• ĐỔI TÊN MIỀN VIETWRITER.PRO SANG vietwriter.co TỪ NGÀY 18/11

Hot Truyện linh tinh tại hạ (2 Viewers)

  • Chương 9

Chuẩn bị sẵn sàng trên quan điểm là không đẹp nhưng ít nhất cũng phải sạch, được thằng bạn ở cùng cũng hỗ trợ đắc lực trong công cuộc dọn dẹp, đến 12h thì căn phòng cũng tươm tất. 2 thằng tự nhìn phòng 1 lượt rồi thằng Thông kêu khả năng phải luôn gìn giữ sạch sẽ ngăn nắp như này ông ạ. Trong khi lúc nãy quét nhà nó còn bảo hất tạm rác vào trong gầm giường cũng được, thật sạch vl. Hôm ấy hình như nhà sạch nên khó ngủ hay sao mà 2 thằng nằm nói chuyện mãi khuya, đủ thứ chuyện trên đời, từ việc học hành, gái gú, rồi mộng mơ, thậm chí là thuyết âm mưu yêu con gái bộ trưởng sau ra trường ko phải đi lang thang xin việc.
Nhà có việc nên sáng hôm sau cũng dậy sớm, chừng 8h thì phải. Các bạn thành công đừng cười nhé vì với bọn tao hồi ấy thì ngày nghỉ phải nằm đến 10h là ít, thế nên 8h dậy đã là tính là sớm rồi. Hồi đó cơ bản là ko ăn sáng, thành một thói quen rồi nên thấy ổn nhưng ko hiểu sao hôm ấy sáng dậy thấy cứ cồn cào, khả năng là do tâm trạng trông ngóng nên bồi hồi cả ruột gan. Nằm lôi sách ra đọc cho giết thời gian, chán chê thì thằng Thông kêu đi mua mấy gói café tan uống cho thơm mồm, vừa đi được vài chục giây đã thấy quay lại, cu cậu hỏi tao ông còn tiền ko đấy, tao bảo còn 2 lit từ hôm trước đi picnic ko tiêu đến đấy thôi. Cu cậu nhăn mặt bảo tháng này khả năng là đói đấy, tí còn đi chợ nấu cơm tiếp khách nữa chứ. Ừ, từ lúc xuống HN đến giờ 2 thằng hầu như ko lúc nào đến nỗi hết tiền, phải ăn mì tôm như mọi người kể, dù ngân sách hạn hẹp nhưng cơ bản cũng chăm ngoan, chẳng tiêu gì ngoài tiền ngồi net với thỉnh thoảng thuốc nước. Quán tạp hóa cách bọn tao chừng 3 chục met mà thấy ông Thông đi 10p chưa về, tao châm điếu thuốc đi ra cửa ngồi hóng thì thấy cậu đang dẫn đầu 1 đoàn bao gồm cả 2 thằng Xuân Thủy, và 3 cháu báo chí, trong đó có cả Thúy. Gớm, 3 trai 3 gái đi thành hàng nhìn đẹp đôi lắm, 2 ông Xuân Thủy còn tay xách nách mang bim bim, hoa quả các thứ, chắc là đồ mấy đứa con gái mua chứ 2 thằng beep này bao lần sang bên tao chỉ vác theo cái dái khô với bao thuốc là cùng.
Cả đám đi vào, mặt mày hớn hở, tao liếc nhanh Nam Định 1 thoáng, cũng gặp ẻm nhìn tao cười cười duyên dáng, có nét gì đó khang khác. Vào phòng thì 2 cậu Xuân Thủy ồ lên đầu tiên bảo sao hôm nay sạch sẽ gọn gàng thế, mẹ 2 con cờ hó, nói vậy chả phải là chê ngày thường bọn tao bẩn thỉu sao. Nói chung phòng ốc của bọn tao so với bên xóm trọ Xuân Thủy là một 10 một 4. Riêng rẽ, khép kín, thậm chí còn chia 2 gian. Lấy ghế, pha café, gọt hoa quả, ăn bim bim. Cười đùa vui cứ như đang có hội, nghĩ lại vẫn thấy hồi ấy mộc mạc mà vui, sinh viên phải như vậy, đéo ai như thời đại bây giờ mỗi đứa cái máy tính, mỗi đứa cái điện thoại, toàn đi ăn check in sang chảnh mà rồi hở tí là quay ra nói xấu, đâm sau lưng nhau…
Tao vẫn chưa yên, thỉnh thoảng lại nhìn đồng hồ, 10h rồi còn éo gì nữa, tao giả vờ bảo tôi ra ngoài hút thuốc, ra cửa đứng ngẩn ngơ ngó trước ngó sau, ko biết Hoa có đến ko, mà đến thì thế nào, dẫn đi café ngồi có buồn cười quá ko. Đến 10h15 vẫn ko thấy Hoa đâu, tao đi vào, hớp ngụm café to tí thì sặc. Tao bảo trưa mời mọi người ở đây ăn cơm nhé để tớ đi chợ, chưa thấy mấy đứa con gái nói gì thì ông Thủy mồm to đã lên tiếng là đương nhiên phải thế, chả nhẽ ăn bim bim no được hay sao mà còn hỏi. Mẹ thằng ml, Ít ra cũng phải chối câu cho lịch sự chứ. Thúy đứng dậy bảo để bọn tớ đi cùng nữa, con trai đi chợ ko biết mua, vkl, ko hiểu bọn tớ là ai và lý do gì mà nói con trai ko biết mua. Nhưng thôi chấp vặt làm gì, tao cười nói là có 1 xe đạp thôi. Thúy có vẻ hơi hẫng, xong kêu vậy tớ với cậu đi. Tao khẽ nhìn Nam Định, hình như muốn nói gì đó nhưng ko dám nói, rõ ràng hôm trước đi dã ngoại ẻm bảo em ko muốn thấy tao đi cùng người khác, rồi chat chit còn gợi ý là Thúy có nhiều vệ tinh, đại khái bảo tao chớ dính vào. Tao cũng hiểu là nếu giờ Nam định nói ra thì chẳng phải tranh nhau sao, mất hay. Chẳng ai nói gì, thôi đành. Tao bảo đi luôn thôi cho sớm. Tao dắt xe đạp ra cửa, chạm mặt luôn 1 nàng đang đứng nhìn nhìn ngó ngó, đm, đúng Hoa rồi. Người thật giống y webcam vì hồi đó chưa có cam 360. Hoa cao chừng 1m6, mặc áo đồng phục thể chất tên trường Ngoại Thương, quần jean, giày trắng, nhìn khỏe và đẹp vl. Tao nhìn nhìn rồi mở lời trước hỏi Hoa phải không, Hoa cũng nhìn nhìn tao nãy giờ rồi gật đầu, cậu là X à, hihi, cuối cùng cũng gặp rồi nhé. Chưa kịp hỏi câu thứ 2 thì Thúy đi ra, thấy tao đang đứng nói chuyện với Hoa xinh, Thúy hỏi bạn cậu à, tao gật, tao quay sang Hoa bảo vào nhà đã. Hoa cười cười, xinh vl. Vậy lại quay trở lại, vào trong thì thấy thằng Thông đang nháy nháy đá đá chân 2 thằng beep kia, ý như kiểu con bé yahoo Hà Nội mà tao kể cho bọn mày đấy. Tao giới thiệu Hoa, là bạn, nói vắn tắt là bạn thôi chứ ko bảo rõ là bạn qua yahoo. Bạn cùng tuổi, học Ngoại Thương. Làm quen một hồi mới xong, thằng Thông biết ý bèn đứng dậy bảo vậy mời Hoa ở lại ăn cơm luôn để tôi đi chợ cho. Hoa chối, Hoa bảo nhờ bạn chở qua đây nên tí nữa bạn qua đón về luôn. Thằng Thông xua tay nói chẳng mấy khi, ở đây đang mất cân đối, có 4 nam mà 3 nữ, lẻ mỗi thằng này. Thông nói vậy và chỉ vào tao, chẳng phải cố ý ghép tao với Hoa là một đôi hay sao. Đm, ngại quá…Lần này thì lại lại Nam Định xung phong đi chợ cùng thằng Thông, có vẻ ẻm ấy hơi không thích lắm. 2 đứa nhanh chóng đi ra ngoài. Tao nhớ ra rằng mình vẫn cầm tiền bèn chạy vội theo sau, gọi thằng Thông lại dúi vào tay nó 4 tờ 50k, thằng Thông đẩy lại 1 tờ bảo để phòng thân, tí nữa biết đâu đi café ăn mảnh. Đm thằng bạn, thật là chu đáo lắm mà.
Hoa và Thúy bắt chuyện với nhau nhanh chóng khi hỏi trường hỏi lớp xong thì có những người là người quen chung, hồi đó mà có fb thì kiểu gì chả phát hiện mấy bạn chung ngay. 2 bố cháu kia thì cứ ngồi ăn xoài và sểu dãi, đm, sợ rằng trong đầu chúng nó đã xuất hiện đủ thứ ý nghĩ đen tối khốn kiếp rồi. Tao ngồi thỉnh thoảng thêm nếm một vài câu cho phải phép, bỗng Thúy quay sang hỏi Hoa quen tên này trong trường hợp nào vậy. Hoa thật thà kêu vô tình trên internet thấy nói chuyện thú vị, hihi. Thúy xuýt xoa lên bảo chuẩn rồi, tôi cũng bị câu chuyện về đội hình bay chữ V của tên này cuốn hút đấy, thế là Thúy kể lại nguyên văn câu chuyện bọn chim bay trên trời cho Hoa nghe, Hoa nghe xong quay sang tao hỏi thật thế á, đúng là điều này chưa nghe ai nói qua, tưởng đơn giản mà ko ngờ phức tạp vậy.
Chừng nửa tiếng trôi qua, bọn kia vẫn chưa đi chợ về. Có tiếng chuông điện thoại, là của Hoa, Hoa vâng vâng dạ dạ xong thì nói tớ phải về, chị tớ qua đón, rất vui được làm quen với mọi người, có event gì cho tớ tham gia với nhé, chứ cảnh học cấp 4 chán lắm. Tao tiễn Hoa ra cửa, đứng nói chuyện thêm mấy câu, Hoa nói hơi bất ngờ vì ko nghĩ tao thư sinh mặt búng ra sữa như vậy, cứ nghĩ phải râu dê xồm xoàm, hoặc trí thức bác học cơ. Tao chỉ cười, Hoa bảo nhìn thoáng qua thấy giống anh Bo lắm ý…Chưa hết câu chuyện thì thấy xe máy xình xịch vào, con xe dream vách đúc, không gương được chạy bởi một người quen, ko ai khác chính là chị giáo. Suýt nữa thì tao buột miệng nói em chào cô. Chị giáo cười tươi hỏi bạn Hoa đây à, đẹp trai như đan trường ý. Hoa hơi đỏ mặt chào tao rồi nhảy lên xe, trước khi phóng đi, chị giáo còn quay lại nhìn tao nháy mắt 1 cái. Đầy ẩn ý..
Cả bọn xúm vào nấu cơm đến 12h cũng xong. Cơm có khách cũng thịnh soạn hơn ngày thường mặc dù bấm bụng lo lắng những ngày sau. Mấy thằng tao đều làm tí rượu, 3 đứa con gái chỉ có Thúy chạm môi mấy lần còn 2 nàng kia chỉ uống nước ngọt, bọn nó bảo uống rượu tí đi xe bus say chết. Ăn xong mấy đứa rủ nhau trà đá nhưng 3 ông nhõi kia lại muốn ra quán net ngồi chơi aoe cho phê. Thế là chúng nó đi chơi game còn tao dẫn 3 đứa con gái ra đầu ngõ ngồi trà đá, hướng dương. May túi con 5 chục. Ngối lúc thì Thúy kêu đau bụng, vl, chắc buồn ỉa chứ đéo gì. Tao hỏi có sao ko, Thúy kêu cho tớ về phòng nghỉ tí, tao hiểu nên đưa chìa khóa cho Thái Nguyên nhờ đưa về, chứ tao đưa về ngồi ngoài nghe em ấy ỉa bên trong thì ko phải lối. Vậy là còn lại tao với Nam Định. 2 nàng kia về rồi Nam Định mới hỏi Hoa là bạn thế nào của cậu. Tao cũng trả lời thật rằng bạn quen qua Yahoo lâu lâu rồi, hình như cùng với thời điểm biết các cậu, hôm nay gặp lần đầu. NĐ khẽ nhếch mép cười, rất nhanh thôi như vẫn lọt vào mắt tao. NĐ bảo tớ chẳng bao giờ tin vào tình yêu qua internet, gõ chữ thì luôn dễ hơn nói, nói thì luôn dễ hơn làm. Đèo mẹ, sau cái vụ bị cưỡng hôn hôm trước hình như tao bị ràng buộc gì đó hay sao ý. Tao bảo ui xời có phải yêu đương gì đâu, thêm bạn bớt thù ấy mà. NĐ ko nói gì, chắc vẫn hơi ấm ức theo kiểu thằng cha này vừa ôm mình hôm nọ giờ vẫn quen thân đứa khác, có dấu hiệu của việc ghen. Nhưng tao lúc ấy thì nghĩ đơn giản rằng tao với NĐ chưa có gì hết, hành động hôm trước là cục bộ, là nhất thời. Và tao với Hoa cũng thế, hoàn toàn chưa có gì hết, bạn bè dưới bình thường. Nhưng có thể đó là sự nhạy cảm của nữ giới, thôi kệ, lảng qua chuyện khác. Khen ngợi NĐ mấy câu, thực tế thì NĐ cũng xinh, trắng, so ra thì mặt kém xinh hơn Thúy một chút nhưng dáng cao hơn, mông ngực đều hơn. Thúy kiểu ngọc ngà, NĐ kiểu chất thực. Ko so với Hoa, vì khi nãy Hoa mặc áo thun thể dục, quần jean nhưng lại kiểu thùng nên éo nhận ra dáng có phân khúc rõ rệt ko, có gì phải khám phá sau mới so sánh được.
Đấy, cái tình cảm tình yêu thời đấy cũng gần giống với cái thời “ông bà anh” thằng nào hát trên tivi. Kiểu chỉ một cái nắm tay thôi mà nhớ nhau cả đời. Tao gọi thêm gói hướng dương nữa, nhúm 1 nhúm bóc hạt, đầu phân vân ko biết nói gì hay giải thích gì cho cái sự vụ ôm hôn ấy, cuối cùng tao buột ra một câu rằng chuyện tối hôm ở Thác Đa coi như ko có gì nhé, tớ lúc đó ko kiểm soát được cảm xúc, tớ xin lỗi. Nam Định im lặng mấy giây rồi thấy thở dài một tiếng bảo ừ, ko có gì, thực tế là ko có gì mà. Cứ thế im lặng chục phút thì Nam Định bảo về, tao trả tiền xong ra về, đi cùng nhau mà cách nhau cả mấy met, chẳng ai nói với ai câu nào. Về phòng thấy Thúy và Thái Nguyên đang đọc sách, có vẻ ỉa đái xong xuổi rồi nên nét mặt tươi tỉnh lắm. Nam Định bảo đi về thôi mọi người, kệ 2 tên Xuân Thủy kia chứ chờ nó chơi game đến bao giờ. Thúy kêu ờ, cơ mà 2 bà về đường ấy có chung đường tôi đâu. Tôi đi về Ngã 4 sở mà, chúng ta đi về 2 hướng, chúng ta ko thuộc về nhau, Thúy vừa nói vừa cười, thế éo nào tao lại vui mồm bảo ơ đi về hướng đấy là cùng hướng của tớ, Thúy quay sang tao bảo à đúng rồi, chúng ta thuộc về nhau rồi…Đm, đùa nhau bình thường ko sao nhưng có vẻ bây giờ giống như cái gai trong mắt NĐ thì phải, ẻm gắt lên là 2 vị thôi đi, tán nhau thì để lúc khác nhé, nói xong ẻm xách túi đi thẳng ra cửa, mấy đứa ở lại tròn mắt, Thái Nguyên hỏi ông làm gì nó thế, tao lắc đầu, Thái Nguyên lườm lườm mắt rồi chạy gọi với theo là chờ tôi với. Thúy cũng ko hiểu chuyện gì, ngơ ngác mấy hồi thì Thúy hỏi. Tao bối rối, lẽ ra sẽ chờ để kể lể tâm sự với thằng Thông hoặc là ông anh trai xa cách nhưng lúc này lại muốn nói ra ngay cho nhẹ lòng, tao kể lại với Thúy. Thúy nghe xong cũng thở dài một hơi bảo vậy là NĐ thích ông, Ông thích Hoa, giống phim Hàn Quốc quá. Cơ mà nếu mấy người chưa chính thức, chưa tỏ tình, chưa có gì hết thì mới chớm thôi mà, có gì mà căng thẳng, tôi còn từng bị người ta phụ tình như sát muối vào tim, rồi cũng qua thôi. Thúy hơn tuổi bọn tao, xinh xắn, gái thành phố du lịch, chắc yêu từ hồi cấp 3 cũng nên, cứ lấy em Vàng Anh làm ví dụ, lớp 11 12 đã yêu ầm ầm rồi. Tao hứng khởi với chuyện tình của Thúy, cũng chẳng biết nói gì khi mỗi 2 đứa ngồi trong phòng, tao gạ Thúy kể. Thúy cười kêu muốn nghe à cậu bé, gọi chị đi rồi chị kể cho nghe. Tao xì xì rồi bảo nếu cậu mà ko xinh thì gọi chị luôn, cơ mà xinh thế này chỉ làm bạn thôi, từ bạn mới có cơ hội xuống thành em chứ. Thúy cười hihi nói tham vừa thôi bố ạ.
Thúy kể hồi lớp 12 có yêu 1 anh, anh kia đã đi làm rồi, vì yêu nên học hành chểnh mảng đấy. Lúc thi trượt đại học lẽ ra là sẽ xuống HN học lớp 13 nhưng vì tình yêu níu kéo thành ra ở nhà học cao đẳng, khi quyết định học cao đẳng rồi thì phát hiện anh kia còn mấy em cao đẳng khác nữa, chứng kiến tận mắt, đau, khóc, dứt áo ra đi xuống thủ đô đèn sách. Thế là năm thứ 2 đỗ. Thúy cười tươi như kiểu chuyện đó đã phai nhòa hết cả, Thúy còn đùa may mà phát hiện sớm, bỏ sớm, ôn thi sớm, chứ ko giờ vẫn lẹt đẹt ở Quảng Ninh chán thấy ốm, xuống HN mới thấy vui. Tao bạo dạn hỏi thêm câu là thế đã nhận lời với ông kia, đã có gì với ông kia chưa. Thúy thản nhiên bảo đương nhiên là nhận lời yêu đàng hoàng chứ, có gì thì cũng đương nhiên là có, hihi, cứ yêu đi rồi hiểu, tôi đoán cậu chưa có mảnh tình nào vắt vai phải ko, người trả nghiệm tình yêu rồi thì ko bao giờ phải suy nghĩ mấy chuyện nhỏ như cậu kể đâu, bớt đọc sách và chịu khó yêu đi thanh niên… Vkl, đó là lúc tao cảm thấy đúng là mình phải gọi Thúy bằng chị. Nói chuyện mấy câu nữa thì Thúy bảo về, tao tiễn 1 đoạn, Thúy bảo ko cần tiễn nữa, rất vui vì quen mọi người, thỉnh thoảng tụ tập nhé. Tao về nhà một mình thấy buồn buồn lại ra quán net ngồi, 3 thằng giặc có aoe mẹ gì đâu, toàn ngồi xem séc. Tao online, thấy Hoa, pm chào. Hoa chào lại, kêu xin lỗi vì phải về sớm, tại chị tớ giục, chỉ cho đi thế thôi. Chị tớ khen cậu mãi đấy, cậu ko biết chứ chị tớ thần tượng anh Bo kinh khủng, lây sang cả tớ. Tao đọc đọc xong mới hiểu, à ra thế, thế là chị Giáo để ý tao hơn vì tao giống đan trường chứ đéo phải vì câu chuyện hoa hồng hoa hoét nhảm nhí kia. Tao thì hồi ấy cũng gọi là mến thích Đan Trường thôi chứ ko đến mức thần tượng, tao chả thần tượng mẹ gì mấy anh chị ấy cả, cố kể ra thần tượng thì tao chọn em Linh, là em Hoàng Thùy Linh ý. Hoa hỏi tao còn nhớ vụ lần trước trả lời chuyện hoa hồng ko, tao bảo nhớ, Hoa kêu hôm nay kể lại với chị gái, chị ý rất ngạc nhiên về câu trả lời thẳng và thật và hợp lý, chị ý cho tiền để tớ mời cậu nước nôi đấy, lúc nào rảnh thì đi nhá. Đm, đang rảnh đây chứ có làm méo gì mà ko rảnh, sinh viên ngoài mùa thi ra thì bận gì đâu. Tao bảo luôn là tối nay rảnh nè…Hoa hihi, thế tối qua Kim Mã đi. Đm, sợ gì mà ko đi, đang tâm trạng, đang hăng máu
 
Advertisement

Bình luận facebook

Users who are viewing this thread

Back
Top Bottom