-
Chương 216-220
Chương 216 Vây bắt Cố Tiên Nhi
"Ngươi là ai?"
Một sinh linh khác cũng sợ tới ngây người, không nghĩ tới tổ mộ, vậy mà lại xuất hiện nam tử trẻ tuổi như thế.
Vả lại đồng bạn của nó, trong nháy mắt liền bị đả thương nặng, mất sức chiến đấu.
"Không muốn chết, cảm phiền nhường đường." Cố Trường Ca cười khẩy, không có ý định ra tay nữa.
"Ngươi "
Một sinh linh khác tức giận, nghe hiểu được ý đồ thần niệm của Cố Trường Ca.
Bàng bạc uy áp Chuẩn Thánh đang muốn dâng lên, hắc quang lần nữa phá vỡ hư không mà đến, phốc một tiếng, cánh tay của nó trực tiếp bị cắt rời, máu đen văng tung toé khắp nơi.
Cố Trường Ca thần sắc tùy ý, không phí bao nhiêu công sức liền giải quyết gọn bọn chúng.
Rất nhanh hắn tránh đi trận văn trước mắt, tiến vào bên trong tổ mộ.
Oanh!
Một loại khí tức cổ lão tang thương mục nát lập tức ập tới trước mặt!
Cố Trường Ca quét ngang Bát Hoang Ma Kích, phá vỡ hoàn toàn quan tài trước mắt .
Một trận âm thanh phù phù vang lên từng cỗ thi thể lăn ra.
"Xem ra thu hoạch rất khá." Cố Trường Ca có chút hài lòng.
Đối với hắn mà nói, cái này là thi thể thượng đẳng.
Thi thể trước mắt ẩn chứa tinh hoa nồng đậm, nam nữ già trẻ đều có, mặc trang phục trang sức khác biệt, thuộc về các triều đại cùng thời kì khác nhau, nhưng cách hiện tại rất xa.
Đây là một đám người chết vô cùng cổ lão.
Khi còn sống thực lực yếu nhất cũng là Đại Thánh Cảnh, bây giờ nhìn vô cùng quỷ dị.
Có người mặc y phục đạo sĩ cũ nát , lộ ra khí tức mục nát, phảng phất mới vừa bị người ta móc từ trong mộ ra.
Còn có cổ lão hoàng đế, đầu đội tử kim quan bị hỏng, giống mới từ trong đất chui ra vậy.
Cũng có người mặc thiên nữ Thiên Tàm thần y, nhưng váy áo cũng cũ nát, giống như bị yêu thú gặm qua vậy.
Ngoài ra còn có người khoác cà sa hòa thượng, da thịt khô quắt, lại như đúc bằng vàng ròng.
Cũng có sinh linh Thái Cổ vạn tộc, rất cao lớn, nhưng đôi cánh đã bị khô héo lại...
Cố Trường Ca xuất thủ với bọn hắn, từng đạo phù văn màu đen nhánh hiện lên trong lòng bàn tay hắn, hóa thành trật tự có quy tắc.
Những thi thể này bắt đầu bay lên.
Từng sợi quang mang hào quang lục sắc từ trong những thi thể này đi ra, giống như tinh hoa, lại giống như tinh quang, mỹ lệ huyền diệu.
Cố Trường Ca ngồi xếp bằng ở đây, sau lưng mơ hồ xuất hiện một cánh cửa, từng sợi ô quang rủ xuống, hóa thành Đại Đạo Bảo Bình màu đen nhánh, tất cả ánh sáng cũng bị nó thôn phệ vào bên trong.
Trong lúc hắn luyện hóa hấp thu những thứ này, khí tức trên người đang không ngừng tăng lên.
Vòng xoáy màu đen hiện lên quỷ dị mà thần bí.
Thời gian trôi qua, Cố Trường Ca đã xâm nhập bên trong cổ mộ mảnh di tích nhỏ này đã ba ngày rồi.
Ngay lúc này, bên trong dãy núi.
Cố Tiên Nhi khóe miệng dính chút vết máu, khuôn mặt lạnh như băng nhìn chằm chằm vào phía trước.
Sương trắng mênh mông, từ bốn phương tám hướng cuồn cuộn cuốn tới, bao phủ mấy vạn dặm xung quanh.
Trong đó có phù văn lấp lóe, khí tức trận văn đang tràn ngập, vô cùng cường hoành.
Bọn Hải tộc này sớm đã mai phục ở rồi.
Từng hung thú Hải tộc xuất hiện xung quanh.
Thân hình vô cùng to lớn, kinh khủng đến mức làm mặt đất rung động, trên thân thể tràn đầy phù văn, cùng một ngọn núi nhỏ vậy.
Vì truy sát nàng, thất công chúa của Hải Vương cung đã điều động rất nhiều thiên kiêu Hải tộc đến đây.
Mối thù giết em trai nàng không thể không báo.
Mà trong thời gian này, Cố Tiên Nhi giết chết rất nhiều tay sai của nàng, gián tiếp tát vào mặt nàng, khiến vị thất công chúa này càng thêm phẫn nộ.
Bây giờ bày ra Hải tộc đại trận, đem khu vực quanh Cố Tiên Nhi toàn bộ vây quanh, chính là vì muốn bắt được nàng.
Nơi này, bị sương trắng bao phủ, giống như trên biển lớn.
Thiểm điện lôi minh, mưa to gió lớn, vô cùng đáng sợ, xen lẫn các loại phù văn thần thông, quang hoa chói lọi.
Đồng thời cũng hấp dẫn lượng lớn tu sĩ tới khu vực này cũng ở phía xa quan sát, thần sắc khác nhau.
"Thất công chúa Hải Vương cung cũng thật là tàn nhẫn, phái nhiều người như vậy đến đây truy sát thiếu nữ này, bây giờ thậm chí dùng cả đại trận Hải tộc, Chân Thần cảnh cũng khó mà đào thoát được!"
"Chỉ là mối thù giết đệ, không không đội trời chung, cái này trách được ai đây?"
"Nghe nói khi vị trữ đế Vô Song tiên triều muốn chạy tới lại bị một vị nữ tuổi trẻ Chí Tôn khác ngăn lại, hai người đang giao chiến, chỉ sợ trong thời gian ngắn khó mà tới giúp được."
Khi đông đảo tu sĩ đang nghị luận.
Chân trời bỗng nhiên truyền đến một âm thanh lớn.
Khí thế kinh thiên mà đến, thiên địa giống như bạo động, truyền đến thanh âm móng ngựa.
Kinh tâm động phách, như là ngàn quân Vạn Mã đang đánh tới, lưỡi mác ngập trời, tiếng sát phạt chấn động thiên địa.
Một chiến mã kim sắc, như đạp mây mà đến.
Trên vó ngựa là kim sắc hỏa diễm.
Một vị nữ tử tóc lam ngồi uy nghiêm phía trên, một thân giáp trụ kim sắc, tay phải cầm thương, thần sắc lạnh lùng mà ngạo nghễ.
Nàng nhìn chằm chằm vào bên trong dãy núi phía trước, thấy khuôn mặt nhỏ của Cố Tiên Nhi lạnh lẽo tái nhợt, cười lạnh nói,
"Tiểu nha đầu, hôm nay ngươi còn nơi nào để trốn?"
Mà lúc này phụ cận rất nhiều Hải tộc, thấy được người nãy cũng cùng nhau cung kính nói, " cung nghênh thất công chúa!"
Nơi xa tất cả tu sĩ đang ngồi xem kịch, mặt có chút biến sắc, "Tê! Vị thất công chúa của Hải Vương cung này, khí tức thật mạnh, vậy mà đã đột phá đến Phong Vương cảnh đỉnh phong!"
"Trách không được lớn mật như thế, quả thực là vô địch thiên hạ a!"
Bọn hắn cũng bị doạ cho khiếp sợ, thực lực vị thất công chúa này, thật sự đáng sợ, có năng lực hiệu lệnh một đám thiên kiêu Hải tộc cùng tuổi trẻ chí tôn, cũng không phải là không có đạo lý .
Chương 217 Cũng nên xuất hiện rồi
Tia sáng ảm đạm bên trong tổ mộ.
Thi thể cổ lão không chọn vẹn chìm chìm nổi nổi, phảng phất từ trong phần mộ ló ra, đang phun ra nuốt vào nhật nguyệt tinh hoa.
Cảnh tượng như vậy nhìn rất đáng sợ.
Lúc này nếu có người tới đây, tuyệt đối sẽ bị giật mình.
Từng sợi hào quang màu lục hiện lên, không ngừng rủ xuống , giống như là thác nước.
Một ngụm Đại Đạo Bảo Bình chìm nổi trong không gian, tiếp nhận những hào quang này, sau đó hóa thành từng cái đại đạo phù văn màu đen nhánh, rơi vào trong người nam tử trẻ tuổi phía dưới.
Sợi tóc múa bay, áo bào phồng lên.
Dưới quang mang bao phủ, có vẻ sáng chói mà thần dị, thâm thúy mà đáng sợ.
Cố Trường Ca đang ngồi xếp bằng ở đây, hắn lúc này da thịt tựa như tiên ngọc, lộ ra từng tầng ánh sáng long lanh, nhìn càng có một loại ma tính khó tả mà đáng sợ.
Từng cái vòng xoáy xuất hiện sau lưng Cố Trường Ca, mỗi một cái lỗ thủng đều ẩn chứa hào quang.
Ở trong hình như có rất nhiều Thần Ma đang ngồi xếp bằng, phát ra từng tiếng thế giới âm hùng vĩ.
Ông!
Đồng thời khí tức của Cố Trường Ca đang không ngừng bốc lên, thân thể của hắn giống như đang mở ra miệng phễu!
Trong hư không, từng đóa hoa kì dị mà yêu diễm cắm rễ xuống, có tiên ý, nhưng lại càng là tà dị.
Ba ba ba
Những đóa hoa này đang phun ra nồng đậm tinh khí , bị Cố Trường Ca hấp thu sạch sẽ.
Đây là bí thuật rèn luyện lực lượng nguyên thần, ẩn chứa nhiều cấp độ nguyên thần cảm ngộ cùng lý giải.
Ông!
Trong thức hải.
Tiên Thiên thần chi niệm đang tăng cường, càng phát ra ánh sáng chói lóa mà kiên cố, giống như là kim tiên được trải qua các loại rèn luyện, ẩn ẩn lộ ra quang hoa.
Cuối cùng, khí tức kinh khủng nơi này tiêu tán.
Cảnh giới chân thực của Cố Trường Ca, đã một hơi đột phá đến Thiên Thần cảnh đỉnh phong.
Hắn mở mắt, sau đó tất cả thần tính cùng tinh hoa trong những cổ thi trước mặt đều tan thành mây khói, rớt xuống đất, khô quắt, cạn kệt năng lượng.
Cố Trường Ca có vẻ có chút tiếc nuối.
Hắn thấy, những tinh hoa này đã đủ cho hắn đột phá đến Thần Vương cảnh, nhưng về sau phát hiện không ít cổ thi là xác chết của người chiến tử, thần tính sớm bị phá hư không sai biệt lắm.
"Hình như ta đánh giá hơi cao tinh hoa lực lượng của những cỗ cổ thi này, trong đó thi thể của chuẩn Chí Tôn tuy có hai cỗ, nhưng rất hiển nhiên đều là chiến tử, sớm đã tổn thất rất nhiều tinh hoa, thật sự là đáng tiếc."
Cố Trường Ca khẽ lắc đầu đứng dậy, ngược lại không vội vã rời đi khỏi nơi này.
Hắn lựa chọn toà này nơi dân bản địa tụ tập kỳ thật cũng không tính là quá lớn, phương viên cũng chỉ mấy ngàn dặm.
Đối với toàn bộ dân bản địa ở Tiên Cổ đại lục mà nói, nhiều lắm nơi đây chỉ coi như một tiểu bộ lạc.
Cố Trường Ca căn bản không lo lắng chuyện này sẽ liên hệ đến trên người hắn.
Trong thời gian ngắn cũng sẽ không có người chú ý tới việc tổ mộ của bọn hắn xảy ra vấn đề.
Dù sao ai đang yên đang lành mà lại chạy tới xem mộ tổ có bị đào hay không?
Đến lúc đó coi như bị phát hiện, ai có thể xác nhận thời gian chính xác là phát sinh từ lúc nào.
Dù sao thế hệ trẻ tuổi xuất hiện tại khu vực dân bản địa sinh sống, lại không chỉ có mình hắn.
Mà mục tiêu cuối cùng của Cố Trường Ca vẫn luôn là những lăng mộ lớn, những nơi có khả năng chôn giấu tiên thi kia.
Loại tiểu lăng mộ này, chẳng qua chỉ là thuận tay, thuật tiện góp nhặt chút kinh nghiệm "Đào mộ tổ" thôi.
Đến lúc đó bị người khác phát hiện, hắn chí ít cũng quật được mấy cái lăng mộ rồi.
Cho nên Cố Trường Ca hoàn toàn có đầy đủ thời gian cùng thủ đoạn, đem cái này nồi đen này úp lên đầu Diệp Lăng.
Ai kêu Diệp Lăng tự mình chạy tới Tiên Cổ đại lục cơ.
Đến lúc đó người bên cạnh Diệp Lăng coi như có thể chứng minh đây hết thảy không phải do Diệp Lăng làm, thì có ích lợi gì?
Đối với đại bộ phận tu sĩ mà nói, bọn hắn sẽ chỉ cho rằng tất cả đều là do người thừa kế ma công gây nên, mà Diệp Lăng lại vừa lúc trà trộn vào đây, không chừng bọn hắn còn có thể cho rằng người thừa kế ma công còn có đồng bọn.
Cho nên cái nồi đen này Diệp Lăng hắn không cõng, thì còn hay vào đây nữa?
Nghĩ tới đây, Cố Trường Ca thần sắc càng thêm sâu xa.
Sau đó, hắn cất bước tránh đi những trận văn ở đây, tại cửa ra vào tổ mộ tùy ý liếc mắt nhìn, thuận tay đem hai cỗ thi thể lúc nãy xử lí luôn.
Tốt xấu gì cũng là Chuẩn Thánh thực lực, lãng phí là không nên.
Sau đó, hư không trước mặt Cố Trường Ca nổi lên một trận mơ hồ, hắn bước vào bên trong , dựa con đường lúc đi tới, chuẩn bị rời đi khỏi nơi này.
Có lúc kinh nghiệm lúc trước, trở về tự nhiên là càng an toàn hơn, căn bản không có người phát giác.
Không bao lâu, trong mảnh di tích thành trì này, tại một ngọn núi bên ngoài, thân ảnh của Cố Trường Ca lại xuất hiện lần nữa.
"Chủ nhân."
Một tùy tùng ẩn trốn ở đây nhao nhao hiện thân, bái kiến nói.
"Gần đây có chuyện gì phát sinh không?" Cố Trường Ca hỏi, dẫn đầu hóa thành thần hồng rời khỏi nơi đây.
Nếu như hắn đoán không sai, Cố Tiên Nhi đoạn thời gian này, lăn lộn hẳn là không được tốt lắm.
Đắc tội Hải Vương cung thế lực to lớn kia, ngoại trừ Nguyệt Minh Không ra, đoán chừng không có người sẽ ra tay giúp nàng.
Tính toán thời gian.
Hắn - người ca ca này, không sai biệt lắm cũng nên hiện thân lộ diện, dù sao đến Tiên Cổ đại lục cũng một thời gian rồi, hắn còn chưa thể hiện bản thân được một lần nào.
Nếu không làm gì thì thế hệ trẻ tuổi thật sẽ có người có dũng khí không để hắn vào trong mắt.
Không đúng, bây giờ muội muội gặp nạn, bản thân là ca ca, đi làm chỗ dựa cho nàng mà gọi là thể hiện bản thân hay trang bức sao?
Hơn nữa còn vừa vặn có thể thừa cơ gõ đầu một vài kẻ cùng thế hệ trẻ tuổi, miễn cho một vài gia hỏa không biết sống nhảy ra làm vướng chân vướng tay.
"Khởi bẩm chủ nhân, đoạn thời gian này nhiều khu vực bộc phát đại chiến, có rất nhiều thần vật xuất thế, dẫn phát bản thổ sinh linh cùng ngoại giới thiên kiêu tranh đoạt, trừ cái đó ra, Tiên Nhi tiểu thư bị Hải Vương cung thất công chúa truy sát, nhiều tên tuổi trẻ chí tôn truy sát nàng. Bây giờ tình huống của nàng tựa hồ không tốt lắm "
"Nghe nói Hải tộc đã vận dụng đại trận, đem thiên địa bát phương khóa chặt lại, phương viên gần vạn dặm có thể nói khó mà đào thoát."
Phía sau lưng, tên tùy tùng của tộc Dạ Xoa bỗng nhiên nhanh chóng đi theo, bẩm báo tình hình với Cố Trường Ca.
Thần sắc trên mặt hắn cẩn thận từng li từng tí.
Hắn nhìn ra, chủ nhân mặc dù gần đây đối với Cố Tiên Nhi bề ngoài tỏ ra vô cùng thờ ơ, nhưng tất cả tin tức liên quan tới nàng, một cái chủ nhân cũng không có bỏ qua.
Cho nên lo lắng Cố Trường Ca nghe được tin tức này sẽ nổi giận.
Bất quá Cố Trường Ca gần đây đều không lộ cảm súc hỉ nộ ra ngoài, hắn cũng đoán không được suy nghĩ trong lòng Cố Trường Ca.
Bẩm báo xong việc này, hắn liền lặng lẽ trở về phía sau lưng Cố Trường Ca .
Chương 218 Tuổi trẻ chí tôn Hải tộc
"Khí vận chi tử cơ duyên tuy nhiều, nhưng năng lực đắc tội với người khác cũng là đỉnh tiêm."
"Bất quá lần này thật là có chút khiến cho ta cảm thấy ngoài ý muốn, Hải Vương cung này thậm chí ngay cả Hải tộc đại trận cũng bày ra, còn phái ra mấy vị tuổi trẻ chí tôn truy sát."
" thực lực của Cố Tiên Nhi bây giờ, đối phó một hai cái vẫn được, nhưng nếu nhiều tuyệt đối là quá sức."
"Tuy nói cái này đối với nàng mà nói cũng là một lần ma luyện không nhỏ, nhưng dựa theo tính cách của nha đầu khờ kia, không đến thời khắc mấu chốt, chỉ sợ sẽ không vận dụng những quân át chủ bài của nàng."
"Điểm này, ngược lại là vô cùng ngu xuẩn, nào có đạo lí cầm pháp khí mạnh mẽ trong tay lại không dùng, để cho bản thân phải chịu ức hiếp chứ?."
"Hải Vương cung thất công chúa hả? cho tới bây giờ đều là ta ức hiếp người khác, gia hỏa kia thật là lớn mật, xem ra là chán sống rồi."
Con ngươi của Cố Trường Ca hơi nhíu lại.
Thần sắc trên mặt có chút ý vị sâu xa.
Sau đó, hư không bên người hắn trở nên càng là mơ hồ, tốc độ của hắn nhanh hơn rất nhiều.
Dù sao Cố Tiên Nhi thế nhưng là khí vận chi nữ của hắn, dù gặp cảnh khốn cùng cũng không đến phiên người khác ức hiếp nàng.
Thất công chúa kia là cái thá gì.
Ngay tại lúc đó, bên trong một dãy núi bị sương trắng mênh mông bao phủ.
Lôi quang lấp lóe, điện quang bắn ra khắp nơi, lốp bốp rung động, giống như là có cổ lão cự nhân tại nơi này nện vang tiếng trống trận.
Cố Tiên Nhi váy áo bồng bềnh, đứng thẳng ở trong dãy núi, thần sắc lạnh như băng nhìn về phía trước.
"Vì truy sát ta, phái ra nhiều người như vậy, cũng thật là làm khó ngươi."
Nàng nhàn nhạt nói.
Lúc này, mặc dù có chút bị thương, nhưng khí tức ngược lại là dần dần bình ổn, cũng tỉnh táo lại,
Bốn phía bên trong dãy núi, tất cả đều là Hải tộc sinh linh, thậm chí tuổi trẻ chí tôn đều có vài vị, tất cả đều là thiên kiêu Phong Vương cảnh sơ kỳ hoặc là trung kỳ.
Cố Tiên Nhi nếu là đối mặt với bọn hắn, nàng không sợ chút nào, thậm chí nói còn có khả năng chiến thắng rất lớn.
Nhưng nếu như lại tăng thêm một thất công chúa, trận chiến này liền căn bản không có khả năng chiến thắng.
Thực lực của nàng bất quá chỉ là Phong Hầu cảnh trung kỳ, vượt cấp mà chiến không khó, nhưng là đối mặt tuổi trẻ chí tôn, liền không có dễ dàng như thế.
Bởi vì trong đó chênh lệch sẽ thu nhỏ rất nhiều.
Đối phương đã dám xưng là tuổi trẻ chí tôn, tự nhiên là có được thiên phú cường đại cùng rất nhiều thần thông đáng sợ.
Cố Tiên Nhi có không ít át chủ bài.
Nhưng đó là nàng dự định giữ lại đối phó Cố Trường Ca, hay là gặp phải một chút địch thủ cường đại, lúc nguy hiểm tới tính mạng mới dự định vận dụng.
Hiện nay nàng còn không muốn đem những con át chủ bài lãng phí ở nơi này, mặc dù nhìn như đã đến tình trạng rất nguy hiểm, nhưng Cố Tiên Nhi vẫn là thấy được một tia hi vọng.
"Bớt nói nhiều lời, giết người thì đền mạng!"
Lúc này, một vị tuổi trẻ chí tôn đầu đầy tóc vàng quát to, đã dẫn đầu hướng về phía nàng động thủ, bản thể của hắn chính là một đầu Đại Ngư màu vàng, có được một đoạn Long cốt.
Thân thể như vàng đúc thành, lân phiến tinh mịn, lập lòe ánh sáng.
Hắn đưa tay đánh ra phù văn liên miên, giống như là một mảnh quang vũ, cường đại mà đáng sợ, bao phủ toàn bộ phía trước, tựa như có thể đem toàn bộ sao trời đánh rơi xuống đất.
Oanh!
Có ngọn núi trong nháy mắt liền nổ bể ra, trở thành bột mịn, bao quát ở trong đó tất cả cổ mộc sinh linh, đều bị một kích này hủy diệt!
"Thật mạnh!"
Loại ba động này làm cho rất nhiều thế hệ trẻ tuổi biến sắc, tự nhủ tại cùng một cảnh giới, bản thân căn bản không chặn được chiêu kia.
Đây chính là uy thế của tuổi trẻ chí tôn, cùng thế hệ bên trong, chỉ có tuổi trẻ chí tôn, mới có thể cùng bọn hắn giao thủ.
Mà đổi thành một bên, cũng có một vị tuổi trẻ chí tôn đang xuất thủ, hơn nữa còn là một vị nữ tuổi trẻ chí tôn, đến từ Giao Long nhất tộc, trên cánh tay mọc ra vảy cá, diện mục cũng hơn nửa là cá.
Nàng phát ra một trận sóng âm, cực kì đinh tai, giống như là các loại thần quang, giao thoa diễn dịch trong hư không, có thể vang động núi sông, băng liệt vạn vật, thậm chí có thể đả thương thần hồn.
"Lấy nhiều bắt nạt ít, các ngươi cũng chỉ thế mà thôi."
Cố Tiên Nhi khẽ liếc nhìn đám người trước mắt, mặc dù bị vây công, nhưng thần sắc vẫn rất thanh lãnh, lại lộ ra một cỗ bất khuất cao ngạo.
Nếu như không phải vì duyên cớ tu vi không đủ, nàng tự tin có thể một chưởng trấn áp những tên tuổi trẻ chí tôn này.
Hoặc là nói nàng tự tin bản thân mình vô địch cùng cảnh giới, có lẽ cũng chỉ có Cố Trường Ca có khả năng làm đối thủ của nàng.
Nàng không phải tự tin mù quáng, mà là đối với thực lực bản thân nhận biết rất rõ ràng.
Vừa dứt lời.
Ông!
Toàn thân nàng ngũ thải quang mang cực kì nồng đậm hiển hiện, nhất là khối tiên cốt được niết bàn trọng sinh kia đang không ngừng dâng lên tiên ý sáng chói.
Tiên quang loá mắt.
Ở trong như có một tôn Chân Tiên đang ngồi xếp bằng, muốn khôi phục đi ra, trấn áp tất cả mọi thứ đương thời.
Giờ khắc này, Cố Tiên Nhi lộ ra ý chí siêu nhiên đứng lơ lửng trên không, chỉ thẳng hướng hai người.
Đồng thời, Cố Tiên Nhi đưa tay ra, giữa thân nàng có xiềng xích thần quang đánh ra, lít nha lít nhít, toàn bộ đều là các loại thần thông diễn hóa ra.
Loại thần uy này vô cùng mênh mông, tràn ngập chân trời, đủ để oanh phá hết thảy, đem công kích trước mắt đánh tan toàn bộ.
Nàng tốt xấu gì cũng là do các vị lão quái vật Đào thôn dạy nên, bản lĩnh cao cường, bây giờ lại có Đạo Thiên Tiên Cung đại trưởng lão tự mình dẫn đường, chiến lực không cao đó là không có khả năng.
Ngay lập tức, giống như là có tiên chuông vang lên, bịch một tiếng nở rộ giữa hư không.
Sóng âm đáng sợ, yên hoa chói lọi, chắn trước mi tâm Cố Tiên Nhi.
Trong thức hải của nàng, có một hư ảnh gốc cây đào hiển hiện, quang hoa sáng chói, rêu rao quang vũ, một bông hoa môt thế giới, ẩn chứa nguyên thần uy năng cực lớn.
Đây là Đào Yêu Nguyên Thần Pháp, cường đại mà thần bí, giống như là được thiên chuy bách luyện, không thể phá vỡ.
Thần thông của vị nữ tuổi trẻ Chí Tôn Hải tộc kia lập tức bị phá.
Chương 219 Nghịch tập
Oanh!
Cố Tiên Nhi ánh mắt lạnh lẽo, phía sau hiển hiện quang dực, nhanh chóng tới gần.
Cánh tay nhỏ trắng như bạch ngọc nắm thành quả đấm, khí huyết kinh người, trực tiếp đánh xuống.
Khí huyết màu vàng kim nhàn nhạt xuyên qua hết thảy, đơn giản giống như là một đầu cái thế hung thú!
"Cái gì "
Vị nữ tuổi trẻ chí tôn của Giao Long tộc kia có chút chấn kinh, không nghĩ tới Cố Tiên Nhi sẽ bỗng nhiên đi tới trước mặt nàng, loại tốc độ này, quá dọa người, hoàn toàn giống như là biến mất trong hư không sau đó thuấn di ra vậy.
Phốc!
Nàng nhanh chóng thôi động thần thông chống cự, vảy cá trên cánh tay hóa thành thiên đao sắc bén, có thể cắt đứt hết thảy, ý đồ chống lại một quyền này của Cố Tiên Nhi.
Nhưng chỉ sau một khắc, tiếng nứt xương đột nhiên vang lên.
Nương theo đó là một tiếng kêu thảm, nàng bay rớt ra ngoài, thần sắc tràn ngập kinh hãi cùng khó tin.
Vừa rồi hay tay của nàng bị một quyền của Cố Tiên Nhi đánh nát, nắm đấm nho nhỏ nhìn như mềm yếu kia đánh xuống người nàng, kém chút làm nửa người nàng nổ tung.
Một màn này làm rất nhiều tu sĩ ở phía xa cũng không khỏi hít một hơi lãnh khí, thiếu nữ áo xanh này mặc dù nhìn nhỏ bé, nhưng lực lượng này, quả thật quá kinh người.
"Có chút khó giải quyết."
Vị tuổi trẻ chí tôn xuất thủ đầu tiên kia khẽ nhíu mày, nhịn không được lùi lại mấy bước, tu vi của hắn mạnh hơn Cố Tiên Nhi, nhưng một kích vừa rồi lại không chiếm được bất cứ tiện nghi gì.
Điều này khiến hắn chấn kinh, cũng biết là đối thủ khó nhằn.
Thân là tuổi trẻ chí tôn, hơn nữa còn là tồn tại ở cấp độ phía trung thượng, vậy mà đối mặt với một thiếu nữ áo xanh nho nhỏ cũng không địch lại.
Một nữ tuổi trẻ Chí Tôn khác cùng hắn đồng loạt ra tay thì lại bị đánh thủng thân thể, máu tươi tuôn ra như suối.
Cố Tiên Nhi một kích đẩy lui hai người, nhưng sắc mặt cũng không tốt hơn bao nhiêu, ngược lại càng thêm ngưng trọng.
Bởi vì sương mù màu trắng quá mức nồng nặc, giống như là vô cùng tận.
Ẩn chứa trong đó là đầy dãy những trận văn viễn cổ do Hải tộc bố trí, che đậy cả bầu trời bốn phương tám hướng.
Đối với Hải tộc mà nói, địa vực nơi này càng thích hợp cho bọn hắn chiến đấu hơn.
"Thật sự là phế vật!"
Trong không trung, một thân ảnh màu xanh lam cưỡi kim sắc chiến mã xông tới, đứng ngạo nghễ phía chân trời, ánh mắt lạnh lùng mà bễ nghễ, thấy một màn này liền lạnh lùng mở miệng.
Khí tức của nàng rất cường đại.
Mặc dù thân ảnh nhìn cũng không cao lớn, nhưng khí tức so với những sinh linh hải tộc lớn bằng ngọn núi nhỏ kia lại càng kinh khủng hơn.
Trong tay nàng, một cây trường thương kim quang lưu chuyển, khí tức Phong Vương cảnh đỉnh phong khiếp người nổi lên!
Thất công chúa không có tự mình hạ tràng, nàng chỉ như một thợ săn, ngồi ngay ngắn ở chân trời, ánh mắt lạnh lùng mà trêu tức, mục quan đang quan sát như mèo vờn chuột.
"Bắt nàng lại cho ta!"
Thất công chúa lần nữa hạ lệnh, tự thân vẫn không động thủ, nếu như không tra tấn cho đối phương cảm thấy tuyệt vọng, thì thật khó mà bình phục nỗi thống khổ của việc đệ đệ nàng bị giết.
Nếu như không giết thiếu nữ trước mắt, mối thù giết đệ trong lòng nàng sao lắng xuống nổi?.
"Ghê tởm, dám hủy thân thể của ta."
Vị nữ tuổi trẻ Chí Tôn của Giao Long tộc kia vô cùng phẫn nộ, đồng thời còn có chút nghĩ mà sợ, thân thể của nàng kém chút nữa nổ tung, sau đó ở phía xa từ từ khép lại, muốn tái tạo.
Nàng đánh giá thấp sự cường đại của Cố Tiên Nhi, không nghĩ nhục thân của mình vậy mà không địch lại đối phương.
Cho nên trực tiếp ăn thiệt thòi lớn.
Rất nhanh, nàng sắc mặt cực kì khó coi lại hướng về phía Cố Tiên Nhi giết tới.
Ngay tại lúc đó một vị tuổi trẻ chí tôn khác, cũng hiển hóa chân thân, đánh úp tới, thân cá ù ù nghiền ép chân trời, phát ra từng tiếng vang chấn động thiên địa.
Trong nháy mắt, nơi đó tất cả đều là quang hoa lít nha lít nhít, số lượng hàng ngàn hàng vạn, tất cả đều hóa thành phù văn màu lam, hóa thành từng đạo lôi điện bao phủ Cố Tiên Nhi.
Đại chiến bộc phát, năng lượng cuồng bạo điên cuồng phát tiết, giống như là từng khỏa tinh thần nổ tung.
Dưới ba động như vậy, rất nhiều sinh linh thế hệ trẻ tuổi cũng chịu không nổi, chỉ có thể tránh ra thật xa.
"Lấy một địch hai, thậm chí còn chiếm thượng phong, thiếu nữ áo xanh này thực lực cũng quá mạnh, trách không được có thể giết một đợt lại một đợt người của Hải tộc "
"Đáng tiếc a, nàng đắc tội với người không nên đắc tội."
Cái này khiến rất nhiều thế hệ trẻ tuổi ở gần đó đều khiếp sợ không thôi.
Nhưng cũng có người tiếc hận, tự nhiên cũng có người cười trên nỗi đau của người khác.
"Phốc "
Rốt cục dưới sự vây công của hai vị tuổi trẻ chí tôn, cộng thêm đám Hải tộc còn lại hợp lực công kích.
Cố Tiên Nhi sắc mặt tái đi, oa một một tiếng phun ra một ngụm máu tươi, thân thể giống giống như diều đứt dây, rơi thẳng xuống dãy núi phía sau.
"Giết!"
"Nàng thụ thương rồi, đây chính là cơ hội!"
Một đám Hải tộc cường giả sắc mặt đại hỉ, đến ngay cả hai vị tuổi trẻ chí tôn kia cũng mắt lộ tinh quang, thi triển thủ đoạn mạnh nhất, chuẩn bị như bắt Cố Tiên Nhi lại.
Ầm ầm!
Trong nháy mắt, nơi này liền bị quang hoa đầy trời bao phủ, tất cả tu sĩ đứng ngoài đều không khỏi nhắm mắt lại, cảm giác vô cùng chói mắt.
"Chính là bây giờ "
Nhưng mà đúng lúc này, Cố Tiên Nhi đang rơi xuống trong mắt bỗng nhiên có xuất hiện một tia kiên quyết.
Nàng ngừng lại giữa không trung, trong tay thon bỗng có thêm một tấm phù văn có kim quang chói mắt , tràn đầy ba động mênh mông.
Kia là kiếm quang chói mắt, sát cơ đáng sợ.
Mặc dù cũng không phải là át chủ bài, nhưng cũng là một tấm phù bảo nàng đã từng thu hoạch được, ẩn chứa một kích toàn lực của Chân Thần cảnh.
Bây giờ bỗng nhiên bộc phát, lập tức liền làm cho một đám Hải tộc sinh linh trước mặt biến sắc, không ít người trực tiếp sụp đổ, thân thể tan vỡ trong kiếm quang.
Chương 220 Xuất hiện
"Tiểu nha đầu giảo hoạt lắm, hôm nay càng không thể để ngươi sống nữa."
Bỗng nhiên, thất công chúa trên kim sắc chiến mã hừ lạnh một tiếng, mắt sắc như điện, nhìn chằm chằm kiếm phù trong tay Cố Tiên Nhi.
"Xoẹt!"
Nàng phất tay, kim sắc trường qua ( một vũ khí giống như thương nhưng đầu gắn dao ngang) vạch phá Trường Không, xé rách thiên khung, lập tức liền đem hư không xuyên thủng.
Phốc
Cố Tiên Nhi sắc mặt kịch biến, tranh thủ thời gian lấy ra một cái cực phẩm phòng ngự pháp khí bảo vệ bản thân, nhưng cũng là thân thể kịch chấn, sắc mặt tái nhợt, không còn chút huyết sắc.
Ngay sau đó, kiếm phù trong tay đang thúc giục cũng trong nháy mắt sụp đổ.
"Tê! Đây chỉ là một kích tiện tay a!"
"Thật mạnh, tuyệt đối có thể đồ sát Chân Thần cảnh tồn tại!"
Đối mặt với một kích này của Hải Vương cung thất công chúa này, tất cả mọi người phía xa đều kinh hãi không thôi, kẻ thực lực yếu một chút càng là bước chân như nhũn ra, kém chút bị dọa đến ngất đi.
Hải Vương cung làm bá chủ tuyệt đối ở Vô Tận Hải, thống ngự rất nhiều Hải tộc, vị thất công chúa này càng được ca tụng là có phong thái vô địch.
Trước lúc này, cũng chưa từng thấy nàng hiện thân qua.
Hôm nay gặp mặt, thật sự là làm tất cả tu sĩ khiếp sợ.
Phong thái vô địch này không phải chỉ là nói suông a, nhìn trong một đám tuổi trẻ chí tôn hiện nay, có ai tại cái tuổi này đột phá đến Phong Vương cảnh đỉnh phong?
Mà lại tiện tay một kích, liền ẩn chứa Chân Thần cấp độ chiến lực.
Cho dù là danh xưng Chân Tiên chi tư Cố gia thiếu chủ, cũng không có mạnh như vậy a?
Thân là tuổi trẻ chí tôn, vốn là người nổi bật bên trong cùng thế hệ, mà vị Hải Vương cung thất công chúa này hiển nhiên là người nổi bật bên trong người nổi bật.
Thiếu nữ áo xanh thân hình đơn bạc trước mặt này tuyệt đối không phải là đối thủ của nàng.
Mà trước đó thiếu nữ áo xanh đã bị rất nhiều Hải tộc vây công truy sát, tu vi đã không còn ở trạng thái đỉnh phong.
Đây đối với nàng tới nói, hiển nhiên là không công bằng.
Mà trong số đông đảo thế hệ trẻ tuổi đứng ngoài, lại không có một ai dám tiến lên tương trợ, để nàng một mình đối mặt với binh hùng tướng mạnh của thất công chúa.
Thế thì còn đánh như thế nào?
Quả thực là ức hiếp người a!
Bây giờ không ít nam tử trẻ tuổi cũng đều cảm thấy thương tiếc cho thiếu nữ áo xanh kia.
Trên khuôn mặt nhỏ nhắn thanh lệ tuyệt luân nhuộm đầy máu tươi nhưng thần sắc vẫn cực kì băng lãnh làm bọn hắn sinh lòng trắc ẩn.
Mặc kệ là ở đâu, đánh giá con người đều nhìn mặt đầu tiên, nhất là đối với phái nữ.
"Ai, nếu như thực lực ta mạnh hơn chút nữa thì tốt, lúc này tiến lên cứu lấy mỹ nhân, nói không chừng..." có thiên kiêu trẻ tuổi nhịn không được lắc đầu nói.
"Nghe nói nàng cũng họ Cố a, bất quá xem ra Cố gia thiếu chủ cũng không hiện thân, hiển nhiên là không muốn nhúng tay vào việc này."
"Thiếu nữ áo xanh này nghe nói có quan hệ rất phức tạp với Cố gia thiếu chủ, dường như có thù lại như là không có thù, cho nên nhiều đệ tử Đạo Thiên Tiên Cung cũng không dám xuất thủ trợ giúp."
"Đúng vậy a, vạn nhất bởi vậy mà chọc giận Cố gia thiếu chủ, đến lúc đó thật khó xử."
Bốn phía xung quanh, có không ít tu sĩ đang thấp giọng thảo luận, đối với chuyện này cái nhìn của mọi người không đồng nhất, vô cùng cảm thán.
Thiếu nữ áo xanh cũng không phải là không mạnh a!
Nàng chỉ là thiếu khuyết thời gian trưởng thành thôi, bằng không đến lúc đó đối mặt với Hải Vương cung thất công chúa cũng không phải là không thể địch.
Cái này khiến trong lòng mọi người cảm thấy nuối tiếc.
"Tuổi còn nhỏ, tâm tư giảo hoạt, thủ đoạn tàn nhẫn, không thể để ngươi sống nữa."
Hải Vương cung thất công chúa ngồi ngay ngắn ở trên kim sắc chiến mã, kim sắc trường mâu xuất hiện trong tay nàng, chỉ vào phía xa nơi Cố Tiên Nhi đang đứng, lạnh lùng nói.
Một đám tùy tùng của nàng, cộng thêm cả hai vị tuổi trẻ chí tôn, trên mặt vừa thẹn vừa xấu hổ.
Nếu như không phải thất công chúa bỗng nhiên xuất thủ, chỉ sợ bọn hắn không chết cũng trọng thương.
Nghĩ tới đây, ánh mắt bọn hắn nhìn về phía Cố Tiên Nhi tràn đầy cừu hận.
Hôm nay ngay trước mặt nhiều người như vậy, đuổi bắt một kẻ tu vi kém xa bọn hắn, không chỉ không bắt được nàng, còn kém chút bị trọng thương, thậm chí bỏ mình.
Cái này khiến bọn hắn mất hết mặt mũi, trong lòng tràn đầy biệt khuất cùng lửa giận, hận không thể phanh thây Cố Tiên Nhi ngay tại chỗ.
"A, thử xem có lưu được ta lại không đã? Đám các ngươi cũng chẳng ra sao, bất quá ỷ thế hiếp người mà thôi."
Lúc này, Cố Tiên Nhi cũng từ phía dưới bay lên, thanh âm rất bình thản.
Nàng đứng thẳng không trung, chân trần trắng hơn tuyết, sợi tóc phất phới, quần áo tung bay, tựa như Tinh Linh đang phóng lên trời, toàn thân tràn đầy đại đạo chi vận.
Tuổi còn nhỏ, dung nhan lại thanh lệ tuyệt luân, tựa như một đóa tuyết liên, nở rộ trong hư không.
Lời nghị luận của những tu sĩ xung quanh cũng rơi vào trong tai nàng.
Lúc này nàng có vẻ dị thường bình tĩnh, khóe miệng mặc dù tràn ra một vệt máu, nhưng lại một chút cũng không sợ.
Nàng nhớ tới các sư tôn của mình, các loại ý niệm trong đầu hiện lên, nhanh chóng bình tĩnh lại.
Thực tế không được, nàng đành phải vận dụng mấy món pháp khí chân quý kia.
Nhưng làm như vậy tiểu hài tử ham bảo bố như nàng sẽ rất đau lòng.
Món nợ này, Cố Tiên Nhi tính đi tính lại, lại chẳng biết tại sao lại quyết định tính trên đầu Cố Trường Ca.
"Ỷ thế hiếp người? Có chút ý tứ."
Hải Vương cung thất công chúa lúc này đang khá định thần nhàn nhã, một bộ dáng như đã nắm chắc được Cố Tiên Nhi ,không vội giết nàng, mà trong mắt tràn đầy vẻ trêu tức cùng đùa cợt nói.
"Nếu như không phải ỷ vào tu vi cao hơn ta, các ngươi tính là cái gì?" Cố Tiên Nhi từ tốn nói.
"Bởi vì tu vi cao hơn ngươi, ta liền giết ngươi, cái này có vấn đề sao?"
Hải Vương cung thất công chúa nghe vậy không khỏi cười lạnh, đơn giản giống như là nghe được một chuyện cười lớn.
"Ngươi là ai?"
Một sinh linh khác cũng sợ tới ngây người, không nghĩ tới tổ mộ, vậy mà lại xuất hiện nam tử trẻ tuổi như thế.
Vả lại đồng bạn của nó, trong nháy mắt liền bị đả thương nặng, mất sức chiến đấu.
"Không muốn chết, cảm phiền nhường đường." Cố Trường Ca cười khẩy, không có ý định ra tay nữa.
"Ngươi "
Một sinh linh khác tức giận, nghe hiểu được ý đồ thần niệm của Cố Trường Ca.
Bàng bạc uy áp Chuẩn Thánh đang muốn dâng lên, hắc quang lần nữa phá vỡ hư không mà đến, phốc một tiếng, cánh tay của nó trực tiếp bị cắt rời, máu đen văng tung toé khắp nơi.
Cố Trường Ca thần sắc tùy ý, không phí bao nhiêu công sức liền giải quyết gọn bọn chúng.
Rất nhanh hắn tránh đi trận văn trước mắt, tiến vào bên trong tổ mộ.
Oanh!
Một loại khí tức cổ lão tang thương mục nát lập tức ập tới trước mặt!
Cố Trường Ca quét ngang Bát Hoang Ma Kích, phá vỡ hoàn toàn quan tài trước mắt .
Một trận âm thanh phù phù vang lên từng cỗ thi thể lăn ra.
"Xem ra thu hoạch rất khá." Cố Trường Ca có chút hài lòng.
Đối với hắn mà nói, cái này là thi thể thượng đẳng.
Thi thể trước mắt ẩn chứa tinh hoa nồng đậm, nam nữ già trẻ đều có, mặc trang phục trang sức khác biệt, thuộc về các triều đại cùng thời kì khác nhau, nhưng cách hiện tại rất xa.
Đây là một đám người chết vô cùng cổ lão.
Khi còn sống thực lực yếu nhất cũng là Đại Thánh Cảnh, bây giờ nhìn vô cùng quỷ dị.
Có người mặc y phục đạo sĩ cũ nát , lộ ra khí tức mục nát, phảng phất mới vừa bị người ta móc từ trong mộ ra.
Còn có cổ lão hoàng đế, đầu đội tử kim quan bị hỏng, giống mới từ trong đất chui ra vậy.
Cũng có người mặc thiên nữ Thiên Tàm thần y, nhưng váy áo cũng cũ nát, giống như bị yêu thú gặm qua vậy.
Ngoài ra còn có người khoác cà sa hòa thượng, da thịt khô quắt, lại như đúc bằng vàng ròng.
Cũng có sinh linh Thái Cổ vạn tộc, rất cao lớn, nhưng đôi cánh đã bị khô héo lại...
Cố Trường Ca xuất thủ với bọn hắn, từng đạo phù văn màu đen nhánh hiện lên trong lòng bàn tay hắn, hóa thành trật tự có quy tắc.
Những thi thể này bắt đầu bay lên.
Từng sợi quang mang hào quang lục sắc từ trong những thi thể này đi ra, giống như tinh hoa, lại giống như tinh quang, mỹ lệ huyền diệu.
Cố Trường Ca ngồi xếp bằng ở đây, sau lưng mơ hồ xuất hiện một cánh cửa, từng sợi ô quang rủ xuống, hóa thành Đại Đạo Bảo Bình màu đen nhánh, tất cả ánh sáng cũng bị nó thôn phệ vào bên trong.
Trong lúc hắn luyện hóa hấp thu những thứ này, khí tức trên người đang không ngừng tăng lên.
Vòng xoáy màu đen hiện lên quỷ dị mà thần bí.
Thời gian trôi qua, Cố Trường Ca đã xâm nhập bên trong cổ mộ mảnh di tích nhỏ này đã ba ngày rồi.
Ngay lúc này, bên trong dãy núi.
Cố Tiên Nhi khóe miệng dính chút vết máu, khuôn mặt lạnh như băng nhìn chằm chằm vào phía trước.
Sương trắng mênh mông, từ bốn phương tám hướng cuồn cuộn cuốn tới, bao phủ mấy vạn dặm xung quanh.
Trong đó có phù văn lấp lóe, khí tức trận văn đang tràn ngập, vô cùng cường hoành.
Bọn Hải tộc này sớm đã mai phục ở rồi.
Từng hung thú Hải tộc xuất hiện xung quanh.
Thân hình vô cùng to lớn, kinh khủng đến mức làm mặt đất rung động, trên thân thể tràn đầy phù văn, cùng một ngọn núi nhỏ vậy.
Vì truy sát nàng, thất công chúa của Hải Vương cung đã điều động rất nhiều thiên kiêu Hải tộc đến đây.
Mối thù giết em trai nàng không thể không báo.
Mà trong thời gian này, Cố Tiên Nhi giết chết rất nhiều tay sai của nàng, gián tiếp tát vào mặt nàng, khiến vị thất công chúa này càng thêm phẫn nộ.
Bây giờ bày ra Hải tộc đại trận, đem khu vực quanh Cố Tiên Nhi toàn bộ vây quanh, chính là vì muốn bắt được nàng.
Nơi này, bị sương trắng bao phủ, giống như trên biển lớn.
Thiểm điện lôi minh, mưa to gió lớn, vô cùng đáng sợ, xen lẫn các loại phù văn thần thông, quang hoa chói lọi.
Đồng thời cũng hấp dẫn lượng lớn tu sĩ tới khu vực này cũng ở phía xa quan sát, thần sắc khác nhau.
"Thất công chúa Hải Vương cung cũng thật là tàn nhẫn, phái nhiều người như vậy đến đây truy sát thiếu nữ này, bây giờ thậm chí dùng cả đại trận Hải tộc, Chân Thần cảnh cũng khó mà đào thoát được!"
"Chỉ là mối thù giết đệ, không không đội trời chung, cái này trách được ai đây?"
"Nghe nói khi vị trữ đế Vô Song tiên triều muốn chạy tới lại bị một vị nữ tuổi trẻ Chí Tôn khác ngăn lại, hai người đang giao chiến, chỉ sợ trong thời gian ngắn khó mà tới giúp được."
Khi đông đảo tu sĩ đang nghị luận.
Chân trời bỗng nhiên truyền đến một âm thanh lớn.
Khí thế kinh thiên mà đến, thiên địa giống như bạo động, truyền đến thanh âm móng ngựa.
Kinh tâm động phách, như là ngàn quân Vạn Mã đang đánh tới, lưỡi mác ngập trời, tiếng sát phạt chấn động thiên địa.
Một chiến mã kim sắc, như đạp mây mà đến.
Trên vó ngựa là kim sắc hỏa diễm.
Một vị nữ tử tóc lam ngồi uy nghiêm phía trên, một thân giáp trụ kim sắc, tay phải cầm thương, thần sắc lạnh lùng mà ngạo nghễ.
Nàng nhìn chằm chằm vào bên trong dãy núi phía trước, thấy khuôn mặt nhỏ của Cố Tiên Nhi lạnh lẽo tái nhợt, cười lạnh nói,
"Tiểu nha đầu, hôm nay ngươi còn nơi nào để trốn?"
Mà lúc này phụ cận rất nhiều Hải tộc, thấy được người nãy cũng cùng nhau cung kính nói, " cung nghênh thất công chúa!"
Nơi xa tất cả tu sĩ đang ngồi xem kịch, mặt có chút biến sắc, "Tê! Vị thất công chúa của Hải Vương cung này, khí tức thật mạnh, vậy mà đã đột phá đến Phong Vương cảnh đỉnh phong!"
"Trách không được lớn mật như thế, quả thực là vô địch thiên hạ a!"
Bọn hắn cũng bị doạ cho khiếp sợ, thực lực vị thất công chúa này, thật sự đáng sợ, có năng lực hiệu lệnh một đám thiên kiêu Hải tộc cùng tuổi trẻ chí tôn, cũng không phải là không có đạo lý .
Chương 217 Cũng nên xuất hiện rồi
Tia sáng ảm đạm bên trong tổ mộ.
Thi thể cổ lão không chọn vẹn chìm chìm nổi nổi, phảng phất từ trong phần mộ ló ra, đang phun ra nuốt vào nhật nguyệt tinh hoa.
Cảnh tượng như vậy nhìn rất đáng sợ.
Lúc này nếu có người tới đây, tuyệt đối sẽ bị giật mình.
Từng sợi hào quang màu lục hiện lên, không ngừng rủ xuống , giống như là thác nước.
Một ngụm Đại Đạo Bảo Bình chìm nổi trong không gian, tiếp nhận những hào quang này, sau đó hóa thành từng cái đại đạo phù văn màu đen nhánh, rơi vào trong người nam tử trẻ tuổi phía dưới.
Sợi tóc múa bay, áo bào phồng lên.
Dưới quang mang bao phủ, có vẻ sáng chói mà thần dị, thâm thúy mà đáng sợ.
Cố Trường Ca đang ngồi xếp bằng ở đây, hắn lúc này da thịt tựa như tiên ngọc, lộ ra từng tầng ánh sáng long lanh, nhìn càng có một loại ma tính khó tả mà đáng sợ.
Từng cái vòng xoáy xuất hiện sau lưng Cố Trường Ca, mỗi một cái lỗ thủng đều ẩn chứa hào quang.
Ở trong hình như có rất nhiều Thần Ma đang ngồi xếp bằng, phát ra từng tiếng thế giới âm hùng vĩ.
Ông!
Đồng thời khí tức của Cố Trường Ca đang không ngừng bốc lên, thân thể của hắn giống như đang mở ra miệng phễu!
Trong hư không, từng đóa hoa kì dị mà yêu diễm cắm rễ xuống, có tiên ý, nhưng lại càng là tà dị.
Ba ba ba
Những đóa hoa này đang phun ra nồng đậm tinh khí , bị Cố Trường Ca hấp thu sạch sẽ.
Đây là bí thuật rèn luyện lực lượng nguyên thần, ẩn chứa nhiều cấp độ nguyên thần cảm ngộ cùng lý giải.
Ông!
Trong thức hải.
Tiên Thiên thần chi niệm đang tăng cường, càng phát ra ánh sáng chói lóa mà kiên cố, giống như là kim tiên được trải qua các loại rèn luyện, ẩn ẩn lộ ra quang hoa.
Cuối cùng, khí tức kinh khủng nơi này tiêu tán.
Cảnh giới chân thực của Cố Trường Ca, đã một hơi đột phá đến Thiên Thần cảnh đỉnh phong.
Hắn mở mắt, sau đó tất cả thần tính cùng tinh hoa trong những cổ thi trước mặt đều tan thành mây khói, rớt xuống đất, khô quắt, cạn kệt năng lượng.
Cố Trường Ca có vẻ có chút tiếc nuối.
Hắn thấy, những tinh hoa này đã đủ cho hắn đột phá đến Thần Vương cảnh, nhưng về sau phát hiện không ít cổ thi là xác chết của người chiến tử, thần tính sớm bị phá hư không sai biệt lắm.
"Hình như ta đánh giá hơi cao tinh hoa lực lượng của những cỗ cổ thi này, trong đó thi thể của chuẩn Chí Tôn tuy có hai cỗ, nhưng rất hiển nhiên đều là chiến tử, sớm đã tổn thất rất nhiều tinh hoa, thật sự là đáng tiếc."
Cố Trường Ca khẽ lắc đầu đứng dậy, ngược lại không vội vã rời đi khỏi nơi này.
Hắn lựa chọn toà này nơi dân bản địa tụ tập kỳ thật cũng không tính là quá lớn, phương viên cũng chỉ mấy ngàn dặm.
Đối với toàn bộ dân bản địa ở Tiên Cổ đại lục mà nói, nhiều lắm nơi đây chỉ coi như một tiểu bộ lạc.
Cố Trường Ca căn bản không lo lắng chuyện này sẽ liên hệ đến trên người hắn.
Trong thời gian ngắn cũng sẽ không có người chú ý tới việc tổ mộ của bọn hắn xảy ra vấn đề.
Dù sao ai đang yên đang lành mà lại chạy tới xem mộ tổ có bị đào hay không?
Đến lúc đó coi như bị phát hiện, ai có thể xác nhận thời gian chính xác là phát sinh từ lúc nào.
Dù sao thế hệ trẻ tuổi xuất hiện tại khu vực dân bản địa sinh sống, lại không chỉ có mình hắn.
Mà mục tiêu cuối cùng của Cố Trường Ca vẫn luôn là những lăng mộ lớn, những nơi có khả năng chôn giấu tiên thi kia.
Loại tiểu lăng mộ này, chẳng qua chỉ là thuận tay, thuật tiện góp nhặt chút kinh nghiệm "Đào mộ tổ" thôi.
Đến lúc đó bị người khác phát hiện, hắn chí ít cũng quật được mấy cái lăng mộ rồi.
Cho nên Cố Trường Ca hoàn toàn có đầy đủ thời gian cùng thủ đoạn, đem cái này nồi đen này úp lên đầu Diệp Lăng.
Ai kêu Diệp Lăng tự mình chạy tới Tiên Cổ đại lục cơ.
Đến lúc đó người bên cạnh Diệp Lăng coi như có thể chứng minh đây hết thảy không phải do Diệp Lăng làm, thì có ích lợi gì?
Đối với đại bộ phận tu sĩ mà nói, bọn hắn sẽ chỉ cho rằng tất cả đều là do người thừa kế ma công gây nên, mà Diệp Lăng lại vừa lúc trà trộn vào đây, không chừng bọn hắn còn có thể cho rằng người thừa kế ma công còn có đồng bọn.
Cho nên cái nồi đen này Diệp Lăng hắn không cõng, thì còn hay vào đây nữa?
Nghĩ tới đây, Cố Trường Ca thần sắc càng thêm sâu xa.
Sau đó, hắn cất bước tránh đi những trận văn ở đây, tại cửa ra vào tổ mộ tùy ý liếc mắt nhìn, thuận tay đem hai cỗ thi thể lúc nãy xử lí luôn.
Tốt xấu gì cũng là Chuẩn Thánh thực lực, lãng phí là không nên.
Sau đó, hư không trước mặt Cố Trường Ca nổi lên một trận mơ hồ, hắn bước vào bên trong , dựa con đường lúc đi tới, chuẩn bị rời đi khỏi nơi này.
Có lúc kinh nghiệm lúc trước, trở về tự nhiên là càng an toàn hơn, căn bản không có người phát giác.
Không bao lâu, trong mảnh di tích thành trì này, tại một ngọn núi bên ngoài, thân ảnh của Cố Trường Ca lại xuất hiện lần nữa.
"Chủ nhân."
Một tùy tùng ẩn trốn ở đây nhao nhao hiện thân, bái kiến nói.
"Gần đây có chuyện gì phát sinh không?" Cố Trường Ca hỏi, dẫn đầu hóa thành thần hồng rời khỏi nơi đây.
Nếu như hắn đoán không sai, Cố Tiên Nhi đoạn thời gian này, lăn lộn hẳn là không được tốt lắm.
Đắc tội Hải Vương cung thế lực to lớn kia, ngoại trừ Nguyệt Minh Không ra, đoán chừng không có người sẽ ra tay giúp nàng.
Tính toán thời gian.
Hắn - người ca ca này, không sai biệt lắm cũng nên hiện thân lộ diện, dù sao đến Tiên Cổ đại lục cũng một thời gian rồi, hắn còn chưa thể hiện bản thân được một lần nào.
Nếu không làm gì thì thế hệ trẻ tuổi thật sẽ có người có dũng khí không để hắn vào trong mắt.
Không đúng, bây giờ muội muội gặp nạn, bản thân là ca ca, đi làm chỗ dựa cho nàng mà gọi là thể hiện bản thân hay trang bức sao?
Hơn nữa còn vừa vặn có thể thừa cơ gõ đầu một vài kẻ cùng thế hệ trẻ tuổi, miễn cho một vài gia hỏa không biết sống nhảy ra làm vướng chân vướng tay.
"Khởi bẩm chủ nhân, đoạn thời gian này nhiều khu vực bộc phát đại chiến, có rất nhiều thần vật xuất thế, dẫn phát bản thổ sinh linh cùng ngoại giới thiên kiêu tranh đoạt, trừ cái đó ra, Tiên Nhi tiểu thư bị Hải Vương cung thất công chúa truy sát, nhiều tên tuổi trẻ chí tôn truy sát nàng. Bây giờ tình huống của nàng tựa hồ không tốt lắm "
"Nghe nói Hải tộc đã vận dụng đại trận, đem thiên địa bát phương khóa chặt lại, phương viên gần vạn dặm có thể nói khó mà đào thoát."
Phía sau lưng, tên tùy tùng của tộc Dạ Xoa bỗng nhiên nhanh chóng đi theo, bẩm báo tình hình với Cố Trường Ca.
Thần sắc trên mặt hắn cẩn thận từng li từng tí.
Hắn nhìn ra, chủ nhân mặc dù gần đây đối với Cố Tiên Nhi bề ngoài tỏ ra vô cùng thờ ơ, nhưng tất cả tin tức liên quan tới nàng, một cái chủ nhân cũng không có bỏ qua.
Cho nên lo lắng Cố Trường Ca nghe được tin tức này sẽ nổi giận.
Bất quá Cố Trường Ca gần đây đều không lộ cảm súc hỉ nộ ra ngoài, hắn cũng đoán không được suy nghĩ trong lòng Cố Trường Ca.
Bẩm báo xong việc này, hắn liền lặng lẽ trở về phía sau lưng Cố Trường Ca .
Chương 218 Tuổi trẻ chí tôn Hải tộc
"Khí vận chi tử cơ duyên tuy nhiều, nhưng năng lực đắc tội với người khác cũng là đỉnh tiêm."
"Bất quá lần này thật là có chút khiến cho ta cảm thấy ngoài ý muốn, Hải Vương cung này thậm chí ngay cả Hải tộc đại trận cũng bày ra, còn phái ra mấy vị tuổi trẻ chí tôn truy sát."
" thực lực của Cố Tiên Nhi bây giờ, đối phó một hai cái vẫn được, nhưng nếu nhiều tuyệt đối là quá sức."
"Tuy nói cái này đối với nàng mà nói cũng là một lần ma luyện không nhỏ, nhưng dựa theo tính cách của nha đầu khờ kia, không đến thời khắc mấu chốt, chỉ sợ sẽ không vận dụng những quân át chủ bài của nàng."
"Điểm này, ngược lại là vô cùng ngu xuẩn, nào có đạo lí cầm pháp khí mạnh mẽ trong tay lại không dùng, để cho bản thân phải chịu ức hiếp chứ?."
"Hải Vương cung thất công chúa hả? cho tới bây giờ đều là ta ức hiếp người khác, gia hỏa kia thật là lớn mật, xem ra là chán sống rồi."
Con ngươi của Cố Trường Ca hơi nhíu lại.
Thần sắc trên mặt có chút ý vị sâu xa.
Sau đó, hư không bên người hắn trở nên càng là mơ hồ, tốc độ của hắn nhanh hơn rất nhiều.
Dù sao Cố Tiên Nhi thế nhưng là khí vận chi nữ của hắn, dù gặp cảnh khốn cùng cũng không đến phiên người khác ức hiếp nàng.
Thất công chúa kia là cái thá gì.
Ngay tại lúc đó, bên trong một dãy núi bị sương trắng mênh mông bao phủ.
Lôi quang lấp lóe, điện quang bắn ra khắp nơi, lốp bốp rung động, giống như là có cổ lão cự nhân tại nơi này nện vang tiếng trống trận.
Cố Tiên Nhi váy áo bồng bềnh, đứng thẳng ở trong dãy núi, thần sắc lạnh như băng nhìn về phía trước.
"Vì truy sát ta, phái ra nhiều người như vậy, cũng thật là làm khó ngươi."
Nàng nhàn nhạt nói.
Lúc này, mặc dù có chút bị thương, nhưng khí tức ngược lại là dần dần bình ổn, cũng tỉnh táo lại,
Bốn phía bên trong dãy núi, tất cả đều là Hải tộc sinh linh, thậm chí tuổi trẻ chí tôn đều có vài vị, tất cả đều là thiên kiêu Phong Vương cảnh sơ kỳ hoặc là trung kỳ.
Cố Tiên Nhi nếu là đối mặt với bọn hắn, nàng không sợ chút nào, thậm chí nói còn có khả năng chiến thắng rất lớn.
Nhưng nếu như lại tăng thêm một thất công chúa, trận chiến này liền căn bản không có khả năng chiến thắng.
Thực lực của nàng bất quá chỉ là Phong Hầu cảnh trung kỳ, vượt cấp mà chiến không khó, nhưng là đối mặt tuổi trẻ chí tôn, liền không có dễ dàng như thế.
Bởi vì trong đó chênh lệch sẽ thu nhỏ rất nhiều.
Đối phương đã dám xưng là tuổi trẻ chí tôn, tự nhiên là có được thiên phú cường đại cùng rất nhiều thần thông đáng sợ.
Cố Tiên Nhi có không ít át chủ bài.
Nhưng đó là nàng dự định giữ lại đối phó Cố Trường Ca, hay là gặp phải một chút địch thủ cường đại, lúc nguy hiểm tới tính mạng mới dự định vận dụng.
Hiện nay nàng còn không muốn đem những con át chủ bài lãng phí ở nơi này, mặc dù nhìn như đã đến tình trạng rất nguy hiểm, nhưng Cố Tiên Nhi vẫn là thấy được một tia hi vọng.
"Bớt nói nhiều lời, giết người thì đền mạng!"
Lúc này, một vị tuổi trẻ chí tôn đầu đầy tóc vàng quát to, đã dẫn đầu hướng về phía nàng động thủ, bản thể của hắn chính là một đầu Đại Ngư màu vàng, có được một đoạn Long cốt.
Thân thể như vàng đúc thành, lân phiến tinh mịn, lập lòe ánh sáng.
Hắn đưa tay đánh ra phù văn liên miên, giống như là một mảnh quang vũ, cường đại mà đáng sợ, bao phủ toàn bộ phía trước, tựa như có thể đem toàn bộ sao trời đánh rơi xuống đất.
Oanh!
Có ngọn núi trong nháy mắt liền nổ bể ra, trở thành bột mịn, bao quát ở trong đó tất cả cổ mộc sinh linh, đều bị một kích này hủy diệt!
"Thật mạnh!"
Loại ba động này làm cho rất nhiều thế hệ trẻ tuổi biến sắc, tự nhủ tại cùng một cảnh giới, bản thân căn bản không chặn được chiêu kia.
Đây chính là uy thế của tuổi trẻ chí tôn, cùng thế hệ bên trong, chỉ có tuổi trẻ chí tôn, mới có thể cùng bọn hắn giao thủ.
Mà đổi thành một bên, cũng có một vị tuổi trẻ chí tôn đang xuất thủ, hơn nữa còn là một vị nữ tuổi trẻ chí tôn, đến từ Giao Long nhất tộc, trên cánh tay mọc ra vảy cá, diện mục cũng hơn nửa là cá.
Nàng phát ra một trận sóng âm, cực kì đinh tai, giống như là các loại thần quang, giao thoa diễn dịch trong hư không, có thể vang động núi sông, băng liệt vạn vật, thậm chí có thể đả thương thần hồn.
"Lấy nhiều bắt nạt ít, các ngươi cũng chỉ thế mà thôi."
Cố Tiên Nhi khẽ liếc nhìn đám người trước mắt, mặc dù bị vây công, nhưng thần sắc vẫn rất thanh lãnh, lại lộ ra một cỗ bất khuất cao ngạo.
Nếu như không phải vì duyên cớ tu vi không đủ, nàng tự tin có thể một chưởng trấn áp những tên tuổi trẻ chí tôn này.
Hoặc là nói nàng tự tin bản thân mình vô địch cùng cảnh giới, có lẽ cũng chỉ có Cố Trường Ca có khả năng làm đối thủ của nàng.
Nàng không phải tự tin mù quáng, mà là đối với thực lực bản thân nhận biết rất rõ ràng.
Vừa dứt lời.
Ông!
Toàn thân nàng ngũ thải quang mang cực kì nồng đậm hiển hiện, nhất là khối tiên cốt được niết bàn trọng sinh kia đang không ngừng dâng lên tiên ý sáng chói.
Tiên quang loá mắt.
Ở trong như có một tôn Chân Tiên đang ngồi xếp bằng, muốn khôi phục đi ra, trấn áp tất cả mọi thứ đương thời.
Giờ khắc này, Cố Tiên Nhi lộ ra ý chí siêu nhiên đứng lơ lửng trên không, chỉ thẳng hướng hai người.
Đồng thời, Cố Tiên Nhi đưa tay ra, giữa thân nàng có xiềng xích thần quang đánh ra, lít nha lít nhít, toàn bộ đều là các loại thần thông diễn hóa ra.
Loại thần uy này vô cùng mênh mông, tràn ngập chân trời, đủ để oanh phá hết thảy, đem công kích trước mắt đánh tan toàn bộ.
Nàng tốt xấu gì cũng là do các vị lão quái vật Đào thôn dạy nên, bản lĩnh cao cường, bây giờ lại có Đạo Thiên Tiên Cung đại trưởng lão tự mình dẫn đường, chiến lực không cao đó là không có khả năng.
Ngay lập tức, giống như là có tiên chuông vang lên, bịch một tiếng nở rộ giữa hư không.
Sóng âm đáng sợ, yên hoa chói lọi, chắn trước mi tâm Cố Tiên Nhi.
Trong thức hải của nàng, có một hư ảnh gốc cây đào hiển hiện, quang hoa sáng chói, rêu rao quang vũ, một bông hoa môt thế giới, ẩn chứa nguyên thần uy năng cực lớn.
Đây là Đào Yêu Nguyên Thần Pháp, cường đại mà thần bí, giống như là được thiên chuy bách luyện, không thể phá vỡ.
Thần thông của vị nữ tuổi trẻ Chí Tôn Hải tộc kia lập tức bị phá.
Chương 219 Nghịch tập
Oanh!
Cố Tiên Nhi ánh mắt lạnh lẽo, phía sau hiển hiện quang dực, nhanh chóng tới gần.
Cánh tay nhỏ trắng như bạch ngọc nắm thành quả đấm, khí huyết kinh người, trực tiếp đánh xuống.
Khí huyết màu vàng kim nhàn nhạt xuyên qua hết thảy, đơn giản giống như là một đầu cái thế hung thú!
"Cái gì "
Vị nữ tuổi trẻ chí tôn của Giao Long tộc kia có chút chấn kinh, không nghĩ tới Cố Tiên Nhi sẽ bỗng nhiên đi tới trước mặt nàng, loại tốc độ này, quá dọa người, hoàn toàn giống như là biến mất trong hư không sau đó thuấn di ra vậy.
Phốc!
Nàng nhanh chóng thôi động thần thông chống cự, vảy cá trên cánh tay hóa thành thiên đao sắc bén, có thể cắt đứt hết thảy, ý đồ chống lại một quyền này của Cố Tiên Nhi.
Nhưng chỉ sau một khắc, tiếng nứt xương đột nhiên vang lên.
Nương theo đó là một tiếng kêu thảm, nàng bay rớt ra ngoài, thần sắc tràn ngập kinh hãi cùng khó tin.
Vừa rồi hay tay của nàng bị một quyền của Cố Tiên Nhi đánh nát, nắm đấm nho nhỏ nhìn như mềm yếu kia đánh xuống người nàng, kém chút làm nửa người nàng nổ tung.
Một màn này làm rất nhiều tu sĩ ở phía xa cũng không khỏi hít một hơi lãnh khí, thiếu nữ áo xanh này mặc dù nhìn nhỏ bé, nhưng lực lượng này, quả thật quá kinh người.
"Có chút khó giải quyết."
Vị tuổi trẻ chí tôn xuất thủ đầu tiên kia khẽ nhíu mày, nhịn không được lùi lại mấy bước, tu vi của hắn mạnh hơn Cố Tiên Nhi, nhưng một kích vừa rồi lại không chiếm được bất cứ tiện nghi gì.
Điều này khiến hắn chấn kinh, cũng biết là đối thủ khó nhằn.
Thân là tuổi trẻ chí tôn, hơn nữa còn là tồn tại ở cấp độ phía trung thượng, vậy mà đối mặt với một thiếu nữ áo xanh nho nhỏ cũng không địch lại.
Một nữ tuổi trẻ Chí Tôn khác cùng hắn đồng loạt ra tay thì lại bị đánh thủng thân thể, máu tươi tuôn ra như suối.
Cố Tiên Nhi một kích đẩy lui hai người, nhưng sắc mặt cũng không tốt hơn bao nhiêu, ngược lại càng thêm ngưng trọng.
Bởi vì sương mù màu trắng quá mức nồng nặc, giống như là vô cùng tận.
Ẩn chứa trong đó là đầy dãy những trận văn viễn cổ do Hải tộc bố trí, che đậy cả bầu trời bốn phương tám hướng.
Đối với Hải tộc mà nói, địa vực nơi này càng thích hợp cho bọn hắn chiến đấu hơn.
"Thật sự là phế vật!"
Trong không trung, một thân ảnh màu xanh lam cưỡi kim sắc chiến mã xông tới, đứng ngạo nghễ phía chân trời, ánh mắt lạnh lùng mà bễ nghễ, thấy một màn này liền lạnh lùng mở miệng.
Khí tức của nàng rất cường đại.
Mặc dù thân ảnh nhìn cũng không cao lớn, nhưng khí tức so với những sinh linh hải tộc lớn bằng ngọn núi nhỏ kia lại càng kinh khủng hơn.
Trong tay nàng, một cây trường thương kim quang lưu chuyển, khí tức Phong Vương cảnh đỉnh phong khiếp người nổi lên!
Thất công chúa không có tự mình hạ tràng, nàng chỉ như một thợ săn, ngồi ngay ngắn ở chân trời, ánh mắt lạnh lùng mà trêu tức, mục quan đang quan sát như mèo vờn chuột.
"Bắt nàng lại cho ta!"
Thất công chúa lần nữa hạ lệnh, tự thân vẫn không động thủ, nếu như không tra tấn cho đối phương cảm thấy tuyệt vọng, thì thật khó mà bình phục nỗi thống khổ của việc đệ đệ nàng bị giết.
Nếu như không giết thiếu nữ trước mắt, mối thù giết đệ trong lòng nàng sao lắng xuống nổi?.
"Ghê tởm, dám hủy thân thể của ta."
Vị nữ tuổi trẻ Chí Tôn của Giao Long tộc kia vô cùng phẫn nộ, đồng thời còn có chút nghĩ mà sợ, thân thể của nàng kém chút nữa nổ tung, sau đó ở phía xa từ từ khép lại, muốn tái tạo.
Nàng đánh giá thấp sự cường đại của Cố Tiên Nhi, không nghĩ nhục thân của mình vậy mà không địch lại đối phương.
Cho nên trực tiếp ăn thiệt thòi lớn.
Rất nhanh, nàng sắc mặt cực kì khó coi lại hướng về phía Cố Tiên Nhi giết tới.
Ngay tại lúc đó một vị tuổi trẻ chí tôn khác, cũng hiển hóa chân thân, đánh úp tới, thân cá ù ù nghiền ép chân trời, phát ra từng tiếng vang chấn động thiên địa.
Trong nháy mắt, nơi đó tất cả đều là quang hoa lít nha lít nhít, số lượng hàng ngàn hàng vạn, tất cả đều hóa thành phù văn màu lam, hóa thành từng đạo lôi điện bao phủ Cố Tiên Nhi.
Đại chiến bộc phát, năng lượng cuồng bạo điên cuồng phát tiết, giống như là từng khỏa tinh thần nổ tung.
Dưới ba động như vậy, rất nhiều sinh linh thế hệ trẻ tuổi cũng chịu không nổi, chỉ có thể tránh ra thật xa.
"Lấy một địch hai, thậm chí còn chiếm thượng phong, thiếu nữ áo xanh này thực lực cũng quá mạnh, trách không được có thể giết một đợt lại một đợt người của Hải tộc "
"Đáng tiếc a, nàng đắc tội với người không nên đắc tội."
Cái này khiến rất nhiều thế hệ trẻ tuổi ở gần đó đều khiếp sợ không thôi.
Nhưng cũng có người tiếc hận, tự nhiên cũng có người cười trên nỗi đau của người khác.
"Phốc "
Rốt cục dưới sự vây công của hai vị tuổi trẻ chí tôn, cộng thêm đám Hải tộc còn lại hợp lực công kích.
Cố Tiên Nhi sắc mặt tái đi, oa một một tiếng phun ra một ngụm máu tươi, thân thể giống giống như diều đứt dây, rơi thẳng xuống dãy núi phía sau.
"Giết!"
"Nàng thụ thương rồi, đây chính là cơ hội!"
Một đám Hải tộc cường giả sắc mặt đại hỉ, đến ngay cả hai vị tuổi trẻ chí tôn kia cũng mắt lộ tinh quang, thi triển thủ đoạn mạnh nhất, chuẩn bị như bắt Cố Tiên Nhi lại.
Ầm ầm!
Trong nháy mắt, nơi này liền bị quang hoa đầy trời bao phủ, tất cả tu sĩ đứng ngoài đều không khỏi nhắm mắt lại, cảm giác vô cùng chói mắt.
"Chính là bây giờ "
Nhưng mà đúng lúc này, Cố Tiên Nhi đang rơi xuống trong mắt bỗng nhiên có xuất hiện một tia kiên quyết.
Nàng ngừng lại giữa không trung, trong tay thon bỗng có thêm một tấm phù văn có kim quang chói mắt , tràn đầy ba động mênh mông.
Kia là kiếm quang chói mắt, sát cơ đáng sợ.
Mặc dù cũng không phải là át chủ bài, nhưng cũng là một tấm phù bảo nàng đã từng thu hoạch được, ẩn chứa một kích toàn lực của Chân Thần cảnh.
Bây giờ bỗng nhiên bộc phát, lập tức liền làm cho một đám Hải tộc sinh linh trước mặt biến sắc, không ít người trực tiếp sụp đổ, thân thể tan vỡ trong kiếm quang.
Chương 220 Xuất hiện
"Tiểu nha đầu giảo hoạt lắm, hôm nay càng không thể để ngươi sống nữa."
Bỗng nhiên, thất công chúa trên kim sắc chiến mã hừ lạnh một tiếng, mắt sắc như điện, nhìn chằm chằm kiếm phù trong tay Cố Tiên Nhi.
"Xoẹt!"
Nàng phất tay, kim sắc trường qua ( một vũ khí giống như thương nhưng đầu gắn dao ngang) vạch phá Trường Không, xé rách thiên khung, lập tức liền đem hư không xuyên thủng.
Phốc
Cố Tiên Nhi sắc mặt kịch biến, tranh thủ thời gian lấy ra một cái cực phẩm phòng ngự pháp khí bảo vệ bản thân, nhưng cũng là thân thể kịch chấn, sắc mặt tái nhợt, không còn chút huyết sắc.
Ngay sau đó, kiếm phù trong tay đang thúc giục cũng trong nháy mắt sụp đổ.
"Tê! Đây chỉ là một kích tiện tay a!"
"Thật mạnh, tuyệt đối có thể đồ sát Chân Thần cảnh tồn tại!"
Đối mặt với một kích này của Hải Vương cung thất công chúa này, tất cả mọi người phía xa đều kinh hãi không thôi, kẻ thực lực yếu một chút càng là bước chân như nhũn ra, kém chút bị dọa đến ngất đi.
Hải Vương cung làm bá chủ tuyệt đối ở Vô Tận Hải, thống ngự rất nhiều Hải tộc, vị thất công chúa này càng được ca tụng là có phong thái vô địch.
Trước lúc này, cũng chưa từng thấy nàng hiện thân qua.
Hôm nay gặp mặt, thật sự là làm tất cả tu sĩ khiếp sợ.
Phong thái vô địch này không phải chỉ là nói suông a, nhìn trong một đám tuổi trẻ chí tôn hiện nay, có ai tại cái tuổi này đột phá đến Phong Vương cảnh đỉnh phong?
Mà lại tiện tay một kích, liền ẩn chứa Chân Thần cấp độ chiến lực.
Cho dù là danh xưng Chân Tiên chi tư Cố gia thiếu chủ, cũng không có mạnh như vậy a?
Thân là tuổi trẻ chí tôn, vốn là người nổi bật bên trong cùng thế hệ, mà vị Hải Vương cung thất công chúa này hiển nhiên là người nổi bật bên trong người nổi bật.
Thiếu nữ áo xanh thân hình đơn bạc trước mặt này tuyệt đối không phải là đối thủ của nàng.
Mà trước đó thiếu nữ áo xanh đã bị rất nhiều Hải tộc vây công truy sát, tu vi đã không còn ở trạng thái đỉnh phong.
Đây đối với nàng tới nói, hiển nhiên là không công bằng.
Mà trong số đông đảo thế hệ trẻ tuổi đứng ngoài, lại không có một ai dám tiến lên tương trợ, để nàng một mình đối mặt với binh hùng tướng mạnh của thất công chúa.
Thế thì còn đánh như thế nào?
Quả thực là ức hiếp người a!
Bây giờ không ít nam tử trẻ tuổi cũng đều cảm thấy thương tiếc cho thiếu nữ áo xanh kia.
Trên khuôn mặt nhỏ nhắn thanh lệ tuyệt luân nhuộm đầy máu tươi nhưng thần sắc vẫn cực kì băng lãnh làm bọn hắn sinh lòng trắc ẩn.
Mặc kệ là ở đâu, đánh giá con người đều nhìn mặt đầu tiên, nhất là đối với phái nữ.
"Ai, nếu như thực lực ta mạnh hơn chút nữa thì tốt, lúc này tiến lên cứu lấy mỹ nhân, nói không chừng..." có thiên kiêu trẻ tuổi nhịn không được lắc đầu nói.
"Nghe nói nàng cũng họ Cố a, bất quá xem ra Cố gia thiếu chủ cũng không hiện thân, hiển nhiên là không muốn nhúng tay vào việc này."
"Thiếu nữ áo xanh này nghe nói có quan hệ rất phức tạp với Cố gia thiếu chủ, dường như có thù lại như là không có thù, cho nên nhiều đệ tử Đạo Thiên Tiên Cung cũng không dám xuất thủ trợ giúp."
"Đúng vậy a, vạn nhất bởi vậy mà chọc giận Cố gia thiếu chủ, đến lúc đó thật khó xử."
Bốn phía xung quanh, có không ít tu sĩ đang thấp giọng thảo luận, đối với chuyện này cái nhìn của mọi người không đồng nhất, vô cùng cảm thán.
Thiếu nữ áo xanh cũng không phải là không mạnh a!
Nàng chỉ là thiếu khuyết thời gian trưởng thành thôi, bằng không đến lúc đó đối mặt với Hải Vương cung thất công chúa cũng không phải là không thể địch.
Cái này khiến trong lòng mọi người cảm thấy nuối tiếc.
"Tuổi còn nhỏ, tâm tư giảo hoạt, thủ đoạn tàn nhẫn, không thể để ngươi sống nữa."
Hải Vương cung thất công chúa ngồi ngay ngắn ở trên kim sắc chiến mã, kim sắc trường mâu xuất hiện trong tay nàng, chỉ vào phía xa nơi Cố Tiên Nhi đang đứng, lạnh lùng nói.
Một đám tùy tùng của nàng, cộng thêm cả hai vị tuổi trẻ chí tôn, trên mặt vừa thẹn vừa xấu hổ.
Nếu như không phải thất công chúa bỗng nhiên xuất thủ, chỉ sợ bọn hắn không chết cũng trọng thương.
Nghĩ tới đây, ánh mắt bọn hắn nhìn về phía Cố Tiên Nhi tràn đầy cừu hận.
Hôm nay ngay trước mặt nhiều người như vậy, đuổi bắt một kẻ tu vi kém xa bọn hắn, không chỉ không bắt được nàng, còn kém chút bị trọng thương, thậm chí bỏ mình.
Cái này khiến bọn hắn mất hết mặt mũi, trong lòng tràn đầy biệt khuất cùng lửa giận, hận không thể phanh thây Cố Tiên Nhi ngay tại chỗ.
"A, thử xem có lưu được ta lại không đã? Đám các ngươi cũng chẳng ra sao, bất quá ỷ thế hiếp người mà thôi."
Lúc này, Cố Tiên Nhi cũng từ phía dưới bay lên, thanh âm rất bình thản.
Nàng đứng thẳng không trung, chân trần trắng hơn tuyết, sợi tóc phất phới, quần áo tung bay, tựa như Tinh Linh đang phóng lên trời, toàn thân tràn đầy đại đạo chi vận.
Tuổi còn nhỏ, dung nhan lại thanh lệ tuyệt luân, tựa như một đóa tuyết liên, nở rộ trong hư không.
Lời nghị luận của những tu sĩ xung quanh cũng rơi vào trong tai nàng.
Lúc này nàng có vẻ dị thường bình tĩnh, khóe miệng mặc dù tràn ra một vệt máu, nhưng lại một chút cũng không sợ.
Nàng nhớ tới các sư tôn của mình, các loại ý niệm trong đầu hiện lên, nhanh chóng bình tĩnh lại.
Thực tế không được, nàng đành phải vận dụng mấy món pháp khí chân quý kia.
Nhưng làm như vậy tiểu hài tử ham bảo bố như nàng sẽ rất đau lòng.
Món nợ này, Cố Tiên Nhi tính đi tính lại, lại chẳng biết tại sao lại quyết định tính trên đầu Cố Trường Ca.
"Ỷ thế hiếp người? Có chút ý tứ."
Hải Vương cung thất công chúa lúc này đang khá định thần nhàn nhã, một bộ dáng như đã nắm chắc được Cố Tiên Nhi ,không vội giết nàng, mà trong mắt tràn đầy vẻ trêu tức cùng đùa cợt nói.
"Nếu như không phải ỷ vào tu vi cao hơn ta, các ngươi tính là cái gì?" Cố Tiên Nhi từ tốn nói.
"Bởi vì tu vi cao hơn ngươi, ta liền giết ngươi, cái này có vấn đề sao?"
Hải Vương cung thất công chúa nghe vậy không khỏi cười lạnh, đơn giản giống như là nghe được một chuyện cười lớn.
Bình luận facebook