng Quân lệ thuộc vào Huyền Băng Cung, Đỗ Vân Long tiến lên ôm quyền nói: "Bệ hạ, thần nguyện ý mang binh tiến về!"
Đông Hoàng Tử U nói: "Chuyến này trẫm muốn xuất binh thân chinh Vạn Ma Quốc."
Một đám đại thần dưới điện đều giật mình.
Tống Viêm vội vàng nói: "Bệ hạ, Vạn Ma Quốc chỉ là một tiểu quốc trong Thiên Ma Giới, hoàn toàn không có tư cách để ngài tự mình xuất chinh."
Đông Hoàng Tử U khoát tay áo: "Quyết định định như vậy."
Tình báo của nàng trải rộng toàn bộ Bắc Huyền Thiên, thậm chí Thiên Ma Giới cũng có.
Đạt được tin tức đương nhiên chính xác hơn bọn người Tống Viêm.
Theo nàng biết, lần này sở dĩ Vạn Ma Quốc dám xâm phạm Bắc Huyền Thiên là bởi vì bọn họ có được chỗ dựa lớn.
Lão ma đầu Vạn Ma Quốc một vạn năm trước đột nhiên mai danh ẩn tích, Thị Huyết Ma Quân xuất hiện!
Mà thực lực Thị Huyết Ma Quân cũng là Đế Cảnh.
Nếu để cho bọn người Đỗ Vân Long đi, sợ sẽ đưa đến cửa chịu chết.
Chỉ có nàng tự mình xuất chinh mới có thể bảo đảm một trận chiến này nắm chắc thắng lợi trong tay.
Mặt khác, bên ngoài cửu thiên đều thuộc về Thiên Ma Giới.
Đông Hoàng Tử U cảm thấy bên trong Thiên Ma Giới không chỉ một Vạn Ma Quốc động tâm tư với Bắc Huyền Thiên.
Nàng là Bắc Huyền Thiên chi chủ, nếu không cho Thiên Ma Giới một hạ mã uy thì sợ là sẽ càng có nhiều ma quốc đến làm loạn Bắc Huyền Thiên hơn nữa.
Quan trọng nhất chính là nàng vừa mới tiếp nhận đế vị Bắc Huyền Thiên bốn năm.
Một đám đại thần dưới điện còn có không ít người không tin phục nàng.
Nàng muốn nhờ một trận chiến Vạn Ma Quốc này để tất cả người chất vấn nàng im lặng.
Cuối cùng một câu, một trận chiến này, không cho sơ thất!
...
Thủy Tinh Cung, bếp.
"Đế phu quả là thần nhân vậy!"
"Xem đế phu xuống bếp, hơn hẳn đọc sách mười năm!"
"Đế phu đúng là làm cho chúng ta mở rộng tầm mắt a!"
Đám người Bách Lý Chu liên tiếp lên tiếng than thở.
Hôm nay bọn họ xem như kiến thức được cái gì mới gọi là đồ ăn trẻ con chân chính.
Lâm Hiên làm ra thức ăn cao cấp, chẳng những màu sắc mê người, hương thơm mùi thơm ngào ngạt.
Còn phối hợp hợp lý, cảm giác tầng tầng tiến dần lên.
Bách Lý Chu lướt qua mấy ngụm là biết những đồ ăn này tuyệt đối có thể để cho bọn nhỏ ăn hết.
Lâm Hiên nói ra: "Đồ ăn trẻ con không ở ngoài mười hai chữ: Dinh dưỡng hợp lý, mặn ngọt thích hợp, cảm giác hay thay đổi."
Bọn người Bách Lý Chu lập tức ghi nhớ chân ngôn mười hai chữ này vào trong lòng.
Lặp đi lặp lại, càng thấy vận vị vô tận.
"Đế phu, thụ giáo!" Bách Lý Chu cung kính hành lễ một cái.
Vẻn vẹn mười hai chữ để hắn có cảm giác bỗng nhiên thông suốt.
Hắn dám khẳng định, bình cảnh làm bối rối hắn năm trăm năm chẳng mấy chốc sẽ bị xông phá.
Lâm Hiên nói: "Ghi những phương pháp làm thức ăn này lại, có rảnh ta sẽ dạy ngươi càng nhiều phương pháp nấu ăn hơn."
Sau này hắn còn phải chăm bốn đứa bé, không có nhiều thời gian tự mình xuống bếp như vậy.
Để Bách Lý Chu làm học đồ cho mình thì có thể giảm bớt rất nhiều phiền phức.
Với tư chất của Bách Lý Chu, có thể nói là một điểm liền thông, không cần phải lo lắng vấn đề cảm giác.
"Rõ!" Bách Lý Chu kích động không thôi.
Vẻn vẹn quan sát tầm mười món ăn này thì hắn đã được ích lợi vô cùng.
Nếu như có thể học được càng nhiều phương pháp từ đế phu, có thể nói là vận may lớn.
Sau đó Lâm Hiên cũng cho người đem những thức ăn này đến phòng ăn.
Còn chưa đi đến nơi thì mấy tên tham ăn bên trong phòng đã kinh ngạc thốt lên.
"Oa, thơm quá!"
"Rất muốn ăn!"
Chương 8 Chương 8. Đế phu mười hai chữ chân ngôn! (2)
"Cha thật lợi hại!"
"Cái này nhất định là cha làm!"
Bốn tiểu nha đầu nhao nhao nhìn về phía cổng.
Từng đứa con mắt sáng lấp lánh, chiếu lấp lánh.
Khi thấy quả nhiên là Lâm Hiên dẫn người đem thức ăn đi vào thì bốn tiểu nha đầu vô cùng vui vẻ.
Tuyền Ấu từ trên ghế nhảy xuống, đôi tay nhỏ nâng cao lên: "Cha, ta muốn ăn!"
Lâm Hiên ôm nàng, thả lại trên ghế, gấp một viên thịt Tử Ảnh Tuyết Giao để vào trong chén của nàng: "Đừng có gấp, tất cả mọi người có phần."
"Nha!" Tuyền Ấu cúi đầu nhìn viên thịt trong chén, cái mũi nhỏ co lại, thơm quá.
Lúc này Thiên Cẩu Thú đi tới dưới chân Tuyền Ấu, ngẩng đầu lên, ánh mắt mong chờ, nhìn như cũng muốn ăn thịt viên Tử Ảnh Tuyết Giao.
Tuyền Ấu một cước đá nó văng ra: "Đồ ăn cha làm, không thể cho ngươi ăn!"
Nói xong, tiểu nha đầu lập tức nhét thịt viên vào trong mồm.
"Ngô!"
Ánh mắt tiểu nha đầu bỗng nhiên sáng lên, vẻ mặt say mê.
"Nhìn rất ngon!"
Ba người Tuyền Châu nhìn thấy Tuyền Ấu ăn hưởng thụ như vậy, vội vàng kẹp một viên thịt để vào trong miệng.
Lập tức toàn bộ phòng ăn tràn đầy tiếng kinh hô vui sướng của bọn nhỏ.
Mà lúc này.
Giọng nói máy móc của hệ thống đột nhiên vang lên trong đầu Lâm Hiên.
Đinh!
"Tài nấu nướng của ngươi hoàn mỹ chinh phục đại nữ nhi Tuyền Châu, ban thưởng: La Sát Thần Niệm!"
"Tài nấu nướng của ngươi hoàn mỹ chinh phục nhị nữ nhi Tuyền Hi, ban thưởng: Huyền Tuyệt Thiên Thư!"
"Tài nấu nướng của ngươi hoàn mỹ chinh phục tam nữ nhi Tuyền Hàm, ban thưởng: Thần Hành Thủ Trạc!"
"Tài nấu nướng của ngươi hoàn mỹ chinh phục tứ nữ mà Tuyền Ấu, ban thưởng: Thập Phương Trận Đồ!"
Nhìn thấy thông báo của hệ thống, Lâm Hiên suýt chút nữa là cười đến không ngậm miệng được.
Lập tức có được 4 cái, phần thưởng này cũng quá phong phú chứ!
Xem ra có bốn cô con gái cũng là một chuyện không tồi, lợi ích nhận được đều tăng lên gấp đôi.
Quả nhiên sinh nhiều đẻ nhiều là hạnh phúc nhiều.
Bây giờ Lâm Hiên cảm thấy đừng nói bốn cô con gái, cho dù có thêm 10 cô con gái nữa thì hắn cũng có thể nuôi được!
Lấy lại bình tĩnh, Lâm Hiên bắt đầu xem xét phần thưởng của hệ thống.
Đầu tiên là La Sát Thần Niệm.
Cái này là một sợi thần niệm tới từ viễn cổ cự thần La Sát Thần, uy lực của nó cực kỳ mạnh mẽ.
Có thể phá hủy thần thức của bất kỳ một tu sĩ nào ở dưới Đế Cảnh trong phạm vi ngàn dặm trong nháy mắt.
Dù cho cùng là Đế Cảnh, chỉ cần toàn lực thôi động thần niệm thì cũng có thể khiến cho đối phương trọng thương.
Có thể nói sau này cho dù Lâm Hiên bất động thần sắc, chỉ cần phóng thần niệm này ra thì tinh thần uy áp mạnh mẽ của nó cũng có thể khiến cho người xung quanh cảm nhận được uy hiếp lớn lao.
Thứ hai là Huyền Tuyệt Thiên Thư.
Thiên thư này bao gồm tri thức của tất cả vị diện trên lam tinh.
Có được thiên thư này, Lâm Hiên có thể hạ bút thành văn kể rõ lịch sử mấy chục tỷ năm qua trên viên tinh cầu này trong nháy mắt.
Có thể nói bản thiên thư này chính là một cái bảo khố bách khoa siêu cấp.
Có nó, học thức của Lâm Hiên sẽ vượt qua tất cả mọi người.
Cái thứ ba Thần Hành Thủ Trạc.
Cái này chính là thượng phẩm Linh khí.
Một khi đeo vòng tay này lên trên người thì ba trăm sáu mươi khiếu huyệt quanh người sẽ được đả thông trong nháy mắt.
Cũng sẽ không ngừng thu nạp thiên địa linh khí hóa thành động lực liên tục không ngừng có thể giúp cho Lâm Hiên tăng tốc tốc độ.
Hơn nữa thậm chí còn có thể tới lui tự nhiên ở trên không trung giống như thần hành.
Về phần phần thưởng thứ 4, Thập Phương Trận Đồ.
Cái này chính là trận pháp bách khoa toàn thư siêu việt thời đại thượng cổ.
Trận pháp này bao hàm Càn Khôn, bao quát Bát Quái.
Thượng thiên, địa hạ, đông, tây, nam, bắc, sinh môn, tử vị, quá khứ, tương lai, thập phương chi vị đều đủ.
Có thể nói có được thứ này thì tất cả tri thức trận pháp đều nằm ở trong đầu.
Như vậy tất cả trận pháp có liên quan tới thực thể hư vô và thời không trên thế giới này Lâm Hiên đều có thể hiểu rõ trong nháy mắt.
"Một đợt ban thưởng lần này có thể nói là kỹ năng bảo khí và tri thức đều cấp đủ."
"Dù cho sau này không cần làm gì cả chỉ dựa vào những thứ này thì cũng có thể đứng vững bước chân ở Bắc Huyền Thiên!"
Trong lòng Lâm Hiên vẫn cực kỳ hưng phấn.
Đinh!
"Có nhận phần thưởng hay không?"
Lâm Hiên: "Có!"
"Thành công nhận La Sát Thần Niệm!"
"Thành công nhận Huyền Tuyệt Thiên Thư! Tư liệu đang được gia nhập... 20%... 100%, hoàn thành!"
"Thành công nhận Thần Hành Thủ Trạc!"
"Thành công nhận Thập Phương Trận Đồ! Tư liệu đang được gia nhập... 20%... 100%, hoàn thành!"
Đóng giao diện hệ thống, Lâm Hiên nhìn thấy bốn tiểu bảo bối đều đã ăn xong.
Nhưng mà các nàng vẫn không có buông bát đũa xuống.
Tuyền Châu len lén liếm thìa.
Tuyền Hi và Tuyền Hàm đều dùng thìa cạo tới cạo lui trong mâm, hận không thể cào hết nước canh trong mâm không để lại dù chỉ một giọt.
Tuyền Ấu thì cầm chén che mặt, nhìn dáng vẻ chỉ hận không thể ăn luôn cái chén mới được.
Lâm Hiên bị bốn tiểu nha đầu chọc cười: "Các bảo bối, ngày mai cũng có thể ăn được, các ngươi mau để bát và thìa xuống đi."
"Nha!"
"Quá tốt rồi! Ngày mai còn có thể ăn!"
"Nếu như bây giờ là ngày mai thì tốt biết bao nhiêu!”
"Cha, ngày mai làm nhiều thêm một chút, ta muốn ăn mập như một cái bong bóng!"
Bốn tiểu nha đầu lại hưng phấn lên.
Các nàng chỉ hận không thể để cho ngày mai tiến đến trong chớp mắt.
Dáng vẻ vừa khả ái vừa ngây thơ đó khiến cho Lâm Hiên nhìn cười ha ha.
Sau bữa ăn, dẫn theo bọn nhỏ chơi một hồi thì người hầu đi qua nói: "Bốn vị công chúa, đã đến lúc tắm rửa."
"Chúng ta muốn cha tắm cho chúng ta!" Bốn đứa bé đồng thời nói.
Trước đây đều là người hầu tắm rửa cho các nàng nhưng bây giờ có Lâm Hiên, đương nhiên bọn nhỏ sẽ không chịu để cho người khác tắm cho mình.
"Tốt tốt tốt, bây giờ cha lập tức dẫn các ngươi đi!" Lâm Hiên tình thương của cha bạo rạp, dẫn bốn cô con gái đi tắm rửa.
...
Chương 9 Chương 9. Có lực lượng để đặt chân ở Bắc Huyền Thiên!
Thiên Ma Giới, Vạn Ma Quốc.
Một đạo huyết sắc ma quang huyền diệu bao phủ cả quốc gia, ức vạn ma tộc sinh linh không ngừng run rẩy dưới uy áp của nó.
Chợt, huyết sắc ma quang hóa thành một cái đầu lâu màu máu cực lớn, thần thái dữ tợn, nhìn như muốn thôn thiên phệ địa.
Nhìn thấy cái đầu lâu màu máu này, tất cả người trong Vạn Ma Quốc đều cảm nhận được sự kinh khủng của tử vong.
Bởi vì đây là tiêu chí của Thị Huyết Ma Quân!
Là ma đầu kinh khủng nhất trong gần vạn năm qua ở trong Vạn Ma Quốc, uy danh của Thị Huyết Ma Quân khắc sâu trong lòng người của Vạn Ma Quốc.
Chỉ cần hắn xuất hiện, chắc chắn sẽ gây ra một trận gió tanh mưa máu.
Giờ phút này.
Vạn Ma Quốc, trong Ma cung.
Thị Huyết Ma Quân Diệp U đang toàn lực vận chuyển chân nguyên trong cơ thể, quanh người tràn đầy ma lực huyền diệu không thể nào nói rõ được.
"Không hổ là Ma Quân, khí thế cường thịnh như vậy, đúng là may mắn của Vạn Ma Quốc ta!"
Quốc quân Trịnh Tùng đi tới, vẻ mặt kính úy.
Diệp U thu hồi ma công, mở một đôi mắt màu đen ra nói: "Có phải là Bắc Huyền Thiên có động tĩnh?"
Lần này, hắn cường giả trở về, chính là vì trợ giúp Vạn Ma Quốc đối phó Bắc Huyền Thiên.
Làm ma tộc giáp giới Bắc Huyền Thiên, những năm gần đây Vạn Ma Quốc không ít lần bị Bắc Huyền Thiên chèn ép.
Diệp U ẩn núp vạn năm, công lực đại tăng, đương nhiên không thể đứng nhìn quốc gia của mình bị chèn ép như vậy được.
Cho nên khi có hắn làm chỗ dựa, Trịnh Tùng hạ lệnh quân đội tiến đánh quốc gia gần nhất là Mân Quốc.
Diệp U cảm thấy với tính tình của Bắc Huyền Thiên Nữ Đế, chắc chắn sẽ lên tiếng đáp lại.
Trịnh Tùng gật gật đầu: "Ma Quân đoán không sai, đúng là Bắc Huyền Thiên Nữ Đế ngồi không yên, nàng đã buông lời muốn xuất binh thân chinh."
"Ồ?"
Diệp U lộ ra vẻ hưng phấn: "Không ngờ được là Nữ Đế sẽ đích thân ra mặt, xem ra nàng đã tính được mình gặp phiền phức lớn như thế nào rồi."
Trịnh Tùng cười hắc hắc: "Ma Quân tên tuổi quá lớn, Nữ Đế đó so với ngài thì chỉ là một đứa trẻ ba tuổi, nàng có thể bình tĩnh được mới là lạ."
Diệp U đắc ý cười một tiếng, thu hồi tiếu dung:
"Nhưng mà Huyền Băng Nữ Đế đó cũng là cường giả Đế Cảnh, không thể khinh thường."
"Lần này, vì nhất cử cầm xuống Bắc Huyền Thiên, bản Ma Quân quyết định hai bút cùng vẽ."
Trịnh Tùng sắc mặt vui mừng: "Hóa ra Ma Quân còn có dự định càng lớn hơn nữa."
"Đó là đương nhiên!" Diệp U mặt lộ vẻ âm hiểm: "Trước đó vài ngày ngươi nói cho ta Nữ Đế có bốn cô con gái đúng không?"
"Rõ!" Trịnh Tùng gật đầu: "Hẳn là Ma Quân ngài..."
Khóe miệng Diệp U nhếch lên:
"Bản Ma Quân 'Vô Thủy Ma Công' vừa mới đạt đến hóa cảnh, có thể lấy Huyết Sát chi thuật điều khiển thần thức của người khác ở khoảng cách ức vạn dặm."
"Bây giờ ta lập tức khiến cho bốn cô con gái của Nữ Đế biến thành khôi lỗi của ta, chờ đến Nữ Đế xuất chinh, sẽ đưa cho nàng một cái kinh hỉ ngoài ý muốn."
Nói xong.
Hai tay của hắn bóp ra một cái huyết sắc ấn quyết kinh khủng.
Không gian bốn phía, thời khắc này đều như bị huyết sát chi khí lấp đầy.
Dù Trịnh Tùng có tu vi cấp bậc Tôn giả cũng cảm thấy nội tâm sợ hãi một trận.
Giống như thần trí của mình bị người ta ngạnh sinh sinh tách ra.
"Không hổ là Thị Huyết Ma Quân, thực lực kinh khủng, hơn nữa ra tay tàn nhẫn vô tình."
"Bốn cô con gái của Nữ Đế chỉ có hơn ba tuổi, sao có thể chịu được hắn giày vò như thế?"
Trong lòng Trịnh Tùng sợ hãi không thôi.
Hô ~
Thời không bỗng nhiên tối sầm lại.
Vô tận huyết sát chi khí nhanh chóng hội tụ lại một chỗ, lấy tốc độ như tia chớp bắn về phía bầu trời phía bắc.
………………………………………………………………………………...
Lâm Hiên hao tốn trọn vẹn một canh giờ tắm cho bốn cô con gái xong.
Nhìn thấy các tiểu nha đầu từng người thơm ngào ngạt, Lâm Hiên chỉ hận không thể đi lên cắn một cái.
Lúc này người hầu đi tới nói ra: "Bốn vị công chúa, đã đến giờ đi ngủ."
Tuyền Châu vẻ mặt không muốn xa rời nhìn Lâm Hiên: "Cha, ta muốn ngươi ngủ với ta."
"Ta cũng vậy!" Tuyền Hi cũng nhào tới.
"Ta cũng muốn cha ngủ với ta!" Tuyền Hàm cũng tới ôm chân Lâm Hiên.
"Ta cũng muốn! Ta cũng muốn!" Tuyền Ấu nhảy tới nhảy lui, sợ Lâm Hiên không thấy mình.
Lâm Hiên nhìn thấy bốn đứa bé đều cực kỳ nhiệt tình, hế cách, đành phải nói ra:
"Nếu không, các ngươi đều ngủ ở phòng cha?"
Cũng may giường trong phòng của hắn cũng đủ lớn, có thêm bốn tiểu nha đầu cũng hoàn toàn không thành vấn đề.
"Tốt! !"
Bốn tiểu nha đầu vui vẻ khoa tay múa chân.
Người hầu vội vàng nói: "Đế phu, các công chúa còn nhỏ, lúc ngủ chỉ sợ sẽ không chịu nằm im, lỡ như quấy rầy đến ngài..."
Lâm Hiên ngắt lời nàng, nói: "Không sao, ta có biện pháp."
Nếu như ngay cả chuyện ngủ của bọn nhỏ mà cũng không giải quyết được, vậy sao xứng với danh xưng vú em hoàn mỹ?
Người hầu sợ bọn nhỏ quấy rầy Lâm Hiên, nhưng Lâm Hiên không nói thêm gì nữa, nàng cũng không dám nói nhiều.
Sau đó, Lâm Hiên dẫn theo bốn tiểu nha đầu đi đến phòng của mình.
Lần lượt ôm từng người lên trên giường.
Rất nhanh, bốn nha đầu nằm im trên đó, từng người đều mở to mắt to nhìn Lâm Hiên
"Cha kể một câu chuyện cổ tích cho các ngươi nghe, sau đó các ngươi đi ngủ có được hay không?" Lâm Hiên biết bọn nha đầu đang suy nghĩ gì.
Hắn nghe người hầu nói, có đôi khi Đông Hoàng Tử U sẽ kể chuyện cổ tích cho bọn nhỏ nghe trước khi ngủ.
Nhưng tính thời gian, nàng đã ít nhất nửa năm không có làm như vậy.
Thật ra thì bọn nhỏ đều rất chờ mong có thể nghe kể chuyện trước khi ngủ.
May mắn, giáo trình trong cơ thể Lâm Hiên có vô số chuyện kể cho trẻ nhỏ.
Ứng phó bốn cô con gái này quả thực là thành thạo điêu luyện.
"Tốt!" Đám tiểu nha đầu vừa vui vẻ vừa chờ mong.
"Cha muốn kể câu chuyện Công chúa Bạch Tuyết và bảy chú lùn."
Nghe được Lâm Hiên nói như vậy, bốn tiểu nha đầu đều con mắt lập loè tỏa sáng.
Các nàng chưa từng nghe câu chuyện nào mới lạ như vậy.
Chương 10 Chương 10. Đông Hoàng Tử U ghen!
Chỉ một câu nói này thì đã gợi được trí tò mò của bọn nhỏ.
Lâm Hiên thấy thế thì âm thầm cười một tiếng, xem ra câu chuyện này rất có sức hấp dẫn với bọn nhỏ.
"Cực kỳ lâu trước kia, có một tiểu nữ hài mỹ lệ, nàng tên là công chúa Bạch Tuyết."
"Thế nhưng nàng có một mẹ kế rất ác độc..."
Lâm Hiên dùng giọng du dương kể ra.
Có được giáo trình vú em hoàn mỹ, hắn kể chuyện không nhanh không chậm, thời thời khắc khắc bao lấy trái tim bọn nhỏ.
Trong bất tri bất giác, bốn tiểu nha đầu nghe đến vô cùng mê mẩn, thời gian dần qua, đắm chìm trong câu chuyện, sau đó thiếp đi.
Nhìn thấy các nàng ngủ thiếp đi, Lâm Hiên chỉ cảm thấy mình vô cùng hạnh phúc.
Bốn khuôn mặt nhỏ nhắn đáng yêu này ngủ cùng một chỗ với mình, có thể nói là không còn chuyện gì hạnh phúc hơn nữa!
"Ừm?"
Lâm Hiên bỗng nhiên nhướng mày.
Có được La Sát Thần Niệm, để cho hắn có thể tùy thời giám sát tất cả mọi thứ chung quanh.
Hắn cảm giác được một cỗ lực lượng tà ác huyền diệu khó nói lên lời đang lặng lẽ theo dõi Thủy Tinh Cung.
"Không phải là có người muốn ra tay với mấy đứa nhỏ đó chứ?"
Thủy Tinh Cung là nơi ở của bốn đứa bé Tuyền Châu.
Lâm Hiên không thể không hoài nghi đối phương nhắm vào bốn cô con gái của hắn.
"Muốn tổn thương nữ nhi của ta, không có cửa đâu!"
Lâm Hiên tâm thần khẽ động, hoàn toàn buông thần niệm của mình ra.
Ông ~
Một đạo sóng gợn vô hình nổ tung trên không trung.
Thần niệm kinh khủng đến từ viễn cổ cự thần giống như trăm tòa núi lớn, tràn ngập uy áp.
Vừa mới tiếp xúc với Huyết Sát chi lực của Thị Sát Ma Quân thì như là một con Hồng Hoang mãnh thú, chấn Huyết Sát chi lực vỡ nát.
"Tê!"
Ở xa ức vạn dặm, Thị Huyết Ma Quân Diệp U thân thể run lên bần bật, suýt chút ngửa đầu ngã sấp xuống.
"Niệm lực thật mạnh!"
Diệp U tay phải nhịn không được khẽ run lên.
Hắn tu hành vạn năm, chứng Đế Cảnh.
Mà hắn tu luyện "Vô Thủy Ma Công" còn là tuyệt học cấp bậc cấm kỵ.
Đến hóa cảnh, thi triển ra Huyết Sát chi lực, uy lực tương đối kinh khủng.
Tuy nói cách khoảng cách xa như vậy, hắn không thể nào tăng uy lực của đạo Huyết Sát chi lực này lên tới cảnh giới mạnh nhất.
Nhưng đó cũng không phải là có thể tuỳ tiện đánh nát được!
Nhưng hắn không nghĩ tới vừa rồi trong lúc vô tình hắn tiếp xúc đến cỗ thần niệm đó, nó mênh mông to lớn, phảng phất như viễn cổ.
Đây tuyệt đối không phải là Đế Cảnh thần niệm, mà chỉ sợ là của Thánh Cảnh còn cao hơn Đế Cảnh!
"Tại sao Bắc Huyền Thiên lại có Đại Thánh tồn tại?"
Trong ánh mắt Diệp U tràn ngập kiêng kị nồng đậm.
Nếu như hoàng cung Bắc Huyền Thiên có Đại Thánh tồn tại, vậy lần này hắn trở về, kế hoạch này sẽ là công dã tràng.
Một Đại Thánh, sánh được được trăm Đế Cảnh!
Diệp U hắn, nếu như đụng phải Đại Thánh, đó chính là pháo hôi!
"Trịnh Tùng, ngươi nhanh chóng phái nhân viên tình báo tiến vào Bắc Huyền Thiên, nhất định phải tra ra người vừa mới ra tay với ta là ai." Diệp U thần sắc vô cùng nghiêm túc.
Trịnh Tùng biết sự tình lớn rồi, vội vàng nói: "Rõ!"
...
Huyền Băng Cung đại điện, đèn đuốc sáng trưng.
Đông Hoàng Tử U đang làm chuẩn bị cuối cùng cho chuyện tiến đánh Vạn Ma Quốc.
Nhược Ảnh từ trong bóng tối đi ra, nói ra: "Bệ hạ, đêm đã khuya, ngài nghỉ ngơi đi."
Đông Hoàng Tử U lắc đầu: "Đại sự chưa thành, trẫm làm gì có tâm tư ngủ?"
Đến Đế Cảnh, đã siêu thoát thường nhân, cho dù một năm tròn không ngủ được cũng không sao.
Người ở cảnh giới này, nghỉ ngơi hơn phân nửa là điều dưỡng khí tức, dưỡng khí dưỡng tâm làm chủ.
Nhưng nếu lâu dài vất vả mà không nghỉ ngơi cũng sẽ làm bị thương đến tâm thần.
Dù sao, Đế Cảnh còn không phải thần tiên chân chính siêu thoát sinh tử.
Nhưng mà đối với nữ cường nhân Đông Hoàng Tử U, làm đại sự mới là trọng yếu nhất.
Chỉ cần chuyện Vạn Ma Quốc chưa giải quyết, nàng tình nguyện trắng đêm không ngủ.
Nhược Ảnh gật gật đầu, Đông Hoàng Tử U trước giờ nói một không hai, ai cũng không khuyên nổi.
Thả bút lưu ly lông sói trong tay xuống, Đông Hoàng Tử U nói ra:
"Đúng rồi, Lâm Hiên và bọn nhỏ mọi chuyện đều tốt chứ?"
Đông Hoàng Tử U lo lắng mặc dù Lâm Hiên tới nơi này nhưng dù sao hắn cũng là một người mới làm cha lần đầu, cái gì cũng không biết.
Bây giờ phải chăm sóc cho bốn đứa bé, khó tránh khỏi sẽ có nhiều chỗ không thể thích ứng được.
Nhược Ảnh nói ra: "Ta vừa hỏi bọn người hầu trong Thủy Tinh Cung, các nàng nói đế phu sống chung với bọn nhỏ cực kỳ tốt."
"Đế phu làm đồ ăn ngon cho tụi nhỏ, còn tắm rửa cho các nàng, còn ngủ chung với các nàng."
"Thoạt nhìn đế phu là người được sinh ra để chăm trẻ con."
Sau khi Đông Hoàng Tử U nghe xong thì nhíu mày một cái khóe miệng nở một nụ cười trêu chọc: "Hắn còn biết làm cơm? Tắm rửa cho con?"
"Rõ!" Nhược Ảnh cười nói: "Đây là bọn người hầu tận mắt nhìn thấy."
Đông Hoàng Tử U khẽ vuốt cằm.
Xem ra nam nhân bình thường này vẫn có một ít ưu điểm.
Có thể hoà mình với bốn cô con gái trong thời gian ngắn ngủi như thế cũng không phải là một chuyện dễ dàng gì.
"Xem ra chẳng mấy chốc nữa thì người làm mẹ như ta sẽ bị bọn nhỏ quên mất."
Bỗng nhiên trong lòng Đông Hoàng Tử U có chút ghen ghét.
………………………………………………………………………………
Lâm viên khắc hoa.
Nơi du ngoạn chuyên dụng dành cho thành viên hoàng thất của Bắc Huyền Thiên.
Nơi đây có phạm vi mười vạn dặm, từng dãy núi xen vào nhau.
Rừng cây, dòng suối, bãi săn, sân chơi đầy đủ mọi thứ.
Mỗi đầu tháng chính là thời điểm mà thành viên hoàng thất đến đây để du ngoạn.
Bởi vì Lâm Hiên mới tới Bắc Huyền Thiên, hơn nữa còn là đầu tháng.
Mới sáng sớm thì các cô con gái đã kéo hắn tới đây để trải nghiệm.
"Cha, bên trong vùng rừng rậm đó có thật nhiều yêu thú đáng yêu, còn có rất nhiều băng quả ăn rất ngon!"
"Còn có nơi đó, có Bách Linh Huyền Điểu biết ca hát!"
"Cha, mây trên ngọn núi đó chúng ta có thể đứng lên trên đó để bay đi!"
"Vẫn là Cửu Dực Thanh Oa trong sông chơi vui hơn! Cha, chúng ta đi bắt Thanh Oa đi!"
...
Bình luận facebook