• ĐỔI TÊN MIỀN VIETWRITER.PRO SANG vietwriter.co TỪ NGÀY 18/11

New Thiên Mệnh Phản Phái (5 Viewers)

  • Chương 351-355

Chương 351 Khiêu khích

Oanh!

Lúc này, trong ánh mắt rung động của tất cả tu sĩ và sinh linh, ở giữa không trung có một cái không gian thông đạo sáng chói hiển hiện.

Ngay sau đó có trận trận tiên âm, tiên quang tràn ngập.

Một đội binh sĩ mặc tiên giáp với thiên đao phong mang, sát khí kinh người, cưỡi từng đầu hung thú dữ tợn, tựa hồ đang lao nhanh ra từ trong Hồng Hoang thế giới cổ lão.

"Giết!"

Giữa thiên địa, đều đang vang vọng một chữ “Giết” kinh người.

"Thiếu chủ!"

Lúc này, thân ảnh của những cường giả trên những chiếc chiến thuyền tử đồng, cũng nhao nhao hướng về phía thông đạo, cung kính hô.

Trong thông đạo mơ hồ, thân ảnh của Cố Trường Ca xuất hiện.

Hắn chắp tay sừng sững trên một chiếc chiến thuyền, huyền y phần phật, ánh mắt bình thản, nhìn xuống tộc địa của Vũ Nhân tộc ở phía dưới.

Sau lưng, chính là một đám tùy tùng với khí huyết ngút trời, cũng đằng đằng sát khí, giống như có thể xung thiên.

"Không cần đa lễ."

Cố Trường Ca khẽ vuốt cằm nói với một đám cường giả của Thái Sơ Thần Giáo.

Đây là thế lực bất hủ sau lưng của mẫu thân hắn.

Giáo chủ hiện nay của Thái Sơ Thần Giáo, cũng là cữu cữu của hắn.

Giáo chủ đời trước Thái Sơ Thần Giáo, là ngoại công của hắn.

Mà cữu cữu của hắn, một lòng tu luyện, chưa hề thành thân, không có con cái.

Hắn nghiễm nhiên trở thành thiếu chủ của Thái Sơ Thần Giáo.

Mối quan hệ này, không phức tạp chút nào.

Nếu không thì tại sao các tuổi trẻ chí tôn khác, đều không dám trêu chọc hắn, không chỉ là về thực lực, ngay cả về bối cảnh, bọn hắn cũng thua xa Cố Trường Ca.

Mà với sự xuất hiện của Cố Trường Ca, khí tức trong phương viên mấy vạn dặm, cũng trở nên ngưng trọng.

"Cố Trường Ca!"

"Mau thả thiếu chủ của chúng ta ra!"

Bên trong tộc địa của Vũ Nhân nhất tộc, bỗng nhiên có mấy đạo thân ảnh xông ra, xuất hiện trên bầu trời.

Hai cánh phía sau bọn hắn triển khai, vô cùng phẫn nộ.

Bọn hắn gầm thét, mang theo hận ý và sát khí.

Xem bộ dáng của bọn hắn, cũng trạc tuổi với Cố Trường Ca, thuộc về thế hệ trẻ tuổi tương đối xung động.

Không để ý tới sự ngăn cản của trưởng bối, lập tức vọt ra.

"Thả thiếu chủ của bọn hắn?" Cố Trường Ca nhiều hứng thú cười một tiếng, hỏi.

Một bên nam tử trung niên mặc kim giáp cung kính hồi đáp,

"Khởi bẩm thiếu chủ, người này chính là truyền nhân của Vũ Nhân tộc, tên là Vũ Huyền."

Nói xong, hắn lôi Vũ Huyền, người đang bị phong bế tu vi qua đây.

"Cố Trường Ca, ta muốn giết ngươi! Ta muốn báo thù cho Vũ Tĩnh!"Trên khuôn mặt Vũ Huyền tràn đầy bất khuất, phẫn nộ và sát ý, gắt gao nhìn chằm chằm Cố Trường Ca, con mắt đỏ rực, đang gào thét nói.

Một bộ dáng nếu như không phải tu vi bị phong bế, tuyệt đối sẽ tìm Cố Trường Ca, chém hắn thành trăm mảnh.

"Quan hệ giữa hắn với Vũ Tĩnh là như thế nào?" Cố Trường Ca cười nhạt hỏi.

"Khởi bẩm thiếu chủ, bọn hắn là thanh mai trúc mã quan hệ, vô cùng thân mật." Nam tử trung niên mặc kim giáp hồi đáp, tiếu dung có chút trêu tức.

"A, vậy thì đúng lúc, bản thiếu chủ giúp người hoàn thành tâm nguyện, để bọn hắn cùng trở thành đôi uyên ương số khổ đi."

Cố Trường Ca nghe vậy cười nhạt một tiếng nói.

"Cố Trường Ca, mau thả truyền nhân của chúng ta ra!"

Lúc này, mấy cái sinh linh trẻ tuổi ở phía trước, mang theo phẫn nộ và sát ý, vọt tới phía của Cố Trường Ca.

Trong tay bọn họ, có một cái cấm khí, đang sáng chói rực rỡ, xen lẫn khí tức kinh khủng.

"Chỉ bằng các ngươi, một cái cấm khí, cũng dám ngăn ta?"

Cố Trường Ca hời hợt cười.

Cất bước trong hư không, mặt không đổi sắc, hạ tay xuống.

Ông một chút!

Thần phù xen lẫn, hắc bạch chi khí lượn lờ, phù văn sáng tắt, như diệt thế thần bàn, nghiền ép qua thiên khung, ép xuống một chưởng.

Phốc một tiếng!

Cấm khí trực tiếp nổ tung, sau đó máu tươi văng khắp nơi!

Mấy tên thiên kiêu Hư Thần cảnh này, đem theo cấm khí, trực tiếp nổ tung ngay tại chỗ, hình thần câu diệt.

"Ngu xuẩn."

Cố Trường Ca cũng không có nghĩ tới ở thời điểm này, sẽ còn có vài tên thiểu năng đến đây chịu chết.

Vũ Nhân nhất tộc nhát gan đến vậy, thế mà không có bất kỳ thế hệ trước nào dám hiện thân lộ diện.

Điều này khiến hắn hơi thất vọng.

Thay vào đó, Cố Trường Ca lại nhấc bàn tay lên, trực tiếp tiễn cái kẻ gọi là Vũ Huyền, xuống dưới bầu bạn với thanh mai trúc mã của hắn.

Dù sao việc đã nói qua, thì nhất định phải làm.

Uyên ương số khổ, thành toàn bọn hắn.

Phù!

Bên trong hư không, huyết hoa bắn tung toé, mùi tanh nồng đậm tràn ngập ra.

Mặc cho Vũ Huyền gào thét phẫn nộ như thế nào, cũng hình thần câu diệt ngay tại chỗ.

Cố Trường Ca xuất thủ, trực tiếp tiễn hắn xuống dưới bầu bạn với thanh mai trúc mã của hắn.

"Đừng có gấp, một hồi tộc nhân của ngươi cũng sẽ đi theo ngươi." Hắn cười nhạt một tiếng, thế nhưng lời này lại làm cho tất cả mọi người cũng không khỏi lạnh sống lưng.

Nhìn bề ngoài, rõ ràng là một người siêu phàm thoát tục, nhưng thủ đoạn lại lãnh khốc cường thế như vậy.

"Trảm thảo trừ căn, không tồi không tồi."

Cố Nam Sơn, đại trưởng lão, Cố Tiên Nhi ba người cao chạy tới từ trên không trung, tự nhiên cũng chứng kiến cảnh tượng này.

Trên mặt Cố Nam Sơn không khỏi lộ ra một nụ cười hài lòng, rồi nói, "Thủ đoạn như vậy, mới đúng là bộ dáng vốn có của Cố gia thiếu chủ ta, ai dám đắc tội Cố gia, vậy liền diệt toàn tộc của hắn."

Tuy rằng ngoài mặt là như thế, nhưng kỳ thực trong lòng của hắn cũng đang nhíu mày thành một chữ “Xuyên”.

Tôn chỉ gần đây của Trường Sinh Cố gia chính là không chủ động trêu chọc thị phi.

Nhưng nếu quả thật có người dám vuốt râu hùm, thế thì chắc chắn sẽ phải nhận lấy công kích như lôi đình.

Thủ đoạn ngày hôm nay của Cố Trường Ca, hắn thấy cũng không có vấn đề gì.

Chỉ bất quá Cố Trường Ca ở trước mắt lạnh lùng tuyệt tình như vậy, sát phạt quả đoán, nếu như làm một lưỡi dao thì còn tạm được, thế nhưng để cho hắn chấp chưởng đại quyền, thống ngự Cố gia, thì chắc chắn không phải là một lựa chọn tốt.

Bất quá ở trước mặt của Cố Tiên Nhi, hắn còn có thể nói thêm cái gì?

Chỉ có thể làm bộ dạng khen Cố Trường Ca một cái, nói ra những lời trái lương tâm này.

Trong lòng Cố Nam Sơn vô cùng khó chịu.
Chương 352 Chết không hàng

"Lão tổ nói đúng. Vũ Nhân nhất tộc lần này đích thực là gieo gió gặt bão, nếu như bọn hắn không làm chuyện này đến cùng, làm sao lại dẫn đến hậu quả như hôm nay?"

"Bất quá bọn hắn cũng thật ngu ngốc, đều bị Cố Trường Ca tính kế. Nếu không thì Cố Trường Ca cũng không tìm được cái cớ để ra tay với bọn hắn."

Nghe nói như thế, Cố Tiên Nhi cũng gật đầu nói, bên trong con mắt cũng có ý đồng tình.

Dù sao lúc ấy cường giả của Vũ Nhân nhất tộc, cũng hạ thủ với nàng.

Việc này còn là do Cố Trường Ca làm liên lụy đến nàng, dùng kế họa thủy đông dẫn.

Nàng cũng không quên bút trướng này.

Giữa thiên địa hoàn toàn tĩnh mịch, liền ngay cả tòa thành trì mênh mông hùng vĩ ở phía trước kia, cũng rất an tĩnh, không có bất kỳ sinh linh nào dám phát ra âm thanh.

Cố Trường Ca chắp tay đứng ở trong hư không, giờ phút này giống như là Tiên Đế trẻ tuổi tuần sát thiên hạ, lộ vẻ lạnh lùng từ trên cao nhìn xuống.

Thủ đoạn cường thế của hắn không chỉ có trấn áp tất cả tộc nhân của Vũ Nhân tộc, liền ngay cả một đám tu sĩ và sinh linh ở phụ cận đang ngắm nhìn, cũng cảm thấy lạnh sống lưng.

Ở trước tộc địa của Vũ Nhân tộc, ngay trước mặt của tất cả bọn hắn, giết truyền nhân của bọn hắn.

Bên trong Vũ Nhân tộc, lại không có bất kỳ ai dám hiện thân.

Lực uy hiếp lớn đến thế, làm rất nhiều tu sĩ của các đạo thống rét run, càng thêm kính sợ.

Đây chính là người quyền thế nhất của thế hệ trẻ tuổi a!

Một người nhìn xuống một tộc quần!

"Thiếu chủ, bọn hắn không chịu đi ra, nếu không thì chúng ta oanh nổ bọn hắn đi?"

Nam tử trung niên mặc kim giáp tên là Lục Vũ, đến từ Thái Sơ Thần Giáo, tu vi chính là Chuẩn Thánh cảnh.

Hắn cung kính nói.

Hôm nay Vũ Nhân nhất tộc nhất định phải cho một lựa chọn rõ ràng, hoặc là thần phục, hoặc là diệt tộc.

Về phần phản kháng, cũng chỉ làm bọn hắn chết càng nhanh mà thôi.

"Rùa đen rụt đầu cũng phải thôi."

Cố Trường Ca gật đầu cười khẽ, quyền sinh sát ở trong tay, tất cả đều trong khống chế của hắn.

Giết gà dọa khỉ, nếu như quá trình giết gà quá đơn giản, thì rất khó để tạo được chấn nhiếp.

Vả lại trong phỏng đoán của hắn, giờ phút này Vũ Nhân tộc hiện đang có ý đồ liên hệ với Tiên Cổ Long Tộc, muốn để Long Tộc làm chỗ dựa cho bọn hắn.

Nhưng là Tiên Cổ Long Tộc cũng không phải loại lương thiện gì, sẽ không dễ dàng xé bỏ mặt mũi với nhiều đạo thống ở ngoại giới, và hai bên cũng đang thử thăm dò.

Cho nên Tiên Cổ Long Tộc, hiện tại chỉ có thể chờ đợi, chứ không thể lựa chọn đứng ra, ủng hộ công đạo cho Vũ Nhân nhất tộc.

Mà Vũ Nhân nhất tộc thì lại khác, đã không còn lựa chọn nào.

Hoặc là lựa chọn thần phục, hoặc là bị Cố Trường Ca dẫn đầu Thái Sơ Thần Giáo và Trường Sinh Cố gia san bằng, trở thành phế tích.

"Cho các ngươi một cơ hội, hôm nay hoặc là đầu hàng, hoặc là chết."

Cố Trường Ca chắp tay, cất bước trong hư không, bức bách thành trì thần sơn mênh mông ở phía dưới.

Hắn chậm rãi nói, lộ vẻ lạnh lùng không thể nghi ngờ, khiến cho thần hồn của mọi người run rẩy, đang ớn lạnh.

Một đám tuổi trẻ chí tôn, lúc này mới hiểu được, trong lúc bất tri bất giác, chênh lệch giữa Cố Trường Ca với bọn hắn, đã kéo dài đến vô tận.

Cùng là thế hệ trẻ tuổi, nhưng uy thế lại xa xa không thể bằng, không thể so sánh a.

Điều này khiến Diệp Lang Thiên, Vương Vô Song bọn người trầm mặc.

"Cố Trường Ca, ngươi đừng khinh người quá đáng! Hôm nay chính là ngọc thạch câu phần ( gạch đá cùng nát, cùng chết chung), cũng sẽ không để ngươi được toại nguyện."

Bên trong tộc địa của Vũ Nhân nhất tộc, truyền ra từng đợt âm thanh tức giận, trong đó có mấy đạo thân ảnh, hận ý ngập trời, gắt gao nhìn chằm chằm Cố Trường Ca, hận không thể đem hắn băm vằm thành trăm mảnh.

Bên trong một tòa cung điện, có một số tôn cường giả của Vũ Nhân tộc tụ tập ở đây, trong đó có một nam tử trung niên, mặc trường bào kim sắc, diện mục uy nghiêm âm trầm, đầu đội mũ tử kim.

Chính là đương đại tộc trưởng của Vũ Nhân tộc, Vũ Vô Địch.

Từ danh tự đó có thể thấy được khí phách năm đó của hắn, bây giờ tu vi đã đến Thánh Cảnh.

Khi chớp con mắt, có từng tia từng sợi hào quang lạnh lùng loé lên.

"Cố gia tiểu nhi này, quả thực là khinh người quá đáng, cho là Vũ Nhân nhất tộc chúng ta dễ bắt nạt sao? Thật coi là bằng vào chút nhân thủ này, liền có thể càn quét Vũ Nhân nhất tộc ta, hắn cũng quá mơ mộng hão huyền!" Sắc mặt của Vũ Vô Địch vô cùng âm trầm.

"Nội tình của tộc ta, há có thể chỉ vì một chút nhân thủ này, liền không thể đối đầu lại? Hắn quá coi thường tộc ta!"

"Tiểu Huyền!"

Lúc này, một lão giả ở bên cạnh đang vô cùng bi thống, là tộc lão của Vũ Huyền nhất mạch.

Trơ mắt nhìn Vũ Huyền chết trong tay Cố Trường Ca, bọn hắn lại không thể ngăn cản, thậm chí còn không dám hiện thân.

Điều này khiến trong lòng bọn họ vô cùng khuất nhục, đủ loại lửa giận khó mà phát tiết.

Việc này khiến bọn hắn hận muốn điên lên.

Thế nhưng Long Tộc còn chưa cho bọn hắn câu trả lời.

Nên trước lúc đó, bọn hắn cũng không dám cứng đối cứng với Cố Trường Ca, thậm chí nói không dám tuyên chiến thẳng thừng.

Nội tình của Trường Sinh thế gia và bất hủ đại giáo khủng bố đến mức nào? Đây quả thực khó có thể tưởng tượng.

Những gì mà bọn hắn nhìn thấy mãi mãi cũng chỉ là một góc băng sơn, chớ nói chi là Trường Sinh Cố gia – con quái vật khổng lồ và vô cùng lâu đời này.

Phải biết bất hủ đại giáo và vô thượng đạo thống khác, đối với Trường Sinh Cố gia đều cực kỳ e dè.
Chương 353 Từ lúc bước chân vào đã bị tính kế

"Long Tộc đến nay vẫn chưa trả lời, xem ra là muốn để tộc ta đi dò xét thủ đoạn của Cố Trường Ca! Đây quả thực là dương mưu!" Một vị tộc lão nói, thần sắc cũng rất băng lãnh, trên mặt viết đầy phẫn nộ.

Thái Sơ Thần Giáo phong tỏa bên ngoài tộc địa của bọn hắn, đã không chỉ một ngày hai ngày, nhưng mà Long Tộc lại không có một điểm phản ứng nào.

Điều này đã đủ để thấy rõ thái độ của Long Tộc.

"Đi mời lão tổ xuất quan đi! Không có lão tổ, chuyện ngày hôm nay sẽ không tốt lên được." Sắc mặt của một người nặng nề nói.

Lời này, được tất cả mọi người nhất trí tán thành.

Rất nhanh, sắc mặt của từng đạo thân ảnh ngưng trọng lên, tiến vào chỗ sâu của tộc địa, bình thường nếu như không phát sinh đại sự, ai dám tuỳ tiện đi mời lão tổ?

Đối với các tộc quần mà nói, lão tổ chính là nội tình, có một vài tồn tại thậm chí là khi mời đi ra, sau này liền rất khó tự phong bế và sẽ chậm rãi hao phí sinh mệnh tinh khí, rồi chết già ở một kiếp này.

Tất cả tộc nhân của Vũ Nhân tộc đều nặng trĩu trong lòng, không nghĩ tới sẽ có ngày này, đứng trước nguy cơ sinh tử lớn nhất.

Mà hết thảy này, đều là do một người thanh niên mang tới.

"Ngọc thạch câu phần? Ha ha, loại giác ngộ này, chỉ hi vọng các ngươi có thể kiên trì đến cùng."

Trên không trung, Cố Trường Ca nghe được lời này, trên khuôn mặt vẫn như cũ một nụ cười nhàn nhạt.

Bất quá khi dứt lời, hắn trực tiếp ra một chỉ chấn động!

Đồng thời thân ảnh cất bước ở giữa hư không, đi về phía trước.

Ông!

Ở giữa hư không xuất hiện từng đạo gợn sóng, ngay sau đó xuất hiện âm thanh bang bang thanh thúy, không gian chấn động, hiển hiện thanh thế đáng sợ.

Một chỉ như kiếm!

Một kiếm này chém xuống.

Kiếm khí mênh mông rơi xuống, tựa như từng tràng tinh hà mênh mông.

Kiếm mang phô thiên cái địa, cuốn tới, từng tòa Tiên Cổ thần sơn và thành trì ở phía trước đều bắt đầu rung động.

"Ghê tởm!"

Thấy cảnh tượng này, rất nhiều tộc nhân của Vũ Nhân tộc, khuôn mặt bắt đầu kịch biến, trở nên tái nhợt.

Tất cả mọi người không nghĩ tới Cố Trường Ca lại đột nhiên xuất thủ, uy lực kinh người như vậy, thần uy đáng sợ của một kiếm này, e rằng ngay cả Chân Thần thậm chí là Thiên Thần cảnh tồn tại, cũng lập tức tan thành mây khói.

Điều này khiến bọn hắn kinh sợ.

Mặc dù Cố Trường Ca thụ thương trong một khoảng thời gian, nhưng bây giờ rất hiển nhiên thương thế đã khỏi hẳn.

Vả lại tu vi còn cường đại thêm, lần này bản nguyên thụ thương, đối với hắn mà nói, càng giống như một trận tạo hóa phá rồi lại lập.

Rất nhiều tuổi trẻ chí tôn, thần sắc trở nên phức tạp.

Đã sớm mất đi ý chí tranh phong với Cố Trường Ca.

Dạng quái vật này, chỉ sợ chỉ có Đế tử chân chính hoặc là quái thai cổ đại ở ẩn xuất thế, mới có thể đối đầu a?

"Giết!"

Có Cố Trường Ca dẫn đầu, binh sĩ mặc tiên giáp của Trường Sinh Cố gia và vô số cường giả của Thái Sơ Thần Giáo, cũng nhao nhao hét lên một tiếng, sát âm rung trời, tiến tới đánh giết thành trì ở phía trước.

Trong nháy mắt, một trận đại chiến chấn động thế gian bộc phát!

Ầm ầm!

Rất nhiều chiến thuyền giáng lâm, có phù văn lấp lóe ở bên trên, khí tức đáng sợ càn quét xuống, để một vài ngọn núi và kiến trúc cũng oanh thành tro tàn.

Đám người ở cách đó rất xa, cũng cảm nhận được loại ba động như sóng to gió lớn kia.

"Khai chiến! Trường Ca thiếu chủ quả thực là cường thế đến khó tin, cứ như vậy đánh tới, chẳng lẽ thật dự định muốn đồ sát toàn bộ Vũ Nhân tộc?"

"Loại thái độ này quá khoa trương, hoàn toàn không đem Vũ Nhân tộc để ở trong mắt!"

"Cố Trường Ca lấy đâu ra sự tự tin đó? Có thể hủy diệt Vũ Nhân tộc, dù sao Vũ Nhân tộc chí ít cũng là tộc đàn sở hữu Chí Tôn khí a!"

Tất cả mọi người ở bốn phương tám hướng đều bị kinh hãi không thôi.

Rất nhiều người cảm thấy Cố Trường Ca có được át chủ bài cường đại.

Hoặc là nói phía sau hắn, có cường giả còn chưa hiện thân.

Kiếm khí mênh mông trên không trung, như là vũ trụ bao la, một luồng kiếm khí chém ra từ trong kiếm mang, như muốn giết sạch nhật nguyệt tinh tú.

Phong mang của Canh Kim quy tắc, xen lẫn vào lực lượng công phạt cực hạn.

Rất nhiều tộc nhân của Vũ Nhân tộc, bị cỗ kiếm khí mênh mông này áp chế.

Những chùm sáng có năng lượng đáng sợ, đan xen thành một mảnh, giống như là tinh hà giáng xuống, ép khắp bầu trời từ trên những chiếc chiến thuyền!

Oanh!

Trận văn cổ lão được khắc trên mặt đất và sát cơ cùng nhau bộc phát, xen lẫn vào nhau, sau đó vỡ toang!

Giờ khắc này, như là tinh hà sụp đổ.

Bên trong thần sơn, một trận thiên diêu địa động, mặt đất vỡ ra từng đạo khe hở, vô số cổ thụ đổ sụp.

Dãy núi lắc lư, trở thành tro tàn!

Sưu sưu sưu!

Cố Trường Ca dẫn đầu một đám binh sĩ mặc tiên giáp, ánh mắt lạnh lùng, đánh vào bên trong.

Giờ khắc này, hắn quả thực giống như là một tôn Ma Quân cái thế, bễ nghễ cường thế, đưa tay đánh ra rất nhiều thần thông, tựa như một mảnh quang vũ mịt mờ, đem mảng lớn sinh linh của Vũ Nhân tộc đánh thành tro tàn.

"Lúc này, kỳ thực tốt nhất vẫn là lôi tên kia xuống nước…"

Mặc dù Cố Trường Ca nhìn như đánh vào chỗ sâu của Vũ Nhân tộc, nhưng kỳ thực hắn vẫn đang chú ý tới cảnh tượng trên bầu trời.

Khí tức của Cố Tiên Nhi.

Nàng đang ẩn nấp ở nơi đó.

Như vậy đại trưởng lão và vị Lão tổ Cố gia kia, ắt hẳn cũng ở đó.

Về điểm này, Cố Trường Ca không hoài nghi chút nào.

Dạng giết chóc này, với hắn mà nói cũng không có ý nghĩa gì, mục đích của Cố Trường Ca là thông qua Vũ Nhân tộc để giết gà dọa khỉ.

Hắn đang suy nghĩ, làm sao lôi vị Lão tổ Cố gia kia cuốn vào trận chiến này.

Đây mới là mục đích cuối cùng của Cố Trường Ca, có một vị Lão tổ Cố gia hiện thân, vậy liền đại biểu cho thái độ cường thế của Trường Sinh Cố gia.

Đồng thời cũng thu phục các tộc đàn khác cho hắn, tạo ra lực uy hiếp tốt nhất.

Cố Trường Ca biết mục đích mà vị lão tổ kia đến Tiên Cổ đại lục, không phải làm chỗ dựa cho hắn, ngược lại… là vì Cố Tiên Nhi mà đến hỏi tội hắn.

Hắn đã sớm thấy rõ hết thảy chuyện này.

Tại thời khắc mà vị lão tổ kia đi vào Tiên Cổ đại lục, hắn liền bị Cố Trường Ca tính kế.
Chương 354 Hoàng tuyền có lối các ngươi không đi

Vị lão tổ kia chắc chắn sẽ không tùy tiện xuất thủ tương trợ Cố Trường Ca, thậm chí rất có thể sẽ giáo huấn hắn một trận.

Về vấn đề này, Cố Trường Ca đương nhiên cũng có biện pháp đối phó.

Cho nên cử động của Cố Trường Ca… dưới cái nhìn của mọi người càng lớn mật, một tiếng ầm ầm, hư không sau lưng của hắn nở rộ một mảnh quang huy mịt mờ.

Kia là một vùng không gian mênh mông.

Kim quang bành trướng, có từng kiện binh khí với phong mang kinh thiên xuất hiện.

Búa, rìu , câu, xoa, đỉnh, ấn, lô… với sát khí kinh khủng, đang cuộn trào ở giữa, muốn xông ra từ trong đó.

Thần binh đạo tàng.

Cố Trường Ca trực tiếp triển khai đạo thần thông này, từng kiện thần binh rầm rầm xông ra, xen lẫn quang mang bành trướng, muốn xuyên thủng hết thảy, hướng về rất nhiều cường giả của Vũ Nhân tộc ở phía trước.

Đích đến của hắn, chính là tộc điện của Vũ Nhân tộc, chuẩn bị đối mặt với một đám chí cường giả của Vũ Nhân tộc.

"Gia hỏa này, hắn định xông vào một mình à?" Trên không trung, Cố Nam Sơn chau mày.

Hắn vừa rồi tựa hồ chú ý tới lúc Cố Trường Ca nhìn về phía không trung, khóe miệng của hắn dường như có một vệt ý cười?

Thế là có ý gì?

Lẽ nào gia hỏa này, biết mình đang ẩn trốn ở đây?

Đối với tên hậu bối này, Cố Nam Sơn càng không nhìn thấu, vả lại hắn luôn cảm giác tiếu dung của Cố Trường Ca, ẩn giấu ý đồ xấu nào đó.

"Chuyện gì xảy ra? Lẽ nào lão phu nhìn lầm sao? Hay là do ta suy nghĩ nhiều?" Cố Nam Sơn càng thêm nghi ngờ.

Tu vi của hắn cao hơn Cố Trường Ca rất nhiều, theo lý mà nói thì Cố Trường Ca sẽ không biết hắn ẩn tàng ở nơi này.

Đương nhiên, hắn cũng không biết là.

Bởi vì đại đạo chi cốt, Cố Trường Ca có thể mơ hồ cảm nhận được vị trí của Cố Tiên Nhi.

Giờ phút này, thấy Cố Trường Ca đã giết tới chỗ sâu của Vũ Nhân tộc.

Bên trong hư không, đều là thần binh lượn lờ, phong mang kinh thiên, chạm vào hẳn phải chết, cho dù là Thiên Thần cảnh tồn tại, cũng không địch lại, trong nháy mắt ho ra máu bại lui.

Con mắt của tất cả mọi người cũng trừng lớn, nhiều thần binh như vậy, mỗi một kiện đều ẩn chứa đạo vận, giá trị kinh người, vậy mà lại bị Cố Trường Ca tế ra hết.

Ngoại trừ làm bọn hắn rung động ra, cũng chỉ có thể nói hết thảy việc này thật sự là… tài đại khí thô.

Ở phía trước của Cố Trường Ca, tất cả sinh linh trẻ tuổi cản đường, đều bị hắn tiện tay vỗ chết, trực tiếp hình thần câu diệt.

Phốc phốc phốc…

Chỗ sâu của Vũ Nhân tộc!

Thành trì vô cùng to lớn.

Do từng khối tinh thạch màu ngọc bích to bằng chậu rửa mặt dựng thành.

Lúc này lại đang sụp đổ, bị thần quang cuồn cuộn trên từng chiếc chiến thuyền bắn hạ, trực tiếp phân hủy, không thể chống cự được trong chốc lát!

"Trời ạ, tên Cố Trường Ca chết tiệt này…"

"Mau mời lão tổ thức tỉnh!"

Những sinh linh mọc ra hai cánh này của Vũ Nhân tộc đang hoảng sợ kêu la, vô cùng tuyệt vọng.

Ở trước mặt của Cố Trường Ca, căn bản không có mảy may sức phản kháng, trong nháy mắt nổ tung!

Tường thành bao la hùng vĩ như một dãy núi, thành lâu cao lớn giống như một tòa thiên cung, vắt ngang nơi đó, khí thế hào hùng.

Bên trên bầu trời, cường giả của Thái Sơ Thần Giáo và Cố gia Tiên Giáp vệ, tựa như dòng lũ lao xuống chém giết!

Những bức tường thành thiên cung này không ngừng vỡ vụn, vỡ ra oanh sập, trực tiếp hóa thành tro tàn!

Chỗ sâu của tộc điện.

Đông đảo cao thủ của Vũ Nhân tộc, tộc nhân tự nhiên cũng nhiều, nhưng bây giờ một bầu không khí hoảng loạn.

Trên thành thể có khắc vô tận phù văn cổ lão, không thuộc về thời đại này, bắt đầu bộc phát.

"Hoàng Tuyền có lối mà không đi, cứ nhất định phải hồn phi phách tán không vào Luân Hồi, kết quả như vậy, các ngươi thích không?"

Cố Trường Ca tùy ý nói, đã đến nơi này, lẻ loi một mình, sau lưng không có bất kỳ ai đi theo.

Đại chiến bộc phát ở nơi khác, vô cùng kịch liệt và kinh người.

Nhưng mà một đám tộc nhân của Vũ Nhân tộc ở trước mặt hắn, sắc mặt lại vô cùng trắng bệch, sợ hãi nhìn chằm chằm hắn, không dám ra tay.

Cho dù là mấy vị tộc lão Chuẩn Thánh cảnh, cũng là như thế.

Chuyện này quá bất thường!

Thực lực của Cố Trường Ca rõ ràng chỉ có Hư Thần cảnh, nhưng hắn dám một đường xông đến nơi này.

Cố Trường Ca hắn ngu sao? Không những không ngu, ngược lại còn cơ trí như yêu, tính kế Tiên Cổ các tộc, đùa bỡn tất cả mọi người trong tay.

Cố Trường Ca như vậy, sẽ không có chuẩn bị, lẻ loi một mình xông đến nơi này sao?

Cho nên bọn hắn đều đang cẩn thận, sau lưng toát mồ hôi lạnh, để phòng Cố Trường Ca có thủ đoạn cường đại hoặc là át chủ bài nào.

"Hiện tại cho hai người các ngươi lựa chọn, hoặc là thần phục, hoặc là chết."

Cố Trường Ca hời hợt cười, lặp lại lần nữa.

Cũng biết bây giờ có rất nhiều thế lực đang chú ý nơi đây.

"Cố Trường Ca, có thủ đoạn gì, liền dùng hết ra đi! Hôm nay nếu là…"

Một tên cường giả của Vũ Nhân tộc nhìn chằm chằm Cố Trường Ca nói, nhưng mà hắn còn chưa nói xong, liền bị một luồng kiếm khí xuyên thủng mi tâm, bao gồm cả nguyên thần, trong nháy mắt hình thần câu diệt.

"Đừng không biết tốt xấu thế chứ, hiện tại cho các ngươi một cơ hội, là ta đã nhân từ. Không chừng sau một khắc, ta liền không có hảo tâm như vậy." Thần sắc trên khuôn mặt Cố Trường Ca không thay đổi.

Chậm rãi nhìn qua một loạt tộc nhân đang sợ hãi của Vũ Nhân tộc ở trước mặt.

Bên trong xương ngón tay, kiếm mang đáng sợ ẩn hiện, giống như là một kiếm có thể phá diệt đi đại vũ trụ.

Sau lưng bọn hắn, chính là tộc điện của Vũ Nhân tộc.

Rất nhiều cao tầng của Vũ Nhân tộc đứng ở nơi đó, bao gồm trưởng lão, tộc trưởng Vũ Vô Địch bọn người, đều là sắn mặt âm trầm tức giận nhìn Cố Trường Ca, chỉ bất quá vẫn như cũ không người nào dám động thủ.

Điều này khiến Cố Trường Ca khẽ thở dài một cái nói, "Ta cũng ức hiếp đến mức này, các ngươi vậy mà đều không dám ra tay với ta? Nhát gan đến nhường này, thật sự là không cứu nổi."
Chương 355 Ta bị gia hỏa này hố rồi!

"Cố Trường Ca, ngươi làm đủ trò xấu, mưu kế tường tận, đến cuối cùng thì ngươi tuyệt đối sẽ không có kết cục tốt đẹp đâu!"

Một vị tộc lão, vô cùng phẫn nộ nói, trên thân dâng lên một tầng huy quang đáng sợ, cũng sợ Cố Trường Ca bỗng nhiên xuất thủ.

"Làm đủ trò xấu? Lời này Cố mỗ cũng không thể gật bừa, rõ ràng là các ngươi nhất tộc, có ý đồ đánh giết ta, từ đó tranh công với Tiên Cổ Long Tộc. Chỉ bất quá đáng tiếc bị ta phá cục. Hiện tại làm sao lại vu khống đến trên đầu ta a?"

Cố Trường Ca ở trước mặt một đám Chuẩn Thánh, thậm chí Thánh Nhân cảnh tồn tại, vẫn như cũ phong khinh vân đạm nói.

Đối với uy áp kinh khủng của bọn hắn, tựa như không có cảm giác gì, giống như gió mát thoảng qua mặt, không có chút rung động nào.

Loại sự việc này trong lòng mọi người biết rõ, nói ra thì có ích lợi gì?

"Ngươi vô sỉ!"

Lúc này có tộc lão phẫn nộ, bị thái độ này của Cố Trường Ca chọc giận, hận muốn điên, chưa từng có ngày nào giống như ngày hôm nay, lại nghĩ muốn giết một tên tiểu bối đến thế.

"Dừng tay! Trên người gia hỏa này có gì đó cổ quái…" Sắc mặt của Vũ Vô Địch chìm như nước, kéo lại vị tộc lão ở bên cạnh.

Đối mặt với một đám cường giả Thánh Cảnh, tu sĩ trẻ tuổi bình thường, đã sớm mềm nhũn xuống đất, làm sao có thể trò chuyện vui vẻ giống như Cố Trường Ca được.

Cảnh tượng này không chỉ làm trong lòng bọn họ lộp bộp một tiếng, đồng thời cũng làm cho rất nhiều tu sĩ ở bên ngoài kinh hãi.

Xem ra Cố Trường Ca thật có át chủ bài a!

"Thấy bộ dáng của chư vị cũng đã tu luyện mấy chục vạn năm, làm sao dũng khí lại giống như một con chó, hiện tại ngay cả ra tay với ta cũng không dám ư?"

"Hay là chính các ngươi động thủ tự sát đi, đỡ phải lãng phí thời gian của ta."

Cố Trường Ca cười nhạt, ánh mắt hướng về các phương hướng trên chiến trường.

Cho dù là Thái Sơ Thần Giáo, hay là binh sĩ mặc tiên giáp, đều là hạng người thân kinh bách chiến, tu vi vô cùng cường đại.

Trận chiến này, hoàn toàn dễ như trở bàn tay, cục diện thiên về một bên.

Vũ Nhân nhất tộc không có một chút sức phản kháng nào.

"Đừng nghe theo lời ma quỷ này của hắn, các ngươi quên Vũ Tĩnh là xảy ra chuyện gì rồi sao?"

Lời này của Cố Trường Ca làm rất nhiều tộc nhân và tộc lão phẫn nộ, khuôn mặt khuất nhục, xanh xám, nhưng mà tộc trưởng của bọn họ, thì rất lý trí, ngăn lại bọn hắn.

Lời này tựa như một gáo nước lạnh, dội lên đầu bọn hắn.

Trong nháy mắt làm cho bọn hắn kịp phản ứng, phẫn nộ đều biến mất, ngược lại phía sau lưng trở nên hoàn toàn lạnh lẽo.

Đây là kế sách quen thuộc cỡ nào?

Cố Trường Ca dẫn dụ bọn hắn động thủ, sau đó lấy cớ để tàn sát bọn hắn.

Gia hỏa này, quả nhiên thủ đoạn ác độc đầy mình!

Phía sau lưng bọn hắn phát lạnh.

"Nhát gan đến thế, quả thực là điều mà ta không có ngờ tới..." Khóe miệng của Cố Trường Ca mang theo nụ cười kỳ dị.

Nhưng mà cho dù hắn mở miệng trào phúng như thế nào, thì tất cả cường giả của Vũ Nhân nhất tộc đều là một bộ dáng phẫn nộ xanh xám, không dám xuất thủ với hắn.

Nói thật, chính Cố Trường Ca cũng ngoài ý muốn, hắn làm như vậy hoàn toàn là muốn lôi vị Lão tổ Cố gia kia xuống nước, bức bách hắn xuất thủ.

Thế nhưng Cố Trường Ca thật sự không nghĩ tới, Vũ Nhân nhất tộc e ngại đến đến mức này, thậm chí đã đến tình trạng không dám động thủ với hắn.

Cố Trường Ca có chút đau đầu, xoa xoa mi tâm.

Sau đó cũng rất trực tiếp, lộ ra vẻ mặt bất đắc dĩ, nhìn về phía trên bầu trời.

Sau đó ngữ khí rất tự nhiên nói, "Lão tổ, chuyện này đã hết thú vị rồi, nếu không thì ngươi tự mình ra tay đi, chuyện kế tiếp, Trường Ca liền giao cho ngài."

Khi đang nói, trong mắt của hắn lướt qua một ý cười thâm trường.

Sau đó lại rất nhanh khôi phục tự nhiên.

Cái gì?!

Lời nói này của Cố Trường Ca cũng không lớn, nhưng giờ khắc này, lại vang vọng giữa không trung.

Tất cả tu sĩ và sinh linh, đều bị kinh trụ, không khỏi trừng to mắt.

Nhất thời, rất nhiều người đều không kịp phản ứng.

Lời này của Cố Trường Ca là có ý gì?

Lão tổ?

Chẳng lẽ nói trong bóng tối thật đúng là có ẩn tàng một vị Lão tổ Cố gia, chỉ bất quá còn chưa có hiện thân.

Đây mới là lý do mà Cố Trường Ca không sợ hãi?

Rất nhiều tu sĩ cũng nhìn theo ánh mắt hiện tại của Cố Trường Ca, chỉ bất quá nơi đó hoàn toàn mơ hồ, nhìn không thấy bất kì bóng người nào.

Bất quá dù sao cũng là nhân vật cấp bậc lão tổ của Cố gia, ẩn nấp thân hình, lại há là người bình thường có khả năng nhìn thấy.

"Đạo huynh..."

"Lão tổ..."

Đại trưởng lão và Cố Tiên Nhi Giấu ở trên không trung, thần sắc trên mặt cũng ngây ngẩn cả người.

Nói thật, hai người cũng không ngờ tới, Cố Trường Ca và Cố Nam Sơn vậy mà đã bàn bạc với nhau từ trước.

Trách không được Cố Nam Sơn lại có thái độ thân thiết xem trọng đối với Cố Trường Ca đến vậy.

Cố Tiên Nhi có chút bừng tỉnh, trong lòng đang nghiêm túc suy tư. Xem ra vị lão tổ này của bọn hắn nhất mạch, có quan hệ rất tốt với Cố Trường Ca.

Bằng không Cố Trường Ca cũng sẽ không nói ra những lời đó.

Nếu như thật có cừu hận, Cố Trường Ca lúc này, làm sao lại đột nhiên nói như vậy?

Hai người vậy mà là cùng một bọn, trước đó vị lão tổ này cũng chưa từng nói cho nàng.

Điều này càng củng cố ý nghĩ trong lòng của Cố Tiên Nhi.

Trên thân Cố Trường Ca, tuyệt đối có bí mật không muốn người nào biết!

"Tên ghê tởm này..."

Điếu tẩu trong miệng của Cố Nam Sơn cũng rơi mất, giờ phút này cả người đều ngây dại.

Hắn căn bản liền không ngờ tới, Cố Trường Ca vậy mà thật sự biết vị trí chính xác của hắn, hơn nữa còn nói ra những lời dễ làm người khác hiểu lầm.

Ông trời phù hộ a, trước đó, hắn thực sự chưa từng thấy Cố Trường Ca, thậm chí chưa nói một câu nào với Cố Trường Ca, và cũng chưa có gặp mặt Cố Trường Ca.

Bây giờ cả người hắn cũng bị cử động này của Cố Trường Ca làm cho ngây người.

Ai mà biết Cố Trường Ca đột nhiên lại nói như vậy?

"Ta bị gia hỏa này hố!"

Sắc mặt của Cố Nam Sơn, giờ khắc này đen giống như than, tuyệt đối có lòng muốn đập chết Cố Trường Ca.

Nhưng vào lúc này, hắn không thể không hiện thân!
 
Advertisement

Bình luận facebook

Bạn đã đọc chưa

Users who are viewing this thread

Back
Top Bottom