• ĐỔI TÊN MIỀN VIETWRITER.PRO SANG vietwriter.co TỪ NGÀY 18/11

Hot Rể Ngoan Xuống Núi, Tu Thành Chính Qủa (3 Viewers)

  • Chương 1147: Đừng giết sứ giả

Tiếng hét này suýt chút nữa đã khiến cho Lý Dục Thần bật cười.

Đám người Đông Doanh bị tiếng hét của Ngưu Nhật Thiên làm sợ mất hồn, tất cả đều dừng lại, chỉ có kẻ cầm đầu là không thay đổi vẻ mặt, gã ngẩng cao đầu, bước lên bậc thang.

"Tiểu nhân Chisana, đại diện cho Amaterasu hoàng đế bệ hạ và Mitarai Jange đại nhân, đến đảo Cửu Long làm sứ giả. Xin cho hỏi, ai là Lục đảo chủ?"

Chisana nhìn Lục Kính Sơn và Lý Dục Thần đang ngồi song song trên ghế vài lần.

"Là tôi." Lục Kính Sơn nói: "Cậu có chuyện gì?"

Chisana nhìn xung quanh, phát hiện không có ghế dành cho mình thì nhíu mày nói: "Tôi là sứ giả của thượng quốc, mấy người tiếp đón tôi ở một nơi như thế này, có phải là quá bất lịch sự rồi hay không?"

"Thượng quốc?" Lục Kính Sơn cười mỉa: "Một Đông Doanh nhỏ bé đã trở thành thượng quốc từ khi nào thế hả? Một đống rác mới tới thì có."

Lý Dục Thần cố nín cười.

Anh biết, trăm năm trước sư huynh Lục đã xuống núi, cũng đã từng trải qua cuộc chiến tranh tiêu diệt gần một nửa thế giới.

Mặc dù không tận mắt chứng kiến, nhưng cũng có thể tưởng tượng được, sư huynh Lục và các kiếm sĩ Đông Doanh chắc chắn đã trải qua vô số lần giao tranh sống mái.

Cũng chính vì đã giết chóc quá nhiều lần lại chứng kiến thảm cảnh chốn trần gian, cũng vì thế mà sư huynh Lục mới tẩu hỏa nhập ma, cuối cùng bị sư phụ phế bỏ tu vi.

Vì vậy, Lục Kính Sơn không thể nào có thái độ tốt với đám người Đông Doanh này được.

Vẻ mặt Chisana chợt thay đổi, mỉa mai hừ một tiếng: "Nghe nói đảo Cửu Long đang được khai phá, là cảng đầu tư lý tưởng. Hừ, xem ra lời đồn cuối cùng vẫn chỉ là lời đồn. Nơi này tuy chiếm vị trí địa lý đắc địa, là nơi tụ hội linh khí từ ngàn dặm biển khơi, nhưng người quản lý lại không ra gì, vừa bất tài vừa không có đức, thế nên mới mãi chẳng phát triển nổi."

"Cậu đang nói Đông Doanh của các cậu đấy à?" Lục Kính Sơn cười khinh bỉ: "Đông Doanh vốn là vùng đất tốt, ấy vậy mà lại bị kẻ chẳng phải con người chiếm giữ, toàn làm những chuyện không ra gì. Nói đi, hôm nay cậu tới đây làm cái chuyện chó má gì nữa?"

Vẻ mặt Chisana đầy giận dữ, đang suy nghĩ phải phản bác thế nào.

Chợt nghe Ngưu Nhật Thiên đứng bên cạnh hét lớn: "Nói!"

Chisana giận đến phát run, nhưng lại không thể tị nạnh với nhân viên an ninh đang cầm súng.

Gã ngừng lại một chút, cố gắng kiềm chế cơn giận rồi bước lên một bước, nói: "Tôi không đến để thương lượng với mấy người, tôi đến để thông báo. Quốc hội Đông Doanh đã thông qua nghị án, quyết định thu mua đảo Cửu Long của các người."

"Cái gì?"

Lục Kính Sơn nghe vậy giận tới mức bật cười.

"Cậu nói lại lần nữa, thông báo cái gì?"

“Nghị án của quốc hội Đông Doanh, thu mua đảo Cửu Long. Lần thu mua này sẽ do công ty Kyosei chúng tôi phụ trách, tôi có toàn quyền phụ trách. Về chi tiết vấn đề thu mua, anh có thể thảo luận cùng với tôi, nhưng tôi rất bận, tốt nhất là anh nên nói hết yêu cầu ra trong một lần.”

“Ha ha ha ha!” Lục Kính Sơn bật cười: “Thứ giẻ rách của nghị án quốc hội của các người, vụ thu mua đảo Cửu Long ấy, các người đã hỏi ý kiến của tôi chưa? Cậu nghĩ tôi sẽ bán cho các người sao?”

Chisana vẫn giữ vẻ điềm tĩnh, mỉm cười nói: “Lục đảo chủ, anh cứ yên tâm, chúng tôi sẽ đưa ra một mức giá khiến anh hài lòng. Mức giá này chắc chắn sẽ khiến anh không thể nào từ chối được.”

“Vớ vẩn!” Lục Kính Sơn đột nhiên nổi giận, đứng phắt dậy chỉ vào mặt Chisana chửi: “Cóc ghẻ mà đòi làm thịt thiên nga! Nói cho cậu biết, không bao giờ! Tôi thà đánh chìm hòn đảo này, cũng không bao giờ bán cho lũ người Đông Doanh mấy người!”

“Lục đảo chủ, đừng có tuyệt tình vậy chứ. Anh không muốn nghe giá mà chúng tôi đưa ra sao?” Chisana tiếp tục nói.

Lý Dục Thần cảm thấy chuyện này vô cùng kỳ lạ.

Bọn Đông Doanh đã nhắm đến đảo Cửu Long không chỉ ngày một ngày hai, nhưng tại sao bây giờ lại đột ngột muốn mua đảo chứ? Hơn nữa, cái gọi là thông qua quốc hội này, nhìn vào vẻ tự tin trên gương mặt Chisana thì hình như là họ sẽ sẵn sàng trả bất cứ giá nào.

Mục đích thực sự của họ là gì đây?

Lý Dục Thần kéo nhẹ tay áo của Lục Kính Sơn đang nổi giận, khẽ lắc đầu.

Lục Kính Sơn hiểu ý của Lý Dục Thần. Với tu vi của anh ta thì cũng không cần phải nổi giận làm gì, nhưng chẳng qua là anh ta vẫn luôn có một mối hận thù sâu đậm với người Đông Doanh. Thái độ kiêu ngạo của Chisana ngày hôm nay, khiến anh ta nhớ đến những năm tháng bọn lãng khách người Đông Doanh hoành hành ngang ngược trên đất Hoa Hạ.

Lục Kính Sơn thở ra một hơi để bình tĩnh lại, nhìn thẳng vào Chisana, nói: “Được, tôi sẽ nghe thử giá của các người.”

“Một trăm tỷ!” Chisana nói.

“Hừ!”

Tiếng hừ đầy khinh thường này không phát ra bởi Lục Kính Sơn hay Lý Dục Thần, mà là từ Ngưu Nhật Thiên đang vác một khẩu súng lớn đứng bên cạnh.

Sau khi phát ra tiếng hừ này xong, Ngưu Nhật Thiên lại nhìn lên trời như thể nhìn Chisana thêm một giây nữa cũng là sỉ nhục vậy.

“Đô la!” Chisana bổ sung thêm ba chữ, vẫn giữ vẻ tự tin đó.

“Đô la thì sao? Ngay cả vàng trên sao Hỏa cũng đừng hòng mua được đảo Cửu Long của chúng tôi.” Ngưu Nhật Thiên cười chế giễu: "Mớ tiền này còn không đủ để tôi chùi đít đâu!”

Chisana sầm mặt, nghiêm túc nói: “Lục đảo chủ, tôi đại diện Đông Doanh đến đây, thay mặt Amaterasu hoàng đế bệ hạ để nói chuyện với anh. Nhân viên an ninh của anh không có tư cách chen ngang đâu đúng không?”

Lục Kính Sơn mỉm cười: “Các người có hoàng đế, nhưng chúng tôi thì không. Trên đảo Cửu Long này mọi người bình đẳng. Chức đảo chủ này của tôi cũng là do dân trên đảo bầu lên. Nếu dân trên đảo cũng không có tư cách nói chuyện, vậy thì tôi càng không có tư cách nói chuyện.”

Chisana cười khinh miệt: “Đừng giở trò đó với tôi. Cái gọi là dân bầu ra cũng chỉ là tấm bình phong cho kẻ độc tài mà thôi. Quay lại nói về chủ đề chính đi, chẳng lẽ Lục đảo chủ không cảm thấy chút lay động nào với mức giá này sao?”

Lục Kính Sơn lắc đầu, không nói gì.

Ngưu Nhật Thiên đứng bên cạnh bèn giải thích: “Đảo chủ của tôi không thèm chuyện với anh.”

Chisana bĩu môi một cái, gượng mặt vẫn giữ vẻ tự tin: “Ngoài một trăm tỷ đô la ra, chúng tôi còn đề nghị giữ lại 10% cổ phần cho các đảo chủ. Thêm nữa, sau khi giao dịch hoàn tất, toàn bộ người dân trên đảo tự động có quốc tịch Đông Doanh, có thể chuyển đến Kinh Đô hoặc Sakagi sinh sống. Chúng tôi sẽ cấp nhà ở, việc làm và hỗ trợ kinh tế thêm cho bọn họ.”

Cuối cùng Lý Dục Thần cũng hiểu đã tại sao Chisana lại tự tin như vậy.

Bởi vì những điều kiện này nghe qua quả thực rất khó để từ chối.

Nếu đồng ý, một trăm tỷ đô la sẽ vào tay ngay mà không cần chia cho dân trên đảo. Chính phủ Đông Doanh sẽ giải quyết vấn đề di dân, cấp quốc tịch, nhà ở, tiền bạc và việc làm cho họ.

Tiếc là người họ gặp lại là Lục Kính Sơn.

Lý Dục Thần biết, ai khác có thể đồng ý chứ Lục Kính Sơn thì không.

Toàn bộ dân trên đảo Cửu Long đều lớn lên dưới sự chăm sóc của Lục Kính Sơn. Trong mắt người dân trên đảo, Lục Kính Sơn vừa là cha, vừa là thần.

Lục Kính Sơn phá lên cười: “Về nói với quốc hội và Amaterasu hoàng đế bệ hạ của các người, nếu nhất định muốn mua đảo Cửu Long thì cũng không phải là không được, cứ lấy đảo Cửu Châu của các người ra đổi lấy đi. Nghe cái tên đó thôi tôi đã bực mình rồi. Một quốc đảo nhỏ xíu mà dám dùng chữ Cửu Châu. Đổi đảo Cửu Châu lấy đảo Cửu Long, làm được thì đổi, không được thì khỏi bàn!”

Ngưu Nhật Thiên đứng bên cạnh còn thêm vào: “Nghe rõ chưa? Sau này đừng có cử rác tới đây nữa, rác nhiều quá còn phải dọn. Làm người không làm, lại đi làm rác...”

Gương mặt của Chisana trông cực kỳ khó coi, trông giống như một miếng gan heo bị phơi nắng mấy ngày.

“Hừ hừ, rượu mời không uống lại muốn uống rượu phạt! Các người cứ đón chờ cơn thịnh nộ của đại nhân Jange đại nhân đi!”

Chisana tức giận quay người, dẫn thuộc hạ rời đi.

“Đại đảo chủ, cứ để chúng đi thế sao?” Ngưu Nhật Thiên hỏi đầy bực bội. “Muốn tôi đuổi theo đánh gãy răng gã không?”

Lục Kính Sơn phất tay: “Thôi, hai nước giao tranh không chém sứ giả. Đừng để bọn họ nghĩ đảo Cửu Long chúng ta nhỏ mọn.”
 
Advertisement

Bình luận facebook

Bạn đã đọc chưa

Rể Ngoan Giá Đáo
Ẩn Long Ở Rể
  • Chấp Niệm Thành Ma
Rể sang đến nhà
  • Cố Tiểu Tam
Chương 1-5
Chàng rể bất đắc dĩ của nữ thần
Chàng Rể Đỉnh Cấp
  • KK Cố Hương

Users who are viewing this thread

Back
Top Bottom