• ĐỔI TÊN MIỀN VIETWRITER.PRO SANG vietwriter.co TỪ NGÀY 18/11

New Tôn Đế Chí Cao Vô Thượng (3 Viewers)

  • Chương 1531-1535

Chương 1531 Dồn dập tới rồi (1)

Ánh đao giống như núi điên cuồng trấn áp xuống, rung động ầm ầm, không gì địch nổi, nhưng ở trong lòng của Trác Nhất Phàm còn chưa kịp cao hứng, một màn khiến cho hắn khó có thể tin phát sinh.

Oanh ca!

Một ánh chớp màu xanh đột nhiên từ trong ánh đao mà hắn đánh xuống xuyên thấu ra, tia chớp này đầu tiên là một tia, nhưng dần dần, càng ngày càng mạnh mẽ, đến cuối cùng, dĩ nhiên lan tràn đến toàn bộ ánh đao của hắn.

- Bùm bùm!

Phảng phất như ánh đèn từ trong khe hở nham thạch xuyên thấu ra, nương theo tiếng nổ đùng liên tiếp, một ánh kiếm màu xanh lam trong nháy mắt xé rách ánh đao của hắn đánh xuống, như bẻ cành khô, phách ánh đao của hắn thành phấn vụn, sau đó ánh kiếm màu xanh lam kia không gì địch nổi, hóa thành một tia sét cấp tốc đi tới trước mặt Trác Nhất Phàm.

- Cái gì?

Trác Nhất Phàm giật nảy cả mình, vội nằm ngang chiến đao màu đen ở trước ngực.

Ầm!

Một nguồn lực lượng từ trong chiến đao lan tràn ra, tùy theo lan truyền đến còn có một luồng lực lượng sấm sét đáng sợ, lực lượng sấm sét kia điên cuồng tấn công Huyền Nguyên hộ thể của hắn, đánh Huyền Nguyên hộ thể của hắn sinh ra lỗ thủng.

Thân thể tê rần, Trác Nhất Phàm bay ngược ra hơn trăm thước, trên tay truyền đến từng trận cảm giác ma túy, hắn ngơ ngác ngẩng đầu nhìn lên.

Chỉ thấy trong Huyền Nguyên gợn sóng cuồng quyển, Diệp Huyền lạnh lùng bay lượn ra, hắn tay cầm trọng kiếm, thần tình lạnh lùng, như một vị Tử thần nhìn chăm chú con mồi.

- Đáng chết, ngươi làm sao sẽ ngăn trở được một đao của ta, không thể.

Trác Nhất Phàm có chút khó có thể tin gào thét, oanh, áo bào trên người hắn đón gió kích đãng, chiến đao màu đen tỏa ra vô số hắc khí sát phạt, những đao khí này hóa thành từng hư ảnh lang hình, ánh mắt sắc bén, giương nanh múa vuốt, cắn xé về phía Diệp Huyền.

- Sát Phá Lang... Phá Quân Trảm!

Xì xì xì!

Vô số ánh đao màu đen xuất hiện ở trong thiên địa, những ánh đao này đều phát sinh tiếng ô hống giống như Thiên Lang Khiếu Nguyệt, ánh đao lít nha lít nhít như bầy sói trên vùng bình nguyên, triệt để bao bao Diệp Huyền ở trong đó.

- Trò mèo, phá!

Ánh mắt của Diệp Huyền lạnh lùng, thân hình của hắn ở trong ánh đao không ngừng thiểm lược, trọng kiếm trong tay nhanh như tia chớp bổ ra, mỗi một kiếm đâm ra, tất có một vệt ánh đao phá diệt.

Cheng!

Cuối cùng, một ánh kiếm giống như đến từ mộng ảo sáng lên, ánh chớp phun trào bỗng dưng xuất hiện ở bên hông Trác Nhất Phàm.

Trác Nhất Phàm kinh hãi, chiến đao trong nháy mắt chém xuống.

- Keng!

Kim thiết giao nhau, ánh chớp nổ tung, lực lượng sấm sét mãnh liệt xé rách Huyền Nguyên hộ thể của Trác Nhất Phàm, càng ở bên hông hắn lưu lại một lạc ấn cháy đen.

- Cái gì?

Trong lúc bắn lui, Trác Nhất Phàm mặt lộ vẻ kinh sợ, hoàn toàn bị Diệp Huyền làm cho kinh ngạc đến ngây người.

Mà cùng lúc đó, Trác Nhất Phàm cũng chú ý tới đám người Hỏa Quyền Vũ Đế giao chiến cách đó không xa.

Trên bầu trời, Hỏa Quyền Vũ Đế, Hùng Thiên Vũ Đế, Thần Quang Vũ Đế ở thời điểm đối diện Hoàng Phủ Tú Minh cùng Huyết Kiếm Vũ Đế, không những không có chiếm thượng phong, trái lại liên tiếp lùi về sau, có loại xu thế không chống đỡ được.

- Này sao lại thế...

Trong lòng Trác Nhất Phàm nhất thời kinh hãi.

Nguyên bản ở trong tưởng tượng của Trác Nhất Phàm, ba Đại hộ pháp của Đấu Vũ Hội đối phó Hoàng Phủ Tú Minh cùng Huyết Kiếm Vũ Đế, tuyệt đối là có thể chiếm được thượng phong.

Dù sao bọn họ năm người tu vi đều ở cửu giai nhất trọng, tuy Hoàng Phủ Tú Minh vẫn là một tên Luyện Hồn Sư, nhưng tình huống ba đối hai, hắn cũng vô lực hoàn chuyển.

Không ngờ bây giờ chiến đấu vừa bắt đầu, thế cuộc trên chiến trường lại hoàn toàn nằm ngoài dự đoán của Trác Nhất Phàm.

Hoàng Phủ Tú Minh cùng Huyết Kiếm Vũ Đế lấy hai địch ba, không những không rơi vào hạ phong, trái lại càng đánh càng hăng, để ba người Hỏa Quyền Vũ Đế liên tiếp chống đỡ, không có lực lượng giáng trả.

Trong đó Huyết Kiếm Vũ Đế cầm trong tay một thanh Huyết Quang Kiếm, mỗi một kiếm hạ xuống, đám người Hùng Thiên Vũ Đế đều chỉ có thể toàn lực chống đỡ, lùi về sau không ngớt, về mặt thực lực hoàn toàn bị áp chế.

Cái uy thế nổ tan ra đáng sợ kia, so với hơn một tháng trước mình và Huyết Kiếm Vũ Đế giao thủ, mạnh đâu chỉ một bậc.

- Xì xì!

Ngay thời điểm Trác Nhất Phàm khiếp sợ, một tiếng kêu thảm thiết vang lên, Hỏa Quyền Vũ Đế bị Huyết Kiếm Vũ Đế một chiêu kiếm bổ vào ngực, Huyền Nguyên hộ thể triệt để nát tan, cả người chật vật bay ngược ra ngoài.

- Hỏa Quyền!

Trác Nhất Phàm kinh nộ lên tiếng, bá, thân hình hơi động, muốn giết về phía Huyết Kiếm Vũ Đế.

- Đối thủ của ngươi là ta.

Diệp Huyền cười lạnh, Trấn Nguyên Thạch đột nhiên xuất hiện, trấn áp về phía Trác Nhất Phàm.

- Cút ngay.

Trác Nhất Phàm một đao điên cuồng bổ vào Trấn Nguyên Thạch, bịch một tiếng, Trấn Nguyên Thạch điên cuồng xoay tròn, nhưng Trác Nhất Phàm cũng chật vật lùi về sau mấy chục mét, trên gương mặt thanh hồng đan xen, khí huyết trong cơ thể cuồn cuộn.

- Khí tức trên người ngươi, làm sao sẽ?

Trác Nhất Phàm nhìn chòng chọc vào Diệp Huyền.

Lúc này hắn rốt cục ngơ ngác phát hiện, sức chiến đấu của Diệp Huyền so với một tháng trước, mạnh hơn chí ít một bậc, so với Huyết Kiếm Vũ Đế tăng lên chỉ có hơn chứ không kém.

Một tháng trước, hắn một đao có thể dễ dàng đánh bay Trấn Nguyên Thạch của Diệp Huyền, nhưng hôm nay, Trấn Nguyên Thạch kia tản mát ra khí tức rộng rãi càng làm hắn có loại cảm giác kinh hồn bạt vía.

Lẽ nào hắn đột phá Cửu Thiên Vũ Đế? Trong lòng Trác Nhất Phàm cả kinh, nhưng chợt hắn phát hiện, khí tức trên người Diệp Huyền tuy nồng nặc, nhưng cách Cửu Thiên Vũ Đế còn kém một chút, nói cách khác tu vi của đối phương còn ở Vũ Hoàng.

Nhưng vì cái gì đồng dạng là Vũ Hoàng, khí tức của Diệp Huyền sẽ tăng lên nhiều như vậy, khí tức tăng lên lớn như vậy, tuyệt đối không phải đơn giản liền có thể làm được, tất nhiên là được một loại đột phá nào đó.

- Chẳng lẽ...

Rốt cục, một ý nghĩ ở trong đầu Trác Nhất Phàm đột nhiên bay lên, hắn kinh hãi nhìn Diệp Huyền, thất thanh nói:

- Ngươi... Ngươi nguyên lai chỉ là Vũ Hoàng nhị trọng?

Cái ý niệm này vừa ra, trước hết thảy nghi ngờ trong nháy mắt rõ ràng, nhưng đáp án này, lại để Trác Nhất Phàm càng thêm kinh hãi.

Nghĩ đến lúc trước Diệp Huyền cùng mình giao thủ, đối phương vẻn vẹn là Vũ Hoàng nhị trọng, mà không phải bát giai tam trọng đỉnh phong như mình tưởng tượng, trong lòng của Trác Nhất Phàm liền không khỏi bốc lên một tia sợ hãi.

Đúng thế.

Chính là sợ hãi!

Một bát giai nhị trọng, liền có thể suýt chút nữa đánh giết Vũ Đế nhất trọng, Trác Nhất Phàm hầu như không dám tưởng tượng mình đến tột cùng chọc một quái vật gì.
Chương 1532 Dồn dập tới rồi (2)

- Giết chết hắn, người này ngày hôm nay nhất định phải chết, bằng không tương lai của Đấu Vũ Hội ta, chắc chắn hủy ở trên tay người này.

Thời khắc này, trong lòng Trác Nhất Phàm sát cơ nồng nặc trước nay chưa từng có.

- Vèo!

Thân hình hắn hơi động, đột nhiên bắn về phía ba người Hỏa Quyền Vũ Đế.

- Hừ?

Ánh mắt của Diệp Huyền ngưng lại, liền thôi thúc Trấn Nguyên Thạch, lần thứ hai trấn áp tới Trác Nhất Phàm.

- Một đòn phá thiên!

Trác Nhất Phàm thiêu đốt tinh huyết, mắt lộ tinh mang, dốc hết toàn lực phách bay Trấn Nguyên Thạch của Diệp Huyền ra ngoài, dưới oanh kích kịch liệt hắn rên lên một tiếng, liều mạng bị thương, thân hình không chút ngừng lại, cùng ba người Hỏa Quyền Vũ Đế hợp lại cùng nhau.

- Thay đổi chiến thuật, cuốn lấy bọn họ, chỉ cần chờ đám người Chu Phàm lại đây, chúng ta liền thắng định.

Trác Nhất Phàm cùng ba người Hỏa Quyền Vũ Đế hội hợp, cấp tốc truyền âm nói.

Sau khi phát hiện thực lực của ba người Diệp Huyền vượt xa mình dự liệu, Trác Nhất Phàm ngay lập tức liền thay đổi sách lược, bọn họ chỉ cần vây nhốt ba người Diệp Huyền, đến thời điểm những cường giả khác của Đấu Vũ Hội vừa đến, mặc cho thực lực của ba người Diệp Huyền mạnh đến đâu, cũng khó thoát khỏi cái chết.

- Phải!

Ba người Hỏa Quyền Vũ Đế liền đáp lại nói.

Sau đó ba người bọn họ đều thay đổi chiến thuật, không cùng đám người Hoàng Phủ Tú Minh liều mạng nữa.

Tứ đại Vũ Đế của Đấu Vũ Hội cấp tốc hình thành một thể thống nhất, đứng vững vị trí từng người, lẫn nhau trong lúc đó tiếp ứng, chỉ cần bất luận người nào hơi có không kiên trì được, người bên cạnh liền cấp tốc bổ khuyết.

Mà thực lực của ba người Diệp Huyền tuy mạnh, nhưng dù sao thiếu một người, dưới vài lần ra tay, đều là tay trắng trở về.

Huyết Kiếm Vũ Đế hơi nhướng mày:

- Diệp thiếu, bây giờ chúng ta nên làm gì?

Nếu như liều mạng tranh đấu, lấy thực lực của hắn hoàn toàn có thể đánh giết Vũ Đế hộ pháp của Đấu Vũ Hội, nhưng hôm nay đối phương vô ý ham chiến, chỉ là quấy rầy, vậy hắn muốn đánh giết đối phương sẽ trở nên cực kỳ khó khăn.

Dù sao cửu giai nhất trọng đỉnh phong cùng cửu giai nhất trọng trong lúc đó thực lực là có khoảng cách, nhưng còn chưa đủ lớn đến mức độ dưới bất kỳ tình huống gì cũng có thể đánh giết đối phương.

Đứng ngạo nghễ trên không trung, Diệp Huyền lạnh lùng nhìn đám người Trác Nhất Phàm, khóe miệng nổi lên một nụ cười lạnh lùng:

- Là muốn kéo dài thời gian sao?

Lấy hắn thông tuệ, làm sao không hiểu ý nghĩ của Trác Nhất Phàm.

- Bốn người bọn họ đứng, hẳn là một loại chiến trận nào đó, tứ đại Vũ Đế liên thủ, xác thực rất khó gặm.

Diệp Huyền không thể không thừa nhận, đám người Trác Nhất Phàm liên thủ lại chỉ tiến hành phòng thủ, xác thực rất khó công phá, nếu như cho hắn đầy đủ thời gian, như vậy còn được, nhưng hiện tại đám người Diệp Huyền thiếu hụt nhất chính là thời gian, một khi chờ trợ giúp của đối phương đến, vậy bọn họ liền xong.

Tình cảnh tựa hồ lập tức rơi vào giằng co.

Vào giờ phút này, ở trong Hỗn Loạn Chi Thành.

Vô số võ giả tiếp thu được tin tức đang chen chúc mà đến, toàn bộ vị trí đông thành, trong nháy mắt liền tụ tập hơn trăm vạn võ giả, thậm chí lượng lớn võ giả còn đang không ngừng lao tới.

Mà ở vị trí cách đông thành không xa, đám người Không Thành Vũ Đế nguyên bản chậm rãi tới, dồn dập cảm nhận được ngoài đông thành lan truyền đến gợn sóng chiến đấu yếu ớt, đồng thời trên thẻ ngọc truyền tin cũng tiếp thu được tin tức phía trước truyền đến.

- Cái gì? Đám người Diệp Huyền thật sự rời Hỗn Loạn Chi Thành? Cùng đám người Trác Nhất Phàm giao thủ?

- Bọn họ làm sao lỗ mãng như thế.

Sắc mặt của Không Thành Vũ Đế nhất thời đại biến, dưới sắc mặt lo lắng, tốc độ nguyên bản chậm rãi trong nháy mắt tăng vọt, cả người đột nhiên biến mất ở phía chân trời.

- Ba người Diệp Huyền dám rời Hỗn Loạn Chi Thành, được, quá tốt rồi, rốt cục chờ tới hôm nay, hừ, hôm nay chính là giờ chết của các ngươi.

Vô Lượng Sơn Trường Phong Vũ Đế ở trong bóng tối bảo vệ Nam thành, ở sau khi nhận được tin tức, cũng nhắm hướng đông thành điên cuồng tới.

Không chỉ hắn, Phách Thương Vũ Đế Trần Quang Diệu, Trường Chu Vũ Đế Chu Phàm cũng lấy tốc độ nhanh nhất tới.

Ngoài ra, còn lại cường giả, Vũ Đế của các thế lực lớn, thời khắc này đều hăng hái bay lượn về phía đông thành, không muốn bỏ qua trận chiến kinh thiên kia.

Đông thành.

Vô số dân chúng đang ngẩng đầu nhìn phía chân trời.

Từ đám người Trác Nhất Phàm đột nhiên ra tay, đến đám người Diệp Huyền chiếm thượng phong, lại tới đám người Trác Nhất Phàm kéo dài thời gian, toàn lực phòng ngự.

Hơn trăm vạn dân chúng hết sức chăm chú, từng cái từng cái nhìn chằm chằm không chớp mắt, hô hấp dừng lại.

Đã nghiền, thực sự là quá đã nghiền.

Tuy Hỗn Loạn Chi Thành danh chấn Tây Vực, nắm giữ lượng lớn cường giả Vũ Đế, thế nhưng bởi vì quy củ nghiêm khắc, dẫn đến Vũ Đế đại chiến dân thường mấy chục năm cũng chưa chắc có thể nhìn thấy một hồi.

Bây giờ có một trận đại chiến như thế, bọn họ làm sao đồng ý buông tha.

Hầu như hết thảy dân chúng, đều nắm chặt hai tay, gắt gao nhìn chăm chú ngoài thành.

- Thực sự là mạnh mẽ a, đây chính là Vũ Đế giao chiến sao.

- Gợn sóng bực này, nếu Vũ Hoàng phổ thông tiến vào, e là trong nháy mắt sẽ bị oanh thành bột mịn?

- Ba người Diệp Huyền thật mạnh, Đấu Vũ Hội tứ đại Vũ Đế lại không làm gì được bọn họ?

- Các ngươi xem, Hỏa Quyền Vũ Đế bị thương, trời ạ, Vũ Đế tay cầm Huyết Quang Kiếm kia quá mạnh mẽ.

- Ồ, tại sao ta cảm giác thực lực của ba người bọn hắn so với thời điểm ở võ đài tái mạnh hơn rất nhiều nhỉ?

- Đám người Phá Quân Vũ Đế chuyển vào phòng thủ, xem ra là muốn vây chết đám người Diệp Huyền.

- Xong, chỉ cần chờ viện binh của Đấu Vũ Hội tới, mặc kệ thực lực của ba người Diệp Huyền mạnh đến đâu, cũng sẽ chết.

Nhìn tình cảnh chuyển hóa, quần chúng nghị luận sôi nổi, từng cái từng cái kinh ngạc thốt lên.

Khi nhìn thấy đám người Trác Nhất Phàm chuyển vào phòng ngự, càng đưa tới từng trận hư thanh.

Đường đường Đấu Vũ Hội tứ đại Vũ Đế, lại bị ba tên cường giả ngoại lai đè đánh, đến cuối cùng chỉ có thể sử dụng chiến thuật kéo dài, điều này làm cho không ít dân chúng đối với Đấu Vũ Hội cảm quan giảm mạnh.

Đúng lúc này, đột nhiên có người kinh ngạc thốt lên.

- Các ngươi xem, ba người Diệp Huyền muốn chạy trốn.

Chỉ thấy trên đường chân trời, ba người Diệp Huyền không cùng đám người Trác Nhất Phàm ra sức giao chiến nữa, mà điên cuồng lao vút về phía xa.

- Không thể để cho bọn họ đào tẩu, nhanh vây lên.
Chương 1533 Vũ Đế vẫn lạc (1)

Trác Nhất Phàm nhìn ba người Hỏa Quyền Vũ Đế lớn tiếng quát lên, bốn người hóa thành bốn đạo lưu quang, mau chóng đuổi theo.

- Hừ, ta không tin đám người Trác Nhất Phàm này sẽ không đuổi theo.

Diệp Huyền cảm thụ đám người Trác Nhất Phàm đuổi theo sau lưng, khóe miệng nổi lên một nụ cười lạnh lùng.

- Diệp thiếu, lát nữa làm sao hành động?

Huyết Kiếm Vũ Đế ở một bên thấp giọng nói.

Diệp Huyền cười lạnh:

- Hai người các ngươi lát nữa nghe mệnh lệnh của ta, một khi ta lên tiếng, liền ngay lập tức chặn lại Trác Nhất Phàm, còn ba cái khác nếu như có thể, các ngươi liền chặn lại, nếu không được, liền giao cho ta.

- Vâng.

Huyết Kiếm Vũ Đế gật gù.

- Động thủ.

Mà đúng lúc này, Diệp Huyền đột nhiên lệ quát một tiếng.

Xoạt xoạt xoạt!

Theo tiếng nói của Diệp Huyền hạ xuống, ba người Diệp Huyền nguyên bản đang cao tốc chạy trốn đột nhiên xoay người, lấy tốc độ nhanh hơn nhằm về phía đám người Trác Nhất Phàm.

- Không được, nhanh phòng thủ.

Trác Nhất Phàm thấy thế giật nảy cả mình, gầm lên một tiếng.

Trác Nhất Phàm cuối cùng đã rõ ràng, đám người Diệp Huyền chạy trốn chỉ là một kế sách.

Chỉ là vào lúc này phản ứng lại, cũng đã không kịp.

- Đi chết!

Huyết Kiếm Vũ Đế nộ quát một tiếng, một chiêu kiếm điên cuồng chém về phía Trác Nhất Phàm, ánh kiếm màu đỏ như một đạo Thiên Hà, trong nháy mắt từ trên trời giáng xuống, tầng tầng bổ vào chiến đao màu đen của Trác Nhất Phàm.

Oanh ầm!

Lực lượng huyết quang đáng sợ tràn ngập, Trác Nhất Phàm ở dưới vội vàng rên lên một tiếng, thân hình đột nhiên rút lui.

- Vèo!

Mà vào lúc này, Hoàng Phủ Tú Minh cũng ra tay, vù, hai con mắt của hắn như vũ trụ Tinh Không xoay tròn lóng lánh, một luồng hồn lực bát giai cấp tốc tràn ngập ra, đồng thời song quyền như giao Long Phá Thiên, điên cuồng đấm về phía Hùng Thiên Vũ Đế một quyền.

Hùng Thiên Vũ Đế giật nảy cả mình, cả người tràn ngập vầng sáng màu vàng đất, phía sau xuất hiện hư ảnh một con cự hùng, trong tiếng gầm gừ vững vàng đón đỡ lấy công kích của Hoàng Phủ Tú Minh.

- Đùng!

Đả kích cường liệt, khiến cho Hùng Thiên Vũ Đế điên cuồng rút lui hơn trăm thước.

Nguyên bản đám người Trác Nhất Phàm đứng trên một chiến tuyến, lẫn nhau trong lúc đó ngay lập tức bị tách ra.

Mà ánh mắt của Diệp Huyền, thì trong nháy mắt rơi vào trên người Thần Quang Vũ Đế cùng Hỏa Quyền Vũ Đế.

- Trước bắt ngươi ra tay đi!

Vẻn vẹn là một phần ngàn cái chớp mắt, Diệp Huyền cũng đã khóa chặt lại mục tiêu của mình, hai mắt hắn lạnh lẽo nhìn Hỏa Quyền Vũ Đế cách đó không xa, từ bên trong phóng ra một hơi khí lạnh.

Trên đỉnh đầu Diệp Huyền, khí tức của Trấn Nguyên Thạch tăng vọt, điên cuồng xoay tròn, từ một trăm trượng, trong nháy mắt bành trướng đến hai trăm trượng, như một ngọn núi đen sì, tầng tầng đập về phía Hỏa Quyền Vũ Đế.

Cùng lúc đó, hai con mắt của hắn đột nhiên xoay tròn, một đạo hào quang màu tím từ trong bắn mạnh ra, mang theo lực lượng lạnh lẽo đáng sợ.

- Không tốt.

Hỏa Quyền Vũ Đế bị hai con mắt của Diệp Huyền tập trung, trong lòng nhất thời kinh hãi, sau lưng bốc lên mồ hôi lạnh, hắn vốn chuẩn bị xoay người bỏ chạy, nhưng Trấn Nguyên Thạch của Diệp Huyền đã khóa chặt thân hình của hắn, giả như hiện tại hắn chạy trốn, tất nhiên sẽ bị Trấn Nguyên Thạch bắn trúng, không chết thì cũng trọng thương.

Bất đắc dĩ, hắn chỉ có thể nổi giận gầm lên một tiếng, song quyền hóa thành hai đạo Hỏa Long toàn lực đánh về phía Trấn Nguyên Thạch, đồng thời quay về Thần Quang Vũ Đế cách đó không xa lo lắng nói:

- Thần Quang, giúp ta!

Không cần Hỏa Quyền Vũ Đế mở miệng, Thần Quang Vũ Đế cũng chú ý tới nguy cơ của Hỏa Quyền Vũ Đế, trên người hắn phóng ra bạch quang chói mắt, một kiếm điên cuồng đâm về phía Diệp Huyền.

Xèo!

Ánh kiếm màu trắng như thiên ngoại Phi Tiên, trong chớp mắt đi tới trước mặt Diệp Huyền.

- Hạo Quang Đại Thiên Kính!

Diệp Huyền cười lạnh một tiếng, nếu hắn đánh giết Hỏa Quyền Vũ Đế, như thế nào sẽ không phòng bị Thần Quang Vũ Đế, gương đồng xuất hiện ở trước người, tỏa ra ánh sáng mông lung, chặn lại một kiếm đáng sợ của Thần Quang Vũ Đế.

Vù!

Thần Quang Vũ Đế bổ ra ánh kiếm bị Hạo Quang Đại Thiên Kính hấp thu, lại xoay ngược bắn ra, chém về phía Thần Quang Vũ Đế, khiến cho hắn đáp ứng không xuể.

- Huyễn Cấm Chi Nhãn!

- Băng Hỏa Song Bạo!

Mà ở thời khắc mấu chốt này, Thần Linh Đồng Thị của Diệp Huyền triển khai, một luồng hồn lực xung kích đáng sợ, như mũi tên nhọn vô hình, trong nháy mắt bắn về phía đầu lâu của Hỏa Quyền Vũ Đế.

Nếu không có Trấn Nguyên Thạch trấn áp, Hỏa Quyền Vũ Đế vẫn còn có một tia hi vọng né tránh Băng Hỏa Song Bạo của Diệp Huyền, nhưng lúc này hắn đang mạnh mẽ chống đỡ Trấn Nguyên Thạch tập kích, chỉ có thể trơ mắt nhìn hồn lực đáng sợ của Diệp Huyền, lại một lần nữa đi vào trong thân thể mình.

- A! Hộ thân hồn phù, ngăn trở cho ta.

Thời khắc này, Hỏa Quyền Vũ Đế nổi giận gầm lên một tiếng, đôi mắt trở nên đỏ chót, trong thân thể, một đạo hồn lực mạnh mẽ bay lên.

- Hả? Xem ra Đấu Vũ Hội này nhằm vào Thần Linh Đồng Thị của ta, xác thực rơi xuống một phen khổ công a.

Diệp Huyền thấy thế không khỏi cười lạnh một tiếng.

Hắn liếc mắt đã nhìn ra, hồn lực trên người Hỏa Quyền Vũ Đế, là một loại hồn lực bảo vệ mạnh mẽ nào đó, cường độ hẳn là ở bát giai, chính là vì ngăn trở Băng Hỏa Song Bạo của mình.

Chỉ tiếc, nếu như là hồn lực bát giai đỉnh phong bình thường tập kích, cường độ hồn lực bực này bảo vệ tuy nói không hẳn có thể hoàn toàn ngăn trở, nhưng cũng đủ để cho Vũ Đế phòng ngự được, đáng tiếc bọn họ gặp phải chính là Băng Hỏa Song Bạo của mình, hơn nữa còn là Băng Hỏa Song Bạo phiên bản tăng cường.

- Ầm!

Băng Hỏa Song Bạo ở trong linh hồn của Hỏa Quyền Vũ Đế nổ tung, hai cỗ khí tức tuyệt nhiên bất đồng, điên cuồng phá hủy tất cả.

- Đáng chết, Hỏa Quyền, chịu đựng.

Trác Nhất Phàm cùng Hùng Thiên Vũ Đế bị Huyết Kiếm Vũ Đế cùng Hoàng Phủ Tú Minh ngăn cản thấy cảnh này, không khỏi phát sinh tiếng rống to, bọn họ điên cuồng muốn xông ra khốn cảnh, nhưng bị Huyết Kiếm Vũ Đế cùng Hoàng Phủ Tú Minh gắt gao ngăn cản.

- A!

Giữa bầu trời, Hỏa Quyền Vũ Đế bị Băng Hỏa Song Bạo đánh trúng, khuôn mặt vặn vẹo, vẻ mặt thống khổ, trong miệng phát sinh gào thét kinh thiên.

Linh hồn trong đầu óc của hắn, lực lượng linh hồn mạnh mẽ ngưng tụ, nỗ lực chống lại Băng Hỏa Song Bạo của Diệp Huyền công kích, nhưng khiến Hỏa Quyền Vũ Đế không nghĩ tới chính là, lần này Băng Hỏa Song Bạo của Diệp Huyền, so với trước ở võ đài tái mạnh đâu chỉ một bậc.

Hồn lực xung kích đáng sợ, trong nháy mắt đi vào nơi sâu xa trong linh hồn của hắn.
Chương 1534 Vũ Đế vẫn lạc (2)

Sau một khắc, linh hồn của Hỏa Quyền Vũ Đế bị Tuyệt Âm Chi Thủy đóng băng, cùng Tử Thương Viêm mạnh mẽ thiêu đốt triệt để oanh không còn.

- Ta...

Trước khi chết, ánh mắt của Hỏa Quyền Vũ Đế hồi quang phản chiếu, giống như thanh minh một hồi, nhìn chòng chọc vào Diệp Huyền, toát ra tâm ý hối hận vô tận.

Nếu như lại tới một lần nữa, hắn tuyệt đối sẽ không lựa chọn cùng Diệp Huyền là địch.

Đáng tiếc hắn hiểu ra, hơi muộn một chút.

Giữa bầu trời, ánh mắt của Hỏa Quyền Vũ Đế tán loạn, linh hồn mất đi, trên người thiêu đốt Huyền Nguyên hỏa diễm cấp tốc dập tắt, hỏa diễm Võ Hồn trên đỉnh đầu cũng trong nháy mắt tan vỡ, thi thể không hề có một tiếng động rơi xuống.

Yên tĩnh.

Toàn trường trong nháy mắt yên tĩnh.

Thậm chí bao gồm mấy triệu dân chúng ở đông thành, đều ngơ ngác nhìn tình cảnh này.

Một ít cường giả hăng hái tới, xa xa thấy cảnh này, cũng không tự chủ được dừng lại thân hình.

Cuồng phong ở trên bầu trời tùy ý gào thét, thổi bay tóc mai cùng áo bào của mọi người.

Ánh mặt trời nhu hòa chiếu sáng ở trên thân mọi người, mang đến một chút ấm áp.

Nhưng trong lòng mọi người khắp nơi là đóng băng lạnh lẽo.

Ở dưới ánh mắt của bọn họ, Hỏa Quyền Vũ Đế trước còn ở trong thiên địa tỏa ra uy thế đáng sợ, bây giờ khí tức hoàn toàn không có, chỉ còn dư lại một bộ thi thể lạnh lẽo, vô lực rơi xuống.

Tình cảnh này, sâu sắc ánh vào nội tâm mỗi người, khiến cho bọn họ suốt đời khó quên.

- Hỏa Quyền!

Cách đó không xa, Phá Quân Vũ Đế Trác Nhất Phàm, Hùng Thiên Vũ Đế, Thần Quang Vũ Đế đều gào thét lên tiếng, vẻ mặt kinh hãi.

Bọn họ đã sớm biết hồn lực xung kích của Diệp Huyền vô cùng đáng sợ, vì lẽ đó vì phòng ngừa, trong hơn một tháng này, Đấu Vũ Hội nghĩ tất cả biện pháp, rốt cục để Luyện Hồn đại sư mạnh nhất Hỗn Loạn Chi Thành, luyện chế cho mỗi người bọn họ một đạo hộ thân hồn phù.

Từ tên Luyện Hồn đại sư bát giai đỉnh phong kia nói, trừ khi là Hồn Đế xuất hiện, Luyện Hồn Sư bát giai phổ thông, đừng hòng dùng hồn lực công kích, đến tạo thành thương tổn đối với linh hồn của bọn họ.

Nhưng mà bây giờ Hỏa Quyền Vũ Đế vẫn lạc, ở trong đầu ba người bọn họ mạnh mẽ giội lên một chậu nước đá, lạnh giá thấu xương.

Bọn họ làm sao cũng không thể tin được, thời điểm ở võ đài tái, Hỏa Quyền Vũ Đế còn có thể chống đỡ hồn lực xung kích của Diệp Huyền, vẻn vẹn chỉ là linh hồn trọng thương, sau khi nắm giữ hộ thân hồn phù, lại càng thêm không thể tả, trực tiếp ở dưới hồn lực trùng kích của Diệp Huyền, linh hồn mất đi, trong nháy mắt vẫn lạc.

- Băng Hỏa Song Bạo bản tăng cường, quả nhiên uy lực càng hơn trước a.

Trong hư không, khóe miệng của Diệp Huyền mỉm cười, biểu hiện cũng không ngoài ý muốn.

Sau khi đột phá bát giai tam trọng, đòn sát thủ Băng Hỏa Song Bạo của hắn, tiến hành một lần toàn diện thăng cấp, sau khi thăng cấp Băng Hỏa Song Bạo, bên trong ẩn chứa lực lượng Tuyệt Âm Chi Thủy càng thêm nồng nặc, đồng thời hàm lượng của Tử Thương Viêm càng nhiều hơn.

Đặc biệt sau khi Tử Thương Viêm hấp thu khoáng thạch thần bí đột phá, uy lực cùng hàm lượng của Băng Hỏa Song Bạo vốn là được tăng lên, mà Diệp Huyền lại ở trên cơ sở nguyên lai tăng cao hàm lượng của Tử Thương Viêm, dưới song trọng tăng lên, Băng Hỏa Song Bạo của hắn so với lúc trước, ít nhất tăng lên gấp đôi.

Xèo!

Trong lòng nghĩ như thế, nhưng thân hình Diệp Huyền lại liên tục, mắt sáng lên, hắn đột nhiên đi tới trước thi thể Hỏa Quyền Vũ Đế, một chưởng oanh thi thể của Hỏa Quyền Vũ Đế thành bột mịn.

Hô!

Cuồng gió vừa thổi, thi thể của Hỏa Quyền Vũ Đế biến thành tro bụi, ở trong thiên địa hóa thành hư không.

Hành động này của Diệp Huyền, càng kinh nộ đám người Trác Nhất Phàm.

- Đáng ghét.

Hai con mắt bọn hắn đỏ đậm, biểu hiện phẫn nộ, nếu như ánh mắt có thể giết người, Diệp Huyền tuyệt đối bị bọn họ giết không dưới ngàn lần.

Hỏa Quyền Vũ Đế đã chết, nhưng Diệp Huyền thậm chí ngay cả thi thể cũng không buông tha, hành vi bực này, quả thực tàn nhẫn đến cực điểm.

- Hết thảy người muốn giết thiếu gia ta, thiếu gia ta đều sẽ không lưu tình, cho dù bọn họ chết rồi cũng giống nhau.

Diệp Huyền lạnh lùng nói, thanh âm lạnh lẽo, khiến cho người không rét mà run.

Không có ai chú ý tới, ở thời điểm Diệp Huyền đánh nát thi thể Hỏa Quyền Vũ Đế, lực lượng Võ Hồn bên ngoài thân Hỏa Quyền Vũ Đế lặng yên bị hắn hấp thu, trở thành chất dinh dưỡng cho Thôn Phệ Võ Hồn, mà không gian giới chỉ cùng quyền sáo cửu giai cũng rơi vào trong không gian giới chỉ của Diệp Huyền.

Hủy thi diệt tích là giả, hấp thu lực lượng Võ Hồn tăng lên thực lực của mình mới là thật.

- Hỏa Quyền Vũ Đế đã chết, cái kế tiếp là ai?

Thanh âm lạnh như băng lần thứ hai vang vọng, Diệp Huyền mắt sáng lên, xẹt qua trên người Trác Nhất Phàm, Hùng Thiên Vũ Đế cùng Thần Quang Vũ Đế.

Ba người ở dưới ánh mắt của Diệp Huyền không rét mà run, cả người lông tơ dựng thẳng, chỉ cảm thấy như bị một viễn cổ cự thú tập trung, sau lưng lập tức bốc lên mồ hôi lạnh.

- Cái kế tiếp là ngươi.

Cuối cùng, ánh mắt của Diệp Huyền rơi vào trên người Thần Quang Vũ Đế.

- Không tốt.

Trong lòng Thần Quang Vũ Đế hoảng hốt, thân hình vội vàng chợt lui, vẻ mặt sợ hãi.

- Đi được sao?

Diệp Huyền cười gằn, thân hình mau chóng đuổi theo.

- Huyễn Cấm Chi Nhãn!

Hồn lực xung kích mông lung, trước tiên bắn ra!

- Xèo!

Ẩn chứa hồn lực xung kích mạnh mẽ, cấp tốc đi tới trước người Thần Quang Vũ Đế.

Huyễn Cấm Chi Nhãn, chủ yếu là thông qua hồn lực xung kích đến mê hoặc tâm trí võ giả, một khi linh hồn của võ giả rơi vào mê man, sức đề kháng đối với công kích linh hồn cũng sẽ yếu đi rất nhiều.

Diệp Huyền triển khai Huyễn Cấm Chi Nhãn, mục đích tự nhiên là vì giảm bớt Tuyệt Âm Chi Thủy hao tổn.

Theo tu vi của hắn tăng lên, bây giờ trong đầu Diệp Huyền, lực lượng Tuyệt Âm Chi Thủy đã gia tăng không ít, nhưng đồng dạng, Diệp Huyền thăng cấp Băng Hỏa Song Bạo, cần tiêu hao Tuyệt Âm Chi Thủy đã gia tăng rồi.

Nói cách khác, sau khi thăng cấp Băng Hỏa Song Bạo, Diệp Huyền vẫn chỉ có thể triển khai mấy lần.

Vì lẽ đó hắn không thể không tiết kiệm một ít.

Chỉ là Thần Quang Vũ Đế tự nhiên không biết Diệp Huyền triển khai chính là Băng Hỏa Song Bạo hay Huyễn Cấm Chi Nhãn.

Bước ngoặt nguy hiểm, Thần Quang Vũ Đế nổi giận gầm lên một tiếng, hộ thể hồn phù trong cơ thể đột nhiên thôi thúc, đồng thời Võ Hồn trên đỉnh đầu phóng ra hào quang chói lọi, ở trước thân thể hình thành một đạo Võ Hồn phòng ngự.
Chương 1535 Tinh hoàn hồn kỹ (1)

- Xèo!

Huyễn Cấm Chi Nhãn đáng sợ, lập tức bị ngăn cản cản phần lớn, chỉ có phần nhỏ đi vào trong cơ thể Thần Quang Vũ Đế.

- Vù!

Ánh mắt của hắn trong nháy mắt mê man, nhưng vẻn vẹn chớp mắt liền khôi phục lại.

- Ta... Ta không có chuyện gì?

Thần Quang Vũ Đế sững sờ, Trác Nhất Phàm cùng Hùng Thiên Vũ Đế nguyên bản ở một bên căng thẳng tột đỉnh cũng ngẩn ngơ.

Khán giả phía dưới cũng sững sờ.

- Trước chỉ là làm nóng người, đừng sốt sắng như vậy!

Diệp Huyền khẽ mỉm cười, thanh âm ở trên bầu trời bồng bềnh.

Chợt...

- Băng Hỏa Song Bạo!

Ánh mắt của hắn ngưng lại, một luồng hồn lực đáng sợ lần nữa bắn mạnh ra.

Cỗ xung kích này chưa tiến vào trong cơ thể Thần Quang Vũ Đế, cả người Thần Quang Vũ Đế liền lông tơ dựng thẳng, một luồng nguy cơ mãnh liệt bốc lên.

- Không!

Trên mặt Thần Quang Vũ Đế thoáng chốc lộ ra vẻ hoảng sợ.

Hắn muốn cật lực đi chống đối, đáng thương chính là, hộ thể hồn phù duy nhất trên người hắn đã bị hắn triển khai mất, thời khắc mấu chốt, hắn chỉ có thể sử dụng tới lực lượng Võ Hồn của mình để ngăn cản.

Vầng sáng màu trắng tràn ngập, hình thành một bình phong, nỗ lực ngăn cản xung kích đáng sợ của Diệp Huyền.

Đáng tiếc vô dụng.

Nếu Băng Hỏa Song Bạo của Diệp Huyền dễ dàng liền bị ngăn trở, như vậy trước kia hắn cũng sẽ không đơn giản liền đánh giết Hỏa Quyền Vũ Đế.

Lực lượng đáng sợ của Băng Hỏa Song Bạo ngay cả dừng lại cũng không có dừng, liền trực tiếp đi vào trong cơ thể Thần Quang Vũ Đế.

- A...

Thần Quang Vũ Đế kêu thảm một tiếng, linh hồn bị hàn ý đáng sợ đông lại, chợt lại bị Địa Hỏa nóng rực bắn nổ, linh hồn Cửu Thiên Vũ Đế ở dưới Băng Hỏa hai tầng giáp công không ngừng tan vỡ.

- Chết!

Ánh mắt của Diệp Huyền ngưng lại, Tài Quyết Chi Kiếm đâm vào đầu lâu của hắn.

Mà Thần Quang Vũ Đế đang đứng ở trạng thái linh hồn tan vỡ, căn bản không hề có lực lượng chống đối, đầu lâu ầm một tiếng hóa thành hư vô, chỉ còn dư lại nửa thân thể từ không trung rơi xuống.

Một đòn.

Thần Quang Vũ Đế chết.

- Hô!

Lực lượng Bát Tinh Võ Hồn của Thần Quang Vũ Đế lại một lần nữa bị Diệp Huyền hút vào trong cơ thể, trong đầu, Thôn Phệ Võ Hồn đang hấp thu lượng lớn lực lượng Võ Hồn, thân thể Chiến Thần màu đen giống như càng ngưng tụ, tỏa ra một luồng khí tức làm người ta sợ hãi.

- Thần Quang!

Trác Nhất Phàm cùng Hùng Thiên Vũ Đế bị Huyết Kiếm Vũ Đế cùng Hoàng Phủ Tú Minh gắt gao ngăn cản sợ hãi gầm lên, ánh mắt kinh hoảng.

Này vốn là một hồi vây giết Diệp Huyền, nhưng để bọn họ không nghĩ tới chính là kết cục sẽ biến thành như vậy, ngăn ngắn nửa nén hương, hai Đại hộ pháp của Đấu Vũ Hội bọn họ liên tiếp vẫn lạc.

Cái này cũng chưa tính là gì, đáng sợ nhất là bọn hắn ở trước hồn lực xung kích của Diệp Huyền vô lực, để trong lòng hai người dâng lên vô cùng hoảng sợ.

- Đáng chết, vì sao đám người Phách Thương Vũ Đế còn chưa tới...

Thời khắc này, Trác Nhất Phàm rốt cục sợ hãi, hắn cũng hiểu được tại sao ba người Diệp Huyền lúc trước dám đường hoàng rời đi Hỗn Loạn Chi Thành như thế.

Bởi vì đối phương có đủ thực lực làm như thế, buồn cười vừa nãy bọn họ còn đang vì ba người Diệp Huyền tự tìm đường chết mà cảm thấy hưng phấn, nguyên lai chân chính tự tìm đường chết, kỳ thực là chính bọn hắn.

Hai hộ pháp Vũ Đế vẫn lạc, dành cho Trác Nhất Phàm đả kích trí mạng.

Đông thành.

Có mấy trăm vạn dân chúng xúm lại, tất cả mọi người đều chấn động nhìn Diệp Huyền ở giữa bầu trời, từng cái từng cái chấn động không tên.

Hai hộ pháp Vũ Đế của Đấu Vũ Hội vẫn lạc để bọn họ đều hiểu được.

Trời của Hỗn Loạn Chi Thành, sắp đổi!

- Còn lại hai cái!

Đánh giết Thần Quang Vũ Đế cùng Hỏa Quyền Vũ Đế xong, Diệp Huyền không do dự, trực tiếp đưa mắt rơi vào Trác Nhất Phàm cùng Hùng Thiên Vũ Đế còn lại.

- Ngươi...

Hùng Thiên Vũ Đế cùng Trác Nhất Phàm đều rùng mình một cái.

- Đi!

Vào giờ phút này, Trác Nhất Phàm cùng Hùng Thiên Vũ Đế không còn dũng khí cùng Diệp Huyền giao chiến, xoay người muốn lao về phía Hỗn Loạn Chi Thành.

Nguyên bản bọn hắn chỉ lo đám người Diệp Huyền sẽ lợi dụng Hỗn Loạn Chi Thành che chở, lúc này trái lại muốn trốn vào Hỗn Loạn Chi Thành tìm kiếm che chở.

- Hai người các ngươi vây nhốt Trác Nhất Phàm, giao Hùng Thiên Vũ Đế cho ta.

Ánh mắt của Diệp Huyền ngưng lại, nhìn Huyết Kiếm Vũ Đế cùng Hoàng Phủ Tú Minh quát lạnh, nếu đã khai chiến, hắn làm sao sẽ để đám người Trác Nhất Phàm đào tẩu? Hết thảy người dám xuống tay với hắn, ngày hôm nay hết thảy đều phải chết.

- Vâng!

Huyết Kiếm Vũ Đế cùng Hoàng Phủ Tú Minh cao giọng quát lên, hai người liền chặn về phía Trác Nhất Phàm.

- Huyết quang ngập trời.

Ầm ầm!

Trường kiếm trong tay Huyết Kiếm Vũ Đế đột nhiên hóa thành huyết hải đại dương, trong nháy mắt vây quanh thân hình của Trác Nhất Phàm lại.

Mà Hoàng Phủ Tú Minh cũng không ngừng sử dụng tới hồn lực bí thuật, hồn lực bát giai hóa thành một đạo võng lớn vô hình, phong tỏa ngăn cản Trác Nhất Phàm.

- Đáng ghét, mở cho ta!

Trác Nhất Phàm rống giận, chiến đao màu đen diễn hóa ra một tòa đao sơn, điên cuồng khuấy động.

Vì có thể sống, hắn đã liều mạng, lực lượng Huyền Nguyên như một đạo lang yên cuồn cuộn, xông thẳng lên trời, lan tràn mà ra.

Nhưng mà, thực lực của Huyết Kiếm Vũ Đế cùng Hoàng Phủ Tú Minh đều tăng lên kinh người, dù Trác Nhất Phàm liều mạng ra tay, nhưng trong thời gian ngắn cũng khó có thể tránh thoát hai người vây công.

Mà một bên khác.

Diệp Huyền lạnh lùng tập trung Hùng Thiên Vũ Đế.

Trấn Nguyên Thạch điên cuồng xoay tròn, ngăn cản đường đi của đối phương, đồng thời Hạo Quang Đại Thiên Kính tỏa ra ánh sáng mông lung, cũng bao vây Hùng Thiên Vũ Đế ở trong đó.

- Đáng chết, ta liều mạng với ngươi!

Hùng Thiên Vũ Đế thấy thế, biết trốn không có tác dụng, liền điên cuồng đập về phía Diệp Huyền, song quyền diễn hóa ra một mảnh sóng triều cuồn cuộn.

- Ầm!

Đồng thời trong tay hắn xuất hiện một cối xay màu vàng đất, trên cối xay điêu khắc phù văn quỷ dị, điên cuồng chém xuống Diệp Huyền.

- Hừ, ngoan cố chống cự sao?

Diệp Huyền cười lạnh, vừa mới chuẩn bị ra tay, đột nhiên sắc mặt của hắn biến đổi, đột nhiên nhìn về phía nơi sâu xa của Hỗn Loạn Chi Thành.

Cuối chân trời, chỉ thấy một pháp bảo đang lao nhanh đến, ở trên phi thuyền, đứng ba tên Cửu Thiên Vũ Đế khí tức đáng sợ, một người trong đó chính là Vô Lượng Sơn Trường Phong Vũ Đế.

Ba người này cả người chiến ý hừng hực, người chưa tới, sát cơ cũng đã tràn ngập lại, phảng phất như biển gầm, kinh thiên động địa.

- Là viện quân của Đấu Vũ Hội.
 
Advertisement

Bình luận facebook

Bạn đã đọc chưa

Tôn Đế Chí Cao Vô Thượng
Tôn Đế Chí Cao Vô Thượng
Chí Tôn Thần Đế
  • Tà Tâm Vị Mẫn
Chương 1556
Truyền Thuyết Đế Tôn
Đế Tôn
  • SS Hà Thần

Users who are viewing this thread

Back
Top Bottom