• ĐỔI TÊN MIỀN VIETWRITER.PRO SANG vietwriter.co TỪ NGÀY 18/11

New Tôn Đế Chí Cao Vô Thượng (5 Viewers)

  • Chương 1511-1515

Chương 1511 Đại hội bắt đầu

Dù sao đến Cửu Thiên Vũ Đế, một nhất trọng thiên địa, bất kỳ một tầng chênh lệch nào, cũng khuếch đại đến không người có thể tưởng tượng nổi.

- Diệp thiếu, lúc nào chúng ta rời Hỗn Loạn Chi Thành?

Thực lực mạnh thêm, Huyết Kiếm Vũ Đế hoàn toàn tự tin, khóe miệng hiện ra cười gằn nói, lúc này hắn đã không thể chờ đợi được muốn cùng Đấu Vũ Hội đại chiến một trận, đến nghiệm chứng thực lực của bản thân.

- Không nên gấp gáp, lại qua ba ngày chính là Hỗn Loạn Chi Thành Dịch Bảo Đại Hội, chờ Dịch Bảo Đại Hội qua đi chúng ta liền rời Hỗn Loạn Chi Thành, trước lúc này, ta trước tiên truyền cho ngươi một công pháp ẩn nấp.

Diệp Huyền truyền cho Huyết Kiếm Vũ Đế một phần pháp quyết ẩn nấp, phòng ngừa sau ba ngày giao dịch đại hội hắn bại lộ thực lực.

Sau ba ngày, Dịch Bảo Đại Hội đúng hạn cử hành.

Dịch Bảo Đại Hội ở Hỗn Loạn Chi Thành cực kỳ có tiếng, chỉ cần là cường giả đỉnh phong của Hỗn Loạn Chi Thành, không có mấy cái không đi qua Dịch Bảo Đại Hội, nơi này có thể đổi đến bất kỳ thứ ngươi muốn, chỉ cần ngươi cũng có thứ tốt đem ra. Linh dược cửu giai, Huyền binh đỉnh cấp, thậm chí còn có các loại đan dược, bí tịch,… các loại bảo vật đều có xuất hiện.

Mà địa điểm Dịch Bảo Đại Hội, ngay ở trong phủ thành chủ.

Ra phủ đệ Kỷ gia, ba người Diệp Huyền trực tiếp đi về phía phủ thành chủ.

Thời điểm ba người Diệp Huyền rời đi phủ đệ Kỷ gia, những Vũ Hoàng ở ngoài phủ đệ giám thị Diệp Huyền kia dồn dập thở phào nhẹ nhõm.

Một tháng, ròng rã một tháng thời gian, ba người Diệp Huyền vẫn ở trong phủ đệ Kỷ gia, chưa từng bước ra một bước, điều này làm cho Đấu Vũ Hội suýt chút nữa không gấp điên rồi.

Dù tất cả mọi người đều thấy rõ ràng ba người Diệp Huyền trở lại phủ đệ Kỷ gia, hơn nữa không đi ra qua, nhưng một tháng không lộ diện, vẫn để cho đám người Trác Nhất Phàm sợ hết hồn, thậm chí cho rằng ba người Diệp Huyền lấy biện pháp gì bọn họ không biết đã thoát đi Hỗn Loạn Chi Thành.

Nếu như không phải trước thật vất vả mới lắng lại tâm phẫn nộ của dân chúng ở Hỗn Loạn Chi Thành, Đấu Vũ Hội hận không thể trực tiếp đánh vào Kỷ gia, nhìn ba người Diệp Huyền đến tột cùng có rời đi hay không.

Bây giờ đám người Diệp Huyền rốt cục xuất hiện, các cường giả Đấu Vũ Hội dồn dập thở phào, mà tin tức này cũng ngay lập tức truyền quay lại đến trong tai Trác Nhất Phàm.

- Một tháng không có động tĩnh, ba người này ở trong Kỷ gia đến tột cùng đã làm những gì? Lẽ nào là đang bế quan?

Trác Nhất Phàm có chút khó có thể tưởng tượng, ba người Diệp Huyền ở tình huống như vậy, lại còn có nhàn nhã bế quan.

- Thời gian một tháng, coi như bọn họ tu luyện thế nào đi nữa, có thể tăng lên bao nhiêu thực lực?

Trong lòng Trác Nhất Phàm nghi hoặc, đến cấp bậc Cửu Thiên Vũ Đế, một tháng hai tháng bế quan căn bản không có tác dụng gì, thậm chí một năm hai năm bế quan, cũng chưa chắc có thể tăng lên bao nhiêu tu vi, đám người Diệp Huyền tiếp tục như thế, không thể nghi ngờ là đang chờ chết.

Thế nhưng căn cứ trước đó Diệp Huyền biểu hiện, người này cực kỳ giảo hoạt, căn bản không giống như loại người cam tâm tình nguyện chờ chết kia.

Lập tức, Trác Nhất Phàm lại nhận được tình báo của thám tử, nói ba người Diệp Huyền đi phủ thành chủ.

- Phủ thành chủ? Mục tiêu của ba người bọn hắn chẳng lẽ là Dịch Bảo Đại Hội?

Trong lòng Trác Nhất Phàm giật mình, ngay lập tức rõ ràng ý nghĩ của đám người Diệp Huyền:

- Khá lắm, ta nói tại sao bọn họ lại ở chỗ này đợi một tháng, hóa ra là muốn ở Dịch Bảo Đại Hội đổi bảo vật, hừ, thực sự là ngây thơ, vậy ta liền để cho các ngươi tay không mà về.

Hừ lạnh một tiếng, lúc này Trác Nhất Phàm cũng đi tới Dịch Bảo Đại Hội.

Cửa lớn của Dịch Bảo Đại Hội cũng không lớn, chỉ có một lão Vũ Hoàng xem ra không biết bao nhiêu tuổi ngồi ở cửa.

Không chờ đối phương nói chuyện, Diệp Huyền đã lấy ra một không gian giới chỉ nộp qua, bên trong là ba ngàn Huyền Thạch thượng phẩm.

Lão giả kia tiếp nhận không gian giới chỉ quét một hồi, liền nói:

- Có thể.

Lúc này ba người Diệp Huyền mới đi vào trong cửa chính, sau khi ba người đi vào, lại phát hiện bên trong có động thiên khác, vô cùng rộng rãi, tổng cộng có hơn một nghìn chỗ ngồi, ở phía trước nhất còn có một đài cao.

Những chỗ ngồi này đều cực kỳ thư thích, còn có thể hình thành từng cái từng cái khu vực nhỏ độc lập, trước mỗi chỗ ngồi đều bày lên một tiểu trác, phía trên có các loại linh trà linh tửu, thậm chí còn có một chút linh quả mùi thơm mịt mờ.

Lúc này trong đại sảnh đã lất pha lất phất ngồi không ít người, trong những người này tu vi thấp nhất cũng là Vũ Hoàng, mỗi một cái khí chất đều không phải bình thường, hiển nhiên đều là người nắm quyền của một ít thế lực lớn ở Hỗn Loạn Chi Thành.

Ngoài ra, cũng không có thiếu Vũ Đế, qua loa nhìn lại, có ít nhất gần mười vị, hơn nữa Diệp Huyền còn không nhận ra.

Nhìn thấy ba người Diệp Huyền đi vào, phòng khách nguyên bản có tiếng nghị luận trầm thấp lập tức yên tĩnh, ánh mắt của mọi người đều ngưng tụ ở trên thân ba người Diệp Huyền.

- Dĩ nhiên là ba người bọn hắn.

- Này không phải Diệp Huyền mà Đấu Vũ Hội truy nã sao? Ba người bọn hắn lại dám tới nơi này?

- Có gì không dám, trong Hỗn Loạn Chi Thành nghiêm cấm giao thủ, huống chi nghe nói Diệp Huyền này có Vũ Tu Thánh Địa che chở, hiện tại Đấu Vũ Hội cũng không làm gì được hắn.

- Hừ, cái gì không làm gì được, nói cho các ngươi, đừng xem ba người này hiện tại còn nhàn nhã, kì thực cách cái chết đã không xa, ta nghe nói Đấu Vũ Hội đã bày xuống thiên la địa võng, chỉ chờ ba người Diệp Huyền này rời Hỗn Loạn Chi Thành, chỉ cần bọn họ vừa ra thành, vậy thì chắc chắn phải chết.

- Vậy bọn họ vẫn ở tại Hỗn Loạn Chi Thành, chẳng phải liền an toàn?

- An toàn? Ngươi mơ mộng hão huyền a, ta nghe qua, Diệp Huyền này kỳ thực tên thật gọi là Huyền Diệp, là tội phạm truy nã của Vô Lượng Sơn, lúc trước ở Huyền Vực đánh giết mười mấy tên trưởng lão của Vô Lượng Sơn, Vô Lượng Sơn là một trong bảy đại tông môn, sao lại để hắn vẫn sống tiếp?

- Xuỵt, nhỏ giọng một chút, Diệp Huyền này lai lịch gì các ngươi không biết, hắn dám ở Đấu Vũ Hội võ đài tái trực tiếp giết trưởng lão hạch tâm của Đấu Vũ Hội, chớ chọc cho hắn khó chịu, ở đây trực tiếp diệt ngươi.

- Xuỵt, không nên nói nữa.

Nhìn thấy ba người Diệp Huyền đi vào, tất cả mọi người ở đây đều trong bóng tối nghị luận, từng cái từng cái liên tiếp quan sát, nhưng không một người dám lên chào hỏi.
Chương 1512 Chiến Vương Huyền Thiết (1)

Ở trong mắt cường giả của Hỗn Loạn Chi Thành như bọn hắn, ba người Diệp Huyền đắc tội Đấu Vũ Hội từ lâu là một người chết, chỉ là hiện tại còn chưa tới thời gian mà thôi.

Diệp Huyền đương nhiên sẽ không để ý tới mọi người nghị luận, tùy tiện ở trước mặt tìm vị trí ngồi xuống.

Theo thời gian trôi qua, càng ngày càng nhiều người lục tục đi vào.

Sau khi nhìn đến chỗ ba người Diệp Huyền, không ít người vẻ mặt giật mình, cách đám người Diệp Huyền đều rất xa, điều này cũng dẫn đến mấy chỗ ngồi xung quanh ba người Diệp Huyền căn bản không ai dám tới.

Đây chính là tồn tại dám ở địa bàn của Đấu Vũ Hội trực tiếp cùng Phá Quân Vũ Đế Trác Nhất Phàm động thủ, giả như ngồi ở bên cạnh chọc giận hắn, đối phương một chưởng vỗ lại thì làm sao bây giờ?

Mà lúc này, đột nhiên một đám cường giả khí thế cuồn cuộn từ ngoài cửa đi vào, đầu lĩnh thân mặc áo bào lam, đầu vấn búi tóc, không phải Phá Quân Vũ Đế Trác Nhất Phàm thì là ai?

Sau lưng hắn, Hùng Thiên Vũ Đế cùng Thần Quang Vũ Đế theo sát mà đến, từng cái từng cái thần tình lạnh lùng.

- Người Phủ thành chủ đâu?

Sau khi Trác Nhất Phàm đi vào, đầu tiên là cười gằn liếc mắt nhìn ba người Diệp Huyền, chợt trực tiếp quát chói tai lên.

- Trác hội trưởng có dặn dò gì?

Một tên Vũ Hoàng đỉnh phong trên người mặc vũ bào phủ thành chủ vội vàng đi tới, người này bụng phệ, xem dáng dấp chính là người quản lý của Dịch Bảo Đại Hội, liền cung kính nói.

Trác Nhất Phàm hừ lạnh nói:

- Dịch Bảo Đại Hội chính là do phủ thành chủ cử hành, cường giả có thể tham gia ngoại trừ phải giao nộp một ngàn Huyền Thạch thượng phẩm, còn phải được mời, có điều ta xem lần này Dịch Bảo Đại Hội có chút người vớ va vớ vẩn cũng tới a, chuyện gì thế này?

Ngữ khí của Trác Nhất Phàm lạnh lùng nghiêm nghị, trong miệng nói như vậy, ánh mắt ngưng tụ tới đám người Diệp Huyền.

Tất cả mọi người đều biết, đầu mâu của Trác Nhất Phàm chỉ chính là ba người Diệp Huyền.

Đây là tiết tấu đuổi người a?

Mọi người trợn mắt ngoác mồm, bọn họ thực không nghĩ tới Đấu Vũ Hội Trác hội phó vừa đến, liền làm khó dễ ba người Diệp Huyền.

- Chuyện này...

Quản sự kia sững sờ, mặt lộ lúng túng, hiển nhiên không biết nên trả lời như thế nào.

- Còn đứng ngây ra đó làm gì? Lẽ nào Dịch Bảo Đại Hội này là chỗ đổ rác sao? Ngươi thân là người quản lý phủ thành chủ, còn không đuổi những người vớ va vớ vẩn kia ra ngoài cho ta.

Trác Nhất Phàm lớn tiếng nói, khóe miệng hiện ra nụ cười gằn.

Hỗn Loạn Chi Thành nghiêm cấm giao thủ, hiện tại hắn chính là muốn kích nộ ba người Diệp Huyền, chỉ cần đám người Diệp Huyền chủ động động thủ, như vậy hắn liền hoàn toàn có lý do đánh giết đám người Diệp Huyền, không cần phải chờ đám người Diệp Huyền rời đi Hỗn Loạn Chi Thành.

Quản sự kia mặt lộ bất đắc dĩ, chỉ có thể thấp thỏm đi tới trước ba người Diệp Huyền:

- Không biết các hạ có được Dịch Bảo Đại Hội chúng ta mời không, nếu như có, kính xin các hạ đưa ra bằng chứng.

Diệp Huyền lạnh lùng liếc mắt nhìn hắn, quản sự kia nhất thời sợ đến lùi lại mấy bước.

Tuy động tác của hắn rất buồn cười, nhưng ở tràng không có một người cảm thấy buồn cười.

Hiện trường cũng không có thiếu người lúc trước quan sát Diệp Huyền bách thắng liên tiếp, bọn họ mãi mãi cũng khó có thể quên lúc trước Diệp Huyền một cái ánh mắt liền trọng thương Đấu Vũ Hội hộ pháp Hỏa Quyền Vũ Đế.

Trác Nhất Phàm thấy thế quát lên:

- Diệp Huyền, quản sự của phủ thành chủ hỏi ngươi, lẽ nào ngươi không nghe sao? Ngươi dám công nhiên cãi lời mệnh lệnh của phủ thành chủ?

Diệp Huyền lạnh lùng liếc nhìn Trác Nhất Phàm, cười nhạo nói:

- Đường đường Đấu Vũ Hội Phó hội trưởng, nhưng làm những thủ đoạn này, chẳng lẽ không sợ bị người cười đến rụng răng sao? Làm khó dễ một quản sự của phủ thành chủ, đây chính là bản lãnh của ngươi?

Ánh mắt của Trác Nhất Phàm phát lạnh:

- Ngươi nói cái gì?

Diệp Huyền cầm lấy một linh quả màu đỏ, để vào trong miệng nhẹ nhàng nhai hai lần, phun hạt ra, sau đó cười lạnh nói:

- Muốn tìm Diệp mỗ ta phiền phức, cứ việc tự mình tới, nếu như ngươi dám ra tay, Diệp mỗ coi như khâm phục, ở bên cạnh như bà nương léo nha léo nhéo, thật làm cho ta xem thường ngươi, thật không rõ, Đấu Vũ Hội ngươi dựa vào cái gì bò đến ba thế lực lớn của Hỗn Loạn Chi Thành, lẽ nào dựa vào chính là vô liêm sỉ?

Một bên mọi người trợn mắt ngoác mồm, từng cái từng cái trong lòng chấn động dữ dội.

Lớn mật, thật là to gan a, tuy bọn họ đều biết Diệp Huyền sớm đã đắc tội Đấu Vũ Hội, cùng Đấu Vũ Hội không chết không thôi, nhưng ở trường hợp này, Diệp Huyền dĩ nhiên nói như vậy, vẫn để cho mọi người ở đây hoàn toàn trố mắt ngoác mồm.

- Hừ, mặc dù Dịch Bảo Đại Hội này là phủ thành chủ tổ chức, nhưng Trác hội trưởng thân là Đấu Vũ Hội Phó hội trưởng, một trong ba thế lực lớn của Hỗn Loạn Chi Thành, tự nhiên có trách nhiệm giữ gìn trật tự cho đại hội, lẽ nào hắn kiểm tra nghiêm khắc cũng có lỗi sao?

Một tiếng cười lạnh vang lên, chỉ thấy Vô Lượng Sơn Trường Phong Vũ Đế từ ngoài cửa đi vào.

Đoạn thời gian gần đây, Vô Lượng Sơn cùng Đấu Vũ Hội trong lúc đó có cấu kết gì hay không bàn luận xôn xao, Trường Phong Vũ Đế vì tránh hiềm nghi, nên cố ý cùng đám người Trác Nhất Phàm tách ra hành động, ở bề ngoài cũng không tiếp xúc nhiều.

- Trường Phong Vũ Đế!

Nhìn thấy người này, ánh mắt của Hoàng Phủ Tú Minh nhất thời phát lạnh, thời điểm ở Vô Lượng Sơn, hắn không ít lần bị người này dằn vặt.

Diệp Huyền xì cười một tiếng.

- Vô Lượng Sơn Nguyên Lão, nhưng ở Hỗn Loạn Chi Thành diễu võ dương oai, trước đây không lâu còn công nhiên trái quy củ của Hỗn Loạn Chi Thành, cuối cùng một chút việc cũng không có, chà chà, xem ra thời gian Vô Lượng Sơn làm chủ Hỗn Loạn Chi Thành sắp tới rồi.

Trong đại sảnh, cường giả Hỗn Loạn Chi Thành dồn dập biến sắc, sự tình trước đây không lâu, sau đó cẩn thận nghĩ đến xác thực là Trường Phong Vũ Đế gây ra, nhưng đến cuối cùng Trường Phong Vũ Đế ở dưới Đấu Vũ Hội giữ gìn một chút việc cũng không có, điều này khiến người ta không thể không hoài nghi Đấu Vũ Hội cùng Vô Lượng Sơn có cấu kết hay không.

- Ngươi ăn nói linh tinh cái gì?

Ánh mắt của Trường Phong Vũ Đế trầm xuống.

- Diệp Huyền tiểu hữu nói không sai, sự tình của Hỗn Loạn Chi Thành ta, lúc nào đến phiên Vô Lượng Sơn Nguyên Lão ngươi quơ tay múa chân?

Một tiếng giễu cợt vang lên, ngoài cửa lần thứ hai đi tới một đám người, trong đó đầu lĩnh chính là Không Thành Vũ Đế, hắn cười lạnh nói:

- Diệp Huyền tiểu hữu là Vũ Tu Thánh Địa ta mời tham gia Dịch Bảo Đại Hội, Trác hội trưởng, ngươi còn có dị nghị gì chứ?
Chương 1513 Chiến Vương Huyền Thiết (2)

Ánh mắt của Trác Nhất Phàm âm trầm, nhưng hừ lạnh một tiếng.

- Hóa ra là Vũ Tu Thánh Địa mời, đã như vậy thì không có gì.

Có Không Thành Vũ Đế ở đây, hắn biết kế sách kích nộ Diệp Huyền của mình xem như là thất bại.

Ở hàng trước tìm ghế ngồi, đám người Trác Nhất Phàm lần lượt ngồi xuống.

Mà Không Thành Vũ Đế thì nhìn Diệp Huyền gật đầu một cái, cũng tìm vị trí ngồi xuống.

Thời gian trôi qua, lục tục có người không ngừng đi vào.

Một lát sau, Diệp Huyền nhìn thấy vài tên Vũ Đế cả người toả ra sát khí âm lạnh ngồi xuống, ở chung quanh bọn họ, cơ bản không người dám tới gần, cái sát khí ác liệt kia, khiến cho người không rét mà run.

Diệp Huyền không cần đoán liền biết đối phương tất nhiên là cường giả của Sinh Tử Điện, cùng sát khí trên người Quỷ Lệ có hiệu quả như nhau.

Rất nhiều Vũ Đế sau khi đi vào, còn che khuôn mặt, mang mặt nạ, cũng có người mang đấu bồng, hoặc trực tiếp thay đổi dung mạo của mình.

Ngoại trừ ba thế lực lớn ra, Diệp Huyền cũng nhận biết được vài cỗ khí tức tương đối mạnh mẽ, đại thể đều là che lấp dung mạo, trong đó có vài cỗ khí tức, thậm chí không ở dưới Đấu Vũ Hội Trác Nhất Phàm.

Xem ra Hỗn Loạn Chi Thành này thật là Tàng Long Ngọa Hổ a, trong lòng Diệp Huyền thầm than, tuy Đấu Vũ Hội, Vũ Tu Thánh Địa, Sinh Tử Điện là tam đại thế lực hàng đầu của Hỗn Loạn Chi Thành, nhưng cũng không có nghĩa là Hỗn Loạn Chi Thành là bọn họ có thể một tay che trời.

Lại qua nửa canh giờ, vị trí ở đây hầu như ngồi đầy tám phần mười, lúc này cửa lớn của Dịch Bảo Đại Hội mới chậm rãi đóng lại.

- Hoan nghênh chư vị tham gia khóa Dịch Bảo Đại Hội này, lần này đại hội do tại hạ Lãnh Quân chủ trì.

Lúc này một nam tử trung niên mặc đồ trắng đi tới trên đài, người này mặt mang mỉm cười, khí tức trên người nùng hậu, dĩ nhiên cũng là một cường giả Vũ Đế, hẳn là Vũ Đế của phủ thành chủ.

Hắn cười nói:

- Vẫn dựa theo quy tắc cũ, trước dị bảo chính thức, phủ thành chủ ta sẽ trước tiên lấy ra trăm bảo vật làm nóng không khí trước.

Hắn dứt tiếng, từ phía sau khán đài lập tức đi ra một đám mỹ nữ, trong tay các nàng nâng mâm, trong mâm bày ra đủ loại đồ vật.

Trong đó có Huyền binh, Huyền bảo, cũng có đan dược, vật liệu, thậm chí còn có phù chú, bí tịch, các loại bảo vật không thiếu gì cả.

Mọi người ở đây ánh mắt sáng lên, dồn dập nhìn chăm chú qua, đặc biệt là một ít Vũ Hoàng, càng không tự chủ được đứng lên.

- Nơi này rất nhiều bảo vật, đều có định giá, chư vị có thể tới mua, đương nhiên nếu như muốn lấy vật đổi vật, cũng được, chỉ cần chuyên gia giám định của phủ thành chủ chúng ta tán thành là được.

Lãnh Quân mỉm cười nói.

Ở bên cạnh rất nhiều mỹ nữ, một lão giả tóc trắng đứng ở nơi đó, tu vi bát giai đỉnh phong, ánh mắt cực kỳ lóe sáng.

Vèo vèo vèo!

Theo tiếng nói của hắn hạ xuống, dưới đài nhất thời có không ít võ giả dồn dập bay tới.

Một tên Vũ Hoàng đỉnh phong trong đó vừa ý một thanh chiến đao, phía trên yết giá là năm ngàn Huyền Thạch thượng phẩm, người này không chút do dự vứt không gian giới chỉ, sau đó thu hồi chiến đao, mỹ nữ kia đảo qua không gian giới chỉ, khẽ mỉm cười, chân thành lui ra.

- Đáng chết, chiến đao này ta cũng xem trọng.

Một Vũ Hoàng đỉnh phong khác ảo não lắc đầu, liền chuyển về phía một thanh chiến kích khác.

Trong khoảng thời gian ngắn, tình cảnh đúng là có vẻ hơi hỗn loạn, mọi người dồn dập ra tay hối đoái, có điều bất luận tình cảnh hỗn loạn như thế nào, cũng không có bất kỳ người nào phát sinh xung đột, hiển nhiên đều khống chế lại tâm tình của mình.

Loại Dịch Bảo Đại Hội cao cấp này, tự nhiên không cho phép phát sinh ẩu đả, một khi phát sinh, như vậy bất kể là ai, đều giết chết không cần luận tội.

Diệp Huyền cũng thấy rõ, binh khí trên đài đều là Huyền binh bát giai, mà vật liệu cũng đều là một ít tài liệu bát giai, không quá đặc thù, mặc dù như thế, vẫn đưa tới không ít người tranh mua.

Hoàng Phủ Tú Minh ở một bên nói:

- Diệp thiếu, vòng thứ nhất trao đổi này, ở bề ngoài xem là phủ thành chủ lấy ra bảo vật, trên thực tế phỏng chừng là ba thế lực lớn lấy ra bán a.

Diệp Huyền cười cợt, cái nhìn của hắn giống như Hoàng Phủ Tú Minh, tuy các bảo vật này đều không phải quá đặc thù, nhưng cũng không phải phủ thành chủ có thể lấy ra, huống chi nghe Lãnh Quân kia nói, trước mỗi lần Dịch Bảo Đại Hội đều có phân đoạn như thế, vậy thì càng không thể.

Khả năng duy nhất chính là những bảo vật này đều là ba thế lực lớn lấy ra, tuy hấp dẫn không được cường giả Vũ Đế, nhưng đối với người nắm quyền của một ít thế lực có thể đi vào Dịch Bảo Đại Hội, vẫn có sức hấp dẫn nhất định, có thể dùng để đào tạo cường giả của thế lực mình.

Loại cấp bậc này, lại còn mua, Diệp Huyền đương nhiên sẽ không tham dự, chỉ là ở phía dưới mỉm cười nhìn.

Ước chừng qua nửa nén hương thời gian, trăm bảo vật trên đài đã bán hết, rất nhiều mỹ nữ dồn dập bưng mâm đi xuống.

Lãnh Quân đi lên trước mỉm cười nói:

- Được rồi, hiện tại chính là phân đoạn chính thức của Dịch Bảo Đại Hội chúng ta, chư vị ai có bảo vật, có thể lên đài biểu diễn, quy củ rất đơn giản, một khi trao đổi, không được đổi ý, không được gây sự.

Sau khi Lãnh Quân nói xong, liền trực tiếp lui xuống.

Một tên nam tử gầy yếu thân mặc trường bào màu đen, khuôn mặt bị đấu bồng ngăn trở đứng lên, hắn trước tiên ôm quyền, sau đó lấy ra một khối vật liệu kim loại to bằng đầu người nói:

- Một khối Chiến Vương Huyền Thiết, trao đổi hộ thể huyền giáp cửu giai, hoặc Ngưng Khí đan cửu giai, nếu như có thứ tốt khác, ta cũng có thể cân nhắc.

- Cái gì? Chiến Vương Huyền Thiết?

Người này dứt lời, toàn bộ hội trường truyền đến tiếng rối loạn tưng bừng.

Ánh mắt của Diệp Huyền cũng ngưng lại, hắn không nghĩ tới, bảo vật thứ nhất liền quý giá như vậy.

Chiến Vương Huyền Thiết, cũng không phải tên gọi một loại vật liệu, mà là một loại Huyền Thiết đặc biệt, chính như kỳ danh, loại vật liệu này chủ yếu đến từ Chiến Vương môn.

Chiến Vương môn, một trong bảy đại tông môn, thực lực cùng Vô Lượng Sơn cách biệt không có mấy, mà Chiến Vương Huyền Thiết này, là tài liệu luyện khí đặc biệt của Chiến Vương môn, nghiêm cấm giao dịch ở trên đại lục.

Tục truyền Chiến Vương Huyền Thiết này, cấp bậc ở cửu giai, là Chiến Vương môn lợi dụng bí mật bất truyền tiến hành luyện chế thành, tính dẻo so với đại đa số tài liệu luyện khí cửu giai thì mạnh hơn, điều này cũng dẫn đến Vũ Đế của Chiến Vương môn, mỗi người đều nắm giữ Huyền binh cửu giai, hơn nữa là căn cứ thực lực bản thân chế tạo, so với bất luận tông môn nào còn muốn đáng sợ hơn.
Chương 1514 Định Hồn Thạch (1)

Chỉ là Chiến Vương môn đối với Chiến Vương Huyền Thiết của mình khống chế cực kỳ nghiêm ngặt, nghiêm cấm truyền lưu ra ngoài.

Người này cũng không biết là ai, có thể từ Chiến Vương môn buôn lậu ra một khối Chiến Vương Huyền Thiết, mặc kệ là làm sao được, đều không phải bình thường.

Nhất thời đoàn người nghị luận sôi nổi.

Diệp Huyền cũng không nhịn được có chút động lòng, nếu như Chiến Vương Huyền Thiết này rơi vào trên tay hắn, không hẳn không thể luyện chế thành giáp bảo vệ hoặc Huyền binh cửu giai.

Có điều sau mấy hô hấp, dù phía dưới vô số người lẫn nhau nghị luận, nhưng không có một người tiến lên giao dịch.

Chiến Vương Huyền Thiết là tốt, nhưng dù sao chỉ là vật liệu cửu giai, hơn nữa còn là cấm vật của Chiến Vương môn.

Mà đối phương muốn giao dịch là hộ thể huyền giáp cửu giai, đùa giỡn, Chiến Vương Huyền Thiết cũng chỉ là vật liệu luyện chế huyền giáp mà thôi, ai sẽ dùng thành phẩm đi đổi vật liệu?

Còn Ngưng Khí đan cửu giai, Luyện Dược Sư cửu giai trên đại lục cũng không nhiều, mặc dù Ngưng Khí đan là đan dược khá bình thường trong cửu giai, nhưng không phải bất kỳ Cửu Thiên Vũ Đế nào cũng có thể tùy tiện lấy ra.

Trong khoảng thời gian ngắn, tình cảnh lại có chút tẻ ngắt.

Nhìn thấy không người mở miệng, một hắc y Vũ Đế mang mặt nạ đột nhiên đứng lên nói:

- Vị bằng hữu này, ta có một huyền giáp bát giai đỉnh phong, muốn hối đoái Chiến Vương Huyền Thiết của các hạ, không biết các hạ có nguyện ý hay không?

Nam tử gầy yếu trên đài lắc đầu, trầm giọng nói:

- Ta muốn chính là huyền giáp cửu giai, bát giai đỉnh phong cách biệt quá xa.

Hắc y Vũ Đế hiển nhiên rất không cam tâm nói:

- Chiến Vương Huyền Thiết tuy được, nhưng cũng chỉ là vật liệu cửu giai mà thôi, hối đoái huyền giáp cửu giai không khỏi quá đáng a.

- Vật liệu cửu giai phổ thông tự nhiên quá, nhưng của ta là Chiến Vương Huyền Thiết, nếu như thế lực lớn nào có được, phá giải công nghệ chế tác của Chiến Vương Huyền Thiết, giá trị e rằng không phải là một huyền giáp cửu giai có thể sánh được?

Nam tử gầy yếu hồi đáp.

Dưới đài nhất thời truyền đến rối loạn tưng bừng.

- Buồn cười, Chiến Vương Huyền Thiết chính là bí mật bất truyền của Chiến Vương môn, mặc dù là cấm vật, bất quá luyện chế thành Huyền binh không phải là không có lưu truyền ra, nhưng chưa từng nghe nói có ai có thể phá giải công nghệ chế tác.

- Nói phải, người này bán ra chỉ là một khối Chiến Vương Huyền Thiết, thậm chí không phải chế tác thành Huyền binh, càng không phải bí phương độc nhất luyện chế Chiến Vương Huyền Thiết, còn muốn đổi lấy huyền giáp cửu giai, ý nghĩ quá kỳ lạ.

- Huống chi, một khi sự tình bán đấu giá Chiến Vương Huyền Thiết truyền tới Chiến Vương môn, tất nhiên sẽ bị Chiến Vương môn nhìn chằm chằm, vì một khối vật liệu mạo hiểm đắc tội bảy đại tông môn, thực sự là cái được không đủ bù đắp cái mất.

Đoàn người nghị luận sôi nổi.

Sau đó, lại có hai người ra giá, nhưng đều bị nam tử gầy yếu từ chối.

- Bằng hữu, giá tiền này của ngươi vượt qua giá trị bình thường quá nhiều, Chiến Vương Huyền Thiết luyện chế Huyền binh cũng không phải không lưu truyền ra, lại có ai nghe nói phá giải được công nghệ chế tác.

Một người trong đó hừ lạnh nói.

- Huyền binh là Huyền binh, mà ta đây là nguyên liệu, độ khó phân biệt càng thấp, huyền giáp cửu giai, Ngưng Khí đan cửu giai, hoặc là bảo vật không kém hai thứ này, bằng không không bàn nữa.

Nam tử gầy yếu hừ lạnh một tiếng, một bước cũng không nhường.

Hắn lại chờ giây lát, không có người trả lời, dựa theo Dịch Bảo Đại Hội quy định, vượt qua mười hô hấp không ai ra giá, lần giao dịch này coi như kết thúc, người này đang có chút thất vọng chuẩn bị thu hồi Chiến Vương Huyền Thiết, một thanh âm trong trẻo vang lên.

- Một viên Tụ Khí đan cửu giai, trao đổi Chiến Vương Huyền Thiết của ngươi.

Cái gì?

Mọi người dồn dập kinh ngạc, nhìn người mở miệng kia, lại phát hiện ra giá chính là Diệp Huyền.

- Thật có người dùng đan dược cửu giai hối đoái Chiến Vương Huyền Thiết?

- Tụ Khí đan là tăng cường Cửu Thiên Vũ Đế ngưng tụ Huyền Nguyên trong cơ thể, mà Ngưng Khí đan thì lại chứa công hiệu tăng lên tốc độ tu luyện, có điều Tụ Khí đan tác dụng phụ càng nhỏ.

- Diệp Huyền kia dĩ nhiên nắm giữ Tụ Khí đan cửu giai, lai lịch gì a?

- Hừ, phí tâm nhiều như vậy làm gì, bên người có thể có tuỳ tùng Cửu Thiên Vũ Đế, ngay cả một trong bảy đại tông môn Vô Lượng Sơn cùng Đấu Vũ Hội cũng dám đắc tội, lai lịch sẽ nhỏ sao?

- Có điều hiện tại Diệp Huyền này không phải bị Đấu Vũ Hội nhìn chằm chằm sao? Tụ Khí đan không cho Vũ Đế dưới trướng mình dùng, tăng cao thực lực, đem ra hối đoái Chiến Vương Huyền Thiết, đây là cái đạo lí gì?

Đoàn người nghị luận sôi nổi.

Ánh mắt của đám người Trác Nhất Phàm cũng ngưng lại.

- Hội trưởng, ngươi không phải nói muốn cho hắn tay không trở về sao? Chúng ta có muốn ra tay ngăn cản hắn giao dịch hay không?

Thần Quang Vũ Đế ở một bên thấp giọng nói.

Trác Nhất Phàm khoát tay chặn lại:

- Không cần, Chiến Vương Huyền Thiết chỉ là vật liệu, tiểu tử kia mua về chẳng lẽ còn có thể luyện chế thành Huyền binh cửu giai sao? Người này rất có thể là vì dẫn chúng ta ra tay.

Trong lòng Thần Quang Vũ Đế cả kinh, quay đầu nhìn lại, nhất thời phát hiện ánh mắt của Diệp Huyền như có như không liếc mắt nhìn nơi này, liền nói:

- Vẫn là hội trưởng anh minh, nếu không chúng ta liền trúng kế của tiểu tử này.

- Thời điểm như thế này nắm Tụ Khí đan có thể tăng cao thực lực đến trao đổi một khối sắt vụn, điểm ấy thủ đoạn, cho rằng ta không thấy được sao?

Trác Nhất Phàm xì cười một tiếng:

- Nhớ kỹ, mục đích của chúng ta là muốn cho Diệp Huyền này ở trên Dịch Bảo Đại Hội, không mua được bất kỳ bảo vật nào có thể tăng lên thực lực, còn cái khác không quá quan trọng, để bọn họ cứ việc ra tay, chỉ là tăng cường bảo vật cho Đấu Vũ Hội chúng ta mà thôi.

- Khà khà.

Thần Quang Vũ Đế cùng Hùng Thiên Vũ Đế đều âm lạnh nở nụ cười.

- Ta đổi.

Cuối cùng, dù Diệp Huyền lấy ra không phải Ngưng Khí đan cửu giai, nhưng hắn vẫn đồng ý trao đổi.

- Đây chính là Chiến Vương Huyền Thiết?

Diệp Huyền tiếp nhận Chiến Vương Huyền Thiết, vuốt lên mặt ngoài lạnh lẽo, lập tức cảm giác được tính dẻo của Chiến Vương Huyền Thiết so với tuyệt đại đa số tài liệu cửu giai hắn gặp thì tốt hơn một ít.

- Không hổ là bí mật bất truyền của Chiến Vương môn.

Khẽ mỉm cười, lần đầu giao dịch liền đổi đến vật liệu như vậy, trong lòng Diệp Huyền vẫn có chút cao hứng.

Chỉ là ánh mắt những người khác nhìn về phía hắn, đều có chút không rõ, thậm chí mấy người càng lộ ra ánh mắt như nhìn người ngu.
Chương 1515 Định Hồn Thạch (2)

Ở tình huống bản thân đối mặt nguy cơ, còn dùng Tụ Khí đan cửu giai hối đoái vật liệu nguyên thủy, Diệp Huyền này vốn là kẻ ngu si.

Sau đó vật thứ hai là một quyển bí tịch Vương phẩm cấp thấp, Băng Thiên Chưởng, bí tịch này có người nói là một tông môn từ thời đại viễn cổ tu luyện khí lực lưu truyền tới nay, tổng cộng ngũ thức, luyện đến mức tận cùng, vỡ thiên diệt địa, không gì địch nổi.

Cường đại hơn chính là, quyển bí tịch này còn ẩn chứa một bộ phương pháp luyện thể, có thể làm cho khí lực của võ giả được tăng lên, cho dù đối với Cửu Thiên Vũ Đế cũng có ích lợi khá lớn.

Vật này, lập tức hấp dẫn không ít Vũ Đế tranh cướp.

Đối với Cửu Thiên Vũ Đế mà nói, một quyển bí tịch Vương phẩm cấp thấp cũng đã đáng giá tu luyện, huống chi trong đó còn có một bộ phương pháp luyện thể, chỉ là bộ phương pháp luyện thể này, cũng đủ để cho tuyệt đại đa số Vũ Đế động lòng.

Ngẫm lại xem, hai Vũ Đế thực lực cách biệt không mấy, nhưng một Vũ Đế khí lực là trăm vạn cân, một Vũ Đế khác khí lực 120 vạn cân, trăm vạn cân đương nhiên sẽ không phải là đối thủ của 120 vạn cân, chí ít ở chính diện chém giết, là chiếm cứ ưu thế tuyệt đối.

Cuối cùng, quyển bí tịch này bị Vũ Tu Thánh Địa lấy 10 ngàn Huyền Thạch thượng phẩm, một thanh Huyền binh cửu giai cùng một cây vật liệu cửu giai hối đoái.

- Hừ, Vũ Tu Thánh Địa vốn nắm giữ một quyển Vương phẩm cấp thấp Long Tượng Bàn Nhược Công, hiện tại lại mua về Băng Thiên Chưởng này, quả nhiên là đầu óc đơn giản, chỉ có thể tu luyện man lực.

Trác Nhất Phàm cười nhạo liếc nhìn vị trí của Vũ Tu Thánh Địa, vẻ mặt khinh bỉ.

Lúc trước chuyện đã xảy ra ở võ đài tái, làm cho Đấu Vũ Hội vốn không hòa hợp với Vũ Tu Thánh Địa trong lúc đó càng thêm đối địch.

Sau đó, giao dịch tiếp tục tiến hành.

Không thể không nói, Dịch Bảo Đại Hội của Hỗn Loạn Chi Thành rất cao cấp, sau đó mỗi người lấy ra bảo vật đều cực kỳ hi hữu, hơn nữa khá quý giá, coi như là Diệp Huyền cũng không nhịn được tâm động không ngừng.

Chỉ có điều, lấy ra bảo vật hi hữu, đồng thời cũng đại biểu đối phương yêu cầu đắt giá, rất nhiều người yêu cầu đồ vật đều là một ít Huyền binh, hoặc là vật liệu đặc thù, coi như Diệp Huyền cũng rất khó lấy ra được đồ vật đối phương cần.

Hơn nữa Diệp Huyền cũng phát hiện, Đấu Vũ Hội vẫn ở vô tình hay cố ý nhằm vào mình, chỉ cần là đồ vật mình coi trọng, bọn họ thường thường sẽ xía vào một chân.

Nửa canh giờ đi qua rất nhanh.

Một tên Vũ Đế có râu quai nón đứng lên, lấy ra một tảng đá toàn thân đen kịt, tảng đá kia cực kỳ đen, cho người ta một loại cảm giác cực kỳ thâm thúy, khiến ánh mắt không tự chủ được bị hấp dẫn vào.

- Định Hồn Thạch cửu giai, hối đoái bất kỳ bảo vật nào ta động lòng.

Vũ Đế kia nói thẳng một câu như vậy.

Rào!

Trên sân lập tức có chút gây rối.

Ở đây Luyện Hồn Sư không nhiều, nhưng chưa từng nghe nói Định Hồn Thạch lại không có mấy cái.

Định Hồn Thạch cửu giai, có thể ôn hòa hồn lực, tăng lên cường độ hồn lực của Luyện Hồn Sư, là một loại Luyện Hồn chí bảo cực kỳ quý giá, thường thường có thể tăng lên một tiểu cấp bậc hồn lực của Luyện Hồn Sư, mà cực hạn tăng lên cao nhất là bát giai đỉnh phong.

Nói cách khác, một tên Luyện Hồn Sư bát giai cấp thấp, hồn lực ở dưới Định Hồn Thạch gia trì, có thể đạt đến bát giai trung cấp, bát giai trung cấp lại có thể đạt đến bát giai cao cấp, bát giai cao cấp thì lại có thể đạt đến bát giai đỉnh phong.

Chuyện này đối với bất luận Luyện Hồn Sư nào mà nói, đều là bảo vật cực kỳ quý giá.

Trong khoảng thời gian ngắn, không ít người dồn dập báo giá.

Tuy trong bọn họ rất nhiều đều không phải Luyện Hồn Sư, nhưng đều có thế lực của mình, trong thế lực tự nhiên cũng bồi dưỡng Luyện Hồn Sư.

Bảo vật như vậy mua về giao cho Luyện Hồn Sư thế lực của mình, tất nhiên có thể tăng lên thực lực của bọn họ, một Luyện Hồn Sư mạnh mẽ, đối với thế lực của mình, thực lực tăng lên cũng cực kỳ rõ ràng.

- Một viên Tụ Khí đan cửu giai, cộng thêm 10 ngàn Huyền Thạch thượng phẩm.

Trong đám người, Diệp Huyền cũng không chút do dự báo giá.

Bảo vật như Định Hồn Thạch cửu giai mua về coi như là đặt ở trong không gian giới chỉ, cũng sẽ không mất giá.

Vũ Đế kia ánh mắt sáng ngời:

- Không biết chư vị còn ai có thể ra càng nhiều đan dược cửu giai không.

- Ta ra một viên Hóa Nguyên Đan cửu giai, cộng thêm 10 ngàn Huyền Thạch thượng phẩm.

Một tên Vũ Đế đứng lên nói, tất cả mọi người nhận thức, người này là thủ lĩnh một thế lực ở Hỗn Loạn Chi Thành, dưới trướng có một tên Luyện Hồn Sư thất giai đỉnh phong, dựa vào Định Hồn Thạch này, nói không chắc có thể chạm tới cảnh giới Luyện Hồn Sư bát giai.

Diệp Huyền không chút do dự nói:

- Ta ra hai viên cửu giai Tụ Khí đan, cộng thêm năm ngàn Huyền Thạch thượng phẩm.

Vũ Đế râu quai nón nhìn về phía Vũ Đế trước, Vũ Đế kia chỉ có thể lắc đầu ngồi xuống.

Hai viên đan dược cửu giai đã vượt qua hắn báo giá, dù sao đan dược cửu giai của hắn cũng là giá cao mua đến, mà không phải mình luyện chế.

- Được, vậy ta cùng các hạ đổi.

Vũ Đế râu quai nón nhìn Diệp Huyền nói.

- Chậm đã.

Lúc này Trác Nhất Phàm đột nhiên đứng lên, lạnh lùng nói:

- Đây chính là Định Hồn Thạch có thể tăng lên thực lực của Luyện Hồn Sư a, chà chà, lấy đi Thần Đô bán đấu giá phỏng chừng sẽ gợi ra vô số Luyện Hồn Sư tranh đoạt, hai viên đan dược cửu giai đã muốn mua? Ta ra ba viên.

- Vẫn là Trác hội trưởng biết hàng.

Vũ Đế râu quai nón kia mừng rỡ, đang chuẩn bị đưa ra bảo vật vội vàng thu lại:

- Không biết Trác hội trưởng chuẩn bị trao đổi là đan dược gì?

- Tự nhiên vẫn là Tụ Khí đan, yên tâm đi, Đấu Vũ Hội ta luôn luôn là tín dự rất tốt.

Trác Nhất Phàm nói xong lấy ra một bình sứ, chuẩn bị tiến lên trao đổi.

Loại bảo vật như Định Hồn Thạch này, hắn làm sao sẽ cho Diệp Huyền vỗ tới, Diệp Huyền vốn lấy hồn lực xung kích cũng đã đủ để Trác Nhất Phàm kinh hồn bạt vía, nếu như lại có thêm Định Hồn Thạch gia trì, vậy còn đến mức nào, vì lẽ đó Trác Nhất Phàm tuyệt không cho phép thứ này lưu lạc đến trong tay Diệp Huyền.

Sắc mặt Diệp Huyền nhất thời lạnh xuống, trong mắt lập loè ánh sáng nhìn không thấu, từ tốn nói:

- Ta cũng ra ba viên Tụ Khí đan, cộng thêm năm ngàn Huyền Thạch thượng phẩm.

Trác Nhất Phàm lạnh lùng liếc mắt nhìn hắn:

- Ta ra bốn viên.

Diệp Huyền ngậm lấy giận dữ nói:

- Bốn viên Tụ Khí đan, thêm năm ngàn Huyền Thạch thượng phẩm.
 
Advertisement

Bình luận facebook

Bạn đã đọc chưa

Tôn Đế Chí Cao Vô Thượng
Tôn Đế Chí Cao Vô Thượng
Chí Tôn Thần Đế
  • Tà Tâm Vị Mẫn
Chương 1556
Truyền Thuyết Đế Tôn
Đế Tôn
  • SS Hà Thần

Users who are viewing this thread

Back
Top Bottom