Viet Writer
Và Mai Có Nắng
-
chương-51
Tại hạ chỉ là một mỹ nữ an tĩnh - Chương 49: Một sáng yên bình
Sau đêm hôm ấy, Lang có vẻ rất cố gắng để thân thiện hơn với hai mẫu tử tứ phu nhân
Sáng sớm đã đi lấy củi, xách nước Sức của sói trong thân thể loài người, nước đầy bể, bổ hết một đống tướng củi mà vẫn chưa thấy hắn ra vẻ mệt
Tịnh Kỳ ngồi vót tên cho nỏ Tây Vực mới mua Đám người Ưng Liệp chưa biết đã bị bại lộ, vẫn cứ lén lén lút lút theo dõi
Muốn vót tên phụ tiểu thư nên nhân lúc Tịnh Kỳ vào nhà liền chôm một tên làm mẫu Kết quả là Tịnh Kỳ tưởng bị rơi ở đâu, tìm kiếm một hồi không thấy, ngồi tiếc ngẩn ngơ
Tên xịn của ta huhu
Tứ phu nhân đã mở một gánh mì trên đường, vì cô thôn quá vắng vẻ nên phải chọn nơi xa hơn để bán Sáng nào cũng đi rất sớm
Còn Lục Tiểu Diễm thi thoảng đi phụ giúp mẫu thân Không thì ở nhà làm việc lặt vặt rồi đi chơi với đám trẻ khác
Hồi bằng tuổi con bé ta cũng hay đi chơi Ài nhắc đến mới nhớ, toàn trốn nhà đi chơi đêm
Không đưa hai người bọn họ theo đến Giang Nam kể cũng có cái tốt
Tiểu Diễm vừa giặt y phục dưới suối về đã thấy "tên thổ phỉ" đang hùng hục bổ củi Sao bổ củi mà sát khí phừng phừng thế này Thật đáng sợ quá
Tiểu Diễm sợ sệt rúm ró đi đến chỗ Tịnh Kỳ, thì thầm:
- Tỉ tỉ, hắn đang chất củi lên để phóng hỏa đốt nhà ta kìa
Tịnh Kỳ không nhịn được cười:
- Haha muội tưởng tượng phong phú quá Trông thế nào cũng giống một tiều phu đang chăm chỉ bổ củi, lát nữa chúng ta đi bán bớt một ít lấy tiền
Nói thế chứ Tịnh Kỳ thấy hắn giống một tên ngốc tứ chi phát triển hơn Ai mượn mà ngươi cứ hì hục bổ củi cả sáng hở trời
Tiểu Diễm lại càng không hiểu được cách nghĩ của tỉ tỉ Làm gì có tiều phu nào trông đáng sợ như thế
Trần thúc trong thôn là tiều phu mà trông hiền lành, dễ mến lắm
- Tỉ tỉ, hôm qua hắn không ăn gì mà sao vẫn khỏe thế nhỉ? Hay hắn không ăn thức ăn giống chúng ta?
- Haha muội nghĩ thế sao?- Tịnh Kỳ cười, đưa tay lên lau mồ hôi
Tiểu Diễm thấy vết thương trên cánh tay nàng, khóc lớn:
- Oa hóa ra hắn ăn thịt tỉ à? Làm sao đây, hắn bổ củi để nướng chúng ta lên đấy
- Ối tai nạn ngoài ý muốn thôi Đêm qua ta nấu mì cho hắn ăn đấy - Tịnh Kỳ vội vàng giải thích để bịt miệng Tiểu Diễm- Hắn cắn tỉ một cái thì sẽ bảo vệ tỉ cả đời Muội đừng ghét hắn nữa nhé Hắn mà bỏ đi là tỉ tỉ mất hộ vệ đấy
Ưng Liệp đoàn ngồi vót tên, nghe đến đây liền rưng rưng: tiểu thư bảo bối đáng yêu, người còn chúng tôi đây mà
Tiểu Diễm khe khẽ gật đầu Thấy an tâm rồi Tịnh Kỳ mới vẫy Lục Lang:
- Lang nhi, dừng tay nào Nghỉ một chút rồi ta dẫn hai đứa đi chơi
- Đừng gọi ta bằng cách đó
- Hở, ngươi không thích gọi là Lang nhi à - Quay sang Tiểu Diễm - Nghe đáng yêu mà, nhỉ?
Tiểu Diễm co rúm Huhu đừng hỏi muội, đừng hỏi muội, muội không dám trả lời đâu
Lục Lang chẳng nói gì nữa, lầm lì ngồi xuống ghế đá bên cạnh Tịnh Kỳ Tiểu Diễm liền đi phơi đồ
Một người cứ ngồi vót tên, một người ngồi im lặng nhìn À thực ra là mười một người vót tên
Tịnh Kỳ thấy thế liền quay sang vỗ vỗ đầu hắn
- Làm tốt lắm Đợi Tiểu Diễm một xíu rồi chúng ta đi nhé
Xong xuôi, Lục Lang theo lệnh Tịnh Kỳ bó củi lại thành nhiều bó lớn, mang theo một phần ba trên vai ra chợ Chẳng mấy chốc mà đã bán hết
- Đây, thành quả của hai đứa, một nhóc đốn củi, một nhóc bán Đi, chúng ta đi ăn
Tịnh Kỳ dẫn hai người vào khách quán lớn, nơi tề tựu nhiều loại người Vừa ăn vừa nghe ngóng một chút tin tức trước khi hành động
Đọc Truyện Ngôn Tình Hay Tại Ngontinh.vn
Sau đêm hôm ấy, Lang có vẻ rất cố gắng để thân thiện hơn với hai mẫu tử tứ phu nhân
Sáng sớm đã đi lấy củi, xách nước Sức của sói trong thân thể loài người, nước đầy bể, bổ hết một đống tướng củi mà vẫn chưa thấy hắn ra vẻ mệt
Tịnh Kỳ ngồi vót tên cho nỏ Tây Vực mới mua Đám người Ưng Liệp chưa biết đã bị bại lộ, vẫn cứ lén lén lút lút theo dõi
Muốn vót tên phụ tiểu thư nên nhân lúc Tịnh Kỳ vào nhà liền chôm một tên làm mẫu Kết quả là Tịnh Kỳ tưởng bị rơi ở đâu, tìm kiếm một hồi không thấy, ngồi tiếc ngẩn ngơ
Tên xịn của ta huhu
Tứ phu nhân đã mở một gánh mì trên đường, vì cô thôn quá vắng vẻ nên phải chọn nơi xa hơn để bán Sáng nào cũng đi rất sớm
Còn Lục Tiểu Diễm thi thoảng đi phụ giúp mẫu thân Không thì ở nhà làm việc lặt vặt rồi đi chơi với đám trẻ khác
Hồi bằng tuổi con bé ta cũng hay đi chơi Ài nhắc đến mới nhớ, toàn trốn nhà đi chơi đêm
Không đưa hai người bọn họ theo đến Giang Nam kể cũng có cái tốt
Tiểu Diễm vừa giặt y phục dưới suối về đã thấy "tên thổ phỉ" đang hùng hục bổ củi Sao bổ củi mà sát khí phừng phừng thế này Thật đáng sợ quá
Tiểu Diễm sợ sệt rúm ró đi đến chỗ Tịnh Kỳ, thì thầm:
- Tỉ tỉ, hắn đang chất củi lên để phóng hỏa đốt nhà ta kìa
Tịnh Kỳ không nhịn được cười:
- Haha muội tưởng tượng phong phú quá Trông thế nào cũng giống một tiều phu đang chăm chỉ bổ củi, lát nữa chúng ta đi bán bớt một ít lấy tiền
Nói thế chứ Tịnh Kỳ thấy hắn giống một tên ngốc tứ chi phát triển hơn Ai mượn mà ngươi cứ hì hục bổ củi cả sáng hở trời
Tiểu Diễm lại càng không hiểu được cách nghĩ của tỉ tỉ Làm gì có tiều phu nào trông đáng sợ như thế
Trần thúc trong thôn là tiều phu mà trông hiền lành, dễ mến lắm
- Tỉ tỉ, hôm qua hắn không ăn gì mà sao vẫn khỏe thế nhỉ? Hay hắn không ăn thức ăn giống chúng ta?
- Haha muội nghĩ thế sao?- Tịnh Kỳ cười, đưa tay lên lau mồ hôi
Tiểu Diễm thấy vết thương trên cánh tay nàng, khóc lớn:
- Oa hóa ra hắn ăn thịt tỉ à? Làm sao đây, hắn bổ củi để nướng chúng ta lên đấy
- Ối tai nạn ngoài ý muốn thôi Đêm qua ta nấu mì cho hắn ăn đấy - Tịnh Kỳ vội vàng giải thích để bịt miệng Tiểu Diễm- Hắn cắn tỉ một cái thì sẽ bảo vệ tỉ cả đời Muội đừng ghét hắn nữa nhé Hắn mà bỏ đi là tỉ tỉ mất hộ vệ đấy
Ưng Liệp đoàn ngồi vót tên, nghe đến đây liền rưng rưng: tiểu thư bảo bối đáng yêu, người còn chúng tôi đây mà
Tiểu Diễm khe khẽ gật đầu Thấy an tâm rồi Tịnh Kỳ mới vẫy Lục Lang:
- Lang nhi, dừng tay nào Nghỉ một chút rồi ta dẫn hai đứa đi chơi
- Đừng gọi ta bằng cách đó
- Hở, ngươi không thích gọi là Lang nhi à - Quay sang Tiểu Diễm - Nghe đáng yêu mà, nhỉ?
Tiểu Diễm co rúm Huhu đừng hỏi muội, đừng hỏi muội, muội không dám trả lời đâu
Lục Lang chẳng nói gì nữa, lầm lì ngồi xuống ghế đá bên cạnh Tịnh Kỳ Tiểu Diễm liền đi phơi đồ
Một người cứ ngồi vót tên, một người ngồi im lặng nhìn À thực ra là mười một người vót tên
Tịnh Kỳ thấy thế liền quay sang vỗ vỗ đầu hắn
- Làm tốt lắm Đợi Tiểu Diễm một xíu rồi chúng ta đi nhé
Xong xuôi, Lục Lang theo lệnh Tịnh Kỳ bó củi lại thành nhiều bó lớn, mang theo một phần ba trên vai ra chợ Chẳng mấy chốc mà đã bán hết
- Đây, thành quả của hai đứa, một nhóc đốn củi, một nhóc bán Đi, chúng ta đi ăn
Tịnh Kỳ dẫn hai người vào khách quán lớn, nơi tề tựu nhiều loại người Vừa ăn vừa nghe ngóng một chút tin tức trước khi hành động
Đọc Truyện Ngôn Tình Hay Tại Ngontinh.vn