-
Chương 1836-1840
Chương 1836 Máu chảy thành sông (2)
- Thật thoải mái, thật thoải mái, nhiều cường giả như vậy nếu hết thảy bị ta thôn phệ, lực lượng linh hồn của Bổn tôn chủ, tuyệt đối sẽ được tăng lên kinh người.
Chiến Thương liếm liếm đầu lưỡi, hai mắt tà ý nhìn chăm chú những cường giả kia, khiến cho những Vũ Đế Nguyên Lão kia, từng cái từng cái da đầu sợ hãi, ánh mắt hoảng sợ.
Lúc này, bọn họ mới quan sát tỉ mỉ đối phương, vừa nhìn, rất nhiều cường giả Vũ Đế còn lại không khỏi giật mình.
Trong phía chân trời, đứng ngạo nghễ mười mấy tên cường giả khí tức đáng sợ, những cường giả này mỗi một cái trên người đều tỏa ra khí tức kinh người, đều là cửu giai nhị trọng.
Đặc biệt sau khi nhìn thấy đầu lĩnh Diệp Huyền, tất cả mọi người đều ánh mắt ngưng lại, Huyền Diệp cùng Hoàng Phủ Tú Minh, đã từng bị Vô Lượng Sơn bọn họ truy nã lâu như vậy, toàn bộ Nguyên Lão của Vô Lượng Sơn, hầu như không có không biết bọn hắn.
- Huyền Quang Các, là cường giả Huyền Quang Các.
- Huyền Quang Các dĩ nhiên giết tới Vô Lượng Sơn chúng ta.
- Gan to bằng trời, thực sự quá gan to bằng trời, Vô Lượng Sơn chúng ta không tìm bọn họ gây sự, bọn họ dĩ nhiên giết tới, quả thực là không coi ai ra gì.
Từng Vũ Đế Nguyên Lão, trong lòng sợ hãi, đồng thời cũng tức giận không thôi.
Huyền Quang Các này, quả thực quá kiêu ngạo, không chỉ ở Thiên Vẫn thành đánh giết mấy phó sơn chủ của Vô Lượng Sơn bọn họ, còn trực tiếp giết tới Vô Lượng Sơn.
- Thừa nhi!
Mà trong đám người, một lão giả nhìn Chiến Thương, ánh mắt phẫn nộ, thân thể run rẩy.
Người này chính là Tề Thừa gia gia Tề Thác.
- Phệ Hồn Tộc, người này là người Phệ Hồn tộc, là viễn cổ dị tộc lúc trước ở Cổ Dương Thành đoạt xá tôn nhi ta.
Tề Thác nơm nớp lo sợ lên tiếng, chỉ vào Chiến Thương, kinh nộ nói.
- Ồ, ngươi nhận thức ta?
Ánh mắt của Chiến Thương trong nháy mắt rơi vào trên người hắn.
- Ta nghĩ ra, ngươi chính là gia hỏa lúc trước nỗ lực ngăn cản Bổn tôn chủ đoạt xá, ha ha ha, vậy hãy để cho Bổn tôn chủ, trước hết để cho ngươi cùng tôn nhi ngươi đoàn tụ a.
Chiến Thương hú lên quái dị, vọt thẳng về phía Tề Thác.
- Không được!
Rất nhiều cường giả của Vô Lượng Sơn hoàn toàn biến sắc.
- Liệt trận!
Một tên hộ pháp Nguyên Lão trong đó nộ quát một tiếng, cùng mười mấy tên cường giả Vũ Đế sau người đồng thời động thủ, chỉ một thoáng, một luồng Huyền Nguyên mông lung phóng lên trời, hóa thành một đạo quang hồng, bao vây mấy người bọn họ ở trong đó, trong tiếng nổ ầm ầm, trên quang hồng hiện ra một vết nứt, mạnh mẽ chặn lại Chiến Thương tiến công.
- Lui xuống đi, mở ra đại trận hộ sơn.
Tên hộ pháp Nguyên Lão này lớn tiếng hét lớn, thanh âm ầm ầm.
- Động thủ, không nên để cho bọn họ lui xuống.
Diệp Huyền ở phía sau, lớn tiếng nói.
- Vâng, Diệp thiếu.
Xèo xèo xèo!
Phía sau Diệp Huyền, rất nhiều cường giả của Huyền Quang Các đồng loạt ra tay, rầm rầm rầm, từng dòng lũ giống như lưu quang, điên cuồng rơi vào trên vòng bảo vệ, cấp tốc ở phía trên kích ra vô số gợn sóng, từng tia vết nứt lan tràn ra, bất cứ lúc nào cũng muốn phá nát.
Rất nhiều Vũ Đế Nguyên Lão của Vô Lượng Sơn từng cái sắc mặt tái nhợt, cật lực chống đối, hàm răng cắn ra huyết.
- Hừ, Long Giáp hóa thân, phá!
Lúc này Hạ Vũ Tôn khẽ quát một tiếng, hống, một Cự Long hiện lên ở sau lưng hắn, hai con ngươi màu vàng óng lạnh lùng nhìn xuống, cự trảo cấp tốc nghiền ép, oanh… rơi vào lồng ánh sáng bảy màu kia.
Oanh ầm!
Toàn bộ vòng bảo vệ không chịu được đả kích cường liệt như vậy, trong nháy mắt phá nát ra, trong tiếng kêu gào thê thảm, mười mấy tên Vũ Đế Nguyên Lão thổ huyết bay ngược, trong đó có hai tên Vũ Đế nhất trọng thực lực yếu, sức chịu đựng tương đối kém, lục phủ ngũ tạng đều bị đánh nát, bị thương nặng.
- Chết!
Rất nhiều cường giả của Huyền Quang Các ở dưới Hạ Vũ Tôn dẫn dắt, nhanh như tia chớp giết về phía các Vũ Đế Nguyên Lão.
- Hê hê, mấy tên này giao cho Bổn tôn chủ.
Chiến Thương kêu quái dị một tiếng, không cam lòng lạc hậu, cái thứ nhất giết vào trong đám người.
Cả người hắn tỏa ra Ma khí, cấp tốc quấn quanh về phía một tên Vũ Đế nhị trọng trong đó.
- Dừng tay!
Mấy tiếng thét phẫn nộ đột nhiên vang lên ở chân trời, vài cỗ khí tức rộng rãi hùng vĩ bay tới.
Ầm ầm!
Chỉ thấy xa xa phía chân trời, hư không trong nháy mắt phá nát, vài tên cường giả khí tức rộng rãi từ bên trong đi ra, phát sinh tiếng hét phẫn nộ, từng cái từng cái nhắm đám người Chiến Thương, Hạ Vũ Tôn điên cuồng ra tay.
Trong phút chốc, toàn bộ thiên địa Huyền khí sôi trào, lực lượng kinh khủng giống như uông dương, trong nháy mắt giáng lâm.
- Hả?
Ánh mắt đám người Hạ Vũ Tôn cùng Chiến Thương ngưng lại, sự công kích của đối phương, để bọn họ đều cảm thấy uy hiếp, không lo được đánh giết Vũ Đế Nguyên Lão của Vô Lượng Sơn, liền giơ tay phản kích.
Ầm!
Nổ vang vang vọng thiên địa, toàn bộ Vô Lượng Sơn ở dưới đòn đánh này run rẩy, vài tên cường giả thân như huyễn ảnh, trong nháy mắt rơi vào trước mặt đám người Hạ Vũ Tôn.
Chính là đám người Dịch Hàn Vũ Đế, ánh mắt như đao, cả người đằng đằng sát khí.
- Dịch Hàn Thái Thượng Nguyên Lão!
- Thứ Hòe Thái Thượng Nguyên Lão!
- Hỏa Vũ Thái Thượng Nguyên Lão!
- Các ngươi cuối cùng cũng coi như đến.
Thấy rõ ba tên cường giả này, trên mặt cường giả của Vô Lượng Sơn ở đây đều lộ ra vẻ mừng rỡ như điên.
Ba tên cường giả này, đều đã từng là Vô Lượng Sơn hộ pháp Nguyên Lão, thậm chí phó sơn chủ, theo tuổi tác tăng cường nên lánh đời, rất ít tham dự sự vụ của tông môn.
Thế nhưng cường giả của Vô Lượng Sơn đều biết, bọn họ mới là gốc gác chân chính của Vô Lượng Sơn, cũng là căn bản của Vô Lượng Sơn.
- Các ngươi những người này, dám ở Vô Lượng Sơn ta trắng trợn giết chóc, thật sự coi Vô Lượng Sơn ta không người sao?
Một tên lão giả trong đó, nhìn sơn môn máu tươi giàn giụa, trên gương mặt lộ ra vẻ vừa kinh vừa sợ, cả người chiến ý sôi trào, sát khí nồng nặc, giống như hóa thành thực chất, hầu như muốn xuyên thủng cơ thể đám người Diệp Huyền.
Chỉ là, cảm nhận được khí tức trên thân đám người Diệp Huyền, bọn họ mạnh mẽ nhịn xuống dục vọng ra tay.
Một phương Diệp Huyền, Hạ Vũ Tôn, Dao Nguyệt Vũ Đế, Chiến Thương đều cho bọn họ một loại cảm giác hết sức nguy hiểm, khiến cho mấy người bọn họ đều kiêng dè không thôi, không dám tùy tiện ra tay.
- Mấy người này, khí tức trên người thật đáng sợ, vô cùng có khả năng là cửu giai tam trọng đỉnh phong, lập tức thông báo sơn chủ đại nhân, hiện tại chỉ có sơn chủ đại nhân ra tay, mới có thể giết chết hết thảy bọn họ.
Chương 1837 Đại lục xoá tên
Vài tên Thái Thượng Nguyên Lão kia liếc nhìn nhau, trong bóng tối giao lưu, liền lan truyền tin tức cho Vô Lượng Sơn Nghiêm Vương Sơn Chủ.
Vị trí Nghiêm Vương Sơn Chủ bế quan, ở vào một không gian khác, chuyện xảy ra ở Vô Lượng Sơn, hắn bình thường rất khó phát hiện, chỉ có thông qua thủ đoạn đưa tin đặc thù, mới có thể truyền tới trong tai của hắn.
Diệp Huyền đối với cử động trong bóng tối của vài tên Thái Thượng Nguyên Lão không chút để ý, hắn lạnh lùng nhìn rất nhiều cường giả trước mặt, khóe miệng phác hoạ lên một tia trào phúng:
- Các ngươi chính là gốc gác của Vô Lượng Sơn sao? Ba tên Vũ Đế tam trọng, đường đường Vô Lượng Sơn, cũng chỉ còn dư lại ngần ấy lực lượng.
Diệp Huyền khẽ lắc đầu.
Trên thực tế, thực lực bực này, đã hoàn toàn vượt qua thế lực nhất lưu phổ thông, chỉ tiếc ở trước mặt đám người Diệp Huyền, còn căn bản không đáng chú ý.
- Ha ha ha, thật nhiều cường giả a, chà chà, thôn phệ linh hồn những người này, tu vi của Bổn tôn chủ chắc chắn tăng lên một đoạn, ha ha ha.
Một bên, trong lòng Chiến Thương hưng phấn không ngớt, thực lực đối phương càng mạnh, đại biểu cường độ linh hồn càng cao, hấp thu lên hiệu quả tự nhiên cũng càng tốt.
Mà xa xa, ngoài dãy núi của Vô Lượng Sơn, rất nhiều võ giả Huyền Vực nhận được tin tức đều tới quan sát, vẻ mặt chấn động.
Bọn họ cũng không nghĩ tới, Huyền Quang Các dĩ nhiên gan lớn đến mức độ này, dám trực tiếp công lên tổng bộ của Vô Lượng Sơn.
Ở dưới bọn hắn đưa tin, rất nhiều thế lực hàng đầu của Huyền Vực, cũng đang dồn dập tới, chứng kiến một màn kinh người này.
- Nếu mọi người đều đến, như vậy tốt nhất.
Diệp Huyền từ trong đám người lướt ra, đứng ngạo nghễ phía chân trời, lạnh lùng nhìn kỹ toàn bộ Vô Lượng Sơn, cùng với rất nhiều thành viên của Vô Lượng Sơn phía dưới.
Trong dãy núi, mỗi một cung điện, vô số đệ tử của Vô Lượng Sơn, tất cả đều sợ hãi ngẩng đầu, trong bọn họ, có Vũ Tôn, có Vũ Vương, cũng có Vũ Hoàng.
Một đám người như vậy, đều là nhân tài mới xuất hiện của Vô Lượng Sơn, dĩ vãng ở mỗi địa phương của Huyền Vực, đều hung hăng càn quấy, đắc ý quên hình, tùy ý giết chóc, căn bản không người nào dám gây sự với bọn họ.
Chỉ là bây giờ, bọn họ đều sợ hãi ngẩng đầu, phảng phất như giun dế bị Tử thần nhìn chăm chú, là mong manh như vậy, yếu đuối không thể tả.
- Người Vô Lượng Sơn nghe, ta chính là Huyền Quang Các Các chủ Huyền Diệp, Bổn các chủ ở đây tuyên bố, từ hôm nay trở đi, Vô Lượng Sơn liền xoá tên khỏi Thiên Huyền đại lục, tất cả mọi người ở đây, chỉ cần cởi trang phục của Vô Lượng Sơn, phun lên ba ngụm nước bọt, giẫm trên ba cước, liền có thể bình yên rời đi, cái khác không làm, đều trở thành kẻ địch của Huyền Quang Các ta, giết chết không cần luận tội.
Thanh âm của Diệp Huyền ầm ầm vang vọng ở trên bầu trời của Vô Lượng Sơn, truyền khắp mấy ngàn dặm, như sấm sét rung động.
- Hiện tại cho các ngươi mười tức thời gian.
Diệp Huyền đứng ngạo nghễ phía chân trời, mặt không hề cảm xúc.
- Tiểu tử thúi, ngươi nói nhăng gì đó, muốn diệt Vô Lượng Sơn ta, chỉ bằng mấy người các ngươi, đó là mơ hão.
Mấy đại Thái Thượng Nguyên Lão của Vô Lượng Sơn giận tím mặt, từng cái từng cái phẫn nộ đến hai mắt sắp phun ra lửa, cả người đằng đằng sát khí, chỉ là không một người dám động thủ, chỉ nhìn chằm chằm vào Diệp Huyền.
- Một!
- Hai!
- Ba!
Diệp Huyền mặt không hề cảm xúc, chỉ lạnh lùng đếm, đối với đệ tử bình thường của Vô Lượng Sơn, hắn không muốn quá tạo sát nghiệt, vì lẽ đó cho mọi người một cơ hội, liền nhìn bọn họ lựa chọn như thế nào.
Phía dưới, vô số đệ tử Vô Lượng Sơn nhất thời rối loạn, những người này, trên mặt đều mang theo kinh sợ, nhưng không có một người dựa theo Diệp Huyền nói làm.
- Ta nhổ vào, các ngươi một đám gia hỏa này cũng muốn diệt Vô Lượng Sơn ta, đó là nằm mơ.
- Ha ha ha, để bọn họ trước tiên hung hăng, sơn chủ cùng Thái Thượng Nguyên Lão của Vô Lượng Sơn ta, tuyệt đối sẽ chém đám người kia thành muôn mảnh, hết thảy giết chết.
- Không chỉ bọn họ, còn có hết thảy thành viên của Huyền Quang Các, bao quát thân nhân của bọn họ, bằng hữu của bọn họ, hết thảy đều phải chết.
Còn có một chút đệ tử của Vô Lượng Sơn, càng tùy tiện gầm lên, tức giận mắng liên tục.
Diệp Huyền không có bất kỳ biểu lộ gì, chỉ điểm số, cuối cùng chữ “mười” hạ xuống, ngoại trừ mấy kẻ nhát gan ở trong bóng tối rời đi, tuy đệ tử Vô Lượng Sơn khác hoảng sợ, nhưng tất cả đều hung hăng tùy tiện, chỗ vỡ tức giận mắng.
Ánh mắt của Diệp Huyền lạnh lẽo, hắn đã cho tất cả mọi người cơ hội, còn bọn họ không muốn nắm, thì không nên trách ai.
- Giết đi, xoá tên Vô Lượng Sơn khỏi đại lục này.
Diệp Huyền vung tay lên, trong ánh mắt lãnh đạm, bắn ra một đạo sát cơ ác liệt.
- Vâng!
Phía sau Diệp Huyền, rất nhiều cường giả của Huyền Quang Các đều động.
- Vô Lượng Sơn, năm đó ngươi diệt Đông Lăng Hạ gia ta, hôm nay chính là thời điểm các ngươi nợ máu trả bằng máu.
Hạ Vũ Tôn tức giận hét lớn, hống, trên đỉnh đầu của hắn, trong nháy mắt xuất hiện một con Chân Long hư ảnh, Chân Long kia ngao du Cửu Thiên, giống như Thần Long giáng lâm nhân gian, mang theo một luồng lực lượng không gì địch nổi, trong nháy mắt đánh úp về phía mấy đại Thái Thượng Nguyên Lão của Vô Lượng Sơn.
- Ha ha ha, lưu mấy cái cho Bổn tôn chủ.
Chiến Thương không cam lòng lạc hậu, cười một tiếng, Ma khí ngập trời, mang theo lệ mang âm lãnh yêu dị, trấn áp mà xuống.
Mà Diệp Huyền cùng Dao Nguyệt Vũ Đế, cũng thuận theo bay lượn ra, đều tự tìm đối thủ của mình.
Ngoài ra, Huyết Kiếm Vũ Đế, Hoàng Phủ Tú Minh, cùng với cường giả của Nguyệt Thần cung ở phía sau Diệp Huyền, dồn dập từ trong đám người lướt ra, lĩnh vực đáng sợ tỏ khắp, thả ra công kích khủng bố.
Mấy đại Thái Thượng Nguyên Lão của Vô Lượng Sơn thấy thế, sắc mặt nhất thời đại biến, liền giận dữ hét:
- Tất cả mọi người nghe lệnh, lưu thủ Vô Lượng Sơn, khởi động đại trận hộ sơn.
Trong tiếng gầm rống tức giận, ba người Dịch Hàn Vũ Đế dồn dập ra tay phòng ngự.
Ầm ầm!
Song phương giao thủ ở trong chớp mắt va chạm.
Một tên Vũ Đế tam trọng cùng Hạ Vũ Tôn chiến đấu, tên là Hỏa Vũ Vũ Đế, trong tay hắn hiện ra một luồng khí tức hỏa diễm kinh người, một hư ảnh chim loan to lớn, ở trên đỉnh đầu của hắn hí dài, hình thành một cột sáng hỏa diễm xuyên qua Cửu Thiên, cùng Chân Long của Hạ Vũ Tôn va chạm.
Chỉ nghe ầm một tiếng, nổ vang rung trời, Chân Long khí của Hạ Vũ Tôn trực tiếp nát tan hỏa diễm thanh loan của hắn, trong tiếng kêu thảm thiết thê lương, hỏa loan trong nháy mắt chia năm xẻ bảy, hóa thành hỏa diễm nổ tan.
Chương 1838 Lăng Hà Đại Trận
- Cái gì?
Một luồng lực lượng to lớn trong nháy mắt đi vào trong cơ thể Hỏa Vũ Vũ Đế, Hỏa Vũ Vũ Đế còn chưa kịp phản ứng lại, cũng đã bị chấn bay ra ngoài, trong miệng phun ra một ngụm máu tươi, cả người máu me đầm đìa.
Mấy chỗ chiến trường khác, cũng không khá hơn chút nào.
- A!
Một tiếng kêu thảm thiết đau đớn vang lên, được kêu là Thứ Hòe Vũ Đế Thái Thượng Nguyên Lão, thân thể trong nháy mắt bị Chiến Thương bao phủ, Ma khí ở quanh thân hắn cấp tốc quanh quẩn, đạo đạo Ma khí kia, như từng sợi dây thừng, tầng tầng ràng buộc hắn.
Lực lượng lạnh lẽo, tà ý tràn vào trong cơ thể hắn, đông lại huyết mạch cùng Huyền Nguyên của hắn, một lực cắn nuốt linh hồn mãnh liệt, hiện lên ở đầu óc của hắn.
Thời khắc mấu chốt, hắn không biết từ nơi nào lấy ra một viên đan dược, nuốt vào trong bụng, một luồng lực lượng ma quái từ trong cơ thể hắn hiện lên, lực lượng ma quái kia, dĩ nhiên xông ra Ma khí của Chiến Thương ràng buộc, để hắn chạy ra ngoài.
Chỉ là khí tức trên người hắn, so với vừa bắt đầu lại hư nhược hơn rất nhiều, linh hồn càng bị thương nặng.
- Ồ, dĩ nhiên chặn lại Ma khí của Bổn tôn chủ ràng buộc, lực lượng thật cổ quái, đây là đan dược gì, lại cùng Bổn tôn chủ ở Cổ Ma Chi Địa hấp thu Ma khí có hiệu quả như nhau.
Trên mặt Chiến Thương lộ ra vẻ kinh ngạc, chợt lại hê hê nở nụ cười:
- Có điều như vậy cũng được, Bổn tôn chủ thích nhất gia hỏa liều mạng phản kháng, ngươi càng phản kháng, Bổn tôn chủ liền càng thích, ha ha ha.
Chiến Thương liếm đầu lưỡi, ánh mắt tà ác dữ tợn, hai mắt tỏa ra lục mang thăm thẳm.
Còn Dịch Hàn Vũ Đế đối đầu Dao Nguyệt Vũ Đế, thì càng thêm vô cùng chật vật, trước người hắn ngưng tụ lực lượng hàn băng, bị Dao Nguyệt Vũ Đế một chưởng đập nát, chưởng uy khủng bố nghiền ép đánh bay ra ngoài, từng ngụm từng ngụm phun ra máu tươi.
Vô Lượng Sơn tam đại Thái Thượng Nguyên Lão, vẻn vẹn là Vũ Đế tam trọng, làm sao ngăn cản được Dao Nguyệt Vũ Đế là tam trọng đỉnh phong công kích.
Trong chớp mắt, Vô Lượng Sơn tam đại Thái Thượng Nguyên Lão đều chật vật bại lui, mỗi cái bị thương.
- Giết!
Đám người Hoàng Phủ Tú Minh điên cuồng giết xuống, phốc, không ít cường giả Vũ Đế đẫm máu trời cao, bị chém giết tại chỗ.
- Coong coong coong coong vù...
Thời khắc mấu chốt, trong thiên địa đột nhiên xuất hiện từng đạo từng đạo hào quang óng ánh, những hào quang này cấp tốc lưu chuyển, tổng cộng chín chín tám mươi mốt đạo, trong nháy mắt tái hiện ra, mỗi một đạo hào quang, đều hóa thành một cột sáng trực tủng vân thiên, bao phủ hư không ở bên trong, ngăn ra đám người Diệp Huyền và rất nhiều cường giả của Vô Lượng Sơn.
- Ha ha ha, thủ sơn đại trận mở ra, đánh chết bọn họ.
Từng đạo từng đạo thanh âm kích động vang vọng ở trong thiên địa, lúc này các đệ tử cùng cường giả của Vô Lượng Sơn đều ngồi khoanh chân, trên người bọn họ tản mát ra một đạo Huyền Nguyên gợn sóng mạnh mẽ, những Huyền Nguyên gợn sóng này, dồn dập hòa vào trong bình phong.
Ầm ầm ầm!
Sau đó, hào quang trên những cột sáng bảy màu này óng ánh, lẫn nhau lưu chuyển kết hợp, từ bên trong lao ra từng đạo từng đạo công kích xuyên qua bầu trời, trong nháy mắt đi tới trước mặt đám người Diệp Huyền.
- Phá!
Ánh mắt đám người Hạ Vũ Tôn ngưng lại, đấm ra một quyền, đánh nát những hà quang kia, mà thân hình của bọn họ, cũng bay ngược ra ngoài hơn trăm thước, từng cái từng cái thân hình lay động.
Rầm rầm rầm rầm Ầm!
STAYNEXTNEXT
Chỉ thấy trong thiên địa, đại trận chia làm hai tầng, bao phủ đám người Diệp Huyền ở trong đó.
Trong đó tầng thứ nhất, là vì phòng hộ, bảo vệ rất nhiều cường giả cùng kiến trúc của Vô Lượng Sơn.
Mà nhị trọng, thì vững vàng bao vây đám người Diệp Huyền ở trong đó.
Trong không gian tầng thứ hai, hư không đông lại, một luồng tâm ý túc sát quanh quẩn, lưu chuyển, phảng phất như một lao tù không gian, phong tỏa mọi người Huyền Quang Các.
- Cửu Cửu La Thiên Lăng Hà Đại Trận!
Ánh mắt của Diệp Huyền ngưng lại, không nghĩ tới vẫn để cho Vô Lượng Sơn mở ra.thủ sơn đại trận
- Ha ha ha, bị Cửu Cửu La Thiên Lăng Hà Đại Trận của Vô Lượng Sơn ta nhốt lại, ngày hôm nay các ngươi hết thảy đều phải chết.
Khuôn mặt đám người Dịch Hàn Vũ Đế dữ tợn, điên cuồng đưa vào Huyền Nguyên.
Không chỉ bọn họ, thậm chí một ít Vũ Tôn, Vũ Vương, Vũ Hoàng,… chấp sự, trưởng lão, cũng đều cật lực thôi thúc Huyền Nguyên, gia trì cho cả đại trận.
Coong coong coong coong vù!
Trên đại trận, hào quang nhanh chóng lưu chuyển, từng đạo từng đạo khí tức xơ xác tỏ khắp ra, chỉ nghe tiếng xé gió nổ vang, thất thải hà quang như từng chuôi lợi kiếm, điên cuồng bắn về phía đám người Diệp Huyền.
- Đều tụ lại cho ta.
Diệp Huyền quát khẽ một tiếng, trong nháy mắt ném ra hàng trăm hàng ngàn trận bàn trận kỳ, những trận bàn trận kỳ này biến ảo tầng tầng trận ảnh mông lung, bao phủ đám người Hoàng Phủ Tú Minh ở trong đó, bảo vệ lại.
Ầm ầm ầm!
Ở dưới những hào quang kia oanh kích, Diệp Huyền bày xuống trận pháp cấp tốc lay động, rung lên, phảng phất như bất cứ lúc nào cũng có thể phá nát.
- Diệp thiếu, làm sao bây giờ.
Sắc mặt của Hạ Vũ Tôn nghiêm nghị, hắn ở ngoại vi trận pháp, một quyền đánh bay một đạo thất thải hà quang, nhưng thân thể cũng không khỏi lay động một chút, sắc mặt hơi biến.
Những thất thải hà quang này uy lực vượt xa dự liệu của hắn, hầu như tương đương với một tên Vũ Đế tam trọng ra sức một đòn, hơn nữa ở trong đại trận này tiến công, hư không hoàn toàn bị đông lại, bọn họ cũng không cách nào thông qua hư không rời đi, chỉ có thể bị vây ở chỗ này.
Tiếp tục như thế, e là không bao lâu nữa, bọn họ sẽ xuất hiện thương tổn, đến cuối cùng, ngoại trừ cửu giai tam trọng đỉnh phong, những người khác một cái cũng không sống nổi.
- Dám tiến công Vô Lượng Sơn chúng ta, diệt bọn hắn.
Khuôn mặt đám người Dịch Hàn Vũ Đế dữ tợn, cật lực thôi thúc Huyền Nguyên trong cơ thể, đồng thời không ngừng dùng từng viên đan dược bổ sung Huyền Nguyên, xèo xèo xèo, chỉ thấy trong không gian tầng thứ hai, vô số thất thải hà quang như hạt mưa bạo lược xuống, lít nha lít nhít, phảng phất như vô cùng vô tận.
- Trận pháp cửu giai đỉnh phong sao?
Diệp Huyền thân ở trong trận pháp, ánh mắt nhìn chăm chú phía dưới, chỉ là trên mặt không có một chút kinh hoảng nào.
Sự tình Vô Lượng Sơn nắm giữ phòng ngự đại trận cửu giai, hắn ở lúc trước khi tiến công liền sớm dự liệu được, thế lực có thể truyền thừa hơn vạn năm, không có một đại trận mạnh mẽ bảo vệ sao được.
Chương 1839 Lần thứ hai chạm mặt (1)
Chỉ là Diệp Huyền không ngờ, thủ sơn đại trận này, vẫn còn có công kích đáng sợ như thế, đủ để dễ dàng giết chết Vũ Đế tam trọng, đối với Vũ Đế tam trọng đỉnh phong cũng có thể tạo thành thương tổn.
Đáng mừng chính là, bọn họ trước đã sớm đánh giết đám người Quỷ Minh lão tổ, bằng không cộng thêm nhóm cường giả Quỷ Minh lão tổ gia trì, Cửu Cửu La Thiên Lăng Hà Đại Trận này e là cũng có thể trực tiếp xúc phạm tới bọn họ.
Đáng tiếc, trận pháp mạnh hơn ở trước mặt Diệp Huyền cũng không đáng chú ý.
- Thần Linh Đồng Thị!
Diệp Huyền vận chuyển Cửu Huyền Ngạo Thế Quyết cùng Thần Linh Đồng Thị, chỉ thấy hai con mắt của hắn cấp tốc biến thành thanh lam, đạo đạo cầu vồng mông lung từ hai mắt của hắn bắn ra, chỉ một thoáng, toàn bộ trận pháp tất cả đều rõ ràng hiện ra ở trong đầu hắn, bao quát trận văn, tiết điểm, quy luật vận chuyển cùng đặc tính, không một không xuất hiện.
- Nghe ta hiệu lệnh, ra tay.
Diệp Huyền khẽ quát một tiếng, chỉ về một số địa phương của trận pháp.
Ầm ầm!
Dưới sự chỉ điểm của Diệp Huyền, đám người Hạ Vũ Tôn dồn dập ra tay, mười mấy tên cường giả hầu như cùng lúc đánh vào chỗ yếu hại, cũng không phải đồng loạt phát động, mà cực kỳ có tiết tấu, địa phương công kích cũng không ở cùng một nơi, mà phân bố ở mỗi một tiết điểm.
Chỉ một thoáng, trên vòng bảo vệ ánh sáng bắn ra bốn phía, lồng ánh sáng nguyên bản mông lung thoáng chốc vặn vẹo lên, gợn sóng kịch liệt, phảng phất như bất cứ lúc nào cũng có thể phá nát.
- Không được!
Dưới đại trận, sắc mặt đám người Dịch Hàn Vũ Đế đại biến, từng cái từng cái tái nhợt, vội thả ra Võ Hồn, đem hết toàn lực ra tay, ổn định lại vòng bảo vệ.
- Mọi người không được lưu thủ, nhất định phải bảo vệ trận pháp không phá.
Trong lòng Dịch Hàn Vũ Đế kinh hãi đến biến sắc, giận dữ hét, đồng thời không ngừng truyền âm cho Nghiêm Vương Sơn Chủ, một khi ở trước Nghiêm Vương Sơn Chủ tới, trận pháp liền bị phá, vậy chỉ sợ bọn họ cũng xong.
- Hả?
Ánh mắt của Diệp Huyền mang theo kinh ngạc, đòn toàn lực của bên mình, dĩ nhiên không có nổ ra đại trận hộ sơn của Vô Lượng Sơn, đại trận hộ sơn này phòng ngự, còn muốn ở trên hắn dự liệu.
- Dao Nguyệt!
Diệp Huyền đột nhiên quay đầu liếc nhìn Dao Nguyệt Vũ Đế.
Dao Nguyệt Vũ Đế gật gù, nàng cùng Diệp Huyền tâm ý tương thông, căn bản không cần Diệp Huyền mở miệng, liền biết ý của hắn là cái gì.
Sau một khắc...
- Bạch!
Trong tay Dao Nguyệt Vũ Đế xuất hiện đàn ngọc tạo hình cổ điển, trạm trổ rồng phượng, đàn ngọc đặt trên đầu gối, sau đó ở trong hư không nhẹ nhàng ngồi xuống.
- Đùng!
Trong hư không, tay ngọc của Dao Nguyệt Vũ Đế khẽ vuốt đàn ngọc, mỹ đến không cách nào hình dung.
Một vầng minh nguyệt, xuất hiện ở đỉnh đầu của Dao Nguyệt Vũ Đế, minh nguyệt nhàn nhạt chiếu sáng, rơi về phía chân trời, tràn ngập ngàn dặm không gian.
Thanh âm đàn ngọc, ở vùng hư không này dần dần vang lên.
- Thần Âm Cầm!
Phía dưới đám người Dịch Hàn Vũ Đế nhìn thấy đàn ngọc trong tay Dao Nguyệt Vũ Đế, sắc mặt đại biến.
Bọn họ những người trải qua thời đại trăm năm trước kia, đều biết Dao Nguyệt Vũ Đế Thần Âm Cầm đại biểu chính là cái gì.
- Tất cả mọi người toàn lực phòng ngự, tuyệt đối không thể bị bọn họ phá tan thủ sơn đại trận, đồng thời tiến công Nguyệt Thần cung Dao Nguyệt Vũ Đế.
Ánh mắt của Dịch Hàn Vũ Đế sợ hãi, phẫn nộ gào thét.
Theo hắn gào thét, hết thảy cường giả của Vô Lượng Sơn không ai không nghiến răng nghiến lợi, ra sức gào thét, ánh sáng đại trận lưu chuyển, cầu vồng đầy trời hóa thành một đạo cột sáng to lớn, ầm ầm lướt về phía Dao Nguyệt Vũ Đế.
- Nghe ta hiệu lệnh.
Phía chân trời, ánh mắt của Diệp Huyền lạnh lùng, bàn tay lớn dùng sức vung lên, quát:
- Ra tay.
Nương theo tiếng nói của hắn, công kích đầy trời như hạt mưa, lại một lần nữa đánh vào lồng ánh sáng.
Toàn bộ lồng ánh sáng kịch liệt gợn sóng, phát sinh tiếng nổ vang liên tiếp, trong nháy mắt trở nên không ổn định, vô số trận văn cùng phù văn không ngừng lưu chuyển, lúc nào cũng có thể đổ nát.
Mà Diệp Huyền, thì ở thời khắc mấu chốt, rút ra Tài Quyết Chi Kiếm, ngăn ở trước người Dao Nguyệt Vũ Đế, chặn lại cột sáng tiến công.
Ầm!
Thân thể của hắn ở dưới cột sáng oanh kích không ngừng lay động, nhưng ở dưới Cửu Chuyển Thánh Thể phòng ngự, cơ thể hắn phảng phất như đá ngầm trong sông, lù lù bất động.
- Tùng tùng tùng...
Dao Nguyệt Vũ Đế ngồi xếp bằng trên hư không, ổn như Thái Sơn, từng thanh âm lanh lảnh dễ nghe xuyên thấu hư không, xuyên qua trận pháp, cấp tốc vang vọng ở bên tai mỗi một cường giả của Vô Lượng Sơn.
Tiếng đàn kia mang theo một loại khiếp người, lúc đầu êm tai, nhưng dần dần, như cổ chung gõ vang, chợt hóa thành ngọc trai rơi trên mâm ngọc, thanh âm lít nha lít nhít, giống như trống trận gióng lên, mang theo lực lượng xuyên thấu không gì địch nổi, trong nháy mắt chấn động vào huyền mạch của mỗi một võ giả Vô Lượng Sơn.
- A!
Tiếng kêu thảm thiết thê lương vang lên, vô số cường giả của Vô Lượng Sơn thất khiếu chảy máu, hai hàng huyết lệ, từ khóe mắt của bọn họ chảy ra, phát sinh tiếng kêu thảm thiết.
Bùng...
Thậm chí có võ giả tu vi yếu kém, thân thể trực tiếp nổ tung, hóa thành huyết vụ.
Tiếng đàn kia, gấp gáp vang lên, như mưa xối xả đột kích, bao quát đám người Dịch Hàn Vũ Đế ở bên trong, sắc mặt đều tái nhợt, cùng nhau phun ra máu tươi.
Vốn là, Cửu Cửu La Thiên Lăng Hà Đại Trận chẳng những có thể phong tỏa hư không, càng có thể chống đỡ tất cả công kích thuộc tính, âm luật tự nhiên cũng ở trong đó.
Nhưng dưới sự chỉ huy của Diệp Huyền, tuy Cửu Cửu La Thiên Lăng Hà Đại Trận không bị công phá, nhưng cũng xuất hiện không ít sai lầm, cấp tốc bị Dao Nguyệt Vũ Đế công phá.
Rất nhiều cường giả của Vô Lượng Sơn trọng thương, lập tức dẫn đến Cửu Cửu La Thiên Lăng Hà Đại Trận cung cấp năng lượng không đủ, rốt cục ở dưới Diệp Huyền chỉ huy, cả đại trận ầm một tiếng triệt để phá nát ra.
- Oa!
Máu tươi tung toé, có tới hơn một nghìn tên đệ tử Vô Lượng Sơn ở trong nháy mắt đại trận phá tan, tất cả đều phun máu tươi, huyền mạch trong cơ thể đứt đoạn, từng cái từng cái ngã xuống đất, linh hồn vỡ diệt.
- Vô Lượng Sơn thủ sơn đại trận, bị phá!
Xa xa, càng ngày càng nhiều cường giả tụ tập, chấn động nhìn một màn này, từng cái từng cái ngây người như phỗng.
- Giết!
Mất đi trận pháp bảo vệ, trong nháy mắt các đệ tử Vô Lượng Sơn liền như mỹ nữ cởi sạch, trở thành cừu con đợi làm thịt, chỉ nghe tiếng kêu thảm thiết, tiếng rống giận dữ không ngừng, tiên huyết bắn tung toé, thời gian trong chớp mắt, thì có hơn ngàn người vẫn lạc ở trong tay đám người Diệp Huyền.
Chương 1840 Lần thứ hai chạm mặt (2)
Ha ha ha, ngươi lại chặn a!
Chiến Thương cười một tiếng, hóa thành màn trời bao vây Thứ Hòe Vũ Đế lại, lần này, Thứ Hòe Vũ Đế liền không may mắn như trước, linh hồn trong nháy mắt bị thôn phệ hết sạch, trừng lớn hai mắt kinh nộ, thân thể hóa thành thi thể vô lực rơi xuống.
- A, thực sự là thoải mái a.
Chiến Thương híp mắt, vẻ mặt say sưa nói.
Thấy cảnh này, trong lòng Dịch Hàn Vũ Đế bi phẫn, trong lòng không hề có một tiếng động gào thét: Đáng chết, tại sao sơn chủ đại nhân còn không xuất hiện?
Hắn không hiểu, tuy Nghiêm Vương Sơn Chủ ở một không gian khác của Vô Lượng Sơn tu luyện, nhưng từ Huyền Quang Các tiến công đến hiện tại, đã qua thời gian không ngắn, dựa theo đạo lý, sơn chủ đại nhân đã sớm nên chạy tới.
Nhưng mà mãi đến tận hiện tại, còn không có tin tức của sơn chủ đại nhân, nếu sơn chủ đại nhân không xuất hiện nữa, Vô Lượng Sơn thật sự liền muốn vẫn lạc.
Ngay ở thời điểm đám người Dịch Hàn Vũ Đế kinh hoảng lo lắng.
Đột ngột...
- Ai, không có cách nào, vẫn phải là chúng ta ra tay.
Một tiếng thở dài tà ý, đột nhiên ở trên đường chân trời vang dội đến, hai cỗ uy thế kinh sợ thiên hạ, trong nháy mắt giáng lâm toàn bộ Vô Lượng Sơn, chợt một dòng lũ màu máu hiện lên phía chân trời, giội rửa về phía Hạ Vũ Tôn.
Nương theo dòng lũ màu máu, còn có một đạo lưu quang màu vàng, bỗng dưng chém về phía Dao Nguyệt Vũ Đế.
- Hả? Gia hỏa nơi nào đến, cút cho ta.
Hạ Vũ Tôn truy sát Hỏa Vũ Vũ Đế đang thoải mái, chỉ lát nữa là chém giết đối phương, đột ngột thoáng nhìn một đạo lưu quang màu máu đánh về phía hắn, trong lòng nhất thời giận dữ, liền vỗ ra một chưởng.
Oanh ầm!
Chân Long cùng dòng lũ màu máu trong nháy mắt va chạm, một lực lượng phá hoại kinh người ăn mòn về phía cơ thể hắn, đánh bay hắn ra ngoài.
- Cái gì?
Trong lòng Hạ Vũ Tôn cả kinh, một luồng lực lượng làm người buồn nôn ở trong cơ thể hắn tùy ý phá hoại, ngay cả Chân Long khí cũng có chút áp chế không nổi, liền gầm nhẹ một tiếng, Chân Long huyết thống thôi thúc đến lớn nhất, lúc này mới bài xích ra ngoài được.
- Lực lượng tinh lực thật đáng sợ, đối phương đến tột cùng là người nào?
Hạ Vũ Tôn ngẩng đầu nhìn lại, liền nhìn thấy một tên cường giả thân xuyên đấu bồng đứng ngạo nghễ trong hư không, cầm trong tay một thanh cốt trượng màu máu, toàn thân tỏa ra khí tức làm người ta sợ hãi.
Mà ở một bên khác, một tên cường giả đầu đội mặt nạ màu vàng kim thoáng oanh lùi Dao Nguyệt Vũ Đế, cứu ra Dịch Hàn Vũ Đế.
Chỉ là hai mắt của hắn, giờ khắc này nhìn chằm chằm vào Dao Nguyệt Vũ Đế, trong con ngươi lộ ra một tia khiếp sợ, khí tức trên người trở nên bất ổn.
- Là ngươi, cường giả lúc trước ở trên biển kia, là ngươi... Làm sao sẽ là ngươi.
Lúc trước ngắn ngủi giao thủ, Vô Song Vũ Đế ngay lập tức phát hiện, Dao Nguyệt Vũ Đế cùng mình lúc trước ở Vô Tận Hải tao ngộ giống như đúc, ngay lập tức đoán ra thân phận của Dao Nguyệt Vũ Đế.
- Vô Song Vũ Đế.
Ánh mắt của Dao Nguyệt Vũ Đế lạnh lùng, nhìn Vô Song Vũ Đế, cả người sát khí lạnh lẽo, đối với người phản bội Tiêu Dao, Dao Nguyệt Vũ Đế đương nhiên sẽ không có chút lưu tình.
- Lúc trước người kia là ngươi, như vậy hắn...
Vô Song Vũ Đế đột nhiên quay đầu, nhìn chằm chằm vào Diệp Huyền, ánh mắt mang theo một tia sợ hãi cùng hoảng sợ, lẩm bẩm nói:
- Không đúng, khí tức linh hồn, tuổi tác đều không đúng, không nên là hắn, hơn nữa năm đó hắn tuyệt đối đã chết, không thể còn sống được.
- Là ngươi...
Ma Huyết Hồn Đế ở sau khi cứu Hỏa Vũ Vũ Đế ra, ánh mắt cũng rơi vào trên người Diệp Huyền, hắn nhìn chăm chú Tài Quyết Chi Kiếm trong tay Diệp Huyền, ánh mắt từ từ âm lãnh.
Thân là Hồn Đế cửu giai đỉnh phong, thần thức của hắn nhạy cảm biết bao, trước ẩn giấu ở phía dưới còn không cảm giác được, nhưng cùng Diệp Huyền chạm mặt, cũng như Vô Song Vũ Đế, trong nháy mắt nhận ra Diệp Huyền chính là cường giả ở Vô Tận Hải cùng bọn họ giao thủ.
Thù mới hận cũ gộp lại, trong lòng Ma Huyết Hồn Đế nhất thời sát ý sôi trào.
- Kim Diện, Đế sư, không nghĩ tới hai vị cũng ở Vô Lượng Sơn, đa tạ hai vị ra tay giúp đỡ.
Dịch Hàn Vũ Đế cùng Hỏa Vũ Vũ Đế nhìn thấy hai người, sắc mặt đại hỉ.
Hai người này, là hai vị cường giả mà Nghiêm Vương Sơn Chủ trước đây đưa vào tông môn, có người nói là dưới trướng vị đại nhân kia, thực lực cực kỳ đáng sợ.
Những năm gần đây, Vô Lượng Sơn ở trong bóng tối vì vị đại nhân kia làm việc, không ít người cũng cùng Ma Huyết Hồn Đế và Vô Song Vũ Đế qua lại, tự nhiên biết thực lực của hai người.
Chỉ có điều hai người này xuất quỷ nhập thần, chỉ là tình cờ đến Vô Lượng Sơn một chút, đồng thời mỗi lần đều cùng sơn chủ bọn họ tiến hành giao thiệp, bởi vậy đám người Dịch Hàn Vũ Đế căn bản không biết Ma Huyết Hồn Đế cùng Vô Song Vũ Đế cũng ở Vô Lượng Sơn.
Bây giờ nhìn thấy hai người, trong lòng mấy người đều lộ ra vẻ mừng như điên.
- Nghiêm Vương Sơn Chủ đã biết tin tức nơi này, chỉ là, trước hắn đang bế tử quan, cho nên muốn xuất quan, còn cần một ít thời gian, lão phu cùng Kim Diện cũng chỉ có thể ra tay rồi.
Ma Huyết Hồn Đế lạnh lùng liếc nhìn hai người Dịch Hàn Vũ Đế, hừ lạnh nói.
Nếu như không phải Vô Lượng Sơn còn có chút tác dụng, không thể để cho bị diệt, hắn vốn là không muốn đứng ra.
- Hai người này là ai?
Xa xa, rất nhiều cường giả những thế lực khác nhìn hai người Ma Huyết Hồn Đế đột nhiên xuất hiện, trên mặt đều lộ ra kinh sợ.
Ma Huyết Hồn Đế cùng Vô Song Vũ Đế bày ra thực lực kinh người, không thể nghi ngờ tỏ rõ hai người đều là Vũ Đế tam trọng đỉnh phong.
Chỉ là, Vô Lượng Sơn có nhiều Vũ Đế tam trọng đỉnh phong như thế?
Bình thường coi như là bảy đại tông môn, có thể có một hai Vũ Đế tam trọng đỉnh phong, cộng thêm năm ba tên Vũ Đế tam trọng, cũng đã là đỉnh cấp.
Nhưng vào giờ phút này, Vô Lượng Sơn triển lộ ra thực lực, đã vượt lên bảy đại tông môn khác, rõ ràng tiến quân tới siêu thế lực nhất lưu như Thần Đô, Đan Tháp, Thánh Thành.
Càng làm cho mọi người giật mình chính là, Dịch Hàn Vũ Đế, đám người Quỷ Minh lão tổ, chí ít đều là phó sơn chủ, hộ pháp Nguyên Lão trước đây của Vô Lượng Sơn, một ít cường giả thế hệ trước đã từng nghe nói hoặc gặp qua.
Nhưng mà bây giờ đột nhiên xuất hiện hai người, cường giả thế hệ trước của các thế lực lớn đừng nói từng thấy, ngay cả nghe cũng chưa từng nghe tới.
Hai người này đến tột cùng là từ nơi nào nhô ra?
- Thật thoải mái, thật thoải mái, nhiều cường giả như vậy nếu hết thảy bị ta thôn phệ, lực lượng linh hồn của Bổn tôn chủ, tuyệt đối sẽ được tăng lên kinh người.
Chiến Thương liếm liếm đầu lưỡi, hai mắt tà ý nhìn chăm chú những cường giả kia, khiến cho những Vũ Đế Nguyên Lão kia, từng cái từng cái da đầu sợ hãi, ánh mắt hoảng sợ.
Lúc này, bọn họ mới quan sát tỉ mỉ đối phương, vừa nhìn, rất nhiều cường giả Vũ Đế còn lại không khỏi giật mình.
Trong phía chân trời, đứng ngạo nghễ mười mấy tên cường giả khí tức đáng sợ, những cường giả này mỗi một cái trên người đều tỏa ra khí tức kinh người, đều là cửu giai nhị trọng.
Đặc biệt sau khi nhìn thấy đầu lĩnh Diệp Huyền, tất cả mọi người đều ánh mắt ngưng lại, Huyền Diệp cùng Hoàng Phủ Tú Minh, đã từng bị Vô Lượng Sơn bọn họ truy nã lâu như vậy, toàn bộ Nguyên Lão của Vô Lượng Sơn, hầu như không có không biết bọn hắn.
- Huyền Quang Các, là cường giả Huyền Quang Các.
- Huyền Quang Các dĩ nhiên giết tới Vô Lượng Sơn chúng ta.
- Gan to bằng trời, thực sự quá gan to bằng trời, Vô Lượng Sơn chúng ta không tìm bọn họ gây sự, bọn họ dĩ nhiên giết tới, quả thực là không coi ai ra gì.
Từng Vũ Đế Nguyên Lão, trong lòng sợ hãi, đồng thời cũng tức giận không thôi.
Huyền Quang Các này, quả thực quá kiêu ngạo, không chỉ ở Thiên Vẫn thành đánh giết mấy phó sơn chủ của Vô Lượng Sơn bọn họ, còn trực tiếp giết tới Vô Lượng Sơn.
- Thừa nhi!
Mà trong đám người, một lão giả nhìn Chiến Thương, ánh mắt phẫn nộ, thân thể run rẩy.
Người này chính là Tề Thừa gia gia Tề Thác.
- Phệ Hồn Tộc, người này là người Phệ Hồn tộc, là viễn cổ dị tộc lúc trước ở Cổ Dương Thành đoạt xá tôn nhi ta.
Tề Thác nơm nớp lo sợ lên tiếng, chỉ vào Chiến Thương, kinh nộ nói.
- Ồ, ngươi nhận thức ta?
Ánh mắt của Chiến Thương trong nháy mắt rơi vào trên người hắn.
- Ta nghĩ ra, ngươi chính là gia hỏa lúc trước nỗ lực ngăn cản Bổn tôn chủ đoạt xá, ha ha ha, vậy hãy để cho Bổn tôn chủ, trước hết để cho ngươi cùng tôn nhi ngươi đoàn tụ a.
Chiến Thương hú lên quái dị, vọt thẳng về phía Tề Thác.
- Không được!
Rất nhiều cường giả của Vô Lượng Sơn hoàn toàn biến sắc.
- Liệt trận!
Một tên hộ pháp Nguyên Lão trong đó nộ quát một tiếng, cùng mười mấy tên cường giả Vũ Đế sau người đồng thời động thủ, chỉ một thoáng, một luồng Huyền Nguyên mông lung phóng lên trời, hóa thành một đạo quang hồng, bao vây mấy người bọn họ ở trong đó, trong tiếng nổ ầm ầm, trên quang hồng hiện ra một vết nứt, mạnh mẽ chặn lại Chiến Thương tiến công.
- Lui xuống đi, mở ra đại trận hộ sơn.
Tên hộ pháp Nguyên Lão này lớn tiếng hét lớn, thanh âm ầm ầm.
- Động thủ, không nên để cho bọn họ lui xuống.
Diệp Huyền ở phía sau, lớn tiếng nói.
- Vâng, Diệp thiếu.
Xèo xèo xèo!
Phía sau Diệp Huyền, rất nhiều cường giả của Huyền Quang Các đồng loạt ra tay, rầm rầm rầm, từng dòng lũ giống như lưu quang, điên cuồng rơi vào trên vòng bảo vệ, cấp tốc ở phía trên kích ra vô số gợn sóng, từng tia vết nứt lan tràn ra, bất cứ lúc nào cũng muốn phá nát.
Rất nhiều Vũ Đế Nguyên Lão của Vô Lượng Sơn từng cái sắc mặt tái nhợt, cật lực chống đối, hàm răng cắn ra huyết.
- Hừ, Long Giáp hóa thân, phá!
Lúc này Hạ Vũ Tôn khẽ quát một tiếng, hống, một Cự Long hiện lên ở sau lưng hắn, hai con ngươi màu vàng óng lạnh lùng nhìn xuống, cự trảo cấp tốc nghiền ép, oanh… rơi vào lồng ánh sáng bảy màu kia.
Oanh ầm!
Toàn bộ vòng bảo vệ không chịu được đả kích cường liệt như vậy, trong nháy mắt phá nát ra, trong tiếng kêu gào thê thảm, mười mấy tên Vũ Đế Nguyên Lão thổ huyết bay ngược, trong đó có hai tên Vũ Đế nhất trọng thực lực yếu, sức chịu đựng tương đối kém, lục phủ ngũ tạng đều bị đánh nát, bị thương nặng.
- Chết!
Rất nhiều cường giả của Huyền Quang Các ở dưới Hạ Vũ Tôn dẫn dắt, nhanh như tia chớp giết về phía các Vũ Đế Nguyên Lão.
- Hê hê, mấy tên này giao cho Bổn tôn chủ.
Chiến Thương kêu quái dị một tiếng, không cam lòng lạc hậu, cái thứ nhất giết vào trong đám người.
Cả người hắn tỏa ra Ma khí, cấp tốc quấn quanh về phía một tên Vũ Đế nhị trọng trong đó.
- Dừng tay!
Mấy tiếng thét phẫn nộ đột nhiên vang lên ở chân trời, vài cỗ khí tức rộng rãi hùng vĩ bay tới.
Ầm ầm!
Chỉ thấy xa xa phía chân trời, hư không trong nháy mắt phá nát, vài tên cường giả khí tức rộng rãi từ bên trong đi ra, phát sinh tiếng hét phẫn nộ, từng cái từng cái nhắm đám người Chiến Thương, Hạ Vũ Tôn điên cuồng ra tay.
Trong phút chốc, toàn bộ thiên địa Huyền khí sôi trào, lực lượng kinh khủng giống như uông dương, trong nháy mắt giáng lâm.
- Hả?
Ánh mắt đám người Hạ Vũ Tôn cùng Chiến Thương ngưng lại, sự công kích của đối phương, để bọn họ đều cảm thấy uy hiếp, không lo được đánh giết Vũ Đế Nguyên Lão của Vô Lượng Sơn, liền giơ tay phản kích.
Ầm!
Nổ vang vang vọng thiên địa, toàn bộ Vô Lượng Sơn ở dưới đòn đánh này run rẩy, vài tên cường giả thân như huyễn ảnh, trong nháy mắt rơi vào trước mặt đám người Hạ Vũ Tôn.
Chính là đám người Dịch Hàn Vũ Đế, ánh mắt như đao, cả người đằng đằng sát khí.
- Dịch Hàn Thái Thượng Nguyên Lão!
- Thứ Hòe Thái Thượng Nguyên Lão!
- Hỏa Vũ Thái Thượng Nguyên Lão!
- Các ngươi cuối cùng cũng coi như đến.
Thấy rõ ba tên cường giả này, trên mặt cường giả của Vô Lượng Sơn ở đây đều lộ ra vẻ mừng rỡ như điên.
Ba tên cường giả này, đều đã từng là Vô Lượng Sơn hộ pháp Nguyên Lão, thậm chí phó sơn chủ, theo tuổi tác tăng cường nên lánh đời, rất ít tham dự sự vụ của tông môn.
Thế nhưng cường giả của Vô Lượng Sơn đều biết, bọn họ mới là gốc gác chân chính của Vô Lượng Sơn, cũng là căn bản của Vô Lượng Sơn.
- Các ngươi những người này, dám ở Vô Lượng Sơn ta trắng trợn giết chóc, thật sự coi Vô Lượng Sơn ta không người sao?
Một tên lão giả trong đó, nhìn sơn môn máu tươi giàn giụa, trên gương mặt lộ ra vẻ vừa kinh vừa sợ, cả người chiến ý sôi trào, sát khí nồng nặc, giống như hóa thành thực chất, hầu như muốn xuyên thủng cơ thể đám người Diệp Huyền.
Chỉ là, cảm nhận được khí tức trên thân đám người Diệp Huyền, bọn họ mạnh mẽ nhịn xuống dục vọng ra tay.
Một phương Diệp Huyền, Hạ Vũ Tôn, Dao Nguyệt Vũ Đế, Chiến Thương đều cho bọn họ một loại cảm giác hết sức nguy hiểm, khiến cho mấy người bọn họ đều kiêng dè không thôi, không dám tùy tiện ra tay.
- Mấy người này, khí tức trên người thật đáng sợ, vô cùng có khả năng là cửu giai tam trọng đỉnh phong, lập tức thông báo sơn chủ đại nhân, hiện tại chỉ có sơn chủ đại nhân ra tay, mới có thể giết chết hết thảy bọn họ.
Chương 1837 Đại lục xoá tên
Vài tên Thái Thượng Nguyên Lão kia liếc nhìn nhau, trong bóng tối giao lưu, liền lan truyền tin tức cho Vô Lượng Sơn Nghiêm Vương Sơn Chủ.
Vị trí Nghiêm Vương Sơn Chủ bế quan, ở vào một không gian khác, chuyện xảy ra ở Vô Lượng Sơn, hắn bình thường rất khó phát hiện, chỉ có thông qua thủ đoạn đưa tin đặc thù, mới có thể truyền tới trong tai của hắn.
Diệp Huyền đối với cử động trong bóng tối của vài tên Thái Thượng Nguyên Lão không chút để ý, hắn lạnh lùng nhìn rất nhiều cường giả trước mặt, khóe miệng phác hoạ lên một tia trào phúng:
- Các ngươi chính là gốc gác của Vô Lượng Sơn sao? Ba tên Vũ Đế tam trọng, đường đường Vô Lượng Sơn, cũng chỉ còn dư lại ngần ấy lực lượng.
Diệp Huyền khẽ lắc đầu.
Trên thực tế, thực lực bực này, đã hoàn toàn vượt qua thế lực nhất lưu phổ thông, chỉ tiếc ở trước mặt đám người Diệp Huyền, còn căn bản không đáng chú ý.
- Ha ha ha, thật nhiều cường giả a, chà chà, thôn phệ linh hồn những người này, tu vi của Bổn tôn chủ chắc chắn tăng lên một đoạn, ha ha ha.
Một bên, trong lòng Chiến Thương hưng phấn không ngớt, thực lực đối phương càng mạnh, đại biểu cường độ linh hồn càng cao, hấp thu lên hiệu quả tự nhiên cũng càng tốt.
Mà xa xa, ngoài dãy núi của Vô Lượng Sơn, rất nhiều võ giả Huyền Vực nhận được tin tức đều tới quan sát, vẻ mặt chấn động.
Bọn họ cũng không nghĩ tới, Huyền Quang Các dĩ nhiên gan lớn đến mức độ này, dám trực tiếp công lên tổng bộ của Vô Lượng Sơn.
Ở dưới bọn hắn đưa tin, rất nhiều thế lực hàng đầu của Huyền Vực, cũng đang dồn dập tới, chứng kiến một màn kinh người này.
- Nếu mọi người đều đến, như vậy tốt nhất.
Diệp Huyền từ trong đám người lướt ra, đứng ngạo nghễ phía chân trời, lạnh lùng nhìn kỹ toàn bộ Vô Lượng Sơn, cùng với rất nhiều thành viên của Vô Lượng Sơn phía dưới.
Trong dãy núi, mỗi một cung điện, vô số đệ tử của Vô Lượng Sơn, tất cả đều sợ hãi ngẩng đầu, trong bọn họ, có Vũ Tôn, có Vũ Vương, cũng có Vũ Hoàng.
Một đám người như vậy, đều là nhân tài mới xuất hiện của Vô Lượng Sơn, dĩ vãng ở mỗi địa phương của Huyền Vực, đều hung hăng càn quấy, đắc ý quên hình, tùy ý giết chóc, căn bản không người nào dám gây sự với bọn họ.
Chỉ là bây giờ, bọn họ đều sợ hãi ngẩng đầu, phảng phất như giun dế bị Tử thần nhìn chăm chú, là mong manh như vậy, yếu đuối không thể tả.
- Người Vô Lượng Sơn nghe, ta chính là Huyền Quang Các Các chủ Huyền Diệp, Bổn các chủ ở đây tuyên bố, từ hôm nay trở đi, Vô Lượng Sơn liền xoá tên khỏi Thiên Huyền đại lục, tất cả mọi người ở đây, chỉ cần cởi trang phục của Vô Lượng Sơn, phun lên ba ngụm nước bọt, giẫm trên ba cước, liền có thể bình yên rời đi, cái khác không làm, đều trở thành kẻ địch của Huyền Quang Các ta, giết chết không cần luận tội.
Thanh âm của Diệp Huyền ầm ầm vang vọng ở trên bầu trời của Vô Lượng Sơn, truyền khắp mấy ngàn dặm, như sấm sét rung động.
- Hiện tại cho các ngươi mười tức thời gian.
Diệp Huyền đứng ngạo nghễ phía chân trời, mặt không hề cảm xúc.
- Tiểu tử thúi, ngươi nói nhăng gì đó, muốn diệt Vô Lượng Sơn ta, chỉ bằng mấy người các ngươi, đó là mơ hão.
Mấy đại Thái Thượng Nguyên Lão của Vô Lượng Sơn giận tím mặt, từng cái từng cái phẫn nộ đến hai mắt sắp phun ra lửa, cả người đằng đằng sát khí, chỉ là không một người dám động thủ, chỉ nhìn chằm chằm vào Diệp Huyền.
- Một!
- Hai!
- Ba!
Diệp Huyền mặt không hề cảm xúc, chỉ lạnh lùng đếm, đối với đệ tử bình thường của Vô Lượng Sơn, hắn không muốn quá tạo sát nghiệt, vì lẽ đó cho mọi người một cơ hội, liền nhìn bọn họ lựa chọn như thế nào.
Phía dưới, vô số đệ tử Vô Lượng Sơn nhất thời rối loạn, những người này, trên mặt đều mang theo kinh sợ, nhưng không có một người dựa theo Diệp Huyền nói làm.
- Ta nhổ vào, các ngươi một đám gia hỏa này cũng muốn diệt Vô Lượng Sơn ta, đó là nằm mơ.
- Ha ha ha, để bọn họ trước tiên hung hăng, sơn chủ cùng Thái Thượng Nguyên Lão của Vô Lượng Sơn ta, tuyệt đối sẽ chém đám người kia thành muôn mảnh, hết thảy giết chết.
- Không chỉ bọn họ, còn có hết thảy thành viên của Huyền Quang Các, bao quát thân nhân của bọn họ, bằng hữu của bọn họ, hết thảy đều phải chết.
Còn có một chút đệ tử của Vô Lượng Sơn, càng tùy tiện gầm lên, tức giận mắng liên tục.
Diệp Huyền không có bất kỳ biểu lộ gì, chỉ điểm số, cuối cùng chữ “mười” hạ xuống, ngoại trừ mấy kẻ nhát gan ở trong bóng tối rời đi, tuy đệ tử Vô Lượng Sơn khác hoảng sợ, nhưng tất cả đều hung hăng tùy tiện, chỗ vỡ tức giận mắng.
Ánh mắt của Diệp Huyền lạnh lẽo, hắn đã cho tất cả mọi người cơ hội, còn bọn họ không muốn nắm, thì không nên trách ai.
- Giết đi, xoá tên Vô Lượng Sơn khỏi đại lục này.
Diệp Huyền vung tay lên, trong ánh mắt lãnh đạm, bắn ra một đạo sát cơ ác liệt.
- Vâng!
Phía sau Diệp Huyền, rất nhiều cường giả của Huyền Quang Các đều động.
- Vô Lượng Sơn, năm đó ngươi diệt Đông Lăng Hạ gia ta, hôm nay chính là thời điểm các ngươi nợ máu trả bằng máu.
Hạ Vũ Tôn tức giận hét lớn, hống, trên đỉnh đầu của hắn, trong nháy mắt xuất hiện một con Chân Long hư ảnh, Chân Long kia ngao du Cửu Thiên, giống như Thần Long giáng lâm nhân gian, mang theo một luồng lực lượng không gì địch nổi, trong nháy mắt đánh úp về phía mấy đại Thái Thượng Nguyên Lão của Vô Lượng Sơn.
- Ha ha ha, lưu mấy cái cho Bổn tôn chủ.
Chiến Thương không cam lòng lạc hậu, cười một tiếng, Ma khí ngập trời, mang theo lệ mang âm lãnh yêu dị, trấn áp mà xuống.
Mà Diệp Huyền cùng Dao Nguyệt Vũ Đế, cũng thuận theo bay lượn ra, đều tự tìm đối thủ của mình.
Ngoài ra, Huyết Kiếm Vũ Đế, Hoàng Phủ Tú Minh, cùng với cường giả của Nguyệt Thần cung ở phía sau Diệp Huyền, dồn dập từ trong đám người lướt ra, lĩnh vực đáng sợ tỏ khắp, thả ra công kích khủng bố.
Mấy đại Thái Thượng Nguyên Lão của Vô Lượng Sơn thấy thế, sắc mặt nhất thời đại biến, liền giận dữ hét:
- Tất cả mọi người nghe lệnh, lưu thủ Vô Lượng Sơn, khởi động đại trận hộ sơn.
Trong tiếng gầm rống tức giận, ba người Dịch Hàn Vũ Đế dồn dập ra tay phòng ngự.
Ầm ầm!
Song phương giao thủ ở trong chớp mắt va chạm.
Một tên Vũ Đế tam trọng cùng Hạ Vũ Tôn chiến đấu, tên là Hỏa Vũ Vũ Đế, trong tay hắn hiện ra một luồng khí tức hỏa diễm kinh người, một hư ảnh chim loan to lớn, ở trên đỉnh đầu của hắn hí dài, hình thành một cột sáng hỏa diễm xuyên qua Cửu Thiên, cùng Chân Long của Hạ Vũ Tôn va chạm.
Chỉ nghe ầm một tiếng, nổ vang rung trời, Chân Long khí của Hạ Vũ Tôn trực tiếp nát tan hỏa diễm thanh loan của hắn, trong tiếng kêu thảm thiết thê lương, hỏa loan trong nháy mắt chia năm xẻ bảy, hóa thành hỏa diễm nổ tan.
Chương 1838 Lăng Hà Đại Trận
- Cái gì?
Một luồng lực lượng to lớn trong nháy mắt đi vào trong cơ thể Hỏa Vũ Vũ Đế, Hỏa Vũ Vũ Đế còn chưa kịp phản ứng lại, cũng đã bị chấn bay ra ngoài, trong miệng phun ra một ngụm máu tươi, cả người máu me đầm đìa.
Mấy chỗ chiến trường khác, cũng không khá hơn chút nào.
- A!
Một tiếng kêu thảm thiết đau đớn vang lên, được kêu là Thứ Hòe Vũ Đế Thái Thượng Nguyên Lão, thân thể trong nháy mắt bị Chiến Thương bao phủ, Ma khí ở quanh thân hắn cấp tốc quanh quẩn, đạo đạo Ma khí kia, như từng sợi dây thừng, tầng tầng ràng buộc hắn.
Lực lượng lạnh lẽo, tà ý tràn vào trong cơ thể hắn, đông lại huyết mạch cùng Huyền Nguyên của hắn, một lực cắn nuốt linh hồn mãnh liệt, hiện lên ở đầu óc của hắn.
Thời khắc mấu chốt, hắn không biết từ nơi nào lấy ra một viên đan dược, nuốt vào trong bụng, một luồng lực lượng ma quái từ trong cơ thể hắn hiện lên, lực lượng ma quái kia, dĩ nhiên xông ra Ma khí của Chiến Thương ràng buộc, để hắn chạy ra ngoài.
Chỉ là khí tức trên người hắn, so với vừa bắt đầu lại hư nhược hơn rất nhiều, linh hồn càng bị thương nặng.
- Ồ, dĩ nhiên chặn lại Ma khí của Bổn tôn chủ ràng buộc, lực lượng thật cổ quái, đây là đan dược gì, lại cùng Bổn tôn chủ ở Cổ Ma Chi Địa hấp thu Ma khí có hiệu quả như nhau.
Trên mặt Chiến Thương lộ ra vẻ kinh ngạc, chợt lại hê hê nở nụ cười:
- Có điều như vậy cũng được, Bổn tôn chủ thích nhất gia hỏa liều mạng phản kháng, ngươi càng phản kháng, Bổn tôn chủ liền càng thích, ha ha ha.
Chiến Thương liếm đầu lưỡi, ánh mắt tà ác dữ tợn, hai mắt tỏa ra lục mang thăm thẳm.
Còn Dịch Hàn Vũ Đế đối đầu Dao Nguyệt Vũ Đế, thì càng thêm vô cùng chật vật, trước người hắn ngưng tụ lực lượng hàn băng, bị Dao Nguyệt Vũ Đế một chưởng đập nát, chưởng uy khủng bố nghiền ép đánh bay ra ngoài, từng ngụm từng ngụm phun ra máu tươi.
Vô Lượng Sơn tam đại Thái Thượng Nguyên Lão, vẻn vẹn là Vũ Đế tam trọng, làm sao ngăn cản được Dao Nguyệt Vũ Đế là tam trọng đỉnh phong công kích.
Trong chớp mắt, Vô Lượng Sơn tam đại Thái Thượng Nguyên Lão đều chật vật bại lui, mỗi cái bị thương.
- Giết!
Đám người Hoàng Phủ Tú Minh điên cuồng giết xuống, phốc, không ít cường giả Vũ Đế đẫm máu trời cao, bị chém giết tại chỗ.
- Coong coong coong coong vù...
Thời khắc mấu chốt, trong thiên địa đột nhiên xuất hiện từng đạo từng đạo hào quang óng ánh, những hào quang này cấp tốc lưu chuyển, tổng cộng chín chín tám mươi mốt đạo, trong nháy mắt tái hiện ra, mỗi một đạo hào quang, đều hóa thành một cột sáng trực tủng vân thiên, bao phủ hư không ở bên trong, ngăn ra đám người Diệp Huyền và rất nhiều cường giả của Vô Lượng Sơn.
- Ha ha ha, thủ sơn đại trận mở ra, đánh chết bọn họ.
Từng đạo từng đạo thanh âm kích động vang vọng ở trong thiên địa, lúc này các đệ tử cùng cường giả của Vô Lượng Sơn đều ngồi khoanh chân, trên người bọn họ tản mát ra một đạo Huyền Nguyên gợn sóng mạnh mẽ, những Huyền Nguyên gợn sóng này, dồn dập hòa vào trong bình phong.
Ầm ầm ầm!
Sau đó, hào quang trên những cột sáng bảy màu này óng ánh, lẫn nhau lưu chuyển kết hợp, từ bên trong lao ra từng đạo từng đạo công kích xuyên qua bầu trời, trong nháy mắt đi tới trước mặt đám người Diệp Huyền.
- Phá!
Ánh mắt đám người Hạ Vũ Tôn ngưng lại, đấm ra một quyền, đánh nát những hà quang kia, mà thân hình của bọn họ, cũng bay ngược ra ngoài hơn trăm thước, từng cái từng cái thân hình lay động.
Rầm rầm rầm rầm Ầm!
STAYNEXTNEXT
Chỉ thấy trong thiên địa, đại trận chia làm hai tầng, bao phủ đám người Diệp Huyền ở trong đó.
Trong đó tầng thứ nhất, là vì phòng hộ, bảo vệ rất nhiều cường giả cùng kiến trúc của Vô Lượng Sơn.
Mà nhị trọng, thì vững vàng bao vây đám người Diệp Huyền ở trong đó.
Trong không gian tầng thứ hai, hư không đông lại, một luồng tâm ý túc sát quanh quẩn, lưu chuyển, phảng phất như một lao tù không gian, phong tỏa mọi người Huyền Quang Các.
- Cửu Cửu La Thiên Lăng Hà Đại Trận!
Ánh mắt của Diệp Huyền ngưng lại, không nghĩ tới vẫn để cho Vô Lượng Sơn mở ra.thủ sơn đại trận
- Ha ha ha, bị Cửu Cửu La Thiên Lăng Hà Đại Trận của Vô Lượng Sơn ta nhốt lại, ngày hôm nay các ngươi hết thảy đều phải chết.
Khuôn mặt đám người Dịch Hàn Vũ Đế dữ tợn, điên cuồng đưa vào Huyền Nguyên.
Không chỉ bọn họ, thậm chí một ít Vũ Tôn, Vũ Vương, Vũ Hoàng,… chấp sự, trưởng lão, cũng đều cật lực thôi thúc Huyền Nguyên, gia trì cho cả đại trận.
Coong coong coong coong vù!
Trên đại trận, hào quang nhanh chóng lưu chuyển, từng đạo từng đạo khí tức xơ xác tỏ khắp ra, chỉ nghe tiếng xé gió nổ vang, thất thải hà quang như từng chuôi lợi kiếm, điên cuồng bắn về phía đám người Diệp Huyền.
- Đều tụ lại cho ta.
Diệp Huyền quát khẽ một tiếng, trong nháy mắt ném ra hàng trăm hàng ngàn trận bàn trận kỳ, những trận bàn trận kỳ này biến ảo tầng tầng trận ảnh mông lung, bao phủ đám người Hoàng Phủ Tú Minh ở trong đó, bảo vệ lại.
Ầm ầm ầm!
Ở dưới những hào quang kia oanh kích, Diệp Huyền bày xuống trận pháp cấp tốc lay động, rung lên, phảng phất như bất cứ lúc nào cũng có thể phá nát.
- Diệp thiếu, làm sao bây giờ.
Sắc mặt của Hạ Vũ Tôn nghiêm nghị, hắn ở ngoại vi trận pháp, một quyền đánh bay một đạo thất thải hà quang, nhưng thân thể cũng không khỏi lay động một chút, sắc mặt hơi biến.
Những thất thải hà quang này uy lực vượt xa dự liệu của hắn, hầu như tương đương với một tên Vũ Đế tam trọng ra sức một đòn, hơn nữa ở trong đại trận này tiến công, hư không hoàn toàn bị đông lại, bọn họ cũng không cách nào thông qua hư không rời đi, chỉ có thể bị vây ở chỗ này.
Tiếp tục như thế, e là không bao lâu nữa, bọn họ sẽ xuất hiện thương tổn, đến cuối cùng, ngoại trừ cửu giai tam trọng đỉnh phong, những người khác một cái cũng không sống nổi.
- Dám tiến công Vô Lượng Sơn chúng ta, diệt bọn hắn.
Khuôn mặt đám người Dịch Hàn Vũ Đế dữ tợn, cật lực thôi thúc Huyền Nguyên trong cơ thể, đồng thời không ngừng dùng từng viên đan dược bổ sung Huyền Nguyên, xèo xèo xèo, chỉ thấy trong không gian tầng thứ hai, vô số thất thải hà quang như hạt mưa bạo lược xuống, lít nha lít nhít, phảng phất như vô cùng vô tận.
- Trận pháp cửu giai đỉnh phong sao?
Diệp Huyền thân ở trong trận pháp, ánh mắt nhìn chăm chú phía dưới, chỉ là trên mặt không có một chút kinh hoảng nào.
Sự tình Vô Lượng Sơn nắm giữ phòng ngự đại trận cửu giai, hắn ở lúc trước khi tiến công liền sớm dự liệu được, thế lực có thể truyền thừa hơn vạn năm, không có một đại trận mạnh mẽ bảo vệ sao được.
Chương 1839 Lần thứ hai chạm mặt (1)
Chỉ là Diệp Huyền không ngờ, thủ sơn đại trận này, vẫn còn có công kích đáng sợ như thế, đủ để dễ dàng giết chết Vũ Đế tam trọng, đối với Vũ Đế tam trọng đỉnh phong cũng có thể tạo thành thương tổn.
Đáng mừng chính là, bọn họ trước đã sớm đánh giết đám người Quỷ Minh lão tổ, bằng không cộng thêm nhóm cường giả Quỷ Minh lão tổ gia trì, Cửu Cửu La Thiên Lăng Hà Đại Trận này e là cũng có thể trực tiếp xúc phạm tới bọn họ.
Đáng tiếc, trận pháp mạnh hơn ở trước mặt Diệp Huyền cũng không đáng chú ý.
- Thần Linh Đồng Thị!
Diệp Huyền vận chuyển Cửu Huyền Ngạo Thế Quyết cùng Thần Linh Đồng Thị, chỉ thấy hai con mắt của hắn cấp tốc biến thành thanh lam, đạo đạo cầu vồng mông lung từ hai mắt của hắn bắn ra, chỉ một thoáng, toàn bộ trận pháp tất cả đều rõ ràng hiện ra ở trong đầu hắn, bao quát trận văn, tiết điểm, quy luật vận chuyển cùng đặc tính, không một không xuất hiện.
- Nghe ta hiệu lệnh, ra tay.
Diệp Huyền khẽ quát một tiếng, chỉ về một số địa phương của trận pháp.
Ầm ầm!
Dưới sự chỉ điểm của Diệp Huyền, đám người Hạ Vũ Tôn dồn dập ra tay, mười mấy tên cường giả hầu như cùng lúc đánh vào chỗ yếu hại, cũng không phải đồng loạt phát động, mà cực kỳ có tiết tấu, địa phương công kích cũng không ở cùng một nơi, mà phân bố ở mỗi một tiết điểm.
Chỉ một thoáng, trên vòng bảo vệ ánh sáng bắn ra bốn phía, lồng ánh sáng nguyên bản mông lung thoáng chốc vặn vẹo lên, gợn sóng kịch liệt, phảng phất như bất cứ lúc nào cũng có thể phá nát.
- Không được!
Dưới đại trận, sắc mặt đám người Dịch Hàn Vũ Đế đại biến, từng cái từng cái tái nhợt, vội thả ra Võ Hồn, đem hết toàn lực ra tay, ổn định lại vòng bảo vệ.
- Mọi người không được lưu thủ, nhất định phải bảo vệ trận pháp không phá.
Trong lòng Dịch Hàn Vũ Đế kinh hãi đến biến sắc, giận dữ hét, đồng thời không ngừng truyền âm cho Nghiêm Vương Sơn Chủ, một khi ở trước Nghiêm Vương Sơn Chủ tới, trận pháp liền bị phá, vậy chỉ sợ bọn họ cũng xong.
- Hả?
Ánh mắt của Diệp Huyền mang theo kinh ngạc, đòn toàn lực của bên mình, dĩ nhiên không có nổ ra đại trận hộ sơn của Vô Lượng Sơn, đại trận hộ sơn này phòng ngự, còn muốn ở trên hắn dự liệu.
- Dao Nguyệt!
Diệp Huyền đột nhiên quay đầu liếc nhìn Dao Nguyệt Vũ Đế.
Dao Nguyệt Vũ Đế gật gù, nàng cùng Diệp Huyền tâm ý tương thông, căn bản không cần Diệp Huyền mở miệng, liền biết ý của hắn là cái gì.
Sau một khắc...
- Bạch!
Trong tay Dao Nguyệt Vũ Đế xuất hiện đàn ngọc tạo hình cổ điển, trạm trổ rồng phượng, đàn ngọc đặt trên đầu gối, sau đó ở trong hư không nhẹ nhàng ngồi xuống.
- Đùng!
Trong hư không, tay ngọc của Dao Nguyệt Vũ Đế khẽ vuốt đàn ngọc, mỹ đến không cách nào hình dung.
Một vầng minh nguyệt, xuất hiện ở đỉnh đầu của Dao Nguyệt Vũ Đế, minh nguyệt nhàn nhạt chiếu sáng, rơi về phía chân trời, tràn ngập ngàn dặm không gian.
Thanh âm đàn ngọc, ở vùng hư không này dần dần vang lên.
- Thần Âm Cầm!
Phía dưới đám người Dịch Hàn Vũ Đế nhìn thấy đàn ngọc trong tay Dao Nguyệt Vũ Đế, sắc mặt đại biến.
Bọn họ những người trải qua thời đại trăm năm trước kia, đều biết Dao Nguyệt Vũ Đế Thần Âm Cầm đại biểu chính là cái gì.
- Tất cả mọi người toàn lực phòng ngự, tuyệt đối không thể bị bọn họ phá tan thủ sơn đại trận, đồng thời tiến công Nguyệt Thần cung Dao Nguyệt Vũ Đế.
Ánh mắt của Dịch Hàn Vũ Đế sợ hãi, phẫn nộ gào thét.
Theo hắn gào thét, hết thảy cường giả của Vô Lượng Sơn không ai không nghiến răng nghiến lợi, ra sức gào thét, ánh sáng đại trận lưu chuyển, cầu vồng đầy trời hóa thành một đạo cột sáng to lớn, ầm ầm lướt về phía Dao Nguyệt Vũ Đế.
- Nghe ta hiệu lệnh.
Phía chân trời, ánh mắt của Diệp Huyền lạnh lùng, bàn tay lớn dùng sức vung lên, quát:
- Ra tay.
Nương theo tiếng nói của hắn, công kích đầy trời như hạt mưa, lại một lần nữa đánh vào lồng ánh sáng.
Toàn bộ lồng ánh sáng kịch liệt gợn sóng, phát sinh tiếng nổ vang liên tiếp, trong nháy mắt trở nên không ổn định, vô số trận văn cùng phù văn không ngừng lưu chuyển, lúc nào cũng có thể đổ nát.
Mà Diệp Huyền, thì ở thời khắc mấu chốt, rút ra Tài Quyết Chi Kiếm, ngăn ở trước người Dao Nguyệt Vũ Đế, chặn lại cột sáng tiến công.
Ầm!
Thân thể của hắn ở dưới cột sáng oanh kích không ngừng lay động, nhưng ở dưới Cửu Chuyển Thánh Thể phòng ngự, cơ thể hắn phảng phất như đá ngầm trong sông, lù lù bất động.
- Tùng tùng tùng...
Dao Nguyệt Vũ Đế ngồi xếp bằng trên hư không, ổn như Thái Sơn, từng thanh âm lanh lảnh dễ nghe xuyên thấu hư không, xuyên qua trận pháp, cấp tốc vang vọng ở bên tai mỗi một cường giả của Vô Lượng Sơn.
Tiếng đàn kia mang theo một loại khiếp người, lúc đầu êm tai, nhưng dần dần, như cổ chung gõ vang, chợt hóa thành ngọc trai rơi trên mâm ngọc, thanh âm lít nha lít nhít, giống như trống trận gióng lên, mang theo lực lượng xuyên thấu không gì địch nổi, trong nháy mắt chấn động vào huyền mạch của mỗi một võ giả Vô Lượng Sơn.
- A!
Tiếng kêu thảm thiết thê lương vang lên, vô số cường giả của Vô Lượng Sơn thất khiếu chảy máu, hai hàng huyết lệ, từ khóe mắt của bọn họ chảy ra, phát sinh tiếng kêu thảm thiết.
Bùng...
Thậm chí có võ giả tu vi yếu kém, thân thể trực tiếp nổ tung, hóa thành huyết vụ.
Tiếng đàn kia, gấp gáp vang lên, như mưa xối xả đột kích, bao quát đám người Dịch Hàn Vũ Đế ở bên trong, sắc mặt đều tái nhợt, cùng nhau phun ra máu tươi.
Vốn là, Cửu Cửu La Thiên Lăng Hà Đại Trận chẳng những có thể phong tỏa hư không, càng có thể chống đỡ tất cả công kích thuộc tính, âm luật tự nhiên cũng ở trong đó.
Nhưng dưới sự chỉ huy của Diệp Huyền, tuy Cửu Cửu La Thiên Lăng Hà Đại Trận không bị công phá, nhưng cũng xuất hiện không ít sai lầm, cấp tốc bị Dao Nguyệt Vũ Đế công phá.
Rất nhiều cường giả của Vô Lượng Sơn trọng thương, lập tức dẫn đến Cửu Cửu La Thiên Lăng Hà Đại Trận cung cấp năng lượng không đủ, rốt cục ở dưới Diệp Huyền chỉ huy, cả đại trận ầm một tiếng triệt để phá nát ra.
- Oa!
Máu tươi tung toé, có tới hơn một nghìn tên đệ tử Vô Lượng Sơn ở trong nháy mắt đại trận phá tan, tất cả đều phun máu tươi, huyền mạch trong cơ thể đứt đoạn, từng cái từng cái ngã xuống đất, linh hồn vỡ diệt.
- Vô Lượng Sơn thủ sơn đại trận, bị phá!
Xa xa, càng ngày càng nhiều cường giả tụ tập, chấn động nhìn một màn này, từng cái từng cái ngây người như phỗng.
- Giết!
Mất đi trận pháp bảo vệ, trong nháy mắt các đệ tử Vô Lượng Sơn liền như mỹ nữ cởi sạch, trở thành cừu con đợi làm thịt, chỉ nghe tiếng kêu thảm thiết, tiếng rống giận dữ không ngừng, tiên huyết bắn tung toé, thời gian trong chớp mắt, thì có hơn ngàn người vẫn lạc ở trong tay đám người Diệp Huyền.
Chương 1840 Lần thứ hai chạm mặt (2)
Ha ha ha, ngươi lại chặn a!
Chiến Thương cười một tiếng, hóa thành màn trời bao vây Thứ Hòe Vũ Đế lại, lần này, Thứ Hòe Vũ Đế liền không may mắn như trước, linh hồn trong nháy mắt bị thôn phệ hết sạch, trừng lớn hai mắt kinh nộ, thân thể hóa thành thi thể vô lực rơi xuống.
- A, thực sự là thoải mái a.
Chiến Thương híp mắt, vẻ mặt say sưa nói.
Thấy cảnh này, trong lòng Dịch Hàn Vũ Đế bi phẫn, trong lòng không hề có một tiếng động gào thét: Đáng chết, tại sao sơn chủ đại nhân còn không xuất hiện?
Hắn không hiểu, tuy Nghiêm Vương Sơn Chủ ở một không gian khác của Vô Lượng Sơn tu luyện, nhưng từ Huyền Quang Các tiến công đến hiện tại, đã qua thời gian không ngắn, dựa theo đạo lý, sơn chủ đại nhân đã sớm nên chạy tới.
Nhưng mà mãi đến tận hiện tại, còn không có tin tức của sơn chủ đại nhân, nếu sơn chủ đại nhân không xuất hiện nữa, Vô Lượng Sơn thật sự liền muốn vẫn lạc.
Ngay ở thời điểm đám người Dịch Hàn Vũ Đế kinh hoảng lo lắng.
Đột ngột...
- Ai, không có cách nào, vẫn phải là chúng ta ra tay.
Một tiếng thở dài tà ý, đột nhiên ở trên đường chân trời vang dội đến, hai cỗ uy thế kinh sợ thiên hạ, trong nháy mắt giáng lâm toàn bộ Vô Lượng Sơn, chợt một dòng lũ màu máu hiện lên phía chân trời, giội rửa về phía Hạ Vũ Tôn.
Nương theo dòng lũ màu máu, còn có một đạo lưu quang màu vàng, bỗng dưng chém về phía Dao Nguyệt Vũ Đế.
- Hả? Gia hỏa nơi nào đến, cút cho ta.
Hạ Vũ Tôn truy sát Hỏa Vũ Vũ Đế đang thoải mái, chỉ lát nữa là chém giết đối phương, đột ngột thoáng nhìn một đạo lưu quang màu máu đánh về phía hắn, trong lòng nhất thời giận dữ, liền vỗ ra một chưởng.
Oanh ầm!
Chân Long cùng dòng lũ màu máu trong nháy mắt va chạm, một lực lượng phá hoại kinh người ăn mòn về phía cơ thể hắn, đánh bay hắn ra ngoài.
- Cái gì?
Trong lòng Hạ Vũ Tôn cả kinh, một luồng lực lượng làm người buồn nôn ở trong cơ thể hắn tùy ý phá hoại, ngay cả Chân Long khí cũng có chút áp chế không nổi, liền gầm nhẹ một tiếng, Chân Long huyết thống thôi thúc đến lớn nhất, lúc này mới bài xích ra ngoài được.
- Lực lượng tinh lực thật đáng sợ, đối phương đến tột cùng là người nào?
Hạ Vũ Tôn ngẩng đầu nhìn lại, liền nhìn thấy một tên cường giả thân xuyên đấu bồng đứng ngạo nghễ trong hư không, cầm trong tay một thanh cốt trượng màu máu, toàn thân tỏa ra khí tức làm người ta sợ hãi.
Mà ở một bên khác, một tên cường giả đầu đội mặt nạ màu vàng kim thoáng oanh lùi Dao Nguyệt Vũ Đế, cứu ra Dịch Hàn Vũ Đế.
Chỉ là hai mắt của hắn, giờ khắc này nhìn chằm chằm vào Dao Nguyệt Vũ Đế, trong con ngươi lộ ra một tia khiếp sợ, khí tức trên người trở nên bất ổn.
- Là ngươi, cường giả lúc trước ở trên biển kia, là ngươi... Làm sao sẽ là ngươi.
Lúc trước ngắn ngủi giao thủ, Vô Song Vũ Đế ngay lập tức phát hiện, Dao Nguyệt Vũ Đế cùng mình lúc trước ở Vô Tận Hải tao ngộ giống như đúc, ngay lập tức đoán ra thân phận của Dao Nguyệt Vũ Đế.
- Vô Song Vũ Đế.
Ánh mắt của Dao Nguyệt Vũ Đế lạnh lùng, nhìn Vô Song Vũ Đế, cả người sát khí lạnh lẽo, đối với người phản bội Tiêu Dao, Dao Nguyệt Vũ Đế đương nhiên sẽ không có chút lưu tình.
- Lúc trước người kia là ngươi, như vậy hắn...
Vô Song Vũ Đế đột nhiên quay đầu, nhìn chằm chằm vào Diệp Huyền, ánh mắt mang theo một tia sợ hãi cùng hoảng sợ, lẩm bẩm nói:
- Không đúng, khí tức linh hồn, tuổi tác đều không đúng, không nên là hắn, hơn nữa năm đó hắn tuyệt đối đã chết, không thể còn sống được.
- Là ngươi...
Ma Huyết Hồn Đế ở sau khi cứu Hỏa Vũ Vũ Đế ra, ánh mắt cũng rơi vào trên người Diệp Huyền, hắn nhìn chăm chú Tài Quyết Chi Kiếm trong tay Diệp Huyền, ánh mắt từ từ âm lãnh.
Thân là Hồn Đế cửu giai đỉnh phong, thần thức của hắn nhạy cảm biết bao, trước ẩn giấu ở phía dưới còn không cảm giác được, nhưng cùng Diệp Huyền chạm mặt, cũng như Vô Song Vũ Đế, trong nháy mắt nhận ra Diệp Huyền chính là cường giả ở Vô Tận Hải cùng bọn họ giao thủ.
Thù mới hận cũ gộp lại, trong lòng Ma Huyết Hồn Đế nhất thời sát ý sôi trào.
- Kim Diện, Đế sư, không nghĩ tới hai vị cũng ở Vô Lượng Sơn, đa tạ hai vị ra tay giúp đỡ.
Dịch Hàn Vũ Đế cùng Hỏa Vũ Vũ Đế nhìn thấy hai người, sắc mặt đại hỉ.
Hai người này, là hai vị cường giả mà Nghiêm Vương Sơn Chủ trước đây đưa vào tông môn, có người nói là dưới trướng vị đại nhân kia, thực lực cực kỳ đáng sợ.
Những năm gần đây, Vô Lượng Sơn ở trong bóng tối vì vị đại nhân kia làm việc, không ít người cũng cùng Ma Huyết Hồn Đế và Vô Song Vũ Đế qua lại, tự nhiên biết thực lực của hai người.
Chỉ có điều hai người này xuất quỷ nhập thần, chỉ là tình cờ đến Vô Lượng Sơn một chút, đồng thời mỗi lần đều cùng sơn chủ bọn họ tiến hành giao thiệp, bởi vậy đám người Dịch Hàn Vũ Đế căn bản không biết Ma Huyết Hồn Đế cùng Vô Song Vũ Đế cũng ở Vô Lượng Sơn.
Bây giờ nhìn thấy hai người, trong lòng mấy người đều lộ ra vẻ mừng như điên.
- Nghiêm Vương Sơn Chủ đã biết tin tức nơi này, chỉ là, trước hắn đang bế tử quan, cho nên muốn xuất quan, còn cần một ít thời gian, lão phu cùng Kim Diện cũng chỉ có thể ra tay rồi.
Ma Huyết Hồn Đế lạnh lùng liếc nhìn hai người Dịch Hàn Vũ Đế, hừ lạnh nói.
Nếu như không phải Vô Lượng Sơn còn có chút tác dụng, không thể để cho bị diệt, hắn vốn là không muốn đứng ra.
- Hai người này là ai?
Xa xa, rất nhiều cường giả những thế lực khác nhìn hai người Ma Huyết Hồn Đế đột nhiên xuất hiện, trên mặt đều lộ ra kinh sợ.
Ma Huyết Hồn Đế cùng Vô Song Vũ Đế bày ra thực lực kinh người, không thể nghi ngờ tỏ rõ hai người đều là Vũ Đế tam trọng đỉnh phong.
Chỉ là, Vô Lượng Sơn có nhiều Vũ Đế tam trọng đỉnh phong như thế?
Bình thường coi như là bảy đại tông môn, có thể có một hai Vũ Đế tam trọng đỉnh phong, cộng thêm năm ba tên Vũ Đế tam trọng, cũng đã là đỉnh cấp.
Nhưng vào giờ phút này, Vô Lượng Sơn triển lộ ra thực lực, đã vượt lên bảy đại tông môn khác, rõ ràng tiến quân tới siêu thế lực nhất lưu như Thần Đô, Đan Tháp, Thánh Thành.
Càng làm cho mọi người giật mình chính là, Dịch Hàn Vũ Đế, đám người Quỷ Minh lão tổ, chí ít đều là phó sơn chủ, hộ pháp Nguyên Lão trước đây của Vô Lượng Sơn, một ít cường giả thế hệ trước đã từng nghe nói hoặc gặp qua.
Nhưng mà bây giờ đột nhiên xuất hiện hai người, cường giả thế hệ trước của các thế lực lớn đừng nói từng thấy, ngay cả nghe cũng chưa từng nghe tới.
Hai người này đến tột cùng là từ nơi nào nhô ra?
Bình luận facebook