-
Chương 1366-1370
Chương 1366 Huyền Quang Các nguy cơ (1)
Bây giờ toàn bộ Thiên Đô Phủ chỉ có Úy Trì gia nắm giữ cường giả Cửu Thiên Vũ Đế, nguyên bản hai thế lực lớn lẫn nhau ngăn được cục diện đã biến mất, có thể nói, bây giờ Úy Trì gia đã là Thiên Đô Phủ nhất bá, không có bất kỳ gia tộc nào có thể đối kháng.
Vì vậy, dù trong lòng đám người Tô Tú Nhất phẫn nộ, nhưng chỉ có thể lớn tiếng quát lớn, không dám tiến lên động thủ.
Úy Trì Năng nhìn thấy đám người Tô Tú Nhất biểu hiện phẫn nộ, trên mặt tràn trề ra nụ cười gằn.
- Muốn làm gì? Tô Tú Nhất ngươi không thể nào không biết a, lần này hành trình không gian bí ẩn, Huyền Quang Các Các chủ ngươi Huyền Diệp trong bóng tối ra tay với trưởng lão Úy Trì gia ta, thủ đoạn cực kỳ ác liệt, hiện tại Úy Trì gia chúng ta yêu cầu các ngươi, lập tức giao ra người này, bằng không đừng trách Úy Trì gia ta đối với Huyền Quang Các ngươi không khách khí!
- Ngươi nói láo, Huyền Diệp Các chủ ta sao lại ra tay với trưởng lão của Úy Trì gia ngươi.
Tô Tú Nhất tức giận quát lạnh:
- Hơn nữa Huyền Quang Các ta Huyền Diệp Các chủ hiện nay còn chưa trở về, ngươi để ta làm sao giao người, có bản lĩnh, ngươi liền nắm ra chứng cứ đi.
- Ta mặc kệ, còn chứng cứ, Úy Trì gia ta nói chính là chứng cứ, lẽ nào ngươi cho rằng Úy Trì gia ta còn có thể ăn nói linh tinh sao.
Úy Trì Năng cười lạnh nói.
- Hôm nay nếu như ngươi không giao Huyền Diệp, Huyền Quang Các ngươi cũng đừng muốn tiếp tục kinh doanh, đập cho ta.
Hắn dứt tiếng, phía sau rất nhiều hộ vệ nhất thời dồn dập lao ra, đột nhiên ném tới quầy hàng.
- Dừng tay.
Đám người Tô Tú Nhất biến sắc, ngăn cản những người này, ầm ầm ầm, tiếng giao thủ vang lên, hộ vệ của Úy Trì gia dồn dập lùi về sau, từng cái từng cái trên mặt lộ ra kinh sợ.
Ở dưới Diệp Huyền bồi dưỡng, bây giờ Huyền Quang Các từ lâu không phải lúc trước, nắm giữ thực lực không phải bình thường.
Úy Trì Năng giận tím mặt, quát lạnh:
- Tốt, Tô Tú Nhất, các ngươi dĩ nhiên còn dám phản kháng, lão phu ngược lại muốn xem xem, hôm nay các ngươi ai dám ngỗ nghịch Úy Trì gia ta. Nếu các ngươi dám động thủ với lão phu, vậy thì là cùng Úy Trì gia ta là địch, hôm nay võ giả của Úy Trì gia ta sẽ san bằng Huyền Quang Các này.
Úy Trì Năng quát lạnh một tiếng, tự mình tiến lên, đập một quầy hàng thành phấn vụn, đồng thời lạnh lùng nhìn Tô Tú Nhất, hiển nhiên là chờ hắn ra tay.
- Ngươi...
Ở đây Tô Tú Nhất, Cát Phác Tử, Lục Ly, Cửu Trần, Đông Phương Hiên, Khâu Vô Song, Dương Tu… sắc mặt tái xanh, trong đó đám người Lục Ly ngay lập tức muốn xông lên, nhưng bị Tô Tú Nhất gắt gao ngăn cản.
Ầm! Ầm! Oanh...
Kịch liệt ầm ầm vang lên, quầy hàng trong đại sảnh nhất trọng của Huyền Quang Các từng cái từng cái bị đập thành phấn vụn, trong đó bày ra đan dược, dược liệu tán lạc khắp mặt đất, chợt bị giẫm thành bùn nhão, Úy Trì Năng một bên oanh kích, một bên còn cất tiếng cười to.
Đám người Tô Tú Nhất nghiến răng, từng cái từng cái con ngươi phun lửa, hận không thể chém Úy Trì Năng thành muôn mảnh.
Nhưng lý trí lại làm cho đám người Tô Tú Nhất cắn răng, mắt lộ ra thống khổ cay đắng.
Xác thực, Úy Trì Năng này không tính là gì, chỉ là một trưởng lão của Úy Trì gia, Vũ Hoàng nhị trọng đỉnh phong mà thôi, Huyền Quang Các hắn không phải không có năng lực lưu lại đối phương.
Nhưng Úy Trì gia đáng sợ không phải Úy Trì Năng này, mà là Úy Trì Hóa Đức.
Đám người Tô Tú Nhất đều rất rõ ràng, sở dĩ Úy Trì Năng nhục nhã bọn họ như thế, chính là muốn kích nộ bọn họ, để bọn họ động thủ, chỉ cần bọn họ vừa động thủ, Úy Trì gia tộc thì có lý do chân chính ra tay với Huyền Quang Các.
Vì lẽ đó bọn họ chỉ có thể nén.
Ngoài Huyền Quang Các, không ít võ giả Thiên Đô Phủ nhìn tình cảnh này, từng cái từng cái lắc đầu thở dài.
Nhớ lúc đầu, thời điểm Huyền Quang Các Các chủ Huyền Diệp còn, Huyền Quang Các này uy phong cỡ nào, Lý gia dám động thủ với Huyền Quang Các, cuối cùng ngay cả cửa lớn cũng không thể vào, liền trực tiếp bị diệt, đường đường một gia tộc hàng đầu trong khoảnh khắc biến thành tro bụi.
Ngay cả Hồn Sư tháp phó tháp chủ Vinh Dương đại sư cũng bị Diệp Huyền tại chỗ đánh gục ở cửa lớn Huyền Quang Các.
Nhưng hôm nay, người của Úy Trì gia ở trong Huyền Quang Các diễu võ dương oai, chung quanh loạn đập, nhưng Huyền Quang Các ngay cả rắm cũng không dám thả một cái.
Cảnh tượng như vậy, không thể không nói khiến người ta thổn thức không ngớt.
Nhưng mọi người biết, trước khác nay khác, ngay lúc đó mặc dù Úy Trì gia là một trong hai gia tộc lớn, nhưng hoàn toàn còn không đạt đến trình độ một tay che trời.
Nhưng hôm nay Úy Trì gia trở nên kiêu ngạo, toàn bộ Thiên Đô Phủ không có một gia tộc dám cùng bọn hắn đối kháng.
Có thể nói, này không phải Huyền Quang Các sa sút, mà là Úy Trì gia quật khởi.
Nghĩ tới Úy Trì gia kia ở trong mạo hiểm, bao quát Úy Trì Bất Công gia chủ ở bên trong hết thảy thành viên không ai sống sót, lại trở thành Thiên Đô Phủ đệ nhất gia tộc, này không thể không nói là một kết quả khiến người ta cảm thấy trào phúng.
Ở thời điểm đông đảo dân chúng thổn thức không ngớt, trong Huyền Quang Các, người của Úy Trì gia thì đập vui vẻ.
- Hừ, thật không nghĩ tới, người Huyền Quang Các này thật đúng là chịu nhịn, đến hiện tại còn không ra tay.
Trong đại sảnh, Úy Trì Năng đang đấm vào đồ vật trong con ngươi lệ mang lấp loé, hắn không nghĩ tới, mình lớn lối như thế lại còn không để đám người Tô Tú Nhất này mất đi lý trí.
- Rất tốt, các ngươi có thể chịu đúng không, vậy bổn hoàng liền muốn nhìn một chút, các ngươi có thể chịu đến mức nào.
Úy Trì Năng đột nhiên cười gằn ngẩng đầu, nhìn về phía vị trí lầu hai của Huyền Quang Các.
Sắc mặt đám người Tô Tú Nhất đột nhiên biến đổi.
Huyền Quang Các lầu một, chỉ là một ít đan dược cùng dược liệu phổ thông, coi như bị đạp cũng không tính là gì, nhưng lầu hai có không ít linh dược kỳ trân, đan dược quý hiếm, nếu bị đập đối với Huyền Quang Các tuyệt đối là tổn thất thật lớn.
- Rốt cục lưu ý?
Trong lòng Úy Trì Năng cười lạnh, lúc này cười gằn quát:
- Các đệ tử Úy Trì gia nghe, đập phá lầu hai Huyền Quang Các cho ta, hôm nay nếu Huyền Quang Các này không giao ra Huyền Diệp, ta liền để hắn gạch vụn không tồn.
- Vâng!
Một đoàn hộ vệ Úy Trì gia phần phật hướng lầu hai.
Đám người Cát Phác Tử nhất thời cuống lên.
- Tô Tú Nhất, tuyệt đối không thể để cho bọn họ đập phá lầu hai, những thứ đó dị thường quý giá, đối với Diệp thiếu rất trọng yếu.
Chương 1367 Huyền Quang Các nguy cơ (2)
- Ta không chịu được, những súc sinh Úy Trì gia tộc này quả thực quá kiêu ngạo, cho dù liều mạng chết, ta cũng không thể để cho bọn họ thực hiện được.
- Tô Tú Nhất, mở trận pháp ra đi, chúng ta nháo cái long trời lở đất, cùng lắm là chết.
Đám người Lục Ly, Cửu Trần vẻ mặt tức giận, dồn dập mở miệng.
Bọn họ đã không thể nhịn được nữa.
Sắc mặt của Tô Tú Nhất khó coi, lạnh giọng nói:
- Ta cũng biết, nhưng mà...
Ánh mắt của Cát Phác Tử dữ tợn nói:
- Không nhưng gì cả, chỉ chết một lần mà thôi, chúng ta nơi này có ai sợ qua sao?
Vẻ mặt của Tô Tú Nhất giãy giụa nói:
- Này không phải vấn đề có sợ chết hay không, ta biết các ngươi đều không sợ chết, nhưng mà những học viên của Huyền Quang Các chúng ta thì sao? Lẽ nào các ngươi muốn bọn họ cũng bồi các ngươi chết sao?
Tất cả mọi người trầm mặc.
Đúng a.
Bọn họ đều không sợ chết, nhưng mà những học viên kia của Lam Quang học viện thì sao?
Một khi Úy Trì gia tộc động thủ với bọn họ, bọn họ vẫn lạc, Thiên Luân, Cổ Thanh Huyền, Hoa Tú Hồng, Hạ Thất Tịch, Vân Ngạo Tuyết, Đông Phương Tử Ti… những học viên ở trong Huyền Quang Các này đều sẽ chết.
Tuy đám người Tô Tú Nhất biết, đám người Thiên Luân cũng đều không sợ chết, thậm chí so với bọn họ còn nhiệt huyết.
Nhưng mà ở dưới Diệp thiếu cùng Huyền Quang Các bồi dưỡng, bọn họ từng cái từng cái tất cả đều có tiền đồ mỹ hảo, trong đó đại đa số người đều đột phá đến Vũ Vương tam trọng, thậm chí có người đã nắm giữ tiềm lực xung kích Vũ Hoàng.
Tương lai của bọn họ vô cùng bao la, thậm chí nắm giữ tiềm chất trở thành Cửu Thiên Vũ Đế, nếu bởi vì kích động liền bất lực chết ở chỗ này như thế, đối với bọn họ quá không công bằng.
Nhưng nếu không làm gì, trơ mắt nhìn Úy Trì gia đập Huyền Quang Các của bọn họ như thế? Chờ Diệp thiếu trở về, bọn họ lại phải bàn giao như thế nào?
Nghĩ tới đây, trái tim của tất cả mọi người quặn đau, ánh mắt phẫn nộ.
Loại cảm giác bất lực này, thực sự quá thống khổ.
Đám người Tô Tú Nhất vạn phần thống khổ, Úy Trì Năng sẽ không quản ý nghĩ của bọn họ, hắn cười một tiếng, bàn tay lớn dùng sức vung lên, trực tiếp quát lạnh:
- Đều đập cho ta.
- Ha ha!
Một đoàn hộ vệ Úy Trì gia thoáng chốc càn rỡ xông lên.
Nhưng vào lúc này...
Vèo!
Một bóng người bá đạo đột nhiên nhảy vào trong Huyền Quang Các, thân hình loáng một cái, liền đi thẳng tới lầu hai của Huyền Quang Các, khí tức kinh khủng từ trên người hắn bạo phát, quay về phía hộ vệ Úy Trì gia ác liệt ra tay.
Ầm ầm ầm...
Tiếng nổ đùng đoàng liên tiếp vang lên, tiếp theo là tiếng kêu thảm thiết đau đớn.
- Ai u.
- Ta má ơi.
- Ai dám động thủ với thành viên của Úy Trì gia ta, không muốn sống nữa sao.
Thậm chí kể cả Úy Trì Năng ở bên trong, cũng bị chật vật đánh bay ra ngoài, ngã vào trên đất trống ở ngoài Huyền Quang Các, từng cái từng cái như chó đớp phân.
- Tiên sư nó, bất kể là ai, dám động thủ với Úy Trì gia ta, đều phải chết.
Úy Trì Năng từ trên mặt đất chật vật bò lên, phẫn nộ rít gào.
- Hừ, ta ngược lại muốn xem xem, Úy Trì gia ngươi làm sao để lão phu đi chết.
Một tiếng quát lạnh vang lên, mang theo xem thường, để đám người Tô Tú Nhất dồn dập đại hỉ.
- Tả Viễn tháp chủ.
- Tả Viễn tháp chủ ngươi làm sao đến rồi.
Người đến chính là Hồn Sư tháp Tả Viễn tháp chủ.
Úy Trì Năng đột nhiên biến sắc.
Tả Viễn chính là người của Hồn Sư tháp, là cường giả Thần Đô, tuy Úy Trì gia hắn hung hăng, nhưng vẫn không có tư cách xử trí Tả Viễn.
- Tả Viễn tháp chủ, đây là sự tình của Thiên Đô Phủ, tuy ngươi thân là Thiên Đô Phủ Hồn Sư tháp tháp chủ, nhưng tựa hồ vẫn không có tư cách nhúng tay trật tự của Thiên Đô Phủ a?
Úy Trì Năng lạnh lùng nói.
Hồn Sư tháp, Luyện Dược Sư hiệp hội, đều là một ít cơ cấu đặc thù, hầu như nắm giữ tuyệt đại đa số thành trì trên đại lục, siêu nhiên ở bên ngoài.
Nhưng tương tự căn cứ quy củ của Huyền Vực Thánh Thành, cơ cấu như Hồn Sư tháp cùng Luyện Dược Sư hiệp hội, cũng không có quyền can thiệp trật tự cùng thế lực tranh đấu ở mỗi địa phương.
Tả Viễn lạnh lùng nói:
- Huyền Quang Các này cùng ta Hồn Sư tháp có quan hệ hợp tác, các ngươi xuống tay với Huyền Quang Các, chính là ra tay với Hồn Sư tháp ta, lẽ nào lão phu ngay cả bảo vệ lợi ích của Hồn Sư tháp cũng không được? Nếu Úy Trì gia các ngươi bất mãn, có thể đi báo cáo Huyền Vực hoặc Thần Đô, lão phu ở chỗ này chờ.
Hắn mặt lộ vẻ khinh thường, trào phúng nói.
Ánh mắt của Úy Trì Năng lấp loé mấy lần, mạnh mẽ trừng đám người Tô Tú Nhất, hừ lạnh nói:
- Tả Viễn tháp chủ, nể tình mặt mũi của ngươi, hôm nay bổn hoàng liền buông tha Huyền Quang Các, nhưng thời gian nửa tháng, Úy Trì gia ta chỉ cho Huyền Quang Các nửa tháng, nếu nửa tháng sau bọn họ còn không giao Huyền Diệp ra, vậy đừng trách Úy Trì gia ta vô tình, đến thời điểm đó Tả Viễn tháp chủ ngươi ra mặt cũng không được.
- Chúng ta đi.
Úy Trì Năng lệ quát một tiếng, rất nhanh dẫn thủ hạ rời Huyền Quang Các.
Nguyên bản Huyền Quang Các cải vã, lập tức lại khôi phục yên tĩnh, nhưng muốn lại doanh nghiệp, đó là cơ bản không thể.
- Tả Viễn tháp chủ, đa tạ ngươi ra tay.
Đám người Tô Tú Nhất dồn dập tiến lên cung kính nói, nhưng trên mặt ưu sầu là không giảm chút nào.
Tả Viễn tháp chủ xuất hiện, nhiều nhất chỉ đuổi Úy Trì Năng trở lại, nhưng nguy cơ của Huyền Quang Các chưa vì vậy mà giải trừ.
Lấy đức hạnh của Úy Trì gia, là tuyệt đối sẽ không dễ dàng buông tha Huyền Quang Các.
Tả Viễn hiển nhiên cũng rõ ràng đạo lý này, không khỏi âm thầm thở dài một hơi.
- Đi vào nói sau.
Sau khi thu thập Huyền Quang Các một phen, đám người Tả Viễn tất cả đều đi tới mật thất trong Huyền Quang Các.
- Diệp thiếu hắn thật sự không hề có một chút tin tức nào sao?
Sau khi ngồi xuống, Tả Viễn liền không nhịn được mở miệng hỏi.
Đám người Tô Tú Nhất cười khổ.
- Hiện nay mới thôi, còn không nghe nói tin tức của Diệp thiếu, có điều từ Lâm gia cùng Tiêu gia truyền tin tức về, Diệp thiếu tuyệt đối không có vẫn lạc ở không gian bí ẩn, chỉ là không biết vì sao đến hiện tại còn chưa trở lại.
Lúc trước Diệp Huyền cùng đám người Lâm Bác ở Thiên Âm Cốc tách ra, đám người Lâm Bác liền nghe Diệp Huyền kiến nghị rất sớm trở lại Thiên Đô Phủ, cũng sẽ có một ít tin tức của hắn truyền cho Huyền Quang Các.
Chương 1368 Bí mật rút đi
- Nếu hắn còn sống, như vậy vì sao đến hiện tại còn chưa trở về?
Tả Viễn bất đắc dĩ nói, trên mặt mang theo lo lắng.
Tất cả mọi người lặng lẽ.
Đúng a.
Tuy đám người Lâm Bác từng ở Thiên Âm Cốc gặp Diệp thiếu, nhưng vậy thì nhất định đại biểu Diệp thiếu còn sống sót sao? Từ nhân khẩu trở về, đám người Tô Tú Nhất đều biết không gian bí ẩn kia có bao nhiêu đáng sợ, Vũ Đế vẫn lạc cũng không phải số ít, đám người Lâm Bác, chỉ có thể chứng minh thời điểm Diệp thiếu ở Thiên Âm Cốc còn sống sót, nhưng sau đó thì sao?
Nếu hắn thật sống sót, tại sao đến hiện tại còn chưa trở lại?
Trong lòng mọi người không nhịn được trầm xuống.
- Không, ta tin tưởng Diệp thiếu nhất định sẽ không sao.
Đột nhiên, ánh mắt của Cát Phác Tử kiên định nói, âm thanh nói năng có khí phách.
- Đúng, ta cũng tin tưởng Diệp thiếu nhất định còn sống, tuyệt đối là bởi vì chuyện gì lưu lại.
Lục Ly cũng khẳng định nói.
- Nghe đám người Lâm Bác nói, Diệp thiếu đã bước vào Vũ Hoàng nhất trọng, ngay cả Vũ Hoàng tam trọng cũng bị hắn chém giết, ta không tin hắn sẽ chết ở nơi đó.
Đám người Cửu Trần mỗi một người đều kiên định mở miệng.
Bọn họ từ Mộng Cảnh Bình Nguyên vẫn theo Diệp Huyền đi ra, ánh mắt hoàn toàn kiên nghị, không có nửa phần do dự.
Lúc trước ở Mộng Cảnh Bình Nguyên, đối mặt nguy cơ như vậy, thậm chí có cường giả của Vô Lượng Sơn kéo tới, Diệp thiếu cũng có thể gặp dữ hóa lành, để mọi người chuyển nguy thành an, như vậy Huyền Vực lại tính là gì?
Bọn họ tuyệt không tin, ngay cả đám người Lâm Bác cũng có thể bình yên trở về, Diệp thiếu đột phá đến Vũ Hoàng lại chết ở địa phương đó.
Nhưng Diệp Huyền tạm thời không trở về là sự thực, bọn họ tin tưởng Diệp Huyền còn không có chuyện gì, chỉ là hiểm cảnh hiện nay phải nghĩ biện pháp giải trừ.
Tả Viễn nhìn đám người Cát Phác Tử kiên định, trong lòng thầm giật mình, không hiểu bọn họ đối với Diệp Huyền tại sao lại có niềm tin kiên định như thế.
Hắn ngưng tiếng nói:
- Mặc dù ta là Thiên Đô Phủ Hồn Sư tháp tháp chủ, Úy Trì gia không dám làm gì ta, thế nhưng cũng chỉ có thể tạm thời bảo vệ các ngươi, một khi chờ Úy Trì gia Úy Trì Hóa Đức thương thế khỏi hẳn, hung hăng đi đến, chỉ sợ ta nói cũng sẽ không nghe, đến lúc đó chỉ sợ chư vị cũng nguy hiểm.
- Chúng ta rõ ràng.
Đám người Tô Tú Nhất đều gật đầu, thân phận của Tả Viễn, chỉ có thể để bọn họ tạm thời an toàn, này là bởi vì Úy Trì Hóa Đức kia rơi vào bế quan chữa thương, một khi thương thế của Úy Trì Hóa Đức khỏi hẳn, lấy tính cách của Úy Trì gia, tuyệt đối sẽ không tha thứ bọn họ.
- Như vậy chúng ta nhất định phải ở trước khi thương thế của Úy Trì Hóa Đức khôi phục, rời đi Thiên Đô Phủ.
Tô Tú Nhất đột nhiên nói.
- Rời đi nơi này?
Tất cả mọi người ngẩn ra, bọn họ thật vất vả ở Thiên Đô Phủ đặt xuống gia nghiệp to lớn, lẽ nào liền như thế rời đi?
Nhưng mà mọi người đều biết, kế sách hiện nay bọn họ ngoại trừ rời đi, căn bản là không có biện pháp khác, Úy Trì gia mạnh mẽ căn bản không phải Huyền Quang Các bọn họ có thể chống đối.
- Chúng ta có thể đi nơi nào?
Mọi người trở nên trầm mặc, thiên địa mênh mông, bọn họ trước liền bị Vô Lượng Sơn từ Mộng Cảnh Bình Nguyên đuổi ra, ai biết hiện tại phải rời Thiên Đô Phủ, thiên địa to lớn, nơi nào mới là nơi dung thân của bọn họ?
- Nếu như các ngươi muốn rời đi, lão phu đúng là có mấy bằng hữu, có thể để cho các ngươi đi thành trì của bọn họ.
Tả Viễn mở miệng nói, thân là Thần Đô Luyện Hồn đại sư, hắn giao tiếp vẫn có chút rộng.
- Vậy thì định như thế.
Tô Tú Nhất đánh nhịp quyết định.
Chợt hắn nhìn về phía Ưng Nhãn Hoàng Khâu Vô Song cùng Dương Tu.
- Hai vị, các ngươi vốn không phải người Huyền Quang Các ta, cũng vừa mới gia nhập Huyền Quang Các không bao lâu, Úy Trì gia tộc chưa chắc sẽ căm thù các ngươi, nếu như các ngươi muốn lưu lại, chúng ta sẽ không có bất kỳ dị nghị, dù sao lấy tính cách của Úy Trì gia, là chắc chắn sẽ không để chúng ta an toàn rời đi.
Tô Tú Nhất thành tâm nói.
Khâu Vô Song cùng Dương Tu vốn là cường giả Thiên Đô Phủ, trong đó Dương Tu là Luyện Hồn đại sư, chỉ cần hắn đồng ý thoát ly Huyền Quang Các, Úy Trì gia chưa chắc sẽ xuống tay với bọn họ.
- Tô Tú Nhất, ngươi lời này là có ý gì, nếu lão phu gia nhập Huyền Quang Các, liền không phải hạng người ham sống sợ chết gì.
Không ngờ Khâu Vô Song trực tiếp cao giọng nói, hiển nhiên là đối với Tô Tú Nhất nói cực kỳ bất mãn.
- Ưng Nhãn Hoàng hắn nói không sai, nếu tại hạ làm thị vệ của Diệp thiếu, liền không có đạo lý gặp nạn rời đi, người đề cử lão phu Tả Viễn tháp chủ vẫn còn ở nơi này, chư vị làm như vậy cũng quá không đem chúng ta là một phần tử của Huyền Quang Các a?
Dương Tu cũng hào hiệp nở nụ cười, ánh mắt coi nhẹ sinh tử.
- Ha ha, là ta sai.
Tô Tú Nhất cũng nở nụ cười.
Nếu làm ra quyết định, đám người Tô Tú Nhất rất nhanh liền chấp hành, Huyền Quang Các ở bề ngoài cũng không có dị động gì, kì thực các loại vật liệu đỉnh cấp đã bị bọn họ ở trong bóng tối điều động, còn một ít sản nghiệp khác, có thể vứt liền vứt.
Chỉ là làm sao rời đi, lại trở thành một tiêu điểm mọi người tranh luận.
Có người nói, nên tập thể hành động, như vậy lẫn nhau trong lúc đó cũng có thể chiếu ứng.
Cũng có người nói, nên phân tán hành động, như thế coi như bị Úy Trì gia tộc phát hiện, cũng sẽ không tổn thất toàn bộ nhân viên.
Dù sao Úy Trì gia tộc sẽ không ngốc như vậy, có thể sẽ phòng bị bọn họ đào tẩu, bố trí cơ sở ngầm cùng nhân viên giám thị.
Hai loại thuyết pháp này đều có lý, ngay thời điểm hai phe do dự không quyết định, Huyền Quang Các lại đột nhiên nhận được một tin tức bí mật của Tiêu gia.
Tiêu gia chuẩn bị ở sau ba ngày, thông qua một đường hầm không gian bí mật rời Thiên Đô Phủ, nếu Huyền Quang Các có ý định rời đi, có thể cùng Tiêu gia hành động.
Tin tức này, để đám người Tô Tú Nhất giật nảy cả mình.
Tiêu gia, là một trong hai đại hàng đầu gia tộc của Thiên Đô Phủ, bọn họ dĩ nhiên cũng có chuẩn bị di chuyển, có thể thấy được thế cuộc của Thiên Đô Phủ đã nghiêm túc đến trình độ nào.
Mà tin tức trong mật thư của Tiêu gia, lại làm cho đám người Tô Tú Nhất kinh hỉ.
Tiêu gia dĩ nhiên ở Thiên Đô Phủ nắm giữ một đường hầm không gian bí mật, chuyện này quả thật là quá tốt rồi.
Bọn họ nguyên bản còn đang vì làm sao rời Thiên Đô Phủ mà không bị Úy Trì gia phát hiện khổ não, tin tức này quả thực là đưa than sưởi ấm trong ngày tuyết rơi.
Chương 1369 Chờ đợi đã lâu (1)
Rất nhanh đám người Tô Tú Nhất liền làm ra quyết định, cùng Tiêu gia rời đi.
Như vậy có hai chỗ tốt, một, thông qua đường hầm không gian bí mật rời đi, thần không biết quỷ không hay, chờ Úy Trì gia phát hiện bọn họ đã rời xa Thiên Đô Phủ, Úy Trì gia muốn truy kích cũng không thể.
Thứ hai, Tiêu gia dù sao cũng là gia tộc hàng đầu của Thiên Đô Phủ, cường giả đông đảo, một khi bại lộ, xác suất sinh tồn cũng sẽ cao hơn một chút.
Cuối cùng Huyền Quang Các ở trong bóng tối cùng Tiêu gia liên hệ, tiến vào liên lạc càng thêm mật thiết, lập ra một phen kế hoạch.
Trên thực tế, trong Tiêu gia cũng đang vì có muốn thông báo Huyền Quang Các hay không, mà làm ra quá một phen tranh luận, cuối cùng vẫn là Tiêu Vô Tẫn cùng Tiêu Thương Lan đánh nhịp quyết định tiến hành thông báo.
Dù sao lúc trước ở Cổ Ma Chi Địa, Diệp Huyền từng cứu bọn họ, cũng cùng bọn họ có hợp tác thân mật, mặc kệ Diệp Huyền là chết hay sống, nếu thời điểm bọn họ rút đi hoàn toàn không thông báo Huyền Quang Các, coi như là ở lương tâm bọn họ cũng không cách nào tha thứ mình.
Trải qua song phương câu thông, Huyền Quang Các cùng Tiêu gia rất nhanh đạt thành nhất trí, quyết định ở đêm khuya ba ngày sau rời đi.
Lúc này, ở một thành trì cách Thiên Đô Phủ mấy trăm ngàn dặm.
Loạch xoạch!
Hai đạo lưu quang điên cuồng lướt ra, hăng hái lướt về phía Thiên Đô Phủ.
Hai người này chính là Diệp Huyền cùng Huyết Kiếm Vũ Đế vội vã chạy về.
- Đám người Tô Tú Nhất tuyệt đối đừng xảy ra chuyện gì, còn có đám người Vân Ngạo Tuyết...
Trong lòng Diệp Huyền lo lắng như đốt.
Nếu đám người Tô Tú Nhất xảy ra chuyện, Diệp Huyền tuyệt đối sẽ không tha thứ mình, mà hiện tại hắn có khả năng làm, chính là mau chóng chạy trở về.
Một bên Huyết Kiếm Vũ Đế cũng là lần thứ nhất nhìn thấy Diệp Huyền luôn luôn thận trọng càng lộ ra vẻ mặt lo lắng như vậy, không khỏi âm thầm giật mình, đến tột cùng là người nào có thể làm cho Diệp thiếu quan tâm như vậy.
Thiên Đô Phủ.
Ba ngày thời gian lặng lẽ trôi qua.
Rốt cục đến lúc rời đi.
Đêm khuya.
Đám người Tô Tú Nhất từng nhóm trong bóng tối rời đi Huyền Quang Các, đi tới Tiêu gia phủ đệ.
- Các ngươi cuối cùng cũng coi như đến.
Trong Tiêu gia phủ đệ, đám người Tiêu Vô Tẫn từ lâu chờ đợi, một mặt căng thẳng nói.
Bọn họ chỉ sợ thời điểm Huyền Quang Các rút đi kinh động Úy Trì gia, dẫn đến kế hoạch thất bại.
- Hừm, Tả Viễn đại sư, ngươi làm sao cũng tới?
Tiêu Vô Tẫn nhìn thấy Tả Viễn trong đám người, không khỏi giật mình.
- Lão phu cùng Huyền Quang Các có giao tình, cũng tới giúp chút bận bịu, lấy tu vi của lão phu, có thể có một ít công dụng.
Tả Viễn từ tốn nói.
- Vậy quá tốt rồi.
Đám người Tiêu Vô Tẫn mang theo mừng rỡ, Tả Viễn tốt xấu cũng là một tên Vũ Hoàng tam trọng, hơn nữa còn là một tên Luyện Hồn Sư thất giai, luận thực lực cũng không kém hắn, hơn nữa thân phận hắn là Hồn Sư tháp tháp chủ, có trợ lực này, hành động sẽ càng thêm thuận tiện.
- Vậy chúng ta lập tức hành động đi.
Tiêu Vô Tẫn liếc nhìn người Huyền Quang Các, nghiêm túc nói.
Đồng thời trong lòng của hắn cũng âm thầm hoảng sợ.
Ở hai ngày trước câu thông hắn đã biết nhân số của Huyền Quang Các, cũng biết Huyền Quang Các có một nhóm thiên tài thực lực không kém.
Nhưng bây giờ nhìn đến đám người Thiên Luân, vẫn âm thầm lấy làm kinh hãi.
Đám thiên tài trước mặt, có tới gần hai mươi người, mỗi một cái tuổi tác đều ở hơn hai mươi, nhưng khí tức trên người không phải bình thường.
Trong đó mấy người mạnh nhất, đều đạt đến Vũ Vương tam trọng, mà coi như yếu kém, cũng đều là Vũ Vương nhất trọng.
- Đám người kia đều là từ đâu đến? Tu vi không khỏi cũng quá khuếch đại đi!
Tiêu Vô Tẫn kinh hãi không thôi, thiên tài bực này, đã hoàn toàn vượt lên thiên tài của Tiêu gia hắn, đủ để so với một ít đệ tử chân truyền của tông môn hàng đầu.
- Xem ra đám người Diệp thiếu tất nhiên có lai lịch lớn.
Ở trong mắt Tiêu Vô Tẫn, lai lịch của đám người Diệp Huyền trở nên càng thêm thần bí, tuyệt đối là từ một thế lực hàng đầu nào đó đi ra.
Đặc biệt Diệp thiếu ở Cổ Ma Chi Địa bày ra trình độ, càng làm cho hắn kiên định điểm này.
Tiêu Vô Tẫn căn bản sẽ không nghĩ đến, đám người Thiên Luân kỳ thực đến từ Mộng Cảnh Bình Nguyên trình độ càng thấp hơn, nếu như không phải Diệp Huyền đại lực bồi dưỡng, đám người Thiên Luân e là một đời cũng vì trở thành Vũ Hoàng mà nỗ lực, căn bản đi không tới hiện tại.
Ở dưới Tiêu Vô Tẫn dẫn dắt, mọi người rất nhanh liền tới một cung điện trong Tiêu gia phủ đệ.
Nơi này, rất nhiều võ giả của Tiêu gia sớm đã chờ đợi.
- Thật không nghĩ tới, trong Tiêu gia dĩ nhiên có một đại điện như thế.
Đám người Tô Tú Nhất âm thầm hoảng sợ, Tiêu gia có thể khống chế Thiên Đô Phủ hơn hai ngàn năm, quả nhiên không phải chỉ là hư danh.
- Nơi này, là Tiêu gia chúng ta gần hai ngàn năm trước, một vị Vũ Đế lão tổ tự mình thiết trí, hắn bố trí đường hầm không gian, mục đích chính là một khi Tiêu gia ta gặp phải nguy nan, có cơ hội đào mạng đi ra ngoài.
Tiêu Vô Tẫn vừa nói, một bên dẫn người Huyền Quang Các tới trong cung điện.
- Là một Truyền Tống trận loại nhỏ.
Đám người Lục Ly, Dương Tu, bao quát Tả Viễn tháp chủ đều là ánh mắt thu lại, phân biệt ra được tính chất của truyền tống trận này.
Loại Truyền Tống trận này, khởi động thuận tiện, cần tiêu hao năng lượng cực nhỏ, hơn nữa một khi khởi động, gợi ra gợn sóng vô cùng nhỏ bé, rất khó bị người phát giác, có thể nói là thủ đoạn trong bóng tối lẩn trốn rất tốt.
Mà nhược điểm của nó chính là, truyền tống khoảng cách gần, bình thường chỉ có gần vạn dặm, hơn nữa địa phương truyền tống cố định, không thể bất cứ lúc nào thay đổi.
Ở trong một ít thế lực nhất lưu giao chiến, Truyền Tống trận như vậy không hẳn có thể phát huy được tác dụng, dù sao gần vạn dặm không gian đối với cường giả Vũ Đế mà nói cũng không tính khoảng cách đặc biệt xa xôi.
Thế nhưng vào lúc này, là một thủ đoạn đào mạng rất tốt.
Úy Trì gia chỉ có Úy Trì Hóa Đức một tên Cửu Thiên Vũ Đế, hơn nữa còn nằm ở trong bế quan, một khi Úy Trì gia phát hiện không đúng, tìm tới vị trí Truyền Tống trận, đồng thời suy đoán ra vị trí truyền tống, bọn họ đã sớm rời xa Thiên Đô Phủ.
- Dược lão, chúng ta rời khỏi nơi này, nếu như đến thời điểm Huyền Diệp trở về thì làm sao bây giờ?
Trong đám người, Vân Ngạo Tuyết đến trước mặt Dược lão, lo lắng hỏi.
Sau khi tới Thiên Đô Phủ, các nàng vẫn rất ít cùng Diệp Huyền giao lưu, mỗi người đều bế quan khổ tu, mục đích chính là vì có thể mang đến một chút trợ giúp cho Diệp Huyền.
Chương 1370 Chờ đợi đã lâu (2)
Mà bây giờ, Vân Ngạo Tuyết các nàng cũng đều đột phá đến Vũ Vương, thậm chí bước vào nhị trọng, nhưng vừa nghĩ tới giờ khắc này các nàng muốn rời khỏi, mà Diệp Huyền không rõ sống chết, trong lòng Vân Ngạo Tuyết thấp thỏm không ngớt, tràn ngập lo lắng.
- Vân Ngạo Tuyết, ngươi yên tâm đi, Diệp thiếu tuyệt sẽ không sao, hơn nữa chúng ta sẽ ven đường bố trí ký hiệu, sau khi hắn trở về, hoàn toàn có thể căn cứ ký hiệu tìm tới chúng ta, huống chi, sau khi Tả Viễn tháp chủ đưa chúng ta rời đi, cũng sẽ một lần nữa tọa trấn Hồn Sư tháp, Diệp thiếu cũng có thể thông qua hắn biết tin tức của chúng ta.
Dược lão trấn an Vân Ngạo Tuyết nói, như đang thuyết phục nàng, vừa giống như là đang thuyết phục mình.
- Được rồi, chư vị chú ý, lão phu lập tức mở ra Truyền Tống trận.
Lúc này thanh âm của Tiêu Vô Tẫn đột nhiên ở bên tai tất cả mọi người vang lên.
Sau một khắc...
Vù!
Một nguồn lực lượng vô hình đột nhiên bao phủ ra, bao vây lấy tất cả mọi người trên đại điện Truyền Tống trận.
Trong này, thành viên trọng yếu của Tiêu gia tổng cộng có gần 200 người, bên trong bao quát đại đa số cường giả cùng một ít con cháu đích tôn của Tiêu gia.
Còn đệ tử Tiêu gia phổ thông bọn họ cũng không thể ra sức, chờ sau khi bọn hắn rời đi, một vị trưởng lão lưu thủ sẽ phân phát tất cả mọi người.
Còn lại những người kia đều là đệ tử bình thường của Tiêu gia, một ít nhân viên ngoại vi, coi như Úy Trì gia lại tàn nhẫn, cũng không đến nỗi chém tận giết tuyệt.
Ngoài ra, nhân viên của Huyền Quang Các cũng gần hơn bốn mươi người.
Trong đó từ Mộng Cảnh Bình Nguyên tới có gần ba mươi người, còn lại đều là như Khâu Vô Song, Dương Tu, Tương Hoa Vinh… ở Thiên Đô Phủ chiêu mộ được.
Một trận ánh sáng mông lung sáng lên, mọi người trong cung điện trong nháy mắt biến mất không còn tăm hơi, mà bởi vì nhân số truyền tống đến cực hạn.
Đùng!
Truyền Tống trận trong cung điện cũng thuận theo phá tan, trở thành một phế trận.
Cái này cũng là Tiêu Vô Tẫn đã sớm lưu lại chuẩn bị, coi như Úy Trì gia tìm tới chỗ này, cũng không cách nào thông qua Truyền Tống trận lần theo.
Trong Truyền Tống trận, đám người Tô Tú Nhất chỉ cảm thấy một trận cảm giác hôn mê mãnh liệt truyền đến, mấy tức sau, dưới chân bọn họ đột nhiên trầm xuống, giẫm đến một khối nham thạch cứng rắn.
Hô!
Cuồng phong lạnh lẽo thổi tới, thổi áo bào trên người bọn hắn vang lên ào ào.
Trong bầu trời đêm, chòm sao lấp loé.
Phóng tầm mắt nhìn tới, bốn phía là núi non hoang vu.
- Ha ha, đi ra, chúng ta rốt cục đi ra.
- Nơi này là cánh đồng hoang vu ở ngoài Thiên Đô Phủ, khoảng cách Thiên Đô Phủ gần vạn dặm.
- Quá tốt rồi, nếu Úy Trì gia biết chúng ta đã rời Thiên Đô Phủ, phỏng chừng sẽ trực tiếp tức đến ngất đi.
- Hừ, liền để Úy Trì gia kia trước tiên càn rỡ một hồi, một ngày nào đó Tiêu gia ta nhất định sẽ lại trở về, một lần nữa khống chế Thiên Đô Phủ.
Hô hấp gió lạnh trên cánh đồng hoang, mọi người đều hưng phấn gọi lên.
Bình yên đi tới cánh đồng hoang vu, điều này đại biểu bọn họ đã thoát ly phạm vi thế lực của Úy Trì gia tộc, lúc này coi như Úy Trì gia phát hiện bọn họ rời đi Thiên Đô Phủ cũng không làm nên chuyện gì.
Nhưng vào lúc này...
- Ha ha, chư vị Tiêu gia cùng Huyền Quang Các, bổn Đế chờ đợi đã lâu.
Một âm thanh vang dội bá đạo, ở trong đêm tối đột nhiên vang lên, như sấm sét giữa trời quang, vang vọng toàn bộ cánh đồng hoang vu.
Một luồng khí tức đáng sợ, ở trong thiên địa này tràn ngập ra, bao phủ lại tất cả mọi người.
- Cái gì?
- Thanh âm này là...
- Úy Trì Hóa Đức.
Tất cả mọi người sắc mặt ngơ ngác, dồn dập lộ ra vẻ hoảng sợ.
Chỉ thấy cách đó không xa, trong một khe núi, đột nhiên lướt ra từng bóng người, những bóng người này trên người tất cả đều toả ra khí tức đáng sợ, lít nha lít nhít, mỗi một cái tu vi đều cực kỳ đáng sợ.
Trong đó đầu lĩnh chính là một lão giả thân hình khô gầy, đôi mắt sáng sủa có thần, trên mặt mang theo tà ý tàn nhẫn, hí ngược nhìn mọi người.
Trên người hắn, toả ra một luồng khí tức đáng sợ, cả người phảng phất như duy nhất của thế giới này, ánh sáng ngôi sao cũng bị che lấp, ở dưới khí tức đáng sợ này, một ít cường giả Vũ Hoàng ở đây hoàn toàn cảm giác trong lòng hồi hộp, mà Vũ Vương càng yếu hơn thậm chí ngay cả hô hấp cũng cảm thấy vô cùng khó khăn.
Người này chính là Úy Trì gia tộc lão tổ, cường giả Cửu Thiên Vũ Đế, Úy Trì Hóa Đức.
Mà sau lưng hắn, đứng rất nhiều cường giả của Úy Trì gia, Úy Trì Năng mấy ngày trước ở Huyền Quang Các trắng trợn hung hăng cũng có mặt, khóe miệng mang theo nụ cười trào phúng.
Càng làm cho mọi người hoảng sợ chính là, ngoại trừ cường giả Úy Trì gia, mấy người Chu gia Chu Việt Đình lão tổ cũng đứng ở sau lưng Úy Trì Hóa Đức, vẻ mặt cung kính, hiển nhiên không biết lúc nào đã thần phục ở dưới trướng Úy Trì gia.
- Úy Trì Hóa Đức này không phải đang bế quan sao, tại sao lại ở chỗ này?
Tất cả mọi người sắc mặt tái nhợt, trong lòng đột nhiên trầm xuống.
Bao quát đám người Tiêu Vô Tẫn, Tiêu Thương Lan ở bên trong, đều là sắc mặt khó coi.
Bọn họ làm sao cũng không nghĩ tới, mình nhọc nhằn khổ sở rời đi Thiên Đô Phủ, nhưng tương đương với tự chui đầu vào lưới.
- Ha ha, bế quan? Tiêu Vô Tẫn gia chủ, ngươi nghe ai nói bổn Đế đang bế quan, so với bế quan, tiêu diệt Tiêu gia dư nghiệt ngươi mới là bổn Đế cần làm nhất.
Úy Trì Hóa Đức cười lạnh:
- Nếu Tiêu gia các ngươi vẫn ở Thiên Đô Phủ, bị vướng bởi quy củ của Thiên Đô Phủ, lão phu cũng chưa chắc thật dám tùy ý ra tay với các ngươi, không ngờ tất cả các ngươi lại chạy ra ngoài Thiên Đô Phủ, vậy thì thật là tốt, chỉ cần bổn Đế ở đây giết chết hết thảy bọn ngươi, như vậy toàn bộ Thiên Đô Phủ tự nhiên tất cả đều nắm giữ ở trong lòng bàn tay bổn Đế, ha ha ha.
- Ngươi...
Sắc mặt của Tiêu Vô Tẫn tái xanh, ánh mắt tức giận không thôi.
Mà những đệ tử khác của Tiêu gia, cũng biểu hiện tao loạn, hoảng loạn không ngớt.
- Úy Trì gia này làm sao biết vị trí Truyền Tống trận của Tiêu gia chúng ta?
- Thời gian chúng ta rời đi vẫn là tuyệt mật, người của Úy Trì gia xảo thủ ở chỗ này như thế, tất nhiên là có người tiết lộ tin tức.
- Huyền Quang Các, nhất định là Huyền Quang Các.
Một ít đệ tử Tiêu gia ở sau khi hoảng loạn, lập tức phát hiện không đúng, dồn dập đem đầu mâu chỉ về phía đám người Tô Tú Nhất, biểu hiện phẫn nộ.
Bây giờ toàn bộ Thiên Đô Phủ chỉ có Úy Trì gia nắm giữ cường giả Cửu Thiên Vũ Đế, nguyên bản hai thế lực lớn lẫn nhau ngăn được cục diện đã biến mất, có thể nói, bây giờ Úy Trì gia đã là Thiên Đô Phủ nhất bá, không có bất kỳ gia tộc nào có thể đối kháng.
Vì vậy, dù trong lòng đám người Tô Tú Nhất phẫn nộ, nhưng chỉ có thể lớn tiếng quát lớn, không dám tiến lên động thủ.
Úy Trì Năng nhìn thấy đám người Tô Tú Nhất biểu hiện phẫn nộ, trên mặt tràn trề ra nụ cười gằn.
- Muốn làm gì? Tô Tú Nhất ngươi không thể nào không biết a, lần này hành trình không gian bí ẩn, Huyền Quang Các Các chủ ngươi Huyền Diệp trong bóng tối ra tay với trưởng lão Úy Trì gia ta, thủ đoạn cực kỳ ác liệt, hiện tại Úy Trì gia chúng ta yêu cầu các ngươi, lập tức giao ra người này, bằng không đừng trách Úy Trì gia ta đối với Huyền Quang Các ngươi không khách khí!
- Ngươi nói láo, Huyền Diệp Các chủ ta sao lại ra tay với trưởng lão của Úy Trì gia ngươi.
Tô Tú Nhất tức giận quát lạnh:
- Hơn nữa Huyền Quang Các ta Huyền Diệp Các chủ hiện nay còn chưa trở về, ngươi để ta làm sao giao người, có bản lĩnh, ngươi liền nắm ra chứng cứ đi.
- Ta mặc kệ, còn chứng cứ, Úy Trì gia ta nói chính là chứng cứ, lẽ nào ngươi cho rằng Úy Trì gia ta còn có thể ăn nói linh tinh sao.
Úy Trì Năng cười lạnh nói.
- Hôm nay nếu như ngươi không giao Huyền Diệp, Huyền Quang Các ngươi cũng đừng muốn tiếp tục kinh doanh, đập cho ta.
Hắn dứt tiếng, phía sau rất nhiều hộ vệ nhất thời dồn dập lao ra, đột nhiên ném tới quầy hàng.
- Dừng tay.
Đám người Tô Tú Nhất biến sắc, ngăn cản những người này, ầm ầm ầm, tiếng giao thủ vang lên, hộ vệ của Úy Trì gia dồn dập lùi về sau, từng cái từng cái trên mặt lộ ra kinh sợ.
Ở dưới Diệp Huyền bồi dưỡng, bây giờ Huyền Quang Các từ lâu không phải lúc trước, nắm giữ thực lực không phải bình thường.
Úy Trì Năng giận tím mặt, quát lạnh:
- Tốt, Tô Tú Nhất, các ngươi dĩ nhiên còn dám phản kháng, lão phu ngược lại muốn xem xem, hôm nay các ngươi ai dám ngỗ nghịch Úy Trì gia ta. Nếu các ngươi dám động thủ với lão phu, vậy thì là cùng Úy Trì gia ta là địch, hôm nay võ giả của Úy Trì gia ta sẽ san bằng Huyền Quang Các này.
Úy Trì Năng quát lạnh một tiếng, tự mình tiến lên, đập một quầy hàng thành phấn vụn, đồng thời lạnh lùng nhìn Tô Tú Nhất, hiển nhiên là chờ hắn ra tay.
- Ngươi...
Ở đây Tô Tú Nhất, Cát Phác Tử, Lục Ly, Cửu Trần, Đông Phương Hiên, Khâu Vô Song, Dương Tu… sắc mặt tái xanh, trong đó đám người Lục Ly ngay lập tức muốn xông lên, nhưng bị Tô Tú Nhất gắt gao ngăn cản.
Ầm! Ầm! Oanh...
Kịch liệt ầm ầm vang lên, quầy hàng trong đại sảnh nhất trọng của Huyền Quang Các từng cái từng cái bị đập thành phấn vụn, trong đó bày ra đan dược, dược liệu tán lạc khắp mặt đất, chợt bị giẫm thành bùn nhão, Úy Trì Năng một bên oanh kích, một bên còn cất tiếng cười to.
Đám người Tô Tú Nhất nghiến răng, từng cái từng cái con ngươi phun lửa, hận không thể chém Úy Trì Năng thành muôn mảnh.
Nhưng lý trí lại làm cho đám người Tô Tú Nhất cắn răng, mắt lộ ra thống khổ cay đắng.
Xác thực, Úy Trì Năng này không tính là gì, chỉ là một trưởng lão của Úy Trì gia, Vũ Hoàng nhị trọng đỉnh phong mà thôi, Huyền Quang Các hắn không phải không có năng lực lưu lại đối phương.
Nhưng Úy Trì gia đáng sợ không phải Úy Trì Năng này, mà là Úy Trì Hóa Đức.
Đám người Tô Tú Nhất đều rất rõ ràng, sở dĩ Úy Trì Năng nhục nhã bọn họ như thế, chính là muốn kích nộ bọn họ, để bọn họ động thủ, chỉ cần bọn họ vừa động thủ, Úy Trì gia tộc thì có lý do chân chính ra tay với Huyền Quang Các.
Vì lẽ đó bọn họ chỉ có thể nén.
Ngoài Huyền Quang Các, không ít võ giả Thiên Đô Phủ nhìn tình cảnh này, từng cái từng cái lắc đầu thở dài.
Nhớ lúc đầu, thời điểm Huyền Quang Các Các chủ Huyền Diệp còn, Huyền Quang Các này uy phong cỡ nào, Lý gia dám động thủ với Huyền Quang Các, cuối cùng ngay cả cửa lớn cũng không thể vào, liền trực tiếp bị diệt, đường đường một gia tộc hàng đầu trong khoảnh khắc biến thành tro bụi.
Ngay cả Hồn Sư tháp phó tháp chủ Vinh Dương đại sư cũng bị Diệp Huyền tại chỗ đánh gục ở cửa lớn Huyền Quang Các.
Nhưng hôm nay, người của Úy Trì gia ở trong Huyền Quang Các diễu võ dương oai, chung quanh loạn đập, nhưng Huyền Quang Các ngay cả rắm cũng không dám thả một cái.
Cảnh tượng như vậy, không thể không nói khiến người ta thổn thức không ngớt.
Nhưng mọi người biết, trước khác nay khác, ngay lúc đó mặc dù Úy Trì gia là một trong hai gia tộc lớn, nhưng hoàn toàn còn không đạt đến trình độ một tay che trời.
Nhưng hôm nay Úy Trì gia trở nên kiêu ngạo, toàn bộ Thiên Đô Phủ không có một gia tộc dám cùng bọn hắn đối kháng.
Có thể nói, này không phải Huyền Quang Các sa sút, mà là Úy Trì gia quật khởi.
Nghĩ tới Úy Trì gia kia ở trong mạo hiểm, bao quát Úy Trì Bất Công gia chủ ở bên trong hết thảy thành viên không ai sống sót, lại trở thành Thiên Đô Phủ đệ nhất gia tộc, này không thể không nói là một kết quả khiến người ta cảm thấy trào phúng.
Ở thời điểm đông đảo dân chúng thổn thức không ngớt, trong Huyền Quang Các, người của Úy Trì gia thì đập vui vẻ.
- Hừ, thật không nghĩ tới, người Huyền Quang Các này thật đúng là chịu nhịn, đến hiện tại còn không ra tay.
Trong đại sảnh, Úy Trì Năng đang đấm vào đồ vật trong con ngươi lệ mang lấp loé, hắn không nghĩ tới, mình lớn lối như thế lại còn không để đám người Tô Tú Nhất này mất đi lý trí.
- Rất tốt, các ngươi có thể chịu đúng không, vậy bổn hoàng liền muốn nhìn một chút, các ngươi có thể chịu đến mức nào.
Úy Trì Năng đột nhiên cười gằn ngẩng đầu, nhìn về phía vị trí lầu hai của Huyền Quang Các.
Sắc mặt đám người Tô Tú Nhất đột nhiên biến đổi.
Huyền Quang Các lầu một, chỉ là một ít đan dược cùng dược liệu phổ thông, coi như bị đạp cũng không tính là gì, nhưng lầu hai có không ít linh dược kỳ trân, đan dược quý hiếm, nếu bị đập đối với Huyền Quang Các tuyệt đối là tổn thất thật lớn.
- Rốt cục lưu ý?
Trong lòng Úy Trì Năng cười lạnh, lúc này cười gằn quát:
- Các đệ tử Úy Trì gia nghe, đập phá lầu hai Huyền Quang Các cho ta, hôm nay nếu Huyền Quang Các này không giao ra Huyền Diệp, ta liền để hắn gạch vụn không tồn.
- Vâng!
Một đoàn hộ vệ Úy Trì gia phần phật hướng lầu hai.
Đám người Cát Phác Tử nhất thời cuống lên.
- Tô Tú Nhất, tuyệt đối không thể để cho bọn họ đập phá lầu hai, những thứ đó dị thường quý giá, đối với Diệp thiếu rất trọng yếu.
Chương 1367 Huyền Quang Các nguy cơ (2)
- Ta không chịu được, những súc sinh Úy Trì gia tộc này quả thực quá kiêu ngạo, cho dù liều mạng chết, ta cũng không thể để cho bọn họ thực hiện được.
- Tô Tú Nhất, mở trận pháp ra đi, chúng ta nháo cái long trời lở đất, cùng lắm là chết.
Đám người Lục Ly, Cửu Trần vẻ mặt tức giận, dồn dập mở miệng.
Bọn họ đã không thể nhịn được nữa.
Sắc mặt của Tô Tú Nhất khó coi, lạnh giọng nói:
- Ta cũng biết, nhưng mà...
Ánh mắt của Cát Phác Tử dữ tợn nói:
- Không nhưng gì cả, chỉ chết một lần mà thôi, chúng ta nơi này có ai sợ qua sao?
Vẻ mặt của Tô Tú Nhất giãy giụa nói:
- Này không phải vấn đề có sợ chết hay không, ta biết các ngươi đều không sợ chết, nhưng mà những học viên của Huyền Quang Các chúng ta thì sao? Lẽ nào các ngươi muốn bọn họ cũng bồi các ngươi chết sao?
Tất cả mọi người trầm mặc.
Đúng a.
Bọn họ đều không sợ chết, nhưng mà những học viên kia của Lam Quang học viện thì sao?
Một khi Úy Trì gia tộc động thủ với bọn họ, bọn họ vẫn lạc, Thiên Luân, Cổ Thanh Huyền, Hoa Tú Hồng, Hạ Thất Tịch, Vân Ngạo Tuyết, Đông Phương Tử Ti… những học viên ở trong Huyền Quang Các này đều sẽ chết.
Tuy đám người Tô Tú Nhất biết, đám người Thiên Luân cũng đều không sợ chết, thậm chí so với bọn họ còn nhiệt huyết.
Nhưng mà ở dưới Diệp thiếu cùng Huyền Quang Các bồi dưỡng, bọn họ từng cái từng cái tất cả đều có tiền đồ mỹ hảo, trong đó đại đa số người đều đột phá đến Vũ Vương tam trọng, thậm chí có người đã nắm giữ tiềm lực xung kích Vũ Hoàng.
Tương lai của bọn họ vô cùng bao la, thậm chí nắm giữ tiềm chất trở thành Cửu Thiên Vũ Đế, nếu bởi vì kích động liền bất lực chết ở chỗ này như thế, đối với bọn họ quá không công bằng.
Nhưng nếu không làm gì, trơ mắt nhìn Úy Trì gia đập Huyền Quang Các của bọn họ như thế? Chờ Diệp thiếu trở về, bọn họ lại phải bàn giao như thế nào?
Nghĩ tới đây, trái tim của tất cả mọi người quặn đau, ánh mắt phẫn nộ.
Loại cảm giác bất lực này, thực sự quá thống khổ.
Đám người Tô Tú Nhất vạn phần thống khổ, Úy Trì Năng sẽ không quản ý nghĩ của bọn họ, hắn cười một tiếng, bàn tay lớn dùng sức vung lên, trực tiếp quát lạnh:
- Đều đập cho ta.
- Ha ha!
Một đoàn hộ vệ Úy Trì gia thoáng chốc càn rỡ xông lên.
Nhưng vào lúc này...
Vèo!
Một bóng người bá đạo đột nhiên nhảy vào trong Huyền Quang Các, thân hình loáng một cái, liền đi thẳng tới lầu hai của Huyền Quang Các, khí tức kinh khủng từ trên người hắn bạo phát, quay về phía hộ vệ Úy Trì gia ác liệt ra tay.
Ầm ầm ầm...
Tiếng nổ đùng đoàng liên tiếp vang lên, tiếp theo là tiếng kêu thảm thiết đau đớn.
- Ai u.
- Ta má ơi.
- Ai dám động thủ với thành viên của Úy Trì gia ta, không muốn sống nữa sao.
Thậm chí kể cả Úy Trì Năng ở bên trong, cũng bị chật vật đánh bay ra ngoài, ngã vào trên đất trống ở ngoài Huyền Quang Các, từng cái từng cái như chó đớp phân.
- Tiên sư nó, bất kể là ai, dám động thủ với Úy Trì gia ta, đều phải chết.
Úy Trì Năng từ trên mặt đất chật vật bò lên, phẫn nộ rít gào.
- Hừ, ta ngược lại muốn xem xem, Úy Trì gia ngươi làm sao để lão phu đi chết.
Một tiếng quát lạnh vang lên, mang theo xem thường, để đám người Tô Tú Nhất dồn dập đại hỉ.
- Tả Viễn tháp chủ.
- Tả Viễn tháp chủ ngươi làm sao đến rồi.
Người đến chính là Hồn Sư tháp Tả Viễn tháp chủ.
Úy Trì Năng đột nhiên biến sắc.
Tả Viễn chính là người của Hồn Sư tháp, là cường giả Thần Đô, tuy Úy Trì gia hắn hung hăng, nhưng vẫn không có tư cách xử trí Tả Viễn.
- Tả Viễn tháp chủ, đây là sự tình của Thiên Đô Phủ, tuy ngươi thân là Thiên Đô Phủ Hồn Sư tháp tháp chủ, nhưng tựa hồ vẫn không có tư cách nhúng tay trật tự của Thiên Đô Phủ a?
Úy Trì Năng lạnh lùng nói.
Hồn Sư tháp, Luyện Dược Sư hiệp hội, đều là một ít cơ cấu đặc thù, hầu như nắm giữ tuyệt đại đa số thành trì trên đại lục, siêu nhiên ở bên ngoài.
Nhưng tương tự căn cứ quy củ của Huyền Vực Thánh Thành, cơ cấu như Hồn Sư tháp cùng Luyện Dược Sư hiệp hội, cũng không có quyền can thiệp trật tự cùng thế lực tranh đấu ở mỗi địa phương.
Tả Viễn lạnh lùng nói:
- Huyền Quang Các này cùng ta Hồn Sư tháp có quan hệ hợp tác, các ngươi xuống tay với Huyền Quang Các, chính là ra tay với Hồn Sư tháp ta, lẽ nào lão phu ngay cả bảo vệ lợi ích của Hồn Sư tháp cũng không được? Nếu Úy Trì gia các ngươi bất mãn, có thể đi báo cáo Huyền Vực hoặc Thần Đô, lão phu ở chỗ này chờ.
Hắn mặt lộ vẻ khinh thường, trào phúng nói.
Ánh mắt của Úy Trì Năng lấp loé mấy lần, mạnh mẽ trừng đám người Tô Tú Nhất, hừ lạnh nói:
- Tả Viễn tháp chủ, nể tình mặt mũi của ngươi, hôm nay bổn hoàng liền buông tha Huyền Quang Các, nhưng thời gian nửa tháng, Úy Trì gia ta chỉ cho Huyền Quang Các nửa tháng, nếu nửa tháng sau bọn họ còn không giao Huyền Diệp ra, vậy đừng trách Úy Trì gia ta vô tình, đến thời điểm đó Tả Viễn tháp chủ ngươi ra mặt cũng không được.
- Chúng ta đi.
Úy Trì Năng lệ quát một tiếng, rất nhanh dẫn thủ hạ rời Huyền Quang Các.
Nguyên bản Huyền Quang Các cải vã, lập tức lại khôi phục yên tĩnh, nhưng muốn lại doanh nghiệp, đó là cơ bản không thể.
- Tả Viễn tháp chủ, đa tạ ngươi ra tay.
Đám người Tô Tú Nhất dồn dập tiến lên cung kính nói, nhưng trên mặt ưu sầu là không giảm chút nào.
Tả Viễn tháp chủ xuất hiện, nhiều nhất chỉ đuổi Úy Trì Năng trở lại, nhưng nguy cơ của Huyền Quang Các chưa vì vậy mà giải trừ.
Lấy đức hạnh của Úy Trì gia, là tuyệt đối sẽ không dễ dàng buông tha Huyền Quang Các.
Tả Viễn hiển nhiên cũng rõ ràng đạo lý này, không khỏi âm thầm thở dài một hơi.
- Đi vào nói sau.
Sau khi thu thập Huyền Quang Các một phen, đám người Tả Viễn tất cả đều đi tới mật thất trong Huyền Quang Các.
- Diệp thiếu hắn thật sự không hề có một chút tin tức nào sao?
Sau khi ngồi xuống, Tả Viễn liền không nhịn được mở miệng hỏi.
Đám người Tô Tú Nhất cười khổ.
- Hiện nay mới thôi, còn không nghe nói tin tức của Diệp thiếu, có điều từ Lâm gia cùng Tiêu gia truyền tin tức về, Diệp thiếu tuyệt đối không có vẫn lạc ở không gian bí ẩn, chỉ là không biết vì sao đến hiện tại còn chưa trở lại.
Lúc trước Diệp Huyền cùng đám người Lâm Bác ở Thiên Âm Cốc tách ra, đám người Lâm Bác liền nghe Diệp Huyền kiến nghị rất sớm trở lại Thiên Đô Phủ, cũng sẽ có một ít tin tức của hắn truyền cho Huyền Quang Các.
Chương 1368 Bí mật rút đi
- Nếu hắn còn sống, như vậy vì sao đến hiện tại còn chưa trở về?
Tả Viễn bất đắc dĩ nói, trên mặt mang theo lo lắng.
Tất cả mọi người lặng lẽ.
Đúng a.
Tuy đám người Lâm Bác từng ở Thiên Âm Cốc gặp Diệp thiếu, nhưng vậy thì nhất định đại biểu Diệp thiếu còn sống sót sao? Từ nhân khẩu trở về, đám người Tô Tú Nhất đều biết không gian bí ẩn kia có bao nhiêu đáng sợ, Vũ Đế vẫn lạc cũng không phải số ít, đám người Lâm Bác, chỉ có thể chứng minh thời điểm Diệp thiếu ở Thiên Âm Cốc còn sống sót, nhưng sau đó thì sao?
Nếu hắn thật sống sót, tại sao đến hiện tại còn chưa trở lại?
Trong lòng mọi người không nhịn được trầm xuống.
- Không, ta tin tưởng Diệp thiếu nhất định sẽ không sao.
Đột nhiên, ánh mắt của Cát Phác Tử kiên định nói, âm thanh nói năng có khí phách.
- Đúng, ta cũng tin tưởng Diệp thiếu nhất định còn sống, tuyệt đối là bởi vì chuyện gì lưu lại.
Lục Ly cũng khẳng định nói.
- Nghe đám người Lâm Bác nói, Diệp thiếu đã bước vào Vũ Hoàng nhất trọng, ngay cả Vũ Hoàng tam trọng cũng bị hắn chém giết, ta không tin hắn sẽ chết ở nơi đó.
Đám người Cửu Trần mỗi một người đều kiên định mở miệng.
Bọn họ từ Mộng Cảnh Bình Nguyên vẫn theo Diệp Huyền đi ra, ánh mắt hoàn toàn kiên nghị, không có nửa phần do dự.
Lúc trước ở Mộng Cảnh Bình Nguyên, đối mặt nguy cơ như vậy, thậm chí có cường giả của Vô Lượng Sơn kéo tới, Diệp thiếu cũng có thể gặp dữ hóa lành, để mọi người chuyển nguy thành an, như vậy Huyền Vực lại tính là gì?
Bọn họ tuyệt không tin, ngay cả đám người Lâm Bác cũng có thể bình yên trở về, Diệp thiếu đột phá đến Vũ Hoàng lại chết ở địa phương đó.
Nhưng Diệp Huyền tạm thời không trở về là sự thực, bọn họ tin tưởng Diệp Huyền còn không có chuyện gì, chỉ là hiểm cảnh hiện nay phải nghĩ biện pháp giải trừ.
Tả Viễn nhìn đám người Cát Phác Tử kiên định, trong lòng thầm giật mình, không hiểu bọn họ đối với Diệp Huyền tại sao lại có niềm tin kiên định như thế.
Hắn ngưng tiếng nói:
- Mặc dù ta là Thiên Đô Phủ Hồn Sư tháp tháp chủ, Úy Trì gia không dám làm gì ta, thế nhưng cũng chỉ có thể tạm thời bảo vệ các ngươi, một khi chờ Úy Trì gia Úy Trì Hóa Đức thương thế khỏi hẳn, hung hăng đi đến, chỉ sợ ta nói cũng sẽ không nghe, đến lúc đó chỉ sợ chư vị cũng nguy hiểm.
- Chúng ta rõ ràng.
Đám người Tô Tú Nhất đều gật đầu, thân phận của Tả Viễn, chỉ có thể để bọn họ tạm thời an toàn, này là bởi vì Úy Trì Hóa Đức kia rơi vào bế quan chữa thương, một khi thương thế của Úy Trì Hóa Đức khỏi hẳn, lấy tính cách của Úy Trì gia, tuyệt đối sẽ không tha thứ bọn họ.
- Như vậy chúng ta nhất định phải ở trước khi thương thế của Úy Trì Hóa Đức khôi phục, rời đi Thiên Đô Phủ.
Tô Tú Nhất đột nhiên nói.
- Rời đi nơi này?
Tất cả mọi người ngẩn ra, bọn họ thật vất vả ở Thiên Đô Phủ đặt xuống gia nghiệp to lớn, lẽ nào liền như thế rời đi?
Nhưng mà mọi người đều biết, kế sách hiện nay bọn họ ngoại trừ rời đi, căn bản là không có biện pháp khác, Úy Trì gia mạnh mẽ căn bản không phải Huyền Quang Các bọn họ có thể chống đối.
- Chúng ta có thể đi nơi nào?
Mọi người trở nên trầm mặc, thiên địa mênh mông, bọn họ trước liền bị Vô Lượng Sơn từ Mộng Cảnh Bình Nguyên đuổi ra, ai biết hiện tại phải rời Thiên Đô Phủ, thiên địa to lớn, nơi nào mới là nơi dung thân của bọn họ?
- Nếu như các ngươi muốn rời đi, lão phu đúng là có mấy bằng hữu, có thể để cho các ngươi đi thành trì của bọn họ.
Tả Viễn mở miệng nói, thân là Thần Đô Luyện Hồn đại sư, hắn giao tiếp vẫn có chút rộng.
- Vậy thì định như thế.
Tô Tú Nhất đánh nhịp quyết định.
Chợt hắn nhìn về phía Ưng Nhãn Hoàng Khâu Vô Song cùng Dương Tu.
- Hai vị, các ngươi vốn không phải người Huyền Quang Các ta, cũng vừa mới gia nhập Huyền Quang Các không bao lâu, Úy Trì gia tộc chưa chắc sẽ căm thù các ngươi, nếu như các ngươi muốn lưu lại, chúng ta sẽ không có bất kỳ dị nghị, dù sao lấy tính cách của Úy Trì gia, là chắc chắn sẽ không để chúng ta an toàn rời đi.
Tô Tú Nhất thành tâm nói.
Khâu Vô Song cùng Dương Tu vốn là cường giả Thiên Đô Phủ, trong đó Dương Tu là Luyện Hồn đại sư, chỉ cần hắn đồng ý thoát ly Huyền Quang Các, Úy Trì gia chưa chắc sẽ xuống tay với bọn họ.
- Tô Tú Nhất, ngươi lời này là có ý gì, nếu lão phu gia nhập Huyền Quang Các, liền không phải hạng người ham sống sợ chết gì.
Không ngờ Khâu Vô Song trực tiếp cao giọng nói, hiển nhiên là đối với Tô Tú Nhất nói cực kỳ bất mãn.
- Ưng Nhãn Hoàng hắn nói không sai, nếu tại hạ làm thị vệ của Diệp thiếu, liền không có đạo lý gặp nạn rời đi, người đề cử lão phu Tả Viễn tháp chủ vẫn còn ở nơi này, chư vị làm như vậy cũng quá không đem chúng ta là một phần tử của Huyền Quang Các a?
Dương Tu cũng hào hiệp nở nụ cười, ánh mắt coi nhẹ sinh tử.
- Ha ha, là ta sai.
Tô Tú Nhất cũng nở nụ cười.
Nếu làm ra quyết định, đám người Tô Tú Nhất rất nhanh liền chấp hành, Huyền Quang Các ở bề ngoài cũng không có dị động gì, kì thực các loại vật liệu đỉnh cấp đã bị bọn họ ở trong bóng tối điều động, còn một ít sản nghiệp khác, có thể vứt liền vứt.
Chỉ là làm sao rời đi, lại trở thành một tiêu điểm mọi người tranh luận.
Có người nói, nên tập thể hành động, như vậy lẫn nhau trong lúc đó cũng có thể chiếu ứng.
Cũng có người nói, nên phân tán hành động, như thế coi như bị Úy Trì gia tộc phát hiện, cũng sẽ không tổn thất toàn bộ nhân viên.
Dù sao Úy Trì gia tộc sẽ không ngốc như vậy, có thể sẽ phòng bị bọn họ đào tẩu, bố trí cơ sở ngầm cùng nhân viên giám thị.
Hai loại thuyết pháp này đều có lý, ngay thời điểm hai phe do dự không quyết định, Huyền Quang Các lại đột nhiên nhận được một tin tức bí mật của Tiêu gia.
Tiêu gia chuẩn bị ở sau ba ngày, thông qua một đường hầm không gian bí mật rời Thiên Đô Phủ, nếu Huyền Quang Các có ý định rời đi, có thể cùng Tiêu gia hành động.
Tin tức này, để đám người Tô Tú Nhất giật nảy cả mình.
Tiêu gia, là một trong hai đại hàng đầu gia tộc của Thiên Đô Phủ, bọn họ dĩ nhiên cũng có chuẩn bị di chuyển, có thể thấy được thế cuộc của Thiên Đô Phủ đã nghiêm túc đến trình độ nào.
Mà tin tức trong mật thư của Tiêu gia, lại làm cho đám người Tô Tú Nhất kinh hỉ.
Tiêu gia dĩ nhiên ở Thiên Đô Phủ nắm giữ một đường hầm không gian bí mật, chuyện này quả thật là quá tốt rồi.
Bọn họ nguyên bản còn đang vì làm sao rời Thiên Đô Phủ mà không bị Úy Trì gia phát hiện khổ não, tin tức này quả thực là đưa than sưởi ấm trong ngày tuyết rơi.
Chương 1369 Chờ đợi đã lâu (1)
Rất nhanh đám người Tô Tú Nhất liền làm ra quyết định, cùng Tiêu gia rời đi.
Như vậy có hai chỗ tốt, một, thông qua đường hầm không gian bí mật rời đi, thần không biết quỷ không hay, chờ Úy Trì gia phát hiện bọn họ đã rời xa Thiên Đô Phủ, Úy Trì gia muốn truy kích cũng không thể.
Thứ hai, Tiêu gia dù sao cũng là gia tộc hàng đầu của Thiên Đô Phủ, cường giả đông đảo, một khi bại lộ, xác suất sinh tồn cũng sẽ cao hơn một chút.
Cuối cùng Huyền Quang Các ở trong bóng tối cùng Tiêu gia liên hệ, tiến vào liên lạc càng thêm mật thiết, lập ra một phen kế hoạch.
Trên thực tế, trong Tiêu gia cũng đang vì có muốn thông báo Huyền Quang Các hay không, mà làm ra quá một phen tranh luận, cuối cùng vẫn là Tiêu Vô Tẫn cùng Tiêu Thương Lan đánh nhịp quyết định tiến hành thông báo.
Dù sao lúc trước ở Cổ Ma Chi Địa, Diệp Huyền từng cứu bọn họ, cũng cùng bọn họ có hợp tác thân mật, mặc kệ Diệp Huyền là chết hay sống, nếu thời điểm bọn họ rút đi hoàn toàn không thông báo Huyền Quang Các, coi như là ở lương tâm bọn họ cũng không cách nào tha thứ mình.
Trải qua song phương câu thông, Huyền Quang Các cùng Tiêu gia rất nhanh đạt thành nhất trí, quyết định ở đêm khuya ba ngày sau rời đi.
Lúc này, ở một thành trì cách Thiên Đô Phủ mấy trăm ngàn dặm.
Loạch xoạch!
Hai đạo lưu quang điên cuồng lướt ra, hăng hái lướt về phía Thiên Đô Phủ.
Hai người này chính là Diệp Huyền cùng Huyết Kiếm Vũ Đế vội vã chạy về.
- Đám người Tô Tú Nhất tuyệt đối đừng xảy ra chuyện gì, còn có đám người Vân Ngạo Tuyết...
Trong lòng Diệp Huyền lo lắng như đốt.
Nếu đám người Tô Tú Nhất xảy ra chuyện, Diệp Huyền tuyệt đối sẽ không tha thứ mình, mà hiện tại hắn có khả năng làm, chính là mau chóng chạy trở về.
Một bên Huyết Kiếm Vũ Đế cũng là lần thứ nhất nhìn thấy Diệp Huyền luôn luôn thận trọng càng lộ ra vẻ mặt lo lắng như vậy, không khỏi âm thầm giật mình, đến tột cùng là người nào có thể làm cho Diệp thiếu quan tâm như vậy.
Thiên Đô Phủ.
Ba ngày thời gian lặng lẽ trôi qua.
Rốt cục đến lúc rời đi.
Đêm khuya.
Đám người Tô Tú Nhất từng nhóm trong bóng tối rời đi Huyền Quang Các, đi tới Tiêu gia phủ đệ.
- Các ngươi cuối cùng cũng coi như đến.
Trong Tiêu gia phủ đệ, đám người Tiêu Vô Tẫn từ lâu chờ đợi, một mặt căng thẳng nói.
Bọn họ chỉ sợ thời điểm Huyền Quang Các rút đi kinh động Úy Trì gia, dẫn đến kế hoạch thất bại.
- Hừm, Tả Viễn đại sư, ngươi làm sao cũng tới?
Tiêu Vô Tẫn nhìn thấy Tả Viễn trong đám người, không khỏi giật mình.
- Lão phu cùng Huyền Quang Các có giao tình, cũng tới giúp chút bận bịu, lấy tu vi của lão phu, có thể có một ít công dụng.
Tả Viễn từ tốn nói.
- Vậy quá tốt rồi.
Đám người Tiêu Vô Tẫn mang theo mừng rỡ, Tả Viễn tốt xấu cũng là một tên Vũ Hoàng tam trọng, hơn nữa còn là một tên Luyện Hồn Sư thất giai, luận thực lực cũng không kém hắn, hơn nữa thân phận hắn là Hồn Sư tháp tháp chủ, có trợ lực này, hành động sẽ càng thêm thuận tiện.
- Vậy chúng ta lập tức hành động đi.
Tiêu Vô Tẫn liếc nhìn người Huyền Quang Các, nghiêm túc nói.
Đồng thời trong lòng của hắn cũng âm thầm hoảng sợ.
Ở hai ngày trước câu thông hắn đã biết nhân số của Huyền Quang Các, cũng biết Huyền Quang Các có một nhóm thiên tài thực lực không kém.
Nhưng bây giờ nhìn đến đám người Thiên Luân, vẫn âm thầm lấy làm kinh hãi.
Đám thiên tài trước mặt, có tới gần hai mươi người, mỗi một cái tuổi tác đều ở hơn hai mươi, nhưng khí tức trên người không phải bình thường.
Trong đó mấy người mạnh nhất, đều đạt đến Vũ Vương tam trọng, mà coi như yếu kém, cũng đều là Vũ Vương nhất trọng.
- Đám người kia đều là từ đâu đến? Tu vi không khỏi cũng quá khuếch đại đi!
Tiêu Vô Tẫn kinh hãi không thôi, thiên tài bực này, đã hoàn toàn vượt lên thiên tài của Tiêu gia hắn, đủ để so với một ít đệ tử chân truyền của tông môn hàng đầu.
- Xem ra đám người Diệp thiếu tất nhiên có lai lịch lớn.
Ở trong mắt Tiêu Vô Tẫn, lai lịch của đám người Diệp Huyền trở nên càng thêm thần bí, tuyệt đối là từ một thế lực hàng đầu nào đó đi ra.
Đặc biệt Diệp thiếu ở Cổ Ma Chi Địa bày ra trình độ, càng làm cho hắn kiên định điểm này.
Tiêu Vô Tẫn căn bản sẽ không nghĩ đến, đám người Thiên Luân kỳ thực đến từ Mộng Cảnh Bình Nguyên trình độ càng thấp hơn, nếu như không phải Diệp Huyền đại lực bồi dưỡng, đám người Thiên Luân e là một đời cũng vì trở thành Vũ Hoàng mà nỗ lực, căn bản đi không tới hiện tại.
Ở dưới Tiêu Vô Tẫn dẫn dắt, mọi người rất nhanh liền tới một cung điện trong Tiêu gia phủ đệ.
Nơi này, rất nhiều võ giả của Tiêu gia sớm đã chờ đợi.
- Thật không nghĩ tới, trong Tiêu gia dĩ nhiên có một đại điện như thế.
Đám người Tô Tú Nhất âm thầm hoảng sợ, Tiêu gia có thể khống chế Thiên Đô Phủ hơn hai ngàn năm, quả nhiên không phải chỉ là hư danh.
- Nơi này, là Tiêu gia chúng ta gần hai ngàn năm trước, một vị Vũ Đế lão tổ tự mình thiết trí, hắn bố trí đường hầm không gian, mục đích chính là một khi Tiêu gia ta gặp phải nguy nan, có cơ hội đào mạng đi ra ngoài.
Tiêu Vô Tẫn vừa nói, một bên dẫn người Huyền Quang Các tới trong cung điện.
- Là một Truyền Tống trận loại nhỏ.
Đám người Lục Ly, Dương Tu, bao quát Tả Viễn tháp chủ đều là ánh mắt thu lại, phân biệt ra được tính chất của truyền tống trận này.
Loại Truyền Tống trận này, khởi động thuận tiện, cần tiêu hao năng lượng cực nhỏ, hơn nữa một khi khởi động, gợi ra gợn sóng vô cùng nhỏ bé, rất khó bị người phát giác, có thể nói là thủ đoạn trong bóng tối lẩn trốn rất tốt.
Mà nhược điểm của nó chính là, truyền tống khoảng cách gần, bình thường chỉ có gần vạn dặm, hơn nữa địa phương truyền tống cố định, không thể bất cứ lúc nào thay đổi.
Ở trong một ít thế lực nhất lưu giao chiến, Truyền Tống trận như vậy không hẳn có thể phát huy được tác dụng, dù sao gần vạn dặm không gian đối với cường giả Vũ Đế mà nói cũng không tính khoảng cách đặc biệt xa xôi.
Thế nhưng vào lúc này, là một thủ đoạn đào mạng rất tốt.
Úy Trì gia chỉ có Úy Trì Hóa Đức một tên Cửu Thiên Vũ Đế, hơn nữa còn nằm ở trong bế quan, một khi Úy Trì gia phát hiện không đúng, tìm tới vị trí Truyền Tống trận, đồng thời suy đoán ra vị trí truyền tống, bọn họ đã sớm rời xa Thiên Đô Phủ.
- Dược lão, chúng ta rời khỏi nơi này, nếu như đến thời điểm Huyền Diệp trở về thì làm sao bây giờ?
Trong đám người, Vân Ngạo Tuyết đến trước mặt Dược lão, lo lắng hỏi.
Sau khi tới Thiên Đô Phủ, các nàng vẫn rất ít cùng Diệp Huyền giao lưu, mỗi người đều bế quan khổ tu, mục đích chính là vì có thể mang đến một chút trợ giúp cho Diệp Huyền.
Chương 1370 Chờ đợi đã lâu (2)
Mà bây giờ, Vân Ngạo Tuyết các nàng cũng đều đột phá đến Vũ Vương, thậm chí bước vào nhị trọng, nhưng vừa nghĩ tới giờ khắc này các nàng muốn rời khỏi, mà Diệp Huyền không rõ sống chết, trong lòng Vân Ngạo Tuyết thấp thỏm không ngớt, tràn ngập lo lắng.
- Vân Ngạo Tuyết, ngươi yên tâm đi, Diệp thiếu tuyệt sẽ không sao, hơn nữa chúng ta sẽ ven đường bố trí ký hiệu, sau khi hắn trở về, hoàn toàn có thể căn cứ ký hiệu tìm tới chúng ta, huống chi, sau khi Tả Viễn tháp chủ đưa chúng ta rời đi, cũng sẽ một lần nữa tọa trấn Hồn Sư tháp, Diệp thiếu cũng có thể thông qua hắn biết tin tức của chúng ta.
Dược lão trấn an Vân Ngạo Tuyết nói, như đang thuyết phục nàng, vừa giống như là đang thuyết phục mình.
- Được rồi, chư vị chú ý, lão phu lập tức mở ra Truyền Tống trận.
Lúc này thanh âm của Tiêu Vô Tẫn đột nhiên ở bên tai tất cả mọi người vang lên.
Sau một khắc...
Vù!
Một nguồn lực lượng vô hình đột nhiên bao phủ ra, bao vây lấy tất cả mọi người trên đại điện Truyền Tống trận.
Trong này, thành viên trọng yếu của Tiêu gia tổng cộng có gần 200 người, bên trong bao quát đại đa số cường giả cùng một ít con cháu đích tôn của Tiêu gia.
Còn đệ tử Tiêu gia phổ thông bọn họ cũng không thể ra sức, chờ sau khi bọn hắn rời đi, một vị trưởng lão lưu thủ sẽ phân phát tất cả mọi người.
Còn lại những người kia đều là đệ tử bình thường của Tiêu gia, một ít nhân viên ngoại vi, coi như Úy Trì gia lại tàn nhẫn, cũng không đến nỗi chém tận giết tuyệt.
Ngoài ra, nhân viên của Huyền Quang Các cũng gần hơn bốn mươi người.
Trong đó từ Mộng Cảnh Bình Nguyên tới có gần ba mươi người, còn lại đều là như Khâu Vô Song, Dương Tu, Tương Hoa Vinh… ở Thiên Đô Phủ chiêu mộ được.
Một trận ánh sáng mông lung sáng lên, mọi người trong cung điện trong nháy mắt biến mất không còn tăm hơi, mà bởi vì nhân số truyền tống đến cực hạn.
Đùng!
Truyền Tống trận trong cung điện cũng thuận theo phá tan, trở thành một phế trận.
Cái này cũng là Tiêu Vô Tẫn đã sớm lưu lại chuẩn bị, coi như Úy Trì gia tìm tới chỗ này, cũng không cách nào thông qua Truyền Tống trận lần theo.
Trong Truyền Tống trận, đám người Tô Tú Nhất chỉ cảm thấy một trận cảm giác hôn mê mãnh liệt truyền đến, mấy tức sau, dưới chân bọn họ đột nhiên trầm xuống, giẫm đến một khối nham thạch cứng rắn.
Hô!
Cuồng phong lạnh lẽo thổi tới, thổi áo bào trên người bọn hắn vang lên ào ào.
Trong bầu trời đêm, chòm sao lấp loé.
Phóng tầm mắt nhìn tới, bốn phía là núi non hoang vu.
- Ha ha, đi ra, chúng ta rốt cục đi ra.
- Nơi này là cánh đồng hoang vu ở ngoài Thiên Đô Phủ, khoảng cách Thiên Đô Phủ gần vạn dặm.
- Quá tốt rồi, nếu Úy Trì gia biết chúng ta đã rời Thiên Đô Phủ, phỏng chừng sẽ trực tiếp tức đến ngất đi.
- Hừ, liền để Úy Trì gia kia trước tiên càn rỡ một hồi, một ngày nào đó Tiêu gia ta nhất định sẽ lại trở về, một lần nữa khống chế Thiên Đô Phủ.
Hô hấp gió lạnh trên cánh đồng hoang, mọi người đều hưng phấn gọi lên.
Bình yên đi tới cánh đồng hoang vu, điều này đại biểu bọn họ đã thoát ly phạm vi thế lực của Úy Trì gia tộc, lúc này coi như Úy Trì gia phát hiện bọn họ rời đi Thiên Đô Phủ cũng không làm nên chuyện gì.
Nhưng vào lúc này...
- Ha ha, chư vị Tiêu gia cùng Huyền Quang Các, bổn Đế chờ đợi đã lâu.
Một âm thanh vang dội bá đạo, ở trong đêm tối đột nhiên vang lên, như sấm sét giữa trời quang, vang vọng toàn bộ cánh đồng hoang vu.
Một luồng khí tức đáng sợ, ở trong thiên địa này tràn ngập ra, bao phủ lại tất cả mọi người.
- Cái gì?
- Thanh âm này là...
- Úy Trì Hóa Đức.
Tất cả mọi người sắc mặt ngơ ngác, dồn dập lộ ra vẻ hoảng sợ.
Chỉ thấy cách đó không xa, trong một khe núi, đột nhiên lướt ra từng bóng người, những bóng người này trên người tất cả đều toả ra khí tức đáng sợ, lít nha lít nhít, mỗi một cái tu vi đều cực kỳ đáng sợ.
Trong đó đầu lĩnh chính là một lão giả thân hình khô gầy, đôi mắt sáng sủa có thần, trên mặt mang theo tà ý tàn nhẫn, hí ngược nhìn mọi người.
Trên người hắn, toả ra một luồng khí tức đáng sợ, cả người phảng phất như duy nhất của thế giới này, ánh sáng ngôi sao cũng bị che lấp, ở dưới khí tức đáng sợ này, một ít cường giả Vũ Hoàng ở đây hoàn toàn cảm giác trong lòng hồi hộp, mà Vũ Vương càng yếu hơn thậm chí ngay cả hô hấp cũng cảm thấy vô cùng khó khăn.
Người này chính là Úy Trì gia tộc lão tổ, cường giả Cửu Thiên Vũ Đế, Úy Trì Hóa Đức.
Mà sau lưng hắn, đứng rất nhiều cường giả của Úy Trì gia, Úy Trì Năng mấy ngày trước ở Huyền Quang Các trắng trợn hung hăng cũng có mặt, khóe miệng mang theo nụ cười trào phúng.
Càng làm cho mọi người hoảng sợ chính là, ngoại trừ cường giả Úy Trì gia, mấy người Chu gia Chu Việt Đình lão tổ cũng đứng ở sau lưng Úy Trì Hóa Đức, vẻ mặt cung kính, hiển nhiên không biết lúc nào đã thần phục ở dưới trướng Úy Trì gia.
- Úy Trì Hóa Đức này không phải đang bế quan sao, tại sao lại ở chỗ này?
Tất cả mọi người sắc mặt tái nhợt, trong lòng đột nhiên trầm xuống.
Bao quát đám người Tiêu Vô Tẫn, Tiêu Thương Lan ở bên trong, đều là sắc mặt khó coi.
Bọn họ làm sao cũng không nghĩ tới, mình nhọc nhằn khổ sở rời đi Thiên Đô Phủ, nhưng tương đương với tự chui đầu vào lưới.
- Ha ha, bế quan? Tiêu Vô Tẫn gia chủ, ngươi nghe ai nói bổn Đế đang bế quan, so với bế quan, tiêu diệt Tiêu gia dư nghiệt ngươi mới là bổn Đế cần làm nhất.
Úy Trì Hóa Đức cười lạnh:
- Nếu Tiêu gia các ngươi vẫn ở Thiên Đô Phủ, bị vướng bởi quy củ của Thiên Đô Phủ, lão phu cũng chưa chắc thật dám tùy ý ra tay với các ngươi, không ngờ tất cả các ngươi lại chạy ra ngoài Thiên Đô Phủ, vậy thì thật là tốt, chỉ cần bổn Đế ở đây giết chết hết thảy bọn ngươi, như vậy toàn bộ Thiên Đô Phủ tự nhiên tất cả đều nắm giữ ở trong lòng bàn tay bổn Đế, ha ha ha.
- Ngươi...
Sắc mặt của Tiêu Vô Tẫn tái xanh, ánh mắt tức giận không thôi.
Mà những đệ tử khác của Tiêu gia, cũng biểu hiện tao loạn, hoảng loạn không ngớt.
- Úy Trì gia này làm sao biết vị trí Truyền Tống trận của Tiêu gia chúng ta?
- Thời gian chúng ta rời đi vẫn là tuyệt mật, người của Úy Trì gia xảo thủ ở chỗ này như thế, tất nhiên là có người tiết lộ tin tức.
- Huyền Quang Các, nhất định là Huyền Quang Các.
Một ít đệ tử Tiêu gia ở sau khi hoảng loạn, lập tức phát hiện không đúng, dồn dập đem đầu mâu chỉ về phía đám người Tô Tú Nhất, biểu hiện phẫn nộ.
Bình luận facebook