Viet Writer
Và Mai Có Nắng
-
Chương 217 “Tuân mệnh!”
Nhưng ngay sau đó, cô đã bị ném lên một chiếc giường lớn.
“Biệt thự lớn vẫn là có lợi, có nhiều phòng, giường cũng nhiều”.
“Anh…muốn làm gì?”, Hứa Phương Hoa bất giác hỏi.
“Anh muốn thử, trên mỗi chiếc giường và mọi ngóc ngách ở trong biệt thự”.
“Anh tránh ra đi, em không làm”, Hứa Phương Hoa đứng dậy muốn bỏ chạy.
“Không cần em làm, anh làm…”
Đêm nay, giường có chút thừa thãi!
Chỉ có điều, vì đứa nhỏ trên tầng ba nên không xuất hiện tiếng kêu kỳ lạ nào của phụ nữ.
Trong biệt thự, ánh sáng lờ mờ, đâu đâu cũng có bóng người.
Giường, sofa, cửa sổ sát đất….
Ngày hôm sau, trời đầy mây đen!
Hai chiếc Hummer đậu trước cửa biệt thự.
Hôm nay là cuối tuần, bọn nhỏ không phải đến trường, Tiểu Niệm được mẹ dẫn ra ngoài chơi.
“Anh Tuấn!”
Ba nam một nữ bước vào biệt thự, hô vang.
Lôi Tuấn cười nhạt, đánh giá mỗi người.
Nam Thiên Vương Cao Cương mạnh mẽ oai phong.
Bắc Thiên Vương Hồ Mị Nhi nổi danh la sát.
Quánh Kim Bưu – doanh nhân giàu có nhất thành Hương Giang, kỳ tài buôn bán, có dũng có mưu.
Mặt Sẹo – ông trùm thế giới ngầm tại thành Hương Giang, hiện tại đã là cao thủ ba sao, là một kẻ lõi đời.
Bốn người này chính là ứng cử viên đầu tiên cho kế hoạch tiến đánh thành Thiên Hoa của Thiên Vương Thần Điện.
“Tới đúng lúc lắm, đều ngồi xuống đi!”
Lôi Tuấn mở một hộp xì gà, ném cho mỗi người một điếu.
Bốn người nhận lấy, vẻ mặt vô cùng phấn khích.
Nói gì đi nữa thì được liệt vào danh sách chủ lực trong cuộc tiến công thành Thiên Hoa cũng là một chuyện hết sức vinh quang.
Phải biết, hiện tại hai vị Thiên Vương còn lại đang ở cách Thiên Hoa khá xa đã bắt đầu oán trách rồi.
“Cao Cương, người là do cậu tìm được, nên xem như cậu có công đầu!”, Lôi Tuấn tán dương.
“Anh Tuấn, tôi cũng vô tình phát hiện mà thôi, ông trời cũng muốn giúp chúng ta báo thù!”, Cao Cương nói.
“Được, nói rõ tình hình một chút!”
“Tuân mệnh!”
Cao Cương nói sang sảng: “Theo tôi được biết, Tưởng Hồng Phi đã ẩn cư nhiều năm tại thành Thiên Hoa, hiện tại, gã ta đã trở thành người giàu nhất thành, suốt ngày chỉ ru rú trong nhà, vệ sĩ nhiều vô số kể, số lượng cao thủ ba sao, bốn sao cũng không ít. Tập đoàn Đằng Phi của gã ta được công nhận là tập đoàn đứng đầu thành Thiên Hoa, tuy nhiên, Tưởng Hồng Phi còn khống chế mạch kinh tế trong thế giới ngầm tại đây!”
“Hơn nữa, Tưởng Hồng Phi liên thủ cùng hai gia tộc lớn của thành Thiên Hoa, gần như đã khống chế kinh tế của cả thành phố, bản thân gã ta rất ít khi lộ diện, suốt ngày trốn trong dinh thự. Người ra vào dinh thự đều là những nhân vật lớn, phụ trách báo cáo. Cảnh sát và quân đội của thành Thiên Hoa cũng cùng một giuộc với gã ta”.
“Biệt thự lớn vẫn là có lợi, có nhiều phòng, giường cũng nhiều”.
“Anh…muốn làm gì?”, Hứa Phương Hoa bất giác hỏi.
“Anh muốn thử, trên mỗi chiếc giường và mọi ngóc ngách ở trong biệt thự”.
“Anh tránh ra đi, em không làm”, Hứa Phương Hoa đứng dậy muốn bỏ chạy.
“Không cần em làm, anh làm…”
Đêm nay, giường có chút thừa thãi!
Chỉ có điều, vì đứa nhỏ trên tầng ba nên không xuất hiện tiếng kêu kỳ lạ nào của phụ nữ.
Trong biệt thự, ánh sáng lờ mờ, đâu đâu cũng có bóng người.
Giường, sofa, cửa sổ sát đất….
Ngày hôm sau, trời đầy mây đen!
Hai chiếc Hummer đậu trước cửa biệt thự.
Hôm nay là cuối tuần, bọn nhỏ không phải đến trường, Tiểu Niệm được mẹ dẫn ra ngoài chơi.
“Anh Tuấn!”
Ba nam một nữ bước vào biệt thự, hô vang.
Lôi Tuấn cười nhạt, đánh giá mỗi người.
Nam Thiên Vương Cao Cương mạnh mẽ oai phong.
Bắc Thiên Vương Hồ Mị Nhi nổi danh la sát.
Quánh Kim Bưu – doanh nhân giàu có nhất thành Hương Giang, kỳ tài buôn bán, có dũng có mưu.
Mặt Sẹo – ông trùm thế giới ngầm tại thành Hương Giang, hiện tại đã là cao thủ ba sao, là một kẻ lõi đời.
Bốn người này chính là ứng cử viên đầu tiên cho kế hoạch tiến đánh thành Thiên Hoa của Thiên Vương Thần Điện.
“Tới đúng lúc lắm, đều ngồi xuống đi!”
Lôi Tuấn mở một hộp xì gà, ném cho mỗi người một điếu.
Bốn người nhận lấy, vẻ mặt vô cùng phấn khích.
Nói gì đi nữa thì được liệt vào danh sách chủ lực trong cuộc tiến công thành Thiên Hoa cũng là một chuyện hết sức vinh quang.
Phải biết, hiện tại hai vị Thiên Vương còn lại đang ở cách Thiên Hoa khá xa đã bắt đầu oán trách rồi.
“Cao Cương, người là do cậu tìm được, nên xem như cậu có công đầu!”, Lôi Tuấn tán dương.
“Anh Tuấn, tôi cũng vô tình phát hiện mà thôi, ông trời cũng muốn giúp chúng ta báo thù!”, Cao Cương nói.
“Được, nói rõ tình hình một chút!”
“Tuân mệnh!”
Cao Cương nói sang sảng: “Theo tôi được biết, Tưởng Hồng Phi đã ẩn cư nhiều năm tại thành Thiên Hoa, hiện tại, gã ta đã trở thành người giàu nhất thành, suốt ngày chỉ ru rú trong nhà, vệ sĩ nhiều vô số kể, số lượng cao thủ ba sao, bốn sao cũng không ít. Tập đoàn Đằng Phi của gã ta được công nhận là tập đoàn đứng đầu thành Thiên Hoa, tuy nhiên, Tưởng Hồng Phi còn khống chế mạch kinh tế trong thế giới ngầm tại đây!”
“Hơn nữa, Tưởng Hồng Phi liên thủ cùng hai gia tộc lớn của thành Thiên Hoa, gần như đã khống chế kinh tế của cả thành phố, bản thân gã ta rất ít khi lộ diện, suốt ngày trốn trong dinh thự. Người ra vào dinh thự đều là những nhân vật lớn, phụ trách báo cáo. Cảnh sát và quân đội của thành Thiên Hoa cũng cùng một giuộc với gã ta”.
Bình luận facebook