Viet Writer
Và Mai Có Nắng
-
chương-152
Tại hạ chỉ là một mỹ nữ an tĩnh - Chương 148: Gặp thổ phỉ
Không rõ thế tử Khắc Tư làm thế nào mà chỉ trong hai ngày, đã xin được chỉ dụ của quốc vương, nạp mỹ nhân Đại Ninh làm cung nữ cận thân của hắn Lại lấy lí do muốn đi du ngoạn một chuyến, tiện đường thăm dò tình hình của đồng minh, quốc vương Khắc Tư ban cho hắn một đoàn vệ binh rình rang, mang theo nhiều cung nữ xinh đẹp theo hầu
Liẽu Ngọc Đan rời kinh thành Khắc Tư, cùng với mỹ nhân tuyệt diễm Lâm Mỹ Liên ngồi trong xe ngựa dát vàng, trang hoàng cầu kì, tinh xảo Đám thảo dân nhìn theo đầy tiếc nuối, tạm thời không được nhìn thấy khuôn mặt trời ban kinh động lòng người nữa rồi
Thời điểm bọn họ lên đường chính là thời gian sau khi Thất vương gặp nạn nửa năm Lâm Mỹ Liên lại không biết được điều gì đang chờ đợi nàng ta ở Đại Ninh, chỉ thấy mục tiêu trước mắt đã hoàn thành Bởi vì lúc nàng ta rời đi, chưa có Thần Phong xuất hiện, chỉ có Tứ vương với Thất vương tranh giành ngôi vị Mà chỗ trống của Thái tử còn ai khác ngoài Thần Duệ, Thần Lãng tranh giành?
Mang được một đồng minh quan trọng như Liễu Ngọc Đan về kinh, hắn sẽ giúp nàng hỗ trợ Thần Duệ giành ngôi thái tử Hơn nữa tên Thế tử kì lạ này lại không hề có hứng thú với nàng Bằng chứng là dọc đường đi, hắn chỉ mải mê ôm ấp thị nữ mang theo, không thèm liếc nàng đến một cái
Tuy là khó chịu đấy nhưng Mỹ Liên cũng thấy an lòng Dù sao thì ta chẳng cần phí tổn nhan sắc để mà câu dẫn hắn, Thần Duệ cũng không phải chịu thiệt thòi
Nhưng cái đáng lo là không rõ Liễu Ngọc Đan sẽ đòi hỏi cái gì để sẵn lòng hợp tác?
- Mỹ nhân, lại đang tính kế đối phó bổn thế tử đấy à?- Liễu Ngọc Đan tiện tay vơ một quả táo, ném về phía Mỹ Liên
- Ta đâu dám- Lâm Mỹ Liên chán nản tóm lấy quả táo Tên cáo già nhà ngươi, có phải là còn biết đọc suy nghĩ của người khác không hả trời
- Bằng hữu của nàng đến kìa~ Hắn nhíu mày, đánh mắt về phía trước
Mỹ Liên giật mình nhìn theo, một đoàn người ngựa trông có vẻ rất khả nghi đang rầm rập lao về phía bọn họ Giữa sa mạc đầy cát, lấy đâu ra người lương thiện, lại cưỡi ngựa phi mịt mù thế này
Nhìn kĩ hơn còn thấy từng lưỡi đao sáng loáng dưới ánh nắng thiêu đốt Thổ phỉ!!!
Mỹ Liên nổi điên, tên cú mèo, rõ ràng ngươi nhìn ra thổ phỉ mà lại dám nói là bằng hữu của bổn tiểu thư Không chấp nhất với hắn, nàng hét lớn:
- Hộ giá!
Đám tùy tùng nháo nhác, đông thì có đông nhưng toàn là bọn hầu cận đẹp mã, không phải nội quan, mỹ nhân thì là bọn phu khiêng Vài tên hộ vệ lèo tèo thì ăn thua gì với đám thổ phỉ kia chứ
Mỹ Liên giành lấy một thanh kiếm, nhanh chóng lao lên phía trước Quả không hổ danh thiên tài luyện kiếm Đại Ninh, kiếm vung đến đâu, đám cướp cạn gục xuống đến đấy
Một mình nàng tả xung hữu đột, đám người vô dụng kia chỉ chăm chăm bảo vệ thế tử, dù có tài giỏi đến đâu cũng chẳng thể chống cự nổi Mỹ Liên sơ ý bị chém vài nhát, vết thương chảy máu, đau đớn nhưng không dám ngừng tay
Mà cái tên thế tử biến thái kia lại không hề thương hoa tiếc ngọc mà sai người xông vào hỗ trợ Mỹ Liên Liễu Ngọc Đan hắn thừa biết, một lát nữa sẽ có quân yểm trợ đến, nàng ta cũng chẳng chết ngay được
Hắn vẫn cứ nhởn nhơ nằm trong xe ngựa, gối đầu lên đùi mỹ nhân, nhìn ngắm cảnh chém giết bên ngoài
- Các nàng xem, bông hồng trong vũng máu mới thật sự xinh đẹp!
- Đúng vậ- - Một mỹ nhân tóc hung đỏ xen vào, đang định nói vào lời lấy lòng thế tử thì bị tay hắn bóp chặt lấy khuôn miệng xinh đẹp Đến khi nàng ta nước mắt giàn dụa, hắn mới thả ra
Khẽ cười, đưa ngón trỏ chặn đầu môi:
- Suỵt! Nếu không muốn giống như bông hồng kia, thì nàng nên ngoan ngoãn im lặng một chút Có hiểu không?
Cả đám mỹ nữ tái mặt, im lặng gật đầu Liễu Ngọc Đan thừa biết đi đường này sẽ gặp thổ phỉ Hắn vừa muốn thử xem đám quân được phái đi âm thầm bảo vệ hắn có đông hay không, tới có nhanh hay không? Lại vừa muốn xem Lâm Mỹ Liên kia có tài cán gì
Hóa ra ngoài việc hay dùng những thủ đoạn ngu ngốc, nàng ta cũng có giá trị lợi dụng
Đọc Truyện Ngôn Tình Hay Tại Ngontinh.vn
Không rõ thế tử Khắc Tư làm thế nào mà chỉ trong hai ngày, đã xin được chỉ dụ của quốc vương, nạp mỹ nhân Đại Ninh làm cung nữ cận thân của hắn Lại lấy lí do muốn đi du ngoạn một chuyến, tiện đường thăm dò tình hình của đồng minh, quốc vương Khắc Tư ban cho hắn một đoàn vệ binh rình rang, mang theo nhiều cung nữ xinh đẹp theo hầu
Liẽu Ngọc Đan rời kinh thành Khắc Tư, cùng với mỹ nhân tuyệt diễm Lâm Mỹ Liên ngồi trong xe ngựa dát vàng, trang hoàng cầu kì, tinh xảo Đám thảo dân nhìn theo đầy tiếc nuối, tạm thời không được nhìn thấy khuôn mặt trời ban kinh động lòng người nữa rồi
Thời điểm bọn họ lên đường chính là thời gian sau khi Thất vương gặp nạn nửa năm Lâm Mỹ Liên lại không biết được điều gì đang chờ đợi nàng ta ở Đại Ninh, chỉ thấy mục tiêu trước mắt đã hoàn thành Bởi vì lúc nàng ta rời đi, chưa có Thần Phong xuất hiện, chỉ có Tứ vương với Thất vương tranh giành ngôi vị Mà chỗ trống của Thái tử còn ai khác ngoài Thần Duệ, Thần Lãng tranh giành?
Mang được một đồng minh quan trọng như Liễu Ngọc Đan về kinh, hắn sẽ giúp nàng hỗ trợ Thần Duệ giành ngôi thái tử Hơn nữa tên Thế tử kì lạ này lại không hề có hứng thú với nàng Bằng chứng là dọc đường đi, hắn chỉ mải mê ôm ấp thị nữ mang theo, không thèm liếc nàng đến một cái
Tuy là khó chịu đấy nhưng Mỹ Liên cũng thấy an lòng Dù sao thì ta chẳng cần phí tổn nhan sắc để mà câu dẫn hắn, Thần Duệ cũng không phải chịu thiệt thòi
Nhưng cái đáng lo là không rõ Liễu Ngọc Đan sẽ đòi hỏi cái gì để sẵn lòng hợp tác?
- Mỹ nhân, lại đang tính kế đối phó bổn thế tử đấy à?- Liễu Ngọc Đan tiện tay vơ một quả táo, ném về phía Mỹ Liên
- Ta đâu dám- Lâm Mỹ Liên chán nản tóm lấy quả táo Tên cáo già nhà ngươi, có phải là còn biết đọc suy nghĩ của người khác không hả trời
- Bằng hữu của nàng đến kìa~ Hắn nhíu mày, đánh mắt về phía trước
Mỹ Liên giật mình nhìn theo, một đoàn người ngựa trông có vẻ rất khả nghi đang rầm rập lao về phía bọn họ Giữa sa mạc đầy cát, lấy đâu ra người lương thiện, lại cưỡi ngựa phi mịt mù thế này
Nhìn kĩ hơn còn thấy từng lưỡi đao sáng loáng dưới ánh nắng thiêu đốt Thổ phỉ!!!
Mỹ Liên nổi điên, tên cú mèo, rõ ràng ngươi nhìn ra thổ phỉ mà lại dám nói là bằng hữu của bổn tiểu thư Không chấp nhất với hắn, nàng hét lớn:
- Hộ giá!
Đám tùy tùng nháo nhác, đông thì có đông nhưng toàn là bọn hầu cận đẹp mã, không phải nội quan, mỹ nhân thì là bọn phu khiêng Vài tên hộ vệ lèo tèo thì ăn thua gì với đám thổ phỉ kia chứ
Mỹ Liên giành lấy một thanh kiếm, nhanh chóng lao lên phía trước Quả không hổ danh thiên tài luyện kiếm Đại Ninh, kiếm vung đến đâu, đám cướp cạn gục xuống đến đấy
Một mình nàng tả xung hữu đột, đám người vô dụng kia chỉ chăm chăm bảo vệ thế tử, dù có tài giỏi đến đâu cũng chẳng thể chống cự nổi Mỹ Liên sơ ý bị chém vài nhát, vết thương chảy máu, đau đớn nhưng không dám ngừng tay
Mà cái tên thế tử biến thái kia lại không hề thương hoa tiếc ngọc mà sai người xông vào hỗ trợ Mỹ Liên Liễu Ngọc Đan hắn thừa biết, một lát nữa sẽ có quân yểm trợ đến, nàng ta cũng chẳng chết ngay được
Hắn vẫn cứ nhởn nhơ nằm trong xe ngựa, gối đầu lên đùi mỹ nhân, nhìn ngắm cảnh chém giết bên ngoài
- Các nàng xem, bông hồng trong vũng máu mới thật sự xinh đẹp!
- Đúng vậ- - Một mỹ nhân tóc hung đỏ xen vào, đang định nói vào lời lấy lòng thế tử thì bị tay hắn bóp chặt lấy khuôn miệng xinh đẹp Đến khi nàng ta nước mắt giàn dụa, hắn mới thả ra
Khẽ cười, đưa ngón trỏ chặn đầu môi:
- Suỵt! Nếu không muốn giống như bông hồng kia, thì nàng nên ngoan ngoãn im lặng một chút Có hiểu không?
Cả đám mỹ nữ tái mặt, im lặng gật đầu Liễu Ngọc Đan thừa biết đi đường này sẽ gặp thổ phỉ Hắn vừa muốn thử xem đám quân được phái đi âm thầm bảo vệ hắn có đông hay không, tới có nhanh hay không? Lại vừa muốn xem Lâm Mỹ Liên kia có tài cán gì
Hóa ra ngoài việc hay dùng những thủ đoạn ngu ngốc, nàng ta cũng có giá trị lợi dụng
Đọc Truyện Ngôn Tình Hay Tại Ngontinh.vn