• ĐỔI TÊN MIỀN VIETWRITER.PRO SANG vietwriter.co TỪ NGÀY 18/11

New Tôn Đế Chí Cao Vô Thượng (2 Viewers)

  • Chương 1636-1640

Chương 1636 Ngưng Chân Bí Thuật (2)

Cuồng Ngục Vũ Đế quay người ngăn trở lợi trảo màu vàng của Hạ Vũ Tôn, cười ha ha, ma uy ngập trời bốc lên, Võ Hồn dập dờn ra tầng tầng Võ Hồn gợn sóng kinh người, trong nháy mắt oanh nát hư không bốn phía.

- Hả? Là Cuồng Ngục Vũ Đế cùng người đeo mặt nạ thần bí kia, bọn họ chiến đấu quả nhiên còn không kết thúc.

Diệp Huyền ở thời điểm Cuồng Ngục Vũ Đế chưa xuất thủ, cũng đã nhận biết được biến hóa giữa bầu trời, lập tức liền nhìn thấy chưởng ấn cực lớn của Cuồng Ngục Vũ Đế nghiền ép xuống hắn, lực lượng không gian kia trực tiếp phong tỏa hết thảy hư không quanh người hắn, khí tức kinh khủng chưa bay xuống, cũng đã ép hắn thở không được.

- Muốn ép chết ta như con kiến? Vậy hãy để cho ta nhìn Vũ Đế tam trọng, thực lực đến tột cùng đáng sợ đến mức nào?

Dưới cự chưởng, chiến ý của Diệp Huyền sôi trào, thân thể không lùi mà tiến tới, trong tròng mắt hắn tuôn ra một đoàn ánh sáng chói mắt, một kiếm bổ về phía bàn tay.

Một ánh chớp thô to xuất hiện ở trong thiên địa, một tiếng vang ầm ầm chém ở trên chưởng ấn, nhưng kiếm khí làm cho cường giả như Tả Đồng Vũ Đế không dám liều mạng, dĩ nhiên chỉ ở trên bàn tay màu đen kia bổ ra một vết nứt nhỏ bé.

Hắc khí lưu chuyển, chưởng ấn tiếp tục nghiền ép xuống, trung tâm chưởng ấn bị đánh ra vết nứt tùy theo nối liền, một chút cũng không thấy dấu vết.

- Đây chính là thực lực của Vũ Đế tam trọng sao? Ta liền không tin, thiếu gia ta ngay cả một Huyền Nguyên Thủ Chưởng cũng phách không ra!

Thấy một chiêu kiếm của mình, vẻn vẹn ở trên bàn tay kia bổ ra một vết nứt, trong lòng Diệp Huyền giật nảy cả mình, nhưng hắn cũng không hoảng loạn, lần thứ hai vận chuyển Huyền Nguyên trong cơ thể, điên cuồng đưa vào Tài Quyết Chi Kiếm.

- Ngưng Chân Bí Thuật!

Đồng thời Diệp Huyền vận dụng Ngưng Chân Bí Thuật mà trước đây không lâu từ Hoang Thiên Tháp lấy được kia.

Ngưng Chân Bí Thuật, có thể tăng lên một cấp bậc tu vi, lấy tu vi của Diệp Huyền bây giờ, lại tăng Huyền Nguyên lên một cấp bậc, không hẳn không thể phá tan Huyền Nguyên cự chưởng của Cuồng Ngục Vũ Đế.

Vù!

Nhưng khiến Diệp Huyền khiếp sợ chính là, khi Huyền Nguyên của hắn trải qua Ngưng Chân Bí Thuật tinh luyện tràn vào Tài Quyết Chi Kiếm, Tài Quyết Chi Kiếm như phát sinh một loại dị biến nào đó, giống như trong nháy mắt kích hoạt, từng đạo từng đạo phù văn màu xanh lam ở trên kiếm thể lưu chuyển, có một loại khí tức khiến Diệp Huyền cũng cảm thấy khiếp đảm từ bên trong tràn ngập ra.

Trên bầu trời, một đạo lôi vân đột nhiên hình thành, trong lôi vân điện quang phun trào, phát sinh nổ vang ầm ầm, toàn bộ thiên địa, đều đầy rẫy một luồng sấm sét bạo loạn.

- Chít chít!

Tiểu Tử Điêu vẫn ở trong túi linh sủng ngủ say như chết tựa hồ cũng bị cỗ lôi điện chi lực này làm cho thức tỉnh, phút chốc xuất hiện ở trên bả vai Diệp Huyền, nó xoay tròn mắt nhỏ nhìn chằm chằm Diệp Huyền, thật giống như bị tu vi của Diệp Huyền dọa sợ hết hồn, chợt nó nhìn thấy sấm sét giữa bầu trời, lập tức hưng phấn khua tay múa chân, vèo một cái lướt vào bầu trời.

- Tiểu Tử Điêu, cẩn thận!

Diệp Huyền sợ hết hồn, Cuồng Ngục Vũ Đế công kích đáng sợ như thế, Tiểu Tử Điêu đừng không cẩn thận bị một cái tát đập chết a.

Lo lắng Tiểu Tử Điêu có việc, thời khắc mấu chốt Diệp Huyền vội vàng bổ ra một chiêu kiếm, một ánh kiếm thông thiên màu xanh lam trong nháy mắt tràn ngập toàn bộ thiên địa, ánh kiếm kia lóng lánh, lập tức đánh tan Huyền Nguyên Thủ Chưởng của Cuồng Ngục Vũ Đế, lộ ra bầu trời bị lôi vân bao phủ.

Chỗ ánh kiếm đi qua, hư không nứt ra một lỗ thủng cực lớn, từng đạo từng đạo không gian loạn lưu hiện ra ở trước mặt mọi người.

Toàn bộ quá trình nói dài lâu, kì thực ở trong chớp mắt.

Diệp Huyền một kiếm chưa thành công, kiếm thứ hai lại ra, trong nháy mắt phá tan Huyền Nguyên Thủ Chưởng của Cuồng Ngục Vũ Đế, uy lực kinh người.

Tình cảnh này, trong nháy mắt làm tất cả mọi người ở đây kinh ngạc đến ngây người.

Bao quát Hạ Vũ Tôn cùng Cuồng Ngục Vũ Đế, mỗi cái trợn mắt ngoác mồm, vẻ mặt khó có thể tin.

- Huyền Nguyên Thủ Chưởng của ta lại bị tiểu tử này một kiếm bổ ra, sao có thể có chuyện đó?

Coi như là tận mắt nhìn thấy, giờ khắc này trong lòng Cuồng Ngục Vũ Đế vẫn còn có chút khó có thể tin.

- Một chiêu kiếm thật mạnh, đủ để uy hiếp đến Vũ Đế tam trọng, tu vi của người này mới cửu giai nhất trọng a?

Lão giả mang mặc nạ ánh mắt đồng dạng ngưng lại, đối với thân phận của Diệp Huyền càng hiếu kỳ:

- Người này đến tột cùng là người nào? Có thể để Vô Lượng Sơn Cuồng Ngục Vũ Đế tự mình truy sát, hơn nữa nghe ngữ khí của Cuồng Ngục Vũ Đế, tựa hồ hắn cho rằng người này cùng ta có quan hệ?

Hai người bọn họ chấn động, nhưng trong lòng Diệp Huyền làm sao cũng không cao hứng nổi.

Bởi vì hắn phát hiện sau khi bổ ra chiêu kiếm này, Huyền Nguyên trong cơ thể nguyên bản cực kỳ dồi dào, lập tức tiêu hao một phần tư.

Huyền Nguyên trong cơ thể Cửu Thiên Vũ Đế hồn hậu, hầu như là vô cùng vô tận, nhưng thi triển Ngưng Chân Bí Thuật này, tiêu hao lại to lớn như thế?

Nói cách khác, nếu như hắn lại giống như vừa nãy ra tay toàn lực, chỉ cần ba bốn kiếm, Huyền Nguyên trong cơ thể hắn sẽ rỗng tuếch, tốc độ tiêu hao như thế, cho dù là đan dược cửu giai cũng không kịp bổ sung a.

Một khi Huyền Nguyên tiêu hao hầu như không còn, vậy hắn liền chỉ có thể mặc người xâu xé.

- Ngưng Chân Bí Thuật này uy lực mạnh thì có mạnh, nhưng mà không thể dùng nhiều, tiêu hao thực sự là quá đáng sợ.

Giải trừ Ngưng Chân Bí Thuật vận chuyển, Diệp Huyền tập trung chú ý đến trên người Cuồng Ngục Vũ Đế, Băng Hỏa Song Bạo triển khai ra ngoài.

Đến mà không về là bất lịch sự, loại sự tình vô lễ này Diệp Huyền là chắc chắn sẽ không làm.

Hồn lực mạnh mẽ xung kích, trực tiếp ở trên linh hồn của Cuồng Ngục Vũ Đế nổ tung.

- Đây là món đồ quỷ quái gì?

Băng Hỏa Song Bạo của Diệp Huyền, mặc dù không cách nào mang đến thương tổn trí mạng cho Cuồng Ngục Vũ Đế, nhưng cũng khiến đầu óc của hắn đau xót, Huyền Nguyên trong cơ thể vận chuyển cứng lại, vội vàng thôi thúc Hư Vô Võ Hồn tiến hành trấn áp.

Hắn vừa sơ sẩy, ngay lập tức bị Hạ Vũ Tôn ở một bên nắm lấy cơ hội.

Xé tan!

Lợi trảo xé rách trời cao, ở trên người Cuồng Ngục Vũ Đế lưu lại hai vết thương, máu tươi dâng trào lên.

- Long Giáp hóa thân, quả nhiên là người của Đông Lăng Hạ gia?

Diệp Huyền nhìn thấy lợi trảo màu vàng của lão giả, trong lòng không khỏi hơi động.
Chương 1637 Kim Lân đến

- Đáng ghét, ngày hôm nay các ngươi đều phải chết.

Cuồng Ngục Vũ Đế kích ra chân nộ, dằn vặt nửa ngày không những không thể giết chết đám người Diệp Huyền, trái lại bên mình vẫn lạc hai Vũ Đế, hơn nữa chính hắn còn bị thương, chuyện này quả thật là vô cùng nhục nhã.

- Diệp thiếu.

Đúng lúc này, tiếng hét ầm ầm đột nhiên ở chân trời vang lên, một tiếng vang ầm ầm, xa xa phía chân trời, đột nhiên sáng lên vài đạo ánh sáng chói mắt, tùy theo một luồng yêu uy ngập trời ầm ầm bao phủ tới.

Yêu uy kia như mây đen ở chân trời, che trời tế nhật, dưới yêu vân, mấy con Yêu thú khí thế bàng bạc đang nhanh chóng tới, trong đó ở trung ương nhất, là một con Huyền thú toàn thân màu vàng, như Kỳ Lân, nhưng mọc ra một đôi cánh quái dị màu vàng.

Ánh mắt của nó trừng tròn xoe, thân thể vẫn còn ở bên ngoài ngàn dặm, nhưng ầm ầm gầm hét lên:

- Huyền Diệp điện hạ, không cần sợ hãi, lão Kim ta đến vậy, mụ nội nó, tên nào dám ra tay với Huyền Diệp điện hạ, lão Kim ta đuổi tới chân trời góc biển, Vũ Trụ Hồng Hoang, cũng phải chém hắn thành muôn mảnh, khảo thành thịt viên, lại vẩy lên hồ tiêu ăn đi.

Kim Lân gầm lên, vang vọng thiên địa, cực kỳ thô bạo.

Yêu vân ngập trời, tựa hồ tôn lên lời nói của nó, điên cuồng phun trào.

- Yêu tộc, là Yêu tộc ở Vô Tận sơn mạch.

Trong lòng Cuồng Ngục Vũ Đế đột nhiên cả kinh, hắn đột nhiên nghĩ đến lúc trước Tả Đồng Vũ Đế truyền về tình báo, thì có báo cáo Diệp Huyền làm sao chạy trốn Hỗn Loạn Chi Thành Đấu Vũ Hội, tựa hồ chính là cùng Yêu tộc ở Xích Phong sơn mạch liên thủ, lúc này mới chém giết Tử Đao Vũ Đế, bình yên thoát thân.

Bây giờ hắn đang đuổi giết Diệp Huyền, dĩ nhiên lại có Yêu tộc ra tay, điều này làm cho trong lòng Cuồng Ngục Vũ Đế đột nhiên cả kinh.

- Chẳng trách năm đó sau khi Đông Lăng Hạ gia bị diệt tộc, dư nghiệt còn lại chúng ta tìm khắp cả toàn bộ đại lục cũng không phát hiện tung tích, hóa ra là cùng Yêu tộc ở Vô Tận sơn mạch liên thủ.

Nếu như Yêu tộc ở Vô Tận sơn mạch cũng nhúng tay, vậy chuyện này liền phiền phức, trên Thiên Huyền đại lục, tuy Nhân tộc chiếm cứ phần lớn cương vực, ở trong mỗi sơn mạch săn giết Yêu thú, thế nhưng Yêu tộc tuyệt đối là lực lượng đáng sợ không cho lơ là ở trên đại lục, cường đại đến ngay cả Huyền Vực cũng không dám công nhiên là địch, mà là ký kết thỏa thuận hòa bình.

- Không được, nếu như Hạ gia thật cùng Yêu tộc liên thủ, vậy tình cảnh của ta bây giờ liền nguy hiểm.

Vốn Cuồng Ngục Vũ Đế ở dưới tức giận còn muốn liều mạng đánh giết Hạ Vũ Tôn cùng Diệp Huyền, nhưng Kim Lân xuất hiện, trong lòng hắn lập tức hoảng hồn.

Hết cách rồi, nơi này cách Vô Tận sơn mạch quá gần, tuy mấy con Yêu thú trước mắt thực lực tựa hồ không phải quá mạnh, nhưng một khi mấy cự phách trong Vô Tận sơn mạch kia đến đây, mình lại muốn trốn chỉ sợ cũng không có cơ hội.

- Hạ Vũ Tôn, Huyền Diệp, các ngươi dĩ nhiên cấu kết Yêu tộc ở Vô Tận sơn mạch, phản bội Nhân tộc, quả thực là nhân thần cộng phẫn, thiên địa bất dung, việc này ta tất sẽ bẩm báo Thánh Thành, tập nã bọn ngươi quy án.

Thân thể Cuồng Ngục Vũ Đế chấn động, đột nhiên trốn vào hư không, đồng thời phun ra một ngụm tinh huyết, tinh huyết thiêu đốt, trên người hắn sáng lên cầu vồng óng ánh, dĩ nhiên dùng phương pháp huyết độn, chớp mắt ngàn dặm, liền biến mất ở phía chân trời.

Cuồng Ngục Vũ Đế lại bị doạ đi.

Ầm!

Cuồng Ngục Vũ Đế mới vừa đi, dưới yêu uy vô biên, mấy con Yêu tộc Yêu Đế liền giáng lâm xuống, trong nháy mắt đi tới trước mặt Diệp Huyền.

- Diệp thiếu, lão Kim ta tới chậm, điện hạ ngươi không sao chứ? Ta nghe thủ hạ Hoàng Phủ Tú Minh của ngươi nói, có người đang đuổi giết ngươi? Ngươi có sao không? Ngươi yên tâm, có lão Kim ta ở đây, bảo đảm đánh hắn ngay cả cha mẹ cũng nhận không ra.

Kim Lân nhìn thấy Diệp Huyền, thần tình kích động như nhìn thấy cha mẹ, trong miệng bùm bùm nói ra một đống lớn, sau đó hai con ngươi màu vàng óng bỗng dưng tập trung Hạ Vũ Tôn:

- Chúng yêu, vây quanh lão quỷ này cho ta, dám động thủ với điện hạ của lão Kim ta, quả thực là chán sống.

Kim Lân ra lệnh một tiếng, vèo vèo vèo, mấy con Yêu Đế bên người hắn lập tức vây quanh Hạ Vũ Tôn, mấy con Yêu Đế toả ra khí tức ngập trời, dĩ nhiên tất cả đều là Yêu Đế nhị trọng, xem ra Kim Lân ở trong Vô Tận sơn mạch lăn lộn cũng không tệ lắm a.

Hạ Vũ Tôn vốn chẳng muốn dính líu tới những thứ này, đang chuẩn bị xoay người rời đi, nhưng nghe được Kim Lân nói đến Hoàng Phủ Tú Minh, ánh mắt của hắn đột nhiên ngưng lại, lạnh lùng nói:

- Hoàng Phủ Tú Minh, các ngươi nói chính là Lam Quang học viện Hoàng Phủ Tú Minh?

Khí thế ngập trời tràn ngập, mang theo một luồng Long uy nhàn nhạt.

- Ta sát, trên người ngươi lại còn có khí tức của Yêu tộc chúng ta? Nhân yêu đáng chết này, sẽ không phải là đời sau của Yêu tộc chứ?

Kim Lân nhíu mày nói:

- Coi như là đời sau của Yêu tộc ta cũng vô dụng, dám động thủ với Huyền Diệp điện hạ, vậy thì phải có giác ngộ bị đánh.

- Làm càn.

Sau lưng Hạ Vũ Tôn hiện ra một con Cự Long màu vàng, áp lực ngập trời thả ra ngoài, khí tức Vũ Đế tam trọng lập tức bao phủ, mấy tên Yêu Đế nhị trọng kia từng cái từng cái hoàn toàn biến sắc.

Hạ Vũ Tôn thủ thế chờ đợi, nhưng vẫn không ra tay, hắn biết vài tên Yêu Đế trước mặt này đều là đến từ Vô Tận sơn mạch, khí tức trên người Yêu thú màu vàng kia mới Yêu Hoàng đỉnh phong, nhưng có thể hiệu lệnh Yêu Đế nhị trọng, có thể thấy được lai lịch không phải bình thường, hiện tại Hạ gia từ lâu diệt tộc, mình cũng như chó mất chủ, Hạ Vũ Tôn không muốn gây chuyện, bằng không hắn đã sớm cho đám người Kim Lân một bài học.

- Nói cho ta, các ngươi nói Hoàng Phủ Tú Minh kia, đến cùng có phải là Lam Quang học viện Hoàng Phủ Tú Minh không?

- Kêu gào cái gì, còn dám ở trước mặt lão Kim ta sái uy phong, một Vũ Đế tam trọng, thật sự coi mình vô địch thiên hạ sao?

Kim Lân hùng hùng hổ hổ, còn muốn nói điều gì, lại bị Diệp Huyền nhẹ nhàng đánh gãy.

- Các hạ là Hạ Vũ Tôn?

Năm đó thời điểm Diệp Huyền đi Đông Lăng Hạ gia trộm cắp máu của Chân Long, liền nghe nói qua tên tuổi của Hạ Vũ Tôn, bất quá khi đó hắn còn chỉ là một tên Hạ gia Nguyên Lão, tu vi ở cửu giai nhất trọng, bởi vậy trong kế hoạch trộm cắp của Diệp Huyền, vẫn chưa để Hạ Vũ Tôn ở trong lòng.

Không ngờ trăm năm qua đi, năm đó một tên Nguyên Lão của Hạ gia, bây giờ đã là cự phách tam trọng.
Chương 1638 Gia tộc tin tức (1)

- Không sai, ta chính là Hạ Vũ Tôn, các hạ là ai?

Diệp Huyền không hề trả lời, mà hỏi:

- Nghe nói Hạ gia các ngươi ở hơn năm mươi năm trước đã bị diệt, các hạ qua nhiều năm như vậy vẫn ở Thanh Hoa Vực?

Hạ Vũ Tôn nheo mắt lại, lạnh lùng nói:

- Việc này có liên quan gì tới ngươi? Vừa nãy Huyền Thú này nói tới Hoàng Phủ Tú Minh, đến tột cùng có phải là Lam Quang học viện Hoàng Phủ Tú Minh không?

- Ngươi tìm Hoàng Phủ Tú Minh, là vì Hạ Thất Tịch a?

Tuy Hạ Vũ Tôn mang theo mặt nạ, nhưng Diệp Huyền vẫn có thể cảm giác được rõ ràng sắc mặt của đối phương đột nhiên thay đổi, quát lên:

- Ngươi đến cùng là ai?

Một luồng sát khí khủng bố, đột nhiên từ trên người Hạ Vũ Tôn tỏ khắp, lĩnh vực của Vũ Đế tam trọng trong nháy mắt phóng thích ra, bao phủ lại phạm vi trăm dặm.

Ở dưới lĩnh vực của Hạ Vũ Tôn, mấy tên Yêu Đế vây nhốt hắn từng cái từng cái mặt lộ vẻ ngơ ngác, cảm giác bản thân cùng không gian chung quanh mất đi liên hệ, ngược lại là Kim Lân cùng Diệp Huyền vẻ mặt vẫn lạnh nhạt như cũ, không hề bị lay động.

- Nói như vậy, nhiều năm như vậy Hạ gia ngươi nên ẩn giấu ở Thiên Kim Quốc a?

Diệp Huyền nói, khiến cho trong lòng Hạ Vũ Tôn kinh hãi, một tia sát cơ nồng nặc, từ đáy lòng hắn triệt để thăng vọt lên.

Ầm!

Uy thế đáng sợ của Vũ Đế tam trọng tỏ khắp, một Cự Long hư ảnh bá đạo hiện lên ở trong thiên địa, lạnh lùng nhìn chăm chú đám người Diệp Huyền.

- Nếu các hạ không cho lão phu một đáp án thoả mãn, cho dù truy sát đến chân trời góc biển, lão phu cũng phải chém giết bọn ngươi.

Hạ Vũ Tôn lớn tiếng quát lên, sát cơ lạnh lẽo.

Người này chính là gia gia của Hạ Thất Tịch, Thiên Kim Quốc Hạ gia lão tổ.

Năm đó Đông Lăng Hạ gia ở trong một đêm bị diệt, chỉ có rất ít mấy người chạy ra, mà Hạ Vũ Tôn trọng thương là tu vi cao nhất trong mọi người.

Vì tránh thoát Thánh Thành Chấp Pháp điện cùng Vô Lượng Sơn truy sát, bọn họ một đường điên cuồng thoát đi trung tâm đại lục, cuối cùng ẩn giấu ở mười ba quốc liên minh.

Mấy chục năm qua, Hạ gia đã ở Thiên Kim Quốc mọc rễ nẩy mầm, trở thành Thiên Kim Quốc đệ nhất gia tộc, vì bảo vệ Hạ gia không bị diệt, trừ năm đó Đông Lăng Hạ gia trốn ra mấy lão tổ, cũng vài người trẻ tuổi sau đó cưới vợ sinh sôi hậu đại, hầu như không có một người biết chuyện của Đông Lăng Hạ gia.

Không ngờ, bây giờ Diệp Huyền lập tức nói phá Thiên Kim Quốc Hạ gia, điều này làm cho Hạ Vũ Tôn làm sao không kinh hãi? Nếu như tin tức này bị truyền tới Huyền Vực cùng Vô Lượng Sơn, Hạ gia hắn sẽ hoàn toàn bị diệt, không một may mắn sống sót.

Lúc này Hạ Vũ Tôn, thậm chí so với thời điểm đối mặt Cuồng Ngục Vũ Đế còn như gặp đại địch, Chân Long huyết trong cơ thể chảy xuôi, mang theo Long uy mơ hồ phóng thích, kết hợp tu vi Vũ Đế tam trọng, triệt để đông lại hư không trong phạm vi mấy trăm dặm, trấn áp tất cả.

Kim Lân mang đến vài tên cường giả Yêu Đế nhị trọng, từng cái từng cái ánh mắt hoảng hốt, ở dưới khí tức của Hạ Vũ Tôn chèn ép, chỉ cảm thấy khó thở, Yêu nguyên trong cơ thể vận chuyển có chút ngưng trệ.

- Ta nói cái tên nhà ngươi, đừng luôn nắm khí tức con giun kia ra làm chúng ta sợ, lời nói không êm tai, coi như tổ tiên các ngươi nhìn thấy lão Kim ta, cũng phải kêu một tiếng Kim gia a.

Trên người Kim Lân đột nhiên thả ra một luồng uy thế khủng bố, uy thế này phảng phất như đến từ hồng hoang viễn cổ, trong nháy mắt phá hủy Long uy của Hạ Vũ Tôn không còn một mống, vài tên Yêu Đế nhị trọng chỉ cảm thấy trên người buông lỏng, miệng lớn thở hổn hển, từng cái từng cái sợ hãi không thôi.

Hạ Vũ Tôn biến sắc, hắn vẫn là lần thứ nhất nhìn thấy Yêu tộc đối với Chân Long huyết thống của Hạ gia hắn không uý kỵ tí nào, Huyền Nguyên cửu giai tam trọng vận chuyển, vừa mới chuẩn bị tăng lên khí thế, Diệp Huyền ở một bên đột nhiên lạnh nhạt nói:

- Hạ Vũ Tôn, ngươi không cần quá sốt sắng, ngươi và ta trong lúc đó, là bằng hữu không phải địch.

- Lời ấy nghĩa là sao?

- Mục đích ngươi hỏi Hoàng Phủ Tú Minh, hẳn là muốn tìm Hạ Thất Tịch, ta có thể nói cho ngươi, hiện tại Hạ Thất Tịch rất an toàn.

- Ngươi biết nàng ở nơi nào?

Sở dĩ Hạ Vũ Tôn mạo hiểm rời Thiên Kim Quốc, đi tới Thanh Hoa Vực, mục đích chính là vì tìm kiếm tung tích của tôn nữ Hạ Thất Tịch.

Năm đó hắn để Hạ Thất Tịch đi tới Lam Quang học viện, chỉ là vì để cho nàng được rèn luyện, không ngờ chờ hắn qua một thời gian ngắn đến Mộng Cảnh Bình Nguyên tìm hiểu tin tức, lại biết được Vô Lượng Sơn đã đánh hạ Mộng Cảnh Bình Nguyên, chiếm cứ Lam Quang học viện.

Trong lòng hắn kinh nộ lo lắng chỉ có thể ở trong bóng tối tìm hiểu tung tích của Hạ Thất Tịch, đáng tiếc mấy năm qua không hề có tin tức, hắn một mực lại không thể lộ diện, chỉ có thể ẩn giấu ở Thanh Hoa Vực.

Bây giờ từ trong miệng Diệp Huyền biết được Hạ Thất Tịch còn sống, để hắn làm sao không kích động.

- Đương nhiên biết, có điều vị trí hiện tại của nàng, ta vẫn chưa thể nói cho ngươi.

Hiện tại Hạ Thất Tịch ngay ở Thiên Đô Phủ, nhưng Thiên Đô Phủ là đại bản doanh của Diệp Huyền hiện nay, trước khi không có xác định bộ mặt thật của Hạ Vũ Tôn, Thiên Đô Phủ tự nhiên không có thể tùy ý báo cho Hạ Vũ Tôn, bằng không một khi tin tức để lộ, đám người Tô Tú Nhất chắc chắn đối mặt tai ương ngập đầu.

- Ngươi muốn làm sao mới có thể nói cho ta biết Thất Tịch ở nơi nào?

Lúc này Hạ Vũ Tôn đã hoàn toàn thu lại khí tức, lo lắng nhìn Diệp Huyền.

- Nếu như ngươi thực sự là gia gia của Hạ Thất Tịch, như vậy ngươi hẳn nghe nói qua ta, năm đó sau Phù Quang đại hội, ta đã cho Hạ Thất Tịch một ít đan dược...

- Đan dược? Ngươi là nói Tông Nguyên Đan, ngươi là... Diệp Huyền!

Năm đó sau Phù Quang bí cảnh, Thất Tịch xác thực được một chút đan dược, mà những đan dược kia chính là thiên tài số một của Lưu Vân quốc Diệp Huyền đưa cho, lúc đó Huyền Cơ Tông Cuồng Phong trưởng lão muốn xuống tay với Diệp Huyền, Hạ Thất Tịch mang theo đám người Chúc Thiên Lam đến bái phỏng Hạ Vũ Tôn, để Hạ Vũ Tôn ra tay

Bây giờ nghe được Diệp Huyền nói, Hạ Vũ Tôn lập tức nhớ tới tình cảnh lúc đó, hắn không khỏi chấn động nhìn Diệp Huyền.

Thiếu niên trước mắt này, là thiên tài số một Diệp Huyền của Lưu Vân quốc năm đó?

Năm đó tuy Diệp Huyền thu được quán quân của Phù Quang đại hội, nhưng chỉ là một tên Võ Sư mà thôi, bây giờ ngăn ngắn mấy năm, người này đã trở thành Vũ Đế nhất trọng, chuyện này...
Chương 1639 Gia tộc tin tức (2)

Hạ Vũ Tôn chỉ cảm thấy đại não say xe, trong lòng giống như cuốn lên sóng to gió lớn.

Hắn tốt xấu gì cũng là Vũ Đế tam trọng, Hạ gia Nguyên Lão, trong thiên hạ thiên tài gì chưa từng thấy? Thánh Thành Thánh tử, thiếu chủ các đại tông môn cùng thế lực, Thần Đô thần tử, người nào không phải thiên tài tiếng tăm lừng lẫy thiên hạ, nhưng so sánh với Diệp Huyền, thật giống như gà đất cùng Chân Long, khác biệt lớn như vậy.

Vũ Đế nhất trọng hơn hai mươi tuổi, thời đại viễn cổ không biết ra sao, nhưng hơn vạn năm qua, cho dù là Thiên Linh lão nhân ở một vạn năm trước sáng lập Lăng Thiên tông, Hiên Viên Đại đế năm ngàn năm trước khai sáng Xích Nguyệt đế quốc, Lăng Ba nữ đế ba ngàn năm trước thành lập Phiêu Miểu cung, lúc còn trẻ cũng không có nghịch thiên như người này a?

- Không sai, ta chính là Diệp Huyền, lúc trước thời điểm Vô Lượng Sơn đánh hạ Lam Quang học viện, Hạ Thất Tịch cùng chúng ta đi tới Đông Vực Thiên Đô Phủ, hiện tại nàng cũng đang ở nơi đó tu luyện, nếu ngươi muốn tìm nàng, có thể đi Thiên Đô Phủ Huyền Quang Các.

Thấy Hạ Vũ Tôn nói ra năm đó mình cho Hạ Thất Tịch đan dược, Diệp Huyền rốt cục nghiệm chứng được thân phận của Hạ Vũ Tôn, không chút do dự liền nói ra vị trí của Hạ Thất Tịch.

- Thiên Đô Phủ sao? Ta biết rồi, đa tạ Diệp... tiểu hữu báo cho.

- Dễ như ăn cháo.

Diệp Huyền cười cợt, đón lấy lại cùng Hạ Vũ Tôn tán gẫu một vài thứ, cũng hỏi thăm sự tình mười ba quốc liên minh một chút.

Mấy năm trước, Huyền Cơ Tông Cuồng Phong trưởng lão phái người lẻn vào mười ba quốc liên minh Phù Quang bí cảnh, Diệp Huyền bị ép rời mười ba quốc liên minh, trong chớp mắt, gần mười năm thời gian cũng sắp qua rồi.

Mấy năm qua, Diệp Huyền chưa về Lưu Vân quốc, bỗng nhiên trong lúc đó, hắn đột nhiên có chút nhớ nhà.

Không biết phụ thân, gia gia có khỏe hay không.

- Sự tình Lưu Vân quốc, ta quan tâm không phải rất nhiều, có điều Diệp gia ngươi có người nói đã trở thành Lưu Vân quốc đệ nhất gia tộc, gia gia ngươi Diệp Phách Thiên cùng phụ thân ngươi Diệp Triển Vân, cũng đã đột phá Vũ Vương, trở thành cao thủ hàng đầu của mười ba quốc liên minh.

Năm đó lúc Diệp Huyền rời đi, lưu lại cho Lưu Vân quốc cùng đám người Chúc Thiên Lam không ít công pháp, hồn quyết, bí tịch, tuy những công pháp bí tịch kia đối với Diệp Huyền mà nói không đáng nhắc tới, nhưng cũng trong bóng tối để thực lực toàn bộ mười ba quốc liên minh tăng lên một bậc.

Còn phụ thân và gia gia đột phá Vũ Vương, Diệp Huyền ngoại trừ có chút bất ngờ, ngược lại cũng không tính quá mức kinh ngạc.

Dù sao năm đó hắn lưu lại cho Diệp gia là Huyền phẩm công pháp Vô Song Địa Diệt Công, thích hợp Đại Địa Võ Hồn tu luyện nhất.

Lấy thực lực của phụ thân và gia gia, đã nhiều năm như vậy, tu luyện tới Vũ Vương cũng không tính là sự tình quá mức bất ngờ gì.

- Đáng tiếc hiện tại ta còn phải đi Vô Tận Hải một chuyến, Dao Nguyệt ở Vô Tận Hải biến mất nhiều năm như vậy, không biết tin tức về nàng, lòng ta khó yên, hơn nữa hiện tại ta đang bị Vô Lượng Sơn nhìn chằm chằm, vẫn là cẩn thận một ít cho thỏa đáng.

Diệp Huyền ở trong bóng tối quyết định chủ ý, chờ đi tới Vô Tận Hải trở về, nhất định phải về mười ba quốc liên minh

- Đúng rồi, Hạ Vũ Tôn, năm đó Đông Lăng Hạ gia làm sao lại đắc tội Vô Lượng Sơn cùng Thánh Thành Chấp Pháp điện?

Diệp Huyền quan tâm nhất, vẫn là Đông Lăng Hạ gia diệt vong.

- Làm sao ngươi biết tiêu diệt Đông Lăng Hạ gia ta chính là Vô Lượng Sơn cùng Thánh Thành Chấp Pháp điện?

Hạ Vũ Tôn cả kinh, hắn tựa hồ không cùng Diệp Huyền nói những chuyện này a.

- Việc này, là ta từ Thính Thiên Các thăm dò được.

- Thính Thiên Các?

Hạ Vũ Tôn liếc mắt nhìn Diệp Huyền, đồng thời lại liếc nhìn Kim Lân một chút, không khỏi có chút do dự, thiếu niên xuất thân từ mười ba quốc liên minh kia, tựa hồ so với mình tưởng tượng còn muốn thần bí.

Thấy Hạ Vũ Tôn không nói lời nào, Diệp Huyền biết hắn đối với mình cảnh giác vẫn chưa bỏ đi, đang muốn làm sao mới có thể bỏ đi hắn cảnh giác.

Vèo vèo vèo!

Lúc này ba đạo lưu quang đột nhiên từ đằng xa bay lại.

- Diệp thiếu.

- Diệp thiếu, ngươi không sao chứ?

Ba đạo lưu quang còn chưa tới trước người Diệp Huyền, liền kích động hô lớn, chính là Hoàng Phủ Tú Minh, Huyết Kiếm Vũ Đế cùng Nhĩ gia.

- Tốc độ của ba người các ngươi cũng quá chậm đi? Đến giờ mới đến?

Kim Lân ở một bên rầm rì nói:

- Nếu như không phải lão Kim ta, Diệp thiếu hắn chỉ sợ đã nguy hiểm.

- Hóa ra là Kim Lân điện hạ, đa tạ Kim Lân điện hạ viện trợ.

Ba người Huyết Kiếm Vũ Đế vội vàng thi lễ với Kim Lân một cái.

Nguyên lai, trước đó đám người Hoàng Phủ Tú Minh tiến vào Vô Tận sơn mạch, không ngừng thâm nhập về phía trước, kết quả gặp phải Yêu tộc Yêu Đế, bọn họ liền dựa theo Diệp Huyền dặn dò nói ra Kim Lân, sau đó Kim Lân chạy tới, biết được Diệp Huyền đang bị người đuổi giết, liền lập tức mang theo vài tên Yêu tộc Yêu Đế chạy tới, mà tốc độ của bọn họ chậm, rơi vào mặt sau, vì lẽ đó giờ mới đến.

- Xem mấy người các ngươi, hoảng thành cái bộ dáng gì a, Diệp thiếu, ngươi nơi nào tìm đến mấy tên thủ hạ này a? Một chút cũng không có phong độ đại tướng, so với lão Kim ta kém quá nhiều nha.

Kim Lân ở bên người Diệp Huyền ngạo nghễ nói:

- Có lão Kim ta ra tay, chuyện gì không thể giải quyết. Vừa nãy Cuồng Ngục Vũ Đế gì kia, nhìn thấy lão Kim ta ra tay, nhất thời sợ đến tè ra quần, lập tức liền chạy mất, chà chà, nhiều năm như vậy, uy danh của lão Kim ta vẫn kinh thiên động địa bao nhiêu a!

Kim Lân dương dương tự đắc.

- Kim Lân, để mấy bằng hữu của ngươi rời đi trước a.

Diệp Huyền truyền âm cho Kim Lân, có vài tên Yêu tộc Yêu Đế kia ở đây, phía bên mình trò chuyện không quá ổn thỏa.

- Mấy người các ngươi, đi về trước đi.

Diệp Huyền dặn dò Kim Lân đương nhiên sẽ không thể không nghe, liền nhìn vài tên Yêu Đế nói.

- Kim Lân điện hạ, chuyện này...

- Này cái gì này, để cho các ngươi trở lại các ngươi nghe không hiểu sao, yên tâm đi, đồ vật lão Kim ta đáp ứng các ngươi sẽ không quên, còn nữa, nhớ nói với mấy vị cung chủ, lão Kim ta theo điện hạ ra ngoài đi dạo một chút, qua mấy ngày lại về Vô Tận sơn mạch.

- Vâng.

Vài tên Yêu Đế nhị trọng liếc nhìn đám người Diệp Huyền, chợt hóa thành mấy đạo lưu quang rời đi.

- Hạ Vũ Tôn, Kim Lân này là một con Huyền Thú ta đã từng thu phục, vị này chính là Huyền Vực Huyết Kiếm Vũ Đế, vị này chính là Hỗn Loạn Chi Thành Nhĩ gia, còn có vị này chính là Lam Quang học viện Hoàng Phủ Tú Minh viện trưởng.

Chờ sau khi vài tên Yêu Đế rời đi, Diệp Huyền lập tức giới thiệu cho Hạ Vũ Tôn.
Chương 1640 Hạ gia bí ẩn (1)

- Ngươi thu phục Yêu thú linh sủng?

Tất cả mọi người kinh ngạc nhìn về phía Diệp Huyền.

Tuy khí tức trên người Kim Lân chỉ có Yêu Hoàng đỉnh phong, nhưng vừa nãy hắn tùy ý mệnh lệnh mấy đại Yêu Đế nhị trọng, có thể thấy được trong Yêu tộc ở Vô Tận sơn mạch có địa vị cực kỳ cao.

Vì lẽ đó mặc dù Hạ Vũ Tôn biết thân phận của Diệp Huyền, nhưng đối với hắn vẫn có chút hoài nghi, dù sao ở trên đại lục, Nhân tộc cùng Yêu tộc có thể nói là tử địch, tuy trăm năm qua không có sinh tử đại chiến gì, nhưng hai tộc trong lúc đó cừu hận vẫn còn.

Diệp Huyền cùng đám người Kim Lân quan hệ thân mật như vậy, để Hạ Vũ Tôn không thể không hoài nghi Diệp Huyền cùng Yêu tộc có phải có cấu kết gì không, không chỉ hắn, ngay cả trong lòng đám người Hoàng Phủ Tú Minh cũng đều mơ hồ có ý nghĩ như thế.

Nhưng nếu như Kim Lân kia là Yêu thú linh sủng của Diệp Huyền, như vậy tất cả đều giải thích được.

Diệp Huyền cũng biết đám người Hạ Vũ Tôn nghi hoặc, lúc này mới nói:

- Kim Lân, lấy linh sủng khế ước ra xem một chút.

- Vâng, điện hạ.

Kim Lân không tình nguyện nói, đồng thời chỗ mi tâm đột nhiên sáng lên một đạo hoa văn phức tạp tối nghĩa, cùng Ngự Thú sư thường dùng linh sủng khế ước vô cùng tương tự.

- Mặc dù lão Kim ta là linh sủng của điện hạ, nhưng cũng là đại tướng số một dưới trướng của điện hạ, thân phận, địa vị không phải là các ngươi có thể so sánh.

Vì cứu vãn mặt mũi của mình, Kim Lân một bên thả ra linh sủng khế ước, một bên lẫm lẫm liệt liệt nói.

Lúc này Hạ Vũ Tôn mới triệt để yên tâm, đồng thời thất kinh nói:

- Nhìn thân phận của Kim Lân này, vô cùng có khả năng là hoàng tộc trong Vô Tận sơn mạch, không nghĩ tới bị Diệp Huyền nô dịch, hơn nữa Yêu tộc ở Vô Tận sơn mạch tựa hồ còn không biết chuyện này, thủ đoạn thật là làm người không thể khinh thường.

Hạ Vũ Tôn rất rõ ràng, nếu như Yêu tộc ở Vô Tận sơn mạch biết Kim Lân đã bị một Nhân loại nô dịch, là tuyệt đối sẽ không dễ dàng buông tha Diệp Huyền.

- Các hạ bây giờ có thể nói cho ta, năm đó Đông Lăng Hạ gia đến tột cùng phát sinh chuyện gì không?

- Tại sao ngươi muốn biết chuyện này?

Hạ Vũ Tôn không hiểu Diệp Huyền vì sao đối với chuyện của Đông Lăng Hạ gia mình hiếu kỳ như vậy.

- Ta hoài nghi sở dĩ Vô Lượng Sơn ra tay với Mộng Cảnh Bình Nguyên cùng Lam Quang học viện, nguyên nhân như năm đó diệt Đông Lăng Hạ gia ngươi, bởi vì Vô Lượng Sơn công chiếm Mộng Cảnh Bình Nguyên, mục đích chính là vì phá tan cấm địa của Lam Quang học viện, mà phong ấn lại cấm địa của Lam Quang học viện, là Cửu Cực Chân Long Ấn của Hạ gia ngươi.

- Chuyện này làm sao có thể?

Hạ Vũ Tôn đầu tiên là cả kinh, chợt bật thốt lên:

- Chân Long Ấn, là cường giả Hạ gia ta mới có thể bố trí, hơn nữa chỉ có nhân vật cấp bậc gia chủ mới được truyền thụ, còn Cửu Cực Chân Long Ấn, thuộc về phong ấn mạnh nhất trong Chân Long Ấn, coi như là Vũ Đế tam trọng bình thường cũng không thể bố trí, cho dù là các đời lão tổ của Hạ gia ta, cũng không phải tất cả mọi người đều có thể bày xuống phong ấn như vậy, ở Lam Quang học viện, tại sao có thể có Cửu Cực Chân Long Ấn tồn tại?

- Không tin, ngươi có thể theo ta đi nhìn một chút.

Diệp Huyền tựa hồ biết Hạ Vũ Tôn sẽ không tin tưởng, trực tiếp đề nghị.

- Đi!

Trong khiếp sợ, Hạ Vũ Tôn căn bản không nói nhảm nữa, một nhóm sáu người cấp tốc đi tới cấm địa của Lam Quang học viện.

Mấy canh giờ sau.

Đứng trước cấm địa của Lam Quang học viện, nhìn về phía Kim Long phong ấn, vẻ mặt của Hạ Vũ Tôn dại ra.

- Sao có thể có chuyện đó... Dĩ nhiên đúng là Cửu Cực Chân Long Ấn.

Thân là cường giả Hạ gia, khí tức kia là tuyệt đối sẽ không giả được, khí tức Chân Long trên vách đá, cùng Đông Lăng Hạ gia hắn giống nhau như đúc, nói cách khác bày xuống phong ấn này, tuyệt đối là cường giả đỉnh phong của Đông Lăng Hạ gia.

Diệp Huyền ở một bên nói:

- Lam Quang học viện thành lập ở hơn một ngàn năm trước, căn cứ ghi chép, cấm địa này chính là viện trưởng đầu tiên của Lam Quang học viện bố trí, người này rất có thể chính là thành viên của Đông Lăng Hạ gia ngươi, Vô Lượng Sơn chiếm cứ Mộng Cảnh Bình Nguyên, mục đích chính là vì đồ vật trong cấm địa này, chỉ có điều mấy năm qua, bọn họ vẫn không có tìm được biện pháp mở ra phong ấn, vì lẽ đó ta mới muốn biết, Đông Lăng hạ gia ngươi năm đó vì sao lại bị Thánh Thành Chấp Pháp điện tiêu diệt?

- Kỳ thực chuyện này, ta hiểu rõ cũng không nhiều.

Nhìn thấy tất cả những thứ này, Hạ Vũ Tôn rốt cục triệt để tin tưởng Diệp Huyền, ánh mắt của hắn không khỏi rơi vào trầm tư, chậm rãi nói ra nguyên do Đông Lăng Hạ gia diệt tộc.

- Hơn năm mươi năm trước, Huyền Vực Thánh Thành đột nhiên đến một vị đặc sứ, bái kiến Hạ gia lão tổ ta, mặc dù Đông Lăng Hạ gia ta là gia tộc lánh đời, rất ít cùng đại lục vãng lai, nhưng Huyền Vực sứ giả dù sao không phải bình thường, Hạ gia ta tự nhiên không dám thất lễ, liền thông báo lão tổ đang lúc bế quan.

- Lúc đó lai sứ kia cùng Hạ gia lão tổ ở trong mật thất trò chuyện hồi lâu, bởi vì ở đây ngoại trừ lão tổ, những người khác đều không có mặt, bằng vào chúng ta không biết lão tổ cùng người này đến tột cùng nói chuyện gì, nhưng cuối cùng tựa hồ vẫn chưa đàm luận xong, sau một hồi, lai sứ kia liền không vui rời đi.

- Lai sứ kia đi rồi, chúng ta rõ ràng cảm giác được lão tổ lo lắng, ngay cả tộc trưởng cùng chúng ta hỏi dò lão tổ đối phương đến đây đến tột cùng vì sao, nhưng lão tổ vẫn không nói, chỉ bảo chúng ta làm tốt chuẩn bị rút lui.

- Chúng ta tự nhiên vô cùng giật mình, Đông Lăng Hạ gia ta ở đại lục truyền thừa hơn vạn năm, tuy không tính là vô địch thế gian, nhưng cũng uy danh hiển hách, thực lực hùng hậu, đến tột cùng có chuyện gì cần để cho chúng ta chuyển nhà, tiến hành rút đi? Chỉ là lão tổ lên tiếng, tộc trưởng cùng chúng ta tự nhiên không dám không nghe theo, liền tiến hành một ít chuẩn bị.

- Không ngờ...

Nói đến đây, trong tròng mắt của Hạ Vũ Tôn đột nhiên bắn ra một tia lệ mang cừu hận.

- Ở đêm khuya ngày thứ hai, vô số cường giả Thánh Thành Chấp Pháp điện trên người mặc áo giáp đột nhiên giáng lâm, đồng thời lợi dụng báu vật phong tỏa hết thảy hư không của Đông Lăng Hạ gia ta, đối với Hạ gia ta phát động đồ sát.
 
Advertisement

Bình luận facebook

Bạn đã đọc chưa

Tôn Đế Chí Cao Vô Thượng
Tôn Đế Chí Cao Vô Thượng
Chí Tôn Thần Đế
  • Tà Tâm Vị Mẫn
Chương 1556
Truyền Thuyết Đế Tôn
Đế Tôn
  • SS Hà Thần

Users who are viewing this thread

Back
Top Bottom