-
Chương 1071-1075
Chương 1071 Khô Lâu Trại (1)
Giả như trước ở Cổ Dương Thành, nếu như Thiên Dịch lão nhân nắm giữ trận bàn Ma La Nguyên Thiết này, căn bản không cần sớm đi tới Cổ Dương Thành điêu khắc Thất Tinh Khôn Nguyên Trận, chỉ cần hắn dùng bảy cái trận cơ Thất Tinh Khôn Nguyên Trận, phân biệt điêu khắc vào trong bảy trận bàn, đến lúc đó chỉ cần ném trận bàn ra, liền có thể trong nháy mắt hình thành Thất Tinh Khôn Nguyên Trận.
Đã như thế, không chỉ thuận tiện rất nhiều, không cần phái cường giả trông coi trận cơ, còn có thể bất cứ lúc nào thu hồi trận bàn, tiến hành tùy ý tổ hợp, bố trí một lần nữa.
Đã như thế, Diệp Huyền muốn phá Thất Tinh Khôn Nguyên Trận của Phá Thiên Dịch lão nhân, cơ bản là một nhiệm vụ không thể hoàn thành.
Xem xong Thất Tinh Khôn Nguyên Trận, Diệp Huyền lại lấy ra gương đồng đoạt từ Lương Vũ.
Gương đồng này vừa đến tay, chính là nặng trình trịch, không nhìn ra là vật liệu gì tạo thành.
Điều này làm cho Diệp Huyền không khỏi giật nảy cả mình, trên thế giới này, vật liệu có thể làm cho hắn không nhận ra, vẫn đúng là không thường thấy.
Rót hồn thức vào trong đó, Diệp Huyền lập tức phát hiện, gương đồng này hẳn là thuộc về Huyền Bảo, trong đó tràn đầy cấm chế lít nha lít nhít.
Những cấm chế này, hết sức phức tạp, Diệp Huyền tiêu hao nửa tháng thời gian, cũng mới luyện hóa một phần ba trong đó.
Vù!
Khi hắn luyện hóa một phần ba cấm chế, một đạo ánh sáng mông lung, lập tức từ trong gương đồng này phóng ra, đồng thời mấy đại tự hiện lên ở trong đầu.
- Hạo Quang Đại Thiên Kính!
Một cảm giác mênh mông, hiện lên ở trong đầu Diệp Huyền.
- Đây là tên của gương đồng này sao?
Diệp Huyền lẩm bẩm, sau khi luyện hóa một phần ba, Diệp Huyền đối với công hiệu của gương đồng này, cũng có hiểu một chút.
Như lúc trước Lương Vũ biểu diễn, gương đồng này có thể phản xạ hết thảy công kích hình thái năng lượng, đồng thời ngăn cản công kích vật lý.
Mà cường độ phản xạ cùng chống đối, thì cùng thực lực của võ giả có quan hệ.
Loại bảo vật này, trước đây Diệp Huyền vẫn chưa từng thấy, hắn nhất thời đến hứng thú, ngay lập tức nghiên cứu các cấm chế còn lại.
Chỉ là nghiên cứu nửa ngày, Diệp Huyền bất đắc dĩ phát hiện, cấm chế còn lại này, lấy tu vi của hắn bây giờ, là có chút bó tay hết cách.
- Hạo Quang Đại Thiên Kính này, tuyệt đối không phải Huyền Bảo cấp bảy, chí ít cũng là cấp tám.
Tuy Diệp Huyền mới vừa đột phá cấp bảy không bao lâu, nhưng hắn biết rõ, không có một Huyền Bảo cấp bảy nào, là hắn bây giờ không cách nào triệt để luyện hóa.
- Ồ.
Ngay thời điểm Diệp Huyền chuẩn bị từ bỏ, hắn đột nhiên ở trong cấm chế của Hạo Quang Đại Thiên Kính, phát hiện một thông đạo quái lạ.
Cái thông đạo này, vô cùng bí mật, nếu như không phải hắn ở Phù Quang bí cảnh lĩnh ngộ cấm chế, càng sâu hơn một bậc, dù cho là kiếp trước, hắn cũng chưa chắc có thể phát hiện thông đạo này tồn tại.
Tâm trạng Diệp Huyền hiếu kỳ, lập tức bắt đầu phá giải thông đạo này.
Chỉ là, thông đạo này độ khó cực cao, Diệp Huyền chỉ có thể lợi dụng trình độ mạnh mẽ của mình, từng điểm từng điểm phá giải.
Kết quả tiêu hao ba ngày, Diệp Huyền mới phá giải một phần ba trong đó.
- Này đến tột cùng là bảo vật gì? Tại sao trong đó sẽ có cấm chế đáng sợ như thế?
Đối với trình độ trận văn, cấm chế của mình, Diệp Huyền luôn tràn ngập tự tin, có thể nói, bây giờ trên đại lục ở phương diện này mạnh hơn hắn có thể đếm được trên đầu ngón tay.
Hắn hôm nay khiếm khuyết chỉ là tu vi, nhưng dù tu vi không đủ, tầm mắt cùng trình độ vẫn còn a.
Nhưng mà cấm chế trong Hạo Quang Đại Thiên Kính này, dù cho Diệp Huyền dùng ánh mắt kiếp trước đến xem, cũng tràn ngập thần bí cùng mạnh mẽ.
- Trấn Nguyên Thạch, Hạo Quang Đại Thiên Kính, thậm chí trong Phù Quang bí cảnh, đều tràn ngập các loại cấm chế thần bí, Thiên Huyền đại lục vao2 thời đại thượng cổ, ở phương diện này đến tột cùng đạt đến trình độ nào?
- Thiên giới trong truyền thuyết, lẽ nào thật sự tồn tại? Trên Vũ Đế, chẳng lẽ còn có cảnh giới khác?
Kiếp trước Diệp Huyền bởi vì Võ Hồn giới hạn, không cách nào dò xét đến võ đạo đỉnh phong, đồng thời vẫn ở Huyền Vực khổ tâm nghiên cứu.
Sau khi trùng sinh, tuy Diệp Huyền sinh ra từ địa phương nhỏ, nhưng tầm mắt trái lại mở rộng, hắn phát hiện, thế giới này, không đơn giản như mình tưởng tượng.
Có điều cũng phải, kiếp trước hắn chỉ là cô nhi, tính cách kiêu ngạo ngông cuồng, võ đạo gặp khó làm hắn một lòng chìm đắm ở luyện hồn, chế thuốc, trận văn, luyện khí… không ngày không đêm, đối với đại lục hiểu rõ, kỳ thực chưa chắc có bao nhiêu.
- Huyền Bảo bực này, lấy trình độ luyện khí của đại lục hiện tại, căn bản là không có cách luyện chế ra, thời đại thượng cổ, thật là khiến người ta ngóng trông.
Trong lòng Diệp Huyền cảm khái, cũng đang toàn lực phá giải, chỉ là chưa kịp hắn phá giải cấm chế đến một nửa, Luyện Kim Phi Chu chấn động mạnh một cái, đột nhiên ngừng lại, phảng phất như đụng phải vật gì tập kích, lập tức lay động lên.
- Ha ha ha, nơi nào đến nhà quê, lưu Luyện Kim Phi Chu lại, đồng thời giao không gian giới chỉ của các ngươi ra, bản Đại Vương tạm tha các ngươi một mạng.
Đồng thời một tiếng cười càn rỡ truyền ra, tùy theo truyền đến, còn có tiếng giễu cợt hí ngược.
Xảy ra chuyện gì? Trong lòng Diệp Huyền hơi động, lướt người ra, đã xuất hiện ở trên bầu trời Luyện Kim Phi Chu.
Chỉ thấy trước Luyện Kim Phi Chu, có mười mấy tên cường giả đang vây quanh Luyện Kim Phi Chu của bọn họ, từng cái từng cái khuôn mặt dữ tợn.
Trong đó ba người đầu lĩnh, tỏa ra khí tức đáng sợ, cầm đầu lại là một tên Vũ Vương tầng hai, mà hai người phía sau hắn, khí tức trên người cũng ở cấp bảy tầng một.
Còn võ giả khác, tất cả đều ở cấp sáu tầng ba, trên người mặc áo bào, điêu khắc một bộ xương màu đen, có vẻ vô cùng âm lãnh.
Giờ khắc này mọi người nguyên bản đang ở trong phi thuyền tu luyện, cũng dồn dập xuất hiện.
- Xảy ra chuyện gì?
Thân hình Tô Tú Nhất lóe lên, xuất hiện ở bên cạnh đám người Cát Phác Tử.
- Tô Tú Nhất, chúng ta bị đám người kia ngăn cản.
Cát Phác Tử nguyên bản khống chế phi thuyền có chút phẫn nộ nói.
Vừa nãy hắn đang khống chế phi thuyền, đột nhiên một đống công kích từ phía dưới vọt lên, nếu như không phải hắn phản ứng nhạy bén, đúng lúc mở ra phòng ngự, toàn bộ Luyện Kim Phi Chu chỉ sợ cũng sẽ bị đánh nổ.
Dù sao mặc dù tốc độ của Luyện Kim Phi Chu nhanh, nhưng sức phòng ngự nhiều nhất chỉ tương đương với cấp bảy tầng một.
Diệp Huyền lập tức hiểu được, bọn họ đây là gặp phải giặc cướp.
Chương 1072 Khô Lâu Trại (2)
Nhóm người đối diện kia, nhìn thấy trong Luyện Kim Phi Chu không ngừng lướt ra vô số võ giả, mới đầu còn không có cảm giác gì, nhưng đợi đám người Cửu Trần, Đông lão tất cả đều ra ngoài, sắc mặt đám người kia lập tức trở nên khó xem.
Trong đối phương, lại có không ít người, tu vi ngay cả hắn cũng nhìn không thấu.
- Khô Lâu Trại?
Tô Tú Nhất cau mày liếc nhìn áo bào trên người đối phương, lạnh lùng nói.
Đầu lĩnh tinh thần chấn động, lạnh lùng nói:
- Chư vị, nếu biết tên tuổi của Khô Lâu Trại ta, thì nên biết quy củ của chúng ta, không biết các ngươi là võ giả thế lực nào, ngoan ngoãn giao ra Luyện Kim Phi Chu cùng không gian giới chỉ, chúng ta có thể cân nhắc lưu ngươi một mạng.
Tô Tú Nhất xì cười một tiếng.
- Thật không?
Ầm!
Tu vi Vũ Hoàng của hắn lập tức phóng thích ra, uy thế cùng kình phong mãnh liệt, thổi nhóm lớn võ giả đối diện ngã trái ngã phải.
- Cái gì? Vũ Hoàng.
Đầu lĩnh giặc cướp sợ đến con ngươi trừng ra.
Thân là giặc cướp, nhãn lực là trọng yếu nhất, vừa nãy hắn nhìn thấy trên Luyện Kim Phi Chu này, căn bản không có tiêu chí đặc thù gì, cho rằng là phi thuyền của một thương hội hoặc thế lực nhỏ nào đó, lúc này mới động tâm tư đánh cướp, ai biết lập tức bính ra cái Vũ Hoàng.
Tô Tú Nhất không hề động thủ, mà nhìn về phía đám người Thanh Phong đạo sư, cùng với đám học viên Thiên Luân, nói:
- Mấy người các ngươi, giết tất cả bọn họ đi.
Đám người Thiên Luân ngẩn người, nhưng rất nhanh liền phục hồi tinh thần lại, từng cái từng cái mặt lộ lệ mang, giết về phía đối diện.
- Các hạ, có chuyện gì từ từ thương lượng.
Đầu lĩnh giặc cướp trầm giọng nói.
Nhưng đám người Thiên Luân căn bản không cho hắn cơ hội giải thích, hung hãn ra tay.
- Triệt!
Đầu lĩnh giặc cướp nộ quát một tiếng, xoay người liền chạy.
- Hừ.
Đám người Cát Phác Tử hừ lạnh một tiếng, ầm ầm giáng lâm, ngăn đầu lĩnh giặc cướp lại.
Đầu lĩnh giặc cướp kia bất đắc dĩ, chỉ có thể cùng đám người Thanh Phong chém giết cùng nhau.
Một trận đại chiến, rất nhanh bạo phát, nhân số đám người Diệp Huyền biết bao, chỉ trong chốc lát, hơn mười tên giặc cướp chết chết, thương thương, chỉ còn dư lại mấy người.
Đặc biệt những Vũ Tôn kia, ở dưới đám người Thiên Luân tiến công căn bản kiên trì không được mấy chiêu, liền dồn dập ngã xuống.
Nhưng ba tên giặc cướp Vũ Vương liền không giống, ba người này, lẫn nhau hình thành một thể thống nhất, cả công lẫn thủ, đồng thời ra tay tàn nhẫn, đám người Thanh Phong, La Mẫn liên thủ, nhân số là gấp đôi đối phương, nhưng trong khoảng thời gian ngắn dĩ nhiên không bắt được ba người này.
Nhưng một phương Diệp Huyền nhân số đông đảo, cuối cùng ở dưới đám người Đông Phương Hiên liên thủ, một tên Vũ Vương trong đó bị oanh thành sương máu, một gã Vũ Vương khác cũng bị thương nặng.
- Đáng chết, Khô Lâu Trại ta sẽ không bỏ qua cho các ngươi.
Đầu lĩnh giặc cướp nổi giận gầm lên một tiếng, cả người đột nhiên sáng lên ánh sáng mông lung, thân hình lóe lên, lại quỷ dị lao ra vòng vây của mấy người, về phía xa xa bạo vút đi.
Nhưng không chờ hắn đi bao xa, đột nhiên một bàn tay cự đại phủ xuống, Huyền Nguyên mạnh mẽ kích đãng, trực tiếp oanh hắn thành mảnh vỡ.
Chính là Tô Tú Nhất đột nhiên ra tay, đánh giết đối phương.
Hắn nhìn mọi người nói:
- Vừa nãy ta sở dĩ để cho các ngươi ra tay, không phải là bởi vì cái khác, chỉ là muốn để cho các ngươi trải nghiệm tình huống của Thiên Đô Phủ này một hồi.
- Mộng Cảnh Bình Nguyên chúng ta, ngoại trừ sự kiện Huyền Cơ Tông trước đó, tuyệt đại đa số thời điểm, đều là cực kỳ bình tĩnh, tuy các thế lực lớn tình cờ cũng có ma sát, nhưng đều là trò đùa trẻ con.
- Nhưng ở Thiên Đô Phủ này lại không phải, ở đây, không có nhân từ gì, có chỉ là nhược nhục cường thực. Nếu như không phải chúng ta thực lực đủ mạnh, vừa nãy đám giặc cướp kia, không chỉ sẽ cướp giật đồ của chúng ta, càng sẽ giết chết tất cả chúng ta, không còn một mống.
Nhìn vẻ mặt Tô Tú Nhất nghiêm túc, mọi người lặng lẽ gật đầu, ghi nhớ trong lòng.
Trở lại Luyện Kim Phi Chu, Cát Phác Tử không nhịn được hỏi:
- Tô Tú Nhất, vừa nãy trong đám giặc cướp kia, ngay cả Vũ Vương tầng hai cũng có, lấy tu vi của bọn họ, cần gì phải đi làm giặc cướp?
Mọi người dồn dập quay đầu nhìn lại, Cát Phác Tử hỏi, cũng là nghi hoặc của bọn họ, ở Mộng Cảnh Bình Nguyên, Vũ Vương tầng hai, hung hăng cỡ nào, đủ để xây dựng lên một thế lực, cường giả như vậy lại chạy tới làm giặc cướp, đám người Cát Phác Tử căn bản là không có cách lý giải.
Tô Tú Nhất lắc đầu nói:
- Vũ Vương tầng hai rất đáng gờm sao? Kỳ thực Khô Lâu Trại của người kia vừa nãy, ở ngoài Thiên Đô Phủ là một băng cướp vô cùng mạnh mẽ, trại chủ là một tên Vũ Hoàng.
Cái gì? Mọi người trợn mắt ngoác mồm, Vũ Hoàng đi làm giặc cướp? Đây là trong đầu chứa bã đậu sao?
Nhưng vẻ mặt của Tô Tú Nhất, lại làm cho mọi người rất rõ ràng, hắn không có đùa giỡn.
Tô Tú Nhất giải thích:
- Có lẽ các ngươi không hiểu, nhưng này ở Thiên Đô Phủ, là chuyện rất bình thường.
- Vậy chúng ta còn giết những người kia, nếu như Khô Lâu Trại biết...
Cát Phác Tử cau mày nói.
Tô Tú Nhất lạnh nhạt nói:
- Coi như bọn họ biết cũng không có gì, Khô Lâu Trại ở khu vực này làm xằng làm bậy, đắc tội thế lực không phải một hai cái, giặc cướp bị giết cũng không chỉ một hai đám, nếu chúng ta bị Khô Lâu Trại diệt, cũng chỉ có thể tự nhận tài nghệ không bằng người.
- Nhớ kỹ.
Hắn nghiêm túc nói:
- Thiên Đô Phủ, là thế giới nhược nhục cường thực, không có đúng và sai gì, không có chính nghĩa cùng tà ác gì, ngươi chỉ có đầy đủ mạnh, mới có thể ở đây tiếp tục sinh sống.
Tất cả mọi người lặng lẽ, nội tâm chấn động.
Ở trong tưởng tượng của bọn hắn, Thiên Đô Phủ làm chúa tể một phương, hẳn là càng thêm hòa bình, càng thêm phồn vinh cùng hưng thịnh, nhưng hiện thực, trong nháy mắt đánh vỡ ảo tưởng trong lòng bọn họ.
Trong mọi người, cũng chỉ có Diệp Huyền có thể hiểu được tất cả những thứ này.
Vũ Hoàng lại tính là gì, ở một vài chỗ, Cửu Thiên Vũ Đế cũng làm giặc cướp.
Mà Vô Lượng Sơn, kỳ thực cũng là giặc cướp, chỉ có điều càng thêm quang minh chính đại một chút mà thôi.
Thế giới này, chính là như vậy, mỗi người đều tranh cướp tài nguyên sinh tồn, không cho phép nửa điểm nhân từ.
Khô Lâu Trại tập kích, chỉ là một khúc nhạc dạo, rất nhanh Luyện Kim Phi Chu lại lâm vào bình tĩnh.
Chỉ là, trải qua sự kiện Khô Lâu Trại, mỗi người tu luyện, tựa hồ trở nên càng thêm chăm chỉ, đều dốc hết sức.
Trước Diệp Huyền đang phá giải cấm chế trong Hạo Quang Đại Thiên Kính, liền bị Khô Lâu Trại đánh gãy, hiện tại yên ổn lại, chuyện thứ nhất, hắn liền bắt đầu phá giải cấm chế.
Chương 1073 Tú Nhất Các (1)
Ba ngày qua đi, Diệp Huyền rốt cục triệt để phá giải.
Ầm!
Cái cấm chế kia vừa bị phá giải, liền lập tức có một luồng khí tức hùng vĩ giáng lâm ở trong đầu Diệp Huyền.
Diệp Huyền kinh hãi phát hiện, thân thể của mình lại lập tức đi tới trong Hạo Quang Đại Thiên Kính, đồng thời trở nên óng ánh long lanh, con đường và quá trình mười đạo huyền mạch, cùng với Huyền Nguyên lưu chuyển, đều rõ ràng hiện ra ở trong đầu hắn.
Nhưng chợt, Diệp Huyền ngay lập tức phản ứng lại, này cũng không phải thân thể thật sự của hắn xuất hiện ở trong Hạo Quang Đại Thiên Kính, mà là một hình chiếu của thân thể hắn.
Chỉ là, mặc dù này là một hình chiếu, nhưng cùng bản thể hắn giống như đúc, nói cách khác, Hạo Quang Đại Thiên Kính này như một tấm gương thần kỳ, đem hết thảy bản thể của hắn rõ ràng chiếu rọi ra.
Tấm gương thật thần kỳ.
Diệp Huyền không nhịn được khiếp sợ, ở trong tấm gương này, con đường Huyền Nguyên trong cơ thể hắn vận chuyển, rõ ràng hiện ra ở trong đầu, cùng huyền mạch trong lúc đó phản ứng, cũng nhìn một cái không sót gì.
Trên thực tế, làm một Luyện Dược Sư thậm chí Luyện Hồn Sư, Diệp Huyền hoàn toàn có thể làm được quan sát bên trong thân thể, nhưng loại quan sát này của hắn, vẻn vẹn là rõ ràng quan sát được Huyền Nguyên mỗi một nơi mạnh yếu cùng lưu động mà thôi, còn Hạo Quang Đại Thiên Kính, là hoàn mỹ hiện ra toàn bộ thân thể, hình thành một thể thống nhất.
Diệp Huyền càng giật mình chính là, ngoại trừ Huyền Nguyên cùng huyền mạch, Hạo Quang Đại Thiên Kính này thậm chí ngay cả xương cốt, huyết thống thậm chí tế bào nhỏ bé, cũng rõ ràng hiện ra.
Thậm chí chỗ nào tu luyện cường hãn, chỗ nào khá yếu, đều rõ ràng không thể nghi ngờ.
Hắn lặng yên vận chuyển Cửu Huyền Ngạo Thế Quyết, Huyền Nguyên trong thân thể của hắn ở trong không gian gương đồng cũng cấp tốc lưu chuyển, bất kể là tốc độ Huyền Nguyên, mạnh yếu, cùng với huyền mạch phản ứng, đều cực kỳ rõ ràng.
Thậm chí, có một loại hiệu quả đi đầu.
Ở trong thế giới gương đồng này, Diệp Huyền phảng phất như có một loại cảm giác rõ ràng, mình nên làm sao vận chuyển Huyền Nguyên, tu luyện như thế nào, mới có thể để công hiệu của Cửu Huyền Ngạo Thế Quyết tăng lên tới to lớn nhất.
Sau đó, hắn lại thử vận chuyển Cửu Chuyển Thánh Thể, cũng có hiệu quả đồng dạng.
- Đây tuyệt đối là chí bảo.
Trong lòng Diệp Huyền vô cùng khẳng định nói, cực kỳ khiếp sợ.
Có thể nói, bất kỳ võ giả nào có Hạo Quang Đại Thiên Kính này, tốc độ tu luyện đều sẽ gấp đôi dĩ vãng, đồng thời sẽ không có nguy hiểm tẩu hỏa nhập ma.
Bởi vì Hạo Quang Đại Thiên Kính này, có thể thể hiện ra phương pháp vận chuyển hoàn mỹ nhất, đồng thời sớm tách ra tất cả phương thức vận chuyển nguy hiểm.
- Ha ha ha.
Diệp Huyền ở trong Luyện Kim Phi Chu không nhịn được nở nụ cười, hắn dám khẳng định, Vô Lượng Sơn Lương Vũ khẳng định không thể phá tan cấm chế trong Hạo Quang Đại Thiên Kính, biết được công hiệu này. Nếu không, Lương Vũ tuyệt đối sẽ không ở lúc rời đi, trước tiên thu hồi Thất Thải Phiến, lại nắm Hạo Quang Đại Thiên Kính sau.
Nếu như hắn thật sự biết công hiệu của Hạo Quang Đại Thiên Kính, cho dù chết, cũng khẳng định không nỡ bỏ lại.
Diệp Huyền ở trong Hạo Quang Đại Thiên Kính tu luyện một hồi, rõ ràng cảm thấy Huyền Nguyên trong cơ thể mình tăng lên, so với dĩ vãng nhanh hơn gấp đôi trở lên.
Sau khi Võ giả đột phá đến Vũ Vương, mỗi tầng cần thiết Huyền Nguyên, đều là một con số cực kỳ kinh người, bởi vậy ở giai đoạn Vũ Vương tăng lên, cũng không phải chuyện một sớm một chiều.
Nhưng hiện tại, Diệp Huyền có Hạo Quang Đại Thiên Kính, đột phá tầng hai cần thời gian, trực tiếp giảm thiểu khoảng một nửa.
Hiệu quả này, là bất kỳ bảo vật nào khác đều không thể đổi lấy.
Những ngày sau, Diệp Huyền ở trong Hạo Quang Đại Thiên Kính yên lặng tu luyện.
Ngoại trừ mô phỏng Cửu Huyền Ngạo Thế Quyết cùng Cửu Chuyển Thánh Thể, Diệp Huyền đem một ít công pháp kiếp trước, cũng tiến vào bên trong vận chuyển.
Vốn thời điểm Diệp Huyền ở kiếp trước, cũng tu luyện những công pháp võ kỹ này tới cực hạn, dưới cái nhìn của hắn, đã đến một loại mức độ căn bản không có cách nào tăng lên.
Nhưng hắn ở trong Hạo Quang Đại Thiên Kính diễn luyện, liền giật mình phát hiện, nguyên lai hắn đối với một ít công pháp võ kỹ kiếp trước, nắm giữ còn căn bản không có đạt đến cực hạn.
- Hạo Quang Đại Thiên Kính này, cũng quá trâu bò đi, then chốt là cấm chế trong này, ta mới mở ra một phần ba, nếu hoàn toàn khống chế Hạo Quang Đại Thiên Kính, sẽ có biến hóa càng thêm đặc thù hay không?
Trong lòng Diệp Huyền không nhịn được chờ mong.
Thời gian trôi qua, nửa tháng sau, đám người Diệp Huyền rốt cục đi tới vị trí Thiên Đô Phủ.
- Đây chính là Thiên Đô Phủ?
Đứng ở trên Luyện Kim Phi Chu, đám người Cát Phác Tử trố mắt ngoác mồm nhìn thành trì lớn trước mặt, cực kỳ chấn động.
Toàn bộ Thiên Đô Phủ, kéo dài không biết bao nhiêu vạn dặm, phóng tầm mắt nhìn tới, không thể nhìn thấy phần cuối.
Trong thành trì phồn hoa, các loại kiến trúc đứng vững, có một loại cảm giác nguy nga đại khí phả vào mặt.
Ở dưới Tô Tú Nhất dẫn dắt, đám người Cát Phác Tử thu hồi Luyện Kim Phi Chu, đi tới trước cửa thành.
Trước cửa thành, người đến người đi, ngựa xe như nước, đủ loại võ giả đều có.
Đám người Diệp Huyền ở trong này căn bản không đáng chú ý, rất nhanh thì làm tốt thủ tục, tiến vào thành trì.
Toàn bộ Thiên Đô Phủ, hết sức phồn hoa, người bên trong đông đảo, trên căn bản đều là võ giả, cho dù là một ít người nhìn như bình dân, cũng nắm giữ tu vi hai, ba cấp.
Đồng thời Diệp Huyền còn nhìn ra, toàn bộ Thiên Đô Phủ, hẳn là ở trên một huyền mạch cự đại, Huyền khí vô cùng nồng nặc, trong thành trì đại đa số khu vực càng có cấm chế huyền thức cùng cấm chế cấm không.
Hiển nhiên là cấm võ giả dùng huyền thức tùy ý quét hình.
Những cấm chế này cấp bậc đều vô cùng cao, hơn nữa có một loại cảm giác cổ xưa, rất khả năng từ niên đại cực kỳ lâu trước liền nắm giữ, hơn nữa bố trí những cấm chế này hẳn là một trận đạo đại sư rất mạnh.
Không cần nói huyền thức của Diệp Huyền không cách nào quét khắp toàn bộ thành trì, coi như có, hắn cũng sẽ quét không ra.
Nơi này trên đường cái tùy ý nhìn thấy đều là Vũ Tôn, bốn, năm giai võ giả là nhiều vô số kể, thậm chí thỉnh thoảng đều có thể nhìn thấy một ít Vũ Vương.
Rất hiển nhiên Vũ Vương ở đây, cũng không tính là gì.
Đương nhiên, Vũ Hoàng vậy thì hiếm thấy, nhưng cũng không phải quá hiếm, chí ít cùng nhau đi tới, Diệp Huyền liền mơ hồ cảm nhận được vài cỗ uy thế vượt lên trên Vũ Vương, tất nhiên là cường giả Vũ Hoàng.
Chương 1074 Tú Nhất Các (2)
Tất cả mọi người theo sau lưng Tô Tú Nhất, hiển nhiên là lấy Tô Tú Nhất hành động làm chủ.
- Dược các của ta ở trong Thiên Đô Phủ, nằm phía tây thành, phỏng chừng phải phi hành mấy canh giờ mới có thể đến, chúng ta trước tiên đi thuê cái phi xa.
Tô Tú Nhất nói xong, đi thẳng tới trước một cửa hàng khá phồn hoa, này hiển nhiên là một thương hội, bên trong có rất nhiều phi xa, tiêu hao gần trăm Huyền Thạch hạ phẩm thuê một chiếc phi xa, mọi người ngồi lên phi xa, rất nhanh bay về phía tây thành.
- Ồ, Thiên Đô Phủ này không phải cấm không sao, tại sao có không ít người trực tiếp bay lượn?
Ven đường, đám người Thanh Phong ở trên phi xa nhìn thấy không ít võ giả trực tiếp ở trên đường phố bay lượn, không khỏi ngạc nhiên nói.
Đông Phương Hiên nói:
- Cấm không là cấm không, nhưng khẳng định không phải hết thảy địa phương đều cấm không.
- Ồ?
Tô Tú Nhất vừa định giải thích nghe xong lời này, nhất thời ngạc nhiên nghi ngờ, sau đó nhìn Đông Phương Hiên cười hỏi:
- Tại sao vậy chứ?
Đông Phương Hiên cười nói:
- Này rất đơn giản, ngươi nhìn Thiên Đô Phủ, khổng lồ như vậy, ở bề ngoài nói là thành trì, nhưng kỳ thực so với một ít hành tỉnh của đế quốc, còn lớn hơn rất nhiều. Nếu không cho phi hành, từ một bên này của Thiên Đô Phủ đi tới một bên khác, chẳng phải cần tiêu hao rất nhiều ngày? Vì lẽ đó, để cho tiện mọi người, khẳng định có một vài chỗ, là cho phép phi hành.
- Ha ha.
Tô Tú Nhất ngay lập tức nở nụ cười nói:
- Đông Phương Hiên nói không sai, quả nhiên không hổ là Thần Hành thương hội hội trưởng. Chính như lời ngươi nói, Thiên Đô Phủ quá to lớn, để cho tiện chạy đi, có một ít thông đạo, là cho phép bay lượn, chờ sau này các ngươi liền biết.
Đông Phương Hiên cười nói:
- Ta cũng chỉ là phán đoán.
Đông Phương Hiên dù sao cũng là Thần Hành thương hội hội trưởng, ở vài phương diện, so với mọi người nghĩ tới xác thực càng thấu triệt.
Phi xa phi hành mấy canh giờ, rốt cục ngừng lại ở khu tây thành, trả phi xa về trú điểm, Tô Tú Nhất mang theo đám người Diệp Huyền đi vào trong nội thành.
Thiên Đô Phủ vô cùng bao la, bởi vậy cũng chia khu vực phồn hoa cùng không phồn hoa, mà khu tây thành này, so với lúc trước đám người Diệp Huyền trải qua, rõ ràng phổ thông hơn một chút.
- Tú Nhất Các của ta ở phía trước.
Đi qua một chỗ ngoặt, Tô Tú Nhất nhìn đám người Diệp Huyền mỉm cười nói.
Mọi người đi lên phía trước, liền phát hiện một cửa hàng bề ngoài coi như không tệ, ở lối vào cửa hàng, người người nhốn nháo, đâu đâu cũng có bóng người, còn vây quanh không ít người.
- Xem ra làm ăn khá khẩm a.
Cát Phác Tử cười nói, nhưng đột nhiên, phịch một tiếng, từ trong cửa hàng truyền ra một tiếng nổ vang, đoàn người cũng phát sinh một trận ồ lên.
Nụ cười trên mặt Tô Tú Nhất đọng lại, lập tức trở nên âm trầm:
- Xảy ra vấn đề rồi.
Hắn không lo được bắt chuyện đám người Cát Phác Tử, xâm nhập trong đám người.
Đám người Diệp Huyền cũng dồn dập chen vào.
- Ngươi xem một chút, chính là đan dược giả của Tú Nhất Các các ngươi, hại chết huynh đệ ta, ngày hôm nay ta tới nơi này chính là muốn đòi một lời giải thích.
Giờ khắc này trong Tú Nhất Các, một đoàn võ giả khí thế hùng hổ đứng trong đại sảnh, ở trên đất, còn bày một bộ thi thể, là một nam tử trung niên, sắc mặt đen thui, miệng sùi bọt mép, đã chết rất lâu rồi.
Xem dáng dấp kia, tựa hồ như là trúng độc.
Ở trước mặt đám võ giả kia, là một đám quản sự cùng tiểu nhị của Tú Nhất Các, giờ khắc này biểu hiện đều có chút thất kinh, hiển nhiên là không biết nên làm thế nào cho phải.
- Tự Văn Lâm, Tú Nhất Các ta kinh doanh gần hai mươi năm, lúc nào bán qua giả đan, trong này nhất định là có hiểu lầm gì đó.
Một tên quản sự đứng ra trầm giọng nói.
Quản sự này một mặt âm trầm, đám người kia chính là một nhóm mạo hiểm giả khá nổi tiếng ở Thiên Đô Phủ, đoàn trưởng gọi Tự Văn Lâm, chính là Vũ Vương tầng ba, ở trong tây thành cũng có danh tiếng không nhỏ.
Từ khi đối phương mang một kẻ đã chết tiến vào, hắn liền biết mức độ nghiêm trọng của sự việc.
- Sẽ không bán giả đan? Vậy mệnh của huynh đệ ta thì sao? Lẽ nào ta sẽ lấy mệnh của huynh đệ ta đến đùa giỡn sao? Ngày hôm nay nếu như Tú Nhất Các các ngươi không cho lời giải thích, ta liền hủy Tú Nhất Các của bọn ngươi.
Tự Văn Lâm lạnh lùng nói.
- Hủy Tú Nhất Các đi!
Một đám mạo hiểm giả bên người Tự Văn Lâm, cũng tức giận quát lên, thanh chấn như lôi, nhìn dáng vẻ tức giận của bọn họ, không hề giống như là giả.
Người xung quanh lập tức nghị luận sôi nổi.
Quản sự kia trầm giọng nói:
- Tự Văn Lâm, xin chú ý lời nói của ngươi, ở trước khi sự tình không có làm rõ, không nên tùy tiện định tính, Tú Nhất Các chúng ta cũng không phải ngày thứ nhất ở đây khai trương, qua nhiều năm như vậy, chưa từng bán qua giả đan, nếu như ngươi lại ăn nói linh tinh, thì đừng trách ta không khách khí.
Trên người quản sự kia tỏa ra một luồng uy thế của Vũ Vương, lạnh lùng nói:
- Tú Nhất Các ta cũng không phải địa phương để cho người bắt nạt, tùy ý lừa bịp.
Sắc mặt của Tự Văn Lâm tái xanh, giận tím mặt nói:
- Tương Hoa Vinh, ngươi đây là ý gì? Lẽ nào ta sẽ nắm mệnh của huynh đệ mình đến lừa bịp Tú Nhất Các ngươi? Huynh đệ ta chính là ăn đan dược của Tú Nhất Các các ngươi, mới đột nhiên chết, có bán thuốc giả hay không, trong lòng ngươi rõ ràng.
Tương Hoa Vinh lạnh lùng nói:
- Ngươi đừng kích động như vậy, ta chỉ là liệt kê một khả năng, thật giống như vừa nãy ngươi nói cũng chỉ là khả năng, Tú Nhất Các chúng ta sẽ cẩn thận điều tra, nếu như đúng là Tú Nhất Các ta ra vấn đề, chúng ta đương nhiên sẽ không buông tay mặc kệ, nên bồi thường, tự nhiên sẽ bồi thường.
- Bồi thường?
Tự Văn Lâm cười khẩy nói:
- Huynh đệ ta dùng đan dược của Tú Nhất Các các ngươi chết, ngươi một câu bồi thường là có thể? Huống chi mệnh của huynh đệ ta, quý như thiên kim, các ngươi thường nổi sao?
- Vậy ngươi muốn như thế nào?
- Ha ha, tự nhiên là hủy Tú Nhất Các của ngươi, để dược các lừa người này, không thể làm hại những võ giả khác, đây mới là Tự Văn Lâm ta muốn làm, còn bồi thường, Tự Văn Lâm ta còn không lọt mắt xanh.
Tự Văn Lâm cắn răng nói, biểu hiện phẫn nộ.
Tương Hoa Vinh biết thế cuộc căng thẳng, lạnh giọng nói:
- Hiện tại chỉ là ngươi nói, còn không trải qua điều tra, nói những lời này còn sớm.
- Hừ, vậy ta liền muốn nhìn một chút, các ngươi đến tột cùng là điều tra như thế nào.
Chương 1075 Chướng Nguyên Đan
Tự Văn Lâm lạnh lùng nói, mang theo một đám người vây Tú Nhất Các chặt chẽ, phía sau hắn Thiên Lang tiểu đội mỗi người đều căm phẫn sục sôi, ánh mắt cừu hận.
Người mua xung quanh dồn dập nghị luận, người khu tây thành đều biết, Tú Nhất Các ở đây khai trương không ít năm, tuy bán ra đan dược không nhiều, nhưng vẫn tính có danh tiếng, không giống như là bán thuốc giả.
Thế nhưng đám người Thiên Lang tiểu đội Tự Văn Lâm trên mặt phẫn nộ cùng cừu hận, lại không giống như giả, để tất cả mọi người hiếu kỳ.
Sắc mặt của Tương Hoa Vinh trở nên cực kỳ khó coi, chuyện như bán giả đan độc người chết, quả thực quá nghiêm trọng, một khi bị thẩm tra, sau này Tú Nhất Các bọn họ căn bản đừng nghĩ ở Thiên Đô Phủ đặt chân.
- Đan dược của các ngươi ở Tú Nhất Các chúng ta mua đâu? Lấy ra xem một chút đi, đừng nói cho ta, các ngươi chỉ mua một viên.
Tương Hoa Vinh cảm thấy đau đầu, nhưng cũng chỉ có thể thấy chiêu sách chiêu.
- Hừ, liền biết ngươi sẽ nói như vậy.
Tự Văn Lâm cười lạnh, từ trên người lấy ra một cái hộp ngọc.
Trên hộp ngọc này, điêu khắc tiêu chí của Tú Nhất Các, chính là hộp ngọc thông dụng của Tú Nhất Các, mở hộp ngọc ra, bên trong còn có mười một viên đan dược.
- Đây chính là Chướng Nguyên Đan từ Tú Nhất Các các ngươi mua đến, Thiên Lang tiểu đội chúng ta, trong lúc vô tình phát hiện một thung lũng, chỉ là bên trong thung lũng kia có mê tâm chướng, cho nên mới mua Chướng Nguyên Đan, chuẩn bị đi vào thám hiểm một phen, ai ngờ đội viên của Thiên Lang tiểu đội ta mới vừa nuốt vào Chướng Nguyên Đan của Tú Nhất Các các ngươi, lại đột nhiên trúng độc nổ chết.
- Chướng Nguyên Đan này một tổ mười hai viên, còn lại mười một viên đều ở nơi này, xem các ngươi còn có gì để nói.
Tương Hoa Vinh hơi nhướng mày, liếc nhìn đánh số trên hộp ngọc, đối với một quản sự khác bên người nói:
- Ngươi đi tra một chút, lại tìm Xương Nguyên đại sư lại đây, tiến hành nghiệm chứng một hồi.
Chướng Nguyên Đan, là một loại đan dược giải độc chướng, dĩ nhiên đối với các loại độc tố khác, cũng có hiệu quả giải trừ nhất định.
Chỉ là loại đan dược này khá hiếm, bởi vậy sản lượng cũng không nhiều, rất dễ dàng tra được ghi chép.
Trong đám người, Tô Tú Nhất vốn muốn lập tức tiến lên, thế nhưng vào lúc này, lại dừng bước.
Mặc dù hắn là chủ nhân của Tú Nhất Các, nhưng rất ít xử lý sự vật của Tú Nhất Các, đối với tình huống của nơi này, hiểu rõ còn không bằng Tương Hoa Vinh, coi như đi ra ngoài cũng là chuyện vô bổ, bởi vậy còn không bằng ở sau lưng nhìn Tương Hoa Vinh xử lý như thế nào.
Mà đám người Diệp Huyền, cũng dồn dập vây quanh ở trong đám người.
Rất nhanh, Tương Hoa Vinh dặn dò quản sự liền trở lại đại sảnh, lấy ra một quyển sách, tìm hiểu kĩ càng một chút, phát hiện Chướng Nguyên Đan này xác thực là từ Tú Nhất Các, ngày ra hàng là nửa tháng trước.
Sau đó, một tên lão giả trên người mặc Luyện Dược Sư bào cũng đi tới trong đại sảnh, quản sự cùng tiểu nhị của Tú Nhất Các, đều đối với hắn vô cùng cung kính.
Diệp Huyền nhìn xuống, trên người người này khí tức hùng hậu, uy thế ngưng tụ không tan, là một tên Vũ Vương tầng một, mà khí tức linh dược trên người hắn, cũng khá hùng hậu, nhưng chưa bước vào cấp bảy, hẳn là tên Luyện Dược Sư lục phẩm đỉnh phong.
- Xương Nguyên đại sư.
Tương Hoa Vinh lập tức tiến lên, đem chuyện vừa rồi nói một lần, cuối cùng nói:
- Tú Nhất Các chúng ta hết thảy Chướng Nguyên Đan, đều là đại sư ngươi luyện chế, kính xin Xương Nguyên đại sư kiểm nghiệm một hồi những Chướng Nguyên Đan này.
Xương Nguyên đại sư gật gù, liền từ trong hộp lấy ra một viên, huyền thức vừa mới quét vào, lông mày ngay lập tức nhăn lại, nói thẳng:
- Này không phải đan dược ta luyện chế.
- Cái gì?
Mọi người tất cả đều kinh ngạc.
Sắc mặt của Tự Văn Lâm nguyên bản vô cùng nghiêm nghị, bây giờ vừa nghe, nhất thời bỗng nhiên cả giận nói:
- Ngươi đùa gì thế, Chướng Nguyên Đan này chính là từ Tú Nhất Các ngươi mua, trên mỗi một hạt đều có đánh số, hơn nữa cũng có ghi chép ra hàng, làm sao có khả năng không phải Tú Nhất Các ngươi luyện chế, chẳng lẽ ngươi muốn nguỵ biện?
Sắc mặt Tương Hoa Vinh nghiêm túc, không để ý đến hắn, mà lạnh lùng nói:
- Xương Nguyên đại sư, ngươi khẳng định?
Xương Nguyên đại sư gật đầu nói:
- Ta đương nhiên khẳng định, mỗi một Luyện Dược Sư luyện chế đan dược, đều có khí tức đặc biệt của hắn, tuy Chướng Nguyên Đan này cùng Tú Nhất Các chúng ta bán ra Chướng Nguyên Đan giống như đúc, nhưng khí tức này, rõ ràng không phải khí tức của ta, vì lẽ đó căn bản không phải ta luyện chế.
Diệp Huyền cùng Dược lão đều gật gù, chính như Xương Nguyên đại sư nói, mỗi Luyện Dược Sư đều có khí tức đặc biệt riêng mình, những cái khác khả năng không cách nào nhận biết, nhưng rất dễ dàng có thể nhận biết một viên đan dược có phải là mình luyện chế ra hay không.
- Tốt, ta liền biết Tú Nhất Các các ngươi sẽ không thừa nhận, đã như vậy, thì đừng trách chúng ta không khách khí, đền mạng cho huynh đệ ta.
Tự Văn Lâm nguyên bản còn có thể nhịn được phẫn nộ, lập tức liền bạo phát, tu vi trực tiếp thả ra ngoài, chỉ nghe ầm một tiếng, trong đại sảnh không ít quầy hàng trực tiếp nát tan.
- Trả mệnh cho huynh đệ chúng ta.
Phía sau hắn một đám đội viên, cũng phẫn nộ nổi giận gầm lên một tiếng, từng cái từng cái dồn dập rút vũ khí, khuôn mặt dữ tợn, khí tức kinh khủng lập tức bao phủ, sát khí tràn ngập.
Chu vi quần chúng vây xem giật nảy mình, dồn dập rút lui, nhưng trong ánh mắt tràn ngập hưng phấn, đây là tiết tấu muốn ra tay đánh nhau a.
Thiên Lang tiểu đội ở thành tây khá có danh tiếng, lão đại Tự Văn Lâm chính là một tên Vũ Vương tầng ba, thực lực không phải bình thường, đã được cho là một phương chi bá.
Mà một ít võ giả trước mua đan dược của Tú Nhất Các, trong lòng có chút bận tâm, nếu như đan dược của Tú Nhất Các thật sự có vấn đề, như vậy bọn họ trước mua đan dược, còn có thể dùng hay không?
- Tự Văn Lâm, ngươi muốn làm gì?
Tương Hoa Vinh hừ lạnh quát lên, trên gương mặt tràn đầy phẫn nộ, nơi sâu xa của ánh mắt cũng có vẻ lo lắng.
Thiên Lang tiểu đội, thực lực phi phàm, hiện tại trong Tú Nhất Các mạnh nhất cũng chính là hắn, căn bản không chống đỡ được Tự Văn Lâm.
- Muốn làm gì? Tú Nhất Các các ngươi bán ra giả đan, hại chết huynh đệ của Thiên Lang tiểu đội ta, lại còn không dám nhận, ngày hôm nay ta liền muốn ngươi nợ máu trả bằng máu, các anh em, động thủ cho ta, đập phá Tú Nhất Các này.
Lúc này Tự Văn Lâm đã chẳng muốn nói nhảm nữa, trực tiếp một chưởng đánh tới Tú Nhất Các.
Giả như trước ở Cổ Dương Thành, nếu như Thiên Dịch lão nhân nắm giữ trận bàn Ma La Nguyên Thiết này, căn bản không cần sớm đi tới Cổ Dương Thành điêu khắc Thất Tinh Khôn Nguyên Trận, chỉ cần hắn dùng bảy cái trận cơ Thất Tinh Khôn Nguyên Trận, phân biệt điêu khắc vào trong bảy trận bàn, đến lúc đó chỉ cần ném trận bàn ra, liền có thể trong nháy mắt hình thành Thất Tinh Khôn Nguyên Trận.
Đã như thế, không chỉ thuận tiện rất nhiều, không cần phái cường giả trông coi trận cơ, còn có thể bất cứ lúc nào thu hồi trận bàn, tiến hành tùy ý tổ hợp, bố trí một lần nữa.
Đã như thế, Diệp Huyền muốn phá Thất Tinh Khôn Nguyên Trận của Phá Thiên Dịch lão nhân, cơ bản là một nhiệm vụ không thể hoàn thành.
Xem xong Thất Tinh Khôn Nguyên Trận, Diệp Huyền lại lấy ra gương đồng đoạt từ Lương Vũ.
Gương đồng này vừa đến tay, chính là nặng trình trịch, không nhìn ra là vật liệu gì tạo thành.
Điều này làm cho Diệp Huyền không khỏi giật nảy cả mình, trên thế giới này, vật liệu có thể làm cho hắn không nhận ra, vẫn đúng là không thường thấy.
Rót hồn thức vào trong đó, Diệp Huyền lập tức phát hiện, gương đồng này hẳn là thuộc về Huyền Bảo, trong đó tràn đầy cấm chế lít nha lít nhít.
Những cấm chế này, hết sức phức tạp, Diệp Huyền tiêu hao nửa tháng thời gian, cũng mới luyện hóa một phần ba trong đó.
Vù!
Khi hắn luyện hóa một phần ba cấm chế, một đạo ánh sáng mông lung, lập tức từ trong gương đồng này phóng ra, đồng thời mấy đại tự hiện lên ở trong đầu.
- Hạo Quang Đại Thiên Kính!
Một cảm giác mênh mông, hiện lên ở trong đầu Diệp Huyền.
- Đây là tên của gương đồng này sao?
Diệp Huyền lẩm bẩm, sau khi luyện hóa một phần ba, Diệp Huyền đối với công hiệu của gương đồng này, cũng có hiểu một chút.
Như lúc trước Lương Vũ biểu diễn, gương đồng này có thể phản xạ hết thảy công kích hình thái năng lượng, đồng thời ngăn cản công kích vật lý.
Mà cường độ phản xạ cùng chống đối, thì cùng thực lực của võ giả có quan hệ.
Loại bảo vật này, trước đây Diệp Huyền vẫn chưa từng thấy, hắn nhất thời đến hứng thú, ngay lập tức nghiên cứu các cấm chế còn lại.
Chỉ là nghiên cứu nửa ngày, Diệp Huyền bất đắc dĩ phát hiện, cấm chế còn lại này, lấy tu vi của hắn bây giờ, là có chút bó tay hết cách.
- Hạo Quang Đại Thiên Kính này, tuyệt đối không phải Huyền Bảo cấp bảy, chí ít cũng là cấp tám.
Tuy Diệp Huyền mới vừa đột phá cấp bảy không bao lâu, nhưng hắn biết rõ, không có một Huyền Bảo cấp bảy nào, là hắn bây giờ không cách nào triệt để luyện hóa.
- Ồ.
Ngay thời điểm Diệp Huyền chuẩn bị từ bỏ, hắn đột nhiên ở trong cấm chế của Hạo Quang Đại Thiên Kính, phát hiện một thông đạo quái lạ.
Cái thông đạo này, vô cùng bí mật, nếu như không phải hắn ở Phù Quang bí cảnh lĩnh ngộ cấm chế, càng sâu hơn một bậc, dù cho là kiếp trước, hắn cũng chưa chắc có thể phát hiện thông đạo này tồn tại.
Tâm trạng Diệp Huyền hiếu kỳ, lập tức bắt đầu phá giải thông đạo này.
Chỉ là, thông đạo này độ khó cực cao, Diệp Huyền chỉ có thể lợi dụng trình độ mạnh mẽ của mình, từng điểm từng điểm phá giải.
Kết quả tiêu hao ba ngày, Diệp Huyền mới phá giải một phần ba trong đó.
- Này đến tột cùng là bảo vật gì? Tại sao trong đó sẽ có cấm chế đáng sợ như thế?
Đối với trình độ trận văn, cấm chế của mình, Diệp Huyền luôn tràn ngập tự tin, có thể nói, bây giờ trên đại lục ở phương diện này mạnh hơn hắn có thể đếm được trên đầu ngón tay.
Hắn hôm nay khiếm khuyết chỉ là tu vi, nhưng dù tu vi không đủ, tầm mắt cùng trình độ vẫn còn a.
Nhưng mà cấm chế trong Hạo Quang Đại Thiên Kính này, dù cho Diệp Huyền dùng ánh mắt kiếp trước đến xem, cũng tràn ngập thần bí cùng mạnh mẽ.
- Trấn Nguyên Thạch, Hạo Quang Đại Thiên Kính, thậm chí trong Phù Quang bí cảnh, đều tràn ngập các loại cấm chế thần bí, Thiên Huyền đại lục vao2 thời đại thượng cổ, ở phương diện này đến tột cùng đạt đến trình độ nào?
- Thiên giới trong truyền thuyết, lẽ nào thật sự tồn tại? Trên Vũ Đế, chẳng lẽ còn có cảnh giới khác?
Kiếp trước Diệp Huyền bởi vì Võ Hồn giới hạn, không cách nào dò xét đến võ đạo đỉnh phong, đồng thời vẫn ở Huyền Vực khổ tâm nghiên cứu.
Sau khi trùng sinh, tuy Diệp Huyền sinh ra từ địa phương nhỏ, nhưng tầm mắt trái lại mở rộng, hắn phát hiện, thế giới này, không đơn giản như mình tưởng tượng.
Có điều cũng phải, kiếp trước hắn chỉ là cô nhi, tính cách kiêu ngạo ngông cuồng, võ đạo gặp khó làm hắn một lòng chìm đắm ở luyện hồn, chế thuốc, trận văn, luyện khí… không ngày không đêm, đối với đại lục hiểu rõ, kỳ thực chưa chắc có bao nhiêu.
- Huyền Bảo bực này, lấy trình độ luyện khí của đại lục hiện tại, căn bản là không có cách luyện chế ra, thời đại thượng cổ, thật là khiến người ta ngóng trông.
Trong lòng Diệp Huyền cảm khái, cũng đang toàn lực phá giải, chỉ là chưa kịp hắn phá giải cấm chế đến một nửa, Luyện Kim Phi Chu chấn động mạnh một cái, đột nhiên ngừng lại, phảng phất như đụng phải vật gì tập kích, lập tức lay động lên.
- Ha ha ha, nơi nào đến nhà quê, lưu Luyện Kim Phi Chu lại, đồng thời giao không gian giới chỉ của các ngươi ra, bản Đại Vương tạm tha các ngươi một mạng.
Đồng thời một tiếng cười càn rỡ truyền ra, tùy theo truyền đến, còn có tiếng giễu cợt hí ngược.
Xảy ra chuyện gì? Trong lòng Diệp Huyền hơi động, lướt người ra, đã xuất hiện ở trên bầu trời Luyện Kim Phi Chu.
Chỉ thấy trước Luyện Kim Phi Chu, có mười mấy tên cường giả đang vây quanh Luyện Kim Phi Chu của bọn họ, từng cái từng cái khuôn mặt dữ tợn.
Trong đó ba người đầu lĩnh, tỏa ra khí tức đáng sợ, cầm đầu lại là một tên Vũ Vương tầng hai, mà hai người phía sau hắn, khí tức trên người cũng ở cấp bảy tầng một.
Còn võ giả khác, tất cả đều ở cấp sáu tầng ba, trên người mặc áo bào, điêu khắc một bộ xương màu đen, có vẻ vô cùng âm lãnh.
Giờ khắc này mọi người nguyên bản đang ở trong phi thuyền tu luyện, cũng dồn dập xuất hiện.
- Xảy ra chuyện gì?
Thân hình Tô Tú Nhất lóe lên, xuất hiện ở bên cạnh đám người Cát Phác Tử.
- Tô Tú Nhất, chúng ta bị đám người kia ngăn cản.
Cát Phác Tử nguyên bản khống chế phi thuyền có chút phẫn nộ nói.
Vừa nãy hắn đang khống chế phi thuyền, đột nhiên một đống công kích từ phía dưới vọt lên, nếu như không phải hắn phản ứng nhạy bén, đúng lúc mở ra phòng ngự, toàn bộ Luyện Kim Phi Chu chỉ sợ cũng sẽ bị đánh nổ.
Dù sao mặc dù tốc độ của Luyện Kim Phi Chu nhanh, nhưng sức phòng ngự nhiều nhất chỉ tương đương với cấp bảy tầng một.
Diệp Huyền lập tức hiểu được, bọn họ đây là gặp phải giặc cướp.
Chương 1072 Khô Lâu Trại (2)
Nhóm người đối diện kia, nhìn thấy trong Luyện Kim Phi Chu không ngừng lướt ra vô số võ giả, mới đầu còn không có cảm giác gì, nhưng đợi đám người Cửu Trần, Đông lão tất cả đều ra ngoài, sắc mặt đám người kia lập tức trở nên khó xem.
Trong đối phương, lại có không ít người, tu vi ngay cả hắn cũng nhìn không thấu.
- Khô Lâu Trại?
Tô Tú Nhất cau mày liếc nhìn áo bào trên người đối phương, lạnh lùng nói.
Đầu lĩnh tinh thần chấn động, lạnh lùng nói:
- Chư vị, nếu biết tên tuổi của Khô Lâu Trại ta, thì nên biết quy củ của chúng ta, không biết các ngươi là võ giả thế lực nào, ngoan ngoãn giao ra Luyện Kim Phi Chu cùng không gian giới chỉ, chúng ta có thể cân nhắc lưu ngươi một mạng.
Tô Tú Nhất xì cười một tiếng.
- Thật không?
Ầm!
Tu vi Vũ Hoàng của hắn lập tức phóng thích ra, uy thế cùng kình phong mãnh liệt, thổi nhóm lớn võ giả đối diện ngã trái ngã phải.
- Cái gì? Vũ Hoàng.
Đầu lĩnh giặc cướp sợ đến con ngươi trừng ra.
Thân là giặc cướp, nhãn lực là trọng yếu nhất, vừa nãy hắn nhìn thấy trên Luyện Kim Phi Chu này, căn bản không có tiêu chí đặc thù gì, cho rằng là phi thuyền của một thương hội hoặc thế lực nhỏ nào đó, lúc này mới động tâm tư đánh cướp, ai biết lập tức bính ra cái Vũ Hoàng.
Tô Tú Nhất không hề động thủ, mà nhìn về phía đám người Thanh Phong đạo sư, cùng với đám học viên Thiên Luân, nói:
- Mấy người các ngươi, giết tất cả bọn họ đi.
Đám người Thiên Luân ngẩn người, nhưng rất nhanh liền phục hồi tinh thần lại, từng cái từng cái mặt lộ lệ mang, giết về phía đối diện.
- Các hạ, có chuyện gì từ từ thương lượng.
Đầu lĩnh giặc cướp trầm giọng nói.
Nhưng đám người Thiên Luân căn bản không cho hắn cơ hội giải thích, hung hãn ra tay.
- Triệt!
Đầu lĩnh giặc cướp nộ quát một tiếng, xoay người liền chạy.
- Hừ.
Đám người Cát Phác Tử hừ lạnh một tiếng, ầm ầm giáng lâm, ngăn đầu lĩnh giặc cướp lại.
Đầu lĩnh giặc cướp kia bất đắc dĩ, chỉ có thể cùng đám người Thanh Phong chém giết cùng nhau.
Một trận đại chiến, rất nhanh bạo phát, nhân số đám người Diệp Huyền biết bao, chỉ trong chốc lát, hơn mười tên giặc cướp chết chết, thương thương, chỉ còn dư lại mấy người.
Đặc biệt những Vũ Tôn kia, ở dưới đám người Thiên Luân tiến công căn bản kiên trì không được mấy chiêu, liền dồn dập ngã xuống.
Nhưng ba tên giặc cướp Vũ Vương liền không giống, ba người này, lẫn nhau hình thành một thể thống nhất, cả công lẫn thủ, đồng thời ra tay tàn nhẫn, đám người Thanh Phong, La Mẫn liên thủ, nhân số là gấp đôi đối phương, nhưng trong khoảng thời gian ngắn dĩ nhiên không bắt được ba người này.
Nhưng một phương Diệp Huyền nhân số đông đảo, cuối cùng ở dưới đám người Đông Phương Hiên liên thủ, một tên Vũ Vương trong đó bị oanh thành sương máu, một gã Vũ Vương khác cũng bị thương nặng.
- Đáng chết, Khô Lâu Trại ta sẽ không bỏ qua cho các ngươi.
Đầu lĩnh giặc cướp nổi giận gầm lên một tiếng, cả người đột nhiên sáng lên ánh sáng mông lung, thân hình lóe lên, lại quỷ dị lao ra vòng vây của mấy người, về phía xa xa bạo vút đi.
Nhưng không chờ hắn đi bao xa, đột nhiên một bàn tay cự đại phủ xuống, Huyền Nguyên mạnh mẽ kích đãng, trực tiếp oanh hắn thành mảnh vỡ.
Chính là Tô Tú Nhất đột nhiên ra tay, đánh giết đối phương.
Hắn nhìn mọi người nói:
- Vừa nãy ta sở dĩ để cho các ngươi ra tay, không phải là bởi vì cái khác, chỉ là muốn để cho các ngươi trải nghiệm tình huống của Thiên Đô Phủ này một hồi.
- Mộng Cảnh Bình Nguyên chúng ta, ngoại trừ sự kiện Huyền Cơ Tông trước đó, tuyệt đại đa số thời điểm, đều là cực kỳ bình tĩnh, tuy các thế lực lớn tình cờ cũng có ma sát, nhưng đều là trò đùa trẻ con.
- Nhưng ở Thiên Đô Phủ này lại không phải, ở đây, không có nhân từ gì, có chỉ là nhược nhục cường thực. Nếu như không phải chúng ta thực lực đủ mạnh, vừa nãy đám giặc cướp kia, không chỉ sẽ cướp giật đồ của chúng ta, càng sẽ giết chết tất cả chúng ta, không còn một mống.
Nhìn vẻ mặt Tô Tú Nhất nghiêm túc, mọi người lặng lẽ gật đầu, ghi nhớ trong lòng.
Trở lại Luyện Kim Phi Chu, Cát Phác Tử không nhịn được hỏi:
- Tô Tú Nhất, vừa nãy trong đám giặc cướp kia, ngay cả Vũ Vương tầng hai cũng có, lấy tu vi của bọn họ, cần gì phải đi làm giặc cướp?
Mọi người dồn dập quay đầu nhìn lại, Cát Phác Tử hỏi, cũng là nghi hoặc của bọn họ, ở Mộng Cảnh Bình Nguyên, Vũ Vương tầng hai, hung hăng cỡ nào, đủ để xây dựng lên một thế lực, cường giả như vậy lại chạy tới làm giặc cướp, đám người Cát Phác Tử căn bản là không có cách lý giải.
Tô Tú Nhất lắc đầu nói:
- Vũ Vương tầng hai rất đáng gờm sao? Kỳ thực Khô Lâu Trại của người kia vừa nãy, ở ngoài Thiên Đô Phủ là một băng cướp vô cùng mạnh mẽ, trại chủ là một tên Vũ Hoàng.
Cái gì? Mọi người trợn mắt ngoác mồm, Vũ Hoàng đi làm giặc cướp? Đây là trong đầu chứa bã đậu sao?
Nhưng vẻ mặt của Tô Tú Nhất, lại làm cho mọi người rất rõ ràng, hắn không có đùa giỡn.
Tô Tú Nhất giải thích:
- Có lẽ các ngươi không hiểu, nhưng này ở Thiên Đô Phủ, là chuyện rất bình thường.
- Vậy chúng ta còn giết những người kia, nếu như Khô Lâu Trại biết...
Cát Phác Tử cau mày nói.
Tô Tú Nhất lạnh nhạt nói:
- Coi như bọn họ biết cũng không có gì, Khô Lâu Trại ở khu vực này làm xằng làm bậy, đắc tội thế lực không phải một hai cái, giặc cướp bị giết cũng không chỉ một hai đám, nếu chúng ta bị Khô Lâu Trại diệt, cũng chỉ có thể tự nhận tài nghệ không bằng người.
- Nhớ kỹ.
Hắn nghiêm túc nói:
- Thiên Đô Phủ, là thế giới nhược nhục cường thực, không có đúng và sai gì, không có chính nghĩa cùng tà ác gì, ngươi chỉ có đầy đủ mạnh, mới có thể ở đây tiếp tục sinh sống.
Tất cả mọi người lặng lẽ, nội tâm chấn động.
Ở trong tưởng tượng của bọn hắn, Thiên Đô Phủ làm chúa tể một phương, hẳn là càng thêm hòa bình, càng thêm phồn vinh cùng hưng thịnh, nhưng hiện thực, trong nháy mắt đánh vỡ ảo tưởng trong lòng bọn họ.
Trong mọi người, cũng chỉ có Diệp Huyền có thể hiểu được tất cả những thứ này.
Vũ Hoàng lại tính là gì, ở một vài chỗ, Cửu Thiên Vũ Đế cũng làm giặc cướp.
Mà Vô Lượng Sơn, kỳ thực cũng là giặc cướp, chỉ có điều càng thêm quang minh chính đại một chút mà thôi.
Thế giới này, chính là như vậy, mỗi người đều tranh cướp tài nguyên sinh tồn, không cho phép nửa điểm nhân từ.
Khô Lâu Trại tập kích, chỉ là một khúc nhạc dạo, rất nhanh Luyện Kim Phi Chu lại lâm vào bình tĩnh.
Chỉ là, trải qua sự kiện Khô Lâu Trại, mỗi người tu luyện, tựa hồ trở nên càng thêm chăm chỉ, đều dốc hết sức.
Trước Diệp Huyền đang phá giải cấm chế trong Hạo Quang Đại Thiên Kính, liền bị Khô Lâu Trại đánh gãy, hiện tại yên ổn lại, chuyện thứ nhất, hắn liền bắt đầu phá giải cấm chế.
Chương 1073 Tú Nhất Các (1)
Ba ngày qua đi, Diệp Huyền rốt cục triệt để phá giải.
Ầm!
Cái cấm chế kia vừa bị phá giải, liền lập tức có một luồng khí tức hùng vĩ giáng lâm ở trong đầu Diệp Huyền.
Diệp Huyền kinh hãi phát hiện, thân thể của mình lại lập tức đi tới trong Hạo Quang Đại Thiên Kính, đồng thời trở nên óng ánh long lanh, con đường và quá trình mười đạo huyền mạch, cùng với Huyền Nguyên lưu chuyển, đều rõ ràng hiện ra ở trong đầu hắn.
Nhưng chợt, Diệp Huyền ngay lập tức phản ứng lại, này cũng không phải thân thể thật sự của hắn xuất hiện ở trong Hạo Quang Đại Thiên Kính, mà là một hình chiếu của thân thể hắn.
Chỉ là, mặc dù này là một hình chiếu, nhưng cùng bản thể hắn giống như đúc, nói cách khác, Hạo Quang Đại Thiên Kính này như một tấm gương thần kỳ, đem hết thảy bản thể của hắn rõ ràng chiếu rọi ra.
Tấm gương thật thần kỳ.
Diệp Huyền không nhịn được khiếp sợ, ở trong tấm gương này, con đường Huyền Nguyên trong cơ thể hắn vận chuyển, rõ ràng hiện ra ở trong đầu, cùng huyền mạch trong lúc đó phản ứng, cũng nhìn một cái không sót gì.
Trên thực tế, làm một Luyện Dược Sư thậm chí Luyện Hồn Sư, Diệp Huyền hoàn toàn có thể làm được quan sát bên trong thân thể, nhưng loại quan sát này của hắn, vẻn vẹn là rõ ràng quan sát được Huyền Nguyên mỗi một nơi mạnh yếu cùng lưu động mà thôi, còn Hạo Quang Đại Thiên Kính, là hoàn mỹ hiện ra toàn bộ thân thể, hình thành một thể thống nhất.
Diệp Huyền càng giật mình chính là, ngoại trừ Huyền Nguyên cùng huyền mạch, Hạo Quang Đại Thiên Kính này thậm chí ngay cả xương cốt, huyết thống thậm chí tế bào nhỏ bé, cũng rõ ràng hiện ra.
Thậm chí chỗ nào tu luyện cường hãn, chỗ nào khá yếu, đều rõ ràng không thể nghi ngờ.
Hắn lặng yên vận chuyển Cửu Huyền Ngạo Thế Quyết, Huyền Nguyên trong thân thể của hắn ở trong không gian gương đồng cũng cấp tốc lưu chuyển, bất kể là tốc độ Huyền Nguyên, mạnh yếu, cùng với huyền mạch phản ứng, đều cực kỳ rõ ràng.
Thậm chí, có một loại hiệu quả đi đầu.
Ở trong thế giới gương đồng này, Diệp Huyền phảng phất như có một loại cảm giác rõ ràng, mình nên làm sao vận chuyển Huyền Nguyên, tu luyện như thế nào, mới có thể để công hiệu của Cửu Huyền Ngạo Thế Quyết tăng lên tới to lớn nhất.
Sau đó, hắn lại thử vận chuyển Cửu Chuyển Thánh Thể, cũng có hiệu quả đồng dạng.
- Đây tuyệt đối là chí bảo.
Trong lòng Diệp Huyền vô cùng khẳng định nói, cực kỳ khiếp sợ.
Có thể nói, bất kỳ võ giả nào có Hạo Quang Đại Thiên Kính này, tốc độ tu luyện đều sẽ gấp đôi dĩ vãng, đồng thời sẽ không có nguy hiểm tẩu hỏa nhập ma.
Bởi vì Hạo Quang Đại Thiên Kính này, có thể thể hiện ra phương pháp vận chuyển hoàn mỹ nhất, đồng thời sớm tách ra tất cả phương thức vận chuyển nguy hiểm.
- Ha ha ha.
Diệp Huyền ở trong Luyện Kim Phi Chu không nhịn được nở nụ cười, hắn dám khẳng định, Vô Lượng Sơn Lương Vũ khẳng định không thể phá tan cấm chế trong Hạo Quang Đại Thiên Kính, biết được công hiệu này. Nếu không, Lương Vũ tuyệt đối sẽ không ở lúc rời đi, trước tiên thu hồi Thất Thải Phiến, lại nắm Hạo Quang Đại Thiên Kính sau.
Nếu như hắn thật sự biết công hiệu của Hạo Quang Đại Thiên Kính, cho dù chết, cũng khẳng định không nỡ bỏ lại.
Diệp Huyền ở trong Hạo Quang Đại Thiên Kính tu luyện một hồi, rõ ràng cảm thấy Huyền Nguyên trong cơ thể mình tăng lên, so với dĩ vãng nhanh hơn gấp đôi trở lên.
Sau khi Võ giả đột phá đến Vũ Vương, mỗi tầng cần thiết Huyền Nguyên, đều là một con số cực kỳ kinh người, bởi vậy ở giai đoạn Vũ Vương tăng lên, cũng không phải chuyện một sớm một chiều.
Nhưng hiện tại, Diệp Huyền có Hạo Quang Đại Thiên Kính, đột phá tầng hai cần thời gian, trực tiếp giảm thiểu khoảng một nửa.
Hiệu quả này, là bất kỳ bảo vật nào khác đều không thể đổi lấy.
Những ngày sau, Diệp Huyền ở trong Hạo Quang Đại Thiên Kính yên lặng tu luyện.
Ngoại trừ mô phỏng Cửu Huyền Ngạo Thế Quyết cùng Cửu Chuyển Thánh Thể, Diệp Huyền đem một ít công pháp kiếp trước, cũng tiến vào bên trong vận chuyển.
Vốn thời điểm Diệp Huyền ở kiếp trước, cũng tu luyện những công pháp võ kỹ này tới cực hạn, dưới cái nhìn của hắn, đã đến một loại mức độ căn bản không có cách nào tăng lên.
Nhưng hắn ở trong Hạo Quang Đại Thiên Kính diễn luyện, liền giật mình phát hiện, nguyên lai hắn đối với một ít công pháp võ kỹ kiếp trước, nắm giữ còn căn bản không có đạt đến cực hạn.
- Hạo Quang Đại Thiên Kính này, cũng quá trâu bò đi, then chốt là cấm chế trong này, ta mới mở ra một phần ba, nếu hoàn toàn khống chế Hạo Quang Đại Thiên Kính, sẽ có biến hóa càng thêm đặc thù hay không?
Trong lòng Diệp Huyền không nhịn được chờ mong.
Thời gian trôi qua, nửa tháng sau, đám người Diệp Huyền rốt cục đi tới vị trí Thiên Đô Phủ.
- Đây chính là Thiên Đô Phủ?
Đứng ở trên Luyện Kim Phi Chu, đám người Cát Phác Tử trố mắt ngoác mồm nhìn thành trì lớn trước mặt, cực kỳ chấn động.
Toàn bộ Thiên Đô Phủ, kéo dài không biết bao nhiêu vạn dặm, phóng tầm mắt nhìn tới, không thể nhìn thấy phần cuối.
Trong thành trì phồn hoa, các loại kiến trúc đứng vững, có một loại cảm giác nguy nga đại khí phả vào mặt.
Ở dưới Tô Tú Nhất dẫn dắt, đám người Cát Phác Tử thu hồi Luyện Kim Phi Chu, đi tới trước cửa thành.
Trước cửa thành, người đến người đi, ngựa xe như nước, đủ loại võ giả đều có.
Đám người Diệp Huyền ở trong này căn bản không đáng chú ý, rất nhanh thì làm tốt thủ tục, tiến vào thành trì.
Toàn bộ Thiên Đô Phủ, hết sức phồn hoa, người bên trong đông đảo, trên căn bản đều là võ giả, cho dù là một ít người nhìn như bình dân, cũng nắm giữ tu vi hai, ba cấp.
Đồng thời Diệp Huyền còn nhìn ra, toàn bộ Thiên Đô Phủ, hẳn là ở trên một huyền mạch cự đại, Huyền khí vô cùng nồng nặc, trong thành trì đại đa số khu vực càng có cấm chế huyền thức cùng cấm chế cấm không.
Hiển nhiên là cấm võ giả dùng huyền thức tùy ý quét hình.
Những cấm chế này cấp bậc đều vô cùng cao, hơn nữa có một loại cảm giác cổ xưa, rất khả năng từ niên đại cực kỳ lâu trước liền nắm giữ, hơn nữa bố trí những cấm chế này hẳn là một trận đạo đại sư rất mạnh.
Không cần nói huyền thức của Diệp Huyền không cách nào quét khắp toàn bộ thành trì, coi như có, hắn cũng sẽ quét không ra.
Nơi này trên đường cái tùy ý nhìn thấy đều là Vũ Tôn, bốn, năm giai võ giả là nhiều vô số kể, thậm chí thỉnh thoảng đều có thể nhìn thấy một ít Vũ Vương.
Rất hiển nhiên Vũ Vương ở đây, cũng không tính là gì.
Đương nhiên, Vũ Hoàng vậy thì hiếm thấy, nhưng cũng không phải quá hiếm, chí ít cùng nhau đi tới, Diệp Huyền liền mơ hồ cảm nhận được vài cỗ uy thế vượt lên trên Vũ Vương, tất nhiên là cường giả Vũ Hoàng.
Chương 1074 Tú Nhất Các (2)
Tất cả mọi người theo sau lưng Tô Tú Nhất, hiển nhiên là lấy Tô Tú Nhất hành động làm chủ.
- Dược các của ta ở trong Thiên Đô Phủ, nằm phía tây thành, phỏng chừng phải phi hành mấy canh giờ mới có thể đến, chúng ta trước tiên đi thuê cái phi xa.
Tô Tú Nhất nói xong, đi thẳng tới trước một cửa hàng khá phồn hoa, này hiển nhiên là một thương hội, bên trong có rất nhiều phi xa, tiêu hao gần trăm Huyền Thạch hạ phẩm thuê một chiếc phi xa, mọi người ngồi lên phi xa, rất nhanh bay về phía tây thành.
- Ồ, Thiên Đô Phủ này không phải cấm không sao, tại sao có không ít người trực tiếp bay lượn?
Ven đường, đám người Thanh Phong ở trên phi xa nhìn thấy không ít võ giả trực tiếp ở trên đường phố bay lượn, không khỏi ngạc nhiên nói.
Đông Phương Hiên nói:
- Cấm không là cấm không, nhưng khẳng định không phải hết thảy địa phương đều cấm không.
- Ồ?
Tô Tú Nhất vừa định giải thích nghe xong lời này, nhất thời ngạc nhiên nghi ngờ, sau đó nhìn Đông Phương Hiên cười hỏi:
- Tại sao vậy chứ?
Đông Phương Hiên cười nói:
- Này rất đơn giản, ngươi nhìn Thiên Đô Phủ, khổng lồ như vậy, ở bề ngoài nói là thành trì, nhưng kỳ thực so với một ít hành tỉnh của đế quốc, còn lớn hơn rất nhiều. Nếu không cho phi hành, từ một bên này của Thiên Đô Phủ đi tới một bên khác, chẳng phải cần tiêu hao rất nhiều ngày? Vì lẽ đó, để cho tiện mọi người, khẳng định có một vài chỗ, là cho phép phi hành.
- Ha ha.
Tô Tú Nhất ngay lập tức nở nụ cười nói:
- Đông Phương Hiên nói không sai, quả nhiên không hổ là Thần Hành thương hội hội trưởng. Chính như lời ngươi nói, Thiên Đô Phủ quá to lớn, để cho tiện chạy đi, có một ít thông đạo, là cho phép bay lượn, chờ sau này các ngươi liền biết.
Đông Phương Hiên cười nói:
- Ta cũng chỉ là phán đoán.
Đông Phương Hiên dù sao cũng là Thần Hành thương hội hội trưởng, ở vài phương diện, so với mọi người nghĩ tới xác thực càng thấu triệt.
Phi xa phi hành mấy canh giờ, rốt cục ngừng lại ở khu tây thành, trả phi xa về trú điểm, Tô Tú Nhất mang theo đám người Diệp Huyền đi vào trong nội thành.
Thiên Đô Phủ vô cùng bao la, bởi vậy cũng chia khu vực phồn hoa cùng không phồn hoa, mà khu tây thành này, so với lúc trước đám người Diệp Huyền trải qua, rõ ràng phổ thông hơn một chút.
- Tú Nhất Các của ta ở phía trước.
Đi qua một chỗ ngoặt, Tô Tú Nhất nhìn đám người Diệp Huyền mỉm cười nói.
Mọi người đi lên phía trước, liền phát hiện một cửa hàng bề ngoài coi như không tệ, ở lối vào cửa hàng, người người nhốn nháo, đâu đâu cũng có bóng người, còn vây quanh không ít người.
- Xem ra làm ăn khá khẩm a.
Cát Phác Tử cười nói, nhưng đột nhiên, phịch một tiếng, từ trong cửa hàng truyền ra một tiếng nổ vang, đoàn người cũng phát sinh một trận ồ lên.
Nụ cười trên mặt Tô Tú Nhất đọng lại, lập tức trở nên âm trầm:
- Xảy ra vấn đề rồi.
Hắn không lo được bắt chuyện đám người Cát Phác Tử, xâm nhập trong đám người.
Đám người Diệp Huyền cũng dồn dập chen vào.
- Ngươi xem một chút, chính là đan dược giả của Tú Nhất Các các ngươi, hại chết huynh đệ ta, ngày hôm nay ta tới nơi này chính là muốn đòi một lời giải thích.
Giờ khắc này trong Tú Nhất Các, một đoàn võ giả khí thế hùng hổ đứng trong đại sảnh, ở trên đất, còn bày một bộ thi thể, là một nam tử trung niên, sắc mặt đen thui, miệng sùi bọt mép, đã chết rất lâu rồi.
Xem dáng dấp kia, tựa hồ như là trúng độc.
Ở trước mặt đám võ giả kia, là một đám quản sự cùng tiểu nhị của Tú Nhất Các, giờ khắc này biểu hiện đều có chút thất kinh, hiển nhiên là không biết nên làm thế nào cho phải.
- Tự Văn Lâm, Tú Nhất Các ta kinh doanh gần hai mươi năm, lúc nào bán qua giả đan, trong này nhất định là có hiểu lầm gì đó.
Một tên quản sự đứng ra trầm giọng nói.
Quản sự này một mặt âm trầm, đám người kia chính là một nhóm mạo hiểm giả khá nổi tiếng ở Thiên Đô Phủ, đoàn trưởng gọi Tự Văn Lâm, chính là Vũ Vương tầng ba, ở trong tây thành cũng có danh tiếng không nhỏ.
Từ khi đối phương mang một kẻ đã chết tiến vào, hắn liền biết mức độ nghiêm trọng của sự việc.
- Sẽ không bán giả đan? Vậy mệnh của huynh đệ ta thì sao? Lẽ nào ta sẽ lấy mệnh của huynh đệ ta đến đùa giỡn sao? Ngày hôm nay nếu như Tú Nhất Các các ngươi không cho lời giải thích, ta liền hủy Tú Nhất Các của bọn ngươi.
Tự Văn Lâm lạnh lùng nói.
- Hủy Tú Nhất Các đi!
Một đám mạo hiểm giả bên người Tự Văn Lâm, cũng tức giận quát lên, thanh chấn như lôi, nhìn dáng vẻ tức giận của bọn họ, không hề giống như là giả.
Người xung quanh lập tức nghị luận sôi nổi.
Quản sự kia trầm giọng nói:
- Tự Văn Lâm, xin chú ý lời nói của ngươi, ở trước khi sự tình không có làm rõ, không nên tùy tiện định tính, Tú Nhất Các chúng ta cũng không phải ngày thứ nhất ở đây khai trương, qua nhiều năm như vậy, chưa từng bán qua giả đan, nếu như ngươi lại ăn nói linh tinh, thì đừng trách ta không khách khí.
Trên người quản sự kia tỏa ra một luồng uy thế của Vũ Vương, lạnh lùng nói:
- Tú Nhất Các ta cũng không phải địa phương để cho người bắt nạt, tùy ý lừa bịp.
Sắc mặt của Tự Văn Lâm tái xanh, giận tím mặt nói:
- Tương Hoa Vinh, ngươi đây là ý gì? Lẽ nào ta sẽ nắm mệnh của huynh đệ mình đến lừa bịp Tú Nhất Các ngươi? Huynh đệ ta chính là ăn đan dược của Tú Nhất Các các ngươi, mới đột nhiên chết, có bán thuốc giả hay không, trong lòng ngươi rõ ràng.
Tương Hoa Vinh lạnh lùng nói:
- Ngươi đừng kích động như vậy, ta chỉ là liệt kê một khả năng, thật giống như vừa nãy ngươi nói cũng chỉ là khả năng, Tú Nhất Các chúng ta sẽ cẩn thận điều tra, nếu như đúng là Tú Nhất Các ta ra vấn đề, chúng ta đương nhiên sẽ không buông tay mặc kệ, nên bồi thường, tự nhiên sẽ bồi thường.
- Bồi thường?
Tự Văn Lâm cười khẩy nói:
- Huynh đệ ta dùng đan dược của Tú Nhất Các các ngươi chết, ngươi một câu bồi thường là có thể? Huống chi mệnh của huynh đệ ta, quý như thiên kim, các ngươi thường nổi sao?
- Vậy ngươi muốn như thế nào?
- Ha ha, tự nhiên là hủy Tú Nhất Các của ngươi, để dược các lừa người này, không thể làm hại những võ giả khác, đây mới là Tự Văn Lâm ta muốn làm, còn bồi thường, Tự Văn Lâm ta còn không lọt mắt xanh.
Tự Văn Lâm cắn răng nói, biểu hiện phẫn nộ.
Tương Hoa Vinh biết thế cuộc căng thẳng, lạnh giọng nói:
- Hiện tại chỉ là ngươi nói, còn không trải qua điều tra, nói những lời này còn sớm.
- Hừ, vậy ta liền muốn nhìn một chút, các ngươi đến tột cùng là điều tra như thế nào.
Chương 1075 Chướng Nguyên Đan
Tự Văn Lâm lạnh lùng nói, mang theo một đám người vây Tú Nhất Các chặt chẽ, phía sau hắn Thiên Lang tiểu đội mỗi người đều căm phẫn sục sôi, ánh mắt cừu hận.
Người mua xung quanh dồn dập nghị luận, người khu tây thành đều biết, Tú Nhất Các ở đây khai trương không ít năm, tuy bán ra đan dược không nhiều, nhưng vẫn tính có danh tiếng, không giống như là bán thuốc giả.
Thế nhưng đám người Thiên Lang tiểu đội Tự Văn Lâm trên mặt phẫn nộ cùng cừu hận, lại không giống như giả, để tất cả mọi người hiếu kỳ.
Sắc mặt của Tương Hoa Vinh trở nên cực kỳ khó coi, chuyện như bán giả đan độc người chết, quả thực quá nghiêm trọng, một khi bị thẩm tra, sau này Tú Nhất Các bọn họ căn bản đừng nghĩ ở Thiên Đô Phủ đặt chân.
- Đan dược của các ngươi ở Tú Nhất Các chúng ta mua đâu? Lấy ra xem một chút đi, đừng nói cho ta, các ngươi chỉ mua một viên.
Tương Hoa Vinh cảm thấy đau đầu, nhưng cũng chỉ có thể thấy chiêu sách chiêu.
- Hừ, liền biết ngươi sẽ nói như vậy.
Tự Văn Lâm cười lạnh, từ trên người lấy ra một cái hộp ngọc.
Trên hộp ngọc này, điêu khắc tiêu chí của Tú Nhất Các, chính là hộp ngọc thông dụng của Tú Nhất Các, mở hộp ngọc ra, bên trong còn có mười một viên đan dược.
- Đây chính là Chướng Nguyên Đan từ Tú Nhất Các các ngươi mua đến, Thiên Lang tiểu đội chúng ta, trong lúc vô tình phát hiện một thung lũng, chỉ là bên trong thung lũng kia có mê tâm chướng, cho nên mới mua Chướng Nguyên Đan, chuẩn bị đi vào thám hiểm một phen, ai ngờ đội viên của Thiên Lang tiểu đội ta mới vừa nuốt vào Chướng Nguyên Đan của Tú Nhất Các các ngươi, lại đột nhiên trúng độc nổ chết.
- Chướng Nguyên Đan này một tổ mười hai viên, còn lại mười một viên đều ở nơi này, xem các ngươi còn có gì để nói.
Tương Hoa Vinh hơi nhướng mày, liếc nhìn đánh số trên hộp ngọc, đối với một quản sự khác bên người nói:
- Ngươi đi tra một chút, lại tìm Xương Nguyên đại sư lại đây, tiến hành nghiệm chứng một hồi.
Chướng Nguyên Đan, là một loại đan dược giải độc chướng, dĩ nhiên đối với các loại độc tố khác, cũng có hiệu quả giải trừ nhất định.
Chỉ là loại đan dược này khá hiếm, bởi vậy sản lượng cũng không nhiều, rất dễ dàng tra được ghi chép.
Trong đám người, Tô Tú Nhất vốn muốn lập tức tiến lên, thế nhưng vào lúc này, lại dừng bước.
Mặc dù hắn là chủ nhân của Tú Nhất Các, nhưng rất ít xử lý sự vật của Tú Nhất Các, đối với tình huống của nơi này, hiểu rõ còn không bằng Tương Hoa Vinh, coi như đi ra ngoài cũng là chuyện vô bổ, bởi vậy còn không bằng ở sau lưng nhìn Tương Hoa Vinh xử lý như thế nào.
Mà đám người Diệp Huyền, cũng dồn dập vây quanh ở trong đám người.
Rất nhanh, Tương Hoa Vinh dặn dò quản sự liền trở lại đại sảnh, lấy ra một quyển sách, tìm hiểu kĩ càng một chút, phát hiện Chướng Nguyên Đan này xác thực là từ Tú Nhất Các, ngày ra hàng là nửa tháng trước.
Sau đó, một tên lão giả trên người mặc Luyện Dược Sư bào cũng đi tới trong đại sảnh, quản sự cùng tiểu nhị của Tú Nhất Các, đều đối với hắn vô cùng cung kính.
Diệp Huyền nhìn xuống, trên người người này khí tức hùng hậu, uy thế ngưng tụ không tan, là một tên Vũ Vương tầng một, mà khí tức linh dược trên người hắn, cũng khá hùng hậu, nhưng chưa bước vào cấp bảy, hẳn là tên Luyện Dược Sư lục phẩm đỉnh phong.
- Xương Nguyên đại sư.
Tương Hoa Vinh lập tức tiến lên, đem chuyện vừa rồi nói một lần, cuối cùng nói:
- Tú Nhất Các chúng ta hết thảy Chướng Nguyên Đan, đều là đại sư ngươi luyện chế, kính xin Xương Nguyên đại sư kiểm nghiệm một hồi những Chướng Nguyên Đan này.
Xương Nguyên đại sư gật gù, liền từ trong hộp lấy ra một viên, huyền thức vừa mới quét vào, lông mày ngay lập tức nhăn lại, nói thẳng:
- Này không phải đan dược ta luyện chế.
- Cái gì?
Mọi người tất cả đều kinh ngạc.
Sắc mặt của Tự Văn Lâm nguyên bản vô cùng nghiêm nghị, bây giờ vừa nghe, nhất thời bỗng nhiên cả giận nói:
- Ngươi đùa gì thế, Chướng Nguyên Đan này chính là từ Tú Nhất Các ngươi mua, trên mỗi một hạt đều có đánh số, hơn nữa cũng có ghi chép ra hàng, làm sao có khả năng không phải Tú Nhất Các ngươi luyện chế, chẳng lẽ ngươi muốn nguỵ biện?
Sắc mặt Tương Hoa Vinh nghiêm túc, không để ý đến hắn, mà lạnh lùng nói:
- Xương Nguyên đại sư, ngươi khẳng định?
Xương Nguyên đại sư gật đầu nói:
- Ta đương nhiên khẳng định, mỗi một Luyện Dược Sư luyện chế đan dược, đều có khí tức đặc biệt của hắn, tuy Chướng Nguyên Đan này cùng Tú Nhất Các chúng ta bán ra Chướng Nguyên Đan giống như đúc, nhưng khí tức này, rõ ràng không phải khí tức của ta, vì lẽ đó căn bản không phải ta luyện chế.
Diệp Huyền cùng Dược lão đều gật gù, chính như Xương Nguyên đại sư nói, mỗi Luyện Dược Sư đều có khí tức đặc biệt riêng mình, những cái khác khả năng không cách nào nhận biết, nhưng rất dễ dàng có thể nhận biết một viên đan dược có phải là mình luyện chế ra hay không.
- Tốt, ta liền biết Tú Nhất Các các ngươi sẽ không thừa nhận, đã như vậy, thì đừng trách chúng ta không khách khí, đền mạng cho huynh đệ ta.
Tự Văn Lâm nguyên bản còn có thể nhịn được phẫn nộ, lập tức liền bạo phát, tu vi trực tiếp thả ra ngoài, chỉ nghe ầm một tiếng, trong đại sảnh không ít quầy hàng trực tiếp nát tan.
- Trả mệnh cho huynh đệ chúng ta.
Phía sau hắn một đám đội viên, cũng phẫn nộ nổi giận gầm lên một tiếng, từng cái từng cái dồn dập rút vũ khí, khuôn mặt dữ tợn, khí tức kinh khủng lập tức bao phủ, sát khí tràn ngập.
Chu vi quần chúng vây xem giật nảy mình, dồn dập rút lui, nhưng trong ánh mắt tràn ngập hưng phấn, đây là tiết tấu muốn ra tay đánh nhau a.
Thiên Lang tiểu đội ở thành tây khá có danh tiếng, lão đại Tự Văn Lâm chính là một tên Vũ Vương tầng ba, thực lực không phải bình thường, đã được cho là một phương chi bá.
Mà một ít võ giả trước mua đan dược của Tú Nhất Các, trong lòng có chút bận tâm, nếu như đan dược của Tú Nhất Các thật sự có vấn đề, như vậy bọn họ trước mua đan dược, còn có thể dùng hay không?
- Tự Văn Lâm, ngươi muốn làm gì?
Tương Hoa Vinh hừ lạnh quát lên, trên gương mặt tràn đầy phẫn nộ, nơi sâu xa của ánh mắt cũng có vẻ lo lắng.
Thiên Lang tiểu đội, thực lực phi phàm, hiện tại trong Tú Nhất Các mạnh nhất cũng chính là hắn, căn bản không chống đỡ được Tự Văn Lâm.
- Muốn làm gì? Tú Nhất Các các ngươi bán ra giả đan, hại chết huynh đệ của Thiên Lang tiểu đội ta, lại còn không dám nhận, ngày hôm nay ta liền muốn ngươi nợ máu trả bằng máu, các anh em, động thủ cho ta, đập phá Tú Nhất Các này.
Lúc này Tự Văn Lâm đã chẳng muốn nói nhảm nữa, trực tiếp một chưởng đánh tới Tú Nhất Các.
Bình luận facebook