Viet Writer
Và Mai Có Nắng
-
chương-129
Tại hạ chỉ là một mỹ nữ an tĩnh - Chương 125: Vì nàng!
Nửa đêm canh ba, một bóng người chờ đợi trước cửa Hàn gia, đợi một lúc liền có người ra mở cửa, cung kính cúi chào
Bên trong sảnh chính, Hàn lão gia cùng với con trai, con gái đang chờ đợi Thấy thiếu niên bước vào, đồng thời đứng dậy
- Thần Phong, thật may là công tử còn sống- Tam phu nhân không kìm được nước mắt- Tịnh Nhi trước khi đi đã dặn dò chúng ta dốc sức giúp người trở về đúng nơi người thuộc về
- Lần này chắc chắn không thể sai sót- Hàn lão gia ánh mắt kiên định, vỗ vai Thần Phong
Cảm kích đong đầy nơi đáy mắt, Thần Phong cúi đầu Rồi chợt nhận ra có chút không đúng, mới lên tiếng hỏi:
- Hàn lão gia, vì sao Tịnh Kỳ không trở về Giang Nam? Cả Linh Hoa và Lục Lang nữa, bọn họ đâu rồi?
- Công tử đừng lo, Linh Hoa tiểu thư đang chờ người ở kinh thành, có 5 hộ vệ Ưng Liệp và Lục Lang đang bảo hộ tiểu thư - Tam phu nhân trả lời- Những người đi tìm công tử cũng đã trở về đây để chuẩn bị lên đường
- Vậy Tịnh Kỳ cũng là ở lại kinh thành?
- Không phải - Tam phu nhân im lặng, thở dài
- Công tử, thời gian không còn nhiều, nhanh chóng lên đường thôi Còn về chuyện của Tịnh Nhi nhà chúng ta, tới nơi rồi người sẽ hiểu thôi - Hàn Vũ Minh lên tiếng, xóa tan im lặng Không thể để Thần Phong bị lung lay vào thời điểm này
Vậy là Thần Phong cùng với những người còn lại của Ưng Liệp đoàn theo tỉ đệ Hàn gia lên đường tới kinh thành Chuyến này Hàn Vũ Tuyết Tam phu nhân và đệ đệ tới kinh thành để giúp Quang Minh Các mở rộng địa bàn làm ăn Mọi thứ đã sắp xếp ổn thỏa, chỉ chờ bọn họ tới thu mua và cải tạo lại các khách quán nhỏ vốn có
Mang theo hi vọng một ngày Lục đại nguyên soái cùng toàn quân trở về, Lục gia không chỉ mạnh về quân đội, còn mạnh về tiền tài Quang Minh Các khi đó đã vô cùng rực rỡ Mà Tịnh Kỳ, sau đợt viễn chinh này, nếu như có thể an toàn hồi hương, cũng có của riêng, không sợ không tìm được nơi tốt mà gả vào
Thần Phong theo đoàn thương nhân của Hàn gia tiến về kinh thành, đi đường chính, sau ba ngày đã tới nơi Thuận lợi gặp lại Linh Hoa và Lục Lang tại biệt viện của Lục đại phu nhân, nhưng nhìn mãi không thấy Tịnh Kỳ đâu
- Biểu tỉ, Tịnh Kỳ nàng ấy không có ở đây sao?
- Thần Phong đệ trở về muộn rồi- Linh Hoa khóc nức nở Trong hơn ba tháng qua, từ một người vui vẻ, hoạt bát, Linh Hoa đã trở nên u buồn hơn rất nhiều Nàng luôn tự dằn vặt bản thân vô dụng, cứ thế trơ mắt đứng nhìn những người thân thiết xung quanh lần lượt rời đi Chỉ còn Lục Lang ở bên, im lặng mà xoa đầu an ủi nàng
Thần Phong thấy không khí bất ổn, không kiềm được kích động, nắm lấy hay vai Lục Lang, hỏi dồn:
- Nàng ấy không ở đây? Nàng ấy đi đâu rồi? Ngươi nói đi, nói!
-
- Lục Lang, sao ngươi không bảo vệ Tịnh Kỳ? Mạng của ngươi được nàng ấy cứu, sao ngươi còn ở đây mà không đi theo nàng ấy? Vì sao?
-
Lục Lang chỉ cụp mắt buồn bã, không trả lời Hắn đâu phải là không muốn ở bên chủ nhân, giúp nàng gạt đi nước mắt đau khổ Nhưng từ đầu tới cuối, nàng không hề tỏ ra yếu đuối, nàng khóc, nàng tự lau nước mắt, nàng đối mặt với nguy hiểm, lại tự nguyện bước vào
Đại phu nhân thấy Thần Phong quá kích động, đi đến khuyên giải:
- Thần Phong công tử, người đừng trách Lục Lang, hắn thậm chí còn không biết Tịnh Nhi đi lúc nào Từ đầu tới cuối, con bé không hề bàn bạc với ai một lời, tự ý quyết định xin hoàng thượng cho theo phụ thân đi viễn chinh Bọn ta cũng chỉ biết chuyện nhờ người khác thông báo
- Tịnh Nhi trước khi đi đã sắp xếp ổn thỏa cho công tử Dù con bé không biết người còn sống hay không, nhưng vẫn luôn chuẩn bị chu đáo, người đừng lo - Tam phu nhân tiếp lời
- Vậy là chỉ có ta là kẻ vô dụng, ngay cả bản thân cũng không thể bảo vệ
Thần Phong tức giận, nắm chặt hai tay tới mức móng tay đâm vào lòng bàn tay chảy máu Từ giờ trở đi, hắn sẽ không làm một kẻ vô tư, thoải mái nữa Hắn sẽ thay Tịnh Kỳ tính kế với những kẻ đối đầu với nàng
Đọc Truyện Ngôn Tình Hay Tại Ngontinh.vn
Nửa đêm canh ba, một bóng người chờ đợi trước cửa Hàn gia, đợi một lúc liền có người ra mở cửa, cung kính cúi chào
Bên trong sảnh chính, Hàn lão gia cùng với con trai, con gái đang chờ đợi Thấy thiếu niên bước vào, đồng thời đứng dậy
- Thần Phong, thật may là công tử còn sống- Tam phu nhân không kìm được nước mắt- Tịnh Nhi trước khi đi đã dặn dò chúng ta dốc sức giúp người trở về đúng nơi người thuộc về
- Lần này chắc chắn không thể sai sót- Hàn lão gia ánh mắt kiên định, vỗ vai Thần Phong
Cảm kích đong đầy nơi đáy mắt, Thần Phong cúi đầu Rồi chợt nhận ra có chút không đúng, mới lên tiếng hỏi:
- Hàn lão gia, vì sao Tịnh Kỳ không trở về Giang Nam? Cả Linh Hoa và Lục Lang nữa, bọn họ đâu rồi?
- Công tử đừng lo, Linh Hoa tiểu thư đang chờ người ở kinh thành, có 5 hộ vệ Ưng Liệp và Lục Lang đang bảo hộ tiểu thư - Tam phu nhân trả lời- Những người đi tìm công tử cũng đã trở về đây để chuẩn bị lên đường
- Vậy Tịnh Kỳ cũng là ở lại kinh thành?
- Không phải - Tam phu nhân im lặng, thở dài
- Công tử, thời gian không còn nhiều, nhanh chóng lên đường thôi Còn về chuyện của Tịnh Nhi nhà chúng ta, tới nơi rồi người sẽ hiểu thôi - Hàn Vũ Minh lên tiếng, xóa tan im lặng Không thể để Thần Phong bị lung lay vào thời điểm này
Vậy là Thần Phong cùng với những người còn lại của Ưng Liệp đoàn theo tỉ đệ Hàn gia lên đường tới kinh thành Chuyến này Hàn Vũ Tuyết Tam phu nhân và đệ đệ tới kinh thành để giúp Quang Minh Các mở rộng địa bàn làm ăn Mọi thứ đã sắp xếp ổn thỏa, chỉ chờ bọn họ tới thu mua và cải tạo lại các khách quán nhỏ vốn có
Mang theo hi vọng một ngày Lục đại nguyên soái cùng toàn quân trở về, Lục gia không chỉ mạnh về quân đội, còn mạnh về tiền tài Quang Minh Các khi đó đã vô cùng rực rỡ Mà Tịnh Kỳ, sau đợt viễn chinh này, nếu như có thể an toàn hồi hương, cũng có của riêng, không sợ không tìm được nơi tốt mà gả vào
Thần Phong theo đoàn thương nhân của Hàn gia tiến về kinh thành, đi đường chính, sau ba ngày đã tới nơi Thuận lợi gặp lại Linh Hoa và Lục Lang tại biệt viện của Lục đại phu nhân, nhưng nhìn mãi không thấy Tịnh Kỳ đâu
- Biểu tỉ, Tịnh Kỳ nàng ấy không có ở đây sao?
- Thần Phong đệ trở về muộn rồi- Linh Hoa khóc nức nở Trong hơn ba tháng qua, từ một người vui vẻ, hoạt bát, Linh Hoa đã trở nên u buồn hơn rất nhiều Nàng luôn tự dằn vặt bản thân vô dụng, cứ thế trơ mắt đứng nhìn những người thân thiết xung quanh lần lượt rời đi Chỉ còn Lục Lang ở bên, im lặng mà xoa đầu an ủi nàng
Thần Phong thấy không khí bất ổn, không kiềm được kích động, nắm lấy hay vai Lục Lang, hỏi dồn:
- Nàng ấy không ở đây? Nàng ấy đi đâu rồi? Ngươi nói đi, nói!
-
- Lục Lang, sao ngươi không bảo vệ Tịnh Kỳ? Mạng của ngươi được nàng ấy cứu, sao ngươi còn ở đây mà không đi theo nàng ấy? Vì sao?
-
Lục Lang chỉ cụp mắt buồn bã, không trả lời Hắn đâu phải là không muốn ở bên chủ nhân, giúp nàng gạt đi nước mắt đau khổ Nhưng từ đầu tới cuối, nàng không hề tỏ ra yếu đuối, nàng khóc, nàng tự lau nước mắt, nàng đối mặt với nguy hiểm, lại tự nguyện bước vào
Đại phu nhân thấy Thần Phong quá kích động, đi đến khuyên giải:
- Thần Phong công tử, người đừng trách Lục Lang, hắn thậm chí còn không biết Tịnh Nhi đi lúc nào Từ đầu tới cuối, con bé không hề bàn bạc với ai một lời, tự ý quyết định xin hoàng thượng cho theo phụ thân đi viễn chinh Bọn ta cũng chỉ biết chuyện nhờ người khác thông báo
- Tịnh Nhi trước khi đi đã sắp xếp ổn thỏa cho công tử Dù con bé không biết người còn sống hay không, nhưng vẫn luôn chuẩn bị chu đáo, người đừng lo - Tam phu nhân tiếp lời
- Vậy là chỉ có ta là kẻ vô dụng, ngay cả bản thân cũng không thể bảo vệ
Thần Phong tức giận, nắm chặt hai tay tới mức móng tay đâm vào lòng bàn tay chảy máu Từ giờ trở đi, hắn sẽ không làm một kẻ vô tư, thoải mái nữa Hắn sẽ thay Tịnh Kỳ tính kế với những kẻ đối đầu với nàng
Đọc Truyện Ngôn Tình Hay Tại Ngontinh.vn