• ĐỔI TÊN MIỀN VIETWRITER.PRO SANG vietwriter.co TỪ NGÀY 18/11

New THẦN ĐẾ TRỌNG SINH (2 Viewers)

  • Chương 796-800

Chương 796 Thiếu niên cuồng ma

Bởi vì hắn biết, Tu Chân giới vốn là mạnh được yếu thua, nhất là ở tầng dưới chót, loại chuyện này gần như khắp nơi đều có thể thấy được, hắn căn bản không quản được.

Hơn nữa, coi như Diệp Trần cứu được hai ông cháu này thì sẽ thế nào?

Hắn có thể giúp bọn hắn nhất thời lại không thể giúp được bọn hắn cả đời, ở cái Tu Chân giới tàn khốc này, bản thân nhỏ yếu thì là nguồn gốc của tội lỗi!

Huống chi, Mê La Tinh Hải cũng sắp mở ra rồi, hắn còn có chuyện quan trọng hơn phải làm, không thể lãng phí thời gian ở nơi này được.

"Gia gia!!"

Thiếu niên gầy yếu ở một bên kia nhìn thấy tình cảnh bi thảm của gia gia mình thì lập tức rống lớn một tiếng, sau đó thì hai mắt vậy mà biến thành mày đỏ thắm, ngay cả tóc cũng mơ hồ phiếm hồng!

Sau đó thiếu niên bỗng nhiên đứng dậy, vậy mà tên đệ tử Ác Lang bang đang đè hắn xuống kia trực tiếp bắn bay ra ngoài!

"Ừm?"

Diệp Trần vốn cũng đã chuẩn bị lặng lẽ rời đi, nhìn thấy cảnh tượng đột nhiên này, không thể không đứng im tại chỗ, trong đôi mắt hiện ra một vẻ kinh ngạc, "Cuồng Ma chi thể? Chẳng lẽ tiểu hài này đúng là hậu duệ của Cuồng Ma nhất tộc?"

Cuồng Ma nhất tộc đã từng là một chủng tộc có tiếng tăm lừng lẫy ở Tu Chân giới!

Nghe nói, phàm là người có được huyết mạch Cuồng Ma, một khi bởi vì sự tức giận cực độ, gần như tiến vào trạng thái bùng nổ, thực lực có thể trong nháy mắt đột nhiên tăng lên gấp trăm lần, thậm chí cao hơn!

Về sau cao nhân trong Cuồng Ma nhất tộc khổ tâm nghiên cứu ra một loại thần thông nghịch thiên để người có được huyết mạch có thể tùy tâm sở dục chưởng khống tâm tình của mình, từ đó đạt tới lúc nào cũng có thể tiến vào tình trạng bạo tẩu, từ đó làm cho thực lực của Cuồng Ma nhất tộc đạt được tăng vọt nhanh chóng!

Điểm này, ngược lại cùng với Nghịch Sinh Bách Chuyển của Diệp Trần cũng có chút tương tự, nhưng khác biệt chính là tu luyện Nghịch Sinh Bách Chuyển rất khó khăn, cũng chỉ có loại người sống lại qua cả đời người mới có thể thi triển ra hoàn mỹ.

Mà đối với người của Cuồng Ma nhất tộc mà nói thì đó lại chỉ là thiên phú thần thông của bọn hắn, căn bản không cần tu luyện, đã có thể dễ dàng tăng thực lực của bản thân lên gấp mấy trăm lần!

Ngươi nói có biến thái hay không?

Theo như truyền thuyết thì thời đại cường thịnh nhất của Cuồng Ma nhất tộc kém chút nữa thì thống nhất toàn bộ Tu Chân giới!

Chỉ tiếc về sau có lẽ bởi vì vấn đề thiếu hụt của môn thần thông kia, huyết mạch của Cuồng Ma nhất tốc bắt đầu trở nên càng ngày càng mỏng manh, tộc nhân của Cuồng Ma nhất tộc có thể thi triển ra môn thần thông nghịch thiên kia cũng càng ngày càng ít, lúc này mới chậm rãi xuống dốc, hoàn toàn thối lui ra khỏi sân khấu Tu Chân giới.

Nhớ rõ kiếp trước, Diệp Trần có một đoạn thời gian đối với môn thần thông nghịch thiên của Cuồng Ma nhất tộc này rất là nóng mắt, hao phí rất nhiều tâm huyết cuối cùng ở trong cổ mộ của một cường giả Cuồng Ma tộc tìm được môn thần thông kia.

Tuy nhiên đáng tiếc là, sau khi Diệp Trần cẩn thận nghiên cứu một phen thì phát hiện môn thần thông kia chỉ có người có huyết mạch của Cuồng Ma nhất tộc kia mới có thể thi triển.

Kết quả này khiến cho Diệp Trần canh cánh trong lòng một trận, mãi cho đến về sau đạt được môn bí thuật Nghịch Sinh Bách Chuyển này thì lúc này mới tốt hơn một chút.

Ngay vào lúc Diệp Trần đang suy nghĩ tán loạn thì thiếu niên cuồng ma kia đang ở vào trạng thái bùng nổ, lúc này đã lại đánh bay hai tên đệ tử của Ác Lang bang.

Một đám đệ tử còn lại nhìn thấy thiếu niên kia đột nhiên giống như biến thành người khác, lập tức không thể không liên tục lùi lại.

"Hảo tiểu tử!"

Tên cầm đầu đệ tử Ác Lang bang kia cũng là một mặt kinh hãi, tuy nhiên hắn dù sao cũng có tu vi cảnh giới Trúc Cơ, ở cái tinh cầu nhỏ trước mắt này cũng coi là cao thủ, tự nhiên không thể bị một tên tiểu tử vừa mới bước vào cảnh giới Luyện Khí dọa sợ, lập tức phi thân đánh tới, hung hăng tung ra một quyền.

Thiếu niên cuồng ma kia đồng dạng cũng tung ra một quyền:

Ầm ầm!

Nắm đấm của hai người ở trên không trung hung hăng chạm vào nhau.

Bạch bạch bạch!

Thiếu niên cuồng ma lập tức lùi lại bốn, năm bước mà tên cầm đầu đệ tử Ác Lang bang kia cũng lùi lại hai ước, mặt mũi lập tức đầy vẻ kinh ngạc!

Phải biết, hắn nhưng đường đường chính chính có cảnh giới Trúc Cơ trung kỳ mà đối phương đây chẳng qua mới chỉ có cảnh giới Luyện Khí tầng một, hơn nữa nhục thân cũng yếu đuối như thế, vậy mà gần như đánh ngang tay với hắn?

Đây quả thực giống như là đang nằm mơ a!

Một bên khác, ông lão tóc trắng vốn đang thoi thóp, nhìn thấy sự thay đổi của cháu trai mình, trên khuôn mặt già nua nhưng hiện ra vẻ mừng như điên, lại giống như là hồi quang phản chiếu, vẻ mặt thế mà trở nên hồng hào hơn rất nhiều, "Quá tốt rồi! Quá tốt rồi! Không nghĩ tới huyết mạch Cuổng Ma nhất tộc rốt cuộc lại tái hiện thế gian, hơn nữa còn là cháu của ta! Ha ha ha! Khụ khụ khụ...

Tuy nhiên chẳng mấy chốc ông lão cao hứng không nổi, sau khi các đệ tử của Ác Lang bang phản ứng lại thì thi nhau vây công tới thiếu niên kia.

Thiếu niên kia tuy rằng có được huyết mạch Cuồng Ma, đồng thời tiến vào trạng thái bùng nổ, thế nhưng dù sao thì nội tình cũng quá mỏng, hơn nữa căn bản không hiểu bất kỳ vũ kỹ nào, chỉ biết giống như con ruồi không đầu đánh lung tung một hơi, rất nhanh thì bị người của Ác Lang bang gắt gao áp chế lại.

"Tiểu tử này có phần tà môn! Lão đại hẳn là sẽ cảm thấy hứng thú, bắt sống!"

Tên cầm đầu Ác Lang bang đệ tử kia quát lớn một tiếng.

Mà lão giả kia nhìn thấy cháu trai của mình đang bị mọi người vậy công. đã bắt đầu liên tục bại lui thì lập tức khẩn trương, vội vàng rống to, "Hổ tử! Chạy mau! Ngươi chạy mau!!"

"Gia gia!"

Thiếu niên kia vốn còn tưởng rằng ông lão đã chết, lúc này nghe được tiếng hô hoán của ông lão thì lập tức hết sức vui mừng, lập tức quay đầu nhìn lại, vậy mà cũng quên đi ngăn cản.

"Ngay vào lúc này!"

Chúng đệ tử Ác Lang bang thấy vậy thì lập tức nắm lấy cơ hội này thi nhau bay nhào tới phía thiếu niên kia.

"A!!"

Sau khi thiếu niên kia khôi phục mấy phần lý trí, trạng thái cuồng bạo trên người cũng lập tức yếu đi mấy phần, lập tức bị dọa cho hai tay ôm đầu, co quắp tại trên mặt đất.

"Ai!"

Ông lão nằm ở trên đất nơi xa, thấy cảnh này thì lập tức nặng nề thở dài một hơi, hoàn toàn tuyệt vọng.

Tuy nhiên, đúng lúc này:

Phanh phanh phanh!

Kèm theo tiếng vang liên tiếp, hơn mười tên đệ tử Ác Lang bang kia gần như cũng lúc bay ra ngoài.

Thiếu niên cuồng ma chỉ cảm thấy hoa mắt một cái thì ở trước người đã xuất hiện một bóng người.

Người đột nhiên xuất thủ này tự nhiên chính là Diệp Trần.

Hắn vốn là không muốn xen vào việc của người khác, nhìn thấy trên người thiếu niên này thế mà có được huyết mạch Cuồng Ma gần như đã tuyệt tích, cuối cùng vẫn nhịn không được mà xuất thủ.

"Đại nhân, là ngài...ngài đã cứu ta?"

Thiếu niên kinh ngạc nhìn một cái vào nơi xa, đằng kia mười mấy bộ thi thể của đệ tử Ác Lang bang, chậm rãi ngẩng đầu, sâu trong đôi mắt hiện ra vẻ sợ hãi nồng đậm, lắp ba lắp bắp mở miệng hỏi.

Làm tồn tại tầng dưới chót nhất của Tu Chân giới, thiếu niên đối với Tu Chân giả cường đại, có tâm lý e ngại theo bản năng.

Diệp Trần mỉm cười, nhẹ gật đầu.

"Phù phù!"

Thiếu niên kinh ngạc qua đi thì lập tức té quỵ trên đất, hướng Diệp Trần phanh phanh dập đầu vang lên mấy tiếng, "Đa tạ ân cứu mạng của đại nhân! Khẩn cầu đại nhân cũng mau tới cứu gia gia của ta đi! Gia gia của ta hắn, hắn sắp phải chết!"

Diệp Trần liếc qua ông lão tóc trắng ở xa xa kia, cũng không có lập tức đáp ứng, cho dù lão giả kia thật đã chết rồi, hắn cũng có thể để hắn khởi tử hồi sinh, "Muốn ta cứu gia gia của ngươi thì có thể, nhưng ngươi nhất định phải đáp ứng ta một cái điều kiện!"

Diệp Trần không nhanh không chậm mở miệng nói.
Chương 797 Thu đồ!

Thiếu niên kia làm sao có thể từ chối, lập tức lại cuống quít dập đầu:

"Đại nhân ngài cứ việc phân phó! Chỉ cần ngài có thể cứu gia gia của ta, ngài muốn cho ta làm cái gì cũng được!"

Diệp Trần nhẹ gật đầu, lúc này mới đi tới trước mặt ông lão kia, thuận tay đánh vào bên trong cơ thể của ông lão một đạo lực lượng tạo hóa, thương thế của ông lão trong nháy mắt tốt hơn bản tám phần, vốn là sắc mặt tái nhợt cũng dần dần hồng hào trở lại.

"Đa tạ ân cứu mạng của đại nhân! Tuy nhiên tuổi tác cháu trai của ta còn nhỏ, nếu đại nhân có dặn dò gì, lão già này nguyện ý thay cực khổ!"

Ông lão vừa rồi cũng nghe được lời của Diệp Trần nói với cháu trai của hắn, cũng không biết người trẻ tuổi thần bí khó lường trước mắt này đến cùng là người tốt hay xấu, trong lòng thấp thỏm không thôi, lập tức quỳ trên mặt đất hướng Diệp Trần cầu khẩn.

Diệp Trần mỉm cười, "Lão nhân gia, chuyện này ngươi chỉ sợ không cách nào làm thay được! Nếu như ta không có nhìn lầm, các ngươi có lẽ là người đời sau của Cuồng Ma nhất tộc? Mà cháu của ngươi thì vừa rồi đã thức tỉnh huyết mạch Cuồng Ma đúng không?"

"Ngươi!"

Ông lão nghe được điều này, hai mắt lập tức trừng một cái, sâu trong đôi mắt hiện ra vẻ vô cùng hoảng sợ, bắt đầu nằm rạp trên mặt đất liều mạng dập đầu, vừa dập đầu, vừa hô to, "Khẩn cầu đại nhân tha hắn đi! Hắn vẫn chỉ là một đứa bé a!!"

Sau khi Cuồng Ma nhất tộc suy bại, rất nhiều người ngấp nghé huyết mạch thần kỳ của Cuồng Ma nhất tộc, bắt đầu trắng trợn săn giết người có được huyết mạch Cuồng Ma, từu đó cướp đoạt lực lượng huyết mạch trên người bọn họ.

Ông lão này hiển như cho rằng Diệp Trần cũng là vì như vậy.

Nói thật ở lúc lần đầu tiên nhìn thấy huyết mạch Cuồng Ma trên người thiếu niên kia, Diệp Trần thật là trong nháy mắt có cái ý nghĩ như vậy, muốn rút ra huyết mạch trên người thiếu niên này, sau đó biến hóa để cho bản thân sử dụng.

Thậm chí hắn gần như có thể chắc chắn, chỉ cần đạt được lực lượng huyết mạch này thì cường độ nhục thể của hắn chắc chắn sẽ mạnh lên lần nữa, bí thuật Nghịch Sinh Bách Chuyển cũng sẽ đạt được tăng lên không nhỏ.

Tuy nhiên, đạo suy nghĩ này chỉ hiện lên một chút ở trong đầu Diệp Trần, sau đó lại bị hắn trực tiếp bác bỏ.

Không nói tới, làm như vậy không phù hợp với tính cách của hắn, cho dù hắn đạt được huyết mạch Cuồng Ma cũng chẳng qua chỉ là dệt hoa trên gấm mà thôi.

Hơn nữa luyện hóa huyết mạch Cuồng Ma sẽ ảnh hưởng tới tâm lý, đây cũng là sự thật đã được Tu Chân giới công nhận, đến lúc đó chỉ sợ cái được không bù nổi cái mất.

Còn nữa, huyết mạch Cuồng Ma chỉ có thể lưu ở trong cơ thể của hậu nhân Cuồng Ma nhất tộc mới có thể phát huy ra tiềm lực lớn nhất.

Thiếu niên kia hiển nhiên không biết chuyện gì xảy ra, nhìn thấy gia gia luôn hướng Diệp Trần cầu xin, một mặt vẻ mờ mịt, tuy nhiên lại có khí phách, nói:

"Gia gia, mệnh của chúng ta đều là đại nhân cứu, nếu như hắn thật muốn mạng của ta, ta cho hắn là được rồi!"

Ông lão lập tức nước mắt tuôn đầy mặt, nói:

"Hổ tử, ngươi không hiểu! Ngươi là hi vọng cuối cùng của Cuồng Ma nhất tộc chúng ta! Gia gia có thể chết nhưng ngươi thì nhất định phải sống sốt!!"

Diệp Trần lập tức cười, thuận tay vung lên nâng hai người từ dưới đất lên, "Lão nhân gia hiểu nhàm! Ta sẽ không làm gì tôn tử của ngươi, huyết mạch Cuồng Ma nhất tộc tuy rằng trân quý nhưng ta còn chưa có để vào mắt, chứ đừng nói là dùng loại thủ đoạn ti tiện kia đi cưỡng ép rút ra!"

Ông lão nghe được điều này thì lập tức khẽ giật mình, hiển nhiên không nghĩ tới Diệp Trần sẽ nói như vậy:

"Không những như thế, ta còn muốn đưa cho hắn một đoạn cơ duyên to lớn!"

Diệp Trần tiếp tục mở miệng đạo,

"Cuồng Ma Thánh Tâm quyết, ngươi chắc là đã nghe nói qua rồi chứ?"

Ông lão lập tức toàn thân chấn động mạnh một cái, hai mắt trợn lên thật lớn, mặt mũi đầy vẻ không thể tưởng tượng nổi, nói:

"Ngươi vậy mà...ngay cả Cuồng Ma Thánh Tâm quyết cũng biết? Đây chính là chí bảo vô thượng của Cuồng Ma nhất tộc chúng ta! Đáng tiếc sớm ở tám ngàn năm trước đã thất truyền! Nếu như đây mới là mục đích thực sự của ngài thì khả năng phải để đại nhân ngài thất vọng rồi!"

Ông lão thở dài nói.

Diệp Trần cười ha ha một tiếng:

"Lão nhân gia, ngươi sai! Ta là muốn nói, Cuồng Ma Thánh Tâm quyết này đang ở trong tay của ta, hơn nữa, ta có thể truyền nó cho cháu trai của ngươi!"

"Đương nhiên, điều kiện trước hết là hắn nhất định phải bái ta làm thầy mới được!"

Thiếu niên cuồng ma này tuyệt đối là một mầm mống tốt, Diệp Trần nếu không muốn rút ra lực lượng huyết mạch của hắn thì tự nhiên phải bồi dưỡng hắn thật tốt, trong tương lai để cho bản thân hắn sử dụng.

Oanh!

Ông lão nghe được điều này thì toàn thân lập tức rung mạnh, hô hấp cũng trở nên dồn dập hơn, sững sờ sửng sốt một lúc lâu:

"Phù phù!"

Ông lão trực tiếp quỳ xuống trên đất, đồng thời còn không quên lôi kéo thiếu niên bên cạnh:

"Hổ tử! Nhanh quỳ xuống! Bái vị đại nhân này làm sư phụ!"

"A nha!"

Thiếu niên kia vẫn còn đang ở vào trạng thái như lọt vào trong sương mù, tuy nhiên đối với lời của gia gia thì hắn vẫn luôn tin tưởng không nghi ngờ, lập tức quỳ trên mặt đất bắt đầu hướng Diệp Trần dùng sức dập đầu.

"Hổ Tử bái kiến sư tôn!"

Diệp Trần cười ha ha một tiếng, lại nâng hai người dậy:

"Làm đồ đệ của ta cũng không có nhiều cấp bậc lễ nghĩa như vậy! Vi sư sẽ truyền thụ Cuồng Ma Thánh Tâm quyết cho ngươi, lại truyền cho ngươi một loại pháp môn luyện khí, chỉ cần ngươi dốc lòng tu luyện, tương lai trọng chấn Cuồng Ma nhất tộc các ngươi cũng không phải là không thể được!"

Nói xong lời này, Diệp Trần cũng mặc kệ Hổ Tử này có nghe hiểu hay không, bàn tay hơi vỗ ở trên đỉnh đầu hắn, một đạo ánh sáng trắng lập tức chui vào bên trong đỉnh đầu của hắn.

Hổ Tử lập tức cảm nhận được ở trong đồng trống rỗng bỗng có rất nhiều thứ chui vào, bỗng nhiên đau đớn một trận sau đó thì ngất đi.

...

Sau đó, Diệp Trần ở lại Trường Lạc thôn mấy ngày, truyền thụ cho Hổ Tử một số pháp môn tu luyện, còn đưa cho hắn một cái pháp bảo Linh khí và một số đan dược có thể sử dung trong quá trình tu luyện.

Đừng nhìn qua Hổ Tử mà cảm thấy ngờ ngệch, có lẽ bởi vì duyên cớ có được huyết mạch Cuồng Ma, thế cho nên là thiên tài tu luyện cực kỳ hiếm thấy!

Hơn nữa lại có người danh sư như Diệp Trần chỉ đạo, còn có đan dược hỗ trợ, chỉ trong thời gian mấy ngày ngắn ngủi, tu vi liền tăng lên tới cảnh giới Luyện Khí tầng bốn, hơn nữa ngay cả Cuồng Ma Thánh Tâm quyết cũng đã mơ hồ đụng chạm đến cánh cửa một chút.

Đáng nhắc tới chính là, ở trong mấy ngày này, người của Ác Lang bang cũng đã tới mấy lần, hơn nữa một lần so với một lần người đông thế mạng hơn, nhưng lại ngay cả cửa sân đều không có đi vào, tất cả đều bị cấm chế Diệp Trần thuận tay bố trí ngăn ở bên ngoài.

Đối với tồn tại những con kiến hôi này, Diệp Trần căn bản không có bất kỳ hứng thú xuất thủ gì, dứt khoát chẳng thèm để ý tới, mặc cho bọn hắn kêu gào ở bên ngoài.

Chỉ chớp mắt, thời gian hơn mười ngày trôi qua, "Hổ Tử, những thứ mà ta truyền thụ cho ngươi trong mấy ngày vừa qua đã đầy đủ để ngươi tu luyện mười mấy hai mươi năm, vi sư còn có chuyện quan trọng hơn đi làm, hôm nay cũng nên rời đi!"

Hổ Tử nghe được điều này thì hốc mắt lập tức đỏ bừng, nước mắt rơi xuống lả tả, "Sư tôn phải đi đâu đây? Sẽ còn trở lại đây sao?"

Diệp Trần cười nhạt một tiếng, vỗ vỗ đầu vai Hổ Tử, "Chờ ta làm xong chuyện của ta, ta tự nhiên sẽ trở về nhìn ngươi! Tuy nhiên ở trước khi ta rời đi, để vi sư nhìn xem, những ngày vừa qua này ngươi đã học được những thứ gì!"

Nói xong lời này, Diệp Trần thuận tay vung lên:

Rầm rầm!

Chấm chế xung quanh viện lạc trong nháy mắt được thu hồi lại, chỉ thấy ở ngoài viện, ba tầng trong ba tầng ngoài, vậy mà có mấy trăm tên đệ tử Ác Lang bang vây quanh.

Nhìn thấy cấm chế xung quanh không còn, những người này lập tức lao vào như ong vỡ tổ.
Chương 798 Hổ Tử thay da đổi thịt

Hơn nữa, sau khi Diệp Trần hời hợt làm xong mọi thứ ở đây thì chậm rãi đi trở về trong phòng, hiển nhiên vẫn không có ý định động thủ đối với mấy cái tên đệ tử Ác Lang bang này.

Mà Hổ Tử lập tức nhìn thấy, nhiều đệ tử Ác Lang bang hung thần ác sát lao vào như vậy thì lập tức có chút luống cuống.

Từ khi hắn biết nhận thức thì Ác Lang Bang chính là một tòa núi lớn trên đầu Trường Lạc thôn bọn họ, đối với người của Ác Lang bang, hắn gần như là cảm thấy sợ hãi theo bản năng!

Thế là hắn nhìn thấy Diệp Trần trở về phòng, theo bản năng cũng muốn trở về.

Không nghĩ tới, Diệp Trần thuận tay vung lên, đóng cửa phòng lại, đồng thời một giọng nói đạm mạc từ bên trong ung dung truyền tới, "Ngươi quên là ai đánh gia gia ngươi thành trọng thương rồi sao? Lại là người nào hại chết phụ thân của ngươi? Đi! Làm thịt tất cả bọn hắn cho ta!"

"Hôm nay chính là trận chiến đầu tiên của ngươi, vi sư sẽ không xuất thủ, hoặc là ngươi giết sạch những người này, hoặc ngươi sẽ bị bọn họ giết chết!"

Tu Chân giới mạnh được yếu thua, trước lúc Diệp Trần rời đi, nhất định phải kích phát ra huyết tính của tên đồ đệ này của mình, không phải như vậy thì ở thế giới tàn khốc này, họn họ căn bản không có khả năng sinh tồn được!

Trong phòng, gia gia của Hổ Tử tuy rằng đã mơ hồ đoán được dụng ý của Diệp Trần, nhưng mặt mũi vẫn đầy vẻ lo lắng, chỉ có điều cũng không dám mở miệng khuyên bảo.

Nghe được tiếng quát khẽ của Diệp Trần, Hổ Tử lập tức ngừng lại bước chân, tuy rằng trong lòng vẫn có chút sợ hãi nhưng lời của Diệp Trần, hắn chắc chắn nhất định phải nghe, đây cũng là chuyện mà gia gia hắn đã dặn dò với hắn nhiều lần.

"Vâng! Sư tôn!"

Hổ Tử lên tiếng, đành phải cắn răng một cái, quay người hướng về phía những tên đệ tử của Ác Lang bang kia, ngang nhiên nghênh đón tiếp lấy.

"Tiểu tử! Chính là ngươi ở mười ngày trước giết chín tên đệ tử Ác Lang bang của ta phải không?"

Một đám Ác Lang bang xông tới, tên cầm đầu là một người đàn ông trung niên khôi ngô cao lớn, hai mắt giống như chuông đồng, gắt gao nhìn chằm chằm vào Hổ Tử, mỗi khi bước ra một bước, mặt đất đều rung động một trận, giống như động đất.

"Lộc cộc ~~ "

Hổ Tử nhìn qua thân thể trước mắt này so với hắn phải to lớn hơn gấp bội, lập tức không thể không hung hăng nuốt một ngụm lớn nước bọt, thân thể cũng khẽ run lên.

Đúng lúc này, giọng nói của Diệp Trần lại đột nhiên vang lên trong óc của Hổ Tử một lần nữa, "E ngại, sẽ chỉ làm ngươi trở nên càng thêm nhỏ yếu! Chẳng lẽ ngươi muốn cứ mãi bị những người này ức hiếp tiếp sao? Ngươi không giết bọn họ, bọn họ sẽ giết ngươi!"

"Hít sâu, điều chỉnh tâm tình của mình, ngươi đại khái có thể không cần coi bọn họ là con người, bởi vì bọn hắn chính là một đám ác lang đội lốt người, giết bọ hắn! Chỉ có giết bọn hắn thì ngươi mới có thể sống sót!!"

Sau khi Diệp Trần dẫn đạo, cảm xúc của Hổ Tử cũng bắt đầu chậm rãi ổn định lại, trong đôi mắt dần dần dâng lên một cỗ ý chí chiến đấu dày đặc.

Mà đổi thành một bên:

"Tiểu tử! Lão đại ta nói chuyện với ngươi, ngươi là điếc sao?"

Một tên đệ tử Ác Lang bang có cảnh giới Luyện Khí hậu kỳ nhìn thấy Hổ Tử đứng ở nơi đó không lên tiếng, thì lập tức dẫn đầu nhảy ra ngoài, trực tiếp hướng đưa tay hướng hắn chộp tới!

Hổ Tử bây giờ tuy rằng so với mười ngày trước đã thay da đổi thịt, nhưng cũng mới chỉ có cảnh giới Luyện Khí tầng sáu mà thôi.

Ở trong suy nghĩ của đám người Ác Lang bang thì hắn chẳng qua chỉ là một tên tiểu lâu la mà thôi, cho nên tất cả cũng không có quá để hắn vào trong mắt, một tên đệ tử cảnh giới Luyện Khí hậu kỳ cũng đủ để dễ dàng treo hắn lên đánh.

Tuy nhiên, mắt thấy lúc cánh tay lớn của tên đệ tử Ác Lang bang kia muốn rơi vào trên vai của Hổ Tử:

"Bá Cương Thần quyền!!"

Hổ Tử đã được Diệp Trần điều động khơi dậy chiến ý thành công, bỗng nhiên quát lớn một tiếng, thân thể trở nên hơi cong, song quyền trực tiếp đánh ra!

"U a! Còn dám đánh lại? Chỉ bằng ngươi cũng dám...cái gì!!"

Tên đệ tử Ác Lang bang kia mới đầu cũng không có để công kích của Hổ Tử vào trong mắt, thế nhưng chờ khi quyền của đối phương kia oanh đến trước mặt, hắn ngay lập tức mới tý thức tới tình huống dường như không đúng lắm!

Người kia vội vàng giơ hai tay lên, muốn ngăn cản song quyền của Hổ Tử:

"Răng rắc!"

Kèm theo đó là một tiếng nứt xương vang lên, hai tay của người đệ tử Ác Lang bang kia lập tức rõ ràng đứt gãy, sau đó thì song quyền của Hổ Tử hung hăng đụng vào trước ngực của hắn:

"Phốc!"

Sau khi điên cuồng phun ra một ngụm máu tươi thì tên đệ tử Ác Lang bang kia lập tức giống như diều đứt dây, trực tiếp bay ngược ra ngoài!

"Tình huống như thế nào!"

Các đệ tử còn lại của Ác Lang bang, tất cả lập tức đều nhìn tới trợn tròn đôi mắt.

"Đánh thật hay!"

Tròng phòng, gia gia của Hổ tử mắt thấy hết cảnh tượng ở đây thì lập tức kích động lớn tiếng khen hay, có một loại cảm giác mở mày mở mặt.

"Mẹ nó! Thật là một tên phế vật!"

Người đàn ông trung niên có thân hình cao lớn khôi ngô kia đầu tiên là hơi sững sờ, sau đó thì mắng lớn một tiếng, đồng thời hướng về phía sau lưng vung tay lên:

"A Báo, ngươi đi!"

"Rõ!"

Một tên nam tử thanh niên có dáng người gầy gò lập tức đi ra từ trong đám người, khí tức so với tên trước đó phải cường đạo hơn không chỉ gấp đôi, rõ ràng là một tên tu sĩ cảnh giới Trúc Cơ sơ kỳ.

"Tiểu tử! Ngoan ngoãn thúc thủ chịu trói! Nói ra người đằng sau ngươi kia là ai, bằng không mà nói, hắc hắc!"

Thanh niên gầy gò vừa chậm rãi hướng Hổ Tử tới gần, vừa vặn vẹo thân thể, xương cốt khắp toàn thân từ trên xuống dưới lập tức lốp bốp rung động, hiển nhiên người này là một tên theo con đường tuy thể!

"Bớt nói nhảm! Ăn một quyền của ta!"

Trận chiến mở màn đã dành được thắng lợi, lòng tin của Hổ Tử lúc này đã tăng lên gấp bội, vậy mà rống lớn một tiếng, chủ động phát động tiến công hướng thanh niên gầy gò kia.

"Muốn chết!"

Thanh niên gầy gò kia thấy thế thì vẻ mặt lập tức hiện ra nụ cười lạnh, đồng dạng đập một quyền ra ngoài.

Hắn thân là tu thể, thích nhất chính là vật lộn cận thân, đối phương chỉ là một tên tiểu tử cảnh giới Luyện khí tầng sáu thế mà chủ động đối quyền với hắn, theo như hắn nghĩ thì quả thực chính là đang tìm cái chết!

Oanh!

Nắm đấm của hai người ở trên không trung hung hăng va chạm vào nhau.

Bạch bạch bạch!

Hổ Tử liên tiếp lùi lại mấy bước, mà thanh niên gầy gò kia cũng lùi lại hai ba bước.

"Ồ!"

Chẳng những thanh niên gầy gò rất là kinh ngạc, đệ tửu Ác Lang bang khác ở xung quanh, tất cả cũng đều có chút ngoài ý định.

Rất rõ ràng cũng không nghĩ tới, đối kháng với thanh niên gầy gò, thiếu niên gầy yếu này thế mà có thể miễn cưỡng chống đỡ được!

"Tiểu tử! Lực lượng không tệ lắm! Đáng tiếc vừa rồi ta chỉ có sử dụng sáu thành lực đạo mà thôi! Lần này, ta xem ngươi còn muốn cản như thế nào!"

Thanh niên gầy gò quát lớn một tiếng, đã lại đấm ra một quyền đập tới!

"Hừ!"

Hổ Tử hừ lạnh một tiếng, vào lúc này lại bỗng nhiên nhắm mắt lại.

Mắt thấy nắm đấm của thanh niên gầy gò đã hò hét mà tới, khí thế so trước đó cường đại hơn gấp đôi!

Lúc này Hổ Tử mới bỗng nhiên mở hai mắt ra, trong đôi mắt vậy mà nổi lên một vệt huyết mang:

"Cuồng Ma Thánh Tâm quyết, tầng một, mở!"

Oanh!

Theo một tiếng quát lớn, trên người Hổ Tử đột nhiên dâng lên một cỗ sát khí cuồng bạo cường đại, khí chất cả người cũng đã xảy ra biến hóa nghiêng trời lệch đất, giống như hoàn toàn trở thành một người khác!

Ầm ầm!

Hôt Tử tung ra một quyền, nắm đấm hai người cũng lần nữa hung hăng va chạm vào nhau.

Ầm!

Nhưng là lần này, Hổ Tử đứng im tại chỗ, không hề động đậy một chút nào mà cánh tay của thanh niên gầy gò kia lại rõ ràng bị đánh nổ, huyết nhục văng tung tóe, cả người càng là theo một tiếng kêu thảm thiết thê lương mà bay thẳng ra ngoài...
Chương 799 Lực lượng chân chính của huyết mạch Cuồng Ma

"Cái này..."

Tất cả người của Ác Lang bang, mắt thấy tất cả những gì vừa diễn ra thì từng tên tất cả đều hai mắt trợn lên thật lớn, cái cằm đều muốn giật mình rớt xuống.

Thanh niên gầy gò gọi là A Báo này, thế nhưng là người nổi bật trong thế hệ tuổi trẻ của Ác Lang bang bọn họ, có tu vi cảnh giới Trúc Cơ tầng hai.

Mà tiểu tử bên kia chẳng qua chỉ có cảnh giới Luyện Khí tầng sáu mà thôi, tu vi chênh lệch giữa hai bên quả thực không phải nửa điểm hay một điểm, vô luận là nói như thế nào thì đều hẳn là A Báo treo đối phương lên đánh mới đúng.

Nhưng là bây giờ, A Báo thế mà thua, mà còn thua ở trên sở trường chiến đấu cận thân của hắn!

Đây quả thực là kết quả làm cho người khó mà tiếp nhận, làm sao cũng không ngờ trước được.

Nhưng sự thật bày ra ở trước mắt, căn bản không phải do bọn họ không tin là được!

"Này!"

Người đàn ông trung niên cao to khôi ngô kia đầu tiên là sững sờ một lúc, sau đó thì trực tiếp sờ sờ lên cái đầu to, trên mặt hiện ra vẻ kinh ngạc:

"Hảo tiểu tử! Có chút ý tứ a! Xem ra chín tên đệ tử trước đó của Ác Lang bang chúng ta thật đúng là do ngươi giết?"

"Hừ!"

Hổ Tử hừ lạnh một tiếng, sau khi sử dụng Cuồng Ma Thánh Tâm quyết, đã kích phát ra được huyết mạch cuồng ma trong cơ thể hắn, tuy rằng vẻn vẹn chỉ là tầng một nhưng cũng đã làm cho hắn có chút điên cuồng, trên thân đằng đằng sát khí, trong đôi mắt hiện ra sát ý nồng đậm:

"Chẳng những bọn họ phải chết! Hôm nay tất cả người các ngươi ở nơi này, toàn bộ cũng phải chết!"

Hổ Tử hét lớn một tiếng vậy mà trực tiếp bay vọt về phía người đàn ông trung niên cao to khôi ngô kia, vẫn như cũ là Bá Vương Thần quyền đơn giản nhất!

"Muốn chết!"

Người đàn ông trung niên khôi ngô cao to kia nghe được điều này thì lập tức giận tím mặt, cho dù là biểu hiện của Hổ Tử, đã hoàn toàn ra khỏi dự liệu của hắn, thế nhưng là hắn chính là tu sĩ có tu vi cảnh giới Trúc Cơ đỉnh phong, A Báo kia cũng còn lâu mới có thể so được.

Bây giờ lại bị một tên tiểu tử Luyện Khí tầng sáu khiêu khích, điều này làm cho hắn làm sao không giận?

Ầm ầm!

Hăn người cũng là nắm đấm đụng nắm đấm, hung hăng chạm tay một cái.

Trước đó hai tên đệ tử Ác Lang bang kia, tất cả đều thua dưới tay của Hổ Tử, thế nhưng lần này tình huống xảy ra thay đổi.

Bành!

Hai cái nắm đấm lớn nhỏ cách xa, trên không trung nặng nề va chạm vào nhau, giống như sấm dậy đất bằng, tính cả mặt đất cũng phải lắc lư kịch liệt một trận.

Nắm đấm vừa chạm thì tách ra:

Xoẹt xẹt!

Hổ Tử lập tức cảm thấy chính mình giống như bị một khối đá khổng lồ đụng trúng, cả người ngay lập tức theo dọc mặt đất trượt dài hơn mười mét về phía sau, mới có thể ổn định lại thân hình, tuy nhiên ngay sau đó:

"Phốc!"

Lại điên cuồng phun ra một ngụm máu tươi, hơn nữa vẻ mặt trắng bệch một lúc.

Rất rõ ràng, cảnh giới Luyện khí tầng sáu và cảnh giới Trúc Cơ đỉnh phong, có sự chênh lệch về tu vi rất lớn, cho dù là huyết mạch Cuồng Ma rất biến thái, nhưng cũng không có cách nào có thể đền bù được khoảng cách chênh lệch đó.

Đương nhiên, đây cũng là bởi vì, Hổ Tử bây giờ mới miễn cưỡng lĩnh ngộ được Cuồng Ma Thánh Tâm quyết tầng một, còn xa xa không cách nào phát huy ra lực lượng huyết mạch Cuồng Ma.

"Diệp đại nhân, Hổ Tử sợ là không được, ngài mau nhanh ra tay cứu hắn đi!"

Trong phòng, gia gia của Hổ Tử thấy cảnh này thì lập tức dọa đến hồn đều muốn bay, nhịn không được hướng Diệp Trần mở miệng cầu khẩn.

Diệp Trần không hề bị lay động một chút nào, thản nhiên nói:

"Không trải qua thất bại thì làm sao có thể trở thành cường giả? Yên tâm, cho dù hắn thật sự bị đối phương đánh chết, ta cũng có thể cứu hắn sống lại!"

"Cái này..."

Gia gia của Hổ Tử đột nhiên không nói nên lời, trong lòng mặc dù đau lòng không chịu nổi, thế nhưng Diệp Trần đã mở miệng, hắn nơi nào còn dám phản bác?

Rầm rầm rầm!

Bên trong viện lạc, Hổ Tử đã lại cùng người đàn ông trung niên khôi ngô cao lớn kia đối oanh bảy tám quyền.

Oanh!

Hổ Tử lần nữa bị một quyền của người đàn ông trung niên khôi ngô to lớn kia đánh bay, toàn bộ hung hăng rơi đập trên mặt đất, bởi vì thương thế quá nặng, đã hao hết khí lực, cuối cùng cũng không còn cách nào từ dưới đất bò dậy.

Người đàn ông trung niên khôi ngô to lớn kia lập tức cũng âm thầm thở phào nhẹ nhõm, tuy rằng mặt ngoài chiếm cứ ưu thế tuyệt đối, nhưng trên thực tế hắn thật ra thì cũng không thoải mái, mỗi một lần giao thủ với tiểu tử không muốn mạng trước mắt này đều sẽ cảm nhận được một đạo sát khí vô hình xâm nhập vào trong cơ thể của hắn, để hắn cảm thấy rất khó chịu.

"Tiểu tử! Lấy tu vi của ngươi chỉ có cảnh giới Luyện Khí tầng sáu, có thể đánh với bản đường chủ tới trình độ như vậy, ngươi cũng coi là rất giỏi!"

Người đàn ông trung niên khôi ngô kia vừa xoa xoa nắm đấm giống như nồi đất kia của chính mình vừa hướng Hổ Tử đang nằm rạp trên mặt đất chậm rãi tới gần, ung dung mở miệng, nói:

"Đúng rồi, ngươi để bản đường chủ đột nhiên nhớ tới một người, người này bỏ bê công việc có ý đồ chạy trốn khỏi quặng mỏ! Nói đến, người kia cũng giống như ngươi, cũng là xương cứng, hơn nữa có dung mạo rất giống với ngươi a! Hình như tên gọi là cái gì Đằng Thanh Sơn thì phải?"

Hoắc!

Nghe được điều này, Hổ Tử bỗng nhiên ngẩng đầu lên, con ngươi vốn đã có chút tối nhạt, đột nhiên bắn ra một vệt sáng, "Hắn là cha ta! Lúc trước chính là bọn rác rưởi các ngươi cưỡng ép bắt đi đào quáng, các ngươi đã làm gì cha ta?"

Hổ Tử bỗng nhiên quát lớn.

Người đàn ông khôi ngô to lớn kia hơi sững sờ, sau đó thì vẻ mặt nở ra nụ cường càng thêm âm độc:

"Hóa ra tên kia chính là cha của ngươi a, khó trách ta cảm thấy hai người các ngươi làm sao giống nhau đến như vậy! Chà chà!"

"Ngươi nói! Ngươi đến cùng đã làm gì cha ta?"

Hổ Tử tiếp tục hét lớn.

Người đàn ông trung niên khôi ngô to lớn lúc này đã đi tới nơi cách ba mét trước mặt Hổ Tử, cười lạnh nói:

"Thế nào? Ở quặng mỏ, người bỏ bê công việc có ý đồ chạy trốn thì ngươi cảm thấy còn có thể có kết quả gì?"

Nói đến đây, người đàn ông trung niên khôi ngô to lớn có chút dừng lại, sau đó thì âm trầm nói:

"Bản đường chủ để cho người ta chặt đứt hai cái đùi của hắn, sau đó ném hắn và hai chân của hắn vào trong tổ kiến bị hàng vạn con kiến cắn xé, trọn vẹn kêu rên một ngày một đêm, lúc này cuối cùng mới chết đi, kiệt kiệt kiệt!!!"

Sau khi người đàn ông trung niên khôi ngô to lớn nói xong thì lập tức đắc ý cười như điên.

Gia gia của Hổ Tử ở trong phòng nghe thấy như vậy thì thân thể lập tức run lên, trực tiếp ngất luôn tại chỗ.

Oanh!

Mà Hổ Tử nằm rạp trên mặt đất nghe được cái chết thê thảm của cha hắn thì lập tức trong đầu ong ong lên giống như nổ tung!

Sau đó, một cỗ sát khí cường đại khó mà hình dung đột nhiên dâng lên ở trên thân hắn!

Két kít ~~

Xuong cốt toàn thân lốp bốp rung động!

Ngay sau đó:

Oanh!

Hổ Tử vốn cũng đã tê liệt nằm ở trên mặt đất, vậy mà thoáng cái đứng thẳng tắp lên, tựng sợi tóc dựng đứng!

Hai mắt đổ ngầu, hoàn toàn đã được màu máu bao phủ!

Giống như một con ác ma vừa bò ra từ trong địa ngục!

Ngay cả người đàn ông trung niên khôi ngô to lớn kia cũng không nghĩ tới vậy mà lại xảy ra loại dị biến này, sắc mặt không thể không thay đổi lớn, đấy lòng vậy mà dâng lên một cỗ cảm giác hết sức nguy hiểm.

Những tên đệ tử của Ác Lang bang ở xung quanh kia cũng càng là thi nhau lùi lại, mặt mũi của từng người tất cả đều đầy vẻ kinh ngạc.

"Ngươi! Các ngươi! Tất cả đều đáng chết!!!"

Giọng nói của Hổ Tử lúc này cũng đã trở nên vô cùng khàn khàn, hoàn toạn giống như trở thành một người khác, không! Chuẩn xác mà nói, Hổ Tử lúc này đã hóa thân thành ma!

"Đây mới là lực lượng huyết mạch Cuồng Ma chân chính a!"

Ngay cả Diệp Trần ở trong phòng, nhìn thấy cảnh tượng trước mắt này cũng không thể không âm thầm cảm khái.
Chương 800 Kế hoạch của Diệp Trần

Đương nhiên, loại lực lượng huyết mạch Cuồng Ma này hoàn toàn là dựa vào sự cừu hận mà kích phát ra tới, cũng có thể khiến cho Hổ Từ hoàn toàn đánh mất tâm chí, cả người hoàn toàn điên cuồng.

Sưu!

Dưới chân Hổ Tử bỗng nhiên đạp một cái, cả người giống như hỏa tiến phát xạ, tại chỗ lập tức liền bị hắn giẫm ra một cái hố sâu mà người thì trong nháy mắt nổ bắn ra đến trước người đàn ông trung niên khôi ngô to lớn kia.

Oanh!

Hổ Tử tung ra một quyền, người đàn ông trung niên khôi ngô to lớn kia vừa từ trong kinh ngạc còn chưa có hoàn toàn phản ứng lại thì vội vàng theo bản năng giơ nắm đấm lên ngăn cản.

Răng rắc!

Hai cái nắm đấm rõ ràng chênh lệch cách xa, chạm vào nhau một cái, thiết quyền nồi đất của người đàn ông trung niên kia lập tức xuất hiện huyết nhục bay tứ tung, xương nắm đấm của hắn đột nhiên vỡ ra! Cả người cũng theo đó mà bay thẳng ra ngoài!

"A!!"

Người đàn ông trung niên khôi ngô to lớn kia phát ra một tiếng kêu thảm thiết thê lương, tuy nhiên còn không đợi hắn đứng vững thân hình thì Hổ Tử ở phía sau đã đuổi tới, theo đó lại tung ra một quyền nữa!

Lần này, người đàn ông trung niên khôi ngô to lớn kia căn bản không có kịp ngăn cản, nắm đấm hung hăng đập trúng ở vị trí tim của hắn.

"Phốc!"

Nắm đấm nhỏ gầy của Hổ Tử kia vậy mà giống như một cây trường thương, hung hăng đấm vào nhục thân của người đàn ông khôi ngô to lớn kia!

"Bành!"

Trái tim của người đàn ông trung niên khôi ngô to lớn kia lại bị một quyền của Hổ Tử đánh nổ!

"A!!!"

Người đàn ông trung niên khôi ngô to lớn lại phát ra một tiếng kêu thảm thiết thê lương, sau đó thì ngã xoạch xuống.

Dù sao cũng chỉ có cảnh giới Trúc Cơ đỉnh phong mà thôi, nhục thần còn không có cường đại đến đâu, có thể tránh được tình trạng tim mạch bị đánh nổ hay sao?

Những tên đệ tử của Ác Lang bang xung quanh kia nhìn thấy đường chủ bị giết, từng tên sớm đã bị dọa đến tè cả ra quần, cho dù người đông thế mạnh, nhưng không có một ai dám tiến lên cứu, tất cả đều quay người co cẳng lại rồi chạy.

Hổ Tử lập tức giống như con hổ xông vào giữa bầy dê, đuổi kịp những tên này thì một quyền một tên, trong nháy mắt oanh sát hai ba mươi người.

Ngay vào lúc này ở phía trên bầu trời xa xa bỗng nhiên vang lên một giọng nói đầy uy nghiêm:

"Người nào dám can đảm đồ sát đệ tử Ác Lang bang ta!"

Kèm theo giọng nói này rơi xuống, bóng người ở một nơi xa, đạp không mà đến, trong nháy mắt đã đi tới trước mặt mọi người, rõ ràng là một tên tu sĩ cảnh giới Kim Đan.

"Là Mã phó bang chủ!"

Đệ tử Ác Lang bang nhìn thấy người nọ xuất hiện thì lập tức tất cả đều lấy lại tinh thần hưng phấn hô:

"Mã phó bang chủ! Cứu mạng a!"

"Tiểu tử này giết Lưu đường chủ, còn muốn giết toàn bộ chúng ta!"

"Có Mã phó bang chủ ở đây, tiểu tử này khẳng định chết chắc!"

...

Sưu!

Kèm theo tiếng hô to của chúng đệ tử Ác Lang bang, Mã phó bang chủ đột nhiên xuất hiện này, thân thể nhoáng một cái đã ngăn ở trước mặt Hổ Tử.

"Chết!!"

Hổ Tử lúc này đã hoàn toàn đánh mất đi lý trí, căn bản không biết sợ hãi là gì, lập tức giống như dã thú nhào tới.

"Ừm?"

Mã phó bang chủ nhìn thấy Hổ Tử tuổi tác còn trẻ, hơn nữa chỉ có tu vi cảnh giới Luyện Khí, vậy mà có thể phát huy ra được lực lượng cường đại như thế, trên mặt lập tức hiện ra vẻ giật mình.

Chỉ có điều, tu vi của hắn so với Lưu đường chủ trước đó lại mạnh hơn rất nhiều, chỉ thấy thuận tay vỗ ra một chưởng.

Oanh!

Hổ Tử còn chưa có vọt tới trước mặt hắn được năm mét thì đã bị một đạo chưởng lực hùng hồn trực tiếp đánh bay ra ngoài, ngay sau đó thì thân thể nhoáng một cái đã đuổi tới trước mặt Hổ Tử, sau đó vẫy tay nhấn một cái:

Oanh!

Một đạo chưởng lực hùng hồn như là một ngọn núi lớn nặng nề đặt ở trên thân Hổ Tử.

"Rống!"

Hổ Tử lập tức phát ra một tiếng gầm nhẹ giống như dã thú, thế nhưng là mặc cho hắn giãy dụa như thế nào cuối cùng không cách nào tránh thoát được đạo chưởng lực cường đại kia.

Hổ Tử vượt cấp giết chết Lưu đường chủ có cảnh giới Trúc Cơ đỉnh phong cũng đã là cực hạn, đối mặt với Mã phó bang chủ có cảnh giới Kim Đan này cuối cùng cũng không tải nổi.

"Tiểu tử! Chính là ngươi giết chết Lưu đường chủ sao? Bản bang chủ xem ngươi cũng coi là một nhân tài, nếu như ngươi có thể quy thuận Ác Lang bang chúng ta, bản bang chủ tha cho ngươi khỏi chết, như thế nào?"

Mã phó bang chủ một tay chắp sau lưng, một tay áp chế gắt gao Hổ Tử lại, khí định thần nhàn mở miệng nói.

Tuy nhiên, Hổ Tử lúc này sớm đã thần chí không rõ, làm sao biết được đối phương đang nói cái gì, chỉ là càng không ngừng ra sức giãy dụa lấy.

Mã phó bang chủ thấy thế thì không thể không lắc đầu:

"Ngươi đã ngu xuẩn mất khôn như vậy, vậy thì ngươi chết đi!"

Nói xong, Mã phó bang chủ muốn giơ chưởng lên đập xuống thì ngay vào lúc này ở trên không trung đột nhiên vang lên một tiếng thở dài:

"Đồ đệ của ta, là ngươi có thể động vào sao?"

Giọng nói vang lên, Mã phó bang chủ chỉ cảm thấy hoa mắt một cái, trước mắt đột nhiên xuất hiện thêm một người trẻ tuổi!

Tự nhiên chính là Diệp Trần.

Mã phí bang chủ lập tức hốt hoảng, theo bản năng muốn lùi lại, thế nhưng toàn thân lại giống như bị người làm Định Thân thuật, bất kể như thế nào cũng xê dịch không được chút nào!

"Ngươi...ngươi là ai? Ngươi muốn...làm gì?"

Mã phó bang chủ lúc này cũng đã kịp phản ứng, người trẻ tuổi đột nhiên xuất hiện này có tu vi cao hơn hắn rất nhiều!

Diệp Trần thuận tay điểm chỉ chỗ mi tâm của Hổ Tử sau lưng mình một cái, Hổ Tử lập tức nghiêng đầu một cái trực tiếp ngất đi.

Hời hợt làm xong chuyện này, Diệp Trần lúc này mới chuyển dời ánh mắt lên tới trên người Mã phó bang chủ, nhàn nhạt mở miệng nói:

"Ngươi là muốn chết hay là muốn sống?"

Mã phó bang chủ lập tức sững sờ, chợt vội vàng nói:

"Muốn sống! Muốn sống!"

Mã phó bang chủ cũng không phải thằng ngu, hắn có thể cảm nhận được rõ ràng người trẻ tuổi thần bí khó lường trước mắt này, tuyệt đối có thực lực có thể nghiền ép hắn, thậm chí nghiền ép toàn bộ Ác Lang bang bọn hắn!

Hơn nữa trẻ tuổi như vậy mà đã có thực lực cường đại tới như vậy thì nói không chừng đằng sau còn có chỗ dựa còn cường đại hơn nữa, tuyệt đối không phải là một cái Ác Lang bang bọn họ có thể đắc tội.

"Rất tốt!"

Diệp Trần nhẹ gật đầu, chỉ vào Hổ Tử đã ngất xỉu ở trên mặt đất, tiếp tục chậm rãi nói:

"Nếu như ngươi muốn sống, thì lập xuống bản mệnh lời thề cho ta, nhận tên đồ đệ này của ta làm chủ, sau này phải thề sống chết bảo hộ an toàn của hắn thì ta sẽ tha cho ngươi khỏi chết!"

Diệp Trần lập tức muốn đi vào Mê La Tinh Hải, cuối cùng vẫn có chút không yên lòng với tên đồ đệ này của chính mình, Mã phó bang chủ trước mắt này tuy rằng chỉ có cảnh giới Kim Đan, thế nhưng ở cái tinh cầu nho nhỏ trước mắt này cũng đã được coi là cao thủ nhất lưu.

Mà chỉ cần cho Hổ Tử đầy đủ thời gian trưởng thành thì không được bao lâu thời gian cũng đủ để vượt qua người này.

Nhưng là trước mắt, hắn còn quá mức nhỏ yến, Diệp Trần nếu như cứ buông tay rời đi như vậy thì chỉ sợ một cái thế lực như Ác Lang bang này cũng đủ để dễ dàng diệt sát hắn.

Tuy rằng hắn có thể xuất thủ diệt Ác Lang bang này đi, thế nhưng khó có thể bảo đảm Hổ Tử sẽ không bị thế lực nào khác chọc vào.

Cho nên biện pháp tốt nhất chính là tạm thời tìm cho hắn một tên vệ sĩ.

Mã phó bang chủ kia nghe được điều này thì vẻ mặt lập tức vô cùng khó coi.

Để hắn đường đường là Phó bang chủ của Ác Lang bang đi nhận một thiếu niên cảnh giới Luyện Khí kỳ làm chủ, hắn thực sự có chút khó mà tiếp nhận.

"Làm sao? Ngươi không muốn?"

Giọng nói của Diệp Trần trở nên lạnh lùng hơn, khí tức hủy diệt trên người cũng không thể không tự chủ bay lên.

Mã phó bang chủ lập tức cảm nhận được một cỗ khí tức cường hãn khó mà hình dung, dường như muốn xé rách hắn ra, cảm thấy linh hồn của mình như thể muốn bay ra khỏi thân thể, nơi nào còn dám nói một chữ "Không?"

"Ta đồng ý! Ta nghe tiền bối phân phó là được rồi!"
 
Advertisement

Bình luận facebook

Users who are viewing this thread

Back
Top Bottom