-
Chương 761-765
Chương 761 Chết!
Oanh!
Diệp Trần ngay lập tức thuận tay trảo một cái, một dạo bóng mờ màu vàng ỏng hình bàn tay khổng lồ trong nháy mắt tóm lấy Đồ Tô Nguyên Nhượng.
Tuy nhiên,
Ngya vào lúc Diệp Trần chuẩn bị xuất thủ giết chết Đồ Tô Nguyên Nhượng:
Ầm ầm!
Đột nhiên một giọng nói vang vọng đất trời, bao hàm lửa giận vô tận giống như tiếng sấm cuồn cuộn đột nhiên trên trời cao truyền vang ra!
"Là tên trời đánh nào hại chết con của ta! Đồ Tô Bá Thiên ta hôm nay phải chém hắn thành muôn mảnh!!"
Nghe được giọng nói này vang lên, trong đám người vây xem xung quanh lập tức sôi trào.
"Đồ Tô Bá Thiên! Chắc là vị lão gia chủ của Đồ Tô gia kia, vị trưởng lão đứng đầu thập đại trưởng lão của Vân Đan tông kia?"
"Nói nhảm, ngoại trừ vị Đồ Tô trưởng lão này, Vân Đan thành này còn có người thứ hai nào tên là Đồ Tô Bá Thiên sao?"
"Vị Đồ Tô trưởng lão này nhưng là Hóa Thần thiên quân chân chính, hơn nữa ở toàn bộ tinh vực Vân Đan tinh, thực lực đều đủ để chen vào năm vị trí đầu!"
"Lần này tiểu tử kia phải xui xẻo!"
...
Bên trong tiếng nghị luận của mọi người, ở nơi xa trên không trung, xuất hiện bóng dáng một ông lão mặc áo màu tím trên người đầy bá khí.
Trước một giây, cái bóng hình kia còn đang ở phía ngoài hơn mười dặm, một khắc sau cũng đã đi tới trước mặt mọi người.
"Gia gia!!"
Đồ Tô Nguyên Nhượng bị Diệp Trần bắt, nhìn thấy ông lão áo bào tím này xuất hiện thì vẻ mặt lập tức vui mừng như điên, lập tức cao giọng la lên.
Đồ Tô Bá Thiên nhìn thấy thi thể Đồ Tô Huyền ở phía dưới và Đồ Tô Nguyên Nhượng bị Diệp Trần nắm ở trong lòng bàn tay, lông mày lập tức nhíu một cái, sát khí trên người ngút trời, hai mắt gắt gao nhìn chằm chằm Diệp Trần, đôi mắt còn hiện ra vẻ kinh ngạc nghi ngờ, "Tiểu tử! Chính là ngươi giết con ta?"
"Gia gia, cứu ta! Nhanh cứu ta a!!"
Ngay vào lúc Đồ Tô Bá Thiên đang nghi hoặc không hiểu, Đồ Tô Nguyên Nhượng lần nữa hô to cầu cứu, Đồ Tô Bá Thiên đành phải thu sự nghi hoặc trong lòng vào, giọng nói lạnh lùng nói:
"Tiểu tử! Bản tọa không cần biết ngươi dùng thủ đoạn hèn hạ gì, giết hại con của ta, bây giờ thả tôn nhi của ta ra, bản tọa có thể cân nhắc lưu ngươi một cái toàn thây! Bằng không mà nói bản tọa chắc chắn sẽ để ngươi muốn sống không được mà muốn chết cũng không xong!"
Cùng lúc nói ra lời này, khí tức trên người Đồ Tô Bá Thiên cùng hoàn toàn phóng thích ra ngoài.
Ầm ầm!
Chẳng những Thiên Tàng các ở phía dưới toàn bộ ầm vang sụp đổ, tất cả kiến trúc trong phạm vi mấy ngàn mét cũng đều bị san thành bình địa.
Thậm chí, ngay cả toàn bộ Vân Đan thành dường như cũng bị chấn động mạnh, giống như xảy ra một cơn địa chấn rất lớn!
Ngay cả Diệp Trần cảm nhận khí tức trên người của Đồ Tô bá Thiên cũng không thể không khẽ nhíu mày, "Hóa Thần hậu kỳ sao? Khó trách có thể trở thành trưởng lão đứng đầu trong thập đại trưởng lão của Vân Đan tông!"
Chỉ nói luận về tu vi mà nói, thực lực của Đồ Tô Bá Thiên này so với Huyết Thiên Hải trước đó còn phải mạnh hơn một bậc.
Tuy nhiên, thứ mà thật sự khiến cho Diệp Trần cảm thấy có chút uy hiếp cũng không phải là Đồ Tô Bá Thiên này, mà là hắn có thể mơ hồ cảm nhận được ở xung quanh nơi xa dường như có mấy đạo khí tức không yếu hơn so với Đồ Tô Bá Thiên!
Dù sao, tinh vực Vân Đan này chính là tinh vực cấp sáu, cho dù bởi nguyên nhân Luyện đan sư chiếm đa số nên sức chiến đấu cũng không quá mạnh, nhưng lại cũng không phải là tinh vực Cự Môn trước đó có khả năng đánh đồng!
Nếu như mấy đạo khí tức xung quanh kia cùng nhau ra tay với hắn lại hoặc là đang trong lúc đánh nhau thì đột nhiên đánh lén hắn thì sợ rằng sẽ tạo ra phiền phức không nhỏ cho hắn.
Cho nên, đối phó Đồ Tô Bá Thiên trước mắt này, hắn nhất định phải lấy thủ đoạn cường thế tốc chiến tốc thắng!
Chỉ có như vậy mới trong một lần hành động chấn nhiếp mấy đạo khí tức kia để cho bọn họ không kịp xuất thủ trợ giúp.
Vừa nghĩ đến đây, khóe miệng Diệp Trần hơi nhếch lên, "Lão đầu, muốn mạng nhỏ của tôn tử của ngươi đúng không? Được, ta cho ngươi!"
Nói xong lời này, Diệp Trần trực tiếp ném Đồ Tô Nguyên Nhượng về phía Đồ Tô Bá Thiên.
Thấy cảnh này, mọi người xung quanh thi nhau gật đầu:
"Quả nhiên a! Đối mặt với Hóa Thần thiên quân chân chính như Đồ Tô trưởng lão này thì tiểu tử này cũng không phách lối nổi a!"
"Kẻ thức thời mới là tuấn kiệt, thủ đoạn của Hóa Thần thiên quân cũng không phải chúng ta có thể tưởng tượng!"
"Sớm biết như thế thì cần gì phải làm tới mức này! Cho dù hắn thả đại công tử Đồ Tô gia, Đồ Tô trưởng lão cũng sẽ không bỏ qua cho hắn!"
...
Tại bên trong tiếng nghị luận của mọi người, Đồ Tô Nguyên Nhược bị Diệp Trần ném như ném rác rưởi về phía Đồ Tô Bá Thiên.
"Hừ! Tiểu tử, coi như ngươi thức thời! Bản tọa...hả?"
Mắt thấy Đồ Tô Nguyên Nhược bay tới trước mặt, Đồ Tô Bá Thiên muốn đưa tay ra đón thì lại bỗng nhiên cảm nhận được một chút khác thường, sắc mặt không thể không hơi đổi một chút, vội vàng lui lại mấy chục mét:
"Bành!"
Ngay vào trong nháy mắt Đồ Tô Bá Thiên lùi lại kia, Đồ Tô Nguyên Nhượng ở trên không trung vậy mà như một quả bom ầm vang nổ tung lên!
Hoá ra,
Diệp Trần ném Đồ Tô Nguyên Nhượng qua là giả vờ, làm cho đối phương và tất cả mọi người ở đây hiểu nhầm là hắn nhận sợ, nhưng sớm đã lặng lẽo đánh một đạo công kích vào trong thân thể của Đồ Tô Nguyên Nhượng.
Nếu không phải Đồ Tô Bá Thiên có phản ứng rất nhanh thì lúc này cũng đã bị thương không nhẹ!
Đồ Tô Bá Thiên trọn vẹn sử sốt một lúc lâu mới phản ứng lại là chuyện gì đã xảy ra, nhìn qua Đồ Tô Nguyên Nhượng kia đã hóa thành một đám sương máu thì lập tức tức giận đến con mắt đều muốn phun ra lửa!
Mà vào lúc này, ngai tại trong giây lát Đồ Tô Bá Thiên ngây người thì Diệp Trần sớm đã thông qua thần thông Súc Địa Thành Thốn đuổi sát tới, "Nghịch Sinh Bách Chuyển, chuyển thứ sáu!"
Oanh!
Diệp Trần chính là muốn thừa dịp đối phương không kịp phản ứng, làm cho đối phương mất cảnh giác sau đó tốc chiến tốc thắng, cho nên vừa lên tới thì trực tiếp thi triển ra Ngịch Sinh Bách Chuyển, chuyển thứ sáu!
Ầm ầm!
Sau một khắc, ở trong ánh mắt khó có thể tin được của tất cả mọi người, khí tức trên thân Diệp Trần vậy mà hiện lên sự tăng trưởng bùng nổ, trong nháy mắt tăng lên gấp mấy chục lần!
Thậm chí một lần hành động vượt qua khí thế ngập trời của Đồ Tô Bá Thiên!
"Điều này sao có thể!"
"Chẳng lẽ lúc trước hắn che giấu thực lực?"
"Thế nhưng rõ ràng chỉ có lực lượng Kim Đan a?"
"Cái tên này đến cùng là quái vật gì?"
...
Vào lúc này, mấy đại cường giả lặng lẽ ẩn giấu ở trong bóng tối, tất cả lập tức đều nhịn không được mà thi nhau kinh hô lên.
Mà Đồ Tô Bá Thiên kia thì rất rõ ràng ở trong lúc nhất thời chưa kịp phản ứng, cả người cũng vì đó mà ngẩn tò te:
"Cái gì!!"
Mà ngay trong nháy mắt lúc thần kinh của hắn treo ngược cành cây thì Diệp Trần đã gọi Tử Quỳnh kiếm ra, hung hăng chém xuống tới một kiếm.
Oanh!
Một kiếm cường đại này quả thực không cách nào có thể dùng lời nói để mà hình dung, như thể ngay cả thiên địa cũng phải bị nó chém thành hai nửa!
Xoẹt xẹt á!
Không gian rõ ràng bị vỡ ra, giống như một cái lưỡi hái của tử thần tới gần phía Đồ Tô Bá Thiên ở phía dưới!
"Không!!"
Đồ Tô Bá Thiên lập tức rống lớn một tiếng, lúc này mới cuống quýt nhớ tới phải ngăn cản.
Đáng tiếc hắn khinh địch quá mức, một sai lầm nhỏ cũng dẫn tới trò chơi kết thúc, vốn cũng không phải là đối thủ của Diệp Trần vào lúc này mà bây giờ lại đang ở dưới trạng thái kinh hoảng thất thố thì làm sao có thể chống đỡ được?
"Bành!"
Đồ Tô Thiên Bá thậm chí ngay cả pháp bảo cũng không kịp gọi ra thì đã bị một kiếm báo đạo vô song này của Diệp Trần trực tiếp chém thành hai nửa tính luôn cả nguyên thần trong cơ thể cũng bị giảo sát!
Thủ tịch đại trưởng lão của Vân Đan tông, chết!
Chương 762 Thất đại cường giả
Yên tĩnh!
Toàn trường yên tĩnh như chết!
Mọi người dự đoán qua vô số loại khả năng, thế nhưng lại không có nghĩ tới, Đồ Tô Bá Thiên vậy mà lại bị Diệp Trần giết chết, mà lại là bị giết chết bởi một chiêu!
Đây chính là siêu cấp cường giả cảnh giới Hóa Thần hậu kỳ, ở toàn bộ Vân Đan thành coi như không phải tồn tại vô địch thì đó cũng là cường giả cực kỳ đỉnh cấp!
Thế nhưng bây giờ vậy mà cứ như thế chết rồi?
Chẳng lẽ người trẻ tuổi thần bí này đúng là Phản Hư chân quân trong truyền thiết hay sao?
Tất cả mọi người choáng váng, kể cả mấy vị siêu cấp bá chủ đang núp trong bóng tối kia, tất cả từng vị đều khiếp sợ không nói ra lời.
"Mấy vị, xem náo nhiệt cũng xem đủ rồi, còn không ra sao?"
Diệp Trần ngang nhiên đứng ở trên trời cao, ánh mắt quét về mấy phương hướng phía xa xa, chậm rãi mở miệng.
Mấy vị đại lão bá chủ kia, tất cả lập tức rùng mình một cái, bị uy thế cường đại của Diệp Trần chấn nhiếp, vẻ mặt của mọi người vô cùng khó coi.
"Khụ khụ!"
Một ông lão mặc đạo bào tóc bạc trắng là người đầu tiên từ chỗ tối nhảy ra ngoài, từ từ đi tới trước mặt Diệp Trần, trên mặt mang lấy nụ cười ôn hòa chắp tay thi chắp tay thi lễ một cái, nói:
"Tại hạ Mộ Dung Đan, thân là tông chủ Vân Đan tông, gặp qua tôn giá!"
Oanh!
Oanh!
Oanh!
Lão giả này vừa xuất hiện, chẳng mấy chốc lại có mấy đạo khí tức từ đằng xa đạp không mà đến, trong nháy mắt cũng đã đi tới trước mặt.
"Vân Đan tông Lưu Chấn Thọ gặp qua các hạ!"
"Lý Thiên Hùng Lý gia gặp qua các hạ!"
...
Trọn vẹn bảy đạo, khí tức không kém gì Đồ Tô Bá Thiên, từ bốn phương tám hướng mà đến, vây Diệp Trần ở giữa, mơ hồ hiện lên xu thế vây kín.
Mọi người vây xem ở xung quanh nhìn thấy cảnh tượng vô cùng rung động ở trên bầu trời này thì lập tức sôi trào:
"Ngay cả tông chủ Vân Đan tông cũng tới sao?"
"Cùng với còn có hai tên trưởng lão Vân Đan tông và bốn vị lão tổ của tư đại gia tộc khác!"
"Ông trời ơi...! cường giả cấp cao nhất Vân Đan thành, tất cả đều đến đây đông đủ rồi sao?"
"Những người này liên hợp cùng một chỗ thì ngay cả Phản Hư chân quân cũng không thể khinh thường a?"
...
Ngay cả Diệp Trần, thấy cảnh này thì trên mặt cũng không thể không hiện ra vẻ mặt ngưng trọng, cũng còn may vừa rồi hắn sử dụng thủ đoạn lôi đình tiêu diệt Đồ Tô Bá Thiên, nếu như kèo dài nhất thời nửa khắc, những người này ở trong chỗ tối đánh lén, hắn thật đúng là nguy hiểm!
"Làm sao? Các ngươi là đang có ý định báo thù vì giết Tô lão nhi sao?"
Ánh mắt Diệp Trần đảo qua trên thân bảy người một lần, mở miệng lạnh lùng nói.
Cùng lúc nói ra lời này thì Diệp Trần đã lặng lẽ lấy Tiêu Dao tiên châu ra ngoài, âm thầm giấu ở trong lòng bàn tay.
Diệp Trần coi như tự tin đi nữa cũng không có tự tin đến lấy sức một mình đi chống lại bảy đại Hóa Thần thiên quân, hơn nữa ở trong đó còn có một vị thế nhưng là cường giả Hóa Thần hậu kỳ!
Cho dù hắn sử dụng toàn bộ át chủ bài cũng chưa chắc có thể thắng, thậm chí còn có thể nguy hiểm đến tính mạng!
Tuy nhiên, hắn có Tiêu Dao tiên châu trong tay, lúc nào cũng có thể bổ ra không gian thong dong rời đi nơi này.
Chỉ cần đối phương không có loại thần thông phong tỏa không gian lại hoặc là trận pháp không gian vây khốn hắn lại thì hắn có thể đứng ở thế bất bại.
"Ha ha!"
Mộ Dung Đan tông chủ Vân Đan tông lại có vẻ mặt tươi cười mở miệng, "Tôn giá có tu vi kinh người, chúng ta đều rất bội phục! Tuy nhiên Đồ Tô trưởng lão dù sao cũng là trưởng lão đứng đầu trong thập đại trưởng lão của Vân Đan tông chúng ta, bây giờ bị các hạ giết chết, nếu như việc này cứ tính như vậy thì Vân Đan tông ta còn mặt mũi nào để mà tồn tại nữa? Người tông chủ như ta chỉ sợ cũng không có cách nào giải thích với mấy trăm vạn tên đệ tử Vạn Đan tông a!"
Giọng nói của Mộ Dung Đan tuy rằng ôn hòa, nhìn qua mặt mùi hiền lạnh nhưng sâu trong đôi mắt lại lộ ra vẻ lạnh lùng, hơn nữa trong lời nói hiển nhiên hiện ra một cỗ uy hiếp mạnh mẽ.
Diệp Trần tự nhiên hiểu rõ, chuyện này chắc chắn sẽ không dễ dàng bỏ qua như vậy, không thể không cười lạnh, "Vậy Mộ Dung tông chủ có ý muốn như thế nào?"
Hai mắt Mộ Dung Đan khẽ híp một cái, tiếp tục cười tủm tỉm nói:
"Nếu như các hạ nguyện ý gia nhập Vân Đan tông ta, trở thành khách khanh trưởng lão của Vân Đan tông ta, vậy chuyện giữa ngươi và Đồ Tô trưởng lão sẽ thuộc về ân oán cá nhân giữa các ngươi, tông môn tự nhiên cũng sẽ không thiên vị bất kỳ bên nào!"
Xoạt!
Mộ Dung Đan vừa nói ra lời này, mọi người nhất thời xì xào bàn tán, tuy nhiên ngẫm lại cũng không khó hiểu.
Đồ Tô Bá Thiên tuy rằng ở Vân Đan tông có địa vị vô cùng quan trọng, nhưng dù sao cũng đã chết!
Người đã chết rồi thì tự nhiên không có bất kỳ giá trị nào, chẳng bằng kéo yêu nghiệt kinh khủng trước mắt này thành người một nhà.
Kể từ đó, Vân Đan tông chẳng những không có tổn thất ngược lại thực lực có thể tăng nhiều!
Hết cách rồi, cách làm này mặc dù có chút bạc tình lạnh nhạt nhưng ở Tu Chân giới mạnh được yếu thua này từ trước đến nay chỉ có lợi ích mới đáng nói.
Huống chi các đại lão bá chủ này tuy rằng cùng thuộc về Vân Đan tông, nhưng ở giữa hai bên lại không có tình cảm gì, thay vào đó là bởi vì lợi ích, hai bên tranh đấu không ngớt.
Mà Đồ Tô Bá Thiên này, ngày bình thường làm việc bá đạo, các đại lão khác này ít nhiều cũng có sự chê trách, bây giờ hắn chết rồi, những người này nói không chừng đáy lòng ngược lại đang rất vui vẻ, ai lại nguyện ý mạo hiểm đi báo thù cho hắn?
"Diệp Trần, mau trải lời đồng ý đi a!"
Diệp Trần không có vội vàng trả lời, ngược lại là Lãnh Thiền Y ở đằng sau thì cuống lên, nhịn không được mà thúc giục.
Ở trong suy nghĩ của Lãnh Thiền Y thì sư tôn của mình nói lên điều kiện này thực sự quá hậu đãi!
Chẳng những có thể tránh được sự trả thì của Vân Đan tông mà còn có thể trở thành trưởng lão của Vân Đan tông, có thể nói là một bước lên trời!
Điều kiện hậu đãi như thế căn bản cũng không cần cân nhắc, Diệp Trần thế mà còn đang do dự, quả thực để cho ngươi ta phải khó hiểu!
Diệp Trần quay đầu lại hướng Lãnh Thiền Y nở nụ cười sau đó lại nhìn về phía Mộ Dung Đan, giống như cười mà không phải cười, nói:
"Mộ Dung tông chủ, muốn ta gia nhập Vân Đan tông cũng được, tuy nhiên ta còn có chuyện quan trọng mang theo, lập tức sẽ rời khỏi Vân Đan thành, ngươi có khả năng chấp nhận?"
Mộ Dung Đan nghe được điều này thì lập tức chau mày, vẻ mặt có chút khó coi.
Diệp Trần dường như sớm đã đoán được, mục đích của Mộ Dung Đan cũng không có đơn giản như vậy, cười lạnh nói:
"Mộ Dung tông chủ, ta cũng không phải là tiểu hài ba tuổi, ngươi vẫn là nên nói ra mục đích thực sự của ngươi đi!"
Mộ Dung Đan hơi sững sờ, sau đó cười ha hả, vỗ tay nói:
"Thật tốt! Xem ra Bổn tông chủ xem nhẹ người, đã nói tới mức này, Bổn tông chủ cũng không quanh co lòng vòng!"
Nói đến đây, Mộ Dung Đan dừng lại một chút, há hốc mồm, dường như là nói ra một câu gì đó nhưng mà mọi người ở xung quanh lại một chữ cũng không nghe được.
Hóa ra, lời nói của Mộ Dung Đan là dùng pháp một truyền thanh nhập mật, chỉ nhằm vào Diệp Trần và sáu vị cường giả khác, những người khác tự nhiên không có cách nào nghe được.
Về phần nội dung mà hắn nói là:
"Tôn giá nếu như muốn bình an rời khỏi Vân Đan thành thì chỉ cần để lại công pháp ngươi tu luyện và pháp môn luyện đan là được!"
Hóa ra, mục đích thực sự của Mộ Dung Đan là công pháp tu luyện và pháp môn luyện đan của Diệp Trần!
Đây cũng không có gì lạ!
Diệp Trần chẳng qua chỉ có tu vi cảnh giới Kim Đan, thế mà nháy mắt giết Hóa Thần thiên quân thì chắc chắn trên người mang theo công pháp tuyệt thế!
Mà hắn còn quá trẻ thì đã có thể luyện chế ra bảo đan tứ phẩm có phẩm cấp hoàn mỹ, pháp môn luyện đan tất nhiên cũng vô cùng nghịch thiên!
Nghhe được lời này của Mộ Dung Đan thì lục đại cường giả khác cũng thi nhau phản ứng lại, lập tức tất cả từng người đều hiện ra vẻ cực nóng.
Chương 763 Từ chối!
Công pháp có thể làm cho tu sĩ cảnh giới Kim Đan giết chết Hóa Thần thiên quân một cách dễ dàng như vậy thì chắc chắn rất nghịch thiên!
Mà công pháp ngịch thiên như vậy thì phàm là người tu chân chỉ sợ không có một ai có thể từ bỏ dụ hoặc dạng này!
Mà tuổi còn trẻ như vậy đã luyện chế ra được bảo đan tứ phẩm phẩm cấp hoàn mỹ, pháp môn luyện đan như thế, bọn họ thân là Luyện đan sư thì làm gì có ai đi chê?
"Không sai! Tôn giá chỉ cần để lại hai món đồ này thì đi hay ở tùy ngươi!"
"Chỉ là sao chép một phầm công pháp tu luyện và pháp môn luyện đan cho chúng ta mà thôi, chắc là không phải việc gì khó chứ?"
"Nếu như ngươi không giao ra, chúng ta phối hợp nhau giết người, lấy nguyên thần của ngươi về tiến hành sưu hồn tinh luyện ra thì cũng có thể đạt được đồ vật mà chúng ta muốn, khặc khặc!!"
...
Lục đại cường giả khác cũng thi nhau mở miệng, hoàn toàn một bộ chắc chắn có thể ăn được Diệp Trần, bắt đầu hiện ra bộ mặt thật của mình.
Tuy nhiên sự tự tin của bọn hắn cũng không phải hoàn toàn không có đạo lý, dù sao thì những người như bọn họ mà phối hợp với nhau thì ngay cả cường giả vừa mới bước vào cảnh giới Phản Hư chân quân cũng có lực đánh một trận, huống chi là tiểu tử trước mắt này chẳng qua chỉ là một tên cảnh giới Kim Đan tầng chín mà thôi.
Diệp Trần lập tức bật cười, tuy nhiên lại là cười lạnh, trong đôi mắt hiện ra hơi lạnh thấu xương.
Pháp môn luyện đan của hắn vốn là có được từ truyền thừa của Vân Đan tiên tử, nếu những người này thương lượng với hắn thật tốt, hắn cũng vui lòng dốc túi tương trợ truyền pháp môn luyện đan của hắn.
Thế nhưng những người trước mắt này vậy mà muốn giết hắn, sau đó sử dụng thuật sưu hồn với nguyên thần của hắn, điều này làm cho hắn làm sao có thể nhẫn?
"Thế nào? Ngươi cân nhắc như thế nào?"
Mộ Dung Đan nhìn qua Diệp Trần, mở miệng lần nữa, đồng thời mặt mũi có vẻ mặt đầy tự tin.
Hắn tin tưởng, ở dưới thế cục trước mắt này, Diệp Trần căn bản không có con đường thứ hai có thể lựa chọn, chỉ có thể tiếp nhận điều kiện của hắn.
Vừa nghĩ tới mình sắp có được công pháp tu luyện nghịch thiên kia, còn có pháp môn luyện đan thần bí kia, mặc dù hắn thân là tông chủ Vân Đan tông cũng không thể không trở nên kích động.
Tuy nhiên, ngay sau đó, Diệp Trần lại mở miệng khiến tất cả mọi người ở đây đều ngây ngẩn cả người:
"Thật không tiện, ta từ chối!"
Oanh!
Mọi người ở xung quanh cũng không biết, Mộ Dung Đan và lục đại cường giả nói với Diệp Trần cái gì.
Bọn họ chỉ nghe được, Diệp Trần cự tuyệt Mộ Dung Đan, mời hắn trở thành khách khanh trưởng lão của Vân Đan tông.
Tất cả mọi người ngay lập tức đều không thể bình tĩnh:
"Hắn, hắn thế mà cự tuyệt Mộ Dung tông chủ?"
"Không biết cái tên này trong đầu là đang suy nghĩ cái gì? Không biết có bao nhiêu người muốn gia nhập Vân Đan tông mà vót đến nhọn cả đầu, hắn thế mà từ chối trở thành khánh khanh trưởng lão của Vân Đan tông!"
"Chẳng lẽ hắn là kẻ ngu sao?"
...
Trong lúc nhất thời, tất cả mọi người đều nhìn chòng chọc vào Diệp Trần giống như thấy được kẻ ngu lớn nhất trên đời.
Thất đại cường giả cũng hiện ra vẻ sững sừ một cách rõ rệt, hiển nhiên cũng không có nghĩ tới Diệp Trần sẽ từ chối, dám từ chối!
"Diệp Trần, ngươi là điên rồi sao?"
Lãnh Thiền Y ở đằng sau đã nghe được lời này của Diệp Trần, đã không nhịn được mở miệng khẽ kêu.
Nàng ta không nghĩ ra, thật không nghĩ ra, điều kiện hậu đãi như vậy, Diệp Trần vậy mà lại từ chối?
Sau khi Mộ Dung Đan hơi sững sờ thì vẻ mặt lập tức bỗng nhiên trầm xuống, nụ cười trên mặt đã thu lại, bên trong giọng nói hiện ra vẻ lạnh lùng, nói:
"Ngươi cần phải suy nghĩ cho kỹ, nếu như ngươi cự tuyệt, món nợ ngươi giết Đồ Tô trưởng lão, Vân Đan tông chúng ta coi như chắc chắn sẽ tính toán với với đến cùng!"
Đối mặt với sự uy hiếp trắng trợn của Mộ Dung Đan, Diệp Trần lại một mặt lạnh nhạt, ánh mắt lần nữa quét qua trên thân thất đại cường giả một lần nữa, "Ồ? Không biết Mộ Dung tông chủ chuẩn bị tính toán với ta như thế nào? Bảy người các ngươi muốn cùng nhau ra tay với ta sao?"
Thất đại cường giả nghe được điều này, ngoài Mộ Dung Đan vẻ mặt không có gì thay đổi ra, lục đại cường giả còn lại lập tức đều hiện ra vẻ mặt có chút khó coi, những người như bọn họ thế nhưng là nhân vật bá chủ cực kỳ đỉnh cấp trong Vân Đan thành thậm chí là toàn bộ tinh vực Vân Đan, bây giờ lại phải phối hợp với nhau chiến với một tên tiểu tử chỉ có cảnh giới Kim Đan.
Chuyền này nếu như lan truyền ra ngoài thì chỉ sợ không thể không khiến cho người ra cười đến rụng răng.
Nhưng nếu là đơn đả độc đấu thì Đồ Tô Bá Thiên trước đó là một cái vị dụ sống sờ sờ trước đó, cho dù là ai cũng không có can đảm này!
"Hừ!"
Mộ Dung đan hừ lạnh một tiếng, "Mọi người chớ có bị lời nói của hắn mê hoặc! Đối phó với loại hạng người gian trá giảo hoạt này cũng không cần nói cái gì nhân nghĩa đạo đức, tất cả cùng tiến lên, trước tiên bắt lại hắn rồi nói tiếp!"
Giọng nói rơi xuống, Mộ Dung Đan xuất thủ đầu tiên, không có một chút màu sắc rực rỡ nào mà trực tiếp tung ra một quyền:
Ầm ầm!
Một đạo bóng mờ hình quả đấm to lớn bay xẹt qua không trung giống như một ngọn núi nhỏ hung hăng đánh về phía Diệp Trần!
Dù sao cũng là tông chủ Vân Đan tông, chỉ nói về thực lực mà nói, so với Đồ Tô Bá Thiến trước đó còn phải mạnh hơn một đoạn.
Hơn nữa, Diệp Trần trước đó sở dĩ có thể giết chết Đô Tô Bá Thiên trong nháy mắt, chủ yếu là bởi vì đối phương quá khinh địch, căn bản không kịp phản ứng cho nên mới chết ở dưới một kích lôi đình của Diệp Trần.
Thế nhưng Mộ Dung Đan lúc này lại là người chủ động xông lên đầu tiên, cả hai tự nhiên không thể so sánh được với nhau.
Diệp Trần giống như chưa kịp phản ứng chỉ là miễn cưỡng giơ cánh tay lên ngăn cản.
"Ầm!"
Ngay sau đó, Diệp Trần lập tức giống như diều đứt dây trực tiếp bị một quyền của Mộ Dung Đan đánh bay ra ngoài.
"Ha ha, ngươi chẳng qua cũng chỉ như thế..."
Mộ Dung Đan nhìn thấy cảnh tượng này thì trong lòng lập tức đắc ý một trận, tuy nhiên không đợi hắn trở nên cao hứng thì lại đột nhiên nhận ra tình huống có chút không đúng cho lắm.
"Không tốt! Hóa ra là hắn cố ý!"
Chỉ thấy, Diệp Trần bị một quyền của Mộ Dung Đan đánh bay ra ngoài, trong nháy mắt ngã bay ra đằng sau gần ngàn mét, tốc độ nhanh không thể tưởng tượng trực tiếp áp sát tới trước mặt vị Lý Thiên Hùng gia chủ Lý gia kia!
Hóa ra, Diệp Trần là cố ý chịu một chưởng này của Mộ Dung Đan, từ đó mượn nhờ lực lượng một chưởng này của hắn, lại công thêm tốc độ của mình, giống như quỷ mị thẳng hướng Lý Thiên Hùng.
Đúng vậy, Lý Thiên Hùng thật ra thì mới là mục tiêu của Diệp Trần!
Còn để nói về nguyên nhân thì bởi vì người này là một tên bên trong thất đại cường giả có thực lực yếu nhất, chỉ có tu vi cảnh giới Hóa Thần sơ kỳ mà thôi.
Oanh!
Diệp Trần chém ra một kiếm, Lý Thiên Hùng căn bản không kịp phản ứng lại, tuy rằng miễn cưỡng gọi ra pháp bảo của mình, nhưng vẫn bị một kiếm này của Diệp Trần không chút lưu tình chém bay ra ngoài.
"Phốc!"
Thân thể của Lý Thiên Hùng ở trên không trung trực tiếp điên cuồng phun ra một ngụm máu tươi, trọn vẹn bay ngược ra ngoài ngàn mét mới ổn định lại thân hình.
Diệp Trần cũng không tiếp tục thừa thắng truy kích mà hai mắt gắt gao nhìn chằm chằm Lý Thiên Hùng, khóe miệng hơi nhếch lên hiện ra nụ cười ta nói:
"Lý gia chủ đúng không? Lý gia các ngươi tuy rằng phụ thuộc vào Vân Đan tông, nhưng cũng là tồn tại độc lập cần gì phải nhúng tay vào ân oán giữa ta và Vân Đan tông? Nếu như ngươi không biết tốt xấu, ta coi như liều tính mạng này cũng phải giết ngươi trước tiên!"
Lý Thiên hùng nghe được điều này, lập tức choáng váng, hắn vốn là một tên có thực lực yếu nhất trong thất đại cường giả, lấy thực lực và thân pháp kinh khủng của đối phương, nếu như thật sự chỉ nhằm vào hắn mà nói thì cho dù bọn họ có thể đánh bại được kẻ trước mắt này vậy thì mạng già của hắn chắc chắn sẽ phải góp vòa trong đó.
Nếu hắn chết đi vậy thì Lý gia của hắn cũng xong, sáu người khác chẳng những sẽ không thương tâm, thay vào đó sẽ hợp mưu chia cắt thế lực của Lý gia!
Vừa nghĩ đến đây, Lý Thiên Hùng lập tức sợ, "Các vị, ta còn có việc, đi trước một bước!"
Quẳng xuống câu nói này, Lý Thiên Hùng quay người liền đi, chỉ chớp mắt một cái đã biến mất không thấy đâu nữa.
Chương 764 Không có đường lui
Tất cả mọi người nhìn thấy cái cảnh tượng vô cùng buồn cười này thì tất cả ngay lập tức đều trợn tròn mắt há hốc mồm.
Lý Thiên Hùng gia chủ Lý gia lại bị một câu nói của Diệp Trần dọa cho chạy trối chết!
Tuy nhiên suy nghĩ kỹ một chút, thì cũng không khó để có thể hiểu, dù sao thì người không vì mình thì trời tru đất diệt làm một vị yếu nhất trong thất đại cường giả, nếu như Diệp Trần thật sự liều mình cũng phải lấy tính mạng của hắn vậy thì Lý Thiên Hùng căn bản là không có cách ngăn cản, hơn nữa hắn cũng không cho rằng, ở trong lúc nguy cấp, sáu người khác sẽ xuất thân viện thủ.
Nói cho cùng thì thất đại cường giả nhìn như mặt trận thống thất, thật ra thì chẳng qua chỉ là năm bè bảy mảng mà thôi!
Đã biết rõ sẽ là pháo hôi, Lý Thiên Hùng há sẽ ở lại chờ chết?
Mà Diệp Trần cũng chính là nhìn đúng một điểm này, lúc này mới áp dụng chiến thuật diệt tâm tư, một câu liền hù cho Lý Thiên Hùng bỏ chạy.
Lúc mọi người ở đây đều đang đứng ngây ra như phỗng, Diệp Trần cười tà một tiếng, sau đó nhìn về phía gia chủ của tam đại gia tộc khác, "Bây giờ đến lượt ba người các ngươi!"
Tam đại gia chủ run rẩy khi bị ánh mắt của Diệp Trần nhìn vào, không thể không liếc nhau một cái, trong đôi mắt của cả ba đều hiện ra vẻ vô cùng hoảng sợ một cách rõ rệt.
Tu vi của ba người bọn họ so với Lý Thiên Hùng cũng cường đại không hơn quá nhiều, nếu như Diệp Trần nhằm vào bọn họ, bọn họ cũng chỉ có thể đưa tính mạng của mình ra làm bia đỡ đạn!
"Rút lui!"
Sau khi tam đại gia chủ trao đổi ash mắt với nhau, không hẹn mà cùng nhanh lùi lại!
Mọi người ngây lập tức lại ngạc nhiên thêm lần nữa, lúc này mới chỉ là một cái chớp mắt, Diệp Trần chỉ há cái miệng ra, thất đại cường giả vậy mà lại có ba vị chạy đi!
Con mẹ nó đây là cái quỷ gì?
Về phần Mộ Dung Đan kia thấy cảnh này thì lập tức muốn chửi con mẹ nó!
"Phế vật! Thật sự là một đám phế vật bùn nhão không dính được lên tường!"
Diệp Trần cười lanh, một mặt vẻ đùa cợt nói:
"Mộ Dung tông chủ, xem ra người của ngươi đối với ngươi cũng không có lòng trung thành a!"
Mộ Dung Đan sắc mặt tái mét, gắt gao nhìn chằm chằm Diệp Trần nửa ngày, giọng lạnh như băng nói:
"Tiểu tử! Cho dù không có bốn tên phế vật kia thì ngươi cho rằng bổn tông chủ không giết được ngươi sao?"
"Nhị trưởng lão! Tam trưởng lão! Đồng loạt ra tay giết hắn!"
"Vâng!!"
Hai tên cường giả còn lại kia chính là trưởng lão của Vân Đan tông, đương nhiên sẽ không giống với tứ đại gia chủ chưa đánh mà đã chạy như vậy, hơn nữa tu vi của hai người bọn họ đều là Hóa Thần trung kỳ lại thêm Mộ Dung Đan Hóa Thần hậu kỳ này nữa thì cho dù không có tứ đại gia chủ, bọn họ vẫn có lòng tin diệt đi tiểu tử đáng ghét trước mắt này!
Oanh!
Oanh!
Oanh!
Tam đại cường giả của Vân Đan tông thả ra hoàn toàn khí tức của mình ra ngoài.
Trong lúc nhất thời, thiên địa biến sắc, cho dù là những người đang vây xem ở xung quanh kia cho dù đã lui lại tới hơn mười dặm thế nhưng vẫn có thể cảm nhận được cỗ áp lực cường hãn khiến cho bọn hắn cảm thấy tim đập nhanh!
"Quá cường đại!"
"Mộ Dung tông chủ không hổ là đệ nhất nhân của Vân Đan thành ta a! Thực lực của hai vị trưởng lão khác cũng đáng sợ như thế!"
"Quả nhiên, dưới Hóa Thần đều chỉ là con kiến hôi!"
...
Bên trong tiếng than thở kinh ngạc của mọi người, trên mặt Diệp Trần lại hiện ra vẻ mặt chờ mong.
Nếu là loại cục diện trước đó kia, lấy một chiến bảy, căn bản đánh cũng chẳng cần đánh, Diệp Trần chắc chắn không có bất kỳ phần thắng nào.
Thế nhưng bây giờ, lấy một địch ba cũng chưa chắc không có lực đánh một trận.
"Bây giờ ta đã là cảnh giới Kim Đan tầng chín, chẳng mấy chốc sẽ đột phá cảnh giới Nguyên Anh, không bằng thừa dịp cơ hội đại chiến lần này, kích phát một chút tiềm năng trong cơ thể, nói không chứng có thể đột phá sớm cũng chưa biết chừng!"
Vừa nghĩ đến đây, Diệp Trần trực tiếp thu hồi Tiêu Dao tiên châu, trong đôi mắt hiện lên vẻ điên cuồng, liếc mắt nhìn ba người Mộ Dung Đan ở xung quanh cất cao giọng nói:
"Tới đi! Hãy để cho ta biết Vân Đan tông các ngươi có bản lãnh gì!"
Nói xong lời này, Diệp Trần vậy mà vọt thẳng tới Mộ Dung Đan người có thực lực mạnh nhất.
Oanh!
Tử Quỳnh kiếm ở trên không trung xẹt qua một đạo kiếm mang sáng chói mấy ngàn mét, hung hăng chém về phía Mộ Dung Đan mà đi, những nơi đi qua ngay cả không gian rõ ràng cũng bị xoắn nát!
"Không biết tự lượng sức mình!"
Mộ Dung Đan thấy Diệp Trần cũng dám chủ động ra tay xuất thủ với hắn thì lập tức cười lạnh, hai tay nhanh chóng kết ấn, sau đó đẩy ra phía trước mặt:
"Trấn Thiên ấn!!"
Oanh!
Từ trong thân thể của Mộ Dung Đan, đột nhiên bay ra một cái pháp bảo hình vuông màu vàng kim!
Cái này giống như là một con dấu mà văn nhân hay dùng, ở trên còn khắc lấy một số văn tự kỳ quái mang phong cách cổ xưa.
Sau khi món pháp bảo này từ trong thân thể của Mộ Dung Đan bay ra, trong nháy mắt bành trướng lên gấp trăm lần, giống như một ngọn núi lớn đột nhiên xuất hiện ở trên đỉnh đầu của Mộ Dung Đan.
Ầm ầm!
Từ Quỳnh kiếm chém xuống bề mặt con dấu đó thì lập tức phát ra một tiếng "Ông", ngay lập tức bị đẩy lùi ra.
Mà Diệp Trần ngay lập tức cảm nhận được một cỗ lực lượng phản phệ cường đại, cả người không thể không liên tục lùi lại, đồng thời trên mặt hiện ra vẻ kinh ngạc, "Tiên khí sao? Không hổ là tông chủ Vân Đan tông, chủ nhân của Vân Đan thành a, xem ra ta coi nhẹ hắn!"
Mà vào lúc này, sau khi hai người giao thủ lần đầu, những người khác ở xung quanh mới phản ứng lại, lập tức lại bàn tán sôi nổi:
"Đây chính là Trấn Thiên ấn chí bảo trấn tông Vân Đan tông sao?"
"Nghe nói bảo vật này là pháp bảo mà năm đó Vân Đân tổ sư đã dùng, chính là một kiện Tiên khí chân chính a!"
"Pháp bảo của người trẻ tuổi kia tuy rằng cũng không kém thế nhưng so với Trấn Thiên ấn hiển nhiên còn kém hơn không ít a!"
"Xen ra cho dù một mình Mộ Dung tông chủ cũng đủ để thắng được tiểu tử này!"
...
Mọi người thi nhau lắc đầu, hiển nhiên cũng không có ai coi trọng Diệp Trần.
Cho dù lúc trước hắn lấy thủ đoạn diệt tâm tưu dọa lui tứ đại gia chủ thì vẫn không có cách nào thay đổi được kết quả.
Mà Lãnh Thiền Y càng là nhịn không được mà song quyền nắm chặt lại, trong lòng suy nghĩ, một khi Diệp Trần không địch nổi thì sẽ mở miệng khẩn cầu sư tôn của mình, bất kể như thế nào cũng phải bảo vệ một mạng cho Diệp Trần.
Loại suy nghĩ này, thật ra thì ngay cả chính nàng cũng cảm thấy kỳ quái, nàng ta dường như từ nhỏ đến lớn cho tới bây giờ chưa bao giờ lo lắng cho một người nào khác, rõ ràng nàng và cái tên này chỉ gặp mặt hai lần, vì sao cảm giác giống như đã quen biết hắn từ rất lâu rồi?
Ở một bên khác, sau khi Diệp Trần bị Mộ Dung Đan dùng một chiêu Trần Thiên ấn bức lui, hai vị trưởng lão của Vân Đan tông kia cũng thi nhau ra tay với Diệp Trần.
Pháp bảo mà hai người bọn họ sử dụng tùy rằng không thể bằng được Trấn Thiên ấn nhưng cũng là Thánh khí cực phẩm, có cách biệt không nhiều lắm với Tử Quỳnh kiếm của Diệp Trần.
"Nghịch Sinh Bách Chuyển, chuyển thứ bảy!"
Diệp Trần bỗng nhiên quát khẽ một tiếng, khí tức trên người đột nhiên kéo lên gấp đôi, một lần hành động vượt lên trên hai đại trưởng lão.
Oanh!
Oanh!
Diệp Trần trực tiếp chém ra hai kiếm, trong nháy mắt chém hai đại trưởng lão bay ra ngoài.
Diệp Trần đang muốn thừa thắng truy kích trước tiên giết đi một người trong đó.
Ngay vào lúc này, Mộ Dung Đan cũng đuổi tới, lại giơ Trấn Thiên ấn trong tay lên hướng Diệp Trần ở đằng sau hung hăng giáng xuống.
Diệp Trần lập tức nhướng mày, lập tức thi triển thần thông Súc Địa Thành Thốn muốn né tránh một kích này của đối phương, tuy nhiên lúc này Diệp Trần khiếp sợ khi phát hiện pháp bảo Tiên khí này của đối phương dường như có thể ảnh hưởng tới Không Gian Pháp Tắc ở xung quanh, thân thể của hắn bây giờ giống như bị Trấn Thiên ấn khóa chặt lại, vậy mà không thể nhúc nhích được một chút nào!
"Ở bên trong phạm vi tác dụng của Trấn Thiên ấn, tát cả lực lượng quy tắc đều sẽ tạm thời bị che đậy! Tiểu tử, ngoan ngoãn chịu chết đi! Khặc khặc!"
Nghe được lời này của Mộ Dung Đan, nội tâm của Diệp Trần lập tức trầm xuống, thầm nói một tiếng tính sai!
Nếu đúng như Mộ Dung Đan nói, Tiêu Dao tiên châu kia chỉ sợ cũng không thể nào thi triển.
Nói cách khác, hắn đã không có đường lui!
Chương 765 Nguy cơ!
"Nhận lấy cái chết!"
Sau khi Mộ Dung Đan quát lớn một tiếng, Trấn Thiên ấn to lớn kia giống như một ngọn núi lớn hướng Diệp Trần giáng xuống!
Ầm ầm!
Diệp Trần giơ Tử Quỳnh kiếm lên để ngăn cản, nhưng kiếm mang trong nháy mắt đã bị Trấn Thiên ấn đề nén xuống dưới, từ mầy ngàn mét rõ ràng bị nén xuống đến chỉ còn chưa tới trăm mét!
"Ong ong ~~ "
Tử Quỳnh kiếm rông động kịch liệt một trận, giống như lúc nào cũng muốn đứt gãy!
Làm một cạ chuẩn Tiên khí, Tử Quỳnh kiếm sớm đã có linh trí, mà Diệp Trần làm chủ nhân của Tử Quỳnh kiếm thì có thể cảm ứng được rõ ràng sự sợ hãi của Tử Quỳnh kiếm vào lúc này!
Hết cách rồi, đây là sự áp chế của pháp bảo có đẳng cấp cao hơn!
Nếu như tu vi của Diệp Trần cao hơn Mộ Dung Đan thì tự nhiên có thể đền bù yếu thế trên pháp bảo này.
Mà trên thực tế cho dù Diệp Trần đã thi triển Nghịch Sinh Bách Chuyển đến chuyển thứ bảy cũng chẳng qua có lực lượng ngang với Mộ Dung Đan cảnh giới Hóa Thần hậu kỳ, bởi vậy sự chênh lệch về đẳng cấp của pháp bảo tự nhiên cũng được hiện ra rõ ràng!
"Oanh!"
Ở dưới xung kích to lớn, Tử Quỳnh kiếm suýt chút nữa thì vỡ vụn!
Diệp Trần cũng không thể không bay ngược ra ngoài, khí huyết trong cơ thể khuấy động, suýt chút nữa thì phun ra một ngụm máu tươi!
Oanh!
Oanh!
Không đợi Diệp Trần đứng vững thân hình, công kích của hai đại trưởng lão của Vân Đan tông cũng theo sau mà đến:
Ầm ầm!
Diệp Trần đành phải giơ kiếm lên ngăn cản một lần nữa, đồng thời thân thể lùi nhanh lại một lần nữa.
"Trấn áp!"
Giữa sự phối hợp của ba người, gần như có thể dùng áo trời không vết vá để hình dung, hai đại trưởng lão vừa mới công kích xong thì Mộ Dung Đan lại vọt lên, Trấn Thiên ấn hóa thành một ngọn núi lớn lại hướng Diệp Trần mạnh mẽ đánh thẳng tới mà đến!
"Phốc!!"
Dưới một kích này, Diệp Trần lập tức cũng không nhịn được nữa, trực tiếp điên cuồng phun ra một ngụm máu tươi bay ngược ra ngoài!
"Quả nhiên, dưa vào tu vi cảnh giới Kim Đan của ta bây giờ, cùng lúc đối phó ba tên Hóa Thần thiên quân vẫn còn có chút quá miễn cưỡng!"
Tuy rằng trước đó ở Tinh vực Thiên Huyền Diệp Trần cũng từng đánh bại ba vị Hóa Thần thiên quân cùng một lúc, thế nhưng ba người này vẻn vẹn chỉ là Hóa Thần thiên quân mà thôi, vô luận là thực lực cá nhân hay là trình đồ phối hợp ăn ý, so với ba người Mộ Dung Đan trước mắt này căn bản không thể so sánh nổi.
"Trừ khi lúc này ta có thực lực cảnh giới Nguyên Anh thì mới có khả năng đánh bại ba người bọn hắn..."
Diệp Trần vừa điều động Vạn Cổ Trường Thanh châu nhanh chóng chưa trị thương thế bên trong cơ thể, vừa suy nghĩ nhanh chóng, phát hiện lấy tu vi bây giờ của mình cho dù cưỡng ép thi triển đến Nghịch Sinh Bách Chuyển chuyển thứ tám thì cũng không nắm chắc được bao nhiêu!
Hết cách rồi, thực lực ba người trước mắt này chẳng những cực mạnh, quan trọng là phối hợp với nhau quá tốt!
Mộ Dung Đan là chủ lưc tiến hành đối kháng chính diện với Diệp Trần mà hai đại trưởng lão khác lại chỉ là có vay trò quấy rối, văn bản không cho Diệp Trần có cơ hội đi tiêu diệt từng bộ phận.
Oanh!
Oanh!
Oanh!
Chớp mắt một cái, Diệp Trần đã giao thủ với ba người được mười mấy chiêu, Diệp Trần vừa lui lại lui, trọn vẹn thối lui ra đến bên ngoài mấy chục dặm, cả người sớm đã trở thành một tên huyết nhân!
"Tiểu tử! Bổn tông chủ cho ngươi thêm một cơ hội cuối cùng, tự phế đan điền! Sao đó giao công pháp tu luyện và pháp môn luyện đan ra, bổn tông chủ có thể cân nhắc tha cho ngươi một cái mạng nhỏ!"
Mộ Dung Đan vừa thao túng Trấn Thiên ấn tiếp tục truy kích đối với Diệp Trần, vừa lạnh lùng mở miệng nói thêm lần nữa.
Diệp Trần không nói một lời, trong lòng đang suy nghĩ nên thoát thân như thế nào.
"Được được được! Tiểu tử, thiên đường dẫn lối ngươi không đi, vậy thì đứng trách bổn tông chủ vô tình!!"
"Ấn Trấn Cửu Thiên!!"
Sau khi Mộ Dung Đan quát to một tiếng, Trấn Thiên ấn đột nhiên lại biến lớn hơn gấp đôi!
Ầm ầm!
Một cỗ khí tức khủng bố làm cho tất cả mọi người của Vân Đan thành vì đó mà run rẩy, đột nhiên phát ra từ trên Trấn Thiên ấn.
Ngay sau đó, Trấn Thiên ấn giống như một một quả tinh cầu rơi xuống, hướng Diệp Trần hung hăng đập tới!
"Răng rắc!!"
Tử Quỳnh kiếm cuối cùng không cách nào ngăn cản, trên thân kiếm vậy mà xuất hiện từng đạo vết nứt!
"Thu!"
Diệp Trần thấy thế quyết định thu Tử Quỳnh kiếm vào, đồng thời một tay khác lật một cái, "Thôn Thiên đỉnh!"
Vào thời khắc mấu chốt, Diệp Trần cuối cùng phải gọi ra pháp bảo mạnh nhất của chính mình.
Cho dù còn chưa có hoàn toàn hấp thu Phệ Huyết Yêu Châu, phẩm giai của Thôn Thiên đỉnh cũng đã tăng lên rất nhiều, gần như đã đến cấp độ Tiên Khí cực phẩm.
Chỉ có điều, tàn hồn của Hi Nguyệt còn gửi ở bên trong Thôn Thiên đỉnh cho nên không phải vạn bất đắc dĩ hắn cũng không muốn sử dụng Thôn Thiên đỉnh.
Hơn nữa Thôn Thiên đỉnh tuy rằng nghịch thiên nhưng tạm thời không phải là loại pháp bảo công kích.
Oanh long long long!
Hai kiện pháp bảo Tiên Khí là Trấn Thiên ấn và Thôn Thiên đỉnh ở trên không trung hung hăng va chạm vào nhau!
Vào lúc này, thiên địa giống như đều muốn nứt vỡ ra, một cỗ lực lượng ba động mênh mông cực độ hướng bốn phương tám hướng điên cuồng mà đi!
Bành bành bành!
Tất cả kiến trúc bên trong phạm vi hơn mười dặm, trong nháy mắt toàn bộ hóa thành bột mịn!
"A a a a!!"
Một số người có tu vi yếu kém, không kịp chạy trốn, chỉ kịp phát ra từng tiếng kêu thảm thiết thì đã hoàn toàn bị chôn vùi vào bên trong cỗ lực lượng ba động mênh mông kia, hài cốt không còn...
Thậm chí ngay cả hai gã trưởng lão của Vân Đan tông cũng cảm nhận được khí tức kinh khủng kia thì ở trên không trung cũng vội vàng thối lui ra bên ngoài mấy chục dặm.
"Đây chính là uy lực chân chính của Trấn Thiên ấ sao? Không hổ là vật trấn tông chí bảo của Vân Đan tông a!"
"Uy lực của Tiên khí! Kinh khủng như vậy!"
"Ở dưới một kích cường đại như thế, tiểu tử kia chắc chắn đã hài cốt không còn a?"
...
Mọi người sợ hãi thán phục, bàn tán, gần như không có người nào cho rằng ở dưới một kích cường đại như thế, Diệp Trần có thể còn mạng sống.
Tuy nhiên, sau một lúc lâu, khi đợt công kích này kết thúc:
"Khụ khụ khụ!"
Bên trong phế tích ở bên ngoài mấy trăm dặm, một đạo thân ảnh gầy gò ngang nhiên đứng ở chỗ đó, tuy rằng toàn thân đều là vết máu, chật vật không chịu nổi lại đứng vô cùng thẳng tắp!
"Cái gì! Hắn, hắn vậy mà không chết!!"
Chẳng những tất cả mọi người đều nhìn thấy mà choáng váng, ngay cả Mộ Dung Đan ở trên không trung cũng là một mặt đầy vẻ ngạc nhiên, hắn hiểu rõ hơn so với bất luận kẻ nào về uy lực của Trấn Thiên ấn, nhớ năm đó Vân Đan tiên tử tổ sư khai sơn Vân Đan tông thế nhưng dùng vật này oanh sát qua một vị cấp bá chủ Độ Kiếp đế quân!
Lấy thực lực hôm nay của hắn tuy rằng còn xa xa không cách nào so sánh được với Vân Đan tiên tử, nhưng ít ra từ Phản Hư chân quân trở xuống, hẳn là không đỡ được mới đúng.
Thế nhưng là bây giờ đây, hắn sử dụng một chiêu mạnh nhất của Trấn Thiên ấn lại không thể giết chết một tên tiểu tử chỉ mới cảnh giới Kim Đan?
Chuyện này quả thực giống như là đang nằm mơ!
"Ngươi, ngươi vậy mà cũng có một kiện Tiên khí? Mà lại là một cái Tiên đỉnh?"
Mộ Dung Đan đến cùng thì cũng có sự hiểu biết không tầm thường, chẳng mấy chốc đã phát hiện ra, Diệp Trần sở dĩ có thể chống đỡ được Trấn Thiên ấn, đó là bởi vì trong tay hắn có chiếc đỉnh nhỏ lộ ra khí tức thần bí này.
Sau khi Mộ Dung Đan kinh ngạc xong thì trong đôi mắt lập tức hiện ra vẻ cuồng nhiệt nồng đậm, "Tiên đỉnh! Ngươi lại có một cái Tiên đỉnh! Ha ha ha!"
Mộ Dung Đan giống như bị bệnh thần kinh, vậy mà cười lên ha hả.
Làm một tên Luyện đan sư, ai mà không muốn có được một cái đỉnh lô tuyệt thế? Một cái Tiên đỉnh, đủ để cho trình độ luyện đan của hắn tăng lên một cái cấp độ mới!
"Bổn tông chủ tuyên bố cái Tiên đỉnh này của ngươi sẽ thuộc về ta!"
Dưới sự cuồng hỉ của mình, Mộ Dung Đan vậy mà hoàn toàn không có che lấp đi dục vọng của mình, mà cười lên điên cuồng một lần nữa, thúc giục Trấn Thiên ấn lần nữa đánh giết về phía Diệp Trần.
Oanh!
Diệp Trần ngay lập tức thuận tay trảo một cái, một dạo bóng mờ màu vàng ỏng hình bàn tay khổng lồ trong nháy mắt tóm lấy Đồ Tô Nguyên Nhượng.
Tuy nhiên,
Ngya vào lúc Diệp Trần chuẩn bị xuất thủ giết chết Đồ Tô Nguyên Nhượng:
Ầm ầm!
Đột nhiên một giọng nói vang vọng đất trời, bao hàm lửa giận vô tận giống như tiếng sấm cuồn cuộn đột nhiên trên trời cao truyền vang ra!
"Là tên trời đánh nào hại chết con của ta! Đồ Tô Bá Thiên ta hôm nay phải chém hắn thành muôn mảnh!!"
Nghe được giọng nói này vang lên, trong đám người vây xem xung quanh lập tức sôi trào.
"Đồ Tô Bá Thiên! Chắc là vị lão gia chủ của Đồ Tô gia kia, vị trưởng lão đứng đầu thập đại trưởng lão của Vân Đan tông kia?"
"Nói nhảm, ngoại trừ vị Đồ Tô trưởng lão này, Vân Đan thành này còn có người thứ hai nào tên là Đồ Tô Bá Thiên sao?"
"Vị Đồ Tô trưởng lão này nhưng là Hóa Thần thiên quân chân chính, hơn nữa ở toàn bộ tinh vực Vân Đan tinh, thực lực đều đủ để chen vào năm vị trí đầu!"
"Lần này tiểu tử kia phải xui xẻo!"
...
Bên trong tiếng nghị luận của mọi người, ở nơi xa trên không trung, xuất hiện bóng dáng một ông lão mặc áo màu tím trên người đầy bá khí.
Trước một giây, cái bóng hình kia còn đang ở phía ngoài hơn mười dặm, một khắc sau cũng đã đi tới trước mặt mọi người.
"Gia gia!!"
Đồ Tô Nguyên Nhượng bị Diệp Trần bắt, nhìn thấy ông lão áo bào tím này xuất hiện thì vẻ mặt lập tức vui mừng như điên, lập tức cao giọng la lên.
Đồ Tô Bá Thiên nhìn thấy thi thể Đồ Tô Huyền ở phía dưới và Đồ Tô Nguyên Nhượng bị Diệp Trần nắm ở trong lòng bàn tay, lông mày lập tức nhíu một cái, sát khí trên người ngút trời, hai mắt gắt gao nhìn chằm chằm Diệp Trần, đôi mắt còn hiện ra vẻ kinh ngạc nghi ngờ, "Tiểu tử! Chính là ngươi giết con ta?"
"Gia gia, cứu ta! Nhanh cứu ta a!!"
Ngay vào lúc Đồ Tô Bá Thiên đang nghi hoặc không hiểu, Đồ Tô Nguyên Nhượng lần nữa hô to cầu cứu, Đồ Tô Bá Thiên đành phải thu sự nghi hoặc trong lòng vào, giọng nói lạnh lùng nói:
"Tiểu tử! Bản tọa không cần biết ngươi dùng thủ đoạn hèn hạ gì, giết hại con của ta, bây giờ thả tôn nhi của ta ra, bản tọa có thể cân nhắc lưu ngươi một cái toàn thây! Bằng không mà nói bản tọa chắc chắn sẽ để ngươi muốn sống không được mà muốn chết cũng không xong!"
Cùng lúc nói ra lời này, khí tức trên người Đồ Tô Bá Thiên cùng hoàn toàn phóng thích ra ngoài.
Ầm ầm!
Chẳng những Thiên Tàng các ở phía dưới toàn bộ ầm vang sụp đổ, tất cả kiến trúc trong phạm vi mấy ngàn mét cũng đều bị san thành bình địa.
Thậm chí, ngay cả toàn bộ Vân Đan thành dường như cũng bị chấn động mạnh, giống như xảy ra một cơn địa chấn rất lớn!
Ngay cả Diệp Trần cảm nhận khí tức trên người của Đồ Tô bá Thiên cũng không thể không khẽ nhíu mày, "Hóa Thần hậu kỳ sao? Khó trách có thể trở thành trưởng lão đứng đầu trong thập đại trưởng lão của Vân Đan tông!"
Chỉ nói luận về tu vi mà nói, thực lực của Đồ Tô Bá Thiên này so với Huyết Thiên Hải trước đó còn phải mạnh hơn một bậc.
Tuy nhiên, thứ mà thật sự khiến cho Diệp Trần cảm thấy có chút uy hiếp cũng không phải là Đồ Tô Bá Thiên này, mà là hắn có thể mơ hồ cảm nhận được ở xung quanh nơi xa dường như có mấy đạo khí tức không yếu hơn so với Đồ Tô Bá Thiên!
Dù sao, tinh vực Vân Đan này chính là tinh vực cấp sáu, cho dù bởi nguyên nhân Luyện đan sư chiếm đa số nên sức chiến đấu cũng không quá mạnh, nhưng lại cũng không phải là tinh vực Cự Môn trước đó có khả năng đánh đồng!
Nếu như mấy đạo khí tức xung quanh kia cùng nhau ra tay với hắn lại hoặc là đang trong lúc đánh nhau thì đột nhiên đánh lén hắn thì sợ rằng sẽ tạo ra phiền phức không nhỏ cho hắn.
Cho nên, đối phó Đồ Tô Bá Thiên trước mắt này, hắn nhất định phải lấy thủ đoạn cường thế tốc chiến tốc thắng!
Chỉ có như vậy mới trong một lần hành động chấn nhiếp mấy đạo khí tức kia để cho bọn họ không kịp xuất thủ trợ giúp.
Vừa nghĩ đến đây, khóe miệng Diệp Trần hơi nhếch lên, "Lão đầu, muốn mạng nhỏ của tôn tử của ngươi đúng không? Được, ta cho ngươi!"
Nói xong lời này, Diệp Trần trực tiếp ném Đồ Tô Nguyên Nhượng về phía Đồ Tô Bá Thiên.
Thấy cảnh này, mọi người xung quanh thi nhau gật đầu:
"Quả nhiên a! Đối mặt với Hóa Thần thiên quân chân chính như Đồ Tô trưởng lão này thì tiểu tử này cũng không phách lối nổi a!"
"Kẻ thức thời mới là tuấn kiệt, thủ đoạn của Hóa Thần thiên quân cũng không phải chúng ta có thể tưởng tượng!"
"Sớm biết như thế thì cần gì phải làm tới mức này! Cho dù hắn thả đại công tử Đồ Tô gia, Đồ Tô trưởng lão cũng sẽ không bỏ qua cho hắn!"
...
Tại bên trong tiếng nghị luận của mọi người, Đồ Tô Nguyên Nhược bị Diệp Trần ném như ném rác rưởi về phía Đồ Tô Bá Thiên.
"Hừ! Tiểu tử, coi như ngươi thức thời! Bản tọa...hả?"
Mắt thấy Đồ Tô Nguyên Nhược bay tới trước mặt, Đồ Tô Bá Thiên muốn đưa tay ra đón thì lại bỗng nhiên cảm nhận được một chút khác thường, sắc mặt không thể không hơi đổi một chút, vội vàng lui lại mấy chục mét:
"Bành!"
Ngay vào trong nháy mắt Đồ Tô Bá Thiên lùi lại kia, Đồ Tô Nguyên Nhượng ở trên không trung vậy mà như một quả bom ầm vang nổ tung lên!
Hoá ra,
Diệp Trần ném Đồ Tô Nguyên Nhượng qua là giả vờ, làm cho đối phương và tất cả mọi người ở đây hiểu nhầm là hắn nhận sợ, nhưng sớm đã lặng lẽo đánh một đạo công kích vào trong thân thể của Đồ Tô Nguyên Nhượng.
Nếu không phải Đồ Tô Bá Thiên có phản ứng rất nhanh thì lúc này cũng đã bị thương không nhẹ!
Đồ Tô Bá Thiên trọn vẹn sử sốt một lúc lâu mới phản ứng lại là chuyện gì đã xảy ra, nhìn qua Đồ Tô Nguyên Nhượng kia đã hóa thành một đám sương máu thì lập tức tức giận đến con mắt đều muốn phun ra lửa!
Mà vào lúc này, ngai tại trong giây lát Đồ Tô Bá Thiên ngây người thì Diệp Trần sớm đã thông qua thần thông Súc Địa Thành Thốn đuổi sát tới, "Nghịch Sinh Bách Chuyển, chuyển thứ sáu!"
Oanh!
Diệp Trần chính là muốn thừa dịp đối phương không kịp phản ứng, làm cho đối phương mất cảnh giác sau đó tốc chiến tốc thắng, cho nên vừa lên tới thì trực tiếp thi triển ra Ngịch Sinh Bách Chuyển, chuyển thứ sáu!
Ầm ầm!
Sau một khắc, ở trong ánh mắt khó có thể tin được của tất cả mọi người, khí tức trên thân Diệp Trần vậy mà hiện lên sự tăng trưởng bùng nổ, trong nháy mắt tăng lên gấp mấy chục lần!
Thậm chí một lần hành động vượt qua khí thế ngập trời của Đồ Tô Bá Thiên!
"Điều này sao có thể!"
"Chẳng lẽ lúc trước hắn che giấu thực lực?"
"Thế nhưng rõ ràng chỉ có lực lượng Kim Đan a?"
"Cái tên này đến cùng là quái vật gì?"
...
Vào lúc này, mấy đại cường giả lặng lẽ ẩn giấu ở trong bóng tối, tất cả lập tức đều nhịn không được mà thi nhau kinh hô lên.
Mà Đồ Tô Bá Thiên kia thì rất rõ ràng ở trong lúc nhất thời chưa kịp phản ứng, cả người cũng vì đó mà ngẩn tò te:
"Cái gì!!"
Mà ngay trong nháy mắt lúc thần kinh của hắn treo ngược cành cây thì Diệp Trần đã gọi Tử Quỳnh kiếm ra, hung hăng chém xuống tới một kiếm.
Oanh!
Một kiếm cường đại này quả thực không cách nào có thể dùng lời nói để mà hình dung, như thể ngay cả thiên địa cũng phải bị nó chém thành hai nửa!
Xoẹt xẹt á!
Không gian rõ ràng bị vỡ ra, giống như một cái lưỡi hái của tử thần tới gần phía Đồ Tô Bá Thiên ở phía dưới!
"Không!!"
Đồ Tô Bá Thiên lập tức rống lớn một tiếng, lúc này mới cuống quýt nhớ tới phải ngăn cản.
Đáng tiếc hắn khinh địch quá mức, một sai lầm nhỏ cũng dẫn tới trò chơi kết thúc, vốn cũng không phải là đối thủ của Diệp Trần vào lúc này mà bây giờ lại đang ở dưới trạng thái kinh hoảng thất thố thì làm sao có thể chống đỡ được?
"Bành!"
Đồ Tô Thiên Bá thậm chí ngay cả pháp bảo cũng không kịp gọi ra thì đã bị một kiếm báo đạo vô song này của Diệp Trần trực tiếp chém thành hai nửa tính luôn cả nguyên thần trong cơ thể cũng bị giảo sát!
Thủ tịch đại trưởng lão của Vân Đan tông, chết!
Chương 762 Thất đại cường giả
Yên tĩnh!
Toàn trường yên tĩnh như chết!
Mọi người dự đoán qua vô số loại khả năng, thế nhưng lại không có nghĩ tới, Đồ Tô Bá Thiên vậy mà lại bị Diệp Trần giết chết, mà lại là bị giết chết bởi một chiêu!
Đây chính là siêu cấp cường giả cảnh giới Hóa Thần hậu kỳ, ở toàn bộ Vân Đan thành coi như không phải tồn tại vô địch thì đó cũng là cường giả cực kỳ đỉnh cấp!
Thế nhưng bây giờ vậy mà cứ như thế chết rồi?
Chẳng lẽ người trẻ tuổi thần bí này đúng là Phản Hư chân quân trong truyền thiết hay sao?
Tất cả mọi người choáng váng, kể cả mấy vị siêu cấp bá chủ đang núp trong bóng tối kia, tất cả từng vị đều khiếp sợ không nói ra lời.
"Mấy vị, xem náo nhiệt cũng xem đủ rồi, còn không ra sao?"
Diệp Trần ngang nhiên đứng ở trên trời cao, ánh mắt quét về mấy phương hướng phía xa xa, chậm rãi mở miệng.
Mấy vị đại lão bá chủ kia, tất cả lập tức rùng mình một cái, bị uy thế cường đại của Diệp Trần chấn nhiếp, vẻ mặt của mọi người vô cùng khó coi.
"Khụ khụ!"
Một ông lão mặc đạo bào tóc bạc trắng là người đầu tiên từ chỗ tối nhảy ra ngoài, từ từ đi tới trước mặt Diệp Trần, trên mặt mang lấy nụ cười ôn hòa chắp tay thi chắp tay thi lễ một cái, nói:
"Tại hạ Mộ Dung Đan, thân là tông chủ Vân Đan tông, gặp qua tôn giá!"
Oanh!
Oanh!
Oanh!
Lão giả này vừa xuất hiện, chẳng mấy chốc lại có mấy đạo khí tức từ đằng xa đạp không mà đến, trong nháy mắt cũng đã đi tới trước mặt.
"Vân Đan tông Lưu Chấn Thọ gặp qua các hạ!"
"Lý Thiên Hùng Lý gia gặp qua các hạ!"
...
Trọn vẹn bảy đạo, khí tức không kém gì Đồ Tô Bá Thiên, từ bốn phương tám hướng mà đến, vây Diệp Trần ở giữa, mơ hồ hiện lên xu thế vây kín.
Mọi người vây xem ở xung quanh nhìn thấy cảnh tượng vô cùng rung động ở trên bầu trời này thì lập tức sôi trào:
"Ngay cả tông chủ Vân Đan tông cũng tới sao?"
"Cùng với còn có hai tên trưởng lão Vân Đan tông và bốn vị lão tổ của tư đại gia tộc khác!"
"Ông trời ơi...! cường giả cấp cao nhất Vân Đan thành, tất cả đều đến đây đông đủ rồi sao?"
"Những người này liên hợp cùng một chỗ thì ngay cả Phản Hư chân quân cũng không thể khinh thường a?"
...
Ngay cả Diệp Trần, thấy cảnh này thì trên mặt cũng không thể không hiện ra vẻ mặt ngưng trọng, cũng còn may vừa rồi hắn sử dụng thủ đoạn lôi đình tiêu diệt Đồ Tô Bá Thiên, nếu như kèo dài nhất thời nửa khắc, những người này ở trong chỗ tối đánh lén, hắn thật đúng là nguy hiểm!
"Làm sao? Các ngươi là đang có ý định báo thù vì giết Tô lão nhi sao?"
Ánh mắt Diệp Trần đảo qua trên thân bảy người một lần, mở miệng lạnh lùng nói.
Cùng lúc nói ra lời này thì Diệp Trần đã lặng lẽ lấy Tiêu Dao tiên châu ra ngoài, âm thầm giấu ở trong lòng bàn tay.
Diệp Trần coi như tự tin đi nữa cũng không có tự tin đến lấy sức một mình đi chống lại bảy đại Hóa Thần thiên quân, hơn nữa ở trong đó còn có một vị thế nhưng là cường giả Hóa Thần hậu kỳ!
Cho dù hắn sử dụng toàn bộ át chủ bài cũng chưa chắc có thể thắng, thậm chí còn có thể nguy hiểm đến tính mạng!
Tuy nhiên, hắn có Tiêu Dao tiên châu trong tay, lúc nào cũng có thể bổ ra không gian thong dong rời đi nơi này.
Chỉ cần đối phương không có loại thần thông phong tỏa không gian lại hoặc là trận pháp không gian vây khốn hắn lại thì hắn có thể đứng ở thế bất bại.
"Ha ha!"
Mộ Dung Đan tông chủ Vân Đan tông lại có vẻ mặt tươi cười mở miệng, "Tôn giá có tu vi kinh người, chúng ta đều rất bội phục! Tuy nhiên Đồ Tô trưởng lão dù sao cũng là trưởng lão đứng đầu trong thập đại trưởng lão của Vân Đan tông chúng ta, bây giờ bị các hạ giết chết, nếu như việc này cứ tính như vậy thì Vân Đan tông ta còn mặt mũi nào để mà tồn tại nữa? Người tông chủ như ta chỉ sợ cũng không có cách nào giải thích với mấy trăm vạn tên đệ tử Vạn Đan tông a!"
Giọng nói của Mộ Dung Đan tuy rằng ôn hòa, nhìn qua mặt mùi hiền lạnh nhưng sâu trong đôi mắt lại lộ ra vẻ lạnh lùng, hơn nữa trong lời nói hiển nhiên hiện ra một cỗ uy hiếp mạnh mẽ.
Diệp Trần tự nhiên hiểu rõ, chuyện này chắc chắn sẽ không dễ dàng bỏ qua như vậy, không thể không cười lạnh, "Vậy Mộ Dung tông chủ có ý muốn như thế nào?"
Hai mắt Mộ Dung Đan khẽ híp một cái, tiếp tục cười tủm tỉm nói:
"Nếu như các hạ nguyện ý gia nhập Vân Đan tông ta, trở thành khách khanh trưởng lão của Vân Đan tông ta, vậy chuyện giữa ngươi và Đồ Tô trưởng lão sẽ thuộc về ân oán cá nhân giữa các ngươi, tông môn tự nhiên cũng sẽ không thiên vị bất kỳ bên nào!"
Xoạt!
Mộ Dung Đan vừa nói ra lời này, mọi người nhất thời xì xào bàn tán, tuy nhiên ngẫm lại cũng không khó hiểu.
Đồ Tô Bá Thiên tuy rằng ở Vân Đan tông có địa vị vô cùng quan trọng, nhưng dù sao cũng đã chết!
Người đã chết rồi thì tự nhiên không có bất kỳ giá trị nào, chẳng bằng kéo yêu nghiệt kinh khủng trước mắt này thành người một nhà.
Kể từ đó, Vân Đan tông chẳng những không có tổn thất ngược lại thực lực có thể tăng nhiều!
Hết cách rồi, cách làm này mặc dù có chút bạc tình lạnh nhạt nhưng ở Tu Chân giới mạnh được yếu thua này từ trước đến nay chỉ có lợi ích mới đáng nói.
Huống chi các đại lão bá chủ này tuy rằng cùng thuộc về Vân Đan tông, nhưng ở giữa hai bên lại không có tình cảm gì, thay vào đó là bởi vì lợi ích, hai bên tranh đấu không ngớt.
Mà Đồ Tô Bá Thiên này, ngày bình thường làm việc bá đạo, các đại lão khác này ít nhiều cũng có sự chê trách, bây giờ hắn chết rồi, những người này nói không chừng đáy lòng ngược lại đang rất vui vẻ, ai lại nguyện ý mạo hiểm đi báo thù cho hắn?
"Diệp Trần, mau trải lời đồng ý đi a!"
Diệp Trần không có vội vàng trả lời, ngược lại là Lãnh Thiền Y ở đằng sau thì cuống lên, nhịn không được mà thúc giục.
Ở trong suy nghĩ của Lãnh Thiền Y thì sư tôn của mình nói lên điều kiện này thực sự quá hậu đãi!
Chẳng những có thể tránh được sự trả thì của Vân Đan tông mà còn có thể trở thành trưởng lão của Vân Đan tông, có thể nói là một bước lên trời!
Điều kiện hậu đãi như thế căn bản cũng không cần cân nhắc, Diệp Trần thế mà còn đang do dự, quả thực để cho ngươi ta phải khó hiểu!
Diệp Trần quay đầu lại hướng Lãnh Thiền Y nở nụ cười sau đó lại nhìn về phía Mộ Dung Đan, giống như cười mà không phải cười, nói:
"Mộ Dung tông chủ, muốn ta gia nhập Vân Đan tông cũng được, tuy nhiên ta còn có chuyện quan trọng mang theo, lập tức sẽ rời khỏi Vân Đan thành, ngươi có khả năng chấp nhận?"
Mộ Dung Đan nghe được điều này thì lập tức chau mày, vẻ mặt có chút khó coi.
Diệp Trần dường như sớm đã đoán được, mục đích của Mộ Dung Đan cũng không có đơn giản như vậy, cười lạnh nói:
"Mộ Dung tông chủ, ta cũng không phải là tiểu hài ba tuổi, ngươi vẫn là nên nói ra mục đích thực sự của ngươi đi!"
Mộ Dung Đan hơi sững sờ, sau đó cười ha hả, vỗ tay nói:
"Thật tốt! Xem ra Bổn tông chủ xem nhẹ người, đã nói tới mức này, Bổn tông chủ cũng không quanh co lòng vòng!"
Nói đến đây, Mộ Dung Đan dừng lại một chút, há hốc mồm, dường như là nói ra một câu gì đó nhưng mà mọi người ở xung quanh lại một chữ cũng không nghe được.
Hóa ra, lời nói của Mộ Dung Đan là dùng pháp một truyền thanh nhập mật, chỉ nhằm vào Diệp Trần và sáu vị cường giả khác, những người khác tự nhiên không có cách nào nghe được.
Về phần nội dung mà hắn nói là:
"Tôn giá nếu như muốn bình an rời khỏi Vân Đan thành thì chỉ cần để lại công pháp ngươi tu luyện và pháp môn luyện đan là được!"
Hóa ra, mục đích thực sự của Mộ Dung Đan là công pháp tu luyện và pháp môn luyện đan của Diệp Trần!
Đây cũng không có gì lạ!
Diệp Trần chẳng qua chỉ có tu vi cảnh giới Kim Đan, thế mà nháy mắt giết Hóa Thần thiên quân thì chắc chắn trên người mang theo công pháp tuyệt thế!
Mà hắn còn quá trẻ thì đã có thể luyện chế ra bảo đan tứ phẩm có phẩm cấp hoàn mỹ, pháp môn luyện đan tất nhiên cũng vô cùng nghịch thiên!
Nghhe được lời này của Mộ Dung Đan thì lục đại cường giả khác cũng thi nhau phản ứng lại, lập tức tất cả từng người đều hiện ra vẻ cực nóng.
Chương 763 Từ chối!
Công pháp có thể làm cho tu sĩ cảnh giới Kim Đan giết chết Hóa Thần thiên quân một cách dễ dàng như vậy thì chắc chắn rất nghịch thiên!
Mà công pháp ngịch thiên như vậy thì phàm là người tu chân chỉ sợ không có một ai có thể từ bỏ dụ hoặc dạng này!
Mà tuổi còn trẻ như vậy đã luyện chế ra được bảo đan tứ phẩm phẩm cấp hoàn mỹ, pháp môn luyện đan như thế, bọn họ thân là Luyện đan sư thì làm gì có ai đi chê?
"Không sai! Tôn giá chỉ cần để lại hai món đồ này thì đi hay ở tùy ngươi!"
"Chỉ là sao chép một phầm công pháp tu luyện và pháp môn luyện đan cho chúng ta mà thôi, chắc là không phải việc gì khó chứ?"
"Nếu như ngươi không giao ra, chúng ta phối hợp nhau giết người, lấy nguyên thần của ngươi về tiến hành sưu hồn tinh luyện ra thì cũng có thể đạt được đồ vật mà chúng ta muốn, khặc khặc!!"
...
Lục đại cường giả khác cũng thi nhau mở miệng, hoàn toàn một bộ chắc chắn có thể ăn được Diệp Trần, bắt đầu hiện ra bộ mặt thật của mình.
Tuy nhiên sự tự tin của bọn hắn cũng không phải hoàn toàn không có đạo lý, dù sao thì những người như bọn họ mà phối hợp với nhau thì ngay cả cường giả vừa mới bước vào cảnh giới Phản Hư chân quân cũng có lực đánh một trận, huống chi là tiểu tử trước mắt này chẳng qua chỉ là một tên cảnh giới Kim Đan tầng chín mà thôi.
Diệp Trần lập tức bật cười, tuy nhiên lại là cười lạnh, trong đôi mắt hiện ra hơi lạnh thấu xương.
Pháp môn luyện đan của hắn vốn là có được từ truyền thừa của Vân Đan tiên tử, nếu những người này thương lượng với hắn thật tốt, hắn cũng vui lòng dốc túi tương trợ truyền pháp môn luyện đan của hắn.
Thế nhưng những người trước mắt này vậy mà muốn giết hắn, sau đó sử dụng thuật sưu hồn với nguyên thần của hắn, điều này làm cho hắn làm sao có thể nhẫn?
"Thế nào? Ngươi cân nhắc như thế nào?"
Mộ Dung Đan nhìn qua Diệp Trần, mở miệng lần nữa, đồng thời mặt mũi có vẻ mặt đầy tự tin.
Hắn tin tưởng, ở dưới thế cục trước mắt này, Diệp Trần căn bản không có con đường thứ hai có thể lựa chọn, chỉ có thể tiếp nhận điều kiện của hắn.
Vừa nghĩ tới mình sắp có được công pháp tu luyện nghịch thiên kia, còn có pháp môn luyện đan thần bí kia, mặc dù hắn thân là tông chủ Vân Đan tông cũng không thể không trở nên kích động.
Tuy nhiên, ngay sau đó, Diệp Trần lại mở miệng khiến tất cả mọi người ở đây đều ngây ngẩn cả người:
"Thật không tiện, ta từ chối!"
Oanh!
Mọi người ở xung quanh cũng không biết, Mộ Dung Đan và lục đại cường giả nói với Diệp Trần cái gì.
Bọn họ chỉ nghe được, Diệp Trần cự tuyệt Mộ Dung Đan, mời hắn trở thành khách khanh trưởng lão của Vân Đan tông.
Tất cả mọi người ngay lập tức đều không thể bình tĩnh:
"Hắn, hắn thế mà cự tuyệt Mộ Dung tông chủ?"
"Không biết cái tên này trong đầu là đang suy nghĩ cái gì? Không biết có bao nhiêu người muốn gia nhập Vân Đan tông mà vót đến nhọn cả đầu, hắn thế mà từ chối trở thành khánh khanh trưởng lão của Vân Đan tông!"
"Chẳng lẽ hắn là kẻ ngu sao?"
...
Trong lúc nhất thời, tất cả mọi người đều nhìn chòng chọc vào Diệp Trần giống như thấy được kẻ ngu lớn nhất trên đời.
Thất đại cường giả cũng hiện ra vẻ sững sừ một cách rõ rệt, hiển nhiên cũng không có nghĩ tới Diệp Trần sẽ từ chối, dám từ chối!
"Diệp Trần, ngươi là điên rồi sao?"
Lãnh Thiền Y ở đằng sau đã nghe được lời này của Diệp Trần, đã không nhịn được mở miệng khẽ kêu.
Nàng ta không nghĩ ra, thật không nghĩ ra, điều kiện hậu đãi như vậy, Diệp Trần vậy mà lại từ chối?
Sau khi Mộ Dung Đan hơi sững sờ thì vẻ mặt lập tức bỗng nhiên trầm xuống, nụ cười trên mặt đã thu lại, bên trong giọng nói hiện ra vẻ lạnh lùng, nói:
"Ngươi cần phải suy nghĩ cho kỹ, nếu như ngươi cự tuyệt, món nợ ngươi giết Đồ Tô trưởng lão, Vân Đan tông chúng ta coi như chắc chắn sẽ tính toán với với đến cùng!"
Đối mặt với sự uy hiếp trắng trợn của Mộ Dung Đan, Diệp Trần lại một mặt lạnh nhạt, ánh mắt lần nữa quét qua trên thân thất đại cường giả một lần nữa, "Ồ? Không biết Mộ Dung tông chủ chuẩn bị tính toán với ta như thế nào? Bảy người các ngươi muốn cùng nhau ra tay với ta sao?"
Thất đại cường giả nghe được điều này, ngoài Mộ Dung Đan vẻ mặt không có gì thay đổi ra, lục đại cường giả còn lại lập tức đều hiện ra vẻ mặt có chút khó coi, những người như bọn họ thế nhưng là nhân vật bá chủ cực kỳ đỉnh cấp trong Vân Đan thành thậm chí là toàn bộ tinh vực Vân Đan, bây giờ lại phải phối hợp với nhau chiến với một tên tiểu tử chỉ có cảnh giới Kim Đan.
Chuyền này nếu như lan truyền ra ngoài thì chỉ sợ không thể không khiến cho người ra cười đến rụng răng.
Nhưng nếu là đơn đả độc đấu thì Đồ Tô Bá Thiên trước đó là một cái vị dụ sống sờ sờ trước đó, cho dù là ai cũng không có can đảm này!
"Hừ!"
Mộ Dung đan hừ lạnh một tiếng, "Mọi người chớ có bị lời nói của hắn mê hoặc! Đối phó với loại hạng người gian trá giảo hoạt này cũng không cần nói cái gì nhân nghĩa đạo đức, tất cả cùng tiến lên, trước tiên bắt lại hắn rồi nói tiếp!"
Giọng nói rơi xuống, Mộ Dung Đan xuất thủ đầu tiên, không có một chút màu sắc rực rỡ nào mà trực tiếp tung ra một quyền:
Ầm ầm!
Một đạo bóng mờ hình quả đấm to lớn bay xẹt qua không trung giống như một ngọn núi nhỏ hung hăng đánh về phía Diệp Trần!
Dù sao cũng là tông chủ Vân Đan tông, chỉ nói về thực lực mà nói, so với Đồ Tô Bá Thiến trước đó còn phải mạnh hơn một đoạn.
Hơn nữa, Diệp Trần trước đó sở dĩ có thể giết chết Đô Tô Bá Thiên trong nháy mắt, chủ yếu là bởi vì đối phương quá khinh địch, căn bản không kịp phản ứng cho nên mới chết ở dưới một kích lôi đình của Diệp Trần.
Thế nhưng Mộ Dung Đan lúc này lại là người chủ động xông lên đầu tiên, cả hai tự nhiên không thể so sánh được với nhau.
Diệp Trần giống như chưa kịp phản ứng chỉ là miễn cưỡng giơ cánh tay lên ngăn cản.
"Ầm!"
Ngay sau đó, Diệp Trần lập tức giống như diều đứt dây trực tiếp bị một quyền của Mộ Dung Đan đánh bay ra ngoài.
"Ha ha, ngươi chẳng qua cũng chỉ như thế..."
Mộ Dung Đan nhìn thấy cảnh tượng này thì trong lòng lập tức đắc ý một trận, tuy nhiên không đợi hắn trở nên cao hứng thì lại đột nhiên nhận ra tình huống có chút không đúng cho lắm.
"Không tốt! Hóa ra là hắn cố ý!"
Chỉ thấy, Diệp Trần bị một quyền của Mộ Dung Đan đánh bay ra ngoài, trong nháy mắt ngã bay ra đằng sau gần ngàn mét, tốc độ nhanh không thể tưởng tượng trực tiếp áp sát tới trước mặt vị Lý Thiên Hùng gia chủ Lý gia kia!
Hóa ra, Diệp Trần là cố ý chịu một chưởng này của Mộ Dung Đan, từ đó mượn nhờ lực lượng một chưởng này của hắn, lại công thêm tốc độ của mình, giống như quỷ mị thẳng hướng Lý Thiên Hùng.
Đúng vậy, Lý Thiên Hùng thật ra thì mới là mục tiêu của Diệp Trần!
Còn để nói về nguyên nhân thì bởi vì người này là một tên bên trong thất đại cường giả có thực lực yếu nhất, chỉ có tu vi cảnh giới Hóa Thần sơ kỳ mà thôi.
Oanh!
Diệp Trần chém ra một kiếm, Lý Thiên Hùng căn bản không kịp phản ứng lại, tuy rằng miễn cưỡng gọi ra pháp bảo của mình, nhưng vẫn bị một kiếm này của Diệp Trần không chút lưu tình chém bay ra ngoài.
"Phốc!"
Thân thể của Lý Thiên Hùng ở trên không trung trực tiếp điên cuồng phun ra một ngụm máu tươi, trọn vẹn bay ngược ra ngoài ngàn mét mới ổn định lại thân hình.
Diệp Trần cũng không tiếp tục thừa thắng truy kích mà hai mắt gắt gao nhìn chằm chằm Lý Thiên Hùng, khóe miệng hơi nhếch lên hiện ra nụ cười ta nói:
"Lý gia chủ đúng không? Lý gia các ngươi tuy rằng phụ thuộc vào Vân Đan tông, nhưng cũng là tồn tại độc lập cần gì phải nhúng tay vào ân oán giữa ta và Vân Đan tông? Nếu như ngươi không biết tốt xấu, ta coi như liều tính mạng này cũng phải giết ngươi trước tiên!"
Lý Thiên hùng nghe được điều này, lập tức choáng váng, hắn vốn là một tên có thực lực yếu nhất trong thất đại cường giả, lấy thực lực và thân pháp kinh khủng của đối phương, nếu như thật sự chỉ nhằm vào hắn mà nói thì cho dù bọn họ có thể đánh bại được kẻ trước mắt này vậy thì mạng già của hắn chắc chắn sẽ phải góp vòa trong đó.
Nếu hắn chết đi vậy thì Lý gia của hắn cũng xong, sáu người khác chẳng những sẽ không thương tâm, thay vào đó sẽ hợp mưu chia cắt thế lực của Lý gia!
Vừa nghĩ đến đây, Lý Thiên Hùng lập tức sợ, "Các vị, ta còn có việc, đi trước một bước!"
Quẳng xuống câu nói này, Lý Thiên Hùng quay người liền đi, chỉ chớp mắt một cái đã biến mất không thấy đâu nữa.
Chương 764 Không có đường lui
Tất cả mọi người nhìn thấy cái cảnh tượng vô cùng buồn cười này thì tất cả ngay lập tức đều trợn tròn mắt há hốc mồm.
Lý Thiên Hùng gia chủ Lý gia lại bị một câu nói của Diệp Trần dọa cho chạy trối chết!
Tuy nhiên suy nghĩ kỹ một chút, thì cũng không khó để có thể hiểu, dù sao thì người không vì mình thì trời tru đất diệt làm một vị yếu nhất trong thất đại cường giả, nếu như Diệp Trần thật sự liều mình cũng phải lấy tính mạng của hắn vậy thì Lý Thiên Hùng căn bản là không có cách ngăn cản, hơn nữa hắn cũng không cho rằng, ở trong lúc nguy cấp, sáu người khác sẽ xuất thân viện thủ.
Nói cho cùng thì thất đại cường giả nhìn như mặt trận thống thất, thật ra thì chẳng qua chỉ là năm bè bảy mảng mà thôi!
Đã biết rõ sẽ là pháo hôi, Lý Thiên Hùng há sẽ ở lại chờ chết?
Mà Diệp Trần cũng chính là nhìn đúng một điểm này, lúc này mới áp dụng chiến thuật diệt tâm tư, một câu liền hù cho Lý Thiên Hùng bỏ chạy.
Lúc mọi người ở đây đều đang đứng ngây ra như phỗng, Diệp Trần cười tà một tiếng, sau đó nhìn về phía gia chủ của tam đại gia tộc khác, "Bây giờ đến lượt ba người các ngươi!"
Tam đại gia chủ run rẩy khi bị ánh mắt của Diệp Trần nhìn vào, không thể không liếc nhau một cái, trong đôi mắt của cả ba đều hiện ra vẻ vô cùng hoảng sợ một cách rõ rệt.
Tu vi của ba người bọn họ so với Lý Thiên Hùng cũng cường đại không hơn quá nhiều, nếu như Diệp Trần nhằm vào bọn họ, bọn họ cũng chỉ có thể đưa tính mạng của mình ra làm bia đỡ đạn!
"Rút lui!"
Sau khi tam đại gia chủ trao đổi ash mắt với nhau, không hẹn mà cùng nhanh lùi lại!
Mọi người ngây lập tức lại ngạc nhiên thêm lần nữa, lúc này mới chỉ là một cái chớp mắt, Diệp Trần chỉ há cái miệng ra, thất đại cường giả vậy mà lại có ba vị chạy đi!
Con mẹ nó đây là cái quỷ gì?
Về phần Mộ Dung Đan kia thấy cảnh này thì lập tức muốn chửi con mẹ nó!
"Phế vật! Thật sự là một đám phế vật bùn nhão không dính được lên tường!"
Diệp Trần cười lanh, một mặt vẻ đùa cợt nói:
"Mộ Dung tông chủ, xem ra người của ngươi đối với ngươi cũng không có lòng trung thành a!"
Mộ Dung Đan sắc mặt tái mét, gắt gao nhìn chằm chằm Diệp Trần nửa ngày, giọng lạnh như băng nói:
"Tiểu tử! Cho dù không có bốn tên phế vật kia thì ngươi cho rằng bổn tông chủ không giết được ngươi sao?"
"Nhị trưởng lão! Tam trưởng lão! Đồng loạt ra tay giết hắn!"
"Vâng!!"
Hai tên cường giả còn lại kia chính là trưởng lão của Vân Đan tông, đương nhiên sẽ không giống với tứ đại gia chủ chưa đánh mà đã chạy như vậy, hơn nữa tu vi của hai người bọn họ đều là Hóa Thần trung kỳ lại thêm Mộ Dung Đan Hóa Thần hậu kỳ này nữa thì cho dù không có tứ đại gia chủ, bọn họ vẫn có lòng tin diệt đi tiểu tử đáng ghét trước mắt này!
Oanh!
Oanh!
Oanh!
Tam đại cường giả của Vân Đan tông thả ra hoàn toàn khí tức của mình ra ngoài.
Trong lúc nhất thời, thiên địa biến sắc, cho dù là những người đang vây xem ở xung quanh kia cho dù đã lui lại tới hơn mười dặm thế nhưng vẫn có thể cảm nhận được cỗ áp lực cường hãn khiến cho bọn hắn cảm thấy tim đập nhanh!
"Quá cường đại!"
"Mộ Dung tông chủ không hổ là đệ nhất nhân của Vân Đan thành ta a! Thực lực của hai vị trưởng lão khác cũng đáng sợ như thế!"
"Quả nhiên, dưới Hóa Thần đều chỉ là con kiến hôi!"
...
Bên trong tiếng than thở kinh ngạc của mọi người, trên mặt Diệp Trần lại hiện ra vẻ mặt chờ mong.
Nếu là loại cục diện trước đó kia, lấy một chiến bảy, căn bản đánh cũng chẳng cần đánh, Diệp Trần chắc chắn không có bất kỳ phần thắng nào.
Thế nhưng bây giờ, lấy một địch ba cũng chưa chắc không có lực đánh một trận.
"Bây giờ ta đã là cảnh giới Kim Đan tầng chín, chẳng mấy chốc sẽ đột phá cảnh giới Nguyên Anh, không bằng thừa dịp cơ hội đại chiến lần này, kích phát một chút tiềm năng trong cơ thể, nói không chứng có thể đột phá sớm cũng chưa biết chừng!"
Vừa nghĩ đến đây, Diệp Trần trực tiếp thu hồi Tiêu Dao tiên châu, trong đôi mắt hiện lên vẻ điên cuồng, liếc mắt nhìn ba người Mộ Dung Đan ở xung quanh cất cao giọng nói:
"Tới đi! Hãy để cho ta biết Vân Đan tông các ngươi có bản lãnh gì!"
Nói xong lời này, Diệp Trần vậy mà vọt thẳng tới Mộ Dung Đan người có thực lực mạnh nhất.
Oanh!
Tử Quỳnh kiếm ở trên không trung xẹt qua một đạo kiếm mang sáng chói mấy ngàn mét, hung hăng chém về phía Mộ Dung Đan mà đi, những nơi đi qua ngay cả không gian rõ ràng cũng bị xoắn nát!
"Không biết tự lượng sức mình!"
Mộ Dung Đan thấy Diệp Trần cũng dám chủ động ra tay xuất thủ với hắn thì lập tức cười lạnh, hai tay nhanh chóng kết ấn, sau đó đẩy ra phía trước mặt:
"Trấn Thiên ấn!!"
Oanh!
Từ trong thân thể của Mộ Dung Đan, đột nhiên bay ra một cái pháp bảo hình vuông màu vàng kim!
Cái này giống như là một con dấu mà văn nhân hay dùng, ở trên còn khắc lấy một số văn tự kỳ quái mang phong cách cổ xưa.
Sau khi món pháp bảo này từ trong thân thể của Mộ Dung Đan bay ra, trong nháy mắt bành trướng lên gấp trăm lần, giống như một ngọn núi lớn đột nhiên xuất hiện ở trên đỉnh đầu của Mộ Dung Đan.
Ầm ầm!
Từ Quỳnh kiếm chém xuống bề mặt con dấu đó thì lập tức phát ra một tiếng "Ông", ngay lập tức bị đẩy lùi ra.
Mà Diệp Trần ngay lập tức cảm nhận được một cỗ lực lượng phản phệ cường đại, cả người không thể không liên tục lùi lại, đồng thời trên mặt hiện ra vẻ kinh ngạc, "Tiên khí sao? Không hổ là tông chủ Vân Đan tông, chủ nhân của Vân Đan thành a, xem ra ta coi nhẹ hắn!"
Mà vào lúc này, sau khi hai người giao thủ lần đầu, những người khác ở xung quanh mới phản ứng lại, lập tức lại bàn tán sôi nổi:
"Đây chính là Trấn Thiên ấn chí bảo trấn tông Vân Đan tông sao?"
"Nghe nói bảo vật này là pháp bảo mà năm đó Vân Đân tổ sư đã dùng, chính là một kiện Tiên khí chân chính a!"
"Pháp bảo của người trẻ tuổi kia tuy rằng cũng không kém thế nhưng so với Trấn Thiên ấn hiển nhiên còn kém hơn không ít a!"
"Xen ra cho dù một mình Mộ Dung tông chủ cũng đủ để thắng được tiểu tử này!"
...
Mọi người thi nhau lắc đầu, hiển nhiên cũng không có ai coi trọng Diệp Trần.
Cho dù lúc trước hắn lấy thủ đoạn diệt tâm tưu dọa lui tứ đại gia chủ thì vẫn không có cách nào thay đổi được kết quả.
Mà Lãnh Thiền Y càng là nhịn không được mà song quyền nắm chặt lại, trong lòng suy nghĩ, một khi Diệp Trần không địch nổi thì sẽ mở miệng khẩn cầu sư tôn của mình, bất kể như thế nào cũng phải bảo vệ một mạng cho Diệp Trần.
Loại suy nghĩ này, thật ra thì ngay cả chính nàng cũng cảm thấy kỳ quái, nàng ta dường như từ nhỏ đến lớn cho tới bây giờ chưa bao giờ lo lắng cho một người nào khác, rõ ràng nàng và cái tên này chỉ gặp mặt hai lần, vì sao cảm giác giống như đã quen biết hắn từ rất lâu rồi?
Ở một bên khác, sau khi Diệp Trần bị Mộ Dung Đan dùng một chiêu Trần Thiên ấn bức lui, hai vị trưởng lão của Vân Đan tông kia cũng thi nhau ra tay với Diệp Trần.
Pháp bảo mà hai người bọn họ sử dụng tùy rằng không thể bằng được Trấn Thiên ấn nhưng cũng là Thánh khí cực phẩm, có cách biệt không nhiều lắm với Tử Quỳnh kiếm của Diệp Trần.
"Nghịch Sinh Bách Chuyển, chuyển thứ bảy!"
Diệp Trần bỗng nhiên quát khẽ một tiếng, khí tức trên người đột nhiên kéo lên gấp đôi, một lần hành động vượt lên trên hai đại trưởng lão.
Oanh!
Oanh!
Diệp Trần trực tiếp chém ra hai kiếm, trong nháy mắt chém hai đại trưởng lão bay ra ngoài.
Diệp Trần đang muốn thừa thắng truy kích trước tiên giết đi một người trong đó.
Ngay vào lúc này, Mộ Dung Đan cũng đuổi tới, lại giơ Trấn Thiên ấn trong tay lên hướng Diệp Trần ở đằng sau hung hăng giáng xuống.
Diệp Trần lập tức nhướng mày, lập tức thi triển thần thông Súc Địa Thành Thốn muốn né tránh một kích này của đối phương, tuy nhiên lúc này Diệp Trần khiếp sợ khi phát hiện pháp bảo Tiên khí này của đối phương dường như có thể ảnh hưởng tới Không Gian Pháp Tắc ở xung quanh, thân thể của hắn bây giờ giống như bị Trấn Thiên ấn khóa chặt lại, vậy mà không thể nhúc nhích được một chút nào!
"Ở bên trong phạm vi tác dụng của Trấn Thiên ấn, tát cả lực lượng quy tắc đều sẽ tạm thời bị che đậy! Tiểu tử, ngoan ngoãn chịu chết đi! Khặc khặc!"
Nghe được lời này của Mộ Dung Đan, nội tâm của Diệp Trần lập tức trầm xuống, thầm nói một tiếng tính sai!
Nếu đúng như Mộ Dung Đan nói, Tiêu Dao tiên châu kia chỉ sợ cũng không thể nào thi triển.
Nói cách khác, hắn đã không có đường lui!
Chương 765 Nguy cơ!
"Nhận lấy cái chết!"
Sau khi Mộ Dung Đan quát lớn một tiếng, Trấn Thiên ấn to lớn kia giống như một ngọn núi lớn hướng Diệp Trần giáng xuống!
Ầm ầm!
Diệp Trần giơ Tử Quỳnh kiếm lên để ngăn cản, nhưng kiếm mang trong nháy mắt đã bị Trấn Thiên ấn đề nén xuống dưới, từ mầy ngàn mét rõ ràng bị nén xuống đến chỉ còn chưa tới trăm mét!
"Ong ong ~~ "
Tử Quỳnh kiếm rông động kịch liệt một trận, giống như lúc nào cũng muốn đứt gãy!
Làm một cạ chuẩn Tiên khí, Tử Quỳnh kiếm sớm đã có linh trí, mà Diệp Trần làm chủ nhân của Tử Quỳnh kiếm thì có thể cảm ứng được rõ ràng sự sợ hãi của Tử Quỳnh kiếm vào lúc này!
Hết cách rồi, đây là sự áp chế của pháp bảo có đẳng cấp cao hơn!
Nếu như tu vi của Diệp Trần cao hơn Mộ Dung Đan thì tự nhiên có thể đền bù yếu thế trên pháp bảo này.
Mà trên thực tế cho dù Diệp Trần đã thi triển Nghịch Sinh Bách Chuyển đến chuyển thứ bảy cũng chẳng qua có lực lượng ngang với Mộ Dung Đan cảnh giới Hóa Thần hậu kỳ, bởi vậy sự chênh lệch về đẳng cấp của pháp bảo tự nhiên cũng được hiện ra rõ ràng!
"Oanh!"
Ở dưới xung kích to lớn, Tử Quỳnh kiếm suýt chút nữa thì vỡ vụn!
Diệp Trần cũng không thể không bay ngược ra ngoài, khí huyết trong cơ thể khuấy động, suýt chút nữa thì phun ra một ngụm máu tươi!
Oanh!
Oanh!
Không đợi Diệp Trần đứng vững thân hình, công kích của hai đại trưởng lão của Vân Đan tông cũng theo sau mà đến:
Ầm ầm!
Diệp Trần đành phải giơ kiếm lên ngăn cản một lần nữa, đồng thời thân thể lùi nhanh lại một lần nữa.
"Trấn áp!"
Giữa sự phối hợp của ba người, gần như có thể dùng áo trời không vết vá để hình dung, hai đại trưởng lão vừa mới công kích xong thì Mộ Dung Đan lại vọt lên, Trấn Thiên ấn hóa thành một ngọn núi lớn lại hướng Diệp Trần mạnh mẽ đánh thẳng tới mà đến!
"Phốc!!"
Dưới một kích này, Diệp Trần lập tức cũng không nhịn được nữa, trực tiếp điên cuồng phun ra một ngụm máu tươi bay ngược ra ngoài!
"Quả nhiên, dưa vào tu vi cảnh giới Kim Đan của ta bây giờ, cùng lúc đối phó ba tên Hóa Thần thiên quân vẫn còn có chút quá miễn cưỡng!"
Tuy rằng trước đó ở Tinh vực Thiên Huyền Diệp Trần cũng từng đánh bại ba vị Hóa Thần thiên quân cùng một lúc, thế nhưng ba người này vẻn vẹn chỉ là Hóa Thần thiên quân mà thôi, vô luận là thực lực cá nhân hay là trình đồ phối hợp ăn ý, so với ba người Mộ Dung Đan trước mắt này căn bản không thể so sánh nổi.
"Trừ khi lúc này ta có thực lực cảnh giới Nguyên Anh thì mới có khả năng đánh bại ba người bọn hắn..."
Diệp Trần vừa điều động Vạn Cổ Trường Thanh châu nhanh chóng chưa trị thương thế bên trong cơ thể, vừa suy nghĩ nhanh chóng, phát hiện lấy tu vi bây giờ của mình cho dù cưỡng ép thi triển đến Nghịch Sinh Bách Chuyển chuyển thứ tám thì cũng không nắm chắc được bao nhiêu!
Hết cách rồi, thực lực ba người trước mắt này chẳng những cực mạnh, quan trọng là phối hợp với nhau quá tốt!
Mộ Dung Đan là chủ lưc tiến hành đối kháng chính diện với Diệp Trần mà hai đại trưởng lão khác lại chỉ là có vay trò quấy rối, văn bản không cho Diệp Trần có cơ hội đi tiêu diệt từng bộ phận.
Oanh!
Oanh!
Oanh!
Chớp mắt một cái, Diệp Trần đã giao thủ với ba người được mười mấy chiêu, Diệp Trần vừa lui lại lui, trọn vẹn thối lui ra đến bên ngoài mấy chục dặm, cả người sớm đã trở thành một tên huyết nhân!
"Tiểu tử! Bổn tông chủ cho ngươi thêm một cơ hội cuối cùng, tự phế đan điền! Sao đó giao công pháp tu luyện và pháp môn luyện đan ra, bổn tông chủ có thể cân nhắc tha cho ngươi một cái mạng nhỏ!"
Mộ Dung Đan vừa thao túng Trấn Thiên ấn tiếp tục truy kích đối với Diệp Trần, vừa lạnh lùng mở miệng nói thêm lần nữa.
Diệp Trần không nói một lời, trong lòng đang suy nghĩ nên thoát thân như thế nào.
"Được được được! Tiểu tử, thiên đường dẫn lối ngươi không đi, vậy thì đứng trách bổn tông chủ vô tình!!"
"Ấn Trấn Cửu Thiên!!"
Sau khi Mộ Dung Đan quát to một tiếng, Trấn Thiên ấn đột nhiên lại biến lớn hơn gấp đôi!
Ầm ầm!
Một cỗ khí tức khủng bố làm cho tất cả mọi người của Vân Đan thành vì đó mà run rẩy, đột nhiên phát ra từ trên Trấn Thiên ấn.
Ngay sau đó, Trấn Thiên ấn giống như một một quả tinh cầu rơi xuống, hướng Diệp Trần hung hăng đập tới!
"Răng rắc!!"
Tử Quỳnh kiếm cuối cùng không cách nào ngăn cản, trên thân kiếm vậy mà xuất hiện từng đạo vết nứt!
"Thu!"
Diệp Trần thấy thế quyết định thu Tử Quỳnh kiếm vào, đồng thời một tay khác lật một cái, "Thôn Thiên đỉnh!"
Vào thời khắc mấu chốt, Diệp Trần cuối cùng phải gọi ra pháp bảo mạnh nhất của chính mình.
Cho dù còn chưa có hoàn toàn hấp thu Phệ Huyết Yêu Châu, phẩm giai của Thôn Thiên đỉnh cũng đã tăng lên rất nhiều, gần như đã đến cấp độ Tiên Khí cực phẩm.
Chỉ có điều, tàn hồn của Hi Nguyệt còn gửi ở bên trong Thôn Thiên đỉnh cho nên không phải vạn bất đắc dĩ hắn cũng không muốn sử dụng Thôn Thiên đỉnh.
Hơn nữa Thôn Thiên đỉnh tuy rằng nghịch thiên nhưng tạm thời không phải là loại pháp bảo công kích.
Oanh long long long!
Hai kiện pháp bảo Tiên Khí là Trấn Thiên ấn và Thôn Thiên đỉnh ở trên không trung hung hăng va chạm vào nhau!
Vào lúc này, thiên địa giống như đều muốn nứt vỡ ra, một cỗ lực lượng ba động mênh mông cực độ hướng bốn phương tám hướng điên cuồng mà đi!
Bành bành bành!
Tất cả kiến trúc bên trong phạm vi hơn mười dặm, trong nháy mắt toàn bộ hóa thành bột mịn!
"A a a a!!"
Một số người có tu vi yếu kém, không kịp chạy trốn, chỉ kịp phát ra từng tiếng kêu thảm thiết thì đã hoàn toàn bị chôn vùi vào bên trong cỗ lực lượng ba động mênh mông kia, hài cốt không còn...
Thậm chí ngay cả hai gã trưởng lão của Vân Đan tông cũng cảm nhận được khí tức kinh khủng kia thì ở trên không trung cũng vội vàng thối lui ra bên ngoài mấy chục dặm.
"Đây chính là uy lực chân chính của Trấn Thiên ấ sao? Không hổ là vật trấn tông chí bảo của Vân Đan tông a!"
"Uy lực của Tiên khí! Kinh khủng như vậy!"
"Ở dưới một kích cường đại như thế, tiểu tử kia chắc chắn đã hài cốt không còn a?"
...
Mọi người sợ hãi thán phục, bàn tán, gần như không có người nào cho rằng ở dưới một kích cường đại như thế, Diệp Trần có thể còn mạng sống.
Tuy nhiên, sau một lúc lâu, khi đợt công kích này kết thúc:
"Khụ khụ khụ!"
Bên trong phế tích ở bên ngoài mấy trăm dặm, một đạo thân ảnh gầy gò ngang nhiên đứng ở chỗ đó, tuy rằng toàn thân đều là vết máu, chật vật không chịu nổi lại đứng vô cùng thẳng tắp!
"Cái gì! Hắn, hắn vậy mà không chết!!"
Chẳng những tất cả mọi người đều nhìn thấy mà choáng váng, ngay cả Mộ Dung Đan ở trên không trung cũng là một mặt đầy vẻ ngạc nhiên, hắn hiểu rõ hơn so với bất luận kẻ nào về uy lực của Trấn Thiên ấn, nhớ năm đó Vân Đan tiên tử tổ sư khai sơn Vân Đan tông thế nhưng dùng vật này oanh sát qua một vị cấp bá chủ Độ Kiếp đế quân!
Lấy thực lực hôm nay của hắn tuy rằng còn xa xa không cách nào so sánh được với Vân Đan tiên tử, nhưng ít ra từ Phản Hư chân quân trở xuống, hẳn là không đỡ được mới đúng.
Thế nhưng là bây giờ đây, hắn sử dụng một chiêu mạnh nhất của Trấn Thiên ấn lại không thể giết chết một tên tiểu tử chỉ mới cảnh giới Kim Đan?
Chuyện này quả thực giống như là đang nằm mơ!
"Ngươi, ngươi vậy mà cũng có một kiện Tiên khí? Mà lại là một cái Tiên đỉnh?"
Mộ Dung Đan đến cùng thì cũng có sự hiểu biết không tầm thường, chẳng mấy chốc đã phát hiện ra, Diệp Trần sở dĩ có thể chống đỡ được Trấn Thiên ấn, đó là bởi vì trong tay hắn có chiếc đỉnh nhỏ lộ ra khí tức thần bí này.
Sau khi Mộ Dung Đan kinh ngạc xong thì trong đôi mắt lập tức hiện ra vẻ cuồng nhiệt nồng đậm, "Tiên đỉnh! Ngươi lại có một cái Tiên đỉnh! Ha ha ha!"
Mộ Dung Đan giống như bị bệnh thần kinh, vậy mà cười lên ha hả.
Làm một tên Luyện đan sư, ai mà không muốn có được một cái đỉnh lô tuyệt thế? Một cái Tiên đỉnh, đủ để cho trình độ luyện đan của hắn tăng lên một cái cấp độ mới!
"Bổn tông chủ tuyên bố cái Tiên đỉnh này của ngươi sẽ thuộc về ta!"
Dưới sự cuồng hỉ của mình, Mộ Dung Đan vậy mà hoàn toàn không có che lấp đi dục vọng của mình, mà cười lên điên cuồng một lần nữa, thúc giục Trấn Thiên ấn lần nữa đánh giết về phía Diệp Trần.