• ĐỔI TÊN MIỀN VIETWRITER.PRO SANG vietwriter.co TỪ NGÀY 18/11

New THẦN ĐẾ TRỌNG SINH (2 Viewers)

  • Chương 976-980

Chương 976 Không thể tưởng tượng nổi!

Không thể không nói, Quỳnh Bích Lạc nói rất có lý!

Cho dù tiềm lực của Diệp Trần lớn hơn nữa, nhưng dù sao cũng chỉ là tiềm lực mà thôi!

Phải biết, Tuyệt Vô Địch kia đã một chân bước vào cảnh giới Phản Hư, hơn nữa lấy tu vi và thực lực của hắn, cho dù đối mặt với Phản Hư Chân Quân chân chính cũng không hề rơi xuống hạ phong một chút nào.

Mà Diệp Trần, cũng chỉ có cảnh giới Hóa Thần tầng một mà thôi, cho dù thiên phú của hắn có vượt qua Tuyệt Vô Địch thì thực lực vẫn còn kém rất xa.

Ngay vào lúc Hi Nguyệt còn đang âm thầm ưu tư suy nghĩ, xung quanh vang lên tiếng kinh hô lần nữa.

Hóa ra, thành tích của Diệp Trần vẫn đang tiếp tục kéo lên, bây giờ thế mà đã đạt tới tầng thứ 690 vô cùng kinh người!

Vào lúc này, ngay cả Tuyệt Vô Địch cũng không thể không nắm chặt nắm đấm lại.

Trước đó, hắn nghĩ tới rất nhiều loại khả năng, nhưng thế nào cũng không nghĩ tới, cái tên tiểu bối vô danh mà hắn hoàn toàn không có để vào trong mắt này, thế mà đi tới được một bước này!

"Sau khi tiến vòa tầng thứ 690, cường độ Thần lôi cũng đã đạt tới cực hạn mà tu sĩ cảnh giới Hóa Thần có thể chịu đựng, ta cũng không tin ngươi còn có thể bảo trì được tốc độ trước đó!"

Song quyền Tuyệt Vô Địch nắm chặt lại, gắt gao nhìn chằm chằm số tầng trên màn hình lớn, thấp giọng tự nhủ.

Tuy nhiên, tầng thứ 691... tầng thứ 692... tầng thứ 693...

Diệp Trần gần như từ đầu đến cuối đều duy trì tốc độ ổn định, vẫn không nhanh hơn không chậm đi mà tăng lên.

"Làm sao có thể như vậy!!"

Tuyệt Vô Địch thấy cảnh này thì gần như suýt chút nữa rống lên.

Ngay cả hai người Long Thần và Lạc Huyền Băng cũng thi nhau hiện ra vẻ kinh ngạc.

Hôm nay ở đây bên trong tất cả thiên tài, chỉ có ba người bọn họ đạt tới trên 690 tầng, cũng chỉ có bọn họ rõ ràng nhất, sau khi tiến vào tầng thứ 690, mỗi một tầng đi lên là gian khó cỡ nào!

Đúng như Tuyệt Vô Địch nói, đây đạt tới cực hạn mà tu sĩ cảnh giới Hóa Thần có khả năng chống lại!

Cho nên, sau khi bọn họ tiến vào tầng 690, tốc độ sẽ nhanh chóng giảm xuống rất nhiều!

Nếu không phải Tuyệt Vô Địch thi triển ra một loại bí thuật nào đó của tông môn thì tuyệt đối không có khả năng đánh vỡ ghi chép vạn năm, thậm chí ngay cả Long Thần và Lạc Huyền Băng cũng không có khả năng vượt qua được!

Mà bây giờ, tốc độ của Diệp Trần dường như không chịu một chút ảnh hưởng nào, tốc độ hoàn toàn không có thay đổi!

Điều này làm sao làm cho bọn hắn không kinh?

"Cái tên này đến tột cùng là yêu nghiệt gì?"

Long Thần nhịn không được cảm khái một câu.

Tuyệt Vô Địch thì vẻ mặt sớm đã trắng bệch, thân thể nhịn không được mà rơi run rẩy.

Cuối cùng, Diệp Trần đã đạt tới 700 tầng với sự ổn định đến biến thái.

Mà trái tim của Tuyệt Vô Địch lúc này cũng lập tức bị treo lên.

Diệp Trần chỉ cần lại vượt qua một tầng, thì có thể đánh vỡ ghi chép của hắn, đạp danh tự của hắn từ trên tượng đài Thiên Kiếp xuống dưới mà biến mất!

Hắn làm sao có thể không sốt sắng?

Hơn nữa, từ trạng thái trước mắt đến xem, tiềm lực của Diệp Trần dường như còn chưa đến hồi kết!

Loại khả năng này, dường như còn rất lớn!

Cứ như vậy, qua khoảng hơn nửa giờ, Diệp Trần vẫn như cũ dừng bước ở tầng thứ 700, cũng không tiếp tục leo lên.

Mọi người ở phía dưới lập tức thi nhau bàn tán:

"Xem ra tiềm lực của hắn cuối cùng là chấm dứt tại đây!"

"Mặc dù vậy 700 tầng a! Đã bằng ghi chép của hai người Long Thần và Lạc Huyền Băng!"

"Quá yêu nghiệt!"

...

Nghe được tiếng bàn tán của mọi người, một trái tim yếu mềm của Tuyệt Vô Địch vẫn luôn bị treo lên, tuy rằng còn chưa hoàn toàn hạ xuống, nhưng cũng buông lỏng rất nhiều.

Đây là từ lúc Diệp Trần tiến vào Thiên Kiếp thần tháp đến nay, lần đầu tiên xuất hiện dừng lại, mà dừng lại ở tầng thứ 700 lâu như thế, nếu như không có bất ngờ xảy ra, chắc là đã đạt tới cực hạn, tin tưởng chắc là không chống đỡ được quá lâu!

"Nếu như ngươi không phải lấy loại tốc độ chậm rãi này mà vượt quan, tiếp nhận nhiều công kích của tôi thần như thế thì chắc chắn có thể đánh vỡ ghi chép của ta, đáng tiếc a! Muốn trách cũng chỉ có thể trách ngươi quá cuồng vọng! Thật sự là tự gây ghiệt..."

Trên mặt Tuyệt Vô Địch đã bắt đầu hiện ra nụ cười, nhịn không được mà thấp giọng chế giếu, đáng tiếc hắn còn chưa có chế giễu xong, nụ cười trên mặt cứng đờ lại, hai mắt gắt gao nhìn chằm chằm vào số tầng hiện trên màn hình, con ngươi co rụt lại, giống như thấy được chuyện kinh khủng nhất trên đời!

Chỉ thấy, trên màn hình lớn kia, số tầng vốn đã hơn nửa giờ chưa từng động, thì bây giờ bỗng nhiên động!

701!

Tuyệt Vô Địch cảm thấy buồng tim của mình giống như bị một cái chùy khổng lồ hung hăng đánh trúng, bỗng nhiên co quắp một chút.

Mà tất cả những người khác cũng nhìn thấy cảnh tượng này, lập tức thi nhau trừng lớn hai mắt:

"Tầng 701!"

Tuy nhiên, ngay tại lúc tất cả mọi người còn đang trong lúc khiếp sợ không thôi thì, cảnh tượng sau đó xảy ra lại làm cho toàn bộ tất cả mọi người ở trên đỉnh núi rơi vào trạng thái im lặng như chết!

Tất cả mọi người đều hoàn tàon chaongs váng!

Chỉ thấy, số tầng ở trên màn hình lớn kia sau khi nhảy lên tới 701 thì cũng không có dừng lại ở đó mà lấy một loại tốc độ vô cùng kinh người, đang nhanh chóng tăng vọt!

Tầng thứ 702... tầng thứ 703.......tầng thứ 750...

Gần như chỉ cần trong khoảng thời gian ngắn ngủi không tới mười phút, thế mà một hơi nhảy tới 800 tầng!

Hơn nữa, tốc độ không giảm! Vẫn đang nhanh chóng kéo lên!

Tất cả mọi người đều trợn tròn mắt, gần như đều tưởng rằng mắt của mình xuất hiện ảo giác, bắt đùa thi nhau dụi mắt.

Mà ngay cả trưởng lão Nguyên Thủy môn người phụ trách chủ trì khảo hạch Thiên Kiếp thần tháp cũng không nhịn được lại đi kiểu tra một lần nữa, sau khi xác nhận hình chiếu pháp tắc cũng không có xuất hiện vấn đề gì.

"Ta... Ta không phải đang nằm mơ chứ?"

"Tốc độ của Diệp công tử làm sao lại đột nhiên lại trở nên nhanh như thế?"

"Hơn 800 tầng rồi a! Đây chẳng những vượt xa top thứ một trăm mà Tuyệt Vô Địch vừa mới được ló tên lên trên đó thì lại rớt và thậm chí đã lọt vào top 50 trong lịch sử a!"

"Không thể tưởng tượng nổi! Thật khó có thể tin nổi!"

...

Tất cả mọi người đều bị tốc độ đột nhiên bộc phát này của Diệp Trần mà sợ tới ngây người.

Người khác đều là lúc đầu có tốc độ cực nhanh, càng đi về sau tốc độ càng chậm, hắn thì lại ngược lại, trước đó chậm như ốc sên, về sau lại lập tức tăng nhanh tốc độ!

Đây cũng quá tà môn!

Bọn họ lại làm sao biết được rằng, hóa ra lúc Diệp Trần đạt tới 700 tầng, vừa văn ngưng tụ ra đủ phù văn của bốn mươi chín loại pháp tắc.

Đã ngưng tụ ra toàn bộ phù văn của bốn mươi chín loại pháp tắc, đối với Diệp Trần mà nói, nhiệm vụ cũng đã hoàn thành, mục tiêu tiếp theo, chính là thừa thế xông lên xung kích tầng cao nhất!

"900 tầng!"

Trong đám người lại kinh hô lên lần nữa.

Sau khi thẳng tiến vào tầng thứ 900, tốc độ của Diệp Trần lúc này mới chậm rãi hạ xuống, nhưng như cũ vẫn rất nhanh!

Người ở phía dưới sớm đã sắp điên hết rồi, rất nhiều người đã thi nhau ôm đầu, quả thực không thể tin được những gì đang xảy ra trước mắt mình.

Phải biết, ở thiên tài ở bên trong vô số kỷ nguyên, có thể đạt tới 900 tầng trở lên cũng không tới mười người! Cho dù là ai cũng không nghĩ tới, tiểu tử ngông cuồng trước đó trở thành phế vật bị mọi người chế nhạo, lại có thể tiến vào mười vị trí đầu trong lịch sử!

Mgà ngay cả Tuyệt Vô Địch vẫn luôn giả vờ vô cùng bình tĩnh, vào lúc này cũng không còn cách nào giữ được sự giả bộ bình tĩnh đó được nữa, vẻ mặt vô cùng trắng bệch, không ngừng lắc đầu, gầm nhẹ:

"Không có khả năng! Đây không có khả năng!!"

Hi Nguyệt cũng bị biểu hiện của Diệp Trần làm cho sợ ngây người, không thể không dùng bàn tay ngọc của mình che lại cái miệng, mặt mũi đầy vẻ khó có thể tin nổi.

Nếu như trước đó còn tính là kinh hỉ, vậy thì bây giờ chính là kinh sợ!

"Hắn...làm được như thế nào?"

Mà ngay cả trước đó, Quỳnh Bích Lạc tuy rằng cảm thấy ngoài ý muốn nhưng cũng không có thay đổi cái nhìn thì lúc này cũng đã hoàn toàn rơi vào trong im lặng, người khác có lẽ không rõ ràng, nhưng nàng ta thân là tông chủ Lạc Hà tông, há lại sẽ không biết, có thể ở trên tượng đài Thiên Kiếp tiến vào mười vị trí đầu trong lịch sử, đều không ngoại lệ, tất cả đều là siêu cấp yêu nghiệt hoành ép cả một đời, ở thời đại kia của bọn họ không người có thể địch nổi!

Thậm chí có mấy vị càng là có thể thống nhất toàn bộ Tu Chân giới!

"Thiên phú của tiểu tử kia, làm sao lại nghịch thiên như thế?"
Chương 977 Vạn cổ đệ nhất!

Mọi người ở đây, tất cả đều bởi vì biểu hiện của Diệp Trần mà điên cuồng.

Số tầng vượt qua ở trên màn hình lớn vẫn như cũ đang thay đổi nhanh chóng!

"Tầng 910!"

...

"Tầng 917!"

...

"Tầng 930!"

...

Diệp Trần cứ mỗi lần xông phá mười tầng thì ở phía dưới liền thốt lên một tràng, đến cuối cùng, mọi người gần như đều muốn chết lặng.

Bỗng nhiên có người nói:

"Các ngươi nói, vị Diệp thiên kiêu này, có khả năng đánh vỡ ghi chép của Hạo Thiên đại đế hay không?"

Đến lúc này thì không còn có người nào dám mở miệng nói Diệp Trần là phế vật, giọng điệu đã trở nên vô cùng cung kính.

Vấn đề này, sau khi được người ném ra ngoài thì lập tức đưa tới một trận bàn tán sôi nổi cho tất cả những người có mặt ở đây:

"Không có khả năng! Hạo Thiên đại đế thế nhưng là một vị sau Nguyên Thủy đại đế được công nhận là vạn cổ đệ nhất, năm đó thành tích cao nhất là 997 tầng!"

"Không sai! Muốn phá vỡ kỷ lục này, thật sự là quá khó khăn!"

"Biểu hiện của Diệp thiên kiêu tuy rằng nghịch thiên, thế nhưng là sau khi tiến vào tầng thứ 900 thì tốc độ rõ ràng hạ xuống, muốn đánh vỡ ghi chép vạn cổ đệ nhất chỉ sợ là rất không có khả năng!"

...

Ngay từ đầu, gần như tất cả mọi người đều cầm thái độ phủ định.

Dù sao, tên tuổi của Hạo Thiên đại đế thực sự quá vang đội, mà ghi chép kỷ lục 997 tầng kia cũng quá mức kinh khủng, lực áp vô số thiên kiêu vạn cổ đệ nhất mà lại dễ dàng đánh vỡ như vậy?

Tuy nhiên,

Sau khi Diệp Trần tiếp tục gia tăng số tầng lên, tiếng nói của những người có thái độ phủ định lập tức bắt đầu chậm rãi yếu đi.

"Diệp thiên kiêu đã tiến vào tầng thứ 970!"

"971... 972... 973..."

Rất nhiều người sợ người đằng sau không nhìn thấy bắt đầu tự động thông báo thành tích của Diệp Trần.

"Diệp Thiên kiêu tiến vào tầng thứ 980!"

Sau khi Diệp Trần tiến vào tầng thứ 980, toàn bộ người trên khắp đỉnh núi Thiên Kiếp bắt đầu reo hò, rất nhiều người kích động tới nỗi thậm chí lệ nóng doanh tròng.

Đến lúc này, Diệp Trần vô luận là có thể đánh vỡ ghi chép kỷ lục của Hạo Thiên đại đế hay không cũng đã một cái kỳ tích vĩ đại vang dội cổ kim rồi!

Mà bọn họ, tất cả đều nhân chứng sống chứng kiến kỳ tích vĩ đại này!

"Trời ạ! 990 tầng!"

Sau khi Diệp Trần tiến thêm một bước, sau khi bước vào tới tầng thứ 990 kinh người thì toàn bộ mọi người ở trên đỉnh núi hoàn toàn sôi trào!

Thậm chí có rất nhiều người đã bắt đầu thi nhau quỳ rạp xuống đất, hướng về phía phương hướng của Thiên Kiếp thần tháp mà quỳ bái:

"Trước đó là tiểu tử không biết giữ mồm giữ miệng, mở miệng vô lễ, khẩn cần Diệp thánh tha thứ!"

"Diệp thánh uy Vũ!"

"Diệp thánh vô địch!"

...

Đến lúc này, mọi người xưng hô đối với Diệp Trần lại xảy ra thay đổi một lần nữa, đã trở thành "Diệp thánh"!

Thánh là như thế nào?

Tung hoành vô địch, đệ nhất đương thời mới là thánh!

Từ phế vật đến Diệp công tử đến Diệp thiên kiêu, bây giờ thì lại đến Diệp thánh!

Tới giờ khắc này, không ai còn dám mở miệng ra nói lời bất kính với Diệp Trần, thậm chí rất nhiều người đã bắt đầu coi hắn như là thần linh đến cúng bái!

Mà ngay cả Quỳnh Bích Lạc trước đó rất xem thường Diệp Trần, trong lòng cũng dâng lên một chút vô cùng hối hận, nếu nàng ta trước đó biết, Diệp Trần đúng là yêu nghiệt nghịch thiên như thế, há lại sẽ không đồng ý mối lương duyên giữa Diệp Trần và Hi Nguyệt? Chỉ cần có thể lung lạc người này vào trong môn hạ của Lạc Hà tông, vậy Lạc Hà tông cahức chắn sẽ bởi vì người này mà quật khởi!

Đây gần như là chắc chắn!

Nếu như mà so sánh, có lẽ thực lực hôm nay của Tuyệt Vô Địch có mạnh hơn, nhưng là tương lai chỉ cần Diệp Tần không vẫn lạc thì chắc chắn có thể bỏ lại hắn ở đằng sau xa tít tắp!

Vừa nghĩ đến đây, bên trong ánh mắt Quỳnh Bích Lạc lập tức hiện ra vẻ cực nóng, quay đầu nhìn về phía Hi Nguyệt, ôn nhu nói:

"Nha đầu, xem ra ánh mắt của ngươi so với sư phụ mạnh hơn! Là ta sai!"

Quỳnh Bích Lạc đã hạ quyết tâm, chờ đến khi Diệp Trần từ bên trong Thiên Kiếp thần tháp đi ra, chắc chắn phải nghĩ trăm phương ngàn kế, lôi kéo hắn tới Lạc Hà tông, cho dù là đối với việc bị đối phương làm cho nhục nhã, cũng không tiếc gì!

Hi Nguyệt nghe được Quỳnh Bích Lạc chủ động nhận sai, đầu tiên là nao nao, sau đó hốc mắt đỏ bừng, suýt chút nữa thì rơi lệ.

"Sư phụ..."

Quỳnh Bích Lạc lại nói tiếp:

"Tuy nhiên, ngươi nhất định phải để Diệp công tử, gia nhập Lạc Hà tông chúng ta, hiểu chưa?"

Hi Nguyệt bây giờ mới hiểu được ý đồ của sư phụ mình, bên trong đôi mắt hiện lên vẻ do dự, cuối cùng hít sâu một hơi, nói:

"Sư phụ, ta đã nói với ngài rồi, ta thích hắn cũng không phải bởi vì thực lực của hắn, vô luận hắn là phế vật hay là thiên tài ta đều thích hắn!"

"Cho nên, ta tuyệt đối sẽ không dùng tình cảm đi bức bách hắn làm bất cứ chuyện gì!"

"Ngươi..."

Quỳnh Bích Lạc lập tức tức giận đến không nhịn được, còn đang muốn tiếp tục khuyên.

Đúng lúc này, xung quanh lại vang lên từng đợt tiếng kinh hô vang vọng cả đất trời:

"Diệp thánh đã đến tầng thứ 997!"

"Hắn thế mà....thật...phá vỡ ghi chép kỷ lục của Hạo Thiên đại đế!"

"Đây chính là thành tích tối cao từ trước tới nay trên tượng đài Thiên Kiếp a!"

"Chẳng lẽ hắn thật có thể leo lên tầng thứ 1000 trên đỉnh tháp?"

...

Ở bên trong từng trận tiếng kinh hô của mọi người, trọn vẹn lại qua gần hai giờ, số tầng lại phát sinh biến động lần nữa!

Tầng thứ 998!

Vào giây phút này, Diệp Trần đã hoàn toàn thành công vượt qua Hạo Thiên đại đế!

Vạn cổ đệ nhất!

Toàn trường lại sôi trào lần nữa!

Tiếp theo lại có càng nhiều người hơn thi nhau té quỵ dưới đất, hướng về phía Thiên Kiếp thần tháp mà quỳ bái.

Ai có thể nghĩ tới!

Ai có thể nghĩ tới!

Vốn là một tên tiểu tửu ngông cuồng không có danh tiếng gì, vậy mà có thể vượt qua Hạo Thiên đại đến vạn cổ đệ nhất, trở thành tân vạn cổ đệ nhất!

Tuy nhiên, không có ai biết, Diệp Trần đi tới một bước này đã nổ lực trả giá cao thảm trọng tới cỡ nào!

Lúc này, ở bên trong tầng thứ 998 của Thiên Kiếp thần tháp!

Diệp Trần lúc này đã hoàn toàn biến thành một tên huyết nhân, trên người gần như không có một chỗ nào là hoàn hảo, ngũ tạng lục phủ thậm chí là cốt tủy đều đã bị xé nứt ra toàn bộ!

Sau khi tiến vào 900 tầng, cahửng những trọng lực trên thềm đá đã đạt tới độ kinh khủng trăm vạn lần trở lên, mỗi một đạo thần lôi rơi xuống đủ để dễ dàng oanh một tên Phản Hư Chân Quân thành bã vụn!

Sau khi tiến vào tầng thứ 970, cho dù là Hợp Đạo Tiên Quân ở trong đó cũng sẽ thân tử đạo tiêu!

Đi tới tầng thứ 990 cho dù Độ Kiếp Đế Quân có thực lực hơi kém ở trong đó thì chỉ sợ cũng khó mà kiên trì!

Nếu không phải trước đó Diệp Trần đã ngưng tụ ra bốn mươi chín cái phù văn của bốn mươi chín loại pháp tắc thì hắn sớm đã chết không dưới một ngàn lần!

Hoặc là nói, hắn thật ra thì cũng sớm đã chết đi vô số lần, chỉ có điều dựa vào phù văn của bốn mươi chín loại pháp tắc mà lần lượt sống cho tới bây giờ.

Cứ như vậy, không ngừng chết đi, trùng sinh, chết đi, trùng sinh...luôn luôn kiên trì cho tới bây giờ.

Ý thức của Diệp Trần lúc này, thật ra thì sớm đã hoàn toàn mơ hồ, hắn căn bản cũng không biết mình đã phá vỡ ghi chép của Hạo Thiên đại đế, mà hoàn toàn dựa vào một cỗ chấp niệm mà kiên trì.

"Ta không thể từ bỏ... Không thể từ bỏ..."

Diệp Trần ở trong lòng cuồng hống, thế nhưng là hắn vào lúc này gần như đã không cảm ứng được sự tồn tại của thân thể mình!

Nếu không phải bốn mươi chín loại phù văn pháp tắc kia, từ đầu đến cuối quấn quanh thật chặt ở trên người hắn, thân thể của hắn sớm muộn đã bị oanh thành ngay cả cặn bã cũng không còn!

Thế như co dù là vậy, cũng đã đạt tới cực hạn của Diệp Trần, mỗi khi bước ra một bước, đều là gian nan như thế, vô luận là nhục thể hay là thần hồn đều ở bên biên giới lúc nào cũng chuẩn bị sụp đổ!

Ầm

Lại là một đạo thần lôi rơi xuống!

Két kít!

Diệp Trần giống như nghe được tiếng xương cốt nát bấy, tế bào vỡ vụn, thân thể giống như đã không còn tồn tại!

Cực hạn!

Thật đã đến cực hạn!

Dường như chỉ có thể từ bỏ...
Chương 978 Lên đỉnh!

"Không!!!"

Suy nghĩ từ bỏ vừa mới hiện lên, thì đã bị chấp niệm cường đại của Diệp Trần áp đảo, dùng hết chút sức lực cuối cùng, lại bước ra một bước nhỏ...

Ông ~~

Ngay vào trước khi Diệp Trần hoàn toàn đánh mất đi ý thức, hắn dường như thấy được một chùm sáng, ngay sau đó thì cái gì cũng không biết...

Cũng không biết đi qua bao lâu, đợi đến khi ý thức của Diệp Trần khôi phục lại một lần nữa thì phát hiện chính mình đã đi vào bên trong một không gian đầy bí ẩn.

"Đây là nơi nào? Thương thế trên người của ta thế mà đã khôi phục hoàn toàn rồi?"

Diệp Trần vừa mừng vừa sợ, lúc trước thân thể tính cả thần hồn của hắn gần như đều đã tan vỡ hoàn toàn, không nghĩ tới bây giờ thế mà hoàn toàn tốt!

Mà làm cho Diệp Trần cảm thấy khiếp sợ nhất là, bốn mươi chín phù văn của bốn mươi chín loại pháp tắc trong cơ thể hắn vậy mà xuất hiện xu thế dung hợp lẫn nhau!

"Diệt thế giả! Ngươi rốt cuộc đã đến!"

Ngay vào lúc Diệp Trần đang nghĩ mãi mà không hiểu thì bỗng nhiên một giọng nói lúc có lúc không đột nhiên vang lên ở trong vùng không gian này.

Ngay sau đó, trước mặt Diệp Trần xuất hiện một đạo thân ảnh hư huyễn lúc ẩn lúc hiện.

Đây là một ông lão thần bí một thân mặc áo bào trắng, hơn nữa râu tóc đều bạc trắng hết cả, trên người hiện ra một cỗ khí tức thần bí khó mà hình dung, thật giống như cả người đều được một tầng sa mỏng bao phủ, lấy tu vi và thực lực bây giờ của Diệp Trần vậy mà cũng không nhìn thấy rõ mặt mũi của hắn.

"Ngươi là ai?"

Diệp Trần thật ra thì đã mơ hồ đoán được thân phận của ông lão trước mắt này.

Có thể xuất hiện ở bên trong Thiên Kiếp thần tháp, hơn nữa ông lão này thần bí như vậy thì hơn phân nửa chính là chủ nhân của Thiên Kiếp thần tháp này!

Quả nhiên, giọng nói của ông lão kia vô cùng hòa hoãn, nói:

"Tên ta là Nguyên Thủy, chính là người khai sáng một phương thế giới này!"

"Diệt thế giả, ta đã ở chỗ này chờ qua vô số kỷ nguyên cuối cũng cũng đã đợi được ngươi đến!"

Diệp Trần lần nữa nghe được cách mà ông lão xưng hô đối với mình thì lập tức rất là khó hiểu:

"Ngài vừa rồi xưng ta là, diệt thế giả?"

Ông lão nhẹ gật đầu, "Đúng! Thế giới mà ta khai sáng, nhất định kết thúc ở trong tay của ngươi, cho nên ngươi chính là diệt thế giả!"

Diệp Trần ngạc nhiên nói:

"Ta phải hủy đi thế giới mà một tay ngài khai sáng, chẳng lẽ ngài tuyệt không tức giận sao?"

Không nghĩ tới, ông lão cười ha ha:

"Vạn vật có sinh ắt có diệt, vũ trụ cũng là như thế! Sứ mệnh của ta là khai sáng thế giới mà sứ mệnh của ngươi thì là hủy diệt thế giới, chúng ta đều là người làm sứ mạng của mình mà thôi!"

"Đương nhiên, diệt thế giả cũng là người sáng thế giả, thế giới này kết thúc ở trong tay của ngươi, thế giới mới cùng từ trong tay của ngươi mà sinh ra!"

"Cho nên, ngươi chính là Nguyên Thủy đại đế đời tiếp theo!"

Diệp Trần cúi đầu trầm mặc một lúc mới lại ngẩng đầu lên:

"Ta đã hiểu! Tuy nhiên, ta còn có một câu hỏi cuối cùng!"

"Hỗn độn pháp tắc?"

Nguyên Thủy đại đế dừng như sớm đã ngờ tới Diệp Trần sẽ hỏi cái này, trực tiếp mở miệng nói.

Diệp Trần nhẹ gật đầu:

"Nghe nói, Hạo Thiên giới không có Hỗn Độn pháp tắc thì vĩnh viễn không cách nào chân chính trở thành chủ thế giới, cho nên ta muốn biết, như thế nào mới có thể lĩnh ngộ Hỗn Độn pháp tắc một loại pháp tắc cuối cùng bên trong năm mươi loại pháp tắc?"

Nguyên Thủy đại đế cười, tuy rằng Diệp Trần không cách nào nhìn thấy rõ khuôn mặt của hắn, nhưng lại có thể cảm nhận được rõ ràng.

Nguyên Thủy đại đế chậm rãi nói:

"Hỗn độn pháp tắc, không có tồn tại!"

"Không tồn tại?"

Diệp Trần lập tức choáng váng:

"Làm sao lại không tồn tại? Điều này sao có thể!"

Từ Hạo Thiên đại đến đến Thế Giới Chi Tâm của Hạo Thiên giới, thậm chí các đại đế cấp chúa tể, đều đang khổ cực truy tìm Hỗn Độn pháp tắc, vậy mà không tồn tài?

"Chẳng lẽ trong vũ trụ, căn bản cũng không có loại pháp tắc thứ năm mươi?"

Diệp Trần nhịn không được tiếp tục truy vấn.

Không nghĩ tới, Nguyên Thủy đại đế lại lắc đầu lần nữa:

"Có thể nói có, cũng có thể nói không có!"

Diệp Trần hoàn toàn choáng váng.

Nếu như không phải biết đối phương chính là cường giả cấp đại đế đầu tiên của Tu Chân giới thì đoán chừng coi hắn là bị bệnh thần kinh cũng nên!

Nguyên Thủy đại đế lại tiếp tục chậm rãi nói:

"Là vì Có và Không sinh lẫn nhau; Sinh và Tử tạo nên lẫn nhau; Cao và Thấp dựa vào nhau; Trước và Sau theo nhau..."

"Cái gọi là Hỗn Độn, chính là không có, không không, không sống, không chết, không cao, không thấp, không trước, không sau..."

Sau khi Diệp Trần nghe xong thì lập tức không hiểu ra sao, hoàn toàn không thể hiểu được.

Còn muốn tiếp tục hỏi lại thì Nguyên Thủy đại đế bỗng nhiên lại nói:

"Bản đế truyền cho ngươi một đạo pháp quyết, sau khi ngươi đi ra khỏi đây thì có thể thả Hỗn Thế Ma Viên ra, nó sẽ giúp ngươi diệt thế!"

Nói xong lời này, Nguyên Thủy đại đế cong ngón búng ta:

Sưu!

Một đạo ánh sáng trắng chui vào trong mi tâm của Diệp Trần:

Ông ~~

Đầu Diệp Trần mê muội một lúc, trong đầu đã nhiều thêm một đạo pháp quyết cực kỳ huyền diệu.

Đợi đến khi Diệp Trần lấy lại tinh thần, Nguyên Thủy đại đế sớm đã không thấy bóng dáng đâu nữa.

...

Cùng lúc đó, mọi người ở phía bên ngoài Thiên Kiếp thần tháp cũng không biết bên trong thần tháp có chuyện gì xảy ra, thế nhưng toàn bộ khung cảnh ở bên ngoài đã hoàn toàn sôi trào!

Bởi vì trên màn hình lớn, số tầng mà Diệp Trần vượt qua đã dừng lại ở 1000 tầng!

Mà đỉnh cao nhất của Thiên Kiếp thần tháp, có một luồng ánh sáng rất mạnh chiếu thẳng lên trời cao!

Vào lúc này, ngoại trưc cường giả cảnh giới Hợp Đạo Tiên Quân và mấy đại thiên kiêu còn có thể miễn cưỡng giữ được vẻ bình tỉnh bên ngoài, những người còn lại gần như tất cả đều quỳ rạp xuống đất.

Nhất là Nguyên Thủy môn từ trên xuống dưới bao gồm cả môn chủ Nguyên Thủy môn ở bên trong, tất cả đều quỳ ở trên mặt đất, dập đầu triều bái:

"Thần tháp sáng, thánh nhân ra! Nguyên Thủy môn ta thủ hộ thần tháp vô số kỷ nguyên, không nghĩ tới vậy mà ở thế hệ này của ta chờ được thánh nhân xuất thế a!"

Nguyên Đạo Nhất, môn chủ Nguyên Thủy môn quỳ cúi ở trên mặt đất, nước mắt tuôn đầy mặt.

Mà Hi Nguyệt đã vui đến phát khóc từ lâu, không ngừng lẩm bẩm nói:

"Hắn làm được! Hắn thật làm được!"

Diệp Trần ở trước lúc tham gia khảo hạch đã từng nói, mục tiêu của hắn là 1000 tầng!

Lúc đó, tất cả mọi người cảm thấy hắn là một cái tên cuồng đồ ngông cuồng, ngay cả Hi Nguyệt cũng không tin.

Hết cách rồi, trước đó, vô luận là ai cũng không có khả năng tin tưởng a!

Nhưng là bây giờ, hắn vậy mà thật nói được thì làm được!

"Sư phụ, bây giờ ngài còn có lời gì để nói tiếp không?"

Hi Nguyệt nhìn về phía Quỳnh Bích Lạc ở một bên.

Quỳnh Bích Lạc há to miệng, á khẩu không trả lời được.

Ầm ầm!

Ngay vào lúc Diệp Trần lên đỉnh không lâu, tượng đài Thiên Kiếp bỗng nhiên rung động kịch liệt một trận, ngay sau đó trên vị trí đầu tiên đỉnh cao nhất của tượng đài Thiên Kiếp, danh tự Hạo Thiên ở hạng nhất đã bắt đầu chậm rãi biến mất, sau đó biến thành một cái danh tự hoàn toàn mới:

Diệp Trần!

Ngay sau đó, danh tự hạng hai lại bắt đầu chậm rãi biến mất sau đó biến thành danh tự Hạo Thiên, sau đó là danh tự hạng ba biến thành danh tự hạng hai trước đó, cứ thế mà suy ra...

Bởi vì xuất hiện hai chữ Diệp Trần, danh tự có sẵn ở trên tượng đài Thiên Kiếp, tất cả đều tụt xuống một vị trí!

Mà liên tục như vậy cho đến cuối cùng, ba chữ Tuyệt Vô Địch trực tiếp bị sút ra khỏi tượng đài Thiên Kiếp!

"Không!!!"

Tuyệt Vô Địch thấy thế thì lập tức nhịn không được mà rống lớn một tiếng, suýt chút nữa ngã xuống đất.

Hắn đã phải chịu trăm cay ngàn đắng, thậm chí còn sử dụng bí thuật tông môn mới đánh vỡ được ghi chép vạn năm qua, thành công đưa danh tự của mình khắc lên trên tượng đài Thiên Kiếp.

Kết quả là cái mông còn chưa có ấm, thì đã bị chen ra ngoài!

Hắn chỉ sợ là từ trước tới nay, là người giữ được danh tự ở trên bảng Thiên Kiếp trong khoảng thời gian ngắn nhất...
Chương 979 Ngươi có thể đi chết!

Ngay sau đó, đội luồng sáng mạnh trên không trung kia biến mất.

Ở dưới sự chú ý của muôn người, một bóng người từ trên trời cao đạp không hà hạ xuống, chậm rãi rơi xuống trên mặt đất.

Vào lúc này, ánh mắt của tất cả mọi người nhìn về phía Diệp Trần đều đã thay đổi.

Trở nên cung kính, trở nên kính nể, thậm chí trở nên vô cùng cuồng nhiệt!

1000 tầng a!

Đây là khái niệm gì?

Vạn cổ đệ nhất nhân từ trước tới nay!

Đây chính là tồn tại so với Hạo Thiên đại đế còn muốn nghịch thiên hơn!

Chỉ cần không vẫn lạc, kém nhất cũng có thể trở thành chúa tể của một phương, thậm chí nói không chừng có thể đạt tới độ cao như Hạo Thiên đại đến, nhất thống toàn bộ Tu Chân giới?

Mọi người càng nghĩ càng cảm thấy kinh khủng, ánh mắt nhìn về phía Diệp Trần tự nhiên cũng càng cảm thấy kính nể.

"Diệp công tử, nghe nói ngài còn chưa có gia nhập bất kỳ môn phái nào, Lôi Dương tông ta chân thành mời ngài gia nhập, điều kiện thì ngài có thể tùy tiện nói!"

Sau khi Diệp Trần hạ xuống đất, một ông lão có khí tức không kém bỗng nhiên đi lên trước, một mặt khẩn thiết mở miệng nói.

Không đợi Diệp Trần mở miệng trả lời, những thế lực phe khác lập tức tất cả cũng đều phản ứng lại:

"Diệp công tử, ta là trưởng lão Tống Thiên Nhất của Thiếu Dương môn, chỉ cần Diệp công tử nguyện ý gia nhập Thiếu Dương môn chúng ta, ta có thể cam đoan cung cấp tài nguyên tốt nhất cho ngài! Công pháp tốt nhất!"

"Diệp công tử, Chính Huyền tông chúng ta là một trong mười ba đại thế lực, cũng chân thành mời ngài gia nhập, chỉ cần ngài nguyện ý, chức vị Thánh tử của Chính Huyền tông thì chính là của ngài!"

"Diệp thiên kiêu, Phi Vũ môn ta tuy rằng cũng không phải là thế lực đỉnh cấp, thế nhưng môn hạ của ta có rất nhiều mỹ nữ tuyệt sắc, chỉ cần ngươi nguyện ý gia nhập Phi Vũ môn ta thì tùy ngươi lựa chọn!"

...

Thế lực khắp nơi thi nhau ném cành ô liu ra cho Diệp Trần, hơn nữa điều kiện một thế lực so với một thế lực rất có hấp dẫn, công pháp võ kỹ, quyền lực, sắc đẹp, có thể nói là không gì không có.

Hết cách rồi, đây chính là yêu nghiệt còn muốn trâu bò hơn rất nhiều so với Long Thần, Tuyệt Vô Địch kia, có lực áp Hạo Thiên đại đế, là tồn tại duy nhất leo được lên đỉnh của Thiên Kiếp thần tháp!

Quan trọng nhất là, Diệp Trần không môn không phái, vẫn còn là trong giới tán tu!

Hầu như không cần phải nghi ngờ, bất kỳ một phương thế lực nào, chỉ cần đạt được Diệp Trần, đồng thời Diệp Trần chỉ cần không vẫn lạc, ở trong tương lai không lâu, chắc chắn có thể nhất phi trùng thiên!

Cho dù có rất nhiều thế lực biết mình căn bản không có hy vọng, nhưng cũng đều muốn dốc hết sức thử một lần.

Tuy nhiên, đối với rất nhiều lời mời của các thế lực, Diệp Trần cũng không để ý tới, trực tiếp đi qua đám người, chậm rãi đi tới trước trận doanh của Kình Thương tông, cuối cùng ánh mắt rơi vào trên người Lăng Hiêu sớm đã hoàn toàn đờ đẫn, khóe miệng hơi nhếch lên:

"Đánh cược giữa chúng ta, ngươi chắc là còn nhớ chứ?"

Mọi người ở xung quanh nghe được điều này, tất cả lập tức đều rất thức thời mà im lặng trở lại.

Nhất là những tông môn không đối phó được với Kình Thương tông thì tất cả đều có vẻ mặt như đang xem kịch vui.

Trước đó, lúc Diệp Trần đánh cược với Lăng Hiêu, gần như tất cả mọi người đều giễu cợt Diệp Trần, cho là hắn chắc chắn phải thua không thể nghi ngờ.

Thậm chí, cho dù là Diệp Trần may mắn mà thắng thì cũng không thể làm gì được Lăng Hiêu.

Dù sao thì Lăng Hiêu thế nhưng là thiên tài của Kình Thương tông!

Nhưng bây giờ thì xưa đâu bằng nay!

Lấy thanh thế của Diệp Trần bây giờ, tuy rằng vẫn chưa có vốn liếng để khiêu chiến với Kình Thương tông, nhưng cho dù là Kình Thương tông cũng không dám tùy tiện đi động vào Diệp Trần.

Bởi vì thiên phú mà Diệp Trần biểu hiện ra thực sự là quá nghịch thiên!

Đã nghịch thiên đến tình trạng mà ngay cả bát đại tiên môn cũng không thể không đối đãi một cách thận trọng!

Dù sao, không có bất kỳ một cái tông môn nào, nguyện ý đi trêu chọc một tên siêu cấp yêu nghiệt có tiềm lực vô hạn!

Diệp Trần bây giờ ở trước mặt bát đại tiên môn có lẽ còn là một con giun dế, thế nhưng là một trăm năm sau thì sao? Năm trăm năm sau thì như thế nào?

Ai có thể cam đoan, hắn sẽ không trưởng thành trở thành một vị tiếp theo giống như Hạo Thiên đại đế?

Sắc mặt của Lăng Hiêu lập tức tái mét, lúc thì trắng, khói coi không nói ra được:

"Được! Có chơi có chịu! Mệnh của ta là của ngươi! Ngươi muốn thế nào?"

Lăng Hiêu cắn răng nói.

Hắn thấy, Diệp Trần nhiều nhất cũng chỉ có thể ở ngay trước mặt mọi người hung hăng làm nhục nhã hắn một phen, tuyệt đối không dám lấy tính mạng của hắn.

Dù sao sau lưng của hắn, thế nhưng là Kình Thương tông!

Mà Diệp Trần cũng chỉ vẻn vẹn là một thiên tài có tiềm lực tương đối lớn mà thôi, làm sao có thể chống lại với bát đại tiên môn?

Lúc này, Tôn trưởng lão của Kình Thương tông bỗng nhiên mở miệng:

"Diệp công tử, trước đó Lăng Hiêu xác thực có chỗ làm không đúng, ta thay hắn xin lỗi ngươi, còn xin Diệp công tử xem ở trên thể diện của Kình Thương tông mà không cần chấp nhặt với hắn!"

Diệp Trần không nói gì, giống như căn bản không có nghe được.

Tôn trưởng lão lập tức tức giận đến hàm răng nghiến chặt lại, nếu như không phải biểu hiện trước đó của Diệp Trần thực sự quá mức nghịch thiên, lấy thân phận địa vị của hắn há có thể khúm núm hướng một tên tiểu bối nói xin lỗi như thế?

Thế nhưng là địa thế của người ta bây giờ còn mạnh hơn!

Ở dưới loại cục diện này, ai cũng không muốn đi trêu chọc một cái tương lai có thể trở thành tồn tại bá chủ vô thượng!

Thấy Diệp Trần không để ý đến Tôn trưởng lão, Tuyệt Vô Địch ở một bên cũng mở miệng:

"Diệp huynh, hay là như vậy đi, chỉ cần ngươi thả Lăng Hiêu sư đệ ta lần này, ta đây sẽ hủy bỏ hôn ước với Lạc Hà tông, đánh cược trước đó của chúng ta cũng theo đó mà hết hiệu lực, ngươi thấy thế nào?"

Xoạt!

Tuyệt Vô Địch vừa nói ra khỏi miệng lời này, mọi người ngay lập tức xì xào bàn tán.

Ở trong suy nghĩ của mọi người, Tuyệt Vô Địch rất rõ ràng là đang lấy lòng Diệp Trần.

Cho dù thiên phú của Diệp Trần rất nghịch thiên, thế nhưng tu vi dù sao cũng quá yếu, chỉ có cảnh giới Hóa Thần tầng một mà Tuyệt Vô Địch thì đã một chân bước vào cảnh giới Phản Hư.

Xác suất Tuyệt Vô Địch trở thành người đứng đầu bảng Thiên Kiêu vẫn lớn hơn so với Diệp Trần!

Tuyệt Vô Địch bây giờ chủ động đưa ra đổ ước hết hiệu lực hơn nữa còn đơn phương hủy bỏ hôn ước, tương đương với tặng không cho Diệp Trần một phần ân tình.

Tuy nhiên, vẻ mặt Diệp Trần vẫn đạm mạc như cũ, nhìn cũng chẳng thèm nhìn Tuyệt Vô Địch mà liếc qua nhìn Lăng Hiêu, thản nhiên nói:

"Xme ở trên phương diện ngươi cũng coi như giữ chữ tín, ta chừa chút mặt mũi cho ngươi..."

Khi Diệp Trần nói tới đây, trên mặt Lăng Hiêu rõ ràng hiện ra một chút vẻ đắc ý.

Quả nhiên a!

Ta biết mà, cái tên này căn bản không dám đụng đến ta!

Cường giả của các thế lực còn lại cũng không khỏi đến âm thầm gật đầu, trong lòng cũng đều nghĩ, có thể nâng có thể hạ, tâm tính kẻ này cũng không tệ!

Liền coi như thiên tài có trâu bò hơn nữa, ở lúc còn chưa trưởng thành cũng là không tốt!

Thế giới này cuối cùng vẫn là nắm tay người nào lớn thì người đó có tiếng nói!

Nếu như Diệp Trần ở vào lúc này đắc tội Kình Thương tông, rõ ràng không phải là một cử chỉ sáng suốt.

Huống chi, Tôn trưởng lão và Tuyệt Vô Địch đều chủ động lấy lòng, xem như đã cho Diệp Trần đủ thể diện!

Tuy nhiên, ngay vào lúc tất cả mọi người cho là Diệp Tràn cũng định không truy cứu chuyện này nữa.

Câu nói tiếp theo của Diệp Trần lại khiến cho tất cả mọi người phải choáng váng:

"Ngươi tự sát đi!!"

Diệp Trần một mặt đạm mạc nói.

Lăng Hiêu lập tức choáng váng, sửng sốt một lúc lâu mới phản ứng lại, hai mắt không thể không trừng một cái:

"Ngươi! Nói cái gì?"

Vẻ mặt Diệp Trần vẫn bình tĩnh như cũ:

"Dựa theo đánh cược thì mệnh của ngươi hiện tại thuộc về ta, mà quyết định của ta là ngươi có thể đi chết được rôi!"

Xoạt!

Lời nói này Diệp Trần vừa mới thốt ra, tất cả mọi người kịp phản ứng lại, toàn trường lập tức xì xào bàn tán.

Không ai từng nghĩ tới, ở dưới tình huống Tôn trưởng lão và Tuyệt Vô Địch chủ động cầu hòa, Diệp Trần lại muốn mạng của Lăng Hiêu!

Đây rõ ràng chính là muốn đối nghịch với Kình Thương tông a!
Chương 980 Vậy thì thành toàn ngươi!

Không chỉ sắc mặt Lăng Hiêu đại biến, mà ngay cả hai người Tôn trưởng lão và Tuyệt Vô Địch cũng là vẻ mặt vô cùng khó coi, bọn họ làm sao cũng không nghĩ tới, lấy thân phận và địa vị của bọn hắn, đã hạ thấp mình tới như vậy rồi, cho Diệp Trần đủ thể diện rồi, thế mà đối phương còn dám muốn tính mạng của Lăng Hiêu!

"Diệp công tử, ngươi nhất định phải làm tuyệt như vậy sao?"

Tôn trưởng lão lạnh giọng nói, bên trong đôi mắt hiện ra một vệt lửa giận nồng đậm, hiển nhiên đang gắng hết sức để kiềm chế.

Nếu như đổi lại là những người khác, hay là Diệp Trần trước đó không có lấy được loại thành tích kia thì vào lúc này chắc chắn hắn sớm đã một bàn tay đập tới đập lui.

Nhưng là bây giờ, không phải vạn bất đắc dĩ, hắn thực sự không muốn cùng với một tên yêu nghiệt nghịch thiên như thế kết xuống cừu oán.

Diệp Trần cười lạnh:

"Tuyệt sao? Ta cũng không cảm thấy như vậy! Nếu như vào lúc này người thua là ta, ngươi sẽ còn nói như vậy sao?"

Tôn trưởng lão im lặng.

Hoàn toàn chính xác, nếu như Diệp Trần thua thì lấy tính tình của Lăng Hiêu chắc chắn trước tiên sẽ làm cho Diệp Trần nhục nhã, sau đó thì giết hắn ta!

Mà đối với Tôn trưởng lão mà nói, sự sống chết của một con giun dế hắn chẳng thèm quan tâm!

"Diệp Trần, chúng ta hết lời ngon ngọt, chẳng qua là muốn hòa giải mâu thuẫn trước đó với ngươi, ngươi cố chấp như vậy, thật cho là Kình Thương tông ta là dễ bắt nạt như vậy sao?"

Sắc mặt Tuyệt Vô Địch cũng không thể không trầm xuống, giọng nói có chút phát lạnh nói.

Hắn thật ra thì sự độ kỵ và ghen tỵ ở trong lòng đối với Diệp Trần đang phát cuồng, chỉ có điều phong mang Diệp Trần bây giờ đang thịnh, nếu như vô duyên vô cớ giết chết hắn thì chắc chắn sẽ tạo ra sự tức giận cho mọi người ở đây!

Cho nên, hắn mới có thể quyết định lui lại nhường một bước.

Thế nhưng là hắn làm sao cũng không nghĩ tới, mình đã ăn nói nhùn nhường tới như thế rồi, đối phương thế mà còn không biết điểm dừng, đây lập tức khơi dậy sát ý mãnh liệt trong lòng của hắn.

Theo như suy nghĩ của Tuyệt Vô Địch, dạng yêu nghiệt tuyệt thế giống như Diệp Trần, hoặc là cố gắng không đi đắc tội, nhưng một khi nếu như mâu thuẫn không thể nào hòa giải thì nhất định phải nhanh chóng trừ bỏ, bằng không vô luận là đối với cá nhân hắn hay là đối với toàn bộ Kình Thương tông đều sẽ hậu hoạn vô cùng!

Lăng Hiêu dường như cũng đã nhận ra sát ý trên người của Tuyệt Vô Địch và Tôn trưởng lão thì lập tức lấy lại tinh thần và đột nhiên thở phào nhẹ nhõm:

"Họ Diệp, đừng tưởng rằng ngươi lên tới đỉnh Thiên Kiếp thần tháp thì đã cảm thấy chính mình có bao nhiêu ghê gớm, ở trước mặt Kình Thương tông ta, ngươi cũng chẳng qua chỉ là một con kiến hôi nho nhỏ mà thôi! Được, ta đánh cược thua ngươi tính mạng của ta, thế nhưng là ngươi có gan thì giết ta đi a! Ngươi có lá gan này sao? Ngươi dám không?"

Lăng Hiêu dưới sự đắc ý mà bắt đầu không kiêng kỵ chút nào mà chế giễu Diệp Trần.

Hắn thấy, không nói đến Diệp Trần có lá gan để giết hắn hay không, cho dù Diệp Trần thật muốn giết hắn thì hai người Tôn trưởng lão và Tuyệt Vô Địch chắc chắn cũng sẽ không ngồi yên mà không để ý tới.

Lấy tu vi của Diệp Trần là cảnh giới Hóa Thần tầng một, giết người trước mặt một tên Hợp Đạo Tiên Quân, điều này có khả năng sao?

Thậm chí, nếu như Diệp Trần quả thật dám ra tay, Tôn trưởng lão kia là có thể lấy đây làm cớ phản sát cái tai họa này!

Diệp Trần nghe được điều này thì lập tức chậm rãi ngẩng đầu lên, một mặt đạm mạc nhìn Lăng Hiêu một cái:

"Vốn là còn muốn chừa chút thể diện cho ngươi, ngươi đã không biết tốt xấu như vậy, vậy thì ta thành toàn cho ngươi!"

Nói xong lời này, dưới chân Diệp Trần bỗng nhiên giẫm mạnh một cái:

"Thời Không pháp tắc!"

Bạch!

Ngay sau đó, Diệp Trần gần giống như thuấn di, đi tới trước mặt Lăng Hiêu.

Tốc độ nhanh chóng, đừng nói Lăng Hiêu căn bản không có kịp phản ứng, cho dù là Tôn trưởng lão có tu vi cảnh giới Hợp Đạo Tiên Quân, hiển nhiên cũng không nghĩ tới, tốc độ của Diệp Trần vậy mà lại nhanh tới như vậy!

Hơn nữa, quan trọng nhất chính là, hắn vừa rồi không có phát giác được bất kỳ chân nguyên ba động nào, Diệp Trần cũng đã vượt qua khoảng cách mười mấy thước, chuyện này quả thực không thể tưởng tượng nổi!

Bành!

Sau khi Diệp Trần áp sát tới trước mặt Lăng Hiêu, không do dự một chút nào, trực tiếp một chưởng vỗ ở trên đầu của hắn:

"Hủy Diệt Pháp Tắc! Phá diệt!"

Một chưởng không có một chút bay bướm nào, hơn nữa còn không có bất kỳ chân nguyên ba động nào, nhìn qua giống như không có lực.

Tuy nhiên, một chưởng này rơi xuống:

Bành!

Lăng Hiêu vậy mà giống như bọt nước, trực tiếp hóa thành một đám sương máu, thậm chí ngay cả tiếng kêu thảm cũng không kịp phát ra.

Tê!

Đợi đến khi mọi người ở xung quanh kịp phản ứng là duyện gì vừa xảy ra thì toàn đỉnh núi lập tức yên tĩnh như chết!

Không ai từng nghĩ tới kết quả, một chưởng của Diệp Trần vậy mà vỗ chết Lăng Hiêu!

Hơn nữa, còn là ở trước mặt hai người Tôn trưởng lão và Tuyệt Vô Địch, cứ như vậy đường hoàng giết người!

"Hắn là điên rồi sao?"

Tất cả mọi người đều khó có thể tưởng tượng được nhìn qua đạo thân ảnh kia, trong lúc nhất thời tất cả đều choáng váng.

Theo như suy nghĩ của mọi người, Tôn trưởng lão trước đó sở dĩ không dám động thủ đối với Diệp Trần đó là bởi vì không có lý do chính đáng, sợ làm cho mọi người tức giận, nói hắn lấy lớn hiếp nhỏ, đố kỵ người tài!

Nhưng là bây giờ, Diệp Trần công khai giết chết đệ tử Kình Thương tông, chẳng khác nào cấp cho Tôn trưởng lão cơ hội xuất thủ a!

Thậm chí, có rất nhiều người đang hoài nghi, Diệp Trần giết chết Lăng Hiêu ở trước mặt mọi người, Tôn trưởng lão căn bản cũng không phải là không kịp ngăn cản mà là cố ý làm như vậy, vì để kiếm được một cái cớ nhờ vào đó mà diệt Diệp Trần đi!

"Thằng nhãi ranh ngươi thật dám!!"

Sau khi Tôn trưởng lão phản ứng lại thì lập tức tức giận đến phổi đều muốn nổ tung, vào lúc này căn bản không để ý tới mà đi suy nghĩ, vừa rồi Diệp Trần dùng là thủ đoạn gì, ngay cả hắn cũng không kịp ngăn cản thì đã tiêu diệt được Lăng Hiêu!

Ầm ầm!

Một đạo bóng mờ màu vàng kim cao tới mấy ngàn mét, từ trên người Tôn trưởng lão phóng lên tận trời, thực lực của Hợp Đạo Tiên Quân lập tức được thi triển ra toàn bộ!

"Hô!"

Toàn bộ trên đỉnh núi Thiên Kiếp, ở dưới sự bao phủ bởi khí tức của Tôn trưởng lão, giống như trống rỗng đột nhiên nhấc lên một cơn gió lốc!

Bạch bạch bạch!

Một số tu chân giả cách gần đó lập tức lảo đảo một lúc, thi nhau lùi lại!

Hợp Đạo Tiên Quân ở trên toàn bộ đỉnh nũi Thiên Kiếp này mà nói thì tuyệt đối là tồn tại cấp cao nhất!

"Các vị cũng đều thấy được! Tiểu tử này vô lễ ngông cuồng! Giết thiên tài môn hạ của ta! Căn bản không có dể Kình Thương tông vào mắt! Lão phu hôm nay nếu như không giáo huấn kẻ này một chút thì Kình Thương tông ta còn mặt mũi nào mà tồn tại?"

Tôn trưởng lão hiển nhiên cũng là sợ kích thích sự tức giận của mọi người, cũng không có nói muốn giết Diệp Trần, chri nói là cho hắn một chút giáo huấn, tuy nhiên trong lòng lại đang thầm hạ quyết tâm, quyết định phải nghĩ biện pháp đoạn mất căn cơ tu đạo của Diệp Trần!

Oanh!

Cùng lúc Tôn trưởng lão đang nói ra lời này thì bàn tay khổng lồ đã duỗi ra, nhanh như chớp hướng về phía Diệp Trần mà chộp tới!

Trước đó hắn là thật tâm muốn hóa giải mâu thuẫn với Diệp Trần, thế nhưng là cho tới bây giờ, muốn hòa giải đã là chuyện không thể nào, đã như vậy, vậy phải nhanh chóng diệt trì kẻ uy hiếp này!

Hai mắt Diệp Trần khẽ híp lại một cái, đứng tại chỗ không có nhúc nhích, rơi vào trong mắt của mọi người thì dường như đã là sợ tới choáng váng.

Thật ra thì bọn họ lại làm sao biết được rằng, trước khi Diệp Trần tiến vòa Thiên Kiếp thần tháp thì đã đủ để chống lại Hợp Đạo Tiên Quân.

Mà bây giờ ở bên trong Thiên Kiếp thần tháp, lại ngưng tụ ra được bốn mươi chín đạo phù văn, thực lực tăng lên không chỉ gấp mười lần, đã chính là đối mặt với Độ Kiếp Đế Quân, hắn cũng chưa chắc không có lực đánh một trận.

Còn về phần Tôn trưởng lão trước mắt này, hắn đã có niềm tin chiến thắng tuyệt đối!

"Xem ra chỉ có thể hiển lộ thực lực của mình..."

Diệp Trần ở trong lòng lẩm bẩm một câu, chuẩn bị sử dụng bốn mươi chín loại phù văn pháp tắc đi ngăn cản công kích của Tôn trưởng lão.
 
Advertisement

Bình luận facebook

Users who are viewing this thread

Back
Top Bottom