Viet Writer
Và Mai Có Nắng
-
chương-165
Tại hạ chỉ là một mỹ nữ an tĩnh - Chương 161: Thần Lãng giúp giải khuây
Thần Phong vội bước, trong lòng không ngừng hối hận Hắn lại có thể nói ra những lời dễ hiểu lầm như thế Rõ ràng hắn luôn rất kiên nhẫn trong việc lấy lòng những quý nữ kinh thành, nhưng đối mặt với Tịnh Kỳ lại không thể nhẫn nại
Hắn biết rất rõ nàng tâm địa rất khác người, luôn chỉ để ý tới những việc mà nữ tử thường tình không chú tâm Những việc tình cảm nam nữ, đối với nàng có vẻ rất không hứng thú Nàng không có lãng mạn, cũng không có thề nguyện bên nhau cả đời Chỉ có thực tế!
Nhưng hắn lại bất tri bất giác mà yêu thích tính tình cổ quái của nàng Bất kể bộ dạng của nàng ra sao, trong mắt hắn, nàng cũng vẫn là thiên tiên duy nhất Mộc Uyển Thanh đó chẳng qua chỉ là vì hắn muốn lôi kéo Mộc gia, bọn họ có thế lực lớn, lại đang đứng giữa lưỡng lự
Hắn không muốn Tịnh Kỳ rõ những chuyện phong lưu của bản thân Nhưng để cho nàng tự nghe ngóng được rồi nói với hắn những lời vô tình, thật quá đau lòng!
---------------
Bạch Thần Lãng không biết từ bao giờ đã trở thành một kẻ nhàn nhã
Hắn thong dong tản bộ trong ngự hoa viên Lại vô ý chứng kiến toàn bộ đoạn hội thọai của Tịnh Kỳ và Thái tử biểu đệ Nghe qua cũng hiểu Thái tử trăng hoa không có gì tốt đẹp đó đặc biệt có tình cảm với Tịnh Kỳ Mà nàng ngốc kia lại chỉ luôn coi hắn là bằng hữu
Thần Lãng biết thế cũng chẳng thèm giúp hắn "Do ngươi không rõ ràng với nàng, ta quản sao nổi" Hơn nữa, hai người bọn họ không thân thiết với nhau nữa, hắn cũng không phải không vui
Định cất bước quay đi rồi, nhưng thấy Tịnh Kỳ đứng ngây ngốc tựa người vào bình phong thạch, lại có chút chạnh lòng Ai bảo hắn là bằng hữu tốt kia chứ Tới giúp nàng khuây khỏa một chút cũng không tính là có lòng giúp tên Thái tử kia
- Tịnh Kỳ!- Thần Lãng bước tới, lớn tiếng gọi
Tịnh Kỳ giật mình, sợ có người nghe thấy Nàng đang lén lút nấp ở đây nghe lỏm kia mà Nhưng lo cũng bằng thừa, trong lúc nàng còn đang mải chán nản, công chúa và các quý nữ đều đã đi cả rồi
- Làm gì mà đứng đây một mình?- hắn hỏi mà chẳng quan tâm câu trả lời
- Ta lạc đường- Tịnh Kỳ cười hì hì Có quỷ mới tin nàng lạc đường, chạy ngang dọc nửa tháng nay, sợ là nằm lòng bản đồ hoàng cung rộng lớn này rồi
Thần Lãng cũng chẳng vội vạch trần lời nói dối trắng trợn ấy
- Có rảnh nói chuyện với ta một lát?
- Chuyện gì?
- Chuyện của ngươi, chuyện của ta, chuyện của người khác- hắn chỉ lấp lửng
- Mặc dù ta chẳng hiểu ý ngươi nhưng dù sao ta cũng đang chán Vậy thì mang rượu ngon tới đây, hôm nay hảo bằng hữu này tiếp ngươi!
Thần Lãng chỉ cười, đi trước dẫn lối Lục Tịnh Kỳ nàng quen gió cát sa trường rồi, đến cả một chút lễ tiết thường tình cũng vứt đi luôn!
Đọc Truyện Ngôn Tình Hay Tại Ngontinh.vn
Thần Phong vội bước, trong lòng không ngừng hối hận Hắn lại có thể nói ra những lời dễ hiểu lầm như thế Rõ ràng hắn luôn rất kiên nhẫn trong việc lấy lòng những quý nữ kinh thành, nhưng đối mặt với Tịnh Kỳ lại không thể nhẫn nại
Hắn biết rất rõ nàng tâm địa rất khác người, luôn chỉ để ý tới những việc mà nữ tử thường tình không chú tâm Những việc tình cảm nam nữ, đối với nàng có vẻ rất không hứng thú Nàng không có lãng mạn, cũng không có thề nguyện bên nhau cả đời Chỉ có thực tế!
Nhưng hắn lại bất tri bất giác mà yêu thích tính tình cổ quái của nàng Bất kể bộ dạng của nàng ra sao, trong mắt hắn, nàng cũng vẫn là thiên tiên duy nhất Mộc Uyển Thanh đó chẳng qua chỉ là vì hắn muốn lôi kéo Mộc gia, bọn họ có thế lực lớn, lại đang đứng giữa lưỡng lự
Hắn không muốn Tịnh Kỳ rõ những chuyện phong lưu của bản thân Nhưng để cho nàng tự nghe ngóng được rồi nói với hắn những lời vô tình, thật quá đau lòng!
---------------
Bạch Thần Lãng không biết từ bao giờ đã trở thành một kẻ nhàn nhã
Hắn thong dong tản bộ trong ngự hoa viên Lại vô ý chứng kiến toàn bộ đoạn hội thọai của Tịnh Kỳ và Thái tử biểu đệ Nghe qua cũng hiểu Thái tử trăng hoa không có gì tốt đẹp đó đặc biệt có tình cảm với Tịnh Kỳ Mà nàng ngốc kia lại chỉ luôn coi hắn là bằng hữu
Thần Lãng biết thế cũng chẳng thèm giúp hắn "Do ngươi không rõ ràng với nàng, ta quản sao nổi" Hơn nữa, hai người bọn họ không thân thiết với nhau nữa, hắn cũng không phải không vui
Định cất bước quay đi rồi, nhưng thấy Tịnh Kỳ đứng ngây ngốc tựa người vào bình phong thạch, lại có chút chạnh lòng Ai bảo hắn là bằng hữu tốt kia chứ Tới giúp nàng khuây khỏa một chút cũng không tính là có lòng giúp tên Thái tử kia
- Tịnh Kỳ!- Thần Lãng bước tới, lớn tiếng gọi
Tịnh Kỳ giật mình, sợ có người nghe thấy Nàng đang lén lút nấp ở đây nghe lỏm kia mà Nhưng lo cũng bằng thừa, trong lúc nàng còn đang mải chán nản, công chúa và các quý nữ đều đã đi cả rồi
- Làm gì mà đứng đây một mình?- hắn hỏi mà chẳng quan tâm câu trả lời
- Ta lạc đường- Tịnh Kỳ cười hì hì Có quỷ mới tin nàng lạc đường, chạy ngang dọc nửa tháng nay, sợ là nằm lòng bản đồ hoàng cung rộng lớn này rồi
Thần Lãng cũng chẳng vội vạch trần lời nói dối trắng trợn ấy
- Có rảnh nói chuyện với ta một lát?
- Chuyện gì?
- Chuyện của ngươi, chuyện của ta, chuyện của người khác- hắn chỉ lấp lửng
- Mặc dù ta chẳng hiểu ý ngươi nhưng dù sao ta cũng đang chán Vậy thì mang rượu ngon tới đây, hôm nay hảo bằng hữu này tiếp ngươi!
Thần Lãng chỉ cười, đi trước dẫn lối Lục Tịnh Kỳ nàng quen gió cát sa trường rồi, đến cả một chút lễ tiết thường tình cũng vứt đi luôn!
Đọc Truyện Ngôn Tình Hay Tại Ngontinh.vn