Viet Writer
Và Mai Có Nắng
-
Chương 11-12
Chương 11: Sắc mặt
Tôi chia số dược liệu lấy được thành hai phần, một phần đưa tới nhà ông trưởng thôn.
Sau khi ra khỏi nhà ông ta thì đã là hơn năm giờ chiều.
Trên đường đi tôi bắt gặp bố của Trần Kế Văn, ông ta nói tôi ngày mai sang gom ngô giúp, buổi tối thì tới nhà ông ta ăn cơm.
Khi tôi tới nhà họ Trần thì thấy Lâm Ngọc Lam và Sở Tuyết Tương cũng đều ở cả đó.
Nhìn thấy tôi, sắc mặt của Lâm Ngọc Lam và Sở Tuyết Tương đều có chút kỳ lạ.
Bố mẹ của Trần Kế Văn tỏ ra hết sức lạnh nhạt với tôi, nhưng để chúng tôi có thể cam tâm tình nguyện làm việc cho mình thì họ vẫn nấu cơm canh, có điều đây là cơm thừa canh cạn sau khi làm tang lễ cho Trần Kế Văn.
“Mặc dù trưởng thôn nói đỡ cho các người nhưng điều đó không có nghĩa là tôi đã tha thứ. Cứ nghĩ tới Kế Văn là tôi hận tới mức chỉ muốn giết chết các người! Nhà tôi có năm mẫu ngô, ngày mai hai người thu hoạch hết cho tôi!”, Trần Mãn Quang nói xong thì bỏ đi thẳng, không cả ăn cơm.
“Hừ, coi chúng ta như là trâu ngựa!”, Lâm Ngọc Lam tức giận.
“Đúng vậy, Thanh Thanh, một cô gái như cậu làm sao có thể đi thu hoạch ngô được, ngày mai kêu một mình Trương Sơn Thành đi là được”, Sở Tuyết Tương nói.
Tôi thấy cực kỳ khó chịu, năm mẫu ngô, một mình tôi thu hoạch sao?
Để sáng mai có thể thu hoạch ngô sớm, Trần Mãn Quang đã sắp xếp cho tôi ở lại nhà ông ta.
Lâm Ngọc Lam nói cô ta hơi sợ khi ngủ buổi tối, kêu Sở Tuyết Tương ngủ chung.
Sau khi ăn xong, nghỉ ngơi một lúc, tôi bèn đi tắm. Phòng tắm ở ngay bên cạnh phòng của Lâm Ngọc Lam và Sở Tuyết Tương.
Từ sau khi có được truyền thừa của tiên nữ Thanh Thủy, khả năng nghe của tôi cực kỳ tốt. Do đó, tôi có thể nghe rõ động tĩnh của gian phòng bên cạnh.
Lúc này, tôi nghe thấy đoạn đối thoại giữa Lâm Ngọc Lam và Sở Tuyết Tương.
“Ngọc Lam, chú Trần xem cậu như kẻ thù, sợ rằng cậu sống ở đây sẽ không dễ dàng gì. Hay là tớ giới thiệu cho cậu một người bạn trai nhé?”, Sở Tuyết Tương nói.
“Như vậy không được đâu, trưởng thôn nói rồi, phải đợi hai ông bà già nhà chồng chết đi thì tớ mới có thể rời khỏi cái nhà này”, Lâm Ngọc Lam đáp lại.
“Quy tắc là thứ chết, con người là người sống. Cậu còn trẻ mà phải ở như vậy thì khổ sở biết bao. Bạn trai tớ có một người em, rất đẹp trai, hay là hai người các cậu…”
“Không được không được, Kế Văn vừa mới chết, tớ đã đi tìm người đàn ông khác, chuyện này mà để người ta biết được thì tôi sẽ bị miệng lưỡi thiên hạ dìm chết mất”, Lâm Ngọc Lam nói.
“Cũng phải!”, Sở Tuyết Tương nói.
“Đừng nói chuyện của tớ nữa, nói về cậu đi, bạn trai cậu thế nào? Có đối xử tốt với cậu không?”, Lâm Ngọc Lam hỏi.
“Cũng được, anh ấy mở một cửa hàng bán tạp hóa, phân bón trong thôn chúng ta đều do anh ấy giao. Đối xử với tớ khá tốt, chỉ là suốt ngày muốn lên giường với tớ”, Sở Tuyết Tương nói.
Tôi buồn rầu, bạn trai của Sở Tuyết Tương lại có suy nghĩ như vậy, gần quan được ban lộc mà, rất có khả năng lần đầu của Sở Tuyết Tương đã bị bạn trai chị ta cướp mất!
“Cậu đã đồng ý chưa?”, Lâm Ngọc Lam hỏi.
“Đương nhiên là chưa, chẳng phải quy định của thôn chúng ta là trước khi kết hôn phải giữ gìn trinh tiết sao”, Sở Tuyết Tương nói.
Nghe thấy vậy, tôi thở phào nhẹ nhõm.
May mà Sở Tuyết Tương vẫn giữ được nguyên tắc.
“Được rồi, không nói nữa, tớ đi tắm trước đây”, Lâm Ngọc Lam nói.
“Tớ muốn tắm cùng cậu!”, Sở Tuyết Tương đột nhiên thốt ra câu này khiến tôi đang nghe trộm ở bên cạnh trở nên mơ tưởng viển vông.
“Được thôi, tới nào, ai sợ ai chứ!”, Lâm Ngọc Lam cũng chẳng chịu kém cạnh.
“Được lắm, chúng ta đi tắm uyên ương thôi”, rõ ràng là Sở Tuyết Tương rất hào hứng.
Tôi nghe tới đây mới biết hóa ra Lâm Ngọc Lam và Sở Tuyết Tương lại thân thiết đến vậy, gần gũi tới mức có thể tắm cùng nhau.
Phòng tắm của bọn họ ở ngay sát vách, tôi nín thở, lúc này càng nghe thấy rõ động tĩnh của bọn họ hơn.
“Òa, Ngọc Lam, sao của cậu trở nên đầy đặn dữ vậy, có phải đã bị đàn ông sờ rồi không?”, Sở Tuyết Tương kinh ngạc nói.
“Cậu bị đàn ông sờ thì có, của cậu cũng to mà. Có phải bạn trai cậu thường xuyên sờ không đấy”, Lâm Ngọc Lam hỏi ngược lại.
“Không có đâu, tớ là một cô gái hết sức truyền thống, trước khi kết hôn, anh ấy muốn sờ mó, không có cửa đâu, hừ. Do tớ dậy thì thành công đấy, hi hi”, Sở Tuyết Tương rất đắc chí.
“Tưởng bở!”, Lâm Ngọc Lam nói.
“Hi hi, Ngọc Lam, cơ thể cậu nhìn mê thật đấy. Lần đầu của cậu trao cho Trương Sơn Thành chẳng khác gì bông hoa nhài cắm bãi phân trâu”, Sở Tuyết Tương nói.
Tôi nghe thấy vậy thì chỉ muốn nhảy qua cho Sở Tuyết Tương một phát bạt tai.
“Đừng nói vậy, lần đầu của tớ vẫn còn mà”, Lâm Ngọc Lam nói.
“Thật không đấy, nào, để tớ kiểm tra”,
“Này!”, Lâm Ngọc Lam hét toáng lên: “Cậu xấu thật đấy, đừng có sờ chỗ đó của tớ”.
“Ồ ồ ô, hấp dẫn thế..”, Sở Tuyết Tương cười đùa.
“Cậu dê thật đấy…”
Mặc dù tôi không nhìn thấy bọn họ, nhưng nghe cuộc nói chuyện thì trong đầu tôi đã xuất hiện hình ảnh mơn mởn không một mảnh vải che thân của Lâm Ngọc Lam và Sở Tuyết Tương.
“Được rồi, chúng mình bắt đầu tắm thôi. Hay là, tớ tắm giúp cậu nhé?”, Sở Tuyết Tương nói.
“Được thôi, cậu tắm giúp tớ, lát nữa tớ tắm giúp cậu!”
Trước mắt tôi lập tức xuất hiện hình ảnh trần truồng tắm cho nhau trong nhà tắm của Lâm Ngọc Lam và Sở Tuyết Tương, trong lòng thầm cảm thấy kích động.
Nếu tôi cũng tham gia, hai cô gái cùng một chàng trai thì chẳng phải là vừa vui vừa đẹp sao?
Bất giác, cơ thể tôi phản ứng mãnh liệt, tôi vội vàng dùng nước lạnh xoa dịu nó.
Sau khi Lâm Ngọc Lam và Sở Tuyết Tương im lặng mất vài phút.
“Đáng ghét, không được sờ vào chỗ đó của tớ!”, Lâm Ngọc Lam đột nhiên kêu lên.
“Hi hi, thoải mái thật đấy.Trương Sơn Thành đã sờ chỗ này của cậu chưa? Tớ đoán ngay cả nằm mơ cậu ta cũng mong sờ được chỗ này của cậu”, Sở Tuyết Tương cười hi hi nói.
“Hừ, sao cậu lại nhắc tới cậu ta nữa vậy? Cậu dám sờ tớ thì tớ cũng dám sờ cậu”, Lâm Ngọc Lam nói.
“Này, mau bỏ tay ra, nhột quá!”, Sở Tuyết Tương hét lên.
“Hi hi, tớ sờ thay cho bạn trai cậu, có lẽ anh ta nằm mơ cũng mong được sờ chỗ đó”, Lâm Ngọc Lam nói.
“Ừ, thoải mái thật, mạnh một chút đi!”, Sở Tuyết Tương bỗng rên rỉ.
Tôi nghe mà nhiệt huyết sôi trào, nóng quá, hai cô gái lại sờ mó nhau trong nhà tắm.
“Ghét ghê, đừng giả bộ nữa, nếu để Trương Sơn Thành nghe thấy lại tưởng chúng ta là chơi les”, Lâm Ngọc Lam nói.
“Cách âm tốt như vậy, cậu tưởng cậu ta có đôi tai nghe được ngàn dặm à, làm sao mà nghe thấy được? Không chừng tên ngốc đó đã nằm vật ra giường ngủ như lợn rồi ấy”, Sở Tuyết Tương nói.
Tôi hết sức bực bội, trong mắt Sở Tuyết Tương tôi vô dụng như vậy sao?
Thật chỉ muốn nhảy qua đè chị ta xuống, bắt chị ta hét lớn là ‘Cậu thật tuyệt!’
“Tuyết Tương, không được sờ nữa, còn sờ nữa tớ sẽ không chịu nổi mất”, Lâm Ngọc Lam thúc giục.
“Ha ha, không chịu nổi thì gọi Trương Sơn Thành tới giúp cậu giải quyết!”, Sở Tuyết Tương cười trên sự đau khổ của người khác.
“Được, cậu nói đấy nhé, lát nữa gọi cậu ta qua quất luôn cậu!”, Lâm Ngọc Lam nói.
“Xí xí xí, không thèm nhé. Được rồi, không sờ nữa, đợi lát nữa lên giường, cậu sẽ lại biết tay tớ!”, Sở Tuyết Tương nói.
Tôi chỉ cảm thấy máu toàn thân sôi trào, khó chịu chết đi được. Tôi vội vàng xối nước lạnh lên người, thấm khoảng bảy, tám phút mới bình tĩnh trở lại.
Sau khi ra khỏi nhà tắm, giọng nói của tiên nữ Thanh Thủy đột nhiên xuất hiện bên tai:
“Hai cô gái đã tắm xong, tối nay là một cơ hội tốt, bọn họ đều là gái tơ, nếu cậu có thể một mũi tên trúng hai đích thì rất có lợi cho thuật lấy âm bổ dương!”
Chương 12: Hai con yêu tinh
Một mũi tên trúng hai đích?
Song phi?
Đây là điều mà mọi người đàn ông bình thường đều mơ ước.
Hơn nữa, đây là hai người đẹp trẻ trung và xinh đẹp như hoa!
Tuy nhiên, tôi cảm thấy rằng cảnh giới này rất xa vời đối với tôi. Suy cho cùng, tôi là một người không những không thể lấy được vợ mà thậm chí đi đâu cũng bị các cô gái ghét bỏ!
“Vứt bỏ sự tự ti của ngươi đi! Phấn chấn lên!”, tiên nữ Thanh Thủy lạnh lùng quát.
“Không phải ngươi đã có được sự truyền thụ của ta rồi hay sao?”
“Nếu còn tự ti thì sẽ không thể làm nên chuyện gì!”
“Chỉ cần là một người đàn ông bình thường thì sẽ luôn có hy vọng đạt được mọi thứ mình muốn!”
Lời nói của tiên nữ Thanh Thủy như một đòn cảnh tỉnh giáng vào đầu tôi, khiến tôi bừng tỉnh.
Sở Tuyết Tương coi thường tôi thì đã sao? Chỉ cần tôi có thể cương lên được, đi vào trong người chị ta được thì chẳng phải chị ta sẽ phải gào thét dưới thân tôi sao?
Dưới sự cổ vũ của tiên nữ Thanh Thủy, tôi quyết định hành động.
Nếu tôi trực tiếp đi tới gõ cửa và nói thẳng: “Hai chị à, chúng ta chơi ba người đi”, Lâm Ngọc Lam và Sở Tuyết Tương nhất định sẽ giáng cho tôi hai cái tát.
Tôi suy nghĩ một lúc rồi quyết định trèo qua cửa sổ.
Từ khi còn nhỏ đã thường xuyên phải leo núi trèo cây, vậy nên trèo cửa sổ đối với tôi dễ như trở bàn tay.
Tôi dễ dàng leo lên cửa sổ của họ, ẩn nấp ở đây và yên lặng theo dõi diễn biến, chờ đợi cơ hội hành động.
Trong phòng bật đèn, Lâm Ngọc Lam và Sở Tuyết Tương đứng đối mặt nhau như thể đang thưởng thức đối phương.
Hiện giờ ngoài việc tai của tôi thính hơn người bình thường gấp mấy lần thì thị lực của tôi cũng tốt đến mức đáng kinh ngạc.
Khi tôi nhìn vào trong phòng, điều tôi không ngờ là Lâm Ngọc Lam và Sở Tuyết Tương chỉ mặc váy ngủ mỏng manh, bên trong người họ không mặc gì ngoài chiếc quần lót nho nhỏ.
Lâm Ngọc Lam đang quay lưng về phía tôi, trong khi Sở Tuyết Tương đang đứng đối mặt với tôi, họ đang nhìn nhau và hoàn toàn không để ý đến cửa sổ, ngoài ra, họ sẽ không ngờ được tôi có khả năng trèo ở ngoài cửa sổ nhìn trộm.
“Ngọc Lam, cậu thật đẹp, nếu tớ là đàn ông, tớ nhất định sẽ cưới cậu làm vợ”, Sở Tuyết Tương khen ngợi.
“Hì hì, cậu cũng rất xinh đẹp mà, thảo nào mỗi lần nhìn thấy cậu ánh mắt của Trương Sơn Thành cứ sáng lên”, Lâm Ngọc Lam cũng cười nói.
“Đừng nhắc đến tên ngốc đó. Đêm nay, chỉ có cậu và tớ”.
Sở Tuyết Tương đột nhiên vươn hai tay lao tới khu vực được che bởi chiếc váy ngủ mỏng manh của Lâm Ngọc Lam.
“A!”, Lâm Ngọc Lam hét lên, cô ta không muốn bị yếu thế, lập tức đánh trả, cũng túm lấy Sở Tuyết Tương.
Sở Tuyết Tương bật cười đẩy Lâm Ngọc Lam xuống giường, hai tay nhanh chóng luồn vào trong váy ngủ của Lâm Ngọc Lam, không chút kiêng kị mà sờ soạng vùng cấm địa của Lâm Ngọc Lam.
Lâm Ngọc Lam vừa xấu hổ vừa nhột, vội vàng hét lên: “Tuyết Tương dừng lại đi, cậu còn không dừng lại! A, nhột quá, ha ha ha, cậu hư hỏng quá, tớ không chịu được nữa, muốn xuất chiêu ngay!”
“Haha, lại đây, bà đây lại sợ cậu chắc? Để tớ xem năng lực cậu lớn đến đâu!”
Từ lâu tôi đã biết Sở Tuyết Tương là người không chịu thua kém ai, hôm nay cuối cùng tôi cũng thấy được điều đó. Vừa nghe thấy Lâm Ngọc Lam nói đánh lại, một trận chiến không phân thắng bại bùng lên và ngày càng kịch liệt hơn, hai tay Sở Tuyết Tương đặt trên người Lâm Ngọc Lam vừa tăng tốc độ vừa mạnh mẽ sờ soạng, tôi thấy vậy mà máu nóng sôi trào.
Chết tiệt, quá thô bạo.
Tôi thực sự muốn hét to lên, Sở Tuyết Tương, mẹ nó, đồ chết tiệt nhà chị buông tay ra, để tôi!
“A, nhột quá, tớ sắp bay lên trời mất! Cậu thật là đáng ghét, tớ phải báo thù!”
Lâm Ngọc Lam đột nhiên trở mình ngồi dậy, vươn tay túm lấy Sở Tuyết Tương.
Sở Tuyết Tương nhất thời dành được thắng lợi, cô ta không ngờ Lâm Ngọc Lam vốn đã mỏi nhừ và co quắp người lại có thể bùng nổ sức mạnh lớn như vậy nên nhất thời lơ là phòng thủ, mà Lâm Ngọc Lam tự dưng đứng dậy, ngay lập tức cảm giác ngứa nhột lan ra, một nửa thân thể Sở Tuyết Tương bỗng nhiên mềm nhũn.
“A, Ngọc Lam, cậu…… Cậu thật là có kinh nghiệm, mau nói thật đi, ai dạy cậu? Trương Sơn Thành đã chạm vào cậu sao, a a a…”
So với Sở Tuyết Tương thì có vẻ Lâm Ngọc Lam nhạy cảm hơn, lúc này hai má cô ta đỏ bừng, không tự chủ được mà bắt đầu thở gấp.
Tình huống này thật sự giống các bộ phim JAV.
Tôi nằm im quan sát mà khí huyết sôi sục, máu mũi gần như sắp chảy ra!
Hận không thể lao vào ngay lập tức và vật hai người kia xuống.
Tuy nhiên, tôi muốn xem trực tiếp như thế này lâu hơn, không muốn hành động hấp tấp.
Lâm Ngọc Lam vốn không hề yếu đuối, cô ta đã phản kích thành công, nằm trên người Sở Tuyết Tương, sờ soạng lung tung, yêu cầu Sở Tuyết Tương cầu xin cô ta thương tình.
“Tuyết Tương, cậu đã đầu hàng chưa? Mau cầu xin bà đây thương xót đi!”, Lâm Ngọc Lam đắc ý nói.
“Hừ!”, Sở Tuyết Tương vốn đang thở dốc, vừa nghe thấy lời này lập tức trở nên kiên cường, không phục nói: “Tớ chưa từng nhận thua, có bản lĩnh thì cậu làm ác liệt hơn đi”.
Lâm Ngọc Lam thấy Sở Tuyết Tương không chịu nhận thua, lập tức vươn tay kéo váy ngủ của cô ta. Váy ngủ vốn rất mỏng, Lâm Ngọc Lam lại chơi đùa nó nhiều như vậy, hoàn toàn không chú ý đến mức độ nặng nhẹ của tay, sau đó “xoẹt” một tiếng, váy ngủ đã bị xé rách!
Đột nhiên, cơ thể mềm mại chỉ còn lại chiếc quần lót nhỏ màu trắng của Sở Tuyết Tương đột nhiên lộ ra trước mắt tôi, khiến trái tim người đang bò trên cửa sổ là tôi run lên, suýt nữa tôi bị ngã xuống dưới.
Dù cho trí tưởng tượng của tôi có phong phú đến đâu, tôi cũng không ngờ mình lại có thể nhìn thấy cơ thể đẹp như vậy của Sở Tuyết Tương! Chỉ nhìn thôi mà hai mắt tôi không thể rời đi chỗ khác, miệng và lưỡi khô rát. Mặc dù trong lòng tôi rất khinh thường hành vi nhìn trộm của mình, nhưng do bản năng đàn ông điều khiển tôi vẫn mở to mắt thưởng thức, không muốn bỏ lỡ một phút giây nào.
“Cậu hư hỏng quá!”, Sở Tuyết Tương tức giận hét lên sau khi váy ngủ của mình bị xé rách, cô ta vươn tay nắm lấy váy ngủ của Lâm Ngọc Lam kéo mạnh!
“Xoẹt”, một tiếng giòn tan, váy ngủ của Lâm Ngọc Lam rơi xuống, bên trong chỉ còn lại một chiếc quần lót ren nhỏ màu trắng.
Mặc dù tôi đã nhìn thấy cơ thể của Lâm Ngọc Lam hai lần, nhưng đó là tình huống đặc biệt và vào thời điểm đó tôi không nhìn rõ lắm. Bây giờ được nhìn ngắm lại nó trong hoàn cảnh như vậy thật sự khiến tim tôi đập thình thịch.
“Cậu…”, Lâm Ngọc Lam sửng sốt.
Sở Tuyết Tương bật cười ha hả, từ trên giường bật dậy, chống nạnh đứng đó đắc ý nói với Lâm Ngọc Lam vẫn còn đang kinh ngạc: “Ngọc Lam, thật không tồi nha! Hiện tại chúng ta không ai nợ ai, có thể thẳng thắn đối đãi lẫn nhau rồi!”
Tôi cảm thấy miệng lưỡi khô nóng, chỉ muốn tìm một cái giếng để giải cơn khát của mình.
“Hừ, tớ còn có một tuyệt chiêu!”
Lâm Ngọc Lam phản ứng lại, loạng choạng đứng dậy, vật Sở Tuyết Tương vẫn đang kiêu ngạo xuống giường.
“Sao? Tớ vẫn giỏi hơn đúng không? Mau cầu xin tớ đi!”, Lâm Ngọc Lam đè lên Sở Tuyết Tương và nói.
Sở Tuyết Tương khẽ nói: “Ba mươi chưa phải là tết, ai là người chiến thắng còn chưa biết đâu! Xem tớ đây!”
Họ lại quấn lấy nhau, tấn công những bộ phận đặc biệt của nhau.
Trong phút chốc, căn phòng tràn ngập những hình ảnh nóng bỏng, đẹp không gì tả xiết.
Lâm Ngọc Lam và Sở Tuyết Tương quấn lấy nhau, vừa cười vừa mắng, da thịt đùa giỡn, cọ sát vào nhau, tiếng thét lẫn tiếng cười đùa không ngừng vang lên, cảnh tượng thật sự rất hấp dẫn, tôi cảm thấy hai tai nóng ran, cảm xúc dâng trào.
Hai con yêu tinh này!
Thật không thể chịu nổi!
Đột nhiên, một cảnh tượng khiến người ta vô cùng kinh ngạc xuất hiện!
Tôi chia số dược liệu lấy được thành hai phần, một phần đưa tới nhà ông trưởng thôn.
Sau khi ra khỏi nhà ông ta thì đã là hơn năm giờ chiều.
Trên đường đi tôi bắt gặp bố của Trần Kế Văn, ông ta nói tôi ngày mai sang gom ngô giúp, buổi tối thì tới nhà ông ta ăn cơm.
Khi tôi tới nhà họ Trần thì thấy Lâm Ngọc Lam và Sở Tuyết Tương cũng đều ở cả đó.
Nhìn thấy tôi, sắc mặt của Lâm Ngọc Lam và Sở Tuyết Tương đều có chút kỳ lạ.
Bố mẹ của Trần Kế Văn tỏ ra hết sức lạnh nhạt với tôi, nhưng để chúng tôi có thể cam tâm tình nguyện làm việc cho mình thì họ vẫn nấu cơm canh, có điều đây là cơm thừa canh cạn sau khi làm tang lễ cho Trần Kế Văn.
“Mặc dù trưởng thôn nói đỡ cho các người nhưng điều đó không có nghĩa là tôi đã tha thứ. Cứ nghĩ tới Kế Văn là tôi hận tới mức chỉ muốn giết chết các người! Nhà tôi có năm mẫu ngô, ngày mai hai người thu hoạch hết cho tôi!”, Trần Mãn Quang nói xong thì bỏ đi thẳng, không cả ăn cơm.
“Hừ, coi chúng ta như là trâu ngựa!”, Lâm Ngọc Lam tức giận.
“Đúng vậy, Thanh Thanh, một cô gái như cậu làm sao có thể đi thu hoạch ngô được, ngày mai kêu một mình Trương Sơn Thành đi là được”, Sở Tuyết Tương nói.
Tôi thấy cực kỳ khó chịu, năm mẫu ngô, một mình tôi thu hoạch sao?
Để sáng mai có thể thu hoạch ngô sớm, Trần Mãn Quang đã sắp xếp cho tôi ở lại nhà ông ta.
Lâm Ngọc Lam nói cô ta hơi sợ khi ngủ buổi tối, kêu Sở Tuyết Tương ngủ chung.
Sau khi ăn xong, nghỉ ngơi một lúc, tôi bèn đi tắm. Phòng tắm ở ngay bên cạnh phòng của Lâm Ngọc Lam và Sở Tuyết Tương.
Từ sau khi có được truyền thừa của tiên nữ Thanh Thủy, khả năng nghe của tôi cực kỳ tốt. Do đó, tôi có thể nghe rõ động tĩnh của gian phòng bên cạnh.
Lúc này, tôi nghe thấy đoạn đối thoại giữa Lâm Ngọc Lam và Sở Tuyết Tương.
“Ngọc Lam, chú Trần xem cậu như kẻ thù, sợ rằng cậu sống ở đây sẽ không dễ dàng gì. Hay là tớ giới thiệu cho cậu một người bạn trai nhé?”, Sở Tuyết Tương nói.
“Như vậy không được đâu, trưởng thôn nói rồi, phải đợi hai ông bà già nhà chồng chết đi thì tớ mới có thể rời khỏi cái nhà này”, Lâm Ngọc Lam đáp lại.
“Quy tắc là thứ chết, con người là người sống. Cậu còn trẻ mà phải ở như vậy thì khổ sở biết bao. Bạn trai tớ có một người em, rất đẹp trai, hay là hai người các cậu…”
“Không được không được, Kế Văn vừa mới chết, tớ đã đi tìm người đàn ông khác, chuyện này mà để người ta biết được thì tôi sẽ bị miệng lưỡi thiên hạ dìm chết mất”, Lâm Ngọc Lam nói.
“Cũng phải!”, Sở Tuyết Tương nói.
“Đừng nói chuyện của tớ nữa, nói về cậu đi, bạn trai cậu thế nào? Có đối xử tốt với cậu không?”, Lâm Ngọc Lam hỏi.
“Cũng được, anh ấy mở một cửa hàng bán tạp hóa, phân bón trong thôn chúng ta đều do anh ấy giao. Đối xử với tớ khá tốt, chỉ là suốt ngày muốn lên giường với tớ”, Sở Tuyết Tương nói.
Tôi buồn rầu, bạn trai của Sở Tuyết Tương lại có suy nghĩ như vậy, gần quan được ban lộc mà, rất có khả năng lần đầu của Sở Tuyết Tương đã bị bạn trai chị ta cướp mất!
“Cậu đã đồng ý chưa?”, Lâm Ngọc Lam hỏi.
“Đương nhiên là chưa, chẳng phải quy định của thôn chúng ta là trước khi kết hôn phải giữ gìn trinh tiết sao”, Sở Tuyết Tương nói.
Nghe thấy vậy, tôi thở phào nhẹ nhõm.
May mà Sở Tuyết Tương vẫn giữ được nguyên tắc.
“Được rồi, không nói nữa, tớ đi tắm trước đây”, Lâm Ngọc Lam nói.
“Tớ muốn tắm cùng cậu!”, Sở Tuyết Tương đột nhiên thốt ra câu này khiến tôi đang nghe trộm ở bên cạnh trở nên mơ tưởng viển vông.
“Được thôi, tới nào, ai sợ ai chứ!”, Lâm Ngọc Lam cũng chẳng chịu kém cạnh.
“Được lắm, chúng ta đi tắm uyên ương thôi”, rõ ràng là Sở Tuyết Tương rất hào hứng.
Tôi nghe tới đây mới biết hóa ra Lâm Ngọc Lam và Sở Tuyết Tương lại thân thiết đến vậy, gần gũi tới mức có thể tắm cùng nhau.
Phòng tắm của bọn họ ở ngay sát vách, tôi nín thở, lúc này càng nghe thấy rõ động tĩnh của bọn họ hơn.
“Òa, Ngọc Lam, sao của cậu trở nên đầy đặn dữ vậy, có phải đã bị đàn ông sờ rồi không?”, Sở Tuyết Tương kinh ngạc nói.
“Cậu bị đàn ông sờ thì có, của cậu cũng to mà. Có phải bạn trai cậu thường xuyên sờ không đấy”, Lâm Ngọc Lam hỏi ngược lại.
“Không có đâu, tớ là một cô gái hết sức truyền thống, trước khi kết hôn, anh ấy muốn sờ mó, không có cửa đâu, hừ. Do tớ dậy thì thành công đấy, hi hi”, Sở Tuyết Tương rất đắc chí.
“Tưởng bở!”, Lâm Ngọc Lam nói.
“Hi hi, Ngọc Lam, cơ thể cậu nhìn mê thật đấy. Lần đầu của cậu trao cho Trương Sơn Thành chẳng khác gì bông hoa nhài cắm bãi phân trâu”, Sở Tuyết Tương nói.
Tôi nghe thấy vậy thì chỉ muốn nhảy qua cho Sở Tuyết Tương một phát bạt tai.
“Đừng nói vậy, lần đầu của tớ vẫn còn mà”, Lâm Ngọc Lam nói.
“Thật không đấy, nào, để tớ kiểm tra”,
“Này!”, Lâm Ngọc Lam hét toáng lên: “Cậu xấu thật đấy, đừng có sờ chỗ đó của tớ”.
“Ồ ồ ô, hấp dẫn thế..”, Sở Tuyết Tương cười đùa.
“Cậu dê thật đấy…”
Mặc dù tôi không nhìn thấy bọn họ, nhưng nghe cuộc nói chuyện thì trong đầu tôi đã xuất hiện hình ảnh mơn mởn không một mảnh vải che thân của Lâm Ngọc Lam và Sở Tuyết Tương.
“Được rồi, chúng mình bắt đầu tắm thôi. Hay là, tớ tắm giúp cậu nhé?”, Sở Tuyết Tương nói.
“Được thôi, cậu tắm giúp tớ, lát nữa tớ tắm giúp cậu!”
Trước mắt tôi lập tức xuất hiện hình ảnh trần truồng tắm cho nhau trong nhà tắm của Lâm Ngọc Lam và Sở Tuyết Tương, trong lòng thầm cảm thấy kích động.
Nếu tôi cũng tham gia, hai cô gái cùng một chàng trai thì chẳng phải là vừa vui vừa đẹp sao?
Bất giác, cơ thể tôi phản ứng mãnh liệt, tôi vội vàng dùng nước lạnh xoa dịu nó.
Sau khi Lâm Ngọc Lam và Sở Tuyết Tương im lặng mất vài phút.
“Đáng ghét, không được sờ vào chỗ đó của tớ!”, Lâm Ngọc Lam đột nhiên kêu lên.
“Hi hi, thoải mái thật đấy.Trương Sơn Thành đã sờ chỗ này của cậu chưa? Tớ đoán ngay cả nằm mơ cậu ta cũng mong sờ được chỗ này của cậu”, Sở Tuyết Tương cười hi hi nói.
“Hừ, sao cậu lại nhắc tới cậu ta nữa vậy? Cậu dám sờ tớ thì tớ cũng dám sờ cậu”, Lâm Ngọc Lam nói.
“Này, mau bỏ tay ra, nhột quá!”, Sở Tuyết Tương hét lên.
“Hi hi, tớ sờ thay cho bạn trai cậu, có lẽ anh ta nằm mơ cũng mong được sờ chỗ đó”, Lâm Ngọc Lam nói.
“Ừ, thoải mái thật, mạnh một chút đi!”, Sở Tuyết Tương bỗng rên rỉ.
Tôi nghe mà nhiệt huyết sôi trào, nóng quá, hai cô gái lại sờ mó nhau trong nhà tắm.
“Ghét ghê, đừng giả bộ nữa, nếu để Trương Sơn Thành nghe thấy lại tưởng chúng ta là chơi les”, Lâm Ngọc Lam nói.
“Cách âm tốt như vậy, cậu tưởng cậu ta có đôi tai nghe được ngàn dặm à, làm sao mà nghe thấy được? Không chừng tên ngốc đó đã nằm vật ra giường ngủ như lợn rồi ấy”, Sở Tuyết Tương nói.
Tôi hết sức bực bội, trong mắt Sở Tuyết Tương tôi vô dụng như vậy sao?
Thật chỉ muốn nhảy qua đè chị ta xuống, bắt chị ta hét lớn là ‘Cậu thật tuyệt!’
“Tuyết Tương, không được sờ nữa, còn sờ nữa tớ sẽ không chịu nổi mất”, Lâm Ngọc Lam thúc giục.
“Ha ha, không chịu nổi thì gọi Trương Sơn Thành tới giúp cậu giải quyết!”, Sở Tuyết Tương cười trên sự đau khổ của người khác.
“Được, cậu nói đấy nhé, lát nữa gọi cậu ta qua quất luôn cậu!”, Lâm Ngọc Lam nói.
“Xí xí xí, không thèm nhé. Được rồi, không sờ nữa, đợi lát nữa lên giường, cậu sẽ lại biết tay tớ!”, Sở Tuyết Tương nói.
Tôi chỉ cảm thấy máu toàn thân sôi trào, khó chịu chết đi được. Tôi vội vàng xối nước lạnh lên người, thấm khoảng bảy, tám phút mới bình tĩnh trở lại.
Sau khi ra khỏi nhà tắm, giọng nói của tiên nữ Thanh Thủy đột nhiên xuất hiện bên tai:
“Hai cô gái đã tắm xong, tối nay là một cơ hội tốt, bọn họ đều là gái tơ, nếu cậu có thể một mũi tên trúng hai đích thì rất có lợi cho thuật lấy âm bổ dương!”
Chương 12: Hai con yêu tinh
Một mũi tên trúng hai đích?
Song phi?
Đây là điều mà mọi người đàn ông bình thường đều mơ ước.
Hơn nữa, đây là hai người đẹp trẻ trung và xinh đẹp như hoa!
Tuy nhiên, tôi cảm thấy rằng cảnh giới này rất xa vời đối với tôi. Suy cho cùng, tôi là một người không những không thể lấy được vợ mà thậm chí đi đâu cũng bị các cô gái ghét bỏ!
“Vứt bỏ sự tự ti của ngươi đi! Phấn chấn lên!”, tiên nữ Thanh Thủy lạnh lùng quát.
“Không phải ngươi đã có được sự truyền thụ của ta rồi hay sao?”
“Nếu còn tự ti thì sẽ không thể làm nên chuyện gì!”
“Chỉ cần là một người đàn ông bình thường thì sẽ luôn có hy vọng đạt được mọi thứ mình muốn!”
Lời nói của tiên nữ Thanh Thủy như một đòn cảnh tỉnh giáng vào đầu tôi, khiến tôi bừng tỉnh.
Sở Tuyết Tương coi thường tôi thì đã sao? Chỉ cần tôi có thể cương lên được, đi vào trong người chị ta được thì chẳng phải chị ta sẽ phải gào thét dưới thân tôi sao?
Dưới sự cổ vũ của tiên nữ Thanh Thủy, tôi quyết định hành động.
Nếu tôi trực tiếp đi tới gõ cửa và nói thẳng: “Hai chị à, chúng ta chơi ba người đi”, Lâm Ngọc Lam và Sở Tuyết Tương nhất định sẽ giáng cho tôi hai cái tát.
Tôi suy nghĩ một lúc rồi quyết định trèo qua cửa sổ.
Từ khi còn nhỏ đã thường xuyên phải leo núi trèo cây, vậy nên trèo cửa sổ đối với tôi dễ như trở bàn tay.
Tôi dễ dàng leo lên cửa sổ của họ, ẩn nấp ở đây và yên lặng theo dõi diễn biến, chờ đợi cơ hội hành động.
Trong phòng bật đèn, Lâm Ngọc Lam và Sở Tuyết Tương đứng đối mặt nhau như thể đang thưởng thức đối phương.
Hiện giờ ngoài việc tai của tôi thính hơn người bình thường gấp mấy lần thì thị lực của tôi cũng tốt đến mức đáng kinh ngạc.
Khi tôi nhìn vào trong phòng, điều tôi không ngờ là Lâm Ngọc Lam và Sở Tuyết Tương chỉ mặc váy ngủ mỏng manh, bên trong người họ không mặc gì ngoài chiếc quần lót nho nhỏ.
Lâm Ngọc Lam đang quay lưng về phía tôi, trong khi Sở Tuyết Tương đang đứng đối mặt với tôi, họ đang nhìn nhau và hoàn toàn không để ý đến cửa sổ, ngoài ra, họ sẽ không ngờ được tôi có khả năng trèo ở ngoài cửa sổ nhìn trộm.
“Ngọc Lam, cậu thật đẹp, nếu tớ là đàn ông, tớ nhất định sẽ cưới cậu làm vợ”, Sở Tuyết Tương khen ngợi.
“Hì hì, cậu cũng rất xinh đẹp mà, thảo nào mỗi lần nhìn thấy cậu ánh mắt của Trương Sơn Thành cứ sáng lên”, Lâm Ngọc Lam cũng cười nói.
“Đừng nhắc đến tên ngốc đó. Đêm nay, chỉ có cậu và tớ”.
Sở Tuyết Tương đột nhiên vươn hai tay lao tới khu vực được che bởi chiếc váy ngủ mỏng manh của Lâm Ngọc Lam.
“A!”, Lâm Ngọc Lam hét lên, cô ta không muốn bị yếu thế, lập tức đánh trả, cũng túm lấy Sở Tuyết Tương.
Sở Tuyết Tương bật cười đẩy Lâm Ngọc Lam xuống giường, hai tay nhanh chóng luồn vào trong váy ngủ của Lâm Ngọc Lam, không chút kiêng kị mà sờ soạng vùng cấm địa của Lâm Ngọc Lam.
Lâm Ngọc Lam vừa xấu hổ vừa nhột, vội vàng hét lên: “Tuyết Tương dừng lại đi, cậu còn không dừng lại! A, nhột quá, ha ha ha, cậu hư hỏng quá, tớ không chịu được nữa, muốn xuất chiêu ngay!”
“Haha, lại đây, bà đây lại sợ cậu chắc? Để tớ xem năng lực cậu lớn đến đâu!”
Từ lâu tôi đã biết Sở Tuyết Tương là người không chịu thua kém ai, hôm nay cuối cùng tôi cũng thấy được điều đó. Vừa nghe thấy Lâm Ngọc Lam nói đánh lại, một trận chiến không phân thắng bại bùng lên và ngày càng kịch liệt hơn, hai tay Sở Tuyết Tương đặt trên người Lâm Ngọc Lam vừa tăng tốc độ vừa mạnh mẽ sờ soạng, tôi thấy vậy mà máu nóng sôi trào.
Chết tiệt, quá thô bạo.
Tôi thực sự muốn hét to lên, Sở Tuyết Tương, mẹ nó, đồ chết tiệt nhà chị buông tay ra, để tôi!
“A, nhột quá, tớ sắp bay lên trời mất! Cậu thật là đáng ghét, tớ phải báo thù!”
Lâm Ngọc Lam đột nhiên trở mình ngồi dậy, vươn tay túm lấy Sở Tuyết Tương.
Sở Tuyết Tương nhất thời dành được thắng lợi, cô ta không ngờ Lâm Ngọc Lam vốn đã mỏi nhừ và co quắp người lại có thể bùng nổ sức mạnh lớn như vậy nên nhất thời lơ là phòng thủ, mà Lâm Ngọc Lam tự dưng đứng dậy, ngay lập tức cảm giác ngứa nhột lan ra, một nửa thân thể Sở Tuyết Tương bỗng nhiên mềm nhũn.
“A, Ngọc Lam, cậu…… Cậu thật là có kinh nghiệm, mau nói thật đi, ai dạy cậu? Trương Sơn Thành đã chạm vào cậu sao, a a a…”
So với Sở Tuyết Tương thì có vẻ Lâm Ngọc Lam nhạy cảm hơn, lúc này hai má cô ta đỏ bừng, không tự chủ được mà bắt đầu thở gấp.
Tình huống này thật sự giống các bộ phim JAV.
Tôi nằm im quan sát mà khí huyết sôi sục, máu mũi gần như sắp chảy ra!
Hận không thể lao vào ngay lập tức và vật hai người kia xuống.
Tuy nhiên, tôi muốn xem trực tiếp như thế này lâu hơn, không muốn hành động hấp tấp.
Lâm Ngọc Lam vốn không hề yếu đuối, cô ta đã phản kích thành công, nằm trên người Sở Tuyết Tương, sờ soạng lung tung, yêu cầu Sở Tuyết Tương cầu xin cô ta thương tình.
“Tuyết Tương, cậu đã đầu hàng chưa? Mau cầu xin bà đây thương xót đi!”, Lâm Ngọc Lam đắc ý nói.
“Hừ!”, Sở Tuyết Tương vốn đang thở dốc, vừa nghe thấy lời này lập tức trở nên kiên cường, không phục nói: “Tớ chưa từng nhận thua, có bản lĩnh thì cậu làm ác liệt hơn đi”.
Lâm Ngọc Lam thấy Sở Tuyết Tương không chịu nhận thua, lập tức vươn tay kéo váy ngủ của cô ta. Váy ngủ vốn rất mỏng, Lâm Ngọc Lam lại chơi đùa nó nhiều như vậy, hoàn toàn không chú ý đến mức độ nặng nhẹ của tay, sau đó “xoẹt” một tiếng, váy ngủ đã bị xé rách!
Đột nhiên, cơ thể mềm mại chỉ còn lại chiếc quần lót nhỏ màu trắng của Sở Tuyết Tương đột nhiên lộ ra trước mắt tôi, khiến trái tim người đang bò trên cửa sổ là tôi run lên, suýt nữa tôi bị ngã xuống dưới.
Dù cho trí tưởng tượng của tôi có phong phú đến đâu, tôi cũng không ngờ mình lại có thể nhìn thấy cơ thể đẹp như vậy của Sở Tuyết Tương! Chỉ nhìn thôi mà hai mắt tôi không thể rời đi chỗ khác, miệng và lưỡi khô rát. Mặc dù trong lòng tôi rất khinh thường hành vi nhìn trộm của mình, nhưng do bản năng đàn ông điều khiển tôi vẫn mở to mắt thưởng thức, không muốn bỏ lỡ một phút giây nào.
“Cậu hư hỏng quá!”, Sở Tuyết Tương tức giận hét lên sau khi váy ngủ của mình bị xé rách, cô ta vươn tay nắm lấy váy ngủ của Lâm Ngọc Lam kéo mạnh!
“Xoẹt”, một tiếng giòn tan, váy ngủ của Lâm Ngọc Lam rơi xuống, bên trong chỉ còn lại một chiếc quần lót ren nhỏ màu trắng.
Mặc dù tôi đã nhìn thấy cơ thể của Lâm Ngọc Lam hai lần, nhưng đó là tình huống đặc biệt và vào thời điểm đó tôi không nhìn rõ lắm. Bây giờ được nhìn ngắm lại nó trong hoàn cảnh như vậy thật sự khiến tim tôi đập thình thịch.
“Cậu…”, Lâm Ngọc Lam sửng sốt.
Sở Tuyết Tương bật cười ha hả, từ trên giường bật dậy, chống nạnh đứng đó đắc ý nói với Lâm Ngọc Lam vẫn còn đang kinh ngạc: “Ngọc Lam, thật không tồi nha! Hiện tại chúng ta không ai nợ ai, có thể thẳng thắn đối đãi lẫn nhau rồi!”
Tôi cảm thấy miệng lưỡi khô nóng, chỉ muốn tìm một cái giếng để giải cơn khát của mình.
“Hừ, tớ còn có một tuyệt chiêu!”
Lâm Ngọc Lam phản ứng lại, loạng choạng đứng dậy, vật Sở Tuyết Tương vẫn đang kiêu ngạo xuống giường.
“Sao? Tớ vẫn giỏi hơn đúng không? Mau cầu xin tớ đi!”, Lâm Ngọc Lam đè lên Sở Tuyết Tương và nói.
Sở Tuyết Tương khẽ nói: “Ba mươi chưa phải là tết, ai là người chiến thắng còn chưa biết đâu! Xem tớ đây!”
Họ lại quấn lấy nhau, tấn công những bộ phận đặc biệt của nhau.
Trong phút chốc, căn phòng tràn ngập những hình ảnh nóng bỏng, đẹp không gì tả xiết.
Lâm Ngọc Lam và Sở Tuyết Tương quấn lấy nhau, vừa cười vừa mắng, da thịt đùa giỡn, cọ sát vào nhau, tiếng thét lẫn tiếng cười đùa không ngừng vang lên, cảnh tượng thật sự rất hấp dẫn, tôi cảm thấy hai tai nóng ran, cảm xúc dâng trào.
Hai con yêu tinh này!
Thật không thể chịu nổi!
Đột nhiên, một cảnh tượng khiến người ta vô cùng kinh ngạc xuất hiện!
Last edited:
Bình luận facebook