Viet Writer
Và Mai Có Nắng
-
Chương 164 “Thật sự đúng là như vậy”
*Chương có nội dung hình ảnh
Trong mắt Hứa Phương Hoa, tràn ngập tình cảm dịu dàng.
Hứa Nhã Y bĩu môi, giống như một fan cuồng vậy, nhưng lại có chút ngưỡng mộ.
Dù sao cô ta cũng đã đến tuổi hoa nhường nguyệt thẹn!
“Anh rể, anh từng đánh nhau chưa ạ?”, Hứa Nhã Y tò mò hỏi.
“Rồi chứ, còn từng đánh rất nhiều kẻ xấu”, Lôi Tuấn đắc ý nói.
“Wow, anh lợi hại quá, kể cho em nghe đi”.
“Kể thì kể”.
Tất nhiên Lôi Tuấn sẽ không kể đúng sự thật.
Nhưng với kinh nghiệm nhiều năm chinh chiến, anh tùy tiện bịa ra một câu chuyện cũng dễ như trở bàn tay.
Có câu chuyện, cũng có rượu…
Bất giác đã hơn mười giờ tối.
Biệt thự vẫn đang thi công, chỉ là âm thanh đã nhỏ hơn nhiều, có điều mọi người đã quen rồi.
Đột nhiên, cửa phòng bị đẩy ra, Hứa Tiểu Hề chạy vào.
“Ôi mẹ ơi, dọa chết tôi rồi!”
Sắc mặt Hứa Tiểu Hề vô cùng căng thẳng, thở hồng hộc.
“Sao vậy chị hai?”
Mặc dù quan hệ không tốt, nhưng vì bảo vệ người nhà họ Hứa, Hứa Phương Hoa vẫn hỏi.
“Nhà chị có một con chuột rất lớn, cực kỳ lớn, giống như con mèo vậy”.
“Đừng đùa nữa, làm gì có con chuột nào lớn như vậy?”
“Thật đó, đáng sợ lắm, bố mẹ chị và anh trai đều chạy ra ngoài rồi, bây giờ phải làm thế nào đây?”, Hứa Tiểu Hề nói, lén nhìn Lôi Tuấn.
Nhưng Lôi Tuấn lại đang cúi đầu uống rượu, không thèm nhìn cô ta một cái.
“Chị ơi, em sợ chuột”, Hứa Nhã Y nép vào người chị gái.
“Chị cũng sợ!”, Hứa Phương Hoa nói.
“Cậu ấy, bảo cậu ấy giúp chị đánh chuột được không?”, cuối cùng Hứa Tiểu Hề cũng nói ra nguyên do.
“Anh ấy…”, Hứa Phương Hoa bất giác nhìn Lôi Tuấn.
“Tôi không đi, tôi cũng sợ chuột”, Lôi Tuấn cười nói.
“Ái dà, giúp đỡ đi mà!”
Hứa Tiểu Hề bước lên trước nói: “Nói gì đi nữa chúng ta cũng là người một nhà, cậu thấy tôi là người độc mồm độc miệng, thực ra tôi rất thích Phương Hoa đó, tôi cũng rất ủng hộ chuyện kết hôn của hai người”.
“Bớt nói những lời này, không rảnh”, Lôi Tuấn nói.
“Đánh con chuột cũng không giúp, cậu còn dám cưới Phương Hoa?”, Hứa Tiểu Hề nói.
“Thật sự có con chuột lớn như vậy sao?”, Hứa Phương Hoa lại tiếp tục nói.
“Thật sự đúng là như vậy”, Hứa Tiểu Hề mất kiên nhẫn nói.
“Chị ơi, chuyện này có thể xảy ra không?”, Hứa Nhã Y hỏi.
“Không biết, chắc thành tinh rồi!”, Hứa Phương Hoa nói.
“Xảy ra chuyện lạ, ắt hẳn có quỷ!”, Hứa Nhã Y chớp chớp mắt.
Xem ảnh 1
Trong mắt Hứa Phương Hoa, tràn ngập tình cảm dịu dàng.
Hứa Nhã Y bĩu môi, giống như một fan cuồng vậy, nhưng lại có chút ngưỡng mộ.
Dù sao cô ta cũng đã đến tuổi hoa nhường nguyệt thẹn!
“Anh rể, anh từng đánh nhau chưa ạ?”, Hứa Nhã Y tò mò hỏi.
“Rồi chứ, còn từng đánh rất nhiều kẻ xấu”, Lôi Tuấn đắc ý nói.
“Wow, anh lợi hại quá, kể cho em nghe đi”.
“Kể thì kể”.
Tất nhiên Lôi Tuấn sẽ không kể đúng sự thật.
Nhưng với kinh nghiệm nhiều năm chinh chiến, anh tùy tiện bịa ra một câu chuyện cũng dễ như trở bàn tay.
Có câu chuyện, cũng có rượu…
Bất giác đã hơn mười giờ tối.
Biệt thự vẫn đang thi công, chỉ là âm thanh đã nhỏ hơn nhiều, có điều mọi người đã quen rồi.
Đột nhiên, cửa phòng bị đẩy ra, Hứa Tiểu Hề chạy vào.
“Ôi mẹ ơi, dọa chết tôi rồi!”
Sắc mặt Hứa Tiểu Hề vô cùng căng thẳng, thở hồng hộc.
“Sao vậy chị hai?”
Mặc dù quan hệ không tốt, nhưng vì bảo vệ người nhà họ Hứa, Hứa Phương Hoa vẫn hỏi.
“Nhà chị có một con chuột rất lớn, cực kỳ lớn, giống như con mèo vậy”.
“Đừng đùa nữa, làm gì có con chuột nào lớn như vậy?”
“Thật đó, đáng sợ lắm, bố mẹ chị và anh trai đều chạy ra ngoài rồi, bây giờ phải làm thế nào đây?”, Hứa Tiểu Hề nói, lén nhìn Lôi Tuấn.
Nhưng Lôi Tuấn lại đang cúi đầu uống rượu, không thèm nhìn cô ta một cái.
“Chị ơi, em sợ chuột”, Hứa Nhã Y nép vào người chị gái.
“Chị cũng sợ!”, Hứa Phương Hoa nói.
“Cậu ấy, bảo cậu ấy giúp chị đánh chuột được không?”, cuối cùng Hứa Tiểu Hề cũng nói ra nguyên do.
“Anh ấy…”, Hứa Phương Hoa bất giác nhìn Lôi Tuấn.
“Tôi không đi, tôi cũng sợ chuột”, Lôi Tuấn cười nói.
“Ái dà, giúp đỡ đi mà!”
Hứa Tiểu Hề bước lên trước nói: “Nói gì đi nữa chúng ta cũng là người một nhà, cậu thấy tôi là người độc mồm độc miệng, thực ra tôi rất thích Phương Hoa đó, tôi cũng rất ủng hộ chuyện kết hôn của hai người”.
“Bớt nói những lời này, không rảnh”, Lôi Tuấn nói.
“Đánh con chuột cũng không giúp, cậu còn dám cưới Phương Hoa?”, Hứa Tiểu Hề nói.
“Thật sự có con chuột lớn như vậy sao?”, Hứa Phương Hoa lại tiếp tục nói.
“Thật sự đúng là như vậy”, Hứa Tiểu Hề mất kiên nhẫn nói.
“Chị ơi, chuyện này có thể xảy ra không?”, Hứa Nhã Y hỏi.
“Không biết, chắc thành tinh rồi!”, Hứa Phương Hoa nói.
“Xảy ra chuyện lạ, ắt hẳn có quỷ!”, Hứa Nhã Y chớp chớp mắt.
Xem ảnh 1
Bình luận facebook