-
Chương 176-180
Chương 176 Liên tiếp đưa ra (2)
Nghe thấy tin này thì trong lòng mọi người đột nhiên trở nên hưng phấn vô cùng, còn đám người Vương gia thì mặt mày tối sầm, sau đầu đột nhiên có cảm giác bị gió lạnh thổi qua.
Diệp gia này lai giả bất thiện!
Vương gia bọn họ sở dĩ có thể trở thành một trong tam đại gia tộc ở Lam Nguyệt thành, nắm giữ phần lớn thị trường đan dược chính là nhờ vào ba loại đan dược hồi huyết đan, hồi khí đan và tụ huyền đan của bọn họ, lũng đoạn tất cả thị trường đan dược cấp thấp.
Diệp gia chỉ đánh mỗi thị trường hồi huyết đan thì cũng không sao, nếu như ngay cả hồi khí đan và tụ huyền đan cũng bị đánh vào thì sẽ tạo thành đại nạn hậu quả khôn lường với Vương gia.
Diệp gia đây chính là muốn đuổi tận giết tuyệt đối với Vương gia bọn họ.
Bọn họ biết rõ, nếu như Diệp gia có thể đánh bại bọn họ ở thị trường của hai loại đan dược còn lại thì chờ đợi Vương gia tuyệt đối tận thế.
- Ha ha, Diệp gia chủ, ngươi cứ thoải mái đưa ra đi.
- Đúng đó, chỉ cần công hiệu của hai loại đan dược này của các ngươi không phải quá tệ, dù có kém Vương gia một bậc thì ta cũng chỉ mua của các ngươi thôi.
- Nói đúng lắm, gia tộc có lương tâm như Diệp gia, chúng ta không ủng hộ thì lẽ nào lại đi ủng hộ loại gia tộc lòng dạ hiểm độc như Vương gia hay sao?
- Để cho đan dược của Vương gia lăn vào đống rác hết đi.
Không chỉ là Vương gia, những võ giả ở đây nghĩ kĩ một chút cũng đều biết dụng ý của Diệp gia là gì, Diệp gia tung ra đan dược như vậy rõ ràng chính là muốn đả kích Vương gia.
Vương gia chính là dựa vào ba loại đan dược này để kiếm cơm.
Một khi thị trường ba loại đan dược này của Vương gia đều bị Diệp gia chiếm hết thì cái gọi là Vương gia của tam đại gia tộc sớm muộn gì cũng sẽ rơi xuống mà thôi.
Vì vậy có không ít võ giả vốn luôn ghét Vương gia lúc này đều lớn tiếng kêu lên, để khiêu khích Vương gia.
Diệp Triển Hùng giơ tay vẫy nhẹ, để cho mọi người đang ồn ào bình tĩnh lại, gã mỉm cười tự tin, thong thả nói:
- Chư vị cứ yên tâm đi, Diệp gia chúng ta đưa ra hai loại đan dược này tuyệt đối không phải là vì muốn chèn ép gia tộc nào đó mới làm, mà là vì muốn tranh thủ phúc lợi cho võ giả của Lam Nguyệt thành ta, hai loại đan dược này của chúng ta cũng đã cách tân so với đan dược có sẵn trên thị trường.
Lại là cách tân?
Tất cả mọi người nhìn không chớp mắt, nín thở chờ nghe.
- Mọi người đều biết, hồi khí đan trên thị trường hiện tốt nhất cũng chỉ có thể khôi phục được có bốn thành huyền khí, mà trong vòng một canh giờ lại không thể uống tiếp, còn đặc hiệu hồi khí đan của chúng ta đưa ra, loại tệ nhất cũng đã có thể khôi phục được bốn thành huyền khí, hơn nữa ngay cả thời gian chờ cũng rút ngắn xuống còn nửa canh giờ, về phần trung đẳng thì có thể khôi phục được năm thành huyền khí, thượng đẳng thì có thể khôi phục được sáu thành, hơn nữa đều là nửa canh giờ thì có thể tiếp tục dùng.
- Cái gì? Loại tệ nhất cũng có thể khôi phục tới bốn thành?
- Tốt nhất có thể khôi phục được sáu thành, hơn nữa sau nửa canh giờ thì có thể dùng tiếp?
- Trời ạ, là thật sao? Nếu như lúc ra ngoài giết yêu thú mỗi đoàn đội đều có vài viên hồi khí đan như vậy thì khả năng sống sót sẽ tăng lên rất nhiều.
Mọi người đều bị chấn kinh, ai mà không biết, hồi khí đan của Vương gia đã là hồi khí đan tốt nhất trên thị trường rồi, nhưng trình độ khôi phục của bọn họ cũng chi có hai thành, ba thành và bốn thành mà thôi, còn của Diệp gia chính là bốn thành, năm thành và sáu thành.
Quan trọng nhất chính là của Vương gia thì cần một canh giờ sau mới có thể uống tiếp, còn Diệp gia thì chỉ cần có nửa canh giờ.
Điều này đối với những võ giả xuất môn ra ngoài căn bản chính là lương dược cần phải có.
- Diệp gia chủ, đặc hiệu hồi khí đan này rốt cuộc bán bao nhiêu?
- Đúng đó, giá tiền chắc sẽ không quá đắt đấy chứ?
Lúc đầu, mọi người đã thấy được đặc hiệu hồi huyết đan nên cũng không quá mong chờ gì vào hai loại đan dược còn lại, nhưng sau khi nghe Diệp Triển Hùng giải thích xong thì tất cả đều trở nên điên cuồng.
Lấy tính tình của Diệp gia, nếu đã bán đặc hiệu hồi huyết đan này rẻ như vậy thì đặc hiệu hồi khí đan này chắc cũng không tới mức đắt thái quá đâu nhỉ?
Đương nhiên, nếu như thật sự đắt hơn một chút thì cũng không sao, tất cả mọi người đã quyết định, cho dù có táng gia bại sản cũng phải mua loại đặc hiệu hồi khí đan này chứ không thèm mua hồi khí đan của Vương gia nữa.
Thời gian hạn chế dùng tiếp giữa nửa canh giờ và một canh giờ thật sự là chênh lệch quá lớn, khôi phục hai thành và bốn thành thì không khác gì nghiêng trời lệch đất, ở trong núi rừng thì đây chính là vật bảo mệnh.
Dù là võ giả nghèo hơn nữa thì cũng không thể tiết kiệm tiền ở cái này được.
Diệp Triển Hùng mỉm cười:
- Diệp gia chúng ta là gia tộc có lương tâm, giá tiền của đan dược này đương nhiên là nằm trong phạm vị có thể thừa nhận của mọi người rồi.
- Đặc hiệu hồi khí đan khôi phục bốn thành, Diệp gia chúng ta bán bằng giá với loại khôi phục ba thành trên thị trường, còn năm thành thì bằng giá với loại bốn thành trên thị trường, còn phần sáu thành thì gấp rưỡi loại năm thành.
Khôi phục bốn thành giá chỉ bằng với loại khôi phục ba thành trên thị trường!
Giá này vừa công bố thì tất cả mọi người đều sợ ngây người.
Mẹ ơi, vậy thì rẻ quá rồi.
Khôi phục một thành đối với những võ giả đang mạo hiểm tuyệt đối có thể quyết định sống còn trong những lúc nguy cấp, ý nghĩa vô cùng trọng đại.
Trong suy nghĩ của mọi người đặc hiệu hồi huyết đan khôi phục bốn thành của Diệp gia cho dù có mắc hơn gấp đôi so với hồi khí đan bốn thành trên thị trường thì cũng sẽ có rất nhiều người mua, bởi vì thời gian hạn chế dùng tiếp của Diệp gia chỉ có nửa canh giờ mà thôi.
Bây giờ đã không đắt thì thôi, lại còn rẻ hơn nữa, đây quả thực… quả thực là chúa cứu thế do ông trời phái xuống mà.
Nếu thật sự là vậy thì ai còn đi mua hồi khí đan bình thường trên thị trường làm gì nữa? Tuyệt đối là nhét hết chúng nó vào trong thùng rác, không chừa một viên cho rồi.
- Diệp gia chủ, khi nào thì mở bán? Ta muốn mua năm mươi viên!
- Ta muốn hai mươi viên!
- Ta muốn một trăm viên!
Cả đám võ giả lập tức kích động ùa lên.
Nhưng vẫn có vài võ giả tâm tư sâu sắc, mở miệng nói:
- Diệp gia chủ, Diệp gia các ngươi không phải còn đưa ra một loại đặc hiệu tụ huyền đan sao? Rốt cuộc công hiệu của loại đặc hiệu tụ huyền đan này như thế nào?
Chương 177 Điên cuồng tranh mua (1)
- Đúng đó, vẫn còn đặc hiệu tụ huyền đan.
- Đúng vậy, Diệp gia chủ, đặc hiệu hồi huyết đan và đặc hiệu hồi khí đan của các ngươi cường đại như vậy, đặc hiệu tụ huyền đan chắc cũng không yếu đúng không?
- Mau nói ra cho mọi người nghe đi.
Đám người bên dưới đều đánh trống reo hò, kiển chân chờ đợi.
Ánh mắt của bọn họ nóng rực, giống như một bầy sắc lang nhìn thấy mỹ nữ loã thể ngay trước mắt, hưng phấn tới mức suýt phun máu mũi ra.
Diệp Triển Hùng mỉm cười:
- Mọi người đoán không sai, công hiệu của loại đặc hiệu tụ huyền đan thứ ba này của chúng ta, tuyệt đối cũng hơn hẳn những tụ huyền đan bình thường trên thị trường, hạ đẳng đặc hiệu tụ huyền đan của chúng ta, sau khi dùng tu luyện thì huyền khí tụ tập bằng với người bình thường tu luyện năm ngày, còn trung đẳng thì là mười ngày, về phần thượng đẳng thì chính là hai mươi ngày.
- Còn giá cả thì hạ đẳng của chúng ta bằng giá với trung đẳng trên thị trường, trung đẳng thì bằng giá với thượng đẳng trên thị trưởng, còn thượng đẳng thì gấp ba lần trung đẳng.
- Giá tiền này đã là kết quả Diệp gia ta đã cố gắng giảm hết sức rồi, mục đích chính là vì muốn hồi báo cho mọi người.
Ồ!
Toàn trường lại xôn xao lên lần nữa, lần này còn lớn hơn lần trước, so với lần trước thì quả thực là bài sơn đảo hải, đinh tai nhức óc.
Khó mà tin nổi, thật sự khó mà tin nổi.
Hạ đẳng đặc hiệu tụ huyền đan của Diệp gia tu luyện một ngày cư nhiên bằng với năm ngày, quan trọng chính là giá tiền của nó cũng chỉ bằng với tụ huyền đan trung đẳng tu luyện một ngày tương đương với ba ngày trên thị trường mà thôi, từ xưa tới nay chưa từng có thương gia nào lại ưu đãi về giá cả nhiều như vậy.
Diệp gia này quả thực là liều mạng để hồi báo cho võ giả toàn thành mà.
Gia tộc như vậy, nếu bọn họ còn không ủng hộ thì đừng nói tiền trong túi bọn họ không đồng ý, cho dù là lương tâm của bọn họ cũng sẽ cắn rứt.
- Diệp gia chủ, công hiệu của đặc hiệu hồi khí đan và đặc hiệu tụ huyền đan của các ngươi thật sự tốt như vậy sao, không phải là lừa người đấy chứ?
Trong đám đông đột nhiên có người nghi hoặc nói.
Thật sự là quá khó tin, công hiệu của đặc hiệu hồi huyết đan thì mọi người đã nhìn thấy tận mắt, nhưng đặc hiệu tụ huyền đan và đặc hiệu hồi khí đan thì không thể dùng trước được, cho nên tuyệt đối không thể biết được.
Không ngờ người này vừa nói xong thì lập tức khiến cho toàn bộ võ giả ở đây công phẫn.
- Hừ, cái tên võ giả này từ đâu tới, thật không biết điều gì hết, Diệp gia chính là gia tộc có lương tâm, lời nói ra sao có thể giả được?
- Đúng đó, ngươi có phải là chó săn của Vương gia, cố ý tới đây quấy rối không? Mau cút ra ngoài cho ta.
- Đúng vậy, Diệp gia chủ đã hồi báo mọi người như vậy rồi, ngươi lại còn hoài nghi hắn nói dối, ngươi còn lương tâm hay không, có còn biết liêm sĩ hay không?
- Hoá ra là Lưu Bình ngươi sao, hừ, từ hôm nay trở đi ta và ngươi ân đoạn nghĩa tuyệt, loại người vong ân phụ nghĩa như ngươi, ta khinh thường làm bạn với ngươi.
- Cút ra khỏi đây đi.
Võ giả này thật không ngờ mình chỉ thuận miệng hỏi có một câu thôi lại khiến mọi người tức giận như vậy, bất tri bất giác, địa vị của Diệp gia trong lòng mọi người lại cao tới mức này.
- Mọi người yên lặng một chút.
Diệp Triển Hùng nhẹ nhàng mở miệng, toàn trường nháy mắt liền yên tĩnh lại, yên tĩnh tới mức có thể nghe được tiếng kim khâu rơi trên mặt đất.
Tất cả mọi người nhìn về phía gã, cẩn thận lắng nghe, ánh mắt thành kính.
- Ha ha, vị tiểu huynh đệ này hoài nghi cũng dễ hiểu thôi, dù sao Diệp gia ta còn chưa bắt đầu bán đan dược ra, bất quá, Diệp Triển Hùng dám cam đoan với mọi người đây rằng, đan dược do Diệp gia ta và hiệp hội luyện dược sư hợp tác sản xuất, chỉ cần đan dược không đạt tới trình độ mà ta đã tuyên truyền thì các ngươi có thể cầm tới hiệp hội luyện dược sư, ta xin hứa, lấy một đền một trăm!
- Hơn nữa, ta còn có thể hứa rằng trong phạm vi Lam Nguyệt thành, chỉ cần giá thành phẩm không tăng thì Diệp gia ta tuyệt đối không tăng giá, điểm này áp dụng với tất cả đan dược của Diệp gia ta.
- Cuối cùng, ta vẫn nói câu kia, Diệp gia chúng ta là gia tộc có lương tâm, cho dù bán đan dược có lời ít một chút, hay lỗ một chút cũng không sao, mục tiêu của chúng ta chính là muốn đồng hành cùng chư vị, để cho Lam Nguyệt thành chúng ta ngày càng cường đại hơn.
Thanh âm vang dội hữu lực của Diệp Triển Hùng vang vọng khắp quảng trường.
- Hay lắm!
- Nói rất hay!
- Gia tộc có lương tâm, nghe đi, đây chính là gia tộc có lương tâm, chỉ suy nghĩ cho mọi người, không chỉ biết kiếm tiền, thử hỏi Lam Nguyệt thành chúng ta còn có gia tộc nào tốt hơn Diệp gia sao!
- Diệp gia chủ, các ngươi bán đan dược rẻ như vậy, võ giả chúng ta cũng sẽ không để các ngươi thua lỗ được, sau này ta vào hắc phong lĩnh tìm được dược liệu, chỉ cần Diệp gia các ngươi cần thì ta sẽ bán hết cho Diệp gia các ngươi.
- Đúng vậy, tất cả yêu đan mà chúng ta kiếm được khi liệp sát yêu đoàn, chỉ cần Diệp gia các ngươi cần thì cũng sẽ bán hết cho Diệp gia các ngươi.
- Chúng ta muốn cho Diệp gia chủ ngươi biết rằng mạo hiểm giả chúng ta cũng rất có lương tâm, ai đối xử tốt với chúng ta thì chúng ta sẽ đối xử tốt với bọn họ.
- Đúng, nói không sai!
Nhất thời, quần chúng liền sục sôi tình cảm, tất cả võ giả đều đỏ hồng mắt, nhiệt huyết sôi trào.
- Được lắm!
Diệp Triển Hùng hét lớn một tiếng:
- Tại nơi này, Diệp gia ta cũng tuyên bố với mọi người, Diệp gia ta chẳng những phát triển mở rộng việc buôn bán đan dược, cũng thu mua các loại dược liệu, yêu đan, khoảng sản, da lông, tóm lại, bất luận các ngươi tìm thấy tài liệu gì ở hắc phong lĩnh thì Diệp gia chúng ta đều thu mua, hơn nữa chúng ta có thể cam đoan, giá thu mua tuyệt đối sẽ không thấp hơn giá thị trường.
- Bây giờ ta tuyên bố, tiệm thuốc của Diệp gia chính thức khai trương!
Diệp Triển Hùng vừa nói xong thì quay lại phất tay với mọi người đang đứng sau lưng, hộ vệ Diệp gia phía sau lập tức đốt pháo ăn mừng, sau khi tiếng đùng đùng vang lên, tiệm thuốc của Diệp gia chính thức khai trương.
Ầm ầm!
Cơ hồ tất cả võ giả đều ùa qua như ong vỡ tổ.
- Ta muốn mua hai mươi viên hạ đẳng đặc hiệu hồi huyết đan, hai mươi viên hạ đẳng đặc hiệu hồi khí đan, mười viên hạ đẳng đặc hiệu tụ huyền đan!
- Ta muốn mua mỗi loại một trăm viên!
- Ta cũng muốn….
Chương 178 Điên cuồng tranh mua (2)
Nhất thời, phía trước tiệm thuốc của Diệp gia chật kín không trống một chỗ, ngược lại trước tiệm thuốc của Vương gia thì hầu như không có bóng người nào, còn đám tiểu nhị đứng trước quầy hàng của Chu gia cũng trợn tròn mắt.
Bởi vì vốn có không ít mạo hiểm gia bán các loại tài liệu như yêu đan cho Chu gia bọn họ lúc này đều đã chạy hết qua cửa tiệm của Diệp gia, đều chủ động muốn bán giá rẻ hết cho Diệp gia, tràng cảnh này quả thực khiến người ta xem đủ rồi.
Diệp gia ra ba chiêu, tung ra ba loại đan dược đặc biệt, mức độ đả kích của nó chẳng những đánh cho Vương gia nháy mắt choáng váng mà còn đánh cho Chu gia thất điên bát đảo, nhất thời cũng trở nên thẫn thờ.
Trước tiệm thuốc của Vương gia, sắc mặt của mấy người Vương Hải đã trở nên xanh mét, chỉ cảm thấy não sung huyết, có cảm giác chóng mặt muốn ngã.
Gã biết rõ, một chiêu này của Diệp gia giống như một đao tuyệt mệnh của sát thủ, đã hung hăng đâm mạnh vào trái tim của Vương gia bọn họ.
Vương gia bọn họ đã tới thời khắc nguy hiểm nhất suốt mấy trăm năm qua.
- Gia chủ, chúng ta… bây giờ chúng ta phải làm gì đây?
- Diệp gia này tìm đâu ra ba loại đan dược kia chứ, thật đúng là không thể tin nổi.
- Đáng chết, đúng là đáng chết, Diệp gia đây là muốn đuổi tận giết tuyệt Vương gia chúng ta, chúng ta không thể khoanh tay chịu chết được.
Vương Hải hít sâu một hơi, miễn cưỡng khiến cho mình khôi phục tỉnh táo, nhưng vẫn có cảm giác choáng váng, xanh mặt, trầm giọng nói:
- Đi, chúng ta về gia tộc trước, sau đó lại quyết định sau.
Bên phía tiệm thuốc của Diệp gia, mấy người Diệp Triển Hùng thấy bộ dạng Vương Hải chật vật bỏ đi thì trong lòng cảm thấy vô cùng hãnh diện.
- Diệp gia chủ, chúng ta qua một bên nói chuyện.
- Diệp gia chủ, ha ha, ta đã sớm biết Diệp gia các ngươi sẽ thăng tiến rất nhanh mà.
Ngoại trừ những võ giả kia ra thì cao tầng của những gia tộc khác ở thị trường giao dịch cũng đều đi tới, nhiệt tình chào hỏi mấy người Diệp Triển Hùng để kéo giao tình.
Diệp gia hôm nay vừa tung chiêu này ra, kết hợp với những chuyện đã xảy ra ở phủ thành chủ hôm qua, gần như tất cả gia tộc đều biết Lam Nguyệt thành sắp đổi gió rồi.
Vù!
Giống như một trận gió xuân quét qua.
Không chỉ thị trường giao dịch, chỉ nửa canh giờ sau, tất cả mọi người ở Lam Nguyệt thành đều biết việc làm của Diệp gia hôm nay.
Công hiệu của ba loại đan dược này vừa nói ra còn có người không tin nổi, còn cho là nói đùa.
Nhưng chờ tới lúc bọn họ đi ra đường, lại phát hiện, bên cạnh cửa hàng của Vương gia và Chu gia đều có một cửa hàng của Diệp gia, đều bị rất nhiều võ giả bu đông nghẹt, tràng cảnh kia quả thực còn náo nhiệt hưng phấn hơn cả đánh tiết gà.
Còn quầy hàng ở hiệp hội luyện dược sư thì cũng bày đầy đan dược mới ra, người chen chúc chật ních trong đại sảnh, gần như không có chỗ đặt chân.
Những người thuộc nhóm đầu tiên mua được đan dược đều mang lòng bán tín bán nghi dùng thử.
Vừa thử xong liền khiến bọn họ hoảng sợ hơn nữa, công hiệu của ba loại đan dược mà Diệp gia đưa ra này không hề yếu hơn so với những gì bọn họ tuyên truyền, thậm chí còn tốt hơn nữa.
Phát hiện này thoáng chốc khiến cho tất cả võ giả đều điên cuồng lên, một ít võ giả vốn đã mua từ vài chục tới vài trăm viên đan dược đều gom hết vốn liếng của mình ra để mua thêm nhiều hơn nữa.
Đan dược có hiệu quả trị liệu tốt như vậy, lại còn vô cùng rẻ, cho dù tạm thời không cần dùng tới thì để dành phòng thân cũng rất tốt.
Mặc dù vì ngày hôm nay, Diệp gia và hiệp hội luyện dược sư đã chuẩn bị rất nhiều, nhưng sức nóng này đủ để cho mấy người Hoa La Huyên lắp bắp kinh hãi.
Vì để cho đan dược không tới nổi bán hết sạch không còn hàng, cuối cùng ngay cả Hoa La Huyên cũng tự mình ra sân, cùng với rất nhiều luyện dược sư khác của hiệp hội luyện dược sư, một lần luyện chế trên trăm lô đan dược.
Dù sao thì Hoa La Huyên cũng là luyện dược sư tam phẩm, có lão chủ trì, tốc độ xuất đan lập tức nhanh lên gấp bội.
Đại lượng đan dược đổ ra ầm ầm trong dây chuyền sản xuất.
Mới nửa ngày thôi, Hoa La Huyên gần như không được nghỉ lấy một giây, cả người đã luyện ra bao nhiêu đan dược, khiến cho luyện dược sư tam phẩm như lão thật sự là mệt chết đi được.
Về phần những luyện dược sư nhất phẩm kia thậm chí đã mệt tới mức không đứng dậy nổi rồi.
Mà trong quá trình nghỉ ngơi, không ít luyện dược sư đều giật mình phát hiện, loại luyện chế phối hợp cường độ cao này lại khiến cho huyền thức của bọn họ trong vòng nửa ngày lại tăng trưởng thêm một chút.
Thậm chí ngay cả thủ pháp luyện dược cũng thuần thục không ít.
Phát hiện này lập tức cho các luyện dược sư này trở nên điên cuồng.
Bất kỳ một tên ngu ngốc nào cũng biết, luyện dược sư muốn tăng trưởng huyền thức là chuyện khó khăn tới mức nào, cho dù là một tia nhỏ nhoi thôi cũng phải tu luyện tới mấy tháng.
Nhưng trong quá trình hợp tác luyện chế đan dược này, chỉ mới nửa ngày thôi thì bọn họ đã tiến triển bằng với hai ba tháng lúc bình thường rồi, đây quả thực là máy gian lận, cả đám thoáng chốc liền trở nên điên cuồng.
Vốn bọn họ luyện chế loại đan dược cấp thấp này cũng là vì đã ký hiệp nghị với hiệp hội luyện dược sư, vì kiếm tiền.
Nhưng bây giờ biết rõ phương pháp thần kỳ này cư nhiên có thể đề thăng thực lực của bọn họ, lần này căn bản không cần Hoa La Huyên và Chu Hoa Dung mở miệng hối thúc, chỉ mới nghỉ ngơi vài phút thôi thì tất cả các luyện dược sư đều chủ động yêu cầu làm tiếp.
Ánh mắt của bọn họ nóng rực, so với mấy võ giả hăng như đánh tiết gà ngoài kia thì gần như chẳng khác gì nhau.
Kết quả chính là ——
Chỉ nửa ngày thôi, đan dược Diệp gia liền tràn ngập khắp Lam Nguyệt thành, đã trở thành hiện tượng của Lam Nguyệt thành.
Khi Diệp gia đang bàn chuyện phi thường náo nhiệt cùng hiệp hội luyện dược sư.
Thì ở phủ đệ Vương gia, không khí chính là một mảnh âm trầm và nặng nề.
Bởi vì sau khi thống kê xong thì cả nửa ngày hôm nay, đan dược của Vương gia bọn họ cư nhiên chỉ bán được chưa tới một phần trăm của ngày thường.
Mà số đan dược bán được đó chính là trước khi Diệp gia khai trương cửa hàng, có một số võ giả không biết chuyện mới tới mua.
Sau này, cửa tiệm có vị trí tốt nhất trong thành của Vương gia, suốt một canh giờ, thậm chí ngay cả một viên cũng không bán được.
Số liệu thế này lập tức khiến cho người của Vương gia càng thêm nặng trĩu lòng, như có một ngọn núi lớn đè lên.
Chương 179 Thủ đoạn của Vương gia
Giống như một cái bóng khổng lồ nháy mắt liền giáng xuống trên đầu tất cả thành viên Vương gia, khiến cho mọi người cảm thấy hít thở khó khăn, khủng hoảng như sắp tới ngày tận thế.
Trong phòng nghị sự của Vương gia, tất cả cao tầng đều tụ tập đông đủ.
Ở trước mặt bọn họ, đặt vài cái bình sứ, bên trong đều là ba loại đan dược do Diệp gia sản xuất.
Một vị lão giả đang cẩn thận quan sát và phân tích ba loại đan dược này, nửa ngày không nói gì!
Vương Hải rốt cuộc nhịn không được mà mở miệng:
- Tịch Lâm đại sư, rốt cuộc công hiệu của ba loại đan dược này thế nào?
Người này chính là luyện dược sư thủ tịch của Vương gia, Tịch Lâm là luyện dược sư nhị phẩm.
- Ai, Vương Hải gia chủ, ba loại đan dược này của Diệp gia quả thực là thần tích, lão phu luyện đan bao nhiêu năm rồi, lần đầu tiên thấy được đan dược nghịch thiên thế này, công hiệu của ba loại đan dược này sợ là còn tốt hơn so với những gì họ đã tuyên truyền.
Tịch Lâm liên tục cảm khái, trên mặt đầy vẻ khiếp sợ.
- Tịch Lâm đại sư, không biết Vương gia chúng ta có thể luyện chế ra những loại đan dược này được không?
- Khó, khó như lên trời.
Tịch Lâm lắc đầu:
- Ba loại đan dược này thoạt nhìn không khác gì với đan dược do Vương gia ta luyện chế ra, chính là đề cao công hiệu hơn một chút, thực ra, thành phần bên trong lại thay đổi rất nhiều, lấy thực lực của lão phu, muốn nghiên cứu ra được thì e là rất khó… huống hồ gì không chỉ đan phương mà thủ pháp luyện chế cũng có thay đổi, Vương gia chúng ta muốn luyện chế ra được thì phải biết rõ đan phương và thủ pháp luyện chế mới được, bằng không thì vô dụng.
- Chết tiệt, Diệp gia này từ khi nào lại có được đan dược cỡ này chứ, nhất định là do Hoa La Huyên của hiệp hội luyện dược sư giở trò.
Vương Tuyên nghiến răng nghiến lời, vẻ mặt đầy hận thù.
Tịch Lâm lắc đầu mở miệng nói:
- Vương Tuyên trưởng lão, thứ cho ta nói thẳng, đan dược cỡ này, căn bản chính là một loại cách mạng đan dược mới, lấy thực lực của Hoa La Huyên thì chắc là cũng không nghiên cứu ra được đâu, sau lưng lão nhất định vẫn còn một luyện dược sư cường đại hơn.
- Cái gì?
Mấy người Vương Hải nhìn nhau, đều lộ ra vẻ khiếp sợ.
Địa vị của luyện dược sư trên đại lục này là gần bằng với luyện hồn sư.
Luyện dược sư tam phẩm như Hoa La Huyên, là hội trưởng của hiệp hội luyện dược sư tại Lam Nguyệt thành đã xem như là luyện dược sư cường đại nhất, đủ để chống lại cùng Vương gia rồi.
Nhưng Tịch Lâm lại nói sau lưng Diệp gia vẫn còn luyện dược sư còn cường đại hơn cả Hoa La Huyên, điều này là thế nào?
Trong lúc nhất thời, trong lòng mấy người Vương Hải đột nhiên sinh ra một tia sợ hãi, thậm chí còn có chút hối hận vì đã đối địch với Diệp gia.
Nhưng chuyện đã đi tới nước này rồi, Vương gia có hối hận cỡ nào đi nữa thì căn bản cũng đã không kịp nữa.
Hành động của Diệp gia hôm nay đã hoàn toàn đánh tới chỗ hiểm của Vương gia bọn họ, nếu như không trả đòn thì Vương gia của bọn họ chỉ còn nước đối mặt với diệt vong.
- Mặc kệ là ai đứng sau lưng Diệp gia, Vương gia chúng ta cũng không thể để cho bọn họ phát triển lớn mạnh hơn được, nếu không thì Vương gia ta chỉ còn một đường chết mà thôi.
- Đúng vậy, Hoa La Huyên là luyện dược sư cung đình của vương quốc, quen biết với luyện dược sư cường đại nào đó cũng không phải chuyện lạ, nói không chừng đan phương của lão chính là lấy được từ chỗ của luyện dược sư cung đình khác đó.
- Việc cấp bách hiện tại chính là chúng ta phải phá vỡ đại thế của Diệp gia, không thể để cho bọn họ tiếp tục ngông cuồng như vậy, bằng không thì không tới nửa năm, cơ nghiệp của Vương gia ta sẽ bị huỷ hoại.
Một đám trưởng lão Vương gia đều mở miệng, trong mắt loé ra sát khí bén nhọn.
Vương gia có thể đứng vững ở Lam Nguyệt thành mấy trăm năm cũng không phải chỉ là nhờ dựa vào thủ đoạn buôn bán cường đại, trong khung còn mang theo máu bạo lực, hôm nay tuy rằng Diệp gia đã chiếm được ưu thế, nhưng bọn họ không ai lùi bước.
- Diệp gia hôm nay đã cấu kết cùng với hiệp hội luyện dược sư, hơn nữa còn có phủ thành chủ làm chỗ dựa, ở trên mặt đan dược thì Vương gia chúng ta đã triệt để rơi xuống thế hạ phong, nếu muốn đánh bại Diệp gia thì phải diệt từ gốc lên.
- Đan dược của Diệp gia chính là dựa vào ruộng thuốc của Diệp gia bọn họ và luyện dược sư của hiệp hội luyện dược sư, hiệp hội luyện dược sư thì Vương gia chúng ta không thể động thủ, nhưng ruộng thuốc của Diệp gia bọn họ thì Vương gia chúng ta lại có thể phá huỷ hoàn toàn.
- Đúng vậy, chỉ cần huỷ đi tất cả dược liệu của Diệp gia thì cho dù bọn họ có đan phương tốt tới mấy cũng không làm được gì.
Đám người Vương Hải liếc nhìn nhau, khoé miệng nhếch lên cười lạnh.
- Gia chủ, trải qua trận chiến lần trước, Diệp gia vô cùng cẩn thận canh phòng ruộng thuốc của mình, ngay cả Huyết Đao trại cũng không thể phá được, chỉ sợ những thế lực mã tặc khác ở Lam Nguyệt thành ta đã không ai dám động thủ với Diệp gia nữa rồi.
Vương Hải cười lạnh:
- Không cần những thế lực mã tặc khác làm gì, lần này Vương gia chúng ta tự mình động thủ, đương nhiên, cũng phải cùng liên thủ với Chu gia, ta tin rằng Chu gia bọn họ cũng sẽ vui vẻ đồng ý.
- Đúng vậy, việc buôn bán yêu đan của Chu gia cũng bị Diệp gia phá tơi tả, phỏng chừng bây giờ bọn họ cũng đang tức giận lắm.
- Lập tức phái người liên lạc với Chu gia.
Ánh mắt Vương Hải lạnh xuống, nhìn qua bên cạnh:
- Vương Tuyên, lần này đội ngũ của Vương gia chúng ta sẽ để ngươi dẫn đầu được không? Ta sẽ phái tứ trưởng lão, thất trưởng lão và bát trưởng lão theo giúp ngươi, ta muốn để cho Diệp gia vĩnh viễn không còn cơ hội xoay người.
- Yên tâm đi.
Vương Tuyên cười tàn nhẫn, ánh mắt dữ tợn nói:
- Đại ca, lần này ta chẳng những muốn huỷ hết ruộng thuốc của Diệp gia, mà còn phải diệt hết toàn bộ đệ tử Diệp gia.
Vương Hải nhắc nhở:
- Nghe nói lão thất phu Diệp Phách Thiên của Diệp gia là cường giả địa võ sư nhị trọng, nhị đệ ngươi phải chú ý một chút.
Vương Tuyên cười khinh khỉnh:
- Đại ca cứ yên tâm đi, lão thất phu cỡ này một mình ta cũng có thể ứng phó được, huống hồ gì những cao thủ khác của Diệp gia đều đã tới Lam Nguyệt thành, lần này Vương gia chúng ta liên thủ với Chu gia, xuất động nhiều cường giả như vậy, giết một cái Diệp gia như vậy dễ như trở bàn tay.
Trên mặt Vương Tuyên đầy vẻ khinh miệt.
- Dám đối nghịch với Vương gia ta, là Diệp gia bọn họ tự tìm đường chết.
Chương 180 Diệt huyền phi đao (1)
- Ha ha, để cho đám người Diệp Triển Hùng đắc ý vài ngày trước đi, sau đó lại đón tin dữ mấy ngày nữa.
- Ha ha ha.
Tất cả cường giả của Vương gia trong phòng nghị sự đều cười lớn đầy hung tợn.
Đến nửa đêm, Vương gia và Chu gia đột nhiên có bảy tám bóng người mặc y phục dạ hành lặng lẽ không một tiếng động, lướt đi như quỷ mị, im lặng biến mất ngoài Lam Nguyệt thành.
Hai ngày sau, Diệp gia và hiệp hội luyện dược sư một mực bận rộn, khí thế ngất trời.
Sau khi làm xong mọi việc thì Diệp Huyền cũng nhốt mình trong phòng luyện chế ở hiệp hội luyện dược sư.
Ở trước mặt hắn, trận pháp đều đã mở ra toàn diện, từng ngọn lửa nồng đậm không ngừng thiêu đốt một khối cương thiết màu đen.
Cương thiết bình thường mà bị ngọn lựa cường đại thế này thiêu đốt thì đã sớm tan ra thành chất lỏng rồi, nhưng khối cương thiết này chỉ mới đỏ lên một chút, giống như không hề biến hoá chút nào.
- Hồn huyền cương này đúng là cứng thật, dựa vào mấy cái chân hoả này thì biết phải luyện hoá tới khi nào đây.
Diệp Huyền im lặng bĩu môi.
Hồn huyền cương là một trong những loại tài liệu cứng rắn nhất, vô kiên bất tồi, chỉ so cường độ thôi thì còn đáng sợ hơn cả tinh thần vẫn thạch, hơn gấp bội so với huyền thiết.
- Chỉ dựa vào cường độ của trận pháp chân hoả cấp ba thế này chỉ sợ là không tốn bảy tám ngày thì căn bản không thể hoà tan lỏng ra được, ta không có nhiều thời gian như vậy để lãng phí.
Diệp Huyền thì thào tự nói, hai tay không ngừng kết xuất ra những loại ấn quyết phức tạp, theo hắn đánh ra ấn quyết, chân hoả trong trận pháp liền trở nên nồng đậm hơn, năng lượng tụ tập lại một chỗ như sóng biển dâng cao, che kín khối hồn huyền cương nho nhỏ ở trên giữa không trung.
Hồn huyền cương mới lúc nãy không chút sứt mẻ, nay lập tức phát ra thanh âm xèo xèo, toàn thân bắt đầu biến thành màu đỏ hồng.
Ngay sau đó, trong miệng Diệp Huyền lẩm nhẩm, từng đạo huyền quyết không ngừng tiến nhập vào trong hồn huyền cương, bắt đầu loại bỏ tạp chất bên trong.
Động tác của Diệp Huyền nhu hoà mà ưu mỹ, giống như đang chế tạo một tác phẩm nghệ thuật, khả năng khống chế tinh tế tiết tấu và động tác đã đạt tới cảnh giới đăng phong tạo cực.
Một mực luyện hoá suốt mấy canh giờ, hồn huyền cương vốn là một màu đen sẫm thì nay lại phát ra quang mang màu xanh tím, giống như một viên tinh cầu màu xanh tím, xinh đẹp vô cùng.
Nếu như có một luyện khí đại sư nhìn thấy màn này thì nhất định sẽ thất kinh.
Quá trình loại bỏ tạp chất của hồn huyền cương hết sức phức tạp, nói tóm lại, có thể luyện chế ra hồn huyền cương có độ thuần khiết chừng chín mươi tám phần trăm đã là kinh khủng lắm rồi, còn Diệp Huyền cư nhiên lại có thể luyện chế hồn huyền cương thành màu xanh tím thế này, chỉ có hồn huyền cương có độ thuần khiết một trăm phần trăm thì mới phát ra màu này.
Diệp Huyền bất mãn bĩu môi.
- Luyện hoá mấy canh giờ, cuối cùng cũng có thể loại bỏ hoàn toàn tạp chất trong hồn huyền cương này rồi, bây giờ bắt đầu tạo thành thôi.
Trong mắt hắn loé lên tinh quang, khẽ quát một tiếng, hai tay đột nhiên biến ảo thành một phiến hắc ảnh, từng đạo huyền thức và hồn thức đột nhiên chui vào bên trong hồn huyền cương màu xanh tím đã được chân hoả ngưng luyện kia.
Khối hồn huyền cương nho nhỏ bằng nắm tay đột nhiên bị chia làm ba, không ngừng xoay tròn kịch liệt trên không trung, đồng thời dưới sự điều khiển của nguyên lực, dần dần kéo thành một thanh phi đao màu xanh tím dài dài.
- Hây!
Diệp Huyền chợt quát lên một tiếng, hai tay đột nhiên nhấc lên:
- Ngưng!
Vèo vèo vèo!
Ba thanh phi đao toả ra quang mang màu xanh sẫm nháy mắt liền rơi vào trong tay của Diệp Huyền.
- Hô!
Diệp Huyền thở phào một hơi, cả người liền mềm oặt ra không còn chút sức nào, sắc mặt tái nhợt vô cùng khó coi.
- Thật là mệt chết ta mà, luyện chế hồn huyền cương này đúng là mệt quá, xem ra sau này có cơ hội thì ta phải đi tìm thiên hoả mới được, nếu như có thiên hoả thì chỉ cần vài phút là xong rồi.
Nếu để cho luyện khí đại sư khác nghe thấy lời này của hắn thì tuyệt đối ngay cả tâm muốn giết Diệp Huyền cũng có, độ cứng của hồn huyền cương vô cùng đáng sợ, hơn nữa còn có được công hiệu phá huyền.
Nếu để cho bọn họ luyện chế thì chỉ cần việc hoà tan hồn huyền cương tan chảy thành nước thép thôi cũng phải mất cả mười ngày rồi, Diệp Huyền vừa hoà tan hồn huyền cương, lại thêm loại bỏ tạp chất, sau cùng còn ngưng luyện thành hình, tổng cộng chỉ tốn có mấy canh giờ, lại còn chê là lâu quá, thực đúng là không có thiên lý mà.
Diệp Huyền nghỉ ngơi một chút, lúc này mới cẩn thận xem xét phi đao trong tay.
Đây là ba thanh phi đao toàn thân màu xanh đậm, tràn đầy mỹ cảm uyển chuyển, trên mũi đao vô cùng sắc bén, phát ra quang mang lạnh lẽo, khiến người ta chỉ nhìn qua thôi liền cảm thấy tim đập thình thịch, quả là hung khí chân chính.
- Coi như không tệ.
Diệp Huyền vừa ý gật đầu, trong não hải, hồn thức lập tức tuôn ra như một sợi tơ mỏng mềm mại, nhanh chóng quấn quanh một thanh phi đao.
Những hồn thức mềm mại này không ngừng lưu lại từng đạo hồn lực văn lộ trên thân của phi đao, tạo thành một trận pháp quỷ dị phức tạp, khi đạo hồn thức cuối cùng nhập vào trong đó thì cả thanh phi đao đột nhiên sáng ngời, sau đó dần dần khôi phục nguyên trạng.
- Thành công rồi!
Hai mắt của Diệp Huyền sáng lên.
- Lên!
Hai mắt Diệp Huyền ngưng thần nhìn qua phi đao trong tay.
Ông ông!
Thanh phi đao bị hồn thức của Diệp Huyền khống chế kia lập tức run lên kịch liệt, sau đó đột nhiên lơ lửng ngay trước mặt Diệp Huyền, như bị một sợi tơ vô hình tác động lên vậy.
- Đi!
Diệp Huyền chăm chú ngưng thần, đột nhiên vung tay lên.
Vèo! Vèo! Vèo!
Phi đao màu xanh đậm kia giống như quỷ mị, phi vun vút bên trong phòng luyện chế, giống như một cánh chim én linh xảo, tốc độ cực nhanh, khiến cho người ta căn bản không kịp phản ứng.
- Trứ!
Diệp Huyền quát khẽ một tiếng, phi đao cắm phập vào trong vách tường của phòng luyện chế, toàn bộ thân đao đều cắm sát vào trong vách tường.
Phất tay một cái, phi đao lại bắn ngược ra từ trong vách tường, rơi vào trong tay của Diệp Huyền.
- Hắc hắc!
Nhìn về phía dấu vết dài hẹp trên vách tường, Diệp Huyền mỉm cười, vô cùng thoả mãn với thành quả của mình.
Nếu lực đạo cỡ này đột nhiên bắn ra thì e là võ giả địa võ sư tam trọng trong lúc không cẩn thận cũng phải bị trọng thương, thậm chí là mất mạng.
Kế tiếp, Diệp Huyền lại tiến hành luyện hoá cho hai thanh phi đao còn lại.
Nghe thấy tin này thì trong lòng mọi người đột nhiên trở nên hưng phấn vô cùng, còn đám người Vương gia thì mặt mày tối sầm, sau đầu đột nhiên có cảm giác bị gió lạnh thổi qua.
Diệp gia này lai giả bất thiện!
Vương gia bọn họ sở dĩ có thể trở thành một trong tam đại gia tộc ở Lam Nguyệt thành, nắm giữ phần lớn thị trường đan dược chính là nhờ vào ba loại đan dược hồi huyết đan, hồi khí đan và tụ huyền đan của bọn họ, lũng đoạn tất cả thị trường đan dược cấp thấp.
Diệp gia chỉ đánh mỗi thị trường hồi huyết đan thì cũng không sao, nếu như ngay cả hồi khí đan và tụ huyền đan cũng bị đánh vào thì sẽ tạo thành đại nạn hậu quả khôn lường với Vương gia.
Diệp gia đây chính là muốn đuổi tận giết tuyệt đối với Vương gia bọn họ.
Bọn họ biết rõ, nếu như Diệp gia có thể đánh bại bọn họ ở thị trường của hai loại đan dược còn lại thì chờ đợi Vương gia tuyệt đối tận thế.
- Ha ha, Diệp gia chủ, ngươi cứ thoải mái đưa ra đi.
- Đúng đó, chỉ cần công hiệu của hai loại đan dược này của các ngươi không phải quá tệ, dù có kém Vương gia một bậc thì ta cũng chỉ mua của các ngươi thôi.
- Nói đúng lắm, gia tộc có lương tâm như Diệp gia, chúng ta không ủng hộ thì lẽ nào lại đi ủng hộ loại gia tộc lòng dạ hiểm độc như Vương gia hay sao?
- Để cho đan dược của Vương gia lăn vào đống rác hết đi.
Không chỉ là Vương gia, những võ giả ở đây nghĩ kĩ một chút cũng đều biết dụng ý của Diệp gia là gì, Diệp gia tung ra đan dược như vậy rõ ràng chính là muốn đả kích Vương gia.
Vương gia chính là dựa vào ba loại đan dược này để kiếm cơm.
Một khi thị trường ba loại đan dược này của Vương gia đều bị Diệp gia chiếm hết thì cái gọi là Vương gia của tam đại gia tộc sớm muộn gì cũng sẽ rơi xuống mà thôi.
Vì vậy có không ít võ giả vốn luôn ghét Vương gia lúc này đều lớn tiếng kêu lên, để khiêu khích Vương gia.
Diệp Triển Hùng giơ tay vẫy nhẹ, để cho mọi người đang ồn ào bình tĩnh lại, gã mỉm cười tự tin, thong thả nói:
- Chư vị cứ yên tâm đi, Diệp gia chúng ta đưa ra hai loại đan dược này tuyệt đối không phải là vì muốn chèn ép gia tộc nào đó mới làm, mà là vì muốn tranh thủ phúc lợi cho võ giả của Lam Nguyệt thành ta, hai loại đan dược này của chúng ta cũng đã cách tân so với đan dược có sẵn trên thị trường.
Lại là cách tân?
Tất cả mọi người nhìn không chớp mắt, nín thở chờ nghe.
- Mọi người đều biết, hồi khí đan trên thị trường hiện tốt nhất cũng chỉ có thể khôi phục được có bốn thành huyền khí, mà trong vòng một canh giờ lại không thể uống tiếp, còn đặc hiệu hồi khí đan của chúng ta đưa ra, loại tệ nhất cũng đã có thể khôi phục được bốn thành huyền khí, hơn nữa ngay cả thời gian chờ cũng rút ngắn xuống còn nửa canh giờ, về phần trung đẳng thì có thể khôi phục được năm thành huyền khí, thượng đẳng thì có thể khôi phục được sáu thành, hơn nữa đều là nửa canh giờ thì có thể tiếp tục dùng.
- Cái gì? Loại tệ nhất cũng có thể khôi phục tới bốn thành?
- Tốt nhất có thể khôi phục được sáu thành, hơn nữa sau nửa canh giờ thì có thể dùng tiếp?
- Trời ạ, là thật sao? Nếu như lúc ra ngoài giết yêu thú mỗi đoàn đội đều có vài viên hồi khí đan như vậy thì khả năng sống sót sẽ tăng lên rất nhiều.
Mọi người đều bị chấn kinh, ai mà không biết, hồi khí đan của Vương gia đã là hồi khí đan tốt nhất trên thị trường rồi, nhưng trình độ khôi phục của bọn họ cũng chi có hai thành, ba thành và bốn thành mà thôi, còn của Diệp gia chính là bốn thành, năm thành và sáu thành.
Quan trọng nhất chính là của Vương gia thì cần một canh giờ sau mới có thể uống tiếp, còn Diệp gia thì chỉ cần có nửa canh giờ.
Điều này đối với những võ giả xuất môn ra ngoài căn bản chính là lương dược cần phải có.
- Diệp gia chủ, đặc hiệu hồi khí đan này rốt cuộc bán bao nhiêu?
- Đúng đó, giá tiền chắc sẽ không quá đắt đấy chứ?
Lúc đầu, mọi người đã thấy được đặc hiệu hồi huyết đan nên cũng không quá mong chờ gì vào hai loại đan dược còn lại, nhưng sau khi nghe Diệp Triển Hùng giải thích xong thì tất cả đều trở nên điên cuồng.
Lấy tính tình của Diệp gia, nếu đã bán đặc hiệu hồi huyết đan này rẻ như vậy thì đặc hiệu hồi khí đan này chắc cũng không tới mức đắt thái quá đâu nhỉ?
Đương nhiên, nếu như thật sự đắt hơn một chút thì cũng không sao, tất cả mọi người đã quyết định, cho dù có táng gia bại sản cũng phải mua loại đặc hiệu hồi khí đan này chứ không thèm mua hồi khí đan của Vương gia nữa.
Thời gian hạn chế dùng tiếp giữa nửa canh giờ và một canh giờ thật sự là chênh lệch quá lớn, khôi phục hai thành và bốn thành thì không khác gì nghiêng trời lệch đất, ở trong núi rừng thì đây chính là vật bảo mệnh.
Dù là võ giả nghèo hơn nữa thì cũng không thể tiết kiệm tiền ở cái này được.
Diệp Triển Hùng mỉm cười:
- Diệp gia chúng ta là gia tộc có lương tâm, giá tiền của đan dược này đương nhiên là nằm trong phạm vị có thể thừa nhận của mọi người rồi.
- Đặc hiệu hồi khí đan khôi phục bốn thành, Diệp gia chúng ta bán bằng giá với loại khôi phục ba thành trên thị trường, còn năm thành thì bằng giá với loại bốn thành trên thị trường, còn phần sáu thành thì gấp rưỡi loại năm thành.
Khôi phục bốn thành giá chỉ bằng với loại khôi phục ba thành trên thị trường!
Giá này vừa công bố thì tất cả mọi người đều sợ ngây người.
Mẹ ơi, vậy thì rẻ quá rồi.
Khôi phục một thành đối với những võ giả đang mạo hiểm tuyệt đối có thể quyết định sống còn trong những lúc nguy cấp, ý nghĩa vô cùng trọng đại.
Trong suy nghĩ của mọi người đặc hiệu hồi huyết đan khôi phục bốn thành của Diệp gia cho dù có mắc hơn gấp đôi so với hồi khí đan bốn thành trên thị trường thì cũng sẽ có rất nhiều người mua, bởi vì thời gian hạn chế dùng tiếp của Diệp gia chỉ có nửa canh giờ mà thôi.
Bây giờ đã không đắt thì thôi, lại còn rẻ hơn nữa, đây quả thực… quả thực là chúa cứu thế do ông trời phái xuống mà.
Nếu thật sự là vậy thì ai còn đi mua hồi khí đan bình thường trên thị trường làm gì nữa? Tuyệt đối là nhét hết chúng nó vào trong thùng rác, không chừa một viên cho rồi.
- Diệp gia chủ, khi nào thì mở bán? Ta muốn mua năm mươi viên!
- Ta muốn hai mươi viên!
- Ta muốn một trăm viên!
Cả đám võ giả lập tức kích động ùa lên.
Nhưng vẫn có vài võ giả tâm tư sâu sắc, mở miệng nói:
- Diệp gia chủ, Diệp gia các ngươi không phải còn đưa ra một loại đặc hiệu tụ huyền đan sao? Rốt cuộc công hiệu của loại đặc hiệu tụ huyền đan này như thế nào?
Chương 177 Điên cuồng tranh mua (1)
- Đúng đó, vẫn còn đặc hiệu tụ huyền đan.
- Đúng vậy, Diệp gia chủ, đặc hiệu hồi huyết đan và đặc hiệu hồi khí đan của các ngươi cường đại như vậy, đặc hiệu tụ huyền đan chắc cũng không yếu đúng không?
- Mau nói ra cho mọi người nghe đi.
Đám người bên dưới đều đánh trống reo hò, kiển chân chờ đợi.
Ánh mắt của bọn họ nóng rực, giống như một bầy sắc lang nhìn thấy mỹ nữ loã thể ngay trước mắt, hưng phấn tới mức suýt phun máu mũi ra.
Diệp Triển Hùng mỉm cười:
- Mọi người đoán không sai, công hiệu của loại đặc hiệu tụ huyền đan thứ ba này của chúng ta, tuyệt đối cũng hơn hẳn những tụ huyền đan bình thường trên thị trường, hạ đẳng đặc hiệu tụ huyền đan của chúng ta, sau khi dùng tu luyện thì huyền khí tụ tập bằng với người bình thường tu luyện năm ngày, còn trung đẳng thì là mười ngày, về phần thượng đẳng thì chính là hai mươi ngày.
- Còn giá cả thì hạ đẳng của chúng ta bằng giá với trung đẳng trên thị trường, trung đẳng thì bằng giá với thượng đẳng trên thị trưởng, còn thượng đẳng thì gấp ba lần trung đẳng.
- Giá tiền này đã là kết quả Diệp gia ta đã cố gắng giảm hết sức rồi, mục đích chính là vì muốn hồi báo cho mọi người.
Ồ!
Toàn trường lại xôn xao lên lần nữa, lần này còn lớn hơn lần trước, so với lần trước thì quả thực là bài sơn đảo hải, đinh tai nhức óc.
Khó mà tin nổi, thật sự khó mà tin nổi.
Hạ đẳng đặc hiệu tụ huyền đan của Diệp gia tu luyện một ngày cư nhiên bằng với năm ngày, quan trọng chính là giá tiền của nó cũng chỉ bằng với tụ huyền đan trung đẳng tu luyện một ngày tương đương với ba ngày trên thị trường mà thôi, từ xưa tới nay chưa từng có thương gia nào lại ưu đãi về giá cả nhiều như vậy.
Diệp gia này quả thực là liều mạng để hồi báo cho võ giả toàn thành mà.
Gia tộc như vậy, nếu bọn họ còn không ủng hộ thì đừng nói tiền trong túi bọn họ không đồng ý, cho dù là lương tâm của bọn họ cũng sẽ cắn rứt.
- Diệp gia chủ, công hiệu của đặc hiệu hồi khí đan và đặc hiệu tụ huyền đan của các ngươi thật sự tốt như vậy sao, không phải là lừa người đấy chứ?
Trong đám đông đột nhiên có người nghi hoặc nói.
Thật sự là quá khó tin, công hiệu của đặc hiệu hồi huyết đan thì mọi người đã nhìn thấy tận mắt, nhưng đặc hiệu tụ huyền đan và đặc hiệu hồi khí đan thì không thể dùng trước được, cho nên tuyệt đối không thể biết được.
Không ngờ người này vừa nói xong thì lập tức khiến cho toàn bộ võ giả ở đây công phẫn.
- Hừ, cái tên võ giả này từ đâu tới, thật không biết điều gì hết, Diệp gia chính là gia tộc có lương tâm, lời nói ra sao có thể giả được?
- Đúng đó, ngươi có phải là chó săn của Vương gia, cố ý tới đây quấy rối không? Mau cút ra ngoài cho ta.
- Đúng vậy, Diệp gia chủ đã hồi báo mọi người như vậy rồi, ngươi lại còn hoài nghi hắn nói dối, ngươi còn lương tâm hay không, có còn biết liêm sĩ hay không?
- Hoá ra là Lưu Bình ngươi sao, hừ, từ hôm nay trở đi ta và ngươi ân đoạn nghĩa tuyệt, loại người vong ân phụ nghĩa như ngươi, ta khinh thường làm bạn với ngươi.
- Cút ra khỏi đây đi.
Võ giả này thật không ngờ mình chỉ thuận miệng hỏi có một câu thôi lại khiến mọi người tức giận như vậy, bất tri bất giác, địa vị của Diệp gia trong lòng mọi người lại cao tới mức này.
- Mọi người yên lặng một chút.
Diệp Triển Hùng nhẹ nhàng mở miệng, toàn trường nháy mắt liền yên tĩnh lại, yên tĩnh tới mức có thể nghe được tiếng kim khâu rơi trên mặt đất.
Tất cả mọi người nhìn về phía gã, cẩn thận lắng nghe, ánh mắt thành kính.
- Ha ha, vị tiểu huynh đệ này hoài nghi cũng dễ hiểu thôi, dù sao Diệp gia ta còn chưa bắt đầu bán đan dược ra, bất quá, Diệp Triển Hùng dám cam đoan với mọi người đây rằng, đan dược do Diệp gia ta và hiệp hội luyện dược sư hợp tác sản xuất, chỉ cần đan dược không đạt tới trình độ mà ta đã tuyên truyền thì các ngươi có thể cầm tới hiệp hội luyện dược sư, ta xin hứa, lấy một đền một trăm!
- Hơn nữa, ta còn có thể hứa rằng trong phạm vi Lam Nguyệt thành, chỉ cần giá thành phẩm không tăng thì Diệp gia ta tuyệt đối không tăng giá, điểm này áp dụng với tất cả đan dược của Diệp gia ta.
- Cuối cùng, ta vẫn nói câu kia, Diệp gia chúng ta là gia tộc có lương tâm, cho dù bán đan dược có lời ít một chút, hay lỗ một chút cũng không sao, mục tiêu của chúng ta chính là muốn đồng hành cùng chư vị, để cho Lam Nguyệt thành chúng ta ngày càng cường đại hơn.
Thanh âm vang dội hữu lực của Diệp Triển Hùng vang vọng khắp quảng trường.
- Hay lắm!
- Nói rất hay!
- Gia tộc có lương tâm, nghe đi, đây chính là gia tộc có lương tâm, chỉ suy nghĩ cho mọi người, không chỉ biết kiếm tiền, thử hỏi Lam Nguyệt thành chúng ta còn có gia tộc nào tốt hơn Diệp gia sao!
- Diệp gia chủ, các ngươi bán đan dược rẻ như vậy, võ giả chúng ta cũng sẽ không để các ngươi thua lỗ được, sau này ta vào hắc phong lĩnh tìm được dược liệu, chỉ cần Diệp gia các ngươi cần thì ta sẽ bán hết cho Diệp gia các ngươi.
- Đúng vậy, tất cả yêu đan mà chúng ta kiếm được khi liệp sát yêu đoàn, chỉ cần Diệp gia các ngươi cần thì cũng sẽ bán hết cho Diệp gia các ngươi.
- Chúng ta muốn cho Diệp gia chủ ngươi biết rằng mạo hiểm giả chúng ta cũng rất có lương tâm, ai đối xử tốt với chúng ta thì chúng ta sẽ đối xử tốt với bọn họ.
- Đúng, nói không sai!
Nhất thời, quần chúng liền sục sôi tình cảm, tất cả võ giả đều đỏ hồng mắt, nhiệt huyết sôi trào.
- Được lắm!
Diệp Triển Hùng hét lớn một tiếng:
- Tại nơi này, Diệp gia ta cũng tuyên bố với mọi người, Diệp gia ta chẳng những phát triển mở rộng việc buôn bán đan dược, cũng thu mua các loại dược liệu, yêu đan, khoảng sản, da lông, tóm lại, bất luận các ngươi tìm thấy tài liệu gì ở hắc phong lĩnh thì Diệp gia chúng ta đều thu mua, hơn nữa chúng ta có thể cam đoan, giá thu mua tuyệt đối sẽ không thấp hơn giá thị trường.
- Bây giờ ta tuyên bố, tiệm thuốc của Diệp gia chính thức khai trương!
Diệp Triển Hùng vừa nói xong thì quay lại phất tay với mọi người đang đứng sau lưng, hộ vệ Diệp gia phía sau lập tức đốt pháo ăn mừng, sau khi tiếng đùng đùng vang lên, tiệm thuốc của Diệp gia chính thức khai trương.
Ầm ầm!
Cơ hồ tất cả võ giả đều ùa qua như ong vỡ tổ.
- Ta muốn mua hai mươi viên hạ đẳng đặc hiệu hồi huyết đan, hai mươi viên hạ đẳng đặc hiệu hồi khí đan, mười viên hạ đẳng đặc hiệu tụ huyền đan!
- Ta muốn mua mỗi loại một trăm viên!
- Ta cũng muốn….
Chương 178 Điên cuồng tranh mua (2)
Nhất thời, phía trước tiệm thuốc của Diệp gia chật kín không trống một chỗ, ngược lại trước tiệm thuốc của Vương gia thì hầu như không có bóng người nào, còn đám tiểu nhị đứng trước quầy hàng của Chu gia cũng trợn tròn mắt.
Bởi vì vốn có không ít mạo hiểm gia bán các loại tài liệu như yêu đan cho Chu gia bọn họ lúc này đều đã chạy hết qua cửa tiệm của Diệp gia, đều chủ động muốn bán giá rẻ hết cho Diệp gia, tràng cảnh này quả thực khiến người ta xem đủ rồi.
Diệp gia ra ba chiêu, tung ra ba loại đan dược đặc biệt, mức độ đả kích của nó chẳng những đánh cho Vương gia nháy mắt choáng váng mà còn đánh cho Chu gia thất điên bát đảo, nhất thời cũng trở nên thẫn thờ.
Trước tiệm thuốc của Vương gia, sắc mặt của mấy người Vương Hải đã trở nên xanh mét, chỉ cảm thấy não sung huyết, có cảm giác chóng mặt muốn ngã.
Gã biết rõ, một chiêu này của Diệp gia giống như một đao tuyệt mệnh của sát thủ, đã hung hăng đâm mạnh vào trái tim của Vương gia bọn họ.
Vương gia bọn họ đã tới thời khắc nguy hiểm nhất suốt mấy trăm năm qua.
- Gia chủ, chúng ta… bây giờ chúng ta phải làm gì đây?
- Diệp gia này tìm đâu ra ba loại đan dược kia chứ, thật đúng là không thể tin nổi.
- Đáng chết, đúng là đáng chết, Diệp gia đây là muốn đuổi tận giết tuyệt Vương gia chúng ta, chúng ta không thể khoanh tay chịu chết được.
Vương Hải hít sâu một hơi, miễn cưỡng khiến cho mình khôi phục tỉnh táo, nhưng vẫn có cảm giác choáng váng, xanh mặt, trầm giọng nói:
- Đi, chúng ta về gia tộc trước, sau đó lại quyết định sau.
Bên phía tiệm thuốc của Diệp gia, mấy người Diệp Triển Hùng thấy bộ dạng Vương Hải chật vật bỏ đi thì trong lòng cảm thấy vô cùng hãnh diện.
- Diệp gia chủ, chúng ta qua một bên nói chuyện.
- Diệp gia chủ, ha ha, ta đã sớm biết Diệp gia các ngươi sẽ thăng tiến rất nhanh mà.
Ngoại trừ những võ giả kia ra thì cao tầng của những gia tộc khác ở thị trường giao dịch cũng đều đi tới, nhiệt tình chào hỏi mấy người Diệp Triển Hùng để kéo giao tình.
Diệp gia hôm nay vừa tung chiêu này ra, kết hợp với những chuyện đã xảy ra ở phủ thành chủ hôm qua, gần như tất cả gia tộc đều biết Lam Nguyệt thành sắp đổi gió rồi.
Vù!
Giống như một trận gió xuân quét qua.
Không chỉ thị trường giao dịch, chỉ nửa canh giờ sau, tất cả mọi người ở Lam Nguyệt thành đều biết việc làm của Diệp gia hôm nay.
Công hiệu của ba loại đan dược này vừa nói ra còn có người không tin nổi, còn cho là nói đùa.
Nhưng chờ tới lúc bọn họ đi ra đường, lại phát hiện, bên cạnh cửa hàng của Vương gia và Chu gia đều có một cửa hàng của Diệp gia, đều bị rất nhiều võ giả bu đông nghẹt, tràng cảnh kia quả thực còn náo nhiệt hưng phấn hơn cả đánh tiết gà.
Còn quầy hàng ở hiệp hội luyện dược sư thì cũng bày đầy đan dược mới ra, người chen chúc chật ních trong đại sảnh, gần như không có chỗ đặt chân.
Những người thuộc nhóm đầu tiên mua được đan dược đều mang lòng bán tín bán nghi dùng thử.
Vừa thử xong liền khiến bọn họ hoảng sợ hơn nữa, công hiệu của ba loại đan dược mà Diệp gia đưa ra này không hề yếu hơn so với những gì bọn họ tuyên truyền, thậm chí còn tốt hơn nữa.
Phát hiện này thoáng chốc khiến cho tất cả võ giả đều điên cuồng lên, một ít võ giả vốn đã mua từ vài chục tới vài trăm viên đan dược đều gom hết vốn liếng của mình ra để mua thêm nhiều hơn nữa.
Đan dược có hiệu quả trị liệu tốt như vậy, lại còn vô cùng rẻ, cho dù tạm thời không cần dùng tới thì để dành phòng thân cũng rất tốt.
Mặc dù vì ngày hôm nay, Diệp gia và hiệp hội luyện dược sư đã chuẩn bị rất nhiều, nhưng sức nóng này đủ để cho mấy người Hoa La Huyên lắp bắp kinh hãi.
Vì để cho đan dược không tới nổi bán hết sạch không còn hàng, cuối cùng ngay cả Hoa La Huyên cũng tự mình ra sân, cùng với rất nhiều luyện dược sư khác của hiệp hội luyện dược sư, một lần luyện chế trên trăm lô đan dược.
Dù sao thì Hoa La Huyên cũng là luyện dược sư tam phẩm, có lão chủ trì, tốc độ xuất đan lập tức nhanh lên gấp bội.
Đại lượng đan dược đổ ra ầm ầm trong dây chuyền sản xuất.
Mới nửa ngày thôi, Hoa La Huyên gần như không được nghỉ lấy một giây, cả người đã luyện ra bao nhiêu đan dược, khiến cho luyện dược sư tam phẩm như lão thật sự là mệt chết đi được.
Về phần những luyện dược sư nhất phẩm kia thậm chí đã mệt tới mức không đứng dậy nổi rồi.
Mà trong quá trình nghỉ ngơi, không ít luyện dược sư đều giật mình phát hiện, loại luyện chế phối hợp cường độ cao này lại khiến cho huyền thức của bọn họ trong vòng nửa ngày lại tăng trưởng thêm một chút.
Thậm chí ngay cả thủ pháp luyện dược cũng thuần thục không ít.
Phát hiện này lập tức cho các luyện dược sư này trở nên điên cuồng.
Bất kỳ một tên ngu ngốc nào cũng biết, luyện dược sư muốn tăng trưởng huyền thức là chuyện khó khăn tới mức nào, cho dù là một tia nhỏ nhoi thôi cũng phải tu luyện tới mấy tháng.
Nhưng trong quá trình hợp tác luyện chế đan dược này, chỉ mới nửa ngày thôi thì bọn họ đã tiến triển bằng với hai ba tháng lúc bình thường rồi, đây quả thực là máy gian lận, cả đám thoáng chốc liền trở nên điên cuồng.
Vốn bọn họ luyện chế loại đan dược cấp thấp này cũng là vì đã ký hiệp nghị với hiệp hội luyện dược sư, vì kiếm tiền.
Nhưng bây giờ biết rõ phương pháp thần kỳ này cư nhiên có thể đề thăng thực lực của bọn họ, lần này căn bản không cần Hoa La Huyên và Chu Hoa Dung mở miệng hối thúc, chỉ mới nghỉ ngơi vài phút thôi thì tất cả các luyện dược sư đều chủ động yêu cầu làm tiếp.
Ánh mắt của bọn họ nóng rực, so với mấy võ giả hăng như đánh tiết gà ngoài kia thì gần như chẳng khác gì nhau.
Kết quả chính là ——
Chỉ nửa ngày thôi, đan dược Diệp gia liền tràn ngập khắp Lam Nguyệt thành, đã trở thành hiện tượng của Lam Nguyệt thành.
Khi Diệp gia đang bàn chuyện phi thường náo nhiệt cùng hiệp hội luyện dược sư.
Thì ở phủ đệ Vương gia, không khí chính là một mảnh âm trầm và nặng nề.
Bởi vì sau khi thống kê xong thì cả nửa ngày hôm nay, đan dược của Vương gia bọn họ cư nhiên chỉ bán được chưa tới một phần trăm của ngày thường.
Mà số đan dược bán được đó chính là trước khi Diệp gia khai trương cửa hàng, có một số võ giả không biết chuyện mới tới mua.
Sau này, cửa tiệm có vị trí tốt nhất trong thành của Vương gia, suốt một canh giờ, thậm chí ngay cả một viên cũng không bán được.
Số liệu thế này lập tức khiến cho người của Vương gia càng thêm nặng trĩu lòng, như có một ngọn núi lớn đè lên.
Chương 179 Thủ đoạn của Vương gia
Giống như một cái bóng khổng lồ nháy mắt liền giáng xuống trên đầu tất cả thành viên Vương gia, khiến cho mọi người cảm thấy hít thở khó khăn, khủng hoảng như sắp tới ngày tận thế.
Trong phòng nghị sự của Vương gia, tất cả cao tầng đều tụ tập đông đủ.
Ở trước mặt bọn họ, đặt vài cái bình sứ, bên trong đều là ba loại đan dược do Diệp gia sản xuất.
Một vị lão giả đang cẩn thận quan sát và phân tích ba loại đan dược này, nửa ngày không nói gì!
Vương Hải rốt cuộc nhịn không được mà mở miệng:
- Tịch Lâm đại sư, rốt cuộc công hiệu của ba loại đan dược này thế nào?
Người này chính là luyện dược sư thủ tịch của Vương gia, Tịch Lâm là luyện dược sư nhị phẩm.
- Ai, Vương Hải gia chủ, ba loại đan dược này của Diệp gia quả thực là thần tích, lão phu luyện đan bao nhiêu năm rồi, lần đầu tiên thấy được đan dược nghịch thiên thế này, công hiệu của ba loại đan dược này sợ là còn tốt hơn so với những gì họ đã tuyên truyền.
Tịch Lâm liên tục cảm khái, trên mặt đầy vẻ khiếp sợ.
- Tịch Lâm đại sư, không biết Vương gia chúng ta có thể luyện chế ra những loại đan dược này được không?
- Khó, khó như lên trời.
Tịch Lâm lắc đầu:
- Ba loại đan dược này thoạt nhìn không khác gì với đan dược do Vương gia ta luyện chế ra, chính là đề cao công hiệu hơn một chút, thực ra, thành phần bên trong lại thay đổi rất nhiều, lấy thực lực của lão phu, muốn nghiên cứu ra được thì e là rất khó… huống hồ gì không chỉ đan phương mà thủ pháp luyện chế cũng có thay đổi, Vương gia chúng ta muốn luyện chế ra được thì phải biết rõ đan phương và thủ pháp luyện chế mới được, bằng không thì vô dụng.
- Chết tiệt, Diệp gia này từ khi nào lại có được đan dược cỡ này chứ, nhất định là do Hoa La Huyên của hiệp hội luyện dược sư giở trò.
Vương Tuyên nghiến răng nghiến lời, vẻ mặt đầy hận thù.
Tịch Lâm lắc đầu mở miệng nói:
- Vương Tuyên trưởng lão, thứ cho ta nói thẳng, đan dược cỡ này, căn bản chính là một loại cách mạng đan dược mới, lấy thực lực của Hoa La Huyên thì chắc là cũng không nghiên cứu ra được đâu, sau lưng lão nhất định vẫn còn một luyện dược sư cường đại hơn.
- Cái gì?
Mấy người Vương Hải nhìn nhau, đều lộ ra vẻ khiếp sợ.
Địa vị của luyện dược sư trên đại lục này là gần bằng với luyện hồn sư.
Luyện dược sư tam phẩm như Hoa La Huyên, là hội trưởng của hiệp hội luyện dược sư tại Lam Nguyệt thành đã xem như là luyện dược sư cường đại nhất, đủ để chống lại cùng Vương gia rồi.
Nhưng Tịch Lâm lại nói sau lưng Diệp gia vẫn còn luyện dược sư còn cường đại hơn cả Hoa La Huyên, điều này là thế nào?
Trong lúc nhất thời, trong lòng mấy người Vương Hải đột nhiên sinh ra một tia sợ hãi, thậm chí còn có chút hối hận vì đã đối địch với Diệp gia.
Nhưng chuyện đã đi tới nước này rồi, Vương gia có hối hận cỡ nào đi nữa thì căn bản cũng đã không kịp nữa.
Hành động của Diệp gia hôm nay đã hoàn toàn đánh tới chỗ hiểm của Vương gia bọn họ, nếu như không trả đòn thì Vương gia của bọn họ chỉ còn nước đối mặt với diệt vong.
- Mặc kệ là ai đứng sau lưng Diệp gia, Vương gia chúng ta cũng không thể để cho bọn họ phát triển lớn mạnh hơn được, nếu không thì Vương gia ta chỉ còn một đường chết mà thôi.
- Đúng vậy, Hoa La Huyên là luyện dược sư cung đình của vương quốc, quen biết với luyện dược sư cường đại nào đó cũng không phải chuyện lạ, nói không chừng đan phương của lão chính là lấy được từ chỗ của luyện dược sư cung đình khác đó.
- Việc cấp bách hiện tại chính là chúng ta phải phá vỡ đại thế của Diệp gia, không thể để cho bọn họ tiếp tục ngông cuồng như vậy, bằng không thì không tới nửa năm, cơ nghiệp của Vương gia ta sẽ bị huỷ hoại.
Một đám trưởng lão Vương gia đều mở miệng, trong mắt loé ra sát khí bén nhọn.
Vương gia có thể đứng vững ở Lam Nguyệt thành mấy trăm năm cũng không phải chỉ là nhờ dựa vào thủ đoạn buôn bán cường đại, trong khung còn mang theo máu bạo lực, hôm nay tuy rằng Diệp gia đã chiếm được ưu thế, nhưng bọn họ không ai lùi bước.
- Diệp gia hôm nay đã cấu kết cùng với hiệp hội luyện dược sư, hơn nữa còn có phủ thành chủ làm chỗ dựa, ở trên mặt đan dược thì Vương gia chúng ta đã triệt để rơi xuống thế hạ phong, nếu muốn đánh bại Diệp gia thì phải diệt từ gốc lên.
- Đan dược của Diệp gia chính là dựa vào ruộng thuốc của Diệp gia bọn họ và luyện dược sư của hiệp hội luyện dược sư, hiệp hội luyện dược sư thì Vương gia chúng ta không thể động thủ, nhưng ruộng thuốc của Diệp gia bọn họ thì Vương gia chúng ta lại có thể phá huỷ hoàn toàn.
- Đúng vậy, chỉ cần huỷ đi tất cả dược liệu của Diệp gia thì cho dù bọn họ có đan phương tốt tới mấy cũng không làm được gì.
Đám người Vương Hải liếc nhìn nhau, khoé miệng nhếch lên cười lạnh.
- Gia chủ, trải qua trận chiến lần trước, Diệp gia vô cùng cẩn thận canh phòng ruộng thuốc của mình, ngay cả Huyết Đao trại cũng không thể phá được, chỉ sợ những thế lực mã tặc khác ở Lam Nguyệt thành ta đã không ai dám động thủ với Diệp gia nữa rồi.
Vương Hải cười lạnh:
- Không cần những thế lực mã tặc khác làm gì, lần này Vương gia chúng ta tự mình động thủ, đương nhiên, cũng phải cùng liên thủ với Chu gia, ta tin rằng Chu gia bọn họ cũng sẽ vui vẻ đồng ý.
- Đúng vậy, việc buôn bán yêu đan của Chu gia cũng bị Diệp gia phá tơi tả, phỏng chừng bây giờ bọn họ cũng đang tức giận lắm.
- Lập tức phái người liên lạc với Chu gia.
Ánh mắt Vương Hải lạnh xuống, nhìn qua bên cạnh:
- Vương Tuyên, lần này đội ngũ của Vương gia chúng ta sẽ để ngươi dẫn đầu được không? Ta sẽ phái tứ trưởng lão, thất trưởng lão và bát trưởng lão theo giúp ngươi, ta muốn để cho Diệp gia vĩnh viễn không còn cơ hội xoay người.
- Yên tâm đi.
Vương Tuyên cười tàn nhẫn, ánh mắt dữ tợn nói:
- Đại ca, lần này ta chẳng những muốn huỷ hết ruộng thuốc của Diệp gia, mà còn phải diệt hết toàn bộ đệ tử Diệp gia.
Vương Hải nhắc nhở:
- Nghe nói lão thất phu Diệp Phách Thiên của Diệp gia là cường giả địa võ sư nhị trọng, nhị đệ ngươi phải chú ý một chút.
Vương Tuyên cười khinh khỉnh:
- Đại ca cứ yên tâm đi, lão thất phu cỡ này một mình ta cũng có thể ứng phó được, huống hồ gì những cao thủ khác của Diệp gia đều đã tới Lam Nguyệt thành, lần này Vương gia chúng ta liên thủ với Chu gia, xuất động nhiều cường giả như vậy, giết một cái Diệp gia như vậy dễ như trở bàn tay.
Trên mặt Vương Tuyên đầy vẻ khinh miệt.
- Dám đối nghịch với Vương gia ta, là Diệp gia bọn họ tự tìm đường chết.
Chương 180 Diệt huyền phi đao (1)
- Ha ha, để cho đám người Diệp Triển Hùng đắc ý vài ngày trước đi, sau đó lại đón tin dữ mấy ngày nữa.
- Ha ha ha.
Tất cả cường giả của Vương gia trong phòng nghị sự đều cười lớn đầy hung tợn.
Đến nửa đêm, Vương gia và Chu gia đột nhiên có bảy tám bóng người mặc y phục dạ hành lặng lẽ không một tiếng động, lướt đi như quỷ mị, im lặng biến mất ngoài Lam Nguyệt thành.
Hai ngày sau, Diệp gia và hiệp hội luyện dược sư một mực bận rộn, khí thế ngất trời.
Sau khi làm xong mọi việc thì Diệp Huyền cũng nhốt mình trong phòng luyện chế ở hiệp hội luyện dược sư.
Ở trước mặt hắn, trận pháp đều đã mở ra toàn diện, từng ngọn lửa nồng đậm không ngừng thiêu đốt một khối cương thiết màu đen.
Cương thiết bình thường mà bị ngọn lựa cường đại thế này thiêu đốt thì đã sớm tan ra thành chất lỏng rồi, nhưng khối cương thiết này chỉ mới đỏ lên một chút, giống như không hề biến hoá chút nào.
- Hồn huyền cương này đúng là cứng thật, dựa vào mấy cái chân hoả này thì biết phải luyện hoá tới khi nào đây.
Diệp Huyền im lặng bĩu môi.
Hồn huyền cương là một trong những loại tài liệu cứng rắn nhất, vô kiên bất tồi, chỉ so cường độ thôi thì còn đáng sợ hơn cả tinh thần vẫn thạch, hơn gấp bội so với huyền thiết.
- Chỉ dựa vào cường độ của trận pháp chân hoả cấp ba thế này chỉ sợ là không tốn bảy tám ngày thì căn bản không thể hoà tan lỏng ra được, ta không có nhiều thời gian như vậy để lãng phí.
Diệp Huyền thì thào tự nói, hai tay không ngừng kết xuất ra những loại ấn quyết phức tạp, theo hắn đánh ra ấn quyết, chân hoả trong trận pháp liền trở nên nồng đậm hơn, năng lượng tụ tập lại một chỗ như sóng biển dâng cao, che kín khối hồn huyền cương nho nhỏ ở trên giữa không trung.
Hồn huyền cương mới lúc nãy không chút sứt mẻ, nay lập tức phát ra thanh âm xèo xèo, toàn thân bắt đầu biến thành màu đỏ hồng.
Ngay sau đó, trong miệng Diệp Huyền lẩm nhẩm, từng đạo huyền quyết không ngừng tiến nhập vào trong hồn huyền cương, bắt đầu loại bỏ tạp chất bên trong.
Động tác của Diệp Huyền nhu hoà mà ưu mỹ, giống như đang chế tạo một tác phẩm nghệ thuật, khả năng khống chế tinh tế tiết tấu và động tác đã đạt tới cảnh giới đăng phong tạo cực.
Một mực luyện hoá suốt mấy canh giờ, hồn huyền cương vốn là một màu đen sẫm thì nay lại phát ra quang mang màu xanh tím, giống như một viên tinh cầu màu xanh tím, xinh đẹp vô cùng.
Nếu như có một luyện khí đại sư nhìn thấy màn này thì nhất định sẽ thất kinh.
Quá trình loại bỏ tạp chất của hồn huyền cương hết sức phức tạp, nói tóm lại, có thể luyện chế ra hồn huyền cương có độ thuần khiết chừng chín mươi tám phần trăm đã là kinh khủng lắm rồi, còn Diệp Huyền cư nhiên lại có thể luyện chế hồn huyền cương thành màu xanh tím thế này, chỉ có hồn huyền cương có độ thuần khiết một trăm phần trăm thì mới phát ra màu này.
Diệp Huyền bất mãn bĩu môi.
- Luyện hoá mấy canh giờ, cuối cùng cũng có thể loại bỏ hoàn toàn tạp chất trong hồn huyền cương này rồi, bây giờ bắt đầu tạo thành thôi.
Trong mắt hắn loé lên tinh quang, khẽ quát một tiếng, hai tay đột nhiên biến ảo thành một phiến hắc ảnh, từng đạo huyền thức và hồn thức đột nhiên chui vào bên trong hồn huyền cương màu xanh tím đã được chân hoả ngưng luyện kia.
Khối hồn huyền cương nho nhỏ bằng nắm tay đột nhiên bị chia làm ba, không ngừng xoay tròn kịch liệt trên không trung, đồng thời dưới sự điều khiển của nguyên lực, dần dần kéo thành một thanh phi đao màu xanh tím dài dài.
- Hây!
Diệp Huyền chợt quát lên một tiếng, hai tay đột nhiên nhấc lên:
- Ngưng!
Vèo vèo vèo!
Ba thanh phi đao toả ra quang mang màu xanh sẫm nháy mắt liền rơi vào trong tay của Diệp Huyền.
- Hô!
Diệp Huyền thở phào một hơi, cả người liền mềm oặt ra không còn chút sức nào, sắc mặt tái nhợt vô cùng khó coi.
- Thật là mệt chết ta mà, luyện chế hồn huyền cương này đúng là mệt quá, xem ra sau này có cơ hội thì ta phải đi tìm thiên hoả mới được, nếu như có thiên hoả thì chỉ cần vài phút là xong rồi.
Nếu để cho luyện khí đại sư khác nghe thấy lời này của hắn thì tuyệt đối ngay cả tâm muốn giết Diệp Huyền cũng có, độ cứng của hồn huyền cương vô cùng đáng sợ, hơn nữa còn có được công hiệu phá huyền.
Nếu để cho bọn họ luyện chế thì chỉ cần việc hoà tan hồn huyền cương tan chảy thành nước thép thôi cũng phải mất cả mười ngày rồi, Diệp Huyền vừa hoà tan hồn huyền cương, lại thêm loại bỏ tạp chất, sau cùng còn ngưng luyện thành hình, tổng cộng chỉ tốn có mấy canh giờ, lại còn chê là lâu quá, thực đúng là không có thiên lý mà.
Diệp Huyền nghỉ ngơi một chút, lúc này mới cẩn thận xem xét phi đao trong tay.
Đây là ba thanh phi đao toàn thân màu xanh đậm, tràn đầy mỹ cảm uyển chuyển, trên mũi đao vô cùng sắc bén, phát ra quang mang lạnh lẽo, khiến người ta chỉ nhìn qua thôi liền cảm thấy tim đập thình thịch, quả là hung khí chân chính.
- Coi như không tệ.
Diệp Huyền vừa ý gật đầu, trong não hải, hồn thức lập tức tuôn ra như một sợi tơ mỏng mềm mại, nhanh chóng quấn quanh một thanh phi đao.
Những hồn thức mềm mại này không ngừng lưu lại từng đạo hồn lực văn lộ trên thân của phi đao, tạo thành một trận pháp quỷ dị phức tạp, khi đạo hồn thức cuối cùng nhập vào trong đó thì cả thanh phi đao đột nhiên sáng ngời, sau đó dần dần khôi phục nguyên trạng.
- Thành công rồi!
Hai mắt của Diệp Huyền sáng lên.
- Lên!
Hai mắt Diệp Huyền ngưng thần nhìn qua phi đao trong tay.
Ông ông!
Thanh phi đao bị hồn thức của Diệp Huyền khống chế kia lập tức run lên kịch liệt, sau đó đột nhiên lơ lửng ngay trước mặt Diệp Huyền, như bị một sợi tơ vô hình tác động lên vậy.
- Đi!
Diệp Huyền chăm chú ngưng thần, đột nhiên vung tay lên.
Vèo! Vèo! Vèo!
Phi đao màu xanh đậm kia giống như quỷ mị, phi vun vút bên trong phòng luyện chế, giống như một cánh chim én linh xảo, tốc độ cực nhanh, khiến cho người ta căn bản không kịp phản ứng.
- Trứ!
Diệp Huyền quát khẽ một tiếng, phi đao cắm phập vào trong vách tường của phòng luyện chế, toàn bộ thân đao đều cắm sát vào trong vách tường.
Phất tay một cái, phi đao lại bắn ngược ra từ trong vách tường, rơi vào trong tay của Diệp Huyền.
- Hắc hắc!
Nhìn về phía dấu vết dài hẹp trên vách tường, Diệp Huyền mỉm cười, vô cùng thoả mãn với thành quả của mình.
Nếu lực đạo cỡ này đột nhiên bắn ra thì e là võ giả địa võ sư tam trọng trong lúc không cẩn thận cũng phải bị trọng thương, thậm chí là mất mạng.
Kế tiếp, Diệp Huyền lại tiến hành luyện hoá cho hai thanh phi đao còn lại.