Viet Writer
Và Mai Có Nắng
-
Chương 8
438
Buổi tối, tôi về tới nhà, thấy Lương Thành và em họ tôi Hàn Mộng đang cùng nhau ăn cơm.
Trong ấn tượng của tôi, tôi đã rất lâu không gặp em họ, cô ấy năm kia ra nước ngoài tu nghiệp, giờ trở về càng xinh đẹp hơn, khắp người trên dưới mặc toàn hàng hiệu, mái tóc dài dễ thương, toàn thân đều là mùi nước hoa, sống mũi hình như đã được độn lên, vừa thẳng vừa gọn, khiến cho toàn bộ ngũ quan tôn lên vẻ đẹp mê người.
“Chị họ, chị về rồi” Hàn Mộng nhiệt tình múc canh, hỏi tôi ăn cơm chưa, tôi trả lời chưa ăn.
Lương Thành vẫn luôn nhìn điện thoại, ngược lại Hàn Mộng lại rất nhiệt tình, vô cùng quen thuộc mọi thứ trong nhà bếp, giống như cô ấy mới là nữ chủ nhân của cái nhà này vậy.
“Chị họ đi đâu vậy tại sao gọi điện chị cũng không nghe máy? Hôm nay em về nước, vẫn là muốn anh chị đi tới sân bay đón em”. Hàn Mộng lấy đũa cho tôi, vẻ mặt giận dỗi.
Tôi nhìn điện thoại, quả nhiên có vài cuộc gọi nhỡ, nói xin lỗi: “Vừa rồi chị đi cửa hàng thương mại, không nghe thấy, em đi Pháp tu nghiệp sao rồi, nghe nói em còn giành được giải nhất ở cuộc thi quốc tế”.
Tôi ngồi bên cạnh mà giống như người ngoài cuộc vậy, nhìn bọn họ tuy miệng không nói lời nào nhưng trong lòng như hiểu rất rõ.
“Đúng vậy, luận văn tốt nghiệp của em cũng đoạt giải nữa kìa” Hàn Mộng ngồi cạnh Lương Thành một cách rất tự nhiên, gặp thức ăn cho anh ấy.
Nói ra thì Hàn Mộng đi Pháp cũng hai năm rồi, vừa về nước sao lại biết Lương Thành thích ăn món gì được? Nhìn Hàn Mộng chuyên tâm nhặt sạch gừng trong cần tay đi mới gặp cho Lương Thành, mà Lương Thành một chút khách sáo cũng không có, ngược lại cảm thấy như một thói quen rất đỗi bình thường.
Ăn cơm xong, Hàn Mộng tranh việc rửa bát, tôi nói em vừa ngồi máy bay cũng khá mệt mỏi rồi, nghỉ sớm chút đi, đừng làm mình quá mệt mỏi.
Tôi vừa nói xong, Hàn Mộng cả người ngẩn ra, tiếp theo đó ấm ức vội vàng nhìn tôi nói: “Sao vậy, chị họ, em không dễ gì mới trở về một chuyến, chị lại không muốn em ở đây một tối hay sao? Em còn chưa tìm phòng, trời tối vậy rồi cũng không thể để một cô gái xách va li đi ở nhà trọ chứ”.
Tôi còn chưa nói gì, Lương Thành liền mở miệng nói: “ý của chị em là bảo em nghỉ lại ở đây, phòng khách đều đã chuẩn bị xong cho em rồi, anh cũng vừa thay ga trải giường mới rồi”.
Trước đó, hình như ga giường dùng để đậy cái gì đó, Lương Thành căn bản sẽ không tự mình mó tay vào, hôm nay lại giúp Hàn Mộng dọn dẹp phòng khách, nhìn Lương Thành nhiệt tình như vậy tôi cũng không biết nói gì thêm.
Buổi tối, lúc đi ngủ, Lương Thành vẫn đang chơi điện thoại, ánh đèn rất sáng, chiếu vào mắt tôi có chút không thoải mái, tôi liền đẩy nhẹ anh ấy ý chỉ anh ấy đi ngủ sớm một chút.
Ai ngờ Lương Thành nói có việc cần làm gấp một mẩu tin, nói không muốn ảnh hưởng tới tôi, liền cầm gối ra ngoài phòng khách ngủ.
Nửa đêm, tôi mơ mơ màng màng dậy đi vệ sinh, lại phát hiện cửa nhà vệ sinh khóa trái, tôi làm thế nào cũng không mở ra được. Lại về phòng đợi một lát, nghe có tiếng người bước ra, tôi gọi một tiếng “Chồng à”.
Lương Thành đáp lại một tiếng, nói bụng có chút khó chịu.
Hai rưỡi đêm, tôi cũng không nghĩ nhiều, đi vào nhà vệ sinh, sao lại cảm thấy không khí có chút kì lạ, xen lẫn mùi nước hoa quen thuộc.
Tôi ngồi lên bồn cầu cảm thấy giấy vệ sinh cũng nhiều hơn, xong rồi tôi rửa tay,trên chậu rửa tay để một bộ đồ nội y.
Một bộ bằng ren đen, giống hệt với bộ Lương Thành tặng tôi, chính là bộ đồ của Aimer hôm đó anh ấy mua từ trong trung tâm wanda ra, tôi vốn dĩ vẫn đang ngái ngủ bỗng nhiên tỉnh hẳn, vội vàng trở về mở tủ quần áo ở trong phòng ngủ ra thấy bộ đồ nội y của tôi vẫn còn ở đó.
Tôi lập tức nghi ngờ, trong nhà chỉ có hai người phụ nữ là tôi và Hàn Mộng, cái này không phải của tôi thì chính là của Hàn Mộng.
Lẽ nào là chồng tôi tặng cho cô ta?
Buổi tối, tôi về tới nhà, thấy Lương Thành và em họ tôi Hàn Mộng đang cùng nhau ăn cơm.
Trong ấn tượng của tôi, tôi đã rất lâu không gặp em họ, cô ấy năm kia ra nước ngoài tu nghiệp, giờ trở về càng xinh đẹp hơn, khắp người trên dưới mặc toàn hàng hiệu, mái tóc dài dễ thương, toàn thân đều là mùi nước hoa, sống mũi hình như đã được độn lên, vừa thẳng vừa gọn, khiến cho toàn bộ ngũ quan tôn lên vẻ đẹp mê người.
“Chị họ, chị về rồi” Hàn Mộng nhiệt tình múc canh, hỏi tôi ăn cơm chưa, tôi trả lời chưa ăn.
Lương Thành vẫn luôn nhìn điện thoại, ngược lại Hàn Mộng lại rất nhiệt tình, vô cùng quen thuộc mọi thứ trong nhà bếp, giống như cô ấy mới là nữ chủ nhân của cái nhà này vậy.
“Chị họ đi đâu vậy tại sao gọi điện chị cũng không nghe máy? Hôm nay em về nước, vẫn là muốn anh chị đi tới sân bay đón em”. Hàn Mộng lấy đũa cho tôi, vẻ mặt giận dỗi.
Tôi nhìn điện thoại, quả nhiên có vài cuộc gọi nhỡ, nói xin lỗi: “Vừa rồi chị đi cửa hàng thương mại, không nghe thấy, em đi Pháp tu nghiệp sao rồi, nghe nói em còn giành được giải nhất ở cuộc thi quốc tế”.
Tôi ngồi bên cạnh mà giống như người ngoài cuộc vậy, nhìn bọn họ tuy miệng không nói lời nào nhưng trong lòng như hiểu rất rõ.
“Đúng vậy, luận văn tốt nghiệp của em cũng đoạt giải nữa kìa” Hàn Mộng ngồi cạnh Lương Thành một cách rất tự nhiên, gặp thức ăn cho anh ấy.
Nói ra thì Hàn Mộng đi Pháp cũng hai năm rồi, vừa về nước sao lại biết Lương Thành thích ăn món gì được? Nhìn Hàn Mộng chuyên tâm nhặt sạch gừng trong cần tay đi mới gặp cho Lương Thành, mà Lương Thành một chút khách sáo cũng không có, ngược lại cảm thấy như một thói quen rất đỗi bình thường.
Ăn cơm xong, Hàn Mộng tranh việc rửa bát, tôi nói em vừa ngồi máy bay cũng khá mệt mỏi rồi, nghỉ sớm chút đi, đừng làm mình quá mệt mỏi.
Tôi vừa nói xong, Hàn Mộng cả người ngẩn ra, tiếp theo đó ấm ức vội vàng nhìn tôi nói: “Sao vậy, chị họ, em không dễ gì mới trở về một chuyến, chị lại không muốn em ở đây một tối hay sao? Em còn chưa tìm phòng, trời tối vậy rồi cũng không thể để một cô gái xách va li đi ở nhà trọ chứ”.
Tôi còn chưa nói gì, Lương Thành liền mở miệng nói: “ý của chị em là bảo em nghỉ lại ở đây, phòng khách đều đã chuẩn bị xong cho em rồi, anh cũng vừa thay ga trải giường mới rồi”.
Trước đó, hình như ga giường dùng để đậy cái gì đó, Lương Thành căn bản sẽ không tự mình mó tay vào, hôm nay lại giúp Hàn Mộng dọn dẹp phòng khách, nhìn Lương Thành nhiệt tình như vậy tôi cũng không biết nói gì thêm.
Buổi tối, lúc đi ngủ, Lương Thành vẫn đang chơi điện thoại, ánh đèn rất sáng, chiếu vào mắt tôi có chút không thoải mái, tôi liền đẩy nhẹ anh ấy ý chỉ anh ấy đi ngủ sớm một chút.
Ai ngờ Lương Thành nói có việc cần làm gấp một mẩu tin, nói không muốn ảnh hưởng tới tôi, liền cầm gối ra ngoài phòng khách ngủ.
Nửa đêm, tôi mơ mơ màng màng dậy đi vệ sinh, lại phát hiện cửa nhà vệ sinh khóa trái, tôi làm thế nào cũng không mở ra được. Lại về phòng đợi một lát, nghe có tiếng người bước ra, tôi gọi một tiếng “Chồng à”.
Lương Thành đáp lại một tiếng, nói bụng có chút khó chịu.
Hai rưỡi đêm, tôi cũng không nghĩ nhiều, đi vào nhà vệ sinh, sao lại cảm thấy không khí có chút kì lạ, xen lẫn mùi nước hoa quen thuộc.
Tôi ngồi lên bồn cầu cảm thấy giấy vệ sinh cũng nhiều hơn, xong rồi tôi rửa tay,trên chậu rửa tay để một bộ đồ nội y.
Một bộ bằng ren đen, giống hệt với bộ Lương Thành tặng tôi, chính là bộ đồ của Aimer hôm đó anh ấy mua từ trong trung tâm wanda ra, tôi vốn dĩ vẫn đang ngái ngủ bỗng nhiên tỉnh hẳn, vội vàng trở về mở tủ quần áo ở trong phòng ngủ ra thấy bộ đồ nội y của tôi vẫn còn ở đó.
Tôi lập tức nghi ngờ, trong nhà chỉ có hai người phụ nữ là tôi và Hàn Mộng, cái này không phải của tôi thì chính là của Hàn Mộng.
Lẽ nào là chồng tôi tặng cho cô ta?
Bình luận facebook