-
Chương 1-5
Chương 1 Chương 1. Nữ Đế hạ giới, dẫn bốn cô con gái đến nhà!
Thương Long đại lục.
Không trung cao vạn trượng, mây bay mù mịt.
Chín con Kim Long to lớn du tẩu cực nhanh bên trong tầng mây.
Mỗi một con Kim Long đều cột một sợi dây xích.
Mà chín sợi xích sắt kéo một cái ngọc liễn xa to lớn.
Ngọc liễn xa này bề ngoài óng ánh trong suốt, Huyền Băng Chi Khí quấn quanh, tràn ngập cảm giác xa hoa thần bí.
Chỗ nó đến có cầu vồng mở đường.
Chẳng những tráng lệ xa hoa mà còn tràn đầy khí thế không ai bì nổi.
Có nhân sĩ tinh mắt bị chấn kinh.
"Huyền Băng Ngọc Liễn! Đây là Đế Hoàng Liễn Xa của Huyền Băng Nữ Đế!"
"Huyền Băng Nữ Đế chính là chúa tể Bắc Huyền Thiên, tại sao nàng lại đến hạ giới?"
"Cửu Long kéo xe, Huyền Băng Nữ Đế quả không phải bình thường!"
Ở trên Thương Long đại lục có Cửu Trọng Thiên.
Trong đó có nhất trọng tên là Bắc Huyền Thiên.
Chính là một phương thiên địa bên trong nơi giá lạnh cực bắc.
Bên trong Bắc Huyền Thiên có tổng cộng mười vạn quốc gia lớn nhỏ.
Mà chúa tể thống lĩnh những quốc gia này chính là một nữ tử tên là Đông Hoàng Tử U.
Nàng niên hiệu Huyền Băng, chính là đệ nhất cường giả được Bắc Huyền Thiên công nhận.
Trên toàn bộ tinh cầu, nàng là tuyệt đỉnh cao thủ xếp hạng hàng đầu.
Không biết có bao nhiêu thiên kiêu hào kiệt nghe danh hào của nàng mà không ngừng run rẩy.
Ngày hôm nay.
Người ở Thương Long đại lục hoàn toàn không ngờ được là Huyền Băng Nữ Đế lại hạ giới!
Giờ phút này.
Trong đại sảnh xa hoa trong Huyền Băng Ngọc Liễn, một nữ tử mỹ lệ tuổi vừa chừng hai mươi đang ngồi ngay thẳng trong đó.
Nàng mặt một bộ trường bào màu tử kim, ống tay áo có viền thuần kim, phía trên thêu đồ án Phượng Hoàng tinh xảo.
Phục sức tinh mỹ tuyệt luân như thế làm nổi bật khuôn mặt nhỏ trắng nõn như ngọc của nàng, khiến cho nó càng thêm rực rỡ tinh xảo.
Phảng phất ở trước mặt nàng, mặt trời đều phải trở nên ảm đạm phai mờ.
Nàng chính là Huyền Băng Nữ Đế, Đông Hoàng Tử U!
"Ai!"
Đông Hoàng Tử U chính là cường giả Đế Cảnh.
Chỉ cần nàng buông thần niệm ra thì có thể lắng nghe giọng nói của mọi người ở vạn trượng phía dưới mặt đất.
Nghe được mọi người bàn tán ầm ĩ, nàng nhịn không được lắc đầu thở dài.
Lúc đầu, nàng sẽ không dễ hạ giới.
Chỉ vì hôm nay có một chuyện không thể không làm.
Đó chính là giúp bốn cô con gái đáng yêu của nàng tìm cha ruột.
Còn nhớ bốn năm trước, nàng bị mười hai cường giả Chuẩn Đế Cảnh vây công.
Một đường vừa đánh vừa lui từ Bắc Huyền Thiên đi tới hạ giới Thương Long đại lục.
Mặc dù cuối cùng nàng thành công đánh lui mười hai cường giả Chuẩn Đế Cảnh nhưng cũng kiệt sức.
Từ cao vạn trượng rớt xuống sông.
Không ngờ được là vừa lúc đụng phải một hoàn khố công tử câu cá ở bờ sông, cứu được mình.
Nhìn thấy dáng dấp công tử đó cực kỳ tuấn mỹ, lại muốn nhanh chóng tăng cao tu vi trở về báo thù.
Đông Hoàng Tử U cắn răng một cái, quyết định sử dụng tuyệt học cấm kỵ song tu với công tử này.
Nói là song tu, nhưng thật ra thì chính là cưỡng ép cướp lấy Thuần Dương Chi Khí trong cơ thể công tử, giúp mình đột phá gông cùm xiềng xích tu vi.
Một đêm qua đi, nàng thành công!
Vì không để cho địch nhân tìm tới mình, liên lụy công tử phàm nhân vô tội này.
Trước khi công tử tỉnh lại, nàng lặng lẽ rời khỏi đây.
Vốn cho rằng chuyến đi này chính là vĩnh viễn không còn gặp lại nhau nữa.
Nào nghĩ tới sau khi trở về không bao lâu nàng phát hiện mình mang thai.
Dưới tác dụng của mẫu tính, nàng quyết định sinh con nuôi dưỡng.
Không nghĩ tới một thai sinh bốn!
Hơn nữa còn đều là con gái!
Chuyện này khc người lần đầu tiên làm mẹ như Nữ Đế Đông Hoàng Tử U bối rối.
Ba năm này, nàng vừa vất vả chuyện của Bắc Huyền Thiên vừa phải chăm sóc bốn đứa bé.
Có thể nói là sứt đầu mẻ trán!
Nhưng mà như vậy còn không phải chỗ mấu chốt nhất.
Theo bọn nhỏ dần dần lớn lên, các nàng vẫn muốn biết rõ cha ruột của mình là ai.
Dù sao.
Nhìn thấy những đứa nhỏ khác đều có phụ mẫu.
Trong lòng bốn cô con gái này cũng có chút khó chịu?
Vì cho con mình có được một gia đình hoàn chỉnh, Đông Hoàng Tử U quyết định hạ giới, tìm người công tử lúc trước.
Kết hôn với hắn, để hắn đền bù tình thương của cha mà bọn nhỏ mất đi.
Mà thông qua tìm hiểu, nàng thành công tìm được nam nhân xa cách bốn năm đó.
Lam Vân Quốc, Lâm Hiên!
"Mẫu thân, cha ở Lam Vân Quốc thật sao?"
Đại nữ nhi Tuyền Châu, mặc một bộ váy công chúa màu vàng, tuổi còn nhỏ nhưng khí chất vô song, mỹ lệ như hoa.
Nàng chớp mắt to mong đợi, hỏi.
"Ừm!" Đông Hoàng Tử U khẳng định.
"Quá tốt rồi! Rốt cục có thể gặp cha!"
Tứ nữ nhi Tuyền Ấu, để hai cái búi tóc, tinh nghịch nhảy lên, đôi tay nhỏ dùng sức đập mấy cái.
Nhị nữ nhi Tuyền Hi, cười lên có lúm đồng tiền nhỏ đáng yêu.
Nàng nhìn một cánh hoa trong tay: "Chờ nhìn thấy cha, ta sẽ tặng hoa cho hắn!"
Tam nữ nhi Tuyền Hàm, mặc váy công chúa trắng noãn, như một đoá bạch liên nở rộ.
Nàng tràn ngập mong đợi dùng tay xoa cằm: "Rất muốn nhanh chóng nhìn thấy được cha!"
Đông Hoàng Tử U nhìn thấy biểu cảm trên mặt bốn cô con gái.
Trong lòng âm thầm cảm thán, chuyến này đến đúng rồi.
Vì con gái, nàng sẽ phá lệ để phàm nhân Lâm Hiên này tiến vào Bắc Huyền Thiên.
"Bệ hạ, ba trăm dặm phía trước chính là quốc cảnh Lam Vân Quốc."
Lúc này một nữ tử tóc bạc mặc áo đen bó sát người, dáng người yểu điệu nóng bỏng đi lên nói.
Nàng chính là tướng tài đắc lực của Đông Hoàng Tử U, Nhược Ảnh!
"Huyền Băng Ngọc Liễn không thích hợp tiến vào Lam Vân Quốc, nếu không sẽ gây ra oanh động càng lớn, đậu ở chỗ này đi."
"Bây giờ ngươi đi tìm Lâm Hiên, dẫn hắn tới đây gặp ta."
Đông Hoàng Tử U bình tĩnh nói.
"Rõ!" Nhược Ảnh lập tức hóa thành một đạo hắc quang biến mất.
...
Lam Vân Quốc.
Hương Thành.
Phía trước một cái viện lạc không quá lớn nào đó, trên con đường chật hẹp đầy ắp người.
Đưa mắt nhìn lại, tất cả đều là nữ tử tuổi vừa mới chừng hai mươi tuổi.
Chương 2 Chương 2. Nữ Đế hạ giới, dẫn bốn cô con gái đến nhà! (2)
Các nàng từng người ăn mặc trang điểm lộng lẫy, khí chất ung dung.
Tranh nhau chen lấn chen đi đến cổng, chỉ hận không thể xông đi vào.
"Lâm lang, ra gặp ta một lần đi!"
"Lâm công tử, ta đã đợi ngươi bảy ngày bảy đêm, rốt cuộc khi nào ngươi lộ diện?"
"Lâm công tử, ta là con gái thừa tướng, mong ngươi để cho ta gặp một lần!"
...
Nghe được tiếng hô tê tâm liệt phế của chúng nữ tử bên ngoài viện.
Quản gia Lâm gia đại viện, Triệu Vạn Phúc lắc đầu thở dài.
Hắn vội vàng đi vào hậu viện, nhìn thiếu gia Lâm Hiên nằm trên ghế mây ăn nho, uống rượu ngon nói ra:
"Thiếu gia, ngay cả con gái thừa tướng cũng tới, ngươi vẫn nên ra gặp các nàng một lần đi!"
Lâm Hiên ném nho, cau mày nói: "Một đám dong chi tục phấn, đuổi các nàng đi hết đi!"
Những năm gần đây, vẻ ngoài tuấn mỹ anh tuấn của Lâm Hiên hấp dẫn không biết bao nhiêu thiên kim đến nhà cầu hôn.
Nhưng mà đều không ngoại lệ, Lâm Hiên đều cự tuyệt.
Hắn thật sự không có hứng nổi đối với một đám dong chi tục phấn này.
Mà nói đến thân thế của hắn.
Thật ra thì hắn là một người xuyên việt, từ mười lăm năm trước xuyên việt đến huyền huyễn thế giới tên là Thương Long đại lục này.
Không có hệ thống, thân phận cũng không hiển hách, chỉ là con trai độc nhất của một thương nhân bình thường trong Hương Thành.
Bởi vì cha đẻ qua đời sớm, hắn thuận lý thành chương kế thừa gia nghiệp.
Những năm gần đây, dựa vào tài phú cha đẻ tích lũy được, trải qua cuộc sống cá ướp muối sống an nhàn sung sướng.
Vốn cho rằng có thể sống hết đời như vậy.
Không ngờ được là theo tuổi tác gia tăng, tướng mạo hắn càng ngày càng suất khí tuấn mỹ.
Danh tiếng của hắn cũng từ Hương Thành một đường truyền ra khắp cả nước.
Thành tình nhân hoàn mỹ trong mắt vô số thiên kim tiểu thư.
Không phải sao, ngay cả con gái thừa tướng đều hạ mình đến cầu hôn.
Lâm Hiên không cần gặp cũng biết là những cô gái này không lọt nổi mắt xanh của mình.
Bởi vì bốn năm trước, hắn thấy được nữ nhân có thể nói là xinh đẹp nhất trên đời này.
Nàng ngũ quan như ngọc, tinh xảo đến mức khiến cho người sợ hãi thán phục.
Dáng người càng hoàn mỹ vô khuyết, mỗi một chỗ đều giống như được Tạo Vật Chủ tỉ mỉ điêu khắc mà thành.
Dù là so với hình ảnh do máy tính tạo ra ở kiếp trước thì Lâm Hiên cũng chưa từng nhìn thấy nữ tử nào đẹp như nàng cả.
Đáng tiếc là nữ tử này lại là một nữ tu cực kỳ kinh khủng.
Còn nhớ kỹ bốn năm trước.
Ngày đó hắn câu cá ở bờ sông, cứu được một nữ tu từ trên trời giáng xuống.
Sau khi nữ tu tỉnh lại, giống như là hổ đói, triền miên với hắn một trận.
Một đêm giày vò suýt chút nữa là biến hắn thành một cái xác khô.
Một lần đó Lâm Hiên xem như chân chính cảm nhận được cái gì gọi là "Mỹ nữ dã thú".
Quá đáng hơn là ngày thứ hai sau khi Lâm Hiên vừa tỉnh dậy thì phát hiện ra nữ tu đó đã biến mất.
Không có để lại bất cứ cái gì cả, khiến cho Lâm Hiên cảm thấy mình như bị bỏ rơi.
Chuyện này khiến cho Lâm Hiên không có chút hảo cảm nào đối với đám mỹ nữ này.
"Ai, thế giới chỉ để ý đến mặt đáng chết này, tất cả đều vì mặt của lão tử mà tới!"
Lâm Hiên vểnh chân lên bắt chéo chân, tiếp tục hưởng thụ mỹ thực rượu ngon.
Vẫn là cuộc sống cá ướp muối như thế này tốt nhất!
Lúc này, Triệu Vạn Phúc lại từ tiền viện đi đến.
"Thiếu gia, người đều bị đuổi đi."
"Nhanh như vậy?" Lâm Hiên có chút giật mình: "Triệu bá, hôm nay tốc độ rất nhanh a!"
Triệu Vạn Phúc ngượng ngùng cười một tiếng, lắc đầu nói: "Cũng không phải là ta đuổi các nàng đi mà là một nữ tử khác, nàng cũng muốn gặp ngươi."
"Không thấy!" Lâm Hiên nghe xong khoát tay chặn lại.
Triệu Vạn Phúc nghĩ nghĩ, nói ra: "Nữ tử này nhìn rất không bình thường."
"Cho dù có đặc thù như thế nào đi nữa cũng không gặp!" Lâm Hiên không chút do dự cự tuyệt lần nữa.
Triệu Vạn Phúc gật gật đầu, hắn trung thành tuyệt đối với Lâm gia, đương nhiên sẽ nghe theo thiếu gia phân phó.
...
Bên trong Huyền Băng Ngọc Liễn.
Nhược Ảnh nói ra: "Bệ hạ, Lâm Hiên đóng cửa không gặp, ta không nói thêm gì, cũng không có cưỡng ép dẫn hắn đến nơi đây."
Dù sao cũng là phu quân tương lai của Nữ Đế, nàng cũng không dám cưỡng ép làm gì với Lâm Hiên.
Hơn nữa Lâm Hiên đóng cửa không gặp, có nói nhiều như thế nào đi nữa cũng chỉ là nói nhảm, để Nữ Đế tự mình ra mặt tương đối tốt.
Đông Hoàng Tử U khẽ chau mày.
Phàm nhân này cũng kiêu ngạo lắm!
Suy nghĩ một hồi, nàng quyết định dẫn con đến tận cửa.
Dù sao bốn năm trước là mình phụ hắn, bây giờ bọn nhỏ ở bên người, không thể để cho quan hệ giữa hai người trở nên quá cứng.
Nghĩ đến đây, nàng lập tức bóp ra một đạo pháp quyết, dẫn theo bốn cô con gái lặng yên không một tiếng động tiến vào Lam Vân Quốc.
Lâm gia đại viện.
Triệu Vạn Phúc lại đi tới hậu viện: "Thiếu gia, lại có một nữ tử muốn gặp ngươi."
Lâm Hiên có chút cạn lời: "Hôm nay là ngày gì thế? Tại sao những nữ nhân này cứ như là dòng nước, chảy mãi không dứt?"
"Đúng vậy." Triệu Vạn Phúc cũng bất đắc dĩ gật đầu: "Nhưng mà nữ tử này càng đặc biệt hơn, không chỉ có dáng dấp đẹp hiếm thấy trên đời mà còn dẫn theo bốn cô con gái đáng yêu."
"Bốn cô con gái?" Lâm Hiên giật nảy cả mình.
Đây là muốn đến tận cửa, lấy sạch ăn sạch Lâm gia mình hay sao?
"Không gặp!" Lâm Hiên bất đắc dĩ vỗ trán một cái, những nữ nhân này người này còn kỳ quái hơn người kia!
Nhưng mà sau khi hắn vừa nói dứt câu.
Một luồng gió mang theo hương thơm thơm ngát thổi vào.
Lâm Hiên nhìn thấy một nữ tử cao gầy toàn thân tản ra ánh sáng thần thánh đứng ở trước mặt mình.
Sau đó bốn giọng nói non nớt vang lên.
"Hoá ra cha nhìn như thế này!"
"Nhìn cha thật sự rất là thú vị đó!"
"Quả nhiên cha cũng không có bình thường!"
"Ta muốn cho cha làm ngựa để cho ta cưỡi!"
Chương 3 Chương 3. Đi Bắc Huyền Thiên, cho ngươi tất cả những gì ngươi muốn!
Lâm Hiên bối rối.
Tình huống gì?
Mình biến thành cha của bốn đứa bé?
Ngẩng đầu, cẩn thận dò xét nữ tử mỹ lệ trước mắt.
Lâm Hiên lập tức kích động, từ trên ghế rơi xuống đất.
Bốn năm qua, khuôn mặt của nữ nhân này thỉnh thoảng lại xuất hiện trong đầu của hắn.
Mỗi lần nhớ tới, Lâm Hiên cũng nhịn không được run một cái.
Bởi vì nữ nhân này quá kinh khủng.
Cảm giác bị nàng chi phối, Lâm Hiên cảm thấy có chút sống không bằng chết.
Không ngờ được là bốn năm sau, nàng tìm tới cửa!
"Cha chơi thật vui!"
Tứ nha đầu Tuyền Ấu nghĩ Lâm Hiên đang trêu chọc các nàng, lập tức nhún nhảy một cái đi tới trước mặt Lâm Hiên.
Duỗi bắp chân ra, cưỡi trên người Lâm Hiên.
"Cha, giá! Giá! Giá!"
Nàng đã muốn cha làm ngựa cho mình cưỡi lâu rồi.
Không ngờ được là vừa mới nhìn thấy cha thì hắn lập tức nằm xuống đất.
Cha thật là tốt!
Ba nha đầu khác nhìn thấy Tuyền Ấu thân cận với cha như thế, cũng nhao nhao đi lên, ôm lấy Lâm Hiên.
Giờ khắc này, trong ngực, trên người Lâm Hiên đều là tiểu nha đầu mềm mềm, suýt chút làm cho tim hắn bị hoà tan.
Hắn nằm mộng cũng không ngờ được là mình lại có bốn cô con gái đẹp đẽ mỹ lệ như vậy.
Mà nhìn thấy Lâm Hiên chơi đùa với bốn cô con gái.
Triệu Vạn Phúc nở một nụ cười cực kỳ vui vẻ.
Hắn nghe Lâm Hiên đề cập tới một đêm gặp gỡ bất ngờ với Đông Hoàng Tử U.
Nhưng mà hắn hoàn toàn không ngờ được là chỉ chớp mắt bốn năm, đại thiếu gia nhà mình lại có bốn cô con gái.
"Lão gia, ngài trên trời có linh thiêng cũng yên tâm rồi."
"Thiếu gia hắn có bốn cô con gái, Lâm gia ngài có hậu a!"
Triệu Vạn Phúc kích động đến nước mắt chảy xuống.
Mà Đông Hoàng Tử U thì lãnh đạm nhìn Lâm Hiên.
Trong lòng khẽ thở dài một cái.
Không ngờ được là đường đường là chí tôn Bắc Huyền Thiên, nam nhân của mình lại lười biếng bình thường như thế.
Nếu không phải vì bốn cô con gái, nàng sẽ không tới đây!
Ho nhẹ một tiếng, Đông Hoàng Tử U nói ra: "Bốn năm không thấy, ngươi vẫn như cũ."
Tuyền Ấu cưỡi trên cổ Lâm Hiên, trong ngực ôm Tuyền Châu, vất vả ngồi dậy, nói ra: "Ngươi cũng thế."
Đông Hoàng Tử U: "Quên giới thiệu một chút, ta là Đông Hoàng Tử U của Bắc Huyền Thiên."
"À." Lâm Hiên vẻ mặt bình tĩnh, hắn không biết Bắc Huyền Thiên cái gì đó, cũng không biết Đông Hoàng Tử U có lai lịch ra sao.
Ngược lại Triệu Vạn Phúc Triệu bá đang đứng bên cạnh sợ đến hai chân khẽ run rẩy, suýt chút quỳ xuống đất.
"Thiếu gia, phu nhân nàng lại là Nữ Đế Bắc Huyền Thiên!"
Đối với Bắc Huyền Thiên, rất nhiều người trong Thương Long đại lục cũng không xa lạ gì.
Đó là một vùng đất giá lạnh ở cực bắc.
Có mười vạn quốc gia lớn nhỏ, là một cái thế giới truyền kỳ áp đảo Thương Long đại lục.
Mà ở trong Bắc Huyền Thiên, chỉ có Hoàng tộc chí cao mới họ Đông Hoàng.
Hạ giới đã có truyền ngôn, bốn năm trước Bắc Huyền Thiên xuất hiện một vị Nữ Đế khoáng cổ thước kim.
Kết hợp khí chất cực kỳ bá khí của Đông Hoàng Tử U, Triệu Vạn Phúc lập tức đoán được, nàng chính là vị Nữ Đế đó!
Nghe được Triệu Vạn Phúc nói như vậy, Lâm Hiên mặt ngoài bình tĩnh nhưng trong lòng thì chấn động như biển gầm.
Ai da, hoá ra người đứng ở trước mặt mình đúng là Nữ Đế Bắc Huyền Thiên.
Trò đùa này hơi lớn rồi đó!
Bình phục tâm tình, Lâm Hiên hỏi: "Hôm nay ngươi đến đây là muốn làm gì?"
"Vì bọn nhỏ thiếu thốn tình thương của cha, dẫn ngươi về Bắc Huyền Thiên, cưới ngươi làm chồng." Đông Hoàng Tử U sắc mặt bình thản nói.
"Cưới ta?" Lâm Hiên im lặng một lúc, nói: "Nói đùa cái gì! Bản thiếu gia đường đường là nam nhi bảy thuớc, cho dù có kết hôn thì cũng phải là ta cưới ngươi gả mới đúng!"
Lúc đầu, hắn không có ý định dây dưa thêm với Đông Hoàng Tử U nữa.
Nhưng bốn cô con gái này thực sự quá đáng yêu, máu mủ tình thâm thân tình khiến cho trong lúc nhất thời Lâm Hiên tình thương của cha bạo rạp.
Vì bọn nhỏ, hắn có thể miễn cưỡng chấp nhận Đông Hoàng Tử U.
Nhưng muốn cho hắn xuất giá, chuyện này tuyệt đối không thể nào!
Nam nhân, tuyệt đối không thể mất đi tôn nghiêm của mình!
"A." Đông Hoàng Tử U cười lạnh một tiếng: "Ngươi cưới ta? Ngươi dựa vào cái gì?"
Thân làm một Nữ Đế, thích khống chế tất cả mọi chuyện.
Nhưng bây giờ, Lâm Hiên lại phản bác lại yêu cầu của nàng, còn muốn cho nàng xuất giá.
Đông Hoàng Tử U nàng sao có thể gả cho một phàm nhân?
"Chỉ dựa vào chuyện ta là cha của bọn nhỏ!" Lâm Hiên lạnh nhạt nói.
Đông Hoàng Tử U: "..."
Bầu không khí nhất thời lâm vào giằng co.
Triệu Vạn Phúc vội vàng khuyên nhủ: "Nữ Đế bệ hạ, thiếu gia, chuyện kết hôn có thể bàn lại sau, bây giờ nên lo cho mấy đứa nhỏ trước đã."
Đông Hoàng Tử U khẽ thở ra một hơi: "Những năm gần đây, bọn nhỏ thiếu thốn quá nhiều tình thương của cha, vì các nàng, đi theo ta đi."
"Đến Bắc Huyền Thiên, ta có thể cho ngươi tất cả những gì ngươi muốn."
"Quyền lợi, tài phú, tu vi, Thần khí, thọ nguyên, đều sẽ có."
"Ta không cầu gì khác, chỉ cần ngươi đối xử tốt với bọn nhỏ."
Lâm Hiên nói: "Đương nhiên là ta sẽ đối xử tốt với con của mình."
Đông Hoàng Tử U gật gật đầu, chuyện này nàng có thể nhìn ra được
"Vậy bây giờ chúng ta đi thôi!" Đông Hoàng Tử U chuẩn bị quay người.
Lâm Hiên lộ vẻ do dự.
Cũng không phải hắn không muốn làm bạn nuôi dưỡng bốn đứa bé này.
Chỉ là bây giờ hắn không có sở trường, ngoại trừ cá ướp muối hưởng thụ cuộc sống ra thì hoàn toàn không biết gì khác.
Muốn để hắn biến thành một vú em, chăm con, đây là chuyện mà hắn nghĩ cũng không dám nghĩ tới!
Đinh!
Lúc này, một dòng điện xuất hiện trong cơ thể Lâm Hiên.
Giống như trong trẻo mà máy móc vang lên.
"Sủng Oa Cuồng Ma Nãi Ba Hệ Thống kích hoạt thành công!"
"Lần đầu khóa lại, ban thưởng gói quà lớn tân thủ!"
"Có nhận lấy hay không?"
Trong lòng Lâm Hiên cuồng hỉ, rốt cục có hệ thống!
Chức năng hệ thống chỉ cần nhìn tên là có thể biết được.
Lâm Hiên cảm thấy những khó khăn liên quan đến chăm con có thể giải quyết được một cách dễ dàng!
Chương 4 Chương 4. Đi Bắc Huyền Thiên, cho ngươi tất cả những gì ngươi muốn! (2)
Hít sâu một hơi, hắn mặc niệm ở trong lòng: "Nhận lấy!"
"Gói quà tân thủ nhận thành công, mở ra hay không?"
"Mở!"
"Chúc mừng túc chủ, nhận được bị động thần kỹ 'Vô Địch Cấm Vực'!"
"Chúc mừng túc chủ, nhận được trù nghệ cấp tông sư!"
"Chúc mừng túc chủ, nhận được giáo trình vú em hoàn mỹ X1!"
Nhìn thấy hệ thống cho ra ban thưởng tân thủ, Lâm Hiên lại tâm huyết sôi trào, phần thưởng nhìn rất lợi hại nha.
Lúc này hệ thống giải thích.
Vô Địch Cấm Vực: Bị động thần kỹ.
Có được thần kỹ này, trong phạm vi nhất định xung quanh Lâm Hiên sẽ tự động hình thành một cái khu vực bảo hộ vô địch.
Theo tu vi gia tăng, phạm vi khu vực bảo hộ cũng theo đó mà tăng lớn.
Mà giáo trình vú em hoàn mỹ chính là một phần tư liệu học tập.
Tất cả tin tức tư liệu sẽ tự động đưa vào trong đầu Lâm Hiên, để cho hắn biến thành một vú em hoàn mỹ trong nháy mắt.
Trù nghệ cấp tông sư, không cần hệ thống giải thích, Lâm Hiên cũng biết có làm được cái gì.
"Có rút phần thưởng ra hay không?" Hệ thống hỏi.
Lâm Hiên nói thầm ở trong lòng: "Rút ra!"
Có được những phần thưởng này, Lâm Hiên chẳng những lập tức có thể thành một vú em hợp cách.
Hơn nữa cũng không cần phải lo lắng bởi vì tu vi quá thấp mà gặp được nguy hiểm ở Bắc Huyền Thiên.
Không thể không nói, hệ thống ban thưởng thật sự quá tri kỷ .
Đinh!
"Thành công rút ra bị động thần kỹ 'Vô Địch Cấm Vực'!"
"Thành công rút ra trù nghệ cấp tông sư!"
"Thành công rút ra giáo trình vú em hoàn mỹ! Tư liệu đang nhập... 20%... 100%, hoàn thành!"
"Cha! Cha! Nhanh lên, giá giá, chở ta về nhà!"
Tuyền Ấu đưa tay nhỏ lôi lỗ tai Lâm Hiên, sốt ruột quơ chân.
Không đợi Lâm Hiên lấy lại tinh thần, Tuyền Châu kéo tay Lâm Hiên nói ra: "Cha, đi với chúng ta đi."
"Đúng thế, cha, đi thôi!"
Tuyền Hi và Tuyền Hàm cũng chờ mong.
Nhìn thấy ánh mắt non nớt nhưng tràn đầy chờ mong của các nàng, Lâm Hiên không nỡ từ chối.
Hơn nữa, ở chỗ này cũng không có ổn cho lắm.
Mỗi ngày đều có nhiều nữ tử như vậy tới cửa cầu hôn, ảnh hưởng không tốt tới mấy đứa nhỏ.
"Được, cha theo các ngươi về nhà." Lâm Hiên cưng chiều dùng tay vuốt vuốt đầu bốn tiểu nha đầu.
Khoé miệng Đông Hoàng Tử U nở một nụ cười khó mà phát hiện ra được.
Lâm Hiên hỏi: "Các bảo bối, các ngươi tên là gì?"
Chơi với bốn cô con gái lâu như vậy, Lâm Hiên cũng muốn biết tên của các nàng nhưng chưa có dịp hỏi.
Tuyền Châu giơ tay nhỏ lên: "Cha, ta tên là Tuyền Châu!"
Tuyền Hi đưa cánh hoa trong tay cho Lâm Hiên: "Ta tên là Tuyền Hi!"
Tuyền Hàm nhếch môi cười ngọt: ngào "Ta tên là Tuyền Hàm!"
"Vậy còn ngươi?" Lâm Hiên ôm Tuyền Ấu trên đỉnh đầu xuống.
Tuyền Ấu ôm lấy cánh tay Lâm Hiên, không muốn xuống đất, đu lơ lửng giữa không trung: "Cha, ta tên là Tuyền Ấu!"
"Được rồi, ta biết rồi."
Lâm Hiên ghi nhớ tên và điểm đặc thù của bốn cô con gái vào lòng.
Có được giáo trình vú em hoàn mỹ, hắn có thể lập tức phân biệt được bốn cô con gái của mình.
Chủ yếu là đến từ ngoại hình và tính cách.
Dựa theo Lâm Hiên quan sát.
Đại nữ nhi Tuyền Châu coi trọng lễ nghi nhất, nhất cử nhất động của nàng đều chứa phong thái cao quý của hoàng gia.
Nhị nữ nhi Tuyền Hi là tiểu khả ái siêu cấp, cười lên trên gương mặt nhỏ nhắn phún phính có hai cái lúm đồng tiền nhỏ.
Tam nữ nhi Tuyền Hàm tính cách tương đối ngại ngùng, nhìn văn tĩnh văn nhã, sau khi lớn lên tuyệt đối là một đóa Bạch Mẫu Đơn thánh khiết.
Tứ nữ nhi Tuyền Ấu, không cần nhiều lời, chắc chắn là một tiểu ma đầu.
Nếu đổi lại người ngoài, muốn chăm sóc bốn cô con gái này thì sợ là sẽ khó mà làm được.
Nhưng bây giờ Lâm Hiên đã tính trước, hoàn toàn không sợ đủ loại khiêu chiến tương lai.
"Các bảo bối, cha còn có việc phải xử lý, các ngươi đi qua một bên chơi đi." Sau đó Lâm Hiên cho bốn cô con gái rời khỏi đây trước.
Tuyền Châu lập tức lên tiếng gọi ba muội muội đến bên cạnh.
Lâm Hiên nói với Đông Hoàng Tử U: "Ta có thể theo ngươi đi Bắc Huyền Thiên, nhưng ngươi cũng phải đồng ý với ta hai chuyện."
Đông Hoàng Tử U gật gật đầu: "Ngươi nói."
"Thứ nhất, để Triệu bá theo ta." Lâm Hiên nhìn thoáng qua Triệu Vạn Phúc.
Trước khi hắn sinh ra thì Triệu bá đã ở Lâm gia, dốc lòng chăm sóc hắn và trung thành với Lâm gia.
Bây giờ đi Bắc Huyền Thiên, dẫn Triệu bá đi hưởng phúc, cũng coi là báo đáp hắn.
Triệu Vạn Phúc lắc đầu nói: "Thiếu gia, ta không đi được, người già hoài cựu, ta chỉ muốn ở lại chỗ này thôi."
"Vậy được rồi."
Lâm Hiên lại đưa mắt nhìn về phía Đông Hoàng Tử U: "Triệu bá khi còn trẻ từng tập võ, ngươi có biện pháp để hắn trở nên mạnh hơn hay không?"
Hắn suy nghĩ, mỗi ngày Lâm gia đều có nhiều người tới cửa như vậy.
Mình đi, Triệu bá gặp phải áp lực lớn hơn nữa.
Lỡ như có người gây chuyện, hắn phải trấn tràng được mới được.
Đông Hoàng Tử U mỉm cười: "Cái này đơn giản."
Nàng vung ngọc thủ lên, lấy ra một cái ngọc giản truyền công toàn thân tiên khí lượn lờ.
"Ngọc giản này ghi chép công pháp Thánh giai."
"Ngươi tuy là Thông Huyền Cảnh, hạn mức cao nhất không cao."
"Nhưng dựa vào công pháp này, nhiều nhất một tháng thì ngươi có thể tăng lên đến Thần Phách Cảnh."
"Tạ Nữ Đế bệ hạ!" Triệu Vạn Phúc vẻ mặt chấn kinh, vội vàng cầm lấy truyền công ngọc giản.
Ở giới võ đạo trong Thương Long đại lục, tu vi cảnh giới có phân chia cực kỳ nghiêm khắc.
Thông Huyền, Linh Luân, Thần Phách, Tôn Giả, Đế Cảnh, Đại Thánh, Cổ Thần, Thiên Quân...
Một bộ công pháp thì có thể để hắn từ Thông Huyền Cảnh phi tốc tăng lên tới Thần Phách Cảnh, có thể nói là tốc độ kỳ tích.
Nếu như là trước kia, Triệu Vạn Phúc nằm mơ cũng không dám mơ như thế.
Dù sao, thiên phú hắn có hạn, tuổi tác cũng không nhỏ, căn cốt thiên phú đã định hình.
Nhưng những chuyện này đối với Nữ Đế Đông Hoàng Tử U thì hoàn toàn không phải là vấn đề.
Triệu Vạn Phúc biết rõ, bộ ngọc giản truyền công trong tay mình nếu lưu truyền ra thì sẽ khiến cho toàn bộ đại lục điên cuồng tranh đoạt.
Chương 5 Chương 5. Có thể trở thành nam nhân của Nữ Đế, chắc chắn có chỗ hơn người!
"Chuyện thứ hai?" Đông Hoàng Tử U quay qua nhìn Lâm Hiên.
"Đi tạm biệt cha ta." Ánh mắt Lâm Hiên tối sầm lại.
...
Một khu mộ địa trong Hương Thành.
Lâm Hiên dẫn bốn cô con gái đứng trước mộ bi của phụ thân.
"Cha, có một chuyện vui lớn phải nói cho ngươi, chính là ta có con gái, hơn nữa còn là bốn!"
"Ngươi nằm mơ cũng không ngờ được là mình sẽ có bốn cháu gái chứ?"
"Đáng tiếc, ngươi đi quá sớm, không thể tận mắt nhìn bốn đứa bé đáng yêu này!"
Hít sâu một hơi, Lâm Hiên khom người cúi đầu:
"Hôm nay, ta muốn dẫn theo bọn nhỏ rời khỏi nơi này, một mình ngươi đừng có ngại cô đơn, Triệu bá sẽ thường tới thăm ngươi."
Sau khi nói xong, Lâm Hiên dẫn theo bốn cô con gái quay người rời khỏi đây.
Cách đó không xa, Đông Hoàng Tử U đứng ở nơi đó nhìn chằm chằm bọn họ.
Đợi đến bọn họ đến gần, bóp ra một đạo pháp quyết.
Dẫn theo Lâm Hiên và bốn cô con gái phá vỡ hư không, hóa thành một đạo quang ảnh bay tới bầu trời phương bắc.
Bắc Huyền Thiên.
Thế giới màu trắng mênh mông bát ngát.
Bao phủ trong làn áo bạc, có thể thấy được bông tuyết trắng muốt đang bay múa khắp nơi.
Từng dòng linh khí thuần trắng trôi nổi trong không khí, khiến cho trong này giống như một thần tiên băng cảnh.
Vượt qua dự kiến của Lâm Hiên là nhiệt độ không khí nơi này cũng không thấp, ngược lại cực kỳ thích hợp.
Đông Hoàng Tử U dẫn theo hắn phi hành ba ngàn vạn dặm, rốt cục đi tới biểu tượng cho quyền lực cao nhất ở bên trong Bắc Huyền Thiên, Huyền Băng Cung.
"Nơi này chính là cung điện của ta." Đông Hoàng Tử U từ tốn nói.
Sau đó nàng dẫn theo Lâm Hiên và bọn nhỏ đáp xuống đất.
Trong cung điện, thị vệ thấy được nàng giáng lâm, nhao nhao lộ ra dáng vẻ vô cùng tôn kính, quỳ một chân xuống đất hành lễ.
Đông Hoàng Tử U dẫn theo Lâm Hiên và bọn nhỏ đi đến hậu viện Huyền Băng Cung.
Dọc theo con đường này, phàm là người nhìn thấy Lâm Hiên đều lộ ra vẻ hâm mộ và tán thưởng.
Có thể trở thành nam nhân của Huyền Băng Nữ Đế, đây là mộng tưởng của tất cả nam nhân trong toàn bộ Bắc Huyền Thiên, thậm chí Cửu Thiên Tiên Vực.
Lâm Hiên làm được chuyện vô số nam nhân nghĩ cũng không dám nghĩ, muốn nói không hâm mộ hắn thì là nói láo.
Đương nhiên, những người trong Huyền Băng Cung này đều cảm thấy có thể trở thành nam nhân của Nữ Đế, chắc chắn có chỗ hơn người.
Bởi vậy hâm mộ thì hâm mộ, không ai ghen ghét và căm thù Lâm Hiên.
Lâm Hiên nhanh chóng đi theo Đông Hoàng Tử U vào hậu viện Huyền Băng Cung, Thủy Tinh Cung.
"Toà Thủy Tinh Cung này chiếm diện tích một trăm vạn dặm, chính là chỗ ở của bọn nhỏ."
"Sau này ngươi ở chung với bọn nhỏ đi."
Đông Hoàng Tử U gọi thủ vệ và nô bộc Thủy Tinh Cung qua.
Sau khi nói ra thân phận của Lâm Hiên, Đông Hoàng Tử U nói sau này tất cả bọn họ đều phải nghe lời của Lâm Hiên.
Vừa mới an bài xong những chuyện này, Nhược Ảnh từ bên trong hắc quang đi ra, hành lễ nói:
"Bệ hạ, Thiên Ma Giới có dị động, chư vị đại thần đang ở tiền điện đợi ngài đi thương nghị."
Đông Hoàng Tử U nhìn về phía Lâm Hiên: "Ta bận rộn sự vụ, sau này bọn nhỏ do ngươi chăm sóc."
"Ừm." Lâm Hiên gật gật đầu.
Sau đó Đông Hoàng Tử U dẫn theo Nhược Ảnh rời khỏi đây.
Lâm Hiên nhìn bốn cô con gái đáng yêu: "Các bảo bối, dẫn cha đi xem phòng của các ngươi trước đi."
Muốn làm một vú em hoàn mỹ, cần phải bắt đầu từ cuộc sống thường ngày của bọn nhỏ.
Tuyền Ấu nghe xong, vội vàng kéo tay Lâm Hiên: "Cha, ngươi phải đến phòng của ta trước!"
Tuyền Châu lộ ra vẻ hoảng sợ: "Cha, trong phòng Tuyền Ấu nuôi rất nhiều yêu thú đáng sợ, một con lớn nhất là Cửu Lân Ban Xà, dáng dấp thật là đang sợ!"
Lâm Hiên không khỏi nhíu mày một cái, ai da, tứ nữ nhi là tiểu ma đầu, đúng là khẩu vị nặng!
Tuyền Hi cười hì hì ôm cánh tay Lâm Hiên: "Cha, đi phòng của ta, ta có rất nhiều hoa đẹp!"
Tuyền Hàm vội vàng nói: "Cha, trong phòng ta cũng có hoa, còn có rất nhiều Thuỷ Tinh Ngư đẹp mắt."
Lâm Hiên yên lặng gật đầu, vẫn là sở thích của nhị nữ nhi và tam nữ nhi bình thường một chút.
"Không không không, cha phải đến phòng của ta trước!" Tuyền Ấu giống dây leo, quấn trên đùi Lâm Hiên.
Làm bộ nếu như không đồng ý với nàng thì nàng sẽ không leo xuống.
Lâm Hiên quan sát biểu cảm trên một mặt của bốn cô con gái, không khỏi lắc đầu cười một tiếng.
Có thể nhìn ra được, bốn tiểu nha đầu đều đang tranh thủ tình cảm.
Trong lòng các nàng, Lâm Hiên đi xem phòng ai trước thì đại biểu cho Lâm Hiên thương người đó nhất.
Mà như vậy cũng xảy ra vấn đề, Lâm Hiên phải đi xem phòng của ai trước mới không khiến cho ba cô con gái còn lại không đau lòng?
Nghĩ nghĩ, Lâm Hiên nói ra: "Các bảo bối, cha còn chưa có phòng, không bằng chúng ta cùng nhau đi xem phòng của ta trước có được hay không?"
Lâm Hiên cảm thấy biện pháp tốt nhất để giải quyết khi bọn nhỏ phân cao thấp với nhau chính là di chuyển sự chú ý của bọn nhỏ.
Đợi đến khi các nàng không thèm để ý nữa thì mới lần lượt đi xem phòng của các nàng.
"Được!"
Bốn cô con gái đồng thời hưng phấn vỗ tay.
Lâm Hiên thấy thế thì âm thầm cười một tiếng, có được giáo trình vú em hoàn mỹ, đối phó đám con nít này thì có thể nói là thành tạo điêu luyện.
Những người hầu đang đứng bên cạnh nhìn thấy mọi chuyện, nhao nhao lộ ra vẻ tán thưởng.
Không hổ là đế phu, chiêu này chơi thật trượt.
Sau đó, có người hầu dẫn dắt, Lâm Hiên dẫn theo bọn nhỏ đi tới phòng của mình.
Nói là phòng nhưng thật ra thì quy mô có thể so với một tòa cung điện xa hoa.
Bên trong chẳng những trang hoàng vô cùng tráng lệ, tất cả công trình cũng cái gì cần có đều có.
Bàn gỗ tử đàn, cửa sổ sơn kim, sàn nhà thủy tinh, hoa quỳnh xâu đỉnh.
Tất cả mọi thứ đập vào mắt đều hiển thị rõ sự tôn quý xa hoa.
"Đế phu, đây là phòng do bệ hạ chọn cho ngài." Người hầu cung kính nói.
Lâm Hiên gật gật đầu, xem ra Đông Hoàng Tử U không hề lạnh lẽo như hắn thấy.
Thương Long đại lục.
Không trung cao vạn trượng, mây bay mù mịt.
Chín con Kim Long to lớn du tẩu cực nhanh bên trong tầng mây.
Mỗi một con Kim Long đều cột một sợi dây xích.
Mà chín sợi xích sắt kéo một cái ngọc liễn xa to lớn.
Ngọc liễn xa này bề ngoài óng ánh trong suốt, Huyền Băng Chi Khí quấn quanh, tràn ngập cảm giác xa hoa thần bí.
Chỗ nó đến có cầu vồng mở đường.
Chẳng những tráng lệ xa hoa mà còn tràn đầy khí thế không ai bì nổi.
Có nhân sĩ tinh mắt bị chấn kinh.
"Huyền Băng Ngọc Liễn! Đây là Đế Hoàng Liễn Xa của Huyền Băng Nữ Đế!"
"Huyền Băng Nữ Đế chính là chúa tể Bắc Huyền Thiên, tại sao nàng lại đến hạ giới?"
"Cửu Long kéo xe, Huyền Băng Nữ Đế quả không phải bình thường!"
Ở trên Thương Long đại lục có Cửu Trọng Thiên.
Trong đó có nhất trọng tên là Bắc Huyền Thiên.
Chính là một phương thiên địa bên trong nơi giá lạnh cực bắc.
Bên trong Bắc Huyền Thiên có tổng cộng mười vạn quốc gia lớn nhỏ.
Mà chúa tể thống lĩnh những quốc gia này chính là một nữ tử tên là Đông Hoàng Tử U.
Nàng niên hiệu Huyền Băng, chính là đệ nhất cường giả được Bắc Huyền Thiên công nhận.
Trên toàn bộ tinh cầu, nàng là tuyệt đỉnh cao thủ xếp hạng hàng đầu.
Không biết có bao nhiêu thiên kiêu hào kiệt nghe danh hào của nàng mà không ngừng run rẩy.
Ngày hôm nay.
Người ở Thương Long đại lục hoàn toàn không ngờ được là Huyền Băng Nữ Đế lại hạ giới!
Giờ phút này.
Trong đại sảnh xa hoa trong Huyền Băng Ngọc Liễn, một nữ tử mỹ lệ tuổi vừa chừng hai mươi đang ngồi ngay thẳng trong đó.
Nàng mặt một bộ trường bào màu tử kim, ống tay áo có viền thuần kim, phía trên thêu đồ án Phượng Hoàng tinh xảo.
Phục sức tinh mỹ tuyệt luân như thế làm nổi bật khuôn mặt nhỏ trắng nõn như ngọc của nàng, khiến cho nó càng thêm rực rỡ tinh xảo.
Phảng phất ở trước mặt nàng, mặt trời đều phải trở nên ảm đạm phai mờ.
Nàng chính là Huyền Băng Nữ Đế, Đông Hoàng Tử U!
"Ai!"
Đông Hoàng Tử U chính là cường giả Đế Cảnh.
Chỉ cần nàng buông thần niệm ra thì có thể lắng nghe giọng nói của mọi người ở vạn trượng phía dưới mặt đất.
Nghe được mọi người bàn tán ầm ĩ, nàng nhịn không được lắc đầu thở dài.
Lúc đầu, nàng sẽ không dễ hạ giới.
Chỉ vì hôm nay có một chuyện không thể không làm.
Đó chính là giúp bốn cô con gái đáng yêu của nàng tìm cha ruột.
Còn nhớ bốn năm trước, nàng bị mười hai cường giả Chuẩn Đế Cảnh vây công.
Một đường vừa đánh vừa lui từ Bắc Huyền Thiên đi tới hạ giới Thương Long đại lục.
Mặc dù cuối cùng nàng thành công đánh lui mười hai cường giả Chuẩn Đế Cảnh nhưng cũng kiệt sức.
Từ cao vạn trượng rớt xuống sông.
Không ngờ được là vừa lúc đụng phải một hoàn khố công tử câu cá ở bờ sông, cứu được mình.
Nhìn thấy dáng dấp công tử đó cực kỳ tuấn mỹ, lại muốn nhanh chóng tăng cao tu vi trở về báo thù.
Đông Hoàng Tử U cắn răng một cái, quyết định sử dụng tuyệt học cấm kỵ song tu với công tử này.
Nói là song tu, nhưng thật ra thì chính là cưỡng ép cướp lấy Thuần Dương Chi Khí trong cơ thể công tử, giúp mình đột phá gông cùm xiềng xích tu vi.
Một đêm qua đi, nàng thành công!
Vì không để cho địch nhân tìm tới mình, liên lụy công tử phàm nhân vô tội này.
Trước khi công tử tỉnh lại, nàng lặng lẽ rời khỏi đây.
Vốn cho rằng chuyến đi này chính là vĩnh viễn không còn gặp lại nhau nữa.
Nào nghĩ tới sau khi trở về không bao lâu nàng phát hiện mình mang thai.
Dưới tác dụng của mẫu tính, nàng quyết định sinh con nuôi dưỡng.
Không nghĩ tới một thai sinh bốn!
Hơn nữa còn đều là con gái!
Chuyện này khc người lần đầu tiên làm mẹ như Nữ Đế Đông Hoàng Tử U bối rối.
Ba năm này, nàng vừa vất vả chuyện của Bắc Huyền Thiên vừa phải chăm sóc bốn đứa bé.
Có thể nói là sứt đầu mẻ trán!
Nhưng mà như vậy còn không phải chỗ mấu chốt nhất.
Theo bọn nhỏ dần dần lớn lên, các nàng vẫn muốn biết rõ cha ruột của mình là ai.
Dù sao.
Nhìn thấy những đứa nhỏ khác đều có phụ mẫu.
Trong lòng bốn cô con gái này cũng có chút khó chịu?
Vì cho con mình có được một gia đình hoàn chỉnh, Đông Hoàng Tử U quyết định hạ giới, tìm người công tử lúc trước.
Kết hôn với hắn, để hắn đền bù tình thương của cha mà bọn nhỏ mất đi.
Mà thông qua tìm hiểu, nàng thành công tìm được nam nhân xa cách bốn năm đó.
Lam Vân Quốc, Lâm Hiên!
"Mẫu thân, cha ở Lam Vân Quốc thật sao?"
Đại nữ nhi Tuyền Châu, mặc một bộ váy công chúa màu vàng, tuổi còn nhỏ nhưng khí chất vô song, mỹ lệ như hoa.
Nàng chớp mắt to mong đợi, hỏi.
"Ừm!" Đông Hoàng Tử U khẳng định.
"Quá tốt rồi! Rốt cục có thể gặp cha!"
Tứ nữ nhi Tuyền Ấu, để hai cái búi tóc, tinh nghịch nhảy lên, đôi tay nhỏ dùng sức đập mấy cái.
Nhị nữ nhi Tuyền Hi, cười lên có lúm đồng tiền nhỏ đáng yêu.
Nàng nhìn một cánh hoa trong tay: "Chờ nhìn thấy cha, ta sẽ tặng hoa cho hắn!"
Tam nữ nhi Tuyền Hàm, mặc váy công chúa trắng noãn, như một đoá bạch liên nở rộ.
Nàng tràn ngập mong đợi dùng tay xoa cằm: "Rất muốn nhanh chóng nhìn thấy được cha!"
Đông Hoàng Tử U nhìn thấy biểu cảm trên mặt bốn cô con gái.
Trong lòng âm thầm cảm thán, chuyến này đến đúng rồi.
Vì con gái, nàng sẽ phá lệ để phàm nhân Lâm Hiên này tiến vào Bắc Huyền Thiên.
"Bệ hạ, ba trăm dặm phía trước chính là quốc cảnh Lam Vân Quốc."
Lúc này một nữ tử tóc bạc mặc áo đen bó sát người, dáng người yểu điệu nóng bỏng đi lên nói.
Nàng chính là tướng tài đắc lực của Đông Hoàng Tử U, Nhược Ảnh!
"Huyền Băng Ngọc Liễn không thích hợp tiến vào Lam Vân Quốc, nếu không sẽ gây ra oanh động càng lớn, đậu ở chỗ này đi."
"Bây giờ ngươi đi tìm Lâm Hiên, dẫn hắn tới đây gặp ta."
Đông Hoàng Tử U bình tĩnh nói.
"Rõ!" Nhược Ảnh lập tức hóa thành một đạo hắc quang biến mất.
...
Lam Vân Quốc.
Hương Thành.
Phía trước một cái viện lạc không quá lớn nào đó, trên con đường chật hẹp đầy ắp người.
Đưa mắt nhìn lại, tất cả đều là nữ tử tuổi vừa mới chừng hai mươi tuổi.
Chương 2 Chương 2. Nữ Đế hạ giới, dẫn bốn cô con gái đến nhà! (2)
Các nàng từng người ăn mặc trang điểm lộng lẫy, khí chất ung dung.
Tranh nhau chen lấn chen đi đến cổng, chỉ hận không thể xông đi vào.
"Lâm lang, ra gặp ta một lần đi!"
"Lâm công tử, ta đã đợi ngươi bảy ngày bảy đêm, rốt cuộc khi nào ngươi lộ diện?"
"Lâm công tử, ta là con gái thừa tướng, mong ngươi để cho ta gặp một lần!"
...
Nghe được tiếng hô tê tâm liệt phế của chúng nữ tử bên ngoài viện.
Quản gia Lâm gia đại viện, Triệu Vạn Phúc lắc đầu thở dài.
Hắn vội vàng đi vào hậu viện, nhìn thiếu gia Lâm Hiên nằm trên ghế mây ăn nho, uống rượu ngon nói ra:
"Thiếu gia, ngay cả con gái thừa tướng cũng tới, ngươi vẫn nên ra gặp các nàng một lần đi!"
Lâm Hiên ném nho, cau mày nói: "Một đám dong chi tục phấn, đuổi các nàng đi hết đi!"
Những năm gần đây, vẻ ngoài tuấn mỹ anh tuấn của Lâm Hiên hấp dẫn không biết bao nhiêu thiên kim đến nhà cầu hôn.
Nhưng mà đều không ngoại lệ, Lâm Hiên đều cự tuyệt.
Hắn thật sự không có hứng nổi đối với một đám dong chi tục phấn này.
Mà nói đến thân thế của hắn.
Thật ra thì hắn là một người xuyên việt, từ mười lăm năm trước xuyên việt đến huyền huyễn thế giới tên là Thương Long đại lục này.
Không có hệ thống, thân phận cũng không hiển hách, chỉ là con trai độc nhất của một thương nhân bình thường trong Hương Thành.
Bởi vì cha đẻ qua đời sớm, hắn thuận lý thành chương kế thừa gia nghiệp.
Những năm gần đây, dựa vào tài phú cha đẻ tích lũy được, trải qua cuộc sống cá ướp muối sống an nhàn sung sướng.
Vốn cho rằng có thể sống hết đời như vậy.
Không ngờ được là theo tuổi tác gia tăng, tướng mạo hắn càng ngày càng suất khí tuấn mỹ.
Danh tiếng của hắn cũng từ Hương Thành một đường truyền ra khắp cả nước.
Thành tình nhân hoàn mỹ trong mắt vô số thiên kim tiểu thư.
Không phải sao, ngay cả con gái thừa tướng đều hạ mình đến cầu hôn.
Lâm Hiên không cần gặp cũng biết là những cô gái này không lọt nổi mắt xanh của mình.
Bởi vì bốn năm trước, hắn thấy được nữ nhân có thể nói là xinh đẹp nhất trên đời này.
Nàng ngũ quan như ngọc, tinh xảo đến mức khiến cho người sợ hãi thán phục.
Dáng người càng hoàn mỹ vô khuyết, mỗi một chỗ đều giống như được Tạo Vật Chủ tỉ mỉ điêu khắc mà thành.
Dù là so với hình ảnh do máy tính tạo ra ở kiếp trước thì Lâm Hiên cũng chưa từng nhìn thấy nữ tử nào đẹp như nàng cả.
Đáng tiếc là nữ tử này lại là một nữ tu cực kỳ kinh khủng.
Còn nhớ kỹ bốn năm trước.
Ngày đó hắn câu cá ở bờ sông, cứu được một nữ tu từ trên trời giáng xuống.
Sau khi nữ tu tỉnh lại, giống như là hổ đói, triền miên với hắn một trận.
Một đêm giày vò suýt chút nữa là biến hắn thành một cái xác khô.
Một lần đó Lâm Hiên xem như chân chính cảm nhận được cái gì gọi là "Mỹ nữ dã thú".
Quá đáng hơn là ngày thứ hai sau khi Lâm Hiên vừa tỉnh dậy thì phát hiện ra nữ tu đó đã biến mất.
Không có để lại bất cứ cái gì cả, khiến cho Lâm Hiên cảm thấy mình như bị bỏ rơi.
Chuyện này khiến cho Lâm Hiên không có chút hảo cảm nào đối với đám mỹ nữ này.
"Ai, thế giới chỉ để ý đến mặt đáng chết này, tất cả đều vì mặt của lão tử mà tới!"
Lâm Hiên vểnh chân lên bắt chéo chân, tiếp tục hưởng thụ mỹ thực rượu ngon.
Vẫn là cuộc sống cá ướp muối như thế này tốt nhất!
Lúc này, Triệu Vạn Phúc lại từ tiền viện đi đến.
"Thiếu gia, người đều bị đuổi đi."
"Nhanh như vậy?" Lâm Hiên có chút giật mình: "Triệu bá, hôm nay tốc độ rất nhanh a!"
Triệu Vạn Phúc ngượng ngùng cười một tiếng, lắc đầu nói: "Cũng không phải là ta đuổi các nàng đi mà là một nữ tử khác, nàng cũng muốn gặp ngươi."
"Không thấy!" Lâm Hiên nghe xong khoát tay chặn lại.
Triệu Vạn Phúc nghĩ nghĩ, nói ra: "Nữ tử này nhìn rất không bình thường."
"Cho dù có đặc thù như thế nào đi nữa cũng không gặp!" Lâm Hiên không chút do dự cự tuyệt lần nữa.
Triệu Vạn Phúc gật gật đầu, hắn trung thành tuyệt đối với Lâm gia, đương nhiên sẽ nghe theo thiếu gia phân phó.
...
Bên trong Huyền Băng Ngọc Liễn.
Nhược Ảnh nói ra: "Bệ hạ, Lâm Hiên đóng cửa không gặp, ta không nói thêm gì, cũng không có cưỡng ép dẫn hắn đến nơi đây."
Dù sao cũng là phu quân tương lai của Nữ Đế, nàng cũng không dám cưỡng ép làm gì với Lâm Hiên.
Hơn nữa Lâm Hiên đóng cửa không gặp, có nói nhiều như thế nào đi nữa cũng chỉ là nói nhảm, để Nữ Đế tự mình ra mặt tương đối tốt.
Đông Hoàng Tử U khẽ chau mày.
Phàm nhân này cũng kiêu ngạo lắm!
Suy nghĩ một hồi, nàng quyết định dẫn con đến tận cửa.
Dù sao bốn năm trước là mình phụ hắn, bây giờ bọn nhỏ ở bên người, không thể để cho quan hệ giữa hai người trở nên quá cứng.
Nghĩ đến đây, nàng lập tức bóp ra một đạo pháp quyết, dẫn theo bốn cô con gái lặng yên không một tiếng động tiến vào Lam Vân Quốc.
Lâm gia đại viện.
Triệu Vạn Phúc lại đi tới hậu viện: "Thiếu gia, lại có một nữ tử muốn gặp ngươi."
Lâm Hiên có chút cạn lời: "Hôm nay là ngày gì thế? Tại sao những nữ nhân này cứ như là dòng nước, chảy mãi không dứt?"
"Đúng vậy." Triệu Vạn Phúc cũng bất đắc dĩ gật đầu: "Nhưng mà nữ tử này càng đặc biệt hơn, không chỉ có dáng dấp đẹp hiếm thấy trên đời mà còn dẫn theo bốn cô con gái đáng yêu."
"Bốn cô con gái?" Lâm Hiên giật nảy cả mình.
Đây là muốn đến tận cửa, lấy sạch ăn sạch Lâm gia mình hay sao?
"Không gặp!" Lâm Hiên bất đắc dĩ vỗ trán một cái, những nữ nhân này người này còn kỳ quái hơn người kia!
Nhưng mà sau khi hắn vừa nói dứt câu.
Một luồng gió mang theo hương thơm thơm ngát thổi vào.
Lâm Hiên nhìn thấy một nữ tử cao gầy toàn thân tản ra ánh sáng thần thánh đứng ở trước mặt mình.
Sau đó bốn giọng nói non nớt vang lên.
"Hoá ra cha nhìn như thế này!"
"Nhìn cha thật sự rất là thú vị đó!"
"Quả nhiên cha cũng không có bình thường!"
"Ta muốn cho cha làm ngựa để cho ta cưỡi!"
Chương 3 Chương 3. Đi Bắc Huyền Thiên, cho ngươi tất cả những gì ngươi muốn!
Lâm Hiên bối rối.
Tình huống gì?
Mình biến thành cha của bốn đứa bé?
Ngẩng đầu, cẩn thận dò xét nữ tử mỹ lệ trước mắt.
Lâm Hiên lập tức kích động, từ trên ghế rơi xuống đất.
Bốn năm qua, khuôn mặt của nữ nhân này thỉnh thoảng lại xuất hiện trong đầu của hắn.
Mỗi lần nhớ tới, Lâm Hiên cũng nhịn không được run một cái.
Bởi vì nữ nhân này quá kinh khủng.
Cảm giác bị nàng chi phối, Lâm Hiên cảm thấy có chút sống không bằng chết.
Không ngờ được là bốn năm sau, nàng tìm tới cửa!
"Cha chơi thật vui!"
Tứ nha đầu Tuyền Ấu nghĩ Lâm Hiên đang trêu chọc các nàng, lập tức nhún nhảy một cái đi tới trước mặt Lâm Hiên.
Duỗi bắp chân ra, cưỡi trên người Lâm Hiên.
"Cha, giá! Giá! Giá!"
Nàng đã muốn cha làm ngựa cho mình cưỡi lâu rồi.
Không ngờ được là vừa mới nhìn thấy cha thì hắn lập tức nằm xuống đất.
Cha thật là tốt!
Ba nha đầu khác nhìn thấy Tuyền Ấu thân cận với cha như thế, cũng nhao nhao đi lên, ôm lấy Lâm Hiên.
Giờ khắc này, trong ngực, trên người Lâm Hiên đều là tiểu nha đầu mềm mềm, suýt chút làm cho tim hắn bị hoà tan.
Hắn nằm mộng cũng không ngờ được là mình lại có bốn cô con gái đẹp đẽ mỹ lệ như vậy.
Mà nhìn thấy Lâm Hiên chơi đùa với bốn cô con gái.
Triệu Vạn Phúc nở một nụ cười cực kỳ vui vẻ.
Hắn nghe Lâm Hiên đề cập tới một đêm gặp gỡ bất ngờ với Đông Hoàng Tử U.
Nhưng mà hắn hoàn toàn không ngờ được là chỉ chớp mắt bốn năm, đại thiếu gia nhà mình lại có bốn cô con gái.
"Lão gia, ngài trên trời có linh thiêng cũng yên tâm rồi."
"Thiếu gia hắn có bốn cô con gái, Lâm gia ngài có hậu a!"
Triệu Vạn Phúc kích động đến nước mắt chảy xuống.
Mà Đông Hoàng Tử U thì lãnh đạm nhìn Lâm Hiên.
Trong lòng khẽ thở dài một cái.
Không ngờ được là đường đường là chí tôn Bắc Huyền Thiên, nam nhân của mình lại lười biếng bình thường như thế.
Nếu không phải vì bốn cô con gái, nàng sẽ không tới đây!
Ho nhẹ một tiếng, Đông Hoàng Tử U nói ra: "Bốn năm không thấy, ngươi vẫn như cũ."
Tuyền Ấu cưỡi trên cổ Lâm Hiên, trong ngực ôm Tuyền Châu, vất vả ngồi dậy, nói ra: "Ngươi cũng thế."
Đông Hoàng Tử U: "Quên giới thiệu một chút, ta là Đông Hoàng Tử U của Bắc Huyền Thiên."
"À." Lâm Hiên vẻ mặt bình tĩnh, hắn không biết Bắc Huyền Thiên cái gì đó, cũng không biết Đông Hoàng Tử U có lai lịch ra sao.
Ngược lại Triệu Vạn Phúc Triệu bá đang đứng bên cạnh sợ đến hai chân khẽ run rẩy, suýt chút quỳ xuống đất.
"Thiếu gia, phu nhân nàng lại là Nữ Đế Bắc Huyền Thiên!"
Đối với Bắc Huyền Thiên, rất nhiều người trong Thương Long đại lục cũng không xa lạ gì.
Đó là một vùng đất giá lạnh ở cực bắc.
Có mười vạn quốc gia lớn nhỏ, là một cái thế giới truyền kỳ áp đảo Thương Long đại lục.
Mà ở trong Bắc Huyền Thiên, chỉ có Hoàng tộc chí cao mới họ Đông Hoàng.
Hạ giới đã có truyền ngôn, bốn năm trước Bắc Huyền Thiên xuất hiện một vị Nữ Đế khoáng cổ thước kim.
Kết hợp khí chất cực kỳ bá khí của Đông Hoàng Tử U, Triệu Vạn Phúc lập tức đoán được, nàng chính là vị Nữ Đế đó!
Nghe được Triệu Vạn Phúc nói như vậy, Lâm Hiên mặt ngoài bình tĩnh nhưng trong lòng thì chấn động như biển gầm.
Ai da, hoá ra người đứng ở trước mặt mình đúng là Nữ Đế Bắc Huyền Thiên.
Trò đùa này hơi lớn rồi đó!
Bình phục tâm tình, Lâm Hiên hỏi: "Hôm nay ngươi đến đây là muốn làm gì?"
"Vì bọn nhỏ thiếu thốn tình thương của cha, dẫn ngươi về Bắc Huyền Thiên, cưới ngươi làm chồng." Đông Hoàng Tử U sắc mặt bình thản nói.
"Cưới ta?" Lâm Hiên im lặng một lúc, nói: "Nói đùa cái gì! Bản thiếu gia đường đường là nam nhi bảy thuớc, cho dù có kết hôn thì cũng phải là ta cưới ngươi gả mới đúng!"
Lúc đầu, hắn không có ý định dây dưa thêm với Đông Hoàng Tử U nữa.
Nhưng bốn cô con gái này thực sự quá đáng yêu, máu mủ tình thâm thân tình khiến cho trong lúc nhất thời Lâm Hiên tình thương của cha bạo rạp.
Vì bọn nhỏ, hắn có thể miễn cưỡng chấp nhận Đông Hoàng Tử U.
Nhưng muốn cho hắn xuất giá, chuyện này tuyệt đối không thể nào!
Nam nhân, tuyệt đối không thể mất đi tôn nghiêm của mình!
"A." Đông Hoàng Tử U cười lạnh một tiếng: "Ngươi cưới ta? Ngươi dựa vào cái gì?"
Thân làm một Nữ Đế, thích khống chế tất cả mọi chuyện.
Nhưng bây giờ, Lâm Hiên lại phản bác lại yêu cầu của nàng, còn muốn cho nàng xuất giá.
Đông Hoàng Tử U nàng sao có thể gả cho một phàm nhân?
"Chỉ dựa vào chuyện ta là cha của bọn nhỏ!" Lâm Hiên lạnh nhạt nói.
Đông Hoàng Tử U: "..."
Bầu không khí nhất thời lâm vào giằng co.
Triệu Vạn Phúc vội vàng khuyên nhủ: "Nữ Đế bệ hạ, thiếu gia, chuyện kết hôn có thể bàn lại sau, bây giờ nên lo cho mấy đứa nhỏ trước đã."
Đông Hoàng Tử U khẽ thở ra một hơi: "Những năm gần đây, bọn nhỏ thiếu thốn quá nhiều tình thương của cha, vì các nàng, đi theo ta đi."
"Đến Bắc Huyền Thiên, ta có thể cho ngươi tất cả những gì ngươi muốn."
"Quyền lợi, tài phú, tu vi, Thần khí, thọ nguyên, đều sẽ có."
"Ta không cầu gì khác, chỉ cần ngươi đối xử tốt với bọn nhỏ."
Lâm Hiên nói: "Đương nhiên là ta sẽ đối xử tốt với con của mình."
Đông Hoàng Tử U gật gật đầu, chuyện này nàng có thể nhìn ra được
"Vậy bây giờ chúng ta đi thôi!" Đông Hoàng Tử U chuẩn bị quay người.
Lâm Hiên lộ vẻ do dự.
Cũng không phải hắn không muốn làm bạn nuôi dưỡng bốn đứa bé này.
Chỉ là bây giờ hắn không có sở trường, ngoại trừ cá ướp muối hưởng thụ cuộc sống ra thì hoàn toàn không biết gì khác.
Muốn để hắn biến thành một vú em, chăm con, đây là chuyện mà hắn nghĩ cũng không dám nghĩ tới!
Đinh!
Lúc này, một dòng điện xuất hiện trong cơ thể Lâm Hiên.
Giống như trong trẻo mà máy móc vang lên.
"Sủng Oa Cuồng Ma Nãi Ba Hệ Thống kích hoạt thành công!"
"Lần đầu khóa lại, ban thưởng gói quà lớn tân thủ!"
"Có nhận lấy hay không?"
Trong lòng Lâm Hiên cuồng hỉ, rốt cục có hệ thống!
Chức năng hệ thống chỉ cần nhìn tên là có thể biết được.
Lâm Hiên cảm thấy những khó khăn liên quan đến chăm con có thể giải quyết được một cách dễ dàng!
Chương 4 Chương 4. Đi Bắc Huyền Thiên, cho ngươi tất cả những gì ngươi muốn! (2)
Hít sâu một hơi, hắn mặc niệm ở trong lòng: "Nhận lấy!"
"Gói quà tân thủ nhận thành công, mở ra hay không?"
"Mở!"
"Chúc mừng túc chủ, nhận được bị động thần kỹ 'Vô Địch Cấm Vực'!"
"Chúc mừng túc chủ, nhận được trù nghệ cấp tông sư!"
"Chúc mừng túc chủ, nhận được giáo trình vú em hoàn mỹ X1!"
Nhìn thấy hệ thống cho ra ban thưởng tân thủ, Lâm Hiên lại tâm huyết sôi trào, phần thưởng nhìn rất lợi hại nha.
Lúc này hệ thống giải thích.
Vô Địch Cấm Vực: Bị động thần kỹ.
Có được thần kỹ này, trong phạm vi nhất định xung quanh Lâm Hiên sẽ tự động hình thành một cái khu vực bảo hộ vô địch.
Theo tu vi gia tăng, phạm vi khu vực bảo hộ cũng theo đó mà tăng lớn.
Mà giáo trình vú em hoàn mỹ chính là một phần tư liệu học tập.
Tất cả tin tức tư liệu sẽ tự động đưa vào trong đầu Lâm Hiên, để cho hắn biến thành một vú em hoàn mỹ trong nháy mắt.
Trù nghệ cấp tông sư, không cần hệ thống giải thích, Lâm Hiên cũng biết có làm được cái gì.
"Có rút phần thưởng ra hay không?" Hệ thống hỏi.
Lâm Hiên nói thầm ở trong lòng: "Rút ra!"
Có được những phần thưởng này, Lâm Hiên chẳng những lập tức có thể thành một vú em hợp cách.
Hơn nữa cũng không cần phải lo lắng bởi vì tu vi quá thấp mà gặp được nguy hiểm ở Bắc Huyền Thiên.
Không thể không nói, hệ thống ban thưởng thật sự quá tri kỷ .
Đinh!
"Thành công rút ra bị động thần kỹ 'Vô Địch Cấm Vực'!"
"Thành công rút ra trù nghệ cấp tông sư!"
"Thành công rút ra giáo trình vú em hoàn mỹ! Tư liệu đang nhập... 20%... 100%, hoàn thành!"
"Cha! Cha! Nhanh lên, giá giá, chở ta về nhà!"
Tuyền Ấu đưa tay nhỏ lôi lỗ tai Lâm Hiên, sốt ruột quơ chân.
Không đợi Lâm Hiên lấy lại tinh thần, Tuyền Châu kéo tay Lâm Hiên nói ra: "Cha, đi với chúng ta đi."
"Đúng thế, cha, đi thôi!"
Tuyền Hi và Tuyền Hàm cũng chờ mong.
Nhìn thấy ánh mắt non nớt nhưng tràn đầy chờ mong của các nàng, Lâm Hiên không nỡ từ chối.
Hơn nữa, ở chỗ này cũng không có ổn cho lắm.
Mỗi ngày đều có nhiều nữ tử như vậy tới cửa cầu hôn, ảnh hưởng không tốt tới mấy đứa nhỏ.
"Được, cha theo các ngươi về nhà." Lâm Hiên cưng chiều dùng tay vuốt vuốt đầu bốn tiểu nha đầu.
Khoé miệng Đông Hoàng Tử U nở một nụ cười khó mà phát hiện ra được.
Lâm Hiên hỏi: "Các bảo bối, các ngươi tên là gì?"
Chơi với bốn cô con gái lâu như vậy, Lâm Hiên cũng muốn biết tên của các nàng nhưng chưa có dịp hỏi.
Tuyền Châu giơ tay nhỏ lên: "Cha, ta tên là Tuyền Châu!"
Tuyền Hi đưa cánh hoa trong tay cho Lâm Hiên: "Ta tên là Tuyền Hi!"
Tuyền Hàm nhếch môi cười ngọt: ngào "Ta tên là Tuyền Hàm!"
"Vậy còn ngươi?" Lâm Hiên ôm Tuyền Ấu trên đỉnh đầu xuống.
Tuyền Ấu ôm lấy cánh tay Lâm Hiên, không muốn xuống đất, đu lơ lửng giữa không trung: "Cha, ta tên là Tuyền Ấu!"
"Được rồi, ta biết rồi."
Lâm Hiên ghi nhớ tên và điểm đặc thù của bốn cô con gái vào lòng.
Có được giáo trình vú em hoàn mỹ, hắn có thể lập tức phân biệt được bốn cô con gái của mình.
Chủ yếu là đến từ ngoại hình và tính cách.
Dựa theo Lâm Hiên quan sát.
Đại nữ nhi Tuyền Châu coi trọng lễ nghi nhất, nhất cử nhất động của nàng đều chứa phong thái cao quý của hoàng gia.
Nhị nữ nhi Tuyền Hi là tiểu khả ái siêu cấp, cười lên trên gương mặt nhỏ nhắn phún phính có hai cái lúm đồng tiền nhỏ.
Tam nữ nhi Tuyền Hàm tính cách tương đối ngại ngùng, nhìn văn tĩnh văn nhã, sau khi lớn lên tuyệt đối là một đóa Bạch Mẫu Đơn thánh khiết.
Tứ nữ nhi Tuyền Ấu, không cần nhiều lời, chắc chắn là một tiểu ma đầu.
Nếu đổi lại người ngoài, muốn chăm sóc bốn cô con gái này thì sợ là sẽ khó mà làm được.
Nhưng bây giờ Lâm Hiên đã tính trước, hoàn toàn không sợ đủ loại khiêu chiến tương lai.
"Các bảo bối, cha còn có việc phải xử lý, các ngươi đi qua một bên chơi đi." Sau đó Lâm Hiên cho bốn cô con gái rời khỏi đây trước.
Tuyền Châu lập tức lên tiếng gọi ba muội muội đến bên cạnh.
Lâm Hiên nói với Đông Hoàng Tử U: "Ta có thể theo ngươi đi Bắc Huyền Thiên, nhưng ngươi cũng phải đồng ý với ta hai chuyện."
Đông Hoàng Tử U gật gật đầu: "Ngươi nói."
"Thứ nhất, để Triệu bá theo ta." Lâm Hiên nhìn thoáng qua Triệu Vạn Phúc.
Trước khi hắn sinh ra thì Triệu bá đã ở Lâm gia, dốc lòng chăm sóc hắn và trung thành với Lâm gia.
Bây giờ đi Bắc Huyền Thiên, dẫn Triệu bá đi hưởng phúc, cũng coi là báo đáp hắn.
Triệu Vạn Phúc lắc đầu nói: "Thiếu gia, ta không đi được, người già hoài cựu, ta chỉ muốn ở lại chỗ này thôi."
"Vậy được rồi."
Lâm Hiên lại đưa mắt nhìn về phía Đông Hoàng Tử U: "Triệu bá khi còn trẻ từng tập võ, ngươi có biện pháp để hắn trở nên mạnh hơn hay không?"
Hắn suy nghĩ, mỗi ngày Lâm gia đều có nhiều người tới cửa như vậy.
Mình đi, Triệu bá gặp phải áp lực lớn hơn nữa.
Lỡ như có người gây chuyện, hắn phải trấn tràng được mới được.
Đông Hoàng Tử U mỉm cười: "Cái này đơn giản."
Nàng vung ngọc thủ lên, lấy ra một cái ngọc giản truyền công toàn thân tiên khí lượn lờ.
"Ngọc giản này ghi chép công pháp Thánh giai."
"Ngươi tuy là Thông Huyền Cảnh, hạn mức cao nhất không cao."
"Nhưng dựa vào công pháp này, nhiều nhất một tháng thì ngươi có thể tăng lên đến Thần Phách Cảnh."
"Tạ Nữ Đế bệ hạ!" Triệu Vạn Phúc vẻ mặt chấn kinh, vội vàng cầm lấy truyền công ngọc giản.
Ở giới võ đạo trong Thương Long đại lục, tu vi cảnh giới có phân chia cực kỳ nghiêm khắc.
Thông Huyền, Linh Luân, Thần Phách, Tôn Giả, Đế Cảnh, Đại Thánh, Cổ Thần, Thiên Quân...
Một bộ công pháp thì có thể để hắn từ Thông Huyền Cảnh phi tốc tăng lên tới Thần Phách Cảnh, có thể nói là tốc độ kỳ tích.
Nếu như là trước kia, Triệu Vạn Phúc nằm mơ cũng không dám mơ như thế.
Dù sao, thiên phú hắn có hạn, tuổi tác cũng không nhỏ, căn cốt thiên phú đã định hình.
Nhưng những chuyện này đối với Nữ Đế Đông Hoàng Tử U thì hoàn toàn không phải là vấn đề.
Triệu Vạn Phúc biết rõ, bộ ngọc giản truyền công trong tay mình nếu lưu truyền ra thì sẽ khiến cho toàn bộ đại lục điên cuồng tranh đoạt.
Chương 5 Chương 5. Có thể trở thành nam nhân của Nữ Đế, chắc chắn có chỗ hơn người!
"Chuyện thứ hai?" Đông Hoàng Tử U quay qua nhìn Lâm Hiên.
"Đi tạm biệt cha ta." Ánh mắt Lâm Hiên tối sầm lại.
...
Một khu mộ địa trong Hương Thành.
Lâm Hiên dẫn bốn cô con gái đứng trước mộ bi của phụ thân.
"Cha, có một chuyện vui lớn phải nói cho ngươi, chính là ta có con gái, hơn nữa còn là bốn!"
"Ngươi nằm mơ cũng không ngờ được là mình sẽ có bốn cháu gái chứ?"
"Đáng tiếc, ngươi đi quá sớm, không thể tận mắt nhìn bốn đứa bé đáng yêu này!"
Hít sâu một hơi, Lâm Hiên khom người cúi đầu:
"Hôm nay, ta muốn dẫn theo bọn nhỏ rời khỏi nơi này, một mình ngươi đừng có ngại cô đơn, Triệu bá sẽ thường tới thăm ngươi."
Sau khi nói xong, Lâm Hiên dẫn theo bốn cô con gái quay người rời khỏi đây.
Cách đó không xa, Đông Hoàng Tử U đứng ở nơi đó nhìn chằm chằm bọn họ.
Đợi đến bọn họ đến gần, bóp ra một đạo pháp quyết.
Dẫn theo Lâm Hiên và bốn cô con gái phá vỡ hư không, hóa thành một đạo quang ảnh bay tới bầu trời phương bắc.
Bắc Huyền Thiên.
Thế giới màu trắng mênh mông bát ngát.
Bao phủ trong làn áo bạc, có thể thấy được bông tuyết trắng muốt đang bay múa khắp nơi.
Từng dòng linh khí thuần trắng trôi nổi trong không khí, khiến cho trong này giống như một thần tiên băng cảnh.
Vượt qua dự kiến của Lâm Hiên là nhiệt độ không khí nơi này cũng không thấp, ngược lại cực kỳ thích hợp.
Đông Hoàng Tử U dẫn theo hắn phi hành ba ngàn vạn dặm, rốt cục đi tới biểu tượng cho quyền lực cao nhất ở bên trong Bắc Huyền Thiên, Huyền Băng Cung.
"Nơi này chính là cung điện của ta." Đông Hoàng Tử U từ tốn nói.
Sau đó nàng dẫn theo Lâm Hiên và bọn nhỏ đáp xuống đất.
Trong cung điện, thị vệ thấy được nàng giáng lâm, nhao nhao lộ ra dáng vẻ vô cùng tôn kính, quỳ một chân xuống đất hành lễ.
Đông Hoàng Tử U dẫn theo Lâm Hiên và bọn nhỏ đi đến hậu viện Huyền Băng Cung.
Dọc theo con đường này, phàm là người nhìn thấy Lâm Hiên đều lộ ra vẻ hâm mộ và tán thưởng.
Có thể trở thành nam nhân của Huyền Băng Nữ Đế, đây là mộng tưởng của tất cả nam nhân trong toàn bộ Bắc Huyền Thiên, thậm chí Cửu Thiên Tiên Vực.
Lâm Hiên làm được chuyện vô số nam nhân nghĩ cũng không dám nghĩ, muốn nói không hâm mộ hắn thì là nói láo.
Đương nhiên, những người trong Huyền Băng Cung này đều cảm thấy có thể trở thành nam nhân của Nữ Đế, chắc chắn có chỗ hơn người.
Bởi vậy hâm mộ thì hâm mộ, không ai ghen ghét và căm thù Lâm Hiên.
Lâm Hiên nhanh chóng đi theo Đông Hoàng Tử U vào hậu viện Huyền Băng Cung, Thủy Tinh Cung.
"Toà Thủy Tinh Cung này chiếm diện tích một trăm vạn dặm, chính là chỗ ở của bọn nhỏ."
"Sau này ngươi ở chung với bọn nhỏ đi."
Đông Hoàng Tử U gọi thủ vệ và nô bộc Thủy Tinh Cung qua.
Sau khi nói ra thân phận của Lâm Hiên, Đông Hoàng Tử U nói sau này tất cả bọn họ đều phải nghe lời của Lâm Hiên.
Vừa mới an bài xong những chuyện này, Nhược Ảnh từ bên trong hắc quang đi ra, hành lễ nói:
"Bệ hạ, Thiên Ma Giới có dị động, chư vị đại thần đang ở tiền điện đợi ngài đi thương nghị."
Đông Hoàng Tử U nhìn về phía Lâm Hiên: "Ta bận rộn sự vụ, sau này bọn nhỏ do ngươi chăm sóc."
"Ừm." Lâm Hiên gật gật đầu.
Sau đó Đông Hoàng Tử U dẫn theo Nhược Ảnh rời khỏi đây.
Lâm Hiên nhìn bốn cô con gái đáng yêu: "Các bảo bối, dẫn cha đi xem phòng của các ngươi trước đi."
Muốn làm một vú em hoàn mỹ, cần phải bắt đầu từ cuộc sống thường ngày của bọn nhỏ.
Tuyền Ấu nghe xong, vội vàng kéo tay Lâm Hiên: "Cha, ngươi phải đến phòng của ta trước!"
Tuyền Châu lộ ra vẻ hoảng sợ: "Cha, trong phòng Tuyền Ấu nuôi rất nhiều yêu thú đáng sợ, một con lớn nhất là Cửu Lân Ban Xà, dáng dấp thật là đang sợ!"
Lâm Hiên không khỏi nhíu mày một cái, ai da, tứ nữ nhi là tiểu ma đầu, đúng là khẩu vị nặng!
Tuyền Hi cười hì hì ôm cánh tay Lâm Hiên: "Cha, đi phòng của ta, ta có rất nhiều hoa đẹp!"
Tuyền Hàm vội vàng nói: "Cha, trong phòng ta cũng có hoa, còn có rất nhiều Thuỷ Tinh Ngư đẹp mắt."
Lâm Hiên yên lặng gật đầu, vẫn là sở thích của nhị nữ nhi và tam nữ nhi bình thường một chút.
"Không không không, cha phải đến phòng của ta trước!" Tuyền Ấu giống dây leo, quấn trên đùi Lâm Hiên.
Làm bộ nếu như không đồng ý với nàng thì nàng sẽ không leo xuống.
Lâm Hiên quan sát biểu cảm trên một mặt của bốn cô con gái, không khỏi lắc đầu cười một tiếng.
Có thể nhìn ra được, bốn tiểu nha đầu đều đang tranh thủ tình cảm.
Trong lòng các nàng, Lâm Hiên đi xem phòng ai trước thì đại biểu cho Lâm Hiên thương người đó nhất.
Mà như vậy cũng xảy ra vấn đề, Lâm Hiên phải đi xem phòng của ai trước mới không khiến cho ba cô con gái còn lại không đau lòng?
Nghĩ nghĩ, Lâm Hiên nói ra: "Các bảo bối, cha còn chưa có phòng, không bằng chúng ta cùng nhau đi xem phòng của ta trước có được hay không?"
Lâm Hiên cảm thấy biện pháp tốt nhất để giải quyết khi bọn nhỏ phân cao thấp với nhau chính là di chuyển sự chú ý của bọn nhỏ.
Đợi đến khi các nàng không thèm để ý nữa thì mới lần lượt đi xem phòng của các nàng.
"Được!"
Bốn cô con gái đồng thời hưng phấn vỗ tay.
Lâm Hiên thấy thế thì âm thầm cười một tiếng, có được giáo trình vú em hoàn mỹ, đối phó đám con nít này thì có thể nói là thành tạo điêu luyện.
Những người hầu đang đứng bên cạnh nhìn thấy mọi chuyện, nhao nhao lộ ra vẻ tán thưởng.
Không hổ là đế phu, chiêu này chơi thật trượt.
Sau đó, có người hầu dẫn dắt, Lâm Hiên dẫn theo bọn nhỏ đi tới phòng của mình.
Nói là phòng nhưng thật ra thì quy mô có thể so với một tòa cung điện xa hoa.
Bên trong chẳng những trang hoàng vô cùng tráng lệ, tất cả công trình cũng cái gì cần có đều có.
Bàn gỗ tử đàn, cửa sổ sơn kim, sàn nhà thủy tinh, hoa quỳnh xâu đỉnh.
Tất cả mọi thứ đập vào mắt đều hiển thị rõ sự tôn quý xa hoa.
"Đế phu, đây là phòng do bệ hạ chọn cho ngài." Người hầu cung kính nói.
Lâm Hiên gật gật đầu, xem ra Đông Hoàng Tử U không hề lạnh lẽo như hắn thấy.
Bình luận facebook