Viet Writer
Và Mai Có Nắng
-
Thiết Huyết Chiến Thần Đô Thị - Tiêu Sách - Chương 565
*Chương có nội dung hình ảnh
Có lẽ, với số cao thủ hiện tại của băng nhóm Triệu Quân, thật sự không có ai có thế so lại ba người trẻ tuổi đó. Cũng chỉ có võ giả thuần túy như thầy Vương, mới có thế vững vàng áp chế được họ…
Trong đại sảnh, nhất thời xỏn xao cả lèn, có rất nhiều tèn cấp cao của băng nhóm Triệu Quân đều đang nhỏ giọng bàn tán…
Mà lúc này, có một ông già chậm rãi đi vào đại sảnh.
Ông già đó đi đứng nhẹ nhàng, lúc đi đường không một tiếng động. Cơ thể ống ta không hề cường tráng, miền cưỡng coi như khỏe mạnh.
Chỉ là một người như vậy, khi ông ta xuất hiện, trong đại sảnh vốn còn đang có rất nhiều tiếng ồn, lập tức trở nên im lặng.
Bước đi của ông già đó trông có vẻ nhẹ nhàng, nhưng lại
giống như có một loại ma lực nào đó, bước vào trong lòng mọi người, khiến cho bọn họ không khỏi căng thắng.
Cũng may, ông già không hề có ý làm khó mọi người. Sau khi uy thế đó xuất hiện trong giây phút ngắn ngủi, thì lập tức biến mất không còn vết tích trẽn người ông già, lúc này mọi người mới cảm thấy thả lỏng.
Mãi đến lúc này, tất cả mọi người đều cảm nhận được sự đáng sợ của ông già.
Mà có một số tên cấp cao của băng nhóm Triệu Quân càng biết rõ, trước kia đã từng có một cao thủ do băng nhóm khác mời đến băng nhóm Triệu Quân, muốn dùng vũ lực ám sát ông Triệu. Nhưng đã bị thầy Vương ra tay đánh bại, dề dàng bát được cao thủ đó.
Kế từ đó, địa vị của thầy Vương trong băng nhóm Triệu Quân càng vững chắc hơn.
Sự kiện đó vô cùng bí mật, chỉ có mấy cấp cao của băng nhóm Triệu Quân mới biết.
Thậm chí, ngay cả Tứ Đại Kim Cang của băng nhóm Triệu Quân cũng không biết.
Lần này, ông già khồng hề tới một mình.
Ngoài ông già ra, sau lưng ông ta còn có một người trẻ tuổi. Lúc này anh ta đang tùy ý đánh giá trụ sở chính của băng nhóm Triệu Quân, giữa trán thoáng hiện ra vẻ cuồng vọng.
Khi người đó và ông già cùng nhau bước ra, cấp cao của băng nhóm Triệu Quân có hơi nghi hoặc.
Ngay cả ông Triệu cũng có hơi khó hiếu.
“Ông Triệu, nó chính là học trò yêu thích mà tôi đã nói với ông, Lâm Áo, gần đây mới đi du lịch khu vực Đỏng Nam Á về…”
Ông già thấy ánh mát thoáng có chút khó hiếu của đám người, thản nhiên giải thích một câu.
“Thế mà là học trò yêu thích của thầy Vương sao? Tốt… quả nhiên là anh hùng xuất thiếu niên…”
Lúc này ông Triệu bước lẽn một bước, cấn thận đánh giá Lâm Áo, trong mắt hiện ra vẻ vui sướng lờ mờ.
Có thể trở thành học trò yêu thích của thầy Vương, nhất định rất có thực lực. Nếu như người tài như vậy ở lại băng nhóm Triệu Quân, nhất định sẽ làm cho băng nhóm Triệu Quân như hố mọc thêm cánh.
Còn việc ông ta có thế khiến cho Lâm Áo làm việc cho ông ta hay không, ông Triệu căn bản chưa từng nghi ngờ điều này…
“Được rồi, nói đi, rốt cuộc đã xảy ra chuyện gì? Sao ba người đó lại bị đánh thành như vậy?”
Có lẽ, với số cao thủ hiện tại của băng nhóm Triệu Quân, thật sự không có ai có thế so lại ba người trẻ tuổi đó. Cũng chỉ có võ giả thuần túy như thầy Vương, mới có thế vững vàng áp chế được họ…
Trong đại sảnh, nhất thời xỏn xao cả lèn, có rất nhiều tèn cấp cao của băng nhóm Triệu Quân đều đang nhỏ giọng bàn tán…
Mà lúc này, có một ông già chậm rãi đi vào đại sảnh.
Ông già đó đi đứng nhẹ nhàng, lúc đi đường không một tiếng động. Cơ thể ống ta không hề cường tráng, miền cưỡng coi như khỏe mạnh.
Chỉ là một người như vậy, khi ông ta xuất hiện, trong đại sảnh vốn còn đang có rất nhiều tiếng ồn, lập tức trở nên im lặng.
Bước đi của ông già đó trông có vẻ nhẹ nhàng, nhưng lại
giống như có một loại ma lực nào đó, bước vào trong lòng mọi người, khiến cho bọn họ không khỏi căng thắng.
Cũng may, ông già không hề có ý làm khó mọi người. Sau khi uy thế đó xuất hiện trong giây phút ngắn ngủi, thì lập tức biến mất không còn vết tích trẽn người ông già, lúc này mọi người mới cảm thấy thả lỏng.
Mãi đến lúc này, tất cả mọi người đều cảm nhận được sự đáng sợ của ông già.
Mà có một số tên cấp cao của băng nhóm Triệu Quân càng biết rõ, trước kia đã từng có một cao thủ do băng nhóm khác mời đến băng nhóm Triệu Quân, muốn dùng vũ lực ám sát ông Triệu. Nhưng đã bị thầy Vương ra tay đánh bại, dề dàng bát được cao thủ đó.
Kế từ đó, địa vị của thầy Vương trong băng nhóm Triệu Quân càng vững chắc hơn.
Sự kiện đó vô cùng bí mật, chỉ có mấy cấp cao của băng nhóm Triệu Quân mới biết.
Thậm chí, ngay cả Tứ Đại Kim Cang của băng nhóm Triệu Quân cũng không biết.
Lần này, ông già khồng hề tới một mình.
Ngoài ông già ra, sau lưng ông ta còn có một người trẻ tuổi. Lúc này anh ta đang tùy ý đánh giá trụ sở chính của băng nhóm Triệu Quân, giữa trán thoáng hiện ra vẻ cuồng vọng.
Khi người đó và ông già cùng nhau bước ra, cấp cao của băng nhóm Triệu Quân có hơi nghi hoặc.
Ngay cả ông Triệu cũng có hơi khó hiếu.
“Ông Triệu, nó chính là học trò yêu thích mà tôi đã nói với ông, Lâm Áo, gần đây mới đi du lịch khu vực Đỏng Nam Á về…”
Ông già thấy ánh mát thoáng có chút khó hiếu của đám người, thản nhiên giải thích một câu.
“Thế mà là học trò yêu thích của thầy Vương sao? Tốt… quả nhiên là anh hùng xuất thiếu niên…”
Lúc này ông Triệu bước lẽn một bước, cấn thận đánh giá Lâm Áo, trong mắt hiện ra vẻ vui sướng lờ mờ.
Có thể trở thành học trò yêu thích của thầy Vương, nhất định rất có thực lực. Nếu như người tài như vậy ở lại băng nhóm Triệu Quân, nhất định sẽ làm cho băng nhóm Triệu Quân như hố mọc thêm cánh.
Còn việc ông ta có thế khiến cho Lâm Áo làm việc cho ông ta hay không, ông Triệu căn bản chưa từng nghi ngờ điều này…
“Được rồi, nói đi, rốt cuộc đã xảy ra chuyện gì? Sao ba người đó lại bị đánh thành như vậy?”
Bình luận facebook