-
Chương 1556-1560
Chương 1556 Tứ thiếu chủ (2)
Hơn nữa những sơn mạch này hình thành trận pháp, vô cùng đặc biệt, tuy Hoàng Phủ Tú Minh ở hạch tâm, vẫn có thể cảm nhận được thiên địa Huyền khí trong trung tâm cấm địa này so với ngoại giới thì cường hãn hơn mấy lần, đồng thời có một loại cảm giác có thể gột rửa tâm linh.
- Ồ.
Càng làm cho Hoàng Phủ Tú Minh kinh ngạc chính là, ở trong khe núi trước mặt bọn họ không xa, dĩ nhiên mọc ra một đóa hoa màu đen, hoa màu đen này rất không đáng chú ý, bị khe núi che kín, không cẩn thận chỉ có thể thấy một tảng đá.
- Lũng Lam Ma Hoa cửu giai!
Hoàng Phủ Tú Minh khiếp sợ nói.
Lũng Lam Ma Hoa, linh dược cửu giai, là một loại cực kỳ đáng sợ trong rất nhiều linh dược cửu giai, trong đó ẩn chứa một loại độc tố nào đó có thể ăn mòn thân thể võ giả, bởi vậy có thể luyện chế ra độc dược ngay cả cường giả Vũ Đế cũng sợ hãi, coi như là trực tiếp dùng, cũng có thể làm một tên Vũ Đế nhất trọng mất đi thần trí, thậm chí vẫn lạc.
Loại hoa này tương truyền vô cùng ít ỏi, toàn bộ đại lục cũng cực kỳ hiếm thấy, Hoàng Phủ Tú Minh không nghĩ tới ở đây tùy tiện liền có một đóa.
Hắn không nhịn được tiến lên trước một bước, muốn đi hái.
Ầm ầm!
Đột nhiên, một tia sét đột nhiên từ nơi hư vô xuất hiện, nhanh như tia chớp đi tới trước mặt Hoàng Phủ Tú Minh, ánh chớp khủng bố đánh vào trên người Hoàng Phủ Tú Minh, thân thể hắn nhất thời loáng một cái, sắc mặt có chút trắng bệch.
Không chờ hắn phản ứng lại, xì xì xì, trong hư không phía trước, càng nhiều ánh chớp hình thành, hóa thành quang võng, so với lôi điện trước kia còn đáng sợ hơn mấy lần.
Hoàng Phủ Tú Minh hoàn toàn biến sắc, vừa nãy uy lực một tia sét kia, cũng đã làm hắn vô cùng khó ứng phó, ai biết dĩ nhiên xuất hiện nhiều tia chớp như vậy, nếu như bị những lôi quang này bắn trúng, lấy tu vi của hắn cũng sẽ bị thương.
- Cẩn thận, trong cấm địa này chỉ có Yêu tộc ở Xích Phong sơn mạch mới có thể đi vào, những người khác một khi tiến vào sẽ gặp phải trận pháp công kích.
Xà Mị thấy thế liền giật nảy cả mình, hoa dung thất sắc nói.
Nàng vừa nãy chỉ lo hấp dẫn Diệp Huyền, còn chưa kịp nói chuyện này, ai biết dưới trướng Huyền Diệp điện hạ dĩ nhiên xúc động trận pháp của Đại thủ lĩnh bày xuống, này nên làm gì? Trong lòng nàng nhất thời vô cùng nóng nảy, Đại thủ lĩnh bày xuống trận pháp tuy sẽ không công kích nàng, nhưng nàng căn bản không lý giải được những trận pháp kia a.
Mà cách đó không xa, sắc mặt của Hoàng Phủ Tú Minh nghiêm túc, như gặp đại địch, hai tay cấp tốc nặn ra một đạo trận phù, chuẩn bị dẫn ánh chớp công kích tới nơi khác.
Chỉ là trong lòng hắn cũng thấp thỏm không ngớt, trận pháp trước mặt này đáng sợ, hắn là Trận Pháp đại sư bát giai vừa nãy lại không để ý, mãi đến tận xúc động mới gợi ra công kích, hắn không dám hứa chắc mình nhất định có thể đỡ lấy tia chớp này công kích.
Xì!
Ánh chớp khủng bố, như một lôi mâu, nhanh như tia chớp đâm tới.
- Ngươi lui về phía sau đi!
Ngay thời điểm Hoàng Phủ Tú Minh cắn răng chuẩn bị tiến lên, một thanh âm quen thuộc ghé vào lỗ tai hắn vang lên, nghe được thanh âm này, tâm của Hoàng Phủ Tú Minh liền buông lỏng, lập tức lui trở về.
Mà cùng lúc đó, một bóng người đã trong nháy mắt đứng trước mặt hắn, chính là Diệp Huyền, hai tay hắn cấp tốc đan xen, ngăn cản ánh chớp phía trước công kích.
Đùng đùng!
Ánh chớp công kích như rắn trườn, ở trên ngón tay của Diệp Huyền uốn lượn chốc lát, tựa hồ tìm không được mục tiêu, sau đó xì xì một hồi, đi vào bùn đất dưới chân Diệp Huyền, trong nháy mắt biến mất không còn tăm hơi.
- Ngươi không sao chứ?
Diệp Huyền nhìn trận pháp đăm chiêu, sau đó hỏi Hoàng Phủ Tú Minh.
- Ta không có chuyện gì.
Hoàng Phủ Tú Minh lòng vẫn còn sợ hãi gật gù.
Diệp Huyền gật đầu, lúc này ánh mắt mới rơi vào đóa hoa mà Hoàng Phủ Tú Minh muốn hái, lẩm bẩm nói:
- Không nghĩ tới Xích Phong sơn mạch ngươi thậm chí ngay cả Lũng Lam Ma Hoa cũng có.
Xà Mị thấy không có chuyện gì, lúc này trái tim mới để xuống, đồng thời thầm giật mình, Huyền Diệp điện hạ thậm chí ngay cả trận pháp mà Đại thủ lĩnh bố trí cũng có thể loại bỏ, nàng ở Xích Phong sơn mạch lâu như vậy vẫn là lần thứ nhất nhìn thấy.
- Huyền Diệp điện hạ, nếu như ngươi yêu thích Lũng Lam Ma Hoa này, thuộc hạ có thể đi hái cho ngươi.
Xà Mị vì bù đắp tổn thất, chủ động mở miệng nói, đồng thời nhảy tới trước một bước, muốn đi hái Lũng Lam Ma Hoa.
- Hừ, Xà Mị, ngươi thật to gan, dám mang người ngoài tiến vào hạch tâm cấm địa của Xích Phong sơn mạch ta, hơn nữa còn là mấy Nhân tộc.
Ngay thời điểm Xà Mị sắp hái Lũng Lam Ma Hoa, một tiếng quát chói tai vang lên.
Theo thanh âm này truyền đến, một nam tử vóc người cao to rơi vào bên người Xà Mị, dáng dấp của hắn giống Nhân loại như đúc, thế nhưng trên người tỏa ra một luồng yêu khí độc nhất của Yêu tộc, hiển nhiên là một Yêu tộc biến thành.
Tuy hình thể người này khá khôi ngô, thế nhưng dung mạo cực xấu, mà sau lưng nó, còn theo vài tên cường giả Yêu tộc tỏa ra yêu khí đáng sợ.
- Tứ thiếu chủ!
Nam tử cao lớn vừa rơi xuống, Xà Mị lập tức kinh ngạc một hồi, có điều rất nhanh lại khôi phục trấn định, nói:
- Tứ thiếu chủ, vị này chính là Huyền Diệp điện hạ, là bằng hữu của Xích Diễm đại nhân, tìm Đại thủ lĩnh có việc trao đổi, Xích Diễm đại nhân đã đi thông báo Đại thủ lĩnh.
Nam tử cao lớn kia xem thường nhìn Xà Mị, cười lạnh nói:
- Xà Mị, đừng tưởng rằng ngươi chuyển ra Xích Diễm Yêu Đế, Bổn thiếu chủ liền không dám động ngươi, mặc kệ ba người này là ai, tìm Đại thủ lĩnh có chuyện gì, chỉ là bọn họ thân phận Nhân loại, liền tuyệt đối không thể bước vào cấm địa của Xích Phong sơn mạch ta nửa bước. Nhưng hiện tại bọn hắn không chỉ bước vào cấm địa Xích Phong sơn mạch, càng đi tới hạch tâm, ngươi biết ngươi phạm vào tội gì không? Không chỉ ngươi, ngay cả Xích Diễm Yêu Đế cũng phạm vào tội lớn.
Nói tới chỗ này, nam tử cao lớn nhìn mấy đại Yêu Hoàng ở phía sau nói:
- Đi bắt ba người kia cho ta.
Xà Mị biến sắc, liền đứng ở trước mặt ba người Diệp Huyền, tức giận nói:
- Tứ thiếu chủ, Huyền Diệp điện hạ chính là khách nhân tôn quý nhất của Xích Diễm đại nhân, ngươi dám!
Nhìn thấy Xà Mị dĩ nhiên giữ gìn Diệp Huyền, trong ánh mắt nam tử cao lớn này âm lạnh càng sâu, lạnh giọng nói:
- Mấy người các ngươi còn đứng ngây ra đó làm gì, còn không động thủ cho ta.
Chương 1557 Độc Thiềm Yêu Đế (1)
- Vâng!
Vài tên Yêu tộc Yêu Hoàng nghe được mệnh lệnh, nhất thời cười một tiếng, vèo vèo vèo, ba yêu cấp tốc bay lượn ra, bàn tay khổng lồ vồ bắt về phía Diệp Huyền, ba bọn hắn là Yêu Hoàng đỉnh phong, dĩ nhiên xem Diệp Huyền là võ giả Nhân loại cấp thấp.
Diệp Huyền tuổi tác xem ra vô cùng trẻ, người trẻ tuổi như vậy coi như là thiên phú nghịch thiên, e rằng cũng chỉ là một Vũ Hoàng nhất trọng mà thôi.
Chỉ là một Vũ Hoàng nhất trọng, đối với những Yêu Hoàng đỉnh phong bọn hắn mà nói căn bản không đáng chú ý, huống chi nơi này là đại bản doanh của Yêu tộc, đừng nói một Nhân loại Vũ Hoàng, coi như là Vũ Đế Nhân loại thì như thế nào?
- Diệp thiếu!
Ánh mắt của Huyết Kiếm Vũ Đế cùng Hoàng Phủ Tú Minh nhất thời phát lạnh, đồng thời nhảy tới trước một bước nói.
Diệp Huyền khoát tay áo, ánh mắt dần dần âm hàn, khóe miệng lộ ra một nụ cười lạnh lùng.
Đối phương dĩ nhiên trực tiếp đưa tay trảo tới hắn, đây căn bản là không để hắn ở trong mắt a, đối phương chỉ là mấy Yêu Hoàng đỉnh phong mà thôi, coi như ra tay toàn lực, mình kích giết bọn hắn cũng dễ như trở bàn tay, mà ba tên này dĩ nhiên bất cẩn như vậy, thực sự là tự tìm đường chết.
Thân hình ngạo đứng ở đó, ngay cả động cũng không có nhúc nhích một hồi, hai mắt Diệp Huyền lập tức đọng lại, Thần Linh Đồng Thị... Huyễn Cấm Chi Nhãn!
Tam đại Yêu Hoàng đỉnh phong kia đối với Diệp Huyền xem thường, vì lẽ đó trong khi xuất thủ sơ hở trăm chỗ, nếu như Diệp Huyền bình thường ra tay cũng có thể đánh bại đối phương, nhưng mà ở Xích Phong sơn mạch, Diệp Huyền ngay cả ra tay cũng chẳng muốn ra tay, trực tiếp sử dụng tới Huyễn Cấm Chi Nhãn, hắn làm như thế là không muốn hoàn toàn bại lộ thực lực của mình, dù sao hắn không phải Yêu tộc chân chính a.
Ong ong ong!
Ba đạo hồn lực vô hình như ba lưỡi dao sắc, trong nháy mắt đi vào trong đầu tam đại Yêu Hoàng, coi như không có hỗn hợp Tử Thương Viêm cùng Tuyệt Âm Chi Thủy, hồn lực của Diệp Huyền cũng đã đạt đến bát giai tam trọng đỉnh phong, dưới một cái ánh mắt, ngay lập tức để tam đại Yêu Hoàng rơi vào hôn mê.
Mà vào lúc này, chân của Diệp Huyền đã nhanh như tia chớp nhấc lên, mạnh mẽ đạp ra ngoài.
Tam đại Yêu Hoàng ở trong nháy mắt đầu óc mê muội, cũng đã cảm giác được không ổn, điên cuồng thôi thúc Yêu nguyên, nỗ lực từ trong loại cảm giác mê man này tránh ra, nhưng mà mặc cho bọn hắn thôi thúc Yêu nguyên làm sao, lại thủy chung không thể từ trong loại cảm giác mê man kia đi ra, đợi bọn hắn rốt cục tránh thoát hồn lực của Diệp Huyền khống chế, chỉ kịp nhìn thấy một cước ảnh đi tới trước mặt mình.
Vào lúc này bọn hắn muốn chống lại đã không kịp, chỉ có thể trơ mắt nhìn bàn chân mạnh mẽ đá vào trên mặt mình.
- Ầm ầm ầm!
Thanh âm như búa lớn đập trúng ván gỗ vang lên, nương theo tiếng sống mũi vỡ vụn, trên mặt ba tên Yêu Hoàng đồng thời phun ra một chùm máu tươi, bay ngược hơn trăm mét, mới miễn cưỡng ngừng lại thân hình, bộ mặt của bọn hắn đã sụp một mảnh, trong hai lỗ mũi còn hồng hộc ra máu tươi, dáng dấp cực kỳ chật vật.
Ba yêu từng người cấp tốc lấy ra một cây linh dược nhét vào trong miệng, lúc này vẻ mặt mới kinh hãi nhìn Diệp Huyền.
- Thực sự là rùa đen ăn lúa mạch, chà đạp a.
Diệp Huyền không có tiếp tục tiến lên, mà nhìn ba yêu lấy ra linh dược, vẻ mặt tiếc hận, ba cây linh dược kia, toàn thân trắng như tuyết, hành khối no đủ, bộ rễ êm dịu, hiển nhiên là Tuyết Tinh Căn tốt nhất.
Tuyết Tinh Căn chính là linh dược bát giai hàng đầu, một khi luyện chế thành đan dược, đối với Cửu Thiên Vũ Đế cũng có tác dụng chữa trị không nhỏ, mà tam đại Yêu Hoàng này trực tiếp ăn sống như thế, thực sự là quá mức chà đạp, căn bản ngay cả một phần mười công hiệu của Tuyết Tinh Căn cũng không có lợi dụng được, thực sự là phung phí của trời.
- Ngươi, ngươi dám thương tổn Yêu tộc ở Xích Phong sơn mạch ta, thực sự là gan to bằng trời, càn rỡ, quá càn rỡ, tiểu tử, ngươi biết ngươi làm cái gì không?
Tứ thiếu chủ kia vẻ mặt kinh hãi nhìn chằm chằm Diệp Huyền, nhưng rất nhanh liền từ trong kinh hãi tỉnh táo lại, trên gương mặt tràn đầy vẻ giận dữ, chỉ vào Diệp Huyền tức giận mắng.
- Muốn chết!
Sắc mặt Diệp Huyền lạnh lẽo, khoát tay, ầm ầm, một đạo Huyền Nguyên đáng sợ cấp tốc đánh tới Tứ thiếu chủ kia, đồng thời một luồng lực lượng không gian đáng sợ lan tràn ra, ràng buộc Tứ thiếu chủ kia lại.
Một bên Xà Mị căn bản không xen tay vào được, chỉ lo lắng kinh hô:
- Huyền Diệp điện hạ, hạ thủ lưu tình.
Xà Mị trước nhìn thấy tam đại Yêu Hoàng kia ở trên tay Diệp Huyền ăn quả đắng, trong lòng còn âm thầm vui sướng, dù sao Tứ thiếu chủ này ỷ vào phụ thân hắn là Xích Phong sơn mạch đệ tứ Yêu Đế, đối với Xích Phong sơn mạch luôn hung hăng quen rồi, đối với nàng cũng vô cùng mơ ước, nếu như không phải Xích Diễm Yêu Đế che chở, e là nàng đã trở thành đồ chơi của Tứ thiếu chủ kia.
Nhưng khi Xà Mị nhìn thấy Diệp Huyền sau khi đẩy lùi tam đại Yêu Hoàng, dĩ nhiên động thủ với Tứ thiếu chủ, Xà Mị nhất thời cuống lên.
Xích Phong sơn mạch đệ tứ Yêu Đế Độc Thiềm Yêu Đế chỉ có một đứa con trai, chính là Tứ thiếu chủ này, hơn nữa Độc Thiềm Yêu Đế luôn cùng Xích Diễm Yêu Đế đại nhân không hợp, một khi Diệp Huyền giết Tứ thiếu chủ, vậy thì là cục diện không chết không thôi, đến thời điểm đó ngay cả Xích Diễm Yêu Đế cũng không bảo đảm được Huyền Diệp điện hạ.
Đáng tiếc thời điểm nàng hô lên, công kích của Diệp Huyền đã đánh ra ngoài, không mang theo nửa phần do dự.
Ầm!
Huyền Nguyên đáng sợ cấp tốc đi tới trước mặt Tứ thiếu chủ kia.
- Ngươi dám động thủ với ta!
Tứ thiếu chủ kia vào lúc này mới triệt để phản ứng lại, hiển nhiên trước hắn căn bản không ngờ Diệp Huyền còn dám động thủ với mình, trên mặt nguyên bản phẫn nộ nhất thời lộ ra vẻ kinh sợ, thân hình muốn lui về phía sau, nhưng thực lực của hắn ngay cả tam đại Yêu Hoàng kia cũng không bằng, làm sao tránh thoát Diệp Huyền ràng buộc, chỉ có thể trơ mắt nhìn lưu quang kia cấp tốc đánh vào thân thể hắn.
Đúng lúc này, vù một hồi, trên người Tứ thiếu chủ đột nhiên lóe lên một đạo ánh sáng mông lung, một hư ảnh Thiềm Thừ mơ hồ xuất hiện ở phía sau Tứ thiếu chủ, tỏa ra khí tức Yêu Đế, lập tức ngăn công kích của Diệp Huyền ở bên ngoài.
- Là ai dám động thủ với hài nhi của Độc Thiềm Yêu Đế ta.
Chương 1558 Độc Thiềm Yêu Đế (2)
Đồng thời cách đó không xa, trong một ngọn núi, bùng nổ ra một tiếng gào thét kinh thiên động địa, từ trong cung điện, đột nhiên bốc lên một luồng khói đặc màu đen, khói đặc mang theo mùi tanh gay mũi, hóa thành một đạo trường hà cuồn cuộn, nhanh chóng bay lượn về phía đám người Diệp Huyền.
- Phụ thân, ngươi tới thật đúng lúc, người này vừa nãy muốn giết hài nhi, giết hắn cho ta, phụ thân nhanh giết hắn cho ta.
Tứ thiếu chủ kia lòng vẫn còn sợ hãi, nhìn thấy khói đặc cấp tốc đánh tới, vẻ mặt nguyên bản ngơ ngác trong nháy mắt liền bình tĩnh lại, lộ ra mừng như điên cùng vẻ dữ tợn, con ngươi xấu xí nhìn chòng chọc vào Diệp Huyền, hung hăng rít gào hét lớn.
- Nhân loại, là các ngươi động thủ với hài nhi của bản Yêu Đế? Thật là to gan, dám đả thương hài nhi của Độc Thiềm Yêu Đế ta!
Trong hắc vụ, tiếng gào thét hung hăng lạnh lùng vang lên, tỏa ra sát cơ nồng nặc.
- Hừ!
Diệp Huyền hừ lạnh một tiếng, thân hình loáng một cái, trong nháy mắt liền tới trước mặt Tứ thiếu chủ kia, một cái tát mạnh mẽ phiến ở trên mặt đối phương, ầm một tiếng, trực tiếp đánh Tứ thiếu chủ kia bay ra ngoài, chật vật ngã xuống đất.
- Ta vừa nãy không thương tổn được xú nhi tử của ngươi, hiện tại mới coi như thương tổn.
Thân hình Diệp Huyền trở lại tại chỗ, lạnh lùng nói.
Cách đó không xa, gương mặt của Tứ thiếu chủ kia cấp tốc thũng lên, phốc phốc, trong miệng phun ra mấy cái răng, kinh nộ nhìn Diệp Huyền, hắn không nghĩ tới ở trước mặt cha mình, Diệp Huyền dĩ nhiên không sợ sệt, còn dám động thủ với hắn.
- Oa oa oa oa oa, tiểu tử thúi, ngươi muốn chết.
Trong hắc vụ, tiếng phẫn nộ gào thét kinh thiên động địa, uy thế Yêu Đế đáng sợ như một ngọn núi lớn điên cuồng đè ép xuống, ầm ầm, toàn bộ thiên địa phảng phất như rơi vào bóng tối.
Trong khói đen nồng đậm, một Thiềm Thừ Yêu thú to lớn xuất hiện, cả người hắn mọc đầy nùng sang, đôi mắt hạt châu cực kỳ khủng bố, đỏ như máu.
Thiềm Thừ Yêu thú điều động khói đặc, Cô Oa một hồi há mồm ra, nhắm ngay ba người Diệp Huyền phun một chùm độc yên.
Độc yên kia cấp tốc lan tràn về phía ba người Diệp Huyền, đám người Hoàng Phủ Tú Minh dù nín thở, cũng cảm thấy từng trận mê muội.
Độc yên thật đáng sợ, bọn họ có thể cảm nhận được tu vi của Thiềm Thừ Yêu Đế kia vẻn vẹn là ở cửu giai nhất trọng đỉnh phong, nhưng khói đặc này, cũng đủ để cho Vũ Đế nhất trọng phổ thông hoàn toàn không có sức chống cự.
Hai người dồn dập lấy ra một viên đan dược, nuốt vào trong bụng, đồng thời Huyền Nguyên trong cơ thể điên cuồng vận chuyển, ánh mắt lạnh lẽo nhìn Thiềm Thừ Yêu Đế giữa bầu trời kia, chỉ chờ Diệp Huyền ra lệnh một tiếng, liền sẽ xông tới.
- Hừ, hóa ra là một con Thiềm Thừ, còn tên gì Độc Thiềm Yêu Đế, thật là khiến người ta cười đến rụng răng.
Diệp Huyền phất tay một cái, cười nhạo giễu cợt nói, độc yên quanh quẩn ở chung quanh hắn phảng phất như một xú thí, đối với hắn hồn nhiên không có bất kỳ tác dụng.
Một bên Xà Mị vội vàng mở miệng nói:
- Độc Thiềm Yêu Đế đại nhân, kính xin hạ thủ lưu tình, Huyền Diệp điện hạ là quý khách Xích Diễm Yêu Đế đại nhân ta mời, vừa nãy chỉ là không cẩn thận cùng Tứ thiếu chủ gây ra một chút xung đột, nhưng Tứ thiếu chủ vẫn chưa có gì quá đáng lo, kính xin Độc Thiềm Yêu Đế bớt giận.
Lúc này Xà Mị đã hoàn toàn không biết nên làm thế nào mới tốt, trong lòng tràn ngập lo lắng, một bên là Huyền Diệp điện hạ, một bên là Xích Phong sơn mạch đệ tứ Yêu Đế Độc Thiềm Yêu Đế, một khi bọn họ đánh nhau, vậy thì triệt để xong.
- Xà Mị, ngươi cút ngay cho ta, ta mới chẳng cần biết người nọ là ai mời đến, dám động hài nhi của Độc Thiềm Yêu Đế ta, vậy sẽ phải có giác ngộ tử vong.
Độc Thiềm Yêu Đế bị Diệp Huyền kích thích sắc mặt đỏ chót, làm sao nghe được Xà Mị, cái bụng của hắn cấp tốc bành trướng, một luồng khí tức không tên tỏ khắp ở trong thiên địa này.
- Phụ thân, giết hắn, giết tiểu tử này.
Tứ thiếu chủ cũng ở một bên kích động nói, trong mắt bắn ra ánh sáng hung ác.
- Hừ.
Phía sau Diệp Huyền, Huyết Kiếm Vũ Đế hừ lạnh một tiếng, rút ra trường kiếm, lạnh lùng nhìn Độc Thiềm Yêu Đế, chỉ chờ Diệp Huyền ra lệnh một tiếng, liền sẽ mở ra sát cơ.
Ầm ầm!
Trên bầu trời, khí thế cả người Độc Thiềm Yêu Đế điên cuồng tăng vọt, khí tức ngột ngạt làm người hầu như không thở nổi, khí tức doạ người kia như một cơn bão táp, không ngừng ngưng tụ, muốn phát động một đòn sấm sét.
Dưới đáy, Xà Mị đã lo lắng không biết nên làm như thế nào, vẻ mặt sầu lo.
Nhưng Diệp Huyền ở vào chỗ hạch tâm nhất của khí thế kia, vẻ mặt bình tĩnh, lạnh lùng liếc nhìn Độc Thiềm Yêu Đế giữa bầu trời, chợt đưa mắt nhìn cung điện ở trung tâm, lạnh nhạt nói:
- Lẽ nào các hạ chuẩn bị nhìn xuống như thế sao?
Tất cả mọi người sững sờ, dồn dập nhìn chăm chú về vị trí mà Diệp Huyền nhìn, ngay cả Độc Thiềm Yêu Đế sắp phát động tiến công cũng không khỏi quay đầu.
- Ha ha ha!
Một tiếng cười to đột nhiên vang lên, thanh âm này cực kỳ vang dội, phảng phất như sấm sét nổ vang, ở trong toàn bộ cấm địa của Xích Phong sơn mạch vang vọng.
Ở mọi người nhìn kỹ, một nam tử cả người quanh quẩn sấm sét, có mái tóc dài màu xanh lam, thân hình khôi ngô bá đạo, cao tới bốn, năm mét từ trong cung điện kia bay lượn ra.
Sau lưng nó, Xích Diễm Yêu Đế vẻ mặt xin lỗi nhìn Diệp Huyền, cùng nam tử này rơi vào trước mặt Diệp Huyền.
Nhìn thấy nam tử tóc lam này, Độc Thiềm Yêu Đế nguyên bản khí thế hùng hổ cùng Tứ thiếu chủ vẻ mặt oán độc tất cả đều thu lại biểu hiện, trên mặt lộ ra vẻ cung kính, hành lễ nói:
- Đại thủ lĩnh!
Nam tử tóc lam kia gật gù, nhưng không có lên tiếng, đôi mắt ác liệt nhìn chằm chằm Diệp Huyền, trong đó phảng phất như có hai tia chớp đang nhấp nháy, như một lưỡi dao sắc, phảng phất như muốn xuyên thủng thân thể Diệp Huyền.
- Đại thủ lĩnh, vị này chính là Huyền Diệp điện hạ ta mới vừa rồi đã nói với ngươi, Huyền Diệp điện hạ, vị này chính là Đại thủ lĩnh của Xích Phong sơn mạch ta, Tất Lôi Yêu Đế đại nhân.
Xích Diễm Yêu Đế ở phía sau nam tử tóc lam kia mở miệng giới thiệu, ngữ khí cung kính.
- Đại thủ lĩnh, vừa nãy người này thương hài nhi của ta, cũng ở cấm địa của Xích Phong sơn mạch ta ngang ngược, ta khẩn cầu Đại thủ lĩnh giao người này cho bổn Đế xử lý.
Độc Thiềm Yêu Đế ở một bên nói.
Chương 1559 Tất Lôi Yêu Đế
Xích Diễm Yêu Đế sầm mặt lại nói:
- Độc Thiềm Yêu Đế, Huyền Diệp điện hạ là quý khách ta mời đến Xích Phong sơn mạch, hài nhi của ngươi tùy ý động thủ với quý khách của Yêu tộc ta, là đạo lý gì?
- Ha ha ha, quý khách của Xích Phong sơn mạch ta, Xích Diễm Yêu Đế, ngươi lầm chứ?
Một bên Tứ thiếu chủ bưng miệng xưng vù, quay về Tất Lôi Yêu Đế kích động nói:
- Đại thủ lĩnh, nơi đây là cấm địa của Yêu tộc chúng ta, mặc kệ mấy người này lai lịch ra sao, Xích Diễm Yêu Đế dám mang Nhân loại tới hạch tâm cấm địa của Xích Phong sơn mạch chúng ta, cũng đã trái với quy củ của Xích Phong sơn mạch chúng ta, huống chi vừa nãy Xà Mị dưới trướng Xích Diễm Yêu Đế còn chuẩn bị hái linh dược cho đối phương, thuộc hạ thấy vậy, mới lên ngăn cản, không ngờ mấy người này không những không nghe khuyên bảo, trái lại động thủ với thuộc hạ, mong Đại thủ lĩnh làm chủ cho ta.
Độc Thiềm Yêu Đế cũng nói:
- Đại thủ lĩnh, ngươi xem con trai của ta cũng đã bị mấy ác đồ này đánh hủy dung, độc thiềm ta chỉ có một nhi tử như vậy, đáng thương con trai của ta nguyên bản dung mạo anh tuấn, hiện tại toàn bộ phá huỷ, Đại thủ lĩnh, ngươi nên vì con trai của ta làm chủ a!
- Được rồi, chuyện vừa rồi, bổn Đế đã biết.
Tất Lôi Yêu Đế khoát tay áo một cái, nhìn về phía Diệp Huyền, đầy hứng thú nói:
- Các hạ chính là Huyền Diệp?
- Không sai.
Diệp Huyền gật gù.
- Nghe Xích Diễm nói, ngươi là chủ nhân của Vô Tận sơn mạch Kim Lân điện hạ, đến từ Phù Quang sơn mạch?
Tất Lôi Yêu Đế đột nhiên cười lạnh, lạnh giọng nói:
- Bổn Đế ngang dọc đại lục mấy trăm năm, đi qua Yêu tộc cấm địa cũng không phải số ít, nhưng chưa từng nghe nói Phù Quang sơn mạch, các hạ muốn biên một lai lịch, cũng biên khá một chút a.
Vừa nãy Tất Lôi đang bế quan, lại bị Xích Diễm Yêu Đế gọi tỉnh, đồng thời nói cho hắn Diệp Huyền muốn gặp, Tất Lôi cũng không có ngay lập tức đi ra, mà từ chỗ Xích Diễm Yêu Đế hỏi lai lịch của Diệp Huyền.
Đối mặt Đại thủ lĩnh của Xích Phong sơn mạch, Xích Diễm Yêu Đế tự nhiên không có nửa điểm ẩn giấu, nói ra lai lịch của Diệp Huyền.
Tất Lôi Yêu Đế dù sao không phải Xích Diễm Yêu Đế, kiến thức của hắn cách xa Xích Diễm Yêu Đế, ngay lập tức đối với lai lịch của Diệp Huyền sản sinh hoài nghi.
Cái gì?
Một bên Độc Thiềm Yêu Đế cùng Tứ thiếu chủ không khỏi sững sờ, nghe ý tứ của Đại thủ lĩnh, người trẻ tuổi này dĩ nhiên cũng là một Yêu tộc?
Bọn hắn không nhịn được dồn dập nhìn về phía Diệp Huyền, nhưng mặc cho bọn hắn đánh giá làm sao, khí tức của Diệp Huyền đều rõ ràng là một nhân tộc, hoàn toàn không thấy được là Yêu tộc biến thành a.
Đối mặt ánh mắt bén nhọn của Tất Lôi Yêu Đế, Diệp Huyền đột nhiên nở nụ cười:
- Tuy các hạ sinh ra từ Vô Tận sơn mạch Kinh Lôi Thú hất mạch, nắm giữ huyết thống Yêu tộc hoàng tộc, nhưng cũng không có nghĩa là các hạ đi qua hết thảy lãnh địa Yêu tộc trên đời này, chưa từng nghe nói Phù Quang sơn mạch, lại có gì đáng kỳ quái.
- Cái gì? Làm sao ngươi biết ta xuất từ Kinh Lôi Thú nhất mạch?
Diệp Huyền vừa dứt lời, vẻ mặt của Tất Lôi Yêu Đế lập tức khiếp sợ lên, đồng thời một luồng khí tức cực kỳ đáng sợ trong nháy mắt ngưng tụ bao phủ ba người Diệp Huyền lại.
Ầm ầm!
Ba người Diệp Huyền chỉ cảm thấy một luồng lực lượng phảng phất như núi lớn ép ở trên người bọn họ, hư không xung quanh tất cả đều đọng lại, ngay cả Huyết Kiếm Vũ Đế là Vũ Đế nhất trọng đỉnh phong ở dưới nguồn lực lượng này áp chế, cũng có loại cảm giác nửa bước khó đi.
Lực lượng thật đáng sợ, đây chính là Yêu Đế cửu giai nhị trọng sao?
Trong lòng mấy người đều kinh hãi, đặc biệt là Hoàng Phủ Tú Minh cùng Huyết Kiếm Vũ Đế, thực lực của hai người bọn họ, ở trong Vũ Đế nhất trọng đủ để xưng tụng là người tài ba, thế nhưng ở dưới khí tức của Tất Lôi Yêu Đế áp chế, lại phảng phất như trẻ con đối mặt đại nhân, căn bản không có một chút sức phản kháng.
Trong ba người, chỉ có vẻ mặt của Diệp Huyền lù lù bất biến, trong mắt của hắn, đột nhiên nổi lên một ngọn lửa vô hình, ác liệt quét về phía đám người Tất Lôi Yêu Đế, trong ánh mắt Diệp Huyền, mang tới một tia khí tức Thôn Phệ Võ Hồn.
Ở dưới ánh mắt của Diệp Huyền, tu vi đám người Tứ thiếu chủ vẻn vẹn ở Yêu Hoàng đỉnh phong không khỏi lui lại mấy bước, sợ hãi bất định nhìn Diệp Huyền, bọn hắn ở trên người Diệp Huyền cảm nhận được một tia khí tức cực kỳ đáng sợ, có một loại tâm ý hoảng sợ phát ra từ sâu trong linh hồn.
Yêu tộc, là chủng tộc chú ý huyết thống truyền thừa nhất.
Làm cường giả Yêu tộc bát giai đỉnh phong, chỉ có Huyền thú Yêu Đế mới có thể làm cho bọn hắn từ sâu trong linh hồn cảm nhận được hoảng sợ, nếu không thì, coi như là Tất Lôi Yêu Đế, cũng nhiều nhất để bọn hắn cảm thấy nghẹt thở cùng không thể chống đối, mà sẽ không từ sâu trong linh hồn cảm nhận được sợ hãi.
Mà ngoại trừ Tứ thiếu chủ cùng những Yêu Hoàng đỉnh phong kia, bị ánh mắt của Diệp Huyền nhìn kỹ, bao quát Tất Lôi Yêu Đế ở trong tam đại Yêu Đế, trong lòng đều không khỏi bay lên một loại cảm giác sợ hãi, phảng phất như bọn hắn đối mặt không phải một Nhân loại yếu đuối, mà là một cường giả Huyền thú có thể nô dịch bọn hắn.
- Huyền thú Yêu Đế, ngươi là Huyền thú Yêu Đế?
Độc Thiềm Yêu Đế sợ hãi nhìn Diệp Huyền, trong khoảng thời gian ngắn trong lòng phảng phất như cuốn lên sóng to gió lớn, vừa nãy từ trong ánh mắt Diệp Huyền lướt qua khí thế ấy, cùng cường giả Huyền thú Yêu Đế nắm giữ hồn niệm cực kỳ tương tự, từ trên bản chất linh hồn tạo thành áp bức với hắn, khiến cho hắn sản sinh hoảng sợ.
Này không phải Huyền thú Yêu Đế còn có thể là cái gì? Nếu như là Nhân loại, coi như đối phương là Vũ Đế nhị trọng, cũng không thể làm cho mình từ sâu trong linh hồn cảm giác sợ hãi.
Diệp Huyền cũng không trả lời hắn, mà ánh mắt xem thường quét hắn một chút nói:
- Nếu như vừa nãy bản điện hạ muốn nô dịch ngươi, chỉ cần một ý nghĩ liền được, ta là nể mặt Xích Diễm Yêu Đế tha cho ngươi một lần, bao quát đứa con trai kia của ngươi, nhưng nếu như ngươi còn dám tiếp tục vô lễ, bản điện hạ sẽ không tha cho ngươi lần thứ hai.
Xích Diễm Yêu Đế nguyên bản còn lo lắng Diệp Huyền sẽ cùng Đại thủ lĩnh xung đột, nghe được lời này của Diệp Huyền, lập tức cảm giác được một loại tâm ý vui sướng, tên Độc Thiềm Yêu Đế kia luôn cùng mình không hợp, hiện tại được rồi, đắc tội người khác, vẫn là xem ở trên mặt mũi của mình, người khác mới tha hắn một mạng.
Chương 1560 Cừu Nhiễm đến
- Ngươi đúng là Huyền thú Yêu Đế?
Lúc này Tất Lôi Yêu Đế cũng phản ứng lại, nghi ngờ không thôi nhìn Diệp Huyền.
Diệp Huyền không hề trả lời Tất Lôi Yêu Đế, chỉ cười lạnh một tiếng nói:
- Ta lai lịch ra sao, các hạ không cần biết quá nhiều, hiện tại ta có một phương pháp có thể làm cho ngươi đánh giết Hỗn Loạn Chi Thành Đấu Vũ Hội Tử Đao Vũ Đế, nếu các hạ đồng ý, vậy ngươi ta trong lúc đó có thể hợp tác, nếu không muốn, như vậy hiện tại ta liền đi, chắc chắn sẽ không quấy rối các hạ mảy may.
Tất Lôi Yêu Đế trầm tư chốc lát, chợt lạnh lùng nói:
- Đầu tiên, ta dựa vào cái gì tin tưởng ngươi? Thứ hai, Tử Đao Vũ Đế chính là Đấu Vũ Hội đệ nhất Phó hội trưởng, giết hắn, ngươi biết sẽ ở trong Nhân loại gợi ra bao lớn náo động không?
Diệp Huyền cười lạnh:
- Đường đường cường giả của Kinh Lôi Thú nhất mạch, chẳng lẽ còn sợ ở trong Nhân loại gợi ra náo động sao? Nếu như ta không đoán sai, các hạ hẳn là bị trục xuất đến Xích Phong sơn mạch a, mà năm xưa mặc dù Xích Phong sơn mạch ngươi có thể cùng Hỗn Loạn Chi Thành ký hiệp nghị, e là đối phương sợ hãi không phải Tất Lôi Yêu Đế ngươi, mà là Vô Tận sơn mạch Kinh Lôi Thú nhất tộc ở phía sau ngươi.
Nói đến đây, Diệp Huyền không khỏi trào phúng nở nụ cười:
- Lẽ nào Tất Lôi Yêu Đế ngươi muốn cả đời ở Xích Phong sơn mạch này? Không muốn quang minh chính đại trở lại Vô Tận sơn mạch, để Yêu tộc thiên hạ truyền tụng đại danh của ngươi sao?
Diệp Huyền nói như một thanh đao nhọn, mạnh mẽ đâm vào nội tâm của Tất Lôi Yêu Đế, trên mặt hắn nhất thời lộ ra một tia giãy dụa, tựa hồ nhớ ra cái gì đó khó có thể hồi tưởng.
Cuối cùng, ánh mắt của hắn lộ ra một tia lạnh lùng nghiêm nghị, bỗng nhiên ngẩng đầu, lạnh lùng nói:
- Được, ta đáp ứng.
- Đại thủ lĩnh.
Một bên vẻ mặt của Độc Thiềm Yêu Đế cả kinh, muốn khuyên can, chỉ là không chờ hắn nói ra, Tất Lôi Yêu Đế đã khoát tay chặn lại, nhìn hắn lạnh lùng nói:
- Không cần nói, từ bây giờ bắt đầu, ta không cho phép ngươi có bất kỳ bất kính đối với vị Huyền Diệp điện hạ này, ngươi nghe rõ ràng chưa?
Độc Thiềm Yêu Đế biến sắc, ánh mắt lấp loé hai lần, nhưng cuối cùng vẫn chán nản nói:
- Vâng!
Ở Xích Phong sơn mạch, Tất Lôi Yêu Đế chính là Đại thủ lĩnh duy nhất, Độc Thiềm Yêu Đế hắn có thể cùng Xích Diễm yêu đế tranh đấu đối lập, lẫn nhau không nhường chút nào, nhưng ở trước mặt Tất Lôi Yêu Đế, cũng không dám nói nửa chữ không.
- Xích Diễm, hiện tại ngươi thay ta đi gọi lão nhị cùng lão tam.
Tất Lôi Yêu Đế dặn dò Xích Diễm Yêu Đế một tiếng, sau đó lạnh lùng nhìn Diệp Huyền nói:
- Các hạ còn có nhu cầu gì, xin cứ việc phân phó, từ giờ trở đi Xích Phong sơn mạch ta liền nghe các hạ, nhưng ta từ thô tục nói trước, nếu các hạ dám lừa gạt Tất Lôi ta, cho dù đuổi tới chân trời góc biển, Tất Lôi ta cũng chắc chắn sẽ không tha ngươi.
Diệp Huyền khẽ mỉm cười:
- Đại thủ lĩnh cứ yên tâm đi!
Ở ngoài Xích Phong sơn mạch.
Phách Thương Vũ Đế đang điên cuồng chạy trốn.
Đáng sợ, quả thực quá đáng sợ.
Lúc này nội tâm của hắn đã hoàn toàn mất đi ý nghĩ cùng đám người Diệp Huyền tiếp tục chiến đấu, chỉ muốn trở lại Hỗn Loạn Chi Thành.
Từ khi biết được ba người Diệp Huyền ra khỏi thành, đến cường giả Đấu Vũ Hội bọn họ hầu như dốc hết toàn lực, ngăn ngắn nửa ngày, rất nhiều cường giả trong Đấu Vũ Hội dồn dập vẫn lạc, ngoại trừ hắn thì không một may mắn sống sót.
Hỏa Quyền Vũ Đế, Hùng Thiên Vũ Đế, Thần Quang Vũ Đế, Trường Phong Vũ Đế, Trường Chu Vũ Đế, Phá Quân Vũ Đế, sáu đại Vũ Đế ở trong ngăn ngắn nửa ngày vẫn lạc, dành cho nội tâm hắn chấn động cực kỳ to lớn.
Bao nhiêu năm, Phách Thương Vũ Đế không biết bao nhiêu năm Đấu Vũ Hội không có chịu đựng qua đả kích nặng nề như vậy, sáu đại Vũ Đế này hầu như là lực lượng hàng đầu của Đấu Vũ Hội ở Hỗn Loạn Chi Thành, một ngày trong lúc đó, dĩ nhiên biến thành tro bụi.
Nếu như không phải hắn chạy nhanh, e rằng ngay cả hắn cũng phải chết ở trong tay Diệp Huyền.
Nghĩ tới đây, tốc độ bay lượn của Phách Thương Vũ Đế không khỏi nhanh hơn, đồng thời căng thẳng nhìn phía sau, chỉ lo đám người Diệp Huyền truy kích.
Nhưng vào lúc này, một luồng uy thế khủng bố đột nhiên trong nháy mắt giáng lâm, lực lượng đáng sợ phảng phất như một ngọn núi lớn, mạnh mẽ trấn áp ở trên người hắn, thân hình Phách Thương Vũ Đế điên cuồng chạy trốn phảng phất như đụng vào một vách tường cứng rắn, phịch một tiếng ngừng lại.
Trong lòng hắn nhất thời cả kinh, ngẩng đầu nhìn tới, liền nhìn thấy một bóng người màu đen, đang từ trong hư không chậm rãi đi ra, đôi mắt như đêm đen vô tận, lạnh lùng nhìn hắn.
- Phách Thương, ngươi hoang mang hoảng loạn làm gì? Ba người Diệp Huyền kia thế nào rồi? Phá Quân cùng Trường Chu đâu?
Bóng người màu đen ầm ầm mở miệng, thanh âm lạnh lẽo như đao phong quất ở trên người Phách Thương Vũ Đế, mà sau khi Phách Thương Vũ Đế nhìn đến đối phương, sợ hãi trong nháy mắt biến mất, trên mặt nhất thời lộ ra vẻ mừng rỡ như điên, hầu như mang theo tiếng khóc nức nở nói:
- Cừu Nhiễm đại nhân, ngươi rốt cục đến rồi.
Người này chính là Đấu Vũ Hội đệ nhất Phó hội trưởng, Tử Đao Vũ Đế Cừu Nhiễm.
- Xảy ra chuyện gì?
Nhìn thấy Phách Thương Vũ Đế kinh hoảng căng thẳng, trong lòng Tử Đao Vũ Đế không khỏi trầm xuống.
Trước hắn từ trong miệng Mạnh Tân Thành biết được tin tức Đấu Vũ Hội ba Đại hộ pháp vẫn lạc, liền ngay lập tức xuất quan tới, có điều cũng không quá lo lắng.
Trước ở trong miệng Mạnh Tân Thành, hắn cũng biết gần đây Đấu Vũ Hội phát sinh tất cả, đối với ba người Diệp Huyền dám to gan khiêu khích quyền uy của Đấu Vũ Hội mình cũng cảm thấy cực kỳ tức giận, hận không thể trong nháy mắt chém giết ba người bọn họ.
Có điều sau đó khi biết Trác Nhất Phàm tam đại Phó hội trưởng kể cả Vô Lượng Sơn Trường Phong Vũ Đế cùng Sinh Tử Điện Minh Hỏa Vũ Đế đang đuổi giết ba người Diệp Huyền, trái tim của Tử Đao Vũ Đế cũng để xuống, dưới cái nhìn của hắn, lấy thực lực mấy người Trác Nhất Phàm truy sát ba Vũ Đế nhất trọng, căn bản là điều chắc chắn.
Nhưng hôm nay nhìn thấy biểu hiện của Phách Thương Vũ Đế, hắn rốt cục cảm giác được không đúng, nếu như đám người Phách Thương bắt hoặc đánh giết ba người Diệp Huyền kia, nhìn thấy mình tuyệt không phải vẻ mặt như thế.
- Cừu Nhiễm đại nhân, đám người Phá Quân cùng Trường Chu... đã vẫn lạc.
Phách Thương Vũ Đế do dự một chút, rốt cục run rẩy mở miệng.
- Cái gì?
Ánh mắt của Tử Đao Vũ Đế lạnh lùng nghiêm nghị, trong nháy mắt đọng lại.
Hơn nữa những sơn mạch này hình thành trận pháp, vô cùng đặc biệt, tuy Hoàng Phủ Tú Minh ở hạch tâm, vẫn có thể cảm nhận được thiên địa Huyền khí trong trung tâm cấm địa này so với ngoại giới thì cường hãn hơn mấy lần, đồng thời có một loại cảm giác có thể gột rửa tâm linh.
- Ồ.
Càng làm cho Hoàng Phủ Tú Minh kinh ngạc chính là, ở trong khe núi trước mặt bọn họ không xa, dĩ nhiên mọc ra một đóa hoa màu đen, hoa màu đen này rất không đáng chú ý, bị khe núi che kín, không cẩn thận chỉ có thể thấy một tảng đá.
- Lũng Lam Ma Hoa cửu giai!
Hoàng Phủ Tú Minh khiếp sợ nói.
Lũng Lam Ma Hoa, linh dược cửu giai, là một loại cực kỳ đáng sợ trong rất nhiều linh dược cửu giai, trong đó ẩn chứa một loại độc tố nào đó có thể ăn mòn thân thể võ giả, bởi vậy có thể luyện chế ra độc dược ngay cả cường giả Vũ Đế cũng sợ hãi, coi như là trực tiếp dùng, cũng có thể làm một tên Vũ Đế nhất trọng mất đi thần trí, thậm chí vẫn lạc.
Loại hoa này tương truyền vô cùng ít ỏi, toàn bộ đại lục cũng cực kỳ hiếm thấy, Hoàng Phủ Tú Minh không nghĩ tới ở đây tùy tiện liền có một đóa.
Hắn không nhịn được tiến lên trước một bước, muốn đi hái.
Ầm ầm!
Đột nhiên, một tia sét đột nhiên từ nơi hư vô xuất hiện, nhanh như tia chớp đi tới trước mặt Hoàng Phủ Tú Minh, ánh chớp khủng bố đánh vào trên người Hoàng Phủ Tú Minh, thân thể hắn nhất thời loáng một cái, sắc mặt có chút trắng bệch.
Không chờ hắn phản ứng lại, xì xì xì, trong hư không phía trước, càng nhiều ánh chớp hình thành, hóa thành quang võng, so với lôi điện trước kia còn đáng sợ hơn mấy lần.
Hoàng Phủ Tú Minh hoàn toàn biến sắc, vừa nãy uy lực một tia sét kia, cũng đã làm hắn vô cùng khó ứng phó, ai biết dĩ nhiên xuất hiện nhiều tia chớp như vậy, nếu như bị những lôi quang này bắn trúng, lấy tu vi của hắn cũng sẽ bị thương.
- Cẩn thận, trong cấm địa này chỉ có Yêu tộc ở Xích Phong sơn mạch mới có thể đi vào, những người khác một khi tiến vào sẽ gặp phải trận pháp công kích.
Xà Mị thấy thế liền giật nảy cả mình, hoa dung thất sắc nói.
Nàng vừa nãy chỉ lo hấp dẫn Diệp Huyền, còn chưa kịp nói chuyện này, ai biết dưới trướng Huyền Diệp điện hạ dĩ nhiên xúc động trận pháp của Đại thủ lĩnh bày xuống, này nên làm gì? Trong lòng nàng nhất thời vô cùng nóng nảy, Đại thủ lĩnh bày xuống trận pháp tuy sẽ không công kích nàng, nhưng nàng căn bản không lý giải được những trận pháp kia a.
Mà cách đó không xa, sắc mặt của Hoàng Phủ Tú Minh nghiêm túc, như gặp đại địch, hai tay cấp tốc nặn ra một đạo trận phù, chuẩn bị dẫn ánh chớp công kích tới nơi khác.
Chỉ là trong lòng hắn cũng thấp thỏm không ngớt, trận pháp trước mặt này đáng sợ, hắn là Trận Pháp đại sư bát giai vừa nãy lại không để ý, mãi đến tận xúc động mới gợi ra công kích, hắn không dám hứa chắc mình nhất định có thể đỡ lấy tia chớp này công kích.
Xì!
Ánh chớp khủng bố, như một lôi mâu, nhanh như tia chớp đâm tới.
- Ngươi lui về phía sau đi!
Ngay thời điểm Hoàng Phủ Tú Minh cắn răng chuẩn bị tiến lên, một thanh âm quen thuộc ghé vào lỗ tai hắn vang lên, nghe được thanh âm này, tâm của Hoàng Phủ Tú Minh liền buông lỏng, lập tức lui trở về.
Mà cùng lúc đó, một bóng người đã trong nháy mắt đứng trước mặt hắn, chính là Diệp Huyền, hai tay hắn cấp tốc đan xen, ngăn cản ánh chớp phía trước công kích.
Đùng đùng!
Ánh chớp công kích như rắn trườn, ở trên ngón tay của Diệp Huyền uốn lượn chốc lát, tựa hồ tìm không được mục tiêu, sau đó xì xì một hồi, đi vào bùn đất dưới chân Diệp Huyền, trong nháy mắt biến mất không còn tăm hơi.
- Ngươi không sao chứ?
Diệp Huyền nhìn trận pháp đăm chiêu, sau đó hỏi Hoàng Phủ Tú Minh.
- Ta không có chuyện gì.
Hoàng Phủ Tú Minh lòng vẫn còn sợ hãi gật gù.
Diệp Huyền gật đầu, lúc này ánh mắt mới rơi vào đóa hoa mà Hoàng Phủ Tú Minh muốn hái, lẩm bẩm nói:
- Không nghĩ tới Xích Phong sơn mạch ngươi thậm chí ngay cả Lũng Lam Ma Hoa cũng có.
Xà Mị thấy không có chuyện gì, lúc này trái tim mới để xuống, đồng thời thầm giật mình, Huyền Diệp điện hạ thậm chí ngay cả trận pháp mà Đại thủ lĩnh bố trí cũng có thể loại bỏ, nàng ở Xích Phong sơn mạch lâu như vậy vẫn là lần thứ nhất nhìn thấy.
- Huyền Diệp điện hạ, nếu như ngươi yêu thích Lũng Lam Ma Hoa này, thuộc hạ có thể đi hái cho ngươi.
Xà Mị vì bù đắp tổn thất, chủ động mở miệng nói, đồng thời nhảy tới trước một bước, muốn đi hái Lũng Lam Ma Hoa.
- Hừ, Xà Mị, ngươi thật to gan, dám mang người ngoài tiến vào hạch tâm cấm địa của Xích Phong sơn mạch ta, hơn nữa còn là mấy Nhân tộc.
Ngay thời điểm Xà Mị sắp hái Lũng Lam Ma Hoa, một tiếng quát chói tai vang lên.
Theo thanh âm này truyền đến, một nam tử vóc người cao to rơi vào bên người Xà Mị, dáng dấp của hắn giống Nhân loại như đúc, thế nhưng trên người tỏa ra một luồng yêu khí độc nhất của Yêu tộc, hiển nhiên là một Yêu tộc biến thành.
Tuy hình thể người này khá khôi ngô, thế nhưng dung mạo cực xấu, mà sau lưng nó, còn theo vài tên cường giả Yêu tộc tỏa ra yêu khí đáng sợ.
- Tứ thiếu chủ!
Nam tử cao lớn vừa rơi xuống, Xà Mị lập tức kinh ngạc một hồi, có điều rất nhanh lại khôi phục trấn định, nói:
- Tứ thiếu chủ, vị này chính là Huyền Diệp điện hạ, là bằng hữu của Xích Diễm đại nhân, tìm Đại thủ lĩnh có việc trao đổi, Xích Diễm đại nhân đã đi thông báo Đại thủ lĩnh.
Nam tử cao lớn kia xem thường nhìn Xà Mị, cười lạnh nói:
- Xà Mị, đừng tưởng rằng ngươi chuyển ra Xích Diễm Yêu Đế, Bổn thiếu chủ liền không dám động ngươi, mặc kệ ba người này là ai, tìm Đại thủ lĩnh có chuyện gì, chỉ là bọn họ thân phận Nhân loại, liền tuyệt đối không thể bước vào cấm địa của Xích Phong sơn mạch ta nửa bước. Nhưng hiện tại bọn hắn không chỉ bước vào cấm địa Xích Phong sơn mạch, càng đi tới hạch tâm, ngươi biết ngươi phạm vào tội gì không? Không chỉ ngươi, ngay cả Xích Diễm Yêu Đế cũng phạm vào tội lớn.
Nói tới chỗ này, nam tử cao lớn nhìn mấy đại Yêu Hoàng ở phía sau nói:
- Đi bắt ba người kia cho ta.
Xà Mị biến sắc, liền đứng ở trước mặt ba người Diệp Huyền, tức giận nói:
- Tứ thiếu chủ, Huyền Diệp điện hạ chính là khách nhân tôn quý nhất của Xích Diễm đại nhân, ngươi dám!
Nhìn thấy Xà Mị dĩ nhiên giữ gìn Diệp Huyền, trong ánh mắt nam tử cao lớn này âm lạnh càng sâu, lạnh giọng nói:
- Mấy người các ngươi còn đứng ngây ra đó làm gì, còn không động thủ cho ta.
Chương 1557 Độc Thiềm Yêu Đế (1)
- Vâng!
Vài tên Yêu tộc Yêu Hoàng nghe được mệnh lệnh, nhất thời cười một tiếng, vèo vèo vèo, ba yêu cấp tốc bay lượn ra, bàn tay khổng lồ vồ bắt về phía Diệp Huyền, ba bọn hắn là Yêu Hoàng đỉnh phong, dĩ nhiên xem Diệp Huyền là võ giả Nhân loại cấp thấp.
Diệp Huyền tuổi tác xem ra vô cùng trẻ, người trẻ tuổi như vậy coi như là thiên phú nghịch thiên, e rằng cũng chỉ là một Vũ Hoàng nhất trọng mà thôi.
Chỉ là một Vũ Hoàng nhất trọng, đối với những Yêu Hoàng đỉnh phong bọn hắn mà nói căn bản không đáng chú ý, huống chi nơi này là đại bản doanh của Yêu tộc, đừng nói một Nhân loại Vũ Hoàng, coi như là Vũ Đế Nhân loại thì như thế nào?
- Diệp thiếu!
Ánh mắt của Huyết Kiếm Vũ Đế cùng Hoàng Phủ Tú Minh nhất thời phát lạnh, đồng thời nhảy tới trước một bước nói.
Diệp Huyền khoát tay áo, ánh mắt dần dần âm hàn, khóe miệng lộ ra một nụ cười lạnh lùng.
Đối phương dĩ nhiên trực tiếp đưa tay trảo tới hắn, đây căn bản là không để hắn ở trong mắt a, đối phương chỉ là mấy Yêu Hoàng đỉnh phong mà thôi, coi như ra tay toàn lực, mình kích giết bọn hắn cũng dễ như trở bàn tay, mà ba tên này dĩ nhiên bất cẩn như vậy, thực sự là tự tìm đường chết.
Thân hình ngạo đứng ở đó, ngay cả động cũng không có nhúc nhích một hồi, hai mắt Diệp Huyền lập tức đọng lại, Thần Linh Đồng Thị... Huyễn Cấm Chi Nhãn!
Tam đại Yêu Hoàng đỉnh phong kia đối với Diệp Huyền xem thường, vì lẽ đó trong khi xuất thủ sơ hở trăm chỗ, nếu như Diệp Huyền bình thường ra tay cũng có thể đánh bại đối phương, nhưng mà ở Xích Phong sơn mạch, Diệp Huyền ngay cả ra tay cũng chẳng muốn ra tay, trực tiếp sử dụng tới Huyễn Cấm Chi Nhãn, hắn làm như thế là không muốn hoàn toàn bại lộ thực lực của mình, dù sao hắn không phải Yêu tộc chân chính a.
Ong ong ong!
Ba đạo hồn lực vô hình như ba lưỡi dao sắc, trong nháy mắt đi vào trong đầu tam đại Yêu Hoàng, coi như không có hỗn hợp Tử Thương Viêm cùng Tuyệt Âm Chi Thủy, hồn lực của Diệp Huyền cũng đã đạt đến bát giai tam trọng đỉnh phong, dưới một cái ánh mắt, ngay lập tức để tam đại Yêu Hoàng rơi vào hôn mê.
Mà vào lúc này, chân của Diệp Huyền đã nhanh như tia chớp nhấc lên, mạnh mẽ đạp ra ngoài.
Tam đại Yêu Hoàng ở trong nháy mắt đầu óc mê muội, cũng đã cảm giác được không ổn, điên cuồng thôi thúc Yêu nguyên, nỗ lực từ trong loại cảm giác mê man này tránh ra, nhưng mà mặc cho bọn hắn thôi thúc Yêu nguyên làm sao, lại thủy chung không thể từ trong loại cảm giác mê man kia đi ra, đợi bọn hắn rốt cục tránh thoát hồn lực của Diệp Huyền khống chế, chỉ kịp nhìn thấy một cước ảnh đi tới trước mặt mình.
Vào lúc này bọn hắn muốn chống lại đã không kịp, chỉ có thể trơ mắt nhìn bàn chân mạnh mẽ đá vào trên mặt mình.
- Ầm ầm ầm!
Thanh âm như búa lớn đập trúng ván gỗ vang lên, nương theo tiếng sống mũi vỡ vụn, trên mặt ba tên Yêu Hoàng đồng thời phun ra một chùm máu tươi, bay ngược hơn trăm mét, mới miễn cưỡng ngừng lại thân hình, bộ mặt của bọn hắn đã sụp một mảnh, trong hai lỗ mũi còn hồng hộc ra máu tươi, dáng dấp cực kỳ chật vật.
Ba yêu từng người cấp tốc lấy ra một cây linh dược nhét vào trong miệng, lúc này vẻ mặt mới kinh hãi nhìn Diệp Huyền.
- Thực sự là rùa đen ăn lúa mạch, chà đạp a.
Diệp Huyền không có tiếp tục tiến lên, mà nhìn ba yêu lấy ra linh dược, vẻ mặt tiếc hận, ba cây linh dược kia, toàn thân trắng như tuyết, hành khối no đủ, bộ rễ êm dịu, hiển nhiên là Tuyết Tinh Căn tốt nhất.
Tuyết Tinh Căn chính là linh dược bát giai hàng đầu, một khi luyện chế thành đan dược, đối với Cửu Thiên Vũ Đế cũng có tác dụng chữa trị không nhỏ, mà tam đại Yêu Hoàng này trực tiếp ăn sống như thế, thực sự là quá mức chà đạp, căn bản ngay cả một phần mười công hiệu của Tuyết Tinh Căn cũng không có lợi dụng được, thực sự là phung phí của trời.
- Ngươi, ngươi dám thương tổn Yêu tộc ở Xích Phong sơn mạch ta, thực sự là gan to bằng trời, càn rỡ, quá càn rỡ, tiểu tử, ngươi biết ngươi làm cái gì không?
Tứ thiếu chủ kia vẻ mặt kinh hãi nhìn chằm chằm Diệp Huyền, nhưng rất nhanh liền từ trong kinh hãi tỉnh táo lại, trên gương mặt tràn đầy vẻ giận dữ, chỉ vào Diệp Huyền tức giận mắng.
- Muốn chết!
Sắc mặt Diệp Huyền lạnh lẽo, khoát tay, ầm ầm, một đạo Huyền Nguyên đáng sợ cấp tốc đánh tới Tứ thiếu chủ kia, đồng thời một luồng lực lượng không gian đáng sợ lan tràn ra, ràng buộc Tứ thiếu chủ kia lại.
Một bên Xà Mị căn bản không xen tay vào được, chỉ lo lắng kinh hô:
- Huyền Diệp điện hạ, hạ thủ lưu tình.
Xà Mị trước nhìn thấy tam đại Yêu Hoàng kia ở trên tay Diệp Huyền ăn quả đắng, trong lòng còn âm thầm vui sướng, dù sao Tứ thiếu chủ này ỷ vào phụ thân hắn là Xích Phong sơn mạch đệ tứ Yêu Đế, đối với Xích Phong sơn mạch luôn hung hăng quen rồi, đối với nàng cũng vô cùng mơ ước, nếu như không phải Xích Diễm Yêu Đế che chở, e là nàng đã trở thành đồ chơi của Tứ thiếu chủ kia.
Nhưng khi Xà Mị nhìn thấy Diệp Huyền sau khi đẩy lùi tam đại Yêu Hoàng, dĩ nhiên động thủ với Tứ thiếu chủ, Xà Mị nhất thời cuống lên.
Xích Phong sơn mạch đệ tứ Yêu Đế Độc Thiềm Yêu Đế chỉ có một đứa con trai, chính là Tứ thiếu chủ này, hơn nữa Độc Thiềm Yêu Đế luôn cùng Xích Diễm Yêu Đế đại nhân không hợp, một khi Diệp Huyền giết Tứ thiếu chủ, vậy thì là cục diện không chết không thôi, đến thời điểm đó ngay cả Xích Diễm Yêu Đế cũng không bảo đảm được Huyền Diệp điện hạ.
Đáng tiếc thời điểm nàng hô lên, công kích của Diệp Huyền đã đánh ra ngoài, không mang theo nửa phần do dự.
Ầm!
Huyền Nguyên đáng sợ cấp tốc đi tới trước mặt Tứ thiếu chủ kia.
- Ngươi dám động thủ với ta!
Tứ thiếu chủ kia vào lúc này mới triệt để phản ứng lại, hiển nhiên trước hắn căn bản không ngờ Diệp Huyền còn dám động thủ với mình, trên mặt nguyên bản phẫn nộ nhất thời lộ ra vẻ kinh sợ, thân hình muốn lui về phía sau, nhưng thực lực của hắn ngay cả tam đại Yêu Hoàng kia cũng không bằng, làm sao tránh thoát Diệp Huyền ràng buộc, chỉ có thể trơ mắt nhìn lưu quang kia cấp tốc đánh vào thân thể hắn.
Đúng lúc này, vù một hồi, trên người Tứ thiếu chủ đột nhiên lóe lên một đạo ánh sáng mông lung, một hư ảnh Thiềm Thừ mơ hồ xuất hiện ở phía sau Tứ thiếu chủ, tỏa ra khí tức Yêu Đế, lập tức ngăn công kích của Diệp Huyền ở bên ngoài.
- Là ai dám động thủ với hài nhi của Độc Thiềm Yêu Đế ta.
Chương 1558 Độc Thiềm Yêu Đế (2)
Đồng thời cách đó không xa, trong một ngọn núi, bùng nổ ra một tiếng gào thét kinh thiên động địa, từ trong cung điện, đột nhiên bốc lên một luồng khói đặc màu đen, khói đặc mang theo mùi tanh gay mũi, hóa thành một đạo trường hà cuồn cuộn, nhanh chóng bay lượn về phía đám người Diệp Huyền.
- Phụ thân, ngươi tới thật đúng lúc, người này vừa nãy muốn giết hài nhi, giết hắn cho ta, phụ thân nhanh giết hắn cho ta.
Tứ thiếu chủ kia lòng vẫn còn sợ hãi, nhìn thấy khói đặc cấp tốc đánh tới, vẻ mặt nguyên bản ngơ ngác trong nháy mắt liền bình tĩnh lại, lộ ra mừng như điên cùng vẻ dữ tợn, con ngươi xấu xí nhìn chòng chọc vào Diệp Huyền, hung hăng rít gào hét lớn.
- Nhân loại, là các ngươi động thủ với hài nhi của bản Yêu Đế? Thật là to gan, dám đả thương hài nhi của Độc Thiềm Yêu Đế ta!
Trong hắc vụ, tiếng gào thét hung hăng lạnh lùng vang lên, tỏa ra sát cơ nồng nặc.
- Hừ!
Diệp Huyền hừ lạnh một tiếng, thân hình loáng một cái, trong nháy mắt liền tới trước mặt Tứ thiếu chủ kia, một cái tát mạnh mẽ phiến ở trên mặt đối phương, ầm một tiếng, trực tiếp đánh Tứ thiếu chủ kia bay ra ngoài, chật vật ngã xuống đất.
- Ta vừa nãy không thương tổn được xú nhi tử của ngươi, hiện tại mới coi như thương tổn.
Thân hình Diệp Huyền trở lại tại chỗ, lạnh lùng nói.
Cách đó không xa, gương mặt của Tứ thiếu chủ kia cấp tốc thũng lên, phốc phốc, trong miệng phun ra mấy cái răng, kinh nộ nhìn Diệp Huyền, hắn không nghĩ tới ở trước mặt cha mình, Diệp Huyền dĩ nhiên không sợ sệt, còn dám động thủ với hắn.
- Oa oa oa oa oa, tiểu tử thúi, ngươi muốn chết.
Trong hắc vụ, tiếng phẫn nộ gào thét kinh thiên động địa, uy thế Yêu Đế đáng sợ như một ngọn núi lớn điên cuồng đè ép xuống, ầm ầm, toàn bộ thiên địa phảng phất như rơi vào bóng tối.
Trong khói đen nồng đậm, một Thiềm Thừ Yêu thú to lớn xuất hiện, cả người hắn mọc đầy nùng sang, đôi mắt hạt châu cực kỳ khủng bố, đỏ như máu.
Thiềm Thừ Yêu thú điều động khói đặc, Cô Oa một hồi há mồm ra, nhắm ngay ba người Diệp Huyền phun một chùm độc yên.
Độc yên kia cấp tốc lan tràn về phía ba người Diệp Huyền, đám người Hoàng Phủ Tú Minh dù nín thở, cũng cảm thấy từng trận mê muội.
Độc yên thật đáng sợ, bọn họ có thể cảm nhận được tu vi của Thiềm Thừ Yêu Đế kia vẻn vẹn là ở cửu giai nhất trọng đỉnh phong, nhưng khói đặc này, cũng đủ để cho Vũ Đế nhất trọng phổ thông hoàn toàn không có sức chống cự.
Hai người dồn dập lấy ra một viên đan dược, nuốt vào trong bụng, đồng thời Huyền Nguyên trong cơ thể điên cuồng vận chuyển, ánh mắt lạnh lẽo nhìn Thiềm Thừ Yêu Đế giữa bầu trời kia, chỉ chờ Diệp Huyền ra lệnh một tiếng, liền sẽ xông tới.
- Hừ, hóa ra là một con Thiềm Thừ, còn tên gì Độc Thiềm Yêu Đế, thật là khiến người ta cười đến rụng răng.
Diệp Huyền phất tay một cái, cười nhạo giễu cợt nói, độc yên quanh quẩn ở chung quanh hắn phảng phất như một xú thí, đối với hắn hồn nhiên không có bất kỳ tác dụng.
Một bên Xà Mị vội vàng mở miệng nói:
- Độc Thiềm Yêu Đế đại nhân, kính xin hạ thủ lưu tình, Huyền Diệp điện hạ là quý khách Xích Diễm Yêu Đế đại nhân ta mời, vừa nãy chỉ là không cẩn thận cùng Tứ thiếu chủ gây ra một chút xung đột, nhưng Tứ thiếu chủ vẫn chưa có gì quá đáng lo, kính xin Độc Thiềm Yêu Đế bớt giận.
Lúc này Xà Mị đã hoàn toàn không biết nên làm thế nào mới tốt, trong lòng tràn ngập lo lắng, một bên là Huyền Diệp điện hạ, một bên là Xích Phong sơn mạch đệ tứ Yêu Đế Độc Thiềm Yêu Đế, một khi bọn họ đánh nhau, vậy thì triệt để xong.
- Xà Mị, ngươi cút ngay cho ta, ta mới chẳng cần biết người nọ là ai mời đến, dám động hài nhi của Độc Thiềm Yêu Đế ta, vậy sẽ phải có giác ngộ tử vong.
Độc Thiềm Yêu Đế bị Diệp Huyền kích thích sắc mặt đỏ chót, làm sao nghe được Xà Mị, cái bụng của hắn cấp tốc bành trướng, một luồng khí tức không tên tỏ khắp ở trong thiên địa này.
- Phụ thân, giết hắn, giết tiểu tử này.
Tứ thiếu chủ cũng ở một bên kích động nói, trong mắt bắn ra ánh sáng hung ác.
- Hừ.
Phía sau Diệp Huyền, Huyết Kiếm Vũ Đế hừ lạnh một tiếng, rút ra trường kiếm, lạnh lùng nhìn Độc Thiềm Yêu Đế, chỉ chờ Diệp Huyền ra lệnh một tiếng, liền sẽ mở ra sát cơ.
Ầm ầm!
Trên bầu trời, khí thế cả người Độc Thiềm Yêu Đế điên cuồng tăng vọt, khí tức ngột ngạt làm người hầu như không thở nổi, khí tức doạ người kia như một cơn bão táp, không ngừng ngưng tụ, muốn phát động một đòn sấm sét.
Dưới đáy, Xà Mị đã lo lắng không biết nên làm như thế nào, vẻ mặt sầu lo.
Nhưng Diệp Huyền ở vào chỗ hạch tâm nhất của khí thế kia, vẻ mặt bình tĩnh, lạnh lùng liếc nhìn Độc Thiềm Yêu Đế giữa bầu trời, chợt đưa mắt nhìn cung điện ở trung tâm, lạnh nhạt nói:
- Lẽ nào các hạ chuẩn bị nhìn xuống như thế sao?
Tất cả mọi người sững sờ, dồn dập nhìn chăm chú về vị trí mà Diệp Huyền nhìn, ngay cả Độc Thiềm Yêu Đế sắp phát động tiến công cũng không khỏi quay đầu.
- Ha ha ha!
Một tiếng cười to đột nhiên vang lên, thanh âm này cực kỳ vang dội, phảng phất như sấm sét nổ vang, ở trong toàn bộ cấm địa của Xích Phong sơn mạch vang vọng.
Ở mọi người nhìn kỹ, một nam tử cả người quanh quẩn sấm sét, có mái tóc dài màu xanh lam, thân hình khôi ngô bá đạo, cao tới bốn, năm mét từ trong cung điện kia bay lượn ra.
Sau lưng nó, Xích Diễm Yêu Đế vẻ mặt xin lỗi nhìn Diệp Huyền, cùng nam tử này rơi vào trước mặt Diệp Huyền.
Nhìn thấy nam tử tóc lam này, Độc Thiềm Yêu Đế nguyên bản khí thế hùng hổ cùng Tứ thiếu chủ vẻ mặt oán độc tất cả đều thu lại biểu hiện, trên mặt lộ ra vẻ cung kính, hành lễ nói:
- Đại thủ lĩnh!
Nam tử tóc lam kia gật gù, nhưng không có lên tiếng, đôi mắt ác liệt nhìn chằm chằm Diệp Huyền, trong đó phảng phất như có hai tia chớp đang nhấp nháy, như một lưỡi dao sắc, phảng phất như muốn xuyên thủng thân thể Diệp Huyền.
- Đại thủ lĩnh, vị này chính là Huyền Diệp điện hạ ta mới vừa rồi đã nói với ngươi, Huyền Diệp điện hạ, vị này chính là Đại thủ lĩnh của Xích Phong sơn mạch ta, Tất Lôi Yêu Đế đại nhân.
Xích Diễm Yêu Đế ở phía sau nam tử tóc lam kia mở miệng giới thiệu, ngữ khí cung kính.
- Đại thủ lĩnh, vừa nãy người này thương hài nhi của ta, cũng ở cấm địa của Xích Phong sơn mạch ta ngang ngược, ta khẩn cầu Đại thủ lĩnh giao người này cho bổn Đế xử lý.
Độc Thiềm Yêu Đế ở một bên nói.
Chương 1559 Tất Lôi Yêu Đế
Xích Diễm Yêu Đế sầm mặt lại nói:
- Độc Thiềm Yêu Đế, Huyền Diệp điện hạ là quý khách ta mời đến Xích Phong sơn mạch, hài nhi của ngươi tùy ý động thủ với quý khách của Yêu tộc ta, là đạo lý gì?
- Ha ha ha, quý khách của Xích Phong sơn mạch ta, Xích Diễm Yêu Đế, ngươi lầm chứ?
Một bên Tứ thiếu chủ bưng miệng xưng vù, quay về Tất Lôi Yêu Đế kích động nói:
- Đại thủ lĩnh, nơi đây là cấm địa của Yêu tộc chúng ta, mặc kệ mấy người này lai lịch ra sao, Xích Diễm Yêu Đế dám mang Nhân loại tới hạch tâm cấm địa của Xích Phong sơn mạch chúng ta, cũng đã trái với quy củ của Xích Phong sơn mạch chúng ta, huống chi vừa nãy Xà Mị dưới trướng Xích Diễm Yêu Đế còn chuẩn bị hái linh dược cho đối phương, thuộc hạ thấy vậy, mới lên ngăn cản, không ngờ mấy người này không những không nghe khuyên bảo, trái lại động thủ với thuộc hạ, mong Đại thủ lĩnh làm chủ cho ta.
Độc Thiềm Yêu Đế cũng nói:
- Đại thủ lĩnh, ngươi xem con trai của ta cũng đã bị mấy ác đồ này đánh hủy dung, độc thiềm ta chỉ có một nhi tử như vậy, đáng thương con trai của ta nguyên bản dung mạo anh tuấn, hiện tại toàn bộ phá huỷ, Đại thủ lĩnh, ngươi nên vì con trai của ta làm chủ a!
- Được rồi, chuyện vừa rồi, bổn Đế đã biết.
Tất Lôi Yêu Đế khoát tay áo một cái, nhìn về phía Diệp Huyền, đầy hứng thú nói:
- Các hạ chính là Huyền Diệp?
- Không sai.
Diệp Huyền gật gù.
- Nghe Xích Diễm nói, ngươi là chủ nhân của Vô Tận sơn mạch Kim Lân điện hạ, đến từ Phù Quang sơn mạch?
Tất Lôi Yêu Đế đột nhiên cười lạnh, lạnh giọng nói:
- Bổn Đế ngang dọc đại lục mấy trăm năm, đi qua Yêu tộc cấm địa cũng không phải số ít, nhưng chưa từng nghe nói Phù Quang sơn mạch, các hạ muốn biên một lai lịch, cũng biên khá một chút a.
Vừa nãy Tất Lôi đang bế quan, lại bị Xích Diễm Yêu Đế gọi tỉnh, đồng thời nói cho hắn Diệp Huyền muốn gặp, Tất Lôi cũng không có ngay lập tức đi ra, mà từ chỗ Xích Diễm Yêu Đế hỏi lai lịch của Diệp Huyền.
Đối mặt Đại thủ lĩnh của Xích Phong sơn mạch, Xích Diễm Yêu Đế tự nhiên không có nửa điểm ẩn giấu, nói ra lai lịch của Diệp Huyền.
Tất Lôi Yêu Đế dù sao không phải Xích Diễm Yêu Đế, kiến thức của hắn cách xa Xích Diễm Yêu Đế, ngay lập tức đối với lai lịch của Diệp Huyền sản sinh hoài nghi.
Cái gì?
Một bên Độc Thiềm Yêu Đế cùng Tứ thiếu chủ không khỏi sững sờ, nghe ý tứ của Đại thủ lĩnh, người trẻ tuổi này dĩ nhiên cũng là một Yêu tộc?
Bọn hắn không nhịn được dồn dập nhìn về phía Diệp Huyền, nhưng mặc cho bọn hắn đánh giá làm sao, khí tức của Diệp Huyền đều rõ ràng là một nhân tộc, hoàn toàn không thấy được là Yêu tộc biến thành a.
Đối mặt ánh mắt bén nhọn của Tất Lôi Yêu Đế, Diệp Huyền đột nhiên nở nụ cười:
- Tuy các hạ sinh ra từ Vô Tận sơn mạch Kinh Lôi Thú hất mạch, nắm giữ huyết thống Yêu tộc hoàng tộc, nhưng cũng không có nghĩa là các hạ đi qua hết thảy lãnh địa Yêu tộc trên đời này, chưa từng nghe nói Phù Quang sơn mạch, lại có gì đáng kỳ quái.
- Cái gì? Làm sao ngươi biết ta xuất từ Kinh Lôi Thú nhất mạch?
Diệp Huyền vừa dứt lời, vẻ mặt của Tất Lôi Yêu Đế lập tức khiếp sợ lên, đồng thời một luồng khí tức cực kỳ đáng sợ trong nháy mắt ngưng tụ bao phủ ba người Diệp Huyền lại.
Ầm ầm!
Ba người Diệp Huyền chỉ cảm thấy một luồng lực lượng phảng phất như núi lớn ép ở trên người bọn họ, hư không xung quanh tất cả đều đọng lại, ngay cả Huyết Kiếm Vũ Đế là Vũ Đế nhất trọng đỉnh phong ở dưới nguồn lực lượng này áp chế, cũng có loại cảm giác nửa bước khó đi.
Lực lượng thật đáng sợ, đây chính là Yêu Đế cửu giai nhị trọng sao?
Trong lòng mấy người đều kinh hãi, đặc biệt là Hoàng Phủ Tú Minh cùng Huyết Kiếm Vũ Đế, thực lực của hai người bọn họ, ở trong Vũ Đế nhất trọng đủ để xưng tụng là người tài ba, thế nhưng ở dưới khí tức của Tất Lôi Yêu Đế áp chế, lại phảng phất như trẻ con đối mặt đại nhân, căn bản không có một chút sức phản kháng.
Trong ba người, chỉ có vẻ mặt của Diệp Huyền lù lù bất biến, trong mắt của hắn, đột nhiên nổi lên một ngọn lửa vô hình, ác liệt quét về phía đám người Tất Lôi Yêu Đế, trong ánh mắt Diệp Huyền, mang tới một tia khí tức Thôn Phệ Võ Hồn.
Ở dưới ánh mắt của Diệp Huyền, tu vi đám người Tứ thiếu chủ vẻn vẹn ở Yêu Hoàng đỉnh phong không khỏi lui lại mấy bước, sợ hãi bất định nhìn Diệp Huyền, bọn hắn ở trên người Diệp Huyền cảm nhận được một tia khí tức cực kỳ đáng sợ, có một loại tâm ý hoảng sợ phát ra từ sâu trong linh hồn.
Yêu tộc, là chủng tộc chú ý huyết thống truyền thừa nhất.
Làm cường giả Yêu tộc bát giai đỉnh phong, chỉ có Huyền thú Yêu Đế mới có thể làm cho bọn hắn từ sâu trong linh hồn cảm nhận được hoảng sợ, nếu không thì, coi như là Tất Lôi Yêu Đế, cũng nhiều nhất để bọn hắn cảm thấy nghẹt thở cùng không thể chống đối, mà sẽ không từ sâu trong linh hồn cảm nhận được sợ hãi.
Mà ngoại trừ Tứ thiếu chủ cùng những Yêu Hoàng đỉnh phong kia, bị ánh mắt của Diệp Huyền nhìn kỹ, bao quát Tất Lôi Yêu Đế ở trong tam đại Yêu Đế, trong lòng đều không khỏi bay lên một loại cảm giác sợ hãi, phảng phất như bọn hắn đối mặt không phải một Nhân loại yếu đuối, mà là một cường giả Huyền thú có thể nô dịch bọn hắn.
- Huyền thú Yêu Đế, ngươi là Huyền thú Yêu Đế?
Độc Thiềm Yêu Đế sợ hãi nhìn Diệp Huyền, trong khoảng thời gian ngắn trong lòng phảng phất như cuốn lên sóng to gió lớn, vừa nãy từ trong ánh mắt Diệp Huyền lướt qua khí thế ấy, cùng cường giả Huyền thú Yêu Đế nắm giữ hồn niệm cực kỳ tương tự, từ trên bản chất linh hồn tạo thành áp bức với hắn, khiến cho hắn sản sinh hoảng sợ.
Này không phải Huyền thú Yêu Đế còn có thể là cái gì? Nếu như là Nhân loại, coi như đối phương là Vũ Đế nhị trọng, cũng không thể làm cho mình từ sâu trong linh hồn cảm giác sợ hãi.
Diệp Huyền cũng không trả lời hắn, mà ánh mắt xem thường quét hắn một chút nói:
- Nếu như vừa nãy bản điện hạ muốn nô dịch ngươi, chỉ cần một ý nghĩ liền được, ta là nể mặt Xích Diễm Yêu Đế tha cho ngươi một lần, bao quát đứa con trai kia của ngươi, nhưng nếu như ngươi còn dám tiếp tục vô lễ, bản điện hạ sẽ không tha cho ngươi lần thứ hai.
Xích Diễm Yêu Đế nguyên bản còn lo lắng Diệp Huyền sẽ cùng Đại thủ lĩnh xung đột, nghe được lời này của Diệp Huyền, lập tức cảm giác được một loại tâm ý vui sướng, tên Độc Thiềm Yêu Đế kia luôn cùng mình không hợp, hiện tại được rồi, đắc tội người khác, vẫn là xem ở trên mặt mũi của mình, người khác mới tha hắn một mạng.
Chương 1560 Cừu Nhiễm đến
- Ngươi đúng là Huyền thú Yêu Đế?
Lúc này Tất Lôi Yêu Đế cũng phản ứng lại, nghi ngờ không thôi nhìn Diệp Huyền.
Diệp Huyền không hề trả lời Tất Lôi Yêu Đế, chỉ cười lạnh một tiếng nói:
- Ta lai lịch ra sao, các hạ không cần biết quá nhiều, hiện tại ta có một phương pháp có thể làm cho ngươi đánh giết Hỗn Loạn Chi Thành Đấu Vũ Hội Tử Đao Vũ Đế, nếu các hạ đồng ý, vậy ngươi ta trong lúc đó có thể hợp tác, nếu không muốn, như vậy hiện tại ta liền đi, chắc chắn sẽ không quấy rối các hạ mảy may.
Tất Lôi Yêu Đế trầm tư chốc lát, chợt lạnh lùng nói:
- Đầu tiên, ta dựa vào cái gì tin tưởng ngươi? Thứ hai, Tử Đao Vũ Đế chính là Đấu Vũ Hội đệ nhất Phó hội trưởng, giết hắn, ngươi biết sẽ ở trong Nhân loại gợi ra bao lớn náo động không?
Diệp Huyền cười lạnh:
- Đường đường cường giả của Kinh Lôi Thú nhất mạch, chẳng lẽ còn sợ ở trong Nhân loại gợi ra náo động sao? Nếu như ta không đoán sai, các hạ hẳn là bị trục xuất đến Xích Phong sơn mạch a, mà năm xưa mặc dù Xích Phong sơn mạch ngươi có thể cùng Hỗn Loạn Chi Thành ký hiệp nghị, e là đối phương sợ hãi không phải Tất Lôi Yêu Đế ngươi, mà là Vô Tận sơn mạch Kinh Lôi Thú nhất tộc ở phía sau ngươi.
Nói đến đây, Diệp Huyền không khỏi trào phúng nở nụ cười:
- Lẽ nào Tất Lôi Yêu Đế ngươi muốn cả đời ở Xích Phong sơn mạch này? Không muốn quang minh chính đại trở lại Vô Tận sơn mạch, để Yêu tộc thiên hạ truyền tụng đại danh của ngươi sao?
Diệp Huyền nói như một thanh đao nhọn, mạnh mẽ đâm vào nội tâm của Tất Lôi Yêu Đế, trên mặt hắn nhất thời lộ ra một tia giãy dụa, tựa hồ nhớ ra cái gì đó khó có thể hồi tưởng.
Cuối cùng, ánh mắt của hắn lộ ra một tia lạnh lùng nghiêm nghị, bỗng nhiên ngẩng đầu, lạnh lùng nói:
- Được, ta đáp ứng.
- Đại thủ lĩnh.
Một bên vẻ mặt của Độc Thiềm Yêu Đế cả kinh, muốn khuyên can, chỉ là không chờ hắn nói ra, Tất Lôi Yêu Đế đã khoát tay chặn lại, nhìn hắn lạnh lùng nói:
- Không cần nói, từ bây giờ bắt đầu, ta không cho phép ngươi có bất kỳ bất kính đối với vị Huyền Diệp điện hạ này, ngươi nghe rõ ràng chưa?
Độc Thiềm Yêu Đế biến sắc, ánh mắt lấp loé hai lần, nhưng cuối cùng vẫn chán nản nói:
- Vâng!
Ở Xích Phong sơn mạch, Tất Lôi Yêu Đế chính là Đại thủ lĩnh duy nhất, Độc Thiềm Yêu Đế hắn có thể cùng Xích Diễm yêu đế tranh đấu đối lập, lẫn nhau không nhường chút nào, nhưng ở trước mặt Tất Lôi Yêu Đế, cũng không dám nói nửa chữ không.
- Xích Diễm, hiện tại ngươi thay ta đi gọi lão nhị cùng lão tam.
Tất Lôi Yêu Đế dặn dò Xích Diễm Yêu Đế một tiếng, sau đó lạnh lùng nhìn Diệp Huyền nói:
- Các hạ còn có nhu cầu gì, xin cứ việc phân phó, từ giờ trở đi Xích Phong sơn mạch ta liền nghe các hạ, nhưng ta từ thô tục nói trước, nếu các hạ dám lừa gạt Tất Lôi ta, cho dù đuổi tới chân trời góc biển, Tất Lôi ta cũng chắc chắn sẽ không tha ngươi.
Diệp Huyền khẽ mỉm cười:
- Đại thủ lĩnh cứ yên tâm đi!
Ở ngoài Xích Phong sơn mạch.
Phách Thương Vũ Đế đang điên cuồng chạy trốn.
Đáng sợ, quả thực quá đáng sợ.
Lúc này nội tâm của hắn đã hoàn toàn mất đi ý nghĩ cùng đám người Diệp Huyền tiếp tục chiến đấu, chỉ muốn trở lại Hỗn Loạn Chi Thành.
Từ khi biết được ba người Diệp Huyền ra khỏi thành, đến cường giả Đấu Vũ Hội bọn họ hầu như dốc hết toàn lực, ngăn ngắn nửa ngày, rất nhiều cường giả trong Đấu Vũ Hội dồn dập vẫn lạc, ngoại trừ hắn thì không một may mắn sống sót.
Hỏa Quyền Vũ Đế, Hùng Thiên Vũ Đế, Thần Quang Vũ Đế, Trường Phong Vũ Đế, Trường Chu Vũ Đế, Phá Quân Vũ Đế, sáu đại Vũ Đế ở trong ngăn ngắn nửa ngày vẫn lạc, dành cho nội tâm hắn chấn động cực kỳ to lớn.
Bao nhiêu năm, Phách Thương Vũ Đế không biết bao nhiêu năm Đấu Vũ Hội không có chịu đựng qua đả kích nặng nề như vậy, sáu đại Vũ Đế này hầu như là lực lượng hàng đầu của Đấu Vũ Hội ở Hỗn Loạn Chi Thành, một ngày trong lúc đó, dĩ nhiên biến thành tro bụi.
Nếu như không phải hắn chạy nhanh, e rằng ngay cả hắn cũng phải chết ở trong tay Diệp Huyền.
Nghĩ tới đây, tốc độ bay lượn của Phách Thương Vũ Đế không khỏi nhanh hơn, đồng thời căng thẳng nhìn phía sau, chỉ lo đám người Diệp Huyền truy kích.
Nhưng vào lúc này, một luồng uy thế khủng bố đột nhiên trong nháy mắt giáng lâm, lực lượng đáng sợ phảng phất như một ngọn núi lớn, mạnh mẽ trấn áp ở trên người hắn, thân hình Phách Thương Vũ Đế điên cuồng chạy trốn phảng phất như đụng vào một vách tường cứng rắn, phịch một tiếng ngừng lại.
Trong lòng hắn nhất thời cả kinh, ngẩng đầu nhìn tới, liền nhìn thấy một bóng người màu đen, đang từ trong hư không chậm rãi đi ra, đôi mắt như đêm đen vô tận, lạnh lùng nhìn hắn.
- Phách Thương, ngươi hoang mang hoảng loạn làm gì? Ba người Diệp Huyền kia thế nào rồi? Phá Quân cùng Trường Chu đâu?
Bóng người màu đen ầm ầm mở miệng, thanh âm lạnh lẽo như đao phong quất ở trên người Phách Thương Vũ Đế, mà sau khi Phách Thương Vũ Đế nhìn đến đối phương, sợ hãi trong nháy mắt biến mất, trên mặt nhất thời lộ ra vẻ mừng rỡ như điên, hầu như mang theo tiếng khóc nức nở nói:
- Cừu Nhiễm đại nhân, ngươi rốt cục đến rồi.
Người này chính là Đấu Vũ Hội đệ nhất Phó hội trưởng, Tử Đao Vũ Đế Cừu Nhiễm.
- Xảy ra chuyện gì?
Nhìn thấy Phách Thương Vũ Đế kinh hoảng căng thẳng, trong lòng Tử Đao Vũ Đế không khỏi trầm xuống.
Trước hắn từ trong miệng Mạnh Tân Thành biết được tin tức Đấu Vũ Hội ba Đại hộ pháp vẫn lạc, liền ngay lập tức xuất quan tới, có điều cũng không quá lo lắng.
Trước ở trong miệng Mạnh Tân Thành, hắn cũng biết gần đây Đấu Vũ Hội phát sinh tất cả, đối với ba người Diệp Huyền dám to gan khiêu khích quyền uy của Đấu Vũ Hội mình cũng cảm thấy cực kỳ tức giận, hận không thể trong nháy mắt chém giết ba người bọn họ.
Có điều sau đó khi biết Trác Nhất Phàm tam đại Phó hội trưởng kể cả Vô Lượng Sơn Trường Phong Vũ Đế cùng Sinh Tử Điện Minh Hỏa Vũ Đế đang đuổi giết ba người Diệp Huyền, trái tim của Tử Đao Vũ Đế cũng để xuống, dưới cái nhìn của hắn, lấy thực lực mấy người Trác Nhất Phàm truy sát ba Vũ Đế nhất trọng, căn bản là điều chắc chắn.
Nhưng hôm nay nhìn thấy biểu hiện của Phách Thương Vũ Đế, hắn rốt cục cảm giác được không đúng, nếu như đám người Phách Thương bắt hoặc đánh giết ba người Diệp Huyền kia, nhìn thấy mình tuyệt không phải vẻ mặt như thế.
- Cừu Nhiễm đại nhân, đám người Phá Quân cùng Trường Chu... đã vẫn lạc.
Phách Thương Vũ Đế do dự một chút, rốt cục run rẩy mở miệng.
- Cái gì?
Ánh mắt của Tử Đao Vũ Đế lạnh lùng nghiêm nghị, trong nháy mắt đọng lại.
Bình luận facebook