• ĐỔI TÊN MIỀN VIETWRITER.PRO SANG vietwriter.co TỪ NGÀY 18/11

New Tôn Đế Chí Cao Vô Thượng (1 Viewer)

  • Chương 1571-1575

Chương 1571 Hung hăng trở về (1)

Giờ khắc này Tất Lôi Yêu Đế cùng Thiên Mãng Yêu Đế cũng mặt lộ vẻ kinh hãi, trong lòng mừng như điên.

Chết rồi, Hỗn Loạn Chi Thành Tử Đao Vũ Đế rốt cục chết rồi.

Mối thù của mấy đại Yêu Đế năm đó rốt cục được báo.

Cảm thụ thân thể Tử Đao Vũ Đế biến thành tro bụi, Tất Lôi Yêu Đế cùng Thiên Mãng Yêu Đế sửng sốt một lúc, mới phục hồi tinh thần lại, chấn động nhìn Diệp Huyền.

Hành động lần này, mặc dù hai người bọn hắn là quân chủ lực, thế nhưng Tất Lôi Yêu Đế cùng Thiên Mãng Yêu Đế đều rất rõ ràng, chân chính đưa đến tác dụng tính quyết định vẫn là Diệp Huyền.

Bất kể là trận pháp vây nhốt Tử Đao Vũ Đế, hay phá tan Hư Mạc Võ Hồn, tất cả những thứ này chiếm cứ chủ đạo đều là Diệp Huyền, thậm chí Diệp Huyền ngay cả phương hướng Tử Đao Vũ Đế chạy trốn cũng đã sớm dự liệu được, rất sớm liền luyện chế cho Độc Thiềm Yêu Đế một viên độc đan có thể thương tổn được Tử Đao Vũ Đế.

Thiếu niên này đến tột cùng là người nào? Lẽ nào thật sự chính là một chủng tộc lánh đời nào đó của Yêu tộc sao? Nội tâm của Tất Lôi Yêu Đế cùng Thiên Mãng Yêu Đế đều rung động thật lớn.

Mà lúc này, Diệp Huyền đứng ngạo nghễ trên bầu trời, trên mặt không có một tia gợn sóng.

Bởi vì hắn phát hiện Thôn Phệ Võ Hồn của mình sau khi hấp thu Hư Mạc Võ Hồn của Tử Đao Vũ Đế, rốt cục đạt đến điểm giới hạn đột phá, một loại cảm giác hết sức bành trướng từ trên Thôn Phệ Võ Hồn lan truyền ra.

Khí tức Thôn Phệ Võ Hồn, trong nháy mắt tăng vọt lên, đồng thời một luồng lực lượng tinh hoàn vô hình, bắt đầu ở trên đỉnh đầu Diệp Huyền ngưng tụ, muốn hình thành đạo tinh hoàn thứ tám cho Thôn Phệ Võ Hồn.

- Khí tức thật đáng sợ, lẽ nào tên này muốn đột phá?

Đám người Tất Lôi Yêu Đế hoàn toàn biến sắc, từ trên người Diệp Huyền bọn hắn cảm nhận được một luồng khí tức cực kỳ đáng sợ, luồng khí tức này phảng phất như trực tiếp tác dụng ở trên linh hồn của bọn họ, thời khắc này, bao quát Tất Lôi Yêu Đế ở bên trong hết thảy cường giả Yêu tộc, trong lòng đều bay lên một luồng cảm giác sợ hãi vô ngần, loại rung động đến từ linh hồn kia thậm chí để bọn hắn có loại cảm giác muốn thần phục Diệp Huyền.

- Không thể, ta chính là Yêu tộc vương giả Kinh Lôi Thú nhất mạch, Huyền Diệp điện hạ này đến tột cùng là huyết thống gì? Có thể để linh hồn của bổn Đế cũng cảm giác được rung động?

Trong lòng Tất Lôi Yêu Đế kinh hãi, huyết mạch của hắn ở trong hết thảy Yêu tộc Yêu thú cũng có thể nói cao quý, luận huyết thống, Yêu tộc mạnh hơn hắn có thể đếm được trên đầu ngón tay, nhưng từ trên người Diệp Huyền, hắn cảm nhận được khí tức Yêu tộc đến từ tầng thứ càng cao hơn.

Ngay cả Tất Lôi Yêu Đế cũng như vậy, càng không cần phải nói đám người Xích Diễm Yêu Đế, áp chế đến từ linh hồn, để bọn hắn kinh hồn bạt vía, cả người lông tơ đứng thẳng.

Chúng yêu sợ hãi, sau lưng Diệp Huyền cũng chảy mồ hôi lạnh khắp cả người.

Hắn có thể lẫn vào Yêu tộc ở Xích Phong sơn mạch, hoàn toàn là bởi vì Kim Lân, hơn nữa Thôn Phệ Võ Hồn của hắn có thể giả hồn niệm của Huyền thú, làm cho đám người Tất Lôi Yêu Đế cho rằng hắn là một Huyền thú Yêu Đế mạnh mẽ.

Nhưng khi Thôn Phệ Võ Hồn của hắn ở trước mặt mọi người thăng cấp, tinh hoàn hiển hiện, tất nhiên sẽ dẫn tới đám người Tất Lôi Yêu Đế hoài nghi, dù sao hồn niệm của Huyền thú Yêu Đế căn bản sẽ không sinh ra tinh hoàn.

Thời khắc mấu chốt, Diệp Huyền liền nhét Thôn Phệ Võ Hồn vào trong cơ thể, đệ bát tinh hoàn ở trong cơ thể Diệp Huyền chậm rãi hình thành, khí tức Thôn Phệ Võ Hồn trên người trong nháy mắt tăng lên mấy lần.

Ầm!

Một luồng khí tức vô hình lấy thân thể của hắn làm trung tâm lan ra, kinh sợ Cửu Thiên thập địa, khiến cho đám người Tất Lôi Yêu Đế kinh hồn bạt vía.

Trong lòng Diệp Huyền mừng rỡ, hắn có thể cảm nhận được, sau khi đột phá đến Bát Tinh, Thôn Phệ Võ Hồn trở nên càng mạnh mẽ hơn, ngũ quan của Chiến Thần màu đen trở nên càng thêm rõ ràng, trông rất sống động, trong tròng mắt của hắn, phảng phất như có ngàn tỉ Tinh Không đang xoay tròn, tràn ngập thần bí cùng thâm thúy.

Hơn nữa sau khi Thôn Phệ Võ Hồn đột phá Bát Tinh, tựa hồ thu được một loại năng lực thần bí nào đó, có một loại cảm giác cảm ngộ hư không, chỉ có điều ở dưới tình huống trước mắt, Diệp Huyền căn bản không có thời gian thí nghiệm.

Hắn trực tiếp đi tới vị trí Tử Đao Vũ Đế vẫn lạc, khẽ nhất tay, Tử Vong Đao cùng với không gian giới chỉ của Tử Đao Vũ Đế nhất thời hóa thành hai đạo lưu quang rơi vào trong tay Diệp Huyền.

Độc Thiềm Yêu Đế cau mày, Tử Đao Vũ Đế là Đấu Vũ Hội đệ nhất Phó hội trưởng, trên người tất nhiên có rất nhiều bảo vật, không gian giới chỉ của hắn ngay cả Tất Lôi Yêu Đế cũng không thu hồi, Diệp Huyền này dĩ nhiên trực tiếp nhiếp lên, trong lòng hắn khó tránh khỏi có chút khó chịu.

Chỉ là, nghĩ đến lúc trước Diệp Huyền đáng sợ, thân thể Độc Thiềm Yêu Đế lại run lên, một câu cũng không dám nói.

Coi như không hài lòng, vậy cũng là chuyện của Tất Lôi đại nhân, cùng hắn quan hệ không lớn.

Huyền Thức của Diệp Huyền một bên quét vào không gian giới chỉ, một bên từ tốn nói:

- Tất Lôi Yêu Đế, Tử Đao Vũ Đế đã vẫn lạc, Yêu tộc ngươi ở Xích Phong sơn mạch xem như là báo một mối thù lớn, còn chiến lợi phẩm của Tử Đao Vũ này Đế, bản điện hạ liền không khách khí nhận lấy.

Tất Lôi Yêu Đế hơi nhướng mày, nếu như là những người khác dám trực tiếp lấy đi chiến lợi phẩm của Tử Đao Vũ Đế, đồng thời nói chuyện như thế, hắn tất nhiên sẽ lôi đình nổi giận, bất quá mở miệng chính là Diệp Huyền, trong lòng hắn lại khá là kiêng kỵ.

Sự tình Diệp Huyền thiết kế mai phục giết Tử Đao Vũ Đế, cho hắn rung động thật lớn, trận chiến năm đó, Yêu tộc bọn hắn nhiều cường giả như vậy cũng không thể đánh giết Tử Đao Vũ Đế, nhưng vừa nãy, Tử Đao Vũ Đế nổi danh Hỗn Loạn Chi Thành cùng Xích Phong sơn mạch lại chết ở trong tay bọn hắn, ngay cả tự bạo cũng không có cơ hội.

Mà trong bọn hắn ngay cả một trọng thương cũng không có, này đã hoàn toàn vượt qua Tất Lôi Yêu Đế nhận thức.

Nếu như Diệp Huyền muốn giết chúng nó, chẳng phải cũng có thể dễ như ăn bánh sao?

Tất Lôi Yêu Đế không biết chính là, Diệp Huyền có thể ung dung bố trí mưu kế đối phó Tử Đao Vũ Đế như vậy, chính là bởi vì kiếp trước hắn đối với công pháp tu luyện cùng Võ Hồn của Tử Đao Vũ Đế hiểu quá rõ ràng.

Nếu như đổi làm Vũ Đế nhị trọng khác, chắc chắn sẽ không ung dung như đánh giết Tử Đao Vũ Đế.
Chương 1572 Hung hăng trở về (2)

- Diệp thiếu, sau đó chúng ta đi nơi nào?

Không lâu lắm, Hoàng Phủ Tú Minh cùng Huyết Kiếm Vũ Đế vẻ mặt chấn động bay tới.

- Đương nhiên là đi Hỗn Loạn Chi Thành.

Khóe miệng Diệp Huyền phác hoạ lên một nụ cười gằn.

Hỗn Loạn Chi Thành, đông thành.

Bây giờ đã là lúc xế chiều, tuy toàn bộ Hỗn Loạn Chi Thành ở bề ngoài đã bình tĩnh lại, nhưng kì thực sóng ngầm cuồn cuộn, lòng người bàng hoàng.

Ngay hôm nay, trước ở vô số dân chúng của Hỗn Loạn Chi Thành, ba người Diệp Huyền công nhiên rời đi, gợi ra một trận đại chiến giữa bọn họ cùng Đấu Vũ Hội.

Ngay ở đông thành này, Đấu Vũ Hội tam đại Vũ Đế hộ pháp vẫn lạc, mà ba người Diệp Huyền ở dưới sự đuổi giết của đám người Đấu Vũ Hội Trường Chu Vũ Đế, bị ép trốn về phía Xích Phong sơn mạch.

Mà sau khi đám người Trường Chu Vũ Đế rời đi một canh giờ, có cường giả từ nơi bí ẩn của Đấu Vũ Hội cảm nhận được một luồng khí tức cực kỳ khủng bố bay lượn ra, rời đi Hỗn Loạn Chi Thành.

Có đồn đại nói đó là Đấu Vũ Hội đệ nhất Phó hội trưởng Tử Đao Vũ Đế.

Cái đồn đại này, làm cho tất cả mọi người đều chấn động.

Tử Đao Vũ Đế, Đấu Vũ Hội đệ nhất Phó hội trưởng, ở Đấu Vũ Hội hội trưởng xuất quỷ nhập thần, quanh năm không ở Hỗn Loạn Chi Thành, Tử Đao Vũ Đế chính là nhân vật số một của Đấu Vũ Hội, uy danh hiển hách.

Tất cả mọi người đều hiểu, nếu như đúng là Tử Đao Vũ Đế điều động, như vậy ba người Diệp Huyền tất nhiên sẽ không có bất kỳ đường sống.

Nhưng mọi người nghi hoặc chính là, ngay ở trước đây không lâu, trong rất nhiều cường giả truy sát Diệp Huyền, chỉ có Phách Thương Vũ Đế trở lại Hỗn Loạn Chi Thành, mà mấy người còn lại tất cả đều không thấy tăm hơi.

Mà sau khi Phách Thương Vũ Đế trở về, càng có đồn đại chảy ra, Đấu Vũ Hội Trường Chu Vũ Đế, Phá Quân Vũ Đế… tất cả đều vẫn lạc ở Xích Phong sơn mạch, chết vào Sinh Tử Điện Minh Hỏa Vũ Đế đánh lén, cùng với ba người Diệp Huyền vây giết.

Tin tức này vừa ra, toàn thành ồ lên.

Bởi vì có nhân sĩ nội bộ biểu thị, tin tức này là từ trong miệng của Phó hội trưởng Phách Thương Vũ Đế.

Đồng thời các cường giả Vũ Hoàng của Đấu Vũ Hội cũng trắng trợn hành động, hết thảy giao dịch cùng hợp tác cùng Sinh Tử Điện đều toàn diện tạm dừng, chờ đợi mệnh lệnh.

Cái hiện tượng này để dân chúng của Hỗn Loạn Chi Thành không thể không dồn dập nghị luận, trước truyền tới tin tức có phải thật hay không?

Nếu như Đấu Vũ Hội Phó hội trưởng thật sự chết ở trong tay Sinh Tử Điện Minh Hỏa Vũ Đế, hai thế lực lớn trong lúc đó tất nhiên sẽ có một hồi xung đột kinh thiên.

Lập tức, Sinh Tử Điện nhận được tin tức thì lại công nhiên tỏ thái độ, cường giả Vũ Đế của Sinh Tử Điện bọn họ chắc chắn sẽ không đánh lén Đấu Vũ Hội Phó hội trưởng, hơn nữa mệnh giản của Sinh Tử Điện Minh Hỏa Vũ Đế, cũng đã ở mấy canh giờ trước vỡ vụn.

Sinh Tử Điện, chắc chắn sẽ không tùy ý để người nói xấu, tất nhiên sẽ tra ra chân tướng Minh Hỏa Vũ Đế vẫn lạc, đồng thời hi vọng Phách Thương Vũ Đế công khai nói rõ, chuyện đã xảy ra đến tột cùng như thế nào.

Mà Phách Thương Vũ Đế thì không công nhiên lộ diện, chỉ bắn tiếng:

- Tất cả sự tình, nhất định phải chờ Đấu Vũ Hội Tử Đao Vũ Đế trở về mới tính tiếp.

Lời vừa nói ra, toàn thành ồ lên.

Mọi người không nghĩ tới đúng như trước suy đoán, Đấu Vũ Hội Tử Đao Vũ Đế dĩ nhiên thật sự xuống núi.

Sự tình tuyệt đối quá độ.

Hai thế lực lớn trong lúc đó chuẩn bị đại chiến, để dân chúng hoàn toàn nơm nớp lo sợ, chờ đợi tin tức.

Mà hiện tại duy nhất chờ đợi, chính là tin tức của Tử Đao Vũ Đế.

Ngoài cửa Đông thành, thám tử của các thế lực lớn từ lâu dồn dập tụ tập, chờ đợi Tử Đao Vũ Đế trở về.

Tới gần buổi chiều, vài bóng người mơ hồ rốt cục ở phía chân trời xuất hiện, bay lượn về phía Hỗn Loạn Chi Thành.

Không phải nói Trường Chu Vũ Đế cùng Phá Quân Vũ Đế đều vẫn lạc sao? Tại sao có thể có ba bóng người?

Thám tử của các thế lực lớn đều sững sờ.

Dựa theo đạo lý, coi như có người trở về, cũng sẽ chỉ là Tử Đao Vũ Đế, lẽ nào là Tử Đao Vũ Đế bắt đám người Diệp Huyền về?

Mọi người suy đoán, ba bóng người kia cũng càng ngày càng rõ ràng.

Khi tất cả mọi người cuối cùng thấy rõ ba bóng người kia, vẻ mặt của tất cả mọi người, trong nháy mắt đều dại ra.

- Diệp Huyền, là Diệp Huyền.

- Tại sao trở về sẽ là bọn họ?

- Này đến tột cùng xảy ra chuyện gì?

Thám tử của các thế lực lớn ẩn núp ở đông thành, đầu óc hoàn toàn choáng váng, từng cái từng cái triệt để dại ra.

Dựa theo mọi người suy đoán, cuối cùng trở về, tất nhiên sẽ là Đấu Vũ Hội đệ nhất Phó hội trưởng Tử Đao Vũ Đế, mà hắn cũng nhất định sẽ mang theo thi thể của ba người Diệp Huyền trở về.

Nhưng nhìn thấy người trở về dĩ nhiên là ba người Diệp Huyền, tất cả mọi người đều không hiểu đến tột cùng phát sinh cái gì.

Cứ như vậy, nhóm người này trơ mắt nhìn ba người Diệp Huyền xẹt qua đông thành, bay vào Hỗn Loạn Chi Thành.

- Nhanh, theo sau.

- Tử Đao Vũ Đế đâu? Đến tột cùng đi nơi nào?

- Ba người Diệp Huyền dĩ nhiên sống sót trở về, hơn nữa một người cũng không chết.

Thám tử của các thế lực lớn hoàn toàn kích động, dồn dập truyền ra tin tức, đồng thời từng cái từng cái phóng lên trời, đuổi theo đám người Diệp Huyền, chuẩn bị xem bọn họ đến tột cùng muốn làm gì.

Trong đó một ít thám tử đầu óc linh quang nhìn thấy trở về lại là ba người Diệp Huyền, mà không phải Đấu Vũ Hội Tử Đao Vũ Đế, trong lòng mơ hồ cảm giác được Đấu Vũ Hội tựa hồ sắp có phiền toái lớn.

Chỉ trong chốc lát, tin tức ba người Diệp Huyền trở về đã trong nháy mắt truyền khắp toàn bộ Hỗn Loạn Chi Thành, nhấc lên từng trận sóng to gió lớn.

Vũ Tu Thánh Địa.

- Cái gì? Đám người Diệp Huyền bình yên vô sự trở về?

Không Thành Vũ Đế cùng Duy Nhất Vũ Đế đứng lên, trên mặt lộ ra mừng như điên cùng khó có thể tin.

Khi bọn họ biết được Đấu Vũ Hội Tử Đao Vũ Đế ra tay, bọn hắn nguyên bản đối với đám người Diệp Huyền thoát đi còn khá có lòng tin liền triệt để tuyệt vọng.

Uy danh của Tử Đao Vũ Đế ở Hỗn Loạn Chi Thành quá mức hiển hách, hắn mạnh mẽ, kinh thiên động địa, coi như đám người Diệp Huyền mạnh hơn cũng tuyệt đối không thể tránh được Tử Đao Vũ Đế truy sát.

Trong lòng Không Thành Vũ Đế cùng Duy Nhất Vũ Đế đều thở dài, một tiểu hữu nghịch thiên như vậy liền vẫn lạc, bọn họ thậm chí vì thế còn đi thỉnh cầu một tên phó Thánh chủ của Vũ Tu Thánh Địa đang bế quan.
Chương 1573 Khắp nơi đều kinh

Chỉ tiếc, phó Thánh chủ kia uyển khuyên lui Không Thành Vũ Đế cùng Duy Nhất Vũ Đế, ở trong mắt phó Thánh chủ kia, giữ gìn Hỗn Loạn Chi Thành an bình, bảo vệ Vũ Tu Thánh Địa mới là trọng yếu nhất, đương nhiên sẽ không vì một người ngoài mà đi liều mạng với Tử Đao Vũ Đế.

Dù cho người ngoài kia cùng Vũ Tu Thánh Địa bọn họ quan hệ lại thân mật, thiên phú cao đến đâu, thành tựu tương lai lại nghịch thiên như thế nào cũng vậy.

Dù sao Tử Đao Vũ Đế đại biểu chính là Đấu Vũ Hội, một khi Vũ Tu Thánh Địa tham gia trong đó, vậy thì đại biểu Vũ Tu Thánh Địa cùng Đấu Vũ Hội triệt để không nể mặt mũi, đến lúc đó tạo thành hậu quả bất luận người nào cũng sẽ không thể cứu vãn.

Không Thành Vũ Đế cùng Duy Nhất Vũ Đế cũng lý giải ý nghĩ của phó Thánh chủ, cuối cùng cáo lui.

Không ngờ, ba người Diệp Huyền dĩ nhiên bình yên trở về, điều này làm cho hai người bọn họ mừng như điên.

- Đi, chúng ta đi nhìn, Diệp Huyền tiểu hữu đến tột cùng là làm sao chạy trốn ra Tử Đao Vũ Đế truy sát, ở trong Hỗn Loạn Chi Thành, coi như địa vị của Tử Đao Vũ Đế cao đến đâu, tu vi mạnh hơn, cũng đừng hòng lại ra tay với đám người Diệp Huyền tiểu hữu.

Không Thành Vũ Đế cùng Duy Nhất Vũ Đế liếc mắt nhìn nhau, hai người trong nháy mắt lao ra Vũ Tu Thánh Địa, biến mất ở chân trời.

Dưới cái nhìn của bọn họ, sở dĩ ba người Diệp Huyền trở lại Hỗn Loạn Chi Thành, nhất định là ở dưới Tử Đao Vũ Đế đuổi giết bó tay hết cách mới bị ép trở về, mà chỉ cần ở trong Hỗn Loạn Chi Thành, đám người Không Thành Vũ Đế thì có đầy đủ sức lực bảo vệ Diệp Huyền.

Tam Cửu Đại Đạo.

Nhĩ gia đang khoanh chân ngồi ở chỗ đó, trên đỉnh đầu của hắn, một lỗ tai Võ Hồn hư vô hiện lên, tỏa ra khí tức Võ Hồn cường hãn.

- Huyền Diệp kia lưu lại biện pháp quả nhiên hữu hiệu, vẻn vẹn tu luyện một lần, Thiên Nhĩ Võ Hồn của ta liền so với trước đây thoải mái hơn rất nhiều.

Trên mặt Nhĩ gia lộ ra vẻ mừng rỡ.

Sau khi đám người Diệp Huyền bị Trường Chu Vũ Đế truy sát rời đi Hỗn Loạn Chi Thành, Nhĩ gia ngay lập tức liền đi lấy biện pháp trị liệu Võ Hồn mà Diệp Huyền lưu lại, đồng thời bắt đầu trị liệu.

Làm hắn không nghĩ tới chính là, lúc này mới vẻn vẹn nửa ngày thời gian, sau khi tu luyện biện pháp mà Diệp Huyền lưu lại, Võ Hồn của hắn liền có khôi phục rõ ràng, loại cảm giác thoải mái kia, hắn đã không biết bao lâu không có cảm nhận được.

- Đáng tiếc a, một thiên tài nghịch thiên như vậy, dĩ nhiên chết ở trên tay Tử Đao Vũ Đế, quá đáng tiếc.

Nhĩ gia cũng không biết trong lòng đến tột cùng là tư vị gì, dựa theo đạo lý, đám người Diệp Huyền chết rồi đối với hắn trái lại có lợi, dù sao một khi Diệp Huyền sống sót, hắn liền phải thần phục Diệp Huyền.

Nhưng tưởng tượng đến Diệp Huyền thật sự vẫn lạc, trong lòng hắn lại có một loại cảm giác cực kỳ tiếc hận.

Ầm ầm ầm!

Ngay ở thời điểm hắn cảm khái vạn phần, ngoài cửa đột nhiên truyền đến tiếng gõ cửa gấp gáp, thủ hạ của hắn thở hồng hộc chạy vào, kích động nói:

- Nhĩ gia, đám người Diệp Huyền còn sống sót, nghe nói đã trở lại Hỗn Loạn Chi Thành.

- Cái gì?

Nhĩ gia đứng lên, chén trà trong tay phịch một tiếng rơi xuống đất nát tan.

Một lát sau, hắn mới phục hồi tinh thần lại, khó có thể tin nói:

- Ở nơi nào, nhanh, chúng ta nhanh qua xem một chút.

Không chỉ Vũ Tu Thánh Địa cùng Tam Cửu Đại Đạo, sau khi biết được tin tức ba người Diệp Huyền sống sót trở về, toàn bộ Hỗn Loạn Chi Thành đều oanh động, vô số cường giả dồn dập lao ra, căn cứ tình báo lan truyền đến, chạy về phía vị trí của ba người Diệp Huyền.

Trong những thế lực này, kinh hãi nhất là Đấu Vũ Hội.

- Cái gì?

Trong phòng họp hạch tâm của Đấu Vũ Hội, Phách Thương Vũ Đế đang thương nghị làm sao đối phó Sinh Tử Điện, sau khi biết được tin tức này, liền đặt mông ngồi trên mặt đất.

- Sao có thể có chuyện đó? Ở dưới sự đuổi giết của Cừu Nhiễm đại nhân, bọn họ làm sao sẽ tiếp tục sống?

Vẻ mặt của Phách Thương Vũ Đế khó có thể tin.

Cái khác như đám người Mạnh Tân Thành, cũng hai mặt nhìn nhau, vẻ mặt khó mà tin nổi.

- Lý hội phó, có thể là ba người Diệp Huyền kia lợi dụng Yêu tộc ở Xích Phong sơn mạch, chạy ra Cừu hội phó truy sát, bất đắc dĩ trở lại Hỗn Loạn Chi Thành hay không?

Mạnh Tân Thành đột nhiên nghĩ đến một khả năng liền nói, trưởng lão hạch tâm khác cũng dồn dập gật đầu, biểu thị vô cùng có khả năng.

Bọn họ cũng không thể tin được, ba người Diệp Huyền sẽ ở dưới sự đuổi giết của Cừu Nhiễm Phó hội trưởng sống sót.

Lúc này Phách Thương Vũ Đế mới tỉnh hồn, lấy ra một thẻ ngọc truyền tin, phát cho Tử Đao Vũ Đế một đạo tin tức.

- Cừu Nhiễm đại nhân nói thế nào?

Đám người Mạnh Tân Thành vội vàng hỏi.

Sắc mặt của Phách Thương Vũ Đế tái xanh, nhìn đám người Mạnh Tân Thành vẻ mặt chờ mong, lẩm bẩm nói:

- Cừu Nhiễm Phó hội trưởng không trả lời.

- Làm sao có thể?

Đám người Mạnh Tân Thành sững sờ:

- Lẽ nào Cừu Nhiễm Phó hội trưởng đang chạy đi, không nhìn thấy?

- Đúng, là như vậy.

- Khẳng định là như vậy.

- Chờ Cừu Nhiễm Phó hội trưởng trở lại, ba người bọn hắn vẫn phải chết.

Đám người Mạnh Tân Thành cắn răng kiên định nói.

Cho dù Tử Đao Vũ Đế không có một tia tin tức, bọn họ cũng tin tưởng chỉ là đám người Diệp Huyền chạy ra Tử Đao Vũ Đế truy sát mà thôi.

- Đi, đi xem xem ba người Diệp Huyền kia trở lại Hỗn Loạn Chi Thành sẽ đi nơi nào.

Phách Thương Vũ Đế đứng lên, lạnh giọng nói, trong con ngươi bắn ra một đạo hàn mang lạnh lẽo.

Trong chớp mắt, toàn bộ Hỗn Loạn Chi Thành phong vân khởi động.

Đấu Vũ Hội, Vũ Tu Thánh Địa, Sinh Tử Điện… cường giả rất nhiều thế lực đều chen chúc ra, dồn dập lao về phía vị trí của ba người Diệp Huyền.

Giờ khắc này, trung tâm Hỗn Loạn Chi Thành.

Sinh Tử Đài!

Sinh Tử Đài cũng không phải địa bàn của Sinh Tử Điện, mà là một võ đài chiến đấu ở trung tâm Hỗn Loạn Chi Thành.

Trong Hỗn Loạn Chi Thành nghiêm cấm chiến đấu, thế nhưng bởi vì đi tới Hỗn Loạn Chi Thành rất nhiều đều là hạng người cùng hung cực ác, điều này cũng dẫn đến không ít võ giả rất dễ dàng sản sinh xung đột.

Mà Sinh Tử Đài, chính là nơi giải quyết xung đột khắp nơi tốt nhất.

Bất kỳ song phương nào chỉ cần có mâu thuẫn liền có thể lên Sinh Tử Đài, một phương có thể tiến hành khiêu chiến, mà một phe khác có thể đáp ứng, cũng có thể từ bỏ, chỉ là một khi đáp ứng, song phương nhất định phải quyết định sinh tử mới có thể rời đi Sinh Tử Đài.
Chương 1574 Sinh Tử Đài (1)

Mà một phương nào nếu từ bỏ, tuy có thể giữ được tính mạng, nhưng sẽ bị thế lực cùng cường giả còn lại ở Hỗn Loạn Chi Thành phỉ nhổ, xem thường, là một sự tình cực kỳ mất mặt.

Ngày hôm nay Sinh Tử Đài của Hỗn Loạn Chi Thành rất yên tĩnh, dù sao một khi Sinh Tử Đài mở ra, chính là đại biểu một phương trong đó nhất định phải vẫn lạc, bởi vậy cường giả chân chính đến Sinh Tử Đài tranh tài, ở Hỗn Loạn Chi Thành rất ít khi thấy.

Sinh Tử Đài do cường giả của phủ thành chủ khống chế, thời khắc này, ba bóng người giáng lâm trước trận pháp khống chế Sinh Tử Đài.

- Nơi đây là Sinh Tử Đài của Hỗn Loạn Chi Thành, người tới phương nào?

Trước Sinh Tử Đài, một tên cường giả Vũ Hoàng bảo vệ Sinh Tử Đài mở hai mắt ra, bắn ra phong mang ác liệt, lớn tiếng quát lên.

- Chúng ta đến đây, chính là vì sinh tử khiêu chiến.

Chỉ nghe giọng nói lạnh lùng vang lên, trong người đến đột nhiên có một người bước chậm đi ra, trong phút chốc một luồng khí thế kinh khủng bộc phát, sắc mặt cường giả Vũ Hoàng kia ngưng lại, ở dưới lực lượng này, hắn chỉ cảm giác thân thể mình như rơi vào đầm lầy, không thể động đậy.

Càng làm cho hắn hoảng sợ chính là, ở sau khi ba người kia xuất hiện, bốn phía Sinh Tử Đài nguyên bản tương đối trống trải dĩ nhiên trong nháy mắt xuất hiện vô số cường giả, những cường giả này tuỳ tùng ba người kia, dồn dập rơi vào trên đất trống ở ngoài Sinh Tử Đài, trong nháy mắt liền bao vây Sinh Tử Đài chặt chẽ.

Cường giả thành chủ phủ kia hít một ngụm khí lạnh, vô số năm qua, hắn vẫn là lần thứ nhất nhìn thấy tình cảnh hùng vĩ như vậy, không khỏi nhìn chăm chú về phía đầu lĩnh của ba người kia, trầm giọng nói:

- Các ngươi là người nào?

- Diệp Huyền.

Người đến thanh âm bình tĩnh, ngữ khí lãnh đạm.

Biểu hiện của cường giả Vũ Hoàng kia cứng lại, lập tức hiểu rõ ra, kinh ngạc nói:

- Ngươi là Diệp Huyền đánh giết Đấu Vũ Hội ba Đại hộ pháp?

- Chính phải, Sinh Tử Đài các ngươi thông báo Đấu Vũ Hội, nói cho bọn họ biết, Diệp Huyền ta, chính thức ở trên Sinh Tử Đài khiêu chiến hết thảy cường giả của Đấu Vũ Hội, nếu võ giả của Đấu Vũ Hội bọn họ có gan, liền đến đánh với ta một trận.

Thanh âm của Diệp Huyền chấn động Cửu Thiên, âm lãng khủng bố bao phủ thiên địa, chấn động đến mức bầu trời cuồng chiến, vang vọng xung quanh trăm dặm, để vô số dân chúng tuỳ tùng mà đến nội tâm run lên bần bật.

Ba người Diệp Huyền, càng công nhiên hò hét với Đấu Vũ Hội?

Tất cả mọi người đều chấn động dữ dội, chỉ cảm thấy đầu óc choáng váng, ở trong bọn hắn suy đoán, ba người Diệp Huyền hẳn là ở dưới sự đuổi giết của Tử Đao Vũ Đế bị ép trốn vào Hỗn Loạn chi thành, không thể không tìm kiếm che chở.

Nhưng kết quả làm cho tất cả mọi người giật nảy cả mình.

Công nhiên hò hét với Đấu Vũ Hội như vậy, lẽ nào ba người Diệp Huyền bị đuổi giết còn chưa đủ thảm, không sợ Tử Đao Vũ Đế lên đài kích giết bọn họ sao?

Chỉ cần bọn họ ở Hỗn Loạn Chi Thành, bị vướng quy củ của Hỗn Loạn Chi Thành, cường giả Đấu Vũ Hội còn không dám ra tay với hắn, nhưng bọn họ dĩ nhiên đến Sinh Tử Đài công nhiên khiêu chiến, bởi vậy, bất kỳ cường giả nào của Đấu Vũ Hội cũng có thể lên đài ra tay, vốn là tự tìm đường chết.

Vèo vèo vèo!

Từng tiếng xé gió kịch liệt vang lên, cường giả của Hỗn Loạn Chi Thành cấp tốc lao về phía Sinh Tử Đài, tốc độ cực nhanh, phảng phất như sợ bỏ qua cái gì.

Đồng thời, tin tức ba người Diệp Huyền giáng lâm Hỗn Loạn Chi Thành Sinh Tử Đài, cũng lấy tốc độ khủng khiếp lan tràn ra ngoài, ngăn ngắn trong chốc lát liền truyền khắp toàn bộ Hỗn Loạn Chi Thành.

Một người, đứng thẳng trên Sinh Tử Đài, hò hét với toàn bộ Đấu Vũ Hội, tráng cử như vậy, trong nháy mắt làm tất cả mọi người kinh ngạc đến ngây người.

Từng người từng người, ở trước Sinh Tử Đài không ngừng xuất hiện, nhìn chăm chú về phía trung gian.

Ở nơi đó, một thanh niên tóc đen ngồi khoanh chân, hai con mắt đóng chặt, mái tóc dài màu đen ở trong gió kích động bồng bềnh, thô bạo phi phàm.

- Diệp Huyền, ngươi làm cái gì vậy?

Không Thành Vũ Đế cùng Duy Nhất Vũ Đế xuất hiện, vô cùng ngạc nhiên.

Diệp Huyền mở mắt ra, lạnh nhạt nói:

- Đấu Vũ Hội năm lần bảy lượt phái người truy sát ta, hôm nay ta liền đứng ở chỗ này, chờ bọn họ đến giết!

Thanh âm của hắn ầm ầm, ở toàn bộ Hỗn Loạn Chi Thành vang vọng, như sấm sét cuồn cuộn, chấn động lòng người.

- Diệp Huyền, chẳng lẽ ngươi không biết leo lên Sinh Tử Đài, không chết không thôi sao? Mau mau hạ xuống, ta nhận được tin tức, Đấu Vũ Hội Tử Đao Vũ Đế đã xuất quan, đang đuổi giết các ngươi, nếu để cho hắn biết được tin tức, các ngươi lại muốn lùi ra Sinh Tử Đài liền chậm.

Không Thành Vũ Đế lo lắng truyền âm cho Diệp Huyền.

Ầm!

Đúng lúc này, một đạo khí tức cuồng bá đột nhiên từ trên trời giáng xuống, Phách Thương Vũ Đế mang theo rất nhiều trưởng lão hạch tâm của Đấu Vũ Hội, trong nháy mắt giáng lâm ở ngoài Sinh Tử Đài.

Trong lòng mọi người hoàn toàn run lên, dồn dập chờ mong nhìn đám người Phách Thương Vũ Đế, cường giả Đấu Vũ Hội rốt cục xuất hiện, bọn họ sẽ thỏa mãn yêu cầu của Diệp Huyền sao?

Dù không hiểu tại sao Diệp Huyền lại có hành động như thế, thế nhưng Diệp Huyền lấy sức lực một người, khiêu chiến toàn bộ cường giả Đấu Vũ Hội, sự tình nhiệt huyết như vậy, để hết thảy võ giả của Hỗn Loạn Chi Thành hoàn toàn tâm huyết sôi trào, vạn chúng chờ mong.

Nhìn Diệp Huyền ở trên Sinh Tử Đài, ánh mắt của Phách Thương Vũ Đế đột nhiên lạnh lẽo, lạnh giọng nói:

- Diệp Huyền, ngươi giết ba Đại hộ pháp của Đấu Vũ Hội ta, còn có đám người Trường Chu Vũ Đế, lại còn dám chạy đến Sinh Tử Đài?

Diệp Huyền lạnh lùng nhìn Phách Thương Vũ Đế một chút, khóe miệng đột nhiên nổi lên một tia lạnh lẽo:

- Phách Thương Vũ Đế, trước ngươi ở Xích Phong sơn mạch từ trong tay thiếu gia ta chật vật đào tẩu, làm sao hiện tại lại dám đường hoàng tới đây? Nếu như ngươi có gan, liền cùng ta ở trên Sinh Tử Bệ đánh một trận đàng hoàng, Đấu Vũ Hội ngươi được xưng ba thế lực lớn của Hỗn Loạn Chi Thành, yêu cầu như thế này, e là không trái lẽ thường a? Hay là nói, Đấu Vũ Hội các ngươi, ngay cả một nam tử cũng không có?

Diệp Huyền lời vừa nói ra, người ở đây tâm thần đều run lên.

Hắn đây là bức Đấu Vũ Hội ra tay a, lẽ nào hắn thật không sợ chết sao?

Phía trước đoàn người, ánh mắt của Phách Thương Vũ Đế ngưng lại, chợt xì cười ra tiếng:

- Diệp Huyền, lão phu thừa nhận thực lực của ngươi kinh người, có điều, lão phu sẽ không đáp ứng trận chiến trên Sinh Tử Đài của ngươi, ngươi có gan thì chờ Tử Đao Vũ Đế của Đấu Vũ Hội ta trở về, đến lúc đó lão phu xem ngươi có còn dũng khí tiếp tục khiêu chiến hay không?
Chương 1575 Sinh Tử Đài (2)

Trong lòng Phách Thương Vũ Đế mang theo kiêng kỵ, hắn tận mắt nhìn một màn Diệp Huyền tru diệt Trường Chu Vũ Đế, có thể nói cực kỳ hung hăng, lấy tu vi của hắn lên đài, muốn giết chết Diệp Huyền quá khó khăn, cùng với mạo hiểm, còn không bằng chờ Tử Đao Vũ Đế trở về, nháy mắt liền có thể đánh giết Diệp Huyền.

- Đấu Vũ Hội, đáng thương!

Diệp Huyền chắp hai tay sau lưng, vẻ mặt trào phúng:

- Đường đường Đấu Vũ Hội Phó hội trưởng, Diệp mỗ ở Sinh Tử Đài công nhiên khiêu chiến, các hạ lại ngay cả dũng khí chiến một trận cũng không có, đây chính là một trong ba thế lực lớn của Hỗn Loạn Chi Thành sao? Đây chính là Phách Thương Vũ Đế sao? Không biết những người khác nghĩ làm sao, nhưng trong lòng thiếu gia ta là cảm thấy xấu hổ thay các ngươi!

Tuy thanh âm của Diệp Huyền không lớn, nhưng rõ ràng truyền khắp bên tai mỗi người ở đây, thậm chí truyền đi trăm dặm, khiến cho không ít võ giả của Hỗn Loạn Chi Thành đều rõ ràng nghe được.

Đường đường Đấu Vũ Hội, đường đường Phách Thương Vũ Đế, thậm chí ngay cả Diệp Huyền khiêu chiến Sinh Tử Đài cũng không dám đáp ứng, này không thể không nói, ở trong mắt mọi người xác thực là một sỉ nhục.

Trong lúc nhất thời, ở đây tụ tập rất nhiều dân chúng, hoàn toàn quay đầu, nhìn chăm chú về phía Phách Thương Vũ Đế ở trước Sinh Tử Đài, từng cái từng cái ánh mắt chờ mong.

Ánh mắt mọi người nhìn kỹ, sắc mặt của Phách Thương Vũ Đế tái xanh, khóe miệng hơi co giật.

Luận tu vi, Trường Chu Vũ Đế cũng không kém hắn, nhưng mặc dù là Trường Chu Vũ Đế ở dưới Diệp Huyền đánh lén, cũng vô lực chạy trốn, trong nháy mắt vẫn lạc, hơn nữa đám người Hỏa Quyền Vũ Đế, cùng với Phá Quân Vũ Đế, Trường Phong Vũ Đế… vẫn lạc, khiến cho Phách Thương Vũ Đế tuy trong lòng lửa giận thiêu đốt, cũng không dám lên đài chiến một trận.

Sinh Tử Đài, không chết không thôi, nếu như hắn lên đài, vẫn lạc rất có thể sẽ là hắn.

Hắn cười lạnh nói:

- Người sắp chết, lão phu hà tất ứng chiến, chờ Tử Đao Vũ Đế của Đấu Vũ Hội ta trở về, sẽ lấy đầu của ngươi, lão phu cần gì phải lên đài đánh với ngươi một trận, quả thực buồn cười.

Phách Thương Vũ Đế nói, khiến mọi người tại đây chấn động.

Kinh Phách Thương Vũ Đế vừa nói như thế, mọi người nhất thời hiểu được, sở dĩ Diệp Huyền leo lên Sinh Tử Đài, chỉ là vì ở trước Tử Đao Vũ Đế trở về, đánh giết cường giả Đấu Vũ Hội mà thôi, nói như vậy quyết sách của Phách Thương Vũ Đế, cũng không thể không nói là đúng.

Đối mặt người sắp chết, cần gì phải đi mạo hiểm.

- Hạng người nhu nhược, đáng thương!

Ánh mắt của Diệp Huyền ngạo nghễ, xì cười nói:

- Không dám lên đài, cần gì phải nói nhảm nhiều như vậy, cái gọi là Đấu Vũ Hội, cũng chỉ là hư danh, hôm nay thiếu gia ta khiêu chiến Phách Thương Vũ Đế ngươi, liên quan gì tới Tử Đao Vũ Đế, Phách Thương Vũ Đế ngươi cũng là cường giả uy danh hiển hách, chẳng lẽ ngay cả ứng chiến cũng không dám? Không dám chính là không dám, cái gì Phách Thương Vũ Đế, y thiếu gia ta xem, ngươi nên xưng là Nhuyễn Thương Vũ Đế a!

- Làm càn!

Một tên Vũ Hoàng đỉnh phong của Đấu Vũ Hội không nhịn được tức giận quát lên, trong con ngươi bắn ra tinh mang ác liệt, cả người chiến ý sôi trào.

- Há, chẳng lẽ ngươi muốn lên đài đánh với ta một trận?

Diệp Huyền lạnh lùng nhìn về phía hắn.

Cường giả Vũ Hoàng kia bị ánh mắt của Diệp Huyền vừa nhìn, nhất thời sắc mặt trắng bệch, đạp đạp rút lui hai bước.

- Không dám lên đài, còn nói phí lời cái gì, buồn cười.

Diệp Huyền xì cười nói.

- Hay Phách Thương Vũ Đế ngay cả nói chuyện cũng không dám, cần giun dế như ngươi thay hắn mở miệng?

Diệp Huyền nghĩ tất cả biện pháp, không ngừng trào phúng, bức bách Phách Thương Vũ Đế lên đài.

- Mặc ngươi lời chót lưỡi đầu môi, lão phu cũng sẽ không lên đài, lão phu chỉ có thể lẳng lặng nhìn ngươi, lát nữa làm sao đi chết.

Sắc mặt của Phách Thương Vũ Đế tái xanh, trong mắt sát cơ sôi trào, nhưng từ đầu đến cuối, hắn không dám lên đài chiến một trận.

Tính cách khiếp đảm sợ phiền phức như vậy, để Diệp Huyền cũng không nói gì đến cực điểm.

- Đã như vậy, như vậy thiếu gia ta cùng ngươi nói chuyện phiếm a.

Diệp Huyền cười lạnh, đột nhiên chuyển biến đề tài:

- Hỗn Loạn Chi Thành Mục gia, đã từng có một tên Cửu Thiên Vũ Đế, vẫn lạc ở năm mươi năm trước...

Mọi người ở đây đều sững sờ, không hiểu vì sao Diệp Huyền đột nhiên chuyển đề tài tới Mục gia.

Mục gia, một trong các thế lực cường đại của Hỗn Loạn Chi Thành, lịch sử lâu đời, ở Hỗn Loạn Chi Thành đã kinh doanh mấy trăm năm, nắm giữ uy danh hiển hách.

Hỗn Loạn Chi Thành đất rộng của nhiều, thực lực đáng sợ, do tam đại thế lực hàng đầu nắm giữ, mà ở dưới ba thế lực lớn, còn có vô số thế lực trung và nhỏ.

Những thế lực này, mỗi một cái đều tương đương với Tiêu gia cùng Úy Trì gia ở Thiên Đô Phủ, mà chính là những thế lực lớn này, mới đẩy lên địa vị khổng lồ của Hỗn Loạn Chi Thành bây giờ.

Mục gia, chính là một trong các thế lực lớn khá có tiếng tăm.

Bởi vậy khi Diệp Huyền nói đến Cửu Thiên Vũ Đế của Mục gia ở năm mươi năm trước vẫn lạc, mọi người ở đây trong nháy mắt biết Diệp Huyền nói tới ai.

Tuệ Tinh Vũ Đế... Mục Vô Song, thiên tài kiệt xuất nhất của Mục gia mấy trăm năm qua.

Người này thiên phú kinh người, thực lực nghịch thiên, từ nhỏ liền thể hiện ra trình độ võ đạo cực kỳ đáng sợ, hầu như sánh vai tuyệt thế thiên kiêu của tam đại thế lực hàng đầu.

Ở dưới Mục gia toàn lực bồi dưỡng, Mục Vô Song ở hơn bốn mươi tuổi liền đột phá Cửu Thiên Vũ Đế, trở thành Vũ Đế trẻ tuổi nhất Mục gia, bởi vì tốc độ quật khởi giống như sao chổi, được cường giả của Hỗn Loạn Chi Thành gọi là Tuệ Tinh Vũ Đế, có thể nói là nhất thời có một không hai.

Mà Mục gia ở trong rất nhiều thế lực lớn cũng nhất thời danh tiếng vang dội.

Ngay thời điểm tất cả mọi người đều cho rằng Mục gia sẽ nhờ đó mà càng cường thịnh quật khởi, Mục gia Mục Vô Song ở một lần ra ngoài lịch lãm, đột nhiên vẫn lạc, lúc đó ở Hỗn Loạn Chi Thành gợi ra náo động không nhỏ, cũng làm cho không ít thế lực lớn cùng Mục gia cách biệt không mấy âm thầm vui mừng.

Thiên tài gia tộc, trụ cột tương lai vẫn lạc, Mục gia tự nhiên rất tức giận, dưới sự tức giận nghĩ tất cả biện pháp, muốn tra ra hung thủ cùng chân tướng, lúc đó mấy thế lực lớn cùng Mục gia có tranh cãi, đều có cường giả bị hoài nghi, dẫn đến Mục gia cùng mấy thế lực lớn này trong lúc đó quan hệ kịch liệt chuyển biến xấu, thậm chí bạo phát xung đột không nhỏ.
 
Advertisement

Bình luận facebook

Bạn đã đọc chưa

Tôn Đế Chí Cao Vô Thượng
Tôn Đế Chí Cao Vô Thượng
Chí Tôn Thần Đế
  • Tà Tâm Vị Mẫn
Chương 1556
Truyền Thuyết Đế Tôn
Đế Tôn
  • SS Hà Thần

Users who are viewing this thread

Back
Top Bottom