• ĐỔI TÊN MIỀN VIETWRITER.PRO SANG vietwriter.co TỪ NGÀY 18/11

Hot SỰ NGỌT NGÀO CUỐI CÙNG (6 Viewers)

  • Chương 65: Rời bỏ

Chiếc xe nhanh chóng dừng lại trước cửa biệt thự Doãn gia, Âu Dương Hi Phàm xuống xe liền lập tức vào nhà. Anh chợt nhận thấy điểm lạ thường khi vừa bước vào, Ngôi biệt thự gần như không có một bóng vệ sĩ hay người làm nào cả. Đây không phải là tác phong của nhà họ Doãn. Âu Dương Hi Phàm cắt bỏ nghi vấn của bản thân, ngay lập tức chạy vào nhà chính. Vừa bước đến cửa, Hi Phàm gần như đứng chết chân tại chỗ, ánh mắt kinh hoàng nhìn Lạc Hy đang bất tỉnh, một bàn tay đang không ngừng chảy máu. Anh hốt hoảng nhấc bổng cô lên, thân thể yếu ớt bé nhỏ nằm gọn trong tay anh. Bước chân vội vã rời khỏi biệt thự. Không ai biết được, trong lòng anh hiện giờ phẫn nộ đến mức nào. Dám để Lạc Hy chịu giày vò như vậy! Doãn Tư Thần anh đừng mong có được cô ấy lần nữa. Âu Dương Hi Phàm đặt cô ở ghế lái phụ rồi ngay sau đó lái xe thẳng tới bệnh viện. Chiếc xe lao như một tên lửa trên đường đủ để cho thấy sự nóng ruột cùng sợ hãi của anh. Đến bệnh viện, anh ngay lập tức bế Lạc Hy xông vào bệnh viện một cách gấp rút, cô gần như mất hết huyết sắc, đôi mày nhíu chặt tỏ rõ sự đau đớn. Phía dưới tay máu vẫn chảy không ngừng, gần như đã tê dại, không còn chút cảm giác nào. Các bác sĩ vừa trông thấy dáng vẻ khủng hoảng của Âu Dương Hi Phàm cũng không hỏi hoảng sợ, vội vã đưa Lạc Hy vào phòng cấp cứu. Cánh cửa nhanh chóng đóng lại, anh chờ đợi ở ngoài trong nỗi sợ hãi kinh khủng, chiếc áo trắng trên người anh giờ đây đã nhuốm máu của cô. Cảm giác đau đớn tựa như bị lăng trì đang giày xéo tâm trí cùng thể xác của anh. Sự chờ đợi trong bất lực khiến anh thật khó chịu. Chưa bao giờ anh cảm thấy bản thân vô dụng đến vậy, một người hô mưa gọi gió trong giới thương trường, không gì là muốn mà không có vậy mà khi đứng trước phòng cấp cứu của Lạc Hy hiện giờ lại không thể làm gì để giúp cô. Âu Dương Hi Phàm thấy chán ghét bản thân vô cùng, đối diện với người mình yêu mà không thể bảo vệ nổi. Nỗi dằn vặt như thiêu đốt lí trí cùng nội tâm anh. Chỉ cần Lạc Hy không sao, anh nhất định sẽ đưa cô rời khỏi Doãn Tư Thần, rời khỏi đất nước này, đưa đến một nơi chỉ có sự hạnh phúc. Anh sẽ đối xử thật tốt với cô, sẵn sàng chờ đợi cô chấp nhận tình cảm của mình. Không lâu sau đó, phòng cấp cứu cuối cùng cũng mở cửa, Âu Dương Hi Phàm vừa thấy bác sĩ bước ra, hốt hoảng chạy đến.



"Bác sĩ, cô… Cô ấy sao rồi?"



Vị bác sĩ trung tuổi gương mặt thoáng vẻ lo sợ, khó xử nói.



"Âu Dương tổng! Cô gái ấy đã uống phải một lượng lớn thuốc phá thai cùng với các chất cấm gây phá hủy dây thần kinh. Rất may anh đã đưa cô ấy đến bệnh viện kịp thời, chúng tôi đã tiến hành rửa ruột cho cô ấy nhưng thuốc đã ngấm vào cơ thể khá nhiều…"



Âu Dương Hi Phàm chấn động, run rẩy không thể kìm chế được. Giọng khản đặc, bộ dạng chật vật áp chế nỗi bị thương và tức giận. Bàn tay to lớn nắm chặt lấy bả vai của vị bác sĩ.



"Giờ phải làm sao, làm sao để cứu cô ấy!"-Âm thanh khủng khiếp vang khắp hành lang.



Bác sĩ hãi hùng, miệng lắp bắp.



"Ý… Ý thức của cô ấy rất mãnh liệt, chỉ cần nhanh chóng đưa đến bệnh viện quốc gia ở Á Tư Lan quốc, cô ấy chắc chắn có khả năng bình phục."



Nghe đến đây, ánh mắt Âu Dương Hi Phàm có đôi chút thả lỏng, vẻ mặt như con diều hâu sải cánh trên trời cao,Anh đã hạ quyết tâm rồi, hi pham cất giọng lạnh như băng. Anh đã hạ quyết tâm rồi, Hi Phàm cất giọng lạnh như băng.



"Mau chuẩn bị, tôi sẽ đưa cô ấy đến đó!"



Bác sĩ nhanh chóng quay lại phòng cấp cứu. Anh uể oải ngồi xuống ghế, không ai ngờ tới chỉ sau chưa đầy hai tiếng một người luôn phong độ, trầm ổn lại trở thành dáng vẻ chật vật, suy sụp đến thế. Anh giống như già đi mấy tuổi nhưng nếu làm vì Lạc Hy thì mọi thứ đều đáng giá.



Sau khi được Âu Dương Hi Phàm báo tin, thì đã hơn tám tối, Trương Tử Vy nhận được tin, lửa giận như bùng lên. Cô không hiểu vì sao Lạc Hy lại nhờ cô xét nghiệm ADN đứa bé trong bụng với Doãn Tư Thần, rõ ràng hai người họ đã là cha con vậy tại sao lại phải làm xét nghiệm. Nhưng hiện tại thì cô đã hiểu ý định của Lạc Hy rồi. Trương Tử Vy cố gắng kìm nén sự tức tối cùng nóng ruột lái xe đến Doãn gia. Vừa đến nơi, Tử Vy quát lớn, xông thẳng vào nhà chính.



"Doãn Tư Thần! Doãn Tư Thần, anh mau ra đây cho tôi!"



Âm thanh lớn khiến người hầu trong nhà không khỏi cả kinh. Cô vừa vào đã bắt gặp Doãn Tư Thần cùng Bạch Cơ Uyển đang dùng bữa tối. Trương Tử Vy không khỏi cười lạnh, tiến đến.



"Anh vẫn còn tâm trạng ngồi đây ăn uống cùng ả ta?"



Doãn Tư Thần nhìn dáng vẻ bực bội của Trương Tử Vy, xuống đứng dậy đến chỗ cô.



"Tử Vy, cô càng ngày càng tùy tiện rồi đấy!"



Tử Vy hận không thể tát Doãn Tư Thần một cái, giọng lạnh đi.



"Tôi hỏi anh Lạc Hy đâu?"



Anh không ngờ Trương Tử Vy lại hỏi như vậy, nhất thời cứng ngắt.



"Hỏi cô ta làm gì?"



Cô bất mãn, kiên định nhìn thẳng vào mắt anh.



"Đừng tưởng tôi không biết anh nhốt cô ấy và nhà kho! Anh đúng là cầm thú cũng không bằng, cô ấy đang mang thai con của anh đấy!"-Âm thanh dần cao ngút.



"Con? Nó vốn dĩ không phải con tôi."-Anh cười tà khí.



"Haha… Vậy thì anh nhầm rồi!"



Trương tử Vy ném tập giấy có kết quả ADN cho Doãn Tư Thần. Anh có chút bàng hoàng mở ra đọc. Ánh mắt sắc lạnh dừng lại ở dòng chữ "quan hệ cha con", Doãn Tư Thần chết lặng. Đứa bé thật sự là con anh, lời cô nói là thật! Nhớ đến những hành động mình đã làm với cô, anh cảm thấy ghê tởm bản thân. Bất chợt anh quát lớn.



"Người đâu, mau đến nhà kho…"



"Không cần đâu. Đợi bây giờ anh mới của cô ấy thì đã bị người tình của anh hại chết rồi."-Cô cắt ngang câu nói của Doãn Tư Thần.



Doãn tư thần hoảng hốt, ánh mắt đầy nghi hoặc.



"Cô nói vậy là ý gì?"



Trương Tử Vy lạnh nhạt nhìn anh, giọng u ám.



"Tôi nói rồi, anh không trân trọng Lạc Hy thì đừng mong tôi để yên. Từ giờ trở đi anh đã mất cô ấy rồi!"



Nói rồi, Trương Tử Vy rời đi. Doãn Tư Thần chấn động nhìn Bạch Cơ Uyển, vẻ mặt suy sụp cùng kinh hãi hiện rõ, Lạc Hy đã rời bỏ anh rồi, thật sự bỏ anh rồi! Doãn Tư Thần gầm lên từng tiếng đầy ưu thương, điên cuồng hất hết đống bát đũa xuống sàn nhà. Tất cả thật sự kết thúc sao?
 
Advertisement

Bình luận facebook

Bạn đã đọc chưa

Users who are viewing this thread

Back
Top Bottom