Viet Writer
Và Mai Có Nắng
-
chương-50
Tại hạ chỉ là một mỹ nữ an tĩnh - Chương 48: Lục Lang 3
Tịnh Kỳ bước ra, thấy Lục Lang đang ngồi trầm ngâm liền vỗ vai hắn
- Không chịu ăn cơm rồi lát nữa đói lại cắn ta
Hắn chỉ ngước mắt nhìn rồi im lặng
Tịnh Kỳ cáu, cái tên này, mãi không chịu nói câu nào, định giao tiếp với ta bằng cơ mặt à?
- Ta nói này, ngươi phải nói chuyện thì mọi người mới hiểu ngươi muốn gì chứ Ngươi nghĩ ai cũng như ta, hiểu được mấy cái biểu cảm trên mặt ngươi à?
Ai dà, con sói đói này thật là kiêu ngạo, bổn tiểu thư xinh đẹp đây bắt chuyện cũng không chịu mở miệng
Tịnh Kỳ vào bếp, nấu cho hắn một bát mì Mì là ngon nhất a~ Đảm bảo lát nữa đói chết hắn cũng không chịu nói, ta cứ nấu trước rồi gọi hắn vào ăn vậy
Ăn no chóng béo rồi giúp ta làm chính sự, ta không muốn mất tiền mua con sói gầy Lại là con sói gầy cứng đầu
Cầm khúc xương chân giò đã được lọc hết thịt trên tay, một tia suy nghĩ ấu trĩ tự dưng xuất hiện Tịnh Kỳ hớn hở cầm ra trước cửa
- Lang nhi
Cách gọi này còn làm hắn ngứa tai hơn, quay ngoắt lại
- Đuổi theo nó điiii
Nói rồi quăng khúc xương ra xa
Như một phản xạ không điều kiện, Lục Lăng lao người theo khúc xương, nhanh nhẹn bắt lấy, mang về phía cô nhóc
Tịnh Kỳ đang đứng cười, bàn tay đưa ra chờ đợi Lang vừa đặt khúc xương lên tay vừa hoang mang, không hiểu có ý gì
Haha thật là giống cún, hài hước quá Tịnh Kỳ xoa xoa đầu hắn
- Ngoan ngoan
Gì đây, nhỏ này nghĩ ta là chó à? Cái phản xạ chết tiệt, sao lại đuổi theo rồi cắp khúc xương về cho cô ta chứ
- Ta không phải cẩu
- Giận à? Hehe có thấy con cẩu nào để chủ nhân đích thân đi nấu mì cho rồi còn phải mời ăn không hả
Lục Lang im bặt, không nói nữa
- Ta nói ngươi nghe, ta là mua về một con người, không phải một con vật Từ giờ ngươi đi theo ta, ta có một miếng thì ngươi có một miếng; ta chịu khổ, ngươi cũng sẽ không được thoải mái Ta không cầu ngươi sẽ nói nhiều với ta, chỉ cần ngươi có thể tin tưởng ta hơn một chút
Lục Lang vẫn chỉ im lặng nhưng ánh mắt dường như đã hiền hòa hơn
Hắn nhìn thẳng vào Tịnh Kỳ, những vì tinh tú phản chiếu lấp lánh nơi đáy mắt Nàng không lừa hắn
Tịnh Kỳ chả hiểu, rốt cục hắn có để mấy lời của ta vào tai không?
- Này, phản ứng gì đó đi chứ?
Lục Lang lại gật gật đầu
Hừ, cả ngày nói được mỗi một câu Hôm nay trời đẹp nên bổn cô nương tha đó
- Đi, vào trong ăn mì không nguội hết đấy
Sau khi ăn xong, Lục Lang ngoan ngoãn đi rửa bát Nấu nhiều như vậy mà cũng ăn hết sạch, thế mà bày đặt dỗi bỏ bữa Ta không nấu mì xem có chết đói ngươi không
Nhà chỉ có hai buồng, một để hai mẫu tử tứ phu nhân ngủ, một cho Tịnh Kỳ, Lục Lang đến bất ngờ nên chẳng sắp xếp chỗ ngủ được Tịnh Kỳ liền quét gọn gàng một góc nhà, trải chiếu rồi ôm chăn gối tới
Không biết hắn nằm đây có thoải mái không nhỉ? Ta có nên cho hắn cái chăn dày hơn không? Ừm, chỗ này khô ráo nhất rồi
Đang nghĩ thì Lục Lang bước vào Tịnh Kỳ chỉ vào chỗ vừa sắp xếp
- Nè, ổ của nhóc
Dám bảo không nghĩ ta là cẩu, giờ lại còn xếp ổ cho ta
Thấy Lang cứ đứng tần ngần, Tịnh Kỳ lại hỏi:
- Sao? Không thích à? Bất ngờ quá nên ta chưa gọi người tới đóng cho ngươi cái giường được Thôi ngủ tạm hôm nay nha, nằm xuống đi, nằm đi
Lang phát cáu, ngươi cứ đứng nhìn trân trân như thế bảo ta nằm xuống ngủ kiểu gì Thật là
Bất lực nằm xuống, cuộn chăn vào người, hắn quay ra nhìn Tịnh Kỳ Cô nhóc vẫn đang xem xét biểu cảm của hắn
Thế là đủ ấm nhỉ May mà cái chăn đủ to Ngó hắn một lúc nữa thấy an tâm rồi Tịnh Kỳ mới quay lưng đi ngủ
Đêm hôm ấy kẻ nào cũng có một giấc mộng đẹp Một giấc ngủ an yên sau nhiều cơn ác mộng kéo dài
Đọc Truyện Ngôn Tình Hay Tại Ngontinh.vn
Tịnh Kỳ bước ra, thấy Lục Lang đang ngồi trầm ngâm liền vỗ vai hắn
- Không chịu ăn cơm rồi lát nữa đói lại cắn ta
Hắn chỉ ngước mắt nhìn rồi im lặng
Tịnh Kỳ cáu, cái tên này, mãi không chịu nói câu nào, định giao tiếp với ta bằng cơ mặt à?
- Ta nói này, ngươi phải nói chuyện thì mọi người mới hiểu ngươi muốn gì chứ Ngươi nghĩ ai cũng như ta, hiểu được mấy cái biểu cảm trên mặt ngươi à?
Ai dà, con sói đói này thật là kiêu ngạo, bổn tiểu thư xinh đẹp đây bắt chuyện cũng không chịu mở miệng
Tịnh Kỳ vào bếp, nấu cho hắn một bát mì Mì là ngon nhất a~ Đảm bảo lát nữa đói chết hắn cũng không chịu nói, ta cứ nấu trước rồi gọi hắn vào ăn vậy
Ăn no chóng béo rồi giúp ta làm chính sự, ta không muốn mất tiền mua con sói gầy Lại là con sói gầy cứng đầu
Cầm khúc xương chân giò đã được lọc hết thịt trên tay, một tia suy nghĩ ấu trĩ tự dưng xuất hiện Tịnh Kỳ hớn hở cầm ra trước cửa
- Lang nhi
Cách gọi này còn làm hắn ngứa tai hơn, quay ngoắt lại
- Đuổi theo nó điiii
Nói rồi quăng khúc xương ra xa
Như một phản xạ không điều kiện, Lục Lăng lao người theo khúc xương, nhanh nhẹn bắt lấy, mang về phía cô nhóc
Tịnh Kỳ đang đứng cười, bàn tay đưa ra chờ đợi Lang vừa đặt khúc xương lên tay vừa hoang mang, không hiểu có ý gì
Haha thật là giống cún, hài hước quá Tịnh Kỳ xoa xoa đầu hắn
- Ngoan ngoan
Gì đây, nhỏ này nghĩ ta là chó à? Cái phản xạ chết tiệt, sao lại đuổi theo rồi cắp khúc xương về cho cô ta chứ
- Ta không phải cẩu
- Giận à? Hehe có thấy con cẩu nào để chủ nhân đích thân đi nấu mì cho rồi còn phải mời ăn không hả
Lục Lang im bặt, không nói nữa
- Ta nói ngươi nghe, ta là mua về một con người, không phải một con vật Từ giờ ngươi đi theo ta, ta có một miếng thì ngươi có một miếng; ta chịu khổ, ngươi cũng sẽ không được thoải mái Ta không cầu ngươi sẽ nói nhiều với ta, chỉ cần ngươi có thể tin tưởng ta hơn một chút
Lục Lang vẫn chỉ im lặng nhưng ánh mắt dường như đã hiền hòa hơn
Hắn nhìn thẳng vào Tịnh Kỳ, những vì tinh tú phản chiếu lấp lánh nơi đáy mắt Nàng không lừa hắn
Tịnh Kỳ chả hiểu, rốt cục hắn có để mấy lời của ta vào tai không?
- Này, phản ứng gì đó đi chứ?
Lục Lang lại gật gật đầu
Hừ, cả ngày nói được mỗi một câu Hôm nay trời đẹp nên bổn cô nương tha đó
- Đi, vào trong ăn mì không nguội hết đấy
Sau khi ăn xong, Lục Lang ngoan ngoãn đi rửa bát Nấu nhiều như vậy mà cũng ăn hết sạch, thế mà bày đặt dỗi bỏ bữa Ta không nấu mì xem có chết đói ngươi không
Nhà chỉ có hai buồng, một để hai mẫu tử tứ phu nhân ngủ, một cho Tịnh Kỳ, Lục Lang đến bất ngờ nên chẳng sắp xếp chỗ ngủ được Tịnh Kỳ liền quét gọn gàng một góc nhà, trải chiếu rồi ôm chăn gối tới
Không biết hắn nằm đây có thoải mái không nhỉ? Ta có nên cho hắn cái chăn dày hơn không? Ừm, chỗ này khô ráo nhất rồi
Đang nghĩ thì Lục Lang bước vào Tịnh Kỳ chỉ vào chỗ vừa sắp xếp
- Nè, ổ của nhóc
Dám bảo không nghĩ ta là cẩu, giờ lại còn xếp ổ cho ta
Thấy Lang cứ đứng tần ngần, Tịnh Kỳ lại hỏi:
- Sao? Không thích à? Bất ngờ quá nên ta chưa gọi người tới đóng cho ngươi cái giường được Thôi ngủ tạm hôm nay nha, nằm xuống đi, nằm đi
Lang phát cáu, ngươi cứ đứng nhìn trân trân như thế bảo ta nằm xuống ngủ kiểu gì Thật là
Bất lực nằm xuống, cuộn chăn vào người, hắn quay ra nhìn Tịnh Kỳ Cô nhóc vẫn đang xem xét biểu cảm của hắn
Thế là đủ ấm nhỉ May mà cái chăn đủ to Ngó hắn một lúc nữa thấy an tâm rồi Tịnh Kỳ mới quay lưng đi ngủ
Đêm hôm ấy kẻ nào cũng có một giấc mộng đẹp Một giấc ngủ an yên sau nhiều cơn ác mộng kéo dài
Đọc Truyện Ngôn Tình Hay Tại Ngontinh.vn