• ĐỔI TÊN MIỀN VIETWRITER.PRO SANG vietwriter.co TỪ NGÀY 18/11

Full Thái cổ thần vương convert (4 Viewers)

  • Chương 2181: Đánh giết Thần tông

Xa Hầu sớm đã không còn là Xa Hầu trước đây, hắn đã hợp thể với thần binh. Thần binh này vốn chính là do toàn Xa tộc hợp lực chế luyện mà thành, là hợp thể của vô tận thần binh cùng với thần trận, cuối cùng nó lại cắn trả Xa tộc rồi sinh ra linh trí và kết hợp với Xa Hầu, trở thành Xa Hầu của hiện tại.

Bởi vậy, hóa thân thành rất nhiều thần binh lợi khí đối với hắn mà nói chính là chuyện dễ như trở bàn tay, mỗi một kiện thần binh đều là hắn, tương đương với phân thân. Đương nhiên, loại lực lượng phân thân này sẽ bị suy yếu, không có thể đánh đồng với Xa Hầu đã hợp thể mà thành được.

Nhưng dù vậy, bất kỳ một thần binh nào cũng có thể dễ dàng huỷ diệt một vị Thiên Thần thông thường, thậm chí những Thiên Thần của Tần Thiên Thần tông đến cả năng lực phản kháng cũng đều không có, thân thể bị cắn nuốt thảm thương, hóa thành một phần của Xa Hầu.

Bên ngoài màn ánh sáng của Thần trận, con ngươi lạnh như băng của Xa Hầu nhìn lướt qua, sau đó từng thân thể lại hóa thành thần binh, ở trên trời cao kêu lên vang vọng. Vô tận thần binh gào hét giận dữ, bên ngoài thần trận của Tần Thiên Thần tông xuất hiện một thần trận siêu cường có thể pha tan tất cả được đúc thành từ thần binh. Thần trận ấy phóng ra quang hoa rực rỡ kinh người, vô tận thần binh từ trong đó sát phạt mà ra, đánh vào thần trận bảo hộ Tần Thiên Thần tông. Màn sáng chấn động mãnh liệt, Tần Thiên Thần tông bao trùm Vô Nhai Hải Vực cũng chấn động theo, vô số người ngẩng đầu nhìn cảnh tượng bên ngoài trên trời cao, trong lòng run rẩy kịch liệt.

Không ngờ lại có địch nhân trực tiếp đánh tới Tần Thiên Thần tông của bọn họ sao? Can đảm tới mức ấy, đối phương sẽ mạnh tới mức nào?

Chỉ trong nháy mắt ngắn ngủi, thần trận đã bị nghiền nát, màn sáng tiêu tan thành mây khói, một vài Thiên Thần bên trong đều trầm mặt, trong con ngươi xinh đẹp của Nam Hoàng Vân Hi và Nam Hoàng Sanh Ca đều hiện lên một tia lo lắng. Hiện tại Xa Hầu quá cường đại, khiến cho các nàng thật sự cảm thấy hít thở không thông. Liệu hắn có thực sự có thể so bì với Thần Vương như lời đồn đại bên ngoài hay không? Vậy mà lại uy hiếp được Tần Vấn Thiên.

- Xa Hầu.

Càn Khôn giáo chủ bước ra. Hắn đã gia nhập Tần Thiên Thần tông, thế nhưng bởi vì năm đó đã từng phản bội đồng minh, mặc dù Tần Vấn Thiên không giận chó đánh mèo trách cứ gì bọn họ thì chuyện muốn được tín nhiệm như năm đó hiển nhiên cũng là không có khả năng. Lúc này Xa Hầu đánh tới, bọn họ trấn thủ Thần tông, đương nhiên phải đứng ra, nếu không sợ rằng Tần Thiên Thần tông thật sự sẽ không dung chứa bọn họ nữa.

- Ngươi cũng đã trở thành chó săn của người khác sao?

Xa Hầu nhàn nhạt nhìn lướt qua Càn Khôn giáo chủ, ngay cả giọng điệu châm chọc cũng vẫn đông cứng lạnh giá như binh khí vậy.

- Năm đó rốt cuộc đã xảy ra chuyện gì, vì sao Xa tộc lại bị huỷ diệt? Hình như cũng không phải là Tần Thiên Thần tông hạ thủ.

Càn Khôn giáo chủ hỏi, vì sao trên người Xa Hầu lại phát sinh biến hóa kịch liệt như vậy.

- Nếu đã làm chó, không bằng sau này ngươi theo ta đi, ta sẽ tha chết ngươi.

Xa Hầu không trả lời câu hỏi của Càn Khôn giáo chủ, chỉ là lạnh lùng nói.

- Xa Hầu, ngươi càn rỡ.

Giọng nói của Càn Khôn giáo chủ lạnh lùng, phía sau lưng xuất hiện trận đồ càn khôn bao trùm trời cao, sinh ra thần uy vô cùng đáng sợ.

- Ngươi cho rằng, hiện tại ngươi có thể chống lại ta hay sao?

Rất nhiều bóng hình của Xa Hầu đồng thời mở miệng. Sau đó, các Xa Hầu đồng loạt phóng ra quang huy thần linh chói mắt đến cực điểm, gào thét mà đánh về phía Càn Khôn giáo chủ. Giờ phút này, không trung bên trên Tần Thiên Thần tông như có vũ mệnh tinh thần rũ xuống, rực rỡ mà bao phủ tất cả.

Càn Khôn giáo chủ tức giận quát một tiếng, vô lượng pháp thân sinh ra, một ảo ảnh vô cùng đáng sợ xuất hiện, giống như tuyệt thế thần chủ vậy. Lực lượng thiên địa càn khôn tập trung lại, dường như lực lượng của cả thế giới đều do hắn sử dụng, ban ngày hóa thành trời đêm, tinh không bao la tỏa soi xuống.

- Ầm, ầm, ầm..."

Những thần quang công kích đánh đến vẫn chưa trực tiếp xông về phía Càn Khôn giáo chủ, chúng hóa thành thần binh trực tiếp định trụ một phương thiên địa, lấy thân thể Càn Khôn giáo chủ làm trung tâm. Dường như từng kiện thần binh đã định trụ cả tinh không, phóng ra quang huy chói lòa nhất.

- Diệt.

Một giọng nói lạnh như băng từ trong trời đêm truyền ra, các thần binh đang định trụ tinh không tỏa ra rực rỡ lực lượng hủy diệt chí cao vô thượng, thu thập tất cả. Trong một tích tắc này, Càn Khôn giáo chủ lần đầu tiên cảm thấy bản thân nhỏ bé, ở trước mặt lực lượng này, hắn căn bản không có lực chống lại, chỉ có một con đường: chờ chết.

Vô lượng pháp thân bị nghiền nát, sắc mặt Càn Khôn giáo chủ tái nhợt. Oai lực tượng trưng cho lực lượng tịch diệt chí thượng thiên địa hạ xuống, lực lượng nghịch chuyển càn khôn cũng không còn bất cứ tác dụng gì, cứ thế trực tiếp bị kìm chế và chết chết. Lực lượng càn khôn căn bản không thuộc về hắn, hắn không có cách nào vận dụng bất cứ một lực lượng nào của thế giới này.

Lực hủy diệt đã đánh đến nơi, lúc này, càn khôn vặn vẹo, thân thể Càn Khôn giáo chủ trực tiếp biến mất. Bầu trời đêm khôi phục như cũ, từng kiện thần binh vẫn tỏa ra quang huy loá mắt rực rỡ trên không trung, phản chiếu bóng hình Xa Hầu. Ánh mắt lạnh như băng của hắn ngưng lại mà nhìn về hai bóng người phía trước. Bọn họ là hai đời giáo chủ của Càn Khôn giáo, người vừa mới ra tay cứu Càn Khôn giáo chủ chính là lão giáo chủ.

- Ngươi dù gì cũng là nhân vật cự phách của thời này, đã từng đứng đầu hai đời Càn Khôn giáo, trên đời khó tìm, hiện tại không ngờ lại cũng sa sút đến độ trở thành chó săn của Tần Vấn Thiên? Muốn thay hắn thủ vệ hay sao?

Xa Hầu nhìn lão giáo chủ của Càn Khôn giáo mà nói.

- Xa Hầu, ngươi cũng xem như là vãn bối của ta, tuy rằng ta không biết ngươi đã từng trải nghiệm lột xác như nào, thế nhưng ngươi lẽ nào không nhìn ra sao? Thời đại thuộc về các ngươi đã qua, hào quang trên người ngươi đã không còn. Số phận đã định, nếu như cứ hoài u mê, một mực không chịu giác ngộ, sợ rằng ngươi sẽ không có cách nào được chết già.

Lão giáo chủ khuyên nhủ, trong giọng nói của hắn toát lên một cảm giác tang thương nhìn thấu thế sự. Hắn đã từng phong quang vô số năm tháng, cũng từng trải vô số năm tháng, đối với số phận trong u minh, hắn cũng có thể nhìn thấy được một chút. Thời đại nhất định sẽ biến hóa, không có một ai có thể thay đổi.

Nếu Xa tộc đã trở thành quá khứ, cho dù Xa Hầu có trở về, chỉ sợ cũng không thay đổi được số mệnh vốn đã được định sẵn. Lịch sử sẽ không vì hắn mà dừng lại.

- Thực là sai lầm. Thời đại quả thật đã thay đổi, thế nhưng thời đại thuộc về ta chỉ vừa mới bắt đầu, có vài người vĩnh viễn sẽ không thối nát, nhất định. Nếu ngươi chìm đắm trong trụy lạc, như vậy thì cũng không cần phải tồn tại ở thế gian làm gì.

Xa Hầu lạnh lùng nói, trong giọng nói lạnh như băng lộ ra sát niệm. Cho dù là lão giáo chủ Càn Khôn giáo thì hắn cũng không để vào mắt, không một ai có thể hiểu rõ hơn bản thân hắn, rằng hắn là tồn tại như thế nào. Xa Hầu của ngày trước tối đa chỉ có thể xem như là một phần của thân thể hiện tại của hắn mà thôi, hơn nữa còn là một phần rất nhỏ.

Hắn áp đảo thiên địa tạo hóa mà sinh, là do tâm huyết suốt đời của vô số người mà sinh, hắn là do thiên địa sáng tạo, là tập hợp linh hồn của vạn vật. Thần trận cường đại, thần khí hay cường giả Thiên Thần, tất cả chẳng qua đều chỉ là một phần của hắn mà thôi.

Như vậy, chẳng lẽ hắn còn không đủ tư cách trở thành kẻ đứng đầu thời đại?

- Giọng điệu thật là cuồng vọng.

Chỉ thấy một giọng nói hạ xuống, trên trời cao, một bóng người đáp xuống từ hướng Thiên Quật, bóng dáng ấy anh tuấn vô cùng, khí chất vô song, trên thân thể hắn lóe ra quang hoa vô cùng chói mắt.

- Không cần biết ngươi là ai, dám giết Thiên Thần của Thần tông ta, hủy đi đại trận của Thần tông ta, chỉ có đường chết.

Quân Mộng Trần lạnh như băng mà nói, toàn thân hắn lóe ra ánh sáng loá mắt, giống như là bảo thạch chói lòa nhất thế gian vậy. Trên người hắn toát ra uy thế đế vương cường đại xuất chúng, dường như sinh ra đã là vua, số mệnh đã định.

Từng bóng người xuất hiện từ trong Thiên Quật, bọn họ đều là Thiên Thần, khí tức của ai cũng là người bình thường không thể so sánh được, cực kỳ mạnh mẽ. Người của Tần Thiên Thần tông nhìn thấy bọn họ đến đều thở phào nhẹ nhõm, nhất là khi thấy một người trong đó. Bóng người ấy anh tuấn tuyệt đại vô song, chính là Tần Vấn Thiên.

Tần Vấn Thiên chỉ nhìn lướt qua Xa Hầu, sau đó ánh mắt liền nhìn về phía Nam Hoàng Sanh Ca. Thân hình hắn lóe lên, đi tới bên người nàng, ánh sáng rực rỡ màu xanh lá cây bao phủ thân thể của Nam Hoàng Sanh Ca, đạo pháp hạ xuống, cánh tay bị cụt của Nam Hoàng Sanh Ca lại một lần nữa mọc ra, da thịt như ngọc, giống như là trẻ sơ sinh vậy.

- Đa tạ.

Nam Hoàng Sanh Ca đưa đôi mắt đẹp nhìn về phía Tần Vấn Thiên mà dịu dàng cười, hình như cũng không mấy lưu ý thương thế của mình.

- Không có việc gì là tốt rồi, lần sau cẩn thận một chút.

Tần Vấn Thiên nhắc nhở. Lúc trước hắn đã triệu tập thân nhân bằng hữu vào Thiên Quật, chính là vì đề phòng Xa Hầu, lo lắng chuyện năm đó của Tiểu Diệp lại phát sinh. Thế nhưng không nghĩ tới Xa Hầu lại lấy phương thức như vậy xuất hiện, hơn nữa khi hắn còn chưa biết chuyện mà Thiên Quật đã xuất động Thiên Thần đi thăm dò.

Tuy rằng hiện tại trong Thiên Quật đã sản sinh ra rất nhiều Thiên Thần, thế nhưng mỗi một vị Thiên Thần ngã xuống vẫn khiến cho Tần Vấn Thiên cảm thấy đau lòng. Bọn họ đều là lực lượng trung kiên được Thiên Quật bồi dưỡng, là thuộc hạ trung thành đã đi theo hắn nhiều năm.

Thậm chí, ngay cả Nam Hoàng Vân Hi và Nam Hoàng Sanh Ca cũng suýt chút nữa đã vong mạng, quả thực là không thể tha thứ.

- Ngươi ra rồi sao.

Giọng nói lạnh như băng của Xa Hầu truyền đến, ánh mắt Tần Vấn Thiên chuyển qua, thần sắc lạnh như băng đến cực điểm toát ra sát niệm mãnh liệt.

- Năm đó, ngươi cứ cách một khoảng thời gian lại xuất hiện, mỗi lần đều sẽ trở nên mạnh mẽ hơn, hiện tại đã qua hơn mười năm, ngươi bây giờ còn có thể có may mắn của năm đó sao?

Xa Hầu nhìn chằm chằm vào Tần Vấn Thiên. Tuy rằng hai người chẳng mấy lần trực tiếp giáp mặt, thế nhưng chắc hẳn sẽ không có bất kỳ một cường giả ở Thái Cổ lại không có ấn tượng sâu sắc với Tần Vấn Thiên.

Đôi mắt của Tần Vấn Thiên dường như đã hóa thành màu vàng, nhìn thấu tất cả. Hắn nhìn chằm chằm vào này từng bóng người của Xa Hầu, phát hiện mỗi một thân thể nhìn thì có vẻ giống nhau, thế nhưng lại dường như khác nhau. Chúng có đạo pháp khác nhau.

Có thể hóa ra rất nhiều hóa thân, hơn nữa mỗi một hóa thân đều có đạo pháp khác biệt, mấy năm nay Xa Hầu đã trải nghiệm chuyện gì?

- Ngươi dung hợp lực lượng của tất cả mọi người trnog Xa tộc?

Tần Vấn Thiên đột nhiên hỏi:

- Chẳng lẽ, người của Xa tộc đều là bị ngươi giết chết? Hoặc là vì ngươi mà chết?

Con ngươi lạnh như băng của Xa Hầu lóe lên, lãnh ý xẹt qua, nói:

- Xa tộc là vì ngươi mà chết.

- Vì ta?

Tần Vấn Thiên cười lạnh:

- Năm đó là Xa tộc ngươi muốn đối phó ta, ta thậm chí còn chưa kịp trả thù, Xa tộc các ngươi đã lại biến mất. Hiện tại, Xa tộc bị hủy diệt, ngươi không muốn thừa nhận tội của bản thân mà lại giận chó đánh mèo đối phó người của ta, thực sự là buồn cười.

- Đương nhiên, tất cả những điều này đều không quan hệ. Giữa ta và ngươi, chung quy vẫn phải có một người biến mất.

Tất cả bóng người cùng với thần binh của Xa Hầu đều quy lại làm một, hóa thành một khối, trở thành Xa Hầu thật sự. Hắn tán thành lời nói của Tần Vấn Thiên. Tất cả mọi chuyện trước kia không liên can, hiện tại, kẻ thắng sẽ sống sót.

- Tần Viễn Phong, phụ tử các ngươi cùng nhau lên đi.

Xa Hầu bình tĩnh mở miệng. Năm đó Tần Viễn Phong từ Thiên Quật đáp xuống khiến cho hắn có cảm giác vô địch không thể chống cự, hiện tại nếu đã lột xác trở về, hắn muốn chân chính lĩnh giáo thực lực của Tần Viễn Phong.
 
Advertisement

Bình luận facebook

Bạn đã đọc chưa

Thái Cổ Thần Vương
Thái Cổ Thần Vương
  • Tịnh Vô Ngân
Thái Cổ Chân Long Quyết
  • Mộng Tìm Thiên Cổ
3945. Thứ...
Thái cổ chí tôn convert
  • 5.00 star(s)
  • Lưỡng Xử Nhàn Sầu
Chap-3599

Users who are viewing this thread

Back
Top Bottom