Viet Writer
Và Mai Có Nắng
-
Chương 10
4310
Thấy Thẩm Thiên có vẻ hứng thú hỏi lại tôi: “Cô nghĩ được bao nhiêu?”.
Thẩm Thiên nói hơn 30 vạn, xem ra là anh ấy lừa tôi.
Tôi ở nhà tiết kiệm từng chút từng chút một, anh ấy lại mang tiền đi cho người phụ nữ khác.
“Cô có thể cáo buộc anh ta tội trùng hôn” Thẩm Thiên thu lại toàn bộ tài liệu và chứng cứ, vẻ mặt nghiêm túc nói với tôi “Còn việc cô bị anh ta lừa chuyển dịch tài sản, đó là thứ thuộc về cô, đều phải lấy lại hết không thiếu một xu”.
Tôi biết Thẩm Thiên là một luật sư chuyên về li hôn, anh ta vất vả hao tổn tâm sức như vậy giúp tôi, chi phí chắc chắn là rất cao.
Nhưng, hiện giờ trên người tôi một xu cũng không có, không trả nổi phí thuê luật sư
Như vậy đành phải đợi sau khi thắng kiện rồi, tôi mới thanh toán chi phí cho Thẩm Thiên như vậy có được không?
Do dự một lúc cũng không biết phải nói như nào.
Ai ngờ điện thoại của tôi đột nhiên reo lên.
Vừa cầm lên xem, là hàng xóm của bố tôi gọi điện tới, giọng lo lắng hỏi: “An An, cháu đang ở đâu?”.
“Bố cháu đột nhiên bị xuất huyết não phải nhập viện rồi, tình hình rất xấu!”.
“Cái gì?” bố tôi không phải hôm qua vừa mới xuất viện, tôi còn nhờ hàng xóm để ý giúp, hôm nay tại sao lại phát bệnh rồi, tôi gấp gáp nói: “được, cháu lập tức sẽ tới đó ngay”.
Bệnh viện tỉnh, phòng cấp cứu.
Bác sĩ và y tá bận rộn chạy tới chạy lui tiến hành cấp cứ cho bố tôi, tôi không thể hỏi han được tình hình sức khỏe của ba, hàng xóm có chút hoảng loạn giải thích với tôi, nói: “Sáng nay cô thấy ba cháu vẫn khỏe mạnh, còn nói xuống lầu rèn luyện sức khỏe, kết quả còn chưa đến mười phút sau, bảo vệ ở cửa vội vội vàng vàng chạy tới nói bố cháu bị ngất ở bên cạnh máy tập thể dục. Cô vội vàng gọi số cấp cứu, bác sĩ nói là nhồi máu não, diện tích xuất huyết rất lớn”.
Trong lúc lo lắng, bác sĩ gọi tôi, sau khi nói một tiếng cảm ơn với người hàng xóm xong, tôi vội vàng chạy tới, bác sĩ nói rất ngắn gọn về tình trạng bệnh tình của bố tôi, cần phải làm phẫu thuật não, trước tiên phải nộp tám vạn tệ tiền phí phẫu thuật, sau khi ca phẫu thuật kết thúc sẽ để lại di chứng nghiêm trọng, phải đợi bố tôi tỉnh lại, nếu không kịp thời điều trị, bệnh sẽ càng trở lên nguy hiểm tới tính mạng.
Tôi nói với bác sĩ có thể làm phẫu thuật trước cho bố tôi không, đợi tôi có tiền rồi sẽ nộp lại cho họ.
Bác sĩ dường như gặp quá nhiều trường hợp gia đình không có tiền giống như tôi, giọng không mấy vui vẻ gì nói: “Chúng tôi chỉ có thể cho cô 15 phút, nếu không gom đủ tiền, cũng chỉ có thể điều trị cầm chừng thôi”.
Ra khỏi phòng làm việc của bác sĩ, tôi vội vàng cầm điện thoại ra gọi cho Lương Thành, sau khi nói rõ tình hình của bố, Lương Thành nói 10 phút nữa sẽ tới nơi.
Tôi cảm thấy kỳ lạ, nhưng cũng không suy nghĩ nhiều, đợi tới khi nhìn thấy Lương Thành mặc vest đi giày da vội vàng chạy tới, thời gian cũng không còn nhiều, tôi cũng không khách sao, trực tiếp nói vào vấn đề chính, nói bác sĩ bảo bố cần làm phẫu thuật, phải nộp tám vạn tiền phí phẫu thuật, bố lại không có tiền, chỉ có thể trông cậy vào chúng tôi.
Tôi nói xong, Lương Thành vẫn không nhúc nhích gì đứng nguyên tại chỗ, nghiêm túc nhìn tôi một lúc, vẻ mặt dần thay đổi nói: “Hà An, chúng ta đã ở bên nhau hơn năm năm rồi, tôi lại không biết cô có thể giả vờ đến như vậy? Đều đến cả rồi, còn không muốn ngửa bài với tôi sao?”.
Ánh mắt của Lương Thành giống như hầm băng vậy, lạnh lẽo vô cùng.
“Anh có ý gì?” tôi đột nhiên có chút lo lắng, tuy tôi biết Lương Thành phản bội lại hôn nhân của chúng tôi, nhưng phải cho đến lúc chúng tôi mặt đối mặt nói chuyện với nhau như vậy, tôi ngay cả hít thở thôi cũng thấy chua xót.
Dẫu sao, tôi cũng yêu người đàn ông trước mặt tôi năm năm rồi.
Lương Thành hình như không nhịn được, túm lấy cổ tay tôi, nhếch mép cười nhìn tôi nói: “Cô sớm đã biết tôi ở sau lưng cô lén lút chuyển dịch tài sản, ở cùng với Hàn Mộng, đúng không? Không nói không rằng tìm luật sư kiện tôi, tôi thật là xem thường cô rồi, không ngờ cô lại có lòng dạ thâm sâu đến vậy, muốn chơi xấu tôi đúng không”.
Tôi chơi xấu hắn?
Tôi lại không biết mình có bản lĩnh lớn đến vậy.
“Cô có dám nói cô không biết tôi đang tiến hành dự án bệnh viện, hình tượng đối với tôi quan trọng như nào, tôi vay ngân hàng khoản tiền 300 triệu, đang trong quá trình xem xét, đột nhiên lộ ra thông tin tôi ngoại tình, một đòn chí mạng, khi đó khoản vay cho công trình được phê duyệt chưa tới một nửa. Hà An, tôi sẽ giết cả nhà cô”.
Vẻ mặt của Lương Thành giống như sắp phát điên lên rồi.
Trước giờ tôi chưa từng thấy anh ấy độc ác đến như vậy, ánh mắt hận không thể biến thành con dao, trực tiếp đâm chết tôi cho xong.
“Chà, giết cả nhà tôi?” tôi nhớ lại dáng vẻ Lương Thành đã từng ở trước mặt lấy lòng tôi, bây giờ ngay cả nhìn anh ta thêm một lần cũng đều là sự căm ghét. Đã biết bao nhiêu lần anh ta lừa tôi đi công tác, nhưng lại là đi thuê phòng cùng người phụ nữa khác, trong khi tôi vẫn mơ hồ không biết gì như kẻ ngốc.
Bỗng, nước mắt tôi không ngừng rơi xuống, căm phẫn nhìn Lương Thành, toàn thân run rẩy vì tức giận: “Từ lúc kết hôn với anh cho tới nay, tôi chưa từng làm chuyện gì có lỗi với anh, ngay cả việc anh uy hiếp Lâm Tiêu ngủ với anh, tôi cũng không đi vạch trần bộ mặt của anh, nhưng những gì anh nói thật là quá đáng! Không ngờ người đàn ông mà Hà An tôi một lòng một dạ trả giá bằng mọi thứ lại là một tên bỉ ổi vô liêm sỉ như vậy, thật khiến người ta kinh tởm!”.
“Vậy sao” Lương Thành hiện nguyên bộ mặt thật, nhướn mày nói: “Những chuyện bỉ ổi hơn thế, tôi còn chưa làm đâu”.
Thấy Thẩm Thiên có vẻ hứng thú hỏi lại tôi: “Cô nghĩ được bao nhiêu?”.
Thẩm Thiên nói hơn 30 vạn, xem ra là anh ấy lừa tôi.
Tôi ở nhà tiết kiệm từng chút từng chút một, anh ấy lại mang tiền đi cho người phụ nữ khác.
“Cô có thể cáo buộc anh ta tội trùng hôn” Thẩm Thiên thu lại toàn bộ tài liệu và chứng cứ, vẻ mặt nghiêm túc nói với tôi “Còn việc cô bị anh ta lừa chuyển dịch tài sản, đó là thứ thuộc về cô, đều phải lấy lại hết không thiếu một xu”.
Tôi biết Thẩm Thiên là một luật sư chuyên về li hôn, anh ta vất vả hao tổn tâm sức như vậy giúp tôi, chi phí chắc chắn là rất cao.
Nhưng, hiện giờ trên người tôi một xu cũng không có, không trả nổi phí thuê luật sư
Như vậy đành phải đợi sau khi thắng kiện rồi, tôi mới thanh toán chi phí cho Thẩm Thiên như vậy có được không?
Do dự một lúc cũng không biết phải nói như nào.
Ai ngờ điện thoại của tôi đột nhiên reo lên.
Vừa cầm lên xem, là hàng xóm của bố tôi gọi điện tới, giọng lo lắng hỏi: “An An, cháu đang ở đâu?”.
“Bố cháu đột nhiên bị xuất huyết não phải nhập viện rồi, tình hình rất xấu!”.
“Cái gì?” bố tôi không phải hôm qua vừa mới xuất viện, tôi còn nhờ hàng xóm để ý giúp, hôm nay tại sao lại phát bệnh rồi, tôi gấp gáp nói: “được, cháu lập tức sẽ tới đó ngay”.
Bệnh viện tỉnh, phòng cấp cứu.
Bác sĩ và y tá bận rộn chạy tới chạy lui tiến hành cấp cứ cho bố tôi, tôi không thể hỏi han được tình hình sức khỏe của ba, hàng xóm có chút hoảng loạn giải thích với tôi, nói: “Sáng nay cô thấy ba cháu vẫn khỏe mạnh, còn nói xuống lầu rèn luyện sức khỏe, kết quả còn chưa đến mười phút sau, bảo vệ ở cửa vội vội vàng vàng chạy tới nói bố cháu bị ngất ở bên cạnh máy tập thể dục. Cô vội vàng gọi số cấp cứu, bác sĩ nói là nhồi máu não, diện tích xuất huyết rất lớn”.
Trong lúc lo lắng, bác sĩ gọi tôi, sau khi nói một tiếng cảm ơn với người hàng xóm xong, tôi vội vàng chạy tới, bác sĩ nói rất ngắn gọn về tình trạng bệnh tình của bố tôi, cần phải làm phẫu thuật não, trước tiên phải nộp tám vạn tệ tiền phí phẫu thuật, sau khi ca phẫu thuật kết thúc sẽ để lại di chứng nghiêm trọng, phải đợi bố tôi tỉnh lại, nếu không kịp thời điều trị, bệnh sẽ càng trở lên nguy hiểm tới tính mạng.
Tôi nói với bác sĩ có thể làm phẫu thuật trước cho bố tôi không, đợi tôi có tiền rồi sẽ nộp lại cho họ.
Bác sĩ dường như gặp quá nhiều trường hợp gia đình không có tiền giống như tôi, giọng không mấy vui vẻ gì nói: “Chúng tôi chỉ có thể cho cô 15 phút, nếu không gom đủ tiền, cũng chỉ có thể điều trị cầm chừng thôi”.
Ra khỏi phòng làm việc của bác sĩ, tôi vội vàng cầm điện thoại ra gọi cho Lương Thành, sau khi nói rõ tình hình của bố, Lương Thành nói 10 phút nữa sẽ tới nơi.
Tôi cảm thấy kỳ lạ, nhưng cũng không suy nghĩ nhiều, đợi tới khi nhìn thấy Lương Thành mặc vest đi giày da vội vàng chạy tới, thời gian cũng không còn nhiều, tôi cũng không khách sao, trực tiếp nói vào vấn đề chính, nói bác sĩ bảo bố cần làm phẫu thuật, phải nộp tám vạn tiền phí phẫu thuật, bố lại không có tiền, chỉ có thể trông cậy vào chúng tôi.
Tôi nói xong, Lương Thành vẫn không nhúc nhích gì đứng nguyên tại chỗ, nghiêm túc nhìn tôi một lúc, vẻ mặt dần thay đổi nói: “Hà An, chúng ta đã ở bên nhau hơn năm năm rồi, tôi lại không biết cô có thể giả vờ đến như vậy? Đều đến cả rồi, còn không muốn ngửa bài với tôi sao?”.
Ánh mắt của Lương Thành giống như hầm băng vậy, lạnh lẽo vô cùng.
“Anh có ý gì?” tôi đột nhiên có chút lo lắng, tuy tôi biết Lương Thành phản bội lại hôn nhân của chúng tôi, nhưng phải cho đến lúc chúng tôi mặt đối mặt nói chuyện với nhau như vậy, tôi ngay cả hít thở thôi cũng thấy chua xót.
Dẫu sao, tôi cũng yêu người đàn ông trước mặt tôi năm năm rồi.
Lương Thành hình như không nhịn được, túm lấy cổ tay tôi, nhếch mép cười nhìn tôi nói: “Cô sớm đã biết tôi ở sau lưng cô lén lút chuyển dịch tài sản, ở cùng với Hàn Mộng, đúng không? Không nói không rằng tìm luật sư kiện tôi, tôi thật là xem thường cô rồi, không ngờ cô lại có lòng dạ thâm sâu đến vậy, muốn chơi xấu tôi đúng không”.
Tôi chơi xấu hắn?
Tôi lại không biết mình có bản lĩnh lớn đến vậy.
“Cô có dám nói cô không biết tôi đang tiến hành dự án bệnh viện, hình tượng đối với tôi quan trọng như nào, tôi vay ngân hàng khoản tiền 300 triệu, đang trong quá trình xem xét, đột nhiên lộ ra thông tin tôi ngoại tình, một đòn chí mạng, khi đó khoản vay cho công trình được phê duyệt chưa tới một nửa. Hà An, tôi sẽ giết cả nhà cô”.
Vẻ mặt của Lương Thành giống như sắp phát điên lên rồi.
Trước giờ tôi chưa từng thấy anh ấy độc ác đến như vậy, ánh mắt hận không thể biến thành con dao, trực tiếp đâm chết tôi cho xong.
“Chà, giết cả nhà tôi?” tôi nhớ lại dáng vẻ Lương Thành đã từng ở trước mặt lấy lòng tôi, bây giờ ngay cả nhìn anh ta thêm một lần cũng đều là sự căm ghét. Đã biết bao nhiêu lần anh ta lừa tôi đi công tác, nhưng lại là đi thuê phòng cùng người phụ nữa khác, trong khi tôi vẫn mơ hồ không biết gì như kẻ ngốc.
Bỗng, nước mắt tôi không ngừng rơi xuống, căm phẫn nhìn Lương Thành, toàn thân run rẩy vì tức giận: “Từ lúc kết hôn với anh cho tới nay, tôi chưa từng làm chuyện gì có lỗi với anh, ngay cả việc anh uy hiếp Lâm Tiêu ngủ với anh, tôi cũng không đi vạch trần bộ mặt của anh, nhưng những gì anh nói thật là quá đáng! Không ngờ người đàn ông mà Hà An tôi một lòng một dạ trả giá bằng mọi thứ lại là một tên bỉ ổi vô liêm sỉ như vậy, thật khiến người ta kinh tởm!”.
“Vậy sao” Lương Thành hiện nguyên bộ mặt thật, nhướn mày nói: “Những chuyện bỉ ổi hơn thế, tôi còn chưa làm đâu”.
Bình luận facebook