Viet Writer
Và Mai Có Nắng
-
chương-42
Tại hạ chỉ là một mỹ nữ an tĩnh - Chương 41: Trở về
Tịnh Kỳ từ biệt người thân, một người một ngựa lên đường tới kinh thành
Vì con gái cứ một mực không đồng ý nên tam phu nhân chỉ có thể phái mười người ưu tú nhất của Ưng Liệp đoàn âm thầm đi theo bảo vệ
Những lúc ngồi trong Quang Minh các nghe nhân sĩ giang hồ nói chuyện ngao du tứ phương, Tịnh Kỳ ngưỡng mộ lắm
Giá như ta cũng được như họ, đi khắp nơi, nhìn ngắm mọi thứ, mệt thì nghỉ, khỏe lại đi
Tịnh Kỳ không thích cảm giác mặc y phục đắt tiền ngồi trong kiệu tám người khiêng Thật là bức bối
Nàng thích mặc trang phục thoải mái, tóc buộc cao, ngồi trên lưng ngựa đón gió mát, ngắm nhìn bầu trời Vô cùng tự do, phóng khoáng
Từ Giang Nam về kinh thành, Tịnh Kỳ cũng không ngừng nghe ngóng thông tin
Không có máy ảnh và laptop thật khó tác nghiệp a~
Trước đậy Tịnh Kỳ dành rất nhiều thời gian để luyện viết, bên cạnh luyện chữ còn để tăng tốc độ viết Lúc tốc kí lại tin tức, Tịnh Kỳ sẽ dùng tiếng Anh, rơi vào tay kẻ nào cũng đọc không nổi
Vừa đi đường vừa luyện phác thảo lại cảnh vật, tài vẽ tranh cũng không tệ Aida, không có máy ảnh ta đành vẽ lại vậy Thêm con dấu Quang Minh các nữa cũng gọi là đáng tin
Tịnh Kỳ gan dạ nhưng vẫn vô cùng sợ đi đường rừng ban đêm Những lúc như thế thà thúc ngựa chạy cả đêm, tới khi gặp nhà trọ
Ưng Liệp đoàn phải cố hết sức đuổi theo mới không mất dấu vết
Cứ thế sau ba ngày mới tới được kinh thành
Đứng trước cửa lớn Lục phủ, thật là hoài niệm
- Con đã trở về rồi đây
Tịnh Kỳ chạm tay vào nắm cửa Bây giờ chưa thể mở ra, đợi ta thành công, nhất định sẽ mang cả Lục gia trở về
Không nên thuê trọ, nhất cử nhất động đều quá lộ liễu Hơn nữa, hơi tự phụ chứ tiểu thư ta xinh đẹp thế này, dù không trang điểm, y phục đơn giãn cũng không thể che giấu được Đẹp quá cũng khổ mà hahaha
Nghĩ đi nghĩ lại thì tốt nhất là tới ở chỗ tứ phu nhân, cô thôn hẻo lánh, lại nằm ngay sát kinh thành Tiện thể thăm Tiểu Diễm
Hừ, nhắc tới cái tên này lại thấy bực Lâm Mỹ Liên đó chính là Diễm Nhi chứ còn ai vào đây nữa Không cần điều tra nhiều, một ngày sau khi gặp mặt, tình cờ thấy hai kẻ lòe loẹt kia lang thang ở chợ đêm, trang sức đeo lóa cả mắt
Tình chàng ý thiếp hihihaha vui vẻ, thật là một đôi nam thanh nữ tú, nhìn thôi đã thấy khó ưa Chắc do ta sống đã quá lâu nhưng chẳng có mối nào tình vắt vai
Tịnh Kỳ ta với tư cách một phóng viên chuyên nghiệp, liền bám theo
Sau khi lược bớt bảy bảy bốn chín ngôn từ yêu đương sến súa, cuối cùng Tịnh Kỳ cũng nghe ra được tứ vương gần đây đang mang bệnh, không đến mức nguy hiểm tới tính mạng nhưng cũng phải nghỉ ngơi tĩnh dưỡng một thời gian
Vì vậy nên các người mới tự do đi lại như thế? Vậy được, cũng tốt cho ta
Cái chính là tên tiểu tử Thần Duệ kia đi qua kĩ viện, nghe tiếng hát của Mẫu Đơn tỉ tỉ liền sững người Dĩ nhiên rồi, Mẫu Đơn tỉ có giọng hát rất da diết, Tịnh Kỳ ta đôi lúc cũng nhân ngày rảnh rỗi tới nghe tỉ hát
Nắm tay mỹ nhân mà dám hành động như thế nên nàng ta giận, dỗ dành một hồi liền khen nàng hát hay nhất
Bất ngờ chưa, Mỹ Liên kia liền hát một bài nhạc hot ở thời hiện đại Công thức quen thuộc, giọng hát cũng thường thôi nhưng bài hát có giai điệu hay và bắt tai, cô ta lại tự sáng tác nữa chứ
Bảo sao tên tiểu vương gia kia chết mê chết mệt
Sau đêm đó Tịnh Kỳ có thể chắc chắn Diễm Nhi là nữ chính mà bản thân luôn e sợ
Vừa đi vừa nhớ lại chuyện đó, chẳng mấy chốc đã tới chỗ tứ phu nhân
Lục Tiểu Diễm hạnh phúc chạy tới ôm chầm lấy tỉ tỉ
Ai da, là tỉ có lỗi, sao có thể luôn đề phòng muội muội ngốc này được chứ Rõ ràng là muội ấy chỉ được cái tốt tính, ngoại hình và tính cách quá lương thiện để trở thành nữ chính
Tứ phu nhân bước ra sau, nhìn Tịnh Kỳ liền rơm rớm nước mắt
- Tịnh Nhi, vất vả cho con rồi
Năm xưa vì bản thân bà ngu ngốc, thân là nha hoàn mà dám trèo lên giường chủ tử hòng đổi đời Cuối cùng bị Lục gia đuổi tới nơi này, sống khổ sở, bản thân chịu khổ còn liên lụy tới con gái Lúc đó bà mới thấy hối hận vô cùng, chỉ mong có thể cho con một cuộc sống bình an
Tịnh Kỳ như ánh sáng của cuộc đời bà Mấy năm nay cũng nhờ Tịnh Kỳ mà đỡ vất vả hơn rất nhiều Trước khi về Giang Nam Tịnh Kỳ cũng sắp xếp rất nhiều vải vóc, lương thực, thuốc men, lại cho thêm một túi bạc
Cho tới bây giờ, sau hơn một năm vừa tiêu vừa tiết kiệm, vẫn chưa dùng hết
- Tịnh Nhi, con có định tới thăm đại phu nhân và nhị phu nhân không? Gần đây các tỉ ấy cùng với hai tiểu thư đã nhất quyết mua một căn nhà nhỏ và chuyển tới sống tạm đấy - tứ phu nhân cười khẽ - quả nhiên là nữ nhân Lục gia ta cũng vô cùng mạnh mẽ
Hai bà mẹ lớn của ta chắc chắn là không thể chịu nổi những lời xúi giục của gia đình nên mới phải làm tới nước này Tịnh Kỳ đáp:
- Con sẽ thu xếp Nhưng hiện tại việc con trở về đây là bí mật nhé
- Được, con an tâm
Đọc Truyện Ngôn Tình Hay Tại Ngontinh.vn
Tịnh Kỳ từ biệt người thân, một người một ngựa lên đường tới kinh thành
Vì con gái cứ một mực không đồng ý nên tam phu nhân chỉ có thể phái mười người ưu tú nhất của Ưng Liệp đoàn âm thầm đi theo bảo vệ
Những lúc ngồi trong Quang Minh các nghe nhân sĩ giang hồ nói chuyện ngao du tứ phương, Tịnh Kỳ ngưỡng mộ lắm
Giá như ta cũng được như họ, đi khắp nơi, nhìn ngắm mọi thứ, mệt thì nghỉ, khỏe lại đi
Tịnh Kỳ không thích cảm giác mặc y phục đắt tiền ngồi trong kiệu tám người khiêng Thật là bức bối
Nàng thích mặc trang phục thoải mái, tóc buộc cao, ngồi trên lưng ngựa đón gió mát, ngắm nhìn bầu trời Vô cùng tự do, phóng khoáng
Từ Giang Nam về kinh thành, Tịnh Kỳ cũng không ngừng nghe ngóng thông tin
Không có máy ảnh và laptop thật khó tác nghiệp a~
Trước đậy Tịnh Kỳ dành rất nhiều thời gian để luyện viết, bên cạnh luyện chữ còn để tăng tốc độ viết Lúc tốc kí lại tin tức, Tịnh Kỳ sẽ dùng tiếng Anh, rơi vào tay kẻ nào cũng đọc không nổi
Vừa đi đường vừa luyện phác thảo lại cảnh vật, tài vẽ tranh cũng không tệ Aida, không có máy ảnh ta đành vẽ lại vậy Thêm con dấu Quang Minh các nữa cũng gọi là đáng tin
Tịnh Kỳ gan dạ nhưng vẫn vô cùng sợ đi đường rừng ban đêm Những lúc như thế thà thúc ngựa chạy cả đêm, tới khi gặp nhà trọ
Ưng Liệp đoàn phải cố hết sức đuổi theo mới không mất dấu vết
Cứ thế sau ba ngày mới tới được kinh thành
Đứng trước cửa lớn Lục phủ, thật là hoài niệm
- Con đã trở về rồi đây
Tịnh Kỳ chạm tay vào nắm cửa Bây giờ chưa thể mở ra, đợi ta thành công, nhất định sẽ mang cả Lục gia trở về
Không nên thuê trọ, nhất cử nhất động đều quá lộ liễu Hơn nữa, hơi tự phụ chứ tiểu thư ta xinh đẹp thế này, dù không trang điểm, y phục đơn giãn cũng không thể che giấu được Đẹp quá cũng khổ mà hahaha
Nghĩ đi nghĩ lại thì tốt nhất là tới ở chỗ tứ phu nhân, cô thôn hẻo lánh, lại nằm ngay sát kinh thành Tiện thể thăm Tiểu Diễm
Hừ, nhắc tới cái tên này lại thấy bực Lâm Mỹ Liên đó chính là Diễm Nhi chứ còn ai vào đây nữa Không cần điều tra nhiều, một ngày sau khi gặp mặt, tình cờ thấy hai kẻ lòe loẹt kia lang thang ở chợ đêm, trang sức đeo lóa cả mắt
Tình chàng ý thiếp hihihaha vui vẻ, thật là một đôi nam thanh nữ tú, nhìn thôi đã thấy khó ưa Chắc do ta sống đã quá lâu nhưng chẳng có mối nào tình vắt vai
Tịnh Kỳ ta với tư cách một phóng viên chuyên nghiệp, liền bám theo
Sau khi lược bớt bảy bảy bốn chín ngôn từ yêu đương sến súa, cuối cùng Tịnh Kỳ cũng nghe ra được tứ vương gần đây đang mang bệnh, không đến mức nguy hiểm tới tính mạng nhưng cũng phải nghỉ ngơi tĩnh dưỡng một thời gian
Vì vậy nên các người mới tự do đi lại như thế? Vậy được, cũng tốt cho ta
Cái chính là tên tiểu tử Thần Duệ kia đi qua kĩ viện, nghe tiếng hát của Mẫu Đơn tỉ tỉ liền sững người Dĩ nhiên rồi, Mẫu Đơn tỉ có giọng hát rất da diết, Tịnh Kỳ ta đôi lúc cũng nhân ngày rảnh rỗi tới nghe tỉ hát
Nắm tay mỹ nhân mà dám hành động như thế nên nàng ta giận, dỗ dành một hồi liền khen nàng hát hay nhất
Bất ngờ chưa, Mỹ Liên kia liền hát một bài nhạc hot ở thời hiện đại Công thức quen thuộc, giọng hát cũng thường thôi nhưng bài hát có giai điệu hay và bắt tai, cô ta lại tự sáng tác nữa chứ
Bảo sao tên tiểu vương gia kia chết mê chết mệt
Sau đêm đó Tịnh Kỳ có thể chắc chắn Diễm Nhi là nữ chính mà bản thân luôn e sợ
Vừa đi vừa nhớ lại chuyện đó, chẳng mấy chốc đã tới chỗ tứ phu nhân
Lục Tiểu Diễm hạnh phúc chạy tới ôm chầm lấy tỉ tỉ
Ai da, là tỉ có lỗi, sao có thể luôn đề phòng muội muội ngốc này được chứ Rõ ràng là muội ấy chỉ được cái tốt tính, ngoại hình và tính cách quá lương thiện để trở thành nữ chính
Tứ phu nhân bước ra sau, nhìn Tịnh Kỳ liền rơm rớm nước mắt
- Tịnh Nhi, vất vả cho con rồi
Năm xưa vì bản thân bà ngu ngốc, thân là nha hoàn mà dám trèo lên giường chủ tử hòng đổi đời Cuối cùng bị Lục gia đuổi tới nơi này, sống khổ sở, bản thân chịu khổ còn liên lụy tới con gái Lúc đó bà mới thấy hối hận vô cùng, chỉ mong có thể cho con một cuộc sống bình an
Tịnh Kỳ như ánh sáng của cuộc đời bà Mấy năm nay cũng nhờ Tịnh Kỳ mà đỡ vất vả hơn rất nhiều Trước khi về Giang Nam Tịnh Kỳ cũng sắp xếp rất nhiều vải vóc, lương thực, thuốc men, lại cho thêm một túi bạc
Cho tới bây giờ, sau hơn một năm vừa tiêu vừa tiết kiệm, vẫn chưa dùng hết
- Tịnh Nhi, con có định tới thăm đại phu nhân và nhị phu nhân không? Gần đây các tỉ ấy cùng với hai tiểu thư đã nhất quyết mua một căn nhà nhỏ và chuyển tới sống tạm đấy - tứ phu nhân cười khẽ - quả nhiên là nữ nhân Lục gia ta cũng vô cùng mạnh mẽ
Hai bà mẹ lớn của ta chắc chắn là không thể chịu nổi những lời xúi giục của gia đình nên mới phải làm tới nước này Tịnh Kỳ đáp:
- Con sẽ thu xếp Nhưng hiện tại việc con trở về đây là bí mật nhé
- Được, con an tâm
Đọc Truyện Ngôn Tình Hay Tại Ngontinh.vn