-
Chương 736-740
Chương 736 Rời đi
Linh Vận nói ra đề nghị này thì ngay lập tức lại có người nói:
"Đại tiểu thư! Ý nghĩ này của ngài tuy tốt, thế nhưng làm thì cũng rất khó làm a!"
"Không sai! Chỉ có cường giả có tu vi cảnh giới Hóa Thần trở lên mới có thể vượt qua hư không, không sợ tinh không loạn lưu, mà những người như chúng ta muốn rời khỏi tinh vực Cự Môn thì nhất định phải thông qua Truyền Tống trận, nhưng cái Truyền Tống trận có lộ trình dài đều bị tông môn đỉnh cấp nắm giữ lấy!"
Linh Vận dường như cũng sớm nghĩ tới điểm này, lập tức lại nói:
"Ta có thể đi Phi Tuyết tông mời trưởng bối Phi Tuyết tông giúp một tay, mượn dùng Truyền Tống trận có lộ trình dài của tông môn!"
Không nghĩ tới, Linh Vận vừa mới nói xong thì Linh Sơn trực tiếp bác bỏ nói:
"Tuyệt đối không được! Cho dù là Phi Tuyết tông cũng không đắc tội nổi Huyết Nguyệt tông, nếu như chúng ta đi xin Phi Tuyết tông giúp đỡ thì tám chín phần mười sẽ bị Phi Tuyết tông bắt lấy rồi chuyển giao cho Huyết Nguyệt tông!"
Những người còn lại đều thi nhau gật đầu, khuôn mặt của mọi người đều vàng như tàu lá chuối, trong lúc nhất thời không nghĩ ra được cách nào khác.
Đúng lúc này, Diệp Trần bỗng nhiên mở miệng, "Nếu như các ngươi muốn trốn tới những tinh vực khác, việc này cũng không khó xử lý, ta có thể tạo dựng một cái Truyền Tống trận tạm thời đưa các ngươi rời khỏi tinh vực Cự Môn!"
"Truyền Tống trận tạm thời? Có thể mang bọn ta rời khỏi tinh vực Cự Môn?"
Mọi người nghe được điều này thì tất cả lập tức đều ngây ngẩn cả người, cần phải biết rằng việc xây dựng Truyền Tống trận chính là vô cùng khó khăn, nhưng khó khăn hơn nữa đó chính là thiết lập thông đạo truyền tống giữa các tinh vực khác nhau.
Bởi vì truyền tống thì có một chiều và hai chiều, một chiều là chỉ đi đến nơi cần đến và không quay trở lại, hai chiều là có thể đi có thể trở về, mà cả hai vấn đề đó thì cần phải có điểm đi và điểm đến, hơn nữa vấn đề quan trọng nhất chính là tính ổn định.
Giống loại thế lực nhỏ như Hắc Nham thành, đã không có năng lực tạo dựng Truyền Tống trận có lộ trình dài, càng không có quan hệ giao tiếp với tinh vực khác, cho dù hao phí món tiền khổng lồ để xây xong Truyền Tống trận cũng căn bản không có cách nào để sử dụng vì không có điểm tới.
Cũng chính bởi vì những nguyên nhân này mà Truyền Tống trận có lộ trình dài vượt qua tinh vực mãi mãi cũng chỉ có thể bị tông môn đỉnh cấp của một cái tinh vực nắm giữ ở trong tay.
Nhưng là bây giờ, Diệp Trần lại nói có thể tạo dựng được một cái Truyền Tống trận tạm thời là có thể đưa bọn họ những người này ra khỏi tinh vực Cự Môn, quả thực không khác gì truyện nghìn lẻ một đêm!
Nếu như không phải là bởi vì thực lực mà Diệp Trần thể hiện ra thì chỉ sợ sớm đã có người đưa ra nghi ngờ.
"Diệp tiền bối, xin thứ cho ta nói thẳng! Truyền Tống trận tạm thời, nhiều nhất cũng chỉ có thể truyền tống trong phạm vi một cái tinh cầu, muốn truyền tống vượt qua tinh vực thì nhất định phải có pháp trận tương ứng tiếp nhận mới được, bằng không truyền tống tùy tiện sẽ bị mất phương hướng ở bên trong hư không mênh mông a!"
Cuối cùng, Linh Sơn thận trọng từ từ nói ra ý nghĩ trong lòng của mình.
Diệp Trần cười nhạt một tiếng, "Chuyện này các ngươi cứ việc yên tâm, ta xây dựng Truyền Tống trận tạm thời, không cần pháp trận tiếp nhận cũng có thể truyền tống!"
"Các ngươi cứ đi chuẩn bị một chút, nửa canh giờ sau tập trung tại đây, ta tự nhiên có thể mang các ngươi rời khỏi tinh vực Cự Môn! Về phần những đệ tử bình thường kia thì để bọn hắn tự mình chạy trốn là được, không cần phải mang theo tất cả!"
Những ngày gần đây, Diệp Trần ở trong lúc nhàn rỗi lại nghiên cứu Tiêu Dao tiên châu một chút, đã hiểu ra nhiều tác dụng mới hơn.
Món Tiên khí này tuy rằng cực kỳ nghịch thiên, có thể nói là pháp bảo chạy trốn tuyệt phẩm, nhưng rõ ràng cũng có tệ hại, ví dụ như khoảng cách mỗi lần truyền tống và số người truyền tống đều có hạn chế, cũng không thể hoàn toàn làm đến mức thích như thế nào thì được thế đó.
Cũng may trải qua tìm hiểu trong mấy ngày vừa qua, Diệp Trần đã hiểu được thuộc tính cơ bản, có lẽ sẽ không xuất hiện tình huống trước đó khiến hắn suýt chút nữa thì mất mạng ở bên trong thông đạo không gian.
Đám người Linh Sơn tự nhiên không biết, trong tay Diệp Trần có pháp bảo nghịch thiên như thế, hắn còn muốn tiếp tục hỏi lại, Diệp Trần cũng đã có chút không kiên nhẫn.
Nếu không phải xen ở trên mặt mũi của tiểu nha đầu Linh Khê, hắn há lại sẽ đi để ý tới loại chuyện này?
Thế là lạnh lùng nói:
"Nếu như các ngươi tin ta, cứ dựa theo lời ta nói mà đi làm, nếu như không tin vậy thì ở lại nơi này mà chờ chết đi!"
Đối với đám người này, đều là những gia hỏa đã từng muốn bỏ đá xuống giếng, Diệp Trần sẽ không cho bọn hắn sắc mặt tốt.
Linh Sơn nghe được điều này thì lập tức dọa đến khẽ run rẩy, sợ Diệp Trần mặc kệ bỏ bọn họ lại, lời ra đến khóa miệng thì vội vã nuốt vào, vội vàng dập đầu, lại là thở dài, "Vâng vâng vâng! Diệp tiền bối, chúng ta tự nhiên là tin, bây giờ ta để cho người của ta đi chuẩn bị!"
Nói xong lời này, Linh Sơn không còn dám chậm trễ, lúc này mang theo mọi người vội vội vàng vàng đi chuẩn bị.
Vẫn chưa tới nửa giờ, Linh sơn và các cao tầng của Hắc Nham thành đã đi mà trở lại, hơn nữa trên mặt đều tràn đầy vẻ hoảng sợ, "Diệp tiền bối, việc lớn không tốt! Chúng ta đạt được bồ câu truyền tin của đệ tử đi do thám gửi về, Huyết Nguyệt tông đã suất lĩnh năm vạn đệ tử, hướng Hắc Nham thành chúng ta giết tới!"
Linh Sơn vừa nói, vừa lặng lẽ quan sát xung quanh, cũng không có phát hiện trận pháp truyền tống thì tâm tự lập tức chìm xuống đấy bô, "Diệp tiền bối, hay là chnugs ta rời khỏi Hắc Nham thành đi ra bên ngoài tránh trước một chút a?"
Mọi người đều hùa theo đó biểu thị đồng ý, bọn họ cũng không muốn ở lại nơi này chờ chết.
Diệp Trần lại một mặt lạnh nhạt, "Vội cái gì? Ta đã nói rồi, muốn dẫ các ngươi rời khỏi mảnh tinh vực này thì tự nhiên nói được thì sẽ làm được!"
Nói xong lời này, Diệp Trần lật bàn tay một cái, Tiêu Dao tiên châu đã xuất hiện ở trong lòng bàn tay của hắn:
"Tiêu Diêu Thiên Địa, Kỳ Nhạc Vô Cực! Mở!"
Theo một tiếng quát to của Diệp Trần:
Ầm ầm!
Trong ánh mắt vô cùng kinh ngạc của mọi người, hư không phía trước rõ ràng nứt ra, nhanh chóng tạo thành một cái vòng xoáy thông đạo quỷ dị, trọn vẹn rộng mấy chục thước, bên trong sâu không lường được!
Ngay sau đó, Diệp Trần lại vỗ trên Càn Khôn Trạc một lần nữa:
Sưu!
Sau khi một đạo kim mang thoáng hiện, trước mắt mọi người xuất hiện một chiếc phi thuyền màu vàng kim, sau đó nhanh chóng biến lớn lên, trong nháy mắt cũng đã tăng vọt tới gần trăm mét.
Một tay Diệp Trần nắm lấy cổ tay Linh Khê, nhẹ nhàng nhảy lên liền nhảy tới bên trên Xích Vũ phi thuyền, quay đầu nhìn mọi người sớm đã trợn tròn xoe con mắt một cái rồi thản nhiên nói:
"Còn thất thần làm cái gì? Còn không mau lên thuyền?"
Lúc này mọi người mới phản ứng lại, lập tức thi nhau nhảy tới trên phi thuyền, từng tên đều giống như đang nằm mơ.
Trước đó bọn họ cùng rất tò mò, Diệp Trần muốn tạo dựng một cái truyền tống trận tạm thời có thể vượt qua tinh không như thế nào?
Bọn họ tuyệt đối không nghĩ tới vậy mà lại dễ dàng như thế!
Thuận tay mở không gian thông đạo, cho dù là Hóa Thần thiên quân cũng không có loại thủ đoạn thần thông như vậy a!
Mọi người chợt phát hiện, mặc dù bọn hắn phỏng đoán năng lực vị Diệp tiền bối này ở mức độ lớn nhất, thế nhưng cuối cùng phát hiện ra đó vậy mà vẫn còn đánh giá thấp hắn!
Lấy thực lực cảnh giới Kim Đan, nháy mắt giết Huyết Vô Ảnh! Đánh chết Huyết Thiên Hải!
Có thể dễ dàng luyện chế ra được đan dược tứ phẩm thượng đẳng!
Thuận tay là có thể mở ra được thông đạo không gian!
Thực lực mà Diệp Trần biểu hiện ra đã vượt qua rất xa nhận thức của bọn họ đối với một tên thiên tài!
Hắn đến cùng là yêu nghiệt xuất hiện từ đâu ra a!
...
Cùng lúc đó, một đám cường giả của Huyết Nguyệt tông cũng đã giết tới Hắc Nham thành, cầm đầu là hai ông lão râu tóc đã bạc hết, một người mặc áo đen, một người mặc áo trắng, khí tức trên người cường đại, đều không kém Huyết Thiên Hải, hơn nữa sau lưng còn có mười mấy tên cao thủ cảnh giới Nguyên Anh đi theo, "Bản tọa đã cảm ứng được khí tức của đám người kia, ở ngay bên trong phủ thành chủ, những người này thật đúng là không biết sống chết, vậy mà cũng không có trốn...Ồ! Làm sao lại như vậy? Khí tức đột nhiên biến mất! Tình huống này là như thế nào?"
Đợi đến lúc các cao thủ của Huyết Nguyệt tông chạy tới phủ thành chủ thì thông đạo không gian cũng vừa được khép lại.
Chương 737 Vân Đan tinh
"Lục soát! Lập tức lục soát cho bản tọa đi, coi như đào cái tòa thành này sâu ba thước cho ta cũng phải bắt lấy hung thủ sát hại Huyết trưởng lão"
Trong hai ông lão thì ông lão mặc áo đen kia hướng về phía đám người xung quanh rống lớn một tiếng.
Nhóm các cao thủ Huyết Nguyệt tông vội vàng thi nhau lĩnh mệnh mà đi, bắt đầu dốc sức điều tra từng chút từng chút một ở toàn bộ Hắc Nham thành.
Tuy nhiên, mấy giờ trôi qua tất cả đều không thu hoạch được dấu vết gì.
Hai vị Thái Thượng trưởng lão của Huyết Nguyệt tông đều đã bị chọc giận tới sắp điên rồi, nhất là ông lão áo đen kia có tình tình tương đối nóng nảy, tức giận đến hai mắt đều muốn phun ra lửa, "Làm sao có thể! Điều này sao có thể! Chẳng lẽ người còn có thể biến thành không khí hay sao?"
Mọi người hai mặt nhìn nhau, đều có vẻ mặt không hiểu, cùng đều nghĩ mãi mà không thể hiểu nổi tại sao lại như vậy.
Lúc này, ông lão áo trắng chậm rãi mở miệng nói:
"Sư đệ đừng vội! Vừa rồi ta cảm ứng được một chút không gian ba động, bọn chúng có lẽ thông qua Truyền Tống trận, chạy trốn tới nơi khác, sau đó trước khi đi thì tiêu hủy pháp trận, đoạn mất đường chúng ta đuổi theo!"
"Tuy nhiên, lấy thực lực của Hắc Nham thành cũng không thể xây dựng ra cái trận pháp truyền tống cường đại gì, nhiều nhất cũng chính là nhảy nhót trong tinh vực Cự Môn mà thôi!"
"Truyền Tống trận có lộ trình dài vượt qua tinh vực thì được nắm giữ ở trong tay ngũ đại tông môn chúng ta, trước mắt việc chúng ta cần làm bây giờ là đầu tiên phải thông cáo với tứ đại tông môn khác, để bọn hắn không được bao che đào phạm của Hắc Nham thành, như vậy mới có thể cam đoan bọn họ không cách nào rời khỏi tinh vực Cự Môn!"
"Chờ đến lúc đó, chúng ta sẽ từ từ bắt lấy, còn le sẽ không bắt được người sao?"
Ông lão áo trắng nói xong thì mọi người thi nhau đồng ý:
"Thái Thượng trưởng lão anh minh!"
"Như vậy thì những người này đã trở thành cá trong chậu, há có thể nào lại không bắt được?"
"Dựa vào uy thế của Huyết Nguyệt tông chúng ta bây giờ, coi như tứ đại tông môn kia cũng không dám không cho chúng ta thể diện!"
...
Đám người Huyết Nguyệt tông càng nói càng hưng phấn, tất cả đều rất có lòng tin, thế nhưng lại không hề hay biết, Diệp Trần lúc này sớm đã đưa người của Hắc Nham thành vượt qua được mười cái tinh vực.
"Dựa theo ghi chém trên bản đồ, phía trước chính là tinh vực Vân Đan, ta đưa các ngươi đến tinh vực Vân Đan, sau này sinh tồn như thế nào thì phải nhìn vào chính các ngươi đi!"
Diệp Trần đứng chắp tay, đứng ở đầu thuyền của Xích Vũ phi thuyền, hướng về phía mấy người Linh Sơn ở một bên, nhàn nhạt mở miệng nói.
Đám người Linh Sơn nhất thời mừng rỡ, vội vàng thi nhau khom mình hành lễ, "Vâng vâng! Lần này may mắn mà có Diệp tiền bối ra tay cứu giúp, sao lại dám làm phiền tiền bối? Sau này tiến bối nếu như có bất kỳ sai khiến gì, chúng ta chắc chắn muôn lần chết không chối từ!"
Diệp Trần nhẹ gật đầu, không nói thêm gì nữa.
Xích Vũ phi thuyền lại đi phi hành về phía trước hơn mười phút.
"Đến!"
Diệp Trần khẽ quát một tiếng, tay phải lật một cái, lại gọi Tiêu Dao tiên châu ra một lần nữa:
"Tiêu Diêu Thiên Địa, Kỳ Nhạc Vô Cực! Mở!"
Ầm ầm!
Ở phía bên thông đạo phía trước lập tức nứt ra một cái khe hở lớn, thế là đồng thời, dưới chân Diệp Trần dừng lại một chút, sử dụng thần niệm thao túng Xích Vũ phi thuyền, trực tiếp từ trong khe hở lớn chui ra ngoài.
Rầm rầm ~~
Mọi người chỉ cảm thấy hai mắt tỏa sáng, sau một khắc, bọn họ đã đi tới bên trong một khu rừng rậm rạp, không chỉ linh khí nồng đậm, bầu trời lúc này cũng trong và xanh thẳm, xung quanh chim hót hoa nở, giống như thế ngoại đào nguyên.
"Oa! Nơi này thật đẹp a!"
Linh Khê ngoan ngoãn một mực đứng ở bên cạnh Diệp Trần, nhịn không được mà cảm thán một tiếng.
Linh Vận ở một bên cũng hùa theo nói:
"Hoàn toàn chính xác! Trước đây ta cũng đã từng được nghe nói qua về tinh vực Vân Đan này, chẳng những là tinh vực cấp sau mà ở trong mấy trăm cái tinh vực xung quanh đây thì nơi này có phong cảnh đẹp nhất, là nơi cư trú thích hợp nhất!"
Linh Vận vừa nói xong thì Linh Sơn cũng theo đó mà cảm thán, nói:
"Không sai! Theo như truyền thuyết thì tinh vực Vân Đan này mặc dù là tinh vực cấp sáu thế nhưng là bởi vì nơi này cực kỳ thích hợp cho linh thảo sinh trưởng, cho nên rất được Luyện Đan sư coi trọng!"
"Cho nên theo đó mà có rất nhiều Luyện Đan sư chọn định vư ở đây, môi trường ở nơi này ôn hòa hơn nhiều so với những tinh vực khác, không giống như tinh vực Cự Môn của chúng ta, giết chóc diễn ra liên tục trong thời gian dài mà không ngừng, thế lực nhỏ ăn bữa nay lo bữa mai!"
Nói đến đây, Linh Sơn bỗng nhiên đi tới trước mặt Diệp Trần, cúi đầu liền quỳ xuống lạy.
"Đa tạ Diệp tiền bối! Tìm được một nơi tốt như vậy cho chúng ta! Linh Sơn ta đại biểu toàn bộ Hắc Nham thành, khấu tạ đại ân đại đức của Diệp tiền bối!"
Cái lạy này của Linh Sơn, nhưng là cảm kích phát ra từ nội tâm.
Mọi người còn lại thấy thế cũng lập tức thi nhau quỳ xuống.
Sau khi Diệp Trần đàng hoàng nhận lấy quỳ lạy của mọi người thì thuận tay vung lên nâng mọi người lên, thản nhiên nói:
"Các ngươi cũng không cần cám ơn ta, sỡ dĩ ta làm như vậy, đơn giản là vì muốn tìm kiếm một chỗ thích hợp cho việc tu luyện của Linh Khê nha đầu mà thôi, mang các ngươi tới đây chẳng qua cũng chỉ là thuận tiện mà thôi!"
Nói xong lời này, Diệp Trần đưa tay xoa xoa cái đầu nhỏ của Linh Khê, trên mặt hiện ra vẻ rất cưng chiều, "Nha đầu, công pháp tu luyện ta truyền cho người trước đó cùng một số pháp môn luyện đan, ngươi đều nhỡ kỹ rồi chứ?"
Trước đó lúc còn đang đi đường bên trong thông đạo không gian, trong lúc rảnh rỗi Diệp Trần đã ở trong trí nhớ của mình tìm một số công pháp tu luyện thích hợp với tiểu nha đầu Linh Khê, tính cả một số pháp môn luyện đan cũng đều truyền thụ cho nàng ta.
Linh Khê nghe thấy Diệp Trần hỏi vấn đề này thì trên khuôm mặt nhỏ nhắn lập tức đầy vẻ hưng phân, ngay lập tức gật đầu,quơ quơ đôi bàn tay trắng như phấn, nói:
"Diệp Trần ca ca, tất cả ta đều đã nhớ kỹ, Ngươi yên tam, ta nhất định sẽ cố gắng tu luyện!"
Diệp Trần mỉm cười, "Vậy thì tốt rồi, chờ lần sau chúng ta gặp lại, ta cần phải kiểm tra ngươi thật tốt một chút!"
Linh Khê nghe được điều này thì khuôn mặt nhỏ lập tức tái đi, rưng rưng nước mắt gắt gao nhìn chằm chằm Diệp Trần, nói:
"Diệp Trần ca ca, ngươi, ngươi muốn đi sao?"
Diệp Trần khẽ thở một hơi, "Đúng vậy! Diệp Trần ca ca còn có chuyện qau trọng phải đi làm, chờ sau khi dàn xếp lại cho các ngươi thì sẽ rời đi!"
Nghe được điều này, vẻ mặt của tiểu nha đầu lập tức ảm đạm, không thể không đưa tay giữ chặt cánh tay Diệp Trần, mặt mùi đầy vẻ không muốn, "Diệp Trần ca ca, vậy chừng nào thì ngươi trở về gặp ta?"
Diệp Trần suy nghĩ, đưa tay nhẹ nhàng gõ trên cái đầu nhỏ nhắn của Linh Khê một cái, "Chờ đến lúc nào ngươi trở thanh Luyện Đan sư tam phẩm, Diệp Trần ca ca sẽ trở về gặp ngươi, như thế nào?"
Linh Khê lập tức mừng rỡ, một đôi mắt to trong nháy mắt híp lại thành hình trăng lưỡi liềm, "Được! Vậy chúng ta một lời đã định, Diệp Trần ca ca ngươi nhưng không được chơi xấu!"
...
Tinh vực Vân Đan, quả thật là một cái tinh cầu rất ôn hòa.
Mọi người ngồi ở trên Xích Vũ phi thuyền, một đường bay đến mấy vạn dăm, có người đi tới đi lui xung quanh phi thuyền cũng không ít, tất cả mọi người đều cư xử tốt với nhau, và chưa bao giờ gặp phải một cuộc chiến.
Càng thậm chí hơn, ngay cả ở vùng núi rừng thì đó cũng là một trạng thái yên bình và thậm chí ở nhiều nơi đều có những cánh đồng dược liêu vô tận, ngay cả yêu thú cũng không thể nhìn thấy nổi một vài con.
"Nơi này quả nhiên là thế ngoại đào nguyên của Luyện Đan sư a!"
Ngay ở lúc Diệp Trần cũng không nhịn được mà cảm khái không thôi thì bỗng nhiên có người hoảng sợ nói:
"Nhanh nhìn! Một tòa thành trì thật là lớn a!"
Mọi người cũng thi nhau giương mắt nhìn lên, tất cả ngay lập tức đều sững sờ tới ngây người, chỉ thấy, còn cách xa tới vạn dặm, một tòa thành trì trộng lớn mênh mông đứng sừng sững ở chỗ đó giống như một vương quốc thu nhỏ..
"Đây chính là thế lực đệ nhất của tinh vực Vân Đan, đại bản doanh Vân Đan tông, Vân Đan thành a?"
"Nghe nói nơi này tập trung Luyện Đan sư kiệt xuất nhất của hơn một trăm tinh vực xung quanh, Vân Đan tông lại được xưng là Đan tông đệ nhất bên trong trăm tinh vực!"
"Quả nhiên là nghe tiếng không bằng nhìn thấy tận mắt, quá khí thế!"
Chương 738 Dự định của Diệp Trần
Xích Vũ phi thuyền có tốc độ cực nhanh, trong sự sợ hãi thán phục cảm khái của mọi người, chớp mắt một cái, Vân Đan thành cũng đã gần trong gang tấc.
Một khi khoảng cách được rút ngắn thì thành trì càng hiện rõ ra vẻ to lớn của nó, chỉ cái tường thành cũng cao tới vài trăm mét, giống như một con cự long, thậm chí cũng không nhìn thấy điểm cuối!
Mà mọi người cứ thế đi vòng hơn nghìn dặm, lúc này cuối cùng mới tìm được một cái cửa lớn trong đó của Vân Đan thành.
Cửa thành cao tới hơn ngàn mét, cổng tương đối hẹp, nhưng cũng rộng ở trên trăm mét.
Mà ở phía trước cổng thành thì có một pho tượng chạm ngọc cao tới hơn trăm mét đứng lặng lẽ ở đó.
Tượng ngọc này chẳng những sinh động như thật hơn nữa liền thành một khối, chỉ nguyên một khối ngọc thạch lớn như vậy, nếu như đặt ở trên Trái Đất chỉ sợ cũng phải để cho người ta khiếp sợ đến tròng mắt đều muốn rơi xuông đất.
Cho dù là linh vật ở khắp nơi trên Tu Chân giới này thì đây cũng là tồn tại cực kỳ hiếm thấy.
Còn về phần chỗ khắc họa của khối ngọc này thì lại là một nữ tử dung mạo có chút xinh đẹp, hơn nữa trên người mặc đó là quần áo của Luyện Đan sư.
"Người này có lẽ là khai sơn tổ sư của Vân Đan tông, Vân Đan tiên tử!"
Linh Sơn nhìn qua bức tượng ngọc cao lớn giống như thật ở trước mắt, trên mặt hiện ra vẻ kính ngưỡng nồng đậm.
Mà Linh Vận ở một bên nghe được điều này thì trên mặt lập tức hiện ra vẻ ngạc nhiên, "Khai sơn tổ sư của Vân Đan tông lại là một nữ tử?"
Cũng khó trách Linh Vận cảm thấy kỳ quái, vô luận là Luyện Đan sư hay là tu chân giả, đều lấy nam nhân chiếm đa số, nhất là những Luyện Đan sư xuất sắc kia thì nữ tử trong đó càng là rất hiếm thấy, bởi vì luyện đan cần tu luyện nội hỏa mà thể chất của nữ tử hơi nghiêng về phía âm hàn, tự nhiên là ở vào tình thế không thuận lợi, cho nên người nào có thể trở thành cao thủ luyện đan thì có thể nói là tồn tại hiếm thấy.
Linh Sơn mỉm cười, từ từ nói:
"Ở trước khi Vân Đan tiên tử không có thành danh, cái nghề Luyện Đan sư này đích thật là thiên hạ của nam nhân, thậm chí rất nhiều môn phái luyện đan chỉ tuyển nhận đệ tử nam không nói thu đệ tử nữ!"
"Vân Đan tiên tử này cũng chính bởi vì nguyên nhân này mà bị Thiên Đạo tông, tông môn đan dược đệ nhất thiên hạ này cự tuyệt ở ngoài cửa!
"Về sau, Vân Đan tiên tử tức giận mà cố gắng, dựa vào nghiên cứu thuật luyện đan mà cuối cùng trở thành một tên Luyện Đan sư bát phẩm, danh chấn toàn bộ Tu Chân giới!"
"Ngay cả Thiên Đạo tông cũng bởi vì nàng mà bắt đầu phá lệ tuyển nhận nữ đệ tử, thậm chí còn thịnh tình mời nàng ta trở thành nữ Thái Thượng trưởng lão đầu tiên của Thiên Đạo tông..."
Hai tỷ muội Linh Vận và Linh Khê nghe đến đó thì lập tức mong chờ không thôi, Linh Khê nhịn không được thúc giục nói:
"Phụ thân, sau đó thì sao? Sau đó Vân Đan tiên tử có đồng ý hay không?"
Linh Sơn còn chưa mở lời, Linh Vận ở một bên cười nói:
"Nếu như Vân Đan tiên tử đồng ý thì làm sao lại có Vân Đan tông bây giờ?"
Linh Sơn cũng theo đó cười nói:
"Đúng vậy! Tinh vực Vân Đan này chính là Vân Đan tiên tử năm đó một tay khai thác đi ra, cô ta cự tuyệt lời mời thịnh tình của Thiên Đạo tông, khai khẩn dược điện ở chỗ này, khai tông lập phái, công khai toàn bộ sở học vốn có của mình ra ngoài, chỉ cần ai muốn tu tập thuật luyện đan đều có thể đến Vân Đan tông cầu học, không phân biệt nam nữ già trẻ, không phân biệt quý tộc hay người nghèo..."
"Ở dưới sự nỗ lực của Vân Đan tiên tử trong một khoảng thời gian dài, thanh danh của Vân Đan tông thậm chí còn vượt qua Thiên Đạo tông một trong bát đại tiên môn!"
"Đáng tiếc về sau Vân Đan tiên tử lại mất tích một cách không bình thường, Vân Đan tông cũng bắt đầu không gượng dậy nổi, cho đến ngày nay, huy hoàng của ngày xưa sớm đã không còn, dần dần bị lưu lạc xuống làm thế lực nhị lưu!"
"Đương nhiên, Vân Đan tông bây giờ mặc dù không có cách nào chống lại thế lực đỉnh cấp như bát đại tiên môn, nhưng ở bên trong trăm tinh vực xung quanh vẫn là hoàn toàn xứng đáng là tông môn đệ nhất!"
Nói đến đây, Linh Sơn tựa hồ như bỗng nhiên nghĩ tới điều gì, mặt mũi lập tức đầy vẻ mừng như điên nhìn về phía Diệp Trần, trong giọng nói cũng hơi có chút run rẩy kích động, "Diệp tiền bối, ý của ngài có phải là muốn cho tiểu nữ bái nhập làm môn hạ Vân Đan tông không?"
Chỉ cần Linh Khê có thể bái nhập vào làm môn hạ của Vân Đan tông, đó chính là tìm được một cái núi dựa lớn, sau này cho dù là bị người của Huyết Nguyệt tông tìm tới cũng tuyệt đối không còn dám tìm bọn hắn gây rắc rối.
Huyết Nguyệt tông có mạnh mẽ hơn nữa thì chẳng qua cũng chỉ là ở một cái tinh vực Cự Môn nho nhỏ mà thôi so với hào cường một phương như Vân Đan tông thì căn bản không tính là gì.
Diệp Trần mỉm cười, từ chối cho ý kiến.
Hắn quả thực là có tính toán như vậy!
Để tiểu nha đầu bái nhập vào Vân Đan tông, hắn hoàn toàn không có nỗi lo về sau, không cần lo lắng Huyết Nguyệt tông trả thù.
Đương nhiên, ngoài đó ra, thật ra thì còn một cái nguyên nhân khác.
Nhớ rõ kiếp trước, hắn từng ở bên trong một chỗ tuyệt tích, từng chiếm được truyền thừa của Vân Đan tiên tử.
Bởi vậy mà thuật luyện đan của hắn, thật ra mà nói thì cũng coi là người thừa kế một mạch của Vân Đan tông, bản thân liền có một loại cảm giác thân thiết.
Hơn nữa, từ bên trong tàn hồn của Vân Đan tiên tử, hắn còn biết, trước đó sử dĩ nàng ta vẫn lạc ở chỗ tuyệt địa kia, thật ra thì đều Thiên Đạo tông ở sau lưng dày công thiết kế một trận âm mưu!
Lại về sau, sau khi tu vi của Diệp Trần đại thành thì giết người Thiên Đạo tông vì Vân Đan tiên tử đói lại khoản nợ máu này, cũng chính bởi vì nguyên nhân này mà hoàng toàn đắc tội Thiên Đạo tông một trong bát đại tiên môn.
Say đó, lúc Diệp Trần độ kiếp, Thiên Đạo tông liên hợp với bảy đại tiên môn khác, đột nhiên gây nhiễu loạn với hắn, làm hắn suýt chút nữa thì thân tử đạo tiêu, nếu không phải có Hi Nguyệt sử dụng Nguyệt Quang Bảo Giám để hắn cơ hội sống lại một đời lần này thì vào lúc này hắn sớm đã tan thành mây khói.
Cho nên, đối với Thiên Đạo tông, đối với bát đại tiên môn mà nói thì Diệp Trần có sự hận thù khắc cốt minh tâm!
Vô luận là kiếp trước hay là kiếp này, loại hận này đều không cách nào xóa sạch.
Cho nên, hắn bây giờ sắp xếp bọn người Linh Khê vào Vân Đan tông, tương lai nói không chừng đối với việc hắn báo thù bát đại tiên môn cũng sẽ có chút trợ lực.
Những suy nghĩ này nhanh dâng lên ở trong lòng hắn, Diệp Trần cũng lười nhiều lời với đám người Linh Sơn, trực tiếp vung tay lên, "Đi thôi! Tiến vào thành rồi lại nói, muốn bái nhập Vân Đan tông chỉ sợ cũng không có dễ dàng như vậy!"
"Rõ!"
Linh Sơn vội vàng khom người đồng ý.
Thế là một đoàn người xuống phi thuyền, hướng về phía cửa chính Vân Đan thành mà đi.
Tuy nhiên, mọi người vừa mới đi tới cửa thì lại bị thị vệ mặc áo giáp vàng kim ngăn lại.
Hóa ra, kẻ ngoại lai tiến vào Vân Đan thành cần phải có giấy thông hành mà Vân Đan tông ban phát mới có thể được đi vào.
"Không có giấy thông hành, muốn vào thành còn có hai lựa chọn, hoặc là Luyện Đan sư nhị phẩm trở lên có thể miễn phí cho qua!"
"Hoặc là giao nộp mỗi người một vạn khối linh thạch thượng phẩm làm phí thông hành!"
Mà thị vệ mặc áo giáp vàng kim kia giống như tập mãi thành thói quen, nhìn thấy mọi người không có giấy thông hành thì một mạnh lạnh lùng mở miệng nói.
"Một vạn khối linh thạch thượng phẩm?"
Mọi người nghe vậy thì lập tức thi nhau hít vào một ngụm khí lạnh, làm sao cũng không có nghĩ tới, chỉ là tiến vào một tòa thành thế mà cũng khó khăn như vậy.
Cho dù là trước khi Linh Sơn đến, cũng mang thao linh thạch của Hắc Nham thành tới, chẳng qua cũng chỉ có bảy tám vạn khối linh thạch mà thôi.
Lúc này, Linh Khê bỗng nhiên nói:
"Diệp Trần ca ca ta thế nhưng là Luyện Đan sư tứ phẩm đây!"
Thị vệ mặc giáo vàng kim kia nghe được điều này thì hai mắt trừng một cái, vẻ ngạo nhiên trên mặt cũng giảm bớt đi rất nhiều, tuy nhiên trong ánh mắt nhìn về phía Diệp Trần lại hiện ra vẻ nghi ngờ, "Ngươi, thật là Luyện Đan sư tứ phẩm sao? Nhưng có đan sư bảo quyển mà Luyện Đan sư minh hội ban phát cho không?"
Chương 739 Cố nhân kiếp trước
Cái gọi là đan sư bảo quyển, chính là một loại bằng chứng tư cách sau khi Luyện Đan sư thông qua khảo hạch của Luyện Đan sư minh hội mà đạt được.
Đan sư bảo quyển được chế tạo từ Linh Thiết cực kỳ hiếm thấy, Luyện Đan sư có đẳng cấp càng cao, sử dụng Linh Thiết càng hiếm có, hơn nữa bên trong bảo quyển còn bao hàm dấu ấn tinh thần của trưởng lão Luyện Đan sư minh hội cùng với thông tin cá nhân của Luyện Đan sư, cho nên rất khó giả tạo hoặc là lấy trộm.
Sau khi thị vệ mặc giáp vàng kim nói xong lại tăng thêm một câu, "Nếu như ngươi thật là Luyện Đan sư tứ phẩm thì dựa theo quy định có thể mang theo ba mươi người đi vào!"
Mọi người nghe được điều này thì lập tức mừng rỡ, thi nhau nhìn về phía Diệp Trần.
Dù sao trong suy nghĩ của bọn họ, Diệp Trần trước đó quả thực đã từng luyện chế qua đan dược tứ phẩm, hơn nữa còn là đan dược tứ phẩm thượng đẳng, cho nên ít nhất cũng là Luyện Đan sư tứ phẩm, thậm chí còn có thể cao hơn!
Chỉ cần Diệp Trần lấy ra đan sư bảo quyển của chính mình là có thể mang theo tất cả bọn họ tiến vào Vân Đan thành, có thể tiết kiệm một mốn chi tiêu lớn.
Cảm nhận được ánh mắt nóng bỏng của mọi người, Diệp Trần cũng lập tức có chút xấu hổ, hắn bước vòa Tu Chân giới chẳng qua ngắn ngủi mới có mấy tháng, hơn nữa luôn trong tình trạng không phải bận bịu với việc tu luyện thì chính là chém giết rồi đi đường, nơi nào còn có thời gian đi làm vật đó?
"Chuyện này, tuy rằng ta quả thật là Luyện Đan sư tứ phẩm, tuy nhiên còn chưa có tham gia khảo hạch của Luyện Đan sư minh hội..."
"Chuyện này..."
Diệp Trần vừa mới nói ra lời này thì tất cả mọi người ngay lập tức đều ngạc nhiên, mà thị vệ áo giáp vàng kim kia cũng hoàn toàn không còn vẻ cung kính vừa rồi, trong đôi mắt lộ ra vẻ xem thường, lạnh lùng nói:
"Các ngươi có cần lấy bản tướng ra làm trò cười không? Không trải qua Luyện Đan sư minh hội tán thành thì không phải Luyện Đan sư, muốn vào thành thì nhất định phải giao nạp phí thông hành!"
Thái độ trước sau của tên thị vệ áo giáo vàng kim này khiến Diệp Trần vô cùng khó chịu.
Tuy nhiên, hắn cũng hiểu rõ, Vân Đan thành này cũng không giống với Hắc Nham thành kia tự xông vào là chắc chắn không được, hơn nữa hắn có mối quan hệ sâu sắc với Vân Đan tông thế nên chỉ có thể dựa theo quy củ của bọn hắn.
"Linh thành chủ, nếu không ta trước tiên tiến vào thành, các ngươi chờ ta ở bên ngoài, đợi ta bổ sung đan sư bảo quyển, quay lại đón các ngươi vào, như thế nào?"
Linh Sơn tự nhiên không dám có bất kỳ ý kiến nào, "Mọi chuyện đều do Diệp tiên sinh làm chủ!"
Ở trước khi đến Vân Đan thành, Diệp Trần cố ý dặn dò qua mọi người một lần, để bọn hắn gọi mình là Diệp tiên sinh thì tốt hơn, tránh để người ngoài chú ý với gọi cũng dễ nghe hơn một chút.
Chẳng mấy chốc, Linh Sơn từ bên trong Càn Khôn Trạc lấy ra một vạn linh thạch giao cho tên thị vệ áo giáp vàng kim kia.
Linh thảo, pháp bảo trên tay Diệp Trần ngược lại là có không ít, linh thạch nhưng lại chẳng có mấy khối, cho nên cũng chỉ có thể để cho Linh Sơn đứng ra trả.
"Các ngươi chờ ta ở chỗ này, ta sẽ nhanh chóng trở về!"
Sau khi lại dặn dò một câu nữa, Diệp Trần trực tiếp cất bước hướng vào trong thành đi đến.
...
Vân Đan thành không hổ là trung tâm của tinh vực cấp sáu, bố cục trong thành to lớn hùng vĩ, chỉ là một cái đại lộ cũng dài tới mấy ngàn dặm, giống như một cây đại thu che trời, phân ra ngàn vạn con đường, cùng các nhánh đường khác nhau kéo dài không dứt!
Nếu là người bình thường tiến vào trong tòa thành lớn này, muốn đi hết toàn bộ thành trì một lần thì ít nhất cũng phải mất khoảng mấy năm a.
Cho dù lấy thần thức của Diệp Trần bây giờ cũng chỉ có thể bao trùm một phần nhỏ trong thành mà thôi.
Cũng may, Luyện Đan sư minh hội này chính là một chỗ cực kỳ quan trọng của Vân Đan thành, gần như mọi người ai ai cũng biết, suy khi Diệp Trần tùy tiện nghe ngóng một chút thì chẳng mấy chốc đã tìm tới nơi.
Đây là một tòa cung điện lộ ra khí tức phong cách cổ xưa, nằm ở bên cạnh con đường chính, xung quanh không hề có thứ gì ngăn cản tầm mắt cho nên rất dễ nhìn thấy.
Trước cửa là một khối bia đá to lớn, ở trên khắc lấy năm chữ lớn có kim quang lóng lánh "Luyện Đan sư minh hội."
Khi Diệp Trần đi tới, trước cửa đã có rất nhiều người tập trung ở đây, sau khi dò hỏi một chút mới biết, Vân Đan thành là một thành về đan dược rất nổi tiếng trên toàn bộ Tu Chân giới, hơn nữa lại là đại bản doanh của Vân Đan tông, nơi này gần như ai ai cũng biết luyện đan!
Mà Luyện Đan sư minh hội này lại là cơ cấu duy nhất khảo hạch Luyện Đan sư, cho nên mỗi ngày đều có hàng trăm hàng ngàn người đến đây để tham gia khảo hạch, hoặc là trở thành Luyện Đan sư chân chính hoặc là tăng lên phẩm giai Đan sư của chính mình.
Sau khi hỏi rõ ràng nguyên do, Diệp Trần cũng không có suy nghĩ nhiều, thế là đi theo mọi người, nước chảy thì bèo trôi tiến vòa bên trong cung điện.
Bên trong cung điện được bố trí vô cùng tinh xảo và lộng lẫy, hơn nữa rất rộng lớn, giống như một cái quảng trường khổng lồ, dung nạp mười vạn người cũng thừa sức!!
Người đi vào trong cung điện cũng có rất nhiều, Diệp Trần đoán thô sơ giản lước thì có ước chừng ba, bốn vạn người!
Đương nhiên, trong những người này, cũng không phải tất cả mọi người đều tới tham gia khảo hạch mà còn có không ít người chỉ đến để đứng ở một bên quan sát.
Đây là lần đầu tiên Diệp Trần đến nơi này, rất nhiều thứ cũng không hiểu, thế là đi theo mọi người, nghe tiếng bàn tán của mọi người, từ đó rút ra được một số tin tức quan trọng.
"Ai, các ngươi nghe nói không? Vị Thiền Y tiểu thư của Vân Đan tông kia hôm nay cũng muốn tới tham gia khảo hạch đây!"
"Nói nhảm! Việc này sớm đã được Vân Đan thành truyền ra, bằng không ngươi cho răng hôm nay vì sao lại náo nhiệt tới như vậy? Trong những người này, có một nửa tới đây đều là vì Thiền Y tiểu thư mà tới!"
"Không sai! Nghe nói vị Thiền Y tiểu thư này chính là đệ tử thân truyền của tông chủ Vân Đan tông, danh xưng là thiên tài đan đạo mà một trăm năm qua Vân Đan tông mới gặp được, năm hai mươi ba tuổi cũng đã là Luyện Đan sư tứ phẩm!"
"Bây giờ chỉ trong thời gian ngắn ngủi năm năm, nàng ta thế mà muốn tới tham gia khảo hạch Luyện Đan sư ngũ phẩm, nếu như Thiền Y tiểu thư mà thành công, vậy nàng ta sẽ là đan đạo tông sư trẻ tuổi nhất của Vân Đan tông trong gần một ngàm năm qua cho tới nay!"
...
Nghe được tiếng bàn tán của mọi người, lông mày của Diệp Trần cũng không thể không hơi nhíu lại, "Bọn họ nói tới có phải là Thiền Y tiên tử về sau trở thành tông chủ Vân Đan tông sao?"
Nhớ rõ kiếp trước, sau khi hắn đạt được truyền thừa của Vân Đan tiên tử thì cũng đã từng để ý tới tình huống của Vân Đan tông.
Mà khi đó, tông chủ Vân Đan tông chính là một nữ nhân tên là Thiền Y tiên tử, Diệp Trần đã từng gặp mặt nàng ta vài lần, trao đổi qua một số tâm đắc cảm ngộ trong phương diện luyện đan.
Tuy nhiên, dựa theo khoảng thời gian ở kiếm trước, chuyện đó cũng đã là bốn, năm trăm năm sau.
Lúc đó, Diệp Trần ở toàn bộ Tu Chân giới đã có thanh danh vang dội, mà Thiền Y tiên tử cũng là đại nhân vật uy chấn một phương.
Lúc này Thiền Y tiên tử còn chưa tới ba mươi tuổi, tự nhiên còn lâu mới đạt tới loại trình độ cao kia.
Ngay vào lúc Diệp Trần đang nhớ lại chuyện của kiếp trước, không ngừng âm thầm cảm khái thì bỗng nhiên ngoài cửa vào truyền đến từng đợt âm thanh xao động.
Sau đó thì nghe được có người cao giọng nói:
"Mau nhìn! Là Thiền Y tiểu thư đến rồi!"
Bá bá bá!
Giọng nói rơi xuống, tất cả mọi người thi nhau nhìn về hướng phía cửa ra vào, ngay cả Diệp Trần cũng không thể không quay người lại để nhìn.
Chỉ thấy lối vào, một nữ tử có vẻ mặt xinh đẹp áo tơ màu trắng từ bên ngoài chậm rãi đi tới, nữ tử này nhìn qua cũng chỉ có hai mươi tuổi, nhưng tuổi tác lại có chút không hợp với khuôn mặt lạnh lùng trầm tĩnh của nàng, mái tóc dài ngang éo chỉ cần một cái dây nhỏ màu tím buộc lại, ngoài đó ra khắp toàn thân từ trên xuống dưới, một cái trang sức cũng không có, cho người ta có một loại cảm giác rất mộc mạc rồi lại vô cùng cao quý...
"Thật đúng là nàng ta!"
Diệp Trần nhìn thấy nữ tử này, không thể không thấp giọng lẩm bẩm một câu.
Chương 740 Hai đại thiên tài
Thiền Y tiểu thư chậm rãi đi vào trong cung điện, dường như đối với phản ứng nồng nhiệt của tất cả mọi người sớm đã tập mãi thành thói quen, vẻ mặt từ đầu đến cuối bình thản như nước, từng bước từng bước đi tới.
Mà chỗ nàng ta đi đến, mọi người thi nhau tự giác nhường ra một lối đi.
Chẳng mấy chốc, Thiền Y tiểu thư đi đến trước cung điện và đứng lại trước đài khảo hạch rộng lớn.
Tuy rằng trong đám người, ngược lại là có không ít người thèm nhỏ dãi vẻ đẹp của vị thiên tài đan đạo xinh đẹp này, hoặc là hâm mộ tài hoa của nàng, thế nhưng khi nàng ta hướng trận chiến kia tự nhiên vậy mà sinh ra một cỗ khí tràng người lạ chớ tiến.
Hơn nữa, mọi người đối với vị thiên tài đan đạo này, ít nhiều cũng hiểu rõ một chút, nàng ta say mê với luyện đan chi đạo, đối với nam nhân thì sắc mặt không thay đổi chút nào, cho nên tự nhiên cũng không có ai còn dám tiến lên tự tìm phiền phức, tất cả đều chỉ quan sát từ đằng xa.
Không biết có phải bởi vì Thiền Y tiểu thư này đến, trên người nàng mang theo khí tràng lãnh đạm làm ảnh hưởng đến toàn bộ không khí trong đại điện hay không.
Đại điện vốn là vô cùng huyên náo lập tức trở nên yên tĩnh hơn rất nhiều, cho dù có người trò chuyện, cũng chỉ thấp giọng thì thầm, dường như sợ quấy rầy đến vị giai nhân tuyệt thế này.
Tuy nhiên loại tình huống này chỉ kéo dài một lát lại bị một tiếng cười buông thả cắt ngang, "Ha ha ha! Xem ra hôm nay thật đúng là náo nhiệt a!"
Một giọng nói tràn đầy sức sống từ hướng cửa truyền đến, mọi người thi nhau theo hướng giọng nói đó mà nhìn lại, chỉ thấy người tới là một nam thanh niên có mái tóc màu đỏ như lửa so với sự lạnh lùng thanh nhã của Thiền Y tiểu thư thì trái ngược, trên người của người này lại hiện ra một cỗ cực nóng, khí tức dâng trào.
Mà mọi người nhìn thấy người này thì lập tức thi nhau kinh hô lên, "Không nghĩ tới ngay cả Đồ Tô công tử cũng tới!"
"Thiên phú đan đạo của Đồ Tô công tử tuy rằng so với Thiền Y tiểu thư phải kém hơn một chút, nhưng cũng là nhân vật thiên tài của Vân Đan tông!"
"Không sai! Lúc trước lúc mà Thiền Y tiểu thư không có xuất đạo, Đồ Tô công tử mới là thiên tài đệ nhất của Vân Đan tông, đáng tiếc về sau bị Thiền Y tiểu thư người sau vượt người trước cướp đi bảo tọa thiên tài đệ nhất!"
"Tục truyền nói, Đồ Tô công tử vào năm hai mươi tám tuổi đã tấn thăng làm Luyện Đan sư tứ phẩm, sau đó liên tiếp tham gia qua ba lần khảo hạc Luyện Đan sư ngũ phẩm, đáng tiếc cuối cùng đều thất bại, có lẽ hôm nay hắn cũng tới tham gia khảo hạch Luyện Đan sư ngũ phẩm?"
"Nhìn điệu bộ này của hắn rất rõ ràng là muốn so đấu với Thiền Y tiểu thư a! Hôm nay nhưng là có trò vui để nhìn a!"
...
Thoe tiếng nghị luận của mọi người, Đồ Tô công tử đã sải bước vào trong cung điện, mọi người ngay lập tức lại phải thi nhau nhường ra một cái lối đi.
Chẳng mấy chốc, Đồ Tô công tử cũng tới trước đài khảo hạch rộng lớn, sóng vai mà đứng với Thiền Y tiểu thư trước đó.
"Thiền Y sư muội, nghe nói hôm nay ngươi muốn tới tham gia khảo hạch Luyện Đan sư ngũ phẩm, làm người từng trải, sư huynh ta phỉa nhắc nhở ngươi một câu, dục tốc bất đạt! Khảo hạch Luyện Đna sư ngũ phẩm cũng không phải dễ thông qua như vậy!"
Đồ Tô công tử ngoài cười nhưng trong không cười mở miệng nói, chẳng những tràn ngập mùi thuốc súng, trong đôi mắt còn hiện ra vẻ ghen ghét nồng đậm.
Hắn đã từng là thiên tài chói mắt nhất toàn bộ Vân Đan tông, cũng bởi vì nữ nhân trước mắt này xuất hiện, chẳng những để hắn biến thành diễn viên phụ còn trở thành một cây gai trong lòng hắn, thậm chí đã trở thành tâm ma của hắn!
Nhất là nghe nói, nữ nhân này hôm nay muốn tới tham gia khảo hạch Luyện Đan sư ngũ phẩm, Đồ Tô công tử lập tức đứng ngồi không yên.
Danh tiếng trước đó của hắn tuy rằng bị nữ nhân này cướp đoạt mất toàn bộ, nhưng hắn dù sao lớn tuổi hơn so với đối phương, cho nên trên thực lực luyện đan vẫn có thể yên ổn ép đối phương một đầu, đây cũng là điểm duy nhất làm cho hắn cảm thấy vui mừng.
Thế nhưng là, nếu như một khi để nữ nhân này, thành công tấn cấp Luyện đan sư ngũ phẩm, đến lúc đó đối phương sẽ hoàn toàn vượt qua hắn.
Đến lúc đó, Đồ Tô công tử hắn cũng hoàn toàn trở thành quá khứ, mãi mãi bị nữ nhân này giẫm ở dưới chân.
Nghĩ đến đây, Đồ Tô công tử nói cái gì cũng không nhịn được!
Không nghĩ tới, Thiền Y tiểu thư nghe được điều này thì vẻ mặt vẫn như cũ vô cùng bình thản, giống như không có nghe thấy ý khiêu khích trong lời nói của Đồ Tô công tử, giọng điệu không vui không buồn, thản nhiên nói:
"Đa tạ Đồ Tô sư huynh nhắc nhở! Đồ Tô sư huynh trước đó thất bại ba lần liên tiếp, còn có thể tham gia khảo hạch nhiều lần, sư muội tuy rằng bất tài, nếu lần này không thể thông qua thì sang năm thi lại là được!"
"Ngươi!..."
Đồ Tô công tử nghe được điều này thì lập tức tức giận đến suýt chút nữa thì phun ra một ngụm máu tươi.
Lúc trước hắn liên tiếp ba lần đều không thể thông qua khảo hạch Luyện đan sư ngũ phẩm, vẫn luôn cho rằng vì đó mà hổ thẹn, không nghĩ tới nữ nhân này hết chuyện để nói lại lôi chuyện này ra, điều này làm cho hắn làm sao không giận?
"Hừ! Bản công tử không thèm đấu khẩu với nữ nhân như ngươi, tuy rằng ta thất bại liên tiếp ba lần, nhưng cũng bởi vậy mà tích lũy được không ít kinh nghiệm quý báu, lần này ta nhất định sẽ không thua ngươi!"
Không nghĩ tới, Thiền Y tiểu thư chỉ khẽ gật đầu, thản nhiên nói:
"Đúng vậy, nếu bàn về kinh nghiệm thất bại, Đồ Tô sư huynh hoàn toàn chính xác là không ai bằng!"
"Phốc!"
Mọi người ở xung quanh nghe được điều này thì đã có người không nhịn được mà cười nhạo.
Ngay cả Diệp Trần cũng không thể không mỉm cười, người khác có lẽ không biết, hắn ở kiếp trước từng có gặp vị Thiền Y tiểu thư này, đối với tính cách của nàng cũng hiểu rõ một chút.
Nữ nhân này, mặt ngoài nhìn qua thì lạnh như băng, nguyên nhân thì đó là bởi vì tu luyện một loại công pháp đặc thù, thật ra thì thực chất bên trong con người của vị nữ nhân này rất thú vị, nói chuyện thẳng thắn sắc bén, vài phút có thể làm cho người khác phải nghi ngờ cuộc sống.
Đồ Tô công tử hiển nhiên cũng không nghĩ tới, hắn vốn là muốn dùng lời nói cố ý kích động nữ nhân này, để làm trong lòng nàng đại loạn, từ đó có khả năng ảnh hướng đến phát huy tài năng của nàng.
Tuyệt đối lại không ngờ rằng, tiểu sư muội này ngày bình thường yên lặng, vậy mà trào phúng người khác lại sắc bén như thế!
Bây giờ lại đảo ngược, đối phượng nhẹ như mây gió, thuận miệng hai câu nói ngược lại làm cho hắn suýt chút nữa thì nổi khùng, tâm tính đã có chút sụp đổ.
Sau khi trải quan phen đọ sức này, Đồ Tô công tử lập tức không còn dám tùy tiện trêu chọc vị sư muội này của mình, ngoan ngoãn trốn ở một bên, sau khi âm thầm điều tức một lúc, cuối cũng dần dần bình phục tâm tình xao động xuống.
Mà lúc này, mọi người chờ đợi khảo hạch Luyện Đan sư đã lâu cuối cùng cũng bắt đầu.
Mấy ông lão từ phía sau đại điện chậm rãi đi tới trên đài khảo hạch.
Mọi người ở dưới đài lập tức lại xao động một trận:
"Mau nhìn! Vị kia không phải là Hỏa Long trưởng lão của Vân Đan tông sao? Không nghĩ tới ngay cả lão nhân gia ông ta cũng tới!"
"Kỳ lạ hiếm thấy a! Khảo hạch đan sư lần này, ngoại trừ trưởng lão của Đan sư minh hội ra, mỗi lần đều sẽ mời một tên trưởng lão của Vân Đan tông làm giám khảo, lấy đó làm công chính vô tư!"
"Lần này, Đồ Tô công tử và Thiền Y tiểu thư, hai địa thiên tài của Vân Đan tông cùng nhau đến đây khảo hạch, tràng diện khác với trước kia, Vân Đan tông đương nhiên sẽ phái tới một vị trưởng lão có tiếng tới a!"
...
Bên trong tiếng nghị luận của mọi người, một tên trưởng lão của Đan sư minh hội, giơ hai tay lên sau đó hơi nhấn một cái:
"Các vị!"
Giọng nói không lớn nhưng lại truyền vào trong tai của mọi người rất rõ ràng, đại điện vốn xôn xao, trong nháy mắt đã yêu tĩnh trở lại.
"Lão phu bây giờ chính thức tuyên bố, khảo hạch Luyện đan sư chính thức bắt đầu!"
Linh Vận nói ra đề nghị này thì ngay lập tức lại có người nói:
"Đại tiểu thư! Ý nghĩ này của ngài tuy tốt, thế nhưng làm thì cũng rất khó làm a!"
"Không sai! Chỉ có cường giả có tu vi cảnh giới Hóa Thần trở lên mới có thể vượt qua hư không, không sợ tinh không loạn lưu, mà những người như chúng ta muốn rời khỏi tinh vực Cự Môn thì nhất định phải thông qua Truyền Tống trận, nhưng cái Truyền Tống trận có lộ trình dài đều bị tông môn đỉnh cấp nắm giữ lấy!"
Linh Vận dường như cũng sớm nghĩ tới điểm này, lập tức lại nói:
"Ta có thể đi Phi Tuyết tông mời trưởng bối Phi Tuyết tông giúp một tay, mượn dùng Truyền Tống trận có lộ trình dài của tông môn!"
Không nghĩ tới, Linh Vận vừa mới nói xong thì Linh Sơn trực tiếp bác bỏ nói:
"Tuyệt đối không được! Cho dù là Phi Tuyết tông cũng không đắc tội nổi Huyết Nguyệt tông, nếu như chúng ta đi xin Phi Tuyết tông giúp đỡ thì tám chín phần mười sẽ bị Phi Tuyết tông bắt lấy rồi chuyển giao cho Huyết Nguyệt tông!"
Những người còn lại đều thi nhau gật đầu, khuôn mặt của mọi người đều vàng như tàu lá chuối, trong lúc nhất thời không nghĩ ra được cách nào khác.
Đúng lúc này, Diệp Trần bỗng nhiên mở miệng, "Nếu như các ngươi muốn trốn tới những tinh vực khác, việc này cũng không khó xử lý, ta có thể tạo dựng một cái Truyền Tống trận tạm thời đưa các ngươi rời khỏi tinh vực Cự Môn!"
"Truyền Tống trận tạm thời? Có thể mang bọn ta rời khỏi tinh vực Cự Môn?"
Mọi người nghe được điều này thì tất cả lập tức đều ngây ngẩn cả người, cần phải biết rằng việc xây dựng Truyền Tống trận chính là vô cùng khó khăn, nhưng khó khăn hơn nữa đó chính là thiết lập thông đạo truyền tống giữa các tinh vực khác nhau.
Bởi vì truyền tống thì có một chiều và hai chiều, một chiều là chỉ đi đến nơi cần đến và không quay trở lại, hai chiều là có thể đi có thể trở về, mà cả hai vấn đề đó thì cần phải có điểm đi và điểm đến, hơn nữa vấn đề quan trọng nhất chính là tính ổn định.
Giống loại thế lực nhỏ như Hắc Nham thành, đã không có năng lực tạo dựng Truyền Tống trận có lộ trình dài, càng không có quan hệ giao tiếp với tinh vực khác, cho dù hao phí món tiền khổng lồ để xây xong Truyền Tống trận cũng căn bản không có cách nào để sử dụng vì không có điểm tới.
Cũng chính bởi vì những nguyên nhân này mà Truyền Tống trận có lộ trình dài vượt qua tinh vực mãi mãi cũng chỉ có thể bị tông môn đỉnh cấp của một cái tinh vực nắm giữ ở trong tay.
Nhưng là bây giờ, Diệp Trần lại nói có thể tạo dựng được một cái Truyền Tống trận tạm thời là có thể đưa bọn họ những người này ra khỏi tinh vực Cự Môn, quả thực không khác gì truyện nghìn lẻ một đêm!
Nếu như không phải là bởi vì thực lực mà Diệp Trần thể hiện ra thì chỉ sợ sớm đã có người đưa ra nghi ngờ.
"Diệp tiền bối, xin thứ cho ta nói thẳng! Truyền Tống trận tạm thời, nhiều nhất cũng chỉ có thể truyền tống trong phạm vi một cái tinh cầu, muốn truyền tống vượt qua tinh vực thì nhất định phải có pháp trận tương ứng tiếp nhận mới được, bằng không truyền tống tùy tiện sẽ bị mất phương hướng ở bên trong hư không mênh mông a!"
Cuối cùng, Linh Sơn thận trọng từ từ nói ra ý nghĩ trong lòng của mình.
Diệp Trần cười nhạt một tiếng, "Chuyện này các ngươi cứ việc yên tâm, ta xây dựng Truyền Tống trận tạm thời, không cần pháp trận tiếp nhận cũng có thể truyền tống!"
"Các ngươi cứ đi chuẩn bị một chút, nửa canh giờ sau tập trung tại đây, ta tự nhiên có thể mang các ngươi rời khỏi tinh vực Cự Môn! Về phần những đệ tử bình thường kia thì để bọn hắn tự mình chạy trốn là được, không cần phải mang theo tất cả!"
Những ngày gần đây, Diệp Trần ở trong lúc nhàn rỗi lại nghiên cứu Tiêu Dao tiên châu một chút, đã hiểu ra nhiều tác dụng mới hơn.
Món Tiên khí này tuy rằng cực kỳ nghịch thiên, có thể nói là pháp bảo chạy trốn tuyệt phẩm, nhưng rõ ràng cũng có tệ hại, ví dụ như khoảng cách mỗi lần truyền tống và số người truyền tống đều có hạn chế, cũng không thể hoàn toàn làm đến mức thích như thế nào thì được thế đó.
Cũng may trải qua tìm hiểu trong mấy ngày vừa qua, Diệp Trần đã hiểu được thuộc tính cơ bản, có lẽ sẽ không xuất hiện tình huống trước đó khiến hắn suýt chút nữa thì mất mạng ở bên trong thông đạo không gian.
Đám người Linh Sơn tự nhiên không biết, trong tay Diệp Trần có pháp bảo nghịch thiên như thế, hắn còn muốn tiếp tục hỏi lại, Diệp Trần cũng đã có chút không kiên nhẫn.
Nếu không phải xen ở trên mặt mũi của tiểu nha đầu Linh Khê, hắn há lại sẽ đi để ý tới loại chuyện này?
Thế là lạnh lùng nói:
"Nếu như các ngươi tin ta, cứ dựa theo lời ta nói mà đi làm, nếu như không tin vậy thì ở lại nơi này mà chờ chết đi!"
Đối với đám người này, đều là những gia hỏa đã từng muốn bỏ đá xuống giếng, Diệp Trần sẽ không cho bọn hắn sắc mặt tốt.
Linh Sơn nghe được điều này thì lập tức dọa đến khẽ run rẩy, sợ Diệp Trần mặc kệ bỏ bọn họ lại, lời ra đến khóa miệng thì vội vã nuốt vào, vội vàng dập đầu, lại là thở dài, "Vâng vâng vâng! Diệp tiền bối, chúng ta tự nhiên là tin, bây giờ ta để cho người của ta đi chuẩn bị!"
Nói xong lời này, Linh Sơn không còn dám chậm trễ, lúc này mang theo mọi người vội vội vàng vàng đi chuẩn bị.
Vẫn chưa tới nửa giờ, Linh sơn và các cao tầng của Hắc Nham thành đã đi mà trở lại, hơn nữa trên mặt đều tràn đầy vẻ hoảng sợ, "Diệp tiền bối, việc lớn không tốt! Chúng ta đạt được bồ câu truyền tin của đệ tử đi do thám gửi về, Huyết Nguyệt tông đã suất lĩnh năm vạn đệ tử, hướng Hắc Nham thành chúng ta giết tới!"
Linh Sơn vừa nói, vừa lặng lẽ quan sát xung quanh, cũng không có phát hiện trận pháp truyền tống thì tâm tự lập tức chìm xuống đấy bô, "Diệp tiền bối, hay là chnugs ta rời khỏi Hắc Nham thành đi ra bên ngoài tránh trước một chút a?"
Mọi người đều hùa theo đó biểu thị đồng ý, bọn họ cũng không muốn ở lại nơi này chờ chết.
Diệp Trần lại một mặt lạnh nhạt, "Vội cái gì? Ta đã nói rồi, muốn dẫ các ngươi rời khỏi mảnh tinh vực này thì tự nhiên nói được thì sẽ làm được!"
Nói xong lời này, Diệp Trần lật bàn tay một cái, Tiêu Dao tiên châu đã xuất hiện ở trong lòng bàn tay của hắn:
"Tiêu Diêu Thiên Địa, Kỳ Nhạc Vô Cực! Mở!"
Theo một tiếng quát to của Diệp Trần:
Ầm ầm!
Trong ánh mắt vô cùng kinh ngạc của mọi người, hư không phía trước rõ ràng nứt ra, nhanh chóng tạo thành một cái vòng xoáy thông đạo quỷ dị, trọn vẹn rộng mấy chục thước, bên trong sâu không lường được!
Ngay sau đó, Diệp Trần lại vỗ trên Càn Khôn Trạc một lần nữa:
Sưu!
Sau khi một đạo kim mang thoáng hiện, trước mắt mọi người xuất hiện một chiếc phi thuyền màu vàng kim, sau đó nhanh chóng biến lớn lên, trong nháy mắt cũng đã tăng vọt tới gần trăm mét.
Một tay Diệp Trần nắm lấy cổ tay Linh Khê, nhẹ nhàng nhảy lên liền nhảy tới bên trên Xích Vũ phi thuyền, quay đầu nhìn mọi người sớm đã trợn tròn xoe con mắt một cái rồi thản nhiên nói:
"Còn thất thần làm cái gì? Còn không mau lên thuyền?"
Lúc này mọi người mới phản ứng lại, lập tức thi nhau nhảy tới trên phi thuyền, từng tên đều giống như đang nằm mơ.
Trước đó bọn họ cùng rất tò mò, Diệp Trần muốn tạo dựng một cái truyền tống trận tạm thời có thể vượt qua tinh không như thế nào?
Bọn họ tuyệt đối không nghĩ tới vậy mà lại dễ dàng như thế!
Thuận tay mở không gian thông đạo, cho dù là Hóa Thần thiên quân cũng không có loại thủ đoạn thần thông như vậy a!
Mọi người chợt phát hiện, mặc dù bọn hắn phỏng đoán năng lực vị Diệp tiền bối này ở mức độ lớn nhất, thế nhưng cuối cùng phát hiện ra đó vậy mà vẫn còn đánh giá thấp hắn!
Lấy thực lực cảnh giới Kim Đan, nháy mắt giết Huyết Vô Ảnh! Đánh chết Huyết Thiên Hải!
Có thể dễ dàng luyện chế ra được đan dược tứ phẩm thượng đẳng!
Thuận tay là có thể mở ra được thông đạo không gian!
Thực lực mà Diệp Trần biểu hiện ra đã vượt qua rất xa nhận thức của bọn họ đối với một tên thiên tài!
Hắn đến cùng là yêu nghiệt xuất hiện từ đâu ra a!
...
Cùng lúc đó, một đám cường giả của Huyết Nguyệt tông cũng đã giết tới Hắc Nham thành, cầm đầu là hai ông lão râu tóc đã bạc hết, một người mặc áo đen, một người mặc áo trắng, khí tức trên người cường đại, đều không kém Huyết Thiên Hải, hơn nữa sau lưng còn có mười mấy tên cao thủ cảnh giới Nguyên Anh đi theo, "Bản tọa đã cảm ứng được khí tức của đám người kia, ở ngay bên trong phủ thành chủ, những người này thật đúng là không biết sống chết, vậy mà cũng không có trốn...Ồ! Làm sao lại như vậy? Khí tức đột nhiên biến mất! Tình huống này là như thế nào?"
Đợi đến lúc các cao thủ của Huyết Nguyệt tông chạy tới phủ thành chủ thì thông đạo không gian cũng vừa được khép lại.
Chương 737 Vân Đan tinh
"Lục soát! Lập tức lục soát cho bản tọa đi, coi như đào cái tòa thành này sâu ba thước cho ta cũng phải bắt lấy hung thủ sát hại Huyết trưởng lão"
Trong hai ông lão thì ông lão mặc áo đen kia hướng về phía đám người xung quanh rống lớn một tiếng.
Nhóm các cao thủ Huyết Nguyệt tông vội vàng thi nhau lĩnh mệnh mà đi, bắt đầu dốc sức điều tra từng chút từng chút một ở toàn bộ Hắc Nham thành.
Tuy nhiên, mấy giờ trôi qua tất cả đều không thu hoạch được dấu vết gì.
Hai vị Thái Thượng trưởng lão của Huyết Nguyệt tông đều đã bị chọc giận tới sắp điên rồi, nhất là ông lão áo đen kia có tình tình tương đối nóng nảy, tức giận đến hai mắt đều muốn phun ra lửa, "Làm sao có thể! Điều này sao có thể! Chẳng lẽ người còn có thể biến thành không khí hay sao?"
Mọi người hai mặt nhìn nhau, đều có vẻ mặt không hiểu, cùng đều nghĩ mãi mà không thể hiểu nổi tại sao lại như vậy.
Lúc này, ông lão áo trắng chậm rãi mở miệng nói:
"Sư đệ đừng vội! Vừa rồi ta cảm ứng được một chút không gian ba động, bọn chúng có lẽ thông qua Truyền Tống trận, chạy trốn tới nơi khác, sau đó trước khi đi thì tiêu hủy pháp trận, đoạn mất đường chúng ta đuổi theo!"
"Tuy nhiên, lấy thực lực của Hắc Nham thành cũng không thể xây dựng ra cái trận pháp truyền tống cường đại gì, nhiều nhất cũng chính là nhảy nhót trong tinh vực Cự Môn mà thôi!"
"Truyền Tống trận có lộ trình dài vượt qua tinh vực thì được nắm giữ ở trong tay ngũ đại tông môn chúng ta, trước mắt việc chúng ta cần làm bây giờ là đầu tiên phải thông cáo với tứ đại tông môn khác, để bọn hắn không được bao che đào phạm của Hắc Nham thành, như vậy mới có thể cam đoan bọn họ không cách nào rời khỏi tinh vực Cự Môn!"
"Chờ đến lúc đó, chúng ta sẽ từ từ bắt lấy, còn le sẽ không bắt được người sao?"
Ông lão áo trắng nói xong thì mọi người thi nhau đồng ý:
"Thái Thượng trưởng lão anh minh!"
"Như vậy thì những người này đã trở thành cá trong chậu, há có thể nào lại không bắt được?"
"Dựa vào uy thế của Huyết Nguyệt tông chúng ta bây giờ, coi như tứ đại tông môn kia cũng không dám không cho chúng ta thể diện!"
...
Đám người Huyết Nguyệt tông càng nói càng hưng phấn, tất cả đều rất có lòng tin, thế nhưng lại không hề hay biết, Diệp Trần lúc này sớm đã đưa người của Hắc Nham thành vượt qua được mười cái tinh vực.
"Dựa theo ghi chém trên bản đồ, phía trước chính là tinh vực Vân Đan, ta đưa các ngươi đến tinh vực Vân Đan, sau này sinh tồn như thế nào thì phải nhìn vào chính các ngươi đi!"
Diệp Trần đứng chắp tay, đứng ở đầu thuyền của Xích Vũ phi thuyền, hướng về phía mấy người Linh Sơn ở một bên, nhàn nhạt mở miệng nói.
Đám người Linh Sơn nhất thời mừng rỡ, vội vàng thi nhau khom mình hành lễ, "Vâng vâng! Lần này may mắn mà có Diệp tiền bối ra tay cứu giúp, sao lại dám làm phiền tiền bối? Sau này tiến bối nếu như có bất kỳ sai khiến gì, chúng ta chắc chắn muôn lần chết không chối từ!"
Diệp Trần nhẹ gật đầu, không nói thêm gì nữa.
Xích Vũ phi thuyền lại đi phi hành về phía trước hơn mười phút.
"Đến!"
Diệp Trần khẽ quát một tiếng, tay phải lật một cái, lại gọi Tiêu Dao tiên châu ra một lần nữa:
"Tiêu Diêu Thiên Địa, Kỳ Nhạc Vô Cực! Mở!"
Ầm ầm!
Ở phía bên thông đạo phía trước lập tức nứt ra một cái khe hở lớn, thế là đồng thời, dưới chân Diệp Trần dừng lại một chút, sử dụng thần niệm thao túng Xích Vũ phi thuyền, trực tiếp từ trong khe hở lớn chui ra ngoài.
Rầm rầm ~~
Mọi người chỉ cảm thấy hai mắt tỏa sáng, sau một khắc, bọn họ đã đi tới bên trong một khu rừng rậm rạp, không chỉ linh khí nồng đậm, bầu trời lúc này cũng trong và xanh thẳm, xung quanh chim hót hoa nở, giống như thế ngoại đào nguyên.
"Oa! Nơi này thật đẹp a!"
Linh Khê ngoan ngoãn một mực đứng ở bên cạnh Diệp Trần, nhịn không được mà cảm thán một tiếng.
Linh Vận ở một bên cũng hùa theo nói:
"Hoàn toàn chính xác! Trước đây ta cũng đã từng được nghe nói qua về tinh vực Vân Đan này, chẳng những là tinh vực cấp sau mà ở trong mấy trăm cái tinh vực xung quanh đây thì nơi này có phong cảnh đẹp nhất, là nơi cư trú thích hợp nhất!"
Linh Vận vừa nói xong thì Linh Sơn cũng theo đó mà cảm thán, nói:
"Không sai! Theo như truyền thuyết thì tinh vực Vân Đan này mặc dù là tinh vực cấp sáu thế nhưng là bởi vì nơi này cực kỳ thích hợp cho linh thảo sinh trưởng, cho nên rất được Luyện Đan sư coi trọng!"
"Cho nên theo đó mà có rất nhiều Luyện Đan sư chọn định vư ở đây, môi trường ở nơi này ôn hòa hơn nhiều so với những tinh vực khác, không giống như tinh vực Cự Môn của chúng ta, giết chóc diễn ra liên tục trong thời gian dài mà không ngừng, thế lực nhỏ ăn bữa nay lo bữa mai!"
Nói đến đây, Linh Sơn bỗng nhiên đi tới trước mặt Diệp Trần, cúi đầu liền quỳ xuống lạy.
"Đa tạ Diệp tiền bối! Tìm được một nơi tốt như vậy cho chúng ta! Linh Sơn ta đại biểu toàn bộ Hắc Nham thành, khấu tạ đại ân đại đức của Diệp tiền bối!"
Cái lạy này của Linh Sơn, nhưng là cảm kích phát ra từ nội tâm.
Mọi người còn lại thấy thế cũng lập tức thi nhau quỳ xuống.
Sau khi Diệp Trần đàng hoàng nhận lấy quỳ lạy của mọi người thì thuận tay vung lên nâng mọi người lên, thản nhiên nói:
"Các ngươi cũng không cần cám ơn ta, sỡ dĩ ta làm như vậy, đơn giản là vì muốn tìm kiếm một chỗ thích hợp cho việc tu luyện của Linh Khê nha đầu mà thôi, mang các ngươi tới đây chẳng qua cũng chỉ là thuận tiện mà thôi!"
Nói xong lời này, Diệp Trần đưa tay xoa xoa cái đầu nhỏ của Linh Khê, trên mặt hiện ra vẻ rất cưng chiều, "Nha đầu, công pháp tu luyện ta truyền cho người trước đó cùng một số pháp môn luyện đan, ngươi đều nhỡ kỹ rồi chứ?"
Trước đó lúc còn đang đi đường bên trong thông đạo không gian, trong lúc rảnh rỗi Diệp Trần đã ở trong trí nhớ của mình tìm một số công pháp tu luyện thích hợp với tiểu nha đầu Linh Khê, tính cả một số pháp môn luyện đan cũng đều truyền thụ cho nàng ta.
Linh Khê nghe thấy Diệp Trần hỏi vấn đề này thì trên khuôm mặt nhỏ nhắn lập tức đầy vẻ hưng phân, ngay lập tức gật đầu,quơ quơ đôi bàn tay trắng như phấn, nói:
"Diệp Trần ca ca, tất cả ta đều đã nhớ kỹ, Ngươi yên tam, ta nhất định sẽ cố gắng tu luyện!"
Diệp Trần mỉm cười, "Vậy thì tốt rồi, chờ lần sau chúng ta gặp lại, ta cần phải kiểm tra ngươi thật tốt một chút!"
Linh Khê nghe được điều này thì khuôn mặt nhỏ lập tức tái đi, rưng rưng nước mắt gắt gao nhìn chằm chằm Diệp Trần, nói:
"Diệp Trần ca ca, ngươi, ngươi muốn đi sao?"
Diệp Trần khẽ thở một hơi, "Đúng vậy! Diệp Trần ca ca còn có chuyện qau trọng phải đi làm, chờ sau khi dàn xếp lại cho các ngươi thì sẽ rời đi!"
Nghe được điều này, vẻ mặt của tiểu nha đầu lập tức ảm đạm, không thể không đưa tay giữ chặt cánh tay Diệp Trần, mặt mùi đầy vẻ không muốn, "Diệp Trần ca ca, vậy chừng nào thì ngươi trở về gặp ta?"
Diệp Trần suy nghĩ, đưa tay nhẹ nhàng gõ trên cái đầu nhỏ nhắn của Linh Khê một cái, "Chờ đến lúc nào ngươi trở thanh Luyện Đan sư tam phẩm, Diệp Trần ca ca sẽ trở về gặp ngươi, như thế nào?"
Linh Khê lập tức mừng rỡ, một đôi mắt to trong nháy mắt híp lại thành hình trăng lưỡi liềm, "Được! Vậy chúng ta một lời đã định, Diệp Trần ca ca ngươi nhưng không được chơi xấu!"
...
Tinh vực Vân Đan, quả thật là một cái tinh cầu rất ôn hòa.
Mọi người ngồi ở trên Xích Vũ phi thuyền, một đường bay đến mấy vạn dăm, có người đi tới đi lui xung quanh phi thuyền cũng không ít, tất cả mọi người đều cư xử tốt với nhau, và chưa bao giờ gặp phải một cuộc chiến.
Càng thậm chí hơn, ngay cả ở vùng núi rừng thì đó cũng là một trạng thái yên bình và thậm chí ở nhiều nơi đều có những cánh đồng dược liêu vô tận, ngay cả yêu thú cũng không thể nhìn thấy nổi một vài con.
"Nơi này quả nhiên là thế ngoại đào nguyên của Luyện Đan sư a!"
Ngay ở lúc Diệp Trần cũng không nhịn được mà cảm khái không thôi thì bỗng nhiên có người hoảng sợ nói:
"Nhanh nhìn! Một tòa thành trì thật là lớn a!"
Mọi người cũng thi nhau giương mắt nhìn lên, tất cả ngay lập tức đều sững sờ tới ngây người, chỉ thấy, còn cách xa tới vạn dặm, một tòa thành trì trộng lớn mênh mông đứng sừng sững ở chỗ đó giống như một vương quốc thu nhỏ..
"Đây chính là thế lực đệ nhất của tinh vực Vân Đan, đại bản doanh Vân Đan tông, Vân Đan thành a?"
"Nghe nói nơi này tập trung Luyện Đan sư kiệt xuất nhất của hơn một trăm tinh vực xung quanh, Vân Đan tông lại được xưng là Đan tông đệ nhất bên trong trăm tinh vực!"
"Quả nhiên là nghe tiếng không bằng nhìn thấy tận mắt, quá khí thế!"
Chương 738 Dự định của Diệp Trần
Xích Vũ phi thuyền có tốc độ cực nhanh, trong sự sợ hãi thán phục cảm khái của mọi người, chớp mắt một cái, Vân Đan thành cũng đã gần trong gang tấc.
Một khi khoảng cách được rút ngắn thì thành trì càng hiện rõ ra vẻ to lớn của nó, chỉ cái tường thành cũng cao tới vài trăm mét, giống như một con cự long, thậm chí cũng không nhìn thấy điểm cuối!
Mà mọi người cứ thế đi vòng hơn nghìn dặm, lúc này cuối cùng mới tìm được một cái cửa lớn trong đó của Vân Đan thành.
Cửa thành cao tới hơn ngàn mét, cổng tương đối hẹp, nhưng cũng rộng ở trên trăm mét.
Mà ở phía trước cổng thành thì có một pho tượng chạm ngọc cao tới hơn trăm mét đứng lặng lẽ ở đó.
Tượng ngọc này chẳng những sinh động như thật hơn nữa liền thành một khối, chỉ nguyên một khối ngọc thạch lớn như vậy, nếu như đặt ở trên Trái Đất chỉ sợ cũng phải để cho người ta khiếp sợ đến tròng mắt đều muốn rơi xuông đất.
Cho dù là linh vật ở khắp nơi trên Tu Chân giới này thì đây cũng là tồn tại cực kỳ hiếm thấy.
Còn về phần chỗ khắc họa của khối ngọc này thì lại là một nữ tử dung mạo có chút xinh đẹp, hơn nữa trên người mặc đó là quần áo của Luyện Đan sư.
"Người này có lẽ là khai sơn tổ sư của Vân Đan tông, Vân Đan tiên tử!"
Linh Sơn nhìn qua bức tượng ngọc cao lớn giống như thật ở trước mắt, trên mặt hiện ra vẻ kính ngưỡng nồng đậm.
Mà Linh Vận ở một bên nghe được điều này thì trên mặt lập tức hiện ra vẻ ngạc nhiên, "Khai sơn tổ sư của Vân Đan tông lại là một nữ tử?"
Cũng khó trách Linh Vận cảm thấy kỳ quái, vô luận là Luyện Đan sư hay là tu chân giả, đều lấy nam nhân chiếm đa số, nhất là những Luyện Đan sư xuất sắc kia thì nữ tử trong đó càng là rất hiếm thấy, bởi vì luyện đan cần tu luyện nội hỏa mà thể chất của nữ tử hơi nghiêng về phía âm hàn, tự nhiên là ở vào tình thế không thuận lợi, cho nên người nào có thể trở thành cao thủ luyện đan thì có thể nói là tồn tại hiếm thấy.
Linh Sơn mỉm cười, từ từ nói:
"Ở trước khi Vân Đan tiên tử không có thành danh, cái nghề Luyện Đan sư này đích thật là thiên hạ của nam nhân, thậm chí rất nhiều môn phái luyện đan chỉ tuyển nhận đệ tử nam không nói thu đệ tử nữ!"
"Vân Đan tiên tử này cũng chính bởi vì nguyên nhân này mà bị Thiên Đạo tông, tông môn đan dược đệ nhất thiên hạ này cự tuyệt ở ngoài cửa!
"Về sau, Vân Đan tiên tử tức giận mà cố gắng, dựa vào nghiên cứu thuật luyện đan mà cuối cùng trở thành một tên Luyện Đan sư bát phẩm, danh chấn toàn bộ Tu Chân giới!"
"Ngay cả Thiên Đạo tông cũng bởi vì nàng mà bắt đầu phá lệ tuyển nhận nữ đệ tử, thậm chí còn thịnh tình mời nàng ta trở thành nữ Thái Thượng trưởng lão đầu tiên của Thiên Đạo tông..."
Hai tỷ muội Linh Vận và Linh Khê nghe đến đó thì lập tức mong chờ không thôi, Linh Khê nhịn không được thúc giục nói:
"Phụ thân, sau đó thì sao? Sau đó Vân Đan tiên tử có đồng ý hay không?"
Linh Sơn còn chưa mở lời, Linh Vận ở một bên cười nói:
"Nếu như Vân Đan tiên tử đồng ý thì làm sao lại có Vân Đan tông bây giờ?"
Linh Sơn cũng theo đó cười nói:
"Đúng vậy! Tinh vực Vân Đan này chính là Vân Đan tiên tử năm đó một tay khai thác đi ra, cô ta cự tuyệt lời mời thịnh tình của Thiên Đạo tông, khai khẩn dược điện ở chỗ này, khai tông lập phái, công khai toàn bộ sở học vốn có của mình ra ngoài, chỉ cần ai muốn tu tập thuật luyện đan đều có thể đến Vân Đan tông cầu học, không phân biệt nam nữ già trẻ, không phân biệt quý tộc hay người nghèo..."
"Ở dưới sự nỗ lực của Vân Đan tiên tử trong một khoảng thời gian dài, thanh danh của Vân Đan tông thậm chí còn vượt qua Thiên Đạo tông một trong bát đại tiên môn!"
"Đáng tiếc về sau Vân Đan tiên tử lại mất tích một cách không bình thường, Vân Đan tông cũng bắt đầu không gượng dậy nổi, cho đến ngày nay, huy hoàng của ngày xưa sớm đã không còn, dần dần bị lưu lạc xuống làm thế lực nhị lưu!"
"Đương nhiên, Vân Đan tông bây giờ mặc dù không có cách nào chống lại thế lực đỉnh cấp như bát đại tiên môn, nhưng ở bên trong trăm tinh vực xung quanh vẫn là hoàn toàn xứng đáng là tông môn đệ nhất!"
Nói đến đây, Linh Sơn tựa hồ như bỗng nhiên nghĩ tới điều gì, mặt mũi lập tức đầy vẻ mừng như điên nhìn về phía Diệp Trần, trong giọng nói cũng hơi có chút run rẩy kích động, "Diệp tiền bối, ý của ngài có phải là muốn cho tiểu nữ bái nhập làm môn hạ Vân Đan tông không?"
Chỉ cần Linh Khê có thể bái nhập vào làm môn hạ của Vân Đan tông, đó chính là tìm được một cái núi dựa lớn, sau này cho dù là bị người của Huyết Nguyệt tông tìm tới cũng tuyệt đối không còn dám tìm bọn hắn gây rắc rối.
Huyết Nguyệt tông có mạnh mẽ hơn nữa thì chẳng qua cũng chỉ là ở một cái tinh vực Cự Môn nho nhỏ mà thôi so với hào cường một phương như Vân Đan tông thì căn bản không tính là gì.
Diệp Trần mỉm cười, từ chối cho ý kiến.
Hắn quả thực là có tính toán như vậy!
Để tiểu nha đầu bái nhập vào Vân Đan tông, hắn hoàn toàn không có nỗi lo về sau, không cần lo lắng Huyết Nguyệt tông trả thù.
Đương nhiên, ngoài đó ra, thật ra thì còn một cái nguyên nhân khác.
Nhớ rõ kiếp trước, hắn từng ở bên trong một chỗ tuyệt tích, từng chiếm được truyền thừa của Vân Đan tiên tử.
Bởi vậy mà thuật luyện đan của hắn, thật ra mà nói thì cũng coi là người thừa kế một mạch của Vân Đan tông, bản thân liền có một loại cảm giác thân thiết.
Hơn nữa, từ bên trong tàn hồn của Vân Đan tiên tử, hắn còn biết, trước đó sử dĩ nàng ta vẫn lạc ở chỗ tuyệt địa kia, thật ra thì đều Thiên Đạo tông ở sau lưng dày công thiết kế một trận âm mưu!
Lại về sau, sau khi tu vi của Diệp Trần đại thành thì giết người Thiên Đạo tông vì Vân Đan tiên tử đói lại khoản nợ máu này, cũng chính bởi vì nguyên nhân này mà hoàng toàn đắc tội Thiên Đạo tông một trong bát đại tiên môn.
Say đó, lúc Diệp Trần độ kiếp, Thiên Đạo tông liên hợp với bảy đại tiên môn khác, đột nhiên gây nhiễu loạn với hắn, làm hắn suýt chút nữa thì thân tử đạo tiêu, nếu không phải có Hi Nguyệt sử dụng Nguyệt Quang Bảo Giám để hắn cơ hội sống lại một đời lần này thì vào lúc này hắn sớm đã tan thành mây khói.
Cho nên, đối với Thiên Đạo tông, đối với bát đại tiên môn mà nói thì Diệp Trần có sự hận thù khắc cốt minh tâm!
Vô luận là kiếp trước hay là kiếp này, loại hận này đều không cách nào xóa sạch.
Cho nên, hắn bây giờ sắp xếp bọn người Linh Khê vào Vân Đan tông, tương lai nói không chừng đối với việc hắn báo thù bát đại tiên môn cũng sẽ có chút trợ lực.
Những suy nghĩ này nhanh dâng lên ở trong lòng hắn, Diệp Trần cũng lười nhiều lời với đám người Linh Sơn, trực tiếp vung tay lên, "Đi thôi! Tiến vào thành rồi lại nói, muốn bái nhập Vân Đan tông chỉ sợ cũng không có dễ dàng như vậy!"
"Rõ!"
Linh Sơn vội vàng khom người đồng ý.
Thế là một đoàn người xuống phi thuyền, hướng về phía cửa chính Vân Đan thành mà đi.
Tuy nhiên, mọi người vừa mới đi tới cửa thì lại bị thị vệ mặc áo giáp vàng kim ngăn lại.
Hóa ra, kẻ ngoại lai tiến vào Vân Đan thành cần phải có giấy thông hành mà Vân Đan tông ban phát mới có thể được đi vào.
"Không có giấy thông hành, muốn vào thành còn có hai lựa chọn, hoặc là Luyện Đan sư nhị phẩm trở lên có thể miễn phí cho qua!"
"Hoặc là giao nộp mỗi người một vạn khối linh thạch thượng phẩm làm phí thông hành!"
Mà thị vệ mặc áo giáp vàng kim kia giống như tập mãi thành thói quen, nhìn thấy mọi người không có giấy thông hành thì một mạnh lạnh lùng mở miệng nói.
"Một vạn khối linh thạch thượng phẩm?"
Mọi người nghe vậy thì lập tức thi nhau hít vào một ngụm khí lạnh, làm sao cũng không có nghĩ tới, chỉ là tiến vào một tòa thành thế mà cũng khó khăn như vậy.
Cho dù là trước khi Linh Sơn đến, cũng mang thao linh thạch của Hắc Nham thành tới, chẳng qua cũng chỉ có bảy tám vạn khối linh thạch mà thôi.
Lúc này, Linh Khê bỗng nhiên nói:
"Diệp Trần ca ca ta thế nhưng là Luyện Đan sư tứ phẩm đây!"
Thị vệ mặc giáo vàng kim kia nghe được điều này thì hai mắt trừng một cái, vẻ ngạo nhiên trên mặt cũng giảm bớt đi rất nhiều, tuy nhiên trong ánh mắt nhìn về phía Diệp Trần lại hiện ra vẻ nghi ngờ, "Ngươi, thật là Luyện Đan sư tứ phẩm sao? Nhưng có đan sư bảo quyển mà Luyện Đan sư minh hội ban phát cho không?"
Chương 739 Cố nhân kiếp trước
Cái gọi là đan sư bảo quyển, chính là một loại bằng chứng tư cách sau khi Luyện Đan sư thông qua khảo hạch của Luyện Đan sư minh hội mà đạt được.
Đan sư bảo quyển được chế tạo từ Linh Thiết cực kỳ hiếm thấy, Luyện Đan sư có đẳng cấp càng cao, sử dụng Linh Thiết càng hiếm có, hơn nữa bên trong bảo quyển còn bao hàm dấu ấn tinh thần của trưởng lão Luyện Đan sư minh hội cùng với thông tin cá nhân của Luyện Đan sư, cho nên rất khó giả tạo hoặc là lấy trộm.
Sau khi thị vệ mặc giáp vàng kim nói xong lại tăng thêm một câu, "Nếu như ngươi thật là Luyện Đan sư tứ phẩm thì dựa theo quy định có thể mang theo ba mươi người đi vào!"
Mọi người nghe được điều này thì lập tức mừng rỡ, thi nhau nhìn về phía Diệp Trần.
Dù sao trong suy nghĩ của bọn họ, Diệp Trần trước đó quả thực đã từng luyện chế qua đan dược tứ phẩm, hơn nữa còn là đan dược tứ phẩm thượng đẳng, cho nên ít nhất cũng là Luyện Đan sư tứ phẩm, thậm chí còn có thể cao hơn!
Chỉ cần Diệp Trần lấy ra đan sư bảo quyển của chính mình là có thể mang theo tất cả bọn họ tiến vào Vân Đan thành, có thể tiết kiệm một mốn chi tiêu lớn.
Cảm nhận được ánh mắt nóng bỏng của mọi người, Diệp Trần cũng lập tức có chút xấu hổ, hắn bước vòa Tu Chân giới chẳng qua ngắn ngủi mới có mấy tháng, hơn nữa luôn trong tình trạng không phải bận bịu với việc tu luyện thì chính là chém giết rồi đi đường, nơi nào còn có thời gian đi làm vật đó?
"Chuyện này, tuy rằng ta quả thật là Luyện Đan sư tứ phẩm, tuy nhiên còn chưa có tham gia khảo hạch của Luyện Đan sư minh hội..."
"Chuyện này..."
Diệp Trần vừa mới nói ra lời này thì tất cả mọi người ngay lập tức đều ngạc nhiên, mà thị vệ áo giáp vàng kim kia cũng hoàn toàn không còn vẻ cung kính vừa rồi, trong đôi mắt lộ ra vẻ xem thường, lạnh lùng nói:
"Các ngươi có cần lấy bản tướng ra làm trò cười không? Không trải qua Luyện Đan sư minh hội tán thành thì không phải Luyện Đan sư, muốn vào thành thì nhất định phải giao nạp phí thông hành!"
Thái độ trước sau của tên thị vệ áo giáo vàng kim này khiến Diệp Trần vô cùng khó chịu.
Tuy nhiên, hắn cũng hiểu rõ, Vân Đan thành này cũng không giống với Hắc Nham thành kia tự xông vào là chắc chắn không được, hơn nữa hắn có mối quan hệ sâu sắc với Vân Đan tông thế nên chỉ có thể dựa theo quy củ của bọn hắn.
"Linh thành chủ, nếu không ta trước tiên tiến vào thành, các ngươi chờ ta ở bên ngoài, đợi ta bổ sung đan sư bảo quyển, quay lại đón các ngươi vào, như thế nào?"
Linh Sơn tự nhiên không dám có bất kỳ ý kiến nào, "Mọi chuyện đều do Diệp tiên sinh làm chủ!"
Ở trước khi đến Vân Đan thành, Diệp Trần cố ý dặn dò qua mọi người một lần, để bọn hắn gọi mình là Diệp tiên sinh thì tốt hơn, tránh để người ngoài chú ý với gọi cũng dễ nghe hơn một chút.
Chẳng mấy chốc, Linh Sơn từ bên trong Càn Khôn Trạc lấy ra một vạn linh thạch giao cho tên thị vệ áo giáp vàng kim kia.
Linh thảo, pháp bảo trên tay Diệp Trần ngược lại là có không ít, linh thạch nhưng lại chẳng có mấy khối, cho nên cũng chỉ có thể để cho Linh Sơn đứng ra trả.
"Các ngươi chờ ta ở chỗ này, ta sẽ nhanh chóng trở về!"
Sau khi lại dặn dò một câu nữa, Diệp Trần trực tiếp cất bước hướng vào trong thành đi đến.
...
Vân Đan thành không hổ là trung tâm của tinh vực cấp sáu, bố cục trong thành to lớn hùng vĩ, chỉ là một cái đại lộ cũng dài tới mấy ngàn dặm, giống như một cây đại thu che trời, phân ra ngàn vạn con đường, cùng các nhánh đường khác nhau kéo dài không dứt!
Nếu là người bình thường tiến vào trong tòa thành lớn này, muốn đi hết toàn bộ thành trì một lần thì ít nhất cũng phải mất khoảng mấy năm a.
Cho dù lấy thần thức của Diệp Trần bây giờ cũng chỉ có thể bao trùm một phần nhỏ trong thành mà thôi.
Cũng may, Luyện Đan sư minh hội này chính là một chỗ cực kỳ quan trọng của Vân Đan thành, gần như mọi người ai ai cũng biết, suy khi Diệp Trần tùy tiện nghe ngóng một chút thì chẳng mấy chốc đã tìm tới nơi.
Đây là một tòa cung điện lộ ra khí tức phong cách cổ xưa, nằm ở bên cạnh con đường chính, xung quanh không hề có thứ gì ngăn cản tầm mắt cho nên rất dễ nhìn thấy.
Trước cửa là một khối bia đá to lớn, ở trên khắc lấy năm chữ lớn có kim quang lóng lánh "Luyện Đan sư minh hội."
Khi Diệp Trần đi tới, trước cửa đã có rất nhiều người tập trung ở đây, sau khi dò hỏi một chút mới biết, Vân Đan thành là một thành về đan dược rất nổi tiếng trên toàn bộ Tu Chân giới, hơn nữa lại là đại bản doanh của Vân Đan tông, nơi này gần như ai ai cũng biết luyện đan!
Mà Luyện Đan sư minh hội này lại là cơ cấu duy nhất khảo hạch Luyện Đan sư, cho nên mỗi ngày đều có hàng trăm hàng ngàn người đến đây để tham gia khảo hạch, hoặc là trở thành Luyện Đan sư chân chính hoặc là tăng lên phẩm giai Đan sư của chính mình.
Sau khi hỏi rõ ràng nguyên do, Diệp Trần cũng không có suy nghĩ nhiều, thế là đi theo mọi người, nước chảy thì bèo trôi tiến vòa bên trong cung điện.
Bên trong cung điện được bố trí vô cùng tinh xảo và lộng lẫy, hơn nữa rất rộng lớn, giống như một cái quảng trường khổng lồ, dung nạp mười vạn người cũng thừa sức!!
Người đi vào trong cung điện cũng có rất nhiều, Diệp Trần đoán thô sơ giản lước thì có ước chừng ba, bốn vạn người!
Đương nhiên, trong những người này, cũng không phải tất cả mọi người đều tới tham gia khảo hạch mà còn có không ít người chỉ đến để đứng ở một bên quan sát.
Đây là lần đầu tiên Diệp Trần đến nơi này, rất nhiều thứ cũng không hiểu, thế là đi theo mọi người, nghe tiếng bàn tán của mọi người, từ đó rút ra được một số tin tức quan trọng.
"Ai, các ngươi nghe nói không? Vị Thiền Y tiểu thư của Vân Đan tông kia hôm nay cũng muốn tới tham gia khảo hạch đây!"
"Nói nhảm! Việc này sớm đã được Vân Đan thành truyền ra, bằng không ngươi cho răng hôm nay vì sao lại náo nhiệt tới như vậy? Trong những người này, có một nửa tới đây đều là vì Thiền Y tiểu thư mà tới!"
"Không sai! Nghe nói vị Thiền Y tiểu thư này chính là đệ tử thân truyền của tông chủ Vân Đan tông, danh xưng là thiên tài đan đạo mà một trăm năm qua Vân Đan tông mới gặp được, năm hai mươi ba tuổi cũng đã là Luyện Đan sư tứ phẩm!"
"Bây giờ chỉ trong thời gian ngắn ngủi năm năm, nàng ta thế mà muốn tới tham gia khảo hạch Luyện Đan sư ngũ phẩm, nếu như Thiền Y tiểu thư mà thành công, vậy nàng ta sẽ là đan đạo tông sư trẻ tuổi nhất của Vân Đan tông trong gần một ngàm năm qua cho tới nay!"
...
Nghe được tiếng bàn tán của mọi người, lông mày của Diệp Trần cũng không thể không hơi nhíu lại, "Bọn họ nói tới có phải là Thiền Y tiên tử về sau trở thành tông chủ Vân Đan tông sao?"
Nhớ rõ kiếp trước, sau khi hắn đạt được truyền thừa của Vân Đan tiên tử thì cũng đã từng để ý tới tình huống của Vân Đan tông.
Mà khi đó, tông chủ Vân Đan tông chính là một nữ nhân tên là Thiền Y tiên tử, Diệp Trần đã từng gặp mặt nàng ta vài lần, trao đổi qua một số tâm đắc cảm ngộ trong phương diện luyện đan.
Tuy nhiên, dựa theo khoảng thời gian ở kiếm trước, chuyện đó cũng đã là bốn, năm trăm năm sau.
Lúc đó, Diệp Trần ở toàn bộ Tu Chân giới đã có thanh danh vang dội, mà Thiền Y tiên tử cũng là đại nhân vật uy chấn một phương.
Lúc này Thiền Y tiên tử còn chưa tới ba mươi tuổi, tự nhiên còn lâu mới đạt tới loại trình độ cao kia.
Ngay vào lúc Diệp Trần đang nhớ lại chuyện của kiếp trước, không ngừng âm thầm cảm khái thì bỗng nhiên ngoài cửa vào truyền đến từng đợt âm thanh xao động.
Sau đó thì nghe được có người cao giọng nói:
"Mau nhìn! Là Thiền Y tiểu thư đến rồi!"
Bá bá bá!
Giọng nói rơi xuống, tất cả mọi người thi nhau nhìn về hướng phía cửa ra vào, ngay cả Diệp Trần cũng không thể không quay người lại để nhìn.
Chỉ thấy lối vào, một nữ tử có vẻ mặt xinh đẹp áo tơ màu trắng từ bên ngoài chậm rãi đi tới, nữ tử này nhìn qua cũng chỉ có hai mươi tuổi, nhưng tuổi tác lại có chút không hợp với khuôn mặt lạnh lùng trầm tĩnh của nàng, mái tóc dài ngang éo chỉ cần một cái dây nhỏ màu tím buộc lại, ngoài đó ra khắp toàn thân từ trên xuống dưới, một cái trang sức cũng không có, cho người ta có một loại cảm giác rất mộc mạc rồi lại vô cùng cao quý...
"Thật đúng là nàng ta!"
Diệp Trần nhìn thấy nữ tử này, không thể không thấp giọng lẩm bẩm một câu.
Chương 740 Hai đại thiên tài
Thiền Y tiểu thư chậm rãi đi vào trong cung điện, dường như đối với phản ứng nồng nhiệt của tất cả mọi người sớm đã tập mãi thành thói quen, vẻ mặt từ đầu đến cuối bình thản như nước, từng bước từng bước đi tới.
Mà chỗ nàng ta đi đến, mọi người thi nhau tự giác nhường ra một lối đi.
Chẳng mấy chốc, Thiền Y tiểu thư đi đến trước cung điện và đứng lại trước đài khảo hạch rộng lớn.
Tuy rằng trong đám người, ngược lại là có không ít người thèm nhỏ dãi vẻ đẹp của vị thiên tài đan đạo xinh đẹp này, hoặc là hâm mộ tài hoa của nàng, thế nhưng khi nàng ta hướng trận chiến kia tự nhiên vậy mà sinh ra một cỗ khí tràng người lạ chớ tiến.
Hơn nữa, mọi người đối với vị thiên tài đan đạo này, ít nhiều cũng hiểu rõ một chút, nàng ta say mê với luyện đan chi đạo, đối với nam nhân thì sắc mặt không thay đổi chút nào, cho nên tự nhiên cũng không có ai còn dám tiến lên tự tìm phiền phức, tất cả đều chỉ quan sát từ đằng xa.
Không biết có phải bởi vì Thiền Y tiểu thư này đến, trên người nàng mang theo khí tràng lãnh đạm làm ảnh hưởng đến toàn bộ không khí trong đại điện hay không.
Đại điện vốn là vô cùng huyên náo lập tức trở nên yên tĩnh hơn rất nhiều, cho dù có người trò chuyện, cũng chỉ thấp giọng thì thầm, dường như sợ quấy rầy đến vị giai nhân tuyệt thế này.
Tuy nhiên loại tình huống này chỉ kéo dài một lát lại bị một tiếng cười buông thả cắt ngang, "Ha ha ha! Xem ra hôm nay thật đúng là náo nhiệt a!"
Một giọng nói tràn đầy sức sống từ hướng cửa truyền đến, mọi người thi nhau theo hướng giọng nói đó mà nhìn lại, chỉ thấy người tới là một nam thanh niên có mái tóc màu đỏ như lửa so với sự lạnh lùng thanh nhã của Thiền Y tiểu thư thì trái ngược, trên người của người này lại hiện ra một cỗ cực nóng, khí tức dâng trào.
Mà mọi người nhìn thấy người này thì lập tức thi nhau kinh hô lên, "Không nghĩ tới ngay cả Đồ Tô công tử cũng tới!"
"Thiên phú đan đạo của Đồ Tô công tử tuy rằng so với Thiền Y tiểu thư phải kém hơn một chút, nhưng cũng là nhân vật thiên tài của Vân Đan tông!"
"Không sai! Lúc trước lúc mà Thiền Y tiểu thư không có xuất đạo, Đồ Tô công tử mới là thiên tài đệ nhất của Vân Đan tông, đáng tiếc về sau bị Thiền Y tiểu thư người sau vượt người trước cướp đi bảo tọa thiên tài đệ nhất!"
"Tục truyền nói, Đồ Tô công tử vào năm hai mươi tám tuổi đã tấn thăng làm Luyện Đan sư tứ phẩm, sau đó liên tiếp tham gia qua ba lần khảo hạc Luyện Đan sư ngũ phẩm, đáng tiếc cuối cùng đều thất bại, có lẽ hôm nay hắn cũng tới tham gia khảo hạch Luyện Đan sư ngũ phẩm?"
"Nhìn điệu bộ này của hắn rất rõ ràng là muốn so đấu với Thiền Y tiểu thư a! Hôm nay nhưng là có trò vui để nhìn a!"
...
Thoe tiếng nghị luận của mọi người, Đồ Tô công tử đã sải bước vào trong cung điện, mọi người ngay lập tức lại phải thi nhau nhường ra một cái lối đi.
Chẳng mấy chốc, Đồ Tô công tử cũng tới trước đài khảo hạch rộng lớn, sóng vai mà đứng với Thiền Y tiểu thư trước đó.
"Thiền Y sư muội, nghe nói hôm nay ngươi muốn tới tham gia khảo hạch Luyện Đan sư ngũ phẩm, làm người từng trải, sư huynh ta phỉa nhắc nhở ngươi một câu, dục tốc bất đạt! Khảo hạch Luyện Đna sư ngũ phẩm cũng không phải dễ thông qua như vậy!"
Đồ Tô công tử ngoài cười nhưng trong không cười mở miệng nói, chẳng những tràn ngập mùi thuốc súng, trong đôi mắt còn hiện ra vẻ ghen ghét nồng đậm.
Hắn đã từng là thiên tài chói mắt nhất toàn bộ Vân Đan tông, cũng bởi vì nữ nhân trước mắt này xuất hiện, chẳng những để hắn biến thành diễn viên phụ còn trở thành một cây gai trong lòng hắn, thậm chí đã trở thành tâm ma của hắn!
Nhất là nghe nói, nữ nhân này hôm nay muốn tới tham gia khảo hạch Luyện Đan sư ngũ phẩm, Đồ Tô công tử lập tức đứng ngồi không yên.
Danh tiếng trước đó của hắn tuy rằng bị nữ nhân này cướp đoạt mất toàn bộ, nhưng hắn dù sao lớn tuổi hơn so với đối phương, cho nên trên thực lực luyện đan vẫn có thể yên ổn ép đối phương một đầu, đây cũng là điểm duy nhất làm cho hắn cảm thấy vui mừng.
Thế nhưng là, nếu như một khi để nữ nhân này, thành công tấn cấp Luyện đan sư ngũ phẩm, đến lúc đó đối phương sẽ hoàn toàn vượt qua hắn.
Đến lúc đó, Đồ Tô công tử hắn cũng hoàn toàn trở thành quá khứ, mãi mãi bị nữ nhân này giẫm ở dưới chân.
Nghĩ đến đây, Đồ Tô công tử nói cái gì cũng không nhịn được!
Không nghĩ tới, Thiền Y tiểu thư nghe được điều này thì vẻ mặt vẫn như cũ vô cùng bình thản, giống như không có nghe thấy ý khiêu khích trong lời nói của Đồ Tô công tử, giọng điệu không vui không buồn, thản nhiên nói:
"Đa tạ Đồ Tô sư huynh nhắc nhở! Đồ Tô sư huynh trước đó thất bại ba lần liên tiếp, còn có thể tham gia khảo hạch nhiều lần, sư muội tuy rằng bất tài, nếu lần này không thể thông qua thì sang năm thi lại là được!"
"Ngươi!..."
Đồ Tô công tử nghe được điều này thì lập tức tức giận đến suýt chút nữa thì phun ra một ngụm máu tươi.
Lúc trước hắn liên tiếp ba lần đều không thể thông qua khảo hạch Luyện đan sư ngũ phẩm, vẫn luôn cho rằng vì đó mà hổ thẹn, không nghĩ tới nữ nhân này hết chuyện để nói lại lôi chuyện này ra, điều này làm cho hắn làm sao không giận?
"Hừ! Bản công tử không thèm đấu khẩu với nữ nhân như ngươi, tuy rằng ta thất bại liên tiếp ba lần, nhưng cũng bởi vậy mà tích lũy được không ít kinh nghiệm quý báu, lần này ta nhất định sẽ không thua ngươi!"
Không nghĩ tới, Thiền Y tiểu thư chỉ khẽ gật đầu, thản nhiên nói:
"Đúng vậy, nếu bàn về kinh nghiệm thất bại, Đồ Tô sư huynh hoàn toàn chính xác là không ai bằng!"
"Phốc!"
Mọi người ở xung quanh nghe được điều này thì đã có người không nhịn được mà cười nhạo.
Ngay cả Diệp Trần cũng không thể không mỉm cười, người khác có lẽ không biết, hắn ở kiếp trước từng có gặp vị Thiền Y tiểu thư này, đối với tính cách của nàng cũng hiểu rõ một chút.
Nữ nhân này, mặt ngoài nhìn qua thì lạnh như băng, nguyên nhân thì đó là bởi vì tu luyện một loại công pháp đặc thù, thật ra thì thực chất bên trong con người của vị nữ nhân này rất thú vị, nói chuyện thẳng thắn sắc bén, vài phút có thể làm cho người khác phải nghi ngờ cuộc sống.
Đồ Tô công tử hiển nhiên cũng không nghĩ tới, hắn vốn là muốn dùng lời nói cố ý kích động nữ nhân này, để làm trong lòng nàng đại loạn, từ đó có khả năng ảnh hướng đến phát huy tài năng của nàng.
Tuyệt đối lại không ngờ rằng, tiểu sư muội này ngày bình thường yên lặng, vậy mà trào phúng người khác lại sắc bén như thế!
Bây giờ lại đảo ngược, đối phượng nhẹ như mây gió, thuận miệng hai câu nói ngược lại làm cho hắn suýt chút nữa thì nổi khùng, tâm tính đã có chút sụp đổ.
Sau khi trải quan phen đọ sức này, Đồ Tô công tử lập tức không còn dám tùy tiện trêu chọc vị sư muội này của mình, ngoan ngoãn trốn ở một bên, sau khi âm thầm điều tức một lúc, cuối cũng dần dần bình phục tâm tình xao động xuống.
Mà lúc này, mọi người chờ đợi khảo hạch Luyện Đan sư đã lâu cuối cùng cũng bắt đầu.
Mấy ông lão từ phía sau đại điện chậm rãi đi tới trên đài khảo hạch.
Mọi người ở dưới đài lập tức lại xao động một trận:
"Mau nhìn! Vị kia không phải là Hỏa Long trưởng lão của Vân Đan tông sao? Không nghĩ tới ngay cả lão nhân gia ông ta cũng tới!"
"Kỳ lạ hiếm thấy a! Khảo hạch đan sư lần này, ngoại trừ trưởng lão của Đan sư minh hội ra, mỗi lần đều sẽ mời một tên trưởng lão của Vân Đan tông làm giám khảo, lấy đó làm công chính vô tư!"
"Lần này, Đồ Tô công tử và Thiền Y tiểu thư, hai địa thiên tài của Vân Đan tông cùng nhau đến đây khảo hạch, tràng diện khác với trước kia, Vân Đan tông đương nhiên sẽ phái tới một vị trưởng lão có tiếng tới a!"
...
Bên trong tiếng nghị luận của mọi người, một tên trưởng lão của Đan sư minh hội, giơ hai tay lên sau đó hơi nhấn một cái:
"Các vị!"
Giọng nói không lớn nhưng lại truyền vào trong tai của mọi người rất rõ ràng, đại điện vốn xôn xao, trong nháy mắt đã yêu tĩnh trở lại.
"Lão phu bây giờ chính thức tuyên bố, khảo hạch Luyện đan sư chính thức bắt đầu!"