• ĐỔI TÊN MIỀN VIETWRITER.PRO SANG vietwriter.co TỪ NGÀY 18/11

New Thiết Soái Chiến Thần (2 Viewers)

  • Chương 341-345

Chương 341

Chính là tẩy trắng.

Vậy Mộc Thúy Lan tiếc thân thể làm gì? Chỉ khi thân thể này không còn là của cô, thì mọi thứ mới có thể xem như thành công một nửa.

“Thẩm tiểu thư… cô….!”

“Suỵt!”

Mộc Thúy Lan cởi bỏ những gì vướng víu trên người Chu Nhiệm, ngón tay linh hoạt lả lướt.

Khuôn miệng xinh xinh của cô ta không ngừng hoạt động ở nơi mà ai cũng có thể nghĩ.

Hít!

Chu Nhiệm hít một hơi, dường như cũng không thể cưỡng lại đê mê do cô ta đem lại.

Mộc Thúy Lan nhìn biểu cảm của Chu Nhiệm, cô ta lại cảm thấy vô cùng thành tựu.

Xem ra Tiểu Diêu cũng rất tận tâm, không hề phí tiền học phí nha!

“Nói đi… thích chứ?”

Mộc Thúy Lan kích thích vành tai của ông ta, muốn hắn ta tự miệng nói ra.

Nhưng Chu Nhiệm cắn chặt răng không nói.

Tay của Mộc Thúy Lan cũng không ngơi nghỉ, tiếp tục vuốt ve cả cơ thể ông ta.

Chỉ là, cô đã lột sạch nội y, trên người chỉ độc một chiếc váy hai dây mỏng manh tùy thời có thể rơi xuống, chỉ là vẫn vướng trên người cô.

Nếu là một gã đàn ông nào đó có lẽ đã không chịu nổi mà xé nát chiếc váy kia ra, ‘ăn’ cô ta ngấu nghiến.

“Chậc chậc… xem này, cố gắng làm gì chứ?”

Mộc Thúy Lan xem Chu Nhiệm như là thử nghiệm đầu tiên của mình, không có ý định dừng lại.

“Phu nhân… nói… không chuẩn bị… sẽ không kịp.”

Ông ta cắn răng chịu đựng, muốn đẩy Mộc Thúy Lan ra.

Nhưng còn chưa làm gì, cô ta đã…

“Á… Thật thoải mái.”

Cả người cô ả ngồi hẳn lên phần thân dưới của Chu Nhiệm, ông ta có một cảm giác sảng khoái tột độ.

Chu Nhiệm rất muốn đẩy cô ta ra, nhưng dù lý trí của ông ta có nghĩ như vậy, thì hành động của ông ta đã bán đứng ông ta.

Cả người ông ta đều phải đung đưa theo nhịp của Mộc Thúy Lan, nhìn Chu Nhiệm như vậy, cô ta vô cùng đắc ý.

Tiếng kêu của cô ta càng lớn, càng vang vọng khắp căn phòng, vô cùng ma mị, lại thấm đầy dục vọng.

“Ưm… anh Chu.. nào….em muốn anh.”

Cô ta không quên thêm vào vài câu mà Tiểu Diêu đã chỉ bảo.

“Được…”

Theo bản năng Chu Nhiệm đã không còn phản kháng, ông ta lại vô cùng hưởng thụ, chuyển thành thế chủ động, đẩy Mộc Thúy Lan nằm sấp, sau đó kịch liệt vận động.

Vì vận động quá mạnh nên vô thức, Chu Nhiệm đã xé rách chiếc váy của Mộc Thúy Lan lúc nào không hay.

Trên người cô ta lại lộ ra mảng thịt trắng nõn, còn có những chỗ vô cùng bắt mắt.

“Tốt… đúng rồi… Như thế… thật thích.”

Mộc Thúy Lan nào để ý hình tượng gì gì đó, lòng cô ta vô cùng thoải mái. Xem như đây là thành công của cô ta.
Chương 342

Cho đến gần chiều tối, Chu Nhiệm mệt mỏi nằm không mảnh vải trên giường, Mộc Thúy Lan lại đứng lên tắm rửa thay váy dạ hội.

Vốn dĩ Mộc Thúy Lan sinh ra là tiểu thư, cho nên dáng vẻ khi cô mặc dạ hội vô cùng quý phái, thêm trang sức đắt đỏ.

Váy đỏ ôm sát người, cúp ngực hở vai, tà xẻ lên cao, cao tới mức làm người khác tưởng rằng chỉ cần cô ta bước đi có thể thấy mọi thứ tư mật.

“Thoải mái chứ?”

Vừa thoa son đỏ lên môi, Mộc Thúy Lan cười nói, cứ như chuyện vừa rồi chỉ đơn giản là chỉ để xả stress.

Chu Nhiệm cũng không biết nói gì, lần đầu tiên ông ta rơi vào trạng thái thế này.

“Tôi…”

“Sao? Chưa đủ?”

Mộc Thúy Lan xoay người lại, đôi môi mọng đỏ, tóc xoăn dài một bên, vảy đỏ xẻ tà, cô đong đưa chân mình, lộ ra vệt ren đen của nội y.

Càng làm cho Chu Nhiệm hơi lúng túng.

“ha ha ha.”

Mộc Thúy Lan lóe lên tia tự đắc, rồi đàn ông sẽ phải quỳ dưới váy cô ta.

“Đi thôi! Không phải sợ không kịp sao?”

Nói xong cô ta xoay người xuống dưới tầng, chuẩn bị ra xe.

Mà Chu Nhiệm tức tốc mặc đồ chạy theo, ông ta còn chưa kịp tắm rửa nha.

Suốt quãng đường, Mộc Thúy Lan cố ý không nói gì, mà Chu Nhiệm lại càng im lặng.

Buổi tiệc này được tổ chức tại một khách sạn vô cùng sang trọng ở phương Bắc, mà thiếp mời cũng đã gửi tới Hồ Cửu.

Mộc Thúy Lan bước vào buổi tiệc đã thu hút sự chú ý của cánh đàn ông, không phải vì cô quá đẹp.

Nói về đẹp thì ở phương Bắc không thiếu, chỉ là trên người cô ta có chút phong tình, còn vì qua nhiều lần giao hoan, cho nên cả người toát ra một mùi ‘nhục dục’.

“Anh Hồ Cửu, sao lại đưa em đến đây.”

Bạch Thố nhìn xung quanh vô cùng ngại ngùng, cô không thích tiếp xúc nhiều ở những buổi tiệc thế này.

“Chỉ là tiệc mà thôi, muốn em ra ngoài nhiều một chút. Không thích sao?’

Ánh mắt Hồ Cửu xoáy sâu vào người Bạch Thố.

Cô chột dạ, nhưng lại có chút ngại ngùng.

“Em.. chỉ là… chỉ cần cùng anh là được.”

Nói xong Bạch Thố lại nép vào người anh như sợ người khác va phải mình.

Bạch Thố vô cùng xinh đẹp, nước da trắng ngần, mái tóc nổi bật màu bạch kim sáng.

Hôm nay cô diện một bộ váy suông màu đỏ đơn giản, càng tôn lên khí chất của cô, nhưng là sự thanh thuần, nhìn sẽ muốn bao bọc bảo vệ.

“Bạch tiểu thư, còn có tôi, cô đừng ngại.”

Hữu Thủ cũng bên cạnh cười cười.

Tất nhiên có Hữu Thủ, Hồ Cửu thì chắc chắn buổi tiệc này có việc cho họ làm.

Nhưng điều kỳ lạ lại có thêm Bạch Thố.
Chương 343

Khi Hồ Cửu quyết định để Bạch Thố đi cùng cả Túc Trì cũng Hữu Thủ đều ngạc nhiên.

Mà người không được đi là Túc Trì đang ở nhà đi đi lại lại lo lắng..

“Anh Hữu Thủ, tôi biết rồi, tôi chỉ ngại đông người thôi. Nhưng có anh Hồ Cửu cùng anh, tôi cũng yên tâm.”

Bạch Thố nói xong thì nở nụ cười ngọt ngào.

“Vị tiểu thư này, tôi có thể mời cô một ly không?”

Một người đàn ông vô cùng lịch lãm, lại có chút tuấn tú, bộ dáng vô cùng đáng tin đi đến gần Bạch Thố.

“Tôi… tôi…”

Gương mặt cô vô cùng lúng túng, cứ như không biết phải trả lời sao.

“Không!”

“Được!”

Cả Hồ Cửu cùng Hữu Thủ lên tiếng, khi nghe Hồ Cửu nói ‘được’, cả Bạch Thố cùng Hữu Thủ đều nhìn về phía anh như sinh vật lạ.

“Vị này là…”

“Anh trai của cô ấy.”

Hồ Cửu không nhanh không chậm nói.

Mà Bạch Thố nhìn thấy một màn này thì tức giận vô cùng.

“Tôi tự giới thiệu, tôi là Vương Khiêm.”

Hữu Thủ cùng Hồ Cửu nghe tên này thì lập tức nhìn nhau, đây không phải cháu của Vương Lam Ứng sao?

Xem ra là tuổi trẻ tài cao, nhìn xem, phong độ vô cùng.

“Bạch Thố.”

Hồ Cửu lên tiếng.

Vương Khiêm hơi ngơ ngác.

“Tên cô ấy.”

Anh tiếp tục nói, sau đó cố tình bỏ đi chỗ khác.

Mà Hữu Thủ nhìn theo Hồ Cửu, lại nhìn Bạch Thố, quả thật không biết nên đi theo, hay ở lại bảo vệ Bạch Thố.

“Bạch tiểu thư, tôi mời cô một ly được chứ?”

Nhìn thấy Hồ Cửu đi thẳng như vậy, Bạch Thố nắm chặt tay, ánh mắt lóe lên tức giận.

Cũng không từ chối người trước mặt nữa.

“Được, mời anh.”

Bạch Thố nhận ly rượu từ tay Vương Khiêm, nở nụ cười tiêu chuẩn.

Mà Hữu Thủ nhìn cũng biết Bạch Thố là giận Hồ Cửu mới làm vậy, cũng không biết phải nói sao cho phải.

Tự trách sao Hồ Cửu lại vô tình vậy chứ.

Nhưng khi Hồ Cửu nhìn lại, khóe miệng anh nhếch lên một nụ cười nguy hiểm khó thấy.

Lúc này Thẩm Thanh Hương vừa tới đã kéo Mộc Thúy Lan giới thiệu cho các vị mới nhận chức tại nội các.

“Thẩm tiểu thư nhà chúng tôi là chi thứ, con bé vừa hay tới nghỉ ngơi ở đây, tiện thể dẫn theo cho đỡ nhàm chán. Mong các vị chiếu cố.”

Nói xong Thẩm Thanh Hương cười tươi như hoa, nháy mắt để lại Mộc Thúy Lan một mình.
Chương 344

Bà ta lại quay về bên cạnh Trần Nghĩa, lúc này ông ta còn bị đám bạn bè thế gia vây quanh chúc mừng, còn tạo quan hệ.

“Thẩm tiểu thư… cô thật đẹp.”

Một người trong số đám đàn ông kia vô cùng thưởng thức.

“Anh nói xem… chúng ta ra ngoài được chứ?’

Mộc Thúy Lan giả vờ xoa xoa mi tâm, nói thì thầm cùng người này.

“Được, được.”

Người đẹp nhờ vả sao có thể khướt từ.

Mà những người đàn ông còn lại khi nhìn thấy Mộc Thúy Lan cùng Giang Thái rời đi, ánh mắt hơi nheo lại.

Thẩm gia giới thiệu kia là Thẩm tiểu thư, còn là chi thứ, vậy thì giới thiệu với bọn họ để làm gì chứ?

Ai mà không biết ngụ ý trong đó.

Bọn họ nhìn nhau cười với ánh mắt ẩn ý, xem ra ai ai cùng hiểu rõ, hai người kia là đi đâu.

“Nói xem… bọn họ sẽ làm gì?”

Mã Nham nhìn theo dáng đi thướt tha của Mộc Thúy Lan, ánh mắt cũng lộ vẻ thèm thuồng.

“Cùng lắm hàn huyên, tình tự một chút. Dù sao ngoài kia cũng là vườn trống, tuy là kín đáo, nhưng họ cũng không có gan làm cái chuyện gì đó ngoài trời thế kia.”

“Đúng đúng, dù không ai thấy thì bọn họ cũng sẽ không dám.”

Mạnh Siêu cùng Hàn Thiên Hào đều nghĩ bọn họ cùng lắm nói vài câu tình cảm, bán chút cơm chó là cùng.

“Tôi cá là bọn họ sẽ còn hơn thế.”

Mã Nham nhìn theo, cảm giác vô cùng kích thích.

“Cá thì cá, sợ gì, tôi cá bọn họ chỉ thân mật một chút là cùng.”

Mạnh Siêu nói.

“Tôi đồng ý với cậu ấy.” Hàn Thiên Hào cũng gật đầu đồng ý.

“Tôi thì cá, bọn họ sẽ tiếp xúc da thịt một chút.”

Mã Nham cười nham hiểm.

“Cá cược gì nào?”

Mạnh Siêu nhấp ngụm rượu rồi nói.

“Nếu tôi thắng, cậu phải giới thiệu thư ký Tô của cậu cho tôi.”

“Nếu tôi thua, tôi lại giới thiệu trợ lý Kiều của tôi cho cả hai cậu.”

Mã Nham khẳng khái nói.

Với bọn họ, chuyện trao đổi tình nhân có vẻ không còn mới, mà chuyện có tình nhân trước hay sao hôn nhân cũng không còn lạ rồi, miễn đừng có con với tình nhân là tốt rồi.

Với bọn họ, chuyện trao đổi tình nhân có vẻ không còn mới, mà chuyện có tình nhân trước hay sao hôn nhân cũng không còn lạ rồi, miễn đừng có con với tình nhân là tốt rồi.

“Đi theo bọn họ đi.”

Sau đó cả ba người cùng đi theo sau, vì sợ bị hai người kia phát hiện nên bọn họ cũng nấn ná một chút, sau đó mới đi theo ra ngoài.
Chương 345

Dù sao vườn cây là nơi đi dạo vào ban ngày, buổi tối hầu như không có người qua lại.

Mà Mộc Thúy Lan kiếm cớ là muốn yên tĩnh riêng tư hai người cùng tìm hiểu nhau một chút, vì vậy họ đi tới phía cuối góc vườn, nơi này hầu như không ai qua lại.

Vì ban ngày có nhân viên chăm sóc cây, tối thì họ đều nghỉ cả rồi, mà dạ tiệc thì khách chỉ nghỉ ở phòng chờ hoặc phòng nghỉ đặt riêng, ai ra vườn này làm gì chứ?

“Anh Giang Thái này, tôi nghe cô của tôi nhắc đến anh rất nhiều, nhiều tới mức nghe thành nghiện.”

Mộc Thúy Lan vào thẳng vấn đề, cũng không giữ kẽ, chỗ tà váy xẻ lên kia cũng lọ ra chút huyền bí.

“Thật sao, vinh dự cho tôi rồi.”

Giang Thái cười cười, ánh mắt lóe lên tia thèm muốn.

Chỉ là ngại đây bên ngoài, nếu không…

“Anh Giang Thái, anh muốn tôi?”

Tiểu Diêu từng dạy cô ta, trực tiếp kích thích đàn ông, sau đó bỏ rơi họ, tự trọng tổn thương họ còn không theo cô sao.

“Cô.. này quá nhanh rồi.”

Tuy lòng hắn muốn trả lời ‘muốn’, nhưng hắn vẫn tỉnh táo duy trì bản thân.

“Ai dô, xem ra tôi đánh giá cao mình rồi.”

Nói xong Mộc Thúy Lan ngồi lên kệ gỗ đang đặt cây con, mà tà váy cũng theo đó lộ rõ hơn, môi đỏ mọng của cô ta cắn kéo bao tay ra khỏi tay.

Cô ta gỉ vờ đưa tay lên đầu, như sắp té, Giang Thái nhanh chóng chạy tới đỡ cô.

Ai ngờ…

“Anh Giang Thái, anh muốn gì đó kích thích một chút không?”

Mộc Thúy Lan nhìn hắn, ngón tay vuốt ve mang tai và cổ.

Vì đỡ cô ta theo quán tính, tay hắn vô tình đặt lên đùi của Mộc Thúy Lan.

“Nhưng… đây là…”

Tuy hắn cũng hiểu ý Mộc Thúy Lan, nhưng đây là vườn cây, nơi này có người tới thì phải làm sao?

“Anh không muốn? Vậy xem như là anh từ chối em.”

Nói xong cô đứng lên, chính vì hành động đột ngột, cô đứng lên, tay của Giang Thái đang từ đùi của cô, đã di chuyển lên một chút.

“Tay anh… thật hư.”

Mộc Thúy Lan nói rồi đi lướt qua người hắn.

Nhưng cô ta chợt dừng lại, cô ta nhìn ra phía xa có người tới, nụ cười cô ta gợi lên càng cong.

“Em… sẽ cho anh… một cảm giác… không bao giờ quên.”

Mộc Thúy Lan xoay người ôm sau lưng Giang Thái, ngón tay linh động chạm vào nơi nhạy cảm cả người hắn.

Sau đó đột ngột, cô thoát đi chiếc nội y đen, nhìn thấy vậy tâm Giang Thái xôn xao hơn.

“Thẩm tiểu thư… em…”

“Gọi em bằng cái tên gì anh muốn đi…”

Còn không để Giang Thái trả lời, Mộc Thúy Lan đột ngột xoay người, ngón tay mò xuống phía thân dưới.

Một luồng khí nóng trong Giang Thái không kìm được.

“Em làm con đ**m của tôi. Được chứ?”
 
Advertisement

Bình luận facebook

Users who are viewing this thread

Back
Top Bottom