Viet Writer
Và Mai Có Nắng
-
Chương 561-570
Chương 561: Thuật Trảm Thiên
Nếu tối nay Bạch Long Vương không giết tôi, Dương Liễu Thiên sẽ cho nổ sập Bạch Long Sơn.
Tiên nữ Thanh Thủy nói: “Bất kể hôm nay Bạch Long Vương có giết ngươi hay không, e rằng Dương Liễu Thiên cũng sẽ làm như vậy. Ông ta dẫn Bạch Long Vương ra đối phó ngươi, sau đó nhân cơ hội hủy diệt Bạch Long Sơn”.
“Đến lúc đó, ngươi và Bạch Long Vương đều bị thương, hoặc là bất kể bên nào thắng, toàn bộ cao thủ của Đạo Hội sẽ ra quân, một lưới tóm gọn các ngươi”.
“Một mũi tên trúng ba con chim!”
Tôi nói ra phân tích của tiên nữ Thanh Thủy, sắc mặt Bạch Long Vương biến đổi không ngừng: “Mặc dù Dương Liễu Thiên là tên khốn vô sỉ, nhưng chỉ cần khuất phục ông ta, ông ta sẽ không làm khó tôi, không nổ sập Bạch Long Sơn”.
Tôi nói: “Dương Liễu Thiên nổ sập Bạch Long Sơn, giết gà dọa khỉ, những thế lực khác ắt sẽ khuất phục ông ta”.
“Nếu Đạo Hội muốn khống chế Bạch Long Sơn hoàn toàn, chỉ dựa vào sự khuất phục của các ông thì không có tác dụng gì. Chẳng hạn như các ông ngoài miệng khuất phục, nhưng âm thầm chống đối Đạo Hội thì sao?”
“Chỉ có tiêu diệt Bạch Long Sơn, đổi người của Bạch Long Sơn thành người của Đạo Hội, lúc đó mới khống chế được tình hình”.
“Tối nay, ông và chưởng môn của năm phái lớn đều sẽ chết tại đây!”
“Hòn đảo mà các ông để tộc yêu quái sinh sống cũng sẽ bị người của Đạo Hội tìm thấy, cũng sẽ bị người của Đạo Hội phá hủy, người phụ nữ của tôi, bạn bè tôi đều sẽ chết!”
Phân tích của tôi khiến mọi người thay đổi sắc mặt liên tục.
Bạch Long Vương nói: “Lẽ nào bây giờ chúng ta hợp tác đối phó với Dương Liễu Thiên? Sơn Thành, cậu phải biết rằng, một khi chúng ta hợp tác, Đạo Hội sẽ công khai tuyên bố Bạch Long Sơn bắt tay với tộc yêu quái, trực tiếp hạ lệnh hủy diệt Bạch Long Sơn, hủy đi mọi thứ liên quan đến chúng tôi”.
“Chúng tôi không có thời gian! Tôi không có bất cứ sự lựa chọn nào!”
“Sơn Thành, hoặc là cậu khuất phục, hoặc là tôi sẽ giết cậu…”
Tôi tức giận nói: “Giết tôi có tác dụng gì không? Dương Liễu Thiên nhất định sẽ hủy diệt Bạch Long Sơn! Không thể tin tưởng vào Dương Liễu Thiên!”
Bạch Long Vương bày vẻ mặt khổ sở: “Dù tôi không tin cũng phải tin, tin rồi thì Bạch Long Sơn vẫn còn cơ hội sống, không tin thì Bạch Long Sơn sẽ bị diệt vong hoàn toàn…”
“Vậy thì xin lỗi ạ, ông ngoại…”, nếu đã không nói chuyện được thì chỉ đành đánh nhau.
Tôi vung tay phải lên, sức mạnh ngũ hành bùng nổ, bao phủ lấy Bạch Long Vương và chưởng môn của năm phái lớn.
Bạch Long Vương trực tiếp ra tay, cũng dùng sức mạnh ngũ hành cuốn về phía tôi.
Năng lượng lập tức tung hoành khắp căn phòng, từng tiếng nổ ầm khiến căn phòng tan tành…
Chúng tôi xuyên qua phạm vi xé toạc của năng lượng, rời khỏi khách sạn.
Cả khách sạn đổ sụp dưới sự càn quét của năng lượng…
Mấy chục người khách du lịch đi ngang qua bị đè chết, tất cả những người ở trong khách sạn đều bỏ mạng…
Những người vô tội này đã chết trong trận chiến của chúng tôi, lạ là trong lòng tôi lại không có gợn sóng nào!
Đám đông trên đường lập tức trở nên hỗn loạn, liều mạng chạy đi tứ phía…
Hoa Hùng bị chưởng môn của năm phái lớn bao vây, tôi và Bạch Long Vương giằng co với nhau.
Tôi lạnh lùng nói: “Ông ngoại, ông không phải là đối thủ của tôi, tôi không muốn giết ông…”
“Xin lỗi…”, trên mặt Bạch Long Vương hiện lên vẻ đau khổ: “Lúc tôi nghe Long Tần nói cậu còn sống, tôi đã tưởng tượng đến cảnh tôi và cậu gặp nhau vô số lần, không ngờ lúc gặp cậu lại là trận chiến sinh tử…”
Bạch Long Vương nói xong, cắn răng dữ tợn, xông tới giết tôi.
Còn tôi lập tức bay lùi lại, bóng người vừa nhoáng lên đã đến bên chiến trường của Hoa Hùng.
Tôi không thể để Hoa Hùng gặp chuyện.
Sức mạnh ngũ sắc vô tận ập về phía chưởng môn của năm phái lớn. Năm người chưởng môn chỉ là người khu ma cấp bốn đỉnh phong, nhưng trong tay bọn họ có pháp khí mạnh mẽ, năm người kết hợp miễn cưỡng chống đỡ được sức mạnh của tôi.
Năm người lùi lại liên tục bốn, năm bước, vô cùng kinh ngạc.
Tôi lạnh lùng nói: “Năm người các ông kết hợp có thể chống đỡ được người khu ma cấp năm, đáng tiếc… tôi không phải người khu ma cấp năm bình thường”.
“Tôi xem lần này các ông lấy gì ra đỡ!”
Nơi lồng ngực tôi xuất hiện những đợt sóng nhiệt, tay phải vung lên, biến hóa ra năm luồng sáng trắng bắn về phía năm người kia.
Năm người vận chuyển công lực thật nhanh, tiếp tục lao về phía tôi.
Chốc lát sau, pháp khí trong tay năm người nổ tung, bọn họ bay ngược ra sau, ngã xuống vũng máu, cả người co giật, nôn ra máu không ngừng.
Năm người vốn không chống đỡ được sức mạnh Cửu Dương, cho dù là Bạch Long Vương cũng không đỡ được.
Tôi không giết năm người họ, chỉ khiến bọn họ mất đi sức chiến đấu.
“Sức mạnh Cửu Dương!”, Bạch Long Vương hết sức kinh ngạc: “Cậu… cậu đã luyện hóa được ngọc bội Cửu Dương hoàn toàn?”
“Không sai”, tôi nói: “Ông ngoại, bất kể ông có mạnh đến đâu, ông cũng không đấu lại mười chiêu của tôi đâu”.
“Tôi cũng không muốn giết ông!”
Nói rồi, tôi tiếp tục lao tới phía Bạch Long Vương.
Một thanh kiếm dài màu vàng xuất hiện trong tay Bạch Long Vương, ông ta thúc đẩy sức mạnh ngũ hành đến mức cao nhất. Sức mạnh ngũ hành hình thành những màn sáng ở trước mặt, màn ánh sáng tạo thành sức mạnh lớn nhất, ông ta bổ thanh kiếm về phía tôi hướng từ trên xuống.
Đây là công pháp mạnh nhất của Bạch Long Sơn, thuật Trảm Thiên!
Giây lát sau, sức mạnh Cửu Dương hóa thành một thanh kiếm ánh sáng màu trắng trong tay phải tôi, tôi dùng kiếm chém thẳng về phía thanh kiếm ngũ hành trong tay Bạch Long Vương.
Uỳnh…
Thanh kiếm ngũ hành trong tay Bạch Long Vương đột nhiên nứt gãy, sức mạnh ngũ hành trên nó hoàn toàn tan vỡ, hỗn loạn…
Không có vụ nổ nào, sức mạnh ngũ hành cứ như pha lê hóa thành mảnh vụn, tất cả tan biến.
Thanh kiếm ánh sáng trắng của tôi đã kề lên cổ Bạch Long Vương.
Bạch Long Vương không ngờ tôi lại mạnh đến vậy, sức mạnh mạnh nhất của Bạch Long Sơn lại vỡ tan dưới tay tôi chỉ trong nháy mắt.
Tôi cũng tiêu hao không ít sức mạnh, tiêu hao đến một phần ba!
Trông thì có vẻ nhẹ nhàng, thật ra là tôi không muốn giết chết Bạch Long Vương, dù sao ông ấy cũng là ông ngoại tôi.
Chính vì tôi đã hóa giải đòn tấn công mạnh nhất của Bạch Long Vương, không gây ra bất cứ vụ nổ nào, nên tôi mới tiêu hao nhiều sức mạnh như thế.
“Ông ngoại, tôi sẽ không giết ông”.
“Tôi đi tìm Dương Liễu Thiên, ông hãy bảo trọng…”
Tôi dời thanh kiếm ánh sáng khỏi cổ họng của Bạch Long Vương, xoay người phóng về phía xa cùng Hoa Hùng.
Hai người chúng tôi đang định rời đi thì đột nhiên có thứ gì đó từ chân trời phóng xuống, rạch ngang không gian, lao tới chỗ tôi và Hoa Hùng.
Tôi lập tức chộp lấy Hoa Hùng, bay ra xa hai mươi mấy mét.
Ầm!
Một tiếng nổ dữ dội vang lên ở nơi chúng tôi vừa đứng, mặt đất bị nổ thành một cái hố với đường kính bốn, năm mét!
Những chiếc trực thăng xuất hiện trên bầu trời của thị trấn!
Chết tiệt, Dương Liễu Thiên định dùng vũ khí nóng đối phó với chúng tôi!
“Trương Sơn Thành, thật không ngờ cậu lại mạnh như vậy, có thể đánh bại Bạch Long Vương chỉ với mấy chiêu!”
Giọng nói của Dương Liễu Thiên không biết truyền tới từ nơi nào, tựa như phủ kín cả không gian: “Tôi xem cậu lấy gì ra đỡ đạn tự hành của tôi!”
Tôi lạnh lùng nói: “Dương Liễu Thiên, ông cho rằng đạn tự hành của ông có thể nổ chết tôi à?”
“Trong thị trấn nhỏ này toàn là người, tôi tùy tiện đến một nơi nào đó, nếu ông thả bom đạn xuống sẽ làm chết rất nhiều người dân!”
“Ông dám làm sao?!”
Dương Liễu Thiên cười nói: “Trương Sơn Thành, cậu sai rồi, tối hôm nay cả cậu và người của Bạch Long Sơn không ai có thể sống sót rời khỏi đây. Nếu cậu không nỡ giết ông ngoại cậu, vậy thì đành để tôi đích thân tiễn các người về trời”.
“Các người không thể nào thoát ra được! Còn về những người bình thường trong thị trấn… Tôi còn sợ các người đi trên đường Hoàng Tuyền sẽ cô đơn, thế nên, cho họ đi theo các người đấy!”
Chương 562: Trận pháp Tru Tiên
Dương Liễu Thiên không hề quan tâm đến sự sống chết của những người bình thường này!
Tôi nói: "Dương Liễu Thiên, nói cho ông một bí mật".
"Sự phát triển các loại công nghệ khác nhau trong Tiên giới nhanh gấp nhiều lần so với con người".
"Tuy nhiên, Tiên giới chưa bao giờ nghiên cứu vũ khí có lực sát thương cực mạnh, ông có biết tại sao không?"
Dương Liễu Thiên hét lên: "Đừng nhiều lời".
"Giết chúng!"
Dương Liễu Thiên đã hạ lệnh, ông ta không muốn nói nhảm với chúng tôi mà chỉ muốn giết chúng tôi.
Ngay sau đó, từ trên máy bay bắn ra ba quả đạn, tôi khẽ đưa tay phải ra, mở lòng bàn tay và đẩy về hướng đạn bay.
Quả đạn dừng lại ở vị trí cách lòng bàn tay tôi năm sáu mét, sau đó, vỏ đạn bắt đầu biến hình và tróc ra, thuốc nổ, dây điện và nhiều thứ bên trong đều tản ra, biến thành vụn nát rồi rơi xuống bên cạnh tôi. .
Quả đạn khủng khiếp như vậy nhưng trong tay tôi, nó chỉ giống như một món đồ chơi.
“Làm sao… làm sao có thể như vậy!”, Dương Liễu Thiên thấy vậy thì không thể tin được, nói: “Trương Sơn Thành, đây là loại sức mạnh gì?"
"Sức mạnh của một người tu luyện không thể ngăn cản sức mạnh của vũ khí nóng!"
"Rốt cuộc cậu đã làm thế nào?"
Tất cả mọi người đều vô cùng khiếp sợ, họ đều nghĩ tôi sẽ bị đạn nổ chết, không ngờ là tôi đã chơi đùa ba quả đạn trong tay mà không hề bị thương!
Tôi thản nhiên nói: "Vừa nãy tôi chưa nói xong. Đây là sức mạnh của tiên giới, cũng là sức mạnh phổ biến nhất trong tiên giới. Bất kỳ vũ khí nóng nào cũng không thể làm thần tiên bị thương, bởi vì nó không có ảnh hưởng gì đến thần tiên".
"Hàng tỷ năm trước, khoa học kỹ thuật của Tiên giới đã đạt tới đỉnh cao, có một bá chủ muốn dùng sức mạnh của khoa học kỹ thuật và sức mạnh của vũ khí nóng để chiếm lĩnh toàn bộ Tiên giới".
"Ban đầu, vị bá chủ đó đã thắng, rất nhiều thần tiên khi giao đấu với vị bá chủ đó đều phải tử trận.
"Nhưng sau này, các vị thần tiên đã nghiên cứu ra một loại công pháp có thể phá giải năng lượng và nuốt chửng năng lượng".
"Bởi vì sức mạnh do bất kỳ vũ khí nóng nào tạo ra đều giống như sức mạnh của rất nhiều người tu luyện, nhưng thuộc tính và phương pháp lại khác nhau".
"Vì vậy, rất nhiều vị thần tiên đã học được cách phá giải sức mạnh của vũ khí nóng, thậm chí là học được cách nuốt chửng sức mạnh của vũ khí nóng. Rất nhiều vũ khí nóng sau khi phát nổ bị những người dị năng nuốt chửng và biến thành sức mạnh của người dị năng".
"Cuối cùng, vị bá chủ kia chết thảm, mọi kế hoạch đều thất bại!"
"Khi những công pháp này ngày càng trở nên thuần thục, trong Tiên giới đã không còn ai sử dụng vũ khí nóng nữa, những năng lượng kia được sử dụng để tạo ra những thứ hữu ích khác".
Tôi vừa dứt lời, tất cả các máy bay trên bầu trời đều mất thăng bằng, xoay tròn trên không trung, sau đó từng chiếc một rơi xuống mặt đất.
Rầm rầm ...
Từng tiếng nổ lớn liên tiếp vang lên, tất cả máy bay đều rơi trên mặt đất và nổ tung ...
Tôi cố ý giải thích những điều này để trì hoãn thời gian, sau đó bí mật sử dụng công pháp bí mật của Tiên giới, dùng sức mạnh huyết mạch của mình để vận hành bí pháp, khiến tất cả hệ thống điện tử đều mất tín hiệu!
Hàng chục người mặt mày xám xịt lao ra khỏi đám lửa và đống đổ nát.
Người dẫn đầu là Dương Liễu Thiên, những người phía sau đều là người khu ma cấp bốn.
Còn trên không trung những con thú bay ập tới kín cả bầu trời, từng người rơi từ trên lưng thú bay xuống, bao vây chúng tôi!
Bạch Long Vương hét lên: "Dương Liễu Thiên, ông lừa tôi, ông lợi dụng tôi!!"
“Không sai", Dương Liễu Thiên lạnh lùng nói: “Tôi định khiến các người cấu xé lẫn nhau, sau đó tôi sẽ giết hết các người. Đáng tiếc, không ngờ Trương Sơn Thành lại mạnh như vậy".
"À, phải rồi ... tôi đã ra lệnh cho những người mà tôi đã sắp xếp bắt đầu tấn công Bạch Long Sơn từ năm phút trước rồi. Tôi tin là lúc này, toàn bộ Bạch Long Sơn đã trở thành một biển lửa, thậm chí... toàn bộ đảo Bạch Long đã bị chia năm xẻ bảy và đang chìm xuống rồi".
Trời ơi ... Dương Liễu Thiên đã ra lệnh phá hủy Bạch Long Sơn!
"Ông ...", Bạch Long Vương tức giận đến mức phun ra một ngụm máu, nói: "Dương Liễu Thiên, ông điên rồi..."
"Bạch Long Sơn chúng tôi có hơn năm mươi nghìn người, ông... ông đã giết hết bọn họ!"
Dương Liễu Thiên nói: "Hơn năm mươi nghìn người thôi mà, có nhiều nhặn gì đâu?"
"Thế giới có hơn ba mươi tỷ người, năm mươi nghìn người chỉ là một hạt cát trên sa mạc mà thôi".
Giết hơn năm mươi nghìn người mà ông ta chỉ coi đó là một chuyện nhỏ nhặt không đáng gì!
Dương Liễu Thiên đúng là ác quỷ!
Bạch Long Vương hét lên: "Dương Liễu Thiên, tôi sẽ giết ông, san bằng Đạo Hội của ông!"
Bạch Long Sơn hai mắt đỏ như máu, căng lên như muốn nứt ra, khí thế mạnh kinh người, lao thẳng về phía Dương Liễu Thiên.
Tôi vội vàng lao tới, đứng chắn trước mặt Bạch Long Vương, nói: "Đừng kích động, Dương Liễu Thiên là của tôi, đêm nay, tôi sẽ giết chết ông ta!"
"Giết tôi à? Haha ...", Dương Liễu Thiên nói, "Cậu dựa vào cái gì mà giết được tôi?"
"Xông lên! Giết hết bọn chúng cho ta!"
Những kẻ mạnh cầm những thanh kiếm dài, từ bốn phía xông về phía chúng tôi.
Đối mặt với những bóng người dày đặc, trong lòng tôi không chút sợ hãi, toàn thân tôi bộc phát sức mạnh ngũ hành cực mạnh, tôi lao thẳng vào đám người kia.
Sức mạnh của tôi đi tới đâu, tất cả những người đó đều bị sức mạnh của tôi xuyên thủng, xé nát và biến thành những mảnh vụn...
Dường như tất cả máu, sức mạnh, sinh lực của những người đó đều dồn về phía tôi, bị tôi nuốt chửng, biến thành sức mạnh của tôi!
Những người chết này đều đã biến thành cái xác khô!
Hàng trăm người đã chết dưới chiêu này của tôi!
Tôi càng chém giết, sức mạnh của tôi ngày càng mạnh mẽ hơn, sức mạnh tiêu hao vừa rồi được bổ sung ngay lập tức, tinh thần và sức mạnh tăng vọt!
Không ai có thể đến gần chúng tôi trong vòng năm mươi mét!
Bình thường, chỉ cần khoảng bốn năm mươi người khu ma cấp bốn là có thể ngăn cản được tôi, nhưng không ai có thể ngăn cản tôi!
Trước mặt tôi, dị năng và sức mạnh năm thuộc tính chỉ yếu ớt như que củi!
Không ai có thể ngăn cản tôi!
Cuộc chiến chỉ kéo dài có mấy chục giây, không ai dám xông lên, mọi người trong Đạo Hội đều hoảng sợ và liên tiếp lùi lại phía sau!
Đây là một cuộc tàn nghiêng về một phía, tôi là người bất khả chiến bại!
“Không thể nào!”, Dương Liễu Thiên hét lên: “Đây là loại sức mạnh gì?"
"Cậu ... cậu không phải Trương Sơn Thành, cậu chính là đại ma đầu bị phong ấn ba nghìn năm trước!"
"Cậu là Hỏa Ma!"
"Chỉ có sức mạnh của Hỏa Ma mới có thể vượt qua sức mạnh của người khu ma cấp năm và nuốt chửng sức mạnh của người chết!"
Dương Liễu Thiên rất giỏi, ông ta đã đoán ra được sức mạnh của tôi.
Tôi lạnh lùng nói: "Dương Liễu Thiên, bây giờ ông mới biết thì đã quá muộn rồi".
"Đêm nay, tôi sẽ san bằng Đạo Hội của ông!"
Dương Liễu Thiên rống lên, "Bày trận, nhanh lên, mau bày trận..."
Đám người xung quanh bắt đầu thực hiện những động tác giống nhau, tạo thành một vòng tròn, từng luồng năng lượng bí ẩn nhanh chóng bùng phát từ trong tay những người này, tất cả liên kết với nhau, tạo thành một vòng tròn năng lượng có đường kính hàng chục mét, bao vây tôi, Bạch Long Vương và những người khác lại.
Tôi đang đợi họ bày trận mà không ngăn cản, bởi vì tôi không thể để mặc Hoa Hùng và Bạch Long Vương cũng những người khác ở đây. Một khi kẻ thù xuyên thủng hàng phòng ngự của tôi và tràn lên, tôi có thể chặn chúng, nhưng Bạch Long Vương và những người khác chắc chắn sẽ bị chiến thuật biển người giết chết.
Đối phương có quá nhiều người, họ có tận mấy chục nghìn người!
Bạch Long Vương kinh hãi nói: "Trận pháp Tru Tiên!"
Hoa Hùng nói: "Bạch Long Vương, trận pháp Tru Tiên là trận pháp cổ của Bạch Long Sơn các ông, chưa bao giờ được truyền ra ngoài, tại sao người của Đạo Hội lại biết sử dụng trận pháp Tru Tiên?"
Chương 563: Diệt vong
Bạch Long Vương bất lực nói: "Mười mấy năm trước tôi và Dương Liễu Thiên đã thỏa thuận với nhau, khi đó Dương Liễu Thiên đã lấy đi sách trận pháp Tru Tiên”.
Tôi nói: "Các ông lo lắng gì chứ? Trận pháp Tru Tiên có gì đáng sợ?"
"Trận pháp Tru Tiên là trận pháp mạnh nhất của loài người và yếu nhất trên Tiên giới”.
"Ba nghìn năm trước, cao thủ loài người dùng trận pháp Tru Tiên đối phó với tiên nữ Thanh Thủy, tiên nữ Thanh Thủy chỉ cần dùng một chiêu đã phá vỡ được trận pháp. Sức mạnh của trận pháp lan tỏa ra bên ngoài và đã hủy diệt toàn bộ sự vật trong phạm vi ba mươi kilomet!"
"Tôi đã lấy được sức mạnh của tiên nữ Thanh Thủy, vì vậy nếu Dương Liễu Thiên sử dụng trận pháp Tru Tiên thì ông ta đang tự đào hố chôn mình!"
Trận pháp nhanh chóng thành hình, âm thanh của Dương Liễu Thiên vọng lại từ bên trong trận pháp.
"Đây chính là trận pháp Tru Tiên, tôi đã mất tám năm để học được tinh hoa của trận pháp này. Các người bị bao vây bên trong trận pháp, còn đá quý của chúng tôi sẽ không ngừng cung cấp sức mạnh cho trận pháp”.
"Trận pháp sẽ càng ngày càng thu hẹp, trong vòng ba tiếng mọi thứ nằm bên trong sẽ bị hủy diệt!"
"Các người cứ ở đây chờ chết đi, ha ha..."
Tôi không hề lo lắng mà chỉ yên lặng chờ đợi, đợi đến khi trận pháp Tru Tiên đã hút đủ sức mạnh từ đá quý và đạt đến trạng thái tột đỉnh thì tôi mới ra tay.
Sắc mặt Bạch Long Vương kinh hãi: "Sơn Thành, cậu thật sự có thể phá vỡ trận pháp Tru Tiên sao?"
Tôi gật đầu: "Ông yên tâm, dễ như trở bàn tay”.
Bạch Long Vương nói: "Trận pháp Tru Tiên có khả năng chi phối và chiếm đoạt mọi loại sức mạnh. Bất cứ sức mạnh nào tấn công ranh giới trận pháp cũng đều bị hấp thụ và trở thành nguồn năng lượng tăng cường cho trận pháp”.
Hoa Hùng cũng rất lo lắng: "Năm đó Huyết Kỳ Lân cũng không phá nổi trận pháp Tru Tiên nên đành cưỡng ép sử dụng sức mạnh không gian để chạy trốn. Huyết Kỳ Lân đã phải trả giá rất đắt, cạn kiệt máu mà chết..."
Hai người đều vô cùng lo sợ, họ không hoàn toàn tin tưởng tôi có thể phá vỡ trận pháp Tru Tiên.
Tôi nói: "Nửa tiếng sau, sức mạnh của trận pháp Tru Tiên sẽ đạt đến trạng thái tột đỉnh, đến lúc đó tôi sẽ phá vỡ nó”.
"Các ông không cần lo lắng”.
Tôi ngồi khoanh chân, nhắm mắt nghỉ ngơi.
Tiên nữ Thanh Thủy bắt đầu truyền cho tôi sức mạnh để phá vỡ trận pháp Tru Tiên.
Thật ra chuyện này rất đơn giản, sức mạnh huyết mạch và sức mạnh Cửu Dương của tôi cùng kết hợp sẽ phá vỡ được trận pháp.
Nhưng sau khi phá vỡ trận pháp, sức mạnh của nó sẽ hủy diệt mọi vật xung quanh, phá hủy hoàn toàn cả một thị trấn.
Đây mới là điều tôi lo lắng.
Tôi không muốn giết thêm nhiều người nữa.
Nhưng tiên nữ Thanh Thủy nói với tôi rằng những người bên ngoài bắt buộc phải chết.
Vì khi phá vỡ trận pháp Tru Tiên, tôi sẽ mất hơn một nửa sức mạnh hoặc sức mạnh sẽ cạn kiệt, còn máu và nguyên khí của những người bị trận pháp Tru Tiên giết chết sẽ bị tôi chiếm đoạt, nhờ đó mà tôi có thể hồi phục.
Hơn nửa tiếng sau, tiên nữ Thanh Thủy nói với tôi có thể hành động rồi.
Tôi đi tới ranh giới phía đông của trận pháp Tru Tiên, sức mạnh Cửu Dương màu trắng hội tụ trên tay trái, sức mạnh huyết mạch màu đỏ hội tụ trên tay phải.
Hai loại sức mạnh nhanh chóng xoay tròn, dường như đã hóa thành một thực thể hữu hình!
Hai tay tôi mang theo hai loại sức mạnh khủng khiếp giống như đang cầm hai thanh vũ khí thần có thể chém vỡ đất trời vạn vật, nhắm thẳng vào lá chắn của trận pháp trước mặt!
Không có tiếng nổ.
Cũng không có bất kỳ sức mạnh kinh khủng nào sôi trào.
Nó chỉ giống như âm thanh của lưỡi dao cắt xoẹt qua tờ giấy.
Âm thanh đó rất chậm, động tác của tôi cũng rất chậm.
Trận pháp Tru Tiên đã bị phá vỡ.
Trong nháy mắt, sức mạnh huyết mạch và sức mạnh Cửu Dương của tôi tràn ra bốn phương tám hướng, lá chắn năng lượng của trận pháp Tru Tiên chớp mắt đã nổ tung.
Sau vụ nổ, luồng sức mạnh men theo ranh giới trận pháp đã vỡ tan, nhanh chóng lan ra xung quanh...
Có mấy nghìn người Đạo Hội đang cung cấp sức mạnh cho trận pháp Tru Tiên. Vào giây phút trận pháp nổ tung, những người này bị sức mạnh trận pháp Tru Tiên đánh trả và bị giết chết trong nháy mắt rồi hóa thành không khí!
Sau khi những người này chết đi, tất cả sức mạnh, máu và nguyên khí của họ đều hội tụ về phía tôi!
Đám người đông đúc ở phía sau bị bao trùm trong một nguồn năng lượng khổng lồ.
Không ai có thể chạy thoát, nguồn năng lượng cuốn qua cơ thể họ, xé nát máu thịt họ thành những mảnh vụn...
Tôi phóng nhanh về một hướng, lướt qua đám đông dày đặc, tóm lấy một ông già trên một ngôi nhà.
Lúc tôi đưa ông già đi, mười mấy người bên cạnh ông ta bị nguồn năng lượng xé vụn khiến ông già hoảng hồn, toàn thân toát mồ hôi lạnh.
Người tôi mang đi chính là Thất trưởng lão. Tôi đưa Thất trưởng lão tới nơi an toàn, đến bên cạnh Bạch Long Vương.
Nguồn năng lượng khủng khiếp như cuồng phong bão táp quét sạch cả một thị trấn trong vòng mấy chục giây!
Tất cả mạng sống đều tiêu tan...
Cả thị trấn nhỏ chìm trong một màu đen kịt, đột nhiên tĩnh lặng như chết...
Lúc này ngoại trừ tôi, Bạch Long Vương, Hoa Hùng và năm đại chưởng môn đang bị thương nặng ra, cả thị trấn không còn một bóng người...
Tất cả mọi người đều đã chết, không ai ngăn cản nổi sức mạnh của trận pháp Tru Tiên.
Những người bị trận pháp Tru Tiên giết chết đều hóa thành mảnh vụn, không còn hài cốt!
Sau khi chết, sức mạnh bên trong cơ thể tất cả mọi người đều bị tôi chiếm đoạt!
Để phá vỡ trận pháp Tru Tiên tôi đã tiêu hao phần lớn sức mạnh, còn sức mạnh của những người chết vừa hay có thể giúp tôi hồi phục. Hơn nữa tôi cảm thấy bản thân mình lại đạt tới ranh giới đột phá nữa rồi!
"Sơn Thành...", Hoa Hùng đi tới bên cạnh tôi, cơ thể ông ta run rẩy: "Cậu... Rốt cuộc cậu đang tu luyện thứ tà thuật gì vậy?"
"Ánh mắt của cậu đỏ như máu, cậu đã chiếm đoạt sức mạnh của tất cả người chết..."
Nét mặt Bạch Long Vương cũng tràn đầy vẻ kinh hoàng: "Sơn Thành, cậu có thể hấp thụ toàn bộ sức mạnh của nhiều cao thủ như vậy sao? Cậu không sợ... cậu không sợ thuộc tính sức mạnh không thích hợp sẽ dẫn đến tẩu hỏa nhập ma hay sao?"
Tôi thản nhiên nói: "Không cần lo lắng, tôi không sao”.
Giết chết nhiều người như vậy mà tôi lại nói như là chuyện nhỏ.
Tâm cảnh của tôi đã thay đổi hoàn toàn, lần này ngoại trừ giết chết mấy chục nghìn người của Đạo Hội, tôi còn giết tất cả người dân trong thị trấn.
Tôi không muốn giết những người này, nhưng tôi không dừng lại được.
Tôi không thể xác nhận được Dương Liễu Thiên đã chết hay chưa.
Tôi xoay người nhìn Thất trưởng lão, hỏi: "Dương Liễu Thiên đang ở đâu? Vào lúc trận pháp nổ tung, Dương Liễu Thiên có ở đó hay không?"
Ban nãy khi trận pháp nổ tung, thị lực và năng lực cảm ứng của tôi có thể cảm nhận được những sự vật trong phạm vi hàng nghìn mét. Tôi phát hiện Thất trưởng lão và vài người trong tầng lớp cao cấp của Đạo Hội đang ở tầng thượng ngôi nhà nên mới cứu Thất trưởng lão đi, nhưng tôi không hề nhìn thấy Dương Liễu Thiên.
Sắc mặt Thất trưởng lão trắng bệch: "Mấy chục nghìn người của Đạo Hội chúng tôi chết cả rồi... Mấy vị trưởng lão cũng đã chết”.
"Hội trưởng của chúng tôi... đã đưa hai hộ pháp đi tới Bạch Long Sơn từ hai mươi phút trước rồi”.
"Hội trưởng phải mang theo sức mạnh hủy diệt Bạch Long Sơn, tìm hòn đảo mà tộc yêu quái đang ở, tiêu diệt tộc yêu quái..."
Tôi nói với Hoa Hùng và Bạch Long Vương: "Các cao thủ của trụ sở Đạo Hội, mười phần thì có đến tám chín phần đã chết hết ở đây. Thất trưởng lão, giờ ông và Hoa Hùng hãy tới khống chế trụ sở Đạo Hội”.
"Bạch Long Vương, ông và tôi cùng tới hòn đảo mà tộc yêu quái đang ở!"
E rằng trụ sở Đạo Hội lúc này chỉ còn lại rất ít người. Hai người Thất trưởng lão và Hoa Hùng hoàn toàn có thể khống chế được cục diện.
Thất trưởng lão nói: "E rằng... đã muộn rồi..."
"Dương Liễu Thiên... đã dùng pháp khí truyền tin ra lệnh phá hủy hòn đảo của tộc yêu quái từ lâu rồi".
"Mặc dù chúng tôi không biết hòn đảo đó ở đâu, nhưng nếu dùng ra-đa tìm kiếm thì không khó để tìm ra..."
"Bây giờ mới tới đó thì không kịp rồi..."
Chương 564: Cứu viện
Nghe những lời này, tôi vô cùng kinh ngạc.
Những người phụ nữ và bạn bè của tôi đều đang ở trên hòn đảo nơi tộc yêu quái sinh sống!
Tôi hỏi Bạch Long Vương: "Có cách nào trực tiếp đi tới hòn đảo nơi tộc yêu quái sinh sống không?"
Bạch Long Vương nói: "Rất nhiều thành phố đều có chi nhánh của Bạch Long Sơn chúng tôi, mỗi chi nhánh đều có trận pháp Dịch Chuyển, có thể dịch chuyển trực tiếp đến Bạch Long Sơn, rồi từ trận pháp Dịch Chuyển của Bạch Long Sơn đến hòn đảo nơi tộc yêu quái sinh sống".
"Sớm nhất phải mất... một tiếng".
Một tiếng, e rằng không kịp!
Tôi đang lo lắng vô cùng.
Hoa Hùng lúc này mới nói: "Trụ sở Đạo Hội chúng tôi có trận pháp Dịch Chuyển từ thời xưa, nhưng trận pháp Dịch Chuyển này đã không được sử dụng trong nhiều năm. Người ta đồn rằng trận pháp Dịch Chuyển này có thể trực tiếp dẫn đến Bạch Long Sơn".
Bạch Long Vương nghe xong hai mắt sáng lên: "Ông Hoa, ông đang nói đến... trạm dịch chuyển của trụ sở Đạo Hội các ông đó sao?"
“Đúng vậy”, Hoa Hùng nói: “Chính là trạm dịch chuyển đó, đã… mấy nghìn năm không sử dụng rồi”.
Bạch Long Vương nói: "Hàng nghìn năm trước, Bạch Long Sơn và Đạo Hội vẫn luôn hợp tác để đối phó với tộc ma và tộc yêu quái, hỗ trợ lẫn nhau về mặt sức mạnh. Vì vậy mới xây dựng trận pháp Dịch Chuyển này để dịch chuyển một lượng lớn kẻ mạnh, hỗ trợ lẫn nhau”.
"Chỉ là, trạm dịch chuyển đó đã bị phong tỏa từ lâu, không thể kích hoạt".
Hoa Hùng tiếp tục: "Đúng vậy, sau khi mối quan hệ giữa Đạo Hội và Bạch Long Sơn xấu đi, trận pháp Dịch Chuyển cũng bị phong ấn và bỏ hoang. Nhưng tôi có thể chắc chắn rằng trận pháp Dịch Chuyển đó thông với trận pháp Dịch Chuyển của Bạch Long Sơn".
Tiên nữ Thanh Thuỷ nói: "Tìm trận pháp Dịch Chuyển, ta có thể kích hoạt nó".
Vì vậy, Thất trưởng lão đã triệu hồi một thú bay, chúng tôi ngồi trên thú bay đến trụ sở Đạo Hội.
Những con thú bay vọt lên trời, đưa chúng tôi đến tận sâu trong ngọn núi.
Hoa Hùng dẫn chúng tôi đến một vách núi, có một hang động bỏ hoang đầy đá vụn, cỏ dại mọc khắp nơi, đã lâu không có ai đến đây.
Chúng tôi lập tức vào hang, sâu trong hang có một trận pháp bỏ hoang.
Trận pháp rất lớn, đường kính khoảng ba mươi mét, có lớp bụi dày, một số nơi còn mọc cỏ dại.
Để kích hoạt trận pháp Dịch Chuyển này, cần rất nhiều đá quý và rất nhiều sức mạnh để vận chuyển, hơn nữa trận pháp Dịch Chuyển này đã bị bỏ nhiều năm, bây giờ kích hoạt được hay không là một vấn đề.
Tôi đi đến giữa trận pháp, duỗi tay ra, thuộc tính thuỷ xuất hiện, dọn sạch bụi trên trận pháp.
Đây là trận pháp hình sao sáu cánh, là một trận pháp bí ẩn của phương Tây.
Tôi bắt đầu đưa sức mạnh vào trận pháp, tiên nữ Thanh Thuỷ nhanh chóng kiểm tra.
Một lúc sau, tiên nữ Thanh Thuỷ nói: "Ta có thể kích hoạt trận pháp này. Mặc dù trận pháp này rất lớn, nhưng chỉ có một trạm dịch chuyển, nó cách đây cũng không xa lắm nên không cần nhiều sức mạnh".
Trận pháp này chỉ có một trạm dịch chuyển, chắc chắn là Bạch Long Sơn.
Mọi người đều vô cùng bất ngờ khi nghe thấy tôi có thể kích hoạt trận pháp, họ thở phào nhẹ nhõm.
Vì vậy, tôi nói: "Hoa Hùng, Thất trưởng lão, hai người ở lại trụ sở Đạo Hội. Với thực lực của các ông có thể dễ dàng xử lý những người còn lại của Đạo Hội".
"Tôi sẽ cùng Bạch Long Vương đến Bạch Long Sơn".
Hoa Hùng nói: "Hai người phải cẩn thận".
Thất trưởng lão nói: "Trương Sơn Thành, chỉ cần các cậu thắng, tôi nhất định sẽ hỗ trợ hội trưởng, khống chế những người còn lại để bọn họ đầu hàng".
"Hội trưởng và tôi sẽ sớm chiếm Bạch Long Sơn".
Chúng tôi chào tạm biệt nhau, tôi đứng ở giữa trận pháp, hai tay ấn xuống đất, sức mạnh vô tận bắt đầu lan tỏa ra tứ phía, chạm tới sáu góc của ngôi sao sáu cánh, xuất hiện rất nhiều hoa văn đầy phức tạp.
Để điều khiển trận pháp Dịch Chuyển, cần phải có sức mạnh và thần chú.
Tiên nữ Thanh Thuỷ nói một loạt các câu thần chú, tôi chỉ cần đọc theo là được.
Khoảnh khắc câu thần chú được hoàn thành, tôi thu hồi sức mạnh của mình, trận pháp Dịch Chuyển phát sáng. Ngay sau đó, tôi và Bạch Long Vương được bao bọc bởi một sức mạnh vô hình.
Tôi cảm thấy phía trước mắt hơi mơ hồ, tôi và Bạch Long Vương xuất hiện trong một hang động u ám.
Hang động tràn ngập khói thuốc súng, bên ngoài khói đặc cuồn cuộn, không biết nơi nào bỗng vang lên tiếng nổ dữ dội.
Đây là trạm dịch chuyển của Bạch Long Sơn, hiện tại chúng tôi đang ở Bạch Long Sơn, ở một hòn đảo trên biển.
Bạch Long Vương cảm nhận được mọi thứ xung quanh, nghe thấy tiếng nổ từ bên ngoài, hai mắt đỏ hoe, lao ra khỏi sơn động.
Tôi theo sát ngay sau.
Dưới màn đêm, có thể nhìn thấy một biển lửa ở sườn núi phía xa!
Nơi nào cũng có rừng cháy, núi sập và các tòa nhà đổ nát, xác người chết khắp nơi...
Những ngôi sao và mặt trăng ở chân trời đã chuyển sang màu đỏ...
Khói đen bất tận bao trùm cả ngọn núi...
Có tiếng nổ vang lên liên tục từ nơi xa hơn...
Gầm!
Bạch Long Vương gào thét lên trời, chảy ra hai dòng máu và nước mắt...
Cơ nghiệp nghìn năm của Bạch Long Sơn đã bị phá hủy trong đêm nay. Bạch Long Vương căn bản không thể chịu đựng được sự thật này...
Bạch Long Sơn đã bị phá hủy, hoặc có thể nói là toàn bộ hòn đảo đã bị phá huỷ bởi sức mạnh của Đạo Hội!
Tôi thở dài: "Ông ngoại, Bạch Long Sơn đã bị hủy hoại từ lâu rồi. Chúng ta không còn nhiều thời gian nữa. Bây giờ, hãy đưa cháu đến hòn đảo nơi tộc yêu quái sinh sống".
Trận pháp Dịch Chuyển ở Bạch Long Sơn có nhiều trạm dịch chuyển, giống như một chiếc xe vậy, phải dừng ở một số trạm, chúng tôi phải đến đúng trạm.
"Tôi phải giết Dương Liễu Thiên, tôi muốn hủy hoại hoàn toàn Đạo Hội!! Tôi muốn núi Đông Dương nổ tung tan tành!!"
Bạch Long Vương đau đớn gầm lên một tiếng, toàn thân như muốn phát điên, sát khí toàn thân gần như trở nên mãnh liệt!
Bạch Long Vương nghiến răng quay người lao vào trong động, tôi và Bạch Long Vương đi tới trận pháp Dịch Chuyển, Bạch Long Vương đã kiểm tra trạm dịch chuyển đến đảo có tộc yêu quái không gặp vấn đề gì.
Nếu trạm dịch chuyển ở đó bị phá hủy, chắc chắn sẽ không thể dịch chuyển được.
Tôi đứng trong trận pháp với Bạch Long Vương. Sau khi truyền sức mạnh của mình vào, khoảnh khắc tiếp theo chúng tôi xuất hiện trong một khu rừng rộng lớn.
"Bố!"
"Sơn Thành!"
Rất nhiều người đã đứng bên cạnh trận pháp Dịch Chuyển.
Long Tần ở đây, Lý Giai Dao, Lữ Tuệ San, Triệu Linh Nhi, Trương Lệ, Mộc Dịch, Lưu Thiến, Trần Kế Tần, Lý Ngọc Liên, Mạc Vũ... tất cả đều ở đây.
Xung quanh có hơn một trăm thanh niên nam nữ, yêu khí trên người vô cùng nặng nề, tất cả đều là người của tộc yêu quái.
Thấy mọi người đều ổn, tôi thở phào nhẹ nhõm.
Long Tần lo lắng nói: "Tôi mới về đây mười phút, Bạch Long Sơn của chúng ta... Bạch Long Sơn đã bị phá huỷ rồi..."
Long Tần mặt mũi rưng rưng, nói: "Bố, trừ con ra, tất cả mọi người... những người khác đều đã chết, đều bị ném bom chết, không còn một mảnh xương..."
"Người của Đạo Hội táng tận lương tâm, bọn họ đúng là ma quỷ mà! Bọn họ đến người của mình còn không tha. Hộ pháp và kẻ mạnh sống ở Bạch Long Sơn đều bị nổ tung..."
"Họ đã cho nổ tung Bạch Long Sơn, và nơi tiếp theo chắc chắn là hòn đảo này..."
Tất cả mọi người đều cúi đầu, trong lòng ai cũng nổi cơn giận ngút trời!
Một không khí buồn đến tột cùng lan tỏa khắp khu rừng...
Chương 565: Bảo toạ Kim Loan
Bạch Long Vương gào to: "Con gái, con yên tâm, bố nhất định sẽ bắt Dương Liễu Thiên trả giá!"
"Bố nhất định sẽ bắt Đạo Hội phải trả giá!!"
Vẻ mặt Mạc Vũ trở nên nghiêm trọng trọng, nói: "Tôi đã di tản đa số người của tộc yêu quái, bọn họ quen thuộc với thuộc tính thuỷ, để bọn họ di dời ra biển, Đạo Hội chắc chắn sẽ không tìm được".
"Những người còn lại đều ở đây, ở trận pháp Dịch Chuyển này. Chúng tôi định sử dụng trận pháp Dịch Chuyển để dịch chuyển đến Bạch Long Sơn đã bị phá hủy nếu người của Đạo Hội giết tới, có lẽ... có thể trốn thoát được".
Trận pháp Dịch Chuyển của Bạch Long Sơn nằm ở một vị trí bí mật, người của Đạo Hội chắc chắn sẽ không tìm thấy trận pháp trong một thời gian.
Tôi có chút không hiểu: "Trận pháp Dịch Chuyển đó của Bạch Long Sơn có thể dịch chuyển trực tiếp đến thế giới loài người, tại sao các anh không dịch chuyển đi?"
Long Tần nói: "Nào có đơn giản như vậy?"
"Trận pháp Dịch Chuyển đó người của Đạo Hội không tìm ra, nhưng trạm dịch chuyển ở thế giới loài người đã bị Đạo Hội phá hủy hoàn toàn, căn bản không thể tới được thế giới loài người!"
"Con người bất ngờ tấn công và phá hủy Bạch Long Sơn. Người dân ở Bạch Long Sơn chúng tôi không kịp phản ứng, đã bị bom nổ tung thành từng mảnh..."
"Bố, chúng ta phải làm gì bây giờ..."
Đạo Hội thậm chí còn khóa các trạm dịch chuyển khác của trận pháp Dịch Chuyển ở Bạch Long Sơn, hiển nhiên Đạo Hội đã sắp xếp mọi thứ để tiêu diệt Bạch Long Sơn!
Không ai có thể rời khỏi Bạch Long Sơn!
Bạch Long Vương nói: "Đừng lo lắng, Dương Liễu Thiên đã phá hủy Bạch Long Sơn, mà tình hình ở Đạo Hội cũng không khá hơn là bao so với Bạch Long Sơn. Trụ sở của Đạo hội đã bị chúng ta chiếm được".
"Bây giờ, mọi người hãy cùng tôi sơ tán khỏi đây, trận pháp Dịch Chuyển của chúng tôi sẽ trực tiếp dịch chuyển đến trụ sở Đạo Hội".
"Chúng ta có thể trốn thoát!"
Chúng tôi đã nói ngắn gọn về tình hình ở núi Đông Dương, mọi người cuối cùng cũng cảm thấy nhẹ nhõm sau khi nghe thấy tin này.
Nhiều người nhìn tôi với ánh mắt kính trọng, không ai nghĩ rằng tôi bây giờ đã là một người khu ma cấp năm, là một kẻ mạnh đứng đầu.
Tôi nói: "Tất cả mọi người chạy đến trụ sở Đạo Hội. Ngay cả khi Dương Liễu Thiên cho nổ tung hòn đảo này, ông ta cũng chỉ cho nổ một hòn đảo trống không mà thôi".
"Chúng tôi sẽ đợi Dương Liễu Thiên ở trụ sở Đạo Hội, để ông ta tự đưa mình vào lưới!"
Hoa Hùng và Thất trưởng lão chắc chắn có thể kiểm soát trụ sở Đạo Hội, tất cả chúng tôi đều sơ tán đến trụ sở Đạo Hội, chờ Dương Liễu Thiên trở về.
Khi đó, “cá trong chậu”, ông ta chạy không thoát đâu!
Chúng tôi không có nhiều thời gian, phải di tản ngay lập tức.
Thông qua trận pháp Dịch Chuyển, mọi người đã dịch chuyển đến trận pháp Dịch Chuyển của Bạch Long Sơn.
Chỉ có thể dịch chuyển mười lăm người cùng một lúc. Chúng tôi dịch chuyển tám lần liên tiếp thì đột nhiên, có những tiếng nổ ầm ầm từ đằng xa.
Đạo Hội đã tấn công hòn đảo!
Tôi la lên: "Mọi người mau đến trạm dịch chuyển!"
Chỉ cần ba lần dịch chuyển nữa là được, tôi ở đây bảo vệ mọi người.
Máy bay trên trời đã tiến hành bao vây mọi mặt của hòn đảo, rải bom hàng loạt!
Từng quả bom ném xuống chỗ tôi, ở khoảng cách hơn chục mét trên đầu, tất cả đều bị tôi phá hủy thành đống sắt vụn.
Hai mươi, ba mươi giây sau, nhóm người cuối cùng đã dịch chuyển đi. Tôi đứng trên trận pháp Dịch Chuyển, ngay lúc tôi biến mất, hàng chục quả bom rơi xuống trận pháp Dịch Chuyển...
Mọi người đến hang động, dịch chuyển liên tục, mười phút sau, họ xuất hiện trên trận pháp Dịch Chuyển khổng lồ ở núi Đông Dương mà không gặp bất kỳ rủi ro nào.
Mọi người đều an toàn.
Hơn một chục yêu quái lập tức biến thành thú bay, tất cả đều là những yêu quái như đại bàng tuyết và sếu trắng, chúng chở theo mọi người bay về phía trụ sở Đạo Hội.
Phải mất hơn mười phút kể từ lần xuất phát trước để cứu mọi người.
Đoàn chúng tôi bay đến tận sâu trong núi, ở sâu trong núi Đông Dương phong cảnh tuyệt đẹp, ánh trăng màu bạc rải trên sông núi đầy linh khí, tựa như thiên đường.
Bảy, tám phút sau, đoàn chúng tôi bay đến trước thác nước cao nghìn trượng.
Bay thẳng xuống ba nghìn thước, cứ ngỡ như dải ngân hà vô tận.
Thác bạc giống như dải ngân hà phía chân trời, từ trên trời rơi xuống, đổ xuống nhân gian, dòng nước bay xuống như một con rồng bạc khổng lồ đang gầm thét.
Mà trụ sở của Đạo Hội ở ngay sau thác nước.
Khi chúng tôi còn cách thác nước hơn ba trăm mét, ở giữa thác khoảng năm trăm mét, dòng nước bị một sức mạnh chia cắt sang hai bên, một cửa hang đen ngòm xuất hiện.
Cửa hang có đường kính hơn ba mươi mét, một thú bay đỏ rực bay ra khỏi cửa hang.
Tất cả những yêu quái đều dừng lại, yêu quái dưới chân tôi bay về phía trước.
Người tới là Hoa Hùng và Thất trưởng lão.
Lúc này Hoa Hùng đang mặc một chiếc áo choàng trắng, mái tóc dài màu trắng được chải tỉ mỉ, trên đầu đội một chiếc vương miệng màu bạc, toàn thân anh tuấn khí phách, toát ra hơi thở đế vương thần bí.
Bạch Long Vương nói: "Ông Hoa, xem ra mọi thứ ở đây đã thuộc về ông rồi, ông đã trở lại với chức vụ Hội trưởng".
Hoa Hùng nói: "Có vô số kẻ mạnh chết và bị thương, cả trụ sở chỉ còn lại hơn bốn trăm người. Tất cả những người này đã bị tôi và Thất trưởng lão khống chế. Chúng tôi đã nói với mọi người những việc làm xấu xa của Dương Liễu Thiên".
"Sau vụ việc của tôi năm đó, Dương Liễu Thiên ngay lập tức giết hết tâm phúc của tôi, nhốt số lượng lớn những người theo tôi vào ngục tối. Tất cả có hơn sáu trăm người đều được tôi thả ra, khôi phục chức vụ của mình".
"Bây giờ, trụ sở Đạo Hội đã nằm dưới sự kiểm soát của tôi".
Mọi việc diễn ra suôn sẻ, hàng vạn người trong Đạo Hội bị tôi giết chết, Đạo Hội bị ảnh hưởng nặng nề hơn bao giờ hết, Bạch Long Sơn cũng bị phá hủy hoàn toàn.
Sau đêm nay, sức mạnh của giới tu luyện Hoa Hoạ... sẽ giảm mạnh.
Hoa Hùng đưa mọi người xuống thác, sau khi bước vào, điều tôi không ngờ là phía sau thác là một đại điện tráng lệ!
Hàng nghìn người đã tập trung ở đại điện, rõ ràng là đã có một cuộc họp ở đây trước khi chúng tôi đến.
Cả đại điện cao mấy trăm mét, có chín tầng, tầng một là đại sảnh rộng vài nghìn mét vuông, giống như Đại điện Kim Loan của các hoàng đế thời xưa thượng triều, ở dưới là hàng trăm quan chức.
Mặt đất là đá cẩm thạch trắng, trên bốn bức tường là các tác phẩm điêu khắc bí ẩn, đẹp vô cùng, rường cột chạm trổ.
Một tấm thảm đỏ trải dài đến bậc thềm hướng Đông. Trên bậc thềm cao năm mét có một bảo toạ rất lớn, hai bên tay cầm bằng vàng tạo hình rồng phượng mang điềm lành.
Chính điện được đỡ bởi chín cây cột, và mỗi cây cột đều được chạm khắc một con rồng vàng.
Toàn bộ đại điện mang đến cho người ta cảm giác uy nghiêm trang trọng, sắc mặt đám người tộc yêu quái đều là chán ghét, thậm chí khó chịu.
Trụ sở chính của Đạo Hội ở đây, tất cả các công trình kiến trúc ở đây đều có tác dụng xua đuổi tà ma, có tác dụng trấn áp và ảnh hưởng nhất định đối với người dân tộc yêu quái.
Từng bước một, tôi đi về phía bảo toạ Kim Loan, trực tiếp ngồi trên bảo toạ dưới ánh mắt khó hiểu của mọi người.
Ánh mắt của tôi nhìn xuống mọi thứ trong đại điện và những người trong đại điện, trong lòng tôi có một cảm giác, cảm giác này vô cùng tuyệt vời, cứ như mình là đế vương muôn đời, đế vương tối cao, người có thể thống lĩnh mọi thứ.
Chương 565: Bảo toạ Kim Loan
Bạch Long Vương gào to: "Con gái, con yên tâm, bố nhất định sẽ bắt Dương Liễu Thiên trả giá!"
"Bố nhất định sẽ bắt Đạo Hội phải trả giá!!"
Vẻ mặt Mạc Vũ trở nên nghiêm trọng trọng, nói: "Tôi đã di tản đa số người của tộc yêu quái, bọn họ quen thuộc với thuộc tính thuỷ, để bọn họ di dời ra biển, Đạo Hội chắc chắn sẽ không tìm được".
"Những người còn lại đều ở đây, ở trận pháp Dịch Chuyển này. Chúng tôi định sử dụng trận pháp Dịch Chuyển để dịch chuyển đến Bạch Long Sơn đã bị phá hủy nếu người của Đạo Hội giết tới, có lẽ... có thể trốn thoát được".
Trận pháp Dịch Chuyển của Bạch Long Sơn nằm ở một vị trí bí mật, người của Đạo Hội chắc chắn sẽ không tìm thấy trận pháp trong một thời gian.
Tôi có chút không hiểu: "Trận pháp Dịch Chuyển đó của Bạch Long Sơn có thể dịch chuyển trực tiếp đến thế giới loài người, tại sao các anh không dịch chuyển đi?"
Long Tần nói: "Nào có đơn giản như vậy?"
"Trận pháp Dịch Chuyển đó người của Đạo Hội không tìm ra, nhưng trạm dịch chuyển ở thế giới loài người đã bị Đạo Hội phá hủy hoàn toàn, căn bản không thể tới được thế giới loài người!"
"Con người bất ngờ tấn công và phá hủy Bạch Long Sơn. Người dân ở Bạch Long Sơn chúng tôi không kịp phản ứng, đã bị bom nổ tung thành từng mảnh..."
"Bố, chúng ta phải làm gì bây giờ..."
Đạo Hội thậm chí còn khóa các trạm dịch chuyển khác của trận pháp Dịch Chuyển ở Bạch Long Sơn, hiển nhiên Đạo Hội đã sắp xếp mọi thứ để tiêu diệt Bạch Long Sơn!
Không ai có thể rời khỏi Bạch Long Sơn!
Bạch Long Vương nói: "Đừng lo lắng, Dương Liễu Thiên đã phá hủy Bạch Long Sơn, mà tình hình ở Đạo Hội cũng không khá hơn là bao so với Bạch Long Sơn. Trụ sở của Đạo hội đã bị chúng ta chiếm được".
"Bây giờ, mọi người hãy cùng tôi sơ tán khỏi đây, trận pháp Dịch Chuyển của chúng tôi sẽ trực tiếp dịch chuyển đến trụ sở Đạo Hội".
"Chúng ta có thể trốn thoát!"
Chúng tôi đã nói ngắn gọn về tình hình ở núi Đông Dương, mọi người cuối cùng cũng cảm thấy nhẹ nhõm sau khi nghe thấy tin này.
Nhiều người nhìn tôi với ánh mắt kính trọng, không ai nghĩ rằng tôi bây giờ đã là một người khu ma cấp năm, là một kẻ mạnh đứng đầu.
Tôi nói: "Tất cả mọi người chạy đến trụ sở Đạo Hội. Ngay cả khi Dương Liễu Thiên cho nổ tung hòn đảo này, ông ta cũng chỉ cho nổ một hòn đảo trống không mà thôi".
"Chúng tôi sẽ đợi Dương Liễu Thiên ở trụ sở Đạo Hội, để ông ta tự đưa mình vào lưới!"
Hoa Hùng và Thất trưởng lão chắc chắn có thể kiểm soát trụ sở Đạo Hội, tất cả chúng tôi đều sơ tán đến trụ sở Đạo Hội, chờ Dương Liễu Thiên trở về.
Khi đó, “cá trong chậu”, ông ta chạy không thoát đâu!
Chúng tôi không có nhiều thời gian, phải di tản ngay lập tức.
Thông qua trận pháp Dịch Chuyển, mọi người đã dịch chuyển đến trận pháp Dịch Chuyển của Bạch Long Sơn.
Chỉ có thể dịch chuyển mười lăm người cùng một lúc. Chúng tôi dịch chuyển tám lần liên tiếp thì đột nhiên, có những tiếng nổ ầm ầm từ đằng xa.
Đạo Hội đã tấn công hòn đảo!
Tôi la lên: "Mọi người mau đến trạm dịch chuyển!"
Chỉ cần ba lần dịch chuyển nữa là được, tôi ở đây bảo vệ mọi người.
Máy bay trên trời đã tiến hành bao vây mọi mặt của hòn đảo, rải bom hàng loạt!
Từng quả bom ném xuống chỗ tôi, ở khoảng cách hơn chục mét trên đầu, tất cả đều bị tôi phá hủy thành đống sắt vụn.
Hai mươi, ba mươi giây sau, nhóm người cuối cùng đã dịch chuyển đi. Tôi đứng trên trận pháp Dịch Chuyển, ngay lúc tôi biến mất, hàng chục quả bom rơi xuống trận pháp Dịch Chuyển...
Mọi người đến hang động, dịch chuyển liên tục, mười phút sau, họ xuất hiện trên trận pháp Dịch Chuyển khổng lồ ở núi Đông Dương mà không gặp bất kỳ rủi ro nào.
Mọi người đều an toàn.
Hơn một chục yêu quái lập tức biến thành thú bay, tất cả đều là những yêu quái như đại bàng tuyết và sếu trắng, chúng chở theo mọi người bay về phía trụ sở Đạo Hội.
Phải mất hơn mười phút kể từ lần xuất phát trước để cứu mọi người.
Đoàn chúng tôi bay đến tận sâu trong núi, ở sâu trong núi Đông Dương phong cảnh tuyệt đẹp, ánh trăng màu bạc rải trên sông núi đầy linh khí, tựa như thiên đường.
Bảy, tám phút sau, đoàn chúng tôi bay đến trước thác nước cao nghìn trượng.
Bay thẳng xuống ba nghìn thước, cứ ngỡ như dải ngân hà vô tận.
Thác bạc giống như dải ngân hà phía chân trời, từ trên trời rơi xuống, đổ xuống nhân gian, dòng nước bay xuống như một con rồng bạc khổng lồ đang gầm thét.
Mà trụ sở của Đạo Hội ở ngay sau thác nước.
Khi chúng tôi còn cách thác nước hơn ba trăm mét, ở giữa thác khoảng năm trăm mét, dòng nước bị một sức mạnh chia cắt sang hai bên, một cửa hang đen ngòm xuất hiện.
Cửa hang có đường kính hơn ba mươi mét, một thú bay đỏ rực bay ra khỏi cửa hang.
Tất cả những yêu quái đều dừng lại, yêu quái dưới chân tôi bay về phía trước.
Người tới là Hoa Hùng và Thất trưởng lão.
Lúc này Hoa Hùng đang mặc một chiếc áo choàng trắng, mái tóc dài màu trắng được chải tỉ mỉ, trên đầu đội một chiếc vương miệng màu bạc, toàn thân anh tuấn khí phách, toát ra hơi thở đế vương thần bí.
Bạch Long Vương nói: "Ông Hoa, xem ra mọi thứ ở đây đã thuộc về ông rồi, ông đã trở lại với chức vụ Hội trưởng".
Hoa Hùng nói: "Có vô số kẻ mạnh chết và bị thương, cả trụ sở chỉ còn lại hơn bốn trăm người. Tất cả những người này đã bị tôi và Thất trưởng lão khống chế. Chúng tôi đã nói với mọi người những việc làm xấu xa của Dương Liễu Thiên".
"Sau vụ việc của tôi năm đó, Dương Liễu Thiên ngay lập tức giết hết tâm phúc của tôi, nhốt số lượng lớn những người theo tôi vào ngục tối. Tất cả có hơn sáu trăm người đều được tôi thả ra, khôi phục chức vụ của mình".
"Bây giờ, trụ sở Đạo Hội đã nằm dưới sự kiểm soát của tôi".
Mọi việc diễn ra suôn sẻ, hàng vạn người trong Đạo Hội bị tôi giết chết, Đạo Hội bị ảnh hưởng nặng nề hơn bao giờ hết, Bạch Long Sơn cũng bị phá hủy hoàn toàn.
Sau đêm nay, sức mạnh của giới tu luyện Hoa Hoạ... sẽ giảm mạnh.
Hoa Hùng đưa mọi người xuống thác, sau khi bước vào, điều tôi không ngờ là phía sau thác là một đại điện tráng lệ!
Hàng nghìn người đã tập trung ở đại điện, rõ ràng là đã có một cuộc họp ở đây trước khi chúng tôi đến.
Cả đại điện cao mấy trăm mét, có chín tầng, tầng một là đại sảnh rộng vài nghìn mét vuông, giống như Đại điện Kim Loan của các hoàng đế thời xưa thượng triều, ở dưới là hàng trăm quan chức.
Mặt đất là đá cẩm thạch trắng, trên bốn bức tường là các tác phẩm điêu khắc bí ẩn, đẹp vô cùng, rường cột chạm trổ.
Một tấm thảm đỏ trải dài đến bậc thềm hướng Đông. Trên bậc thềm cao năm mét có một bảo toạ rất lớn, hai bên tay cầm bằng vàng tạo hình rồng phượng mang điềm lành.
Chính điện được đỡ bởi chín cây cột, và mỗi cây cột đều được chạm khắc một con rồng vàng.
Toàn bộ đại điện mang đến cho người ta cảm giác uy nghiêm trang trọng, sắc mặt đám người tộc yêu quái đều là chán ghét, thậm chí khó chịu.
Trụ sở chính của Đạo Hội ở đây, tất cả các công trình kiến trúc ở đây đều có tác dụng xua đuổi tà ma, có tác dụng trấn áp và ảnh hưởng nhất định đối với người dân tộc yêu quái.
Từng bước một, tôi đi về phía bảo toạ Kim Loan, trực tiếp ngồi trên bảo toạ dưới ánh mắt khó hiểu của mọi người.
Ánh mắt của tôi nhìn xuống mọi thứ trong đại điện và những người trong đại điện, trong lòng tôi có một cảm giác, cảm giác này vô cùng tuyệt vời, cứ như mình là đế vương muôn đời, đế vương tối cao, người có thể thống lĩnh mọi thứ.
Chương 565: Bảo toạ Kim Loan
Bạch Long Vương gào to: "Con gái, con yên tâm, bố nhất định sẽ bắt Dương Liễu Thiên trả giá!"
"Bố nhất định sẽ bắt Đạo Hội phải trả giá!!"
Vẻ mặt Mạc Vũ trở nên nghiêm trọng trọng, nói: "Tôi đã di tản đa số người của tộc yêu quái, bọn họ quen thuộc với thuộc tính thuỷ, để bọn họ di dời ra biển, Đạo Hội chắc chắn sẽ không tìm được".
"Những người còn lại đều ở đây, ở trận pháp Dịch Chuyển này. Chúng tôi định sử dụng trận pháp Dịch Chuyển để dịch chuyển đến Bạch Long Sơn đã bị phá hủy nếu người của Đạo Hội giết tới, có lẽ... có thể trốn thoát được".
Trận pháp Dịch Chuyển của Bạch Long Sơn nằm ở một vị trí bí mật, người của Đạo Hội chắc chắn sẽ không tìm thấy trận pháp trong một thời gian.
Tôi có chút không hiểu: "Trận pháp Dịch Chuyển đó của Bạch Long Sơn có thể dịch chuyển trực tiếp đến thế giới loài người, tại sao các anh không dịch chuyển đi?"
Long Tần nói: "Nào có đơn giản như vậy?"
"Trận pháp Dịch Chuyển đó người của Đạo Hội không tìm ra, nhưng trạm dịch chuyển ở thế giới loài người đã bị Đạo Hội phá hủy hoàn toàn, căn bản không thể tới được thế giới loài người!"
"Con người bất ngờ tấn công và phá hủy Bạch Long Sơn. Người dân ở Bạch Long Sơn chúng tôi không kịp phản ứng, đã bị bom nổ tung thành từng mảnh..."
"Bố, chúng ta phải làm gì bây giờ..."
Đạo Hội thậm chí còn khóa các trạm dịch chuyển khác của trận pháp Dịch Chuyển ở Bạch Long Sơn, hiển nhiên Đạo Hội đã sắp xếp mọi thứ để tiêu diệt Bạch Long Sơn!
Không ai có thể rời khỏi Bạch Long Sơn!
Bạch Long Vương nói: "Đừng lo lắng, Dương Liễu Thiên đã phá hủy Bạch Long Sơn, mà tình hình ở Đạo Hội cũng không khá hơn là bao so với Bạch Long Sơn. Trụ sở của Đạo hội đã bị chúng ta chiếm được".
"Bây giờ, mọi người hãy cùng tôi sơ tán khỏi đây, trận pháp Dịch Chuyển của chúng tôi sẽ trực tiếp dịch chuyển đến trụ sở Đạo Hội".
"Chúng ta có thể trốn thoát!"
Chúng tôi đã nói ngắn gọn về tình hình ở núi Đông Dương, mọi người cuối cùng cũng cảm thấy nhẹ nhõm sau khi nghe thấy tin này.
Nhiều người nhìn tôi với ánh mắt kính trọng, không ai nghĩ rằng tôi bây giờ đã là một người khu ma cấp năm, là một kẻ mạnh đứng đầu.
Tôi nói: "Tất cả mọi người chạy đến trụ sở Đạo Hội. Ngay cả khi Dương Liễu Thiên cho nổ tung hòn đảo này, ông ta cũng chỉ cho nổ một hòn đảo trống không mà thôi".
"Chúng tôi sẽ đợi Dương Liễu Thiên ở trụ sở Đạo Hội, để ông ta tự đưa mình vào lưới!"
Hoa Hùng và Thất trưởng lão chắc chắn có thể kiểm soát trụ sở Đạo Hội, tất cả chúng tôi đều sơ tán đến trụ sở Đạo Hội, chờ Dương Liễu Thiên trở về.
Khi đó, “cá trong chậu”, ông ta chạy không thoát đâu!
Chúng tôi không có nhiều thời gian, phải di tản ngay lập tức.
Thông qua trận pháp Dịch Chuyển, mọi người đã dịch chuyển đến trận pháp Dịch Chuyển của Bạch Long Sơn.
Chỉ có thể dịch chuyển mười lăm người cùng một lúc. Chúng tôi dịch chuyển tám lần liên tiếp thì đột nhiên, có những tiếng nổ ầm ầm từ đằng xa.
Đạo Hội đã tấn công hòn đảo!
Tôi la lên: "Mọi người mau đến trạm dịch chuyển!"
Chỉ cần ba lần dịch chuyển nữa là được, tôi ở đây bảo vệ mọi người.
Máy bay trên trời đã tiến hành bao vây mọi mặt của hòn đảo, rải bom hàng loạt!
Từng quả bom ném xuống chỗ tôi, ở khoảng cách hơn chục mét trên đầu, tất cả đều bị tôi phá hủy thành đống sắt vụn.
Hai mươi, ba mươi giây sau, nhóm người cuối cùng đã dịch chuyển đi. Tôi đứng trên trận pháp Dịch Chuyển, ngay lúc tôi biến mất, hàng chục quả bom rơi xuống trận pháp Dịch Chuyển...
Mọi người đến hang động, dịch chuyển liên tục, mười phút sau, họ xuất hiện trên trận pháp Dịch Chuyển khổng lồ ở núi Đông Dương mà không gặp bất kỳ rủi ro nào.
Mọi người đều an toàn.
Hơn một chục yêu quái lập tức biến thành thú bay, tất cả đều là những yêu quái như đại bàng tuyết và sếu trắng, chúng chở theo mọi người bay về phía trụ sở Đạo Hội.
Phải mất hơn mười phút kể từ lần xuất phát trước để cứu mọi người.
Đoàn chúng tôi bay đến tận sâu trong núi, ở sâu trong núi Đông Dương phong cảnh tuyệt đẹp, ánh trăng màu bạc rải trên sông núi đầy linh khí, tựa như thiên đường.
Bảy, tám phút sau, đoàn chúng tôi bay đến trước thác nước cao nghìn trượng.
Bay thẳng xuống ba nghìn thước, cứ ngỡ như dải ngân hà vô tận.
Thác bạc giống như dải ngân hà phía chân trời, từ trên trời rơi xuống, đổ xuống nhân gian, dòng nước bay xuống như một con rồng bạc khổng lồ đang gầm thét.
Mà trụ sở của Đạo Hội ở ngay sau thác nước.
Khi chúng tôi còn cách thác nước hơn ba trăm mét, ở giữa thác khoảng năm trăm mét, dòng nước bị một sức mạnh chia cắt sang hai bên, một cửa hang đen ngòm xuất hiện.
Cửa hang có đường kính hơn ba mươi mét, một thú bay đỏ rực bay ra khỏi cửa hang.
Tất cả những yêu quái đều dừng lại, yêu quái dưới chân tôi bay về phía trước.
Người tới là Hoa Hùng và Thất trưởng lão.
Lúc này Hoa Hùng đang mặc một chiếc áo choàng trắng, mái tóc dài màu trắng được chải tỉ mỉ, trên đầu đội một chiếc vương miệng màu bạc, toàn thân anh tuấn khí phách, toát ra hơi thở đế vương thần bí.
Bạch Long Vương nói: "Ông Hoa, xem ra mọi thứ ở đây đã thuộc về ông rồi, ông đã trở lại với chức vụ Hội trưởng".
Hoa Hùng nói: "Có vô số kẻ mạnh chết và bị thương, cả trụ sở chỉ còn lại hơn bốn trăm người. Tất cả những người này đã bị tôi và Thất trưởng lão khống chế. Chúng tôi đã nói với mọi người những việc làm xấu xa của Dương Liễu Thiên".
"Sau vụ việc của tôi năm đó, Dương Liễu Thiên ngay lập tức giết hết tâm phúc của tôi, nhốt số lượng lớn những người theo tôi vào ngục tối. Tất cả có hơn sáu trăm người đều được tôi thả ra, khôi phục chức vụ của mình".
"Bây giờ, trụ sở Đạo Hội đã nằm dưới sự kiểm soát của tôi".
Mọi việc diễn ra suôn sẻ, hàng vạn người trong Đạo Hội bị tôi giết chết, Đạo Hội bị ảnh hưởng nặng nề hơn bao giờ hết, Bạch Long Sơn cũng bị phá hủy hoàn toàn.
Sau đêm nay, sức mạnh của giới tu luyện Hoa Hoạ... sẽ giảm mạnh.
Hoa Hùng đưa mọi người xuống thác, sau khi bước vào, điều tôi không ngờ là phía sau thác là một đại điện tráng lệ!
Hàng nghìn người đã tập trung ở đại điện, rõ ràng là đã có một cuộc họp ở đây trước khi chúng tôi đến.
Cả đại điện cao mấy trăm mét, có chín tầng, tầng một là đại sảnh rộng vài nghìn mét vuông, giống như Đại điện Kim Loan của các hoàng đế thời xưa thượng triều, ở dưới là hàng trăm quan chức.
Mặt đất là đá cẩm thạch trắng, trên bốn bức tường là các tác phẩm điêu khắc bí ẩn, đẹp vô cùng, rường cột chạm trổ.
Một tấm thảm đỏ trải dài đến bậc thềm hướng Đông. Trên bậc thềm cao năm mét có một bảo toạ rất lớn, hai bên tay cầm bằng vàng tạo hình rồng phượng mang điềm lành.
Chính điện được đỡ bởi chín cây cột, và mỗi cây cột đều được chạm khắc một con rồng vàng.
Toàn bộ đại điện mang đến cho người ta cảm giác uy nghiêm trang trọng, sắc mặt đám người tộc yêu quái đều là chán ghét, thậm chí khó chịu.
Trụ sở chính của Đạo Hội ở đây, tất cả các công trình kiến trúc ở đây đều có tác dụng xua đuổi tà ma, có tác dụng trấn áp và ảnh hưởng nhất định đối với người dân tộc yêu quái.
Từng bước một, tôi đi về phía bảo toạ Kim Loan, trực tiếp ngồi trên bảo toạ dưới ánh mắt khó hiểu của mọi người.
Ánh mắt của tôi nhìn xuống mọi thứ trong đại điện và những người trong đại điện, trong lòng tôi có một cảm giác, cảm giác này vô cùng tuyệt vời, cứ như mình là đế vương muôn đời, đế vương tối cao, người có thể thống lĩnh mọi thứ.
Chương 565: Bảo toạ Kim Loan
Bạch Long Vương gào to: "Con gái, con yên tâm, bố nhất định sẽ bắt Dương Liễu Thiên trả giá!"
"Bố nhất định sẽ bắt Đạo Hội phải trả giá!!"
Vẻ mặt Mạc Vũ trở nên nghiêm trọng trọng, nói: "Tôi đã di tản đa số người của tộc yêu quái, bọn họ quen thuộc với thuộc tính thuỷ, để bọn họ di dời ra biển, Đạo Hội chắc chắn sẽ không tìm được".
"Những người còn lại đều ở đây, ở trận pháp Dịch Chuyển này. Chúng tôi định sử dụng trận pháp Dịch Chuyển để dịch chuyển đến Bạch Long Sơn đã bị phá hủy nếu người của Đạo Hội giết tới, có lẽ... có thể trốn thoát được".
Trận pháp Dịch Chuyển của Bạch Long Sơn nằm ở một vị trí bí mật, người của Đạo Hội chắc chắn sẽ không tìm thấy trận pháp trong một thời gian.
Tôi có chút không hiểu: "Trận pháp Dịch Chuyển đó của Bạch Long Sơn có thể dịch chuyển trực tiếp đến thế giới loài người, tại sao các anh không dịch chuyển đi?"
Long Tần nói: "Nào có đơn giản như vậy?"
"Trận pháp Dịch Chuyển đó người của Đạo Hội không tìm ra, nhưng trạm dịch chuyển ở thế giới loài người đã bị Đạo Hội phá hủy hoàn toàn, căn bản không thể tới được thế giới loài người!"
"Con người bất ngờ tấn công và phá hủy Bạch Long Sơn. Người dân ở Bạch Long Sơn chúng tôi không kịp phản ứng, đã bị bom nổ tung thành từng mảnh..."
"Bố, chúng ta phải làm gì bây giờ..."
Đạo Hội thậm chí còn khóa các trạm dịch chuyển khác của trận pháp Dịch Chuyển ở Bạch Long Sơn, hiển nhiên Đạo Hội đã sắp xếp mọi thứ để tiêu diệt Bạch Long Sơn!
Không ai có thể rời khỏi Bạch Long Sơn!
Bạch Long Vương nói: "Đừng lo lắng, Dương Liễu Thiên đã phá hủy Bạch Long Sơn, mà tình hình ở Đạo Hội cũng không khá hơn là bao so với Bạch Long Sơn. Trụ sở của Đạo hội đã bị chúng ta chiếm được".
"Bây giờ, mọi người hãy cùng tôi sơ tán khỏi đây, trận pháp Dịch Chuyển của chúng tôi sẽ trực tiếp dịch chuyển đến trụ sở Đạo Hội".
"Chúng ta có thể trốn thoát!"
Chúng tôi đã nói ngắn gọn về tình hình ở núi Đông Dương, mọi người cuối cùng cũng cảm thấy nhẹ nhõm sau khi nghe thấy tin này.
Nhiều người nhìn tôi với ánh mắt kính trọng, không ai nghĩ rằng tôi bây giờ đã là một người khu ma cấp năm, là một kẻ mạnh đứng đầu.
Tôi nói: "Tất cả mọi người chạy đến trụ sở Đạo Hội. Ngay cả khi Dương Liễu Thiên cho nổ tung hòn đảo này, ông ta cũng chỉ cho nổ một hòn đảo trống không mà thôi".
"Chúng tôi sẽ đợi Dương Liễu Thiên ở trụ sở Đạo Hội, để ông ta tự đưa mình vào lưới!"
Hoa Hùng và Thất trưởng lão chắc chắn có thể kiểm soát trụ sở Đạo Hội, tất cả chúng tôi đều sơ tán đến trụ sở Đạo Hội, chờ Dương Liễu Thiên trở về.
Khi đó, “cá trong chậu”, ông ta chạy không thoát đâu!
Chúng tôi không có nhiều thời gian, phải di tản ngay lập tức.
Thông qua trận pháp Dịch Chuyển, mọi người đã dịch chuyển đến trận pháp Dịch Chuyển của Bạch Long Sơn.
Chỉ có thể dịch chuyển mười lăm người cùng một lúc. Chúng tôi dịch chuyển tám lần liên tiếp thì đột nhiên, có những tiếng nổ ầm ầm từ đằng xa.
Đạo Hội đã tấn công hòn đảo!
Tôi la lên: "Mọi người mau đến trạm dịch chuyển!"
Chỉ cần ba lần dịch chuyển nữa là được, tôi ở đây bảo vệ mọi người.
Máy bay trên trời đã tiến hành bao vây mọi mặt của hòn đảo, rải bom hàng loạt!
Từng quả bom ném xuống chỗ tôi, ở khoảng cách hơn chục mét trên đầu, tất cả đều bị tôi phá hủy thành đống sắt vụn.
Hai mươi, ba mươi giây sau, nhóm người cuối cùng đã dịch chuyển đi. Tôi đứng trên trận pháp Dịch Chuyển, ngay lúc tôi biến mất, hàng chục quả bom rơi xuống trận pháp Dịch Chuyển...
Mọi người đến hang động, dịch chuyển liên tục, mười phút sau, họ xuất hiện trên trận pháp Dịch Chuyển khổng lồ ở núi Đông Dương mà không gặp bất kỳ rủi ro nào.
Mọi người đều an toàn.
Hơn một chục yêu quái lập tức biến thành thú bay, tất cả đều là những yêu quái như đại bàng tuyết và sếu trắng, chúng chở theo mọi người bay về phía trụ sở Đạo Hội.
Phải mất hơn mười phút kể từ lần xuất phát trước để cứu mọi người.
Đoàn chúng tôi bay đến tận sâu trong núi, ở sâu trong núi Đông Dương phong cảnh tuyệt đẹp, ánh trăng màu bạc rải trên sông núi đầy linh khí, tựa như thiên đường.
Bảy, tám phút sau, đoàn chúng tôi bay đến trước thác nước cao nghìn trượng.
Bay thẳng xuống ba nghìn thước, cứ ngỡ như dải ngân hà vô tận.
Thác bạc giống như dải ngân hà phía chân trời, từ trên trời rơi xuống, đổ xuống nhân gian, dòng nước bay xuống như một con rồng bạc khổng lồ đang gầm thét.
Mà trụ sở của Đạo Hội ở ngay sau thác nước.
Khi chúng tôi còn cách thác nước hơn ba trăm mét, ở giữa thác khoảng năm trăm mét, dòng nước bị một sức mạnh chia cắt sang hai bên, một cửa hang đen ngòm xuất hiện.
Cửa hang có đường kính hơn ba mươi mét, một thú bay đỏ rực bay ra khỏi cửa hang.
Tất cả những yêu quái đều dừng lại, yêu quái dưới chân tôi bay về phía trước.
Người tới là Hoa Hùng và Thất trưởng lão.
Lúc này Hoa Hùng đang mặc một chiếc áo choàng trắng, mái tóc dài màu trắng được chải tỉ mỉ, trên đầu đội một chiếc vương miệng màu bạc, toàn thân anh tuấn khí phách, toát ra hơi thở đế vương thần bí.
Bạch Long Vương nói: "Ông Hoa, xem ra mọi thứ ở đây đã thuộc về ông rồi, ông đã trở lại với chức vụ Hội trưởng".
Hoa Hùng nói: "Có vô số kẻ mạnh chết và bị thương, cả trụ sở chỉ còn lại hơn bốn trăm người. Tất cả những người này đã bị tôi và Thất trưởng lão khống chế. Chúng tôi đã nói với mọi người những việc làm xấu xa của Dương Liễu Thiên".
"Sau vụ việc của tôi năm đó, Dương Liễu Thiên ngay lập tức giết hết tâm phúc của tôi, nhốt số lượng lớn những người theo tôi vào ngục tối. Tất cả có hơn sáu trăm người đều được tôi thả ra, khôi phục chức vụ của mình".
"Bây giờ, trụ sở Đạo Hội đã nằm dưới sự kiểm soát của tôi".
Mọi việc diễn ra suôn sẻ, hàng vạn người trong Đạo Hội bị tôi giết chết, Đạo Hội bị ảnh hưởng nặng nề hơn bao giờ hết, Bạch Long Sơn cũng bị phá hủy hoàn toàn.
Sau đêm nay, sức mạnh của giới tu luyện Hoa Hoạ... sẽ giảm mạnh.
Hoa Hùng đưa mọi người xuống thác, sau khi bước vào, điều tôi không ngờ là phía sau thác là một đại điện tráng lệ!
Hàng nghìn người đã tập trung ở đại điện, rõ ràng là đã có một cuộc họp ở đây trước khi chúng tôi đến.
Cả đại điện cao mấy trăm mét, có chín tầng, tầng một là đại sảnh rộng vài nghìn mét vuông, giống như Đại điện Kim Loan của các hoàng đế thời xưa thượng triều, ở dưới là hàng trăm quan chức.
Mặt đất là đá cẩm thạch trắng, trên bốn bức tường là các tác phẩm điêu khắc bí ẩn, đẹp vô cùng, rường cột chạm trổ.
Một tấm thảm đỏ trải dài đến bậc thềm hướng Đông. Trên bậc thềm cao năm mét có một bảo toạ rất lớn, hai bên tay cầm bằng vàng tạo hình rồng phượng mang điềm lành.
Chính điện được đỡ bởi chín cây cột, và mỗi cây cột đều được chạm khắc một con rồng vàng.
Toàn bộ đại điện mang đến cho người ta cảm giác uy nghiêm trang trọng, sắc mặt đám người tộc yêu quái đều là chán ghét, thậm chí khó chịu.
Trụ sở chính của Đạo Hội ở đây, tất cả các công trình kiến trúc ở đây đều có tác dụng xua đuổi tà ma, có tác dụng trấn áp và ảnh hưởng nhất định đối với người dân tộc yêu quái.
Từng bước một, tôi đi về phía bảo toạ Kim Loan, trực tiếp ngồi trên bảo toạ dưới ánh mắt khó hiểu của mọi người.
Ánh mắt của tôi nhìn xuống mọi thứ trong đại điện và những người trong đại điện, trong lòng tôi có một cảm giác, cảm giác này vô cùng tuyệt vời, cứ như mình là đế vương muôn đời, đế vương tối cao, người có thể thống lĩnh mọi thứ.
Chương 566: Tôi phải giết chết ông
Chiếc ngai này đương nhiên chính là ngai vàng của các đời hội trưởng Đạo Hội, giống như ngai vàng của hoàng đế vậy.
Hoa Hùng không nói gì, Bạch Long Vương cũng không có bất cứ ý kiến nào. Với thực lực hiện tại của tôi, tôi ngồi lên vị trí này, không ai dám nhiều lời.
Những người khác của Đạo Hội cũng không ai dám ngăn cản.
Tôi nhìn xuống mọi người, nói: "Chúng ta ở đây chờ Dương Liễu Thiên quay lại”.
"Tóm gọn một mẻ đám người Dương Liễu Thiên!"
Hoa Hùng nói: "Sơn Thành, cậu yên tâm, mọi tin tức ở đây đã bị phong tỏa. Đám người Dương Liễu Thiên cũng không biết trận pháp Tru Tiên đã tiêu diệt vô số cao thủ của Đạo Hội”.
"Đợi ông ta quay lại, nơi này sẽ trở thành mồ chôn ông ta”.
Bạch Long Vương hung dữ nói: "Tôi muốn đích thân giết chết Dương Liễu Thiên!"
Mạc Vũ tiến lên một bước, nói: "Sau khi giết chết Dương Liễu Thiên mọi chuyện sẽ kết thúc. Toàn bộ giới tu luyện của Hoa Hạ sẽ bước sang một cục diện mới”.
"Bạch Long Vương, hội trưởng Hoa, đến lúc đó tộc yêu quái chúng tôi nhất định phải có chốn nương thân. Điều này tôi hy vọng các ông sẽ không nuốt lời”.
Mạc Vũ luôn luôn lo lắng cho tộc yêu quái.
Hoa Hùng nói: "Yêu Vương, điều này xin cô hãy yên tâm, chỉ cần tôi là hội trưởng Đạo Hội, tôi tuyệt đối sẽ không cho phép người của Đạo Hội tuyên chiến với tộc yêu quái. Chúng ta có thể ký hiệp ước hòa bình”.
Bạch Long Vương bất lực than thở: "Yêu Vương, hội trưởng Hoa có thể cho tộc yêu quái các cô một chỗ nghỉ chân, nhưng Bạch Long Sơn chúng tôi thì..."
"Bạch Long Sơn chúng tôi đã bị phá hủy, vô số cao thủ đã chôn thân nơi biển lửa. Tôi và năm đại trưởng lão muốn xây dựng lại Bạch Long Sơn e rằng phải cần đến mấy trăm năm. Nói cách khác, Bạch Long Sơn đã không còn tồn tại, không thể xây dựng lại nữa rồi..."
Mọi thứ của Bạch Long Sơn đều đã bị phá hủy, e rằng không thể nào xây dựng lại trong thời gian ngắn, trừ khi có người của Đạo Hội giúp sức.
Dù sao Đạo Hội cũng là lực lượng của chính phủ, ngoài trụ sở chính còn có các chi nhánh ở các thành phố lớn, còn có lực lượng của Cục điều tra hiện tượng huyền bí và Cục điều tra công năng đặc dị.
Mấy chục nghìn người của trụ sở Đạo Hội đã chết, thật ra những người chết đều thuộc tầng lớp cao cấp. Đạo Hội đã chịu tổn thất rất lớn nhưng không thể sụp đổ hoàn toàn.
Nếu Đạo Hội muốn đào tạo cao thủ, gây dựng lực lượng thì chính phủ sẽ ủng hộ hết mực, đây cũng không phải chuyện gì khó.
Hoa Hùng nói: "Tối nay Đạo Hội chịu thiệt hại nghiêm trọng, Bạch Long Sơn bị hủy diệt, thực lực toàn bộ giới tu luyện của Hoa Hạ chúng ta đã suy yếu và tụt xuống mấy cấp độ liền”.
"Giới tu luyện của các nước thù địch nhất định sẽ thừa nước đục thả câu, nhân cơ hội này để đối phó với chúng ta. Vì vậy, chúng tôi, Bạch Long Sơn và tộc yêu quái phải đứng chung một thuyền, sẵn sàng nghênh đón sự khiêu khích từ các nước thù địch”.
Bạch Long Vương nói: "Hội trưởng Hoa nói rất đúng, mấy chục nghìn cao thủ Đạo Hội đã chết, cao thủ Bạch Long Sơn cũng chết hết..."
"Thực lực giới tu luyện Hoa Hạ đã suy yếu nặng nề chỉ trong một đêm. Mấy quốc gia đối địch với chúng ta nhất định sẽ thừa nước đục thả câu, còn những quốc gia trước giờ không dám đối đầu trực tiếp với chúng ta cũng sẽ thừa cơ hãm hại!"
"Thế nên chúng ta bắt buộc phải hợp tác với nhau, hợp tác cùng tộc yêu quái, đoàn kết với loài người chống lại kẻ địch bên ngoài”.
Tôi cau mày, tôi cho rằng giết chết Dương Liễu Thiên, để người của chúng tôi khống chế Đạo Hội là mọi chuyện sẽ kết thúc. Nhưng không ngờ còn có nhiều việc khác đang chờ đợi chúng tôi.
Mạc Vũ nói: "Nếu như tổ quốc chúng ta bị uy hiếp, người của tộc yêu quái chúng tôi nhất định sẽ dốc toàn lực ứng phó. Tôi tin rằng những người theo tà đạo cũng sẽ hợp sức với mọi người cùng bảo vệ đất nước của mình”.
Điều này là chắc chắn. Bất kỳ quốc gia nào, cho dù bên trong có đấu đá kịch liệt đến đâu, khi tổ quốc bị uy hiếp nhất định sẽ buông bỏ mọi thù hận lẫn nhau để đoàn kết đồng lòng.
Lúc này Thất trưởng lão nói: "E rằng chuyện không đơn giản như vậy”.
"Dương Liễu Thiên và tầng lớp lãnh đạo giới tu luyện các nước đã họp và bí mật ký kết hiệp định thế kỷ”.
"Còn nội dung hiệp định cũng chỉ có những người đứng đầu giới tu luyện các nước biết, những người khác đều không biết, trưởng lão Đạo Hội của chúng tôi cũng không biết”.
"Đợi đến khi chúng ta bắt được Dương Liễu Thiên, nhất định phải ép ông ta nói ra mọi chuyện”.
Trước đây Dương Liễu Thiên cũng từng nhắc đến kế hoạch thế kỷ, đó là một kế hoạch tuyệt mật.
Hoa Hùng nói: "Tất cả mọi chuyện đợi chúng ta bắt được Dương Liễu Thiên rồi hãy bàn tiếp. Tóm lại, chúng ta không thể để tổ quốc rơi vào nguy hiểm”.
"Về phía tộc yêu quái, Đạo Hội sẽ bảo vệ họ. Còn thế lực của Bạch Long Sơn, Đạo Hội chúng tôi cũng sẽ giúp đỡ xây dựng lại toàn diện".
Lúc này tôi lên tiếng: "Xin mọi người đừng quá lo lắng, cho dù thực lực giới tu luyện Hoa Hạ chúng ta đã giảm sút nặng nề, nhưng nếu những đất nước không biết điều kia dám đối phó với tổ quốc chúng ta”.
"Thì tôi nhất định sẽ đích thân tới đất nước bọn họ, âm thầm ám sát từng người một trong tầng lớp lãnh đạo giới tu luyện của họ”.
"Với thực lực của tôi có thể giải quyết những chuyện này dễ như trở bàn tay, xin mọi người đừng lo”.
Đây là lời tiên nữ Thanh Thủy nói với tôi. Dù sao tiên nữ Thanh Thủy cũng là thần tiên trên trời, tôi có được toàn bộ sức mạnh của cô ấy thì việc ám sát những lãnh đạo các nước khác chẳng phải chuyện gì khó.
Mọi người nghe thấy lời tôi nói thì lén liếc nhìn nhau nhưng không ai phản bác gì, vì họ điều biết thực lực của tôi rất mạnh.
Đúng lúc ấy một người của Đạo Hội xông vào, nét mặt hoảng hốt: "Hội trưởng... Dương Liễu Thiên, Dương Liễu Thiên đã quay về rồi!"
Mọi người ngẩn người, cuối cùng Dương Liễu Thiên cũng tới!
Hoa Hùng hỏi: "Cậu hốt hoảng gì chứ? Có bao nhiêu người đến?"
Người kia nói: "Dương Liễu Thiên mang theo hai hộ pháp, ông ta không liên lạc được với người của mình nên đã phát hiện có điều bất thường, hiện giờ đang huy động cả quân đội của chính phủ!"
Quân đội chính phủ? Định dùng vũ khí nóng sao? Có ích gì không?
Tôi lập tức đứng dậy, nói: "Đi, chúng ta ra ngoài giết chết bọn họ!"
Tôi, Bạch Long Vương và Hoa Hùng cưỡi trên một con Hỏa Ưng bay ra khỏi thác nước, hướng về phía xa.
Những người khác theo sát phía sau.
Tâm trí của tôi bắt đầu quét qua bốn phương tám hướng, rất nhanh tôi đã phát hiện ra bên trên một ngọn núi cách đây mấy trăm mét về phía bên trái có khí tức của cao thủ.
Tôi nhanh chóng cưỡi thú bay xông tới.
Dương Liễu Thiên và hai ông già đang bàn bạc gì đó trên một mảnh đất trống, bên cạnh là ba con thú bay khổng lồ.
Thú bay của chúng tôi còn chưa chạm đất thì tôi đã nhảy xuống trước, bóng người tôi lóe lên đáp xuống đất cách Dương Liễu Thiên mười mấy mét.
Ba người họ vô cùng kinh hãi.
Dương Liễu Thiên nhìn tôi với vẻ cực kỳ khiếp sợ: "Trương Sơn Thành, cậu... cậu chưa chết!"
"Tại sao trận pháp Tru Tiên lại không giết chết cậu?"
Tôi thản nhiên đáp: "Một trận pháp Tru Tiên bé nhỏ thì sao có thể giết nổi tôi?"
Ngay sau đó, những con thú bay trên trời cùng đáp xuống, Hoa Hùng và Thất trưởng lão đã đến, tất cả cao thủ tộc yêu quái đã đến!
Chúng tôi bao vây đám người Dương Liễu Thiên.
Dương Liễu Thiên gầm thét: "Chúng tôi đã đánh nổ hòn đảo của tộc yêu quái, tại sao tất cả các người đều chưa chết, sao các người có thể xuất hiện ở đây?"
"Rốt cuộc đã có sai sót ở đâu?"
"Sao các người lại trốn thoát được?"
Dương Liễu Thiên nhìn thấy chúng tôi có nhiều cao thủ như vậy, thấy không chỉ tôi mà cả Hoa Hùng và Bạch Long Vương cũng đều chưa chết, ông ta không dám tin vào mắt mình.
Toàn thân Bạch Long Vương hừng hực sát khí, ông ta gầm lên: "Dương Liễu Thiên! Ông là đồ mất trí, ông phá hủy Bạch Long Sơn chúng tôi!"
"Tôi phải giết chết ông!"
Chương 567: Tạo thế giới mới
Bạch Long Vương không kìm chế được cơn giận của mình, cầm thanh kiếm màu vàng lên lao tới giết Dương Liễu Thiên.
Sức mạnh ngũ hành trên kiếm của Bạch Long Vương bùng nổ. Dương Liễu Thiên cũng không chịu thua kém mà vung kiếm, bùng phát sức mạnh ngũ hành, xông tới chỗ Bạch Long Vương.
Nháy mắt hai người đã lao vào chiến đấu, những vụ nổ đáng sợ và sóng năng lượng càn quét bốn phương tám hướng, năng lượng đi tới đâu là phá hủy mọi thứ tới đó.
Người xung quanh cuống quýt tản ra, sợ bị trận chiến của hai người họ ảnh hưởng tới mình.
Sắc mặt của hai vị hộ pháp vô cùng khó coi, đây là tả hữu hộ pháp của Bạch Long Sơn, thực lực mạnh hơn trưởng lão, đã đến rất gần với ranh giới người khu ma cấp năm.
Thất trưởng lão lạnh lùng nói: “Hai vị hộ pháp hãy đầu hàng đi, các ông quy thuận hội trưởng Hoa thì có thể được miễn chết, còn có thể tiếp tục làm hộ pháp”.
Hai người nhìn Hoa Hùng, ánh mắt cực kì phức tạp.
Rõ ràng hai người họ đã biết Hoa Hùng còn sống từ lâu.
Tả hộ pháp quát lớn: “Thất trưởng lão, ông là tên phản đồ, dám phản bội Đạo Hội!”
Thất trưởng lão lạnh lùng nói: “Kẻ thức thời là trang tuấn kiệt, lẽ nào hai người còn không nhìn rõ tình thế bây giờ hay sao?”
“Đừng phản kháng vô ích nữa”.
Hoa Hùng tiến lên vài bước, nói: “Dương Liễu Thiên đã tận số, ông ta hủy diệt Bạch Long Sơn, bốn mươi nghìn người của Đạo Hội chết trong trận chiến cũng là do một tay Dương Liễu Thiên gây ra!”
“Đạo Hội và Bạch Long Sơn chết quá nhiều người, tôi không hi vọng hai vị cao thủ các ông cũng ngã xuống, cho nên chỉ cần các ông quy thuận tôi, những chuyện khác không nhắc tới nữa!”
Hai người nghe vậy thì kinh ngạc.
Tả hộ pháp không dám tin mà hỏi: “Các ông nói gì? Bốn mươi nghìn cao thủ của Đạo Hội đã chết?”
“Không sai”, Hoa Hùng nói: “Dương Liễu Thiên dùng trận pháp Tru Tiên đối phó chúng tôi, nhưng trận pháp Tru Tiên đã bị chúng tôi phá, sức mạnh đảo ngược, tiêu diệt toàn bộ sinh linh trong thị trấn nhỏ. Chỉ cần là sinh vật sống đều sẽ bị giết chết, cho dù chỉ là một con kiến”.
“Trụ sở của Đạo Hội bây giờ chỉ còn lại trên dưới một nghìn người, tất cả đều quy thuận tôi”.
“Còn Dương Liễu Thiên chắc chắn hôm nay sẽ phải chết!”
Hai người đưa mắt nhìn nhau, ánh mắt lại càng phức tạp.
Tôi quát lớn: “Các ông đi theo Dương Liễu Thiên làm xằng làm bậy!”
“Các ông có biết vì sao năm đó hội trưởng Hoa lại xảy ra chuyện không? Chính Dương Liễu Thiên đã đánh hội trưởng Hoa bay vào trong trận pháp Tru Tiên!”
“Dương Liễu Thiên muốn giết hội trưởng Hoa, để mình lên thay thế vị trí hội trưởng!”
“Mấy năm qua Dương Liễu Thiên lên làm hội trưởng, các ông thấy ông ta đã làm những gì?”
“Hạ lệnh cấm yêu quái, săn giết người của tộc yêu quái, bất kể tốt xấu đều giết hết!”
“Ông ta còn tàn sát Bạch Long Sơn, dùng vũ khí nóng phá hủy Bạch Long Sơn!”
“Dương Liễu Thiên muốn hủy diệt Hoa Hạ chúng ta!!”
Hữu hộ pháp thở dài một hơi: “Hội trưởng Dương không phải muốn hủy diệt Hoa Hạ chúng ta, mà là cứu vớt…”
“Cứu vớt lục địa, cứu vớt mọi thứ…”
“Mọi người… đều hiểu lầm rồi”.
Ông ta nói vậy là ý gì? Cứu vớt? Hiểu lầm?
Mọi người đều mang vẻ mặt mơ hồ.
“Cứu vớt?”, tôi lạnh lùng nói: “Giết chóc là cứu vớt sao? Chết nhiều người như vậy mà là cứu vớt sao!”
“Ăn nói hàm hồ!”
Tả hộ pháp nói: “Hội trưởng và lãnh đạo các nước đã kí hiệp định thế kỉ để sáng tạo thế giới mới”.
“Bây giờ linh khí trên toàn bộ lục địa rất mỏng manh, ô nhiễm môi trường cực kì nghiêm trọng. Hai mươi năm trước, kế hoạch của hội trưởng Hoa và lãnh đạo các nước là tạo ra người có thể chất Cửu Âm và Cửu Dương lên Tiên giới mượn linh khí. Lúc đó hội trưởng Dương còn là Cửu trưởng lão cùng hai người chúng tôi cực lực phản đối”.
“Nhưng không ai nghe chúng tôi nói”.
“Bởi vì đến Tiên giới mượn linh khí là chuyện vô căn cứ!”
“Chỉ trị ngọn không trị gốc!”
Hữu hộ pháp nói: “Không sai, nếu thật sự muốn bảo vệ lục địa chúng ta thì mỗi một người Trái Đất chúng ta cần phải chung tay, xuất phát từ bản thân mỗi người, thay đổi và bảo vệ môi trường”.
“Cho dù có mượn linh khí ở Tiên giới nhiều hơn nữa, chúng ta cũng sẽ dùng hết. Ô nhiễm môi trường sẽ càng lúc càng nghiêm trọng!”
“Vì vậy, sau khi Cửu trưởng lão trở thành hội trưởng đã thực hiện kế hoạch thế kỷ!”
Hai người nói năng hùng hồn, chẳng lẽ là viện cớ cho việc giết chóc của bọn họ?
Hoa Hùng hét lên: “Kế hoạch thế kỷ rốt cuộc là cái gì?!”
Tả hộ pháp nói: “Kế hoạch đã bắt đầu rồi, ai cũng không ngăn được. Sau khi Bạch Long Sơn Hoa Hạ bị thanh trừng, chúng tôi đã thông báo cho lãnh đạo của các nước khác”.
“Bọn họ sẽ lần lượt tiêu diệt các thế lực mạnh nhất giới tu luyện của quốc gia mình, trong vòng ba ngày sẽ hoàn thành tất cả”.
“Đây là bước đầu tiên trong kế hoạch thế kỷ, sau đó sẽ tiếp tục đối phó với các môn phái lớn khác!”
Mỗi một quốc gia đều sẽ tiêu diệt thế lực lớn nhất quốc gia mình? Vậy… Vậy thì phải giết bao nhiêu người?
“Bước thứ hai sẽ tiếp tục thanh trừng con người bình thường…”
“Chúng tôi sẽ dùng thời gian hai mươi năm để thanh trừ những xí nghiệp và dự án gây ô nhiễm môi trường nghiêm trọng, ngăn chặn triệt để tình trạng ô nhiễm, sáng tạo ra một nguồn năng lượng xanh bảo vệ môi trường”.
“Giết sạch những người bình thường, xã hội đen, thế lực ác, tập đoàn tài chính, tội phạm…”
“Bước thứ ba là trồng cây gây rừng trên diện tích lớn, trong phạm vi toàn thế giới, mở rộng phát triển những dự án xanh bảo vệ môi trường, dần dần hủy bỏ việc chế tạo vũ khí nóng, hủy bỏ tất cả những vũ khí nóng có sức sát thương mạnh”.
“Đó là kế hoạch trăm năm của chúng tôi, cũng là công cuộc tạo ra thế giới mới”.
“Hủy diệt một nửa số người thuộc giới tu luyện của tất cả quốc gia, sau đó giết chết gần một nửa số người bình thường. Một trăm năm sau, môi trường sinh thái ở Trái Đất sẽ cân bằng, trở thành một thế giới dồi dào linh khí”.
“Như vậy thì vấn đề sẽ được giải quyết tận gốc, tạo nên ngôi nhà màu xanh cho toàn lục địa”.
Nghe hai vị hộ pháp nói vậy, chúng tôi đều cực kì kinh hãi.
Tạo thế giới mới phải tiêu diệt toàn bộ tộc yêu quái, hủy diệt giới tu luyện, con người sẽ kiểm soát mọi thứ của giới tu luyện.
Sau đó loại bỏ tất cả những dự án của các ngành nghề sẽ gây ô nhiễm nặng nề, trồng cây gây rừng, dùng một trăm năm để cân bằng hệ sinh thái của Trái Đất.
Hai người nói nghe đơn giản, nhưng lượng thông tin thật sự quá nhiều, quá đáng sợ.
Tiên nữ Thanh Thủy đột nhiên nói: “Cách này là cách tốt nhất để giải quyết sự cân bằng sinh thái của Trái Đất. Nếu chính phủ các nước trên toàn thế giới hợp sức với nhau thì không khó để làm những việc này, chắc chắn có thể làm được, có lẽ chưa đến một trăm năm là có thể hoàn thành”.
“Lên Tiên giới mượn linh khí đúng là chỉ trị ngọn không trị gốc, mượn nhiều hơn nữa cũng là mượn, mấy nghìn năm sau chắc chắn sẽ dùng hết. Tiên giới cũng không thể cung cấp linh khí cho thế giới loài người mãi”.
“Hơn nữa, Tiên giới cũng chưa chắc sẽ cho thế giới loài người mượn”.
“Nếu thật sự giải quyết tận gốc vấn đề thì vẫn phải bắt đầu từ con người, bắt đầu từ chính bản thân mỗi người, tự mình thay đổi môi trường sinh thái”.
“Cách này là cách tốt, cũng là cách duy nhất giải quyết tận gốc vấn đề hiện nay”.
Tôi ngạc nhiên: “Nhưng làm như vậy phải giết bao nhiêu người? Trên thế giới có ba mươi tỷ người e rằng sẽ chết mất một nửa!!”
Tiên nữ Thanh Thủy nói: “Rất đơn giản, ít người đi thì sẽ dùng ít tài nguyên hơn, đôi khi người chết và giết chóc chưa hẳn đã là chuyện xấu”.
“Giết hơn mười tỷ người mà cứu được những người còn lại, cứu được ngôi nhà của mình, đương nhiên là cách làm đúng đắn”.
“Ví dụ như… một tên ác ma ở trong một thành phố, nếu muốn tiêu diệt tên ác ma này thì sẽ phải cho nổ cả thành phố, nổ chết trăm nghìn người. Nếu ngươi không giết chết tên ác ma đó thì sau khi ác ma ra ngoài sẽ hại chết cả triệu người”.
“Vậy cách làm đúng đắn phải thế nào? Chính là cho nổ thành phố đó”.
Chương 568: Cái chết của Dương Liễu Thiên
Giết một vài người để cứu được nhiều người.
Đôi khi giết người không sai, mà là đúng ...
Suy nghĩ kỹ thì quả nhiên đúng là như vậy, cả thế giới sẽ mở ra một cục diện mới, sự ô nhiễm trên trái đất sẽ hoàn toàn biến mất, một ngôi nhà xanh sẽ được xây dựng và tồn tại mãi mãi.
Đây thực sự là sự cứu rỗi, không phải sự hủy diệt!
Lời nói của hai vị trưởng lão khiến những người ở hiện trường im lặng, nhiều người cảm thấy phương pháp này không có gì sai ...
Mọi người đều là kẻ mạnh, với tâm cảnh của mỗi người thì chắc chắn ai cũng hiểu được điều này.
Muốn tạo ra một thế giới mới thì sẽ phải phá hủy thế giới cũ và chế độ cũ, cuối cùng sẽ có thể mở ra một cục diện hoàn toàn mới.
Nhưng ... phải hy sinh quá nhiều người ...
Làm sao những người đó có thể bằng lòng hy sinh, bằng lòng trở thành một quân cờ chứ?
Sự thật quá khủng khiếp, khủng khiếp đến nỗi người ta không thể chấp nhận được. Tiên nữ Thanh Thủy cho rằng những gì Dương Liễu Thiên đã làm là đúng!
Nếu muốn lấy đại cục làm trọng, vì sự an toàn của toàn trái đất và lục địa, thì quả thực là đúng.
Nhưng nếu tính đến thù hận cá nhân, tôi không thể tha thứ cho Dương Liễu Thiên ...
Không ai nghi ngờ lời nói của hai hộ pháp, nhưng dựa vào sự thật mà họ nói và tình hình hiện tại thì họ không cần phải nói dối.
Bảo chúng tôi thả Dương Liễu Thiên đi để ông ta tiếp tục kế hoạch của mình sao?
Không thể nào, tất cả mọi người có mặt ở đây đều muốn giết Dương Liễu Thiên!
Không khí cực kỳ ngột ngạt, ai cũng hận Dương Liễu Thiên thấu xương, nhưng cuối cùng, sự thật ... hóa ra lại là thế này!
Hoa Hùng nói: "Hai vị hộ pháp, kế hoạch thế kỷ thực sự là vì lợi ích của toàn thể loài người và vì sự an lành của quê hương của chúng ta".
"Nhưng, muốn làm như vậy ... sẽ phải đánh đổi vô số sinh mạng".
Tả hộ pháp nói: "Tôi biết, ban đầu tôi cũng từ chối kế hoạch thế kỷ, thậm chí nguyên thủ của nhiều quốc gia cũng phản đối kế hoạch này, nhưng cuối cùng, sau khi cân nhắc ưu nhược điểm, tất cả các quốc gia đều đồng ý".
"Có lẽ người thường và những người tu luyện bình thường không hiểu ô nhiễm ở trên trái đất nghiêm trọng như thế nào, nhưng trong chúng ta, những người có sức mạnh vượt trội thì hiểu rất rõ sự nghiêm trọng của vấn đề này".
"Chúng ta không làm gì sai cả, vì quê hương thì dù chúng ta có phải bỏ ra bao nhiêu công sức, dù có phải cống hiến mạng sống hay bất cứ thứ gì thì đều xứng đáng".
"Chúng tôi không sợ chết, và chủ tịch Dương cũng không sợ."
"Tình hình chung là quan trọng nhất, và sự tồn vong của toàn bộ lục địa là quan trọng. Đối mặt với hệ sinh thái của trái đất và tương lai của nhân loại, cho dù có bao nhiêu người chết đi chăng nữa thì cũng đáng. Không có gì sai cả."
Mạc Vũ tức giận nói: "Kế hoạch thế kỷ quả thật là vì lợi ích của toàn thế giới, nhưng tại sao lại phải giết hết tộc Yêu Quái chứ? Lẽ nào mọi người không biết nguyên tắc vạn vật cân bằng hay sao?"
"Các người tại sao lại muốn giết sạch tộc Yêu Quái?"
"Điểm này không hợp lý!"
"Hoàn toàn không có ý nghĩa gì cả!"
Tả hộ pháp nói: "Người của tộc quái vật không bao giờ bị xóa sổ hoàn toàn, bởi vì tộc Yêu Quái chính là thực vật, động vật và linh thạch hấp thụ linh khí của đất trời để tu luyện thành yêu quái".
"Chúng tôi chỉ giết những yêu quái mạnh mẽ, sau khi cánh cửa của thế kỷ mới được mở ra, chính phủ của các quốc gia sẽ từng bước kiểm soát tộc Yêu Quái và tạo cho chúng môi trường sống".
"Nói tóm lại, tất cả các chủng tộc và mọi thứ trong giới tu luyện đều chịu sự quản lý và kiểm soát của chính phủ".
"Đây là một quá trình rất khó khăn, nhưng vì lợi ích của mỗi chủng tộc thì bắt buộc phải giải quyết nó".
Bùm bùm ...
Đúng lúc này, hai người bay ra ngoài, Bạch Long Vương và Dương Liễu Thiên đều bị thương, cả người bê bết máu ngã sang một bên.
"Haha ...", Dương Liễu Thiên đứng lên, trong tay cầm thanh kiếm dài, hai mắt đỏ như máu, điên cuồng cười: "Kế hoạch thế kỷ đã bắt đầu rồi, không ai có thể ngăn cản được!"
"Cho dù tôi có chết rồi thì cũng có sao?"
"Bây giờ Bạch Long Sơn đã nổ tung, Hoa Hùng, ông là hội trưởng mới, ông phải tiếp tục làm những gì tôi chưa làm".
"Kế hoạch này là một thỏa thuận được ký bởi hơn ba trăm nguyên thủ quốc gia. Nếu có vấn đề xảy ra trong một quốc gia thành viên hoặc nếu kế hoạch không được thực hiện, tất cả các quốc gia khác sẽ tấn công quốc gia này!"
"Ông nghĩ rằng giết chết tôi thì có ích gì không?"
"Chỉ cần tôi chết, người của nhiều quốc gia sẽ sớm liên lạc với hội trưởng mới để thảo luận về kế hoạch thế kỷ!"
"Haha..."
Thật độc ác!
Một kế hoạch lớn như vậy chắc chắn phải có rất nhiều phương án dự trù, những gì Dương Liễu Thiên nói chắc hẳn chỉ là một trong những phương án dự trù mà thôi.
Nếu bất kỳ quốc gia nào không thực hiện kế hoạch này, các quốc gia khác sẽ hợp lực và tiêu diệt quốc gia đó!
Nó quá tàn nhẫn, quá đáng sợ, nhưng nó thực sự rất hiệu quả, không ai dám ngăn cản!
Dương Liễu Thiên tiếp tục rống lên: "Kế hoạch này do tôi nghĩ ra và đề xuất, tôi cũng đã nghĩ ra tất cả những biến cố có thể xảy ra và đưa vào thỏa thuận rồi, không có chút sơ hở nào!"
"Nhiều người trong chúng đều nghĩ rằng bản thân chắc chắn phải chết!"
Bạch Long Vương rống lên: "Bất kể ông làm cái gì, bất kể ông làm sai hay đúng, tôi cũng phải giết ông!"
"Ông đã hủy hoại Bạch Long Sơn của tôi, tôi phải giết chết ông!!"
"Haha ...", Dương Liễu Thiên cười điên cuồng: "Cuộc chiến này các người hoàn toàn không thể thắng được, ngay từ đầu các người đã thua rồi. Hôm nay tôi có mọc cánh cũng không thoát được, tôi biết các người sẽ không tha cho tôi".
"Tả hộ pháp, Hữu hộ pháp, hai người không cần phải cầu xin cho tôi hay chiến đấu vì tôi. Những gì hai người phải làm là nói cho hội trưởng mới biết mọi chuyện, hỗ trợ hội trưởng mới tiếp tục thực hiện kế hoạch thế kỷ".
"Nào, Bạch Long Vương, ông muốn giết tôi thì ra tay đi!"
Dương Liễu Thiên vứt thanh kiếm dài trong tay xuống, nhắm mắt lại, đứng ở nơi đó chờ Bạch Long Vương giết mình.
Dương Liễu Thiên đã dự liệu trước được mình phải chết, để hoàn thành kế hoạch của mình, ngay từ đầu ông ta đã đặt sự sống và cái chết sang một bên!
Bạch Long Vương nghiến răng, mặt biến sắc, ông ta đã biết tất cả mọi chuyện, ông ta cũng biết tất cả những gì Dương Liễu Thiên làm, tất cả những việc chém giết đều là vì để quê hương và toàn thế giới trở nên tốt đẹp hơn.
Tuy nhiên, hàng chục nghìn người của Bạch Long Sơn đều đã bị nổ tung xác, làm sao Bạch Long Vương có thể không báo lại mối hận này?
Bạch Long Vương cầm kiếm lao về phía trước, dùng kiếm đâm xuyên qua bụng của Dương Liễu Thiên.
Dương Liễu Thiên ngã xuống vũng máu, sức mạnh trong cơ thể của ông ta bắt đầu tiêu tan.
“Bạch Long Vương… trợ giúp hội trưởng Hoa", mũi và miệng của Dương Liễu Thiên đều đang chảy máu: “Kiểm soát toàn bộ cục diện".
"Cho dù thế nào thì Hoa Hạ chúng ta luôn là vua của giới tu luyện. Thế kỷ mới sắp ra đời, Hoa Hạ chúng ta cũng sẽ là vị vua mạnh nhất ..."
Dương Liễu Thiên dùng hơi thở cuối cùng để nói với Bạch Long Vương vài lời, đó là lời dặn dò cuối cùng của ông ta.
Dương Liễu Thiên đã chết, khi chết trên gương mặt ông ta vẫn hiện lên nụ cười mãn nguyện.
Bạch Long Vương đã báo được thù, nhưng vẻ mặt ông ta không hiện lên chút vui vẻ nào, ngược lại là vô cùng nặng nề.
Trên mặt mọi người lộ ra vẻ bất lực, không ít người lại thở dài một hơi, ngay cả người của tộc Yêu Quái trong lòng cũng không quá căm hận Dương Liễu Thiên...
Mọi thứ đã kết thúc, nhưng một cục diện mới đang chờ đợi chúng tôi, chúng tôi vẫn cần phải làm nhiều việc hơn.
Chương 569: Chí tôn
Ánh mắt của Bạch Long Vương vô cùng phức tạp, đi về phía tôi.
“Hội trưởng Hoa, Dương Liễu Thiên đáng chết, nhưng tất cả những gì ông ta làm thì không sai”.
“Để ông ta được an táng long trọng, để ông ta được chết đi như một vị anh hùng”.
“Kế hoạch ông ta chưa hoàn thành... chúng ta cùng nhau hoàn thành nó”.
“Vì Hoa Hạ, vì cả thế giới, vì giới tu luyện”.
“Dù cuối cùng có phải rơi vào tình cảnh của Hoa Hùng, tôi cũng đồng ý”.
“Kế hoạch này là do Dương Liễu Thiên đưa ra, hợp tác với các nước cũng là một tay ông ta sắp xếp, nếu cuối cùng Kế hoạch thế kỷ thành công, cái tên Dương Liễu Thiên này sẽ được lưu danh ngàn đời trong sử sách”.
Hoa Hùng nặng nề gật đầu.
Không ngờ Bạch Long Vương lại đi con đường của Dương Liễu Thiên, Bạch Long Vương muốn hoàn thành lời căn dặn trước khi chết của Dương Liễu Thiên!
Bạch Long Vương nói không sai, Kế hoạch thế kỷ của Dương Liễu Thiên sẽ cứu toàn thế giới!
Dương Liễu Thiên chết rồi, những nếu Kế hoạch thế kỷ thành công, thì đích thực là công lao của Dương Liễu Thiên, vì mọi thứ là do ông ta sắp xếp, kế hoạch cũng là do ông ta đề ra!
Chuyện đời khó đoán, xem ra con người Bạch Long Vương phân biệt rất rõ thù nước hận nhà, ông ta hận Dương Liễu Thiên, nhưng ông ta biết, Dương Liễu Thiên vì đại cục, làm không hề sai.
Vì vậy Bạch Long Vương mới nói an táng long trọng cho Dương Liễu Thiên, để ông ta được lưu danh thiên cổ.
Mạc Vũ lại tức giận nói: “Sao cơ? Các người định liên kết với nhau hủy diệt tộc yêu quái chúng tôi!!”
Trong Kế hoạch thế kỷ, có nội dung hủy diệt tộc yêu quái.
Tôi cười nói: “Mạc Vũ, cô yên tâm, mong người của tộc yêu quái cũng yên tâm đi, không ai hủy diệt tộc yêu quái của mọi người đâu”.
Ai dám?
Bây giờ ai dám ra tay với Mạc Vũ và tộc yêu quái, tôi sẽ giết sạch bọn chúng!
Hoa Hùng đi đến trước mặt Mạc Vũ, nói: “Mạc Vũ, người của tộc yêu quái, tối hôm nay đều đã chết hết rồi, bị chúng tôi giết hết, trước khi chết đều ở trên hòn đảo đó, bị nổ chết cả rồi”.
Mạc Vũ ngẩn người, mọi người đều hiểu, Hoa Hùng sẽ bỏ qua cho tộc yêu quái, sẽ nói với người những nước khác, tộc yêu quái ở Hoa Hạ đều đã bị xử lý rồi.
Bạch Long Vương nói: “Gần Bạch Long Sơn chúng tôi có mấy hòn đảo, còn có hòn đảo để nghiên cứu công pháp bí mật, tôi sẽ tìm cho người của tộc yêu quái một hòn đảo, ở đó có thể sống cuộc sống yên ổn”.
“Nhưng các người phải đồng ý với chúng tôi, trước khi Kế hoạch thế kỷ kết thúc, các người không được lộ diện, không được rời khỏi đảo”.
“Vật tư của các người, các vật tư để tu luyện, chúng tôi sẽ bí mật cung cấp”.
Bạch Long Vương muốn cho người của tộc yêu quái vùng đất để sinh sống.
Người của tộc yêu quái không muốn có bất cứ xung đột nào với loài người, bọn họ chỉ muốn sống.
Nhưng mọi người đều biết, dù con người và tộc yêu quái có chung sống hòa bình thì cũng chỉ là tạm thời, không thể là mãi mãi.
Lúc này tiên nữ Thanh Thủy nói: “Sơn Thành, con đường từ thế giới loài người đến Tiên giới, nghìn năm mới mở một lần, ta đã tính rồi, còn sáu trăm năm nữa mới mở lại”.
“Vì vậy, ngươi hoàn toàn có thể bảo vệ người của tộc yêu quái, bảo vệ mọi thứ ngươi có”.
“Con đường đến Tiên giới? Sáu trăm năm?”
Nhiều vậy, tôi còn thời gian sáu trăm năm để ở bên người mình yêu!
Thấy Mạc Vũ do dự, tôi nói: “Tin bọn họ đi, trong mấy trăm năm tới, tôi sẽ ở cùng mọi người, sống ở địa bàn của tộc yêu quái”.
“Mọi người yên tâm, không ai dám gây chuyện với mọi người”.
Mạc Vũ thấy tôi nói vậy, có sự bảo đảm của tôi, mới nặng nề gât đầu, nói: “Hội trưởng Hoa, Bạch Long Vương, tôi mong mọi người sẽ tuân thủ giao hẹn hôm nay của chúng ta.
“Ít nhất phải tuân thủ một trăm năm, đợi sau Kế hoạch thế kỷ, các ông có muốn giao chiến với tộc yêu quái tôi cũng không trách cứ gì”.
“Bởi vì ai cũng hiểu rằng, loài người và tộc yêu quái, không thể mãi mãi chung sống hòa bình”.
Mọi chuyện đã được nói rõ ràng.
Những chuyện khác tôi cũng không muốn quan tâm nữa.
Tôi nghĩ một lúc rồi nói: “Hội trưởng Hoa, Bạch Long Vương, tôi tán thưởng và ủng hộ Kế hoạch thế kỷ, nhưng tôi sẽ không tham gia vào những chuyện này”.
“Đương nhiên, nếu có ai uy hiếp đến kế hoạch này, có ai uy hiếp đến tổ quốc của chúng ta”.
“Thì mong mọi người hãy thông báo cho tôi đầu tiên, tôi tuyệt đối sẽ không bỏ qua cho chúng”.
Hai người nghe xong, nhíu chặt mày.
Hoa Hùng nói: “Sơn Thành, những năm qua, tôi luôn muốn tìm lại những thứ thuộc về mình, cướp lại vị trí hội trưởng Đạo Hội”.
“Nhưng bây giờ... tôi đã biết Kế hoạch thế kỷ, biết được tầm quan trọng của kế hoạch này”.
“Sơn Thành, thực lực của cậu hơn chúng tôi, có thể nói là người vô địch trên thế gian này rồi”.
“Bây giờ, vị trí hội trưởng Đạo Hội do cậu làm sẽ phù hợp nhất, cậu dẫn dắt chúng tôi, thực hiện kế hoạch, xây dựng tương lai tốt đẹp cho thế giới”.
Để tôi làm hội trưởng Đạo Hội?
Bạch Long Vương cũng nói: “Sơn Thành, hội trưởng Hoa nói đúng, dựa vào thực lực bây giờ của cậu, có thể dễ dàng giải quyết tất cả những vấn đề này và làm cho các nước khác phải nể sợ, chỉ cần cậu làm chủ đại cuộc, kế hoạch một trăm năm, có lẽ chỉ cần năm mươi năm là có thể hoàn thành”.
“Thậm chí... Sơn Thành, đến cuối cùng, cậu có thể trờ thành bậc chí tôn của cả thế giới”.
Hai người họ đều ủng hộ tôi?
Làm hội trưởng Đạo Hội, làm bậc chí tôn của Hoa Hạ? Bậc chí tôn của cả thế giới?
Những... tôi không có chút hứng thú nào.
Tôi mệt rồi, tôi không muốn bị cuốn vào những chuyện phức tạp, hơn nữa những chuyện này còn có liên quan đến cả thế giới.
Tôi thoái thác: “Đúng là thực lực của tôi rất mạnh, nhưng tôi chưa từng làm người quản lý”.
“Hơn nữa tôi mới chỉ mười tám tuổi, xử lý chính sự, thương lượng các kể hoạch, các chi tiết với các quốc gia, những việc này tôi chưa từng làm bao giờ, tôi cũng không biết làm, không làm được”.
“Đánh nhau có thể tìm đến tôi, những chuyện này, mọi người hãy tự mình giải quyết đi”.
“Nếu không giải quyết được, cần dùng vũ lực, thì có thể đến tìm tôi”.
Hai người lại khuyên tôi lần nữa, nói rằng vũ lực có thể chinh phục được tất cả, nói nếu tôi không hiểu có thể học dần, hai người đó sẽ dốc hết sức để giúp đỡ tôi.
Nhưng tôi vẫn từ chối.
Trước đây tôi không có cơ hội lựa chọn, thân bất do kỷ.
Bây giờ tôi đã có sức mạnh tuyệt đối, tôi có thể lựa chọn cuộc sống mình mong muốn.
Tiên nữa Thanh Thủy nói rồi, sau sáu trăm năm, đường đến Tiên giới mở ra, tôi mới có thể đến Tiên giới, tôi còn sáu trăm năm ở nhân gian.
Sáu trăm năm này tôi có thể ở bên người tôi yêu, ở bên người tôi quan tâm, sống cuộc sống bình dị.
Tiên nữ Thanh Thủy bất lực thở dài: “Sơn Thành, để ngươi làm hội trưởng Đạo Hội là để ngươi rèn luyện, ngươi có thể học được rất nhiều điều từ đó”.
“Kế hoạch thế giới giúp ngươi được đối diện với nhiều kẻ mạnh, đối diện với các nguy cơ và nguy hiểm, biến ngươi thành một bậc chí tôn hoàn hảo”.
“Ngươi phải biết, ở Tiên giới rất nhiều nguy hiểm, nguy hiểm hơn thế giới loài người gấp nhiều lần, cậu phải lợi dụng sáu trăm năm này, khiến cho cảnh giới và kinh nghiệm giải quyết vấn đề của mình mạnh lên”.
“Như vậy có lợi cho việc cậu đến Tiên giới”.
Rèn luyện? Tôi mệt rồi, tôi không muốn phải rèn luyện nữa.
Chương 570: [Kết]
Tôi nói: “Tiên nữ, cô là người của Tiên giới, đến lúc đó, có cô ở đó là được”.
Tiên nữ Thanh Thủy lại nói: “Ở Tiên giới ta cũng chỉ là một tiểu tiên đơn thuần mà thôi, những chuyện ta trải qua cũng không nhiều, Sơn Thành, đồng ý với họ đi”.
“Sau khi kế hoạch thế kỷ thành công, ngươi có thể sẽ lưu danh thiên cổ”.
Tôi vẫn không đồng ý, nói: “Tôi không cần lưu danh thiên cổ gì cả, tôi chỉ cần ở bên người tôi yêu”.
“Bây giờ, tôi đồng ý đến Tiên giới, tôi nhất định sẽ làm được, nhưng tôi thật sự mệt rồi, để tôi nghỉ ngơi sáu trăm năm được không?”
“Đến lúc đó, tôi sẽ bồi dưỡng tất cả những người phụ nữ của tôi thành những kẻ mạnh, chúng tôi cùng nhau đến Tiên giới không phải sẽ tốt hơn sao?”
Rất lâu về trước, tôi muốn rút khỏi giới tu luyện, nhưng tôi vẫn luôn không được lựa chọn, tôi không có hứng thú gì với danh lợi.
Tiên nữ Thanh Thủy thấy thái độ của tôi kiên quyết, không khuyên gì thêm nữa, nói: “Cũng được, chỉ cần ngươi đừng quên việc nặn lại cơ thể cho ta là được”.
“Ta tin ngươi”.
“Nhưng thực lực lúc này của ngươi, cảnh giới lúc này của ngươi, căn bản không thể chịu đựng được sự cô đơn, rồi sẽ có một ngày, ngươi sẽ không chịu được mà quay lại giới tu luyện”.
Đến lúc đó tính sau đi.
Tối hôm đó, tôi và Bạch Long Vương đưa theo người của tộc yêu quái cũng nhau xuất phát.
Chúng tôi đến một hòn đảo thần bí trên biển.
Cả diện tích của đảo là một khu rừng lớn, có vài loài động vật sinh sống, còn có vài kẻ mạnh của Bạch Long Vương nghiên cứu công pháp ở đây.
Ở đây không thích hợp cho loài người sinh sống, bởi vì tài nguyên có hạn, nếu con người muốn sinh sống ở đây thì phải cải tạo đất đai, trồng lương thực, còn phải cải tạo môi trường, đó là một công trình lớn.
Nhưng lại vô cùng thích hợp cho người của tộc yêu quái sinh sống.
Đương nhiên, Bạch Long Vương và Hoa Hùng đã đồng ý với chúng tôi, sẽ cung cấp cho chúng tôi lượng lớn tài nguyên, vì vậy, chúng tôi không cần lo lắng điều gì cả.
Tùy Bạch Long Sơn đã bị nổ, nhưng kho báu của Bạch Long Sơn chắc chắn vẫn chưa bị nổ, ở đó có vô số bảo vật, có thể để người của tộc yêu quái tu luyện.
Chỉ cần có người cung cấp vật tư cho chúng tôi, chúng tôi có thể tự mình xây nhà, lâu dần, tự mình có thể xây mọi thứ, không cần Đạo Hội cung cấp vật tư nữa, chúng tôi sẽ biến nơi này thành khu vực thuộc về chúng tôi.
Nơi đây cách biệt hoàn toàn với mọi thứ bên ngoài, chuyện ở bên ngoài, chúng tôi không cần quan tâm, tôi tin, Đạo Hội sẽ xử lý ổn thỏa mọi chuyện.
Nếu Đạo Hội cần đến tôi, tôi có thể xuất hiện bất cứ lúc nào để giải quyết vấn đề, tôi chỉ biết đánh nhau, sẽ không tham gia trực tiếp hay ở lại lâu.
Người của tộc yêu quái rất thích nơi này, cuối cùng bọn họ cũng có vùng đất của riêng mình, Mạc Vũ cũng dùng con dấu Yêu Vương để triệu hồi hết những người của tộc yêu quái đến đây.
Mạc Vũ đã lập ra quy định của riêng mình, bất cứ ai của tộc yêu quái đều không được rời khỏi hòn đảo này.
Tôi chào Hoa Hùng, đón Lâm Ngọc Lam đến, sống cùng vài người phụ nữ.
Chúng tôi ngày ngày du ngoạn sơn thủy, tu luyện, những chuyện khác đều không phải làm, an nhàn tự tại.
Lúc mới bắt đầu, những người bạn và phụ nữ của tôi đều rất vui, nhưng qua hơn hai tháng, bọn họ bắt đầu chán ghét cuộc sống này.
Người đầu tiên rời đi là Lự Tuệ San.
Lữ Tuệ San không đi cũng tôi, ban đầu khi xảy ra quan hệ với cô ta cũng là để chữa bệnh cho cô ta.
Lữ Tuệ San muốn quay lại thế giới loài người, sống một cuộc sống bình thản, chứ không phải sống cùng tộc yêu quái.
Lữ Tuệ San rời đi không lâu, Mộc Dịch cũng rời đi.
Mộc Dịch cũng không đi cũng tôi, từ đầu đến cuối cô ta đều không chấp nhận được việc tôi có nhiều người phụ nữ đến thế.
Mộc Dịch là người của Đạo Hội, bây giờ người của Đạo Hội có rất nhiều việc để làm, cô ta cũng phải cố hết sức.
Tôi rất thỏa mãn với cuộc sống ẩn cư, bởi vì thực lực và cảnh giới hiện giờ của tôi hòa toàn có thể chịu đựng mọi thứ, bao năm nay người của tộc yêu quái vẫn luôn phải chốn tránh, vẫn luôn sống trong rừng núi, vì vậy bọn ho rất thích nơi này.
Nhưng những người trẻ tuổi đã sống lâu trong thế giới loài người, đột nhiên đến đây sống ẩn dật, ban đầu bọn họ thấy rất mới mẻ, lâu dần, cảm thấy ở đây tách biệt với xa hội, vẫn thấy thích thế giới phồn hoa bên ngoài hơn.
Mộc Dịch rời đi không lâu, Lâm Ngọc Lam cũng thấy trong lòng ngứa ngáy, cô ấy nói cố ấy cũng muốn về Cục điều tra hiện tượng huyền bí, cô ấy thích cuộc sống trước đây, không muốn dưỡng lão ở đây.
Sau đó Triệu Linh Nhi cũng nói cô ấy muốn về thị trấn, tiếp tục làm nghề y, ở bên Triệu Vũ, dạo phố, mua đồ ăn vặt cho cậu ta, gần đây, Triệu Vũ rất hay buồn rầu, thường xuyên không vui.
Lưu Thiến cũng quay về, sống cùng người trong gia đình.
Trương Lệ cũng muốn về làm cảnh sát.
Lý Giai Dao cũng muốn quay về giúp đỡ, ở bên Long Tần, giúp sức cho Đạo Hội.
Trần Kế Tần cũng muốn rời khỏi đây, anh ta muốn đến thế giới bên ngoài làm kinh doanh, đi theo Âu Dương Bác, cũng muốn chăm sóc bố mẹ tuổi già, cưới vợ sinh con.
Cuối cùng, chỉ có một mình Lý Ngọc Liên ở lại đây với tôi.
Lý Ngọc Liên không có lý tưởng hay ước mơ gì lớn lao, chị ấy chỉ hi vọng có một người đàn ông yêu chị ấy, sống một cuộc sống bình thường là được.
Trước đây ở trong thôn cũng không khác gì so với ở đây, vì thôn của chúng tôi quá nghèo, quá lạc hậu.
Ở trong thôn, Lý Ngọc Liên còn phải chịu sự sỉ nhục của bố mẹ chồng, mỗi ngày đều phải làm rất nhiều việc, sống rất tủi nhục.
Bây giờ, chị ấy chỉ cần đi cùng tôi, ngày ngày du ngoạn sơn thủy, chị ấy rất thích thú.
Cuối cùng tôi cũng tôn trọng quyết định của mỗi người.
Tôi đưa theo mọi người rời khỏi nơi này, Lý Ngọc Liên cũng đi theo.
Mạc Vũ và người của tộc yêu quái tiếp tục sống ở đây, chúng tôi có thể liên lạc bất cứ lúc nào.
Sau khi quay về, Trần Kế Tần làm ông chủ nhà hàng STA.
Lâm Ngọc Lam và Mộc Dịch cùng nhau quay lại Đạo Hội, làm việc ở trụ sở Đạo Hội, đương nhiên, tôi sẽ không để họ làm công việc nguy hiểm.
Trương Lệ làm cảnh sát ở thị trấn chúng tôi.
Lưu Thiến tiếp tục mở của hàng điện thoại của cô ta.
Triệu Linh Nhi làm bác sĩ, Triệu Vũ sống ở nhà trong thị trấn.
Tôi mở cho Lý Ngọc Liên một của hàng ở trong thị trấn, để chị ấy làm bà chủ.
Còn tôi... đi tìm chị Văn Nhã, cùng chị Văn Nhã và người nhà họ Dương hợp tác làm nhà máy, làm giàu cho những gia đình xung quanh trong thôn.
Mọi chuyện đã bình thường trở lại, mọi người làm việc của mình, sống cuộc sống đầy đủ.
Mọi chuyện ở giới tu luyện, kế hoạch thế kỷ, dù có nguy hiểm thế nào, cũng sẽ không ảnh hưởng đến thị trấn và thôn nghèo nàn của chúng tôi.
Tôi đã đi tìm Lãnh Nguyệt một lần, Lãnh Nguyệt ở trong núi, mỗi ngày đều ở bên bà nội, sống cuộc sống không tranh chấp gì với người trong thôn, vô cùng vui vẻ.
Lãnh Nguyệt đã quen một người bạn trai, là người trong thôn, tình cách thật thà, đối xử với Lãnh Nguyệt rất tốt.
Cũng có thể, ngay từ đầu, Lãnh Nguyệt lựa chọn rời đi là đúng đắn, cuộc sống an nhàn như vậy mới là điều Lãnh Nguyệt muốn.
Tôi cũng nhà cảnh sát tìm được Trần Thái Linh, sau khi cô ta và mẹ rời khỏi thôn đã mở một cửa hàng hoa quả ở trong thành phố, cuộc sống rất tốt đẹp.
Điều tôi không ngờ đến là cô ta đã kết hôn, chồng cô ta là một thầy giáo tiểu học, gia đình sống cuộc sống bình thản, hạnh phúc.
Tiên nữ Thanh Thủy cũng ngủ sâu, cô ấy nói với tôi, đợi đến khi tôi quay lại giới tu luyện hãy đánh thức cô ấy.
Giữa tôi và cô ấy, có một giao ước.
Sáu trăm năm sau, đến Đài Địa Tiên, thông qua trận pháp đi đến Tiên giới, nặn cơ thể cho cô ấy...
Nếu tối nay Bạch Long Vương không giết tôi, Dương Liễu Thiên sẽ cho nổ sập Bạch Long Sơn.
Tiên nữ Thanh Thủy nói: “Bất kể hôm nay Bạch Long Vương có giết ngươi hay không, e rằng Dương Liễu Thiên cũng sẽ làm như vậy. Ông ta dẫn Bạch Long Vương ra đối phó ngươi, sau đó nhân cơ hội hủy diệt Bạch Long Sơn”.
“Đến lúc đó, ngươi và Bạch Long Vương đều bị thương, hoặc là bất kể bên nào thắng, toàn bộ cao thủ của Đạo Hội sẽ ra quân, một lưới tóm gọn các ngươi”.
“Một mũi tên trúng ba con chim!”
Tôi nói ra phân tích của tiên nữ Thanh Thủy, sắc mặt Bạch Long Vương biến đổi không ngừng: “Mặc dù Dương Liễu Thiên là tên khốn vô sỉ, nhưng chỉ cần khuất phục ông ta, ông ta sẽ không làm khó tôi, không nổ sập Bạch Long Sơn”.
Tôi nói: “Dương Liễu Thiên nổ sập Bạch Long Sơn, giết gà dọa khỉ, những thế lực khác ắt sẽ khuất phục ông ta”.
“Nếu Đạo Hội muốn khống chế Bạch Long Sơn hoàn toàn, chỉ dựa vào sự khuất phục của các ông thì không có tác dụng gì. Chẳng hạn như các ông ngoài miệng khuất phục, nhưng âm thầm chống đối Đạo Hội thì sao?”
“Chỉ có tiêu diệt Bạch Long Sơn, đổi người của Bạch Long Sơn thành người của Đạo Hội, lúc đó mới khống chế được tình hình”.
“Tối nay, ông và chưởng môn của năm phái lớn đều sẽ chết tại đây!”
“Hòn đảo mà các ông để tộc yêu quái sinh sống cũng sẽ bị người của Đạo Hội tìm thấy, cũng sẽ bị người của Đạo Hội phá hủy, người phụ nữ của tôi, bạn bè tôi đều sẽ chết!”
Phân tích của tôi khiến mọi người thay đổi sắc mặt liên tục.
Bạch Long Vương nói: “Lẽ nào bây giờ chúng ta hợp tác đối phó với Dương Liễu Thiên? Sơn Thành, cậu phải biết rằng, một khi chúng ta hợp tác, Đạo Hội sẽ công khai tuyên bố Bạch Long Sơn bắt tay với tộc yêu quái, trực tiếp hạ lệnh hủy diệt Bạch Long Sơn, hủy đi mọi thứ liên quan đến chúng tôi”.
“Chúng tôi không có thời gian! Tôi không có bất cứ sự lựa chọn nào!”
“Sơn Thành, hoặc là cậu khuất phục, hoặc là tôi sẽ giết cậu…”
Tôi tức giận nói: “Giết tôi có tác dụng gì không? Dương Liễu Thiên nhất định sẽ hủy diệt Bạch Long Sơn! Không thể tin tưởng vào Dương Liễu Thiên!”
Bạch Long Vương bày vẻ mặt khổ sở: “Dù tôi không tin cũng phải tin, tin rồi thì Bạch Long Sơn vẫn còn cơ hội sống, không tin thì Bạch Long Sơn sẽ bị diệt vong hoàn toàn…”
“Vậy thì xin lỗi ạ, ông ngoại…”, nếu đã không nói chuyện được thì chỉ đành đánh nhau.
Tôi vung tay phải lên, sức mạnh ngũ hành bùng nổ, bao phủ lấy Bạch Long Vương và chưởng môn của năm phái lớn.
Bạch Long Vương trực tiếp ra tay, cũng dùng sức mạnh ngũ hành cuốn về phía tôi.
Năng lượng lập tức tung hoành khắp căn phòng, từng tiếng nổ ầm khiến căn phòng tan tành…
Chúng tôi xuyên qua phạm vi xé toạc của năng lượng, rời khỏi khách sạn.
Cả khách sạn đổ sụp dưới sự càn quét của năng lượng…
Mấy chục người khách du lịch đi ngang qua bị đè chết, tất cả những người ở trong khách sạn đều bỏ mạng…
Những người vô tội này đã chết trong trận chiến của chúng tôi, lạ là trong lòng tôi lại không có gợn sóng nào!
Đám đông trên đường lập tức trở nên hỗn loạn, liều mạng chạy đi tứ phía…
Hoa Hùng bị chưởng môn của năm phái lớn bao vây, tôi và Bạch Long Vương giằng co với nhau.
Tôi lạnh lùng nói: “Ông ngoại, ông không phải là đối thủ của tôi, tôi không muốn giết ông…”
“Xin lỗi…”, trên mặt Bạch Long Vương hiện lên vẻ đau khổ: “Lúc tôi nghe Long Tần nói cậu còn sống, tôi đã tưởng tượng đến cảnh tôi và cậu gặp nhau vô số lần, không ngờ lúc gặp cậu lại là trận chiến sinh tử…”
Bạch Long Vương nói xong, cắn răng dữ tợn, xông tới giết tôi.
Còn tôi lập tức bay lùi lại, bóng người vừa nhoáng lên đã đến bên chiến trường của Hoa Hùng.
Tôi không thể để Hoa Hùng gặp chuyện.
Sức mạnh ngũ sắc vô tận ập về phía chưởng môn của năm phái lớn. Năm người chưởng môn chỉ là người khu ma cấp bốn đỉnh phong, nhưng trong tay bọn họ có pháp khí mạnh mẽ, năm người kết hợp miễn cưỡng chống đỡ được sức mạnh của tôi.
Năm người lùi lại liên tục bốn, năm bước, vô cùng kinh ngạc.
Tôi lạnh lùng nói: “Năm người các ông kết hợp có thể chống đỡ được người khu ma cấp năm, đáng tiếc… tôi không phải người khu ma cấp năm bình thường”.
“Tôi xem lần này các ông lấy gì ra đỡ!”
Nơi lồng ngực tôi xuất hiện những đợt sóng nhiệt, tay phải vung lên, biến hóa ra năm luồng sáng trắng bắn về phía năm người kia.
Năm người vận chuyển công lực thật nhanh, tiếp tục lao về phía tôi.
Chốc lát sau, pháp khí trong tay năm người nổ tung, bọn họ bay ngược ra sau, ngã xuống vũng máu, cả người co giật, nôn ra máu không ngừng.
Năm người vốn không chống đỡ được sức mạnh Cửu Dương, cho dù là Bạch Long Vương cũng không đỡ được.
Tôi không giết năm người họ, chỉ khiến bọn họ mất đi sức chiến đấu.
“Sức mạnh Cửu Dương!”, Bạch Long Vương hết sức kinh ngạc: “Cậu… cậu đã luyện hóa được ngọc bội Cửu Dương hoàn toàn?”
“Không sai”, tôi nói: “Ông ngoại, bất kể ông có mạnh đến đâu, ông cũng không đấu lại mười chiêu của tôi đâu”.
“Tôi cũng không muốn giết ông!”
Nói rồi, tôi tiếp tục lao tới phía Bạch Long Vương.
Một thanh kiếm dài màu vàng xuất hiện trong tay Bạch Long Vương, ông ta thúc đẩy sức mạnh ngũ hành đến mức cao nhất. Sức mạnh ngũ hành hình thành những màn sáng ở trước mặt, màn ánh sáng tạo thành sức mạnh lớn nhất, ông ta bổ thanh kiếm về phía tôi hướng từ trên xuống.
Đây là công pháp mạnh nhất của Bạch Long Sơn, thuật Trảm Thiên!
Giây lát sau, sức mạnh Cửu Dương hóa thành một thanh kiếm ánh sáng màu trắng trong tay phải tôi, tôi dùng kiếm chém thẳng về phía thanh kiếm ngũ hành trong tay Bạch Long Vương.
Uỳnh…
Thanh kiếm ngũ hành trong tay Bạch Long Vương đột nhiên nứt gãy, sức mạnh ngũ hành trên nó hoàn toàn tan vỡ, hỗn loạn…
Không có vụ nổ nào, sức mạnh ngũ hành cứ như pha lê hóa thành mảnh vụn, tất cả tan biến.
Thanh kiếm ánh sáng trắng của tôi đã kề lên cổ Bạch Long Vương.
Bạch Long Vương không ngờ tôi lại mạnh đến vậy, sức mạnh mạnh nhất của Bạch Long Sơn lại vỡ tan dưới tay tôi chỉ trong nháy mắt.
Tôi cũng tiêu hao không ít sức mạnh, tiêu hao đến một phần ba!
Trông thì có vẻ nhẹ nhàng, thật ra là tôi không muốn giết chết Bạch Long Vương, dù sao ông ấy cũng là ông ngoại tôi.
Chính vì tôi đã hóa giải đòn tấn công mạnh nhất của Bạch Long Vương, không gây ra bất cứ vụ nổ nào, nên tôi mới tiêu hao nhiều sức mạnh như thế.
“Ông ngoại, tôi sẽ không giết ông”.
“Tôi đi tìm Dương Liễu Thiên, ông hãy bảo trọng…”
Tôi dời thanh kiếm ánh sáng khỏi cổ họng của Bạch Long Vương, xoay người phóng về phía xa cùng Hoa Hùng.
Hai người chúng tôi đang định rời đi thì đột nhiên có thứ gì đó từ chân trời phóng xuống, rạch ngang không gian, lao tới chỗ tôi và Hoa Hùng.
Tôi lập tức chộp lấy Hoa Hùng, bay ra xa hai mươi mấy mét.
Ầm!
Một tiếng nổ dữ dội vang lên ở nơi chúng tôi vừa đứng, mặt đất bị nổ thành một cái hố với đường kính bốn, năm mét!
Những chiếc trực thăng xuất hiện trên bầu trời của thị trấn!
Chết tiệt, Dương Liễu Thiên định dùng vũ khí nóng đối phó với chúng tôi!
“Trương Sơn Thành, thật không ngờ cậu lại mạnh như vậy, có thể đánh bại Bạch Long Vương chỉ với mấy chiêu!”
Giọng nói của Dương Liễu Thiên không biết truyền tới từ nơi nào, tựa như phủ kín cả không gian: “Tôi xem cậu lấy gì ra đỡ đạn tự hành của tôi!”
Tôi lạnh lùng nói: “Dương Liễu Thiên, ông cho rằng đạn tự hành của ông có thể nổ chết tôi à?”
“Trong thị trấn nhỏ này toàn là người, tôi tùy tiện đến một nơi nào đó, nếu ông thả bom đạn xuống sẽ làm chết rất nhiều người dân!”
“Ông dám làm sao?!”
Dương Liễu Thiên cười nói: “Trương Sơn Thành, cậu sai rồi, tối hôm nay cả cậu và người của Bạch Long Sơn không ai có thể sống sót rời khỏi đây. Nếu cậu không nỡ giết ông ngoại cậu, vậy thì đành để tôi đích thân tiễn các người về trời”.
“Các người không thể nào thoát ra được! Còn về những người bình thường trong thị trấn… Tôi còn sợ các người đi trên đường Hoàng Tuyền sẽ cô đơn, thế nên, cho họ đi theo các người đấy!”
Chương 562: Trận pháp Tru Tiên
Dương Liễu Thiên không hề quan tâm đến sự sống chết của những người bình thường này!
Tôi nói: "Dương Liễu Thiên, nói cho ông một bí mật".
"Sự phát triển các loại công nghệ khác nhau trong Tiên giới nhanh gấp nhiều lần so với con người".
"Tuy nhiên, Tiên giới chưa bao giờ nghiên cứu vũ khí có lực sát thương cực mạnh, ông có biết tại sao không?"
Dương Liễu Thiên hét lên: "Đừng nhiều lời".
"Giết chúng!"
Dương Liễu Thiên đã hạ lệnh, ông ta không muốn nói nhảm với chúng tôi mà chỉ muốn giết chúng tôi.
Ngay sau đó, từ trên máy bay bắn ra ba quả đạn, tôi khẽ đưa tay phải ra, mở lòng bàn tay và đẩy về hướng đạn bay.
Quả đạn dừng lại ở vị trí cách lòng bàn tay tôi năm sáu mét, sau đó, vỏ đạn bắt đầu biến hình và tróc ra, thuốc nổ, dây điện và nhiều thứ bên trong đều tản ra, biến thành vụn nát rồi rơi xuống bên cạnh tôi. .
Quả đạn khủng khiếp như vậy nhưng trong tay tôi, nó chỉ giống như một món đồ chơi.
“Làm sao… làm sao có thể như vậy!”, Dương Liễu Thiên thấy vậy thì không thể tin được, nói: “Trương Sơn Thành, đây là loại sức mạnh gì?"
"Sức mạnh của một người tu luyện không thể ngăn cản sức mạnh của vũ khí nóng!"
"Rốt cuộc cậu đã làm thế nào?"
Tất cả mọi người đều vô cùng khiếp sợ, họ đều nghĩ tôi sẽ bị đạn nổ chết, không ngờ là tôi đã chơi đùa ba quả đạn trong tay mà không hề bị thương!
Tôi thản nhiên nói: "Vừa nãy tôi chưa nói xong. Đây là sức mạnh của tiên giới, cũng là sức mạnh phổ biến nhất trong tiên giới. Bất kỳ vũ khí nóng nào cũng không thể làm thần tiên bị thương, bởi vì nó không có ảnh hưởng gì đến thần tiên".
"Hàng tỷ năm trước, khoa học kỹ thuật của Tiên giới đã đạt tới đỉnh cao, có một bá chủ muốn dùng sức mạnh của khoa học kỹ thuật và sức mạnh của vũ khí nóng để chiếm lĩnh toàn bộ Tiên giới".
"Ban đầu, vị bá chủ đó đã thắng, rất nhiều thần tiên khi giao đấu với vị bá chủ đó đều phải tử trận.
"Nhưng sau này, các vị thần tiên đã nghiên cứu ra một loại công pháp có thể phá giải năng lượng và nuốt chửng năng lượng".
"Bởi vì sức mạnh do bất kỳ vũ khí nóng nào tạo ra đều giống như sức mạnh của rất nhiều người tu luyện, nhưng thuộc tính và phương pháp lại khác nhau".
"Vì vậy, rất nhiều vị thần tiên đã học được cách phá giải sức mạnh của vũ khí nóng, thậm chí là học được cách nuốt chửng sức mạnh của vũ khí nóng. Rất nhiều vũ khí nóng sau khi phát nổ bị những người dị năng nuốt chửng và biến thành sức mạnh của người dị năng".
"Cuối cùng, vị bá chủ kia chết thảm, mọi kế hoạch đều thất bại!"
"Khi những công pháp này ngày càng trở nên thuần thục, trong Tiên giới đã không còn ai sử dụng vũ khí nóng nữa, những năng lượng kia được sử dụng để tạo ra những thứ hữu ích khác".
Tôi vừa dứt lời, tất cả các máy bay trên bầu trời đều mất thăng bằng, xoay tròn trên không trung, sau đó từng chiếc một rơi xuống mặt đất.
Rầm rầm ...
Từng tiếng nổ lớn liên tiếp vang lên, tất cả máy bay đều rơi trên mặt đất và nổ tung ...
Tôi cố ý giải thích những điều này để trì hoãn thời gian, sau đó bí mật sử dụng công pháp bí mật của Tiên giới, dùng sức mạnh huyết mạch của mình để vận hành bí pháp, khiến tất cả hệ thống điện tử đều mất tín hiệu!
Hàng chục người mặt mày xám xịt lao ra khỏi đám lửa và đống đổ nát.
Người dẫn đầu là Dương Liễu Thiên, những người phía sau đều là người khu ma cấp bốn.
Còn trên không trung những con thú bay ập tới kín cả bầu trời, từng người rơi từ trên lưng thú bay xuống, bao vây chúng tôi!
Bạch Long Vương hét lên: "Dương Liễu Thiên, ông lừa tôi, ông lợi dụng tôi!!"
“Không sai", Dương Liễu Thiên lạnh lùng nói: “Tôi định khiến các người cấu xé lẫn nhau, sau đó tôi sẽ giết hết các người. Đáng tiếc, không ngờ Trương Sơn Thành lại mạnh như vậy".
"À, phải rồi ... tôi đã ra lệnh cho những người mà tôi đã sắp xếp bắt đầu tấn công Bạch Long Sơn từ năm phút trước rồi. Tôi tin là lúc này, toàn bộ Bạch Long Sơn đã trở thành một biển lửa, thậm chí... toàn bộ đảo Bạch Long đã bị chia năm xẻ bảy và đang chìm xuống rồi".
Trời ơi ... Dương Liễu Thiên đã ra lệnh phá hủy Bạch Long Sơn!
"Ông ...", Bạch Long Vương tức giận đến mức phun ra một ngụm máu, nói: "Dương Liễu Thiên, ông điên rồi..."
"Bạch Long Sơn chúng tôi có hơn năm mươi nghìn người, ông... ông đã giết hết bọn họ!"
Dương Liễu Thiên nói: "Hơn năm mươi nghìn người thôi mà, có nhiều nhặn gì đâu?"
"Thế giới có hơn ba mươi tỷ người, năm mươi nghìn người chỉ là một hạt cát trên sa mạc mà thôi".
Giết hơn năm mươi nghìn người mà ông ta chỉ coi đó là một chuyện nhỏ nhặt không đáng gì!
Dương Liễu Thiên đúng là ác quỷ!
Bạch Long Vương hét lên: "Dương Liễu Thiên, tôi sẽ giết ông, san bằng Đạo Hội của ông!"
Bạch Long Sơn hai mắt đỏ như máu, căng lên như muốn nứt ra, khí thế mạnh kinh người, lao thẳng về phía Dương Liễu Thiên.
Tôi vội vàng lao tới, đứng chắn trước mặt Bạch Long Vương, nói: "Đừng kích động, Dương Liễu Thiên là của tôi, đêm nay, tôi sẽ giết chết ông ta!"
"Giết tôi à? Haha ...", Dương Liễu Thiên nói, "Cậu dựa vào cái gì mà giết được tôi?"
"Xông lên! Giết hết bọn chúng cho ta!"
Những kẻ mạnh cầm những thanh kiếm dài, từ bốn phía xông về phía chúng tôi.
Đối mặt với những bóng người dày đặc, trong lòng tôi không chút sợ hãi, toàn thân tôi bộc phát sức mạnh ngũ hành cực mạnh, tôi lao thẳng vào đám người kia.
Sức mạnh của tôi đi tới đâu, tất cả những người đó đều bị sức mạnh của tôi xuyên thủng, xé nát và biến thành những mảnh vụn...
Dường như tất cả máu, sức mạnh, sinh lực của những người đó đều dồn về phía tôi, bị tôi nuốt chửng, biến thành sức mạnh của tôi!
Những người chết này đều đã biến thành cái xác khô!
Hàng trăm người đã chết dưới chiêu này của tôi!
Tôi càng chém giết, sức mạnh của tôi ngày càng mạnh mẽ hơn, sức mạnh tiêu hao vừa rồi được bổ sung ngay lập tức, tinh thần và sức mạnh tăng vọt!
Không ai có thể đến gần chúng tôi trong vòng năm mươi mét!
Bình thường, chỉ cần khoảng bốn năm mươi người khu ma cấp bốn là có thể ngăn cản được tôi, nhưng không ai có thể ngăn cản tôi!
Trước mặt tôi, dị năng và sức mạnh năm thuộc tính chỉ yếu ớt như que củi!
Không ai có thể ngăn cản tôi!
Cuộc chiến chỉ kéo dài có mấy chục giây, không ai dám xông lên, mọi người trong Đạo Hội đều hoảng sợ và liên tiếp lùi lại phía sau!
Đây là một cuộc tàn nghiêng về một phía, tôi là người bất khả chiến bại!
“Không thể nào!”, Dương Liễu Thiên hét lên: “Đây là loại sức mạnh gì?"
"Cậu ... cậu không phải Trương Sơn Thành, cậu chính là đại ma đầu bị phong ấn ba nghìn năm trước!"
"Cậu là Hỏa Ma!"
"Chỉ có sức mạnh của Hỏa Ma mới có thể vượt qua sức mạnh của người khu ma cấp năm và nuốt chửng sức mạnh của người chết!"
Dương Liễu Thiên rất giỏi, ông ta đã đoán ra được sức mạnh của tôi.
Tôi lạnh lùng nói: "Dương Liễu Thiên, bây giờ ông mới biết thì đã quá muộn rồi".
"Đêm nay, tôi sẽ san bằng Đạo Hội của ông!"
Dương Liễu Thiên rống lên, "Bày trận, nhanh lên, mau bày trận..."
Đám người xung quanh bắt đầu thực hiện những động tác giống nhau, tạo thành một vòng tròn, từng luồng năng lượng bí ẩn nhanh chóng bùng phát từ trong tay những người này, tất cả liên kết với nhau, tạo thành một vòng tròn năng lượng có đường kính hàng chục mét, bao vây tôi, Bạch Long Vương và những người khác lại.
Tôi đang đợi họ bày trận mà không ngăn cản, bởi vì tôi không thể để mặc Hoa Hùng và Bạch Long Vương cũng những người khác ở đây. Một khi kẻ thù xuyên thủng hàng phòng ngự của tôi và tràn lên, tôi có thể chặn chúng, nhưng Bạch Long Vương và những người khác chắc chắn sẽ bị chiến thuật biển người giết chết.
Đối phương có quá nhiều người, họ có tận mấy chục nghìn người!
Bạch Long Vương kinh hãi nói: "Trận pháp Tru Tiên!"
Hoa Hùng nói: "Bạch Long Vương, trận pháp Tru Tiên là trận pháp cổ của Bạch Long Sơn các ông, chưa bao giờ được truyền ra ngoài, tại sao người của Đạo Hội lại biết sử dụng trận pháp Tru Tiên?"
Chương 563: Diệt vong
Bạch Long Vương bất lực nói: "Mười mấy năm trước tôi và Dương Liễu Thiên đã thỏa thuận với nhau, khi đó Dương Liễu Thiên đã lấy đi sách trận pháp Tru Tiên”.
Tôi nói: "Các ông lo lắng gì chứ? Trận pháp Tru Tiên có gì đáng sợ?"
"Trận pháp Tru Tiên là trận pháp mạnh nhất của loài người và yếu nhất trên Tiên giới”.
"Ba nghìn năm trước, cao thủ loài người dùng trận pháp Tru Tiên đối phó với tiên nữ Thanh Thủy, tiên nữ Thanh Thủy chỉ cần dùng một chiêu đã phá vỡ được trận pháp. Sức mạnh của trận pháp lan tỏa ra bên ngoài và đã hủy diệt toàn bộ sự vật trong phạm vi ba mươi kilomet!"
"Tôi đã lấy được sức mạnh của tiên nữ Thanh Thủy, vì vậy nếu Dương Liễu Thiên sử dụng trận pháp Tru Tiên thì ông ta đang tự đào hố chôn mình!"
Trận pháp nhanh chóng thành hình, âm thanh của Dương Liễu Thiên vọng lại từ bên trong trận pháp.
"Đây chính là trận pháp Tru Tiên, tôi đã mất tám năm để học được tinh hoa của trận pháp này. Các người bị bao vây bên trong trận pháp, còn đá quý của chúng tôi sẽ không ngừng cung cấp sức mạnh cho trận pháp”.
"Trận pháp sẽ càng ngày càng thu hẹp, trong vòng ba tiếng mọi thứ nằm bên trong sẽ bị hủy diệt!"
"Các người cứ ở đây chờ chết đi, ha ha..."
Tôi không hề lo lắng mà chỉ yên lặng chờ đợi, đợi đến khi trận pháp Tru Tiên đã hút đủ sức mạnh từ đá quý và đạt đến trạng thái tột đỉnh thì tôi mới ra tay.
Sắc mặt Bạch Long Vương kinh hãi: "Sơn Thành, cậu thật sự có thể phá vỡ trận pháp Tru Tiên sao?"
Tôi gật đầu: "Ông yên tâm, dễ như trở bàn tay”.
Bạch Long Vương nói: "Trận pháp Tru Tiên có khả năng chi phối và chiếm đoạt mọi loại sức mạnh. Bất cứ sức mạnh nào tấn công ranh giới trận pháp cũng đều bị hấp thụ và trở thành nguồn năng lượng tăng cường cho trận pháp”.
Hoa Hùng cũng rất lo lắng: "Năm đó Huyết Kỳ Lân cũng không phá nổi trận pháp Tru Tiên nên đành cưỡng ép sử dụng sức mạnh không gian để chạy trốn. Huyết Kỳ Lân đã phải trả giá rất đắt, cạn kiệt máu mà chết..."
Hai người đều vô cùng lo sợ, họ không hoàn toàn tin tưởng tôi có thể phá vỡ trận pháp Tru Tiên.
Tôi nói: "Nửa tiếng sau, sức mạnh của trận pháp Tru Tiên sẽ đạt đến trạng thái tột đỉnh, đến lúc đó tôi sẽ phá vỡ nó”.
"Các ông không cần lo lắng”.
Tôi ngồi khoanh chân, nhắm mắt nghỉ ngơi.
Tiên nữ Thanh Thủy bắt đầu truyền cho tôi sức mạnh để phá vỡ trận pháp Tru Tiên.
Thật ra chuyện này rất đơn giản, sức mạnh huyết mạch và sức mạnh Cửu Dương của tôi cùng kết hợp sẽ phá vỡ được trận pháp.
Nhưng sau khi phá vỡ trận pháp, sức mạnh của nó sẽ hủy diệt mọi vật xung quanh, phá hủy hoàn toàn cả một thị trấn.
Đây mới là điều tôi lo lắng.
Tôi không muốn giết thêm nhiều người nữa.
Nhưng tiên nữ Thanh Thủy nói với tôi rằng những người bên ngoài bắt buộc phải chết.
Vì khi phá vỡ trận pháp Tru Tiên, tôi sẽ mất hơn một nửa sức mạnh hoặc sức mạnh sẽ cạn kiệt, còn máu và nguyên khí của những người bị trận pháp Tru Tiên giết chết sẽ bị tôi chiếm đoạt, nhờ đó mà tôi có thể hồi phục.
Hơn nửa tiếng sau, tiên nữ Thanh Thủy nói với tôi có thể hành động rồi.
Tôi đi tới ranh giới phía đông của trận pháp Tru Tiên, sức mạnh Cửu Dương màu trắng hội tụ trên tay trái, sức mạnh huyết mạch màu đỏ hội tụ trên tay phải.
Hai loại sức mạnh nhanh chóng xoay tròn, dường như đã hóa thành một thực thể hữu hình!
Hai tay tôi mang theo hai loại sức mạnh khủng khiếp giống như đang cầm hai thanh vũ khí thần có thể chém vỡ đất trời vạn vật, nhắm thẳng vào lá chắn của trận pháp trước mặt!
Không có tiếng nổ.
Cũng không có bất kỳ sức mạnh kinh khủng nào sôi trào.
Nó chỉ giống như âm thanh của lưỡi dao cắt xoẹt qua tờ giấy.
Âm thanh đó rất chậm, động tác của tôi cũng rất chậm.
Trận pháp Tru Tiên đã bị phá vỡ.
Trong nháy mắt, sức mạnh huyết mạch và sức mạnh Cửu Dương của tôi tràn ra bốn phương tám hướng, lá chắn năng lượng của trận pháp Tru Tiên chớp mắt đã nổ tung.
Sau vụ nổ, luồng sức mạnh men theo ranh giới trận pháp đã vỡ tan, nhanh chóng lan ra xung quanh...
Có mấy nghìn người Đạo Hội đang cung cấp sức mạnh cho trận pháp Tru Tiên. Vào giây phút trận pháp nổ tung, những người này bị sức mạnh trận pháp Tru Tiên đánh trả và bị giết chết trong nháy mắt rồi hóa thành không khí!
Sau khi những người này chết đi, tất cả sức mạnh, máu và nguyên khí của họ đều hội tụ về phía tôi!
Đám người đông đúc ở phía sau bị bao trùm trong một nguồn năng lượng khổng lồ.
Không ai có thể chạy thoát, nguồn năng lượng cuốn qua cơ thể họ, xé nát máu thịt họ thành những mảnh vụn...
Tôi phóng nhanh về một hướng, lướt qua đám đông dày đặc, tóm lấy một ông già trên một ngôi nhà.
Lúc tôi đưa ông già đi, mười mấy người bên cạnh ông ta bị nguồn năng lượng xé vụn khiến ông già hoảng hồn, toàn thân toát mồ hôi lạnh.
Người tôi mang đi chính là Thất trưởng lão. Tôi đưa Thất trưởng lão tới nơi an toàn, đến bên cạnh Bạch Long Vương.
Nguồn năng lượng khủng khiếp như cuồng phong bão táp quét sạch cả một thị trấn trong vòng mấy chục giây!
Tất cả mạng sống đều tiêu tan...
Cả thị trấn nhỏ chìm trong một màu đen kịt, đột nhiên tĩnh lặng như chết...
Lúc này ngoại trừ tôi, Bạch Long Vương, Hoa Hùng và năm đại chưởng môn đang bị thương nặng ra, cả thị trấn không còn một bóng người...
Tất cả mọi người đều đã chết, không ai ngăn cản nổi sức mạnh của trận pháp Tru Tiên.
Những người bị trận pháp Tru Tiên giết chết đều hóa thành mảnh vụn, không còn hài cốt!
Sau khi chết, sức mạnh bên trong cơ thể tất cả mọi người đều bị tôi chiếm đoạt!
Để phá vỡ trận pháp Tru Tiên tôi đã tiêu hao phần lớn sức mạnh, còn sức mạnh của những người chết vừa hay có thể giúp tôi hồi phục. Hơn nữa tôi cảm thấy bản thân mình lại đạt tới ranh giới đột phá nữa rồi!
"Sơn Thành...", Hoa Hùng đi tới bên cạnh tôi, cơ thể ông ta run rẩy: "Cậu... Rốt cuộc cậu đang tu luyện thứ tà thuật gì vậy?"
"Ánh mắt của cậu đỏ như máu, cậu đã chiếm đoạt sức mạnh của tất cả người chết..."
Nét mặt Bạch Long Vương cũng tràn đầy vẻ kinh hoàng: "Sơn Thành, cậu có thể hấp thụ toàn bộ sức mạnh của nhiều cao thủ như vậy sao? Cậu không sợ... cậu không sợ thuộc tính sức mạnh không thích hợp sẽ dẫn đến tẩu hỏa nhập ma hay sao?"
Tôi thản nhiên nói: "Không cần lo lắng, tôi không sao”.
Giết chết nhiều người như vậy mà tôi lại nói như là chuyện nhỏ.
Tâm cảnh của tôi đã thay đổi hoàn toàn, lần này ngoại trừ giết chết mấy chục nghìn người của Đạo Hội, tôi còn giết tất cả người dân trong thị trấn.
Tôi không muốn giết những người này, nhưng tôi không dừng lại được.
Tôi không thể xác nhận được Dương Liễu Thiên đã chết hay chưa.
Tôi xoay người nhìn Thất trưởng lão, hỏi: "Dương Liễu Thiên đang ở đâu? Vào lúc trận pháp nổ tung, Dương Liễu Thiên có ở đó hay không?"
Ban nãy khi trận pháp nổ tung, thị lực và năng lực cảm ứng của tôi có thể cảm nhận được những sự vật trong phạm vi hàng nghìn mét. Tôi phát hiện Thất trưởng lão và vài người trong tầng lớp cao cấp của Đạo Hội đang ở tầng thượng ngôi nhà nên mới cứu Thất trưởng lão đi, nhưng tôi không hề nhìn thấy Dương Liễu Thiên.
Sắc mặt Thất trưởng lão trắng bệch: "Mấy chục nghìn người của Đạo Hội chúng tôi chết cả rồi... Mấy vị trưởng lão cũng đã chết”.
"Hội trưởng của chúng tôi... đã đưa hai hộ pháp đi tới Bạch Long Sơn từ hai mươi phút trước rồi”.
"Hội trưởng phải mang theo sức mạnh hủy diệt Bạch Long Sơn, tìm hòn đảo mà tộc yêu quái đang ở, tiêu diệt tộc yêu quái..."
Tôi nói với Hoa Hùng và Bạch Long Vương: "Các cao thủ của trụ sở Đạo Hội, mười phần thì có đến tám chín phần đã chết hết ở đây. Thất trưởng lão, giờ ông và Hoa Hùng hãy tới khống chế trụ sở Đạo Hội”.
"Bạch Long Vương, ông và tôi cùng tới hòn đảo mà tộc yêu quái đang ở!"
E rằng trụ sở Đạo Hội lúc này chỉ còn lại rất ít người. Hai người Thất trưởng lão và Hoa Hùng hoàn toàn có thể khống chế được cục diện.
Thất trưởng lão nói: "E rằng... đã muộn rồi..."
"Dương Liễu Thiên... đã dùng pháp khí truyền tin ra lệnh phá hủy hòn đảo của tộc yêu quái từ lâu rồi".
"Mặc dù chúng tôi không biết hòn đảo đó ở đâu, nhưng nếu dùng ra-đa tìm kiếm thì không khó để tìm ra..."
"Bây giờ mới tới đó thì không kịp rồi..."
Chương 564: Cứu viện
Nghe những lời này, tôi vô cùng kinh ngạc.
Những người phụ nữ và bạn bè của tôi đều đang ở trên hòn đảo nơi tộc yêu quái sinh sống!
Tôi hỏi Bạch Long Vương: "Có cách nào trực tiếp đi tới hòn đảo nơi tộc yêu quái sinh sống không?"
Bạch Long Vương nói: "Rất nhiều thành phố đều có chi nhánh của Bạch Long Sơn chúng tôi, mỗi chi nhánh đều có trận pháp Dịch Chuyển, có thể dịch chuyển trực tiếp đến Bạch Long Sơn, rồi từ trận pháp Dịch Chuyển của Bạch Long Sơn đến hòn đảo nơi tộc yêu quái sinh sống".
"Sớm nhất phải mất... một tiếng".
Một tiếng, e rằng không kịp!
Tôi đang lo lắng vô cùng.
Hoa Hùng lúc này mới nói: "Trụ sở Đạo Hội chúng tôi có trận pháp Dịch Chuyển từ thời xưa, nhưng trận pháp Dịch Chuyển này đã không được sử dụng trong nhiều năm. Người ta đồn rằng trận pháp Dịch Chuyển này có thể trực tiếp dẫn đến Bạch Long Sơn".
Bạch Long Vương nghe xong hai mắt sáng lên: "Ông Hoa, ông đang nói đến... trạm dịch chuyển của trụ sở Đạo Hội các ông đó sao?"
“Đúng vậy”, Hoa Hùng nói: “Chính là trạm dịch chuyển đó, đã… mấy nghìn năm không sử dụng rồi”.
Bạch Long Vương nói: "Hàng nghìn năm trước, Bạch Long Sơn và Đạo Hội vẫn luôn hợp tác để đối phó với tộc ma và tộc yêu quái, hỗ trợ lẫn nhau về mặt sức mạnh. Vì vậy mới xây dựng trận pháp Dịch Chuyển này để dịch chuyển một lượng lớn kẻ mạnh, hỗ trợ lẫn nhau”.
"Chỉ là, trạm dịch chuyển đó đã bị phong tỏa từ lâu, không thể kích hoạt".
Hoa Hùng tiếp tục: "Đúng vậy, sau khi mối quan hệ giữa Đạo Hội và Bạch Long Sơn xấu đi, trận pháp Dịch Chuyển cũng bị phong ấn và bỏ hoang. Nhưng tôi có thể chắc chắn rằng trận pháp Dịch Chuyển đó thông với trận pháp Dịch Chuyển của Bạch Long Sơn".
Tiên nữ Thanh Thuỷ nói: "Tìm trận pháp Dịch Chuyển, ta có thể kích hoạt nó".
Vì vậy, Thất trưởng lão đã triệu hồi một thú bay, chúng tôi ngồi trên thú bay đến trụ sở Đạo Hội.
Những con thú bay vọt lên trời, đưa chúng tôi đến tận sâu trong ngọn núi.
Hoa Hùng dẫn chúng tôi đến một vách núi, có một hang động bỏ hoang đầy đá vụn, cỏ dại mọc khắp nơi, đã lâu không có ai đến đây.
Chúng tôi lập tức vào hang, sâu trong hang có một trận pháp bỏ hoang.
Trận pháp rất lớn, đường kính khoảng ba mươi mét, có lớp bụi dày, một số nơi còn mọc cỏ dại.
Để kích hoạt trận pháp Dịch Chuyển này, cần rất nhiều đá quý và rất nhiều sức mạnh để vận chuyển, hơn nữa trận pháp Dịch Chuyển này đã bị bỏ nhiều năm, bây giờ kích hoạt được hay không là một vấn đề.
Tôi đi đến giữa trận pháp, duỗi tay ra, thuộc tính thuỷ xuất hiện, dọn sạch bụi trên trận pháp.
Đây là trận pháp hình sao sáu cánh, là một trận pháp bí ẩn của phương Tây.
Tôi bắt đầu đưa sức mạnh vào trận pháp, tiên nữ Thanh Thuỷ nhanh chóng kiểm tra.
Một lúc sau, tiên nữ Thanh Thuỷ nói: "Ta có thể kích hoạt trận pháp này. Mặc dù trận pháp này rất lớn, nhưng chỉ có một trạm dịch chuyển, nó cách đây cũng không xa lắm nên không cần nhiều sức mạnh".
Trận pháp này chỉ có một trạm dịch chuyển, chắc chắn là Bạch Long Sơn.
Mọi người đều vô cùng bất ngờ khi nghe thấy tôi có thể kích hoạt trận pháp, họ thở phào nhẹ nhõm.
Vì vậy, tôi nói: "Hoa Hùng, Thất trưởng lão, hai người ở lại trụ sở Đạo Hội. Với thực lực của các ông có thể dễ dàng xử lý những người còn lại của Đạo Hội".
"Tôi sẽ cùng Bạch Long Vương đến Bạch Long Sơn".
Hoa Hùng nói: "Hai người phải cẩn thận".
Thất trưởng lão nói: "Trương Sơn Thành, chỉ cần các cậu thắng, tôi nhất định sẽ hỗ trợ hội trưởng, khống chế những người còn lại để bọn họ đầu hàng".
"Hội trưởng và tôi sẽ sớm chiếm Bạch Long Sơn".
Chúng tôi chào tạm biệt nhau, tôi đứng ở giữa trận pháp, hai tay ấn xuống đất, sức mạnh vô tận bắt đầu lan tỏa ra tứ phía, chạm tới sáu góc của ngôi sao sáu cánh, xuất hiện rất nhiều hoa văn đầy phức tạp.
Để điều khiển trận pháp Dịch Chuyển, cần phải có sức mạnh và thần chú.
Tiên nữ Thanh Thuỷ nói một loạt các câu thần chú, tôi chỉ cần đọc theo là được.
Khoảnh khắc câu thần chú được hoàn thành, tôi thu hồi sức mạnh của mình, trận pháp Dịch Chuyển phát sáng. Ngay sau đó, tôi và Bạch Long Vương được bao bọc bởi một sức mạnh vô hình.
Tôi cảm thấy phía trước mắt hơi mơ hồ, tôi và Bạch Long Vương xuất hiện trong một hang động u ám.
Hang động tràn ngập khói thuốc súng, bên ngoài khói đặc cuồn cuộn, không biết nơi nào bỗng vang lên tiếng nổ dữ dội.
Đây là trạm dịch chuyển của Bạch Long Sơn, hiện tại chúng tôi đang ở Bạch Long Sơn, ở một hòn đảo trên biển.
Bạch Long Vương cảm nhận được mọi thứ xung quanh, nghe thấy tiếng nổ từ bên ngoài, hai mắt đỏ hoe, lao ra khỏi sơn động.
Tôi theo sát ngay sau.
Dưới màn đêm, có thể nhìn thấy một biển lửa ở sườn núi phía xa!
Nơi nào cũng có rừng cháy, núi sập và các tòa nhà đổ nát, xác người chết khắp nơi...
Những ngôi sao và mặt trăng ở chân trời đã chuyển sang màu đỏ...
Khói đen bất tận bao trùm cả ngọn núi...
Có tiếng nổ vang lên liên tục từ nơi xa hơn...
Gầm!
Bạch Long Vương gào thét lên trời, chảy ra hai dòng máu và nước mắt...
Cơ nghiệp nghìn năm của Bạch Long Sơn đã bị phá hủy trong đêm nay. Bạch Long Vương căn bản không thể chịu đựng được sự thật này...
Bạch Long Sơn đã bị phá hủy, hoặc có thể nói là toàn bộ hòn đảo đã bị phá huỷ bởi sức mạnh của Đạo Hội!
Tôi thở dài: "Ông ngoại, Bạch Long Sơn đã bị hủy hoại từ lâu rồi. Chúng ta không còn nhiều thời gian nữa. Bây giờ, hãy đưa cháu đến hòn đảo nơi tộc yêu quái sinh sống".
Trận pháp Dịch Chuyển ở Bạch Long Sơn có nhiều trạm dịch chuyển, giống như một chiếc xe vậy, phải dừng ở một số trạm, chúng tôi phải đến đúng trạm.
"Tôi phải giết Dương Liễu Thiên, tôi muốn hủy hoại hoàn toàn Đạo Hội!! Tôi muốn núi Đông Dương nổ tung tan tành!!"
Bạch Long Vương đau đớn gầm lên một tiếng, toàn thân như muốn phát điên, sát khí toàn thân gần như trở nên mãnh liệt!
Bạch Long Vương nghiến răng quay người lao vào trong động, tôi và Bạch Long Vương đi tới trận pháp Dịch Chuyển, Bạch Long Vương đã kiểm tra trạm dịch chuyển đến đảo có tộc yêu quái không gặp vấn đề gì.
Nếu trạm dịch chuyển ở đó bị phá hủy, chắc chắn sẽ không thể dịch chuyển được.
Tôi đứng trong trận pháp với Bạch Long Vương. Sau khi truyền sức mạnh của mình vào, khoảnh khắc tiếp theo chúng tôi xuất hiện trong một khu rừng rộng lớn.
"Bố!"
"Sơn Thành!"
Rất nhiều người đã đứng bên cạnh trận pháp Dịch Chuyển.
Long Tần ở đây, Lý Giai Dao, Lữ Tuệ San, Triệu Linh Nhi, Trương Lệ, Mộc Dịch, Lưu Thiến, Trần Kế Tần, Lý Ngọc Liên, Mạc Vũ... tất cả đều ở đây.
Xung quanh có hơn một trăm thanh niên nam nữ, yêu khí trên người vô cùng nặng nề, tất cả đều là người của tộc yêu quái.
Thấy mọi người đều ổn, tôi thở phào nhẹ nhõm.
Long Tần lo lắng nói: "Tôi mới về đây mười phút, Bạch Long Sơn của chúng ta... Bạch Long Sơn đã bị phá huỷ rồi..."
Long Tần mặt mũi rưng rưng, nói: "Bố, trừ con ra, tất cả mọi người... những người khác đều đã chết, đều bị ném bom chết, không còn một mảnh xương..."
"Người của Đạo Hội táng tận lương tâm, bọn họ đúng là ma quỷ mà! Bọn họ đến người của mình còn không tha. Hộ pháp và kẻ mạnh sống ở Bạch Long Sơn đều bị nổ tung..."
"Họ đã cho nổ tung Bạch Long Sơn, và nơi tiếp theo chắc chắn là hòn đảo này..."
Tất cả mọi người đều cúi đầu, trong lòng ai cũng nổi cơn giận ngút trời!
Một không khí buồn đến tột cùng lan tỏa khắp khu rừng...
Chương 565: Bảo toạ Kim Loan
Bạch Long Vương gào to: "Con gái, con yên tâm, bố nhất định sẽ bắt Dương Liễu Thiên trả giá!"
"Bố nhất định sẽ bắt Đạo Hội phải trả giá!!"
Vẻ mặt Mạc Vũ trở nên nghiêm trọng trọng, nói: "Tôi đã di tản đa số người của tộc yêu quái, bọn họ quen thuộc với thuộc tính thuỷ, để bọn họ di dời ra biển, Đạo Hội chắc chắn sẽ không tìm được".
"Những người còn lại đều ở đây, ở trận pháp Dịch Chuyển này. Chúng tôi định sử dụng trận pháp Dịch Chuyển để dịch chuyển đến Bạch Long Sơn đã bị phá hủy nếu người của Đạo Hội giết tới, có lẽ... có thể trốn thoát được".
Trận pháp Dịch Chuyển của Bạch Long Sơn nằm ở một vị trí bí mật, người của Đạo Hội chắc chắn sẽ không tìm thấy trận pháp trong một thời gian.
Tôi có chút không hiểu: "Trận pháp Dịch Chuyển đó của Bạch Long Sơn có thể dịch chuyển trực tiếp đến thế giới loài người, tại sao các anh không dịch chuyển đi?"
Long Tần nói: "Nào có đơn giản như vậy?"
"Trận pháp Dịch Chuyển đó người của Đạo Hội không tìm ra, nhưng trạm dịch chuyển ở thế giới loài người đã bị Đạo Hội phá hủy hoàn toàn, căn bản không thể tới được thế giới loài người!"
"Con người bất ngờ tấn công và phá hủy Bạch Long Sơn. Người dân ở Bạch Long Sơn chúng tôi không kịp phản ứng, đã bị bom nổ tung thành từng mảnh..."
"Bố, chúng ta phải làm gì bây giờ..."
Đạo Hội thậm chí còn khóa các trạm dịch chuyển khác của trận pháp Dịch Chuyển ở Bạch Long Sơn, hiển nhiên Đạo Hội đã sắp xếp mọi thứ để tiêu diệt Bạch Long Sơn!
Không ai có thể rời khỏi Bạch Long Sơn!
Bạch Long Vương nói: "Đừng lo lắng, Dương Liễu Thiên đã phá hủy Bạch Long Sơn, mà tình hình ở Đạo Hội cũng không khá hơn là bao so với Bạch Long Sơn. Trụ sở của Đạo hội đã bị chúng ta chiếm được".
"Bây giờ, mọi người hãy cùng tôi sơ tán khỏi đây, trận pháp Dịch Chuyển của chúng tôi sẽ trực tiếp dịch chuyển đến trụ sở Đạo Hội".
"Chúng ta có thể trốn thoát!"
Chúng tôi đã nói ngắn gọn về tình hình ở núi Đông Dương, mọi người cuối cùng cũng cảm thấy nhẹ nhõm sau khi nghe thấy tin này.
Nhiều người nhìn tôi với ánh mắt kính trọng, không ai nghĩ rằng tôi bây giờ đã là một người khu ma cấp năm, là một kẻ mạnh đứng đầu.
Tôi nói: "Tất cả mọi người chạy đến trụ sở Đạo Hội. Ngay cả khi Dương Liễu Thiên cho nổ tung hòn đảo này, ông ta cũng chỉ cho nổ một hòn đảo trống không mà thôi".
"Chúng tôi sẽ đợi Dương Liễu Thiên ở trụ sở Đạo Hội, để ông ta tự đưa mình vào lưới!"
Hoa Hùng và Thất trưởng lão chắc chắn có thể kiểm soát trụ sở Đạo Hội, tất cả chúng tôi đều sơ tán đến trụ sở Đạo Hội, chờ Dương Liễu Thiên trở về.
Khi đó, “cá trong chậu”, ông ta chạy không thoát đâu!
Chúng tôi không có nhiều thời gian, phải di tản ngay lập tức.
Thông qua trận pháp Dịch Chuyển, mọi người đã dịch chuyển đến trận pháp Dịch Chuyển của Bạch Long Sơn.
Chỉ có thể dịch chuyển mười lăm người cùng một lúc. Chúng tôi dịch chuyển tám lần liên tiếp thì đột nhiên, có những tiếng nổ ầm ầm từ đằng xa.
Đạo Hội đã tấn công hòn đảo!
Tôi la lên: "Mọi người mau đến trạm dịch chuyển!"
Chỉ cần ba lần dịch chuyển nữa là được, tôi ở đây bảo vệ mọi người.
Máy bay trên trời đã tiến hành bao vây mọi mặt của hòn đảo, rải bom hàng loạt!
Từng quả bom ném xuống chỗ tôi, ở khoảng cách hơn chục mét trên đầu, tất cả đều bị tôi phá hủy thành đống sắt vụn.
Hai mươi, ba mươi giây sau, nhóm người cuối cùng đã dịch chuyển đi. Tôi đứng trên trận pháp Dịch Chuyển, ngay lúc tôi biến mất, hàng chục quả bom rơi xuống trận pháp Dịch Chuyển...
Mọi người đến hang động, dịch chuyển liên tục, mười phút sau, họ xuất hiện trên trận pháp Dịch Chuyển khổng lồ ở núi Đông Dương mà không gặp bất kỳ rủi ro nào.
Mọi người đều an toàn.
Hơn một chục yêu quái lập tức biến thành thú bay, tất cả đều là những yêu quái như đại bàng tuyết và sếu trắng, chúng chở theo mọi người bay về phía trụ sở Đạo Hội.
Phải mất hơn mười phút kể từ lần xuất phát trước để cứu mọi người.
Đoàn chúng tôi bay đến tận sâu trong núi, ở sâu trong núi Đông Dương phong cảnh tuyệt đẹp, ánh trăng màu bạc rải trên sông núi đầy linh khí, tựa như thiên đường.
Bảy, tám phút sau, đoàn chúng tôi bay đến trước thác nước cao nghìn trượng.
Bay thẳng xuống ba nghìn thước, cứ ngỡ như dải ngân hà vô tận.
Thác bạc giống như dải ngân hà phía chân trời, từ trên trời rơi xuống, đổ xuống nhân gian, dòng nước bay xuống như một con rồng bạc khổng lồ đang gầm thét.
Mà trụ sở của Đạo Hội ở ngay sau thác nước.
Khi chúng tôi còn cách thác nước hơn ba trăm mét, ở giữa thác khoảng năm trăm mét, dòng nước bị một sức mạnh chia cắt sang hai bên, một cửa hang đen ngòm xuất hiện.
Cửa hang có đường kính hơn ba mươi mét, một thú bay đỏ rực bay ra khỏi cửa hang.
Tất cả những yêu quái đều dừng lại, yêu quái dưới chân tôi bay về phía trước.
Người tới là Hoa Hùng và Thất trưởng lão.
Lúc này Hoa Hùng đang mặc một chiếc áo choàng trắng, mái tóc dài màu trắng được chải tỉ mỉ, trên đầu đội một chiếc vương miệng màu bạc, toàn thân anh tuấn khí phách, toát ra hơi thở đế vương thần bí.
Bạch Long Vương nói: "Ông Hoa, xem ra mọi thứ ở đây đã thuộc về ông rồi, ông đã trở lại với chức vụ Hội trưởng".
Hoa Hùng nói: "Có vô số kẻ mạnh chết và bị thương, cả trụ sở chỉ còn lại hơn bốn trăm người. Tất cả những người này đã bị tôi và Thất trưởng lão khống chế. Chúng tôi đã nói với mọi người những việc làm xấu xa của Dương Liễu Thiên".
"Sau vụ việc của tôi năm đó, Dương Liễu Thiên ngay lập tức giết hết tâm phúc của tôi, nhốt số lượng lớn những người theo tôi vào ngục tối. Tất cả có hơn sáu trăm người đều được tôi thả ra, khôi phục chức vụ của mình".
"Bây giờ, trụ sở Đạo Hội đã nằm dưới sự kiểm soát của tôi".
Mọi việc diễn ra suôn sẻ, hàng vạn người trong Đạo Hội bị tôi giết chết, Đạo Hội bị ảnh hưởng nặng nề hơn bao giờ hết, Bạch Long Sơn cũng bị phá hủy hoàn toàn.
Sau đêm nay, sức mạnh của giới tu luyện Hoa Hoạ... sẽ giảm mạnh.
Hoa Hùng đưa mọi người xuống thác, sau khi bước vào, điều tôi không ngờ là phía sau thác là một đại điện tráng lệ!
Hàng nghìn người đã tập trung ở đại điện, rõ ràng là đã có một cuộc họp ở đây trước khi chúng tôi đến.
Cả đại điện cao mấy trăm mét, có chín tầng, tầng một là đại sảnh rộng vài nghìn mét vuông, giống như Đại điện Kim Loan của các hoàng đế thời xưa thượng triều, ở dưới là hàng trăm quan chức.
Mặt đất là đá cẩm thạch trắng, trên bốn bức tường là các tác phẩm điêu khắc bí ẩn, đẹp vô cùng, rường cột chạm trổ.
Một tấm thảm đỏ trải dài đến bậc thềm hướng Đông. Trên bậc thềm cao năm mét có một bảo toạ rất lớn, hai bên tay cầm bằng vàng tạo hình rồng phượng mang điềm lành.
Chính điện được đỡ bởi chín cây cột, và mỗi cây cột đều được chạm khắc một con rồng vàng.
Toàn bộ đại điện mang đến cho người ta cảm giác uy nghiêm trang trọng, sắc mặt đám người tộc yêu quái đều là chán ghét, thậm chí khó chịu.
Trụ sở chính của Đạo Hội ở đây, tất cả các công trình kiến trúc ở đây đều có tác dụng xua đuổi tà ma, có tác dụng trấn áp và ảnh hưởng nhất định đối với người dân tộc yêu quái.
Từng bước một, tôi đi về phía bảo toạ Kim Loan, trực tiếp ngồi trên bảo toạ dưới ánh mắt khó hiểu của mọi người.
Ánh mắt của tôi nhìn xuống mọi thứ trong đại điện và những người trong đại điện, trong lòng tôi có một cảm giác, cảm giác này vô cùng tuyệt vời, cứ như mình là đế vương muôn đời, đế vương tối cao, người có thể thống lĩnh mọi thứ.
Chương 565: Bảo toạ Kim Loan
Bạch Long Vương gào to: "Con gái, con yên tâm, bố nhất định sẽ bắt Dương Liễu Thiên trả giá!"
"Bố nhất định sẽ bắt Đạo Hội phải trả giá!!"
Vẻ mặt Mạc Vũ trở nên nghiêm trọng trọng, nói: "Tôi đã di tản đa số người của tộc yêu quái, bọn họ quen thuộc với thuộc tính thuỷ, để bọn họ di dời ra biển, Đạo Hội chắc chắn sẽ không tìm được".
"Những người còn lại đều ở đây, ở trận pháp Dịch Chuyển này. Chúng tôi định sử dụng trận pháp Dịch Chuyển để dịch chuyển đến Bạch Long Sơn đã bị phá hủy nếu người của Đạo Hội giết tới, có lẽ... có thể trốn thoát được".
Trận pháp Dịch Chuyển của Bạch Long Sơn nằm ở một vị trí bí mật, người của Đạo Hội chắc chắn sẽ không tìm thấy trận pháp trong một thời gian.
Tôi có chút không hiểu: "Trận pháp Dịch Chuyển đó của Bạch Long Sơn có thể dịch chuyển trực tiếp đến thế giới loài người, tại sao các anh không dịch chuyển đi?"
Long Tần nói: "Nào có đơn giản như vậy?"
"Trận pháp Dịch Chuyển đó người của Đạo Hội không tìm ra, nhưng trạm dịch chuyển ở thế giới loài người đã bị Đạo Hội phá hủy hoàn toàn, căn bản không thể tới được thế giới loài người!"
"Con người bất ngờ tấn công và phá hủy Bạch Long Sơn. Người dân ở Bạch Long Sơn chúng tôi không kịp phản ứng, đã bị bom nổ tung thành từng mảnh..."
"Bố, chúng ta phải làm gì bây giờ..."
Đạo Hội thậm chí còn khóa các trạm dịch chuyển khác của trận pháp Dịch Chuyển ở Bạch Long Sơn, hiển nhiên Đạo Hội đã sắp xếp mọi thứ để tiêu diệt Bạch Long Sơn!
Không ai có thể rời khỏi Bạch Long Sơn!
Bạch Long Vương nói: "Đừng lo lắng, Dương Liễu Thiên đã phá hủy Bạch Long Sơn, mà tình hình ở Đạo Hội cũng không khá hơn là bao so với Bạch Long Sơn. Trụ sở của Đạo hội đã bị chúng ta chiếm được".
"Bây giờ, mọi người hãy cùng tôi sơ tán khỏi đây, trận pháp Dịch Chuyển của chúng tôi sẽ trực tiếp dịch chuyển đến trụ sở Đạo Hội".
"Chúng ta có thể trốn thoát!"
Chúng tôi đã nói ngắn gọn về tình hình ở núi Đông Dương, mọi người cuối cùng cũng cảm thấy nhẹ nhõm sau khi nghe thấy tin này.
Nhiều người nhìn tôi với ánh mắt kính trọng, không ai nghĩ rằng tôi bây giờ đã là một người khu ma cấp năm, là một kẻ mạnh đứng đầu.
Tôi nói: "Tất cả mọi người chạy đến trụ sở Đạo Hội. Ngay cả khi Dương Liễu Thiên cho nổ tung hòn đảo này, ông ta cũng chỉ cho nổ một hòn đảo trống không mà thôi".
"Chúng tôi sẽ đợi Dương Liễu Thiên ở trụ sở Đạo Hội, để ông ta tự đưa mình vào lưới!"
Hoa Hùng và Thất trưởng lão chắc chắn có thể kiểm soát trụ sở Đạo Hội, tất cả chúng tôi đều sơ tán đến trụ sở Đạo Hội, chờ Dương Liễu Thiên trở về.
Khi đó, “cá trong chậu”, ông ta chạy không thoát đâu!
Chúng tôi không có nhiều thời gian, phải di tản ngay lập tức.
Thông qua trận pháp Dịch Chuyển, mọi người đã dịch chuyển đến trận pháp Dịch Chuyển của Bạch Long Sơn.
Chỉ có thể dịch chuyển mười lăm người cùng một lúc. Chúng tôi dịch chuyển tám lần liên tiếp thì đột nhiên, có những tiếng nổ ầm ầm từ đằng xa.
Đạo Hội đã tấn công hòn đảo!
Tôi la lên: "Mọi người mau đến trạm dịch chuyển!"
Chỉ cần ba lần dịch chuyển nữa là được, tôi ở đây bảo vệ mọi người.
Máy bay trên trời đã tiến hành bao vây mọi mặt của hòn đảo, rải bom hàng loạt!
Từng quả bom ném xuống chỗ tôi, ở khoảng cách hơn chục mét trên đầu, tất cả đều bị tôi phá hủy thành đống sắt vụn.
Hai mươi, ba mươi giây sau, nhóm người cuối cùng đã dịch chuyển đi. Tôi đứng trên trận pháp Dịch Chuyển, ngay lúc tôi biến mất, hàng chục quả bom rơi xuống trận pháp Dịch Chuyển...
Mọi người đến hang động, dịch chuyển liên tục, mười phút sau, họ xuất hiện trên trận pháp Dịch Chuyển khổng lồ ở núi Đông Dương mà không gặp bất kỳ rủi ro nào.
Mọi người đều an toàn.
Hơn một chục yêu quái lập tức biến thành thú bay, tất cả đều là những yêu quái như đại bàng tuyết và sếu trắng, chúng chở theo mọi người bay về phía trụ sở Đạo Hội.
Phải mất hơn mười phút kể từ lần xuất phát trước để cứu mọi người.
Đoàn chúng tôi bay đến tận sâu trong núi, ở sâu trong núi Đông Dương phong cảnh tuyệt đẹp, ánh trăng màu bạc rải trên sông núi đầy linh khí, tựa như thiên đường.
Bảy, tám phút sau, đoàn chúng tôi bay đến trước thác nước cao nghìn trượng.
Bay thẳng xuống ba nghìn thước, cứ ngỡ như dải ngân hà vô tận.
Thác bạc giống như dải ngân hà phía chân trời, từ trên trời rơi xuống, đổ xuống nhân gian, dòng nước bay xuống như một con rồng bạc khổng lồ đang gầm thét.
Mà trụ sở của Đạo Hội ở ngay sau thác nước.
Khi chúng tôi còn cách thác nước hơn ba trăm mét, ở giữa thác khoảng năm trăm mét, dòng nước bị một sức mạnh chia cắt sang hai bên, một cửa hang đen ngòm xuất hiện.
Cửa hang có đường kính hơn ba mươi mét, một thú bay đỏ rực bay ra khỏi cửa hang.
Tất cả những yêu quái đều dừng lại, yêu quái dưới chân tôi bay về phía trước.
Người tới là Hoa Hùng và Thất trưởng lão.
Lúc này Hoa Hùng đang mặc một chiếc áo choàng trắng, mái tóc dài màu trắng được chải tỉ mỉ, trên đầu đội một chiếc vương miệng màu bạc, toàn thân anh tuấn khí phách, toát ra hơi thở đế vương thần bí.
Bạch Long Vương nói: "Ông Hoa, xem ra mọi thứ ở đây đã thuộc về ông rồi, ông đã trở lại với chức vụ Hội trưởng".
Hoa Hùng nói: "Có vô số kẻ mạnh chết và bị thương, cả trụ sở chỉ còn lại hơn bốn trăm người. Tất cả những người này đã bị tôi và Thất trưởng lão khống chế. Chúng tôi đã nói với mọi người những việc làm xấu xa của Dương Liễu Thiên".
"Sau vụ việc của tôi năm đó, Dương Liễu Thiên ngay lập tức giết hết tâm phúc của tôi, nhốt số lượng lớn những người theo tôi vào ngục tối. Tất cả có hơn sáu trăm người đều được tôi thả ra, khôi phục chức vụ của mình".
"Bây giờ, trụ sở Đạo Hội đã nằm dưới sự kiểm soát của tôi".
Mọi việc diễn ra suôn sẻ, hàng vạn người trong Đạo Hội bị tôi giết chết, Đạo Hội bị ảnh hưởng nặng nề hơn bao giờ hết, Bạch Long Sơn cũng bị phá hủy hoàn toàn.
Sau đêm nay, sức mạnh của giới tu luyện Hoa Hoạ... sẽ giảm mạnh.
Hoa Hùng đưa mọi người xuống thác, sau khi bước vào, điều tôi không ngờ là phía sau thác là một đại điện tráng lệ!
Hàng nghìn người đã tập trung ở đại điện, rõ ràng là đã có một cuộc họp ở đây trước khi chúng tôi đến.
Cả đại điện cao mấy trăm mét, có chín tầng, tầng một là đại sảnh rộng vài nghìn mét vuông, giống như Đại điện Kim Loan của các hoàng đế thời xưa thượng triều, ở dưới là hàng trăm quan chức.
Mặt đất là đá cẩm thạch trắng, trên bốn bức tường là các tác phẩm điêu khắc bí ẩn, đẹp vô cùng, rường cột chạm trổ.
Một tấm thảm đỏ trải dài đến bậc thềm hướng Đông. Trên bậc thềm cao năm mét có một bảo toạ rất lớn, hai bên tay cầm bằng vàng tạo hình rồng phượng mang điềm lành.
Chính điện được đỡ bởi chín cây cột, và mỗi cây cột đều được chạm khắc một con rồng vàng.
Toàn bộ đại điện mang đến cho người ta cảm giác uy nghiêm trang trọng, sắc mặt đám người tộc yêu quái đều là chán ghét, thậm chí khó chịu.
Trụ sở chính của Đạo Hội ở đây, tất cả các công trình kiến trúc ở đây đều có tác dụng xua đuổi tà ma, có tác dụng trấn áp và ảnh hưởng nhất định đối với người dân tộc yêu quái.
Từng bước một, tôi đi về phía bảo toạ Kim Loan, trực tiếp ngồi trên bảo toạ dưới ánh mắt khó hiểu của mọi người.
Ánh mắt của tôi nhìn xuống mọi thứ trong đại điện và những người trong đại điện, trong lòng tôi có một cảm giác, cảm giác này vô cùng tuyệt vời, cứ như mình là đế vương muôn đời, đế vương tối cao, người có thể thống lĩnh mọi thứ.
Chương 565: Bảo toạ Kim Loan
Bạch Long Vương gào to: "Con gái, con yên tâm, bố nhất định sẽ bắt Dương Liễu Thiên trả giá!"
"Bố nhất định sẽ bắt Đạo Hội phải trả giá!!"
Vẻ mặt Mạc Vũ trở nên nghiêm trọng trọng, nói: "Tôi đã di tản đa số người của tộc yêu quái, bọn họ quen thuộc với thuộc tính thuỷ, để bọn họ di dời ra biển, Đạo Hội chắc chắn sẽ không tìm được".
"Những người còn lại đều ở đây, ở trận pháp Dịch Chuyển này. Chúng tôi định sử dụng trận pháp Dịch Chuyển để dịch chuyển đến Bạch Long Sơn đã bị phá hủy nếu người của Đạo Hội giết tới, có lẽ... có thể trốn thoát được".
Trận pháp Dịch Chuyển của Bạch Long Sơn nằm ở một vị trí bí mật, người của Đạo Hội chắc chắn sẽ không tìm thấy trận pháp trong một thời gian.
Tôi có chút không hiểu: "Trận pháp Dịch Chuyển đó của Bạch Long Sơn có thể dịch chuyển trực tiếp đến thế giới loài người, tại sao các anh không dịch chuyển đi?"
Long Tần nói: "Nào có đơn giản như vậy?"
"Trận pháp Dịch Chuyển đó người của Đạo Hội không tìm ra, nhưng trạm dịch chuyển ở thế giới loài người đã bị Đạo Hội phá hủy hoàn toàn, căn bản không thể tới được thế giới loài người!"
"Con người bất ngờ tấn công và phá hủy Bạch Long Sơn. Người dân ở Bạch Long Sơn chúng tôi không kịp phản ứng, đã bị bom nổ tung thành từng mảnh..."
"Bố, chúng ta phải làm gì bây giờ..."
Đạo Hội thậm chí còn khóa các trạm dịch chuyển khác của trận pháp Dịch Chuyển ở Bạch Long Sơn, hiển nhiên Đạo Hội đã sắp xếp mọi thứ để tiêu diệt Bạch Long Sơn!
Không ai có thể rời khỏi Bạch Long Sơn!
Bạch Long Vương nói: "Đừng lo lắng, Dương Liễu Thiên đã phá hủy Bạch Long Sơn, mà tình hình ở Đạo Hội cũng không khá hơn là bao so với Bạch Long Sơn. Trụ sở của Đạo hội đã bị chúng ta chiếm được".
"Bây giờ, mọi người hãy cùng tôi sơ tán khỏi đây, trận pháp Dịch Chuyển của chúng tôi sẽ trực tiếp dịch chuyển đến trụ sở Đạo Hội".
"Chúng ta có thể trốn thoát!"
Chúng tôi đã nói ngắn gọn về tình hình ở núi Đông Dương, mọi người cuối cùng cũng cảm thấy nhẹ nhõm sau khi nghe thấy tin này.
Nhiều người nhìn tôi với ánh mắt kính trọng, không ai nghĩ rằng tôi bây giờ đã là một người khu ma cấp năm, là một kẻ mạnh đứng đầu.
Tôi nói: "Tất cả mọi người chạy đến trụ sở Đạo Hội. Ngay cả khi Dương Liễu Thiên cho nổ tung hòn đảo này, ông ta cũng chỉ cho nổ một hòn đảo trống không mà thôi".
"Chúng tôi sẽ đợi Dương Liễu Thiên ở trụ sở Đạo Hội, để ông ta tự đưa mình vào lưới!"
Hoa Hùng và Thất trưởng lão chắc chắn có thể kiểm soát trụ sở Đạo Hội, tất cả chúng tôi đều sơ tán đến trụ sở Đạo Hội, chờ Dương Liễu Thiên trở về.
Khi đó, “cá trong chậu”, ông ta chạy không thoát đâu!
Chúng tôi không có nhiều thời gian, phải di tản ngay lập tức.
Thông qua trận pháp Dịch Chuyển, mọi người đã dịch chuyển đến trận pháp Dịch Chuyển của Bạch Long Sơn.
Chỉ có thể dịch chuyển mười lăm người cùng một lúc. Chúng tôi dịch chuyển tám lần liên tiếp thì đột nhiên, có những tiếng nổ ầm ầm từ đằng xa.
Đạo Hội đã tấn công hòn đảo!
Tôi la lên: "Mọi người mau đến trạm dịch chuyển!"
Chỉ cần ba lần dịch chuyển nữa là được, tôi ở đây bảo vệ mọi người.
Máy bay trên trời đã tiến hành bao vây mọi mặt của hòn đảo, rải bom hàng loạt!
Từng quả bom ném xuống chỗ tôi, ở khoảng cách hơn chục mét trên đầu, tất cả đều bị tôi phá hủy thành đống sắt vụn.
Hai mươi, ba mươi giây sau, nhóm người cuối cùng đã dịch chuyển đi. Tôi đứng trên trận pháp Dịch Chuyển, ngay lúc tôi biến mất, hàng chục quả bom rơi xuống trận pháp Dịch Chuyển...
Mọi người đến hang động, dịch chuyển liên tục, mười phút sau, họ xuất hiện trên trận pháp Dịch Chuyển khổng lồ ở núi Đông Dương mà không gặp bất kỳ rủi ro nào.
Mọi người đều an toàn.
Hơn một chục yêu quái lập tức biến thành thú bay, tất cả đều là những yêu quái như đại bàng tuyết và sếu trắng, chúng chở theo mọi người bay về phía trụ sở Đạo Hội.
Phải mất hơn mười phút kể từ lần xuất phát trước để cứu mọi người.
Đoàn chúng tôi bay đến tận sâu trong núi, ở sâu trong núi Đông Dương phong cảnh tuyệt đẹp, ánh trăng màu bạc rải trên sông núi đầy linh khí, tựa như thiên đường.
Bảy, tám phút sau, đoàn chúng tôi bay đến trước thác nước cao nghìn trượng.
Bay thẳng xuống ba nghìn thước, cứ ngỡ như dải ngân hà vô tận.
Thác bạc giống như dải ngân hà phía chân trời, từ trên trời rơi xuống, đổ xuống nhân gian, dòng nước bay xuống như một con rồng bạc khổng lồ đang gầm thét.
Mà trụ sở của Đạo Hội ở ngay sau thác nước.
Khi chúng tôi còn cách thác nước hơn ba trăm mét, ở giữa thác khoảng năm trăm mét, dòng nước bị một sức mạnh chia cắt sang hai bên, một cửa hang đen ngòm xuất hiện.
Cửa hang có đường kính hơn ba mươi mét, một thú bay đỏ rực bay ra khỏi cửa hang.
Tất cả những yêu quái đều dừng lại, yêu quái dưới chân tôi bay về phía trước.
Người tới là Hoa Hùng và Thất trưởng lão.
Lúc này Hoa Hùng đang mặc một chiếc áo choàng trắng, mái tóc dài màu trắng được chải tỉ mỉ, trên đầu đội một chiếc vương miệng màu bạc, toàn thân anh tuấn khí phách, toát ra hơi thở đế vương thần bí.
Bạch Long Vương nói: "Ông Hoa, xem ra mọi thứ ở đây đã thuộc về ông rồi, ông đã trở lại với chức vụ Hội trưởng".
Hoa Hùng nói: "Có vô số kẻ mạnh chết và bị thương, cả trụ sở chỉ còn lại hơn bốn trăm người. Tất cả những người này đã bị tôi và Thất trưởng lão khống chế. Chúng tôi đã nói với mọi người những việc làm xấu xa của Dương Liễu Thiên".
"Sau vụ việc của tôi năm đó, Dương Liễu Thiên ngay lập tức giết hết tâm phúc của tôi, nhốt số lượng lớn những người theo tôi vào ngục tối. Tất cả có hơn sáu trăm người đều được tôi thả ra, khôi phục chức vụ của mình".
"Bây giờ, trụ sở Đạo Hội đã nằm dưới sự kiểm soát của tôi".
Mọi việc diễn ra suôn sẻ, hàng vạn người trong Đạo Hội bị tôi giết chết, Đạo Hội bị ảnh hưởng nặng nề hơn bao giờ hết, Bạch Long Sơn cũng bị phá hủy hoàn toàn.
Sau đêm nay, sức mạnh của giới tu luyện Hoa Hoạ... sẽ giảm mạnh.
Hoa Hùng đưa mọi người xuống thác, sau khi bước vào, điều tôi không ngờ là phía sau thác là một đại điện tráng lệ!
Hàng nghìn người đã tập trung ở đại điện, rõ ràng là đã có một cuộc họp ở đây trước khi chúng tôi đến.
Cả đại điện cao mấy trăm mét, có chín tầng, tầng một là đại sảnh rộng vài nghìn mét vuông, giống như Đại điện Kim Loan của các hoàng đế thời xưa thượng triều, ở dưới là hàng trăm quan chức.
Mặt đất là đá cẩm thạch trắng, trên bốn bức tường là các tác phẩm điêu khắc bí ẩn, đẹp vô cùng, rường cột chạm trổ.
Một tấm thảm đỏ trải dài đến bậc thềm hướng Đông. Trên bậc thềm cao năm mét có một bảo toạ rất lớn, hai bên tay cầm bằng vàng tạo hình rồng phượng mang điềm lành.
Chính điện được đỡ bởi chín cây cột, và mỗi cây cột đều được chạm khắc một con rồng vàng.
Toàn bộ đại điện mang đến cho người ta cảm giác uy nghiêm trang trọng, sắc mặt đám người tộc yêu quái đều là chán ghét, thậm chí khó chịu.
Trụ sở chính của Đạo Hội ở đây, tất cả các công trình kiến trúc ở đây đều có tác dụng xua đuổi tà ma, có tác dụng trấn áp và ảnh hưởng nhất định đối với người dân tộc yêu quái.
Từng bước một, tôi đi về phía bảo toạ Kim Loan, trực tiếp ngồi trên bảo toạ dưới ánh mắt khó hiểu của mọi người.
Ánh mắt của tôi nhìn xuống mọi thứ trong đại điện và những người trong đại điện, trong lòng tôi có một cảm giác, cảm giác này vô cùng tuyệt vời, cứ như mình là đế vương muôn đời, đế vương tối cao, người có thể thống lĩnh mọi thứ.
Chương 565: Bảo toạ Kim Loan
Bạch Long Vương gào to: "Con gái, con yên tâm, bố nhất định sẽ bắt Dương Liễu Thiên trả giá!"
"Bố nhất định sẽ bắt Đạo Hội phải trả giá!!"
Vẻ mặt Mạc Vũ trở nên nghiêm trọng trọng, nói: "Tôi đã di tản đa số người của tộc yêu quái, bọn họ quen thuộc với thuộc tính thuỷ, để bọn họ di dời ra biển, Đạo Hội chắc chắn sẽ không tìm được".
"Những người còn lại đều ở đây, ở trận pháp Dịch Chuyển này. Chúng tôi định sử dụng trận pháp Dịch Chuyển để dịch chuyển đến Bạch Long Sơn đã bị phá hủy nếu người của Đạo Hội giết tới, có lẽ... có thể trốn thoát được".
Trận pháp Dịch Chuyển của Bạch Long Sơn nằm ở một vị trí bí mật, người của Đạo Hội chắc chắn sẽ không tìm thấy trận pháp trong một thời gian.
Tôi có chút không hiểu: "Trận pháp Dịch Chuyển đó của Bạch Long Sơn có thể dịch chuyển trực tiếp đến thế giới loài người, tại sao các anh không dịch chuyển đi?"
Long Tần nói: "Nào có đơn giản như vậy?"
"Trận pháp Dịch Chuyển đó người của Đạo Hội không tìm ra, nhưng trạm dịch chuyển ở thế giới loài người đã bị Đạo Hội phá hủy hoàn toàn, căn bản không thể tới được thế giới loài người!"
"Con người bất ngờ tấn công và phá hủy Bạch Long Sơn. Người dân ở Bạch Long Sơn chúng tôi không kịp phản ứng, đã bị bom nổ tung thành từng mảnh..."
"Bố, chúng ta phải làm gì bây giờ..."
Đạo Hội thậm chí còn khóa các trạm dịch chuyển khác của trận pháp Dịch Chuyển ở Bạch Long Sơn, hiển nhiên Đạo Hội đã sắp xếp mọi thứ để tiêu diệt Bạch Long Sơn!
Không ai có thể rời khỏi Bạch Long Sơn!
Bạch Long Vương nói: "Đừng lo lắng, Dương Liễu Thiên đã phá hủy Bạch Long Sơn, mà tình hình ở Đạo Hội cũng không khá hơn là bao so với Bạch Long Sơn. Trụ sở của Đạo hội đã bị chúng ta chiếm được".
"Bây giờ, mọi người hãy cùng tôi sơ tán khỏi đây, trận pháp Dịch Chuyển của chúng tôi sẽ trực tiếp dịch chuyển đến trụ sở Đạo Hội".
"Chúng ta có thể trốn thoát!"
Chúng tôi đã nói ngắn gọn về tình hình ở núi Đông Dương, mọi người cuối cùng cũng cảm thấy nhẹ nhõm sau khi nghe thấy tin này.
Nhiều người nhìn tôi với ánh mắt kính trọng, không ai nghĩ rằng tôi bây giờ đã là một người khu ma cấp năm, là một kẻ mạnh đứng đầu.
Tôi nói: "Tất cả mọi người chạy đến trụ sở Đạo Hội. Ngay cả khi Dương Liễu Thiên cho nổ tung hòn đảo này, ông ta cũng chỉ cho nổ một hòn đảo trống không mà thôi".
"Chúng tôi sẽ đợi Dương Liễu Thiên ở trụ sở Đạo Hội, để ông ta tự đưa mình vào lưới!"
Hoa Hùng và Thất trưởng lão chắc chắn có thể kiểm soát trụ sở Đạo Hội, tất cả chúng tôi đều sơ tán đến trụ sở Đạo Hội, chờ Dương Liễu Thiên trở về.
Khi đó, “cá trong chậu”, ông ta chạy không thoát đâu!
Chúng tôi không có nhiều thời gian, phải di tản ngay lập tức.
Thông qua trận pháp Dịch Chuyển, mọi người đã dịch chuyển đến trận pháp Dịch Chuyển của Bạch Long Sơn.
Chỉ có thể dịch chuyển mười lăm người cùng một lúc. Chúng tôi dịch chuyển tám lần liên tiếp thì đột nhiên, có những tiếng nổ ầm ầm từ đằng xa.
Đạo Hội đã tấn công hòn đảo!
Tôi la lên: "Mọi người mau đến trạm dịch chuyển!"
Chỉ cần ba lần dịch chuyển nữa là được, tôi ở đây bảo vệ mọi người.
Máy bay trên trời đã tiến hành bao vây mọi mặt của hòn đảo, rải bom hàng loạt!
Từng quả bom ném xuống chỗ tôi, ở khoảng cách hơn chục mét trên đầu, tất cả đều bị tôi phá hủy thành đống sắt vụn.
Hai mươi, ba mươi giây sau, nhóm người cuối cùng đã dịch chuyển đi. Tôi đứng trên trận pháp Dịch Chuyển, ngay lúc tôi biến mất, hàng chục quả bom rơi xuống trận pháp Dịch Chuyển...
Mọi người đến hang động, dịch chuyển liên tục, mười phút sau, họ xuất hiện trên trận pháp Dịch Chuyển khổng lồ ở núi Đông Dương mà không gặp bất kỳ rủi ro nào.
Mọi người đều an toàn.
Hơn một chục yêu quái lập tức biến thành thú bay, tất cả đều là những yêu quái như đại bàng tuyết và sếu trắng, chúng chở theo mọi người bay về phía trụ sở Đạo Hội.
Phải mất hơn mười phút kể từ lần xuất phát trước để cứu mọi người.
Đoàn chúng tôi bay đến tận sâu trong núi, ở sâu trong núi Đông Dương phong cảnh tuyệt đẹp, ánh trăng màu bạc rải trên sông núi đầy linh khí, tựa như thiên đường.
Bảy, tám phút sau, đoàn chúng tôi bay đến trước thác nước cao nghìn trượng.
Bay thẳng xuống ba nghìn thước, cứ ngỡ như dải ngân hà vô tận.
Thác bạc giống như dải ngân hà phía chân trời, từ trên trời rơi xuống, đổ xuống nhân gian, dòng nước bay xuống như một con rồng bạc khổng lồ đang gầm thét.
Mà trụ sở của Đạo Hội ở ngay sau thác nước.
Khi chúng tôi còn cách thác nước hơn ba trăm mét, ở giữa thác khoảng năm trăm mét, dòng nước bị một sức mạnh chia cắt sang hai bên, một cửa hang đen ngòm xuất hiện.
Cửa hang có đường kính hơn ba mươi mét, một thú bay đỏ rực bay ra khỏi cửa hang.
Tất cả những yêu quái đều dừng lại, yêu quái dưới chân tôi bay về phía trước.
Người tới là Hoa Hùng và Thất trưởng lão.
Lúc này Hoa Hùng đang mặc một chiếc áo choàng trắng, mái tóc dài màu trắng được chải tỉ mỉ, trên đầu đội một chiếc vương miệng màu bạc, toàn thân anh tuấn khí phách, toát ra hơi thở đế vương thần bí.
Bạch Long Vương nói: "Ông Hoa, xem ra mọi thứ ở đây đã thuộc về ông rồi, ông đã trở lại với chức vụ Hội trưởng".
Hoa Hùng nói: "Có vô số kẻ mạnh chết và bị thương, cả trụ sở chỉ còn lại hơn bốn trăm người. Tất cả những người này đã bị tôi và Thất trưởng lão khống chế. Chúng tôi đã nói với mọi người những việc làm xấu xa của Dương Liễu Thiên".
"Sau vụ việc của tôi năm đó, Dương Liễu Thiên ngay lập tức giết hết tâm phúc của tôi, nhốt số lượng lớn những người theo tôi vào ngục tối. Tất cả có hơn sáu trăm người đều được tôi thả ra, khôi phục chức vụ của mình".
"Bây giờ, trụ sở Đạo Hội đã nằm dưới sự kiểm soát của tôi".
Mọi việc diễn ra suôn sẻ, hàng vạn người trong Đạo Hội bị tôi giết chết, Đạo Hội bị ảnh hưởng nặng nề hơn bao giờ hết, Bạch Long Sơn cũng bị phá hủy hoàn toàn.
Sau đêm nay, sức mạnh của giới tu luyện Hoa Hoạ... sẽ giảm mạnh.
Hoa Hùng đưa mọi người xuống thác, sau khi bước vào, điều tôi không ngờ là phía sau thác là một đại điện tráng lệ!
Hàng nghìn người đã tập trung ở đại điện, rõ ràng là đã có một cuộc họp ở đây trước khi chúng tôi đến.
Cả đại điện cao mấy trăm mét, có chín tầng, tầng một là đại sảnh rộng vài nghìn mét vuông, giống như Đại điện Kim Loan của các hoàng đế thời xưa thượng triều, ở dưới là hàng trăm quan chức.
Mặt đất là đá cẩm thạch trắng, trên bốn bức tường là các tác phẩm điêu khắc bí ẩn, đẹp vô cùng, rường cột chạm trổ.
Một tấm thảm đỏ trải dài đến bậc thềm hướng Đông. Trên bậc thềm cao năm mét có một bảo toạ rất lớn, hai bên tay cầm bằng vàng tạo hình rồng phượng mang điềm lành.
Chính điện được đỡ bởi chín cây cột, và mỗi cây cột đều được chạm khắc một con rồng vàng.
Toàn bộ đại điện mang đến cho người ta cảm giác uy nghiêm trang trọng, sắc mặt đám người tộc yêu quái đều là chán ghét, thậm chí khó chịu.
Trụ sở chính của Đạo Hội ở đây, tất cả các công trình kiến trúc ở đây đều có tác dụng xua đuổi tà ma, có tác dụng trấn áp và ảnh hưởng nhất định đối với người dân tộc yêu quái.
Từng bước một, tôi đi về phía bảo toạ Kim Loan, trực tiếp ngồi trên bảo toạ dưới ánh mắt khó hiểu của mọi người.
Ánh mắt của tôi nhìn xuống mọi thứ trong đại điện và những người trong đại điện, trong lòng tôi có một cảm giác, cảm giác này vô cùng tuyệt vời, cứ như mình là đế vương muôn đời, đế vương tối cao, người có thể thống lĩnh mọi thứ.
Chương 566: Tôi phải giết chết ông
Chiếc ngai này đương nhiên chính là ngai vàng của các đời hội trưởng Đạo Hội, giống như ngai vàng của hoàng đế vậy.
Hoa Hùng không nói gì, Bạch Long Vương cũng không có bất cứ ý kiến nào. Với thực lực hiện tại của tôi, tôi ngồi lên vị trí này, không ai dám nhiều lời.
Những người khác của Đạo Hội cũng không ai dám ngăn cản.
Tôi nhìn xuống mọi người, nói: "Chúng ta ở đây chờ Dương Liễu Thiên quay lại”.
"Tóm gọn một mẻ đám người Dương Liễu Thiên!"
Hoa Hùng nói: "Sơn Thành, cậu yên tâm, mọi tin tức ở đây đã bị phong tỏa. Đám người Dương Liễu Thiên cũng không biết trận pháp Tru Tiên đã tiêu diệt vô số cao thủ của Đạo Hội”.
"Đợi ông ta quay lại, nơi này sẽ trở thành mồ chôn ông ta”.
Bạch Long Vương hung dữ nói: "Tôi muốn đích thân giết chết Dương Liễu Thiên!"
Mạc Vũ tiến lên một bước, nói: "Sau khi giết chết Dương Liễu Thiên mọi chuyện sẽ kết thúc. Toàn bộ giới tu luyện của Hoa Hạ sẽ bước sang một cục diện mới”.
"Bạch Long Vương, hội trưởng Hoa, đến lúc đó tộc yêu quái chúng tôi nhất định phải có chốn nương thân. Điều này tôi hy vọng các ông sẽ không nuốt lời”.
Mạc Vũ luôn luôn lo lắng cho tộc yêu quái.
Hoa Hùng nói: "Yêu Vương, điều này xin cô hãy yên tâm, chỉ cần tôi là hội trưởng Đạo Hội, tôi tuyệt đối sẽ không cho phép người của Đạo Hội tuyên chiến với tộc yêu quái. Chúng ta có thể ký hiệp ước hòa bình”.
Bạch Long Vương bất lực than thở: "Yêu Vương, hội trưởng Hoa có thể cho tộc yêu quái các cô một chỗ nghỉ chân, nhưng Bạch Long Sơn chúng tôi thì..."
"Bạch Long Sơn chúng tôi đã bị phá hủy, vô số cao thủ đã chôn thân nơi biển lửa. Tôi và năm đại trưởng lão muốn xây dựng lại Bạch Long Sơn e rằng phải cần đến mấy trăm năm. Nói cách khác, Bạch Long Sơn đã không còn tồn tại, không thể xây dựng lại nữa rồi..."
Mọi thứ của Bạch Long Sơn đều đã bị phá hủy, e rằng không thể nào xây dựng lại trong thời gian ngắn, trừ khi có người của Đạo Hội giúp sức.
Dù sao Đạo Hội cũng là lực lượng của chính phủ, ngoài trụ sở chính còn có các chi nhánh ở các thành phố lớn, còn có lực lượng của Cục điều tra hiện tượng huyền bí và Cục điều tra công năng đặc dị.
Mấy chục nghìn người của trụ sở Đạo Hội đã chết, thật ra những người chết đều thuộc tầng lớp cao cấp. Đạo Hội đã chịu tổn thất rất lớn nhưng không thể sụp đổ hoàn toàn.
Nếu Đạo Hội muốn đào tạo cao thủ, gây dựng lực lượng thì chính phủ sẽ ủng hộ hết mực, đây cũng không phải chuyện gì khó.
Hoa Hùng nói: "Tối nay Đạo Hội chịu thiệt hại nghiêm trọng, Bạch Long Sơn bị hủy diệt, thực lực toàn bộ giới tu luyện của Hoa Hạ chúng ta đã suy yếu và tụt xuống mấy cấp độ liền”.
"Giới tu luyện của các nước thù địch nhất định sẽ thừa nước đục thả câu, nhân cơ hội này để đối phó với chúng ta. Vì vậy, chúng tôi, Bạch Long Sơn và tộc yêu quái phải đứng chung một thuyền, sẵn sàng nghênh đón sự khiêu khích từ các nước thù địch”.
Bạch Long Vương nói: "Hội trưởng Hoa nói rất đúng, mấy chục nghìn cao thủ Đạo Hội đã chết, cao thủ Bạch Long Sơn cũng chết hết..."
"Thực lực giới tu luyện Hoa Hạ đã suy yếu nặng nề chỉ trong một đêm. Mấy quốc gia đối địch với chúng ta nhất định sẽ thừa nước đục thả câu, còn những quốc gia trước giờ không dám đối đầu trực tiếp với chúng ta cũng sẽ thừa cơ hãm hại!"
"Thế nên chúng ta bắt buộc phải hợp tác với nhau, hợp tác cùng tộc yêu quái, đoàn kết với loài người chống lại kẻ địch bên ngoài”.
Tôi cau mày, tôi cho rằng giết chết Dương Liễu Thiên, để người của chúng tôi khống chế Đạo Hội là mọi chuyện sẽ kết thúc. Nhưng không ngờ còn có nhiều việc khác đang chờ đợi chúng tôi.
Mạc Vũ nói: "Nếu như tổ quốc chúng ta bị uy hiếp, người của tộc yêu quái chúng tôi nhất định sẽ dốc toàn lực ứng phó. Tôi tin rằng những người theo tà đạo cũng sẽ hợp sức với mọi người cùng bảo vệ đất nước của mình”.
Điều này là chắc chắn. Bất kỳ quốc gia nào, cho dù bên trong có đấu đá kịch liệt đến đâu, khi tổ quốc bị uy hiếp nhất định sẽ buông bỏ mọi thù hận lẫn nhau để đoàn kết đồng lòng.
Lúc này Thất trưởng lão nói: "E rằng chuyện không đơn giản như vậy”.
"Dương Liễu Thiên và tầng lớp lãnh đạo giới tu luyện các nước đã họp và bí mật ký kết hiệp định thế kỷ”.
"Còn nội dung hiệp định cũng chỉ có những người đứng đầu giới tu luyện các nước biết, những người khác đều không biết, trưởng lão Đạo Hội của chúng tôi cũng không biết”.
"Đợi đến khi chúng ta bắt được Dương Liễu Thiên, nhất định phải ép ông ta nói ra mọi chuyện”.
Trước đây Dương Liễu Thiên cũng từng nhắc đến kế hoạch thế kỷ, đó là một kế hoạch tuyệt mật.
Hoa Hùng nói: "Tất cả mọi chuyện đợi chúng ta bắt được Dương Liễu Thiên rồi hãy bàn tiếp. Tóm lại, chúng ta không thể để tổ quốc rơi vào nguy hiểm”.
"Về phía tộc yêu quái, Đạo Hội sẽ bảo vệ họ. Còn thế lực của Bạch Long Sơn, Đạo Hội chúng tôi cũng sẽ giúp đỡ xây dựng lại toàn diện".
Lúc này tôi lên tiếng: "Xin mọi người đừng quá lo lắng, cho dù thực lực giới tu luyện Hoa Hạ chúng ta đã giảm sút nặng nề, nhưng nếu những đất nước không biết điều kia dám đối phó với tổ quốc chúng ta”.
"Thì tôi nhất định sẽ đích thân tới đất nước bọn họ, âm thầm ám sát từng người một trong tầng lớp lãnh đạo giới tu luyện của họ”.
"Với thực lực của tôi có thể giải quyết những chuyện này dễ như trở bàn tay, xin mọi người đừng lo”.
Đây là lời tiên nữ Thanh Thủy nói với tôi. Dù sao tiên nữ Thanh Thủy cũng là thần tiên trên trời, tôi có được toàn bộ sức mạnh của cô ấy thì việc ám sát những lãnh đạo các nước khác chẳng phải chuyện gì khó.
Mọi người nghe thấy lời tôi nói thì lén liếc nhìn nhau nhưng không ai phản bác gì, vì họ điều biết thực lực của tôi rất mạnh.
Đúng lúc ấy một người của Đạo Hội xông vào, nét mặt hoảng hốt: "Hội trưởng... Dương Liễu Thiên, Dương Liễu Thiên đã quay về rồi!"
Mọi người ngẩn người, cuối cùng Dương Liễu Thiên cũng tới!
Hoa Hùng hỏi: "Cậu hốt hoảng gì chứ? Có bao nhiêu người đến?"
Người kia nói: "Dương Liễu Thiên mang theo hai hộ pháp, ông ta không liên lạc được với người của mình nên đã phát hiện có điều bất thường, hiện giờ đang huy động cả quân đội của chính phủ!"
Quân đội chính phủ? Định dùng vũ khí nóng sao? Có ích gì không?
Tôi lập tức đứng dậy, nói: "Đi, chúng ta ra ngoài giết chết bọn họ!"
Tôi, Bạch Long Vương và Hoa Hùng cưỡi trên một con Hỏa Ưng bay ra khỏi thác nước, hướng về phía xa.
Những người khác theo sát phía sau.
Tâm trí của tôi bắt đầu quét qua bốn phương tám hướng, rất nhanh tôi đã phát hiện ra bên trên một ngọn núi cách đây mấy trăm mét về phía bên trái có khí tức của cao thủ.
Tôi nhanh chóng cưỡi thú bay xông tới.
Dương Liễu Thiên và hai ông già đang bàn bạc gì đó trên một mảnh đất trống, bên cạnh là ba con thú bay khổng lồ.
Thú bay của chúng tôi còn chưa chạm đất thì tôi đã nhảy xuống trước, bóng người tôi lóe lên đáp xuống đất cách Dương Liễu Thiên mười mấy mét.
Ba người họ vô cùng kinh hãi.
Dương Liễu Thiên nhìn tôi với vẻ cực kỳ khiếp sợ: "Trương Sơn Thành, cậu... cậu chưa chết!"
"Tại sao trận pháp Tru Tiên lại không giết chết cậu?"
Tôi thản nhiên đáp: "Một trận pháp Tru Tiên bé nhỏ thì sao có thể giết nổi tôi?"
Ngay sau đó, những con thú bay trên trời cùng đáp xuống, Hoa Hùng và Thất trưởng lão đã đến, tất cả cao thủ tộc yêu quái đã đến!
Chúng tôi bao vây đám người Dương Liễu Thiên.
Dương Liễu Thiên gầm thét: "Chúng tôi đã đánh nổ hòn đảo của tộc yêu quái, tại sao tất cả các người đều chưa chết, sao các người có thể xuất hiện ở đây?"
"Rốt cuộc đã có sai sót ở đâu?"
"Sao các người lại trốn thoát được?"
Dương Liễu Thiên nhìn thấy chúng tôi có nhiều cao thủ như vậy, thấy không chỉ tôi mà cả Hoa Hùng và Bạch Long Vương cũng đều chưa chết, ông ta không dám tin vào mắt mình.
Toàn thân Bạch Long Vương hừng hực sát khí, ông ta gầm lên: "Dương Liễu Thiên! Ông là đồ mất trí, ông phá hủy Bạch Long Sơn chúng tôi!"
"Tôi phải giết chết ông!"
Chương 567: Tạo thế giới mới
Bạch Long Vương không kìm chế được cơn giận của mình, cầm thanh kiếm màu vàng lên lao tới giết Dương Liễu Thiên.
Sức mạnh ngũ hành trên kiếm của Bạch Long Vương bùng nổ. Dương Liễu Thiên cũng không chịu thua kém mà vung kiếm, bùng phát sức mạnh ngũ hành, xông tới chỗ Bạch Long Vương.
Nháy mắt hai người đã lao vào chiến đấu, những vụ nổ đáng sợ và sóng năng lượng càn quét bốn phương tám hướng, năng lượng đi tới đâu là phá hủy mọi thứ tới đó.
Người xung quanh cuống quýt tản ra, sợ bị trận chiến của hai người họ ảnh hưởng tới mình.
Sắc mặt của hai vị hộ pháp vô cùng khó coi, đây là tả hữu hộ pháp của Bạch Long Sơn, thực lực mạnh hơn trưởng lão, đã đến rất gần với ranh giới người khu ma cấp năm.
Thất trưởng lão lạnh lùng nói: “Hai vị hộ pháp hãy đầu hàng đi, các ông quy thuận hội trưởng Hoa thì có thể được miễn chết, còn có thể tiếp tục làm hộ pháp”.
Hai người nhìn Hoa Hùng, ánh mắt cực kì phức tạp.
Rõ ràng hai người họ đã biết Hoa Hùng còn sống từ lâu.
Tả hộ pháp quát lớn: “Thất trưởng lão, ông là tên phản đồ, dám phản bội Đạo Hội!”
Thất trưởng lão lạnh lùng nói: “Kẻ thức thời là trang tuấn kiệt, lẽ nào hai người còn không nhìn rõ tình thế bây giờ hay sao?”
“Đừng phản kháng vô ích nữa”.
Hoa Hùng tiến lên vài bước, nói: “Dương Liễu Thiên đã tận số, ông ta hủy diệt Bạch Long Sơn, bốn mươi nghìn người của Đạo Hội chết trong trận chiến cũng là do một tay Dương Liễu Thiên gây ra!”
“Đạo Hội và Bạch Long Sơn chết quá nhiều người, tôi không hi vọng hai vị cao thủ các ông cũng ngã xuống, cho nên chỉ cần các ông quy thuận tôi, những chuyện khác không nhắc tới nữa!”
Hai người nghe vậy thì kinh ngạc.
Tả hộ pháp không dám tin mà hỏi: “Các ông nói gì? Bốn mươi nghìn cao thủ của Đạo Hội đã chết?”
“Không sai”, Hoa Hùng nói: “Dương Liễu Thiên dùng trận pháp Tru Tiên đối phó chúng tôi, nhưng trận pháp Tru Tiên đã bị chúng tôi phá, sức mạnh đảo ngược, tiêu diệt toàn bộ sinh linh trong thị trấn nhỏ. Chỉ cần là sinh vật sống đều sẽ bị giết chết, cho dù chỉ là một con kiến”.
“Trụ sở của Đạo Hội bây giờ chỉ còn lại trên dưới một nghìn người, tất cả đều quy thuận tôi”.
“Còn Dương Liễu Thiên chắc chắn hôm nay sẽ phải chết!”
Hai người đưa mắt nhìn nhau, ánh mắt lại càng phức tạp.
Tôi quát lớn: “Các ông đi theo Dương Liễu Thiên làm xằng làm bậy!”
“Các ông có biết vì sao năm đó hội trưởng Hoa lại xảy ra chuyện không? Chính Dương Liễu Thiên đã đánh hội trưởng Hoa bay vào trong trận pháp Tru Tiên!”
“Dương Liễu Thiên muốn giết hội trưởng Hoa, để mình lên thay thế vị trí hội trưởng!”
“Mấy năm qua Dương Liễu Thiên lên làm hội trưởng, các ông thấy ông ta đã làm những gì?”
“Hạ lệnh cấm yêu quái, săn giết người của tộc yêu quái, bất kể tốt xấu đều giết hết!”
“Ông ta còn tàn sát Bạch Long Sơn, dùng vũ khí nóng phá hủy Bạch Long Sơn!”
“Dương Liễu Thiên muốn hủy diệt Hoa Hạ chúng ta!!”
Hữu hộ pháp thở dài một hơi: “Hội trưởng Dương không phải muốn hủy diệt Hoa Hạ chúng ta, mà là cứu vớt…”
“Cứu vớt lục địa, cứu vớt mọi thứ…”
“Mọi người… đều hiểu lầm rồi”.
Ông ta nói vậy là ý gì? Cứu vớt? Hiểu lầm?
Mọi người đều mang vẻ mặt mơ hồ.
“Cứu vớt?”, tôi lạnh lùng nói: “Giết chóc là cứu vớt sao? Chết nhiều người như vậy mà là cứu vớt sao!”
“Ăn nói hàm hồ!”
Tả hộ pháp nói: “Hội trưởng và lãnh đạo các nước đã kí hiệp định thế kỉ để sáng tạo thế giới mới”.
“Bây giờ linh khí trên toàn bộ lục địa rất mỏng manh, ô nhiễm môi trường cực kì nghiêm trọng. Hai mươi năm trước, kế hoạch của hội trưởng Hoa và lãnh đạo các nước là tạo ra người có thể chất Cửu Âm và Cửu Dương lên Tiên giới mượn linh khí. Lúc đó hội trưởng Dương còn là Cửu trưởng lão cùng hai người chúng tôi cực lực phản đối”.
“Nhưng không ai nghe chúng tôi nói”.
“Bởi vì đến Tiên giới mượn linh khí là chuyện vô căn cứ!”
“Chỉ trị ngọn không trị gốc!”
Hữu hộ pháp nói: “Không sai, nếu thật sự muốn bảo vệ lục địa chúng ta thì mỗi một người Trái Đất chúng ta cần phải chung tay, xuất phát từ bản thân mỗi người, thay đổi và bảo vệ môi trường”.
“Cho dù có mượn linh khí ở Tiên giới nhiều hơn nữa, chúng ta cũng sẽ dùng hết. Ô nhiễm môi trường sẽ càng lúc càng nghiêm trọng!”
“Vì vậy, sau khi Cửu trưởng lão trở thành hội trưởng đã thực hiện kế hoạch thế kỷ!”
Hai người nói năng hùng hồn, chẳng lẽ là viện cớ cho việc giết chóc của bọn họ?
Hoa Hùng hét lên: “Kế hoạch thế kỷ rốt cuộc là cái gì?!”
Tả hộ pháp nói: “Kế hoạch đã bắt đầu rồi, ai cũng không ngăn được. Sau khi Bạch Long Sơn Hoa Hạ bị thanh trừng, chúng tôi đã thông báo cho lãnh đạo của các nước khác”.
“Bọn họ sẽ lần lượt tiêu diệt các thế lực mạnh nhất giới tu luyện của quốc gia mình, trong vòng ba ngày sẽ hoàn thành tất cả”.
“Đây là bước đầu tiên trong kế hoạch thế kỷ, sau đó sẽ tiếp tục đối phó với các môn phái lớn khác!”
Mỗi một quốc gia đều sẽ tiêu diệt thế lực lớn nhất quốc gia mình? Vậy… Vậy thì phải giết bao nhiêu người?
“Bước thứ hai sẽ tiếp tục thanh trừng con người bình thường…”
“Chúng tôi sẽ dùng thời gian hai mươi năm để thanh trừ những xí nghiệp và dự án gây ô nhiễm môi trường nghiêm trọng, ngăn chặn triệt để tình trạng ô nhiễm, sáng tạo ra một nguồn năng lượng xanh bảo vệ môi trường”.
“Giết sạch những người bình thường, xã hội đen, thế lực ác, tập đoàn tài chính, tội phạm…”
“Bước thứ ba là trồng cây gây rừng trên diện tích lớn, trong phạm vi toàn thế giới, mở rộng phát triển những dự án xanh bảo vệ môi trường, dần dần hủy bỏ việc chế tạo vũ khí nóng, hủy bỏ tất cả những vũ khí nóng có sức sát thương mạnh”.
“Đó là kế hoạch trăm năm của chúng tôi, cũng là công cuộc tạo ra thế giới mới”.
“Hủy diệt một nửa số người thuộc giới tu luyện của tất cả quốc gia, sau đó giết chết gần một nửa số người bình thường. Một trăm năm sau, môi trường sinh thái ở Trái Đất sẽ cân bằng, trở thành một thế giới dồi dào linh khí”.
“Như vậy thì vấn đề sẽ được giải quyết tận gốc, tạo nên ngôi nhà màu xanh cho toàn lục địa”.
Nghe hai vị hộ pháp nói vậy, chúng tôi đều cực kì kinh hãi.
Tạo thế giới mới phải tiêu diệt toàn bộ tộc yêu quái, hủy diệt giới tu luyện, con người sẽ kiểm soát mọi thứ của giới tu luyện.
Sau đó loại bỏ tất cả những dự án của các ngành nghề sẽ gây ô nhiễm nặng nề, trồng cây gây rừng, dùng một trăm năm để cân bằng hệ sinh thái của Trái Đất.
Hai người nói nghe đơn giản, nhưng lượng thông tin thật sự quá nhiều, quá đáng sợ.
Tiên nữ Thanh Thủy đột nhiên nói: “Cách này là cách tốt nhất để giải quyết sự cân bằng sinh thái của Trái Đất. Nếu chính phủ các nước trên toàn thế giới hợp sức với nhau thì không khó để làm những việc này, chắc chắn có thể làm được, có lẽ chưa đến một trăm năm là có thể hoàn thành”.
“Lên Tiên giới mượn linh khí đúng là chỉ trị ngọn không trị gốc, mượn nhiều hơn nữa cũng là mượn, mấy nghìn năm sau chắc chắn sẽ dùng hết. Tiên giới cũng không thể cung cấp linh khí cho thế giới loài người mãi”.
“Hơn nữa, Tiên giới cũng chưa chắc sẽ cho thế giới loài người mượn”.
“Nếu thật sự giải quyết tận gốc vấn đề thì vẫn phải bắt đầu từ con người, bắt đầu từ chính bản thân mỗi người, tự mình thay đổi môi trường sinh thái”.
“Cách này là cách tốt, cũng là cách duy nhất giải quyết tận gốc vấn đề hiện nay”.
Tôi ngạc nhiên: “Nhưng làm như vậy phải giết bao nhiêu người? Trên thế giới có ba mươi tỷ người e rằng sẽ chết mất một nửa!!”
Tiên nữ Thanh Thủy nói: “Rất đơn giản, ít người đi thì sẽ dùng ít tài nguyên hơn, đôi khi người chết và giết chóc chưa hẳn đã là chuyện xấu”.
“Giết hơn mười tỷ người mà cứu được những người còn lại, cứu được ngôi nhà của mình, đương nhiên là cách làm đúng đắn”.
“Ví dụ như… một tên ác ma ở trong một thành phố, nếu muốn tiêu diệt tên ác ma này thì sẽ phải cho nổ cả thành phố, nổ chết trăm nghìn người. Nếu ngươi không giết chết tên ác ma đó thì sau khi ác ma ra ngoài sẽ hại chết cả triệu người”.
“Vậy cách làm đúng đắn phải thế nào? Chính là cho nổ thành phố đó”.
Chương 568: Cái chết của Dương Liễu Thiên
Giết một vài người để cứu được nhiều người.
Đôi khi giết người không sai, mà là đúng ...
Suy nghĩ kỹ thì quả nhiên đúng là như vậy, cả thế giới sẽ mở ra một cục diện mới, sự ô nhiễm trên trái đất sẽ hoàn toàn biến mất, một ngôi nhà xanh sẽ được xây dựng và tồn tại mãi mãi.
Đây thực sự là sự cứu rỗi, không phải sự hủy diệt!
Lời nói của hai vị trưởng lão khiến những người ở hiện trường im lặng, nhiều người cảm thấy phương pháp này không có gì sai ...
Mọi người đều là kẻ mạnh, với tâm cảnh của mỗi người thì chắc chắn ai cũng hiểu được điều này.
Muốn tạo ra một thế giới mới thì sẽ phải phá hủy thế giới cũ và chế độ cũ, cuối cùng sẽ có thể mở ra một cục diện hoàn toàn mới.
Nhưng ... phải hy sinh quá nhiều người ...
Làm sao những người đó có thể bằng lòng hy sinh, bằng lòng trở thành một quân cờ chứ?
Sự thật quá khủng khiếp, khủng khiếp đến nỗi người ta không thể chấp nhận được. Tiên nữ Thanh Thủy cho rằng những gì Dương Liễu Thiên đã làm là đúng!
Nếu muốn lấy đại cục làm trọng, vì sự an toàn của toàn trái đất và lục địa, thì quả thực là đúng.
Nhưng nếu tính đến thù hận cá nhân, tôi không thể tha thứ cho Dương Liễu Thiên ...
Không ai nghi ngờ lời nói của hai hộ pháp, nhưng dựa vào sự thật mà họ nói và tình hình hiện tại thì họ không cần phải nói dối.
Bảo chúng tôi thả Dương Liễu Thiên đi để ông ta tiếp tục kế hoạch của mình sao?
Không thể nào, tất cả mọi người có mặt ở đây đều muốn giết Dương Liễu Thiên!
Không khí cực kỳ ngột ngạt, ai cũng hận Dương Liễu Thiên thấu xương, nhưng cuối cùng, sự thật ... hóa ra lại là thế này!
Hoa Hùng nói: "Hai vị hộ pháp, kế hoạch thế kỷ thực sự là vì lợi ích của toàn thể loài người và vì sự an lành của quê hương của chúng ta".
"Nhưng, muốn làm như vậy ... sẽ phải đánh đổi vô số sinh mạng".
Tả hộ pháp nói: "Tôi biết, ban đầu tôi cũng từ chối kế hoạch thế kỷ, thậm chí nguyên thủ của nhiều quốc gia cũng phản đối kế hoạch này, nhưng cuối cùng, sau khi cân nhắc ưu nhược điểm, tất cả các quốc gia đều đồng ý".
"Có lẽ người thường và những người tu luyện bình thường không hiểu ô nhiễm ở trên trái đất nghiêm trọng như thế nào, nhưng trong chúng ta, những người có sức mạnh vượt trội thì hiểu rất rõ sự nghiêm trọng của vấn đề này".
"Chúng ta không làm gì sai cả, vì quê hương thì dù chúng ta có phải bỏ ra bao nhiêu công sức, dù có phải cống hiến mạng sống hay bất cứ thứ gì thì đều xứng đáng".
"Chúng tôi không sợ chết, và chủ tịch Dương cũng không sợ."
"Tình hình chung là quan trọng nhất, và sự tồn vong của toàn bộ lục địa là quan trọng. Đối mặt với hệ sinh thái của trái đất và tương lai của nhân loại, cho dù có bao nhiêu người chết đi chăng nữa thì cũng đáng. Không có gì sai cả."
Mạc Vũ tức giận nói: "Kế hoạch thế kỷ quả thật là vì lợi ích của toàn thế giới, nhưng tại sao lại phải giết hết tộc Yêu Quái chứ? Lẽ nào mọi người không biết nguyên tắc vạn vật cân bằng hay sao?"
"Các người tại sao lại muốn giết sạch tộc Yêu Quái?"
"Điểm này không hợp lý!"
"Hoàn toàn không có ý nghĩa gì cả!"
Tả hộ pháp nói: "Người của tộc quái vật không bao giờ bị xóa sổ hoàn toàn, bởi vì tộc Yêu Quái chính là thực vật, động vật và linh thạch hấp thụ linh khí của đất trời để tu luyện thành yêu quái".
"Chúng tôi chỉ giết những yêu quái mạnh mẽ, sau khi cánh cửa của thế kỷ mới được mở ra, chính phủ của các quốc gia sẽ từng bước kiểm soát tộc Yêu Quái và tạo cho chúng môi trường sống".
"Nói tóm lại, tất cả các chủng tộc và mọi thứ trong giới tu luyện đều chịu sự quản lý và kiểm soát của chính phủ".
"Đây là một quá trình rất khó khăn, nhưng vì lợi ích của mỗi chủng tộc thì bắt buộc phải giải quyết nó".
Bùm bùm ...
Đúng lúc này, hai người bay ra ngoài, Bạch Long Vương và Dương Liễu Thiên đều bị thương, cả người bê bết máu ngã sang một bên.
"Haha ...", Dương Liễu Thiên đứng lên, trong tay cầm thanh kiếm dài, hai mắt đỏ như máu, điên cuồng cười: "Kế hoạch thế kỷ đã bắt đầu rồi, không ai có thể ngăn cản được!"
"Cho dù tôi có chết rồi thì cũng có sao?"
"Bây giờ Bạch Long Sơn đã nổ tung, Hoa Hùng, ông là hội trưởng mới, ông phải tiếp tục làm những gì tôi chưa làm".
"Kế hoạch này là một thỏa thuận được ký bởi hơn ba trăm nguyên thủ quốc gia. Nếu có vấn đề xảy ra trong một quốc gia thành viên hoặc nếu kế hoạch không được thực hiện, tất cả các quốc gia khác sẽ tấn công quốc gia này!"
"Ông nghĩ rằng giết chết tôi thì có ích gì không?"
"Chỉ cần tôi chết, người của nhiều quốc gia sẽ sớm liên lạc với hội trưởng mới để thảo luận về kế hoạch thế kỷ!"
"Haha..."
Thật độc ác!
Một kế hoạch lớn như vậy chắc chắn phải có rất nhiều phương án dự trù, những gì Dương Liễu Thiên nói chắc hẳn chỉ là một trong những phương án dự trù mà thôi.
Nếu bất kỳ quốc gia nào không thực hiện kế hoạch này, các quốc gia khác sẽ hợp lực và tiêu diệt quốc gia đó!
Nó quá tàn nhẫn, quá đáng sợ, nhưng nó thực sự rất hiệu quả, không ai dám ngăn cản!
Dương Liễu Thiên tiếp tục rống lên: "Kế hoạch này do tôi nghĩ ra và đề xuất, tôi cũng đã nghĩ ra tất cả những biến cố có thể xảy ra và đưa vào thỏa thuận rồi, không có chút sơ hở nào!"
"Nhiều người trong chúng đều nghĩ rằng bản thân chắc chắn phải chết!"
Bạch Long Vương rống lên: "Bất kể ông làm cái gì, bất kể ông làm sai hay đúng, tôi cũng phải giết ông!"
"Ông đã hủy hoại Bạch Long Sơn của tôi, tôi phải giết chết ông!!"
"Haha ...", Dương Liễu Thiên cười điên cuồng: "Cuộc chiến này các người hoàn toàn không thể thắng được, ngay từ đầu các người đã thua rồi. Hôm nay tôi có mọc cánh cũng không thoát được, tôi biết các người sẽ không tha cho tôi".
"Tả hộ pháp, Hữu hộ pháp, hai người không cần phải cầu xin cho tôi hay chiến đấu vì tôi. Những gì hai người phải làm là nói cho hội trưởng mới biết mọi chuyện, hỗ trợ hội trưởng mới tiếp tục thực hiện kế hoạch thế kỷ".
"Nào, Bạch Long Vương, ông muốn giết tôi thì ra tay đi!"
Dương Liễu Thiên vứt thanh kiếm dài trong tay xuống, nhắm mắt lại, đứng ở nơi đó chờ Bạch Long Vương giết mình.
Dương Liễu Thiên đã dự liệu trước được mình phải chết, để hoàn thành kế hoạch của mình, ngay từ đầu ông ta đã đặt sự sống và cái chết sang một bên!
Bạch Long Vương nghiến răng, mặt biến sắc, ông ta đã biết tất cả mọi chuyện, ông ta cũng biết tất cả những gì Dương Liễu Thiên làm, tất cả những việc chém giết đều là vì để quê hương và toàn thế giới trở nên tốt đẹp hơn.
Tuy nhiên, hàng chục nghìn người của Bạch Long Sơn đều đã bị nổ tung xác, làm sao Bạch Long Vương có thể không báo lại mối hận này?
Bạch Long Vương cầm kiếm lao về phía trước, dùng kiếm đâm xuyên qua bụng của Dương Liễu Thiên.
Dương Liễu Thiên ngã xuống vũng máu, sức mạnh trong cơ thể của ông ta bắt đầu tiêu tan.
“Bạch Long Vương… trợ giúp hội trưởng Hoa", mũi và miệng của Dương Liễu Thiên đều đang chảy máu: “Kiểm soát toàn bộ cục diện".
"Cho dù thế nào thì Hoa Hạ chúng ta luôn là vua của giới tu luyện. Thế kỷ mới sắp ra đời, Hoa Hạ chúng ta cũng sẽ là vị vua mạnh nhất ..."
Dương Liễu Thiên dùng hơi thở cuối cùng để nói với Bạch Long Vương vài lời, đó là lời dặn dò cuối cùng của ông ta.
Dương Liễu Thiên đã chết, khi chết trên gương mặt ông ta vẫn hiện lên nụ cười mãn nguyện.
Bạch Long Vương đã báo được thù, nhưng vẻ mặt ông ta không hiện lên chút vui vẻ nào, ngược lại là vô cùng nặng nề.
Trên mặt mọi người lộ ra vẻ bất lực, không ít người lại thở dài một hơi, ngay cả người của tộc Yêu Quái trong lòng cũng không quá căm hận Dương Liễu Thiên...
Mọi thứ đã kết thúc, nhưng một cục diện mới đang chờ đợi chúng tôi, chúng tôi vẫn cần phải làm nhiều việc hơn.
Chương 569: Chí tôn
Ánh mắt của Bạch Long Vương vô cùng phức tạp, đi về phía tôi.
“Hội trưởng Hoa, Dương Liễu Thiên đáng chết, nhưng tất cả những gì ông ta làm thì không sai”.
“Để ông ta được an táng long trọng, để ông ta được chết đi như một vị anh hùng”.
“Kế hoạch ông ta chưa hoàn thành... chúng ta cùng nhau hoàn thành nó”.
“Vì Hoa Hạ, vì cả thế giới, vì giới tu luyện”.
“Dù cuối cùng có phải rơi vào tình cảnh của Hoa Hùng, tôi cũng đồng ý”.
“Kế hoạch này là do Dương Liễu Thiên đưa ra, hợp tác với các nước cũng là một tay ông ta sắp xếp, nếu cuối cùng Kế hoạch thế kỷ thành công, cái tên Dương Liễu Thiên này sẽ được lưu danh ngàn đời trong sử sách”.
Hoa Hùng nặng nề gật đầu.
Không ngờ Bạch Long Vương lại đi con đường của Dương Liễu Thiên, Bạch Long Vương muốn hoàn thành lời căn dặn trước khi chết của Dương Liễu Thiên!
Bạch Long Vương nói không sai, Kế hoạch thế kỷ của Dương Liễu Thiên sẽ cứu toàn thế giới!
Dương Liễu Thiên chết rồi, những nếu Kế hoạch thế kỷ thành công, thì đích thực là công lao của Dương Liễu Thiên, vì mọi thứ là do ông ta sắp xếp, kế hoạch cũng là do ông ta đề ra!
Chuyện đời khó đoán, xem ra con người Bạch Long Vương phân biệt rất rõ thù nước hận nhà, ông ta hận Dương Liễu Thiên, nhưng ông ta biết, Dương Liễu Thiên vì đại cục, làm không hề sai.
Vì vậy Bạch Long Vương mới nói an táng long trọng cho Dương Liễu Thiên, để ông ta được lưu danh thiên cổ.
Mạc Vũ lại tức giận nói: “Sao cơ? Các người định liên kết với nhau hủy diệt tộc yêu quái chúng tôi!!”
Trong Kế hoạch thế kỷ, có nội dung hủy diệt tộc yêu quái.
Tôi cười nói: “Mạc Vũ, cô yên tâm, mong người của tộc yêu quái cũng yên tâm đi, không ai hủy diệt tộc yêu quái của mọi người đâu”.
Ai dám?
Bây giờ ai dám ra tay với Mạc Vũ và tộc yêu quái, tôi sẽ giết sạch bọn chúng!
Hoa Hùng đi đến trước mặt Mạc Vũ, nói: “Mạc Vũ, người của tộc yêu quái, tối hôm nay đều đã chết hết rồi, bị chúng tôi giết hết, trước khi chết đều ở trên hòn đảo đó, bị nổ chết cả rồi”.
Mạc Vũ ngẩn người, mọi người đều hiểu, Hoa Hùng sẽ bỏ qua cho tộc yêu quái, sẽ nói với người những nước khác, tộc yêu quái ở Hoa Hạ đều đã bị xử lý rồi.
Bạch Long Vương nói: “Gần Bạch Long Sơn chúng tôi có mấy hòn đảo, còn có hòn đảo để nghiên cứu công pháp bí mật, tôi sẽ tìm cho người của tộc yêu quái một hòn đảo, ở đó có thể sống cuộc sống yên ổn”.
“Nhưng các người phải đồng ý với chúng tôi, trước khi Kế hoạch thế kỷ kết thúc, các người không được lộ diện, không được rời khỏi đảo”.
“Vật tư của các người, các vật tư để tu luyện, chúng tôi sẽ bí mật cung cấp”.
Bạch Long Vương muốn cho người của tộc yêu quái vùng đất để sinh sống.
Người của tộc yêu quái không muốn có bất cứ xung đột nào với loài người, bọn họ chỉ muốn sống.
Nhưng mọi người đều biết, dù con người và tộc yêu quái có chung sống hòa bình thì cũng chỉ là tạm thời, không thể là mãi mãi.
Lúc này tiên nữ Thanh Thủy nói: “Sơn Thành, con đường từ thế giới loài người đến Tiên giới, nghìn năm mới mở một lần, ta đã tính rồi, còn sáu trăm năm nữa mới mở lại”.
“Vì vậy, ngươi hoàn toàn có thể bảo vệ người của tộc yêu quái, bảo vệ mọi thứ ngươi có”.
“Con đường đến Tiên giới? Sáu trăm năm?”
Nhiều vậy, tôi còn thời gian sáu trăm năm để ở bên người mình yêu!
Thấy Mạc Vũ do dự, tôi nói: “Tin bọn họ đi, trong mấy trăm năm tới, tôi sẽ ở cùng mọi người, sống ở địa bàn của tộc yêu quái”.
“Mọi người yên tâm, không ai dám gây chuyện với mọi người”.
Mạc Vũ thấy tôi nói vậy, có sự bảo đảm của tôi, mới nặng nề gât đầu, nói: “Hội trưởng Hoa, Bạch Long Vương, tôi mong mọi người sẽ tuân thủ giao hẹn hôm nay của chúng ta.
“Ít nhất phải tuân thủ một trăm năm, đợi sau Kế hoạch thế kỷ, các ông có muốn giao chiến với tộc yêu quái tôi cũng không trách cứ gì”.
“Bởi vì ai cũng hiểu rằng, loài người và tộc yêu quái, không thể mãi mãi chung sống hòa bình”.
Mọi chuyện đã được nói rõ ràng.
Những chuyện khác tôi cũng không muốn quan tâm nữa.
Tôi nghĩ một lúc rồi nói: “Hội trưởng Hoa, Bạch Long Vương, tôi tán thưởng và ủng hộ Kế hoạch thế kỷ, nhưng tôi sẽ không tham gia vào những chuyện này”.
“Đương nhiên, nếu có ai uy hiếp đến kế hoạch này, có ai uy hiếp đến tổ quốc của chúng ta”.
“Thì mong mọi người hãy thông báo cho tôi đầu tiên, tôi tuyệt đối sẽ không bỏ qua cho chúng”.
Hai người nghe xong, nhíu chặt mày.
Hoa Hùng nói: “Sơn Thành, những năm qua, tôi luôn muốn tìm lại những thứ thuộc về mình, cướp lại vị trí hội trưởng Đạo Hội”.
“Nhưng bây giờ... tôi đã biết Kế hoạch thế kỷ, biết được tầm quan trọng của kế hoạch này”.
“Sơn Thành, thực lực của cậu hơn chúng tôi, có thể nói là người vô địch trên thế gian này rồi”.
“Bây giờ, vị trí hội trưởng Đạo Hội do cậu làm sẽ phù hợp nhất, cậu dẫn dắt chúng tôi, thực hiện kế hoạch, xây dựng tương lai tốt đẹp cho thế giới”.
Để tôi làm hội trưởng Đạo Hội?
Bạch Long Vương cũng nói: “Sơn Thành, hội trưởng Hoa nói đúng, dựa vào thực lực bây giờ của cậu, có thể dễ dàng giải quyết tất cả những vấn đề này và làm cho các nước khác phải nể sợ, chỉ cần cậu làm chủ đại cuộc, kế hoạch một trăm năm, có lẽ chỉ cần năm mươi năm là có thể hoàn thành”.
“Thậm chí... Sơn Thành, đến cuối cùng, cậu có thể trờ thành bậc chí tôn của cả thế giới”.
Hai người họ đều ủng hộ tôi?
Làm hội trưởng Đạo Hội, làm bậc chí tôn của Hoa Hạ? Bậc chí tôn của cả thế giới?
Những... tôi không có chút hứng thú nào.
Tôi mệt rồi, tôi không muốn bị cuốn vào những chuyện phức tạp, hơn nữa những chuyện này còn có liên quan đến cả thế giới.
Tôi thoái thác: “Đúng là thực lực của tôi rất mạnh, nhưng tôi chưa từng làm người quản lý”.
“Hơn nữa tôi mới chỉ mười tám tuổi, xử lý chính sự, thương lượng các kể hoạch, các chi tiết với các quốc gia, những việc này tôi chưa từng làm bao giờ, tôi cũng không biết làm, không làm được”.
“Đánh nhau có thể tìm đến tôi, những chuyện này, mọi người hãy tự mình giải quyết đi”.
“Nếu không giải quyết được, cần dùng vũ lực, thì có thể đến tìm tôi”.
Hai người lại khuyên tôi lần nữa, nói rằng vũ lực có thể chinh phục được tất cả, nói nếu tôi không hiểu có thể học dần, hai người đó sẽ dốc hết sức để giúp đỡ tôi.
Nhưng tôi vẫn từ chối.
Trước đây tôi không có cơ hội lựa chọn, thân bất do kỷ.
Bây giờ tôi đã có sức mạnh tuyệt đối, tôi có thể lựa chọn cuộc sống mình mong muốn.
Tiên nữa Thanh Thủy nói rồi, sau sáu trăm năm, đường đến Tiên giới mở ra, tôi mới có thể đến Tiên giới, tôi còn sáu trăm năm ở nhân gian.
Sáu trăm năm này tôi có thể ở bên người tôi yêu, ở bên người tôi quan tâm, sống cuộc sống bình dị.
Tiên nữ Thanh Thủy bất lực thở dài: “Sơn Thành, để ngươi làm hội trưởng Đạo Hội là để ngươi rèn luyện, ngươi có thể học được rất nhiều điều từ đó”.
“Kế hoạch thế giới giúp ngươi được đối diện với nhiều kẻ mạnh, đối diện với các nguy cơ và nguy hiểm, biến ngươi thành một bậc chí tôn hoàn hảo”.
“Ngươi phải biết, ở Tiên giới rất nhiều nguy hiểm, nguy hiểm hơn thế giới loài người gấp nhiều lần, cậu phải lợi dụng sáu trăm năm này, khiến cho cảnh giới và kinh nghiệm giải quyết vấn đề của mình mạnh lên”.
“Như vậy có lợi cho việc cậu đến Tiên giới”.
Rèn luyện? Tôi mệt rồi, tôi không muốn phải rèn luyện nữa.
Chương 570: [Kết]
Tôi nói: “Tiên nữ, cô là người của Tiên giới, đến lúc đó, có cô ở đó là được”.
Tiên nữ Thanh Thủy lại nói: “Ở Tiên giới ta cũng chỉ là một tiểu tiên đơn thuần mà thôi, những chuyện ta trải qua cũng không nhiều, Sơn Thành, đồng ý với họ đi”.
“Sau khi kế hoạch thế kỷ thành công, ngươi có thể sẽ lưu danh thiên cổ”.
Tôi vẫn không đồng ý, nói: “Tôi không cần lưu danh thiên cổ gì cả, tôi chỉ cần ở bên người tôi yêu”.
“Bây giờ, tôi đồng ý đến Tiên giới, tôi nhất định sẽ làm được, nhưng tôi thật sự mệt rồi, để tôi nghỉ ngơi sáu trăm năm được không?”
“Đến lúc đó, tôi sẽ bồi dưỡng tất cả những người phụ nữ của tôi thành những kẻ mạnh, chúng tôi cùng nhau đến Tiên giới không phải sẽ tốt hơn sao?”
Rất lâu về trước, tôi muốn rút khỏi giới tu luyện, nhưng tôi vẫn luôn không được lựa chọn, tôi không có hứng thú gì với danh lợi.
Tiên nữ Thanh Thủy thấy thái độ của tôi kiên quyết, không khuyên gì thêm nữa, nói: “Cũng được, chỉ cần ngươi đừng quên việc nặn lại cơ thể cho ta là được”.
“Ta tin ngươi”.
“Nhưng thực lực lúc này của ngươi, cảnh giới lúc này của ngươi, căn bản không thể chịu đựng được sự cô đơn, rồi sẽ có một ngày, ngươi sẽ không chịu được mà quay lại giới tu luyện”.
Đến lúc đó tính sau đi.
Tối hôm đó, tôi và Bạch Long Vương đưa theo người của tộc yêu quái cũng nhau xuất phát.
Chúng tôi đến một hòn đảo thần bí trên biển.
Cả diện tích của đảo là một khu rừng lớn, có vài loài động vật sinh sống, còn có vài kẻ mạnh của Bạch Long Vương nghiên cứu công pháp ở đây.
Ở đây không thích hợp cho loài người sinh sống, bởi vì tài nguyên có hạn, nếu con người muốn sinh sống ở đây thì phải cải tạo đất đai, trồng lương thực, còn phải cải tạo môi trường, đó là một công trình lớn.
Nhưng lại vô cùng thích hợp cho người của tộc yêu quái sinh sống.
Đương nhiên, Bạch Long Vương và Hoa Hùng đã đồng ý với chúng tôi, sẽ cung cấp cho chúng tôi lượng lớn tài nguyên, vì vậy, chúng tôi không cần lo lắng điều gì cả.
Tùy Bạch Long Sơn đã bị nổ, nhưng kho báu của Bạch Long Sơn chắc chắn vẫn chưa bị nổ, ở đó có vô số bảo vật, có thể để người của tộc yêu quái tu luyện.
Chỉ cần có người cung cấp vật tư cho chúng tôi, chúng tôi có thể tự mình xây nhà, lâu dần, tự mình có thể xây mọi thứ, không cần Đạo Hội cung cấp vật tư nữa, chúng tôi sẽ biến nơi này thành khu vực thuộc về chúng tôi.
Nơi đây cách biệt hoàn toàn với mọi thứ bên ngoài, chuyện ở bên ngoài, chúng tôi không cần quan tâm, tôi tin, Đạo Hội sẽ xử lý ổn thỏa mọi chuyện.
Nếu Đạo Hội cần đến tôi, tôi có thể xuất hiện bất cứ lúc nào để giải quyết vấn đề, tôi chỉ biết đánh nhau, sẽ không tham gia trực tiếp hay ở lại lâu.
Người của tộc yêu quái rất thích nơi này, cuối cùng bọn họ cũng có vùng đất của riêng mình, Mạc Vũ cũng dùng con dấu Yêu Vương để triệu hồi hết những người của tộc yêu quái đến đây.
Mạc Vũ đã lập ra quy định của riêng mình, bất cứ ai của tộc yêu quái đều không được rời khỏi hòn đảo này.
Tôi chào Hoa Hùng, đón Lâm Ngọc Lam đến, sống cùng vài người phụ nữ.
Chúng tôi ngày ngày du ngoạn sơn thủy, tu luyện, những chuyện khác đều không phải làm, an nhàn tự tại.
Lúc mới bắt đầu, những người bạn và phụ nữ của tôi đều rất vui, nhưng qua hơn hai tháng, bọn họ bắt đầu chán ghét cuộc sống này.
Người đầu tiên rời đi là Lự Tuệ San.
Lữ Tuệ San không đi cũng tôi, ban đầu khi xảy ra quan hệ với cô ta cũng là để chữa bệnh cho cô ta.
Lữ Tuệ San muốn quay lại thế giới loài người, sống một cuộc sống bình thản, chứ không phải sống cùng tộc yêu quái.
Lữ Tuệ San rời đi không lâu, Mộc Dịch cũng rời đi.
Mộc Dịch cũng không đi cũng tôi, từ đầu đến cuối cô ta đều không chấp nhận được việc tôi có nhiều người phụ nữ đến thế.
Mộc Dịch là người của Đạo Hội, bây giờ người của Đạo Hội có rất nhiều việc để làm, cô ta cũng phải cố hết sức.
Tôi rất thỏa mãn với cuộc sống ẩn cư, bởi vì thực lực và cảnh giới hiện giờ của tôi hòa toàn có thể chịu đựng mọi thứ, bao năm nay người của tộc yêu quái vẫn luôn phải chốn tránh, vẫn luôn sống trong rừng núi, vì vậy bọn ho rất thích nơi này.
Nhưng những người trẻ tuổi đã sống lâu trong thế giới loài người, đột nhiên đến đây sống ẩn dật, ban đầu bọn họ thấy rất mới mẻ, lâu dần, cảm thấy ở đây tách biệt với xa hội, vẫn thấy thích thế giới phồn hoa bên ngoài hơn.
Mộc Dịch rời đi không lâu, Lâm Ngọc Lam cũng thấy trong lòng ngứa ngáy, cô ấy nói cố ấy cũng muốn về Cục điều tra hiện tượng huyền bí, cô ấy thích cuộc sống trước đây, không muốn dưỡng lão ở đây.
Sau đó Triệu Linh Nhi cũng nói cô ấy muốn về thị trấn, tiếp tục làm nghề y, ở bên Triệu Vũ, dạo phố, mua đồ ăn vặt cho cậu ta, gần đây, Triệu Vũ rất hay buồn rầu, thường xuyên không vui.
Lưu Thiến cũng quay về, sống cùng người trong gia đình.
Trương Lệ cũng muốn về làm cảnh sát.
Lý Giai Dao cũng muốn quay về giúp đỡ, ở bên Long Tần, giúp sức cho Đạo Hội.
Trần Kế Tần cũng muốn rời khỏi đây, anh ta muốn đến thế giới bên ngoài làm kinh doanh, đi theo Âu Dương Bác, cũng muốn chăm sóc bố mẹ tuổi già, cưới vợ sinh con.
Cuối cùng, chỉ có một mình Lý Ngọc Liên ở lại đây với tôi.
Lý Ngọc Liên không có lý tưởng hay ước mơ gì lớn lao, chị ấy chỉ hi vọng có một người đàn ông yêu chị ấy, sống một cuộc sống bình thường là được.
Trước đây ở trong thôn cũng không khác gì so với ở đây, vì thôn của chúng tôi quá nghèo, quá lạc hậu.
Ở trong thôn, Lý Ngọc Liên còn phải chịu sự sỉ nhục của bố mẹ chồng, mỗi ngày đều phải làm rất nhiều việc, sống rất tủi nhục.
Bây giờ, chị ấy chỉ cần đi cùng tôi, ngày ngày du ngoạn sơn thủy, chị ấy rất thích thú.
Cuối cùng tôi cũng tôn trọng quyết định của mỗi người.
Tôi đưa theo mọi người rời khỏi nơi này, Lý Ngọc Liên cũng đi theo.
Mạc Vũ và người của tộc yêu quái tiếp tục sống ở đây, chúng tôi có thể liên lạc bất cứ lúc nào.
Sau khi quay về, Trần Kế Tần làm ông chủ nhà hàng STA.
Lâm Ngọc Lam và Mộc Dịch cùng nhau quay lại Đạo Hội, làm việc ở trụ sở Đạo Hội, đương nhiên, tôi sẽ không để họ làm công việc nguy hiểm.
Trương Lệ làm cảnh sát ở thị trấn chúng tôi.
Lưu Thiến tiếp tục mở của hàng điện thoại của cô ta.
Triệu Linh Nhi làm bác sĩ, Triệu Vũ sống ở nhà trong thị trấn.
Tôi mở cho Lý Ngọc Liên một của hàng ở trong thị trấn, để chị ấy làm bà chủ.
Còn tôi... đi tìm chị Văn Nhã, cùng chị Văn Nhã và người nhà họ Dương hợp tác làm nhà máy, làm giàu cho những gia đình xung quanh trong thôn.
Mọi chuyện đã bình thường trở lại, mọi người làm việc của mình, sống cuộc sống đầy đủ.
Mọi chuyện ở giới tu luyện, kế hoạch thế kỷ, dù có nguy hiểm thế nào, cũng sẽ không ảnh hưởng đến thị trấn và thôn nghèo nàn của chúng tôi.
Tôi đã đi tìm Lãnh Nguyệt một lần, Lãnh Nguyệt ở trong núi, mỗi ngày đều ở bên bà nội, sống cuộc sống không tranh chấp gì với người trong thôn, vô cùng vui vẻ.
Lãnh Nguyệt đã quen một người bạn trai, là người trong thôn, tình cách thật thà, đối xử với Lãnh Nguyệt rất tốt.
Cũng có thể, ngay từ đầu, Lãnh Nguyệt lựa chọn rời đi là đúng đắn, cuộc sống an nhàn như vậy mới là điều Lãnh Nguyệt muốn.
Tôi cũng nhà cảnh sát tìm được Trần Thái Linh, sau khi cô ta và mẹ rời khỏi thôn đã mở một cửa hàng hoa quả ở trong thành phố, cuộc sống rất tốt đẹp.
Điều tôi không ngờ đến là cô ta đã kết hôn, chồng cô ta là một thầy giáo tiểu học, gia đình sống cuộc sống bình thản, hạnh phúc.
Tiên nữ Thanh Thủy cũng ngủ sâu, cô ấy nói với tôi, đợi đến khi tôi quay lại giới tu luyện hãy đánh thức cô ấy.
Giữa tôi và cô ấy, có một giao ước.
Sáu trăm năm sau, đến Đài Địa Tiên, thông qua trận pháp đi đến Tiên giới, nặn cơ thể cho cô ấy...
Bình luận facebook