-
Chương 8
Tống Khởi Minh chưa từng có hành động vượt ranh đối với tôi, thỉnh thoảng sẽ nắm tay tôi, ngay đến nụ hôn cũng chỉ tới mức là dừng, tôi đoán anh ta có lẽ là người đàn ông bảo thủ, còn tôi, quả thật cũng chưa sẵn sàng tâm lý để tiếp nhận anh ta.
Bây giờ tôi sợ hãi gặp được người đàn ông khiến tôi đỏ mặt tim đập nhanh, nên một người đàn ông dịu dàng biết kiềm chế, luôn giữ một khoảng cách nhất định với tôi như Tống Khởi Minh, lại khiến tôi cảm thấy an toàn.
Chỉ là, nhiều lúc tôi cũng sẽ có đôi chút thắc mắc không lý giải được.
Một lần nọ, Tống Khởi Minh hẹn tôi gặp mặt với chị gái anh.
Vì tôi đang làm một bảng thiết kế nhà bằng gỗ, Tống Khởi Minh nói rằng công ty của chị vừa đúng đang cần một dự án như vậy, nên định tiến cử tôi cho chị anh.
Tôi mang theo bản thảo thiết kế tới nhà hàng đúng giờ hẹn, sau khi bước ra từ trạm xe điện ngầm, tôi xem dẫn đường và đi bộ thẳng tới đó.
Rất nhanh sau đó tôi đến được nơi hẹn, nhà hàng được thiết kế bằng cửa kính lớn, lúc tôi bước qua từng khung cửa bẳng kính, nhìn thấy Tống Khởi Minh đã sớm ngồi trên bàn ăn sát bên cửa sổ.
Và đối diện Tống Khởi Minh là một người phụ nữ trẻ với thân hình quyến rũ, chắc đó là “chị gái” mà anh ta nói.
Chỉ là cuộc đối thoại của họ dường như không được suôn sẻ, người phụ nữ trẻ đó tức giận trừng mắt nhìn anh, còn Tống Khởi Minh thì chủ động nắm lấy tay cô ta, kéo lên bên miệng, ngỡ như giây phút tiếp theo sẽ hôn lên đó…
Chính lúc này, người phụ nữ đó phát hiện ra tôi đang đứng ngoài khung cửa kính …
Sau khi tôi bước vào trong nhà hàng, Tống Khởi Minh giới thiệu với tôi rằng đó là chị gái của anh, Tống Nguyệt.
Tống Nguyệt chủ động giải thích với tôi về chuyện lúc nãy –
“Em trai tôi do tôi trông từ nhỏ tới lớn, nên cô đừng để tâm.”
Tôi vội vàng lắc đầu, tuy rằng lời giải thích này có hơi mơ hồ, ngay cả tôi cũng biết là cụ thể cô ta muốn tôi đừng để tâm chuyện gì.
Và thật sự mà nói, tôi cũng chẳng để tâm đến chuyện khi nãy. Tôi nghĩ, có lẽ hai chị em họ cùng nhau lớn lên từ nhỏ, quan hệ tốt hơn so với người khác, tuy rằng người chưa từng có anh chị em ruột như tôi khó lòng tưởng tượng ra loại quan hệ thân mật này.
Xem qua bản thiết kế của tôi, Tống Nguyệt bảo là cô rất thích, còn nói là bạn trai cô làm ngành phát triển bất động sản, dạo gần đây đang xây dựng biệt thự nhất phẩm cư, cũng đang tìm mẫu thiết kế nhà bằng gỗ như vậy.
Cô có ý muốn đưa bản thiết kế của tôi cho bạn trai cô xem qua, hỏi tôi có đồng ý không.
Tôi đương nhiên đồng ý, cơ hội tốt như thế này làm sao có thể bỏ lỡ được. Nếu như chuyện này thành, đây sẽ là một dự án làm ăn lớn, đến lúc đó tôi muốn mở văn phòng làm việc của riêng mình cũng được.
Tống Khởi Minh cũng hết mực nói giúp chị mình –
“Nếu như đích thân đến gặp thì liệu tỉ lệ thành công có cao hơn không? Dẫu sao thì đối với bản thiết kế, cần nhà thiết kế đích thân diễn giải mới có thể khiến đối phương hiểu được.
Tống Nguyệt nhìn qua Tống Khởi Minh, đôi mặt xinh đẹp đó chứa đầy ẩn ý, rồi cô nhanh chóng gật đầu.
“Gặp mặt cũng được, như vậy đi, cuối tuần này em dẫn Cửu Nhi về thành phố B, cùng nhau tham gia hôn lễ của bạn chị, lúc đó người ấy cũng sẽ đi, ở đó làm quen nói chuyện đôi chút, chứ cố tình sắp đặt cuộc hẹn để gặp mặt cũng không tốt cho lắm.”
Tôi đã đồng ý, và rời khỏi nhà hàng cùng với tâm trạng phấn khích.
Có thể là do hưng phấn quá mức, ngay đến chút mờ ám giữa Tống Khởi Minh và Tống Nguyệt tôi cũng không chú ý.
Thật ra sau này tôi có nghĩ lại, phụ nữ nhạy cảm như thế, chỉ cần một chút dây mơ rễ má cũng đủ để dễ dàng lần ra dấu tích, sao tôi lại có thể dễ dàng phớt lờ đi như vậy?
Nói cho cùng chẳng qua là tôi vẫn chưa yêu người đàn ông này.
Tối thứ sáu tôi lên đường về thành phố B sớm hơn, tuy rằng tôi sang thành phố kế bên để làm việc, nhưng mẹ tôi vẫn sống ở bên đó, nên gần như cuối tuần nào tôi cũng sẽ ngồi xe lửa về thăm mẹ.
Mẹ tôi trông khí sắc tôi rất tốt, còn hỏi có phải là gặp chuyện vui gì không.