• ĐỔI TÊN MIỀN VIETWRITER.PRO SANG vietwriter.co TỪ NGÀY 18/11

New Tôn Đế Chí Cao Vô Thượng (2 Viewers)

  • Chương 1261-1265

Chương 1261 Pho tượng khôi lỗi

- Ồ? Công pháp tu luyện của Tề Thừa thiếu hiệp dĩ nhiên là đến từ Thiên Ma lĩnh?

Huyết Kiếm Vũ Đế âm thầm thay đổi sắc mặt, Thiên Ma lĩnh, một trong bảy đại cấm địa của Thiên Huyền đại lục, tuyệt đối là tồn tại cực kỳ đáng sợ, cấm địa cấp độ kia, ngay cả hắn một Vũ Đế cũng không dám thâm nhập, Tề Thừa một Vũ Hoàng lại dám tiến vào, hơn nữa còn được công pháp, điều này làm cho hắn làm sao không giật mình.

- Hừ, không sai, bản tôn... Thiếu gia ta tu luyện chính là Phệ Hồn Chuyển Sinh Quyết đến từ Thiên Ma lĩnh, sớm muộn cũng có một ngày, thiếu gia ta sẽ cầm lại đồ vật của mình.

Chiến Thương lạnh lùng nói.

Trải qua thời gian dài như vậy quen thuộc, hắn cũng rất nhanh hòa vào vai diễn.

- Vậy Bổn thiếu chủ sẽ chờ một ngày kia đến, có điều thời gian lưu cho ngươi đã không nhiều.

Diệp Huyền cười nhạt, sau đó giải thích với Huyết Kiếm Vũ Đế:

- Căn cứ Vô Lượng Sơn ta quy định, đệ tử chân truyền ở sau khi tranh cướp thiếu chủ vị thất bại, sau đó cũng không phải là không có cơ hội, giả như hắn có thể ở trước bốn mươi tuổi bước vào Cửu Thiên Vũ Đế, vẫn có thể một lần nữa trở thành thiếu chủ.

- Trước bốn mươi tuổi bước vào Cửu Thiên Vũ Đế!

Huyết Kiếm Vũ Đế triệt để kinh ngạc đến ngây người, lẩm bẩm nói:

- Vô Lượng Sơn không hổ là thế lực hàng đầu của Huyền Vực, thủ đoạn bồi dưỡng đệ tử, để Huyết Kiếm ta không thể không khâm phục a.

Hắn cực kỳ cảm khái nói.

Bất kể là Vô Lượng Sơn để thiếu chủ như Diệp Huyền không có bảo vệ lang bạt không gian bí ẩn này, hay để cho đệ tử chân truyền như Tề Thừa đi tới Thiên Ma lĩnh, cũng làm cho Huyết Kiếm Vũ Đế cảm thấy chấn động.

Có điều giả như hắn biết, những thứ này đều là Diệp Huyền vì đạt được sự tin tưởng của hắn mà lừa gạt, không biết đến lúc đó hắn sẽ có cảm giác thế nào.

Sau đó, ba người ở trong lối đi này không ngừng cất bước, lẫn nhau trong lúc đó cũng tiến hành giao lưu.

Tuy Diệp Huyền đã có trăm năm chưa từng hành tẩu đại lục, nhưng hắn đã từng đứng ở vị trí kia, đối với Huyền Vực hiểu rõ, so với Huyết Kiếm Vũ Đế ở tầng dưới chót Huyền Vực pha trộn là mạnh hơn nhiều, tự nhiên doạ đến Huyết Kiếm Vũ Đế sững sờ, đối với thân phận của hắn không còn chút hoài nghi nào nữa.

Trong đường nối, một màu đen kịt, sâu không thấy đáy, lối đi này cũng không biết thông hướng nào, phảng phất như mê cung, vô cùng quỷ dị, hơn nữa cực kỳ dài.

- Ồ, phía trước có một thạch thất.

Rốt cục, sau khi đi nửa canh giờ, đám người Diệp Huyền đột nhiên nhìn thấy một bên đường nối, xuất hiện một thạch thất.

Ở hai bên thạch thất, còn có hai pho tượng cổ điển, già nua.

Mà ở trên cửa đá thạch thất, còn có từng đạo từng đạo cấm chế phức tạp, những cấm chế này tuy thời đại rất lâu, mang theo một tia khí tức cổ xưa, nhưng vẫn như cũ bảo tồn hoàn hảo.

Trong thạch thất tuyệt đối có bảo vật.

Ánh mắt của Diệp Huyền cùng Chiến Thương nhất thời sáng, mà Huyết Kiếm Vũ Đế, ánh mắt cũng kích động, ba người cùng nhau lao về phía thạch thất.

Chỉ là ba người mới vừa lướt đi không bao xa, liền ngừng lại, một luồng khí tức kinh khủng từ hai pho tượng phía trước truyền ra, nguồn lực lượng này để Diệp Huyền có một loại cảm giác cực kỳ nguy hiểm.

Răng rắc! Răng rắc!

Ở dưới ánh mắt giật mình của ba người, hai pho tượng nguyên bản đứng ở cửa thạch thất đột nhiên sống lại, vù, hai đạo hồng mang từ trong con ngươi của hai pho tượng xạ ra, một luồng khí tức kinh khủng tràn ngập.

Ầm!

Này hai pho tượng vừa tỉnh lại, hai con ngươi phun ra nuốt vào hồng mang, trong nháy mắt liền tập trung ba người Diệp Huyền, sau một khắc, cả người chúng trải rộng vảy giáp, một quái vật toàn thân đen kịt lao ra, điên cuồng đánh giết về phía ba người Diệp Huyền.

- Muốn chết.

Trong con ngươi của Huyết Kiếm Vũ Đế lóe lên ánh sáng lạnh, khóe miệng mang theo vẻ khinh thường, bàn tay vung ra, đột nhiên cùng với một quái vật va chạm.

Oanh ầm!

Cửu Thiên Vũ Đế oai không phải bình thường, quái vật kia thoáng chốc như đạn pháo ra khỏi nòng, bị đánh bay ra ngoài, tầng tầng đánh vào trên vách tường, đông, vách tường nứt ra khe nứt, quái vật kia dĩ nhiên không có bất kỳ dừng lại, lần thứ hai đánh tới Huyết Kiếm Vũ Đế.

- Ồ.

Ánh mắt của Huyết Kiếm Vũ Đế mang theo nghiêm nghị:

- Sức phòng ngự thật mạnh.

- Không được!

Mà giờ khắc này, Diệp Huyền gặp phải phiền toái, một pho tượng tuyển chọn đối tượng là Huyết Kiếm Vũ Đế, một pho tượng khác tìm dĩ nhiên là hắn.

Diệp Huyền không lo được do dự, Tài Quyết Chi Kiếm đột nhiên ra khỏi vỏ, hung hăng bổ tới.

- Ầm!

Tài Quyết Chi Kiếm bổ vào trên người quái vật, dĩ nhiên chỉ ở phía trên lưu lại một vết kiếm nhàn nhạt hầu như không nhìn thấy, ngay cả vảy giáp cũng không thể vót ra, mà pho tượng kia chịu đến khiêu khích, một trảo nhanh như tia chớp vung ra.

Nhanh, nhanh như chớp giật!

Quái vật này xem ra rất ngốc, nhưng công kích lại cực kỳ mãnh liệt, Diệp Huyền chỉ kịp che Tài Quyết Chi Kiếm ở trước mặt, cả người cũng đã bị đánh bay.

- Hừ!

Hắn tiếng trầm một tiếng, trên mặt ngơ ngác, thật đáng sợ, nếu như không phải Cửu Chuyển Thánh Thể của hắn đã đến lục chuyển, vừa nãy một đòn kia, hắn không chết cũng phải trọng thương.

Không chờ trong lòng Diệp Huyền hết khiếp sợ, quái vật kia đã lại một lần nữa nhào tới, xì xì xì, lợi trảo của nó hóa thành từng đạo lưu quang màu đen, điên cuồng bao vây lấy Diệp Huyền, căn bản không để cho hắn chỗ trống né tránh.

Ánh mắt của Diệp Huyền ngưng lại, Thần Linh Đồng Thị triển khai, bắt lấy khe hở ra chiêu của đối phương, Tài Quyết Chi Kiếm lần thứ hai vung ra, coong một tiếng, động tác của quái vật màu đen kia vì đó chậm lại, lộ ra chút kẽ hở, bị Diệp Huyền nắm lấy cơ hội, vèo một cái lao ra.

- Hai người các ngươi kiên trì một hồi, quái vật màu đen này lực công kích không mạnh, nhưng phòng ngự quả thực biến thái, bổn Đế cần một thời gian mới có thể chế phục.

Huyết Kiếm Vũ Đế ở một bên ầm ầm nói, không ngừng phát động công kích với quái vật kia.

Rầm rầm rầm!

Trên người quái vật kia cấp tốc xuất hiện từng cái rãnh, từng khối từng khối vảy giáp văng tứ phía, bên trong dĩ nhiên không có bất kỳ máu huyết, mà là từng khối từng khối vật liệu như kim loại.

Hiển nhiên quái vật màu đen này là một loại khôi lỗi đặc thù nào đó, vì lẽ đó căn bản không có nhược điểm trí mạng, nhất định phải triệt để đánh nát mới có thể chém giết.

- Tề Thừa, còn không qua đây hỗ trợ.

Diệp Huyền nghe được Huyết Kiếm Vũ Đế nói, lúc này nhìn Chiến Thương ở một bên quan chiến quát lạnh.
Chương 1262 Hiên Viên lô (1)

Chiến Thương vốn đang ở một bên xem trò vui, bị Diệp Huyền gọi như thế, nhất thời ngẩn ra, chỉ là hắn vừa nghĩ tới thân phận hiện tại của mình, chỉ có thể bất đắc dĩ nhào tới.

Ầm!

Thừa dịp Chiến Thương cùng quái vật kia giao thủ, Diệp Huyền nhân cơ hội lui ra, Sinh Mệnh Võ Hồn lặng yên vận chuyển, thương thế trên người trong khoảnh khắc khỏi hẳn, sau đó đứng ở một bên.

- Tề Thừa, chút chuyện nhỏ này liền giao cho ngươi, chờ Huyết Kiếm Vũ Đế đại nhân giải quyết một quái vật khác, tự nhiên sẽ đến giúp ngươi.

Diệp Huyền từ tốn nói, ở một bên nghỉ ngơi.

Ta phốc!

Chiến Thương tức giận đến lão huyết suýt chút nữa phun ra, sắp tức đến bể phổi rồi, quái vật này nhìn chằm chằm rõ ràng là tiểu tử Huyền Diệp kia, dựa vào cái gì để ta đi liều mạng?

Chỉ là hiện tại thân phận của hắn là tôi tớ của Diệp Huyền, quả thực là ngay cả phản bác cũng không thể phản bác, chỉ có thể kìm nén đầy bụng tức giận, cùng quái vật kia quấn quýt lấy nhau.

Vù vù!

Từng đạo từng đạo sương mù màu đen quanh quẩn, không thể không nói, thực lực của Chiến Thương hết sức kinh người, dĩ nhiên ở dưới quái vật này công kích không hề rơi xuống hạ phong một chút nào.

Một bên, Huyết Kiếm Vũ Đế tiêu hao mười mấy hô hấp, rốt cục đánh đối thủ thành mảnh vỡ, lúc này mới đi tới trước mặt Chiến Thương, ầm ầm mấy lần, một quái vật khác cũng nổ tung thành vô số mảnh vỡ rơi xuống.

- Đa tạ Huyết Kiếm Vũ Đế đại nhân ra tay giúp đỡ.

Diệp Huyền ở một bên nhàn nhã nghỉ ngơi lúc này mới mỉm cười tiến lên chắp tay nói.

- Ha ha, dễ như ăn cháo.

Huyết Kiếm Vũ Đế khách khí nói, trong ánh mắt có một tia tinh mang lóe lên một cái rồi biến mất.

Trong lòng hắn đối với thực lực của Diệp Huyền cùng Chiến Thương, cũng âm thầm hoảng sợ.

Sức phòng ngự của quái vật màu đen cực kỳ kinh người, tuyệt đối vượt qua Vũ Hoàng tam trọng phổ thông, mà lực công kích, cũng cực kỳ kinh người, chí ít tương đương với Vũ Hoàng tam trọng.

Lấy thực lực của hắn, một khi sử dụng tới tuyệt học, tất nhiên có thể ở ngăn ngắn mấy hô hấp giải quyết chiến đấu, sở dĩ hắn tiêu hao lâu như vậy, một trong số đó là vì quan sát quái vật màu đen, thứ hai cũng là vì thăm dò thực lực của Diệp Huyền cùng Chiến Thương.

Bây giờ nhìn thấy Diệp Huyền cùng Chiến Thương chiến đấu với quái vật màu đen, dĩ nhiên không rơi xuống hạ phong, không nhịn được cũng lấy làm kinh hãi.

Chiến Thương còn tốt, dù sao tu vi đã là Vũ Hoàng nhị trọng, mà Diệp Huyền một Vũ Vương nhị trọng, càng có thể ngăn cản quái vật màu đen một đòn bất tử, còn có thể thong dong lui lại, cho Huyết Kiếm Vũ Đế kinh hãi cự lớn.

- Người này không hổ là Vô Lượng Sơn thiếu chủ, thực lực này không khỏi cũng quá nghịch thiên đi.

Trong lòng Huyết Kiếm Vũ Đế âm thầm chấn động.

- Đây là một loại thượng cổ khôi lỗi nào đó, có điều không phải Nhân tộc chúng ta luyện chế.

Diệp Huyền tự nhiên không quan tâm tâm tư của Huyết Kiếm Vũ Đế, mà đi tới trước mảnh vỡ, cẩn thận quan sát.

Kết cấu trong cơ thể những quái vật màu đen này vô cùng tinh diệu, do các loại vật liệu hữu cơ kết hợp, mặt trên điêu khắc từng hoa văn quỷ dị phức tạp, khác biệt với trận văn luyện kim phổ thông, làm cho người ta có một loại cảm giác không chỗ xuống tay.

Này hiển nhiên không phải vật phẩm nhân tộc luyện kim có thể có được.

Huyết Kiếm Vũ Đế kinh ngạc:

- Chẳng lẽ thiếu hiệp vẫn là một Luyện Khí đại sư?

Diệp Huyền cười cợt:

- Chỉ là hơi có liên quan mà thôi.

Hắn thu hết thảy tài liệu trên mặt đất vào không gian giới chỉ, cười nói:

- Nếu Huyết Kiếm Vũ Đế đại nhân không ngại, những hài cốt này ta liền lấy đi.

- Thiếu hiệp cứ việc cầm.

Huyết Kiếm Vũ Đế rất hào phóng vung tay.

Nhưng trong lòng Chiến Thương thì âm thầm cười gằn:

- Khà khà, những cái này là Linh Ma khôi lỗi của Linh Ma tộc, chỉ bằng tiểu tử ngươi cũng muốn tìm hiểu, quả thực là ý nghĩ hảo huyền.

Sau khi giải quyết hai khôi lỗi, Huyết Kiếm Vũ Đế quay về cửa đá oanh kích, cấm chế trên cửa đá lập tức dập dờn, ở dưới Huyết Kiếm Vũ Đế công kích không ngừng suy yếu.

Trong lòng Diệp Huyền hơi động, đột nhiên nói:

- Huyết Kiếm Vũ Đế đại nhân, ta xem Huyền Nguyên ngươi vận chuyển, tựa hồ không quá trôi chảy, lẽ nào thời điểm Huyết Kiếm Vũ Đế đại nhân đột phá bị thương gì?

Diệp Huyền mở miệng không quan trọng lắm, nhưng vừa hỏi, thân thể của Huyết Kiếm Vũ Đế đột nhiên chấn động, trên mặt lộ ra vẻ hoảng sợ.

- Ngươi, ngươi là làm sao thấy được?

Huyết Kiếm Vũ Đế biểu hiện khiếp sợ.

- Này có cái gì không thấy được.

Diệp Huyền cười nhạt nói:

- Cường giả Cửu Thiên Vũ Đế, đăng lâm võ đạo đỉnh phong, Huyền Nguyên trong cơ thể đã hóa nguyên làm một, hầu như cuồn cuộn không dứt, kết hợp Huyền Thức cùng áo nghĩa không gian, càng có thể hình thành không gian lĩnh vực, có thể nói trôi chảy như thường, vạn nguyên hợp nhất, nhưng thiếu gia ta quan sát Huyết Kiếm Vũ Đế đại nhân ngươi, trong lúc phất tay, tuy Huyền Nguyên cũng cực kỳ trôi chảy, nhưng lại có một loại cảm giác ngừng ngắt không cách nào truyền lời, tình huống như thế, vô cùng hiếm thấy, ngoại trừ đột phá thương tổn võ đạo bản nguyên ra, thiếu gia ta còn không nghĩ ra khả năng gì khác.

Tuy kiếp trước Diệp Huyền không thể bước vào Cửu Thiên Vũ Đế, nhưng đối với Cửu Thiên Vũ Đế hiểu rõ, thậm chí còn vượt lên đại đa số cường giả Vũ Đế.

Lúc trước Huyết Kiếm Vũ Đế xuất thủ, hắn nhạy cảm cảm giác đến Huyền Nguyên của đối phương, tựa hồ có chút ngừng ngắt.

- Ngươi...

Huyết Kiếm Vũ Đế cả kinh nói.

- Không sai, bổn Đế xác thực là ở thời điểm đột phá bị thương, nhưng ngươi một Vũ Vương, làm sao có thể nhìn ra Huyền Nguyên của bổn Đế vận chuyển ngừng ngắt?

- Ha ha.

Diệp Huyền sờ mũi.

- Kỳ thực thiếu gia ta là một Luyện Dược Sư.

Huyết Kiếm Vũ Đế cười khổ liếc mắt nhìn Diệp Huyền, hắn đã bị Diệp Huyền liên tiếp triển lộ ra thân phận làm bối rối.

Người này cũng quá biến thái đi, không chỉ tuổi trẻ như thế cũng đã là Vũ Vương nhị trọng, tu vi càng có thể đối kháng Vũ Hoàng, càng biến thái chính là, lại còn là một Luyện Dược Sư.

Huyết Kiếm Vũ Đế bất đắc dĩ nở nụ cười:

- Thiếu hiệp có chỗ không biết, bổn Đế đột phá Cửu Thiên Vũ Đế, cũng không phải tu luyện đột phá, mà là dùng Đế Đạo Quả đột phá.

- Cái gì? Đế Đạo Quả?

Diệp Huyền không nhịn được kinh ngạc thốt lên, Đế Đạo Quả là một loại linh dược vô cùng hiếm thấy, cấp bậc có thể nói cửu giai cực phẩm, ở toàn bộ Thiên Huyền đại lục cũng cực sự hiếm thấy, có thể nói là vài loại nghịch thiên nhất trong linh dược cửu giai.
Chương 1263 Hiên Viên lô (2)

Hơn nữa Đế Đạo Quả vô cùng ít ỏi, chỉ có ở một ít cấm địa trên Thiên Huyền đại lục mới xuất hiện, công hiệu của nó cũng rất đơn giản, có thể làm cho cường giả Vũ Hoàng lĩnh ngộ quy tắc Vũ Đế, tiến hành đột phá.

Diệp Huyền ngưng tiếng nói:

- Đế Đạo Quả xác thực có thể làm cho Vũ Hoàng đỉnh phong đột phá Cửu Thiên Vũ Đế, nhưng nhất định phải thông qua tế luyện, luyện chế thành Đế Đạo Đan mới có thể dùng, bằng không đơn thuần Đế Đạo Quả cũng không ẩn chứa toàn bộ Vũ Đế quy tắc, một khi trực tiếp dùng, tất nhiên sẽ dẫn đến lĩnh ngộ võ đạo quy tắc không hoàn toàn, làm cho võ đạo bản nguyên bị hao tổn, như vậy, coi như đột phá đến Cửu Thiên Vũ Đế, cả đời cũng chỉ có thể dừng lại ở đây, không cách nào có chút tiến thêm. Chỉ có điều theo thiếu gia ta hiểu rõ, bây giờ trên đại lục, Luyện Dược Sư có thể luyện chế Đế Đạo Đan cực kỳ ít ỏi, e sợ có thể đếm được trên đầu ngón tay.

Huyết Kiếm Vũ Đế khắp khuôn mặt là vẻ khổ sở:

- Năm đó Bổn Đế cũng bởi vì như vậy, mới trực tiếp dùng Đế Đạo Quả, cuối cùng dẫn đến võ đạo bản nguyên bị hao tổn, bởi vậy Huyền Nguyên vận chuyển trong lúc đó, mới sẽ có một ít đình trệ, sau đó bổn Đế cũng đi tìm không ít Luyện Dược Sư, nhưng không có một cái có thể chữa trị võ đạo bản nguyên của bổn Đế.

Diệp Huyền nghe xong, lặng lẽ không nói, một lát sau, hắn mới lẩm bẩm nói:

- Dùng Đế Đạo Quả tạo thành quy tắc không hoàn toàn, xác thực vô cùng khó giải quyết, nhưng cũng không phải hoàn toàn không có cách nào.

- Cái gì? Ngươi có biện pháp?

Thân thể của Huyết Kiếm Vũ Đế chấn động mạnh, khiếp sợ nhìn về phía Diệp Huyền.

Diệp Huyền sờ mũi.

- Ta biết vài loại biện pháp, có điều thiếu gia ta hiện tại mới là Luyện Dược Sư thất phẩm, mà vài loại biện pháp kia đại đa số đều cần Luyện Dược Sư cửu phẩm mới có thể hoàn thành, coi như một loại đơn giản nhất, cũng cần bát phẩm, thiếu gia ta hiện tại còn kém một chút.

Hắn cũng không phải ăn nói linh tinh, mà là trực tiếp thông qua Đế Đạo Quả thăng cấp quy tắc không hoàn toàn, muốn giải quyết xác thực vô cùng khó khăn, lấy tu vi của hắn bây giờ, còn căn bản không làm được, chỉ có bước vào bát phẩm, mới có khả năng thử nghiệm.

- Ngươi nói chính là thật sự?

Huyết Kiếm Vũ Đế vẫn còn có chút khó có thể tin.

Diệp Huyền cười nói:

- Ta lừa ngươi làm chi, không nói những cái khác, trong đan dược bát phẩm thì có một loại Hóa Đạo Đan cực kỳ hiếm thấy, chủ tài của nó là chuyên môn dùng để bù đắp quy tắc cho Đạo Tắc Quả, nếu như có thể tìm tới loại trái cây này, đồng thời luyện chế ra Hóa Đạo Đan, không có gì bất ngờ xảy ra liền có thể chữa trị võ đạo bản nguyên tổn thương của ngươi.

- Đạo Tắc Quả?

Huyết Kiếm Vũ Đế lẩm bẩm, nhưng biểu hiện cực kỳ kích động.

Hắn mơ hồ nghe nói qua trên Thiên Huyền đại lục là có một loại linh dược như thế.

Lúc này hắn là thật sự kích động, song quyền mạnh mẽ xiết chặt, nắm đến đốt ngón tay trắng bệch, không ngừng đi qua đi lại:

- Quá tốt rồi, quá tốt rồi, không biết đan dược này tiểu hữu có biết đan phương hay không?

Lúc này Huyết Kiếm Vũ Đế xưng hô cũng cải biến.

- Đan phương ta tự nhiên là biết, có điều ta cũng đã nói, Hóa Đạo Đan này chính là đan dược bát phẩm, lấy tu vi bây giờ của thiếu gia ta, còn không cách nào luyện chế, thứ hai, Hóa Đạo Đan này cũng là bí phương độc nhất của thiếu gia ta, e sợ không thể giao cho Huyết Kiếm Vũ Đế đại nhân.

- Này lão phu biết, lão phu không phải ý đó, lão phu chỉ là nghĩ nếu sau này tiểu hữu bước vào Luyện Dược Sư bát phẩm, có thể giúp lão phu luyện chế Hóa Đạo Đan hay không, mặc kệ tiểu hữu cần cái gì, chỉ cần lão phu lấy ra được, tuyệt đối lập tức dâng.

Tuy trở thành Cửu Thiên Vũ Đế đối với tán tu như Huyết Kiếm Vũ Đế mà nói, đã là thành công to lớn nhất nhân sinh, thế nhưng khi biết võ đạo bản nguyên bị hao tổn của mình còn có thể chữa trị, trái tim hắn lần thứ hai kích động lên.

- Ha ha, đến thời điểm đó tự nhiên dễ bàn.

Diệp Huyền cười nhạt, không đáp ứng, nhưng cũng không từ chối, nhưng nghe ngữ khí của hắn, tựa hồ rất có hi vọng.

Trong lòng Huyết Kiếm Vũ Đế cố nén kích động, tiếp tục oanh kích cấm chế, hắn hiển nhiên cũng biết chuyện như vậy không thể cưỡng cầu, trong đầu không ngừng suy nghĩ, nên làm gì lấy lòng Diệp Huyền.

Ầm!

Sau khi Huyết Kiếm Vũ Đế oanh kích nửa nén hương, cấm chế phía trước rốt cục ầm ầm phá nát, toàn bộ cửa đá mở ra, một thạch thất xuất hiện ở trước mặt ba người.

Trong thạch thất này vô cùng trống trải, mà ở trung gian thạch thất, có một bình đài, trên bình đài, bày đặt một lò luyện đan cổ điển, mặt trên điêu khắc các loại chim muôn tẩu thú, tỏa ra một loại khí tức hồn hậu.

- Dĩ nhiên là một lò luyện đan.

Diệp Huyền khiếp sợ đi vào, chất liệu của lò luyện đan này, thậm chí ngay cả hắn cũng nhận biết không ra, tuy không biết cấp bậc, nhưng vẻn vẹn từ tạo hình và khí tức, liền có thể nhìn ra đan lô này tuyệt đối không phải bình thường.

- Ha ha, không nghĩ tới trong thạch thất này dĩ nhiên là một lò luyện đan, tiểu hữu ngươi lại là Luyện Dược Sư, quả nhiên là hữu duyên, lò luyện đan này cho bổn Đế cũng vô dụng, không bằng liền cho tiểu hữu ngươi đi.

Không chờ Diệp Huyền mở miệng, Huyết Kiếm Vũ Đế đã lấy lò luyện đan xuống, trực tiếp đưa tới trước mặt Diệp Huyền.

Nếu như nói thân phận Vô Lượng Sơn thiếu chủ của Diệp Huyền, chỉ là để hắn thoáng kiêng kỵ, như vậy Diệp Huyền nói tới Hóa Đạo Đan, đã để hắn đối với Diệp Huyền có một loại tâm thái nịnh bợ.

- Ha ha, vậy thiếu gia ta liền cung kính không bằng tuân mệnh, Huyết Kiếm Vũ Đế đại nhân hậu ái như vậy, sau đó nếu như có dặn dò gì, thiếu gia ta tuyệt đối sẽ không chối từ.

Diệp Huyền cười híp mắt nói, trực tiếp nhận lấy lò luyện đan.

Lò luyện đan này, vô cùng lớn, cao tới nửa người, đặt ở trong tay cũng vô trầm trọng, lấy tu vi của Diệp Huyền dĩ nhiên suýt chút nữa thất thủ.

Ở vị trí lô khẩu, còn điêu khắc hai chữ nhỏ:

- Hiên Viên.

Lò luyện đan này gọi Hiên Viên lô sao? Trong lòng Diệp Huyền suy đoán, trực tiếp thu lò luyện đan vào không gian giới chỉ.

- Nhân tộc tiểu này tử cũng thật là vận may.

Chiến Thương ở một bên xem con mắt hừng hực, nhưng thân là “tôi tớ”, hắn chỉ có thể nhìn Diệp Huyền thu hồi lò luyện đan, mà “không dám” có chút ý kiến.

- Đi, chúng ta tiếp tục đi những nơi khác.

Có lần đầu thu hoạch, Huyết Kiếm Vũ Đế lập tức tràn đầy phấn khởi, ba người ra thạch thất, lần thứ hai bay về phía trước.
Chương 1264 Quần hùng đến (1)

Mà giờ khắc này, ở những nơi khác của không gian bí ẩn.

Các cường giả còn lại đang sưu tầm bảo vật, cũng phát hiện từng toà từng toà phế tích hoang vu, dưới đáy những phế tích này, có rất nhiều đường nối đồng dạng, lúc này dồn dập lướt vào trong đó.

Trong một thạch thất nào đó.

- Tiêu gia, đây là gia tộc gì, chưa từng nghe tới, trong gia tộc phổ thông dưới tam trọng của Huyền Vực, không có một ngàn cũng có tám trăm, chỉ là hai Vũ Hoàng tam trọng, ngoan ngoãn giao ra linh dược cửu giai, chúng ta tha cho ngươi khỏi chết, ta nghĩ các ngươi cũng không muốn ở đây làm lớn chuyện chứ?

Gần mười tên Vũ Hoàng đang hoàn toàn vây quanh năm tên Vũ Hoàng, một mặt hung thần ác sát.

Trong mười tên Vũ Hoàng này, Vũ Hoàng tam trọng có ba người, còn lại sáu người tất cả đều là Vũ Hoàng nhị trọng, thực lực phi phàm.

Mà năm người đối diện kia, hai đầu lĩnh là Vũ Hoàng tam trọng, ba người còn lại là nhị trọng, luận thực lực tổng hợp, so với mười người kêu gào chênh lệch gấp đôi.

Nếu như lúc này Diệp Huyền ở đây, sẽ có thể nhận ra năm người này chính là đám người Tiêu Vô Tẫn, Tiêu Thương Lan cùng hắn tiến vào không gian bí ẩn, có điều sáu người Tiêu gia cùng Diệp Huyền tiến vào không gian bí ẩn, bây giờ chỉ còn dư lại bốn người, mà trong năm người còn có một người, là một lão giả nhìn như không bắt mắt, cũng không phải cùng đám người Diệp Huyền tiến vào.

Tiêu Vô Tẫn đi lên trước, lạnh lùng nói:

- Chư vị, linh dược cửu giai kia, là Tiêu gia ta nhọc nhằn khổ sở lấy được, nếu chư vị muốn bảo vật, trong cung điện này còn nhiều, vì sao nhất định phải làm khó dễ chúng ta? Có thời gian này, còn không bằng đi tìm càng tốt hơn.

- Ít nói nhảm, ngươi giao hay không, không giao, chết.

Một tên đại hán khôi ngô tính khí táo bạo, tức giận nói, trong tròng mắt hung hãn phóng ra sát cơ nồng nặc, một lời không hợp, liền muốn ra tay đánh nhau.

Bên cạnh có một Vũ Hoàng tam trọng dáng dấp trung niên văn sĩ trong nháy mắt ngăn cản hắn.

- Trương Cuồng huynh, bình tĩnh đừng nóng.

Chợt văn sĩ trung niên nhàn nhạt nhìn năm người Tiêu Vô Tẫn, ánh mắt híp lại nói:

- Tuy thực lực năm người các ngươi không yếu, nhưng kém xa chúng ta, nếu động thủ, tất nhiên toàn quân bị diệt, tất yếu vì một cây linh dược cửu giai, mà cứng rắn chống đỡ sao?

Tiêu Vô Tẫn lạnh lùng nói:

- Không phải có cần thiết hay không, mà là có nên hay không, muốn ta giao ra bảo vật, đó là mơ hão.

- Ngươi xem đi, cùng bọn họ nói nhảm nhiều như vậy làm gì, trực tiếp động thủ là được, mấy người này là chưa thấy quan tài chưa đổ lệ.

Đại hán khôi ngô cười lạnh, trong tay cấp tốc xuất hiện hai thanh chiến phủ màu đỏ rực, nhắm đám người Tiêu Vô Tẫn đánh xuống.

Ánh lửa mãnh liệt tràn ngập toàn bộ thạch thất, uy thế doạ người, kinh thiên động địa.

Hai cây chiến phủ kia, trong nháy mắt hóa thành hai Hỏa Long, xuất hiện ở trước mặt Tiêu Vô Tẫn, nếu bị chính diện bổ trúng, dù cho là cường giả như Tiêu Vô Tẫn, cũng tất nhiên muốn trọng thương thổ huyết.

Ầm!

Mà ngay ở thời khắc mấu chốt này, đôi bàn tay đột nhiên xuất hiện ở trước mặt Tiêu Vô Tẫn, đôi bàn tay này, mộc mạc không thực, nhìn như chầm chậm, nhưng trong nháy mắt nắm lấy hai cây chiến phủ, đứng ở giữa không trung, vẫn không nhúc nhích.

Một nguồn lực lượng vô hình từ bên trong gợn sóng mà ra.

Hai hỏa diễm Cự Long nhất thời kêu một tiếng, ầm ầm nổ nát, hóa thành ánh lửa trừ khử trong không trung, không gây ra chút sóng gió.

- Người Huyền Vực, chẳng lẽ luôn táo bạo như vậy sao?

Phía sau Tiêu Vô Tẫn, lão giả mà Diệp Huyền trước cũng chưa gặp qua kia chậm rãi đi ra, trong giọng nói mang theo một tia thở dài.

- Cái gì?

Bao quát đại hán khôi ngô cùng văn sĩ trung niên ở trong mười đại cường giả tất cả đều giật nảy cả mình, dồn dập hít vào một ngụm khí lạnh.

- Cửu Thiên Vũ Đế!

Bọn họ trợn mắt, trên mặt lộ ra vẻ sợ hãi.

Có thể ung dung dùng hai tay tiếp được chiến phủ của hắn như vậy, ngoại trừ Cửu Thiên Vũ Đế, bọn họ đã không nghĩ tới những cái khác.

- Tiền bối bớt giận.

- Tiền bối tha mạng, là chúng ta lỗ mãng.

Rất nhiều Vũ Hoàng nguyên bản còn cực kỳ hung hăng, giờ khắc này tất cả đều kinh hoảng xin tha.

- Muốn ta tha các ngươi, lúc trước các ngươi có bỏ qua cho chúng ta sao?

Lão giả than nhẹ một tiếng, một tia lệ mang từ tròng mắt lóe lên.

- A!

Tiếng kêu thảm thiết vang lên.

Mấy chục hô hấp sau.

Toàn bộ trong thạch thất, đã là thi thể đầy đất, ngoại trừ năm người Tiêu gia, không còn người khác tồn tại.

- Lão tổ, lần này nhờ có ngươi theo tới, bằng không chỉ mấy người chúng ta căn bản không có cách đặt chân ở đây.

Tiêu Vô Tẫn cùng Tiêu Thương Lan có vẻ nghĩ mà sợ nói.

Lão giả lắc đầu một cái, sắc mặt nghiêm túc:

- Huyền Vực cường giả đông đảo, tin tưởng giờ khắc này đã có cường giả Vũ Đế đến, coi như lão phu ở đây, cũng không đáng kể chút nào.

Tiêu Vô Tẫn cười khổ nói:

- Chúng ta cũng không ngờ tới, ở Đông Vực ta, dĩ nhiên có một đường hầm không gian dẫn tới Huyền Vực Thiên Âm Cốc, sớm biết như vậy, chúng ta sao vội vàng như vậy, chỉ là không biết người khác tiến vào nơi này thế nào rồi?

Lão giả cười lạnh một tiếng nói:

- Ngươi cho rằng Úy Trì gia, Long gia, Lang Tà Tông, Lăng Không Động không có giấu diếm cường giả sao, lúc đó các ngươi đi đầu thăm dò không gian bí ẩn, lão phu liền ẩn nấp ở phía sau các ngươi cách đó không xa, lão phu có thể cảm nhận được, trừ ta ra, các thế lực lớn đều có cường giả tuỳ tùng, sau đó cũng như lão phu thông qua không gian Truyền Tống trận kia, tiến vào chỗ bí cảnh này.

Lúc đó các gia tộc ở Thiên Đô Phủ thăm dò không gian bí ẩn, kỳ thực đều thầm để lại một tay.

Mà lão giả này tên Tiêu Kính Đằng, chính là người mạnh nhất Tiêu gia, cũng là sức lực để Tiêu gia có thể tọa trấn thế lực nhị lưu ở Thiên Đô Phủ, cường giả Cửu Thiên Vũ Đế.

- Đi thôi, cung điện dưới lòng đất này, khí tức quỷ dị, bảo vật đông đảo, tựa hồ không giống như là nơi của Nhân tộc ta, lão phu luôn cảm thấy có chút quỷ dị, hơn nữa nơi đây cường giả Huyền Vực đông đảo, tuyệt đối không thể bại lộ bí mật chúng ta là đến từ Thiên Đô Phủ, bằng không Tiêu gia ta, tất nhiên khó thoát vong tộc.

Lão giả Tiêu Kính Đằng trầm thấp mở miệng, mang theo đám người Tiêu Vô Tẫn, trong nháy mắt rời đi thạch thất.

Mà ở một chỗ khác.

- Chư vị, bổn hoàng chính là người của Huyền Vực Sát Sinh Điện, đã giao bảo vật cho các ngươi, các ngươi đừng khinh người quá đáng.

Một tên Vũ Hoàng tam trọng, ngoài mạnh trong yếu quát.
Chương 1265 Quần hùng đến (2)

- Khinh người quá đáng? Ha ha, lão phu chỉ để ngươi tự phế tu vi thôi, cũng không muốn lấy mạng ngươi, vậy cũng là quá đáng?

Ở đối diện, chính là mấy người Thiên Đô Phủ Úy Trì gia tộc, mà đầu lĩnh cũng không phải Úy Trì Bất Công, mà là một lão giả thân hình khô gầy, giờ khắc này đang cười lạnh nói.

- Giả như các hạ không cần hảo ý của lão phu, vậy thì đi chết đi.

- Khốn nạn, Vũ Đế đại nhân của Sát Sinh Điện ta sẽ không bỏ qua cho ngươi!

Vũ Hoàng tam trọng kia kinh nộ lên tiếng, hóa thành một vệt sáng cực tốc rút lui.

- Sát Sinh Điện? Khà khà, chỉ cần giết ngươi, lại có ai biết là lão phu ra tay.

Lão giả cười một tiếng, tay khô gầy như ưng trảo dò ra, lập tức liền nắm đầu Vũ Hoàng tam trọng kia, sau đó dùng sức sờ một cái, chỉ nghe phù một tiếng, đầu của Vũ Hoàng tam trọng kia liền như một quả dưa hấu nổ tung.

Ầm!

Lão giả lại một cước đá ra, thân thể Vũ Hoàng tam trọng kia ầm ầm nổ nát, hóa thành huyết vụ đầy trời.

- Huyền Vực Vũ Hoàng cũng như vậy, không chắc khó giết hơn Đông Vực Vũ Hoàng a!

Lão giả liếm liếm đầu lưỡi, trên mặt lộ ra vẻ dữ tợn, chợt quay về phía đám người Úy Trì Bất Công gằn giọng nói:

- Chúng ta đi.

- Vâng, lão tổ!

Đám người Úy Trì Bất Công theo sát phía sau, biến mất không còn tăm hơi.

Mà ở cách đám người Úy Trì Bất Công không xa.

Đám người Long gia Long Nguyên tộc trưởng, đang đứng ở lối đi trước cung điện dưới lòng đất.

Giờ khắc này đầu lĩnh, cũng không phải Long gia Long Nguyên tộc trưởng, mà là một trung niên hình thể nguy nga, toàn thân tỏa ra khí tức Huyền Nguyên chất phác dâng trào.

- Là nơi này, chính là chỗ này.

Trên mặt Long Nguyên tộc trưởng tràn ngập kích động, lẩm bẩm nói, ở trong tay hắn, có một quyển sách trong suốt, toả ra khí tức tối nghĩa.

Cái quyển sách kia vẽ một cung điện to lớn, nếu Diệp Huyền ở đây, tất nhiên có thể nhìn ra, cung điện này chính là thần bí bảo điện trước bọn họ ở Vụ Mai Chi Địa nhìn thấy.

Nam tử trung niên ánh mắt híp lại, lẩm bẩm nói:

- Sáu ngàn năm trước, lão tổ mạnh nhất Long gia ta... Thiên Long lão tổ thăm dò không gian bí ẩn này, kết quả một đi không trở lại, chỉ để lại một ít tin tức thần bí truyền về gia tộc, mà không gian bí ẩn kia cũng biến mất theo, bây giờ sáu ngàn năm trôi qua, không gian bí ẩn này lần thứ hai ở Đông Vực xuất hiện, hơn nữa dĩ nhiên cùng Huyền Vực phát sinh nối tiếp, hôm nay bổn Đế liền muốn nhìn một chút, Thiên Long lão tổ nói tới Cổ Ma Chi Địa, đến tột cùng ẩn giấu bí mật như thế nào.

Dứt tiếng, mọi người Long gia ở dưới trung niên nam tử này dẫn dắt, trong nháy mắt đi vào thông đạo.

Vào giờ phút này, Diệp Huyền đang ở dưới Huyết Kiếm Vũ Đế dẫn dắt, ở trong lối đi này hăng hái bay lượn.

Những thông đạo này cực kỳ dài, hơn nữa lẫn nhau trong lúc đó đông nhiễu tây chiết, tựa hồ không có bất kỳ quy luật nào.

Duy nhất đáng để mong chờ, là mỗi cách một khoảng cách, tình cờ sẽ có một thạch thất, mà trong thạch thất này cũng sẽ xuất hiện một ít bảo vật cổ quái kỳ lạ.

Có điều, dù ở trong cung điện dưới lòng đất được không ít bảo vật, nhưng trong lòng Diệp Huyền thủy chung có loại cảm giác kiêng kỵ.

Hắn nói không rõ ràng cảm giác này đến tột cùng đến từ nơi nào, tựa hồ ở khắp mọi nơi.

- Kỳ quái, rõ ràng trong lối đi này không có nguy hiểm, tại sao ta luôn có loại cảm giác khiếp đảm?

Trong lòng Diệp Huyền vô cùng cảnh giác, thân là Luyện Hồn Sư, hắn đối với nội tâm mình cảm giác vô cùng tín nhiệm, đặc biệt hắn tu luyện Cửu Huyền Ngạo Thế Quyết, cực kỳ thông linh, tuyệt đối sẽ không tùy tùy tiện tiện liền tâm huyết dâng trào, tất nhiên sự ra có nguyên nhân.

Nếu là một mình hắn đến đây, còn sẽ cho rằng là những quái vật màu đen bảo vệ trước mặt thạch thất kia, cho hắn loại cảm giác khiếp đảm này, thế nhưng có Huyết Kiếm Vũ Đế ở một bên, dọc theo đường đi hắn căn bản gặp không tới chút nguy hiểm nào, loại cảm giác khiếp đảm này lại đến từ phương nào?

Hơn nữa hắn cảm thấy những thông đạo này vô cùng quỷ dị, xem ra cực kỳ phổ thông, nhưng luôn có loại cảm giác quen thuộc không giống.

Đặc biệt những thạch thất kia, xuất hiện đều là để Diệp Huyền cảm thấy có chút quỷ dị.

Cái cảm giác này vẫn ở trong óc của hắn quanh quẩn, nhưng hắn trước sau bắt giữ không tới nguyên do.

- Cái thạch thất thứ nhất là một lò luyện đan, thạch thất thứ hai là một cây linh dược cửu giai, thạch thất thứ ba là một viên tinh thạch màu đen...

Diệp Huyền hồi tưởng trước xuất hiện mấy cái thạch thất, vẫn như cũ không thể phát hiện cái gì.

- Quên đi, nếu không làm rõ được, vậy thì không cần nghĩ quá nhiều, nếu thật có vấn đề gì, sớm muộn cũng sẽ bạo lộ ra.

Diệp Huyền lạnh lùng liếc nhìn Chiến Thương ở một bên, hắn biết rõ, Chiến Thương nhất định biết chút ít gì, có điều nơi này không phải địa phương thích hợp dò hỏi.

Rốt cục, sau mấy ngày tiến lên, Diệp Huyền cùng Chiến Thương ở dưới Huyết Kiếm Vũ Đế dẫn dắt, rốt cục đi tới cuối cùng.

Xuất hiện ở trước mắt bọn hắn, là sương mù màu đen hoàn toàn mờ mịt, mang theo một tia lực lượng âm lạnh tà ý, khiến cho người phát lạnh.

Mà phía trước bọn họ, phảng phất như đứng trên vách đá dựng đứng, phía trước đã không có đường.

Phóng tầm mắt nhìn tới, những sương mù này càng xuống dưới, liền càng dày đặc, mà càng đi lên thì lại càng nhạt, thời điểm đến dưới thấp nhất, sương mù màu đen dày như hóa thành mặt hồ, che đậy tầm mắt của mấy người.

Ba người hai mặt nhìn nhau, trong lòng lướt lên một tia cảnh giác, quan sát những sương mù này.

Đùng!

Đúng lúc này, một tiếng vang trầm nặng từ phía dưới lan truyền ra, chỉ thấy phía dưới sương mù như thủy lưu kia đột nhiên quay cuồng, khói đen đầy trời như từng nộ long rít gào, điên cuồng phun trào.

Vù!

Cùng lúc đó, từ dưới nền đất, càng có một loại lực lượng kinh người mơ hồ lan truyền, sau đó từ từ trở nên yên lặng.

Ở trước nguồn lực lượng này, Diệp Huyền chỉ cảm thấy cả người tê dại, như một con kiến đứng trước mặt Cự Long, có một loại cảm giác nghẹt thở.

- Khí tức thật đáng sợ.

Trái tim của Diệp Huyền co giật, bao quát Huyết Kiếm Vũ Đế ở bên trong, ba người đều cực kỳ khiếp sợ.

Vừa nãy cỗ lực lượng mơ hồ kia lan truyền ra, cũng mang đến cho Huyết Kiếm Vũ Đế một loại áp bức vô biên, phảng phất như không thể hô hấp.

Phải biết Huyết Kiếm Vũ Đế chính là Vũ Đế, mà lực lượng đến từ dưới nền đất kia không biết xa bao nhiêu, còn có những khói đen này ngăn cản, dựa theo đạo lý, trải qua suy yếu như vậy, khí tức bình thường căn bản không nên ảnh hưởng đến Huyết Kiếm Vũ Đế.
 
Advertisement

Bình luận facebook

Bạn đã đọc chưa

Tôn Đế Chí Cao Vô Thượng
Tôn Đế Chí Cao Vô Thượng
Chí Tôn Thần Đế
  • Tà Tâm Vị Mẫn
Chương 1556
Truyền Thuyết Đế Tôn
Đế Tôn
  • SS Hà Thần

Users who are viewing this thread

Back
Top Bottom