• ĐỔI TÊN MIỀN VIETWRITER.PRO SANG vietwriter.co TỪ NGÀY 18/11

New THẦN ĐẾ TRỌNG SINH (2 Viewers)

  • Chương 921-925

Chương 921 Chấn động

"Lần này hắn chắc chắn phải chết không thể nghi ngờ a..."

Hầu như không có ngươi nào tin tưởng ở dưới công kích hợp kích của tam đại cường giả Hóa Thần và hơn một trăm tên cường giả Nguyên Anh mà còn có người có thể sống sót.

Tất cả mọi người thi nhau lắc đầu thở dài.

Nhưng mà đúng vào lúc này, một giọng nói lạnh lùng, đột nhiên từ bên trong đoàn hào quang óng ánh kia vang lên:

"Các ngươi cũng chỉ có chút năng lực ấy thôi sao?"

Oanh!

Mọi người nghe được giọng nói này thì tất cả ngay lập tức giật nẩy cả mình, thi nhau nhanh chóng nhìn vào trong chiến trường, trong nháy mắt toàn bộ nghẹn họng nhìn trân trối!

Chỉ thấy, ở bên trong vòng vây của tam đại thế lực, đạo thân ảnh gầy yếu cao mà thẳng kia vẫn như cũ đứng sừng sững ở chỗ đó, thậm chí còn không thấy có chút cong nào, giống như một kích tuyệt mệnh của tam đại cường giả Hóa Thần và hơn một trăm tên cường giả Nguyên Anh trước đó đối với hắn không tạo thành bất kỳ ảnh hưởng gì!

"Cái gì!!"

"Hắn thế mà... không chết?"

"Chặn được?"

"Điều này sao có thể!!"

...

Không chỉ mọi người ở ven bờ Đông Hải thi nhau kinh hô lên, ngay cả hơn trăm tên cường giả của tam đại thế lực, tất cả cũng đều trợn mắt há hốc mồm, nhất là ba người Ma tổ, Thần Vương và Cửu Thủ Yêu Hoàng, cả ba đều có vẻ mặt khó có thể tin nổi.

"Không có khả năng! Hắn rõ ràng chỉ có cảnh giới Nguyên Anh đỉnh phong, làm sao lại mạnh như vậy?"

"Hơn nữa hắn còn không có sử dụng bất kỳ pháp bảo phòng ngự gì, ngay cả chân nguyên hộ thể cũng không có lôi ra vậy mà ngăn cản được một kích hợp lực của chúng ta?"

"Ta không tin! Đây tuyệt đối là không có khả năng!!"

Tam đại cường giả Hóa Thần thi nhau hò hét lên, quả thực không thể tin được những gì đang xảy ra ở trước mắt.

Trên thực tế, không chỉ tam đại cường giả Hóa Thần choáng váng, hơn trăm tên cường giả Nguyên Anh kia choáng váng, mấy vạn võ giả Hoa Hạ ven bờ Đông Hải cũng choáng váng mà ngay cả hàng tỷ người đang xem qua màn hình TV, điện thoại thông minh, tất cả cũng đều choáng váng.

Cường độ của một kích kia gần như có thể so với quả bom nguyên tử cỡ lớn, cũng may là ở trên biển phía đông chứ nếu như mà ở trong cảnh nội Hoa Hạ thì chỉ sợ một cái thành phố cũng phải hóa thành phấn vụn!

Bây giờ một kích cường độ nghịch thiên thế mà cũng không làm tổn thương được Diệp Trần một chút nào?

Cái tên này, còn là người sao?

Vào thời điểm này, thực lực mà Diệp Trần thể hiện ra khiến cho khắp thế gian đều phải kinh sợ ngạc nhiên!

"Hắn không có việc gì! Hắn không có việc gì! Quá tốt rồi!"

Đường Thanh Nhã kích động đến nỗi hốc mắt đỏ hoe, vui đến phát khóc.

Chu Tiểu Bạch mặt cũng đầy biểu cảm vẻ kích động:

"Ta đã biết, Diệp đại ca sẽ không chết dễ dàng như vậy!"

Dịch Sơn Hà lấy nắm đấm đấm mạnh ở trên bàn tay kia của mình, bên trong mắt hổ hiện ra vẻ hưng phấn nồng đậm, toàn thân run rẩy không ngừng:

"Được! Được!"

Vốn trước đó đã nghe Diệp Trần nói hắn có thể trong nháy mắt diệt đi cường giả Hóa Thần, Dịch Sơn Hà vẫn còn không dám tin chắc, vào ngay hôm nay mới hiểu được, Diệp Trần thật có thực lực như vậy!

Chẳng mấy chốc:

Tất cả những người dân của Hoa Hạ cũng đã phản ứng lại, lập tức tất cả đều hoan hô lên.

Chỉ cần Diệp Trần không chết, vậy Hoa Hạ còn có hy vọng!

Không cần biết bọn họ trước đó đối với Diệp Trần là chán ghét hay là thích, lúc này vận mệnh của bọn họ đều đã liên quan chặt chẽ với Diệp Trần.

Trước đó, gần như tất cả mọi người đều muốn từ bỏ, nhưng là biểu hiện của Diệp Trần bây giờ lại làm cho bọn họ thấy được hy vọng một lần nữa, ở trong lòng tất cả mọi người đều tự phát cầu nguyện cho Diệp Trần.

Mà ngay vào lúc này, Diệp Trần không hiểu vì sao, hắn bỗng nhiên mơ hồ cảm nhận được một cỗ lực lượng khó mà hình dung!

"Cái này chẳng lẽ chính là...lực lượng tín ngưỡng?"

Diệp Trần thầm giật mình trong lòng!

Hắn thông qua Nhân Quả pháp tắc, mơ hồ có thể cảm ứng được, toàn bộ Hoa Hạ lúc này có hơn một tỷ khí tức sinh mệnh, tất cả đều thành lập liên hệ nào đó với hắn...

Nhớ lại lúc ở bên trong Tu Chân giới có tồn tại một tông phái đặc thù nào đó, thông qua truyền bá giáo nghĩa, quảng thu tín đồ, thu thập lực lượng tín ngưỡng, từ đó đến đề thăng thực lực của mình!

Tuy rằng những lực lượng tín ngưỡng này đối với Diệp Trần mà nói cũng không có hiệu quả tăng lên quá lớn, tuy nhiên có chút ít còn hơn không có, hơn nữa không biết có phải là hắn bị ảo giác hay không, theo từng đạo lực lượng tín ngưỡng hội tụ đến trên người của hắn mà hắn cảm thấy thể ngộ của chính mình đối với pháp tắc dường như càng thêm thấu triệt!

"Chẳng lẽ lực lượng tín ngưỡng có thể tăng lên năng lực cảm nhận của ta đối với pháp tắc?"

Sau khi Diệp Trần phát hiện vấn đề này thì trong lòng lập tức vui mừng như điên.

Hắn vốn chỉ dự định, trước khi tiến vào bên trong bí cảnh Côn Luân giúp Hoa Hạ giải trừ nguy cơ, nhưng bây giờ xem ra, dường như còn có thu hoạch ngoài ý muốn!

"Diệp Cuồng Tiên, ngươi đến cùng là dùng thủ đoạn gì? Cho dù ngươi là tồn tại vượt qua Hóa Thần thì cũng tuyệt đối không có khả năng ngăn cản một kích hợp lực của chúng ta dễ dàng như vậy?"

Mặt mũi Ma tổ đầu vẻ u ám, nhịn không được mà rống lớn lần nữa, quả thực cũng bắt đầu nghi ngờ vào cuộc sống.

Mười hai năm trước, hắn chết dưới tay của Diệp Trần, về sau chẳng những khởi tử hồi sinh, càng là một lần hành động bước vào cảnh giới Hóa Thần, vốn cho rằng cuối cùng có cơ hội tìm được Diệp Trần để báo thù, lại tuyệt đối không ngờ rằng, thực lực của đối phương vậy mà cường đại đến tình trạng như thế!

Hai tay Diệp Trần chắp ở sau lưng, nở ra nụ cười thản nhiên:

"Thế nào? Có cần xin chữ ký không?"

Ma tổ ngẩn người ra.

Sau đó thì vẻ mặt trở nên lạnh lùng, nhàn nhạt liếc qua Ma tổ:

"Ta nói rồi, mười hai năm trước ta có thể giết các ngươi thì mười hai năm sau cũng vẫn như thế mà thôi!"

Nói xong lời này, Diệp Trần chậm rãi giơ một nắm tay lên:

Ầm ầm!

Một đạo đao mang màu xanh nhìn như bình thường đột nhiên xuất hiện ở trong lòng bàn tay của Diệp Trần.

So với thanh huyết đao khổng lồ dài hơn vạn mét trước đó, mà các cường giả của Huyết Ma điện thi triển ra thì quả thực không đáng nhắc tới.

Tuy nhiên:

Tam đại cường giả Hóa Thần: Ma tổ, Thần Vương và Cửu Thủ Yêu Hoàng thì vẻ mặt của cả ba thay đổi lớn:

"Khí tức này...chẳng lẽ hắn cũng nắm giữ loại lực lượng đó?"

Ma tổ nghẹn ngào rống lớn một tiếng, mặt mũi đầy vẻ kinh ngạc.

"Hủy Diệt!"

Diệp Trần quát khẽ một tiếng, trong nháy mắt đao mang màu xám trực tiếp hướng phương hướng các cường giả của Huyết Ma điện, thuận tay vung lên:

Ông ~~

Nhìn qua, giống như chỉ là một kích rất bình thường, chỉ sợ ngay cả cao thủ cảnh giới Kim Đan bình thường cũng không bằng.

Tuy nhiên:

Sau khi Ma tổ nhìn thấy Diệp Trần xuất thủ, trong hai con ngươi lại hiện ra vẻ vô cùng chấn kinh, gần như không có một chút do dự nào mà nhanh chóng lùi lại phía sau!

Ngay sau đó, ở trong ánh mắt khiếp sợ không gì sánh nổi của tất cả mọi người:

Bành! Bành! Bành!

Một đám cường giả Nguyên Anh của Huyết Ma điện, vậy mà không bất luận một chút dấu hiệu báo trước nào, từng tên đều lần lượt vỡ tan ra!

Duy chỉ có Ma tổ ở ngay lúc đầu tiên lui ra bên ngoài mấy chục dặm mới có thể thoát khỏi kích này.

Tuy nhiên:

Chỉ thấy tay trái của Diệp Trần bỗng nhiên duỗi ra, diêu không một trảo:

"Trở về!"

Ầm ầm!

Ngay sau đó:

Ở trên không trung xuất hiện một bàn tay khổng lồ vô hình, vậy mà trong nháy mắt bắt lấy Ma tổ đã chạy trốn đi được hơn trăm dặm kéo xuống trở về trước mắt Diệp Trần.

"Diệp tiền bối! Ta sai rồi! Tha mạng! Tha..."

Ma tổ lúc này đã không còn phách lối như trước đó, lập tức kêu rên lên một tiếng.

Đáng tiếc:

Diệp Trần căn bản không hề bị lay động:

"Thời Không xé rách!"

Xoẹt xẹt rồi~

"A!!!!"

Kèm theo tiếng xương cốt cơ bắp bị xé rách là một tiếng kêu thê thảm, Ma tổ được biết đến có nhục thân cường hãi, đủ để dễ dàng chống lại bom nguyên tử, lại bị một đạo lực lượng vô hình, nhào nặn thành một đống thị vụn, sau đó hóa thành một đám sương máu, cuối cùng hoàn toàn tiêu tán giữa thiên đia...

"Cái gì!!"

Nhìn tháy cảnh tượng làm cho người chấn động này, hai mắt của tất cả mọi người toàn bộ lập tức trợn lên thật lớn, thậm chí cũng ngoài nghi chính mình xuất hiện ảo giác.

Vâng ở trên vùng biển phía đông rộng lớn đông người như vậy, vậy mà yên tĩnh như chết!
Chương 922 Khuôn mặt khổng lồ Kinh dị

Cho dù trước đó, Diệp Trần chặn một kích hợp lực của trăm tên cường giả, thế nhưng là ở khi mọi người nghĩ đến, Diệp Trần muốn dành được chiến thắng chỉ sợ cũng không có dễ dàng như vậy!

Nhưng bọn họ làm sao cũng không nghĩ tới, hơn ba mươi tên cường giả của Huyết Ma điện vậy mà lại bị Diệp Trần tiêu diệt một cách dễ dàng như vậy!

Thậm chí, ngay cả Quang Minh giáo và Vạn Yêu cung, cường giả của hai thế lực lớn này cũng còn chưa kịp phản ứng là chuyện xảy ra như thế nào thì chiến đấu đã kết thúc!

Phải biết đây chính là hơn ba mươi tên cường giả Nguyên Anh, thậm chí còn có một tên cường giả Hóa Thần a!

"Diệp tiên sinh thật đúng là có thực lực giết chết cường giả Hóa Thần trong nháy mắt a!"

Sau khi Dịch Sơn Hà thấy cảnh này thì không thể không phát ra một tiếng cảm khái thêm một lần nữa.

"Diệp đại ca thật là lợi hại!"

Trên khuôn mặt của hai người Chúc Tiểu Bạch và Đường Thanh Nhã đều đầy vẻ mừng như điên.

Sau khi mọi người dân của Hoa Hạ phản ứng lại thì lập tức thi nhau hò hét:

"Diệp tiên nhân vô địch!! Diệp tiên nhân uy vũ! Diệp tiên nhân vạn tuế!"

Còn về phần người của hai phe Vạn Yêu cung và Quang Minh giáo thì vẻ mặt của tất cả đều trở nên vô cùng khó coi.

"Rút lui!"

Hai con ngươi của Thần Vương thì hơi co rụt lại, lập tức quát khẽ một tiếng, quay người muốn hướng mặt phía Nam bỏ chạy.

Tu vi lực lượng của hắn và Ma tổ là ngang nhau, Diệp Trần đã có thể một chiêu nháy mắt giết Ma tổ thì tự nhiên cũng có thể giết hắn một cách dễ dàng.

"Chạy sao?"

Diệp Trần vẫn như cũ hiên ngang đứng ở chỗ đó, vẫn như cũ không động đậy một chút nào, chỉ là bàn tay nhẹ nhàng nắm một cái:

"Thời Không pháp tắc, giam cầm!"

Ầm ầm!

Thời không trong phạm vi mấy trăm dặm, trong nháy mắt bị một đạo lực lượng pháp tắc vô hình bao phủ.

Mặc cho cường giả của Quang Minh giáo và Vạn Yêu cung muốn liều mạng chạy trốn thế nhưng là thời gian và không gian ở xung quanh giống như rối loạn, vô luận bọn họ liều mạng cớ nào thì vẫn luôn đảo quanh nguyên tại chỗ, thật giống như Tôn Ngộ Không vĩnh viễn không cách nào bay ra khỏi lòng bàn tay của Phật Tổ Như Lai.

"Tại sao có thể như vậy?!!"

"Chẳng lẽ hắn là thần linh hay sao?"

"Đã trốn không thoát vậy thì liều mạng với hắn!!"

...

Một số cường giả nhìn thấy không cách nào có thể thoát khỏi, dứt khoát cắn răng một cái quay ngược lại phóng tới Diệp Trần, tự phá Nguyên Anh liều mình một kích!

Oanh! Oanh! Oanh!

Từng cường giả thiêu đốt Nguyên Anh, hai mắt đỏ ngầu, giống như con thiêu thân lao đầu vào lửa, hướng Diệp Trần đánh tới.

Tuy nhiên, không đợi bọn họ tới gần trước mặt Diệp Trần thì bị một cỗ lực lượng pháp tắc vô hình trong nháy mắt giảo sát, nghiền thành vụn thịt cuối cùng hóa thành bột mịn, hình thần câu diệt!

Bành bành bành!

Trong nháy mắt những cường giả Nguyên Anh còn lại kia, cũng gần như đã bị Diệp Trần tru sát toàn bộ.

"Diệp tiền bối! Có duyện dễ thương lượng, chỉ cần ngươi tha cho chúng ta lần này, sau này Vạn Yêu cung chúng ta sẽ nghe theo tiền bối như thiên lôi sai đâu đánh đó, có được không?"

Cửu Thủ Yêu Hoàng nhìn thấy đám thủ hạ của chính mình thiêu đốt Nguyên Anh cũng không thể gây ra một chút thương tích nào cho Diệp Trần thì lập tức bị dọa cho sợ, bắt đầu khúm núm chủ động cầu hòa.

Đáng tiếc:

Diệp Trần căn bản không hề bị lay động, đáp lại hắn lại là một chưởng vô tình:

"Dám can đảm xúc phạm Hoa Hạ ta, nên giác ngộ phải chết!"

Giọng nói rơi xuống, đường đường là chủ nhân của Vạn Yêu cung, cường giả cảnh giới Hóa Thần hàng thật giá thật, bị một bàn tay của Diệp Trần rõ ràng đánh nổ, ngay cả tiếng kêu thảm cũng không kịp phát ra thì đã hình thần câu diệt.

Vạn Yêu cung toàn quân bị diệt, Diệp Trần ngược lại thẳng hướng Quang Minh giáo, các cường giả Quang Minh giáo lập tức tất cả kêu lên, hoặc là câu xin tha thứ hoặc là mắng to, nhưng căn bản không cách nào ngăn cản được sát ý của Diệp Trần.

Bành bành bành!

Chỉ chốc lát, mười mấy tên cường giả cảnh giới Nguyên Anh của Quang Minh giáo cũng đều chết ở trong tay của Diệp Trần.

"Diệp Cuồng Tiên! Ngươi giết chúng ta, Đế Tôn đại nhân tuyệt đối sẽ không bỏ qua cho ngươi!"

Thần Vương đã hoàn toàn tuyệt vọng, dứt khoát cũng không còn cầu xin tha thứ, mặt mũi đầy hận ý nhìn về phía Diệp Trần rống to.

Diệp Trần cười lạnh:

"Thật sao? Ta chờ hắn tới tìm ta!"

Giọng nói rơi xuống lại là một chưởng:

Bành!

Nhục thân của Thần Vương nổ tung lên, tính cả thần hôn cũng bị lực lượng pháp tắc rõ ràng cho xoắn nát!

Đến tận đây, ba tên cường giả Hóa Thần và hơn một trăm tên cường giả Nguyên Anh, tất cả đều chết ở dưới tay của Diệp Trần, không một tên nào có thể may mắt chạy thoát!

Mấy vạn người Hoa Hạ ở ven bờ Đông Hải, sau khi trải qua giây phút yên tĩnh ngắn ngủi thì ngay lập tức thi nhau nhảy cẫng lên hoan hô.

Mà hàng tỷ người xem qua tróng trực tiếp vào lúc này cũng thi nhau hưng phấn vung tay hô lên.

"Thắng!"

"Thế mà thắng!"

"Zê thắng rồi anh em ơi"

Trước đó gần như bị tất cả mọi người không coi trọng, bây giờ lại lấy xu thế mạnh như chẻ tre, một lần hành động dẹp yên tam đại thế lực, cái xoay chuyển này thực sự quá bất ngờ quá lớn đến mức tất cả mọi người cảm thấy giống như là đang nằm mơ.

Mà trước đó những người ở trên các trang web lớn, các diễn đàn chỉ trích công kích Diệp Trần, ngay lập tức tất cả không còn lên tiếng, thậm chí có rất nhiều người còn lặng lẽ xóa bỏ những nội dung mà chính mình post lên trên mạng trước đó, bởi họ sợ sẽ trở thành đối tượng mà nhân dân cả nước dùng ngòi bút làm vũ khí quất lại, sau khi xóa xong cũng hòa vào dòng người ăn mừng chiến thắng.

Toàn bộ Hoa Hạ vào lúc này tất cả đều rơi vào trong niềm vui chiến thắng.

Mà cùng lúc đó:

Diệp Trần cũng cảm nhận được rõ ràng lực lượng tín ngưỡng của chính mình đang nhanh chóng tăng vọt!

Tuy nhiên:

Không đợi Diệp Trần và tất cả người dân của Hoa Hạ được ăn mừng một cách trọn vẹn:

"Hừ!!"

Trên trời cao bỗng nhiên vang lên một tiếng hừ lạnh, giống như thần lôi hàng thế, cuồn cuộn mà đến, thậm chí ngay cả thiên địa cũng đổi màu, trên mặt biển cũng đột nhiên nhấc lên một trận sóng thần to lớn!

Ngay sau đó:

Rất nhiều võ giả Hoa Hạ ở ven bờ biển phía Đông Hoa Hạ, cùng với tất cả những người đang xem trên sóng trực tiếp thấy được cảnh tượng mà cả đời khó quên!

Chỉ thấy, ở trên bầu trời phía xa, sau khi mây giờ nhanh chóng biến đổi vậy mà ngưng tụ ra một cái mặt người khổng lồ!

Sau khi gương mặt khổng lồ này xuất hiện thì gần như che đậy toàn bộ trời xanh, toàn bộ ven bờ biển phía đông trong phạm vi mấy trăm dặm đều lập tức mờ đi!

Mà tiếng hừ lạnh trước đó giống như lôi âm dường như cũng chính từ cái gương mặt khổng lồ này phát ra.

"Trời ạ! Ta không phải xuất hiện ảo giác rồi chứ?"

"Cái này là con quái vật gì?"

"Thật đáng sợ!"

...

Chẳng những tất cả mọi người đều thay đổi sắc mặt mà ngay cả Diệp Trần đứng mũi chịu sào nhìn qua gương mặt khổng lồ xuất hiện ở trên trời cao kia cũng không thể không nhướng mày, trên mặt hiện ra vẻ ngưng trọng:

Gương mặt khổng lồ này hiển nhiên là một loại thủ đoạn đại thần thông nào đó mà không phải bản thể chân chính!

Mà để có thể thi triển ra được loại thủ đoạn đại thần thông như thế thì căn cứ theo phán đoán của Diệp Trần thì chỉ sợ ít nhất cũng phải là cường giả Hợp Đạo tiên quân!

Ít nhất thì hiện tại Diệp Trần còn không có cách nào thi triển ra.

"Trên Trái Đất làm sao lại có tồn tại cường đại như thế? Chẳng lẽ hắn chính là Đế Tôn đại nhân kia trong miệng Thần Vương và mấy tên cường giả Bồng Lai?"

Vừa nghĩ đến đây, sắc mặt Diệp Trần lập tức càng trở nên khó coi.

Theo lý thuyết thì linh khí ở Hạo Thiên giới quá mức mỏng mạnh, vị diện hết sức yếu ớt, căn cứ vào lực lượng quy tắc thiết lập thì cho dù là Độ Kiếp đế quân mà buông xuống đây thì nhất định phải áp chế tu vi của chính mình xuống cảnh giới Hóa Thần, bằng không sẽ dẫn đến toàn bộ vị diện bởi vì không thể thựa nhận được mà sụp đổ!

Cho nên, trên Trái Đất, sẽ không có sự tồn tại cường đại như vậy mới đúng.

"Tiểu tử! Ngươi rất to gan! Cũng dám phái hủy đi nhiều đồn chơi của bản tôn như thế!"

"Nhận lấy cái chết!!"

Lôi âm cuồn cuộn mà dến, toàn bộ trên mặt biển phía đông, lập tức nhấc lên một cơn sóng biển cao tới mấy trăm thước!

Sau đó:

Ở trên trời cao lại đột nhiên xuất hiện một cái nắm đấm vô cùng to lớn hướng Diệp Trần ở phía dưới hung hăng giáng xuống!!

Hai con ngươi Diệp Trần lập tức trừng một cái, vẻ mặt trong nháy mắt trở nên trắng bệch.
Chương 923 Trở về từ cõi chết

Một quyền này rất chậm, thế nhưng lại mạnh tới đáng sợ!

Không kiêng nể gì cả!

Thẳng tiến không lùi!

Dường như trên đời này không có bất kỳ vật gì có thể ngăn cản!

Mà trên thực tế, sau khi Diệp Trần lĩnh ngộ Thời Không pháp tắc thì chỉ cần tâm niệm vừa động, là lực lượng Thời Không trong phạm vi trăm dặm lấy hắn làm trung tâm, cũng sẽ ở dưới sự khống chế của hắn tự động hình thành một đạo bình phong phòng ngự.

Nhưng là bây giờ:

Một quyền kia giáng xuống vậy mà trong nháy mắt đánh nát những bình phong phòng ngự mà Thời Không pháp tắc hình thành kia!

Quyền kình của đối phương thế mà ngay cả Thời Không pháp tắc cũng có thể phá nát một cách dễ dàng!

Thậm chí:

Một cỗ khí tức khổng bố cường đại đến nghịch thiên từ trên trời cao áp bách xuống.

Nắm đấm còn chưa rơi vào trên người Diệp Trần thì nước biển xung quanh dưới chân hắn toàn bộ đã sôi trào bốc hơi và đập tan, hóa thành hạt nguyên thủy nhất, phía dưới tạo thành một cái hố sâu rất lớn!

Mà Diệp Trần thì ở dưới khí thế áp bách mạnh mẽ kia chẳng những thân thể không cách nào động đậy được một chút nào, bởi vì Thời Không pháp tắc đã bị phá hủy và không thể sử dụng Thời Không pháp tắc để thực hiện dịch chuyển tức thời!

Hơn nữa, một quyền này nhìn rất đơn giản, thế nhưng đã bao hàm áo nghĩa võ học vô tận!

Diệp Trần ở bên trong một quyền này, thấy được sự kết thúc của thời gian và không gian, thấy ý nghĩa thực sự của sự hủy diệt và thấy tiếng gọi của cái chết...

Một quyền này, vậy mà dung hợp toàn bộ bốn mươi chín loại pháp tắc vào trong đó!

Hắn muốn tránh cũng không thể tránh! Muốn cản không thể cản!

Hoặc có thể nói, đây là một quyền nhất định chết!

Vào lúc này, hắn chợt phát hiện chính mình lĩnh hội đối với bốn mươi chín loại pháp tắc thật sự là quá nông cạn.

Nếu như hắn có thể thoát ra khỏi một quyền này, đối với việc hắn lĩnh ngộ lực lượng pháp tắc sẽ có lợi ích to lớn, ít nhất có thể tăng lên một cái bậc thang lớn.

Đáng tiếc, hắn dường như cũng không có cơ hội như vậy!

Diệp Trần không hoài nghi chút nào, đối phương có thực lực một quyền thậm chí có thể đánh bại toàn bộ Trái Đất!

Chỉ có điều, đối phương dường như cố kỵ cái gì cho nên mới có chỗ bảo lưu thôi!

Dù vậy, sau khi một quyền này hạ xuống, chẳng những hắn chắc chắn phải chết không thể nghi ngờ, chỉ sợ sinh linh trên cả Trái Đất ít nhất cũng bị hủy diệt đi hơn một nửa trở lên!

"Xong!"

Diệp Trần nghĩ tới cái tên gia hỏa gọi là "Đế Tôn" kia sẽ ra tay, thế nhưng lại tuyệt đối không ngờ rằng, thực lực của người này thế mà đã cường đại đến tình trạng như thế!

Quá mạnh!

Thậm chí là ở thời điểm đỉnh phong ở kiếp trước của hắn, Diệp Trần cũng không có nắm chắc có thể đối phó được người này!

Cái tên này rốt cuộc là ai?

Ầm ầm!

Ngay vào lúc Diệp Trần cho rằng chắc chắn phải chết không thể nghi ngờ, đã hoàn toàn từ bỏ chống cự.

Một cảnh tượng quỷ dị xuất hiện!

Trên đỉnh đầu Diệp Trần vậy mà xuất hiện một bàn tay khổng lồ, vừa vặn chặn một quyền từ trên trời cao rơi xuống kia!

"Cái này..."

Diệp Trần lập tức choáng váng, hoàn toàn không nghĩ tới ở giây phút cuối cùng vậy mà lại xuất hiện một tên cường giả bí ẩn, thay hắn đỡ được một kích tuyệt mệnh này.

Ầm ầm!

Bàn tay khổng lồ và nắm đấm khổng lồ hung hăng va chạm vào nhau.

Từ hình thái nhìn lại, sau khi xuất hiện bàn tay khổng lồ kia thì dường như phải nhỏ hơn rất nhiều, thế nhưng lại vô cùng kiên định, vững vàng đỡ được một quyền kia.

Ngược lại là nắm đấm khổng lồ kia hung hăng lắc lư một lúc, tính cả gương mặt khổng lồ trên trời cao kia đều rõ ràng ngay lập tức ảm đạm đi rất nhiều!

"Ồ!"

Sau khi gương mặt khổng lồ kia bị đánh lui, lập tức phát ra một tiếng kinh hô, hiển nhiên đối với chuyện đột nhiên xảy ra này có chút ra ngoài ý định.

"Ngươi vậy mà đạt được thiên ý của Hạo Thiên giới che chở? Không thể tưởng tượng được a không thể tưởng tượng được!"

Gương mặt khổng lồ kia thở dài một lúc, dường như đối với bàn tay khổng lồ xuất hiện sau có chút kiêng kỵ. cũng không tiếp tục công kích đối với Diệp Trần, cuối cùng chậm rãi tiêu tán thành vô hình.

Mà bàn tay khổng lồ cứu Diệp Trần kia cũng đi theo hư không mà tiêu thất không thấy, phảng phất như thể vừa rồi chưa có chuyện gì xảy ra.

"Nguy hiểm thật!"

Diệp Trần ngầm nói một tiếng may mắn, sau đó đột nhiên hướng về phía không trung chắp tay nói:

"Đa tạ ân cứu mạng của tiền bối! Có thể hiện thân gặp mặt được hay không, cũng tốt để vãn bối ở trước mặt tạ ơn?"

Tuy nhiên:

Trên không trung thật lâu không có câu trả lời, chủ nhân của bàn tay khổng lồ kia dường như sớm đã rời khỏi.

Diệp Trần lập tức thất vọng một trận, đành phải lắc đầu, sau đó thì hướng bên bờ biển chậm rãi đi tới.

Bàn tay khổng lồ kia giao thủ với nắm đấm khổng lồ, thật ra chỉ là chuyện trong nháy mắt, hơn nữa lúc giao thủ, Thời Không pháp tắc ở xung quanh cũng bị phá hủy, cho nên mọi người ở ven bờ biển phía đông chỉ thấy không trung xuất hiện một gương mặt khổng lồ, ngay sau đó thì biến mất không thấy.

Tuy rằng tất cả mọi người không rõ là chuyện gì xảy ra, thế nhưng nhìn thấy Diệp Trần trở về bình yên vô sự thì lập tức lại thi nhau cao giọng hoan hô lên.

Chỉ cần Diệp Trần còn sống, đó chính là thắng!

"Diệp tiên nhân vô địch!"

"Hoa Hạ vô địch!"

...

Sau khi Diệp Trần trở lại Vân Châu, Diệp Trần lập tức tiến vòa bên trong trạng thái bế quan.

Trải qua một trận chiến trước đó, hắn trở về từ cõi chết, đối với lý giải về bốn mươi chín loại pháp tắc cũng có nhận biết hoàn toàn mới, nhất định phải lập tức bế quan tiến hành đột phá, không thể chậm một giây!

Chớp mắt một cái:

Bảy tám ngày đi qua.

Ở bên trong bảy tám ngày này, chuyện một mình Diệp Trần càn quét tam đại thế lực giống như một cơn lốc truyền khắp mọi nơi trên toàn thế giới.

Mà để cho Diệp Trần tuyệt đối không ngờ rằng chính là, bây giờ chẳng những tất cả người dân của Hoa Hạ đều coi hắn là anh hùng mà ngay cả các quốc gia và địa khu trước đó bị tam đại thế lực thống trị, người dân ở đó khi biết được tin tức tam đại thế lực bị Diệp Trần tiêu diệt hoàn toàn thì tất cả đều hưng phấn hát vang reo hò.

Hơn nữa, sau khi video Diệp Trần giao thủ với tam đại thế lực đưcọ truyền khắp tới các nơi trên thế giới thì chẳng những uy vọng của Diệp Trần lập tức nhảy lên tới điểm cao nhất, được vô số người quỳ bái mà ngay cả uy vọng của Hoa Hạ quốc cũng đi theo nước lên thì thuyền lên, mơ hồ đã trở thành cường quốc đệ nhất toàn cầu.

Sau khi cao tầng của các đại quốc trải quan một phen thảo luận kịch liệt, cuối cùng đạt thành một cái nhận thức chung:

"Chỉ cần Diệp Cuồng Tiên còn ở một ngày thì tuyệt đối không được khiêu khích Hoa Hạ!"

...

"Cái tên Diệp Trần này! Đến cùng làm gì ở bên trong đó chứ? Tại sao vẫn chưa ra? Đến cùng thì anh ta có đi tới bí cảnh Côn Luân giúp đỡ dì Lam bọn họ không?"

Đường Thanh Nhã đi tới đi lui ở bên ngoài biệt thự, trên gương mặt xinh đẹp đều hiện lên vẻ lo lắng.

Từ sau khi Diệp Trần trở về thì cứ một mực bế quan, hơn nữa ở xung quanh còn bố trí dày đặc cấm chế, Đường Thanh Nhã thấy Diệp Trần vẫn cứ mãi không đi ra thì tự nhiên rất sốt ruột.

Nếu như so sánh thì Chúc Tiểu Bạch ở một bên thì lại có vẻ rất bình tĩnh:

"Thanh Nhã tỷ, tỷ cứ yên tâm là được! Ta có nhớ Diệp đại ca nói qua, hắn có thể cảm ứng được dì Lam, đại ca và mấy người bọn họ không có nguy hiểm gì đến tính mạng, hơn nữa bây giờ cường giả tứ đại giới đều đã bị Diệp đại ca tiêu diệt toàn bộ, tỷ còn lo lắng cái gì?"

Đường Thanh Nhã nghe vậy, vẻ mặt lúc này mới hòa hoãn hơn rất nhiều, gật đầu nói:

"Như thế! Tuy nhiên cái tên này từ sau khi trở về, vẫn tự giam mình ở trong biệt thự, sẽ không phải là trước đó bị thương chứ?"

Đường Thanh Nhã nói đến đây, trên gương mặt tuyệt mỹ lập tức lại hiện ra vẻ lo lắng một lần nữa.

Chúc Tiểu Bạch thấy thế thì lập tức cười nói:

"Thanh Nhã tỷ, tỷ suy nghĩ nhiều quá! Diệp đại ca làm sao có thể bị thương dễ dàng như vậy? Ta thấy là tỷ quan tâm quá sẽ bị loạn a!"

Gương mặt xinh đẹp của Đường Thanh Nhã lập tức hơi đỏ lên, hiện ra vẻ tức giận, nói:

"Phi! Ai quan tâm tới hắn? Ta là sự hắn xảy ra chuyện gì thì không có người đi cứu dì Lam bọn họ a!"

Hai người bên này đang trò chuyện thì:

Ầm ầm!

Trong biệt thự bỗng nhiên truyền đến một tiếng nổ vang ầm ầm, sau đó thì ở trên trời cao xuất hiện một cái nắm đấm khổng lồ, cùng cảnh tượng trước đó xảy ra ở trên vùng biển phía đông rất giống nhau!

Đường Thanh Nhã và Chúc Tiểu Bạch thấy thế thì cả hai lập tức thay đổi sắc mặt!
Chương 924 Vô Danh đạo nhân

Mà vào lúc này:

Ở bên trong biệt thự.

Diệp Trần chậm rãi thu hồi nắm đấm, chau mày lại, trải qua bảy tám ngày nghiên cứu, hắn đối với việc lĩnh ngộ bốn mươi chín loại lực lượng pháp tắc đã đạt đến một cái cấp độ hoàn toàn mới!

Một quyền vừa rồi, hắn hoàn toàn là đang bắt chước ở trên biển trước đó, một nắm đấm khổng lồ kia công kích hắn, tuy rằng đã mơ hồ có mấy phần ý vị tương tự, nhưng uy lực vẫn là kém xa tít tắp!

"Không nghĩ tới bên trong Hạo Thiên giới nho nhỏ này lại còn có sự tồn tại cường đại như thế!"

Bất luận là cái nắm đấm khổng lồ công kích hắn kia hay là sau đó bàn tay khổng lồ thay hắn ngăn lại một kích tuyệt mệnh đều cường đại không thể tưởng tượng nổi!

Sau khi Diệp Trần đối với lực lượng pháp tắc có lĩnh ngộ càng sâu thì mỗi lần nghĩ đến một quyền và một chưởng kia, vẫn là càng ngày càng cảm thấy trong đó ảo diệu vô cùng, gần như đã đến gần với thiên đạo vô tận!

Cho dù ở lúc chính mình thời điểm đỉnh phong nhất ở kiếp trước cũng xa xa không có đạt tới loại cảnh giới đó!

Ngay vào lúc Diệp Trần đang âm thầm cảm khái:

Ông ~

Không gian xung quanh bỗng nhiên rung chuyển một lúc!

"Người nào!"

Diệp Trần đột nhiên đứng dậy, trên mặt hiện ra vẻ kinh hãi.

Chỉ thấy, ở trong ánh mắt của hắn ta, nơi hư không đó dập dờn một trận, xuất hiện một cái vòng xoáy thần bí, sau đó thì một ông lão mặc đạo bào từ bên trong vòng xoáy chậm rãi đi ra.

Trước khi hắn bế quan, ở xung quanh thiết hạ cấm chế dày đặc, cho dù là Hóa Thần thiên quân cũng tuyệt đối không có khả năng đi vào.

Nhưng là bây giờ, dưới tình huống đó lại có người hoàn toàn không chạm vào những cấm chế xung quanh đàng hoàng đi tới!

Điều này làm sao không làm cho hắn kinh sợ?

"Ngươi là người phương nào?"

Hai mắt Diệp Trần gắt gao nhìn chằm chằm vào ông lão mặc đạo bào đột nhiên xuất hiện ở trước mắt, bên trong đôi mặt hiện ra vẻ cảnh giác nồng đậm, đã làm chuẩn bị lúc nào cũng có thể động thủ.

Tuy nhiên, ông lão mặc đạo bào kia lại một mặt ôn hòa, mỉm cười nói:

"Người trẻ tuổi, không cần khẩn trương! Ta chính là thủ hộ giả của Hạo Thiên giới, tên Vô Danh!"

Diệp Trần lập tức sững sờ:

"Ngươi chính là Vô Danh đạo nhân, người chỉ điểm đệ tử Cuồng Tiên môn tiến vào bên trong bí cảnh Côn Luân?"

Ông lão mặc đạo bào nhẹ gật đầu, nói:

"Người trẻ tuổi, thật ra thì từ lúc ngươi lần đầu tiên bước vào Thông Thiên lộ, lão phu cũng đã bắt đầu để ý tới ngươi!"

"Sau khi lần thứ hai ngươi bước vào Thông Thiên lộ tiến vào Tu Chân giới, bây giờ thế mà lại trở về Hạo Thiên giới một lần nữa, nói rõ ngươi đã trở thành người thừa kế của Hại Thiên đại đế, ta nói đúng không?"

Diệp Trần nghe được lời này của ông lão mặc đạo bào thì lập tức quá sợ hãi.

Lần đầu tiên hắn bước vào Thông Thiên lộ trong tiên mộ, là ở lúc hắn trở lại Trái Đất không lâu sau đó chuyện đã ở mười mấy năm trước, không nghĩ tới từ khi đó, đối phương đã lưu ý chính mình, mà chính mình vậy mà không phát giác chút nào!

Bây giờ, thế mà lại tới đây lặng yên không tiếng động, thực lực của đối phương đến cùng là khổng bố đến mức nào?

Diệp Trần không dám tưởng tượng!

Ít nhất, nếu như đạo nhân ngày muốn gây bất lợi cho hắn, hắn chỉ sợ căn bản không có lực để phản kháng.

Tuy nhiên từ động tác của đối phương đến xem thì hiển nhiên không có địch ý đối với hắn.

Vừa nghĩ đến đây, Diệp Trần nhẹ gật đầu, nói:

"Không sai! Ta đã đạt được sự tán thành của Hạo Thiên đại đế, trở về Hạo Thiên giới lần này chính là vì luyện hóa Thế Giới Chi Tâm trở thành chủ của Hạo Thiên giới!"

Ông lão mặc đạo bào nghe vậy thì trên mặt lập tức hiện ra vẻ vui mừng:

"Quả là thế! Khó trách hôm đó, lúc Hỗn Nguyên đại đế công kích ngươi, ngươi lại được thiên ý của Hạo Thiên giới che chở!"

Diệp Trần lập tức sững sờ:

"Tiền bối nói là nói cái người khổng lồ mà hôm đó công kích ta trên biển?"

"Còn có, tiền bối vừa mới nói là được thiên ý che chở thì lại là có ý tứ gì?"

Diệp Trần đã là lần thứ hai nghe được cái từ này, trước đó bàn tay khổng lồ thay mình đỡ được một kích tuyệt mệnh, người khổng lồ kia đã từng nói ra một câu giống như vậy, Diệp Trần vẫn luôn không hiểu.

Vô Danh đạo nhân chậm rãi nói:

"Nếu như ngươi đã trở thành người thừa kế của Hạo Thiên đại đế, vậy thì chắc là hiểu rõ, Hạo Thiên giới bây giờ chính là một cái thế giới vô chủ..."

Diệp Trần gật một cái, tỏ ra hiểu rõ.

Vô Danh đạo nhân lại nói:

"Tuy rằng thế giới này vô chủ thế nhưng còn có bản năng ý thức của chính mình, nên gọi là thiên ý!"

"Giống với những Tu Chân giả kia ở lúc đột phá đại cảnh giới, hoặc là lúc độ kiếp, sẽ gặp phải lôi kiếp công kích, cái này thật ra thì chính là trực phát của thiên ý thế giới!"

"Bởi vì tu chân giả là nghịch thiên mà đi, dựa vào cướp đoạt năng lượng của thế giới đến làm bản thân mạnh lên, cho nên tự nhiên sẽ bị thiên ý ở thế giới này bài xích!"

"Còn về ngươi, như là đã đạt được sự tán thành của Hạo Thiên đại đế, cũng tương đương đạt được sự tá thành của thiên ý Hạo Thiên giới, cho nên lúc ngươi bị Hỗn Nguyên đại đế công kích mới có thể xuất thủ che chở ngươi!"

Nói đến đây, Vô Danh đạo nhân dừng lại một chút, lại nói nói tiếp:

"Ngươi phải biết, Hỗn Nguyên đại đế kia, chình là sự tồn tại vĩ đại còn cổ xưa hơn cả Hạo Thiên đại đế!"

"Nếu như không phải thiên ý của Hạo Thiên giới che chở thì chỉ sợ ngươi đã sớm chết ngàn vạn lần..."

Sau khi nghe Vô Danh đạo nhân giải thích một phen thì Diệp Trần lập tức kinh hãi trợn mắt há hốc mồm, thật lâu nói không nên lời:

"Ý của tiền bối là nói, người công kích ta hôm đó là một người tồn tại có cấp bậc cùng Hạo Thiên đại đế?"

Diệp Trần là thật bị đối phương trấn trụ!

Phải biết, Hạo Thiên đại đế được xưng là người cuối cùng độ kiếp thành công trong gần trăm vạn năm trên Tu Chân giới, đã từng thống nhất toàn bộ Tu Chân giới, về sau ở bên trong thế giới Hỗn Độn mở ra một phương vũ trụ, chính là chủ nhân của Hạo Thiên giới!

Hồn Nguyên đại đế kia vậy mà so với Hạo Thiên đại đến còn sống lâu hơn, vậy thì nên cường đại tới mức độ nào?

Vô Danh đạo nhân một mặt nghiêm túc, nhẹ gật đầu, nói:

"Hỗn Nguyên đại đế là tồn tại độ kiếp thành công sớm hơn so với Hạo Thiên đại đế, đồng dạng cũng là chủ của một phương thế giới, thế giới mà hắn mở ra, tên là Hỗn Nguyên giới!"

"Chỉ có điều, bởi vì hắn lĩnh ngộ pháp tắc không được đầy đủ, cho nên mở ra Hỗn Nguyên giới có rất nhiều thiếu hụt!"

"Từ mười vạn năm trước, Hạo Thiên đại đế vẫn lạc ở bên trong thế giới Hỗn Độn, Hỗn Nguyên đại đế vẫn luôn mưu đồ làm loạn, muốn thôn phệ Hạo Thiên giới để đền bù chỗ thiếu hụt cho thế giới của mình..."

Vô Danh đạo nhân nói đến chỗ này, Diệp Trần sớm đã kinh hãi nói không ra lời.

Một mực đến nay, hắn đều đơn giản cho là, Thế giới con hay thế giới phụ của Tu Chân giới chỉ có một cái là Hạo Thiên giới.

Nhưng bây giờ xem ra, hiển nhiên cũng không phải là như thế!

Ngoài Hạo Thiên giới ra lại còn có một cái Hỗn Nguyên giới, hơn nữa chủ nhân Hỗn Nguyên giới thế mà còn muốn chiếm đoạt Hạo Thiên giới!

Hắn vốn cho rằng, đạt tới cấp độ như Hạo Thiên đại đế, trở thành chủ nhân của một phương thế giới vũ trụ, đó chính là tồn tại vô địch chí cao vô thượng.

Lại tuyệt đối không ngờ rằng, đạt tới loại tầng thứ này của bọn họ thế mà còn không tránh được lục đục với nhau.

Tuy nhiên, nghĩ lại cũng đúng!

Ở trước Hạo Thiên đại đế, Tu Chân giới đã tồn tại qua vô số kỷ nguyên, mà ở bên trong năm tháng dài đằng đẵng kia, người có thể thành công vượt qua thiên kiếp thì tự nhiên cũng không phải là số ít.

Bởi vậy, ngoài Hạo Thiên fiới ra khẳng định còn có không ít thế giới phụ khác đang tồn tại.

Mà Hạo Thiên giới nói không chừng chỉ là một cái thế giới rất không đáng chú ý trong đó mà thôi.

"Cho nên ý nói của ngươi là, Hỗn Nguyên đại đế kia, cũng đang tranh đoạt Thế Giới Chi Tâm của Hạo Thiên giới?
Chương 925 Tràn ngập nguy hiểm!

Vô Danh đạo nhân một mặt bi thống nhẹ gật đầu, sau đó lại lắc đầu, nói:

"Trên thực tế, kẻ trộm muốn chiếm đoạt Hạo Thiên giới, cũng không chỉ có một mình Hỗn Nguyên đại đế!"

Diệp Trần lập tức lại trợn mắt há hốc mồm lần nữa:

"Chẳng lẽ còn có những cường giả khác?"

Một tên Hỗn Nguyên đại đế cũng đã kinh khủng như thế, nếu như còn có cường giả các cấp bậc này nữa thì Hạo Thiên giới thật đúng là tràn ngập nguy hiểm!

Vô Danh đạo nhân hít sâu một hơi mới chậm rãi nói:

"Bản thân Hạo Thiên giới là một cái thế giới nguyên mẫu chưa được hình thành đầy đủ, từ khi Hạo Thiên đại đế vẫn lạc thì sao đó đã trở thành thế giới vô chủ, cũng tạo ra sự chú ý của rất nhiều chúa tể của các thế giới khác ngấp nghé!"

"Chỉ có điều trong những người này thì Hỗn Nguyên đại đế kia là cuồng nhiệt nhất, bởi vì pháp tắc của thế giới hắn không được đầy đủ, rất cần chiếm đoạt Hạo Thiên giới để đền bù sự thiếu hụt cho thế giới của mình!"

Vô Danh đạo nhân nói tới đây thì dường như cũng để ý đến thần sắc biến hóa của Diệp Trần, thế là lại xoay chuyển lời nói:

"Tình thế của Hạo Thiên giới bây giờ hoàn toàn chính xác là rất không ổn, tuy nhiên những người kia muốn chiếm đoạt Hạo Thiên giới nhưng cũng không có đơn giản như vậy!"

"Thiên ý của Hạo Thiên giới sẽ tự động bài xích những lực lượng bên ngoài tới xâm lấn!"

"Mà ngươi thì đã được Thiên Ý tán thành, thì giống như Thái tử của một cái vương triều, có thể danh chính ngôn thuận kế thừa hoàng vị!"

"Mà những người kia thì tất cả đều là loạn thần tặc tử, người người có thể tru diệt!"

"Chỉ cần ngươi luyện hóa Thế Giới Chi Tâm thì có thể trở thành chúa tể của Hạo Thiên giới, sau đó sử dụng lực lượng Thế Giới tiến hành bình định lập lại trật tự, đuổi những tên loạn thần tặc tử này đi ra ngoài!"

Diệp Trần lắng nghe Vô Danh đạo nhân giải thích một phen, lập tức lòng tin nhiều hơn mấy phần, lập tức hỏi vào vấn đề mà chính mình quan tâm nhất:

"Vậy rốt cuộc Thế Giới Chi Tâm là cái gì? Lại nên luyện hóa như thế nào?"

Vô Danh đạo nhân nói:

"Cái gọi là Thế Giới Chi Tâm, thật ra thì chính là gốc rễ của thế giới này, nếu như so sánh Hạo Thiên giới với một con người thì, Thế Giới Chi Tâm chính là linh hồn của người này!"

"Dường như người đều không biết linh hồn của mình cụ thể là nằm ở chỗ nào trong cơ thể, Thế Giới Chi Tâm cũng là như thế!"

"Ta chỉ có thể nói cho ngươi phương pháp đến gần Thế Giới Chi Tâm mà không cách nào trực bày trực tiếp ra ở trước mặt ngươi, cái này cần nhờ vào chính ngươi đi lĩnh ngộ!"

Diệp Trần cái hiểu cái không nhẹ gật đầu.

Mặc dù đối phương nói có chút hư vô mờ mịt, nhưng lấy cảnh giới của hắn hôm nay, đại khái cũng có thể hiểu rõ một số thiên cơ.

Nếu như Thế Giới Chi Tâm luyện hóa dễ dàng như vậy mà nói thì chỉ sợ sớm đã bị chúa tể của thế giới khác đoạt được, Hạo Thiên giới đã không còn tồn tại từ lâu.

Vô Danh đạo nhân lại nói tiếp:

"Bí cảnh Côn Luân chính là lối vào gần với Thế Giới Chi Tâm, trước đó ta cố ý đưa người nhà và bạn bè của ngươi dẫn vào bên trong bí cảnh Côn Luân, chính là hi vọng ở bên trọng bọn họ có người có thể luyện hóa được Thế Giới Chi Tâm, trở thành chủ nhân mới của Hạo Thiên giới!"

"Tuy rằng ta biết khả năng này cực kỳ bé nhỏ, gần như căn bản là không thể nào! Nhưng vì để đối kháng loại kẻ trộm như Hỗn Nguyên đại đế, ta cũng chỉ có thể gắng gượng đi nếm thử chút!"

"Cũng may bây giờ ngươi xuất hiện, trên người ngươi có ấn ký của Hạo Thiên đại đến, lại được Thiên Ý của Hạo Thiên giới tán thành, nếu như ngay cả ngươi cũng không thể luyện hóa được Thế Giới Chi Tâm thì chỉ sợ trên đời này cũng sẽ không có người thứ hai!"

Vô Danh đạo nhân nói ra lời này, một mặt vẻ vui mừng, hiển nhiên rất có lòng tin đối với Diệp Trần.

Ngay sau đó, Vô Danh đạo nhân hướng Diệp Trần nói đại khái về tình huống của bí cảnh Côn Luân một lần.

"Người trẻ tuổi, ta có thể cảm ứng được, khí tức của đám người Hỗn Nguyên đại đế đã xâm nhập vào bí cảnh Côn Luân, bọn họ đã bắt đầu đang tranh đoạt Thế Giới Chi Tâm, cho nên toàn sinh tử tồn vong của Hạo Thiên giới, tất cả đều buộc ở trên một mình ngươi! Ngươi tốt nhất tự mình đi lo đi!"

Sau khi Vô Danh đạo nhân yếu ớt thở dài một lúc, trực tiếp vung tay áo dài lên, trong nháy mắt biến mắt ngay tại chỗ không thấy gì nữa.

Diệp Trần cũng biết tình thế khẩn cấp, thuận tay thu hồi cấm chế xuong quanh, chậm rãi đi ra ngoài biệt thự, hai người Đường Thanh Nhã và Chúc Tiểu Bạch nhìn thấy Diệp Trần đi ra lập tức bước nhanh tiến lên đón:

"Vừa rồi ở bên trong có chuyện gì xảy ra sao?"

"Ta dường như cảm ứng được một cỗ khí tức cường đại!"

Diệp Trần cũng không có giấu diếm, đại khái nói với hai người tình huống vừa rồi một lần:

Ngay lập tức tất cả hai người đều nghe tới choáng váng.

Dù sao thì cái gì là Thế Giới Chi Tâm, Thiên Ý, chúa tể mọi thứ mà nói với hai người thì thật sự là quá mức xa vời!

Diệp Trần cũng biết cảnh giới của hai người quá thấp, cho dù hắn muốn giải thích chỉ sợ cũng không giải thích được rõ ràng, dứt khoát xoay chuyển lời nói:

"Ta vừa mới thông quan Nhân Quả pháp tắc tiến hành thôi diễn, dì Lam bọn họ dường như ở trong bí cảnh Côn Luân gặp một số kiếp nạn, chúng ta khẩn trương đi tới đó!"

Nói xong lời này, Diệp Trần thuận tay vung lên, một đạo lực lượng Thời Không pháp tắc tự đông bao bọc hai người Đường Thanh Nhã và Chúc Tiểu Bạch vào trong đó.

Bạch!

Ba người cứ như thế mà đột nhiên biến mất.

Ngay sau đó:

Đợi đến khi Đường Thanh Nhã và Chúc Tiểu Bạch mở mắt ra lần nữa thì phát hiện mình đã đi tới chân của một ngọn núi cao.

"Nhanh như vậy mà đã đến núi Côn Luân rồi sao? Đây chính là lực lượng pháp tắc sao? Quá thần kỳ!"

Hai người tấm tắc lấy làm kỳ lạ, đối với thủ đoạn của Diệp Trần cảm thấy bội phục từ đáy lòng.

Diệp Trần chỉ về một cái sơn cốc rất bình thường ở đằng trước?:

"Nơi này chắc là lối vào của bí cảnh Côn Luân!"

Nói xong lời này, Diệp Trần một bước đi đầu, trược tiếp cất bước bước vào trong sơn cốc, hai người Đường Thanh Nhã và Chúc Tiểu Bạch cũng lập tức bước nhanh theo sau.

Ông ~

Sau khi ba người bước vào sơn cốc thì thời gian và không gian bỗng nhiên dao động một lúc:

Ngay sau đó, ba người đã tiến vào bên trong một cái không gian xa lạ, sơn cốc trước đó không thấy, thay vào đó là một cánh đồng hoang vu bất tận.

"Nơi này chính là bí cảnh Côn Luân sao? Linh khí thật là nồng nặc a!"

Chúc Tiểu Bạch nhịn không được mà tán thưởng một tiếng.

Diệp Trần cười nói:

"Đây chính là nơi gần với Thế Giới Chi Tâm nhất, hoặc có thể nói tất cả năng lượng của vũ trụ mà chúng ta đang ở đều bắt nguồn từ nơi này!!"

Đường Thanh Nhã ở một bên bỗng nhiên chỉ vào nơi xa, kinh hô nói:

"Hai người mau nhìn kìa! Một ngọn núi thật cao, chỉ sợ so với Everest ở bên ngoài còn phải cao hơn rất nhiều a!"

Diệp Trần và Chúc Tiểu Bạch theo hướng mà Đường Thanh Nhã chỉ nhìn tới.

Quả nhiên, ở vị trí trung tâm của mảnh không gian này, có một ngọn núi vô cùng to lớn đứng ở đó, ba người lúc này đang đứng ở ngoài vạn dặm, ngẩng đầu lên cũng không thể nhìn thấy đỉnh của ngọn núi này, có thể tượngt tượng được ngọn núi này có độ cao khủng bố tới mức nào!

"Đây là Thiên Tâm phong! Căn cứ những gì Vô Danh đạo nhân nói trước đó, ngọn Thiên Tâm phong này là sống lưng của toàn bộ vũ trụ, chỉ cần dọc theo Thiên Tâm phong mà lên tới đỉnh núi thì sẽ tiến vào bên trong một cái không gian kỳ diệu, mà Thế Giới Chi Tâm của Hạo Thiên giới thì nghe nói ở bên trong cái không gian kỳ diệu kia..."

Diệp Trần vừa giải thích với hai người đồng thời thần niệm đã hoàn toàn phóng xuất ra.

Ngoại trừ ngọn Thiên Tâm phong nguy nga kia, xung quanh bị từng đạo lực lượng cấm chế vô hình bao trùm, không cách nào dò xét ra, sau khi Diệp Trần phóng thích ra thần thức cường đại gần như trong nháy mắt đã bao trùm toàn bộ bí cảnh Côn Luân vào bên trong đó.

Chẳng mấy chốc:

"Ta đã tìm được khí tức của dì Lam! Đi!"

Thần niệm của Diệp Trần chẳng mấy chốc khóa chặt khí tức của Tô Lam, ngay lập tức áo dài vung lên, lần nữa cuốn theo Đường Thanh Nhã và Chúc Tiểu Bạch, ba người biến mất ngay tại chỗ không thấy đâu nữa.
 
Advertisement

Bình luận facebook

Users who are viewing this thread

Back
Top Bottom