-
Chương 1011-1015
Chương 1011 Chương 1011. Nữ Đế bệ hạ chính là thần của chúng ta!
Thấy vậy, nhóm người Dương Hổ đều giật thót tim.
“Nữ Đế bệ hạ tiến vào trong núi lửa rồi!”
“Trời đất, hành động này vĩ đại đến nhường nào!”
Rầm!
Kiếm quang xanh thẳm kinh người phóng thẳng lên trời, xuyên thủng ngọn lửa đỏ rực cả vạn dặm từ dung nham đang điên cuồng bùng cháy trên không.
Mọi người chỉ cảm thấy mặt đất dưới chân rung chuyển dữ dội, mãi đến sau mười nhịp thở thì mới dừng lại.
Vù!
Lúc này một luồng sáng xanh rực rỡ từ trong miệng núi lửa phóng ra ngoài, biến lại về bản thê Đông Hoàng Tử U
Nhìn xuống núi lửa bên dưới, Đông Hoàng Tử U có chút đắc ý.
Vừa nãy dùng hết sức đánh ra một kiếm, tấn công xuyên qua cả triệu dặm núi lửa, trực tiếp phá vỡ kết cấu địa lý bên dưới núi lửa.
Hơn nữa còn dùng kiếm Băng Phượng tỏa ra khí lạnh cực hạn, làm giảm độ nóng do dung nham tỏa ra trên diện rộng.
Tiếp theo đây, nàng phải hóa giải hoàn toàn nguy cơ lần này, phá bỏ Ngũ Hành Diệt Kiếp Thiên Hỏa Trận!
“Bí Tàng Liên Hoa Quyết!”
Một đóa ma liên cực lớn nở ra trên tay nàng, ném lên trên không cao cả chục nghìn dặm thì đột nhiên lớn hơn gấp trăm lần.
Tựa như tinh liên diệt thế!
Rầm rầm!
Sau khi ma liên rơi xuống, với uy năng gấp hàng tỷ lần đã nghiên nát từng tầng núi lửa, trực tiếp đè ép thành một một khu đất bằng.
Khói bụi mờ mịt khắp trời, bụi đất cát đá bay tứ tung.
Một tay này của Đông Hoàng Tử U hoàn toàn ngang hàng với một đòn tấn công hủy diệt cả một tòa thành.
Không những có khí thế ngang tàn, mà động tĩnh cũng lớn đến mức kinh thiên động địa.
Đối mặt với bản lĩnh mạnh mẽ như vậy, mọi người suýt nữa đã quỳ xuống rồi.
“Trời đất, một đòn vừa nãy của Nữ Đế bệ hạ đúng là như Ma Thần diệt thế giáng trần vậy, thực sự quá mạnh!”
“SInh thời có thể tận mắt nhìn thấy Nữ Đế bệ hạ vĩ đại như vậy, ta thực sự cảm thấy đời này không gì hối tiếc!”
“Nguy cơ đã giải! Nữ Để bệ hạ đã nói sẽ giữ lời, chúng ta không cần phải di chuyển cả nước nữa!”
“Nữ Đế bệ hạ chính là thần của chúng ta!”
Đón nhận tiếng hô hào cũng vô số người, ánh mắt Đông Hoàng Tử U chợt lóe lên chút rung động.
Với nàng mà nói, có thể giúp bách tính thiên hạ tránh được khổ nạn, an cư lạc nghiệp, vậy là đã đủ!
Lạnh nhạt nhìn mọi người một lượt, sau đó nàng lại hóa thành một luồng sáng tim rực rỡ rồi biến mất.
Sau đó, dùng cách thức tương tự hóa giải được nguy cơ của Đông Hạ Quốc, Tịch Lập Quốc và Hồng Tấn Quốc.
Rất nhiều bách tính của Động Nguyên Thiên đều không biết, vị Nữ Đế trẻ tuổi để cứu giúp bọn họ mà một hơi chạy tới chạy lui đến cả tỷ dặm.
Cho dù như vậy, Đông Hoàng Tử U vẫn không dừng, đến cuối cùng dùng hết tốc độ chạy về phía Trung Minh Quốc.
“Dám bày bố đại trận kinh thiên ở Động Nguyên Thiên như vậy, cho dù là ai, ta cũng phải khiến ngươi bỏ ra cái giá lớn nhất!”
Cách Trung Minh Quốc tám mươi nghìn dặm về phía Tây.
Ngọn núi lửa huyết thạch to lớn sừng sững ở đó tựa như một người khổng lồ đang nhìn xuống toàn bộ Trung Minh Quốc bên dưới.
Miệng núi lửa bằng phẳng hé mở hướng lên trời, như thế bất kỳ lúc nào cũng có thể phun trào ngọn lửa nham thạch đáng sợ ra ngoài.
Hai bóng đen huyền ảo bỗng đáp xuống bên cạnh núi lửa huyết thạch, đồng thời nhìn xuống miệng núi lửa rộng lớn.
Người đàn ông bên trái nuôi một chòm râu dê, tên Quan Thụy, cười ha ha nói:
“Đây là ngọn núi lửa cuối cùng rồi, chỉ cần kích hoạt được nó thì đại trận lập tức sẽ hoàn thành!”
Người đàn ông mặt vuông bên cạnh y tên Kinh Vũ Huy, thở dài một hơi rồi nói:
“Bà nội nó, cuối cùng cũng đến được ngọn núi lửa cuối cùng rồi, bốn ngọn núi trước đã khiến chúng ta tiêu hao biết bao nhiêu sức lực rồi!”
Quan Thụy cười nhạo một tiếng:
“Chỉ cần hoàn thành được nhiệm vụ thì mọi gian khổ đều xứng đáng!”
“Hai người chúng ta đều là tông sư trận pháp, được thành chủ tin cậy, lúc này còn không dốc sức thì còn đợi khi nào nữa?”
Vừa nghe đến hai chữ thành chủ, Kinh Vũ Huy trông lại càng kính cẩn.
“Đương nhiên rồi! Quên mình vì thành chủ, có chết cũng không từ!”
Quan Thụy bắt đầu sử dụng chân nguyên trong thân thể, sắc mặt càng trở nên cay nghiệt:
“Chuẩn bị ra tay đi, đại trận khởi động càng nhanh thì người Động Nguyên Thiên chết càng nhiều, công lao hai chúng ta cũng càng lớn!”
Nghe vậy, Kinh Vũ Huy bỗng cười hung tợn, gật đầu: “Được!”
Đưa mắt nhìn nhau rồi hai người lần lượt sử dụng chân nguyên, luồng sáng vàng trong tay lóe lên, cùng ngưng tụ tạo thành một ấn quyết màu vàng khổng lồ.
Ấn quyết này chính là một huyền quyết dẫn lửa vô cùng mạnh.
Một khi rơi vào trong núi lửa thì sẽ có khả năng kích hoạt dung nham ngủ sảy trong núi lửa bùng lên, từ đó khiến cả ngọn núi lửa này bùng nổ.
Trước đó hai người đã liên tiếp kích hoạt bốn ngọn núi lửa, có thể nói đã vô cùng quen thuộc đối với huyền quyết dẫn lửa này.
Chắc chắn không cần nghi ngờ.
Khi bọn họ néo huyền quyết dẫn lửa vào trong miệng núi lửa, núi lửa huyết thật lập tức bùng nổ!
Nhưng, ngay khi hai người họ vung tay ném huyền quyết dẫn lửa xuống, trong không trung bỗng có một bóng đen lóe lên.
“A?”
Hai người kinh ngạc, vội ngẩng đầu nhìn sang.
Chỉ cảm thấy một luồng sức mạnh kỳ dị bỗng chốc bao trùm khắp người, trên không cách chừng chục nghìn trượng có một vầng sáng đen hình tròn đen lóe sáng.
Trong chớp mắt, thân thể bỗng cứng đờ, hơn nữa còn có một luồng hơi thở lạnh lẽo đang xâm nhập khắp người.
“Không ổn rồi!”
Lúc hai người phản ứng lại thì một tấm lưới băng thiết đen khổng lồ cấp linh bảo đã vây bọn họ lại bên trong.
Trong mỗi một mắt lưới băng thiết đen này đều có thêm một pháp trận kiểu nhỏ, kết nối với nhau, cùng nhau cấu trúc thành một lồng giam không thể phá vỡ.
Khi hai người họ muốn dùng sức phá vỡ lưới băng thiết đen này thì từng luồng khí lạnh cực mạnh lại dồn dập xâm nhập cắn trả, khiến cơ thể bọn họ đau đớn từng cơn như thể rơi vào trong bể băng vậy.
Chương 1012 Chương 1012. Nữ Đế bệ hạ chính là thần của chúng ta! (2)
Dù hai người họ đều có tu vi Đế Cảnh thì cũng không cách nào chống đỡ nổi!
Đôi mắt Quan Thụy trợn tròn:
“Đáng chết, có người sớm đã cài bẫy ở đây rồi, sao có thể chứ?”
Vẻ mặt Kinh Vũ Huy khó tin:
“Không thể nào! Ai có thể đoán trước được giờ khắc này chúng ta sẽ xuất hiện ở đây chứ?”
Hai người đều vô cùng kinh ngạc và hoảng sợ.
Tạo ra Ngũ Hành Diệt Kiếp Thiên Hỏa Trận lần này, phạm vi hành động của bọn họ rộng lớn, thủ đoạn cực kỳ kín kẽ.
Theo lý mà nói.
Chưa đến lúc Ngũ Hành Diệt Kiếp Thiên Hỏa Trận hoàn thành thì chắc chắn sẽ không có ai biết được bọn họ đang sắp đặt một sát trận khổng lồ.
Chứ đừng nói đến việc đoán trước được hành động của bọn họ, rồi đặt bẫy ở đây, ôm cây đợi thỏ.
Nhưng, chuyện khiến bọn họ tuyệt vọng chính là, tình cảnh trước mắt rõ ràng đã chứng tỏ, bọn họ sớm đã bị người nào đó dõi theo rồi.
Lần này đến núi lửa huyết thạch khiến núi lửa phun trào, hoàn toàn nằm trong lòng bàn tay đối phương!
Chỉ là, rốt cuộc ai có đủ năng lực như vậy?
Bỗng âm thanh lạnh lùng của một cô gái truyền đến.
“Đúng là các ngươi rất thông minh, nhưng so với bệ hạ thì cũng chẳng là gì cả!”
Luồng sáng đen lóe sáng.
Nhược Ảnh với mái tóc bạc trắng dẫn theo hơn trăm người của cấm vệ Huyền Băng Cung vây bắt hai người họ lại.
Bệ hạ!
Quan Thụy và Kinh Vũ Huy đều run rẩy cả người.
Bọn họ chú ý đến y phục trên người cấm vệ quân Huyền Băng Cung sau lưng Nhược Ảnh có ký hiệu của Huyền Băng, lập tức nhận ra thân phận mấy người Nhược Ảnh.
Vậy bệ hạ trong lời Nhược Ảnh là ai, chắc chắn có thể nghĩ ra!
“Huyền Băng Nữ Đế!”
Hai người vừa nghĩ đến cái tên này, hoàn toàn không còn bình tĩnh được nữa.
“Vậy mà nàng ta lại dự đoán được trước khi chúng ta ra tay, đã cho người mai phục nơi này rồi.”
“Trí tuệ như vậy, khả năng hành động như vậy, đúng thực là đáng sợ!”
Lúc này.
Hai người thực sự đã cảm nhận được, vị Nữ Đế bệ hạ được nhiều người biết đến này, rốt cuộc mạnh mẽ dữ dội đến thế nào.
Đồng thời nàng cũng có khả năng nhìn xa trông rộng, quan sát kỹ càng đến nhường nào!
Nhược Ảnh cười lạnh: “Hiếm có được người lĩnh ngộ được như các ngươi, đáng tiếc có hơi muộn rồi!”
Vù!
Luồng sáng tím rực rỡ xuất hiện.
Tất cả mọi người đều cảm thấy da đầu như căng cứng, như thể bản thân đang bị ma thần nhìn chằm chằm vậy.
Dáng vẻ hoàn mỹ của Đông Hoàng Tử U lẳng lặng xuất hiện, đứng thẳng trên không, thản nhiên nhìn xuống hai người Quan Thụy.
Nhược Ảnh dẫn một nhóm cấm vệ vội vàng hành lễ:
“Bái kiến bệ hạ!”
Nói xong, bọn họ lập tức tản ra.
Mệnh lệnh của Đông Hoàng Tử U là ngăn chặn nhóm người Quan Thụy khiến núi lửa bùng nổ, bây giờ nhóm Nhược Ảnh đã hoàn thành nhiệm vụ trọn vẹn.
Chuyện tiếp theo càng quan trọng hơn nên phải do Đông Hoàng Tử U tự mình ra tay.
Quan Thụy và Kinh Vũ Huy cùng lúc ngẩng đầu nhìn Đông Hoàng Tử U.
Bọn họ cảm thấy, Đông Hoàng Tử U đẹp thật sự, đến từng sợi tóc cũng đẹp vô tận.
Không hổ là danh hiệu “Đẹp nhất Cửu Thiên”.
Nhưng so với vẻ đẹp của nàng, ánh mắt lạnh lùng của nàng, sự uy nghiêm của hoàng đế vô hình trung càng khiến người ta cảm thấy lạnh đến thấu xương.
Chỉ mới liếc nhìn Đông Hoàng Tử U, Quan Thụy và Kinh Vũ Huy đã cảm thấy rét lạnh trong lòng, không kiềm được mà nuốt khan nước bọt.
Đông Hoàng Tử U lạnh nhạt nói:
“Tại sao các ngươi lại liều mạng như vậy? Tại sao lại gây náo loạn Động Nguyên Thiên?”
Quan Thụy và Kinh Vũ Huy đưa mắt nhìn nhau, ánh mắt đều vô cùng kiên định.
Đối với bọn họ, thành chủ ơn nặng như núi, vì vậy cho dù đối mặt với Huyền Băng Nữ Đế thì bọn họ cũng sẽ không bán đứng chủ nhân.
Hai người ngưng tụ chân nguyên trong người, muốn cắt đứt toàn bộ kinh mạch tự sát mà chết.
“Muốn chết?”
Ánh mắt Đông Hoàng Tử lạnh lùng, vung tay hạ xuống hai ấn quyết màu tím kỳ lạ, xâm nhập vào cơ thể hai người.
Vù vù.
Hai ngọn lửa tím bốc ra từ trong thân thể hai người, không làm ảnh hưởng tới thân xác bọn họ mà trực tiếp đốt cháy thất hồn lục phách của bọn họ.
“A! A!”
Dù vừa nãy Quan Thụy và Kinh Vũ Huy kiên định bao nhiêu thì lúc này cũng bị lửa ma đốt cháy hồn phách đến run rẩy, suýt nữa hồn xác cũng tách rời.
Cảm giác đau đến không muốn sống như vậy khiến bọn họ phải la hét thảm thiết.
Kinh Vũ Huy là người không chịu nổi đầu tiên, vội rống lên:
“Ta nói ta nói!”
“Chúng ta đều là thuộc hạ của Bất Lão thành chủ, là ông ấy bảo chúng ta đến khởi động Ngũ Hành Diệt Kiếp Thiên Hỏa Trận!”
Mắt thấy Kinh Vũ Huy đã suy sụp, Quan Thụy cũng cầu xin theo:
“Cầu xin Nữ Đế bệ hạ tha cho chúng ta một mạng, chúng ta chỉ là tuân mệnh mà làm, ta không muốn chết!”
Không nhìn đến hai người đang cầu xin, Đông Hoàng Tử U tạm thời chìm vào trầm tư.
Bất Lão Thành!
Đây là một thế lực cổ xưa nằm ở vùng ven Động Nguyên Thiên, từ những ghi chép trong lịch sử thì vốn cũng không có thâm thù đại hải gì.
Đông Hoàng Tử U cảm nhận được, lần này Bất Lão Thành ra tay gây họa cho Động Nguyên Thiên, rất có khả năng còn có nguyên nhân khác.
Định thần lại, nàng vung tay khiến Quan Thụy nổ tung thành tro bụi.
Đôi mắt phượng nhìn sang Kinh Vũ Huy.
“Dẫn ta đến Bất Lão Thành!”
Kinh Vũ Huynh nhìn thấy Đông Hoàng Tử U vừa vung tay đã miểu sát Quan Thụy, đã bị dọa sợ bởi sự hùng mạnh vô biên của nàng, vội gật đầu đồng ý.
“Vâng vâng vâng! Chỉ cần Nữ Đế bệ hạ không giết ta, bảo ta làm gì cũng được!”
Đông Hoàng Tử U: “Ta không phải đang bàn điều kiện với ngươi.”
Kinh Vũ Huy cũng giống với Quan Thụy, khiến núi lửa bùng nổ, làm hại đến vô vàn bách tính, đây chính là tội chết.
Đông Hoàng Tử U ghét ác như thù, đối với loại người như vậy chỉ có trừ khử thì mới thoải mái.
Vì vậy trong mắt nàng, Kinh Vũ Huy sớm cũng đã là người chết rồi.
Kinh Vũ Huy: “…”
Cuối cùng y cũng hiểu, đối mặt với Nữ Để hùng mạnh này, thật sự đến một chút ảo tưởng cũng không thể có.
Chương 1013 Chương 1013. Ngươi tự đánh giá mình thông minh quá rồi!
Bởi vì người nằm trong tay Đông Hoàng Tử U nên y chỉ đành mang theo tuyệt vọng, bất đắc dĩ dẫn đường Đông Hoàng Tử U đến Bất Lão Thành.
Tại Bất Lão Thành.
Thành trì rộng lớn như vậy nằm giữa những ngọn núi vây quanh.
Kiến trúc tráng lệ rộng lớn, có thể sánh ngang với một nước.
Trên bầu trời cả tòa thành có những luồng sáng xanh huyền ảo đang chuyển động, như thể chứa đựng sức sống vô biên, chậm rãi đáp xuống, nuôi dưỡng cho toàn bộ sinh linh trong tòa thành này.
Còn vị trí ngay chính giữa tòa thành, có một tòa kiến trúc bên ngoài có ánh sáng vàng rực rỡ, chính là đại điện Bất Lão Thành.
Lúc này.
Hai bên đại điện có mười mấy nhân vật quyền cao chức trọng của Bất Lão Thành đang ngồi, đều có tu vi thâm sâu, khí thế uy nghiêm.
Mà hai người ngồi trên đài cao nhất của đại điện càng có khí thế nặng nề, khiến một nhóm nhân vật cấp cao của Bất Lão Thành cũng phải kính sợ.
Bên phải là một người đàn ông trung niên mặc y phục xanh, trên đầu có ba đóa hoa lấp lánh mờ mờ, chính là thành chủ của Bất Lão Thành, Du Thương Hải.
Bên phải hắn ta là một ông lão mặc áo bào đen đeo mặt nạ quỷ, khí chất kỳ lạ nhưng lại rất mạnh.
Quay đầu liếc nhìn ông lão áo đen Võ Lợi, ánh mắt Du Thương Hải có chút kính nể và lấy lòng.
Hắn ta đặt hai chiếc nhẫn một đỏ một vàng lên bàn, đẩy đến trước mặt Võ Lợi, cười nói:
“Giáo chủ, trong nhẫn màu đỏ có linh thạch thượng phẩm thiên cấp ba triệu tuổi, có mười triệu lượng hoàng kim, một bộ công pháp thượng phẩm thánh cấp, ngoài ra còn có vô số các loại dược liệu quý hiếm, đây chính là chút tâm ý của tại hạ, xin chuyển cho Đốc chủ đại nhân!”
“Nếu có thể khiến Thần Vương bệ hạ biết đến Bất Lão Thành chúng ta thì càng cảm kích hơn, cầu còn không được!”
“Còn chiếc nhẫn màu vàng, ngoài công pháp thượng phẩm thiên cấp, những món đồ còn lại thì cũng giống với chiếc nhẫn màu đỏ, đặc biệt tặng cho Kỳ chủ, xin nhận cho!”
Võ Lợi nhếch miệng cười: “Thành chủ ra tay thật rộng lượng, quả thực là rất có thành ý!”
“Chỉ chút tâm ý mà thôi, không phải coi trọng!” Dư Thương Hải cười nói: “Chỉ cần có thể có mối quan hệ tốt với Tế Thiên, tại hạ bỏ ra chừng này thì có là gì, hơn nữa sau này sẽ còn cống hiến nhiều hơn!”
“Thiện!” Võ Lợi rất hài lòng gật đầu, vung tay cất hai chiếc nhẫn vào trong túi.
Du Thương Hải và một nhóm các nhân vật cấp cao Bất Lão Thành thấy vậy đều mỉm cười gật đầu, vẻ mặt vui mừng.
Tề Thiên chính là tổ chức mạnh nhất của Cửu Thiên Tiên Vực trong truyền thuyết, có vô số hào kiệt thiên kiêu, sức chiến đấu kinh người, khả năng nghịch thiên.
Tuy Bất Lão Thành khổng lồ, căn cơ thâm sâu, có thể sánh với rất nhiều thánh địa đỉnh cao.
Nhưng so với Tế Thiên thì vẫn nhỏ hơn nhiều.
Nếu có thể bám vào được cây cổ thụ Tế Thiên này, được bảo hộ thì ngày tháng sau này của Bất Lão Thành sẽ tốt hơn nhiều!
Võ Lợi nhìn thấy vẻ mặt của tất cả mọi người, trêu đùa nói:
“Ta nghe nói thành chủ muốn khơi dậy biển lửa ở Động Nguyên Thiên, tàn sát vạn quốc, chuyện này là thật sao?”
“Là thật!”
Vẻ mặt Du Thương Hải quả quyết: “Tại hạ đã cử hai tông sư trận pháp mạnh nhất Bất Lão Thành đến Động Nguyên Thiên, tin chắc Kỳ chủ và Tế Thiên chẳng mấy chốc sẽ nghe thấy tin tốt vạn thành Động Nguyên Thiên đã cháy sạch!”
Võ Lợi trầm giọng nói:
“Với quan hệ trước đây của Bất Lão Thành và Động Nguyên Thiên, chắc hẳn ngươi cũng biết, hiện tại Động Nguyên Thiên là do Huyền Băng Nữ Đế nắm quyền.”
“Ngươi làm như vậy, không sợ đắc tội với vị Nữ Đế tàn nhẫn xưa nay hiếm có sao?”
Vẻ mặt Du Thương Hải có chút căm hận và khinh thường nói:
“Không giấu gì Kỳ chủ, lúc trước Bất Lão Thành và rất nhiều tông môn thánh địa của Động Nguyên Thiên có qua lại với nhau, cũng có được không ít ích lợi từ chỗ bọn họ.”
“Từ khi Huyền Băng Nữ Đế lên nắm quyền, các tông môn và thánh địa kia lần lượt trở mặt, cắt đứt quan hệ với Bất Lão Thành chúng ta, chuyện này như một cái gai đâm vào tim tại hạ vậy, vì vậy đối với Huyền Băng Nữ Đế, tại hạ căm hận đến thấu xương!”
Võ Lợi nghe vậy chỉ im lặng gật đầu.
Bất Lão Thành nằm gần Động Nguyên Thiên, vốn có thể mua chuộc người của Động Nguyên Thiên, lấy được rất nhiều tài nguyên của Động Nguyên Thiên, giúp toàn bộ tòa thành tiếp tục duy trì ổn thỏa.
Nhưng sau khi Huyền Băng Nữ Đế lên cầm quyền, luật pháp nghiêm minh khiến mấy tông môn thánh địa kia không dám làm càn, hay làm mấy chuyện tổn hại đến Động Nguyên Thiên nữa.
Dư Thương Hải thân là thành chủ Bất Lão, cũng không muốn quy thuận Động Nguyên Thiên ăn nhờ ở đậu, cũng không muốn cắt đứt quan hệ với Động Nguyên Thiên, vì vậy trong lòng đương nhiên vô cùng căm hận Huyền Băng Nữ Đế.
“Cũng có nghĩa, Bất Lão Thành ngươi xem như đã công khai khiêu khích Huyền Băng Nữ Đế rồi sao?”
Võ Lợi âm thầm liếc nhìn Du Thương Hải một cái.
“Thế thì cũng không đúng!” Du Thương Hải đứng dậy, vẻ mặt kích động nói:
“Lần này tại hạ gây họa cho Động Nguyên Thiên cũng là dâng một phần công trạng cho Tế Thiên, là để Huyền Băng Nữ Đế kia im lặng mà ngậm trái đắng, có khổ cũng không nói nên lời!”
“Bởi vì tại hạ cử hai vị tông sư đi, bọn họ sẽ sử dụng một loại sát trận khổng lồ rất đặc biệt, Huyền Băng Nữ Đế chắc chắn không thể nhận ra được ý đồ của ta!”
Võ Lợi nghe vậy bất giác cũng hài lòng: “Xem ra, mọi chuyện đều nằm trong tay thành chủ cả rồi!”
Một nhóm nhân vật cấp cao của Bất Lão Thành cũng đều gật đầu.
Thầm nghĩ chiêu này của thành chủ dùng rất hay, không những lực sát thương kinh người, mà còn rất bí ẩn, chắc chắn có thể khiến Huyền Băng Nữ Để bị dính đòn tấn công nặng nề!
Mà ngay lúc bọn họ đang tươi cười rạng rỡ, thì bỗng có âm thanh trong trẻo mê người chợt vang lên trong đại điện.
“Ngươi tự đánh giá mình thông minh quá rồi!”
Một luồng sáng tím rực rỡ lóe lên.
Đông Hoàng Tử U tay nhấc Kinh Vũ Huy kéo lê trước cửa đại điện.
Chương 1014 Chương 1014. Nữ nhân này đang dạy ta làm việc!
Bàn tay vung lên, ném Kinh Vũ Huy vào trong đại điện.
Sau đó khẽ gập ngón tay lại.
Ầm!
Kinh Vũ Huy lập tức nổ tung thành tro bụi!
“A!”
Nhìn thấy Kinh Vũ Huy bị Đông Hoàng Tử U dùng tay bóp nát, những người đứng đầu của Bất Lão thành, thậm chí Du Thương Hải không nhịn được đứng bật dậy.
Ra oai phủ đầu!
Tuyệt đối đang ra oai phủ đầu!
Hành động này của Huyền Băng Nữ đế là đang phát tiết vũ lực và lửa giận của mình lên Bất Lão thanh, cũng đặt chính mình ở vị trí hoàn toàn đối địch với Bất Lão thành.
Thật sự quá cường thế bá đạo!
Võ Lợi hơi nheo mắt đánh giá Đông Hoàng Tử U.
Lần trước ở Cửu Đỉnh Thiên giải cứu Định Thiên Vương Tư Mã Cương, hắn ta từng đánh một chưởng với Đông Hoàng Tử U.
Lúc ấy hơi chiếm thế thắng làm hắn ta thầm coi thường vị Nữ đế này.
Cho nên thái độ của Võ Lợi rất bình tĩnh, trong lòng cũng vô cùng nhẹ nhàng, không kích động như đám người Du Thương Hải.
Sau sự khiếp sợ ngắn ngủi, Du Thương Hải không nhịn được nhíu mày:
“Không ngờ ngươi lại tìm đến đây!”
Đông Hoàng Tử U bắt lấy Kinh Vũ Huy đến đây, việc này quá rõ ràng, chứng tỏ Đông Hoàng Tử U đã dự đoán trước được hành động của đám người Kinh Vũ Huy.
Ở trong mắt Du Thương Hải, chuyện này thực sự rất khó tưởng tượng.
Bởi vì kế hoạch của hắn ta gần như bí mật, cực có tính mê hoặc.
Phạm vi bày trận của trận pháp Ngũ Hành Diệt Kiếp Thiên Hỏa rộng như vậy, hắn ta thật sự không ngờ nhanh như vậy Đông Hoàng Tử U đã nhìn thấu được mưu kế này.
Đông Hoàng Tử U lạnh lùng nói:
“Ngươi tự cho mình ra tay nhanh chóng, hành động ẩn nấp, kế hoạch bí mật!”
“Nhưng các bước ngươi thực hiện lại để lại dấu vết quá rõ ràng, sao có thể không bị phát hiện?”
“.…..” Trong nháy mắt Du Thương Hải không còn gì để nói.
Nữ nhân này đang dạy ta làm việc!
Nhưng nàng nói rất có đạo lý!
Đột nhiên hắn ta bừng tỉnh kế hoạch của mình vẫn còn thiếu sót rất nhiều.
Việc kích hoạt từng ngọn núi lửa kia, dấu vết quá mức rõ ràng.
Đặc biệt đứng trước Nữ đế thông minh nhạy bén như Đông Hoàng Tử U, rất dễ dàng để lộ dấu vết.
Cách tốt nhất là cho người cùng kích hoạt năm ngọn núi lửa cùng lúc, khởi động trận pháp Ngũ Hành Diệt Kiếp Thiên Hỏa trong nháy mắt!
Nghĩ đến đây, Du Thương Hải không nhịn được thầm khen ngợi.
“Trí tuệ của Huyền Băng Nữ đế quá rộng lớn, chỉ vài câu ngắn gọn đã nhìn thấy bản quân!”
Đông Hoàng Tử U nhìn về phía Võ Lợi, lạnh lùng nói:
“Tế Thiên thật sự có mặt ở khắp mọi nơi!”
Liếc mắt cái nàng đã nhận ra Võ Lợi chính là kỳ chủ đã đánh một chưởng với mình vào cái đêm ở Cửu Đỉnh Thiên.
Chủ động khiêu khích Võ Lợi bởi vì Đông Hoàng Tử U muốn giải quyết tên chó săn của Tế Thiên này đầu tiên.
Rốt cuộc hiện tại trong đại điện có rất nhiều cường giả Đế cảnh, Đại Thánh cảnh của Bất Lão thành.
Là cường giả Cổ Thần cảnh, mặc dù nàng nắm chắc có thể đối phó được với những người này.
Nhưng nếu xông vào đấu với đám người này trước, sau đó để Võ Lợi bắt được cơ hội chạy trốn thì không có lời.
Cách tốt nhất là khơi gợi sát ý của Võ Lợi, để hắn ta đánh với nàng đầu tiên.
Từ thái độ của Võ Lợi, nàng cảm nhận được có thể vì lần giao thủ trước nên Võ Lợi kiêu ngạo.
Nếu hơi dùng ngôn ngữ kích thích thêm, chắc chắn hắn ta sẽ cắn câu.
Quả nhiên!
Võ Lợi kiêu ngạo quát lớn:
“Tế Thiên chúng ta làm việc đến lượt ngươi nói?”
Đông Hoàng Tử U khinh thường nói:
“Một đám tạp nham, lấy đấu ra tự tin mà tự đại như vậy!”
“Vớ vẩn!”
Võ Lợi tức giận đến mức linh khí xung quanh nổ tung, điên cuồng thả ra uy áp của cảnh giới Đại Thánh đỉnh phong.
Tế Thiên lớn đến mức không thể tưởng tượng, các đại đốc chủ đều là những người đã quét ngang cả một thời đại.
Đừng nói đến vị Thần Vương đứng trên đỉnh nào đó đã là cấp Chí Tôn vô địch.
Đông Hoàng Tử U dẫm đạp Tế Thiên như vậy thật sự làm máu trong cơ thể Võ Lợi sôi sùng sục, hận không thể lấy mạng của nàng ngay lập tức.
“Ngươi chỉ là kẻ thua cuộc dưới tay của bổn tọa nhưng lại dám kiêu ngạo như vậy!”
“Xem bổn tọa dạy dỗ ngươi như thế nào!”
Võ Lợi lấy ra Đoạt Thiên kiếm cấp linh bảo, thúc giục chân nguyên mạnh nhất, mang theo mười vạn đạo kiếm quang lao về phía Đông Hoàng Tử U.
“Thiên Võ kiếm quyết!”
Ầm!
Kiếm khí nổ tung thành vạn cơn sóng bên trong đại điện, phá vỡ không gian vạn dặm, lao đến chỗ Đông Hoàng Tử U.
Du Thương Hải và các cao thủ đứng kia thấy vậy, hai mắt sáng rực: “Kiếm pháp quá mạnh.”
Bọn họ vô cùng khẳng định chắc chắn Võ Lợi chính là cao thủ cấp bậc Kiếm Thánh.
Một kiếm này nhanh chuẩn tàn nhẫn, mang theo uy áp Thánh Giả, cực kỳ cường đại!
Thấy kiếm quang đến gần, Đông Hoàng Tử U lạnh lùng nói:
“Ngươi chỉ có chút bản lĩnh này?”
Chân nguyên trong cơ thể dâng lên, nàng dùng Thiên Ma Bát Bộ tránh thoát khỏi kiếm mang của Đoạt Thiên kiếm, tung một chưởng về phía Võ Lợi.
Thấy vậy Võ Lợi cười nhạo: “Còn dám so chưởng với ta?”
Hắn ta thúc giục chân nguyên mạnh nhất, dùng tay trái mạnh mẽ đánh trả lại bàn tay của Đông Hoàng Tử U.
Ầm!
Bàn tay của hai người cách xa nhau trăm trượng, không gian trong phạm vi mười dặm đều chấn động mạnh dưới chưởng của hai người.
Trong nháy mắt, vách tường và mặt đất được xây dựng từ kim cương và huyền thạch nứt ra vô số vết rách.
Đùng!
Hai bàn tay chưa cần chạm vào nhau đã có thể truyền sức mạnh từ bàn tay ra ngoài.
Tay của Đông Hoàng Tử U tuôn ra khí kình cuồng long, mạnh mẽ nghiền nát chưởng phong của Võ Lợi, sau tiếng gào thét trực tiếp đánh nát tay trái của Võ Lợi.
“A ~”
Võ Lợi kêu la thảm thiết, dưới đòn đánh cuồng bạo của Đông Hoàng Tử U, hắn ta vội vàng lùi ra sau ngàn trượng, cảm thấy vai trái của mình đã mất đi tri giác.
Cúi đầu nhìn lại, đồng tử của hắn ta co rụt lại.
Vai trái cũng bị một chưởng này của Đông Hoàng Tử U đánh vỡ nát!
“Sao có thể?”
Chương 1015 Chương 1015. Nữ nhân này đang dạy ta làm việc! (2)
“Tại sao nàng có thể tiến bộ nhanh như vậy chỉ trong một thời gian ngắn?”
Ngày đó ở Cửu Đỉnh Thiên, hắn ta cảm giác chính mình hoàn toàn áp chế được Đông Hoàng Tử U.
Trong mắt hắn ta, cho dù nhiều ngày như vậy trôi qua, Đông Hoàng Tử U có tiến bộ đến mấy cũng không đến mức có thể dùng một chưởng phế bỏ cả cánh tay của hắn ta.
Nhưng kết quả hoàn toàn ngược lại với những gì hắn ta đoán trước!
Lúc này Đông Hoàng Tử U giống như nữ chiến thần bất bại, hoàn toàn nghiền áp hắn ta!
Điều này làm Võ Lợi hiểu ra chính mình quá coi thường vị Nữ đế này.
Sau khi nện trên mặt đất, chỉ trong nháy mắt ý chí chiến đấu của Võ Lợi hoàn toàn biến mất, trong đầu chỉ có ý muốn nhanh chóng chạy trốn.
Nhìn thấy Võ Lợi thất thủ, Du Thương Hải vội vàng hét lớn:
“Dùng hết sức vây công Huyền Băng Nữ đế cho ta!”
Nếu Võ Lợi chết ở đại điện Bất Lão thành, chắc chắc tổ chức Tế Thiên đáng sợ sẽ giận chó đánh mèo lên Bất Lão thành.
Du Thương Hải nhanh chóng quyết định làm những nhà cầm quyền vây khốn Đông Hoàng Tử U, tranh thủ cơ hội chạy trốn cho Võ Lợi.
Lúc này tất cả Đế Cảnh, Đại Thánh cảnh của Bất Lão thành đều ra tay, mấy chục người vây lại cùng tấn công Đông Hoàng Tử U.
Hai mắt của Đông Hoàng Tử U tràn ngập băng giá.
Đám cầm quyền của Bất Lão thành giống hệt như những gì nàng đoán, ra tay ngăn cản nàng ở thời điểm quan trọng nhất.
Thấy Võ Lợi đã hóa thành hư ảnh sắp biến mất.
Đông Hoàng Tử U vung tay phi Băng Phượng kiếm ra ngoài.
Mang theo uy áp của kiếm tiên, thanh kiếm xuyên thủng lồng ngực của Võ Lợi.
Phụt!
Lồng ngực của Võ Lợi phun ra vô số vết máu, bắn tung tóe lên trên cột đá trong đại điện.
Kiếm quang lóe lên.
Băng Phượng kiếm tỏa ra ánh sáng xanh thẳm vẽ ra một đường cong hoàn mỹ trên không trung, sau khi dừng trong tay Đông Hoàng Tử U bộc phát ra ánh sáng chói mắt.
“Huyền Quyết Nhất Tự Trảm!”
Đông Hoàng Tử U nghiêng thân thể mềm mại, chém ra một kiếm mang theo uy lực cực mạnh.
Ầm!!!
Kiếm khí cuồng bạo quyết sạch năm đại Đế Cảnh, chém nát bọn họ trong một kiếm.
Cảnh tượng này làm đám người còn lại sợ ngây người.
“Kiếm tiên!”
“Người kiếm chia lìa, chiêu này quá tuyệt!”
“Lần đầu tiên ta nhìn thấy có người xuất kiếm vừa nhanh vừa mạnh như vậy, thì ra đây là uy lực của kiếm tiên!”
Lúc này đám người cầm quyền của Bất Lão thành đều có hiểu biết sâu sắc về Đông Hoàng Tử U.
Một nữ tử trẻ tuổi dung mạo như tiên, thiên phú cực kỳ yêu nghiệt.
Chỉ bằng một kiếm đã đánh gục được Võ Lợi và năm đại Đế Cảnh vừa rồi đã đủ để đám người sống ít nhất mười vạn năm như bọn họ phải xấu hổ.
Đông Hoàng Tử U lạnh nhạt nhìn thi thể của Võ Lợi.
Ban đầu nàng không định giết chết Võ Lợi bởi vì nàng còn muốn lợi dụng Võ Lợi để tìm được Tư Mã Cương và manh mối về đại bản doanh của Tế Thiên.
Nhưng tình thế bắt buộc, đám cầm quyền Bất Lão thành đã quấy rầy kế hoạch của nàng, làm nàng đành phải ra tay.
Tất nhiên giết Võ Lợi cũng không có gì ghê gớm.
Đông Hoàng Tử U biết với thực lực đáng sợ của Tế Thiên, chắc chắn bọn họ sẽ biết được tin tức Võ Lợi bị giết.
Nếu Tế Thiên có lòng bảo vệ Tư Mã Cương, vậy sẽ phải gặp chút khó khăn nếu muốn tìm được hắn ta.
Nếu đã làm đến bước này rồi thì dứt khoát thuận theo tự nhiên.
Chỉ cần bọn họ dám thò đầu ra, Đông Hoàng Tử U chắc chắn sẽ dốc hết sức tiêu diệt!
Hiện tại chuyện quan trọng nhất là san bằng đám cầm quyền của Bất Lão thành, làm bọn họ phải trả giá đại giới vì đã hại hàng tỉ bá tánh của Động Nguyên Thiên!
“Huyền Băng Nữ đế, chết đi!”
Lúc này một uy áp cuồng bạo lao về phía nàng.
Sau khi thấy Đông Hoàng Tử U giết chết đám người Võ Lợi, Du Thương Hải biết không thể do dự khi đối mặt với vị Nữ đế yêu nghiệt này.
Cho nên hắn ta vận chuyển chân nguyên mạnh nhất, dùng toàn lực thi triển công pháp mạnh nhất của gia tộc.
“Tứ Tượng Thần Đao Quyết!”
Ầm!
Tận Diệt thần đao cấp linh bảo trong tay Du Thương Hải lao đi, nơi đi qua, không gian bị đao khí nứt vỡ.
Bốn tia sáng xanh hồng trắng đen phóng lên cao, diễn hóa thành hình ảnh đồ đằng của bốn thần thú Thanh Long, Chu Tước, Bạch Hổ và Huyền Vũ.
Đồ đằng của bốn thần thú hỗ trợ lẫn nhau, bổ sung cho nhau làm đao khí của Du Thương Hải tăng mạng gấp trăm lần chỉ trong chớp mắt!
Thấy vậy, đám cầm quyền của Bất Lão thành vô cùng chấn động.
“Có lẽ đao này của thành chủ là chiến lực mạnh nhất của hắn!”
“Cảnh giới cao nhất của Tứ Tượng Thần Đao Quyết có thể kích phát ra đồ đằng của bốn thần thú, tăng chiến lực lên gấp trăm lần, một đao này mang theo uy lực có thể làm Cổ Thần bị thương nặng!”
“A, quá mạnh!”
…...
Khác với sự kiêng kị và khen ngợi của đám cầm quyền Bất Lão thành, Đông Hoàng Tử U lạnh lùng nói:
“Thường thôi!”
Linh khí xung quanh tăng vọt, một đóa Ma Liên màu tím khổng lồ tỏa ra ánh sáng rực rỡ, bao quanh thân thể của nàng.
Sau khi kích hoạt Tu La Thánh Thể, ma khí của nàng tăng vọt gấp ngàn lần, bộc lộ ra uy nghiêm phá tan ngân hà!
“Tiên Ma Tâm Ý kiếm!”
Đông Hoàng Tử U đạp hư không, tay cầm Băng Phượng kiếm đón đỡ đao mang của Tịch Diệt thần đao.
Đám cầm quyền Bất Lão thành run lên:
“Cứng đối cứng!”
Bọn họ thật sự không ngờ Đông Hoàng Tử U lại dám áp dụng phương thức đối chiến ngang ngược vô lý nhất này.
Ầm!!!
Chỉ trong nháy mắt, ánh sáng của tiên kiếm và ánh sáng của thần đao va chạm vào nhau.
Kiếm khí đáng sợ và đao khí điên cuồng dây dưa, đồng thời nổ tung, hóa thành trăm vạn sóng thần đáng sợ quét ngang mười vạn dặm.
Dưới sóng xung kích này, cả đại điện Bất Lão thành bị nứt vỡ.
Đám cầm quyền Bất Lão thành bị dư chấn sóng mạnh mẽ đâm bay, liên tục lùi về sau ngàn trượng mới miễn cưỡng dừng lại được.
Còn Du Thương Hải thì bị chấn động mạnh nhất.
Hắn ta cảm thấy kiếm khí của Đông Hoàng Tử U đè xuống như trăm vạn ngọn núi lớn, làm cho cả cơ thể hắn ta vô cùng đau nhức.
Thấy vậy, nhóm người Dương Hổ đều giật thót tim.
“Nữ Đế bệ hạ tiến vào trong núi lửa rồi!”
“Trời đất, hành động này vĩ đại đến nhường nào!”
Rầm!
Kiếm quang xanh thẳm kinh người phóng thẳng lên trời, xuyên thủng ngọn lửa đỏ rực cả vạn dặm từ dung nham đang điên cuồng bùng cháy trên không.
Mọi người chỉ cảm thấy mặt đất dưới chân rung chuyển dữ dội, mãi đến sau mười nhịp thở thì mới dừng lại.
Vù!
Lúc này một luồng sáng xanh rực rỡ từ trong miệng núi lửa phóng ra ngoài, biến lại về bản thê Đông Hoàng Tử U
Nhìn xuống núi lửa bên dưới, Đông Hoàng Tử U có chút đắc ý.
Vừa nãy dùng hết sức đánh ra một kiếm, tấn công xuyên qua cả triệu dặm núi lửa, trực tiếp phá vỡ kết cấu địa lý bên dưới núi lửa.
Hơn nữa còn dùng kiếm Băng Phượng tỏa ra khí lạnh cực hạn, làm giảm độ nóng do dung nham tỏa ra trên diện rộng.
Tiếp theo đây, nàng phải hóa giải hoàn toàn nguy cơ lần này, phá bỏ Ngũ Hành Diệt Kiếp Thiên Hỏa Trận!
“Bí Tàng Liên Hoa Quyết!”
Một đóa ma liên cực lớn nở ra trên tay nàng, ném lên trên không cao cả chục nghìn dặm thì đột nhiên lớn hơn gấp trăm lần.
Tựa như tinh liên diệt thế!
Rầm rầm!
Sau khi ma liên rơi xuống, với uy năng gấp hàng tỷ lần đã nghiên nát từng tầng núi lửa, trực tiếp đè ép thành một một khu đất bằng.
Khói bụi mờ mịt khắp trời, bụi đất cát đá bay tứ tung.
Một tay này của Đông Hoàng Tử U hoàn toàn ngang hàng với một đòn tấn công hủy diệt cả một tòa thành.
Không những có khí thế ngang tàn, mà động tĩnh cũng lớn đến mức kinh thiên động địa.
Đối mặt với bản lĩnh mạnh mẽ như vậy, mọi người suýt nữa đã quỳ xuống rồi.
“Trời đất, một đòn vừa nãy của Nữ Đế bệ hạ đúng là như Ma Thần diệt thế giáng trần vậy, thực sự quá mạnh!”
“SInh thời có thể tận mắt nhìn thấy Nữ Đế bệ hạ vĩ đại như vậy, ta thực sự cảm thấy đời này không gì hối tiếc!”
“Nguy cơ đã giải! Nữ Để bệ hạ đã nói sẽ giữ lời, chúng ta không cần phải di chuyển cả nước nữa!”
“Nữ Đế bệ hạ chính là thần của chúng ta!”
Đón nhận tiếng hô hào cũng vô số người, ánh mắt Đông Hoàng Tử U chợt lóe lên chút rung động.
Với nàng mà nói, có thể giúp bách tính thiên hạ tránh được khổ nạn, an cư lạc nghiệp, vậy là đã đủ!
Lạnh nhạt nhìn mọi người một lượt, sau đó nàng lại hóa thành một luồng sáng tim rực rỡ rồi biến mất.
Sau đó, dùng cách thức tương tự hóa giải được nguy cơ của Đông Hạ Quốc, Tịch Lập Quốc và Hồng Tấn Quốc.
Rất nhiều bách tính của Động Nguyên Thiên đều không biết, vị Nữ Đế trẻ tuổi để cứu giúp bọn họ mà một hơi chạy tới chạy lui đến cả tỷ dặm.
Cho dù như vậy, Đông Hoàng Tử U vẫn không dừng, đến cuối cùng dùng hết tốc độ chạy về phía Trung Minh Quốc.
“Dám bày bố đại trận kinh thiên ở Động Nguyên Thiên như vậy, cho dù là ai, ta cũng phải khiến ngươi bỏ ra cái giá lớn nhất!”
Cách Trung Minh Quốc tám mươi nghìn dặm về phía Tây.
Ngọn núi lửa huyết thạch to lớn sừng sững ở đó tựa như một người khổng lồ đang nhìn xuống toàn bộ Trung Minh Quốc bên dưới.
Miệng núi lửa bằng phẳng hé mở hướng lên trời, như thế bất kỳ lúc nào cũng có thể phun trào ngọn lửa nham thạch đáng sợ ra ngoài.
Hai bóng đen huyền ảo bỗng đáp xuống bên cạnh núi lửa huyết thạch, đồng thời nhìn xuống miệng núi lửa rộng lớn.
Người đàn ông bên trái nuôi một chòm râu dê, tên Quan Thụy, cười ha ha nói:
“Đây là ngọn núi lửa cuối cùng rồi, chỉ cần kích hoạt được nó thì đại trận lập tức sẽ hoàn thành!”
Người đàn ông mặt vuông bên cạnh y tên Kinh Vũ Huy, thở dài một hơi rồi nói:
“Bà nội nó, cuối cùng cũng đến được ngọn núi lửa cuối cùng rồi, bốn ngọn núi trước đã khiến chúng ta tiêu hao biết bao nhiêu sức lực rồi!”
Quan Thụy cười nhạo một tiếng:
“Chỉ cần hoàn thành được nhiệm vụ thì mọi gian khổ đều xứng đáng!”
“Hai người chúng ta đều là tông sư trận pháp, được thành chủ tin cậy, lúc này còn không dốc sức thì còn đợi khi nào nữa?”
Vừa nghe đến hai chữ thành chủ, Kinh Vũ Huy trông lại càng kính cẩn.
“Đương nhiên rồi! Quên mình vì thành chủ, có chết cũng không từ!”
Quan Thụy bắt đầu sử dụng chân nguyên trong thân thể, sắc mặt càng trở nên cay nghiệt:
“Chuẩn bị ra tay đi, đại trận khởi động càng nhanh thì người Động Nguyên Thiên chết càng nhiều, công lao hai chúng ta cũng càng lớn!”
Nghe vậy, Kinh Vũ Huy bỗng cười hung tợn, gật đầu: “Được!”
Đưa mắt nhìn nhau rồi hai người lần lượt sử dụng chân nguyên, luồng sáng vàng trong tay lóe lên, cùng ngưng tụ tạo thành một ấn quyết màu vàng khổng lồ.
Ấn quyết này chính là một huyền quyết dẫn lửa vô cùng mạnh.
Một khi rơi vào trong núi lửa thì sẽ có khả năng kích hoạt dung nham ngủ sảy trong núi lửa bùng lên, từ đó khiến cả ngọn núi lửa này bùng nổ.
Trước đó hai người đã liên tiếp kích hoạt bốn ngọn núi lửa, có thể nói đã vô cùng quen thuộc đối với huyền quyết dẫn lửa này.
Chắc chắn không cần nghi ngờ.
Khi bọn họ néo huyền quyết dẫn lửa vào trong miệng núi lửa, núi lửa huyết thật lập tức bùng nổ!
Nhưng, ngay khi hai người họ vung tay ném huyền quyết dẫn lửa xuống, trong không trung bỗng có một bóng đen lóe lên.
“A?”
Hai người kinh ngạc, vội ngẩng đầu nhìn sang.
Chỉ cảm thấy một luồng sức mạnh kỳ dị bỗng chốc bao trùm khắp người, trên không cách chừng chục nghìn trượng có một vầng sáng đen hình tròn đen lóe sáng.
Trong chớp mắt, thân thể bỗng cứng đờ, hơn nữa còn có một luồng hơi thở lạnh lẽo đang xâm nhập khắp người.
“Không ổn rồi!”
Lúc hai người phản ứng lại thì một tấm lưới băng thiết đen khổng lồ cấp linh bảo đã vây bọn họ lại bên trong.
Trong mỗi một mắt lưới băng thiết đen này đều có thêm một pháp trận kiểu nhỏ, kết nối với nhau, cùng nhau cấu trúc thành một lồng giam không thể phá vỡ.
Khi hai người họ muốn dùng sức phá vỡ lưới băng thiết đen này thì từng luồng khí lạnh cực mạnh lại dồn dập xâm nhập cắn trả, khiến cơ thể bọn họ đau đớn từng cơn như thể rơi vào trong bể băng vậy.
Chương 1012 Chương 1012. Nữ Đế bệ hạ chính là thần của chúng ta! (2)
Dù hai người họ đều có tu vi Đế Cảnh thì cũng không cách nào chống đỡ nổi!
Đôi mắt Quan Thụy trợn tròn:
“Đáng chết, có người sớm đã cài bẫy ở đây rồi, sao có thể chứ?”
Vẻ mặt Kinh Vũ Huy khó tin:
“Không thể nào! Ai có thể đoán trước được giờ khắc này chúng ta sẽ xuất hiện ở đây chứ?”
Hai người đều vô cùng kinh ngạc và hoảng sợ.
Tạo ra Ngũ Hành Diệt Kiếp Thiên Hỏa Trận lần này, phạm vi hành động của bọn họ rộng lớn, thủ đoạn cực kỳ kín kẽ.
Theo lý mà nói.
Chưa đến lúc Ngũ Hành Diệt Kiếp Thiên Hỏa Trận hoàn thành thì chắc chắn sẽ không có ai biết được bọn họ đang sắp đặt một sát trận khổng lồ.
Chứ đừng nói đến việc đoán trước được hành động của bọn họ, rồi đặt bẫy ở đây, ôm cây đợi thỏ.
Nhưng, chuyện khiến bọn họ tuyệt vọng chính là, tình cảnh trước mắt rõ ràng đã chứng tỏ, bọn họ sớm đã bị người nào đó dõi theo rồi.
Lần này đến núi lửa huyết thạch khiến núi lửa phun trào, hoàn toàn nằm trong lòng bàn tay đối phương!
Chỉ là, rốt cuộc ai có đủ năng lực như vậy?
Bỗng âm thanh lạnh lùng của một cô gái truyền đến.
“Đúng là các ngươi rất thông minh, nhưng so với bệ hạ thì cũng chẳng là gì cả!”
Luồng sáng đen lóe sáng.
Nhược Ảnh với mái tóc bạc trắng dẫn theo hơn trăm người của cấm vệ Huyền Băng Cung vây bắt hai người họ lại.
Bệ hạ!
Quan Thụy và Kinh Vũ Huy đều run rẩy cả người.
Bọn họ chú ý đến y phục trên người cấm vệ quân Huyền Băng Cung sau lưng Nhược Ảnh có ký hiệu của Huyền Băng, lập tức nhận ra thân phận mấy người Nhược Ảnh.
Vậy bệ hạ trong lời Nhược Ảnh là ai, chắc chắn có thể nghĩ ra!
“Huyền Băng Nữ Đế!”
Hai người vừa nghĩ đến cái tên này, hoàn toàn không còn bình tĩnh được nữa.
“Vậy mà nàng ta lại dự đoán được trước khi chúng ta ra tay, đã cho người mai phục nơi này rồi.”
“Trí tuệ như vậy, khả năng hành động như vậy, đúng thực là đáng sợ!”
Lúc này.
Hai người thực sự đã cảm nhận được, vị Nữ Đế bệ hạ được nhiều người biết đến này, rốt cuộc mạnh mẽ dữ dội đến thế nào.
Đồng thời nàng cũng có khả năng nhìn xa trông rộng, quan sát kỹ càng đến nhường nào!
Nhược Ảnh cười lạnh: “Hiếm có được người lĩnh ngộ được như các ngươi, đáng tiếc có hơi muộn rồi!”
Vù!
Luồng sáng tím rực rỡ xuất hiện.
Tất cả mọi người đều cảm thấy da đầu như căng cứng, như thể bản thân đang bị ma thần nhìn chằm chằm vậy.
Dáng vẻ hoàn mỹ của Đông Hoàng Tử U lẳng lặng xuất hiện, đứng thẳng trên không, thản nhiên nhìn xuống hai người Quan Thụy.
Nhược Ảnh dẫn một nhóm cấm vệ vội vàng hành lễ:
“Bái kiến bệ hạ!”
Nói xong, bọn họ lập tức tản ra.
Mệnh lệnh của Đông Hoàng Tử U là ngăn chặn nhóm người Quan Thụy khiến núi lửa bùng nổ, bây giờ nhóm Nhược Ảnh đã hoàn thành nhiệm vụ trọn vẹn.
Chuyện tiếp theo càng quan trọng hơn nên phải do Đông Hoàng Tử U tự mình ra tay.
Quan Thụy và Kinh Vũ Huy cùng lúc ngẩng đầu nhìn Đông Hoàng Tử U.
Bọn họ cảm thấy, Đông Hoàng Tử U đẹp thật sự, đến từng sợi tóc cũng đẹp vô tận.
Không hổ là danh hiệu “Đẹp nhất Cửu Thiên”.
Nhưng so với vẻ đẹp của nàng, ánh mắt lạnh lùng của nàng, sự uy nghiêm của hoàng đế vô hình trung càng khiến người ta cảm thấy lạnh đến thấu xương.
Chỉ mới liếc nhìn Đông Hoàng Tử U, Quan Thụy và Kinh Vũ Huy đã cảm thấy rét lạnh trong lòng, không kiềm được mà nuốt khan nước bọt.
Đông Hoàng Tử U lạnh nhạt nói:
“Tại sao các ngươi lại liều mạng như vậy? Tại sao lại gây náo loạn Động Nguyên Thiên?”
Quan Thụy và Kinh Vũ Huy đưa mắt nhìn nhau, ánh mắt đều vô cùng kiên định.
Đối với bọn họ, thành chủ ơn nặng như núi, vì vậy cho dù đối mặt với Huyền Băng Nữ Đế thì bọn họ cũng sẽ không bán đứng chủ nhân.
Hai người ngưng tụ chân nguyên trong người, muốn cắt đứt toàn bộ kinh mạch tự sát mà chết.
“Muốn chết?”
Ánh mắt Đông Hoàng Tử lạnh lùng, vung tay hạ xuống hai ấn quyết màu tím kỳ lạ, xâm nhập vào cơ thể hai người.
Vù vù.
Hai ngọn lửa tím bốc ra từ trong thân thể hai người, không làm ảnh hưởng tới thân xác bọn họ mà trực tiếp đốt cháy thất hồn lục phách của bọn họ.
“A! A!”
Dù vừa nãy Quan Thụy và Kinh Vũ Huy kiên định bao nhiêu thì lúc này cũng bị lửa ma đốt cháy hồn phách đến run rẩy, suýt nữa hồn xác cũng tách rời.
Cảm giác đau đến không muốn sống như vậy khiến bọn họ phải la hét thảm thiết.
Kinh Vũ Huy là người không chịu nổi đầu tiên, vội rống lên:
“Ta nói ta nói!”
“Chúng ta đều là thuộc hạ của Bất Lão thành chủ, là ông ấy bảo chúng ta đến khởi động Ngũ Hành Diệt Kiếp Thiên Hỏa Trận!”
Mắt thấy Kinh Vũ Huy đã suy sụp, Quan Thụy cũng cầu xin theo:
“Cầu xin Nữ Đế bệ hạ tha cho chúng ta một mạng, chúng ta chỉ là tuân mệnh mà làm, ta không muốn chết!”
Không nhìn đến hai người đang cầu xin, Đông Hoàng Tử U tạm thời chìm vào trầm tư.
Bất Lão Thành!
Đây là một thế lực cổ xưa nằm ở vùng ven Động Nguyên Thiên, từ những ghi chép trong lịch sử thì vốn cũng không có thâm thù đại hải gì.
Đông Hoàng Tử U cảm nhận được, lần này Bất Lão Thành ra tay gây họa cho Động Nguyên Thiên, rất có khả năng còn có nguyên nhân khác.
Định thần lại, nàng vung tay khiến Quan Thụy nổ tung thành tro bụi.
Đôi mắt phượng nhìn sang Kinh Vũ Huy.
“Dẫn ta đến Bất Lão Thành!”
Kinh Vũ Huynh nhìn thấy Đông Hoàng Tử U vừa vung tay đã miểu sát Quan Thụy, đã bị dọa sợ bởi sự hùng mạnh vô biên của nàng, vội gật đầu đồng ý.
“Vâng vâng vâng! Chỉ cần Nữ Đế bệ hạ không giết ta, bảo ta làm gì cũng được!”
Đông Hoàng Tử U: “Ta không phải đang bàn điều kiện với ngươi.”
Kinh Vũ Huy cũng giống với Quan Thụy, khiến núi lửa bùng nổ, làm hại đến vô vàn bách tính, đây chính là tội chết.
Đông Hoàng Tử U ghét ác như thù, đối với loại người như vậy chỉ có trừ khử thì mới thoải mái.
Vì vậy trong mắt nàng, Kinh Vũ Huy sớm cũng đã là người chết rồi.
Kinh Vũ Huy: “…”
Cuối cùng y cũng hiểu, đối mặt với Nữ Để hùng mạnh này, thật sự đến một chút ảo tưởng cũng không thể có.
Chương 1013 Chương 1013. Ngươi tự đánh giá mình thông minh quá rồi!
Bởi vì người nằm trong tay Đông Hoàng Tử U nên y chỉ đành mang theo tuyệt vọng, bất đắc dĩ dẫn đường Đông Hoàng Tử U đến Bất Lão Thành.
Tại Bất Lão Thành.
Thành trì rộng lớn như vậy nằm giữa những ngọn núi vây quanh.
Kiến trúc tráng lệ rộng lớn, có thể sánh ngang với một nước.
Trên bầu trời cả tòa thành có những luồng sáng xanh huyền ảo đang chuyển động, như thể chứa đựng sức sống vô biên, chậm rãi đáp xuống, nuôi dưỡng cho toàn bộ sinh linh trong tòa thành này.
Còn vị trí ngay chính giữa tòa thành, có một tòa kiến trúc bên ngoài có ánh sáng vàng rực rỡ, chính là đại điện Bất Lão Thành.
Lúc này.
Hai bên đại điện có mười mấy nhân vật quyền cao chức trọng của Bất Lão Thành đang ngồi, đều có tu vi thâm sâu, khí thế uy nghiêm.
Mà hai người ngồi trên đài cao nhất của đại điện càng có khí thế nặng nề, khiến một nhóm nhân vật cấp cao của Bất Lão Thành cũng phải kính sợ.
Bên phải là một người đàn ông trung niên mặc y phục xanh, trên đầu có ba đóa hoa lấp lánh mờ mờ, chính là thành chủ của Bất Lão Thành, Du Thương Hải.
Bên phải hắn ta là một ông lão mặc áo bào đen đeo mặt nạ quỷ, khí chất kỳ lạ nhưng lại rất mạnh.
Quay đầu liếc nhìn ông lão áo đen Võ Lợi, ánh mắt Du Thương Hải có chút kính nể và lấy lòng.
Hắn ta đặt hai chiếc nhẫn một đỏ một vàng lên bàn, đẩy đến trước mặt Võ Lợi, cười nói:
“Giáo chủ, trong nhẫn màu đỏ có linh thạch thượng phẩm thiên cấp ba triệu tuổi, có mười triệu lượng hoàng kim, một bộ công pháp thượng phẩm thánh cấp, ngoài ra còn có vô số các loại dược liệu quý hiếm, đây chính là chút tâm ý của tại hạ, xin chuyển cho Đốc chủ đại nhân!”
“Nếu có thể khiến Thần Vương bệ hạ biết đến Bất Lão Thành chúng ta thì càng cảm kích hơn, cầu còn không được!”
“Còn chiếc nhẫn màu vàng, ngoài công pháp thượng phẩm thiên cấp, những món đồ còn lại thì cũng giống với chiếc nhẫn màu đỏ, đặc biệt tặng cho Kỳ chủ, xin nhận cho!”
Võ Lợi nhếch miệng cười: “Thành chủ ra tay thật rộng lượng, quả thực là rất có thành ý!”
“Chỉ chút tâm ý mà thôi, không phải coi trọng!” Dư Thương Hải cười nói: “Chỉ cần có thể có mối quan hệ tốt với Tế Thiên, tại hạ bỏ ra chừng này thì có là gì, hơn nữa sau này sẽ còn cống hiến nhiều hơn!”
“Thiện!” Võ Lợi rất hài lòng gật đầu, vung tay cất hai chiếc nhẫn vào trong túi.
Du Thương Hải và một nhóm các nhân vật cấp cao Bất Lão Thành thấy vậy đều mỉm cười gật đầu, vẻ mặt vui mừng.
Tề Thiên chính là tổ chức mạnh nhất của Cửu Thiên Tiên Vực trong truyền thuyết, có vô số hào kiệt thiên kiêu, sức chiến đấu kinh người, khả năng nghịch thiên.
Tuy Bất Lão Thành khổng lồ, căn cơ thâm sâu, có thể sánh với rất nhiều thánh địa đỉnh cao.
Nhưng so với Tế Thiên thì vẫn nhỏ hơn nhiều.
Nếu có thể bám vào được cây cổ thụ Tế Thiên này, được bảo hộ thì ngày tháng sau này của Bất Lão Thành sẽ tốt hơn nhiều!
Võ Lợi nhìn thấy vẻ mặt của tất cả mọi người, trêu đùa nói:
“Ta nghe nói thành chủ muốn khơi dậy biển lửa ở Động Nguyên Thiên, tàn sát vạn quốc, chuyện này là thật sao?”
“Là thật!”
Vẻ mặt Du Thương Hải quả quyết: “Tại hạ đã cử hai tông sư trận pháp mạnh nhất Bất Lão Thành đến Động Nguyên Thiên, tin chắc Kỳ chủ và Tế Thiên chẳng mấy chốc sẽ nghe thấy tin tốt vạn thành Động Nguyên Thiên đã cháy sạch!”
Võ Lợi trầm giọng nói:
“Với quan hệ trước đây của Bất Lão Thành và Động Nguyên Thiên, chắc hẳn ngươi cũng biết, hiện tại Động Nguyên Thiên là do Huyền Băng Nữ Đế nắm quyền.”
“Ngươi làm như vậy, không sợ đắc tội với vị Nữ Đế tàn nhẫn xưa nay hiếm có sao?”
Vẻ mặt Du Thương Hải có chút căm hận và khinh thường nói:
“Không giấu gì Kỳ chủ, lúc trước Bất Lão Thành và rất nhiều tông môn thánh địa của Động Nguyên Thiên có qua lại với nhau, cũng có được không ít ích lợi từ chỗ bọn họ.”
“Từ khi Huyền Băng Nữ Đế lên nắm quyền, các tông môn và thánh địa kia lần lượt trở mặt, cắt đứt quan hệ với Bất Lão Thành chúng ta, chuyện này như một cái gai đâm vào tim tại hạ vậy, vì vậy đối với Huyền Băng Nữ Đế, tại hạ căm hận đến thấu xương!”
Võ Lợi nghe vậy chỉ im lặng gật đầu.
Bất Lão Thành nằm gần Động Nguyên Thiên, vốn có thể mua chuộc người của Động Nguyên Thiên, lấy được rất nhiều tài nguyên của Động Nguyên Thiên, giúp toàn bộ tòa thành tiếp tục duy trì ổn thỏa.
Nhưng sau khi Huyền Băng Nữ Đế lên cầm quyền, luật pháp nghiêm minh khiến mấy tông môn thánh địa kia không dám làm càn, hay làm mấy chuyện tổn hại đến Động Nguyên Thiên nữa.
Dư Thương Hải thân là thành chủ Bất Lão, cũng không muốn quy thuận Động Nguyên Thiên ăn nhờ ở đậu, cũng không muốn cắt đứt quan hệ với Động Nguyên Thiên, vì vậy trong lòng đương nhiên vô cùng căm hận Huyền Băng Nữ Đế.
“Cũng có nghĩa, Bất Lão Thành ngươi xem như đã công khai khiêu khích Huyền Băng Nữ Đế rồi sao?”
Võ Lợi âm thầm liếc nhìn Du Thương Hải một cái.
“Thế thì cũng không đúng!” Du Thương Hải đứng dậy, vẻ mặt kích động nói:
“Lần này tại hạ gây họa cho Động Nguyên Thiên cũng là dâng một phần công trạng cho Tế Thiên, là để Huyền Băng Nữ Đế kia im lặng mà ngậm trái đắng, có khổ cũng không nói nên lời!”
“Bởi vì tại hạ cử hai vị tông sư đi, bọn họ sẽ sử dụng một loại sát trận khổng lồ rất đặc biệt, Huyền Băng Nữ Đế chắc chắn không thể nhận ra được ý đồ của ta!”
Võ Lợi nghe vậy bất giác cũng hài lòng: “Xem ra, mọi chuyện đều nằm trong tay thành chủ cả rồi!”
Một nhóm nhân vật cấp cao của Bất Lão Thành cũng đều gật đầu.
Thầm nghĩ chiêu này của thành chủ dùng rất hay, không những lực sát thương kinh người, mà còn rất bí ẩn, chắc chắn có thể khiến Huyền Băng Nữ Để bị dính đòn tấn công nặng nề!
Mà ngay lúc bọn họ đang tươi cười rạng rỡ, thì bỗng có âm thanh trong trẻo mê người chợt vang lên trong đại điện.
“Ngươi tự đánh giá mình thông minh quá rồi!”
Một luồng sáng tím rực rỡ lóe lên.
Đông Hoàng Tử U tay nhấc Kinh Vũ Huy kéo lê trước cửa đại điện.
Chương 1014 Chương 1014. Nữ nhân này đang dạy ta làm việc!
Bàn tay vung lên, ném Kinh Vũ Huy vào trong đại điện.
Sau đó khẽ gập ngón tay lại.
Ầm!
Kinh Vũ Huy lập tức nổ tung thành tro bụi!
“A!”
Nhìn thấy Kinh Vũ Huy bị Đông Hoàng Tử U dùng tay bóp nát, những người đứng đầu của Bất Lão thành, thậm chí Du Thương Hải không nhịn được đứng bật dậy.
Ra oai phủ đầu!
Tuyệt đối đang ra oai phủ đầu!
Hành động này của Huyền Băng Nữ đế là đang phát tiết vũ lực và lửa giận của mình lên Bất Lão thanh, cũng đặt chính mình ở vị trí hoàn toàn đối địch với Bất Lão thành.
Thật sự quá cường thế bá đạo!
Võ Lợi hơi nheo mắt đánh giá Đông Hoàng Tử U.
Lần trước ở Cửu Đỉnh Thiên giải cứu Định Thiên Vương Tư Mã Cương, hắn ta từng đánh một chưởng với Đông Hoàng Tử U.
Lúc ấy hơi chiếm thế thắng làm hắn ta thầm coi thường vị Nữ đế này.
Cho nên thái độ của Võ Lợi rất bình tĩnh, trong lòng cũng vô cùng nhẹ nhàng, không kích động như đám người Du Thương Hải.
Sau sự khiếp sợ ngắn ngủi, Du Thương Hải không nhịn được nhíu mày:
“Không ngờ ngươi lại tìm đến đây!”
Đông Hoàng Tử U bắt lấy Kinh Vũ Huy đến đây, việc này quá rõ ràng, chứng tỏ Đông Hoàng Tử U đã dự đoán trước được hành động của đám người Kinh Vũ Huy.
Ở trong mắt Du Thương Hải, chuyện này thực sự rất khó tưởng tượng.
Bởi vì kế hoạch của hắn ta gần như bí mật, cực có tính mê hoặc.
Phạm vi bày trận của trận pháp Ngũ Hành Diệt Kiếp Thiên Hỏa rộng như vậy, hắn ta thật sự không ngờ nhanh như vậy Đông Hoàng Tử U đã nhìn thấu được mưu kế này.
Đông Hoàng Tử U lạnh lùng nói:
“Ngươi tự cho mình ra tay nhanh chóng, hành động ẩn nấp, kế hoạch bí mật!”
“Nhưng các bước ngươi thực hiện lại để lại dấu vết quá rõ ràng, sao có thể không bị phát hiện?”
“.…..” Trong nháy mắt Du Thương Hải không còn gì để nói.
Nữ nhân này đang dạy ta làm việc!
Nhưng nàng nói rất có đạo lý!
Đột nhiên hắn ta bừng tỉnh kế hoạch của mình vẫn còn thiếu sót rất nhiều.
Việc kích hoạt từng ngọn núi lửa kia, dấu vết quá mức rõ ràng.
Đặc biệt đứng trước Nữ đế thông minh nhạy bén như Đông Hoàng Tử U, rất dễ dàng để lộ dấu vết.
Cách tốt nhất là cho người cùng kích hoạt năm ngọn núi lửa cùng lúc, khởi động trận pháp Ngũ Hành Diệt Kiếp Thiên Hỏa trong nháy mắt!
Nghĩ đến đây, Du Thương Hải không nhịn được thầm khen ngợi.
“Trí tuệ của Huyền Băng Nữ đế quá rộng lớn, chỉ vài câu ngắn gọn đã nhìn thấy bản quân!”
Đông Hoàng Tử U nhìn về phía Võ Lợi, lạnh lùng nói:
“Tế Thiên thật sự có mặt ở khắp mọi nơi!”
Liếc mắt cái nàng đã nhận ra Võ Lợi chính là kỳ chủ đã đánh một chưởng với mình vào cái đêm ở Cửu Đỉnh Thiên.
Chủ động khiêu khích Võ Lợi bởi vì Đông Hoàng Tử U muốn giải quyết tên chó săn của Tế Thiên này đầu tiên.
Rốt cuộc hiện tại trong đại điện có rất nhiều cường giả Đế cảnh, Đại Thánh cảnh của Bất Lão thành.
Là cường giả Cổ Thần cảnh, mặc dù nàng nắm chắc có thể đối phó được với những người này.
Nhưng nếu xông vào đấu với đám người này trước, sau đó để Võ Lợi bắt được cơ hội chạy trốn thì không có lời.
Cách tốt nhất là khơi gợi sát ý của Võ Lợi, để hắn ta đánh với nàng đầu tiên.
Từ thái độ của Võ Lợi, nàng cảm nhận được có thể vì lần giao thủ trước nên Võ Lợi kiêu ngạo.
Nếu hơi dùng ngôn ngữ kích thích thêm, chắc chắn hắn ta sẽ cắn câu.
Quả nhiên!
Võ Lợi kiêu ngạo quát lớn:
“Tế Thiên chúng ta làm việc đến lượt ngươi nói?”
Đông Hoàng Tử U khinh thường nói:
“Một đám tạp nham, lấy đấu ra tự tin mà tự đại như vậy!”
“Vớ vẩn!”
Võ Lợi tức giận đến mức linh khí xung quanh nổ tung, điên cuồng thả ra uy áp của cảnh giới Đại Thánh đỉnh phong.
Tế Thiên lớn đến mức không thể tưởng tượng, các đại đốc chủ đều là những người đã quét ngang cả một thời đại.
Đừng nói đến vị Thần Vương đứng trên đỉnh nào đó đã là cấp Chí Tôn vô địch.
Đông Hoàng Tử U dẫm đạp Tế Thiên như vậy thật sự làm máu trong cơ thể Võ Lợi sôi sùng sục, hận không thể lấy mạng của nàng ngay lập tức.
“Ngươi chỉ là kẻ thua cuộc dưới tay của bổn tọa nhưng lại dám kiêu ngạo như vậy!”
“Xem bổn tọa dạy dỗ ngươi như thế nào!”
Võ Lợi lấy ra Đoạt Thiên kiếm cấp linh bảo, thúc giục chân nguyên mạnh nhất, mang theo mười vạn đạo kiếm quang lao về phía Đông Hoàng Tử U.
“Thiên Võ kiếm quyết!”
Ầm!
Kiếm khí nổ tung thành vạn cơn sóng bên trong đại điện, phá vỡ không gian vạn dặm, lao đến chỗ Đông Hoàng Tử U.
Du Thương Hải và các cao thủ đứng kia thấy vậy, hai mắt sáng rực: “Kiếm pháp quá mạnh.”
Bọn họ vô cùng khẳng định chắc chắn Võ Lợi chính là cao thủ cấp bậc Kiếm Thánh.
Một kiếm này nhanh chuẩn tàn nhẫn, mang theo uy áp Thánh Giả, cực kỳ cường đại!
Thấy kiếm quang đến gần, Đông Hoàng Tử U lạnh lùng nói:
“Ngươi chỉ có chút bản lĩnh này?”
Chân nguyên trong cơ thể dâng lên, nàng dùng Thiên Ma Bát Bộ tránh thoát khỏi kiếm mang của Đoạt Thiên kiếm, tung một chưởng về phía Võ Lợi.
Thấy vậy Võ Lợi cười nhạo: “Còn dám so chưởng với ta?”
Hắn ta thúc giục chân nguyên mạnh nhất, dùng tay trái mạnh mẽ đánh trả lại bàn tay của Đông Hoàng Tử U.
Ầm!
Bàn tay của hai người cách xa nhau trăm trượng, không gian trong phạm vi mười dặm đều chấn động mạnh dưới chưởng của hai người.
Trong nháy mắt, vách tường và mặt đất được xây dựng từ kim cương và huyền thạch nứt ra vô số vết rách.
Đùng!
Hai bàn tay chưa cần chạm vào nhau đã có thể truyền sức mạnh từ bàn tay ra ngoài.
Tay của Đông Hoàng Tử U tuôn ra khí kình cuồng long, mạnh mẽ nghiền nát chưởng phong của Võ Lợi, sau tiếng gào thét trực tiếp đánh nát tay trái của Võ Lợi.
“A ~”
Võ Lợi kêu la thảm thiết, dưới đòn đánh cuồng bạo của Đông Hoàng Tử U, hắn ta vội vàng lùi ra sau ngàn trượng, cảm thấy vai trái của mình đã mất đi tri giác.
Cúi đầu nhìn lại, đồng tử của hắn ta co rụt lại.
Vai trái cũng bị một chưởng này của Đông Hoàng Tử U đánh vỡ nát!
“Sao có thể?”
Chương 1015 Chương 1015. Nữ nhân này đang dạy ta làm việc! (2)
“Tại sao nàng có thể tiến bộ nhanh như vậy chỉ trong một thời gian ngắn?”
Ngày đó ở Cửu Đỉnh Thiên, hắn ta cảm giác chính mình hoàn toàn áp chế được Đông Hoàng Tử U.
Trong mắt hắn ta, cho dù nhiều ngày như vậy trôi qua, Đông Hoàng Tử U có tiến bộ đến mấy cũng không đến mức có thể dùng một chưởng phế bỏ cả cánh tay của hắn ta.
Nhưng kết quả hoàn toàn ngược lại với những gì hắn ta đoán trước!
Lúc này Đông Hoàng Tử U giống như nữ chiến thần bất bại, hoàn toàn nghiền áp hắn ta!
Điều này làm Võ Lợi hiểu ra chính mình quá coi thường vị Nữ đế này.
Sau khi nện trên mặt đất, chỉ trong nháy mắt ý chí chiến đấu của Võ Lợi hoàn toàn biến mất, trong đầu chỉ có ý muốn nhanh chóng chạy trốn.
Nhìn thấy Võ Lợi thất thủ, Du Thương Hải vội vàng hét lớn:
“Dùng hết sức vây công Huyền Băng Nữ đế cho ta!”
Nếu Võ Lợi chết ở đại điện Bất Lão thành, chắc chắc tổ chức Tế Thiên đáng sợ sẽ giận chó đánh mèo lên Bất Lão thành.
Du Thương Hải nhanh chóng quyết định làm những nhà cầm quyền vây khốn Đông Hoàng Tử U, tranh thủ cơ hội chạy trốn cho Võ Lợi.
Lúc này tất cả Đế Cảnh, Đại Thánh cảnh của Bất Lão thành đều ra tay, mấy chục người vây lại cùng tấn công Đông Hoàng Tử U.
Hai mắt của Đông Hoàng Tử U tràn ngập băng giá.
Đám cầm quyền của Bất Lão thành giống hệt như những gì nàng đoán, ra tay ngăn cản nàng ở thời điểm quan trọng nhất.
Thấy Võ Lợi đã hóa thành hư ảnh sắp biến mất.
Đông Hoàng Tử U vung tay phi Băng Phượng kiếm ra ngoài.
Mang theo uy áp của kiếm tiên, thanh kiếm xuyên thủng lồng ngực của Võ Lợi.
Phụt!
Lồng ngực của Võ Lợi phun ra vô số vết máu, bắn tung tóe lên trên cột đá trong đại điện.
Kiếm quang lóe lên.
Băng Phượng kiếm tỏa ra ánh sáng xanh thẳm vẽ ra một đường cong hoàn mỹ trên không trung, sau khi dừng trong tay Đông Hoàng Tử U bộc phát ra ánh sáng chói mắt.
“Huyền Quyết Nhất Tự Trảm!”
Đông Hoàng Tử U nghiêng thân thể mềm mại, chém ra một kiếm mang theo uy lực cực mạnh.
Ầm!!!
Kiếm khí cuồng bạo quyết sạch năm đại Đế Cảnh, chém nát bọn họ trong một kiếm.
Cảnh tượng này làm đám người còn lại sợ ngây người.
“Kiếm tiên!”
“Người kiếm chia lìa, chiêu này quá tuyệt!”
“Lần đầu tiên ta nhìn thấy có người xuất kiếm vừa nhanh vừa mạnh như vậy, thì ra đây là uy lực của kiếm tiên!”
Lúc này đám người cầm quyền của Bất Lão thành đều có hiểu biết sâu sắc về Đông Hoàng Tử U.
Một nữ tử trẻ tuổi dung mạo như tiên, thiên phú cực kỳ yêu nghiệt.
Chỉ bằng một kiếm đã đánh gục được Võ Lợi và năm đại Đế Cảnh vừa rồi đã đủ để đám người sống ít nhất mười vạn năm như bọn họ phải xấu hổ.
Đông Hoàng Tử U lạnh nhạt nhìn thi thể của Võ Lợi.
Ban đầu nàng không định giết chết Võ Lợi bởi vì nàng còn muốn lợi dụng Võ Lợi để tìm được Tư Mã Cương và manh mối về đại bản doanh của Tế Thiên.
Nhưng tình thế bắt buộc, đám cầm quyền Bất Lão thành đã quấy rầy kế hoạch của nàng, làm nàng đành phải ra tay.
Tất nhiên giết Võ Lợi cũng không có gì ghê gớm.
Đông Hoàng Tử U biết với thực lực đáng sợ của Tế Thiên, chắc chắn bọn họ sẽ biết được tin tức Võ Lợi bị giết.
Nếu Tế Thiên có lòng bảo vệ Tư Mã Cương, vậy sẽ phải gặp chút khó khăn nếu muốn tìm được hắn ta.
Nếu đã làm đến bước này rồi thì dứt khoát thuận theo tự nhiên.
Chỉ cần bọn họ dám thò đầu ra, Đông Hoàng Tử U chắc chắn sẽ dốc hết sức tiêu diệt!
Hiện tại chuyện quan trọng nhất là san bằng đám cầm quyền của Bất Lão thành, làm bọn họ phải trả giá đại giới vì đã hại hàng tỉ bá tánh của Động Nguyên Thiên!
“Huyền Băng Nữ đế, chết đi!”
Lúc này một uy áp cuồng bạo lao về phía nàng.
Sau khi thấy Đông Hoàng Tử U giết chết đám người Võ Lợi, Du Thương Hải biết không thể do dự khi đối mặt với vị Nữ đế yêu nghiệt này.
Cho nên hắn ta vận chuyển chân nguyên mạnh nhất, dùng toàn lực thi triển công pháp mạnh nhất của gia tộc.
“Tứ Tượng Thần Đao Quyết!”
Ầm!
Tận Diệt thần đao cấp linh bảo trong tay Du Thương Hải lao đi, nơi đi qua, không gian bị đao khí nứt vỡ.
Bốn tia sáng xanh hồng trắng đen phóng lên cao, diễn hóa thành hình ảnh đồ đằng của bốn thần thú Thanh Long, Chu Tước, Bạch Hổ và Huyền Vũ.
Đồ đằng của bốn thần thú hỗ trợ lẫn nhau, bổ sung cho nhau làm đao khí của Du Thương Hải tăng mạng gấp trăm lần chỉ trong chớp mắt!
Thấy vậy, đám cầm quyền của Bất Lão thành vô cùng chấn động.
“Có lẽ đao này của thành chủ là chiến lực mạnh nhất của hắn!”
“Cảnh giới cao nhất của Tứ Tượng Thần Đao Quyết có thể kích phát ra đồ đằng của bốn thần thú, tăng chiến lực lên gấp trăm lần, một đao này mang theo uy lực có thể làm Cổ Thần bị thương nặng!”
“A, quá mạnh!”
…...
Khác với sự kiêng kị và khen ngợi của đám cầm quyền Bất Lão thành, Đông Hoàng Tử U lạnh lùng nói:
“Thường thôi!”
Linh khí xung quanh tăng vọt, một đóa Ma Liên màu tím khổng lồ tỏa ra ánh sáng rực rỡ, bao quanh thân thể của nàng.
Sau khi kích hoạt Tu La Thánh Thể, ma khí của nàng tăng vọt gấp ngàn lần, bộc lộ ra uy nghiêm phá tan ngân hà!
“Tiên Ma Tâm Ý kiếm!”
Đông Hoàng Tử U đạp hư không, tay cầm Băng Phượng kiếm đón đỡ đao mang của Tịch Diệt thần đao.
Đám cầm quyền Bất Lão thành run lên:
“Cứng đối cứng!”
Bọn họ thật sự không ngờ Đông Hoàng Tử U lại dám áp dụng phương thức đối chiến ngang ngược vô lý nhất này.
Ầm!!!
Chỉ trong nháy mắt, ánh sáng của tiên kiếm và ánh sáng của thần đao va chạm vào nhau.
Kiếm khí đáng sợ và đao khí điên cuồng dây dưa, đồng thời nổ tung, hóa thành trăm vạn sóng thần đáng sợ quét ngang mười vạn dặm.
Dưới sóng xung kích này, cả đại điện Bất Lão thành bị nứt vỡ.
Đám cầm quyền Bất Lão thành bị dư chấn sóng mạnh mẽ đâm bay, liên tục lùi về sau ngàn trượng mới miễn cưỡng dừng lại được.
Còn Du Thương Hải thì bị chấn động mạnh nhất.
Hắn ta cảm thấy kiếm khí của Đông Hoàng Tử U đè xuống như trăm vạn ngọn núi lớn, làm cho cả cơ thể hắn ta vô cùng đau nhức.
Bình luận facebook