• ĐỔI TÊN MIỀN VIETWRITER.PRO SANG vietwriter.co TỪ NGÀY 18/11

New THẦN ĐẾ TRỌNG SINH (2 Viewers)

  • Chương 1066-1070

Chương 1066 Truy sát!

"Cái gì!"

"Chuyện này tuyệt đối không có khả năng!"

"Tiểu tử kia thế mà không chết!"

...

Mọi người bị cảnh tượng bất ngờ này làm cho hoàn toàn sợ ngây người, thi nhau kinh hô lên.

Cho dù là ai cũng không nghĩ tới, bảy đại cường giả đỉnh cấp, sử dụng bảy kiện Hỗn Độn Linh Bảo cùng nhau hợp kích, thế mà vẫn như cũ không thể giết chết Diệp Trần!

Chẳng lẽ tiểu tử này đã trở thành cường giả cấp Đại Đế rồi hay sao?

Bọn họ lại làm sao biết được rằng, Diệp Trần bây giờ đã lĩnh hội Vĩnh Hằng, có thể siêu thoát ra khỏi pháp tắc bất cứ lúc nào, ngay cả cường giả cấp Đại Đế cũng không ở trong thế giới của hắn thì cũng tuyệt đối không làm gì được Diệp Trần.

Mà vị cường giả bị Hỗn Độn Huyễn Diệt bia công kích, sau khi phản ứng lại, đã né tránh không kịp, lập tức gầm nhẹ một tiếng, lập tức giơ nguyên châu trong tay lên để ngăn cản.

Người này chính là Đoan Mộc Thọ gia chủ của Đoan Mộc gia, gọi ra thì chính là Mộc Nguyên Chi châu.

Tuy rằng Mộc Nguyên Chi châu này cũng là Hỗn Độn Linh Bảo, nhưng dù sao chỉ là một phần tám của Hỗn Độn Nguyên châu, so với Hỗn Độn Huyễn Diệt bia kia thì căn bản không có cùng một cái cấp bậc, hơn nữa sau khi Diệp Trần bước vào pháp tắc thì đột nhiên tập kích, Đoan Mộc Thọ căn bản cũng không kịp phản ứng.

Ầm ầm!

Dưới áp lực của Hỗn Độn Huyễn Diệt bia lập tức áp chế mũi nhọn của Mộc Nguyên Chi châu xuống, sau đó thì hung hăng đập vào trên người của Đoan Mộc Thọ.

Bành!

Đoan Mộc Thọ ngay cả tiếng kêu thảm cũng không kịp phát ra, cả người đã bị Diệp Trần nện cho ngay lập tức nổ tung!

"Mộc Nguyên Chi châu, thu!"

Ở trong nháy mắt, sau khi giết chết Đoan Mộc Thọ chỉ trong nháy mắt, Mộc Nguyên Chi châu trước tiên cũng bị Diệp Trần bỏ vào trong túi, sau đó thì hướng sáu đại cường giả khác đột kích mà đi.

Ầm! Ầm! Ầm!

Diệp Trần thừa dịp mấy đại cường giả còn lại còn chưa có hoàn toàn phải ứng lại thì lập tức lại ra liên tiếp ba đòn.

Bành! Bành! Bành!

Ngay lập tức lại có ba tên gia chủ bị Diệp Trần hùng Hỗn Độn Huyễn Diệt bia nện cho nổ tung!

"Thủy Nguyên Chi châu!"

"Hỏa Nguyên Chi châu!"

"Thổ Nguyên Chi châu!"

Chẳng mấy chốc lại có ba viên nguyên châu rơi vào trong tay của Diệp Trần.

Đến tận đây, tám viên nguyên châu thì đã có năm viên được Diệp Trần bỏ vào trong túi của mình.

"Tiền bối bớt giận! Ta chính là bị lão thất phu của Cơ gia ép buộc, cũng không phải cố ý là địch với tiền bối, cầu ngài..."

Sau khi gia chủ của Hiên Viên gia phản ứng lại thì vừa nhanh chóng chạy như điên, vừa ngoái đầu hướng Diệp Trần đang đuổi theo ở phía sau mà điên cuồng hò hét, cố gắng cầu xin tha thứ.

Đáng tiếc không đợi hắn nói xong thì đã bị Hỗn Độn Huyễn Diệt bia kia hung hăng đập xuống không lưu tình một chút nào!

Ầm!

Ầm!

Gia chủ Hiên Viên gia này so với những gia chủ của những gia tộc trước đó thì có tu vi mạnh hơn rất nhiều, một kích của Diệp Trần vậy mà chưa thể đập chết hắn, tuy nhiên ngay sau đó lại bổ sung thêm một nhát, gia chủ Hiên Viên gia cuối cùng vẫn là không thể gánh vác, bị Diệp Trần dùng bia lớn nện thẳng vào mà nổ tung lên!

"Kim Nguyên chi châu!"

Viên nguyên châu thứ sáu vào tay, Diệp Trần lại thừa thế xông lên hướng gia chủ Văn Nhân gia kia.

"Diệp tiền bối! Trước đó là vãn bối có mắt không tròng, khẩn cầu ngài tha ta một mạng! Văn Nhân gia chúng ta nguyện ý quy thuận Diệp tiền bối vĩnh viễn!"

Gia chủ Văn Nhân gia đã chạy như điên ra tới bên ngoài được mấy vạn dặm, nhìn thấy Diệp Trần hướng hắn mà truy sát tới thì lập tức dọa đến hồn vía như muốn lên mây, lập tức cũng hò hét lớn lên.

"Hừ!"

Diệp Trần hừ lạnh một tiếng, tốc độ không giảm chút nào, không có mở miệng trả lời.

Gia chủ Văn Nhân gia lập tức cuống lên, lập tức hô to lần nữa:

Cháu cái của vãn bối là Văn Nhân Nguyệt, chính là mỹ nữ đệ nhất trên núi Huyễn Diệt, chỉ cần Diệp tiền bối chịu tha cho ta một mạng, ta bằng lòng tôn nữ kia của ta cho Diệp tiền bối!

Vị gia chủ Văn Nhân gia này hiển nhiên là nhìn thấy cảnh tượng Diệp Trần đối đãi với Hi Nguyệt, còn tưởng là Diệp Trần ham mê sắc đẹp cho nên ngay cả cháu gái của mình cũng hiến đi ra.

Đáng tiếc, hắn cũng không nghĩ tới một chút, lấy cảnh giới và tâm chí của Diệp Trần bây giờ, chỉ là sắc đẹp thì làm sao có khả năng hấp dẫn được hắn?

"Chết đi!"

Diệp Trần thi triển ra Thời Không pháp tắc, trong nháy mắt đã đuổi kịp gia chủ Văn Nhân gia, lại vũng Hỗn Độn Huyễn Diệt bia lên lần nữa, dùng ra một chiêu mà trước đó Hỗn Độn thú đã truyền cho hắn.

Bành!

Chỉ cần một kích, vị gia chủ Văn Nhân gia kia đã chết thảm ở dưới Hỗn Độn Huyễn Diệt bia.

"Lôi Nguyên Chi châu, thu!"

Sau khi viên nguyên châu thứ bảy rơi vào tay, trong tay Diệp Trần bây giờ chỉ còn lại có viên Quang Nguyên Chi châu trong tay lão tổ Cơ gia kia mà thôi.

"Ừm?"

Diệp Trần trước sau giết chết sáu đại cường giả dùng chính là thủ đoạn lôi đình, chẳng qua chỉ là một cái vung tay, ngay cả một phút cũng không dùng đến.

Mà ngay ở bên trong mấy chục giây ngắn ngủi này, lão tổ Cơ gia thế mà đã trốn không thấy tăm hơi đâu!

Tuy nhiên, lấy sự mạnh mẽ của thần niệm Diệp Trần bây giờ, trong nháy mắt đã có thể bao chùm mấy trăm vạn dặm xung quanh, chẳng mấy chốc thì đã tìm được tung tích của lão tổ Cơ gia.

"Thế mà cũng đã bay ra khỏi núi Huyễn Diệt! Lão già này chạy thì ngược lại là rất nhanh!"

Diệp Trần đối với tốc độ kinh người của lão tổ Cơ gia thì có hơi chút kinh ngạc, lúc này dùng toàn lực để đuổi theo tới, mà một số cường giả của sáu tộc chạy trốn khắp nơi để Diệp Trần gặp được ở ven đường đường đi, cũng bị Diệp Trần thuận tay giết chết.

Trải qua trận này, đoán sơ sơ qua một chút thì cường giả cảnh giới Độ Kiếp Hóa Thần trên toàn bộ núi Huyễn Diệt, ít nhất thì cũng phải mất đi hơn nửa, về phần tu sĩ cảnh giới Hợp Đạo, thậm chí cảnh giới Phản Hư càng là tử thương vô số kẻ, ở trên mặt đất la hét thảm thiết khắp nơi, cả ngọn núi Huyễn Diệt lớn như vậy, gặp phải một trận hạo kiếp trước nay chưa từng có.

Chẳng mấy chốc, Diệp Trần thúc giục toàn lực khởi động Thời Không pháp tắc, tốc độ tiếp cận với tốc độ của ánh sáng, đảo mắt cũng đã bay ra khỏi núi Huyễn Diệt, bước vào bên trong hư không vô tận kia.

Thế nhưng là để cho Diệp Trần hắn cảm thấy không thể tưởng tượng chính là, khoảng cách giữa hắn và lão tổ Cơ gia kia thế mà đang dần dần bị kéo ra xa!

Nói cách khác, tốc độ di chuyển của lão tổ Cơ gia kia còn cao hơn cả Diệp Trần!

"Chuyện này làm sao có thể? Ở bên trong thế giới pháp tắc, tốc độ của vật thể tuyệt đối không cách nào vượt qua tốc độ của ánh sáng, bằng không thời không sẽ sụp đổ, mọi thứ không còn tồn tại!"

"Tốc độ của ta đã tiếp cận tới tốc độ của ánh sáng, vậy mà tốc độ của lão tổ Cơ gia kia còn nhanh hơn cả ta, chẳng lẽ hắn vậy mà có thể vượt qua tốc độ của ánh sáng hay sao?"

"Lại hay là, là bởi vì trong tay của hắn có Quang Nguyên Chi châu?"

Diệp Trần âm thầm buồn bực nhưng cũng chỉ có thể ra sức đuổi theo.

Bây giờ tám viên nguyên châu hắn đã có được viên thứ bảy, chỉ còn thiếu viên Quang Nguyên Chi châu cuối cùng này, việc liên quan tới có thể thoát ra khỏi tinh vực Huyễn Diệt này hay không, hắn tự nhiên không thể từ bỏ.

Chẳng mấy chốc, sau khi Diệp Trần đi ra vòng ngoài của bích chướng linh lực, Diệp Trần đã bước vào trong khu vực hố đen một lần nữa.

Vừa tiến vào khu vực hố đên, Diệp Trần lập tức cảm thấy đằng sau truyền đến một cỗ hấp lực cường đại, muốn kèo hắn trở về, tốc độ cả ngươi cũng lập tức giảm xuống.

Cũng may tốc độ của lão tổ Cơ gia ở phía trước cũng theo đó mà giảm đi, nhưng vẫn như cũ còn nhanh hơn Diệp Trần.

"Lão gia hỏa kia chắc là dùng lực lượng trong Quang Nguyên Chi châu kia rồi, cho nên tốc độ mới có thể nhanh hơn ngươi được, ngươi có thể dùng Phong Nguyên Chi châu và Lôi Nguyên Chi châu cùng một lúc gia trì vào trên người của ngươi thử một lần!"

Ngay vào lúc Diệp Trần có chút buồn bực thì khí linh của Hỗn Độn Huyễn Diệt bia bỗng nhiên nhắc nhở với Diệp Trần một câu.

Diệp Trần lập tức lấy Phong Nguyên Chi châu và Lôi Nguyên Chi châu ra, rót chân nguyên vào và gia trì ở trên người:

Sưu!

Tốc độ của Diệp Trần lập tức tăng vọt, mơ hồ đã cượt qua tốc độ của ánh sáng, khoảng cách giữa hắn và lão tổ Cơ gia cuối cùng cũng bắt đầu dần dần được thu hẹp.

Sau khi hai người càng thâm nhập vào trong hố đen thì tốc độ của cả hái người cũng càng ngày càng chậm, thẳng đến hấp lực cường đại đã để cho bọn họ gần như không cách nào tiến lên, Diệp Trần cuối cùng cũng đuổi kịp lão tổ Cơ gia kia.
Chương 1067 Thật đúng là có thể nghịch thiên hay sao?

"Các hạ cứ nhất định phải đuổi tận giết tuyệt như vậy hay sao?"

Lão tổ Cơ gia nhìn thấy Diệp Trần đuổi theo thì lập tức vẻ mặt trở nên tái mét.

Thực lực của Diệp Trần cường đại, vượt xa dự đoán của hắn, hắn làm sao cũng không nghĩ tới, cường giả liên hợp cường giả của bảy đại gia tộc và kết hợp bảy viên thần châu, vậy mà vẫn như cũ thua ở dưới tay Diệp Trần.

Diệp Trần cười lạnh:

"Nếu ngươi không có gây rắc rối cho ta, ta vốn cũng không muốn động tới ngươi, muốn trách cũng chỉ có thể trách ngươi gieo gió gặt bão!"

Trong khi nói chuyện, Hỗn Độn Huyễn Diệt bia đã được gọi ra lần nữa, lại muốn hướng lão tổ Cơ gia hung hăng đập xuống một lần nữa.

Lão tổ Cơ gia thấy thế thì bên trong đôi mắt lập tức lóe lên vẻ điên cuồng:

"Tiểu tử! Đây là ngươi ép ta!"

"Quang Minh Hiến Tế!"

Ầm ầm!

Sau khi lão tổ Cơ gia quát lớn một tiếng, trên dưới quanh người hắn lập tức bộc phát ra một đạo ánh sáng màu trắng vô cùng sáng choi, chiếu rọi hố đen vô tận xung quanh, như thể là mặt trời ban trưa.

"Ý trời không có gì làm không được! Mời tiếp nhận hiến tế thành kính nhất của ta, trừng phạt nhân loại đối địch với ngài đi!"

Sau kho lão tổ Cơ gia ngâm xướng một lúc, không gian hố đen ở xung quanh, thậm chí toàn bộ tinh vực Huyễn Diệt, dường như tất cả đều bắt đầu run lẩy bẩy.

Ngay sau đó, một cỗ lực lượng to lớn bỗng nhiên rót vào trong cơ thể của lão tổ Cơ gia, làm khí tức của hắn trong nháy mắt xảy ra biến chất, giống như là hoàn toàn biến thành một người khác.

"Không được!"

Khí linh của Hỗn Độn Huyễn Diệt bia, lập tức kinh hô một tiếng, giọng nói lại truyền vào trong đầu Diệp Trần một lần nữa:

"Không nghĩ tới, cái tên này ở bên trong Quang Nguyên Chi châu tìm hiểu được ra thuật Quang Minh Hiến Tế, hơn nữa thế mà câu thông tới Thiên Ý của tinh vực Huyễn Diệt!"

Diệt Trần lập tức kinh ngạc, trong lòng nhầ lên sóng to gió lớn, đồng thời vừa nghi hoặc không hiểu:

"Một tinh vực cũng có Thiên Ý?"

Khí linh của Hỗn Độn Huyễn Diệt bia buồn bã nói:

"Mảnh tinh vực này bị phong ấn gần một trăm cái kỷ nguyên, hơn nữa hoàn toàn ngăn cách với Tu Chân giả, đản sinh ra Thiên Ý của mình cũng không hiếm lạ, giống với những thế giới nhỏ kia, sau khi trải qua thời gian nhất định thì sẽ đản sinh ra Thiên Ý!"

"Tiểu bối, tuy rằng Thiên Ý của mảnh tinh vực này xa xa không cách nào đánh đồng với Thiên Ý của những thế giới nhỏ kia, nhưng là ở trong phạm vi tinh vực này, chính là tồn tại vô địch tuyệt đối, ngươi lần này sợ là có rắc rối!"

Giọng nói của Hỗn Độn Huyễn Diệt bia vừa mới rơi xuống bên trong thức hải của Diệp Trần, lão tổ Cơ gia kia gánh chịu Thiên Ý của tinh vực Huyễn Diệt, vào lúc này giống như là chúa tể thế gian, cúi đầu nhìn xuống Diệp Trần giống như nhìn xuống một con kiến hôi:

"Tiểu tử! Lão phu vốn không muốn đi tới bước này, muốn trách thì cũng chỉ có thể trách ngươi không cho lão phu một con đường sống!"

"Hiện tại lão phu hiến tế tính mạng của mình cho Thiên Ý của mảnh tinh vực này, chính là vì để đồng quy vu tận với ngươi!"

Lão tổ Cơ gia nói xong lời này thì bên trong đôi mắt hiện ra lửa giận nồng đậm, đồng thời giơ bàn tay lên hướng về phía Diệp Trần hung hăng đập xuống!

Ầm ầm!

Một chưởng này nhìn như bình thường, nhưng là lực lượng bao hàm trong đó quả thực sâu không lường được!

Diệp Trần bỗng nhiên cảm thấy, một chưởng này phảng phất như là cả ngọn núi Huyễn Diệt hướng chính mình đập xuống, như thể chính mình đang chống lại với toàn bộ thế giới!

"Vĩnh hằng chi thể!"

Diệp Trần vừa nhanh chóng lùi lại, đồng thời trước tiên phải nhảy ra khỏi pháp tắc, đến tránh né một kích vô cùng cường đại này.

Tuy nhiên rất nhanh, Diệp Trần phát hiện một chiêu chính mình đứng ở thế bất bại này vào lúc này thế mà hoàn toàn mất linh!

"Sao lại thế! Ta thế mà không cách nào nhảy ra khỏi pháp tắc?"

Đến lúc này, Diệp Trần lập tức bắt đầu có chút luống cuống.

Vĩnh Hằng chi thể, bây giờ là con át chủ bài mạnh nhất của hắn, thế nhưng giờ lại đột nhiên lại mất đi hiệu lực, sự đả kích này đối với Diệp Trần mà nói thì thực sự là quá lớn!

"Vô dụng! Ở bên trong tinh vực này, Thiên Ý là chúa tể tuyệt đối, thân ngươi ở trong đó thì bị nó dùng pháp tắc tới hạn chế, trừ khi ngươi có thể phá vỡ tinh vực này!"

Khí linh của Hỗn Độn Huyễn Diệt bia mở miệng giải thích nguyên nhân ở trong đó cho Diệp Trần nghe.

"Cái này..."

Diệp Trần nghe xong lời này thì lập tức cảm thấy nguy cơ lớn từ trước tới nay chưa từng có!

Mắt thấy một chưởng của đối phương đã đập xuống, Diệp Trần đã không còn có kế nào có thể dùng, đành phải trước tiên gọi Thôn Thiên đỉnh ra trước tiên muốn ngăn cản một lát.

Bành!

Thôn Thiên đỉnh đã bước vào cấp bậc chuẩn Thần khí, ở dưới một chưởng khổng lồ của đối phương, thậm chí ngay cả một phần vạn giây cũng không chịu nổi, ngay lập tức bị đánh nổ, trong nháy mắt hóa thành một đống phế thải!

Mà Diệp Trần cũng rơi vào lực lượng phản phệ, trực tiếp phun ra một ngụm máu tươi, trong lòng không thể không tuyệt vọng một trận, đành phải lấy Hỗn Độn Huyễn Diệt bia ra, toàn lực đi lên ngăn cản!

Oanh!

Hỗn Độn Huyễn Diệt bia dù sao cũng là tồn tại đỉnh cấp bên trong hàng ngũ Hỗn Độn Linh Bảo, cuối cùng vẫn là thay Diệp Trần chặn lại một chưởng, tuy nhiên ánh sáng trên tấm bia đá này lập tức ảm đạm đi rất nhiều, hiển nhiên cũng nhận lấy một lực tác động rất lớn.

Mà Diệp Trần thì lại điên cuồng phun ra một ngụm máu tươi nữa, khí tức cả người cũng đê mê đi rất nhiều.

Một kích ngưng tụ lực lượng của toàn bộ tinh vực thì cho dù là Hỗn Độn Huyễn Diệt bia ngăn cản cũng có chút miễn cưỡng.

"Sao lại thế! Ngươi vậy mà chặn lại công kích của Thiên Ý? Điều này sao có thể!"

Lão tổ Cơ gia thấy Diệp Trần thế mà không chết, cũng cảm thấy vô cùng ngoài ý muốn.

Phải biết, bây giờ hắn hiến tế chính mình cho Thiên Ý của mảnh tinh vực thế giới này, hắn bây giờ chính là chúa tể tuyệt đối của thế giới này, hắn chính là thiên!

Hắn có thể điều động toàn bộ sức mạnh của tinh vực Huyễn Diệt đi tới đối phó Diệp Trần.

Hắn vốn cho rằng đến trình độ này, giết chết Diệp Trần hẳn là một cái chuyện dễ như trở bàn tay, làm sao cũng không nghĩ tới, Diệp Trần thế mà có thể ngăn cản một kích của Thiên Ý!

Đây quả thực là thực sự muốn nghịch thiên a!

"Lão phu hiến tế Thiên Ý, hản là có thể vận dụng ba lần Thiên Ý công kích, ta còn cũng không tin, ngươi chẳng lẽ có thể ngăn cản được ba lần công kích của Thiên Ý sao?"

Lão tổ Cơ gia gầm nhẹ một tiếng, lại giơ cánh tay lên một lần nữa, toàn bộ lực lượng của mảnh tinh vực này lại tập trung vào trên cơ thể của lão tổ Cơ gia một lần nữa, sau đó lại hướng Diệp Trần hung hăng đập xuống!

Hơn nữa, lực lượng của một chưởng này dường như so với một chưởng trước đó còn cường đại hơn!

Lúc này Diệp Trần đã bị thương không nhẹ, thế nhưng phải đối mặt với một kích này của Thiên Ý, Diệp Trần chỉ có thể cắn răng kiên trì, lại tế ra Hỗn Độn Huyễn Diệt bia đi lên ngăn cản.

Oanh long long long long!

Làn này, Diệp Trần ngay cả người lẫn bia trực tiếp bị một tát này của đối phương đập bay ra ngoài!

Không chỉ Diệp Trần trong nháy mắt biến thành một người đầy máu, toàn thân máu thịt be bét mà ngay cả Hỗn Độn Huyễn Diệt bia vậy mà cũng xuất hiện một đạo vết rách nhỏ xíu!

Cùng lúc đó, Hỗn Độn thú bị phong ấn ở bên trong Hỗn Độn Huyễn Diệt bia dường như cũng phát giác được cơ hội để lợi dụng, thế là cũng ở thời điểm này bắt đầu ngo ngoa muốn động, muốn xông pháp phong ấn mà ra!

"Tiểu bối! Nếu như tên kia lại tới một lần nữa thì ngay cả ta cũng không thể nào cứu được ngươi!"

Giọng nói của khí linh Hỗn Độn Huyễn Diệt bia lại vang lên trong thức hải Diệp Trần một lần nữa.

Tuy nhiên, giọng nói của khi linh vừa mới rơi xuống, lão tổ Cơ gia kia đã xuất hiện ở trên đỉnh đầu của Diệp Trần một lần nữa, tức hổn hển rống lên:

"Tiểu tử! Lão phu cũng không tin, ngươi thật đúng là có thể nghịch thiên được hay sao?"

Ầm ầm!

Một kích của Thiên Ý lại giáng xuống một lần nữa!
Chương 1068 Phá phong ấn!

"Xong!"

Diệp Trần thấy cảnh này thì lập tức hoàn toàn tuyệt vọng.

Hắn mượn nhờ lực lượng của Hỗn Độn Huyễn Diệt bia, có thể liên tiếp ngăn cản hai lần Thiên Ý công kích thì đã rất khó được.

Bây giờ đã đến cực hạn, thật muốn nghịch thiên, cuối cùng chỉ là vọng tưởng!

"Chết đi!"

Lão tổ Cơ gia liên tiếp phát động hai lần Thiên Ý công kích, bây giờ cũng đã đến cực hạn, hắn hiến tất cả bản thân mình cho Thiên Ý của mảnh tinh vực này, cũng chỉ có thể đổi lấy ba lần Thiên Ý công kích mà thôi.

Theo lý thuyết, dưới công kích của Thiên Ý thì bất kỳ sự vật gì đều bị loại bỏ, Diệp Trần thế mà có thể ngăn được hai lần công kích liên tiếp của Thiên Ý mà không chết, thì đây thật làm cho hắn cảm thấy không thể tưởng tượng được!

Cho nên một kích cuối cùng hắn hắn chỉ có thể thành công, tuyệt đối không thể thất bại, bằng không việc hắn hiến tế thật đúng là không có bất kỳ một chút ý nghĩa nào.

Ầm ầm!

Mắt thấy đạo công kích thứ ba của Thiên Ý sắp rơi xuống, Diệp Trần thậm chí cũng đã chuẩn bị từ bỏ chống lại, đến bảo toàn Hỗn Độn Huyễn Diệt bia.

Tuy nhiên, ngay vào lúc này:

Ầm!

Toàn bộ tinh vực Huyễn Diệt không biết bởi vì nguyên nhân gì mà đột nhiên hung hăng chấn động một cái, dường như bị một cỗ lực lượng vô cùng to lớn cao ngạo va chạm vào!

Bạch!

Bởi vì biến cố bất ngời này, Thiên Ý của tinh vực Huyễn Diệt theo bản năng phải phòng ngự loại lực lượng tập kích này, thế là trong nháu mắt biến mất sạch sẽ khỏi trong thân thể của lão tổ Cơ gia!

"Không! Tại sao có thể như vậy! Ta rõ ràng còn có một cơ hội công kích Thiên Ý nữa! Tại sao có thể như vậy? Làm sao..."

Sau khi lực lượng trong cơ thể của lão tổ Cơ gia bị rút sạch, cả người bắt đầu khô héo một cách nhanh chóng trở nên nhàn nhạt, cuối cùng bởi vì hiến tế lúc trước, cả người tính cả thần hồn đều hoàn toàn dung nhập vào trong hố đen.

Ngay cả Diệp Trần sống sót sau tai nạn, cũng phải sửng sốt một lúc lâu, còn chưa kịp hiểu chuyện này là xảy ra như thế nào.

Mắt thấy một giây trước hắn sẽ bị công kích của Thiên Ý giết chết, ngay môt giây sau công kích của Thiên Ý đột nhiên tan biến, lão tổ Cơ gia cũng chết đi như vậy.

"Chắc là người bên ngoài muốn phá vỡ phong ấn của tinh vực Huyễn Diệt, cho nên mới sẽ dời đi lực chú ý của Thiên Ý, để chúng ta may mắn thoát chết!"

Hỗn Độn Huyễn Diệt bia cũng đồng dạng tránh được một kiếp, mở miệng nói ra phân tích của mình.

Diệp Trần không thể không sững sờ, sau đó trong đầu lập tức hiện ra một đạo thân ảnh:

"Chẳng lẽ đán người Vân Thương Sinh ở bên ngoài muốn mở phong ấn của tinh vực Huyễn Diệt ra, ngược lại giá tiếp đã cứu tính mạng của ta?"

...

Cùng lúc đó, bên ngoài tinh vực Huyễn Diệt:

Vân Thương Sinh và các cường giả của bát đại tiên môn vào lúc này vẫn ở trước màn ánh sáng kia.

Tốc độ thời gian trôi qua bên ngoài tinh vực Huyễn Diệt rất chậm chạp, bên trong đi qua mấy tháng mà bên ngoài thì chẳng qua chỉ đi qua mấy ngày mà thôi.

Ở trong khoảng thời gian mấy ngày này, Vân Thương Sinh đã thành công dung hợp hai đại Hỗn Độn Linh Bảo Trường Sinh Thần kiếm và Diệt Thế Ma đạo làm thành một thể, hóa thành một kiện Hỗn Độn Linh Bảo đỉnh cấp không thua kém Hỗn Độn Huyễn Diệt bia một chút nào, tên là Sinh Diệt Chi Nhận.

Sau khi nắm giữ được Hỗn Độn Linh Bảo đỉnh cấp này, thực lực của Vân Thương Sinh đột nhiên tăng mạnh, thế là muốn dùng pháp bảo này phá vỡ phong ấn của tinh vực Huyễn Diệt.

Chỉ có điều hắn nghìn tính vạn tính thế nào cũng không có nghĩ tới, công kích mà hắn vừa mới dùng Sinh Diệt Chi Nhận đánh ra, lại ở trong vô ý ngược lại lại cứu Diệp Trần một mạng, nếu như việc này mà để cho hắn biết được, chỉ sợ không phải tức giận đến thổ huyết thì mới là lạ!

Ầm! Ầm! Ầm!

Vân Thương Sinh gọi Sinh Diệt Chi Nhận ra, sau khi công kích liên tiếp mấy trăm lần nhưng lại không thể phá vỡ phong ấn của tinh vực Huyễn Diệt.

"Tại sao có thể như vậy? Căn cứ theo ghi chép trong cổ tịch, Sinh Diệt Chi Nhận có thể phá vạn pháp trên thế gian, thế mà không phá nổi phong ấn của mảnh tinh vực này?"

Sau khi công kích mấy trăm lần không có kết quả, Vân Thương Sinh chau mày, không thể không tự lẩm bẩm, bên trong đôi mắt hiện ra vẻ vô cùng khó hiểu.

"Vân tông chủ, xem ra việc này đã không thể làm được a! Đã không cách nào phá mở phong ấn của tinh vực Huyễn Diệt, ta nghĩ các vị ai cũng không dám mạo hiểm tiến vào bên trong a? Xem ra tiểu tử kia chúng ta chỉ có thể từ bỏ!"

Chu Thánh đại trưởng lão của Kình Thương tông ung dung mở miệng thở dài.

Sau khi Chu Thánh nói ra lời này thì lập tức đạt được các cường giả khác tán thành:

"Không sai! Phàm là người nào tiến vào bên trong cái tinh vực Huyễn Diệt này, cho tới bây giờ còn chưa có ai có thể ở bên trong đó đi ra!"

"Tiểu tử kia nói không chừng đã chết ở bên trong đó, chúng ta chờ đợi ở chỗ này chẳng qua cũng chỉ là phí thời gian mà thôi!"

"Đã không cách nào mở ra được phong ấn, vậy cũng chỉ có thể như vậy coi như thôi a!"

...

Thấy các cường giả đều có ý lui, Vân Thương Sinh cũng không thể không chau mày lại, trên mặt ít nhiều hiện lên vẻ không cam lòng.

"Ba ngày! Các vị lại cho ta khoảng thời gian ba ngày, nếu như ta vẫn không thể nào phá mở phong ấn của tinh vực Huyễn Diệt, vậy chuyện này coi như thôi! Như thế nào?"

Các cường giả thấy Vân Thương Sinh cũng đã nói tới mức này rồi thì sau khi liếc nhau một cái cũng thi nhau gật đầu biểu thị đồng ý.

Tuy nhiên, ngay vào lúc Vân Thương Sinh chuẩn bị tiếp tục đi nghiên cứu làm sao để có thể phá giải được phong ấn của tinh vực Huyễn Diệt.

Ầm ầm!

Cái màn sáng to lớn mà thần bí ở phía trước kia lập tức bắt đầu đung đưa kịch liệt, mà dường như làm cho người ta có một loại cảm giác bất cứ lúc nào cũng có thể sụp đổ!

"Cái này... Tình huống này là như thế nào?"

Vân Thương Sinh thấy cảnh này thì lập tức cảm thấy choáng váng, lúc trước hắn dùng Sinh Diệt Chi Nhận thử qua vô số lần đều không thể phá vỡ lực lượng phong ấn kia.

Bây giờ hắn còn chưa có xuất thủ thì lại đột nhiên có phản ứng lớn như vậy, thật sự là không thể tưởng tượng, khó có thể lý giải được.

Các cường giả còn lại của bát đại tiên môn cũng là trợn mắt há hốc mồm.

Mà đám người Vân Thương Sinh cũng không biết, vào lúc này ở bên trong tinh vực Huyễn Diệt, sau khi lão tổ Cơ gia thân tử đạo tiêu, pháp bảo của hắn tự nhiên để lại rơi xuống.

Sau khi Diệp Trần tìm ra được viên Quang Nguyên Chi châu kia thì tám viên nguyên châu cũng đã được tập trung đầy đủ.

Ầm!

Ầm!

Ầm!

Diệp Trần dựa theo nguyên lý sinh khắc chế hóa, cuối cùng hội tụ tám viên nguyên châu có thuộc tính khác nhau này lại với nhau.

Xì xì xì ~

Tám viên nguyên châu có sắc thái khác nhau cuối cùng ngưng tụ làm một thể, hóa thành một viên nguyên châu không mài, tản ra nhàn nhạt ánh sáng thần bí.

Đây chính là Hỗn Độn Nguyên châu thực sự! Là Hỗn Độn Linh bảo đỉnh cấp chân chính!

Diệp Trần có thể cảm ứng được, viên châu này trong suốt không dễ thấy, ẩn chứa một cỗ lực lượng vô cùng khổng lồ khó mà hình dung, cường đại đến đủ để hơn cả hủy thiên diệt địa!

"Hỗn Độn Nguyên châu! Phá vỡ phong ấn cho ta đi!"

Sau khi Diệp Trần rót chân nguyên của bản thân mình vào Hỗn Độn Nguyên châu, sau đó thì hướng bên trong bống tối vô tận kia bỗng nhiên đẩy một cái!

Răng rắc!

Phía trước bên trong một mảnh hư không đen như mực kia đột nhiên hiện ra một đạo điện quang, giống như sét đánh ra chớp giật!

Sau đó, ở bên trong bóng tối vô tận kia xuất hiện một con đường ánh sáng.

"Thật phá vỡ rồi?"

Diệp Trần hết sức vui mừng, mặc dù không có phá giải hoàn toàn phong ấn của tinh vực Huyễn Diệt, nhưng ít ra đã đả thông một cái thông đạo.

Vui mừng qua đi, Diệp Trần dọc theo con đường ánh sáng kia chậm rãi bước ra ngoài.

Mà lúc này, các cường giả của bát đại tiên môn đứng ở bên ngoài quan sát:

Bên trong màn sáng to lớn mà thần bí kia đột nhiên đã nứt ra một cái khe mở, sau đó một bóng người từu bên trong đó chậm rãi đi ra.

"Là tiểu tử họ Diệp kia!"

"Hắn thế mà không có chết?"

"Hơn nữa vậy mà có thể từ bên trong tinh vực Huyễn Diệt đi ra, hắn là làm được như thế nào?"

"Trên người tiểu tử này thực sự có quá nhiều bí mật, trước tiên bắt hắn lại rồi từ từ tra hỏi hắn!"

...

Diệp Trần vừa mới bước ra tới thì đã bị cường giả của bát đại tiên môn vây quanh.
Chương 1069 Treo Đế Quân lên đánh!

Hơn mười tên cường giả Độ Kiếp của bát đại tiên môn vây quanh Diệp Trần, thần uy như biển, khí thế phách lối, từng đạo khí tức cường hãn thi nhau hướng về phía Diệp Trần mà gây áp lực tới.

Tuy nhiên, Diệp Trần đối mặt với các cường giả của bát đại tiên môn thì lại một mặt hờ hững, sau khi nhìn mọi người ở xung quanh một lần thì khóe miệng hiện ra một đường cong nhàn nhạt.

Nếu như là trước khi tiến vào tinh vực Huyễn Diệt, những cường giả bát đại tiên môn này, bất kỳ một tên nào ở trong mắt hắn cũng đều là tồn tại khó có thể chống lại, hắn lúc trước chính là bị những tên cường giả này mà buộc phải tiến vào tinh vực Huyễn Diệt.

Mà bây giờ, những người này ở trong mắt hắn lại sớm đã không đáng giá nhắc tới.

"Ồ!"

Các cường giả của bát đại tiên môn hiển nhiên cũng đều hết sức kinh ngạc, ở dưới khí tức áp bách của những người như bọn họ, Diệp Trần thế mà còn giữ được bình tĩnh như thế.

"Lúc này mới trôi qua có mấy ngày ngắn ngủi mà thôi, vì sao thực lực của tên tiểu tử này lại có một loại cảm giác sâu không lường được tới như vậy?"

"Chẳng lẽ hắn ở bên trong tinh vực Huyễn Diệt chiếm được kỳ ngộ gì sao? Khí tức này dường như đã bước vào cảnh giới Độ Kiếp a?"

"Trong vòng vài ngày từ cảnh giới Phản Hư đột phá đến cảnh giới Độ Kiếp, đây quả thực là chuyện không thể tưởng tượng nổi!"

"Hừ! Cho dù hắn đã bước vào được cảnh giới Độ Kiếp thì lại như thế nào, những người như chúng ta cùng nhau thì chẳng lẽ còn sợ hắn sao?"

...

Sau khi các cường giả thốt lên một tràng, Chu Thánh đại trưởng lão của Kình Thương tông là người đối với Diệp Trần hận tới thấu xương, dẫn đầu ra tay với Diệp Trần.

"Tiểu tử! Ngoan ngoãn thúc thủ chịu trói, có lẽ ta có thể tha cho ngươi khỏi chết!"

Ầm ầm!

Chu Thánh hét lớn một tiếng, trên không trung hóa thành một bàn tay lớn màu vàng óng, hướng Diệp Trần hung hăng chộp tới, trong nháy mắt rơi vào trên đỉnh đầu của Diệp Trần.

"Không biết tự lượng sức mình!"

Diệp Trần ung dung thở dài một cái, nhìn cũng chẳng thèm nhìn Chu Thánh một cái, tực tiếp cong ngón búng ra.

Bành!

Bàn tay lớn màu vàng óng mà Chu Thánh thi triển ra còn chưa rơi vào trên người Diệp Trần thì đã bị một chỉ này của Diệp Trần phá vỡ một cách dễ dàng, từng khúc nứt toác ra.

Ầm ầm!

Bành!

Một chỉ nhìn như rất bình thường này của Diệp Trần ở sau khi phá vỡ một chưởng của Chu Thánh vậy mà thế đi không dảm, một lần hành đồng bắn nổ đầu Chu Thánh!

Cái gì!"

Các cường giả còn lại nhìn thấy cảnh này thì lập tức từng cái tất cả đều trợn mắt há hốc mồm, hoàn toàn bị chân động.

Bản thân Chu Thánh vốn là đại trưởng lão Kình Thương tông, vô luận là thực lực hay là sự từng trải ở trong những người này thì cũng là tồn tại đỉnh cấp, bây giờ thế mà không thể địch nổi một chiêu của Diệp Trần!

Kết quả này thực sự quá rung đông, nằm ngoài vượt xa dự đoán của tất cả mọi người, cho dù là ai cũng thật không ngờ, cảm thấy như thể là đang nằm mơ.

Sau khi thân thể của Chu Thánh bị một chỉ của Diệp Trần làm cho nổ tung thì lập tức phát sinh một tiếng kêu thê lương thảm thiết, một sợi tàn hồn đã trốn thoát khỏi.

"Các vị, thực lực của tiểu tử này, vượt xa Độ Kiếp sơ kỳ, hôm nay chúng ta nếu không thể cùng nhau giết chết người này thì tương lai chắc chắn sẽ trở thành mối họa lớn của bát đại tiên môn chúng ta!"

Một sợi tàn hồn của Chu Thánh vừa hô to vừa nhanh chóng chạy trốn.

"Lại có Thần khí phòng ngự linh hồn? Đáng tiếc, vẫn là phải chết!"

Diệp Trần nhìn thấy nguyên thần của Chu Thánh trốn qua một kiếp, sau khi cảm thấy hơi ngoài ý định thì trực tiếp vẫy tay một trảo:

Ầm!

Một đạo chưởng ấn mờ nhạt, từ bên trong hư không bay ra, môt bắt thì đã bắt được sợi tàn hồn kia của Chu Thánh!

"Không muốn! Không..."

Bành!

Kèm theo đó là một tiếng rống không cam lòng của Chu Thánh, một sợi tàn hồn hay còn gọi là sợi nguyên thần còn sót lại kia cũng đã bị tay của Diệp Trần bóp nát, hoàn toàn thần hồn câu diệt.

Tê!!!

Các cường giả còn lại thấy cảnh này thì lập tức thi nhau hít vào một ngụm khí lạnh, mọi người đều có vẻ mặt vô cùng khó tin, có ít người càng là hiện ra vẻ vô cùng sợ hãi, nhịn không được mà kinh hãi rống lên:

"Làm sao có thể!"

"Trời ạ! Hắn làm sao có thể mạnh như vậy?"

"Rõ ràng hắn mới chỉ có cảnh giới Độ Kiếp sơ kỳ, đại trưởng lão Chu Thánh thế nhưng là đã bước vào cảnh giới Độ Kiếp hậu kỳ, là tồn tại mà lúc nào cũng có thể phải đứng trước thiên kiếp, thế mà bị một chiêu của hắn trong nháy mắt giết chết rồi?"

...

Ngay cả Vân Thương Sinh đã đạt được Sinh Diệt Chi Nhận, vốn cho là mình đã có thể vô địch trong Tu Chân giới, sau khi thấy cảnh này thì toàn thân cũng không thể không run rẩy lên một trận, vẻ mặt vô cùng trắng bệch!

Mặc dù hắn không muốn thừa nhận, thế nhưng lại không thể không thừa nhận, thực lực mà Diệp Trần biểu hiện ra bây giờ đã vượt qua hắn!

Thậm chí, cho dù trong tay hjắn có Hỗn Độn Linh Bảo Sinh Diệt Chi Nhận này thì hắn cũng không có niềm tin tuyệt đối.

Tiểu tử này ở trong tinh vực Huyễn Diệt đến cùng đã trải qua cái gì a!

Sau khi Vân Thương Sinh bình tĩnh lại thì trong lòng lập tức dâng lên một cỗ sát ý nồng đậm, chính như Chu Thánh nói, Diệp Trần vừa mới bước vào cảnh giới Độ Kiếp thì đã có được thực lực như thế, nếu như hôm nay không thể giết chết kẻ này thì sau này chỉ sợ sẽ càng thêm khó khăn.

"Các vị! Xuất ra tất cả con át chủ bài của chính mình đi, cùng nhau xuất thủ đi!"

Vân Thương Sinh hét lớn một tiếng, đồng thời cũng lấy Sinh Diệt Chi Nhận ra, một cố khí tức hủy diệt nghịch thiên từ trên Sinh Diệt Chi Nhận phát ra, xông thẳng lên chính tầng trời cao! Các cường giả còn lại thấy Vân Thương Sinh xuất thủ thì tất cả lập tức chấn động tinh thần, lại dấy lên ý chí chiến đấu một lần nữa.

Cho dù thực lực của Diệp Trần nằm ngoài vượt xa dự đoán của bọn họ, thế nhưng là ở dưới sự phối hợp của những cường giả đỉnh cấp như bọn họ, chẳng lẽ còn không có lực đánh một trận?

Mọi người đều ôm cái ý nghĩ này, thi nhau lấy ra pháp bảo của mình, từng đạo khí tức cường hoành, bắt đầu tập trung lại một chỗ ở trên không trung, giống như có thể phá hủy tất cả, hướng về phía Diệp Trần mà đánh tới!

Trên mặt Diệp Trần cũng vẫn không có bất kỳ biến hóa nào, cánh tay ngây lập tức nhấc lên:

Ầm!

Ngay sau đó, Hỗn Độn Huyễn Diệt bia đã xuất hiện ở trên đỉnh đầu của Diệp Trần, lập tức nổi lên từng vòng từng vòng ánh sáng, tạo thành một cái lồng ánh sáng rất lớn, bảo vệ Diệp Trần vào trong đó.

Ầm ầm!

Cuộc tấn công chung của hơn mười Độ Kiếp Đế Quân, đủ để phá hủy xung quanh vùng không gian này vô số lần, tuy nhiên đối mặt với lồng phòng ngự mà Hỗn Độn Huyễn Diệt bia kia hình thành, nhưng thủy chung không cách nào đột phá vào trong được.

Diệp Trần trong đám người, ngang nhiên mà đứng, giống như tảng đá vạn năm lù lù bất động.

"Cái gì!"

Các cường giả thấy cảnh này thì sắc mặt của mọi người lập tức thay đổi lớn, nhất là Vân Thương Sinh kia thì càng là hai mắt trợn lên thật lớn, quả thực không thể tin được.

"Chỉ dựa vào những người như các ngươi mà cũng muốn giết ta? Thực sự là nực cười!"

Diệp Trần cười lạnh, sau khi ngăn trở một kích chung của tất cả cường giả Độ Kiếp thì cầm lấy Hỗn Độn Huyễn Diệt bia hướng hơn mười tên cường giả Độ Kiếp Đế Quân kia hung hăng quét ngang mà đi qua!

"Tất cả hãy chết đi cho ta!"

Bành! Bành! Bành

Những nơi mà Hỗn Độn Huyễn Diệt bia đi qua, mấy tên Độ Kiếp Đế Quân vẫn còn trong lúc khiếp sợ trước đó, trong lúc nhất thời còn chưa kịp phản ứng thì lập tức thi nhau bị bia đá đập nổ, hóa thành từng đám từng đám sương máu, ngay cả tiếng kêu thảm cũng không kịp phát ra thì đã hoàn toàn chết đi.

"Má ơi! Chạy mau!"

Đến lúc này, các cường giả của bát đại tiên môn cuối cùng mới phản ứng lại, biết được thực lực của Diệp Trần mạnh hơn nhiều so với những gì bọn hắn tưởng tượng thì từng tên đều hoàn toàn không có dũng khí chống lại, thi nhau quay người thì co cẳng là chạy.

"Còn muốn chạy?"

Diệp Trần cầm Hỗn Độn Huyễn Diệt bia liền truy sát theo.

Bành! Bành! Bành!

Mỗi lần bia đá rơi xuống thì sẽ có một tên Độ Kiếp Đế Quân bị Diệp Trần nện cho nổ tung.

Chỉ trong chốc lát, hơn mười tên Độ Kiếp Đế Quân gần như đều đã mất mạng, duy chỉ còn lại một mình Vân Thương Sinh là chạy nhanh nhất, tuy nhiên chẳng mấy chốc thì cũng bị Diệp Trần đuổi theo.
Chương 1070 Cá lọt lưới

"Hỗn Độn Linh Bảo! Hắn thế mà cũng có một cái Hỗn Độn Linh Bảo! Hơn nữa dường như không kém hơn so với Sinh Diệt Chi Nhận của ta! Điều này sao có thể!!"

Vân Thương Sinh cuồng hống trong lòng, hắn nghĩ thế nào cũng không nghĩ tới, trong tay Diệp Trần vậy mà cũng có Hỗn Độn Linh Bảo, hơn nữa trong nháy mắt đã giết chết hơn mười tên Độ Kiếp Đế Quân, quả thực cường đại tới không thể tưởng tượng nổi!

Dưới sự hoảng sợ Vân Thương Sinh mặc dụ đã thúc giục tốc độ tới cực hạn, thế nhưng Diệp Trần ở đằng sau vẫn đang nhanh chóng tới gần!

"Chết đi!"

Diệp Trần đuổi theo đến đằng sau, lại nâng Hỗn Độn Huyễn Diệt bia trong tay lên một lần nữa, hướng Vân Thương Sinh hung hăng đập xuống dưới!

Ầm ầm!

Vẻn vẹn chỉ là Hỗn Độn Huyễn Diệt bia phát ra uy năng ảnh hưởng thì đã trực tiếp trùng kích làm vỡ vụn một số tinh cầu nhỏ ở gần đây.

Vào lúc này, Vân Thương Sinh lập tức cảm nhận được sự uy hiếp của tử vong, cảm nhận được nguy hiểm trước nay chưa từng có tràn ngập trong lòng hắn, thậm chí sinh ra một chút tuyệt vọng!

"Chẳng lẽ thực lực của hắn đã vượt qua cảnh giới Độ Kiếp, đạt tới Đại Đế rồi hay sao? Thế nhưng là hắn rõ ràng còn chưa có vượt qua thiên kiếp a!"

Trong lòng Vân Thương Sinh lòi ra trăm mối nhưng vẫn không có cách giải, đối mặt với một kích kinh khủng đến cực điểm này của Diệp Trần, chỉ có thể nâng Sinh Diệt Chi Nhận trong tay lên, toàn lực ngăn cản đi lên.

Ầm ầm!

Sinh Diệt Chi Nhận và Hỗn Độn Huyễn Diệt bia, hai đại đỉnh cấp Hỗn Độn Linh Bảo này, trong tinh không hung hăng va chạm vào nhau, hư không xung quanh lập tức vỡ nát hoàn toàn, đồng thời lực trùng kích to lớn lan tràn tác động đi khắp bốn phương tám hướng!

Bành!

Bành!

Bành!

Ở nơi xa từng viên từng viên tinh cầu có thể so với mặt trời, ở dưới lực trùng kích to lớn cũng thi nhau sụp đổ xuống, một mảnh tinh vực nhỏ cũng bị hai người trực tiếp hủy đi.

"Phốc!"

Sau khi Vân Thương Sinh điên cuồng phun ra một ngụm máu tươi thì lập tức bay ngược ra đằng sau, trọn vẹn thối lui đến hơn ức vạn dặm, ở trong hư không lưu lại một đạo cầu vồng dài đỏ như máu!

"Vân Thương Sinh!"

Diệp Trần cũng không nghĩ tới, Vân Thương Sinh này thế mà ngăn trở được một kích của chính mình, đành phải vung Hônc Độn Huyễn Diệt bia lên truy sát tới lần nữa.

"Chẳng lẽ hôm nay lão phu thật phải chết ở nơi này sao?"

Ngay vào lúc Vân Thương Sinh tuyệt vọng một trận:

Ầm ầm!

Ở phía trên tinh không vô tận, bỗng nhiên truyền đến một trận rung mạnh, sau đó trên đỉnh đầu Diệp Trần, ở phía trên bên trong trăm vạn dặm tinh hà, thế mà tất cả đều bị lôi vân che đậy.

Răng rắc!

Một đạo lôi điện kinh khủng dài mấy chục vạn mét từ trong lôi vân ở phía trên hung hăng bổ xuống Diệp Trần ở phía dưới, vừa vặn ngăn cản đường truy kích của Diệp Trần!

"Ừm?"

Diệp Trần lập tức khẽ chau mày, "Lôi kiếp sao? Không nghĩ tới thế mà lại tới vào lúc này!"

Hoá ra, Diệp Trần trước đó ở trong tinh vực Huyễn Diệt, đầu tiên là từ cảnh giới Phản Hư đột phá tới cảnh giới Hợp Đạo, sau đó lại từ cảnh giới Hợp Đạo đột phá đến cảnh giới Độ Kiếp, bởi vì trong tinh vực Huyễn Diệt có thể che giấu pháp tắc của thiên địa, cho nên đột phá hai đại cảnh giới liên tiếp hai lần đều không có đưa tới lôi kiếp.

Mà như thế, một lần nữa trở lại Tu Chân giới, Diệp Trần hiển nhiên đã bị Thiên Ý phát hiện, thế là lôi kiếp liền giáng xuống!

Hơn nữa, hai lần lôi kiếp chồng lên nhau, lại thêm tu vi Diệp Tràn vượt xa cảnh giới Độ Kiếp bình thường, lôi kiếp mà hắn đối mặt kinh khủng khác thường, đoán chừng đều nhanh muốn vượt qua cảnh giới Độ Kiếp đối mặt với thiên kiếp!

"Hừ!"

Diệp Trần hừ lạnh một tiếng, lập tức giơ Hỗn Độn Huyễn Diệt bia trong tay lên, chặn lại đạo lôi kiếp kinh khủng kia.

Tuy nhiên, Diệp Trần tuy rằng chặn lại lôi kiếp, nhưng cũng bởi vậy bỏ qua thời cơ tốt nhất để giết chết Vân Thương Sinh.

"Thiên cũng giúp ta!"

Vân Thương Sinh kia vốn đã phải tuyệt vọng khi thấy cảnh này thì lập tức cuồng hỉ không thôi, thừa dịp lúc Diệp Trần ngăn cản lôi kiếp. cả người vội vàng thúc giục pháp bảo không gian nhanh chống chạy đi, chớp mắt cái thì đã vượt qua hơn mười cái tinh vực.

Răng rắc!

Không đợi Diệp Trần tiếp tục truy kích thì đạo lôi kiếp thứ hai cũng đã hạ xuống.

"Ai!"

Diệp Trần cũng hiểu rõ, chín đạo lôi kiếp một đạo mạnh hơn một đạo, hết lần này tới lần khác không rơi lúc nào khác lại đi rơi xuống vào lúc này, hôm nay hắn muốn giết chết Vân Thương Sinh thì rõ ràng rất không có khả năng!

"Thôi được, dù sao tiếp theo ta còn phảo đạp lại mối thù kiếp trước, đi diệt bát đại tiên môn, hủy đi tám cái thần trụ chống trời kia, hôm nay tạm thời tha lão cẩu kia một mạng, sau này ta tự mình đạp vào Vô Cực trông, lại lấy tính mệnh của hắn cũng không muộn!"

Vừa nghĩ đến đây, Diệp Trần dứt khoát thu Hỗn Độn Huyễn Diệt bia vào, đối mặt với đạo thần lôi thứ hai, trực tiếp dùng thân thể của mình đi chống lại.

Lôi kiếp có thể rèn luyện thân thể, tuy rằng thân thể của Diệp Trần bây giờ đã vô cùng cường đại, tuy nhiên vẫn còn chưa có đạt tới cảnh giới tối cao là bất hủ.

Răng rắc!

Răng rắc!

Răng rắc!

...

Chín đạo lôi kiếp kinh khủng liên tiếp, liên tiếp đánh vào trên người Diệp Trần, cả người Diệp Trần ngay lập tức bị đánh thành khô quắt như một cây than đen, dường như chỉ còn lại xương cốt, huyết nhục hoàn toàn bị thần lôi oanh thành cặn bã.

Tuy nhiên chẳng mấy chốc:

Xì xì xì ~

Sau khi Diệp Trần điều động ra Tạo Hóa pháp tắc, những cặn bã màu đen kia đã bắt đầu nhanh chóng rời đi, trên xương cốt lại sinh ra huyết nhục một lần nữa.

Chỉ là trong một cái chớp mắt, huyết nhục đã khôi phục hoàn toàn, thân thể Diệp Trần đã khôi phục lại như lúc ban đầu, hơn nữa nhục thể rõ ràng càng cường hãn hơn, tỏa ra ánh sáng rạng rỡ, giống như mỹ ngọc.

Không chỉ bây giờ, tu vi của Diệp Trần cũng ở sau khi phải hứng chịu lôi kiếp lần này thì lại tăng vọt lên lần nữa, trực tiếp một lần hành động tăng lên tới Độ Kiếp trung kỳ.

Đó vẫn là kết quả mà sau khi Diệp Trần cố gắng áp chế lại!

Phải biết, tu vi một khi bước vào cảnh giới Độ Kiếp hậu kỳ, đạt tới cảnh giới đỉnh phong về sau thì sẽ dẫn tới thiên kiếp.

Lấy cảnh giới của Diệp Trần bây giờ, cùng với các loại át chủ bài khác, Diệp Trần tự nhiên không sợ thiên kiếp.

Chỉ có điều, một khi vượt qua thiên kiếp thì sẽ bị Thiên Ý của Tu Chân giới bài xích, đến lúc đó khó tránh khỏi có chút bó tay bó chân.

Cho nên, Diệp Trần nhất định phải ở trước khi thành công vượt qua thiên kiếp làm xong những chuyện nên làm!

"Trước tiên đưa đám người Hi Nguyệt bọn họ về Hạo Thiên giới, sau đó lại tìm bát đại tiên môn tính sổ sách!"

Sau khi trong lòng đã quyết định, thân thể Diệp Trần nhoáng một cái, đảo mắt đã vượt qua ức vạn tinh hà về tới tinh vực Huyễn Diệt.

"Tinh vưc Huyễn Diệt tồn tại chính là vì phong ấn Hỗn Độn Huyễn Diệt bia để Hỗn Độn thú vĩnh viễn không cách nào thoát khỏi đây, bây giờ ta đã mang Hỗn Độn Huyễn Diệt bia ra ngoài, vậy tinh vực này cũng không cần thiết phải phong ấn nữa!"

Sau khi Diệp Trần thấp giọng lẩm bẩm một câu, lại tế ra Hỗn Độn Nguyên châu một lần nữa, hướng về bên trên màn ánh sáng kia bắn ra:

"Mở!"

Cạch!

Đạo màn sáng cấm chế kia đã tồn tại qua vô số kỷ nguyên, ở dưới sự va chạm của Hỗn Độn Nguyên châu, sua khi chấn động một trận, cuối cùng vỡ vụn ra.

Oanh long long long long!

Tinh vực Huyễn Diệt bị phong ấn vô số kỷ nguyên, một lần nữa trở về trong Tu Chân giới, tinh vực bên trong ức vạn dặm xung quanh, lập tức thi nhau rung động, dường như là đang chào đón tinh vực Huyễn Diệt trở về.

Hô!

Một cỗ linh lực mênh mông vô cùng nồng đậm từ bên trong tinh vực Huyễn Diệt mà tỏa ra.

Trong nháy mắt, dường như toàn bộ Tu Chân giới đều bởi vì tinh vực Huyễn Diệt trở về mà có thêm mấy phần sinh cơ dạt dào.

Ong ong ~~

Diệp Trần bỗng nhiên cảm nhận được một cỗ lực lượng vô cùng thần bí tràn vào trong cơ thể của mình, như thể nó phù hợp hơn với cả thế giới!

"Cái này...ta thế mà đạt được sự chúc phúc của Thiên Ý Tu Chân giới!"

Diệp Trần là diệt thế chi tử, tương lại phải tự tay kết thúc sự tồn tại của Tu Chân giới, bây giờ thế mà bởi vì để tinh vực Huyễn Diệt trở về Tu Chân giới mà đạt được sự chúc phúc của Thiên Ý Tu Chân giới, thực sự có chút vượt ra ngoài ý định của Diệp Trần.
 
Advertisement

Bình luận facebook

Users who are viewing this thread

Back
Top Bottom