Viet Writer
Và Mai Có Nắng
-
thinh-the-hon-nhan-755
Chương 755: Nhóm máu 0
*Chương có nội dung hình ảnh
Xem ảnh 1
Xem ảnh 2
Mặt Thanh Ly đã được rửa sạch sẽ, có điều bằng vải trên đầu vẫn rất chói mắt.
Cô để cô bé nằm viện theo dõi thêm mấy ngày, hoặc đưa về nhà tĩnh dưỡng cũn2g được.” “Vâng, làm phiền mọi người.” Sau khi xác nhận Thanh Ly không sao, Bạch Nhược Y by Thanh Ly dậy đi thẳng ra ngoài.
Thẩm Đình Thâm cũng bước theo sau Bạch Nhược Y, gương mặt không có biểu cảm gì.
Bệnh nhân đi ngang qu4a nhìn thấy ba người họ còn tưởng rằng anh là một người chồng vô trách nhiệm bị vợ ép đến bệnh viện khám bệnh cho con.
Ra khỏi bệnh viện, Bạch Nhược Y nhìn thấy chiếc xe hơi màu đen quen thuộc đang đỗ ở cửa chính.
“Em muốn bể con bé đi đâu?” Thẩm Đình Thâm lạnh lùng lên tiếng.
“Đón taxi về nhà.” Bạch Nhược Y không quay đầu lại mà đi về phía trước.
Thẩm Đình Thâm sải bước nhanh hơn, chỉ vài bước đã đi tới trước mặt Bạch Nhược Y.
Anh hơi chau mày, ánh mắt có sự uy hiếp không thể chống cự, “Em bế con bé thì làm sao đón taxi? Em lại không có điện thoại di động, cũng không có tiền.” “Tôi bế con vẫy một chiếc xe, về đến nhà rồi lấy tiền trong nhà ra trả, được chưa?” Bạch Nhược Y trừng Thẩm Đình Thâm, tỏ thái độ không muốn lắm lời với người này thêm câu nào.
Sắc mặt Thẩm Đình Thâm cũng không tốt.
Anh kéo Bạch Nhược Y đi về phía xe mình, “Thừa dịp tôi còn có kiên nhẫn đưa hai mẹ con trở về, em lên xe cho tôi.” “Anh buông tôi ra!” Bạch Nhược Y by Thanh Ly nên không tiện giãy giụa, chỉ có thể nhăn mặt cự tuyệt, “Tôi không cần anh đưa mẹ con tôi trở về! Anh buông ra!” Nhưng trước giờ Bạch Nhược Y chưa bao giờ chống lại được Thẩm Đình Thâm, nên bị anh vừa kéo vừa đẩy lên xe anh.
Người ngồi ở ghế lái là Lý Lâm.
Lý Lâm nhìn thấy đứa trẻ trong lòng Bạch Nhược Y, vẻ mặt khiếp sợ.
Đứa trẻ này không phải là đứa hồi trước Thẩm Đình Thâm bể đi họp à? Bây giờ Bạch Nhược Y lại bế con bé, thoạt nhìn chắc là con của Bạch Nhược Y...
Mà theo Lý Lâm biết, Thẩm Đình Thâm ắt hẳn rất hận chuyện Bạch Nhược Y kết hôn, sinh con với người khác.
Vậy đáng lẽ anh phải cực kỳ ghét con của Bạch Nhược Y mới đúng, sao có thể còn bế con bé đi họp? Rốt cuộc là chuyện gì? Hai người có quan hệ gì? Lý Lâm chưa từng cảm thấy mình không hiểu Thẩm Đình Thâm như vậy, không rõ rốt cuộc Thẩm Đình Thâm bị làm sao nữa.
Thẩm Đình Thâm lên ghế phụ, vừa cài dây an toàn, vừa nói, “Lái xe.” “Thế này là sao...” Lý Lâm vừa định hỏi tình hình thì đã bị Thẩm Đình Thâm lạnh lùng ngắt lời, “Lái xe, đưa họ về nhà.
Chuyện khác trở về tôi sẽ nói với cậu.” “Được thôi.” Lý Lâm nhìn lướt qua hai mẹ con ngồi ở ghế sau qua kính chiếu hậu.
Bạch Nhược Y khó chịu trừng mắt nhìn gáy Thẩm Đình Thâm, nhẹ nhàng vỗ về Thanh Ly, muốn để cô bé ngủ yên.
Suốt đường đi không ai nói gì.
Xe nhanh chóng chạy đến cổng khu nhà của Bạch Kiến.
Bạch Nhược Y bế Thanh Ly bước thẳng xuống xe, không hề muốn ngồi thêm một phút một giây nào.
Cô mới vừa xuống xe, Lý Lâm đã vội vàng hỏi, “Sao lại thế này? Trước kia làm sao anh lại biết con của cô Bạch?” “Đừng nói nữa, tôi cũng không biết Thanh Ly là con của cô ấy.
Thế giới này nhỏ thật.” Lý Lâm phối hợp hạ cửa sổ xe xuống, xe vẫn chạy theo đường đến công ty, “Cho nên ý của anh là, trước kia anh cũng không biết Thanh Ly là con của cô Bạch, bởi vì có duyên trùng hợp mới biết Thanh Ly, cũng cảm thấy cô bé còn rất có duyên với anh?” Chuyện này nói ra cứ như phim truyền hình vậy.
Nhưng điều làm Lý Lâm hơi nghi ngờ là, đôi mắt của Thanh Ly cực kỳ giống với mắt của Thẩm Đình Thâm, có khi nào thật ra Thanh Ly chính là con của Thẩm Đình Thâm không? Ngón tay mảnh khảnh của Thẩm Đình Thâm thò vào túi quần, anh không sờ thấy thuốc lá mà lại lấy ra được giấy khám bệnh của Thanh Ly.
Vừa rồi bác sĩ đưa cho anh, anh cũng chưa xem kỹ, chỉ nghe bác sĩ nói không có chuyện gì lớn là nhét luôn vào túi.
Bây giờ lại lấy ra, Thẩm Đình Thâm bèn mở ra xem.
Đuôi mắt Lý Lâm nhìn thấy hình như anh lấy ra một thứ, anh ta liếc mắt nhìn Thẩm Đình Thâm, phát hiện anh đang xem giấy tờ.
“Anh đang xem gì thế? Anh có thể nhìn rõ chữ trên tờ giấy à?” Lý Lâm kinh ngạc nói.
Thẩm Đình Thâm gật đầu, đôi mắt đen nhánh quét từng hàng chữ một trên giấy khám, “Hôm nay đột nhiên mắt tốt lên, có thể nhìn rõ tất cả đồ vật.” Khi nói ra lời này, Thẩm Đình Thâm vô cùng bình tĩnh, như thể với anh mà nói, mắt tốt lên cũng không có gì may mắn lắm.
Ngược lại Lý Lâm hơi kích động đỗ xịch xe lại, xoay đầu hướng về phía Thẩm Đình Thâm cười sung sướng, “Anh nói gì? Mắt của anh đã khỏi hoàn toàn rồi ư?” “Ừ.” Thẩm Đình Thâm lại đáp với giọng điềm tĩnh, chẳng qua gương mặt lạnh tanh của anh đã có nét bối rối.
Hình như là anh nhìn thấy cái gì đó rất quan trọng.
Đối với một người mặt liệt nhiều năm mà nói, biểu cảm này của anh thật sự rất hiếm thấy, Lý Lâm cảm thấy có lẽ là anh đã phát hiện ra chuyện gì đó không ổn.
Lông mày Lý Lâm cũng nhăn lại theo, “Làm sao vậy? Trông anh không ổn lắm, anh cầm giấy tờ gì vậy?” Anh ta vừa nói, vừa rướn cổ qua nhìn.
Thẩm Đình Thâm lại đột nhiên đưa tờ giấy đến trước mặt anh ta, vẻ mặt cực kỳ kích động, nói, “Anh xem! Anh thấy nhóm máu của Thanh Ly không? Bạch Nhược Y có nhóm máu B, mà trên này lại ghi là nhóm máu O.” Lý Lâm lập tức hiểu ý của Thẩm Đình Thâm.
Đôi mắt của anh ta cũng trợn to lên, vốn đã đang nghi ngờ Thanh Ly và Thẩm Đình Thâm cực kỳ giống nhau, bây giờ nhóm máu cũng giống thế này! “Anh cũng thuộc nhóm máu O!” Giọng Lý Lâm hơi run rẩy, anh ta nhìn tờ giấy chằm chằm không chớp mắt.
Nhìn thấy tờ giấy này, Lý Lâm gần như có thể xác nhận Thanh Ly chính là con của Thẩm Đình Thâm.
“Chồng của Bạch Nhược Y tên gì? Tôi bảo Trần Duệ để điều tra thử xem anh ta có nhóm máu gì!” Thẩm Đình Thâm cảm thấy trái tim mình đều sắp kích động đến mức nổ tung.
Anh lờ mờ cảm thấy Thanh Ly là con của mình, nhưng lại sợ cuối cùng lại hụt hẫng.
Cho nên anh nhất định phải điều tra trước xem chồng Bạch Nhược Y có nhóm máu gì, lỡ đâu trùng hợp anh ta cũng có nhóm máu O, Thanh Ly chẳng qua giống nhóm máu với chồng của cô, cuối cùng lại chỉ là Thẩm Đình Thâm nghĩ nhiều.
*Chương có nội dung hình ảnh
Xem ảnh 1
Xem ảnh 2
Cô để cô bé nằm viện theo dõi thêm mấy ngày, hoặc đưa về nhà tĩnh dưỡng cũn2g được.” “Vâng, làm phiền mọi người.” Sau khi xác nhận Thanh Ly không sao, Bạch Nhược Y by Thanh Ly dậy đi thẳng ra ngoài.
Thẩm Đình Thâm cũng bước theo sau Bạch Nhược Y, gương mặt không có biểu cảm gì.
Bệnh nhân đi ngang qu4a nhìn thấy ba người họ còn tưởng rằng anh là một người chồng vô trách nhiệm bị vợ ép đến bệnh viện khám bệnh cho con.
Ra khỏi bệnh viện, Bạch Nhược Y nhìn thấy chiếc xe hơi màu đen quen thuộc đang đỗ ở cửa chính.
“Em muốn bể con bé đi đâu?” Thẩm Đình Thâm lạnh lùng lên tiếng.
“Đón taxi về nhà.” Bạch Nhược Y không quay đầu lại mà đi về phía trước.
Thẩm Đình Thâm sải bước nhanh hơn, chỉ vài bước đã đi tới trước mặt Bạch Nhược Y.
Anh hơi chau mày, ánh mắt có sự uy hiếp không thể chống cự, “Em bế con bé thì làm sao đón taxi? Em lại không có điện thoại di động, cũng không có tiền.” “Tôi bế con vẫy một chiếc xe, về đến nhà rồi lấy tiền trong nhà ra trả, được chưa?” Bạch Nhược Y trừng Thẩm Đình Thâm, tỏ thái độ không muốn lắm lời với người này thêm câu nào.
Sắc mặt Thẩm Đình Thâm cũng không tốt.
Anh kéo Bạch Nhược Y đi về phía xe mình, “Thừa dịp tôi còn có kiên nhẫn đưa hai mẹ con trở về, em lên xe cho tôi.” “Anh buông tôi ra!” Bạch Nhược Y by Thanh Ly nên không tiện giãy giụa, chỉ có thể nhăn mặt cự tuyệt, “Tôi không cần anh đưa mẹ con tôi trở về! Anh buông ra!” Nhưng trước giờ Bạch Nhược Y chưa bao giờ chống lại được Thẩm Đình Thâm, nên bị anh vừa kéo vừa đẩy lên xe anh.
Người ngồi ở ghế lái là Lý Lâm.
Lý Lâm nhìn thấy đứa trẻ trong lòng Bạch Nhược Y, vẻ mặt khiếp sợ.
Đứa trẻ này không phải là đứa hồi trước Thẩm Đình Thâm bể đi họp à? Bây giờ Bạch Nhược Y lại bế con bé, thoạt nhìn chắc là con của Bạch Nhược Y...
Mà theo Lý Lâm biết, Thẩm Đình Thâm ắt hẳn rất hận chuyện Bạch Nhược Y kết hôn, sinh con với người khác.
Vậy đáng lẽ anh phải cực kỳ ghét con của Bạch Nhược Y mới đúng, sao có thể còn bế con bé đi họp? Rốt cuộc là chuyện gì? Hai người có quan hệ gì? Lý Lâm chưa từng cảm thấy mình không hiểu Thẩm Đình Thâm như vậy, không rõ rốt cuộc Thẩm Đình Thâm bị làm sao nữa.
Thẩm Đình Thâm lên ghế phụ, vừa cài dây an toàn, vừa nói, “Lái xe.” “Thế này là sao...” Lý Lâm vừa định hỏi tình hình thì đã bị Thẩm Đình Thâm lạnh lùng ngắt lời, “Lái xe, đưa họ về nhà.
Chuyện khác trở về tôi sẽ nói với cậu.” “Được thôi.” Lý Lâm nhìn lướt qua hai mẹ con ngồi ở ghế sau qua kính chiếu hậu.
Bạch Nhược Y khó chịu trừng mắt nhìn gáy Thẩm Đình Thâm, nhẹ nhàng vỗ về Thanh Ly, muốn để cô bé ngủ yên.
Suốt đường đi không ai nói gì.
Xe nhanh chóng chạy đến cổng khu nhà của Bạch Kiến.
Bạch Nhược Y bế Thanh Ly bước thẳng xuống xe, không hề muốn ngồi thêm một phút một giây nào.
Cô mới vừa xuống xe, Lý Lâm đã vội vàng hỏi, “Sao lại thế này? Trước kia làm sao anh lại biết con của cô Bạch?” “Đừng nói nữa, tôi cũng không biết Thanh Ly là con của cô ấy.
Thế giới này nhỏ thật.” Lý Lâm phối hợp hạ cửa sổ xe xuống, xe vẫn chạy theo đường đến công ty, “Cho nên ý của anh là, trước kia anh cũng không biết Thanh Ly là con của cô Bạch, bởi vì có duyên trùng hợp mới biết Thanh Ly, cũng cảm thấy cô bé còn rất có duyên với anh?” Chuyện này nói ra cứ như phim truyền hình vậy.
Nhưng điều làm Lý Lâm hơi nghi ngờ là, đôi mắt của Thanh Ly cực kỳ giống với mắt của Thẩm Đình Thâm, có khi nào thật ra Thanh Ly chính là con của Thẩm Đình Thâm không? Ngón tay mảnh khảnh của Thẩm Đình Thâm thò vào túi quần, anh không sờ thấy thuốc lá mà lại lấy ra được giấy khám bệnh của Thanh Ly.
Vừa rồi bác sĩ đưa cho anh, anh cũng chưa xem kỹ, chỉ nghe bác sĩ nói không có chuyện gì lớn là nhét luôn vào túi.
Bây giờ lại lấy ra, Thẩm Đình Thâm bèn mở ra xem.
Đuôi mắt Lý Lâm nhìn thấy hình như anh lấy ra một thứ, anh ta liếc mắt nhìn Thẩm Đình Thâm, phát hiện anh đang xem giấy tờ.
“Anh đang xem gì thế? Anh có thể nhìn rõ chữ trên tờ giấy à?” Lý Lâm kinh ngạc nói.
Thẩm Đình Thâm gật đầu, đôi mắt đen nhánh quét từng hàng chữ một trên giấy khám, “Hôm nay đột nhiên mắt tốt lên, có thể nhìn rõ tất cả đồ vật.” Khi nói ra lời này, Thẩm Đình Thâm vô cùng bình tĩnh, như thể với anh mà nói, mắt tốt lên cũng không có gì may mắn lắm.
Ngược lại Lý Lâm hơi kích động đỗ xịch xe lại, xoay đầu hướng về phía Thẩm Đình Thâm cười sung sướng, “Anh nói gì? Mắt của anh đã khỏi hoàn toàn rồi ư?” “Ừ.” Thẩm Đình Thâm lại đáp với giọng điềm tĩnh, chẳng qua gương mặt lạnh tanh của anh đã có nét bối rối.
Hình như là anh nhìn thấy cái gì đó rất quan trọng.
Đối với một người mặt liệt nhiều năm mà nói, biểu cảm này của anh thật sự rất hiếm thấy, Lý Lâm cảm thấy có lẽ là anh đã phát hiện ra chuyện gì đó không ổn.
Lông mày Lý Lâm cũng nhăn lại theo, “Làm sao vậy? Trông anh không ổn lắm, anh cầm giấy tờ gì vậy?” Anh ta vừa nói, vừa rướn cổ qua nhìn.
Thẩm Đình Thâm lại đột nhiên đưa tờ giấy đến trước mặt anh ta, vẻ mặt cực kỳ kích động, nói, “Anh xem! Anh thấy nhóm máu của Thanh Ly không? Bạch Nhược Y có nhóm máu B, mà trên này lại ghi là nhóm máu O.” Lý Lâm lập tức hiểu ý của Thẩm Đình Thâm.
Đôi mắt của anh ta cũng trợn to lên, vốn đã đang nghi ngờ Thanh Ly và Thẩm Đình Thâm cực kỳ giống nhau, bây giờ nhóm máu cũng giống thế này! “Anh cũng thuộc nhóm máu O!” Giọng Lý Lâm hơi run rẩy, anh ta nhìn tờ giấy chằm chằm không chớp mắt.
Nhìn thấy tờ giấy này, Lý Lâm gần như có thể xác nhận Thanh Ly chính là con của Thẩm Đình Thâm.
“Chồng của Bạch Nhược Y tên gì? Tôi bảo Trần Duệ để điều tra thử xem anh ta có nhóm máu gì!” Thẩm Đình Thâm cảm thấy trái tim mình đều sắp kích động đến mức nổ tung.
Anh lờ mờ cảm thấy Thanh Ly là con của mình, nhưng lại sợ cuối cùng lại hụt hẫng.
Cho nên anh nhất định phải điều tra trước xem chồng Bạch Nhược Y có nhóm máu gì, lỡ đâu trùng hợp anh ta cũng có nhóm máu O, Thanh Ly chẳng qua giống nhóm máu với chồng của cô, cuối cùng lại chỉ là Thẩm Đình Thâm nghĩ nhiều.
Bình luận facebook