• ĐỔI TÊN MIỀN VIETWRITER.PRO SANG vietwriter.co TỪ NGÀY 18/11

Hot SỰ NGỌT NGÀO CUỐI CÙNG (4 Viewers)

  • Chương 66: 5 năm sau

Nhân duyên lúc chúng ta tưởng chừng như nó đã tận thì lúc đó lại chính là khởi đầu cho một chặng hạnh phúc mới. Chỉ cần kiên trì có lẽ nó sẽ được đền đáp!



- --------------------------



5 năm sau...



Tại tập đoàn Doãn thị



Tiểu A khẽ gõ cửa phòng chủ tịch rồi bước vào, tiến đến nơi người đàn ông băng lãnh phía trước. Từ sau khi biến cố xảy ra, chủ tịch của họ như thành một người khác. Ngày ngày chỉ biết đến công việc, hoàn toàn không để tâm đến bất kỳ việc gì. Nhiều lúc cậu nhìn lén thấy anh lấy tấm hình của thiếu phu nhân ra ngắm nghía, bất giác rơi nước mắt. Đó là lần đầu tiên cậu thấy vị chủ tịch cao ngạo, băng lãnh lại rơi nước mắt vì một người phụ nữ.



"Chủ tịch, thiệp mời ngài đến dự hôn lễ của Lục thiếu gia."



Tiểu A thấp giọng nói, ánh mắt chờ đợi nhìn Doãn Tư Thần. Anh đặt bút xuống, ánh mắt thâm trầm, cất giọng lạnh lẽo.



"Không đi!"



Cậu nghe thấy câu trả lời của anh có vài phần đắn đo, ấp úng nói tiếp.



"Nghe nói, lần này có cả Âu Dương tổng và Thượng Cung tổng cũng tham gia."



Nhắc đến Thượng cung gia, bốn năm gần đây gia tộc này lại hợp tác với Âu Dương thị chèn ép không ít hạng mục của Doãn thị khiến tập đoàn tổn thất không ít tiền bạc. Thượng Cung gia luôn là gia tộc ngang hàng địa vị với Doãn gia, Đặc biệt là phụ nữ cũng có quyền thừa kế. Từ trước đến nay mối quan hệ giữa hai gia tộc đều rất tốt chưa từng xảy ra bất kỳ xích mích gì nhưng tại sao Thượng Cung thị lại nhằm vào Doãn thị? Doãn Tư Thần sớm đã điều tra về thân thế người nắm quyền hiện tại, ngoài thông tin là một cô gái trẻ tuổi ra thì không lấy được bất kỳ manh mối nào khác, điều này khiến anh rất tò mò. Nếu hôn lễ đó người phụ nữ này cũng tham gia vậy thì anh nhất định phải nhân cơ hội gặp mặt mới được. Doãn Tư Thần suy tính trong chốc lát, con ngươi đen lấy như loé sáng, giọng trầm tĩnh.



"Nhận lời đi, tôi sẽ đến dự."



"Vâng!"-Tiểu A cung kính đáp lại rồi ra ngoài.



Hôn lễ được tổ chức tại một trường đại học danh giá nhất Trung Quốc. Toàn bộ các vật dụng hay vật trang trí đều rất tinh xảo nhưng lại mang phong cách học đường đầy ấm áp, gần gũi. Ngay đằng sau trường được thiết kế bãi đỗ trực thăng rộng lớn dành cho những chủ rgia tộc bề thế. Đúng từ sáng sớm đã có rất nhiều vệ sĩ đứng túc trực ở đó, đặc biệt là Lục lão gia cũng ra đó để tiếp đón người. Chắc chắn phải là người quyền lực tới cỡ nào thì đích thân gia chủ mới phải ra tiếp đón. Chiếc trực thăng mang số hiệu nước ngoài từ từ hạ cánh xuống bãi đỗ.Lục lão gia cười niềm nở tiến đến, cánh cửa trực thăng vừa mở ra, người phụ nữ trẻ trung sắc sảo uyển chuyển bước xuống, tròng kính râm to che đi đôi ngươi bén nhọn. Gương mặt xinh đẹp mĩ miều nhưng lại toát ra khí rét lạnh người. Trên người diện tích đầm đỏ hở lưng đầy quyến rũ, mị hoặc, đẹp rung động tâm can. Lục lão gia thấy cô bước xuống, mắt sáng rực lên, giọng hiền hậu.



"Tiểu Hy, cháu đến dự hôn lễ của tiểu Thành nhà bác thật là vinh dự."



Thượng Cung Lạc Hy cười nhẹ, cất giọng nhàn nhạt.



"Bạn bè thân nhau, cháu đến là lẽ đương nhiên!"



Lục lão gia cười càng thêm rộng. Lạc Hy nhẹ nhàng tháo bỏ kính xuống để lộ cặp mắt trong như lưu ly mang vài phần tà khí,nhìn về phía cô trợ lý ra lệnh.



"Đình Viên, đưa quà mừng cua Lục thiếu gia gia đây."



Trợ lý Đình Viên cung kính bước lên cầm theo ba chiếc chìa khoá ô tô.



"Đây là ba chiếc Ron- Royce, Lamborghini và Aston Martin bản giới hạn đời mới nhất tặng cho Lục thiếu gia và một thẻ sử dụng miễn phí một năm với hãng hiệu thời trang Gucci cho Lục thiếu phu nhân."



Lục lão gia nghe xong, mặt mày vui vẻ, giọng đầy khách khí.



"Cháu đến dự đã là vinh hạnh cho Lục gia lắm rồi, quà cáp nhiều như vậy làm bác thật ngại quá!"



"Không nhiều! Chỉ là chút quà nhỏ thôi."-Lạc Hy nhẹ giọng đáp.



"Nào, đứng đây lâu rồi, cháu mang vào trong đi!"



Lạc Hy cùng đoàn người được dẫn vào trong hôn lễ bằng lối riêng biệt dành cho khách quý. Cô được ra chú chuẩn bị cho một căn phòng lớn đầy đủ tiện nghi. Lạc Hy thong thả bước vào, yêu kiều ngồi xuống chiếc ghế sofa lớn. Ánh mắt diễm lệ có đôi chút phức tạp nhìn vào khoảng không.Năm năm, năm năm qua đối với cô đều không dễ dàng gì. Nhận lại gia đình, tiếp quản công ty, củng cố quyền lực, tất cả đều chỉ chờ ngày hôm nay. Cô trở về Trung Quốc với mục đích duy nhất là để giày vò những người đã làm tổn thương cô ngày trước. Doãn Tư Thần- Bạch Cơ Uyển, hai cái tên cô không thể nào quên, cô sẽ làm bọn họ hối hận khi đã đối xử với mẹ con cô như vậy.



Doãn Tư Thần đến gần trưa mới tới, anh cũng dẫn theo Bạch Cơ Uyển và cậu con trai Doãn Mặc Lâm đi cùng. Bạch Cơ Uyển được tới bữa tiệc này ra vẻ vô cùng, anh vừa đến đã tiếp rượu với những vị khách khác hoàn toàn không để ý đến cô ta. Bạch Cơ Uyển giao con trai cho bảo mẫu rồi đi một vòng thăm quan hôn lễ. Đi đến khu dành cho những người danh gia vọng tộc, ánh mắt của cô ta bị thu hút bởi nét trang hoàng lộng lẫy của dãy hành lang. Những bức tường đá cẩm thạch trạm trổ điêu luyện khiến Bạch Cơ Uyển hoàn toàn không thể rời mắt. Vừa ngang qua một căn phòng, bóng dáng quen thuộc làm cô ta sững người, qua lớp cửa kính, con người Lạc Hy hiện rõ trước mắt, cô ta lại một lần nữa tức giận. Cứ tưởng rằng sẽ không bao giờ phải gặp lại Triệu Lạc Hy nữa nhưng không ngờ hiện tại lại gặp được cô ở đây. Nhưng Lạc Hy như đã trở thành một con người khác, không còn yếu đuối dễ ức hiếp như trước nữa mà thay vào đó là dáng vẻ mạnh mẽ, quật cường lại thêm phần sắc lạnh. Dù là thế, cô ta cũng không dễ dàng chịu thua đâu, hại được một lần thì cũng có thể được lần thứ hai, Bạch Cơ Uyển tức giận mở cửa lao vào phòng, giọng hét lớn.



"Triệu Lạc Hy, Cô vẫn còn có gan quay trở lại đây. Tôi tưởng cô đã rời bỏ Tư Thần rồi cơ mà!"



Lạc Hy bị giọng quát của cô ta làm cho tỉnh giấc sau khi mới chợp mắt. Nhìn thấy dáng vẻ chó điên của cô ta, cô khẽ cười lạnh, ngồi thẳng dậy, ánh mắt dò xét thoáng tia châm chọc.



"Bạch Cơ Uyển, đã lâu không gặp. Chừng ấy năm cô vẫn không thay đổi gì, vẫn là dáng vẻ điên loạn ghen tuông!"



Cô ta nhất thời cứng họng,không nghĩ cô lại có thể nói ra những lời như thế, tâm lý vì thế mà càng thêm tức tối.
 
Advertisement

Bình luận facebook

Bạn đã đọc chưa

Users who are viewing this thread

Back
Top Bottom