-
Chương 1701-1705
Chương 1701 Thiên Đạo thệ ngôn (2)
Nếu như song phương nói đều là thật, như vậy Anh Túc Vũ Đế cùng Hắc Giáp Vũ Đế tại sao lại làm ra cử động như vậy?
- Anh Túc Vũ Đế cùng Hắc Giáp Vũ Đế, có thể bị hai Yêu tộc kia nô dịch khống chế hay không? Hai Yêu tộc Yêu Đế kia theo ta được biết, đều là Huyền thú Yêu Đế cực kỳ mạnh mẽ.
Hư Không Pháp Vương cau mày nói.
- Cái này không thể nào.
U Minh Vũ Đế trực tiếp lắc đầu nói:
- Hải tộc cùng Yêu tộc là hai chủng tộc không giống, Hải tộc Vũ Đế ta, là tuyệt đối không thể bị Yêu tộc Huyền thú Yêu Đế khống chế, coi như Nhân tộc Vũ Đế không thể bị Yêu tộc Huyền thú Yêu Đế khống chế như thế.
- Vậy đến tột cùng là vì sao?
Mấy người suy nghĩ nát óc, đều không nghĩ ra là tại sao.
- Chuyện này, trước tiên để ở một bên, chỉ cần bắt giữ hai Yêu tộc Yêu Đế kia không phải rõ ràng sao? Hiện tại hai Yêu tộc Yêu Đế kia đâu?
U Minh Vũ Đế cau mày:
- Ngươi mới vừa nói bọn hắn đã khống chế một Không Gian chi trụ, chẳng lẽ đã tiến vào Hắc Long cung?
- Này thật không có.
Hư Không Pháp Vương cười lạnh:
- Hai tên kia cho rằng đã khống chế một Không Gian chi trụ, liền có thể bình yên xông qua Phong Giới đại trận, không ngờ cường giả Nhân tộc ta lúc trước ở thời điểm bố trí Phong Giới đại trận, cũng đã nghĩ đến khả năng này.
Hắn cười lạnh nói:
- Hiện tại hai Yêu Đế kia đã bị ta vây ở trong Phong Giới đại trận, phỏng chừng giống như con ruồi không đầu, không tìm được lối thoát, chỉ cần chúng ta tiến vào Phong Giới đại trận, rất nhanh liền có thể tìm ra chỗ của bọn nó.
U Minh Vũ Đế không khỏi cười lạnh nói:
- Vậy còn chờ gì, không bằng sớm một chút ra tay, bắt giữ bọn họ lại nói.
- Ý của ta, cũng là như thế.
Hư Không Pháp Vương gật gù, nhìn về phía đám người La Kiếm Vũ, phân phó nói:
- Mấy người các ngươi, canh giữ ở ngoài Phong Giới đại trận, nghiêm cấm bất luận người nào xông vào trong Phong Giới đại trận.
- Vâng.
Đám người La Kiếm Vũ liền cung kính nói.
- Mấy người các ngươi, cũng đều ở lại chỗ này.
U Minh Vũ Đế cũng dặn dò Hải tộc Vũ Đế một tiếng.
Rất nhiều Hải tộc Vũ Đế nhất thời cung kính lùi ở một bên.
Chợt ở dưới con mắt mọi người, Hải tộc U Minh Vũ Đế cùng Thương Minh Ngạo Thiên Vũ Đế, kể cả Hư Không Pháp Vương, trong nháy mắt tiến vào trong Phong Giới đại trận, biến mất không còn tăm hơi.
Trong Phong Giới đại trận, ba bóng người đứng ngạo nghễ ở trong không gian loạn lưu.
- Chúng ta lẫn nhau ở trên người đối phương lưu lại một đạo thần niệm, lát nữa ba người chúng ta từ ba phương hướng, bắt đầu tìm tòi toàn bộ Phong Giới đại trận, một khi phát hiện đối phương, ngay lập tức thông báo những người khác, hai người còn lại thì lại lấy tốc độ nhanh nhất chạy tới.
- Còn có hai tên Yêu tộc Yêu Đế kia tuy tu vi không cao, nhưng thực lực cực kỳ đáng sợ, hai vị đều phải cẩn thận một ít.
Hư Không Pháp Vương ở trong không gian loạn lưu dặn dò.
- Yên tâm đi, chỉ là hai Yêu tộc Yêu Đế, bổn Đế muốn cho bọn hắn hối hận đi tới Vô Tận Hải của Hải tộc ta.
U Minh Vũ Đế híp mắt, cả người tỏa ra sát cơ doạ người.
- Lên đường đi, lấy tốc độ của ba người chúng ta, một ngày liền có thể tìm cả Phong Giới đại trận, lần này hai Yêu tộc Yêu Đế kia khó thoát khỏi cái chết.
Hư Không Pháp Vương cười lạnh, sau đó ba người đồng thời hóa thành ba đạo lưu quang, từ ba phương hướng phân biệt lướt ra, cấp tốc biến mất ở trong không gian loạn lưu.
Lúc này.
Ở nơi sâu xa của không gian loạn lưu.
Diệp Huyền cùng Kim Lân đang cau mày đứng ở nơi đó.
- Thật không nghĩ tới, Trận Pháp đại sư năm đó thiết trí Phong Giới đại trận, lại vẫn bố trí một cái bẫy như thế.
Sắc mặt Diệp Huyền khó coi.
Chính như Hư Không Pháp Vương nói, sau khi hắn tiến vào Phong Giới đại trận, mới phát hiện trong Phong Giới đại trận này tồn tại một cái bẫy, hai bên bình phong càng có thể bị người khống chế đóng kín.
Cho cái ví dụ rất đơn giản.
Vốn Phong Giới đại trận, là bức tường không gian loạn lưu, bức tường này bất kể là từ ngoại bộ tiến vào, hay muốn từ nội bộ phá tan đều vô cùng khó khăn.
Nhưng một khi tiến vào bên trong, muốn rời khỏi Phong Giới đại trận, lại không có bất kỳ độ khó.
Sau khi Diệp Huyền khống chế một Không Gian chi trụ trong đó, liền có thể dễ dàng tiến vào trong Phong Giới đại trận, thậm chí đối với không gian loạn lưu trong Phong Giới đại trận cũng có khống chế nhất định.
Thế nhưng những Trận Pháp đại sư kia bố trí một cái bẫy, một khi có người xông vào Phong Giới đại trận, Hư Không Pháp Vương có thể tiến hành đóng kín bình phong hai bên của Phong Giới đại trận, làm cho bức tường hai bên Phong Giới đại trận biến thành hai bình phong không cách nào công phá.
Nói cách khác, hiện tại tuy Diệp Huyền đã tới trước bình phong Phong Giới đại trận của Hắc Long cung, nhưng căn bản không có cách đột phá lớp bình phong này, tiến vào khu vực Phong Giới đại trận bao phủ Hắc Long cung.
Đồng dạng, hắn cũng đã không cách nào thông qua bình phong phía ngoài Phong Giới đại trận, một lần nữa trở lại Vô Tận Hải.
- Hiện tại Chấp Pháp điện Hư Không Pháp Vương, Hải tộc U Minh Vũ Đế, còn có Thương Minh Ngạo Thiên Vũ Đế, ba người bọn họ đã tiến vào Phong Giới đại trận, ở chung quanh sưu tìm chúng ta, tam đại Vũ Đế tam trọng, cũng thật là để mắt chúng ta a.
Từ trong tin tức của Ngân Sa Vũ Đế, Diệp Huyền đã biết ngoại giới phát sinh tất cả.
- Điện hạ, bây giờ chúng ta nên làm gì?
Kim Lân ở một bên nói:
- Hiện tại chúng ta không ra được, lại không vào được, hoàn toàn bị vây ở chỗ này a.
Diệp Huyền cau mày, hắn bây giờ cũng không có biện pháp gì tốt.
Nếu như cho hắn thời gian nhất định, hắn hoàn toàn có thể dựa vào trình độ trận pháp, phá tan cạm bẫy của đối phương.
Thế nhưng hiện tại đám người Hư Không Pháp Vương đã điều động, nhiều nhất không vượt qua một ngày, liền có thể tìm tới bọn họ, một ngày thời gian này, căn bản không đủ dùng.
- Kế sách hiện nay, cũng chỉ có một hi vọng.
Diệp Huyền nhìn về phía sau, ánh mắt tựa hồ xuyên thấu bình phong Phong Giới đại trận, tiến vào khu vực bên trong.
- Biện pháp gì?
Kim Lân vội vàng hỏi.
Ánh mắt của Diệp Huyền trầm tĩnh, nhưng không có mở miệng, mà cấp tốc từ trong không gian giới chỉ lấy ra rất nhiều vật liệu, bắt đầu luyện chế.
- Điện hạ đây là?
Kim Lân giật mình nhìn thấy, từng cây từng cây trận kỳ, cấp tốc bị Diệp Huyền luyện chế thành công, sau đó dung nhập vào trong hư không.
Chương 1702 Địa ngục U Minh (1)
- Lẽ nào Điện hạ muốn lợi dụng trận pháp phá tan Phong Giới đại trận này?
Kim Lân đối với trận pháp một chữ cũng không biết, cho nên đối với cử động của Diệp Huyền, hoàn toàn không có bất kỳ đầu óc, chỉ có thể nhìn hắn không ngừng dung nhập từng cây trận kỳ vào Hư Không.
Một cái.
Mười cái.
Một trăm cái.
Rất nhiều trận kỳ dồn dập bị Diệp Huyền để qua từng tiết điểm trong Phong Giới đại trận, nhưng không thấy được có bất kỳ tác dụng gì.
Mà sau khi Diệp Huyền ở mỗi địa phương hòa vào trận kỳ, rất nhanh lại đến một nơi khác, tiếp tục bày xuống trận kỳ.
Cứ như vậy, hơn nửa ngày trôi qua.
Kim Lân không biết Diệp Huyền tổng cộng luyện chế bao nhiêu trận kỳ, chỉ biết bọn họ chuyển đổi địa phương, cũng đã có hơn mười chỗ, mà mỗi một nơi bày xuống trận kỳ, có ít nhất hàng trăm cây.
Ở thời điểm chuyển đổi đến địa phương thứ ba mươi.
Vù!
Một đạo Huyền Thức khủng bố, cấp tốc tràn ngập qua Diệp Huyền cùng Kim Lân.
- Bị phát hiện.
Diệp Huyền cùng Kim Lân ngẩng đầu lên.
Mà Diệp Huyền cũng đình chỉ quá trình tế luyện, đột nhiên thôi thúc những trận kỳ này.
Coong coong coong coong vù!
Những trận kỳ kia tất cả đều loé lên, toàn bộ không gian của Phong Giới đại trận đột nhiên trở nên cực kỳ không ổn định, mà Diệp Huyền thì cấp tốc đứng lên, nhìn về phía chân trời xa xa.
Tất cả trận kỳ đều thôi động, nhưng đến cùng có thể thành công hay không, liền chỉ có thể nhìn thiên ý.
Ầm ầm!
Dưới ánh mắt của Diệp Huyền, hư không phía trước đột nhiên truyền đến một trận nổ vang kịch liệt, chợt một cường giả thân hình khôi ngô, toả ra uy thế ngập trời, từ hư không phía trước lập tức đi ra.
- Hải tộc U Minh Vũ Đế?
Diệp Huyền ngưng giọng nói, phát hiện bọn họ trước, chính là Hải tộc U Minh Vũ Đế.
- Chính là hai người các ngươi, xông vào Phong Giới đại trận? Đồng thời để Yêu Đế Hải tộc ta vì đó tự bạo?
U Minh Vũ Đế vừa xuất hiện, liền lạnh lùng nhìn chằm chằm Diệp Huyền cùng Kim Lân, trong ánh mắt mang theo một tia hiếu kỳ cùng lạnh lùng nghiêm nghị.
Quanh thân hắn, đạo đạo lực lượng không gian đáng sợ tỏ khắp, sau đó hình thành lĩnh vực Vũ Đế tam trọng khủng bố, bao phủ lại Diệp Huyền cùng Kim Lân.
- Nghe Hư Không nói, hai người các ngươi thực lực không tệ, hừ, tên rác rưởi Hư Không kia, hai tiểu tử nhất trọng, cũng dám nói thực lực không tệ.
U Minh Vũ Đế không chờ Diệp Huyền nói chuyện, đột nhiên cười lạnh, chợt không có chút do dự gì, một trảo bay thẳng đến Diệp Huyền cùng Kim Lân.
Khí tức của Hải tộc ngưng tụ, trong đó càng mang theo một loại lực lượng hắc ám làm người ta sợ hãi, cấp tốc ngưng tụ thành một bàn tay khổng lồ, bàn tay kia ầm ầm nhấn về phía trước, muốn tóm Diệp Huyền cùng Kim Lân lên.
- Kim Lân, động thủ!
Ở trong nháy mắt U Minh Vũ Đế ra tay, Diệp Huyền lệ quát một tiếng, cùng Kim Lân bỗng dưng động thủ.
- Hống!
Một tiếng gào thét phẫn nộ vang lên, trên người Kim Lân đột nhiên phóng ra một đạo lưu quang kim sắc, thân thể cấp tốc bành trướng, hóa thành một cự thú dài đến trăm trượng, vô số quang hồng ở trên vảy giáp của hắn ngưng tụ, cuối cùng hội tụ đến độc giác, thả ra một cột sáng khủng bố màu vàng.
Oanh ca!
Cột sáng màu vàng, uy lực kinh người, đột nhiên đánh vào Huyền Nguyên Thủ Chưởng của U Minh Vũ Đế, trong tiếng nổ kịch liệt, Huyền Nguyên Thủ Chưởng của U Minh Vũ Đế xuất hiện vô số vết nứt.
- Yêu Thần sách... Yêu Dực Cửu Trảm!
Tiếp theo Kim Lân phẫn nộ gào thét, cả người kim quang óng ánh, như một vầng mặt trời chói chang từ từ bay lên, hai cánh vung chém hóa thành sợi tơ lít nha lít nhít, ở biên giới hai cánh, Hư Không bị lôi ra vô số vết nứt không gian, chém bàn tay màu đen kia thành mảnh vỡ.
- Giết!
Trong nháy mắt nổ nát công kích của U Minh Vũ Đế, hai con ngươi của Kim Lân sát cơ sôi trào, thân thể cao lớn hóa thành một đạo lưu quang, mang theo một luồng khí thế khủng bố không gì sánh kịp, điên cuồng giết về phía U Minh Vũ Đế.
Vừa lên, Kim Lân liền sử dụng tới toàn bộ thực lực của mình, không có một tia bảo lưu.
U Minh Vũ Đế vốn chuẩn bị ung dung bắt Diệp Huyền cùng Kim Lân, không nghĩ tới cục diện lại đột nhiên biến thành như vậy, càng không có nghĩ tới Kim Lân có thể bổ ra Huyền Nguyên Thủ Chưởng của mình, dưới kinh nộ không lo được do dự, trực tiếp vỗ ra một chưởng.
Ầm ầm!
Lưu quang màu vàng cùng bàn tay màu đen va chạm, sóng trùng kích khủng bố như hạch đạn nổ tung.
- Cái gì? Khí tức trên người tên này rõ ràng ngay cả cửu giai nhị trọng cũng không đạt đến, làm sao thực lực sẽ khủng bố như vậy?
U Minh Vũ Đế vội vàng rút lui một bước, trong lòng vừa kinh vừa sợ, hắn đường đường Vũ Đế tam trọng của Hải tộc, lại bị một Yêu tộc Yêu Đế nhất trọng oanh lui lại một bước, quá mất mặt, dưới tức giận, trong cơ thể U Minh Vũ Đế thả ra một luồng xung kích khủng bố.
- Bạch!
Mà ngay lúc này, thân hình Diệp Huyền cũng đột nhiên đi tới bên người U Minh Vũ Đế, hai con mắt của hắn như ống kính vạn hoa xoay tròn, trong đó bầu trời sao vô tận xoay tròn, một luồng hồn lực xung kích khủng bố như hồng thủy vỡ đê dâng trào ra.
- Thần Linh Đồng Thị... Băng Hỏa Song Bạo!
Vừa lên, Diệp Huyền liền sử dụng tới Băng Hỏa Song Bạo cực kỳ mạnh mẽ, đồng thời hắn liều lĩnh thôi thúc Tử Thương Viêm, Cửu U Minh Viêm, cùng với Tuyệt Âm Chi Thủy trong cơ thể.
Hồn lực xung kích mạnh mẽ, trực tiếp nổ tung ở trên linh hồn của U Minh Vũ Đế.
- A, đây là món đồ quỷ quái gì!
Sau khi đột phá Vũ Đế, Diệp Huyền hấp thu Tuyệt Âm Chi Thủy tăng lên rất nhiều, mà bây giờ ở dưới toàn lực thôi thúc, trong đòn đánh này của hắn ẩn chứa lực lượng Tuyệt Âm Chi Thủy là mấy lần dĩ vãng.
Ý lạnh đến tận xương tuỷ cùng Địa Hỏa nổ tung, khiến cho U Minh Vũ Đế kêu thảm một tiếng, trong đầu đột nhiên đau xót, Huyền Nguyên trong cơ thể vận chuyển cứng lại, vội vàng thôi thúc lực lượng linh hồn tiến hành chống lại.
Ào ào ào!
Hồn Hải nguyên bản là hình dạng hải dương, ở trong chớp mắt trở nên càng ngưng tụ, trong đó có một luồng lực lượng kỳ lạ màu xanh lan tràn ra, chính là lực lượng Hải Thần chi tuyền mà Hải tộc Vũ Đế nắm giữ, trong nháy mắt chặn lại Băng Hỏa Song Bạo của Diệp Huyền.
Nhưng bởi vì một sơ sẩy này, làm cho công kích của Kim Lân đã lần thứ hai giáng lâm.
Bí văn màu vàng mang theo uy thế khủng bố, như một viên thiên thạch đánh vào trên người U Minh Vũ Đế.
Lần này, U Minh Vũ Đế căn bản không thể kịp phản ứng, chỉ có thể dựa vào Huyền Nguyên của Vũ Đế tam trọng chống đối, cả người giống như một viên đạn pháo ra khỏi nòng, phịch một tiếng bị đánh bay ra ngoài.
Chương 1703 Địa ngục U Minh (2)
Máu tươi tung toé, da dẻ nứt toác, U Minh Vũ Đế tung ra lượng lớn máu tươi, cả người vô cùng chật vật.
- A a a a, Yêu tộc chết tiệt, bổn Đế muốn chém bọn ngươi thành muôn mảnh.
Đau đớn mãnh liệt lan truyền đến đầu óc, U Minh Vũ Đế triệt để nổi giận, hắn đường đường Vũ Đế tam trọng lại bị hai Yêu Đế nhất trọng đánh chật vật như vậy, lòng tự ái trong nháy mắt chịu đến sỉ nhục rất lớn, trong rít gào, một luồng lực lượng hắc ám khủng bố điên cuồng dâng trào ra.
Nhưng mà hắn chưa kịp hoàn thủ.
- Ngưng Chân Bí Thuật!
- Nhất Kiếm Tinh Hà!
Ầm!
Xa xa phía chân trời đột nhiên nổ tung ra, Diệp Huyền cầm trong tay Tài Quyết Chi Kiếm, ánh mắt lạnh lẽo như lưỡi đao, một kiếm điên cuồng chém xuống.
Rầm!
Hư Không phảng phất như bị bổ ra, xuất hiện một vết nứt không gian cực lớn, dưới màn che kia, vô số ánh chớp xanh thẳm bao bọc đại tinh lấp loé hiện lên, hình thành một cảnh tượng mỹ lệ xán lạn, trong nháy mắt bao vây U Minh Vũ Đế ở trong đó.
Đẹp, quá đẹp.
Trên đường chân trời kia, lôi hải mãnh liệt, trong biển sấm sét, lượng lớn tinh thần chìm nổi, mỗi một viên đều hào quang rực rỡ, ở trong đại dương sấm sét ngao du, mà ở phía sau lôi hải, là không gian phá nát, một vết nứt không gian giống như màn che bị vỡ ra, trong đó không gian loạn lưu lóng lánh, thần bí kinh người.
- Chết đi cho ta!
Khuôn mặt Diệp Huyền dữ tợn, trong cơ thể Cửu Huyền Ngạo Thế Quyết vận chuyển tới cực hạn, hai tay nắm chặt Tài Quyết Chi Kiếm, Huyền Nguyên trong cơ thể liều lĩnh dâng trào.
Từ trước khi U Minh Vũ Đế đến, Diệp Huyền cũng đã cùng Kim Lân định ra kế hoạch.
Bất luận cái thứ nhất tìm tới bọn họ là ai, hai người bọn họ đều phải ngay đầu tiên, sấn ở trước khi đối phương còn chưa phản ứng, liều lĩnh chém giết đối phương.
Lần này cường giả truy giết bọn họ, là tam đại Vũ Đế tam trọng, lấy tu vi của hai người bọn họ căn bản không thể sống sót được, biện pháp duy nhất, chính là trước tiên đánh giết một, như vậy mới có thể có một chút hi vọng sống.
Ánh chớp hải dương ngập trời bao phủ tất cả, trong nháy mắt bao vây lấy U Minh Vũ Đế.
Thời khắc này, trong lòng U Minh Vũ Đế dâng lên một luồng hồi hộp mãnh liệt, phảng phất như Tử thần khủng bố giáng lâm, đã tập trung nó, sau một khắc, hắn đã bị ánh chớp hoàn toàn bao phủ.
Ầm ầm ầm!
Nổ vang đinh tai nhức óc ở trong Phong Giới đại trận vang vọng, vô số không gian loạn lưu cùng vết nứt bao phủ, nổ vang cùng nổ tung đến nhanh, đi cũng nhanh, rất nhanh liền tiêu tan ra.
- U Minh Vũ Đế chết rồi sao?
Kim Lân cùng Diệp Huyền nhìn chằm chằm vào phía trước, vừa nãy hai người liên thủ, hầu như đã là bọn họ bạo phát mạnh nhất, Kim Lân sử dụng tới Yêu Thần bí thuật, mà Diệp Huyền thì sử dụng tới Băng Hỏa Song Bạo cùng Ngưng Chân Bí Thuật.
Đặc biệt Ngưng Chân Bí Thuật, đủ khiến uy lực công kích của Diệp Huyền tăng lên đến mức độ thương tổn Vũ Đế tam trọng.
Nhưng sau một khắc, vẻ mặt của bọn họ đọng lại, trong con ngươi toát ra thất vọng.
- A a a a, tức chết bổn Đế, hai thằng nhóc các ngươi, dám thương tổn bổn Đế, bổn Đế nhất định phải chém bọn ngươi thành muôn mảnh, ném vào biển sâu nuôi cá.
Tiếng gầm gừ vang lên, một con bạch tuộc gần nghìn mét màu đen xuất hiện ở trước mặt hai người, bạch tuộc này vốn có chín cái xúc tu, nhưng giờ khắc này, ba cái trong đó đã gãy vỡ, nơi vỡ ra một mảnh cháy đen.
Từng luồng từng luồng lực lượng hắc ám doạ người từ trong cơ thể hắn tản mát ra.
Chương Ngư này, chính là bản thể của Hải tộc U Minh Vũ Đế, Địa Ngục U Minh Chương!
Hô!
Chỉ thấy sáu cái tua vòi còn lại của hắn điên cuồng múa lên, mỗi một tua vòi đều mang lực lượng không gian đáng sợ, như từng cái từng cái roi dài, cấp tốc bao phủ về phía Diệp Huyền cùng Kim Lân, tỏa ra sát cơ ngập trời.
Ầm ầm ầm!
Tua vòi khủng bố kia giống như từng cây từng cây trụ trời thông thiên triệt địa, đồng thời phía trên ẩn chứa khí tức hắc ám khủng bố, che đậy toàn bộ không gian trong Phong Giới đại trận.
Nổi giận!
U Minh Vũ Đế là thật sự nổi giận.
U Minh Vũ Đế hắn, đường đường lãnh tụ của Hải tộc ở ngoại vi trăm vạn hải vực, Vũ Đế tam trọng, lại bị hai tiểu tử nhất trọng đánh trọng thương.
Thậm chí vừa nãy hắn cảm nhận được tử vong phủ xuống.
Sỉ nhục.
Sỉ nhục vô tận.
Hải tộc, là chủng tộc tàn bạo cùng chú ý tôn nghiêm nhất, nếu chuyện này truyền đi, bất luận U Minh Vũ Đế hắn thực lực mạnh bao nhiêu, tu vi cao bao nhiêu, cũng sẽ thành một trò cười trong lịch sử Hải tộc, trở thành đối tượng cho vô số Hải tộc cười nhạo.
Sỉ nhục như vậy, để U Minh Vũ Đế làm sao không tức giận?
Ở dưới tức giận, U Minh Vũ Đế cũng không còn bất kỳ lưu thủ, nó khôi phục bản thể, cả người tràn ngập khí tức hắc ám, sáu cái tua vòi điên cuồng quét đến trước mặt Diệp Huyền cùng Kim Lân.
- Đáng chết, không nghĩ tới như vậy cũng không giết được nó.
- Đáng ghét.
Diệp Huyền cùng Kim Lân cũng kinh nộ, vừa nãy bọn họ thương nghị kế sách, tuyệt đối có khả năng đánh giết Vũ Đế tam trọng, nhưng cái gọi là người định không bằng trời định, bọn họ gặp phải là Hải tộc Vũ Đế.
Ở đẳng cấp, Hải tộc Vũ Đế cùng Yêu tộc Yêu Đế, một khi biến trở về bản thể, ở trên phòng ngự là mạnh hơn Nhân loại Vũ Đế bình thường.
Cái mạnh này, là từ năng lượng tiêu hao mà nói.
Như U Minh Vũ Đế, sau khi biến hóa bản thể, hình thể dài đến hơn một nghìn mét, muốn đánh giết một Hải tộc Vũ Đế như thế, tuyệt đối khó hơn đánh giết một tên Vũ Đế Nhân loại một ít.
Nếu như đổi làm Hải tộc bản thể nhỏ hơn một chút, nói không chắc đám người Diệp Huyền liền thành công, coi như không thành công, cũng đủ để cho đối phương mất đi sức chiến đấu.
Nhưng đối thủ của bọn họ là Hải tộc U Minh Vũ Đế, bản thể là Địa Ngục U Minh Chương, đối mặt công kích đáng sợ như thế, cũng vẻn vẹn nổ nát ba cái tua vòi mà thôi.
Tiếc nuối, thất lạc, sau khi khiếp sợ, Diệp Huyền cùng Kim Lân quản không được nhiều như vậy, đối mặt U Minh Vũ Đế phát rồ giáng trả, chỉ có thể tiến hành phòng ngự.
Vù!
Trên người Kim Lân cấp tốc lướt ra hai ánh vàng mông lung, những ánh vàng này tụ hợp lại một nơi, hình thành từng lồng ánh sáng như phù văn, bao phủ toàn bộ thân thể của hắn ở trong đó.
Diệp Huyền thì thôi thúc ra Long Ma Khải Giáp, đồng thời lực lượng Đại Địa Võ Hồn ở trong người lần thứ hai hình thành một áo giáp, sau đó Cửu Chuyển Thánh Thể cũng trong phút chốc vận chuyển tới cực hạn.
Chương 1704 Sinh tử một đường
- Ngăn trở, chết cũng phải ngăn trở.
Toàn bộ quá trình miêu tả dài lâu, kì thực chỉ ở trong chớp mắt, thời điểm hai người làm xong tất cả những thứ này, công kích đáng sợ của U Minh Vũ Đế, đã giáng lâm lên người bọn họ.
- Oành!
- Oành!
- Oành!
Hư không quanh thân hai người lập tức phá nát, xuất hiện một lỗ thủng không gian dài đến trăm mét, sáu cái tua vòi khủng bố, thật giống như roi dài, phân biệt quật ở trên người Diệp Huyền cùng Kim Lân.
Cái tua vòi thứ nhất đánh lên người Diệp Huyền, áo giáp Đại Địa Võ Hồn trong cơ thể Diệp Huyền phá nát, đánh hắn như lưu tinh bay ra ngoài.
Lực xung kích đáng sợ khiến cho hư không quanh thân Diệp Huyền trong nháy mắt mở ra từng cái hố đen kịt.
Lực đả kích cường liệt tàn phá ở trong cơ thể Diệp Huyền, hắn chưa kịp hoàn toàn chống đỡ, cái tua vòi thứ hai lại nện ở trên người hắn.
Tiếp theo là cái tua vòi thứ ba!
- Ầm ầm ầm...
Hư không quanh thân Diệp Huyền, nát tan đến mức tận cùng, hóa thành hạt căn bản, dưới nổ tung hỗn loạn tưng bừng, lực xung kích khủng bố nương theo lực lượng hắc ám điên cuồng tràn vào người Diệp Huyền, nỗ lực vỡ ra thân thể của hắn, muốn oanh hắn thành mảnh vỡ.
Cùng lúc đó, một bên khác Kim Lân cũng đụng phải công kích giống nhau.
Hai lưu quang một màu vàng một màu đen, giống như hai viên đạn pháo ra khỏi nòng nhanh chóng bay ngược.
Loại tùy ý quật kia, khiến cho U Minh Vũ Đế nguyên bản khuất nhục phẫn nộ, từ sâu trong nội tâm cảm nhận được một tia vui sướng.
Dần dần...
Không gian chữa trị, từ từ khôi phục lại yên lặng.
- Ta...
Hai mắt U Minh Vũ Đế trợn tròn xoe, khuôn mặt xấu xí hoàn toàn vặn vẹo.
Hắn sững sờ nhìn tất cả những thứ này, ánh mắt phức tạp, khiếp sợ, phẫn nộ, khó mà tin nổi.
Chỉ thấy trong hư không đối diện, Diệp Huyền cùng Kim Lân không có một bị hắn đánh bạo, mà đều gian nan dừng lại thân hình.
- Khặc khục...
- Tiên sư nó, đau chết lão Kim ta.
Diệp Huyền cùng Kim Lân đồng thời thống khổ ho ra mấy ngụm máu tươi, bởi vì xung kích khủng bố, thân thể thậm chí co giật, khuôn mặt có vẻ hơi thống khổ.
Nhưng từ tình trạng của bọn họ đến xem, hai người đều bình yên vô sự, nhiều nhất là bị thương nhẹ, hồn nhiên không có xu thế vẫn lạc.
- Sao có thể có chuyện đó... Ta dĩ nhiên không có bắn bạo bọn hắn?
U Minh Vũ Đế sững sờ.
Vừa nãy một đòn kia, hầu như là hắn đem hết toàn lực công kích, không chỉ ẩn chứa lực lượng đáng sợ của Vũ Đế tam trọng, càng có chứa lực lượng hắc ám độc nhất của Hải tộc U Minh Vũ Đế.
Dưới một chiêu, bất kỳ Vũ Đế nhị trọng đỉnh phong nào cũng trong nháy mắt vẫn lạc, coi như là Vũ Đế tam trọng, ngạnh kháng một chiêu này, cũng phải bị thương.
Loại uy lực đáng sợ kia, tuyệt đối là cực hạn dưới Vũ Đế tam trọng.
U Minh Vũ Đế vốn tưởng rằng...
Đòn đánh này của mình ít nhất cũng có thể đánh nổ một cái trong đó, thậm chí khả năng hai người đều trong nháy mắt vẫn lạc.
Nhưng kết quả là...
Hai đại Yêu Đế nhất trọng kia mặc dù coi như có chút bị thương, nhưng không có một vẫn lạc!
U Minh Vũ Đế không biết.
Tuy tu vi của Diệp Huyền cùng Kim Lân thấp, nhưng hai người ở phương diện phòng ngự, tuyệt đối là cấp độ nghịch thiên.
Chỉ nói Diệp Huyền, Cửu Chuyển Thánh Thể đạt đến thất chuyển, cường độ thân thể tương đương với Vũ Đế tam trọng, duy nhất khiếm khuyết chỉ có lực lượng Huyền Nguyên.
Nhưng hắn tu luyện Cửu Huyền Ngạo Thế Quyết, tuy lực lượng Huyền Nguyên không đạt đến tam trọng, nhưng tuyệt đối vượt lên Vũ Đế nhị trọng đỉnh phong như Tả Đồng Vũ Đế.
Kết hợp với Địa phẩm Long Ma Khải Giáp, Đại Địa Võ Hồn lực phòng ngự kinh người.
Cùng với Sinh Mệnh Võ Hồn bất cứ lúc nào cũng có thể chữa trị thân thể.
Chỉ luận phòng ngự, Diệp Huyền không kém hơn U Minh Vũ Đế chút nào.
Còn Kim Lân, cũng tương tự như thế.
Nhưng mặc dù là chặn lại U Minh Vũ Đế tiến công, trong lòng Diệp Huyền cùng Kim Lân vẫn không có cao hứng nổi.
U Minh Vũ Đế là một đòn không thể kích giết bọn họ, nhưng chỉ cần bọn họ giết không chết đối phương, một khi tiếp tục giao thủ, cuối cùng vẫn lạc là bọn họ.
Hơn nữa càng quan trọng chính là, bây giờ bọn họ đối mặt vẻn vẹn là U Minh Vũ Đế, nhưng không ra chốc lát, Hư Không Pháp Vương cùng Ngạo Thiên Vũ Đế nhận được tin tức đồng dạng sẽ chạy tới.
Đến lúc đó đám người Diệp Huyền sẽ đối mặt tam đại Vũ Đế tam trọng.
- Giết!
Hầu như không có bất kỳ dừng lại cùng do dự, song phương ở nửa giây sau khi giao thủ đình trệ, liền lần thứ hai ra tay.
Ầm ầm!
Diệp Huyền cùng Kim Lân nhanh như tia chớp ra tay, hóa thành hai đạo lưu quang một đen một vàng qua lại hư không, biến toàn bộ thiên địa hóa thành kim quang cùng lôi hải.
Mà U Minh Vũ Đế thì điên cuồng múa sáu cái tua vòi, sáu cái tua vòi này mỗi một cái đều ẩn chứa lực lượng đáng sợ, có thể công có thể thủ, uy lực kinh người.
Song phương chớp mắt giao thủ mấy cái, lại có loại cảm giác thế lực ngang nhau.
- Không được, phải mau chóng đánh giết U Minh Vũ Đế, bằng không chúng ta chắc chắn phải chết.
Trong lòng Diệp Huyền gào thét.
- Băng Hỏa Song Bạo!
Trong tiến công, hắn lại lần nữa triển khai Băng Hỏa Song Bạo.
- Hải Thần ánh sáng!
Nhưng U Minh Vũ Đế đã sớm chuẩn bị, Hồn Hải cấp tốc hóa thành hình tháp, đồng thời một đạo lực lượng màu xanh kinh khủng từ bên trong tỏa ra, chống đỡ linh hồn của Diệp Huyền ăn mòn.
- Yêu Thần sách... Yêu Niệm Diệt Hồn!
Mà vào lúc này, khuôn mặt Kim Lân dữ tợn, đỉnh đầu xuất hiện hư ảnh màu vàng, trong nháy mắt đánh vào đầu óc U Minh Vũ Đế, hai cỗ lực lượng đáng sợ đồng thời ở trong đầu U Minh Vũ Đế tàn phá, phát sinh nổ vang ầm ầm.
Kim Lân cũng biết sự tình đến mức độ vạn phần khẩn cấp.
- Cút ngay!
U Minh Vũ Đế dù sao cũng là Vũ Đế tam trọng, linh hồn lực tuyệt đối không phải Vũ Đế phổ thông có thể so sánh, càng mạnh mẽ chặn lại Kim Lân cùng Diệp Huyền liên thủ công kích, một luồng uy thế linh hồn làm người ta sợ hãi từ trên người hắn lan truyền ra.
- Ngưng Chân Bí Thuật!
Diệp Huyền nhìn thấy Thần Linh Đồng Thị thất bại, Tài Quyết Chi Kiếm trong tay cấp tốc chém ra, bầu trời ầm ầm, ánh chớp phun trào, một mảnh lôi kiếp từ trên trời giáng xuống, nổ xuống ở trên người U Minh Vũ Đế.
Lôi điện chi lực mãnh liệt, khiến cho cả người U Minh Vũ Đế nổi da gà.
Nó có thể cảm nhận được chiêu kiếm này của Diệp Huyền đáng sợ, vừa nãy chính là ở dưới đòn đánh này, hắn vội vàng không kịp chuẩn bị, kết quả bị Diệp Huyền đoạn đi ba cái tua vòi.
Chương 1705 Ba đế vây công (1)
Thế nhưng lần này, tuy U Minh Vũ Đế vẫn hồi hộp, nhưng trong lòng hắn nhưng không loạn chút nào.
- U Minh khí!
Trong miệng hắn đột nhiên phụt ra một luồng khí lưu màu đen, tràn ngập không gian quanh thân, khí lưu màu đen này, thuộc tính vô cùng quái lạ, có một loại cảm giác cực kỳ âm lãnh cùng lạnh lẽo.
Hết thảy lôi điện chi lực tiến vào khu vực này, lẫn nhau trong lúc đó lập tức mất đi liên hệ, uy lực cắt giảm.
Ầm ầm ầm.
Vô số ánh chớp hạ xuống, Ngưng Chân Bí Thuật của Diệp Huyền chỉ bổ ra từng đạo từng đạo vết thương dài mấy thước, bắn ra máu tươi.
U Minh Vũ Đế nhìn như chật vật, nhưng trình độ bị thương so với lần trước lại kém hơn quá nhiều.
- Đáng ghét.
Trong lòng Diệp Huyền phẫn nộ, dưới tình huống không có Thần Linh Đồng Thị tranh thủ, uy lực của Ngưng Chân Bí Thuật to lớn yếu bớt, dù sao không có ai sẽ ngây ngốc đứng ở nơi đó bị đánh.
- Tiểu tử chết tiệt, dĩ nhiên để cho bổn Đế bị thương, chết đi cho ta.
U Minh Vũ Đế phẫn nộ gào thét, sáu cái xúc tu màu đen lại lần nữa dâng trào ra, trên người hắn Ma khí bao phủ, khí tức dĩ nhiên so với trước còn đáng sợ hơn một phần.
- Không tốt.
Diệp Huyền chỉ có thể toàn lực đi chặn.
- Oành!
- Oành!
Hắn cùng Kim Lân lần thứ hai bị đập bay ra ngoài, lần này, hắn cùng Kim Lân chịu đến thương thế càng nặng, trong quá trình bay ngược trực tiếp phun máu, cả người Kim Lân vảy giáp phá nát, lộ ra cầu kết bên trong.
Diệp Huyền cũng không dễ chịu, liền thôi thúc Sinh Mệnh Võ Hồn, lực lượng sinh mệnh mông lung thoải mái cơ thể, cấp tốc khép lại thương thế, lúc này Diệp Huyền mới cảm giác tốt hơn rất nhiều.
- Điện hạ, hiện tại chúng ta phải làm như thế nào.
Kim Lân kinh nộ nói, tình huống trước mắt, là bọn hắn giết không chết đối phương, nhưng đối phương lại có thể giết chết bọn họ.
Tiếp tục dây dưa xuống, kết cục chỉ có một, là chết.
Nhưng ở trong Phong Giới đại trận, bọn họ ngay cả địa phương chạy trốn cũng không có.
Hai mắt của Diệp Huyền cũng mang theo dữ tợn.
Xác thực, không đường có thể đi rồi.
Hắn nhìn về phía túi linh sủng, lấy thực lực đáng sợ của Tiểu Tử Điêu lúc trước đối chiến Tất Lôi Yêu Đế, không hẳn không thể giúp bọn họ một chút sức lực.
Nhưng ở thời khắc mấu chốt này, Tiểu Tử Điêu dĩ nhiên rơi vào ngủ say, mặc cho Diệp Huyền gọi làm sao cũng gọi bất tỉnh.
Từ khi nuốt Thiên Lôi Châu của Tất Lôi Yêu Đế, Tiểu Tử Điêu liền thường thường ở trạng thái này, thỉnh thoảng ngủ thiếp đi.
Vù, vù!
Mà đúng lúc này, hai cỗ khí tức đáng sợ đột nhiên bao phủ qua vùng không gian này, sau đó hai bóng người khủng bố, ở trong chớp mắt đồng thời giáng lâm xuống.
Chấp Pháp điện Hư Không Pháp Vương cùng Thương Minh Ngạo Thiên Vũ Đế, cũng chạy tới!
Tâm của Diệp Huyền triệt để trầm xuống.
Hai bóng người khủng bố này, phân biệt từ hai phương hướng xuất hiện, kể cả U Minh Vũ Đế, ba cỗ khí tức đáng sợ thật giống như một hình tam giác, bao vây Diệp Huyền cùng Kim Lân ở trong đó.
Căn bản không cần bọn họ phóng thích, ba cỗ khí tức đáng sợ đại biểu Vũ Đế tam trọng kia, cũng đã trấn áp Diệp Huyền cùng Kim Lân khó thở, thân thể chịu đựng áp lực thực lớn.
Mà Hư Không Pháp Vương cùng Ngạo Thiên Vũ Đế đến đầu tiên, chính là nhìn thấy U Minh Vũ Đế biến thành bản thể, cả người vết thương đầy rẫy, ánh mắt không khỏi cứng lại.
- U Minh Vũ Đế, ngươi làm sao thành dáng dấp như vậy?
Hư Không Pháp Vương cau mày nói, mà Ngạo Thiên Vũ Đế cũng vô cùng ngạc nhiên.
Bọn họ rất sớm liền nhận được tin tức của U Minh Vũ Đế, nói tìm được hai tên Yêu tộc kia, vì lẽ đó lấy tốc độ nhanh nhất tới.
Vốn ở trong sự tưởng tượng của bọn họ...
Chờ bọn hắn chạy tới, U Minh Vũ Đế rất có thể đã bắt hai người kia, nhưng ai biết kết quả xa xa ra ngoài bọn họ dự liệu, bọn họ nhìn thấy, dĩ nhiên là một U Minh Vũ Đế cả người vết thương đầy rẫy.
Tuy trên người Diệp Huyền cùng Kim Lân cũng khá chật vật, dính máu tươi, nhưng so với U Minh Vũ Đế biến thành bản thể, toàn thân cháy đen, ngay cả tua vòi cũng đứt đoạn mất ba cái, Kim Lân cùng Diệp Huyền thực sự là tốt hơn quá nhiều.
- Ta...
Đối mặt Hư Không Pháp Vương nghi vấn, U Minh Vũ Đế hé miệng, nhưng á khẩu không trả lời được, nửa ngày nói không ra lời.
Sự tình sỉ nhục như thế này, để hắn làm sao giải thích?
- Hừ, các ngươi tới còn nói nhảm gì đó, hai tiểu tử này bổn Đế đã giáo huấn gần đủ rồi, chỉ cần các ngươi trực tiếp bắt liền có thể.
Cuối cùng, U Minh Vũ Đế chỉ có thể quát lạnh một tiếng, đem đầu mâu chỉ về Kim Lân cùng Diệp Huyền.
- Hai tiểu tử Yêu tộc, không quan tâm các ngươi đến Vô Tận Hải có mục đích gì, dám giết người Chấp Pháp điện ta, coi như Thiên Vương lão tử cũng cứu không được các ngươi.
Hư Không Pháp Vương cười lạnh một tiếng, trên thân hình cao lớn, tỏa ra uy thế kinh người, đồng thời trên đỉnh đầu, Cửu Tinh Không Gian Võ Hồn hiện lên, phảng phất như một hố đen, triệt để bao phủ vùng thế giới này lại.
Hư Không Pháp Vương biết rõ thực lực của Diệp Huyền cùng Kim Lân, hai Yêu tộc này tuyệt đối không thể dùng lẽ thường để phán đoán, dáng dấp thê thảm của U Minh Vũ Đế không cần hỏi, liền biết là ở trên tay hai tiểu tử này bị thiệt thòi.
Vì lẽ đó vừa lên đến, Hư Không Pháp Vương liền không có bất kỳ bất cẩn, lĩnh vực tam trọng mạnh mẽ kết hợp Võ Hồn phong tỏa hư không, Huyền Nguyên Thủ Chưởng màu đen trực tiếp vồ bắt về phía Diệp Huyền.
- Ngạo Thiên Vũ Đế, ngươi tới đối phó một cái khác.
Hư Không Pháp Vương lạnh giọng quát lên.
- Vâng.
Ngạo Thiên Vũ Đế là một nam tử trung niên hình thể cực kỳ bá đạo, vác một thanh chiến đao, nghe được mệnh lệnh của Hư Không Pháp Vương, trực tiếp cười gằn nhìn về phía Kim Lân, ánh mắt mang theo một tia xem thường.
Bàn tay lớn vung ra, một chưởng ảnh thô bạo bao phủ Kim Lân lại.
Ở dưới công kích của Hư Không Pháp Vương, Diệp Huyền cảm giác Hư Không quanh thân mình hoàn toàn bị phong tỏa, có loại cảm giác không thể động đậy.
- Hư Không Pháp Vương này ở áo nghĩa không gian, dĩ nhiên tu luyện đến mức độ này.
Trong lòng Diệp Huyền thất kinh, lại một lần nữa thôi thúc Ngưng Chân Bí Thuật, ánh kiếm khủng bố bắn mạnh ra, phảng phất như một thanh thông thiên lợi kiếm, bổ nứt ra Huyền Nguyên Thủ Chưởng của Hư Không Pháp Vương.
Ba lần triển khai Ngưng Chân Bí Thuật, Diệp Huyền cảm giác Huyền Nguyên trong cơ thể đã tiêu hao rất nhiều, có loại cảm giác vô lực.
Nhưng hắn nhất định phải làm như thế, bằng không một khi bị Hư Không Pháp Vương bắt giữ, hắn ngay cả cơ hội giãy dụa cũng không có.
Nếu như song phương nói đều là thật, như vậy Anh Túc Vũ Đế cùng Hắc Giáp Vũ Đế tại sao lại làm ra cử động như vậy?
- Anh Túc Vũ Đế cùng Hắc Giáp Vũ Đế, có thể bị hai Yêu tộc kia nô dịch khống chế hay không? Hai Yêu tộc Yêu Đế kia theo ta được biết, đều là Huyền thú Yêu Đế cực kỳ mạnh mẽ.
Hư Không Pháp Vương cau mày nói.
- Cái này không thể nào.
U Minh Vũ Đế trực tiếp lắc đầu nói:
- Hải tộc cùng Yêu tộc là hai chủng tộc không giống, Hải tộc Vũ Đế ta, là tuyệt đối không thể bị Yêu tộc Huyền thú Yêu Đế khống chế, coi như Nhân tộc Vũ Đế không thể bị Yêu tộc Huyền thú Yêu Đế khống chế như thế.
- Vậy đến tột cùng là vì sao?
Mấy người suy nghĩ nát óc, đều không nghĩ ra là tại sao.
- Chuyện này, trước tiên để ở một bên, chỉ cần bắt giữ hai Yêu tộc Yêu Đế kia không phải rõ ràng sao? Hiện tại hai Yêu tộc Yêu Đế kia đâu?
U Minh Vũ Đế cau mày:
- Ngươi mới vừa nói bọn hắn đã khống chế một Không Gian chi trụ, chẳng lẽ đã tiến vào Hắc Long cung?
- Này thật không có.
Hư Không Pháp Vương cười lạnh:
- Hai tên kia cho rằng đã khống chế một Không Gian chi trụ, liền có thể bình yên xông qua Phong Giới đại trận, không ngờ cường giả Nhân tộc ta lúc trước ở thời điểm bố trí Phong Giới đại trận, cũng đã nghĩ đến khả năng này.
Hắn cười lạnh nói:
- Hiện tại hai Yêu Đế kia đã bị ta vây ở trong Phong Giới đại trận, phỏng chừng giống như con ruồi không đầu, không tìm được lối thoát, chỉ cần chúng ta tiến vào Phong Giới đại trận, rất nhanh liền có thể tìm ra chỗ của bọn nó.
U Minh Vũ Đế không khỏi cười lạnh nói:
- Vậy còn chờ gì, không bằng sớm một chút ra tay, bắt giữ bọn họ lại nói.
- Ý của ta, cũng là như thế.
Hư Không Pháp Vương gật gù, nhìn về phía đám người La Kiếm Vũ, phân phó nói:
- Mấy người các ngươi, canh giữ ở ngoài Phong Giới đại trận, nghiêm cấm bất luận người nào xông vào trong Phong Giới đại trận.
- Vâng.
Đám người La Kiếm Vũ liền cung kính nói.
- Mấy người các ngươi, cũng đều ở lại chỗ này.
U Minh Vũ Đế cũng dặn dò Hải tộc Vũ Đế một tiếng.
Rất nhiều Hải tộc Vũ Đế nhất thời cung kính lùi ở một bên.
Chợt ở dưới con mắt mọi người, Hải tộc U Minh Vũ Đế cùng Thương Minh Ngạo Thiên Vũ Đế, kể cả Hư Không Pháp Vương, trong nháy mắt tiến vào trong Phong Giới đại trận, biến mất không còn tăm hơi.
Trong Phong Giới đại trận, ba bóng người đứng ngạo nghễ ở trong không gian loạn lưu.
- Chúng ta lẫn nhau ở trên người đối phương lưu lại một đạo thần niệm, lát nữa ba người chúng ta từ ba phương hướng, bắt đầu tìm tòi toàn bộ Phong Giới đại trận, một khi phát hiện đối phương, ngay lập tức thông báo những người khác, hai người còn lại thì lại lấy tốc độ nhanh nhất chạy tới.
- Còn có hai tên Yêu tộc Yêu Đế kia tuy tu vi không cao, nhưng thực lực cực kỳ đáng sợ, hai vị đều phải cẩn thận một ít.
Hư Không Pháp Vương ở trong không gian loạn lưu dặn dò.
- Yên tâm đi, chỉ là hai Yêu tộc Yêu Đế, bổn Đế muốn cho bọn hắn hối hận đi tới Vô Tận Hải của Hải tộc ta.
U Minh Vũ Đế híp mắt, cả người tỏa ra sát cơ doạ người.
- Lên đường đi, lấy tốc độ của ba người chúng ta, một ngày liền có thể tìm cả Phong Giới đại trận, lần này hai Yêu tộc Yêu Đế kia khó thoát khỏi cái chết.
Hư Không Pháp Vương cười lạnh, sau đó ba người đồng thời hóa thành ba đạo lưu quang, từ ba phương hướng phân biệt lướt ra, cấp tốc biến mất ở trong không gian loạn lưu.
Lúc này.
Ở nơi sâu xa của không gian loạn lưu.
Diệp Huyền cùng Kim Lân đang cau mày đứng ở nơi đó.
- Thật không nghĩ tới, Trận Pháp đại sư năm đó thiết trí Phong Giới đại trận, lại vẫn bố trí một cái bẫy như thế.
Sắc mặt Diệp Huyền khó coi.
Chính như Hư Không Pháp Vương nói, sau khi hắn tiến vào Phong Giới đại trận, mới phát hiện trong Phong Giới đại trận này tồn tại một cái bẫy, hai bên bình phong càng có thể bị người khống chế đóng kín.
Cho cái ví dụ rất đơn giản.
Vốn Phong Giới đại trận, là bức tường không gian loạn lưu, bức tường này bất kể là từ ngoại bộ tiến vào, hay muốn từ nội bộ phá tan đều vô cùng khó khăn.
Nhưng một khi tiến vào bên trong, muốn rời khỏi Phong Giới đại trận, lại không có bất kỳ độ khó.
Sau khi Diệp Huyền khống chế một Không Gian chi trụ trong đó, liền có thể dễ dàng tiến vào trong Phong Giới đại trận, thậm chí đối với không gian loạn lưu trong Phong Giới đại trận cũng có khống chế nhất định.
Thế nhưng những Trận Pháp đại sư kia bố trí một cái bẫy, một khi có người xông vào Phong Giới đại trận, Hư Không Pháp Vương có thể tiến hành đóng kín bình phong hai bên của Phong Giới đại trận, làm cho bức tường hai bên Phong Giới đại trận biến thành hai bình phong không cách nào công phá.
Nói cách khác, hiện tại tuy Diệp Huyền đã tới trước bình phong Phong Giới đại trận của Hắc Long cung, nhưng căn bản không có cách đột phá lớp bình phong này, tiến vào khu vực Phong Giới đại trận bao phủ Hắc Long cung.
Đồng dạng, hắn cũng đã không cách nào thông qua bình phong phía ngoài Phong Giới đại trận, một lần nữa trở lại Vô Tận Hải.
- Hiện tại Chấp Pháp điện Hư Không Pháp Vương, Hải tộc U Minh Vũ Đế, còn có Thương Minh Ngạo Thiên Vũ Đế, ba người bọn họ đã tiến vào Phong Giới đại trận, ở chung quanh sưu tìm chúng ta, tam đại Vũ Đế tam trọng, cũng thật là để mắt chúng ta a.
Từ trong tin tức của Ngân Sa Vũ Đế, Diệp Huyền đã biết ngoại giới phát sinh tất cả.
- Điện hạ, bây giờ chúng ta nên làm gì?
Kim Lân ở một bên nói:
- Hiện tại chúng ta không ra được, lại không vào được, hoàn toàn bị vây ở chỗ này a.
Diệp Huyền cau mày, hắn bây giờ cũng không có biện pháp gì tốt.
Nếu như cho hắn thời gian nhất định, hắn hoàn toàn có thể dựa vào trình độ trận pháp, phá tan cạm bẫy của đối phương.
Thế nhưng hiện tại đám người Hư Không Pháp Vương đã điều động, nhiều nhất không vượt qua một ngày, liền có thể tìm tới bọn họ, một ngày thời gian này, căn bản không đủ dùng.
- Kế sách hiện nay, cũng chỉ có một hi vọng.
Diệp Huyền nhìn về phía sau, ánh mắt tựa hồ xuyên thấu bình phong Phong Giới đại trận, tiến vào khu vực bên trong.
- Biện pháp gì?
Kim Lân vội vàng hỏi.
Ánh mắt của Diệp Huyền trầm tĩnh, nhưng không có mở miệng, mà cấp tốc từ trong không gian giới chỉ lấy ra rất nhiều vật liệu, bắt đầu luyện chế.
- Điện hạ đây là?
Kim Lân giật mình nhìn thấy, từng cây từng cây trận kỳ, cấp tốc bị Diệp Huyền luyện chế thành công, sau đó dung nhập vào trong hư không.
Chương 1702 Địa ngục U Minh (1)
- Lẽ nào Điện hạ muốn lợi dụng trận pháp phá tan Phong Giới đại trận này?
Kim Lân đối với trận pháp một chữ cũng không biết, cho nên đối với cử động của Diệp Huyền, hoàn toàn không có bất kỳ đầu óc, chỉ có thể nhìn hắn không ngừng dung nhập từng cây trận kỳ vào Hư Không.
Một cái.
Mười cái.
Một trăm cái.
Rất nhiều trận kỳ dồn dập bị Diệp Huyền để qua từng tiết điểm trong Phong Giới đại trận, nhưng không thấy được có bất kỳ tác dụng gì.
Mà sau khi Diệp Huyền ở mỗi địa phương hòa vào trận kỳ, rất nhanh lại đến một nơi khác, tiếp tục bày xuống trận kỳ.
Cứ như vậy, hơn nửa ngày trôi qua.
Kim Lân không biết Diệp Huyền tổng cộng luyện chế bao nhiêu trận kỳ, chỉ biết bọn họ chuyển đổi địa phương, cũng đã có hơn mười chỗ, mà mỗi một nơi bày xuống trận kỳ, có ít nhất hàng trăm cây.
Ở thời điểm chuyển đổi đến địa phương thứ ba mươi.
Vù!
Một đạo Huyền Thức khủng bố, cấp tốc tràn ngập qua Diệp Huyền cùng Kim Lân.
- Bị phát hiện.
Diệp Huyền cùng Kim Lân ngẩng đầu lên.
Mà Diệp Huyền cũng đình chỉ quá trình tế luyện, đột nhiên thôi thúc những trận kỳ này.
Coong coong coong coong vù!
Những trận kỳ kia tất cả đều loé lên, toàn bộ không gian của Phong Giới đại trận đột nhiên trở nên cực kỳ không ổn định, mà Diệp Huyền thì cấp tốc đứng lên, nhìn về phía chân trời xa xa.
Tất cả trận kỳ đều thôi động, nhưng đến cùng có thể thành công hay không, liền chỉ có thể nhìn thiên ý.
Ầm ầm!
Dưới ánh mắt của Diệp Huyền, hư không phía trước đột nhiên truyền đến một trận nổ vang kịch liệt, chợt một cường giả thân hình khôi ngô, toả ra uy thế ngập trời, từ hư không phía trước lập tức đi ra.
- Hải tộc U Minh Vũ Đế?
Diệp Huyền ngưng giọng nói, phát hiện bọn họ trước, chính là Hải tộc U Minh Vũ Đế.
- Chính là hai người các ngươi, xông vào Phong Giới đại trận? Đồng thời để Yêu Đế Hải tộc ta vì đó tự bạo?
U Minh Vũ Đế vừa xuất hiện, liền lạnh lùng nhìn chằm chằm Diệp Huyền cùng Kim Lân, trong ánh mắt mang theo một tia hiếu kỳ cùng lạnh lùng nghiêm nghị.
Quanh thân hắn, đạo đạo lực lượng không gian đáng sợ tỏ khắp, sau đó hình thành lĩnh vực Vũ Đế tam trọng khủng bố, bao phủ lại Diệp Huyền cùng Kim Lân.
- Nghe Hư Không nói, hai người các ngươi thực lực không tệ, hừ, tên rác rưởi Hư Không kia, hai tiểu tử nhất trọng, cũng dám nói thực lực không tệ.
U Minh Vũ Đế không chờ Diệp Huyền nói chuyện, đột nhiên cười lạnh, chợt không có chút do dự gì, một trảo bay thẳng đến Diệp Huyền cùng Kim Lân.
Khí tức của Hải tộc ngưng tụ, trong đó càng mang theo một loại lực lượng hắc ám làm người ta sợ hãi, cấp tốc ngưng tụ thành một bàn tay khổng lồ, bàn tay kia ầm ầm nhấn về phía trước, muốn tóm Diệp Huyền cùng Kim Lân lên.
- Kim Lân, động thủ!
Ở trong nháy mắt U Minh Vũ Đế ra tay, Diệp Huyền lệ quát một tiếng, cùng Kim Lân bỗng dưng động thủ.
- Hống!
Một tiếng gào thét phẫn nộ vang lên, trên người Kim Lân đột nhiên phóng ra một đạo lưu quang kim sắc, thân thể cấp tốc bành trướng, hóa thành một cự thú dài đến trăm trượng, vô số quang hồng ở trên vảy giáp của hắn ngưng tụ, cuối cùng hội tụ đến độc giác, thả ra một cột sáng khủng bố màu vàng.
Oanh ca!
Cột sáng màu vàng, uy lực kinh người, đột nhiên đánh vào Huyền Nguyên Thủ Chưởng của U Minh Vũ Đế, trong tiếng nổ kịch liệt, Huyền Nguyên Thủ Chưởng của U Minh Vũ Đế xuất hiện vô số vết nứt.
- Yêu Thần sách... Yêu Dực Cửu Trảm!
Tiếp theo Kim Lân phẫn nộ gào thét, cả người kim quang óng ánh, như một vầng mặt trời chói chang từ từ bay lên, hai cánh vung chém hóa thành sợi tơ lít nha lít nhít, ở biên giới hai cánh, Hư Không bị lôi ra vô số vết nứt không gian, chém bàn tay màu đen kia thành mảnh vỡ.
- Giết!
Trong nháy mắt nổ nát công kích của U Minh Vũ Đế, hai con ngươi của Kim Lân sát cơ sôi trào, thân thể cao lớn hóa thành một đạo lưu quang, mang theo một luồng khí thế khủng bố không gì sánh kịp, điên cuồng giết về phía U Minh Vũ Đế.
Vừa lên, Kim Lân liền sử dụng tới toàn bộ thực lực của mình, không có một tia bảo lưu.
U Minh Vũ Đế vốn chuẩn bị ung dung bắt Diệp Huyền cùng Kim Lân, không nghĩ tới cục diện lại đột nhiên biến thành như vậy, càng không có nghĩ tới Kim Lân có thể bổ ra Huyền Nguyên Thủ Chưởng của mình, dưới kinh nộ không lo được do dự, trực tiếp vỗ ra một chưởng.
Ầm ầm!
Lưu quang màu vàng cùng bàn tay màu đen va chạm, sóng trùng kích khủng bố như hạch đạn nổ tung.
- Cái gì? Khí tức trên người tên này rõ ràng ngay cả cửu giai nhị trọng cũng không đạt đến, làm sao thực lực sẽ khủng bố như vậy?
U Minh Vũ Đế vội vàng rút lui một bước, trong lòng vừa kinh vừa sợ, hắn đường đường Vũ Đế tam trọng của Hải tộc, lại bị một Yêu tộc Yêu Đế nhất trọng oanh lui lại một bước, quá mất mặt, dưới tức giận, trong cơ thể U Minh Vũ Đế thả ra một luồng xung kích khủng bố.
- Bạch!
Mà ngay lúc này, thân hình Diệp Huyền cũng đột nhiên đi tới bên người U Minh Vũ Đế, hai con mắt của hắn như ống kính vạn hoa xoay tròn, trong đó bầu trời sao vô tận xoay tròn, một luồng hồn lực xung kích khủng bố như hồng thủy vỡ đê dâng trào ra.
- Thần Linh Đồng Thị... Băng Hỏa Song Bạo!
Vừa lên, Diệp Huyền liền sử dụng tới Băng Hỏa Song Bạo cực kỳ mạnh mẽ, đồng thời hắn liều lĩnh thôi thúc Tử Thương Viêm, Cửu U Minh Viêm, cùng với Tuyệt Âm Chi Thủy trong cơ thể.
Hồn lực xung kích mạnh mẽ, trực tiếp nổ tung ở trên linh hồn của U Minh Vũ Đế.
- A, đây là món đồ quỷ quái gì!
Sau khi đột phá Vũ Đế, Diệp Huyền hấp thu Tuyệt Âm Chi Thủy tăng lên rất nhiều, mà bây giờ ở dưới toàn lực thôi thúc, trong đòn đánh này của hắn ẩn chứa lực lượng Tuyệt Âm Chi Thủy là mấy lần dĩ vãng.
Ý lạnh đến tận xương tuỷ cùng Địa Hỏa nổ tung, khiến cho U Minh Vũ Đế kêu thảm một tiếng, trong đầu đột nhiên đau xót, Huyền Nguyên trong cơ thể vận chuyển cứng lại, vội vàng thôi thúc lực lượng linh hồn tiến hành chống lại.
Ào ào ào!
Hồn Hải nguyên bản là hình dạng hải dương, ở trong chớp mắt trở nên càng ngưng tụ, trong đó có một luồng lực lượng kỳ lạ màu xanh lan tràn ra, chính là lực lượng Hải Thần chi tuyền mà Hải tộc Vũ Đế nắm giữ, trong nháy mắt chặn lại Băng Hỏa Song Bạo của Diệp Huyền.
Nhưng bởi vì một sơ sẩy này, làm cho công kích của Kim Lân đã lần thứ hai giáng lâm.
Bí văn màu vàng mang theo uy thế khủng bố, như một viên thiên thạch đánh vào trên người U Minh Vũ Đế.
Lần này, U Minh Vũ Đế căn bản không thể kịp phản ứng, chỉ có thể dựa vào Huyền Nguyên của Vũ Đế tam trọng chống đối, cả người giống như một viên đạn pháo ra khỏi nòng, phịch một tiếng bị đánh bay ra ngoài.
Chương 1703 Địa ngục U Minh (2)
Máu tươi tung toé, da dẻ nứt toác, U Minh Vũ Đế tung ra lượng lớn máu tươi, cả người vô cùng chật vật.
- A a a a, Yêu tộc chết tiệt, bổn Đế muốn chém bọn ngươi thành muôn mảnh.
Đau đớn mãnh liệt lan truyền đến đầu óc, U Minh Vũ Đế triệt để nổi giận, hắn đường đường Vũ Đế tam trọng lại bị hai Yêu Đế nhất trọng đánh chật vật như vậy, lòng tự ái trong nháy mắt chịu đến sỉ nhục rất lớn, trong rít gào, một luồng lực lượng hắc ám khủng bố điên cuồng dâng trào ra.
Nhưng mà hắn chưa kịp hoàn thủ.
- Ngưng Chân Bí Thuật!
- Nhất Kiếm Tinh Hà!
Ầm!
Xa xa phía chân trời đột nhiên nổ tung ra, Diệp Huyền cầm trong tay Tài Quyết Chi Kiếm, ánh mắt lạnh lẽo như lưỡi đao, một kiếm điên cuồng chém xuống.
Rầm!
Hư Không phảng phất như bị bổ ra, xuất hiện một vết nứt không gian cực lớn, dưới màn che kia, vô số ánh chớp xanh thẳm bao bọc đại tinh lấp loé hiện lên, hình thành một cảnh tượng mỹ lệ xán lạn, trong nháy mắt bao vây U Minh Vũ Đế ở trong đó.
Đẹp, quá đẹp.
Trên đường chân trời kia, lôi hải mãnh liệt, trong biển sấm sét, lượng lớn tinh thần chìm nổi, mỗi một viên đều hào quang rực rỡ, ở trong đại dương sấm sét ngao du, mà ở phía sau lôi hải, là không gian phá nát, một vết nứt không gian giống như màn che bị vỡ ra, trong đó không gian loạn lưu lóng lánh, thần bí kinh người.
- Chết đi cho ta!
Khuôn mặt Diệp Huyền dữ tợn, trong cơ thể Cửu Huyền Ngạo Thế Quyết vận chuyển tới cực hạn, hai tay nắm chặt Tài Quyết Chi Kiếm, Huyền Nguyên trong cơ thể liều lĩnh dâng trào.
Từ trước khi U Minh Vũ Đế đến, Diệp Huyền cũng đã cùng Kim Lân định ra kế hoạch.
Bất luận cái thứ nhất tìm tới bọn họ là ai, hai người bọn họ đều phải ngay đầu tiên, sấn ở trước khi đối phương còn chưa phản ứng, liều lĩnh chém giết đối phương.
Lần này cường giả truy giết bọn họ, là tam đại Vũ Đế tam trọng, lấy tu vi của hai người bọn họ căn bản không thể sống sót được, biện pháp duy nhất, chính là trước tiên đánh giết một, như vậy mới có thể có một chút hi vọng sống.
Ánh chớp hải dương ngập trời bao phủ tất cả, trong nháy mắt bao vây lấy U Minh Vũ Đế.
Thời khắc này, trong lòng U Minh Vũ Đế dâng lên một luồng hồi hộp mãnh liệt, phảng phất như Tử thần khủng bố giáng lâm, đã tập trung nó, sau một khắc, hắn đã bị ánh chớp hoàn toàn bao phủ.
Ầm ầm ầm!
Nổ vang đinh tai nhức óc ở trong Phong Giới đại trận vang vọng, vô số không gian loạn lưu cùng vết nứt bao phủ, nổ vang cùng nổ tung đến nhanh, đi cũng nhanh, rất nhanh liền tiêu tan ra.
- U Minh Vũ Đế chết rồi sao?
Kim Lân cùng Diệp Huyền nhìn chằm chằm vào phía trước, vừa nãy hai người liên thủ, hầu như đã là bọn họ bạo phát mạnh nhất, Kim Lân sử dụng tới Yêu Thần bí thuật, mà Diệp Huyền thì sử dụng tới Băng Hỏa Song Bạo cùng Ngưng Chân Bí Thuật.
Đặc biệt Ngưng Chân Bí Thuật, đủ khiến uy lực công kích của Diệp Huyền tăng lên đến mức độ thương tổn Vũ Đế tam trọng.
Nhưng sau một khắc, vẻ mặt của bọn họ đọng lại, trong con ngươi toát ra thất vọng.
- A a a a, tức chết bổn Đế, hai thằng nhóc các ngươi, dám thương tổn bổn Đế, bổn Đế nhất định phải chém bọn ngươi thành muôn mảnh, ném vào biển sâu nuôi cá.
Tiếng gầm gừ vang lên, một con bạch tuộc gần nghìn mét màu đen xuất hiện ở trước mặt hai người, bạch tuộc này vốn có chín cái xúc tu, nhưng giờ khắc này, ba cái trong đó đã gãy vỡ, nơi vỡ ra một mảnh cháy đen.
Từng luồng từng luồng lực lượng hắc ám doạ người từ trong cơ thể hắn tản mát ra.
Chương Ngư này, chính là bản thể của Hải tộc U Minh Vũ Đế, Địa Ngục U Minh Chương!
Hô!
Chỉ thấy sáu cái tua vòi còn lại của hắn điên cuồng múa lên, mỗi một tua vòi đều mang lực lượng không gian đáng sợ, như từng cái từng cái roi dài, cấp tốc bao phủ về phía Diệp Huyền cùng Kim Lân, tỏa ra sát cơ ngập trời.
Ầm ầm ầm!
Tua vòi khủng bố kia giống như từng cây từng cây trụ trời thông thiên triệt địa, đồng thời phía trên ẩn chứa khí tức hắc ám khủng bố, che đậy toàn bộ không gian trong Phong Giới đại trận.
Nổi giận!
U Minh Vũ Đế là thật sự nổi giận.
U Minh Vũ Đế hắn, đường đường lãnh tụ của Hải tộc ở ngoại vi trăm vạn hải vực, Vũ Đế tam trọng, lại bị hai tiểu tử nhất trọng đánh trọng thương.
Thậm chí vừa nãy hắn cảm nhận được tử vong phủ xuống.
Sỉ nhục.
Sỉ nhục vô tận.
Hải tộc, là chủng tộc tàn bạo cùng chú ý tôn nghiêm nhất, nếu chuyện này truyền đi, bất luận U Minh Vũ Đế hắn thực lực mạnh bao nhiêu, tu vi cao bao nhiêu, cũng sẽ thành một trò cười trong lịch sử Hải tộc, trở thành đối tượng cho vô số Hải tộc cười nhạo.
Sỉ nhục như vậy, để U Minh Vũ Đế làm sao không tức giận?
Ở dưới tức giận, U Minh Vũ Đế cũng không còn bất kỳ lưu thủ, nó khôi phục bản thể, cả người tràn ngập khí tức hắc ám, sáu cái tua vòi điên cuồng quét đến trước mặt Diệp Huyền cùng Kim Lân.
- Đáng chết, không nghĩ tới như vậy cũng không giết được nó.
- Đáng ghét.
Diệp Huyền cùng Kim Lân cũng kinh nộ, vừa nãy bọn họ thương nghị kế sách, tuyệt đối có khả năng đánh giết Vũ Đế tam trọng, nhưng cái gọi là người định không bằng trời định, bọn họ gặp phải là Hải tộc Vũ Đế.
Ở đẳng cấp, Hải tộc Vũ Đế cùng Yêu tộc Yêu Đế, một khi biến trở về bản thể, ở trên phòng ngự là mạnh hơn Nhân loại Vũ Đế bình thường.
Cái mạnh này, là từ năng lượng tiêu hao mà nói.
Như U Minh Vũ Đế, sau khi biến hóa bản thể, hình thể dài đến hơn một nghìn mét, muốn đánh giết một Hải tộc Vũ Đế như thế, tuyệt đối khó hơn đánh giết một tên Vũ Đế Nhân loại một ít.
Nếu như đổi làm Hải tộc bản thể nhỏ hơn một chút, nói không chắc đám người Diệp Huyền liền thành công, coi như không thành công, cũng đủ để cho đối phương mất đi sức chiến đấu.
Nhưng đối thủ của bọn họ là Hải tộc U Minh Vũ Đế, bản thể là Địa Ngục U Minh Chương, đối mặt công kích đáng sợ như thế, cũng vẻn vẹn nổ nát ba cái tua vòi mà thôi.
Tiếc nuối, thất lạc, sau khi khiếp sợ, Diệp Huyền cùng Kim Lân quản không được nhiều như vậy, đối mặt U Minh Vũ Đế phát rồ giáng trả, chỉ có thể tiến hành phòng ngự.
Vù!
Trên người Kim Lân cấp tốc lướt ra hai ánh vàng mông lung, những ánh vàng này tụ hợp lại một nơi, hình thành từng lồng ánh sáng như phù văn, bao phủ toàn bộ thân thể của hắn ở trong đó.
Diệp Huyền thì thôi thúc ra Long Ma Khải Giáp, đồng thời lực lượng Đại Địa Võ Hồn ở trong người lần thứ hai hình thành một áo giáp, sau đó Cửu Chuyển Thánh Thể cũng trong phút chốc vận chuyển tới cực hạn.
Chương 1704 Sinh tử một đường
- Ngăn trở, chết cũng phải ngăn trở.
Toàn bộ quá trình miêu tả dài lâu, kì thực chỉ ở trong chớp mắt, thời điểm hai người làm xong tất cả những thứ này, công kích đáng sợ của U Minh Vũ Đế, đã giáng lâm lên người bọn họ.
- Oành!
- Oành!
- Oành!
Hư không quanh thân hai người lập tức phá nát, xuất hiện một lỗ thủng không gian dài đến trăm mét, sáu cái tua vòi khủng bố, thật giống như roi dài, phân biệt quật ở trên người Diệp Huyền cùng Kim Lân.
Cái tua vòi thứ nhất đánh lên người Diệp Huyền, áo giáp Đại Địa Võ Hồn trong cơ thể Diệp Huyền phá nát, đánh hắn như lưu tinh bay ra ngoài.
Lực xung kích đáng sợ khiến cho hư không quanh thân Diệp Huyền trong nháy mắt mở ra từng cái hố đen kịt.
Lực đả kích cường liệt tàn phá ở trong cơ thể Diệp Huyền, hắn chưa kịp hoàn toàn chống đỡ, cái tua vòi thứ hai lại nện ở trên người hắn.
Tiếp theo là cái tua vòi thứ ba!
- Ầm ầm ầm...
Hư không quanh thân Diệp Huyền, nát tan đến mức tận cùng, hóa thành hạt căn bản, dưới nổ tung hỗn loạn tưng bừng, lực xung kích khủng bố nương theo lực lượng hắc ám điên cuồng tràn vào người Diệp Huyền, nỗ lực vỡ ra thân thể của hắn, muốn oanh hắn thành mảnh vỡ.
Cùng lúc đó, một bên khác Kim Lân cũng đụng phải công kích giống nhau.
Hai lưu quang một màu vàng một màu đen, giống như hai viên đạn pháo ra khỏi nòng nhanh chóng bay ngược.
Loại tùy ý quật kia, khiến cho U Minh Vũ Đế nguyên bản khuất nhục phẫn nộ, từ sâu trong nội tâm cảm nhận được một tia vui sướng.
Dần dần...
Không gian chữa trị, từ từ khôi phục lại yên lặng.
- Ta...
Hai mắt U Minh Vũ Đế trợn tròn xoe, khuôn mặt xấu xí hoàn toàn vặn vẹo.
Hắn sững sờ nhìn tất cả những thứ này, ánh mắt phức tạp, khiếp sợ, phẫn nộ, khó mà tin nổi.
Chỉ thấy trong hư không đối diện, Diệp Huyền cùng Kim Lân không có một bị hắn đánh bạo, mà đều gian nan dừng lại thân hình.
- Khặc khục...
- Tiên sư nó, đau chết lão Kim ta.
Diệp Huyền cùng Kim Lân đồng thời thống khổ ho ra mấy ngụm máu tươi, bởi vì xung kích khủng bố, thân thể thậm chí co giật, khuôn mặt có vẻ hơi thống khổ.
Nhưng từ tình trạng của bọn họ đến xem, hai người đều bình yên vô sự, nhiều nhất là bị thương nhẹ, hồn nhiên không có xu thế vẫn lạc.
- Sao có thể có chuyện đó... Ta dĩ nhiên không có bắn bạo bọn hắn?
U Minh Vũ Đế sững sờ.
Vừa nãy một đòn kia, hầu như là hắn đem hết toàn lực công kích, không chỉ ẩn chứa lực lượng đáng sợ của Vũ Đế tam trọng, càng có chứa lực lượng hắc ám độc nhất của Hải tộc U Minh Vũ Đế.
Dưới một chiêu, bất kỳ Vũ Đế nhị trọng đỉnh phong nào cũng trong nháy mắt vẫn lạc, coi như là Vũ Đế tam trọng, ngạnh kháng một chiêu này, cũng phải bị thương.
Loại uy lực đáng sợ kia, tuyệt đối là cực hạn dưới Vũ Đế tam trọng.
U Minh Vũ Đế vốn tưởng rằng...
Đòn đánh này của mình ít nhất cũng có thể đánh nổ một cái trong đó, thậm chí khả năng hai người đều trong nháy mắt vẫn lạc.
Nhưng kết quả là...
Hai đại Yêu Đế nhất trọng kia mặc dù coi như có chút bị thương, nhưng không có một vẫn lạc!
U Minh Vũ Đế không biết.
Tuy tu vi của Diệp Huyền cùng Kim Lân thấp, nhưng hai người ở phương diện phòng ngự, tuyệt đối là cấp độ nghịch thiên.
Chỉ nói Diệp Huyền, Cửu Chuyển Thánh Thể đạt đến thất chuyển, cường độ thân thể tương đương với Vũ Đế tam trọng, duy nhất khiếm khuyết chỉ có lực lượng Huyền Nguyên.
Nhưng hắn tu luyện Cửu Huyền Ngạo Thế Quyết, tuy lực lượng Huyền Nguyên không đạt đến tam trọng, nhưng tuyệt đối vượt lên Vũ Đế nhị trọng đỉnh phong như Tả Đồng Vũ Đế.
Kết hợp với Địa phẩm Long Ma Khải Giáp, Đại Địa Võ Hồn lực phòng ngự kinh người.
Cùng với Sinh Mệnh Võ Hồn bất cứ lúc nào cũng có thể chữa trị thân thể.
Chỉ luận phòng ngự, Diệp Huyền không kém hơn U Minh Vũ Đế chút nào.
Còn Kim Lân, cũng tương tự như thế.
Nhưng mặc dù là chặn lại U Minh Vũ Đế tiến công, trong lòng Diệp Huyền cùng Kim Lân vẫn không có cao hứng nổi.
U Minh Vũ Đế là một đòn không thể kích giết bọn họ, nhưng chỉ cần bọn họ giết không chết đối phương, một khi tiếp tục giao thủ, cuối cùng vẫn lạc là bọn họ.
Hơn nữa càng quan trọng chính là, bây giờ bọn họ đối mặt vẻn vẹn là U Minh Vũ Đế, nhưng không ra chốc lát, Hư Không Pháp Vương cùng Ngạo Thiên Vũ Đế nhận được tin tức đồng dạng sẽ chạy tới.
Đến lúc đó đám người Diệp Huyền sẽ đối mặt tam đại Vũ Đế tam trọng.
- Giết!
Hầu như không có bất kỳ dừng lại cùng do dự, song phương ở nửa giây sau khi giao thủ đình trệ, liền lần thứ hai ra tay.
Ầm ầm!
Diệp Huyền cùng Kim Lân nhanh như tia chớp ra tay, hóa thành hai đạo lưu quang một đen một vàng qua lại hư không, biến toàn bộ thiên địa hóa thành kim quang cùng lôi hải.
Mà U Minh Vũ Đế thì điên cuồng múa sáu cái tua vòi, sáu cái tua vòi này mỗi một cái đều ẩn chứa lực lượng đáng sợ, có thể công có thể thủ, uy lực kinh người.
Song phương chớp mắt giao thủ mấy cái, lại có loại cảm giác thế lực ngang nhau.
- Không được, phải mau chóng đánh giết U Minh Vũ Đế, bằng không chúng ta chắc chắn phải chết.
Trong lòng Diệp Huyền gào thét.
- Băng Hỏa Song Bạo!
Trong tiến công, hắn lại lần nữa triển khai Băng Hỏa Song Bạo.
- Hải Thần ánh sáng!
Nhưng U Minh Vũ Đế đã sớm chuẩn bị, Hồn Hải cấp tốc hóa thành hình tháp, đồng thời một đạo lực lượng màu xanh kinh khủng từ bên trong tỏa ra, chống đỡ linh hồn của Diệp Huyền ăn mòn.
- Yêu Thần sách... Yêu Niệm Diệt Hồn!
Mà vào lúc này, khuôn mặt Kim Lân dữ tợn, đỉnh đầu xuất hiện hư ảnh màu vàng, trong nháy mắt đánh vào đầu óc U Minh Vũ Đế, hai cỗ lực lượng đáng sợ đồng thời ở trong đầu U Minh Vũ Đế tàn phá, phát sinh nổ vang ầm ầm.
Kim Lân cũng biết sự tình đến mức độ vạn phần khẩn cấp.
- Cút ngay!
U Minh Vũ Đế dù sao cũng là Vũ Đế tam trọng, linh hồn lực tuyệt đối không phải Vũ Đế phổ thông có thể so sánh, càng mạnh mẽ chặn lại Kim Lân cùng Diệp Huyền liên thủ công kích, một luồng uy thế linh hồn làm người ta sợ hãi từ trên người hắn lan truyền ra.
- Ngưng Chân Bí Thuật!
Diệp Huyền nhìn thấy Thần Linh Đồng Thị thất bại, Tài Quyết Chi Kiếm trong tay cấp tốc chém ra, bầu trời ầm ầm, ánh chớp phun trào, một mảnh lôi kiếp từ trên trời giáng xuống, nổ xuống ở trên người U Minh Vũ Đế.
Lôi điện chi lực mãnh liệt, khiến cho cả người U Minh Vũ Đế nổi da gà.
Nó có thể cảm nhận được chiêu kiếm này của Diệp Huyền đáng sợ, vừa nãy chính là ở dưới đòn đánh này, hắn vội vàng không kịp chuẩn bị, kết quả bị Diệp Huyền đoạn đi ba cái tua vòi.
Chương 1705 Ba đế vây công (1)
Thế nhưng lần này, tuy U Minh Vũ Đế vẫn hồi hộp, nhưng trong lòng hắn nhưng không loạn chút nào.
- U Minh khí!
Trong miệng hắn đột nhiên phụt ra một luồng khí lưu màu đen, tràn ngập không gian quanh thân, khí lưu màu đen này, thuộc tính vô cùng quái lạ, có một loại cảm giác cực kỳ âm lãnh cùng lạnh lẽo.
Hết thảy lôi điện chi lực tiến vào khu vực này, lẫn nhau trong lúc đó lập tức mất đi liên hệ, uy lực cắt giảm.
Ầm ầm ầm.
Vô số ánh chớp hạ xuống, Ngưng Chân Bí Thuật của Diệp Huyền chỉ bổ ra từng đạo từng đạo vết thương dài mấy thước, bắn ra máu tươi.
U Minh Vũ Đế nhìn như chật vật, nhưng trình độ bị thương so với lần trước lại kém hơn quá nhiều.
- Đáng ghét.
Trong lòng Diệp Huyền phẫn nộ, dưới tình huống không có Thần Linh Đồng Thị tranh thủ, uy lực của Ngưng Chân Bí Thuật to lớn yếu bớt, dù sao không có ai sẽ ngây ngốc đứng ở nơi đó bị đánh.
- Tiểu tử chết tiệt, dĩ nhiên để cho bổn Đế bị thương, chết đi cho ta.
U Minh Vũ Đế phẫn nộ gào thét, sáu cái xúc tu màu đen lại lần nữa dâng trào ra, trên người hắn Ma khí bao phủ, khí tức dĩ nhiên so với trước còn đáng sợ hơn một phần.
- Không tốt.
Diệp Huyền chỉ có thể toàn lực đi chặn.
- Oành!
- Oành!
Hắn cùng Kim Lân lần thứ hai bị đập bay ra ngoài, lần này, hắn cùng Kim Lân chịu đến thương thế càng nặng, trong quá trình bay ngược trực tiếp phun máu, cả người Kim Lân vảy giáp phá nát, lộ ra cầu kết bên trong.
Diệp Huyền cũng không dễ chịu, liền thôi thúc Sinh Mệnh Võ Hồn, lực lượng sinh mệnh mông lung thoải mái cơ thể, cấp tốc khép lại thương thế, lúc này Diệp Huyền mới cảm giác tốt hơn rất nhiều.
- Điện hạ, hiện tại chúng ta phải làm như thế nào.
Kim Lân kinh nộ nói, tình huống trước mắt, là bọn hắn giết không chết đối phương, nhưng đối phương lại có thể giết chết bọn họ.
Tiếp tục dây dưa xuống, kết cục chỉ có một, là chết.
Nhưng ở trong Phong Giới đại trận, bọn họ ngay cả địa phương chạy trốn cũng không có.
Hai mắt của Diệp Huyền cũng mang theo dữ tợn.
Xác thực, không đường có thể đi rồi.
Hắn nhìn về phía túi linh sủng, lấy thực lực đáng sợ của Tiểu Tử Điêu lúc trước đối chiến Tất Lôi Yêu Đế, không hẳn không thể giúp bọn họ một chút sức lực.
Nhưng ở thời khắc mấu chốt này, Tiểu Tử Điêu dĩ nhiên rơi vào ngủ say, mặc cho Diệp Huyền gọi làm sao cũng gọi bất tỉnh.
Từ khi nuốt Thiên Lôi Châu của Tất Lôi Yêu Đế, Tiểu Tử Điêu liền thường thường ở trạng thái này, thỉnh thoảng ngủ thiếp đi.
Vù, vù!
Mà đúng lúc này, hai cỗ khí tức đáng sợ đột nhiên bao phủ qua vùng không gian này, sau đó hai bóng người khủng bố, ở trong chớp mắt đồng thời giáng lâm xuống.
Chấp Pháp điện Hư Không Pháp Vương cùng Thương Minh Ngạo Thiên Vũ Đế, cũng chạy tới!
Tâm của Diệp Huyền triệt để trầm xuống.
Hai bóng người khủng bố này, phân biệt từ hai phương hướng xuất hiện, kể cả U Minh Vũ Đế, ba cỗ khí tức đáng sợ thật giống như một hình tam giác, bao vây Diệp Huyền cùng Kim Lân ở trong đó.
Căn bản không cần bọn họ phóng thích, ba cỗ khí tức đáng sợ đại biểu Vũ Đế tam trọng kia, cũng đã trấn áp Diệp Huyền cùng Kim Lân khó thở, thân thể chịu đựng áp lực thực lớn.
Mà Hư Không Pháp Vương cùng Ngạo Thiên Vũ Đế đến đầu tiên, chính là nhìn thấy U Minh Vũ Đế biến thành bản thể, cả người vết thương đầy rẫy, ánh mắt không khỏi cứng lại.
- U Minh Vũ Đế, ngươi làm sao thành dáng dấp như vậy?
Hư Không Pháp Vương cau mày nói, mà Ngạo Thiên Vũ Đế cũng vô cùng ngạc nhiên.
Bọn họ rất sớm liền nhận được tin tức của U Minh Vũ Đế, nói tìm được hai tên Yêu tộc kia, vì lẽ đó lấy tốc độ nhanh nhất tới.
Vốn ở trong sự tưởng tượng của bọn họ...
Chờ bọn hắn chạy tới, U Minh Vũ Đế rất có thể đã bắt hai người kia, nhưng ai biết kết quả xa xa ra ngoài bọn họ dự liệu, bọn họ nhìn thấy, dĩ nhiên là một U Minh Vũ Đế cả người vết thương đầy rẫy.
Tuy trên người Diệp Huyền cùng Kim Lân cũng khá chật vật, dính máu tươi, nhưng so với U Minh Vũ Đế biến thành bản thể, toàn thân cháy đen, ngay cả tua vòi cũng đứt đoạn mất ba cái, Kim Lân cùng Diệp Huyền thực sự là tốt hơn quá nhiều.
- Ta...
Đối mặt Hư Không Pháp Vương nghi vấn, U Minh Vũ Đế hé miệng, nhưng á khẩu không trả lời được, nửa ngày nói không ra lời.
Sự tình sỉ nhục như thế này, để hắn làm sao giải thích?
- Hừ, các ngươi tới còn nói nhảm gì đó, hai tiểu tử này bổn Đế đã giáo huấn gần đủ rồi, chỉ cần các ngươi trực tiếp bắt liền có thể.
Cuối cùng, U Minh Vũ Đế chỉ có thể quát lạnh một tiếng, đem đầu mâu chỉ về Kim Lân cùng Diệp Huyền.
- Hai tiểu tử Yêu tộc, không quan tâm các ngươi đến Vô Tận Hải có mục đích gì, dám giết người Chấp Pháp điện ta, coi như Thiên Vương lão tử cũng cứu không được các ngươi.
Hư Không Pháp Vương cười lạnh một tiếng, trên thân hình cao lớn, tỏa ra uy thế kinh người, đồng thời trên đỉnh đầu, Cửu Tinh Không Gian Võ Hồn hiện lên, phảng phất như một hố đen, triệt để bao phủ vùng thế giới này lại.
Hư Không Pháp Vương biết rõ thực lực của Diệp Huyền cùng Kim Lân, hai Yêu tộc này tuyệt đối không thể dùng lẽ thường để phán đoán, dáng dấp thê thảm của U Minh Vũ Đế không cần hỏi, liền biết là ở trên tay hai tiểu tử này bị thiệt thòi.
Vì lẽ đó vừa lên đến, Hư Không Pháp Vương liền không có bất kỳ bất cẩn, lĩnh vực tam trọng mạnh mẽ kết hợp Võ Hồn phong tỏa hư không, Huyền Nguyên Thủ Chưởng màu đen trực tiếp vồ bắt về phía Diệp Huyền.
- Ngạo Thiên Vũ Đế, ngươi tới đối phó một cái khác.
Hư Không Pháp Vương lạnh giọng quát lên.
- Vâng.
Ngạo Thiên Vũ Đế là một nam tử trung niên hình thể cực kỳ bá đạo, vác một thanh chiến đao, nghe được mệnh lệnh của Hư Không Pháp Vương, trực tiếp cười gằn nhìn về phía Kim Lân, ánh mắt mang theo một tia xem thường.
Bàn tay lớn vung ra, một chưởng ảnh thô bạo bao phủ Kim Lân lại.
Ở dưới công kích của Hư Không Pháp Vương, Diệp Huyền cảm giác Hư Không quanh thân mình hoàn toàn bị phong tỏa, có loại cảm giác không thể động đậy.
- Hư Không Pháp Vương này ở áo nghĩa không gian, dĩ nhiên tu luyện đến mức độ này.
Trong lòng Diệp Huyền thất kinh, lại một lần nữa thôi thúc Ngưng Chân Bí Thuật, ánh kiếm khủng bố bắn mạnh ra, phảng phất như một thanh thông thiên lợi kiếm, bổ nứt ra Huyền Nguyên Thủ Chưởng của Hư Không Pháp Vương.
Ba lần triển khai Ngưng Chân Bí Thuật, Diệp Huyền cảm giác Huyền Nguyên trong cơ thể đã tiêu hao rất nhiều, có loại cảm giác vô lực.
Nhưng hắn nhất định phải làm như thế, bằng không một khi bị Hư Không Pháp Vương bắt giữ, hắn ngay cả cơ hội giãy dụa cũng không có.
Bình luận facebook