-
Chương 876-880
Chương 876 Toàn diện bạo phát (2)
Bất kể là Hoàng Binh bát giai, hay là bảo vật nắm giữ dấu ấn hoàng giả đều đại diện cho việc ở trên Mộng Cảnh Bình Nguyên đã từng xuất hiện không ít cường giả Võ hoàng.
- Cát Phác Tử, rốt cục ngươi cũng đã xuất hiện.
Đoạn Thiên Lang nhìn chằm chằm vào Cát viện phó, cười lạnh nói:
- Lời nói của ngươi, Đoàn mỗ ta không đồng ý. Đoạn Thiên Lang ta hôm nay đến Lam Quang học viện, chỉ là vì bắt tội phạm mà Huyền Cơ Tông ta truy nã. Cũng chính là học viện của Lam Quang học viện các ngươi. Các ng ươi vẽ đường cho hươu chạy, bao che kẻ ác, đường đường là đệ nhất học viện trên Mộng Cảnh Bình Nguyên, che giấu chuyện xấu. Ha ha, nếu như chuyện này truyền đi sẽ khiến cho người trong thiên hạ cười nhạo a.
- Như vậy đi, ta sẽ cho ngươi một cơ hội cuối cùng.
Đoạn Thiên Lang thản nhiên nở nụ cười:
- Chỉ cần ngươi đem phạm nhân mà Huyền Cơ Tông ta cần, ngoan ngoãn giao ra. Đồng thời còn xin lỗi ở trước mặt mọi người, như vậy Đoạn Thiên Lang ta bảo đảm sẽ lập tức dẫn người rời đi, không biết Cát viện phó cảm thấy thế nào?
- Ta không cảm thấy như thế nào.
Ánh mắt của Cát Phác Tử lãnh đạm vô cùng:
- Đoạn Thiên Lang, lời nói của ngươi vừa nãy cũng là lời mà ta muốn nói. Chỉ ta muốn mấy người các ngươi ngoan ngoãn bó tay chịu trói, ta có thể cân nhắc giữ cho các ngươi một cái mạng.
Khóe miệng Đoạn Thiên Lang cười gằn, híp mắt lại:
- Cát Phác Tử, ngươi phải suy nghĩ cho kỹ, vì một người học viên mà là địch với Huyền Cơ Tông ta, có đáng giá không?
- Có đáng giá hay không ta không biết, ta chỉ biết, bất luận người nào dám to gan ngang ngược ở trong Lam Quang học viện ta đều sẽ không có kết quả tốt.
Cát viện phó lạnh giọng quát lên, đồng thời cả người đột nhiên hóa thành một đạo lưu quang nhằm về phía Đoạn Thiên Lang:
- Ít nói nhảm đi, nhìn vào thực lực của mình xem thế nào.
Ầm ầm!
Tiếng nói của hắn vừa dứt thì trường thương trong tay đột nhiên hóa thành một đầu Giao Long màu tím. Giao Long bay lên, nuốt mây nhả khói, giống như hóa thành một mảnh hải dương màu tím đậm, mãnh liệt đánh về phía Đoạn Thiên Lang.
- Hừ, ta há phải sợ ngươi.
Đoạn Thiên Lang cười gằn, thúc dục Địa Hoàng Ấn, cả người ngạo nghễ đứng ở phía chân trời. Người mặc áo xanh tóc dài, thanh kiếm màu tím vung vẩy, như một vị thần ma.
Ầm ầm!
Toàn bộ vòm trời giống như bị đánh vỡ vào thời khắc này, khí tức hỗn độn đầy trời ở chung quanh bị kích động. Trong lúc nhất thời, không còn sót lại bất cứ thứ gì, chỉ có lưu quang vô tận đang không ngừng bao phủ.
Rất nhiều học viên ở phía dưới chỉ cảm thấy trong đầu trống rỗng, vang lên ong ong, nếu như không phải bọn họ ở cách đá rất xa. Như vậy thậm chí thất khiếu cũng sẽ phải chảy máu.
Thời khắc này, bọn họ mới biết rõ, bọn họ ở trong Lam Quang học viện được xưng tụng là thiên tài. Thế nhưng so với cường giả chân chính lại vẫn còn cách biệt quá xa a.
Đúng vậy, ở bên ngoài, bọn họ thực sự là thiên tài nghịch thiên, mỗi một người đều nắm giữ sức chiến đấu Vũ Tôn lục giai. Thế nhưng ở trước mặt cường giả nghịch thiên bực này như Đoạn Thiên Lang và Cát Phó viện trưởng, bọn họ ngay cả giun dế cũng không sánh nổi. Chỉ cần giơ tay là đủ để biến bọn họ thành tro bụi rồi.
Đây chỉ vẻn vẹn là cường giả cấp bậc Võ Vương thất giai mà thôi. Nếu như là Võ Hoàng bát giai, thậm chí là Võ Đế cửu giai thì sao?
Mọi người đã không dám tưởng tượng tới một màn như vậy nữa.
- Xảy ra chuyện gì?
Vào giờ phút này, đại chiến của Lam Quang học viện đã kinh động tới rất nhiều cường giả trong toàn bộ Lam Quang Thành từ lâu.
- Xảy ra chuyện gì? Tại sao trên bầu trời của Lam Quang học viện lại có chiến đấu kinh thiên xảy ra như vậy chứ?
Vô số cường giả nghe tiếng mà đến, ngơ ngác nhìn lên trên cao, mỗi một người đều khiếp sợ nghi hoặc không thôi.
- Là phó tông chủ Đoạn Thiên Lang của Huyền Cơ Tông và tứ đại Thái Thượng trưởng lão của Huyền Cơ Tông đến Lam Quang học viện đòi người. Kết quả song phương bạo phát xung đột, đã giao chiến được một lát rồi.
- Đại ấn màu vàng đất ở trong tay Đoạn Thiên Lang kia, có người nói là Hoàng Binh bát giai, nếu như không phải Cát viện phó vào thời khắc mấu chốt chạy tới. Chỉ sợ các đạo sư của Lam Quang học viện đã gặp nguy hiểm rồi.
Có võ giả ở ngay phụ cận Lam Quang học viện biết ngọn nguồn mọi chuyện cho nên mới run giọng giải thích.
- Cái gì, còn có chuyện này sao?
- Phó tông chủ Huyền Cơ Tông Đoạn Thiên Lang và Thái Thượng trưởng lão đến Lam Quang học viện đòi người?
- Trời ơi, Mộng cảnh bình nguyên sắp thay người lãnh đạo rồi sao?
Sau khi mọi người biết được chân tướng, trong lòng không khỏi kinh hãi.
Lam Quang học viện, Huyền Cơ Tông, bất luận bên nào đều là một trong mười thế lực hàng đầu của Mộng Cảnh Bình Nguyên. Giữa bọn họ xảy ra xung đột, tuyệt đối không phải là xung đột giữa một ít thế lực nhỏ có thể so sánh được. Bất kỳ biến hóa nhỏ bé nào cũng sẽ khiến cho toàn bộ Mộng Cảnh Bình Nguyên chấn động.
Đặc biệt sau khi nhìn thấy chiến đấu ở hiện trường, đây căn bản không phải là tiểu đả tiểu nháo, luận bàn với nhau, mà càng giống như là một trận sinh tử đại chiến a.
Mọi người không hiểu Đoạn phó tông chủ của Huyền Cơ Tông lấy dũng khí từ đâu tới mà dám ở bên trong Lam Quang học viện ra tay đánh nhau.
Đặc biệt là một ít các cường giả Võ Vương thất giai của thế lực lớn đóng quân ở Lam Quang Thành, càng kinh hãi nhìn tình cảnh trước mắt.
Quang mang đầy trời ập xuống, như thiên đạo khí, khiến cho lòng người run sợ.
Dưới công kích kinh người là một tảng lớn kiến trúc sụp đổ và sân bị đánh nát.
Một ít cường giả, dõi mắt nhìn từ xa, lẳng lặng nhìn chăm chú vào cuộc chiến đấu này, trong lòng không ngừng nổi lên gợn sóng.
- Ta còn quá yếu.
Trên bầu trời của Lam Quang học viện, Diệp Huyền nắm chặt hai quyền, sát khí trong lòng sôi trào.
Ngay cả ở Mộng Cảnh Bình Nguyên, hắn cũng không có thực lực nắm giữ được tính mạng của bản thân. Như vậy còn nói gì trở lại đỉnh cao được cơ chứ?
Thời khắc này, Diệp Huyền có ham muốn tăng lên thực lực của mình trước nay chưa từng có.
Ầm ầm ầm!
Bên trong Lam Quang học viện, Cát viện phó và Đoạn Thiên Lang điên cuồng chiến đấu, ở phía dưới vũ đấu trường, khắp nơi nứt toác, hóa thành tro tàn đầy trời.
- Ha ha, hôm nay Đoạn Thiên Lang ta sẽ hủy đi Lam Quang học viện các ngươi.
Đoạn Thiên Lang cười to một tiếng, uy phong lẫm lẫm.
Song phương chỉ vẻn vẹn giao thủ trong chốc lát, thế nhưng đã có một tảng lớn kiến trúc triệt để bị phá huỷ.
Chương 877 Hộ viện đại trận (1)
- Ngươi cũng phải có thủ đoạn này mới được a. Tất cả mọi người nghe lệnh, vây nhốt tất cả người của Huyền Cơ Tông, khởi động hộ viện đại trận, quyết không thể để cho một người chạy ra khỏi nơi này.
Cát viện phó chợt quát một tiếng, trong tay đột nhiên tung ra tinh quang ngập trời.
Coong coong coong coong!
Một đạo khí tức phảng phất đến từ viễn cổ từ trong Lam Quang học viện bốc lên. Dưới con mắt của mọi người, một đạo quang mang mông lung đột nhiên từ dưới nền đất của Lam Quang học viện bắn ra, bao phủ toàn bộ học viện lại.
- Hả?
Sắc mặt của Đoạn Thiên Lang đột nhiên biến đổi, chợt lại lộ ra vẻ quỷ dị.
- Chỉ là hộ viện đại trận mà cũng muốn ngăn cản ta? Địa Hoàng Ấn, đi!
Đại ấn màu vàng đất giống như là một ngọn núi lớn, ầm ầm nghiền ép, ầm một tiếng đã đánh vào bên trên đạo quang mang mông lung kia. Toàn bộ lồng quang mang bắt đầu chập chờn kịch liệt, thế nhưng sau đó lại khôi phục lại vẻ yên tĩnh.
- Cái gì?
Đoạn Thiên Lang giật nảy mình, sắc mặt thay đổi mấy lần.
Địa Hoàng Ấn của hắn chính là Hoàng Giả Chi Binh bát giai, đại trận phổ thông căn bản không chịu nổi được nghiền ép. Nhưng mà sau khi đánh vào trên đạo quang mang này lại không có cách nào đánh nát nó ra được.
Rốt cuộc là trận pháp phòng ngự cấp bậc gì a?
Cát viện phó đột nhiên cười xì một tiếng:
- Hừ, Lam Quang học viện chúng ta đứng sừng sững ngàn năm không ngã. Ngàn năm qua, vô số cường giả gia cố hộ viện đại trận. Cho nên chỉ bằng vào ngươi mà cũng muốn hủy hoại Lam Quang học viện trong một ngày sao? Hôm nay ngươi đã đến rồi thì cũng đừng đi a, ở lại đi.
- Lam Quang học viện này vẫn còn có hộ viện đại trận, xem trận thế này, chí ít là trận pháp bát giai a?
- Không được, đám người Đoạn Thiên Lang của Huyền Cơ Tông lại dám ngang nhiên động thủ ở bên trong Lam Quang học viện. Đây không phải là tự mình tìm chết sao?
- Bây giờ bọn họ đã bị hộ viện đại trận nhốt lại, làm sao có thể trốn a?
Mọi người giật mình, liên tục nghị luận.
Những năm này bọn họ thường trú ở trong Lam Quang Thành, cho nên rất hiểu rõ đối với Lam Quang học viện. Bình thường vẫn luôn mở ra, hầu như không có biện pháp phòng ngự gì. Bây giờ nhìn thấy hộ viện đại trận này bọn họ mới triệt để bừng tỉnh.
Ngẫm lại cũng đúng a, một học viện có thể đứng trong ba thế lực đứng đầu của Mộng Cảnh Bình Nguyên, sao bên trong lại một chút phòng bị cũng không có cơ chứ? Để mặc cho người ta tùy ý tiến vào hay sao?
- Ha ha, muốn giữ lại chúng ta, vậy thì phải xem ngươi thế nào.
Sắc mặt Đoạn Thiên Lang mang theo vẻ khiếp sợ, lần thứ hai khôi phục lại vẻ dữ tợn, cả người hóa thành một đạo lưu quang màu tím vọt tới.
Ầm!
Hắn vừa tới đã điên cuồng ra tay, so với trước đó còn cuồng bạo hơn, đại ấn màu vàng đất làm cho hư không kinh sợ, đồng thời trường kiếm màu tím trong tay hắn cũng bắn ra, hóa thành một mảnh kiếm hải màu tím.
Keng!:
Keng!:
Keng!...
Kiếm khí xông thẳng lên trời, vạn kiếm khí màu tím sắc bén tuyệt thế. Mỗi một kiếm đều ẩn chứa ý cảnh mạnh nhất của vương giả, giống như là trong thiên địa có một mảnh kiếm hải bổ xuống.
Mà ở trong kiếm hải kia càng có một cái đại ấn màu vàng đất tràn ngập kim quang, không ngừng chìm nổi, khí tức nguy nga kia hầu như có thể làm cho bát hoang kinh sợ.
- Ta đã sớm nghe nói phó tông chủ Đoạn Thiên Lang của Huyền Cơ Tông chính là thiên tài kiếm đạo. Đã sớm đem kiếm nhất đạo hòa vào bản thân, bây giờ vừa nhìn qua, quả nhiên là phi phàm a.
Ở bầu trời bên ngoài Lam Quang học viện.
Cường giả của các thế lực hàng đầu như Chiến Thần bộ lạc, Huyền Âm Cốc, Cửu Dương Tông, Hạo Thiên đế quốc, Minh Nguyệt đế quốc, Thanh Phong đế quốc, Kiếm Tông, Thần Hải đều ngơ ngác nhìn tình cảnh này, tự lẩm bẩm.
Trong đó có thế lực quen thuộc đối với Huyền Cơ Tông thì lại càngl ngưng giọng nói, vẻ mặt trầm thấp.
Địa Hoàng Ấn chính là Hoàng Giả Chi Binh, uy lực kinh người. Đây vốn là chuyện bình thường, thế nhưng giờ khắc này Đoạn Thiên Lang đánh ra kiếm pháp cũng đã kinh người như vậy. Thế nhưng tất cả mọi người lại có chút hiểu rõ thêm về thực lực của Huyền Cơ Tông.
Đối mặt với Cát Phác Tử, giờ khắc này Đoạn Thiên Lang đã chân chính bộc lộ chiến lực mạnh nhất của mình mà không có giữ lại một chút nào.
Bởi vì hắn biết, một khi giữ lại, người ngã xuống nhất định sẽ là hắn.
Đối mặt với một đòn cuồng mãnh này, sắc mặt Cát Phác Tử nghiêm nghị, đột nhiên hét dài một tiếng.
Thân thể tuổi già sức yếu kia của hắn đột nhiên trở nên cao to nguy nga, khí huyết khuấy động, thân thể giống như là bỗng dưng dài ra được thêm hai mươi thước. Giống như là hồi xuân vậy.
Hắn ngửa mặt lên trời thét dài, tức giận ngập trời. Núi non chấn động, nếu như không phải có hộ viện đại trận bảo vệ. Như vậy rất nhiều võ giả ở đây sẽ sụp đổ dưới tiếng thét dài này, căn bản không ngăn được loại sóng âm trùng kích này.
Ầm ầm!
Hắn cầm trong tay trường thương màu tím, thân thể bắn ra, trực tiếp đâm một thương ra ngoài.
- Tử Cực Thương... Tử Long Diệt Thế!
Trường thương màu tím hóa thành đại dương vô tận, bên trong đại dương có một đầu Giao Long màu tím phóng lên trời, kinh sợ thiên hạ.
Nó phảng phất như từ Thái cổ đi ra, ánh mắt bễ nghễ, khinh thường thiên hạ.
- Tử Cực Thương, Hoàng Giả Chi Binh bát giai.
- Nghe nói Tử Cực Thương này là này do viện trưởng Hoàng Phủ Tú Minh Lam Quang học viện dành cho hắn, uy lực rất là kinh người.
Rất nhiều cường giả đều kinh ngạc thốt lên, trong đó có một ít võ giả đối với Tử Cực Thương có hiểu biết cũng nhanh chóng nói ra lai lịch của nó.
Oanh ầm!
Hai cỗ đại dương màu tím, va chạm ở trên trời.
Sau đó Giao Long màu tím thô bạo phi phàm nhanh chóng hung hăng va chạm với đại ấn màu vàng đất.
- Đùng!
Bầu trời giống như bị đánh nát, nơi đó trở thành một vùng đất hủy diệt. Nơi nào cũng có Huyền lực mênh mông đang kích động, cái gì cĩng không còn tồn tại, tất cả mọi người không có cách nào nhìn thấy rõ.
Nhưng mà giao chiến chân chính vẫn còn đang tiếp tục ở trong hỗn độn cuồn cuộn này.
Ầm!
Giao Long màu tím nát tan, chỉ có tử khí quanh quẩn ở chung quanh làm mọi người giật mình, Cát viện phó thất bại hay sao?
Phốc!
Đoạn Thiên Lang vọt ra, máu me khắp người, bên trên vai hắn bị đâm ra một vết thương to bằng nắm tay, máu tươi bắn tung toé.
Áo bào của hắn cũng là tan nát, đã bị trọng thương không thể tưởng tượng nổi.
- Ở đây, ngươi không phải là đối thủ của ta, còn muốn trở lại chiến một trận sao?
Chương 878 Hộ viện đại trận (2)
Cát viện phó cầm trường thương trong tay, khóe miệng của hắn cũng có máu tươi tràn ra. Thế nhưng so với Đoạn Thiên Lang hắn lại tốt hơn quá nhiều.
Trong hư không, hắn thô bạo ngập trời, mái tóc tung bày, ánh mắt như điện.
Cảnh này khiến cho đám người ở ngoài kinh hãi, người hiểu rõ thế cuộc đều âm thầm lắc đầu, lần này, Huyền Cơ Tông đã chịu thiệt.
Có thể thấy được, Đoạn Thiên Lang là người dẫn đầu mạnh nhất chuyến này của Huyền Cơ Tông. Lại cầm trong tay Hoàng Binh bát giai, ngay cả hắn cũng đã thất bại. Như vậy những người khác không cần phải nói.
Phải biết, Lam Quang học viện cũng không chỉ có một vị cường giả Võ Vương, số lượng đã đủ để làm cho người ta kinh hãi.
- Ta thất bại sao? Còn chưa chắc chắn.
Đoạn Thiên Lang nổi giận gầm lên một tiếng, trong con ngươi bắn ra hai đạo điện quang.
Phanh!
Thân ảnh hắn như quỷ mỵ, còn muốn tấn công lần thứ hai.
- Vậy thì chiến tới lúc ngươi phục thì thôi!
Cát viện phó thô bạo nói, trường thương màu tím lần thứ hai vung lên, điện mang bắn ra.
Leng keng leng keng!
Oanh ầm!
Song phương lại chiến một trận, lần này song phương đều đem hết toàn lực, bầu trời giống như bị đánh xuyên qua.
May mà toàn bộ Lam Quang học viện có hộ viện đại trận bảo vệ, nếu không thì sau trận chiến này, nhất định Lam Quang học viện sẽ bị hủy hoại trong một ngày.
Cuối cùng, theo một chùm máu tươi bắn lên, Đoạn Thiên Lang lần thứ hai bại lui.
Hắn càng thêm chật vật, cả người máu me đầm đìa.
Trái lại, Cát viện phó cũng thở hồng hộc, chỉ là so với Đoạn Thiên Lang, thương thế ắt phải tốt hơn nhiều.
- Đoạn Thiên Lang, bó tay chịu trói đi, bằng không, dưới một đòn, chính ngươi sẽ ngã xuống a.
Bây giờ, Cát viện phó đã hoàn toàn khống chế thế chủ động, khiến cho tất cả học viên, kích động vạn phần.
- Thật không? Muốn làm cho ta đầu hàng, đợi tới đời đi.
Đoạn Thiên Lang cười xì một tiếng, ánh mắt nhìn khắp bốn phía. Hắn biết, mình đã thua, thế nhưng kết quả còn không thể nào đoán trước được a.
- Mạnh miệng.
Cát Phác Tử quát lạnh một tiếng, thân thể bắn ra, trường thương màu tím lại lần thứ hai đâm ra.
Keng!
Trên người Đoạn Thiên Lang đột nhiên xuất hiện một vòng quang mang, mạnh mẽ ngăn cản một kích toàn lực của Cát Phác Tử.
- Hả?
Ánh mắt của Cát Phác Tử đột nhiên nheo lại.
- Ha ha ha, Cát Phác Tử, bằng vào ngươi mà cũng muốn giết ta? Chuyện hôm nay, tạm thời đến đây thôi, sau này chúng ta còn gặp lại. Cáo từ.
Đoạn Thiên Lang hét dài một tiếng, thân thể bay ngược lên, đại ấn màu vàng đất tản ra khi tức mông lung hỗn độn về bốn phương tám hướng.
- Ha ha ha, sau này còn gặp lại.
Lãnh Vô Tẫn, Tà Sát, Chu Triển Luân, Cuồng Chiến.
Huyền Cơ Tông tứ đại Thái Thượng trưởng lão, cùng nhau cao giọng quát một tiếng, phóng lên trời, cùng Đoạn Thiên Lang tụ hợp lại ở một nơi.
- Đoạn Thiên Lang, ngươi cho rằng ngươi đi đợc sao?
Cát Phác Tử gầm lên, hộ viện đại trận ở giữa bầu trời lại càng thêm óng ánh, từng đạo từng đạo lưu quang bảy màu bắt đầu chảy xuôi ở trong thiên địa.
Hộ viện đại trận này không những có công năng phòng ngự, mà càng có chứa hiệu quả khốn trận.
- Muốn giữ lại chúng ta, còn kém xa.
Đoạn Thiên Lang thấy thế, trên mặt không có một chút sốt sắng nào, trong tay hắn đột nhiên xuất hiện một viên ngọc.
Sưu!
Bên trong hạt châu kia tỏa ra một đạo quang mang mông lung, bao phủ tất cả năm người Huyền Cơ Tông vào trong đó.
Sau một khắc, năm người Huyền Cơ Tông đột nhiên xông lên trên hư không, hộ viện đại trận bảy màu đối với bọn hắn không có một chút tác dụng ngăn cản nào.
- Huyền Diệp, ngươi giết nhi tử Cuồng Phong của ta. Chuyện này, sẽ không giảng hoà như thế đâu.
Năm đạo lưu quang xẹt qua chân trời, thanh âm bạo ngược của Cuồng Chiến mơ hồ lan truyền đến, cuối cùng mới biến mất không còn tăm hơi.
Cái gì?
Tất cả mọi người nhìn thấy tình cảnh này, đều kinh ngạc đến ngây người.
Mà ngay cả Cát viện phó cũng khiếp sợ.
Hộ viện đại trận của Lam Quang học viện mạnh bao nhiêu, Cát viện phó rất là rõ ràng. Dùng thực lực của đám người Đoạn Thiên Lang, coi như là nắm giữ Hoàng Giả Chi Binh bát giai thì cũng không thể lao ra khỏi hộ viện đại trận được.
Nhưng kết quả lại là bị mạnh mẽ đánh vào mặt mũi.
- Hạt châu mà Đoạn Thiên Lang lấy ra sau cùng kia rốt cuộc là bảo vật gì? Có thể không quan tâm tới hộ viện đại trận của Lam Quang học viện chúng ta?
Trong lòng Cát viện phó không khỏi chìm xuống.
Hành vi của Đoạn Thiên Lang đã tỏ rõ chuyến này hắn hoàn toàn có chuẩn bị mà đến.
Chuyện càng làm cho Cát Phác Tử hoảng sợ chính là, chuyện Lam Quang học viện nắm giữ hộ viện đại trận chưa từng có lộ ra ngoài. Thế nhưng bảo vật mà Đoạn Thiên Lang lấy ra lại có thể khắc chế hoàn mỹ hộ viện đại trận của Lam Quang học viện bọn họ.
- Huyền Cơ Tông này rốt cuộc là muốn làm cái gì?
Trong khoảng thời gian ngắn, trong lòng Cát Phác Tử viện trưởng xuất hiện rất nhiều ý nghĩ.
- Đáng chết, để bọn họ chạy thoát rồi.
- Cát viện phó, chúng ta mau mau đuổi theo.
- Nhất định phải giữ lại năm người bọn chúng.
Thấy rõ đám người Đoạn Thiên Lang thoát đi mà không làm gì được. Đám người Dược Lão cũng không nghĩ nhiều như vậy, tất cả đều tức giận lên tiếng, liên tục bay lượn lên.
- Chậm đã.
Cát viện phó vội vàng thét lên một tiếng, ngăn cản mọi người.
- Chuyện này, nhất định lão phu sẽ đòi công đạo với Huyền Cơ tông. Chỉ có điều việc cấp bách trước tiên là dàn xếp học viên trong học viện. Để xem có người nào bị thương trong chuyện này hay không.
- Dược Thành, chuyện này để ngươi đến phụ trách a.
Dược Lão do dự một chút, vẫn phải dừng truy kích, lĩnh mệnh mà đi.
- Lỗ Tuấn, Dược Thành phụ trách an nguy của các học viên. Mà ngươi thì phụ trách trật tự của học viện, bảo đảm cho học viện sẽ không xảy ra hỗn loạn.
Cát viện phó phân phó với Lỗ Tuấn.
- Vâng.
Lỗ Tuấn gật gù.
- Thanh Phong, Vương Phong, hai người các ngươi đi theo ta.
Cát viện phó khẽ quát một tiếng, mang theo hai người Thanh Phong và Vương Phong, trực tiếp bay ra khỏi Lam Quang Học Viện, bay đi về phía trung tâm Lam Quang Thành.
- Phó Viện trưởng, đây là?
Thanh Phong và Vương Phong đều nghi hoặc không thôi, vào lúc này, Phó Viện trưởng không ở trong học viện chủ trì đại sự, lẽ nào muốn đuổi theo giết mấy người Đoạn Thiên Lang kia hay sao?
Những võ giả còn lại ở Lam Quang Thành cũng đều nghi hoặc không thôi. Mà cường giả của các đại thế lực hàng đầu thì cũng ở trong bóng tối theo dõi, muốn nhìn một chút xen rốt cuộc Cát Phác Tử muốn làm cái gì.
Chương 879 Quét dọn trú điểm (1)
Phóng mắt nhìn tới, rất nhiều võ giả ở bên trong Lam Quang Thành chạy đi, đi theo Cát Phác Tử ở giữa bầu trời.
Chỉ chốc lát, Cát Phác Tử đã đi thẳng tới vị trí trú điểm của Huyền Cơ tông ở bên trong Lam Quang Thành.
Làm một trong ba đại cự đầu của mộng cảnh bình nguyên, trú điểm của Huyền Cơ tông ở Lam Quang Thành cực kỳ hùng vĩ. Diện tích chiếm rất lớn, giống như một đám cung điện lớn vậy. Lẳng lặng đứng ở trung tâm Lam Quang Thành.
- Người Huyền Cơ tông ở bên trong đều lăn ra đây cho ta.
Cát Phác Tử trôi nổi ở trên không trung, gầm lên một tiếng. Khí tức kinh khủng trấn áp xuống dưới, một số võ giả của Huyền Cơ tông ở bên trong cả kinh, nhanh chóng phóng ra ngoài, sợ hãi ngẩng đầu nhìn lên trên bầu tời.
- Từ hôm nay trở đi, bên trong Lam Quang Thành sẽ không còn có trú điểm của Huyền Cơ tông. Trong vòng một tháng, Đường chiêu tông chủ của Huyền Cơ tông, nếu như không tự mình đến nhà xin lỗi. Như vậy Huyền Cơ tông sẽ chính kẻ địch của Lam Quang Học Viện ta.
Dứt lời.
Cát Phác Tử đột nhiên một chưởng vỗ lạc.
Ầm ầm!
Một đạo chưởng ảnh to lớn từ trên trời giáng xuống, tầng tầng lớp lớp rơi vào bên trong trú điểm ở phía dưới. Trong tiếng nổ kịch liệt, toàn bộ trú điểm của Huyền Cơ tông trong khoảnh khắc đã bị đánh thành phế tích, không lưu lại một ai.
- Hít!
Những võ giả tuỳ tùng kia không khỏi hít sâu một ngụm khí lạnh.
Lam Quang Thành ở trên khu vực giữa mộng cảnh bình nguyên, các thế lực lớn trên cơ bản đều có trú điểm ở nơi này.
Chỉ là từ giờ khắc này, trú điểm của Huyền Cơ tông đã hoàn toàn biến mất.
Hai người Thanh Phong và Vương Phong rất là phấn chấn, hóa ra Cát viện phó đến đây là xóa đi trú điểm của Huyền Cơ tông, quả thực quá tốt rồi.
Hành vi của đám người Đoạn Thiên Lang từ lâu đã khiến cho tất cả mọi người của Lam Quang Học Viện tức giận vạn phần.
- Cát viện phó, những người phía dưới này đều là thành viên của Huyền Cơ tông, có muốn mang tất cả trở về hay không?
Thanh Phong nhìn chằm chằm vào võ ở Huyền Cơ tông ở bốn phía phế tích, sát cơ tràn ngập, nói.
- Không cần, những người này có mạnh nhất cũng chỉ là Võ tông ngũ cấp, hiển nhiên Huyền Cơ tông cũng đã sớm chuẩn bị, mang về rồi. Cho nên dù có diệt sát căn bản cũng không có tác dụng gì.
Sắc mặt Cát Phác Tử âm trầm nói, đồng thời cũng càng thêm khẳng định âm mưu của Huyền Cơ tông.
Dựa theo thông lệ, bình thường trú điểm của Huyền Cơ tông ở Lam Quang Thành phải có một tên cường giả Võ Vương tọa trấn.
Thế nhưng hiện tại, võ giả ở lại trú điểm của Huyền Cơ tông, đừng nói là Võ Vương, ngay cả Võ tôn lục giai cũng không tìm được lấy một gười.
Có thể thấy được lần này đám người Đoạn Thiên Lang đến đây, vốn đã sớm chuẩn bị rồi.
- Đi, về học viện.
Cát Phác Tử mang theo đám người Thanh Phong, nhanh chóng biến mất pử phía chân trời, chỉ để lại phế tích đầy đất cùng rất nhiều võ giả ánh mắt đờ đẫn.
Cùng lúc đó, tất cả mọi chuyện xảy ra ở Lam Quang Học Viện cũng như là một cơn gió giống, nhanh chóng truyền bá ra toàn bộ Lam Quang Thành. Đồng thời cũng lấy Lam Quang Thành làm trung tâm, khuếch tán về toàn bộ mộng cảnh bình nguyên.
Lam Quang Học Viện, Huyền Cơ tông, hai thế lực lớn này đều là một trong ba đại cự đầu của mộng cảnh bình nguyên. Nhất nhất cử nhất động của hai thế lực cũng không chỉ quan hệ đến hai thế lực lớn này, mà đối với cách cục thế lực ở mộng cảnh bình nguyên đã xảy ra biến hóa to lớn.
Trong lúc nhất thời, toàn bộ mộng cảnh bình nguyên đều quan tâm đối với chuyện đã xảy ra vào ngày hôm nay. Đối với người khởi xướng là Huyền Diệp càng bị không ít ánh mắt tập trung.
Lam Quang Học Viện.
Dưới sự chỉ huy của Cát Phác Tử, rất nhanh một mảng lớn phế tích bị thanh lý sạch sẽ, một lượng lớn công nhân viên đều trở nên bận rộn.
Trải qua một trận kịch biến như vậy, trên mặt mỗi người đều cực kỳ âm trầm.
Không ít người nắm chặt hai tay, ánh mắt phẫn nộ.
Dưới dẫn dắt của Cát viện phó, Lam Quang Học Viện đã chống lại đám người Đoạn Thiên Lang của Huyền Cơ tông tấn công, càng đuổi giết cho đối phương chạy trốn.
Thế nhưng hành động của Huyền Cơ tông lại khiến cho vô số nhân viên của Lam Quang Học Viện phẫn nộ trong lòng, sát khí bốc lên.
Làm đệ nhất học viện ở trên mộng cảnh bình nguyên, mặc kệ là công nhân viên hay là học viên ở bên trong Lam Quang Học Viện đều có cảm giác tự hào xuất phát từ nội tâm.
Nhưng mà hôm nay, hành vi của Huyền Cơ tông không thể nghi ngờ đã đánh lên trên mặt người của Lam Quang Học Viện, mạnh mẽ đánh lên một đòn.
Trong lịch sử mấy trăm năm gần nhất, Lam Quang Học Viện còn chưa từng bị đả kích ngông cuồng như vậy.
- Đều là tại tên Huyền Diệp kia, một tên tân sinh vừa mới vào học, dĩ nhiên đã mang đến tai hoạ như vậy cho học viện.
- Không sai, nếu như không phải vì hắn, làm sao Huyền Cơ tông sẽ giết tới Lam Quang học viện chúng ta cơ chứ? Có người nói lần này rất nhiều sư huynh sư tỷ đều bị thương, cần phải an dưỡng.
- Cái tên này thật là một ôn thần, theo ta thấy, học viện nên loại bỏ hắn thì hơn a.
Không ít học viên nghị luận sôi nổi, trên mặt phẫn nộ, đem trách nhiệm quy kết lên trên người của Diệp Huyền.
Bọn họ đều cho rằng, vụ tai nạn này vốn là do Diệp Huyền mang đến, loại bỏ hắn thì mới có thể làm cho Lam Quang Học Viện khôi phục được sự yên ổn.
Nhưng cũng có người có ý kiến bất đồng.
- Hừ, chuyện này đúng là có liên quan tới Huyền Diệp kia. Thế nhưng nguyên nhân chủ yếu nhất vẫn là bởi vì Huyền Cơ tông quá mức hung hăng.
- Mỗi người chúng ta, trước khi tiến vào học viện đều sẽ có một ít tranh cãi. Thế nhưng các ngươi thấy thế lực kia sẽ giết tới học viện hay sao?
- Huyền Cơ tông kia quả thực căn bản không coi Lam Quang học viện chúng ta vào trong mắt a.
Trong học viện, mỗi người đều đang thảo luận.
Người khác nhau, quan điểm không giống nhau. Thế nhưng có thể đoán trước ra được, hành vi của Huyền Cơ tông đã gợi ra một hồi náo động to lớn.
Trong lúc mọi người nghị luận, Diệp Huyền và La Thành cùng với Trương Liệt, trở lại ký túc xá của mình.
- Chính là hắn, người này chính là kẻ cầm đầu Huyền Diệp, chính hắn đã đưa Huyền Cơ tông tới đây.
- Nghe nói hắn đã từng đánh chết trưởng lão Huyền Cơ tông, mới dẫn tới phó tông chủ Đoạn Thiên Lang của Huyền Cơ tông dẫn theo bốn tên Thái Thượng trưởng lão hung hăng tới đây.
- Nhìn tuổi hắn còn trẻ, thiên phú lại rất là kinh người. Không chỉ là người thứ nhất trong lúc sát hạch nhập học khóa này. Mà lúc trước sát hạch nội viện càng kinh người hơn. Một tiếng hót vang vọng toàn viện, có thể nói rất là biến thái a.
Chương 880 Quét dọn trú điểm (2)
- Người này bị nhiều cường giả của Huyền Cơ tông tập trung như vậy, thế nhưng đến bây giờ vẫn lại bình yên vô sự.
Trên đường trở về, mỗi một học viên khi nhìn thấy Diệp Huyền đều thấp giọng mở miệng, ánh mắt có chút khác nhau.
- Diệp thiếu, sau này chúng ta làm sao bây giờ?
Trở lại ký túc xá, La Thành lo lắng nói.
Huyền Cơ tông truy sát, trực tiếp khiến cho Diệp Huyền bại lộ ở trước mặt chúng nhân. Chuyện này không thể phủ nhận, hiện tại rất nhiều người của học viện đều đem chuyện đã xảy ra ngày hôm nay quy kết lên trên người Diệp Huyền, muốn thanh lý môn hộ.
Đương nhiên, đây chỉ vẻn vẹn là ý nghĩ của các học viên mà thôi. Căn bản không có được tác dụng gì, chỉ là ý nghĩ của bọn họ, hiển nhiên cũng đại biểu cho ý nghĩ của rất nhiều công nhân viên của Lam Quang Học Viện.
- Trước mắt chỉ có thể nhìn xem học viện quyết định ra sao mà thôi.
Diệp Huyền không nói thêm gì, trên mặt thậm chí còn không nhìn ra vẻ sầu lo một chút nào, hắn chỉ thản nhiên nói.
Hắn biết rõ, bây giờ hắn có lo lắng thì cũng vô dụng. Người chân chính có thể đưa ra quyết định vẫn là Cát viện phó và cao tầng của Lam Quang Học Viện.
Trước khi đến Lam Quang Học Viện, Diệp Huyền cũng không nghĩ tới, Huyền Cơ tông sẽ làm ra chuyện như vậy. Vì hắn mà lại ngang nhiên giết tới Lam Quang Học Viện, thực sự là vượt quá dự liệu của hắn.
Chỉ là, bên trong chuyện ngày hôm nay, Diệp Huyền cũng cảm giác được có rất nhiều chỗ không đúng.
Thế nhưng những chuyện này hắn cũng không tiện nói, tin tưởng hiện tại đám người Cát viện phó cũng đang thảo luận vấn đề về phương diện này.
Đúng như Diệp Huyền suy nghĩ, bây giờ trong phòng họp của Lam Quang Học Viện có rất nhiều cường giả hội tụ, nghị luận sôi nổi.
- Ta đã sớm nói rồi. Thu Huyền Diệp kia vào trong học viện tuyệt đối là một tai vạ, nếu như chúng ta sớm giao ra Huyền Diệp kia một chút, như vậy sẽ không có chuyện ngày hôm nay a.
Trong phòng họp, Trình Quang trước đó chủ trương giao ra Diệp Huyền cười lạnh nói, vẻ mặt bất mãn.
Ánh mắt của hắn đảo qua trên mặt đám đạo sư Thanh Phong, Vương Phong từng nói chuyện vì Diệp Huyền:
- Hiện tại có kết quả như vậy, các ngươi đã thoả mãn chưa?
- Trình Quang, ngươi có ý gì?
Thanh Phong không khỏi giận tím mặt nói.
- Ta có ý gì? Trình Quang cười gằn không ngớt:
- Là vì quyết định sai lầm của các ngươi cho nên hiện tại trực tiếp dẫn đến Lam Quang học viện chúng ta phải đối mặt với tai nạn to lớn như thế. Quả thực, ta thừa nhận thiên phú của tên Huyền Diệp kia không yếu. Thế nhưng bây giờ các ngươi nhìn xem, chỉ vì một Huyền Diệp đã đem Lam Quang học viện chúng ta thành bộ dáng như vậy, dẫn đến bao nhiêu học viên bị thương cơ chứ? Lại còn hủy hoại bao nhiêu kiến trúc trong học viện. Hừ, sau hôm nay, ta không chắc các thế lực lớn mộng cảnh bình nguyên sẽ nhìn Lam Quang học viện chúng ta như thế nào a.
- Người khác thấy thế nào là chuyện của người khác, nếu như Huyền Diệp kia là học viên của Lam Quang học viện chúng ta. Như vậy học viện chúng ta sẽ có nghĩa vụ bảo vệ hắn, chuyện ngày hôm nay, ai cũng không muốn nhìn thấy.
Vương Phong tức giận nói.
- Bảo vệ học viên, đó là chuyện nên làm. Thế nhưng cũng phải phân rõ tình huống, vì một người học viên mà liên lụy tới toàn bộ học viện chúng ta, chuyện này sợ rằng không đáng a.
Trong phòng họp, Trình Quang nói, ánh mắt tràn ngập vẻ xem thường.
- Được rồi, Trình Quang, không cần nói nữa. Đừng nói là hôm nay đám người hôm nay Đoạn Thiên Lang kia đến đây, coi như là toàn tông Huyền Cơ tông xuất hiện thì ta Lam Quang Học Viện cũng sẽ không vì mặt mũi mà bắt học viên đưa ra lời giải thích.
Lão giả vẫn không có mở miệng đột nhiên lạnh giọng nói.
Sắc mặt Trình Quang hơi ngưng tụ, tiếp đó lại cau mày nói:
- Lão giả, không phải là ta không tôn kính ngươi, thế nhưng có một số việc ta cảm thấy có thể thỏa hiệp. Như vậy chẳng bằng thỏa hiệp một phen, đây gọi là lùi một bước trời cao biển rộng, không cần thiết vì những cái nhỏ nhoi mà đưa ra quyết định như vậy.
Lão giả không giống như đám người Thanh Phong, địa vị ở học viện cao thượng. Lời nói của Trình Quang cũng không thể trở nên hòa hoãn được.
Lão giả lãnh đạm nói:
- Đây không phải là vấn đề thỏa hiệp hay không thỏa hiệp, mà là tôn nghiêm làm người. Lam Quang học viện chúng ta đứng sừng sững ở trong Mộng Cảnh Bình Nguyên hơn một nghìn năm, dù là lúc quẫn bách nhất thì cũng chưa từng làm ra chuyện như thế. Huyền Cơ Tông kia là thứ gì chứ? Lẽ nào bởi vì một câu nói của bọn chúng mà chúng ta đã muốn giao ra học viên của bản thân? Quả thực là buồn cười.
Lão giả nói năng có khí phách, tức giận nói.
- Ta không có ý này, chỉ là mặt mũi có to lớn hơn nữa thì căn bản cũng không có tác dụng gì. So với an nguy của học viện, miễn cưỡng quan tâm tới mặt mũi sẽ chỉ mang đến nguy nan cho học viện mà thôi. Ta nói vậy cũng vì học viện! Sắc mặt Trình Quang khó coi, cao giọng nói.
Lão giả lạnh giọng nói:
- Ý của ngươi là Đông Bác Sâm ta vì mặt mũi của mình mà miễn cưỡng lôi Lam Quang học viện xuống nước hay sao?
- Đương nhiên ta không phải ý này.
Sắc mặt Trình Quang đỏ lên, liên tục xua tay.
- Được rồi, không cần nhiều lời, các ngươi sẽ không thật sự cho rằng, mục đích ngày hôm nay của đám người Đoạn Thiên Lang kia là vì lùng bắt Huyền Diệp kia chứ?
Ngay lúc này, Cát viện phó đột nhiên thấp giọng mở miệng, trên một gương mặt hắn hiện lên vẻ cực kỳ âm trầm.
- Cát viện phó, ngươi nói vậy là ý gì?
Không ít đạo sư đều vô cùng ngạc nhiên, lẽ nào đám người Đoạn Thiên Lang đến đây, không phải là vì Huyền Diệp kia? Chuyện này làm sao có khả năng cơ chứ? Nếu như không phải là do Huyền Diệp kia, như vậy đám người Đoạn Thiên Lang sao lại ra tay đánh nhau ở trong Lam Quang học viện a?
Cát Phác Tử cười lạnh một tiếng:
- Có ý gì? Lẽ nào mọi người không thấy được, lần này Huyền Cơ Tông là cố ý tới tìm cớ hay sao? Chuyện của Huyền Diệp kia chỉ là một cái cớ cua bọn họ mà thôi. Coi như Huyền Diệp đã từng đánh giết một trưởng lão của Huyền Cơ Tông thì lại làm sao cơ chứ?
- Trưởng lão của Huyền Cơ Tông số lượng đông đảo. Tuy rằng Cuồng Phong kia là một tên trưởng lão của Huyền Cơ Tông, thế nhưng cũng chỉ vẻn vẹn là một tên Võ Tôn lục giai nhị trọng mà thôi. Thân phận to lớn nhất của hắn là con trai của Cuồng Chiến. Thế nhưng coi như là như vậy, vì nhi tử của một tên Thái Thượng trưởng lão mà Huyền Cơ Tông lại phái ra cường giả cấp bậc phó tông chủ, hoành hành không cố kỵ ở trong Lam Quang học viện chúng ta hay sao?
Bất kể là Hoàng Binh bát giai, hay là bảo vật nắm giữ dấu ấn hoàng giả đều đại diện cho việc ở trên Mộng Cảnh Bình Nguyên đã từng xuất hiện không ít cường giả Võ hoàng.
- Cát Phác Tử, rốt cục ngươi cũng đã xuất hiện.
Đoạn Thiên Lang nhìn chằm chằm vào Cát viện phó, cười lạnh nói:
- Lời nói của ngươi, Đoàn mỗ ta không đồng ý. Đoạn Thiên Lang ta hôm nay đến Lam Quang học viện, chỉ là vì bắt tội phạm mà Huyền Cơ Tông ta truy nã. Cũng chính là học viện của Lam Quang học viện các ngươi. Các ng ươi vẽ đường cho hươu chạy, bao che kẻ ác, đường đường là đệ nhất học viện trên Mộng Cảnh Bình Nguyên, che giấu chuyện xấu. Ha ha, nếu như chuyện này truyền đi sẽ khiến cho người trong thiên hạ cười nhạo a.
- Như vậy đi, ta sẽ cho ngươi một cơ hội cuối cùng.
Đoạn Thiên Lang thản nhiên nở nụ cười:
- Chỉ cần ngươi đem phạm nhân mà Huyền Cơ Tông ta cần, ngoan ngoãn giao ra. Đồng thời còn xin lỗi ở trước mặt mọi người, như vậy Đoạn Thiên Lang ta bảo đảm sẽ lập tức dẫn người rời đi, không biết Cát viện phó cảm thấy thế nào?
- Ta không cảm thấy như thế nào.
Ánh mắt của Cát Phác Tử lãnh đạm vô cùng:
- Đoạn Thiên Lang, lời nói của ngươi vừa nãy cũng là lời mà ta muốn nói. Chỉ ta muốn mấy người các ngươi ngoan ngoãn bó tay chịu trói, ta có thể cân nhắc giữ cho các ngươi một cái mạng.
Khóe miệng Đoạn Thiên Lang cười gằn, híp mắt lại:
- Cát Phác Tử, ngươi phải suy nghĩ cho kỹ, vì một người học viên mà là địch với Huyền Cơ Tông ta, có đáng giá không?
- Có đáng giá hay không ta không biết, ta chỉ biết, bất luận người nào dám to gan ngang ngược ở trong Lam Quang học viện ta đều sẽ không có kết quả tốt.
Cát viện phó lạnh giọng quát lên, đồng thời cả người đột nhiên hóa thành một đạo lưu quang nhằm về phía Đoạn Thiên Lang:
- Ít nói nhảm đi, nhìn vào thực lực của mình xem thế nào.
Ầm ầm!
Tiếng nói của hắn vừa dứt thì trường thương trong tay đột nhiên hóa thành một đầu Giao Long màu tím. Giao Long bay lên, nuốt mây nhả khói, giống như hóa thành một mảnh hải dương màu tím đậm, mãnh liệt đánh về phía Đoạn Thiên Lang.
- Hừ, ta há phải sợ ngươi.
Đoạn Thiên Lang cười gằn, thúc dục Địa Hoàng Ấn, cả người ngạo nghễ đứng ở phía chân trời. Người mặc áo xanh tóc dài, thanh kiếm màu tím vung vẩy, như một vị thần ma.
Ầm ầm!
Toàn bộ vòm trời giống như bị đánh vỡ vào thời khắc này, khí tức hỗn độn đầy trời ở chung quanh bị kích động. Trong lúc nhất thời, không còn sót lại bất cứ thứ gì, chỉ có lưu quang vô tận đang không ngừng bao phủ.
Rất nhiều học viên ở phía dưới chỉ cảm thấy trong đầu trống rỗng, vang lên ong ong, nếu như không phải bọn họ ở cách đá rất xa. Như vậy thậm chí thất khiếu cũng sẽ phải chảy máu.
Thời khắc này, bọn họ mới biết rõ, bọn họ ở trong Lam Quang học viện được xưng tụng là thiên tài. Thế nhưng so với cường giả chân chính lại vẫn còn cách biệt quá xa a.
Đúng vậy, ở bên ngoài, bọn họ thực sự là thiên tài nghịch thiên, mỗi một người đều nắm giữ sức chiến đấu Vũ Tôn lục giai. Thế nhưng ở trước mặt cường giả nghịch thiên bực này như Đoạn Thiên Lang và Cát Phó viện trưởng, bọn họ ngay cả giun dế cũng không sánh nổi. Chỉ cần giơ tay là đủ để biến bọn họ thành tro bụi rồi.
Đây chỉ vẻn vẹn là cường giả cấp bậc Võ Vương thất giai mà thôi. Nếu như là Võ Hoàng bát giai, thậm chí là Võ Đế cửu giai thì sao?
Mọi người đã không dám tưởng tượng tới một màn như vậy nữa.
- Xảy ra chuyện gì?
Vào giờ phút này, đại chiến của Lam Quang học viện đã kinh động tới rất nhiều cường giả trong toàn bộ Lam Quang Thành từ lâu.
- Xảy ra chuyện gì? Tại sao trên bầu trời của Lam Quang học viện lại có chiến đấu kinh thiên xảy ra như vậy chứ?
Vô số cường giả nghe tiếng mà đến, ngơ ngác nhìn lên trên cao, mỗi một người đều khiếp sợ nghi hoặc không thôi.
- Là phó tông chủ Đoạn Thiên Lang của Huyền Cơ Tông và tứ đại Thái Thượng trưởng lão của Huyền Cơ Tông đến Lam Quang học viện đòi người. Kết quả song phương bạo phát xung đột, đã giao chiến được một lát rồi.
- Đại ấn màu vàng đất ở trong tay Đoạn Thiên Lang kia, có người nói là Hoàng Binh bát giai, nếu như không phải Cát viện phó vào thời khắc mấu chốt chạy tới. Chỉ sợ các đạo sư của Lam Quang học viện đã gặp nguy hiểm rồi.
Có võ giả ở ngay phụ cận Lam Quang học viện biết ngọn nguồn mọi chuyện cho nên mới run giọng giải thích.
- Cái gì, còn có chuyện này sao?
- Phó tông chủ Huyền Cơ Tông Đoạn Thiên Lang và Thái Thượng trưởng lão đến Lam Quang học viện đòi người?
- Trời ơi, Mộng cảnh bình nguyên sắp thay người lãnh đạo rồi sao?
Sau khi mọi người biết được chân tướng, trong lòng không khỏi kinh hãi.
Lam Quang học viện, Huyền Cơ Tông, bất luận bên nào đều là một trong mười thế lực hàng đầu của Mộng Cảnh Bình Nguyên. Giữa bọn họ xảy ra xung đột, tuyệt đối không phải là xung đột giữa một ít thế lực nhỏ có thể so sánh được. Bất kỳ biến hóa nhỏ bé nào cũng sẽ khiến cho toàn bộ Mộng Cảnh Bình Nguyên chấn động.
Đặc biệt sau khi nhìn thấy chiến đấu ở hiện trường, đây căn bản không phải là tiểu đả tiểu nháo, luận bàn với nhau, mà càng giống như là một trận sinh tử đại chiến a.
Mọi người không hiểu Đoạn phó tông chủ của Huyền Cơ Tông lấy dũng khí từ đâu tới mà dám ở bên trong Lam Quang học viện ra tay đánh nhau.
Đặc biệt là một ít các cường giả Võ Vương thất giai của thế lực lớn đóng quân ở Lam Quang Thành, càng kinh hãi nhìn tình cảnh trước mắt.
Quang mang đầy trời ập xuống, như thiên đạo khí, khiến cho lòng người run sợ.
Dưới công kích kinh người là một tảng lớn kiến trúc sụp đổ và sân bị đánh nát.
Một ít cường giả, dõi mắt nhìn từ xa, lẳng lặng nhìn chăm chú vào cuộc chiến đấu này, trong lòng không ngừng nổi lên gợn sóng.
- Ta còn quá yếu.
Trên bầu trời của Lam Quang học viện, Diệp Huyền nắm chặt hai quyền, sát khí trong lòng sôi trào.
Ngay cả ở Mộng Cảnh Bình Nguyên, hắn cũng không có thực lực nắm giữ được tính mạng của bản thân. Như vậy còn nói gì trở lại đỉnh cao được cơ chứ?
Thời khắc này, Diệp Huyền có ham muốn tăng lên thực lực của mình trước nay chưa từng có.
Ầm ầm ầm!
Bên trong Lam Quang học viện, Cát viện phó và Đoạn Thiên Lang điên cuồng chiến đấu, ở phía dưới vũ đấu trường, khắp nơi nứt toác, hóa thành tro tàn đầy trời.
- Ha ha, hôm nay Đoạn Thiên Lang ta sẽ hủy đi Lam Quang học viện các ngươi.
Đoạn Thiên Lang cười to một tiếng, uy phong lẫm lẫm.
Song phương chỉ vẻn vẹn giao thủ trong chốc lát, thế nhưng đã có một tảng lớn kiến trúc triệt để bị phá huỷ.
Chương 877 Hộ viện đại trận (1)
- Ngươi cũng phải có thủ đoạn này mới được a. Tất cả mọi người nghe lệnh, vây nhốt tất cả người của Huyền Cơ Tông, khởi động hộ viện đại trận, quyết không thể để cho một người chạy ra khỏi nơi này.
Cát viện phó chợt quát một tiếng, trong tay đột nhiên tung ra tinh quang ngập trời.
Coong coong coong coong!
Một đạo khí tức phảng phất đến từ viễn cổ từ trong Lam Quang học viện bốc lên. Dưới con mắt của mọi người, một đạo quang mang mông lung đột nhiên từ dưới nền đất của Lam Quang học viện bắn ra, bao phủ toàn bộ học viện lại.
- Hả?
Sắc mặt của Đoạn Thiên Lang đột nhiên biến đổi, chợt lại lộ ra vẻ quỷ dị.
- Chỉ là hộ viện đại trận mà cũng muốn ngăn cản ta? Địa Hoàng Ấn, đi!
Đại ấn màu vàng đất giống như là một ngọn núi lớn, ầm ầm nghiền ép, ầm một tiếng đã đánh vào bên trên đạo quang mang mông lung kia. Toàn bộ lồng quang mang bắt đầu chập chờn kịch liệt, thế nhưng sau đó lại khôi phục lại vẻ yên tĩnh.
- Cái gì?
Đoạn Thiên Lang giật nảy mình, sắc mặt thay đổi mấy lần.
Địa Hoàng Ấn của hắn chính là Hoàng Giả Chi Binh bát giai, đại trận phổ thông căn bản không chịu nổi được nghiền ép. Nhưng mà sau khi đánh vào trên đạo quang mang này lại không có cách nào đánh nát nó ra được.
Rốt cuộc là trận pháp phòng ngự cấp bậc gì a?
Cát viện phó đột nhiên cười xì một tiếng:
- Hừ, Lam Quang học viện chúng ta đứng sừng sững ngàn năm không ngã. Ngàn năm qua, vô số cường giả gia cố hộ viện đại trận. Cho nên chỉ bằng vào ngươi mà cũng muốn hủy hoại Lam Quang học viện trong một ngày sao? Hôm nay ngươi đã đến rồi thì cũng đừng đi a, ở lại đi.
- Lam Quang học viện này vẫn còn có hộ viện đại trận, xem trận thế này, chí ít là trận pháp bát giai a?
- Không được, đám người Đoạn Thiên Lang của Huyền Cơ Tông lại dám ngang nhiên động thủ ở bên trong Lam Quang học viện. Đây không phải là tự mình tìm chết sao?
- Bây giờ bọn họ đã bị hộ viện đại trận nhốt lại, làm sao có thể trốn a?
Mọi người giật mình, liên tục nghị luận.
Những năm này bọn họ thường trú ở trong Lam Quang Thành, cho nên rất hiểu rõ đối với Lam Quang học viện. Bình thường vẫn luôn mở ra, hầu như không có biện pháp phòng ngự gì. Bây giờ nhìn thấy hộ viện đại trận này bọn họ mới triệt để bừng tỉnh.
Ngẫm lại cũng đúng a, một học viện có thể đứng trong ba thế lực đứng đầu của Mộng Cảnh Bình Nguyên, sao bên trong lại một chút phòng bị cũng không có cơ chứ? Để mặc cho người ta tùy ý tiến vào hay sao?
- Ha ha, muốn giữ lại chúng ta, vậy thì phải xem ngươi thế nào.
Sắc mặt Đoạn Thiên Lang mang theo vẻ khiếp sợ, lần thứ hai khôi phục lại vẻ dữ tợn, cả người hóa thành một đạo lưu quang màu tím vọt tới.
Ầm!
Hắn vừa tới đã điên cuồng ra tay, so với trước đó còn cuồng bạo hơn, đại ấn màu vàng đất làm cho hư không kinh sợ, đồng thời trường kiếm màu tím trong tay hắn cũng bắn ra, hóa thành một mảnh kiếm hải màu tím.
Keng!:
Keng!:
Keng!...
Kiếm khí xông thẳng lên trời, vạn kiếm khí màu tím sắc bén tuyệt thế. Mỗi một kiếm đều ẩn chứa ý cảnh mạnh nhất của vương giả, giống như là trong thiên địa có một mảnh kiếm hải bổ xuống.
Mà ở trong kiếm hải kia càng có một cái đại ấn màu vàng đất tràn ngập kim quang, không ngừng chìm nổi, khí tức nguy nga kia hầu như có thể làm cho bát hoang kinh sợ.
- Ta đã sớm nghe nói phó tông chủ Đoạn Thiên Lang của Huyền Cơ Tông chính là thiên tài kiếm đạo. Đã sớm đem kiếm nhất đạo hòa vào bản thân, bây giờ vừa nhìn qua, quả nhiên là phi phàm a.
Ở bầu trời bên ngoài Lam Quang học viện.
Cường giả của các thế lực hàng đầu như Chiến Thần bộ lạc, Huyền Âm Cốc, Cửu Dương Tông, Hạo Thiên đế quốc, Minh Nguyệt đế quốc, Thanh Phong đế quốc, Kiếm Tông, Thần Hải đều ngơ ngác nhìn tình cảnh này, tự lẩm bẩm.
Trong đó có thế lực quen thuộc đối với Huyền Cơ Tông thì lại càngl ngưng giọng nói, vẻ mặt trầm thấp.
Địa Hoàng Ấn chính là Hoàng Giả Chi Binh, uy lực kinh người. Đây vốn là chuyện bình thường, thế nhưng giờ khắc này Đoạn Thiên Lang đánh ra kiếm pháp cũng đã kinh người như vậy. Thế nhưng tất cả mọi người lại có chút hiểu rõ thêm về thực lực của Huyền Cơ Tông.
Đối mặt với Cát Phác Tử, giờ khắc này Đoạn Thiên Lang đã chân chính bộc lộ chiến lực mạnh nhất của mình mà không có giữ lại một chút nào.
Bởi vì hắn biết, một khi giữ lại, người ngã xuống nhất định sẽ là hắn.
Đối mặt với một đòn cuồng mãnh này, sắc mặt Cát Phác Tử nghiêm nghị, đột nhiên hét dài một tiếng.
Thân thể tuổi già sức yếu kia của hắn đột nhiên trở nên cao to nguy nga, khí huyết khuấy động, thân thể giống như là bỗng dưng dài ra được thêm hai mươi thước. Giống như là hồi xuân vậy.
Hắn ngửa mặt lên trời thét dài, tức giận ngập trời. Núi non chấn động, nếu như không phải có hộ viện đại trận bảo vệ. Như vậy rất nhiều võ giả ở đây sẽ sụp đổ dưới tiếng thét dài này, căn bản không ngăn được loại sóng âm trùng kích này.
Ầm ầm!
Hắn cầm trong tay trường thương màu tím, thân thể bắn ra, trực tiếp đâm một thương ra ngoài.
- Tử Cực Thương... Tử Long Diệt Thế!
Trường thương màu tím hóa thành đại dương vô tận, bên trong đại dương có một đầu Giao Long màu tím phóng lên trời, kinh sợ thiên hạ.
Nó phảng phất như từ Thái cổ đi ra, ánh mắt bễ nghễ, khinh thường thiên hạ.
- Tử Cực Thương, Hoàng Giả Chi Binh bát giai.
- Nghe nói Tử Cực Thương này là này do viện trưởng Hoàng Phủ Tú Minh Lam Quang học viện dành cho hắn, uy lực rất là kinh người.
Rất nhiều cường giả đều kinh ngạc thốt lên, trong đó có một ít võ giả đối với Tử Cực Thương có hiểu biết cũng nhanh chóng nói ra lai lịch của nó.
Oanh ầm!
Hai cỗ đại dương màu tím, va chạm ở trên trời.
Sau đó Giao Long màu tím thô bạo phi phàm nhanh chóng hung hăng va chạm với đại ấn màu vàng đất.
- Đùng!
Bầu trời giống như bị đánh nát, nơi đó trở thành một vùng đất hủy diệt. Nơi nào cũng có Huyền lực mênh mông đang kích động, cái gì cĩng không còn tồn tại, tất cả mọi người không có cách nào nhìn thấy rõ.
Nhưng mà giao chiến chân chính vẫn còn đang tiếp tục ở trong hỗn độn cuồn cuộn này.
Ầm!
Giao Long màu tím nát tan, chỉ có tử khí quanh quẩn ở chung quanh làm mọi người giật mình, Cát viện phó thất bại hay sao?
Phốc!
Đoạn Thiên Lang vọt ra, máu me khắp người, bên trên vai hắn bị đâm ra một vết thương to bằng nắm tay, máu tươi bắn tung toé.
Áo bào của hắn cũng là tan nát, đã bị trọng thương không thể tưởng tượng nổi.
- Ở đây, ngươi không phải là đối thủ của ta, còn muốn trở lại chiến một trận sao?
Chương 878 Hộ viện đại trận (2)
Cát viện phó cầm trường thương trong tay, khóe miệng của hắn cũng có máu tươi tràn ra. Thế nhưng so với Đoạn Thiên Lang hắn lại tốt hơn quá nhiều.
Trong hư không, hắn thô bạo ngập trời, mái tóc tung bày, ánh mắt như điện.
Cảnh này khiến cho đám người ở ngoài kinh hãi, người hiểu rõ thế cuộc đều âm thầm lắc đầu, lần này, Huyền Cơ Tông đã chịu thiệt.
Có thể thấy được, Đoạn Thiên Lang là người dẫn đầu mạnh nhất chuyến này của Huyền Cơ Tông. Lại cầm trong tay Hoàng Binh bát giai, ngay cả hắn cũng đã thất bại. Như vậy những người khác không cần phải nói.
Phải biết, Lam Quang học viện cũng không chỉ có một vị cường giả Võ Vương, số lượng đã đủ để làm cho người ta kinh hãi.
- Ta thất bại sao? Còn chưa chắc chắn.
Đoạn Thiên Lang nổi giận gầm lên một tiếng, trong con ngươi bắn ra hai đạo điện quang.
Phanh!
Thân ảnh hắn như quỷ mỵ, còn muốn tấn công lần thứ hai.
- Vậy thì chiến tới lúc ngươi phục thì thôi!
Cát viện phó thô bạo nói, trường thương màu tím lần thứ hai vung lên, điện mang bắn ra.
Leng keng leng keng!
Oanh ầm!
Song phương lại chiến một trận, lần này song phương đều đem hết toàn lực, bầu trời giống như bị đánh xuyên qua.
May mà toàn bộ Lam Quang học viện có hộ viện đại trận bảo vệ, nếu không thì sau trận chiến này, nhất định Lam Quang học viện sẽ bị hủy hoại trong một ngày.
Cuối cùng, theo một chùm máu tươi bắn lên, Đoạn Thiên Lang lần thứ hai bại lui.
Hắn càng thêm chật vật, cả người máu me đầm đìa.
Trái lại, Cát viện phó cũng thở hồng hộc, chỉ là so với Đoạn Thiên Lang, thương thế ắt phải tốt hơn nhiều.
- Đoạn Thiên Lang, bó tay chịu trói đi, bằng không, dưới một đòn, chính ngươi sẽ ngã xuống a.
Bây giờ, Cát viện phó đã hoàn toàn khống chế thế chủ động, khiến cho tất cả học viên, kích động vạn phần.
- Thật không? Muốn làm cho ta đầu hàng, đợi tới đời đi.
Đoạn Thiên Lang cười xì một tiếng, ánh mắt nhìn khắp bốn phía. Hắn biết, mình đã thua, thế nhưng kết quả còn không thể nào đoán trước được a.
- Mạnh miệng.
Cát Phác Tử quát lạnh một tiếng, thân thể bắn ra, trường thương màu tím lại lần thứ hai đâm ra.
Keng!
Trên người Đoạn Thiên Lang đột nhiên xuất hiện một vòng quang mang, mạnh mẽ ngăn cản một kích toàn lực của Cát Phác Tử.
- Hả?
Ánh mắt của Cát Phác Tử đột nhiên nheo lại.
- Ha ha ha, Cát Phác Tử, bằng vào ngươi mà cũng muốn giết ta? Chuyện hôm nay, tạm thời đến đây thôi, sau này chúng ta còn gặp lại. Cáo từ.
Đoạn Thiên Lang hét dài một tiếng, thân thể bay ngược lên, đại ấn màu vàng đất tản ra khi tức mông lung hỗn độn về bốn phương tám hướng.
- Ha ha ha, sau này còn gặp lại.
Lãnh Vô Tẫn, Tà Sát, Chu Triển Luân, Cuồng Chiến.
Huyền Cơ Tông tứ đại Thái Thượng trưởng lão, cùng nhau cao giọng quát một tiếng, phóng lên trời, cùng Đoạn Thiên Lang tụ hợp lại ở một nơi.
- Đoạn Thiên Lang, ngươi cho rằng ngươi đi đợc sao?
Cát Phác Tử gầm lên, hộ viện đại trận ở giữa bầu trời lại càng thêm óng ánh, từng đạo từng đạo lưu quang bảy màu bắt đầu chảy xuôi ở trong thiên địa.
Hộ viện đại trận này không những có công năng phòng ngự, mà càng có chứa hiệu quả khốn trận.
- Muốn giữ lại chúng ta, còn kém xa.
Đoạn Thiên Lang thấy thế, trên mặt không có một chút sốt sắng nào, trong tay hắn đột nhiên xuất hiện một viên ngọc.
Sưu!
Bên trong hạt châu kia tỏa ra một đạo quang mang mông lung, bao phủ tất cả năm người Huyền Cơ Tông vào trong đó.
Sau một khắc, năm người Huyền Cơ Tông đột nhiên xông lên trên hư không, hộ viện đại trận bảy màu đối với bọn hắn không có một chút tác dụng ngăn cản nào.
- Huyền Diệp, ngươi giết nhi tử Cuồng Phong của ta. Chuyện này, sẽ không giảng hoà như thế đâu.
Năm đạo lưu quang xẹt qua chân trời, thanh âm bạo ngược của Cuồng Chiến mơ hồ lan truyền đến, cuối cùng mới biến mất không còn tăm hơi.
Cái gì?
Tất cả mọi người nhìn thấy tình cảnh này, đều kinh ngạc đến ngây người.
Mà ngay cả Cát viện phó cũng khiếp sợ.
Hộ viện đại trận của Lam Quang học viện mạnh bao nhiêu, Cát viện phó rất là rõ ràng. Dùng thực lực của đám người Đoạn Thiên Lang, coi như là nắm giữ Hoàng Giả Chi Binh bát giai thì cũng không thể lao ra khỏi hộ viện đại trận được.
Nhưng kết quả lại là bị mạnh mẽ đánh vào mặt mũi.
- Hạt châu mà Đoạn Thiên Lang lấy ra sau cùng kia rốt cuộc là bảo vật gì? Có thể không quan tâm tới hộ viện đại trận của Lam Quang học viện chúng ta?
Trong lòng Cát viện phó không khỏi chìm xuống.
Hành vi của Đoạn Thiên Lang đã tỏ rõ chuyến này hắn hoàn toàn có chuẩn bị mà đến.
Chuyện càng làm cho Cát Phác Tử hoảng sợ chính là, chuyện Lam Quang học viện nắm giữ hộ viện đại trận chưa từng có lộ ra ngoài. Thế nhưng bảo vật mà Đoạn Thiên Lang lấy ra lại có thể khắc chế hoàn mỹ hộ viện đại trận của Lam Quang học viện bọn họ.
- Huyền Cơ Tông này rốt cuộc là muốn làm cái gì?
Trong khoảng thời gian ngắn, trong lòng Cát Phác Tử viện trưởng xuất hiện rất nhiều ý nghĩ.
- Đáng chết, để bọn họ chạy thoát rồi.
- Cát viện phó, chúng ta mau mau đuổi theo.
- Nhất định phải giữ lại năm người bọn chúng.
Thấy rõ đám người Đoạn Thiên Lang thoát đi mà không làm gì được. Đám người Dược Lão cũng không nghĩ nhiều như vậy, tất cả đều tức giận lên tiếng, liên tục bay lượn lên.
- Chậm đã.
Cát viện phó vội vàng thét lên một tiếng, ngăn cản mọi người.
- Chuyện này, nhất định lão phu sẽ đòi công đạo với Huyền Cơ tông. Chỉ có điều việc cấp bách trước tiên là dàn xếp học viên trong học viện. Để xem có người nào bị thương trong chuyện này hay không.
- Dược Thành, chuyện này để ngươi đến phụ trách a.
Dược Lão do dự một chút, vẫn phải dừng truy kích, lĩnh mệnh mà đi.
- Lỗ Tuấn, Dược Thành phụ trách an nguy của các học viên. Mà ngươi thì phụ trách trật tự của học viện, bảo đảm cho học viện sẽ không xảy ra hỗn loạn.
Cát viện phó phân phó với Lỗ Tuấn.
- Vâng.
Lỗ Tuấn gật gù.
- Thanh Phong, Vương Phong, hai người các ngươi đi theo ta.
Cát viện phó khẽ quát một tiếng, mang theo hai người Thanh Phong và Vương Phong, trực tiếp bay ra khỏi Lam Quang Học Viện, bay đi về phía trung tâm Lam Quang Thành.
- Phó Viện trưởng, đây là?
Thanh Phong và Vương Phong đều nghi hoặc không thôi, vào lúc này, Phó Viện trưởng không ở trong học viện chủ trì đại sự, lẽ nào muốn đuổi theo giết mấy người Đoạn Thiên Lang kia hay sao?
Những võ giả còn lại ở Lam Quang Thành cũng đều nghi hoặc không thôi. Mà cường giả của các đại thế lực hàng đầu thì cũng ở trong bóng tối theo dõi, muốn nhìn một chút xen rốt cuộc Cát Phác Tử muốn làm cái gì.
Chương 879 Quét dọn trú điểm (1)
Phóng mắt nhìn tới, rất nhiều võ giả ở bên trong Lam Quang Thành chạy đi, đi theo Cát Phác Tử ở giữa bầu trời.
Chỉ chốc lát, Cát Phác Tử đã đi thẳng tới vị trí trú điểm của Huyền Cơ tông ở bên trong Lam Quang Thành.
Làm một trong ba đại cự đầu của mộng cảnh bình nguyên, trú điểm của Huyền Cơ tông ở Lam Quang Thành cực kỳ hùng vĩ. Diện tích chiếm rất lớn, giống như một đám cung điện lớn vậy. Lẳng lặng đứng ở trung tâm Lam Quang Thành.
- Người Huyền Cơ tông ở bên trong đều lăn ra đây cho ta.
Cát Phác Tử trôi nổi ở trên không trung, gầm lên một tiếng. Khí tức kinh khủng trấn áp xuống dưới, một số võ giả của Huyền Cơ tông ở bên trong cả kinh, nhanh chóng phóng ra ngoài, sợ hãi ngẩng đầu nhìn lên trên bầu tời.
- Từ hôm nay trở đi, bên trong Lam Quang Thành sẽ không còn có trú điểm của Huyền Cơ tông. Trong vòng một tháng, Đường chiêu tông chủ của Huyền Cơ tông, nếu như không tự mình đến nhà xin lỗi. Như vậy Huyền Cơ tông sẽ chính kẻ địch của Lam Quang Học Viện ta.
Dứt lời.
Cát Phác Tử đột nhiên một chưởng vỗ lạc.
Ầm ầm!
Một đạo chưởng ảnh to lớn từ trên trời giáng xuống, tầng tầng lớp lớp rơi vào bên trong trú điểm ở phía dưới. Trong tiếng nổ kịch liệt, toàn bộ trú điểm của Huyền Cơ tông trong khoảnh khắc đã bị đánh thành phế tích, không lưu lại một ai.
- Hít!
Những võ giả tuỳ tùng kia không khỏi hít sâu một ngụm khí lạnh.
Lam Quang Thành ở trên khu vực giữa mộng cảnh bình nguyên, các thế lực lớn trên cơ bản đều có trú điểm ở nơi này.
Chỉ là từ giờ khắc này, trú điểm của Huyền Cơ tông đã hoàn toàn biến mất.
Hai người Thanh Phong và Vương Phong rất là phấn chấn, hóa ra Cát viện phó đến đây là xóa đi trú điểm của Huyền Cơ tông, quả thực quá tốt rồi.
Hành vi của đám người Đoạn Thiên Lang từ lâu đã khiến cho tất cả mọi người của Lam Quang Học Viện tức giận vạn phần.
- Cát viện phó, những người phía dưới này đều là thành viên của Huyền Cơ tông, có muốn mang tất cả trở về hay không?
Thanh Phong nhìn chằm chằm vào võ ở Huyền Cơ tông ở bốn phía phế tích, sát cơ tràn ngập, nói.
- Không cần, những người này có mạnh nhất cũng chỉ là Võ tông ngũ cấp, hiển nhiên Huyền Cơ tông cũng đã sớm chuẩn bị, mang về rồi. Cho nên dù có diệt sát căn bản cũng không có tác dụng gì.
Sắc mặt Cát Phác Tử âm trầm nói, đồng thời cũng càng thêm khẳng định âm mưu của Huyền Cơ tông.
Dựa theo thông lệ, bình thường trú điểm của Huyền Cơ tông ở Lam Quang Thành phải có một tên cường giả Võ Vương tọa trấn.
Thế nhưng hiện tại, võ giả ở lại trú điểm của Huyền Cơ tông, đừng nói là Võ Vương, ngay cả Võ tôn lục giai cũng không tìm được lấy một gười.
Có thể thấy được lần này đám người Đoạn Thiên Lang đến đây, vốn đã sớm chuẩn bị rồi.
- Đi, về học viện.
Cát Phác Tử mang theo đám người Thanh Phong, nhanh chóng biến mất pử phía chân trời, chỉ để lại phế tích đầy đất cùng rất nhiều võ giả ánh mắt đờ đẫn.
Cùng lúc đó, tất cả mọi chuyện xảy ra ở Lam Quang Học Viện cũng như là một cơn gió giống, nhanh chóng truyền bá ra toàn bộ Lam Quang Thành. Đồng thời cũng lấy Lam Quang Thành làm trung tâm, khuếch tán về toàn bộ mộng cảnh bình nguyên.
Lam Quang Học Viện, Huyền Cơ tông, hai thế lực lớn này đều là một trong ba đại cự đầu của mộng cảnh bình nguyên. Nhất nhất cử nhất động của hai thế lực cũng không chỉ quan hệ đến hai thế lực lớn này, mà đối với cách cục thế lực ở mộng cảnh bình nguyên đã xảy ra biến hóa to lớn.
Trong lúc nhất thời, toàn bộ mộng cảnh bình nguyên đều quan tâm đối với chuyện đã xảy ra vào ngày hôm nay. Đối với người khởi xướng là Huyền Diệp càng bị không ít ánh mắt tập trung.
Lam Quang Học Viện.
Dưới sự chỉ huy của Cát Phác Tử, rất nhanh một mảng lớn phế tích bị thanh lý sạch sẽ, một lượng lớn công nhân viên đều trở nên bận rộn.
Trải qua một trận kịch biến như vậy, trên mặt mỗi người đều cực kỳ âm trầm.
Không ít người nắm chặt hai tay, ánh mắt phẫn nộ.
Dưới dẫn dắt của Cát viện phó, Lam Quang Học Viện đã chống lại đám người Đoạn Thiên Lang của Huyền Cơ tông tấn công, càng đuổi giết cho đối phương chạy trốn.
Thế nhưng hành động của Huyền Cơ tông lại khiến cho vô số nhân viên của Lam Quang Học Viện phẫn nộ trong lòng, sát khí bốc lên.
Làm đệ nhất học viện ở trên mộng cảnh bình nguyên, mặc kệ là công nhân viên hay là học viên ở bên trong Lam Quang Học Viện đều có cảm giác tự hào xuất phát từ nội tâm.
Nhưng mà hôm nay, hành vi của Huyền Cơ tông không thể nghi ngờ đã đánh lên trên mặt người của Lam Quang Học Viện, mạnh mẽ đánh lên một đòn.
Trong lịch sử mấy trăm năm gần nhất, Lam Quang Học Viện còn chưa từng bị đả kích ngông cuồng như vậy.
- Đều là tại tên Huyền Diệp kia, một tên tân sinh vừa mới vào học, dĩ nhiên đã mang đến tai hoạ như vậy cho học viện.
- Không sai, nếu như không phải vì hắn, làm sao Huyền Cơ tông sẽ giết tới Lam Quang học viện chúng ta cơ chứ? Có người nói lần này rất nhiều sư huynh sư tỷ đều bị thương, cần phải an dưỡng.
- Cái tên này thật là một ôn thần, theo ta thấy, học viện nên loại bỏ hắn thì hơn a.
Không ít học viên nghị luận sôi nổi, trên mặt phẫn nộ, đem trách nhiệm quy kết lên trên người của Diệp Huyền.
Bọn họ đều cho rằng, vụ tai nạn này vốn là do Diệp Huyền mang đến, loại bỏ hắn thì mới có thể làm cho Lam Quang Học Viện khôi phục được sự yên ổn.
Nhưng cũng có người có ý kiến bất đồng.
- Hừ, chuyện này đúng là có liên quan tới Huyền Diệp kia. Thế nhưng nguyên nhân chủ yếu nhất vẫn là bởi vì Huyền Cơ tông quá mức hung hăng.
- Mỗi người chúng ta, trước khi tiến vào học viện đều sẽ có một ít tranh cãi. Thế nhưng các ngươi thấy thế lực kia sẽ giết tới học viện hay sao?
- Huyền Cơ tông kia quả thực căn bản không coi Lam Quang học viện chúng ta vào trong mắt a.
Trong học viện, mỗi người đều đang thảo luận.
Người khác nhau, quan điểm không giống nhau. Thế nhưng có thể đoán trước ra được, hành vi của Huyền Cơ tông đã gợi ra một hồi náo động to lớn.
Trong lúc mọi người nghị luận, Diệp Huyền và La Thành cùng với Trương Liệt, trở lại ký túc xá của mình.
- Chính là hắn, người này chính là kẻ cầm đầu Huyền Diệp, chính hắn đã đưa Huyền Cơ tông tới đây.
- Nghe nói hắn đã từng đánh chết trưởng lão Huyền Cơ tông, mới dẫn tới phó tông chủ Đoạn Thiên Lang của Huyền Cơ tông dẫn theo bốn tên Thái Thượng trưởng lão hung hăng tới đây.
- Nhìn tuổi hắn còn trẻ, thiên phú lại rất là kinh người. Không chỉ là người thứ nhất trong lúc sát hạch nhập học khóa này. Mà lúc trước sát hạch nội viện càng kinh người hơn. Một tiếng hót vang vọng toàn viện, có thể nói rất là biến thái a.
Chương 880 Quét dọn trú điểm (2)
- Người này bị nhiều cường giả của Huyền Cơ tông tập trung như vậy, thế nhưng đến bây giờ vẫn lại bình yên vô sự.
Trên đường trở về, mỗi một học viên khi nhìn thấy Diệp Huyền đều thấp giọng mở miệng, ánh mắt có chút khác nhau.
- Diệp thiếu, sau này chúng ta làm sao bây giờ?
Trở lại ký túc xá, La Thành lo lắng nói.
Huyền Cơ tông truy sát, trực tiếp khiến cho Diệp Huyền bại lộ ở trước mặt chúng nhân. Chuyện này không thể phủ nhận, hiện tại rất nhiều người của học viện đều đem chuyện đã xảy ra ngày hôm nay quy kết lên trên người Diệp Huyền, muốn thanh lý môn hộ.
Đương nhiên, đây chỉ vẻn vẹn là ý nghĩ của các học viên mà thôi. Căn bản không có được tác dụng gì, chỉ là ý nghĩ của bọn họ, hiển nhiên cũng đại biểu cho ý nghĩ của rất nhiều công nhân viên của Lam Quang Học Viện.
- Trước mắt chỉ có thể nhìn xem học viện quyết định ra sao mà thôi.
Diệp Huyền không nói thêm gì, trên mặt thậm chí còn không nhìn ra vẻ sầu lo một chút nào, hắn chỉ thản nhiên nói.
Hắn biết rõ, bây giờ hắn có lo lắng thì cũng vô dụng. Người chân chính có thể đưa ra quyết định vẫn là Cát viện phó và cao tầng của Lam Quang Học Viện.
Trước khi đến Lam Quang Học Viện, Diệp Huyền cũng không nghĩ tới, Huyền Cơ tông sẽ làm ra chuyện như vậy. Vì hắn mà lại ngang nhiên giết tới Lam Quang Học Viện, thực sự là vượt quá dự liệu của hắn.
Chỉ là, bên trong chuyện ngày hôm nay, Diệp Huyền cũng cảm giác được có rất nhiều chỗ không đúng.
Thế nhưng những chuyện này hắn cũng không tiện nói, tin tưởng hiện tại đám người Cát viện phó cũng đang thảo luận vấn đề về phương diện này.
Đúng như Diệp Huyền suy nghĩ, bây giờ trong phòng họp của Lam Quang Học Viện có rất nhiều cường giả hội tụ, nghị luận sôi nổi.
- Ta đã sớm nói rồi. Thu Huyền Diệp kia vào trong học viện tuyệt đối là một tai vạ, nếu như chúng ta sớm giao ra Huyền Diệp kia một chút, như vậy sẽ không có chuyện ngày hôm nay a.
Trong phòng họp, Trình Quang trước đó chủ trương giao ra Diệp Huyền cười lạnh nói, vẻ mặt bất mãn.
Ánh mắt của hắn đảo qua trên mặt đám đạo sư Thanh Phong, Vương Phong từng nói chuyện vì Diệp Huyền:
- Hiện tại có kết quả như vậy, các ngươi đã thoả mãn chưa?
- Trình Quang, ngươi có ý gì?
Thanh Phong không khỏi giận tím mặt nói.
- Ta có ý gì? Trình Quang cười gằn không ngớt:
- Là vì quyết định sai lầm của các ngươi cho nên hiện tại trực tiếp dẫn đến Lam Quang học viện chúng ta phải đối mặt với tai nạn to lớn như thế. Quả thực, ta thừa nhận thiên phú của tên Huyền Diệp kia không yếu. Thế nhưng bây giờ các ngươi nhìn xem, chỉ vì một Huyền Diệp đã đem Lam Quang học viện chúng ta thành bộ dáng như vậy, dẫn đến bao nhiêu học viên bị thương cơ chứ? Lại còn hủy hoại bao nhiêu kiến trúc trong học viện. Hừ, sau hôm nay, ta không chắc các thế lực lớn mộng cảnh bình nguyên sẽ nhìn Lam Quang học viện chúng ta như thế nào a.
- Người khác thấy thế nào là chuyện của người khác, nếu như Huyền Diệp kia là học viên của Lam Quang học viện chúng ta. Như vậy học viện chúng ta sẽ có nghĩa vụ bảo vệ hắn, chuyện ngày hôm nay, ai cũng không muốn nhìn thấy.
Vương Phong tức giận nói.
- Bảo vệ học viên, đó là chuyện nên làm. Thế nhưng cũng phải phân rõ tình huống, vì một người học viên mà liên lụy tới toàn bộ học viện chúng ta, chuyện này sợ rằng không đáng a.
Trong phòng họp, Trình Quang nói, ánh mắt tràn ngập vẻ xem thường.
- Được rồi, Trình Quang, không cần nói nữa. Đừng nói là hôm nay đám người hôm nay Đoạn Thiên Lang kia đến đây, coi như là toàn tông Huyền Cơ tông xuất hiện thì ta Lam Quang Học Viện cũng sẽ không vì mặt mũi mà bắt học viên đưa ra lời giải thích.
Lão giả vẫn không có mở miệng đột nhiên lạnh giọng nói.
Sắc mặt Trình Quang hơi ngưng tụ, tiếp đó lại cau mày nói:
- Lão giả, không phải là ta không tôn kính ngươi, thế nhưng có một số việc ta cảm thấy có thể thỏa hiệp. Như vậy chẳng bằng thỏa hiệp một phen, đây gọi là lùi một bước trời cao biển rộng, không cần thiết vì những cái nhỏ nhoi mà đưa ra quyết định như vậy.
Lão giả không giống như đám người Thanh Phong, địa vị ở học viện cao thượng. Lời nói của Trình Quang cũng không thể trở nên hòa hoãn được.
Lão giả lãnh đạm nói:
- Đây không phải là vấn đề thỏa hiệp hay không thỏa hiệp, mà là tôn nghiêm làm người. Lam Quang học viện chúng ta đứng sừng sững ở trong Mộng Cảnh Bình Nguyên hơn một nghìn năm, dù là lúc quẫn bách nhất thì cũng chưa từng làm ra chuyện như thế. Huyền Cơ Tông kia là thứ gì chứ? Lẽ nào bởi vì một câu nói của bọn chúng mà chúng ta đã muốn giao ra học viên của bản thân? Quả thực là buồn cười.
Lão giả nói năng có khí phách, tức giận nói.
- Ta không có ý này, chỉ là mặt mũi có to lớn hơn nữa thì căn bản cũng không có tác dụng gì. So với an nguy của học viện, miễn cưỡng quan tâm tới mặt mũi sẽ chỉ mang đến nguy nan cho học viện mà thôi. Ta nói vậy cũng vì học viện! Sắc mặt Trình Quang khó coi, cao giọng nói.
Lão giả lạnh giọng nói:
- Ý của ngươi là Đông Bác Sâm ta vì mặt mũi của mình mà miễn cưỡng lôi Lam Quang học viện xuống nước hay sao?
- Đương nhiên ta không phải ý này.
Sắc mặt Trình Quang đỏ lên, liên tục xua tay.
- Được rồi, không cần nhiều lời, các ngươi sẽ không thật sự cho rằng, mục đích ngày hôm nay của đám người Đoạn Thiên Lang kia là vì lùng bắt Huyền Diệp kia chứ?
Ngay lúc này, Cát viện phó đột nhiên thấp giọng mở miệng, trên một gương mặt hắn hiện lên vẻ cực kỳ âm trầm.
- Cát viện phó, ngươi nói vậy là ý gì?
Không ít đạo sư đều vô cùng ngạc nhiên, lẽ nào đám người Đoạn Thiên Lang đến đây, không phải là vì Huyền Diệp kia? Chuyện này làm sao có khả năng cơ chứ? Nếu như không phải là do Huyền Diệp kia, như vậy đám người Đoạn Thiên Lang sao lại ra tay đánh nhau ở trong Lam Quang học viện a?
Cát Phác Tử cười lạnh một tiếng:
- Có ý gì? Lẽ nào mọi người không thấy được, lần này Huyền Cơ Tông là cố ý tới tìm cớ hay sao? Chuyện của Huyền Diệp kia chỉ là một cái cớ cua bọn họ mà thôi. Coi như Huyền Diệp đã từng đánh giết một trưởng lão của Huyền Cơ Tông thì lại làm sao cơ chứ?
- Trưởng lão của Huyền Cơ Tông số lượng đông đảo. Tuy rằng Cuồng Phong kia là một tên trưởng lão của Huyền Cơ Tông, thế nhưng cũng chỉ vẻn vẹn là một tên Võ Tôn lục giai nhị trọng mà thôi. Thân phận to lớn nhất của hắn là con trai của Cuồng Chiến. Thế nhưng coi như là như vậy, vì nhi tử của một tên Thái Thượng trưởng lão mà Huyền Cơ Tông lại phái ra cường giả cấp bậc phó tông chủ, hoành hành không cố kỵ ở trong Lam Quang học viện chúng ta hay sao?
Bình luận facebook