Viet Writer
Và Mai Có Nắng
-
Chương 18
Tiểu đội ba người nằm úp mặt chết dưới đất, trong lòng tức muốn chết!
Thực tế mà nói, nếu cả ba người tỉnh táo hơn một chút, sẽ dễ dàng nhận ra một điều, Đường Môn trước mắt trình độ cao hơn bọn họ không chỉ là một cái đẳng cấp mà thôi.
Chỉ là, cách thức chơi diều bọc hậu đánh lén của tên Đường Môn này thực sự khiến người ta phẫn hận muốn chết! Hoàn toàn sờ không được vạt áo của hắn, đã bị hắn trực tiếp vòng ra sau lưng rồi tung ám khí đánh chết... như vậy không hận sao được?
Ba người này đều là thành phần dễ máu nóng, bị giết chết dễ như bỡn vậy, cũng đã là nghẹn một bụng tức giận rồi, kệ ngươi là cao thủ hay thấp thủ, tuyệt đối phải chửi cho đã miệng mới được!
Lúc này, kênh chat cận xuất hiện một cái mặt mỉm cười kèm theo dòng chữ "Đứng lên tâm sự tí xem, tại sao giết đồng đội tôi?"
Nhìn đến câu nói gần như là khiêu khích này, Trư lung thảo lập tức phẫn nộ "Chỗ này cũng không phải nhà mày mở, tụi tao cũng muốn ở đây cày cấp! Bộ mày mới biết chơi game sao? Giành bãi cũng cần lý do?"
Đường Môn lập tức phát một loạt biểu tình kinh ngạc "Ố ô, giành bãi train cũng có thể đúng lý hợp tình như vậy?"
Trư lung thảo cả giận "Mắc mới gì tới mày! Tao thích giành bãi của ai liền giành đó!!!"
Lưu Xuyên nhịn không được bật cười, chọn tên của Trư lung thảo gửi tư tán gẫu "Mấy đứa chơi game hung hăng phách lối như vậy, Tiếu đội của mấy đứa biết không?"
Trong game, cứ mỗi khi nhận được tư tán gẫu của ai đó, hệ thống sẽ phát ra âm thanh "đinh đinh" báo cho người chơi biết, Trư lung thảo vừa nghe thấy âm thanh, mắt nhìn nội dung của dòng tư tán gẫu, trong đầu nháy mắt liên tưởng tới ánh mắt bén ngót của đội trưởng nhà mình, đột nhiên thấy lạnh cả sống lưng, vội vàng đánh chữ nói "Cái gì Tiếu đội đội Tiếu chứ! Nói bậy nói bạ cái gì đó!"
Lưu Xuyên có chút bất đắc dĩ "XX thảo, YY thảo, không phải kiểu đặt tên của công hội Thất Tinh Thảo sao? Bộ tưởng giấu tên công hội đi liền không ai biết mấy đứa hả?"
Trư lung thảo lập tức chột dạ nói "Mẹ! Tao giết người thì liên quan gì tới công hội? Tao nhìn mày không vừa mắt liền giết không được sao?"
Lưu Xuyên mỉm cười "Nếu là tới cày cấp, vậy cùng nhau đi."
Trư lung thảo đang mắng đến cao hứng, trong đầu suy diễn một đống các lời mắng chửi, chuẩn bị ân cần thăm hỏi đối phương một chút, lại không ngờ đối phương đột nhiên đổi đề tài, bảo là cùng nhau cày cấp, khiến Trư lung thảo nhất thời phản ứng không kịp, ngây ngẩn cả người "...Cái gì?"
Lưu Xuyên giải thích "Tôi bảo mọi người vào cùng một đội đánh quái. Bên mấy cậu ba người, bên tôi cũng ba người, hợp lại vừa đúng một đội đầy sáu người, 3 thêm 3 là sáu, dạy toán cho cậu là thầy thể dục sao, đơn giản vậy cũng không hiểu? Đủ sáu người thì vào đội cùng đánh ăn kinh nghiệm, cần gì phải giành bãi chứ?"
Trư lung thảo "..."
Lưu Xuyên tiếp "Vào hay không? Đội đầy sáu người được cộng thêm 6% kinh nghiệm, một lần kéo nhiều quái chút, thăng cấp sẽ nhanh hơn."
Trư lung thảo "..."
Lưu Xuyên nói "Vào đây vào đây, mau mau vào đội, cậu là Thiếu Lâm có thể kéo quái, hai tên Võ Đang kia đánh quái phụ."
Trư lung thảo "..."
Trư lung thảo lúc này quả thực rất muốn "cuốn theo chiều gió"...
Lấy lộn kịch bản rồi đúng không? Rõ ràng mới nãy vẫn còn cừu sát giết nhau đến đỏ cả mắt, lời kịch tiếp theo không phải nên là "Cứ đợi đấy, tao tuyệt đối giết tới khi nào mày del acc thôi!" hoặc là "Mày nhớ kỹ tao đó, tao đi gọi huynh đệ tới giết chết mày!"... sao?
Như thế nào lại đột nhiên hài hoà hữu ái bàn bạc chuyện cùng nhau vào đội?
Trư lung thảo vẻ mặt đầy máu nhìn chằm chằm màn hình máy tính, một lát sau mới dùng mấy ngón tay cứng ngắc của mình gõ lên kênh chat của đội "Tên Đường Môn kia mật tao, nói cả đám mình vào đội tụi nó cùng đánh quái, làm sao giờ?"
Hàm tu thảo "..."
Nguyệt lượng thảo "..."
Hai người này cũng không biết phải làm sao, kiểu diễn biến kịch tình quay ngoắt ba trăm sáu mươi độ như vậy quả thực khiến cả ba người á khẩu.
Lưu Xuyên mỉm cười đánh chữ tiếp "Không vào? Vậy mấy đứa tiếp tục nằm ha, đừng hối hận!"
Trư lung thảo "..."
Đội ba người nằm úp mặt đất, mắt to trừng mắt nhỏ xem ba tên kia kéo quái cày kinh nghiệm, nhìn nhìn một lát, đột nhiên cảm giác mình quả thực giống như một tên ngu ngốc, thế là im lặng lựa chọn hồi sinh trở về chủ thành.
***
Cùng lúc đó, ở kênh chat của công hội Thất Tinh Thảo, cũng đã bị một trận bùng nổ không hề nhẹ. Lúc nãy tổ ba người bị giết chết, kênh công hội liền xuất hiện ba dòng thông báo từ hệ thống——
Hiệp khách [ Trư lung thảo ] của bang chúng ta ở Sơn trại tặc phỉ Đông giao Thành Đô bị [ Lưu Danh Bách Thế ] sát hại một cách tàn nhẫn...
Hiệp khách [ Hàm tu thảo ] của bang chúng ta ở Sơn trại tặc phỉ Đông giao Thành Đô bị [ Lưu Danh Bách Thế ] sát hại một cách tàn nhẫn...
Hiệp khách [ Nguyệt lượng thảo ] của bang chúng ta ở Sơn trại tặc phỉ Đông giao Thành Đô bị [ Lưu Danh Bách Thế ] sát hại một cách tàn nhẫn...
Liên tục ba thông báo bị sát hại tàn nhẫn vừa xuất hiện, lập tức dội ra rất nhiều người trong công hội, có vài người không rõ chân tướng thử hỏi "Sao thành viên hội chết nhiều vậy? Ba người cùng chết, đánh boss hả?"
Cũng có tân thủ không biết gì ngây thơ hỏi "Lưu Danh Bách Thế là boss nào vậy? Tên nghe kỳ quái ghê! Sao tui chưa từng nghe nói tới ta?"
May là có người biết rõ về trò chơi tốt bụng giải thích "Đây là tên người, là người chơi không phải boss..."
Lời này khiến mọi người sợ hãi!
Một người? Một người mà giết chết ba người liên tục? Hơn nữa người bị giết lại còn là người chơi lâu năm của công hội? Rất vô lý!
Hội trưởng công hội Thất Tinh Thảo — "Đoạn trường thảo" vốn đang cùng đoàn đội tinh anh của công hội làm nhiệm vụ, nhìn thấy mấy dòng thông báo hệ thống cũng bất giác nhíu mày, lập tức gửi tư tán gẫu sang hỏi một trong ba vai chính "Chuyện gì vậy? Ba người bị cùng một người giết sao?"
Trư lung thảo "..."
Đoạn trường thảo "Đừng dông dài, giải thích ngắn gọn!"
Trư lung thảo vẻ mặt đau đớn giải thích "Hội trưởng, ba đứa tụi tui không thích làm nhiệm vụ nên mới chạy qua bên trại sơn tặc bên Thành Đô, định đánh quái tinh anh kiếm kinh nghiệm, nhưng mà qua tới lại thấy bãi bị người ta chiếm, nên tui định giết chết tụi nó trước chiếm bãi, sau đó kêu thêm người qua đó đánh quái..."
Đoạn trường thảo nhăn mặt "Kết quả ba người bị người ta giết ngược?"
Trư lung thảo lập tức phát một loạt vẻ mặt khóc lóc "Hội trưởng báo thù cho tụi tui đi!"
Đoạn trường thảo nghi hoặc hỏi "Tên Đường Môn kia lai lịch như thế nào?"
Trư lung thảo nói "Không biết, mới cấp 27, chưa vào công hội, chơi ám khí, thao tác khinh công cũng rất lợi hại." Trư lung thảo thật sự rất xấu hổ không dám nói ra sự thật: ba người họ là bị người ta một kỹ năng tang hồn đinh cộng thêm đấu pháp bọc hậu đánh lén đùa tới chết, nghe thôi cũng rất mất mặt...
Thân là hội trưởng công hội Thất Tinh Thảo, Đoạn trường thảo hiển nhiên bình tĩnh hơn nhiều lắm, anh tự hỏi một lát mới nói "Heo à, giao cậu nhiệm vụ này."
Trư lung thảo hai mắt sáng ngời "Hội trưởng! Ý anh là muốn kêu tui mang mọi người đi giết tên kia báo thù cho ba đứa tui đúng không? Hội trưởng anh thật tuyệt vời!"
Đoạn trường thảo bình tĩnh nói "Cậu đi hỏi tên kia, hỏi xem cậu ta có muốn gia nhập công hội chúng ta không."
Trư lung thảo ngây người một lát, mới phát một loạt biểu tình hoảng sợ "Cái gì!!?"
Đoạn trường thảo vô cùng nghiêm túc giải thích "Không phải tên kia còn chưa vào công hội nào sao? Loại cao thủ tự do này nếu phát hiện nhất định phải mau chóng lôi kéo làm quen! Không lẽ cậu muốn người ta giết mình vài lần nữa mới thoả mãn sao? Bằng trình cậu mà cũng muốn báo thù?"
"..." Trư lung thảo lệ tuôn như suối.
Hội trưởng đại nhân mỉm cười "Nhiệm vụ gian khổ này giao cho cậu đó, đi đi heo, cố lên."
"..." Trư lung thảo trái tim nát bấy rồi...
***
Thành Đô, sơn trại phỉ tặc.
Sau khi chứng kiến màn biểu diễn vô cùng sắc bén của Đường Môn tiêu diệt ba tên tới sinh sự kiếm chuyện, Lý Tưởng liền bắt đầu hưng phấn ra QQ tán gẫu với sư phụ cua mình "Sư phụ sư phụ, đệ tử gặp được một cao thủ Đường Môn trong game nè! Tên kia lợi hại cực kỳ, một lèo giết ba tên!"
Lưu Xuyên nghe mà không hề đỏ mặt, mỉm cười "Vậy sao? Lợi hại vô cùng?"
[Người có lý tưởng]: "Đúng vậy! Đệ tử gửi ảnh chụp cho sư phụ xem nè, tên là Lưu Danh Bách Thế, cao thủ Đường Môn lưu phái ám khí, tang hồn đinh cộng thêm bọc hậu đánh lén vô cùng lợi hại! Nhìn người ta chơi Đường Môn đệ tử mới thấy, lúc trước mình chơi ngu tới cỡ nào..."
Lưu Xuyên tiếp tục mỉm cười "Biết là tốt, sau này chuyên tâm chơi Thiếu Lâm đi."
[Người có lý tưởng]: "Dạ biết!"
Lưu Xuyên lại nói "Đừng lo chat hoài, mau đi luyện cấp đi."
Lý Tưởng phát một cái biểu tình vẫy tay tạm biệt, sau đó chuyển về giao diện trò chơi.
Trong game, sau khi ba người kia đi rồi, Lý Tưởng cùng Ngô Trạch Văn liền lồm cồm bò dậy khỏi mặt đất, tiểu đội ba người tiếp tục dựa theo cách lúc nãy nhẹ nhàng đánh quái.
Lưu Xuyên nói trên kênh đội ngũ "Mới nãy bị cừu sát hai người tại sao khẩn trương tới như vậy? Trước giờ tệ lắm cũng phải từng pk quá một hai lần chứ?"
Lý Tưởng xấu hổ trả lời "Đường Môn ha, ông là cao thủ thôi, tụi này còn kém ông xa lắm. Tui mới vừa đổi qua chơi Thiếu Lâm, kỹ năng chưa quen thuộc lắm, còn Ngũ Độc bạn tui là lần đầu tiên chơi game online."
Ngô Trạch Văn nghe vậy lại vô cùng nghiêm túc thỉnh giáo "Tôi phải làm sao mới đúng?"
Lưu Xuyên hỏi "Cậu quyết định chơi lưu phái nào?"
Ngô Trạch Văn đáp "Lưu phái cổ trùng, thấy mang theo pet đánh khá thú vị."
Lưu Xuyên nghe vậy liền nở nụ cười, Ngô Trạch Văn này quả thật rất có quyết tâm cùng chủ kiến. Lưu phái cổ trùng của Ngũ Độc không phải nói thích liền có thể chơi tốt, nhưng nếu như đã giỏi rồi tuyệt đối có thể trở thành một cao thủ lợi hại, đối mặt với bất cứ lưu phái nào cũng có tỷ lệ giành phần thắng.
Lưu Xuyên ngẫm nghĩ, mới trả lời "Nếu như rảnh rỗi có thể thử vào trang web chính thức của đội Thất Tinh Thảo, ở khu vực video tìm các clip hướng dẫn với góc nhìn thứ nhất của người tên là "Luân Hồi Vãng Sinh" post lên, có thời gian thì nghiên cứu một chút."
Ngô Trạch Văn tất nhiên không biết cũng chưa từng nghe qua tên "Luân Hồi Vãng Sinh" này, bất quá Đường Môn này mới nãy một loạt thao tác khiến cậu rất là khâm phục, lời nói của cao thủ, thân là kẻ mới chơi như Ngô Trạch Văn tất nhiên là rất tin tưởng, lập tức trả lời "Ok, tôi sẽ về tìm xem."
Lý Tưởng thấy Đường Môn cao thủ chỉ bảo Ngô Trạch Văn xem clip học tập, nhịn không được ngứa tay chuyển qua giao diện QQ, mở ra khung tán gẫu với sư phụ mình "Sư phụ sư phụ! Sư phụ chơi Thiếu Lâm, cảm thấy nên xem clip hướng dẫn của Thiếu Lâm nào mới tốt?"
Lưu Xuyên "..."
Sư phụ ngươi bị ngươi tra tấn chết thật đấy! QQ rồi game đổi qua đổi lại liên tục, thật sự muốn chết!
Lưu Xuyên tạo acc mới chạy qua server mới để dẫn dắt hai tên gà mờ này, cũng không nói với Lý Tưởng mình là sư phụ của cậu ta, lý do rất đơn giản —— Nếu Lý Tưởng biết mình là sư phụ cậu ta, mà hai người họ bởi vì đều là "người mới" chắc chắn sẽ sinh ra một loại tâm lý mù quáng "hết thảy đều nghe theo sư phụ", như vậy sẽ khiến cho bọn họ xem lời sư phụ như là thánh chỉ, bảo đặt đâu liền ngồi đó, sẽ không thể độc lập tự hỏi được.
Lưu Xuyên muốn, là bồi dưỡng một tuyển thủ có chủ kiến của riêng mình, có thể tự mình phân tích vấn đề một cách độc lập, chứ không phải là những bé ngoan biết vâng lời.
Cho nên anh mới dùng thân phận một người xa lạ ẩn giấu bên cạnh hai tên gà mờ này, để kịp lúc chỉ ra chỗ sai nếu như hai người họ có lỡ đi phải đường vòng...
Nhưng mà! Tên ngốc Lý Tưởng này liên tục chat game lại gõ QQ, khiến cho Lưu Xuyên cũng phải chuyển giao diện game với QQ liên tục theo... Đụng phải một tên đồ đệ nhị như vậy, quả thực mệt cả người...
Lý Tưởng tiếp tục hỏi "Sư phụ? Thiếu Lâm có đại thần nào viết hướng dẫn bằng clip tốt không sư phụ?"
Lưu Xuyên nói "Chờ chút, để sư phụ nhớ đã."
Nhắc đến người được xem như cao thủ đứng đầu Thiếu Lâm, đương nhiên chính là đội trưởng Tiếu Tư Kính của Thất Tinh Thảo, ID là Tam Tư Đại Sư. Nhưng mà Tiếu đội trưởng rất là bận rộn, vừa phải quản lý huấn luyện chiến đội lại phải tiếp nhận các loại phỏng vấn, không dư thời gian rảnh để đi làm mấy cái bài hướng dẫn gì gì đó... Cô nàng Hứa Hân Nhiên của chiến đội Trường An cũng chơi Thiếu Lâm, có điều cô bé này không thích phô trương, cả nhận phỏng vấn cũng còn không thích nữa là, đừng nói tới ghi clip làm hướng dẫn, thậm chí cả weibo cô nàng cũng chỉ xem chứ không thèm bình luận...
Nghĩ tới nghĩ lui một hồi, mới phát hiện... cao thủ Thiếu Lâm giới liên minh chịu làm clip hướng dẫn, hình như... không có?
Lưu Xuyên bất đắc dĩ nói "Tuyển thủ Thiếu Lâm thuộc hàng cao thủ chịu viết bài hướng dẫn không nhiều lắm, trong giới nghiệm dư hình như có vài người làm cũng khá đầy đủ, đi tìm khu tinh phẩm pk bên diễn đàn Thiếu Lâm xem thử xem, rảnh cũng có thể xem lại mấy trận thi đấu của chiến đội Thất Tinh Thảo."
Lý Tưởng nghe sư phụ nói như vậy, lập tức bừng tỉnh hiểu ra "Đệ tử hiểu rồi, sư phụ muốn đệ tử học hỏi thao tác với ý thức của Tiếu đội trưởng?"
Lưu Xuyên cười "Ý thức cùng thao tác của Tiếu đội bây giờ đệ tử học chưa được đâu, trước mắt điều mà đệ tử nên học từ anh ta, chính là cái nhìn đại cuộc cơ bản nhất của Thiếu Lâm."
Lý Tưởng lập tức bừng tỉnh hiểu được.
Sư phụ nói không sai, Tiếu đội trưởng là người đứng đầu tuyển thủ Thiếu Lâm giới liên mình, là đội trưởng của chiến đội Thất Tinh Thảo, muốn học được thao tác cùng ý thức từ người anh ta phải đến ngày tháng năm nào mới được chứ?
Học cái nhìn đại cuộc...?
Trước mắt Lý Tưởng giống như mở ra một cánh cổng thần bí...
Lưu Xuyên gửi đi một cái biểu tình vỗ vai cổ vũ "Thiếu Lâm là phái cần kẻ có cái nhìn đại cuộc nhất, nếu có ngày đệ tử mang đoàn đi đánh phụ bản, mang đội đi cạnh kỹ trường, hoặc là theo đội ngũ tham gia các trận thi đấu lớn, thân là một Thiếu Lâm, đệ tử phải lúc nào cũng nên nhớ kỹ một điều, mình chính là hậu thuẫn kiên cố nhất của toàn bộ đội ngũ!"
Thật lâu về sau, Lý Tưởng vẫn là nhớ như in những lời nói này——
Thân là một Thiếu Lâm, mình chính là hậu thuẫn kiên cố nhất của toàn bộ đội ngũ!
Lúc đội hữu tấn công, Thiếu Lâm nhất định phải xông lên trước tiên, bởi vì Thiếu Lâm da dày thịt béo, có thể giúp đồng đội hấp dẫn đại lượng cừu hận! Mà khi đội hữu lui về thì, Thiếu Lâm nhất định phải là kẻ lui sau cùng, bởi vì Thiếu Lâm máu nhiều phòng cao, có thể trợ giúp đồng đội ngăn cản đại lượng sát thương!
Thiếu Lâm, chính là một chiếc tank, là một tấm thuẫn thịt...
Nhưng, cũng là hậu thuẫn kiên cố nhất trong lòng các đội hữu của mình!
Lý Tưởng đột nhiên chợt nhớ, mấy hôm trước mình còn dám dõng dạc tuyên bố "Thiếu Lâm vào cạnh kỹ trường vô dụng lắm..."
Hồi trưởng lại, thật tình cảm thấy hổ thẹn vô cùng.
Lý Tưởng xấu hổ ho khan một tiếng, đối với khung tán gẫu QQ nghiêm túc gửi đi một câu "Sư phụ yên tâm, đệ tử sẽ bắt đầu lại, cố gắng học hết thảy mọi thứ!"
Lưu Xuyên gửi đi biểu tình mỉm cười "Cố lên."
Một vị sư phụ tốt, cũng chỉ cần như vậy là đủ rồi!
Lý Tưởng trong lòng cảm động muốn chết, gõ đi một đống biểu tình ôm chầm trên khung chat QQ, kèm theo một câu "Cảm ơn sư phụ!"
Lưu Xuyên ở bên kia máy tính nhìn, im lặng mỉm cười.
Đồ đệ nhị hoá, rốt cuộc bắt đầu trị liệu theo kế hoạch.
Lưu Xuyên tin tưởng, bằng tốc độ tay cùng ngộ tính của Lý Tưởng, rất nhanh cậu chàng có thể thoát khỏi hàng ngũ gà công nghiệp, bước vào con đường trở thành một đại sư chân chính có thể gánh vác trách nhiệm!
Thực tế mà nói, nếu cả ba người tỉnh táo hơn một chút, sẽ dễ dàng nhận ra một điều, Đường Môn trước mắt trình độ cao hơn bọn họ không chỉ là một cái đẳng cấp mà thôi.
Chỉ là, cách thức chơi diều bọc hậu đánh lén của tên Đường Môn này thực sự khiến người ta phẫn hận muốn chết! Hoàn toàn sờ không được vạt áo của hắn, đã bị hắn trực tiếp vòng ra sau lưng rồi tung ám khí đánh chết... như vậy không hận sao được?
Ba người này đều là thành phần dễ máu nóng, bị giết chết dễ như bỡn vậy, cũng đã là nghẹn một bụng tức giận rồi, kệ ngươi là cao thủ hay thấp thủ, tuyệt đối phải chửi cho đã miệng mới được!
Lúc này, kênh chat cận xuất hiện một cái mặt mỉm cười kèm theo dòng chữ "Đứng lên tâm sự tí xem, tại sao giết đồng đội tôi?"
Nhìn đến câu nói gần như là khiêu khích này, Trư lung thảo lập tức phẫn nộ "Chỗ này cũng không phải nhà mày mở, tụi tao cũng muốn ở đây cày cấp! Bộ mày mới biết chơi game sao? Giành bãi cũng cần lý do?"
Đường Môn lập tức phát một loạt biểu tình kinh ngạc "Ố ô, giành bãi train cũng có thể đúng lý hợp tình như vậy?"
Trư lung thảo cả giận "Mắc mới gì tới mày! Tao thích giành bãi của ai liền giành đó!!!"
Lưu Xuyên nhịn không được bật cười, chọn tên của Trư lung thảo gửi tư tán gẫu "Mấy đứa chơi game hung hăng phách lối như vậy, Tiếu đội của mấy đứa biết không?"
Trong game, cứ mỗi khi nhận được tư tán gẫu của ai đó, hệ thống sẽ phát ra âm thanh "đinh đinh" báo cho người chơi biết, Trư lung thảo vừa nghe thấy âm thanh, mắt nhìn nội dung của dòng tư tán gẫu, trong đầu nháy mắt liên tưởng tới ánh mắt bén ngót của đội trưởng nhà mình, đột nhiên thấy lạnh cả sống lưng, vội vàng đánh chữ nói "Cái gì Tiếu đội đội Tiếu chứ! Nói bậy nói bạ cái gì đó!"
Lưu Xuyên có chút bất đắc dĩ "XX thảo, YY thảo, không phải kiểu đặt tên của công hội Thất Tinh Thảo sao? Bộ tưởng giấu tên công hội đi liền không ai biết mấy đứa hả?"
Trư lung thảo lập tức chột dạ nói "Mẹ! Tao giết người thì liên quan gì tới công hội? Tao nhìn mày không vừa mắt liền giết không được sao?"
Lưu Xuyên mỉm cười "Nếu là tới cày cấp, vậy cùng nhau đi."
Trư lung thảo đang mắng đến cao hứng, trong đầu suy diễn một đống các lời mắng chửi, chuẩn bị ân cần thăm hỏi đối phương một chút, lại không ngờ đối phương đột nhiên đổi đề tài, bảo là cùng nhau cày cấp, khiến Trư lung thảo nhất thời phản ứng không kịp, ngây ngẩn cả người "...Cái gì?"
Lưu Xuyên giải thích "Tôi bảo mọi người vào cùng một đội đánh quái. Bên mấy cậu ba người, bên tôi cũng ba người, hợp lại vừa đúng một đội đầy sáu người, 3 thêm 3 là sáu, dạy toán cho cậu là thầy thể dục sao, đơn giản vậy cũng không hiểu? Đủ sáu người thì vào đội cùng đánh ăn kinh nghiệm, cần gì phải giành bãi chứ?"
Trư lung thảo "..."
Lưu Xuyên tiếp "Vào hay không? Đội đầy sáu người được cộng thêm 6% kinh nghiệm, một lần kéo nhiều quái chút, thăng cấp sẽ nhanh hơn."
Trư lung thảo "..."
Lưu Xuyên nói "Vào đây vào đây, mau mau vào đội, cậu là Thiếu Lâm có thể kéo quái, hai tên Võ Đang kia đánh quái phụ."
Trư lung thảo "..."
Trư lung thảo lúc này quả thực rất muốn "cuốn theo chiều gió"...
Lấy lộn kịch bản rồi đúng không? Rõ ràng mới nãy vẫn còn cừu sát giết nhau đến đỏ cả mắt, lời kịch tiếp theo không phải nên là "Cứ đợi đấy, tao tuyệt đối giết tới khi nào mày del acc thôi!" hoặc là "Mày nhớ kỹ tao đó, tao đi gọi huynh đệ tới giết chết mày!"... sao?
Như thế nào lại đột nhiên hài hoà hữu ái bàn bạc chuyện cùng nhau vào đội?
Trư lung thảo vẻ mặt đầy máu nhìn chằm chằm màn hình máy tính, một lát sau mới dùng mấy ngón tay cứng ngắc của mình gõ lên kênh chat của đội "Tên Đường Môn kia mật tao, nói cả đám mình vào đội tụi nó cùng đánh quái, làm sao giờ?"
Hàm tu thảo "..."
Nguyệt lượng thảo "..."
Hai người này cũng không biết phải làm sao, kiểu diễn biến kịch tình quay ngoắt ba trăm sáu mươi độ như vậy quả thực khiến cả ba người á khẩu.
Lưu Xuyên mỉm cười đánh chữ tiếp "Không vào? Vậy mấy đứa tiếp tục nằm ha, đừng hối hận!"
Trư lung thảo "..."
Đội ba người nằm úp mặt đất, mắt to trừng mắt nhỏ xem ba tên kia kéo quái cày kinh nghiệm, nhìn nhìn một lát, đột nhiên cảm giác mình quả thực giống như một tên ngu ngốc, thế là im lặng lựa chọn hồi sinh trở về chủ thành.
***
Cùng lúc đó, ở kênh chat của công hội Thất Tinh Thảo, cũng đã bị một trận bùng nổ không hề nhẹ. Lúc nãy tổ ba người bị giết chết, kênh công hội liền xuất hiện ba dòng thông báo từ hệ thống——
Hiệp khách [ Trư lung thảo ] của bang chúng ta ở Sơn trại tặc phỉ Đông giao Thành Đô bị [ Lưu Danh Bách Thế ] sát hại một cách tàn nhẫn...
Hiệp khách [ Hàm tu thảo ] của bang chúng ta ở Sơn trại tặc phỉ Đông giao Thành Đô bị [ Lưu Danh Bách Thế ] sát hại một cách tàn nhẫn...
Hiệp khách [ Nguyệt lượng thảo ] của bang chúng ta ở Sơn trại tặc phỉ Đông giao Thành Đô bị [ Lưu Danh Bách Thế ] sát hại một cách tàn nhẫn...
Liên tục ba thông báo bị sát hại tàn nhẫn vừa xuất hiện, lập tức dội ra rất nhiều người trong công hội, có vài người không rõ chân tướng thử hỏi "Sao thành viên hội chết nhiều vậy? Ba người cùng chết, đánh boss hả?"
Cũng có tân thủ không biết gì ngây thơ hỏi "Lưu Danh Bách Thế là boss nào vậy? Tên nghe kỳ quái ghê! Sao tui chưa từng nghe nói tới ta?"
May là có người biết rõ về trò chơi tốt bụng giải thích "Đây là tên người, là người chơi không phải boss..."
Lời này khiến mọi người sợ hãi!
Một người? Một người mà giết chết ba người liên tục? Hơn nữa người bị giết lại còn là người chơi lâu năm của công hội? Rất vô lý!
Hội trưởng công hội Thất Tinh Thảo — "Đoạn trường thảo" vốn đang cùng đoàn đội tinh anh của công hội làm nhiệm vụ, nhìn thấy mấy dòng thông báo hệ thống cũng bất giác nhíu mày, lập tức gửi tư tán gẫu sang hỏi một trong ba vai chính "Chuyện gì vậy? Ba người bị cùng một người giết sao?"
Trư lung thảo "..."
Đoạn trường thảo "Đừng dông dài, giải thích ngắn gọn!"
Trư lung thảo vẻ mặt đau đớn giải thích "Hội trưởng, ba đứa tụi tui không thích làm nhiệm vụ nên mới chạy qua bên trại sơn tặc bên Thành Đô, định đánh quái tinh anh kiếm kinh nghiệm, nhưng mà qua tới lại thấy bãi bị người ta chiếm, nên tui định giết chết tụi nó trước chiếm bãi, sau đó kêu thêm người qua đó đánh quái..."
Đoạn trường thảo nhăn mặt "Kết quả ba người bị người ta giết ngược?"
Trư lung thảo lập tức phát một loạt vẻ mặt khóc lóc "Hội trưởng báo thù cho tụi tui đi!"
Đoạn trường thảo nghi hoặc hỏi "Tên Đường Môn kia lai lịch như thế nào?"
Trư lung thảo nói "Không biết, mới cấp 27, chưa vào công hội, chơi ám khí, thao tác khinh công cũng rất lợi hại." Trư lung thảo thật sự rất xấu hổ không dám nói ra sự thật: ba người họ là bị người ta một kỹ năng tang hồn đinh cộng thêm đấu pháp bọc hậu đánh lén đùa tới chết, nghe thôi cũng rất mất mặt...
Thân là hội trưởng công hội Thất Tinh Thảo, Đoạn trường thảo hiển nhiên bình tĩnh hơn nhiều lắm, anh tự hỏi một lát mới nói "Heo à, giao cậu nhiệm vụ này."
Trư lung thảo hai mắt sáng ngời "Hội trưởng! Ý anh là muốn kêu tui mang mọi người đi giết tên kia báo thù cho ba đứa tui đúng không? Hội trưởng anh thật tuyệt vời!"
Đoạn trường thảo bình tĩnh nói "Cậu đi hỏi tên kia, hỏi xem cậu ta có muốn gia nhập công hội chúng ta không."
Trư lung thảo ngây người một lát, mới phát một loạt biểu tình hoảng sợ "Cái gì!!?"
Đoạn trường thảo vô cùng nghiêm túc giải thích "Không phải tên kia còn chưa vào công hội nào sao? Loại cao thủ tự do này nếu phát hiện nhất định phải mau chóng lôi kéo làm quen! Không lẽ cậu muốn người ta giết mình vài lần nữa mới thoả mãn sao? Bằng trình cậu mà cũng muốn báo thù?"
"..." Trư lung thảo lệ tuôn như suối.
Hội trưởng đại nhân mỉm cười "Nhiệm vụ gian khổ này giao cho cậu đó, đi đi heo, cố lên."
"..." Trư lung thảo trái tim nát bấy rồi...
***
Thành Đô, sơn trại phỉ tặc.
Sau khi chứng kiến màn biểu diễn vô cùng sắc bén của Đường Môn tiêu diệt ba tên tới sinh sự kiếm chuyện, Lý Tưởng liền bắt đầu hưng phấn ra QQ tán gẫu với sư phụ cua mình "Sư phụ sư phụ, đệ tử gặp được một cao thủ Đường Môn trong game nè! Tên kia lợi hại cực kỳ, một lèo giết ba tên!"
Lưu Xuyên nghe mà không hề đỏ mặt, mỉm cười "Vậy sao? Lợi hại vô cùng?"
[Người có lý tưởng]: "Đúng vậy! Đệ tử gửi ảnh chụp cho sư phụ xem nè, tên là Lưu Danh Bách Thế, cao thủ Đường Môn lưu phái ám khí, tang hồn đinh cộng thêm bọc hậu đánh lén vô cùng lợi hại! Nhìn người ta chơi Đường Môn đệ tử mới thấy, lúc trước mình chơi ngu tới cỡ nào..."
Lưu Xuyên tiếp tục mỉm cười "Biết là tốt, sau này chuyên tâm chơi Thiếu Lâm đi."
[Người có lý tưởng]: "Dạ biết!"
Lưu Xuyên lại nói "Đừng lo chat hoài, mau đi luyện cấp đi."
Lý Tưởng phát một cái biểu tình vẫy tay tạm biệt, sau đó chuyển về giao diện trò chơi.
Trong game, sau khi ba người kia đi rồi, Lý Tưởng cùng Ngô Trạch Văn liền lồm cồm bò dậy khỏi mặt đất, tiểu đội ba người tiếp tục dựa theo cách lúc nãy nhẹ nhàng đánh quái.
Lưu Xuyên nói trên kênh đội ngũ "Mới nãy bị cừu sát hai người tại sao khẩn trương tới như vậy? Trước giờ tệ lắm cũng phải từng pk quá một hai lần chứ?"
Lý Tưởng xấu hổ trả lời "Đường Môn ha, ông là cao thủ thôi, tụi này còn kém ông xa lắm. Tui mới vừa đổi qua chơi Thiếu Lâm, kỹ năng chưa quen thuộc lắm, còn Ngũ Độc bạn tui là lần đầu tiên chơi game online."
Ngô Trạch Văn nghe vậy lại vô cùng nghiêm túc thỉnh giáo "Tôi phải làm sao mới đúng?"
Lưu Xuyên hỏi "Cậu quyết định chơi lưu phái nào?"
Ngô Trạch Văn đáp "Lưu phái cổ trùng, thấy mang theo pet đánh khá thú vị."
Lưu Xuyên nghe vậy liền nở nụ cười, Ngô Trạch Văn này quả thật rất có quyết tâm cùng chủ kiến. Lưu phái cổ trùng của Ngũ Độc không phải nói thích liền có thể chơi tốt, nhưng nếu như đã giỏi rồi tuyệt đối có thể trở thành một cao thủ lợi hại, đối mặt với bất cứ lưu phái nào cũng có tỷ lệ giành phần thắng.
Lưu Xuyên ngẫm nghĩ, mới trả lời "Nếu như rảnh rỗi có thể thử vào trang web chính thức của đội Thất Tinh Thảo, ở khu vực video tìm các clip hướng dẫn với góc nhìn thứ nhất của người tên là "Luân Hồi Vãng Sinh" post lên, có thời gian thì nghiên cứu một chút."
Ngô Trạch Văn tất nhiên không biết cũng chưa từng nghe qua tên "Luân Hồi Vãng Sinh" này, bất quá Đường Môn này mới nãy một loạt thao tác khiến cậu rất là khâm phục, lời nói của cao thủ, thân là kẻ mới chơi như Ngô Trạch Văn tất nhiên là rất tin tưởng, lập tức trả lời "Ok, tôi sẽ về tìm xem."
Lý Tưởng thấy Đường Môn cao thủ chỉ bảo Ngô Trạch Văn xem clip học tập, nhịn không được ngứa tay chuyển qua giao diện QQ, mở ra khung tán gẫu với sư phụ mình "Sư phụ sư phụ! Sư phụ chơi Thiếu Lâm, cảm thấy nên xem clip hướng dẫn của Thiếu Lâm nào mới tốt?"
Lưu Xuyên "..."
Sư phụ ngươi bị ngươi tra tấn chết thật đấy! QQ rồi game đổi qua đổi lại liên tục, thật sự muốn chết!
Lưu Xuyên tạo acc mới chạy qua server mới để dẫn dắt hai tên gà mờ này, cũng không nói với Lý Tưởng mình là sư phụ của cậu ta, lý do rất đơn giản —— Nếu Lý Tưởng biết mình là sư phụ cậu ta, mà hai người họ bởi vì đều là "người mới" chắc chắn sẽ sinh ra một loại tâm lý mù quáng "hết thảy đều nghe theo sư phụ", như vậy sẽ khiến cho bọn họ xem lời sư phụ như là thánh chỉ, bảo đặt đâu liền ngồi đó, sẽ không thể độc lập tự hỏi được.
Lưu Xuyên muốn, là bồi dưỡng một tuyển thủ có chủ kiến của riêng mình, có thể tự mình phân tích vấn đề một cách độc lập, chứ không phải là những bé ngoan biết vâng lời.
Cho nên anh mới dùng thân phận một người xa lạ ẩn giấu bên cạnh hai tên gà mờ này, để kịp lúc chỉ ra chỗ sai nếu như hai người họ có lỡ đi phải đường vòng...
Nhưng mà! Tên ngốc Lý Tưởng này liên tục chat game lại gõ QQ, khiến cho Lưu Xuyên cũng phải chuyển giao diện game với QQ liên tục theo... Đụng phải một tên đồ đệ nhị như vậy, quả thực mệt cả người...
Lý Tưởng tiếp tục hỏi "Sư phụ? Thiếu Lâm có đại thần nào viết hướng dẫn bằng clip tốt không sư phụ?"
Lưu Xuyên nói "Chờ chút, để sư phụ nhớ đã."
Nhắc đến người được xem như cao thủ đứng đầu Thiếu Lâm, đương nhiên chính là đội trưởng Tiếu Tư Kính của Thất Tinh Thảo, ID là Tam Tư Đại Sư. Nhưng mà Tiếu đội trưởng rất là bận rộn, vừa phải quản lý huấn luyện chiến đội lại phải tiếp nhận các loại phỏng vấn, không dư thời gian rảnh để đi làm mấy cái bài hướng dẫn gì gì đó... Cô nàng Hứa Hân Nhiên của chiến đội Trường An cũng chơi Thiếu Lâm, có điều cô bé này không thích phô trương, cả nhận phỏng vấn cũng còn không thích nữa là, đừng nói tới ghi clip làm hướng dẫn, thậm chí cả weibo cô nàng cũng chỉ xem chứ không thèm bình luận...
Nghĩ tới nghĩ lui một hồi, mới phát hiện... cao thủ Thiếu Lâm giới liên minh chịu làm clip hướng dẫn, hình như... không có?
Lưu Xuyên bất đắc dĩ nói "Tuyển thủ Thiếu Lâm thuộc hàng cao thủ chịu viết bài hướng dẫn không nhiều lắm, trong giới nghiệm dư hình như có vài người làm cũng khá đầy đủ, đi tìm khu tinh phẩm pk bên diễn đàn Thiếu Lâm xem thử xem, rảnh cũng có thể xem lại mấy trận thi đấu của chiến đội Thất Tinh Thảo."
Lý Tưởng nghe sư phụ nói như vậy, lập tức bừng tỉnh hiểu ra "Đệ tử hiểu rồi, sư phụ muốn đệ tử học hỏi thao tác với ý thức của Tiếu đội trưởng?"
Lưu Xuyên cười "Ý thức cùng thao tác của Tiếu đội bây giờ đệ tử học chưa được đâu, trước mắt điều mà đệ tử nên học từ anh ta, chính là cái nhìn đại cuộc cơ bản nhất của Thiếu Lâm."
Lý Tưởng lập tức bừng tỉnh hiểu được.
Sư phụ nói không sai, Tiếu đội trưởng là người đứng đầu tuyển thủ Thiếu Lâm giới liên mình, là đội trưởng của chiến đội Thất Tinh Thảo, muốn học được thao tác cùng ý thức từ người anh ta phải đến ngày tháng năm nào mới được chứ?
Học cái nhìn đại cuộc...?
Trước mắt Lý Tưởng giống như mở ra một cánh cổng thần bí...
Lưu Xuyên gửi đi một cái biểu tình vỗ vai cổ vũ "Thiếu Lâm là phái cần kẻ có cái nhìn đại cuộc nhất, nếu có ngày đệ tử mang đoàn đi đánh phụ bản, mang đội đi cạnh kỹ trường, hoặc là theo đội ngũ tham gia các trận thi đấu lớn, thân là một Thiếu Lâm, đệ tử phải lúc nào cũng nên nhớ kỹ một điều, mình chính là hậu thuẫn kiên cố nhất của toàn bộ đội ngũ!"
Thật lâu về sau, Lý Tưởng vẫn là nhớ như in những lời nói này——
Thân là một Thiếu Lâm, mình chính là hậu thuẫn kiên cố nhất của toàn bộ đội ngũ!
Lúc đội hữu tấn công, Thiếu Lâm nhất định phải xông lên trước tiên, bởi vì Thiếu Lâm da dày thịt béo, có thể giúp đồng đội hấp dẫn đại lượng cừu hận! Mà khi đội hữu lui về thì, Thiếu Lâm nhất định phải là kẻ lui sau cùng, bởi vì Thiếu Lâm máu nhiều phòng cao, có thể trợ giúp đồng đội ngăn cản đại lượng sát thương!
Thiếu Lâm, chính là một chiếc tank, là một tấm thuẫn thịt...
Nhưng, cũng là hậu thuẫn kiên cố nhất trong lòng các đội hữu của mình!
Lý Tưởng đột nhiên chợt nhớ, mấy hôm trước mình còn dám dõng dạc tuyên bố "Thiếu Lâm vào cạnh kỹ trường vô dụng lắm..."
Hồi trưởng lại, thật tình cảm thấy hổ thẹn vô cùng.
Lý Tưởng xấu hổ ho khan một tiếng, đối với khung tán gẫu QQ nghiêm túc gửi đi một câu "Sư phụ yên tâm, đệ tử sẽ bắt đầu lại, cố gắng học hết thảy mọi thứ!"
Lưu Xuyên gửi đi biểu tình mỉm cười "Cố lên."
Một vị sư phụ tốt, cũng chỉ cần như vậy là đủ rồi!
Lý Tưởng trong lòng cảm động muốn chết, gõ đi một đống biểu tình ôm chầm trên khung chat QQ, kèm theo một câu "Cảm ơn sư phụ!"
Lưu Xuyên ở bên kia máy tính nhìn, im lặng mỉm cười.
Đồ đệ nhị hoá, rốt cuộc bắt đầu trị liệu theo kế hoạch.
Lưu Xuyên tin tưởng, bằng tốc độ tay cùng ngộ tính của Lý Tưởng, rất nhanh cậu chàng có thể thoát khỏi hàng ngũ gà công nghiệp, bước vào con đường trở thành một đại sư chân chính có thể gánh vác trách nhiệm!
Bình luận facebook